Следующий

Ngọc Quan Âm tập 25 + 26 + 27 - Tôn Lệ, Đồng Đại Vỹ, Hà Nhuận Đông

10 Просмотры· 06/22/25
duongvu88
duongvu88
3 Подписчики
3

⁣Ngọc Quan Âm (玉观音) là bộ phim truyền hình đặc sắc với sự tham gia của Tôn Lệ, Đồng Đại Vỹ và Hà Nhuận Đông. Phim xoay quanh An Tâm – một nữ cảnh sát phòng chống ma túy, cùng những mối quan hệ phức tạp và những lựa chọn đầy giằng xé giữa lý trí và tình cảm. Xen lẫn giữa nhiệm vụ và đời tư, bộ phim là bức tranh chân thực về cuộc sống, tình yêu và trách nhiệm.

Показать больше

[00:00:01] Đội phòng chống ma túy

[00:00:28] An Tâm.

[00:00:32] Đứa trẻ đâu rồi?

[00:00:35] Em có nhớ anh không?

[00:00:37] Đứa nhỏ đâu rồi?

[00:00:40] Anh trai tôi đâu?

[00:00:44] Ở chỗ chúng tôi.

[00:00:46] Chúng tôi có thể trao đổi với anh.

[00:00:47] Cô cho tôi nói chuyện với anh trai tôi đi.

[00:00:49] Anh cho tôi nghe tiếng của con đi.

[00:00:50] Đồ lăng loàn thối tha.

[00:00:52] Mày còn có tư cách mặc cả với tao sao?

[00:00:54] Mày quên mày còn nợ tao một mạng người à?

[00:00:57] Tao phải giết con mày thì chúng ta mới huề.

[00:01:01] Nếu anh tôi chết,

[00:01:02] thì cô lại nợ tôi một mạng người nữa.

[00:01:05] Cô luôn nợ tôi.

[00:01:07] Chúng tôi đổi với anh.

[00:01:09] Tôi đi một mình.

[00:01:11] Là anh trai anh bảo anh đổi đấy.

[00:01:13] Anh nói đi, ở đâu? Tôi sẽ đến.

[00:01:17] Cô vẫn muốn ở cổng chính trung tâm thương mại Thụy Hân à?

[00:01:20] Trung tâm thương mại Thụy Hân.

[00:01:21] Đó là chỗ cũ của chúng ta mà.

[00:01:24] Được, không vấn đề, tôi đến.

[00:01:28] Cô đi một mình à?

[00:01:30] Đúng, một mình tôi.

[00:01:32] Lần trước cô cũng nói đi một mình.

[00:01:33] Cô có đi một mình đâu?

[00:01:35] Hôm đó có bao nhiêu cảnh sát chìm.

[00:01:37] Bao nhiêu cảnh sát vũ trang.

[00:01:39] Ghê thật.

[00:01:41] Xem ra hôm đó cô thật sự muốn lấy mạng tôi.

[00:01:43] Tôi biết thừa lời của cô không thể tin.

[00:01:45] Ngay cả tòa án cũng không tin lời cô.

[00:01:47] Lần này tôi đảm bảo một mình.

[00:01:49] Tôi đảm bảo với anh.

[00:01:50] Cô lấy gì để đảm bảo?

[00:01:53] Anh muốn tôi lấy gì cũng được.

[00:01:55] Anh muốn lấy mạng tôi làm đảm bảo cũng được.

[00:01:58] Mạng của cô sớm muộn gì tôi cũng sẽ lấy.

[00:02:01] Cô cứ từ từ mà đợi.

[00:02:03] Anh muốn mạng tôi cũng được,

[00:02:05] nhưng đừng làm hại đến đứa trẻ.

[00:02:07] Anh dám động đến một sợi tóc của thằng bé,

[00:02:10] chúng tôi sẽ lấy mạng anh trai cô.

[00:02:12] Anh không muốn anh trai anh trở về nữa à?

[00:02:16] Được, các người muốn đổi với tôi, tôi đồng ý.

[00:02:20] Các người thả anh trai tôi trước đi.

[00:02:21] Anh ấy biết tìm tôi thế nào.

[00:02:24] Sau khi tôi gặp được anh ấy,

[00:02:26] tôi tự khắc sẽ trả con cho cô.

[00:02:28] Được, chúng ta trao đổi cùng lúc.

[00:02:31] Anh chọn địa điểm đi.

[00:02:34] Đồ đàn bà xấu xa.

[00:02:35] Cô luôn coi tôi là một thằng ngốc.

[00:02:37] Từ ngày đầu tiên quen tôi,

[00:02:38] cô đã coi tôi là một thằng ngốc.

[00:02:40] Muốn lừa tôi thế nào thì lừa.

[00:02:42] Tôi biết anh trai tôi chết rồi.

[00:02:44] Tôi có đổi với cô cũng chỉ là đổi một cái xác. Cô còn muốn lừa tôi.

[00:02:49] Chỉ bằng cô bây giờ mà còn muốn lừa tôi à?

[00:02:51] Lẽ ra tôi nên tiêu diệt con của cô đi.

[00:02:54] Cô tưởng tôi sẽ nuôi cái của nợ này cả đời sao?

[00:02:57] Mao Kiệt, tôi xin anh.

[00:03:00] Anh thả đứa trẻ ra đi, tôi xin anh, Mao Kiệt.

[00:03:02] Đứa bé không có tội lỗi gì cả.

[00:03:04] Anh có bản lĩnh thì đến tìm tôi.

[00:03:06] Đừng hành hạ đứa bé.

[00:03:08] Tôi không có bản lĩnh. Tôi không tìm được cô.

[00:03:12] Vậy thì tôi đành ra tay với con của cô thôi.

[00:03:18] Cô sợ rồi phải không?

[00:03:20] Cô cũng có ngày phải sợ hãi.

[00:03:23] Tôi biết đứa bé không có tội.

[00:03:26] Vậy thì cứ để nó xui xẻo vì lỗi lầm của cô đi.

[00:03:28] Lỗi lầm của cô quá lớn.

[00:03:31] Cô đã hại chết ba tôi.

[00:03:33] Hại chết mẹ tôi.

[00:03:35] Lại hại chết anh trai tôi, còn muốn hại chết cả tôi.

[00:03:39] Cô biết tôi là một người con có hiếu.

[00:03:43] Tôi nhìn ba mẹ ruột của mình chết, tôi không chịu nổi.

[00:03:47] Lúc đầu tôi còn tưởng cô không hiểu những điều này.

[00:03:50] Tôi thấy cô không phải không hiểu.

[00:03:53] Chính con ruột của cô chết, cô cũng không chịu nổi.

[00:03:56] Lẽ ra tôi nên để cô nếm thử mùi vị này.

[00:03:59] Để cô trải nghiệm một lần.

[00:04:01] Như vậy chúng ta mới huề.

[00:04:06] Thật đáng thương cho đứa bé này.

[00:04:09] Ai bảo nó là con trai cô.

[00:04:12] Nó cũng là con trai của anh.

[00:04:19] Mao Kiệt.

[00:04:22] Đứa bé đó là con ruột của anh.

[00:04:28] Mao Kiệt.

[00:04:37] Nếu anh không tin, anh có thể đến bệnh viện làm xét nghiệm.

[00:04:44] Xét nghiệm quan hệ huyết thống, bệnh viện có thể làm được.

[00:04:50] Anh không tin thì cứ đi làm đi.

[00:05:45] Ba phút bốn mươi tám giây.

[00:06:00] Để cô ấy đi nghỉ đi.

[00:06:01] Tìm một đồng chí nữ ở bên cô ấy.

[00:06:09] Tìm thấy Mao Kiệt rồi.

[00:06:11] Ở ngay thị trấn Đông Pha, núi Nam Mãnh.

[00:06:13] Đã xác định được địa điểm.

[00:06:14] Sở Công an tỉnh gọi điện trực tiếp đến.

[00:06:16] Ở ngay phía bắc thị trấn Đông Pha.

[00:06:19] Lão Phan, anh ở lại chỉ huy, tôi dẫn người đi.

[00:06:25] Phía bắc thị trấn Đông Pha, trong vòng một tiếng có thể đến nơi.

[00:06:34] Cục trưởng Lý phải không ạ?

[00:06:35] Bây giờ mục tiêu đã được xác định, ở phía bắc núi Nam Mãnh.

[00:06:38] Xem có nên nhờ lực lượng cảnh sát vũ trang

[00:06:40] lập chốt kiểm tra trên các tuyến đường phía đông Nam Sơn không?

[00:06:43] Được, được.

[00:07:00] Đội trưởng, tôi cũng đi.

[00:07:06] An Tâm.

[00:07:09] Bây giờ tôi không phải là đội trưởng của cô nữa.

[00:07:11] Cô cũng không còn là một chiến sĩ có thể tác chiến nữa.

[00:07:14] Tôi không có quyền ra lệnh cho cô.

[00:07:16] Tôi cũng không có quyền đồng ý cho cô đi.

[00:07:35] Sở trưởng, tôi là Lão Phan bên đội phòng chống ma túy đây.

[00:07:39] Nghi phạm của vụ án 415

[00:07:40] có thể đã xuất hiện ở thị trấn của các anh.

[00:07:42] Các anh phải lập thêm nhiều chốt chặn ở các ngã đường.

[00:07:45] Phó cục trưởng Đàm đã dẫn người qua đó rồi.

[00:08:11] Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ ơi.

[00:08:21] Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ ơi.

[00:08:41] Không được động đậy. Không được động đậy.

[00:08:46] Làm gì thế? Chơi một chút thôi, có phạm pháp đâu.

[00:08:48] Thành thật cho tôi. Đi, đi, đi.

[00:08:51] Nhanh lên, nhanh.

[00:08:57] Tiểu Ngô, có thấy đứa bé không?

[00:09:00] Vẫn chưa.

[00:09:05] Cậu chọn vài người nhanh chóng chia ra thẩm vấn bọn chúng.

[00:09:07] Xem có manh mối gì không.

[00:09:09] Lệnh cho những người khác mở rộng phạm vi tìm kiếm.

[00:09:11] Rõ.

[00:09:21] Đừng nói nhảm nữa. Tôi hỏi anh, Mao Kiệt đâu?

[00:09:39] Cục trưởng.

[00:09:41] Tìm thấy hai khẩu súng và số heroin này.

[00:09:45] Nói!

[00:09:46] Vậy Mao Kiệt đi đâu rồi?

[00:09:48] Làm sao tôi biết được?

[00:09:49] Cái gì? Đứa bé đâu rồi?

[00:09:51] Đứa bé nào? Mày có nói không?

[00:09:58] Cục trưởng, người này biết tung tích đứa bé.

[00:10:21] Mao Kiệt đâu? Tôi hỏi anh Mao Kiệt đâu?

[00:10:24] Mao Kiệt đâu?

[00:10:43] Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ ơi.

[00:10:47] Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ ơi.

[00:11:13] Có thể đừng để nó khóc được không?

[00:11:15] Xui xẻo thì mày đền tiền cho tao à?

[00:11:17] Hồng trung.

[00:11:20] Mấy ngày nay tao đã đủ phiền rồi.

[00:11:22] Mày mang thằng nhóc đó về làm gì?

[00:11:25] Mày muốn làm cha nó à?

[00:11:28] Đánh dở tệ.

[00:11:52] Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ ơi.

[00:13:05] Được.

[00:13:08] Tôi biết rồi.

[00:13:24] Đứa bé...

[00:13:44] Không!

[00:13:52] Không!

[00:13:59] Không!

[00:14:03] Không!

[00:14:10] Không phải sự thật! Tôi không tin!

[00:14:21] Không thể như vậy được.

[00:15:12] Đội trưởng

[00:15:15] Điện thoại của Cục trưởng.

[00:15:36] Lấy cho cô ấy ít nước.

[00:16:40] Tôi tìm An Tâm.

[00:16:42] Tôi là An Tâm.

[00:16:46] Anh là ai?

[00:16:52] Anh là ai?

[00:16:56] Là cô phải không? Cô là An Tâm phải không?

[00:17:00] Con trai của tôi đâu?

[00:17:05] Đứa bé đó có phải là của tôi không?

[00:17:10] Anh đang ở đâu?

[00:17:14] Đứa bé có phải của tôi không?

[00:17:21] Anh ở đâu?

[00:17:23] Tôi đến gặp mặt nói cho anh biết.

[00:17:26] Rất nhiều chuyện,

[00:17:30] còn có chuyện của đứa nhỏ,

[00:17:33] tôi đều sẽ nói cho anh biết.

[00:17:35] Tôi chỉ muốn biết,

[00:17:37] đứa bé này rốt cuộc có phải của tôi không?

[00:17:39] Cô nói thật thì tôi sẽ trả con cho cô.

[00:17:47] Là của anh. Nó là con ruột của anh.

[00:17:59] Còn nhớ quán nước trên núi không?

[00:18:02] Cái quán bán trà bên vách đá ấy.

[00:18:05] Tôi đợi cô ở đó.

[00:18:07] Tôi đợi cô nửa tiếng.

[00:18:09] Quá nửa tiếng tôi sẽ không đợi nữa.

[00:18:12] Nếu cô dẫn người lên núi,

[00:18:13] tôi ở xa có thể thấy được.

[00:18:16] Cô dẫn người đến,

[00:18:17] cũng đồng nghĩa với việc tự cô tuyên án tử cho con trai mình.

[00:18:21] Tôi nói lại lần nữa,

[00:18:23] cô dám dẫn người đến,

[00:18:25] cũng đồng nghĩa với việc tự cô giết chết con trai của chính mình.

[00:18:28] Được, tôi đến một mình.

[00:19:08] An Tâm.

[00:19:36] "Còn nhớ quán nước trên núi không?"

[00:19:39] "Cái quán bán trà bên vách đá ấy."

[00:19:42] "Tôi đợi cô ở đó."

[00:19:43] "Tôi đợi cô nửa tiếng."

[00:19:45] "Quá nửa tiếng tôi sẽ không đợi nữa."

[00:20:34] Cô uống trà gì?

[00:20:35] Có muốn ăn gì không?

[00:20:37] Lúc nãy có ai đến không? Không.

[00:20:40] Buổi sáng ở đây thường không có khách.

[00:20:45] Cô?

[00:20:50] Trà xanh.

[00:20:53] Trà xanh.

[00:20:56] Trà xanh giúp hạ hỏa.

[00:21:34] Đứa bé rốt cuộc có phải của tôi không?

[00:21:46] Đứa bé rốt cuộc có phải của tôi không?

[00:21:52] Là của anh. Nó là con trai của anh.

[00:22:28] Cô là ác quỷ.

[00:22:32] Từ khi tôi quen biết cô,

[00:22:34] ba của tôi đã chết.

[00:22:36] Mẹ của tôi đã chết.

[00:22:38] Anh trai tôi cũng chết. Cô đã giết cả nhà tôi.

[00:22:47] Bây giờ cô lại bắt tôi giết chết chính con trai của mình.

[00:22:53] Cô là một con quỷ.

[00:22:54] Tôi phải giết chết con quỷ như cô.

[00:23:07] Tôi không thể để cô chết như vậy.

[00:23:10] Tôi muốn cô chết từ từ.

[00:23:13] Tôi muốn cô chết một cách đau đớn.

[00:23:16] Cô đợi đấy cho tôi.

[00:23:18] Cô đợi đấy.

[00:23:51] Bỏ súng xuống.

[00:23:58] Hai tay ôm đầu, dựa vào tường ngồi xuống.

[00:24:50] Tôi muốn giết hắn.

[00:24:52] Để tôi giết hắn.

[00:24:53] An Tâm, cô bình tĩnh lại. Bình tĩnh lại.

[00:25:00] Bình tĩnh. Tôi muốn giết hắn.

[00:25:04] Hắn có muốn sống cũng không sống được nữa đâu.

[00:25:06] Tòa án chắc chắn sẽ tuyên án tử hình hắn.

[00:25:07] Hắn có muốn chạy cũng không chạy được.

[00:25:08] Cần gì phải làm bẩn tay cô chứ.

[00:25:47] Mao Kiệt.

[00:25:51] Lần trước đã quá hời cho mày rồi.

[00:25:55] Để mày sống thêm được hơn một năm.

[00:25:58] Bây giờ mày cũng biết chút luật pháp rồi nhỉ.

[00:26:02] Mày tự tính xem mày còn sống được bao lâu?

[00:26:08] Tiếc là mày không phải thẩm phán.

[00:26:10] Các người không có bằng chứng.

[00:26:12] Các người nói tôi buôn ma túy,

[00:26:14] các người có bằng chứng không?

[00:26:18] Tôi không kiện anh tội buôn ma túy, tôi kiện anh tội giết người.

[00:26:22] Anh đã giết Trương Thiết Quân.

[00:26:25] Và một đứa trẻ mới hai tuổi.

[00:26:29] Các người có bằng chứng không?

[00:26:32] Các người có thấy tôi giết người không?

[00:26:37] Là ai nói với các người tôi giết người?

[00:26:40] Là cô ta.

[00:26:43] mày quên rồi à? Thẩm phán đã không còn tin lời cô ta từ lâu rồi.

[00:26:47] Còn ai có thể chứng minh tôi giết người nữa? Anh trai tôi sao?

[00:26:56] Chắc cô biết anh trai cô đã chết rồi, phải không?

[00:27:02] Anh tưởng anh trai anh chết rồi,

[00:27:04] thì không ai có thể chứng minh những việc xấu xa anh đã làm, phải không?

[00:27:08] Tôi nói cho anh biết.

[00:27:10] Tội danh của anh không thoát được một tội nào đâu.

[00:27:14] Tôi sẽ không thừa nhận.

[00:27:16] Các người đừng hòng giết tôi.

[00:27:17]

[00:27:26] Cả nhà tôi đều đã hy sinh mạng sống vì tôi.

[00:27:29] Tôi sẽ không để các người giết chết đâu.

[00:27:37] Anh muốn sống sao? Hả?

[00:27:39] Nếu anh muốn sống,

[00:27:41] không phải ở tòa án, mà là ở đây.

[00:27:45] Đây là lối thoát duy nhất của anh.

[00:27:47] Nếu anh có thể nhảy xuống từ chỗ này,

[00:27:49] tôi sẽ cho anh nhảy.

[00:27:51] Đừng quên mang theo cả khẩu súng này.

[00:27:53] Dù sao tội danh của anh cũng không ít.

[00:27:57] Người ta thường nói, rận nhiều không ngứa,

[00:27:58] nợ nhiều không lo.

[00:28:00] Tôi thêm cho anh một tội nữa cũng chẳng sao.

[00:28:03] Mao Kiệt, anh có muốn

[00:28:05] thêm cho mình một tội vượt ngục không?

[00:28:09] Anh hiểu không? Tội vượt ngục.

[00:28:13] Đây là điều anh cầu mà không được, phải không?

[00:29:06] Tội vượt ngục anh không muốn,

[00:29:10] vậy thì thêm cho anh một tội khác.

[00:29:14] Cướp súng chống cự.

[00:29:17] Giơ tay lên! Bỏ súng xuống!

[00:29:23] Giơ tay lên! Các người đã bị cảnh sát bao vây!

[00:29:31] Các người đã bị cảnh sát bao vây!

[00:29:36] Giơ tay lên! Bỏ súng xuống!

[00:31:28] Tiểu Dương, Tiểu Dương, nhà cậu có người đến thăm kìa.

[00:31:36] Đừng cử động.

[00:31:37] Chú.

[00:31:38] Nằm yên, tuyệt đối không được cử động nhé.

[00:31:47] Chú của cậu sáng nay

[00:31:48] vừa mới đến.

[00:31:50] Nghe nói ông ấy cũng là bác sĩ.

[00:31:53] Có ông ấy chăm sóc, cậu sẽ mau khỏi thôi.

[00:31:56] Cậu cứ yên tâm dưỡng thương, chúc cậu sớm bình phục.

[00:32:00] Dưỡng thương xong,

[00:32:01] hoan nghênh cậu quay lại Nam Đức chơi nhé.

[00:32:05] Cảm ơn anh.

[00:32:06] Không có gì, không có gì. Nằm đi.

[00:32:07] Cảm ơn anh.

[00:32:09] Chú, giao lại cho chú nhé. Tạm biệt.

[00:32:10] Được, tạm biệt.

[00:32:31] Chú, bên An Tâm...

[00:32:34] có tin tức gì không ạ?

[00:32:36] Vết thương của cô ấy thế nào rồi ạ?

[00:32:39] Nó mất quá nhiều máu.

[00:32:42] Cần phải từ từ bồi dưỡng.

[00:32:44] Có thể nghĩ cách nào đó

[00:32:46] cho hai chúng cháu nói chuyện điện thoại được không ạ?

[00:32:48] Bây giờ vẫn chưa được.

[00:32:50] Hai đứa các con,

[00:32:51] bây giờ vẫn chưa thể xuống giường được.

[00:32:57] Chú, cháu muốn xuống giường.

[00:33:04] Cháu muốn đến Nam Đức.

[00:33:07] Cháu nên ở bên cạnh An Tâm.

[00:33:11] Cháu không muốn làm phiền mọi người nữa,

[00:33:14] để cháu ở bệnh viện tốt như thế này.

[00:33:18] Cháu cứ yên tâm dưỡng bệnh, không cần lo chuyện tiền bạc.

[00:33:24] Chú và dì của cháu sẽ nghĩ cách.

[00:33:38] Chú cầm giúp cháu cái nạng.

[00:33:40] Được không? Thử xem.

[00:33:42] Vậy thì chậm một chút nhé.

[00:33:52] Chậm một chút.

[00:33:56] Sao thế? Cổ bị làm sao à?

[00:33:58] Cổ cháu, mấy ngày nay nằm hơi đau.

[00:34:03] Chậm một chút.

[00:34:10] Thật sự đỡ nhiều rồi.

[00:34:10] Đỡ nhiều rồi. Ừm.

[00:34:13] Cái này phải từ từ dưỡng.

[00:36:25] Chú, dì, đây là phòng vệ sinh.

[00:36:27] Xem bây giờ chỉ có khoảng 4-5 mét vuông.

[00:36:30] Lúc trước còn lớn hơn, có khoảng 6-7 mét vuông.

[00:36:32] Cháu đã đẩy tường vào trong một chút.

[00:36:34] Cảm giác phòng khách lớn hơn một chút. Rất tốt.

[00:36:36] Phải không ạ? Rộng rãi hơn một chút.

[00:36:38] Bên này là nhà bếp.

[00:37:58] Xem bức tường này. Rỗng.

[00:38:01] Làm thế này rộng hơn nhiều.

[00:38:47] Dì, để con. Đừng động tay vào.

[00:38:49] Hai người mau ăn đi.

[00:38:52] Nào, ăn chút trứng đi.

[00:39:05] Dương Thụy, Bắc Kinh có những chỗ nào vui?

[00:39:09] Con và An Tâm phải đưa chú dì đi dạo một vòng.

[00:39:14] Người nơi khác đến Bắc Kinh,

[00:39:16] thường đi ba nơi.

[00:39:17] Như Thiên An Môn, Cố Cung và Vạn Lý Trường Thành.

[00:39:20] Nhưng cháu thấy Di Hòa Viên là đáng xem nhất.

[00:39:27] Di Hòa Viên có vui không?

[00:39:34] Vui ạ.

[00:39:36] Mấy nơi này, chúng ta đều đi xem thử.

[00:39:39] Đúng, đúng.

[00:39:45] Con à, khuyên con bé nhiều vào.

[00:40:11] Cười một cái đi.

[00:40:17] Cảm ơn.

[00:41:47] Dì ơi.

[00:41:48] Con tìm được việc làm rồi.

[00:41:53] Chú, An Tâm, con tìm được việc làm rồi.

[00:41:58] Làm ở đâu? Công việc gì?

[00:42:00] Ở câu lạc bộ đua ngựa Sunshine.

[00:42:01] Làm quản lý trực sảnh của câu lạc bộ.

[00:42:03] Mỗi tháng hai nghìn.

[00:42:04] Bao ăn, phát đồng phục.

[00:42:05] Bệnh nhẹ còn được thanh toán. Phúc lợi rất tốt.

[00:42:08] Thế thì tốt quá rồi.

[00:42:14] Dương Thụy, công việc anh tìm được này, anh có thích không?

[00:42:21] Công việc này cũng không tệ.

[00:42:24] Là vì lương ở đó cao phải không?

[00:42:27] Không phải. Anh nói là công việc này cũng không tệ.

[00:42:31] Ít nhất anh cũng khá có hứng thú.

[00:42:34] Anh tuyệt đối đừng vì tiền

[00:42:35] mà đi làm những việc anh không muốn.

[00:42:38] Anh cần công việc này.

[00:42:39] Và anh cũng muốn làm công việc này.

[00:42:43] Vậy thì tốt.

[00:42:47] Vậy thì em mừng cho anh.

[00:43:16] Hai con về đi.

[00:43:17] Chú dì giữ gìn sức khỏe, di đường cẩn thận ạ

[00:43:43] Nào, rửa chân đi.

[00:43:45] Anh đã tắm ở cơ quan rồi.

[00:43:49] Rửa chân bằng nước nóng rất đỡ mệt.

[00:43:52] Rửa xong anh sẽ ngủ ngon.

[00:44:05] An Tâm, em cười với anh một cái được không?

[00:44:10] Đã lâu rồi không thấy em cười.

[00:44:52] Chào, Dương Thụy.

[00:44:53] Chị Triệu.

[00:44:55] Đơn của khách hôm qua đã xem chưa?

[00:44:57] Đơn của khách ạ?

[00:45:00] Hình như ở đây ạ.

[00:45:03] Sao vậy ạ? Chuyện là thế này.

[00:45:04] Thời gian đó sửa lại một chút.

[00:45:06] Thời gian ạ?

[00:45:08] Đúng, chính là thời gian này.

[00:45:09] Đổi sang chiều Chủ nhật.

[00:45:10] Chiều Chủ nhật. Vâng, được.

[00:45:12] Vậy em cứ bận đi.

[00:45:13] Nhớ gọi điện cho ông Hạ nhé.

[00:45:15] Vâng ạ.

[00:45:24] Loại yên ngựa này là kiểu Anh-Mỹ.

[00:45:26] Còn cái này là kiểu cao bồi miền Tây nước Mỹ.

[00:45:29] Loại ngựa này có nguồn gốc từ Đức,

[00:45:30] gọi là ngựa Warmblood.

[00:46:15] Sao rồi?

[00:46:16] Giám đốc Hà.

[00:46:18] Tối nay không đặt được một bàn tiệc nào.

[00:46:20] Anh có thể yên tĩnh nghỉ ngơi một đêm rồi.

[00:46:24] Chìa khóa để lại cho anh. Mai gặp lại.

[00:46:26] Được, tạm biệt.

[00:46:30] Chào cô. Chào anh.

[00:46:38] Chị Triệu.

[00:46:39] Tan làm rồi à, Dương Thụy?

[00:46:41] Em đi thế nào? Hay là cùng ăn tối đi?

[00:46:43] Thôi ạ. Ngày mai em nghỉ.

[00:46:45] Hôm nay phải về sớm một chút.

[00:46:46] Để hôm khác nhé. Hôm khác em mời chị.

[00:46:48] Được thôi. Vậy chị sẽ đợi nhé.

[00:46:50] Không vấn đề ạ.

[00:46:52] Dương Thụy, có chuyện muốn bàn với em một chút.

[00:46:54] Là ông chủ Hạ ấy.

[00:46:56] Ông ấy muốn mời em đến hẻm Thanh Long.

[00:46:58] Khu nghỉ dưỡng của ông ấy qua cuối tuần. Em đi không?

[00:47:01] Khách hàng nói bâng quơ thôi mà,

[00:47:02] sao là thật được

[00:47:04]

[00:47:06] Câu lạc bộ có quy định,

[00:47:07] nếu khách hàng thành tâm mời,

[00:47:09] thì em có thể đi.

[00:47:10] Hơn nữa, đi rồi có thể kết bạn với khách.

[00:47:12] Kết bạn rồi ngược lại có thể giữ chân họ lại.

[00:47:15] Đó cũng là khách quen mà câu lạc bộ chúng ta cần.

[00:47:17]

[00:47:19] đều phải cố gắng kết bạn với khách hàng.

[00:47:22] Còn nữa,

[00:47:23] nếu ông ấy đã mời em nhiều lần,

[00:47:25] em đều không để ý,

[00:47:26] thì sẽ khiến ông ấy cảm thấy em không thích ông ấy

[00:47:28] hoặc là làm cao.

[00:47:30] Như vậy không hay chút nào.

[00:47:31] Cho nên kết bạn phải có qua có lại.

[00:47:33]

[00:47:36] Vậy ạ?

[00:47:37] Vậy sau này ông ấy mời, em nhất định sẽ đi.

[00:47:41] À đúng rồi,

[00:47:42] em có thể dẫn bạn gái đi cùng không ạ?

[00:47:46] Em có bạn gái rồi à?

[00:48:10] Thưa cô, gửi cô

[00:48:13] Xin chờ một chút.

[00:48:17] Những thứ này anh cầm lấy. Hẹn gặp lại quý khách.

[00:48:19] Cảm ơn.

[00:48:21] Nào, xem thử xem.

[00:48:32] Đẹp thật.

[00:48:34] An Tâm à, sau này em thật sự phải trang điểm lên.

[00:48:39] Em xem, trang điểm lên là khác hẳn.

[00:48:48] An Tâm.

[00:48:50] Em có muốn ra ngoài làm việc không?

[00:48:54] Làm việc có thể sẽ khiến em cảm thấy vui vẻ hơn một chút.

[00:49:04] Không đi làm cũng không sao.

[00:49:05] Dù sao bây giờ tiền anh kiếm được cũng đủ cho hai chúng ta tiêu rồi.

[00:49:20] À đúng rồi, ngày mai anh được nghỉ.

[00:49:22] Có muốn anh đi cùng em.

[00:49:24] Chúng ta ra ngoài làm gì đó.

[00:49:28] Đi cùng em vận động gân cốt.

[00:52:24] Viết gì thế?

[00:52:26] Bản tổng kết công việc của công ty.

[00:52:28] Nào, qua đây rửa chân.

[00:52:34] Đến đây.

[00:52:48] An Tâm, mỗi ngày em đều giúp anh rửa chân như vậy,

[00:52:51] lại giúp anh thay quần áo,

[00:52:53] anh biết vì sao rồi.

[00:52:55] Có phải em coi anh như chú gấu nhỏ không?

[00:54:02] Ăn đi.

[00:54:08] Lời chúc phúc có rất nhiều loại

[00:54:12] Nhưng nỗi đau lòng lại không thể nói thành lời

[00:54:17] Xin anh nhất định phải hạnh phúc hơn em

[00:54:22] Mới không uổng phí sự ra đi thảm hại của em

[00:54:26] Dù đau cũng không nói khổ

[00:54:29] Tình yêu không cần lời xin lỗi để bù đắp

[00:54:32] Ít nhất em có thể thành toàn cho sự theo đuổi của anh

[00:54:36] Xin hãy nhớ rằng anh phải hạnh phúc hơn em

[00:54:40] Mới xứng đáng để em tàn nhẫn với chính mình

[00:54:45] Em lặng lẽ đếm ngược

[00:54:48] Cuối cùng nhìn anh cho thật rõ

[00:54:51] Thấy bóng hình em trong mắt anh thật mờ nhạt

[00:54:55] Dần dần bị xua đuổi

[00:55:08] Bài hát này đúng là hay thật, rất hay.

[00:55:12] Nếu em thật sự thích,

[00:55:14] chúng ta mua một cuộn băng này nhé.

[00:55:16] Không cần.

[00:55:59] Chào, Dương Thụy.

[00:56:02] Bàn tiệc tôi đặt ngày mai

[00:56:04] cậu đã sắp xếp xong chưa?

[00:56:05] Ở phòng nào vậy?

[00:56:06] Xin ông chờ một chút, ông Hạ.

[00:56:10] À, đã sắp xếp xong rồi ạ. Ở phòng Mẫu Đơn.

[00:56:12] Xin ông yên tâm, ông Hạ.

[00:56:14] Tốt.

[00:56:16] Ngày mai cậu làm ca nào?

[00:56:17] Ca ngày hay ca tối?

[00:56:19] Xin lỗi ông Hạ, ngày mai tôi nghỉ.

[00:56:22] Nhưng việc của ông tôi đã giao cho người khác rồi.

[00:56:24] Ngày mai cậu nghỉ à? Vâng.

[00:56:26] Cậu có đến khu nghỉ dưỡng của chúng tôi ở hẻm Thanh Long không?

[00:56:28] Nếu đi thì nói một tiếng nhé.

[00:56:30] Vâng ạ, nhưng tôi chỉ sợ làm phiền ông.

[00:56:34] Phiền gì chứ? Tôi có đi cùng cậu đâu.

[00:56:36] Nếu cậu đi, tôi sẽ sắp xếp cho cậu.

[00:56:38] Các cậu cứ tự chơi.

[00:56:39] Chỗ chúng tôi không giống như chỗ các cậu.

[00:56:42] Chỗ chúng tôi toàn là cảnh quan thiên nhiên.

[00:56:43] Núi non sông nước, rất thoải mái.

[00:56:47] Tôi cho cậu một cơ hội để nịnh bạn gái đấy.

[00:56:51] Vậy thì cảm ơn ông, ông Hạ.

[00:56:52] Được, quyết định vậy nhé. Tôi đặt cho cậu một phòng.

[00:56:55] Nhất định phải dẫn bạn gái đi nhé.

[00:56:56] Vâng ạ.

[00:56:57] Cậu và bạn gái ở chung một phòng được chứ?

[00:57:01] Tôi và cô ấy... thế nào cũng được ạ.

[00:57:04] Được, quyết định vậy nhé. Được ạ.

[00:57:07] Cảm ơn ông, ông Hạ.

[00:57:14] 18 đồng 6.

[00:57:14] Được, cảm ơn ạ. Không có gì.

[00:59:05] Dương Thụy, em đi đây.

[00:59:10] Em sẽ không quay lại nữa.

[00:59:12] Anh đừng tìm em. Anh sẽ không tìm thấy em đâu.

[00:59:23] Ngôi nhà anh đã cho em, em thật sự rất thích.

[00:59:28] Hôm nay, em dọn dẹp ngôi nhà này cho anh lần cuối.

[00:59:33] Lau chùi từng món đồ,

[00:59:35] em không kìm được nước mắt.

[00:59:39] Có lẽ anh không biết em yêu anh đến nhường nào.

[00:59:43] Em yêu anh hơn cả yêu Thiết Quân.

[00:59:46] Ngay từ lần đầu gặp anh, em đã thích anh rồi.

[00:59:51] Sau đó anh đối xử tốt với em như vậy,

[00:59:53] em thật sự không chịu nổi.

[00:59:56] Em đã luôn ảo tưởng

[00:59:57] có thể sống với anh như vậy cả đời.

[01:00:00] Nhưng, Dương Thụy,

[01:00:02] em phải ra đi.

[01:00:05] Em không thể sau khi chồng em chết,

[01:00:07] con trai em cũng chết, lại đi nói chuyện yêu đương.

[01:00:11] Em không nỡ lòng bỏ rơi họ

[01:00:12] để tự mình đi sống cuộc sống hạnh phúc.

[01:00:15] Em không thể an ủi họ.

[01:00:16] Em không thể vẫy tay chào tạm biệt họ.

[01:00:18] Em không thể quay lưng đi mà không nhìn họ nữa.

[01:00:23] Họ đã từng là người thân của em.

[01:00:25] Họ đã chết vì em.

[01:00:29] Mỗi ngày em đều cảm thấy họ đang nhìn em.

[01:00:33] Nhìn em.

[01:00:36] Em cảm thấy mình nên chịu trách nhiệm vì họ.

[01:00:39] Làm một số việc cho họ.

[01:00:41] Thậm chí là chết vì họ.

[01:01:07] Tại sao lại như vậy?

[01:01:10] Em biết,

[01:01:12] em rời đi như vậy là đã làm tổn thương anh.

[01:01:16] Cho nên lúc đầu,

[01:01:17] em vẫn theo anh từ Vân Nam về Bắc Kinh.

[01:01:20] Em đã luôn muốn quên đi quá khứ,

[01:01:23] nhưng em đã không thành công.

[01:01:28] Số phận của em đã định không thể có tình yêu.

[01:01:32] Không thể có gia đình.

[01:01:34] Dương Thụy, anh hãy mau quên em đi.

[01:01:37] Càng nhanh càng tốt.

[01:01:40] Nếu chúng ta đều có kiếp sau,

[01:01:43] biết đâu chúng ta sẽ gặp lại.

[01:01:47] Vậy thì hãy đợi đến kiếp sau.

[01:01:50] Khi đó, hy vọng anh vẫn tốt như bây giờ.

[01:01:55] Vẫn yêu em như bây giờ.

[01:02:00] Để em ôm anh một lần nữa, hôn anh một lần nữa.

[01:02:06] Dương Thụy hoàn hảo nhất trong lòng em.

[01:02:19] Gần đây nhất cậu gặp cô ấy khi nào?

[01:02:21] Sáng hôm qua.

[01:02:22] Trước khi ra ngoài cô ấy còn nấu cơm cho tôi.

[01:02:24]

[01:02:26]

[01:02:27]

[01:02:30] Gần đây hai người có đắc tội với ai không?

[01:02:34] Hoặc có ai đe dọa hai người không?

[01:02:36] Không.

[01:02:38] Bạn gái cậu mất tích, có thể là tự bỏ đi không?

[01:02:42] Hay là bị ai đó bắt cóc?

[01:02:44] Bắt cóc? Không thể nào.

[01:02:47] Từ lá thư cô ấy để lại cho tôi,

[01:02:48] là cô ấy tự đi.

[01:02:49] Tự đi? Còn để lại thư?

[01:02:53] Trong thư viết nội dung gì? Có thể cho chúng tôi xem được không?

[01:02:56] Không viết gì cả. Toàn là chuyện giữa hai chúng tôi.

[01:03:00] Giữa hai người sao?

[01:03:04] Tôi hiểu rồi.

[01:03:06] Hai người cãi nhau đúng không?

[01:03:08] Chuyện này chúng tôi không quản được.

[01:03:11] Có thể vài ngày nữa cô ấy sẽ quay về.

[01:03:13] Cậu cứ đợi đi, nhé.

[01:03:17] Đội trưởng Phan.

[01:03:18] Theo lý mà nói, An Tâm vẫn được coi là người của các anh.

[01:03:20] Các anh vẫn là tổ chức của An Tâm.

[01:03:22] Cho nên,

[01:03:23] cho nên tôi nghĩ các anh nên biết cô ấy đi đâu.

[01:03:29] Nếu không biết,

[01:03:31] tôi nghĩ tôi nên nói với các anh,

[01:03:33] An Tâm mất tích rồi.

[01:03:35] Cô ấy đã bỏ nhà đi sáu ngày rồi.

[01:03:37] Tôi biết,

[01:03:39] anh luôn là người An Tâm tin tưởng và ngưỡng mộ nhất.

[01:03:44] Anh cũng luôn là anh hùng trong lòng cô ấy.

[01:03:47] Cho nên tôi nghĩ khi cô ấy gặp phải vấn đề gì,

[01:03:51] nhất định sẽ đi tìm anh.

[01:03:54] Cho nên tôi hy vọng,

[01:03:56] nếu cô ấy đi tìm anh, phiền anh nói với cô ấy,

[01:04:03] tôi yêu cô ấy.

[01:04:07] Tôi ở nhà đợi cô ấy.

[01:04:10] Nếu cô ấy nhớ tôi,

[01:04:15] thì hãy trở về.

[01:05:03] Dương Thụy.

[01:05:11] Cậu đến rồi à.

[01:05:12] Sao rồi? Bệnh của cậu đỡ hơn chưa?

[01:05:16] Cậu nghỉ một tuần không đến,

[01:05:17] mọi người đều lo cho cậu.

[01:05:19] Định đến thăm cậu mà lại không biết nhà cậu ở đâu.

[01:05:21] Bây giờ sao rồi? Đỡ nhiều rồi chứ?

[01:05:23] À, không sao rồi.

[01:05:28] Vậy thì tốt.

[01:05:29] À đúng rồi, giám đốc Lâm của câu lạc bộ chúng ta

[01:05:33] hình như không hài lòng với cậu lắm.

[01:05:34] Cậu biết là vì chuyện gì không?

[01:05:37] Không hài lòng? Không biết.

[01:05:44] Có phải cậu lúc nào đó

[01:05:44] đã cho ông chủ Hạ leo cây một vố không?

[01:05:48] Hôm đó lúc giám đốc Lâm nói chuyện này,

[01:05:49] vừa hay đang uống trà cùng ông chủ Hạ.

[01:05:51] Hình như là ông chủ Hạ nói chuyện gì đó về hẻm Thanh Long.

[01:05:55] Hẻm Thanh Long?

[01:05:56] Lúc giám đốc Lâm nói chuyện này,

[01:05:58] ông chủ Hạ còn giúp cậu gỡ rối.

[01:05:59] Nói không sao, chuyện nhỏ thôi.

[01:06:01] Bảo chúng tôi tuyệt đối không được phê bình cậu.

[01:06:06] Đau đầu thật sự!

[01:06:15] Hôm qua bếp sau của chúng tôi đã chuẩn bị xong xuôi.

[01:06:18] Vi cá cũng đã hầm xong.

[01:06:19] Hải sâm cũng đã ngâm nở.

[01:06:21] Nhưng chúng tôi đã đợi cả một buổi tối,

[01:06:24] không một vị khách nào đến.

[01:06:26] Đơn này là do Dương Thụy đặt.

[01:06:28] Chúng tôi liên lạc trực tiếp với khách mới biết,

[01:06:30] Dương Thụy đã đặt sai đơn.

[01:06:32] Trên ngày tháng thiếu một chữ.

[01:06:33] Ngày 11 viết thành ngày 10.

[01:06:35] Gần đây Dương Thụy này xảy ra không ít chuyện.

[01:06:38] Có phải đầu óc có vấn đề không?

[01:06:40] Khách hàng không phải hôm nay mới đến sao?

[01:06:42] Số vi cá đó của các người sẽ không lãng phí đâu.

[01:06:45] Xin các người thông cảm một chút.

[01:06:46] Gần đây nhà Dương Thụy có thể đã xảy ra chút chuyện.

[01:06:48] Nhà ai mà không có chút chuyện chứ?

[01:06:50] Nhưng cậu ta cứ như vậy với chúng tôi,

[01:06:52] người bên dưới ý kiến nhiều lắm.

[01:06:54] Tôi cũng không dàn xếp được.

[01:06:55] Hơn nữa chuyện này,

[01:06:56] tôi không dám chắc cấp trên không biết.

[01:07:01] Bộ phận ẩm thực của các người trước đây bị khách phàn nàn ít lắm sao?

[01:07:03]

[01:07:06] Nếu anh thật sự muốn đâm chuyện lên cấp trên,

[01:07:09] vậy thì sau này mọi việc sẽ khó làm đấy.

[01:07:12] Tôi nói thật lòng đấy.

[01:07:13] Cũng chỉ là nể mặt chị thôi.

[01:07:16] Anh yên tâm, Dương Thụy, tôi nhất định sẽ phạt cậu ta.

[01:07:20] Còn về bộ phận ẩm thực, chẳng phải anh là người quyết định sao?

[01:07:23] Cũng chưa chắc.

[01:07:24] Dù sao chuyện này cứ vậy đi.

[01:07:26] À, chuyện người kia tôi nói với chị lần trước,

[01:07:29] sao rồi?

[01:07:30] Đứa con của họ hàng anh ấy.

[01:07:32] Đúng rồi, vừa hay quầy thông tin có một chỗ trống.

[01:07:35] Này Dương Thụy.

[01:07:36] Chị Triệu.

[01:07:38] Đây là đơn em đặt phải không?

[01:07:43] Vâng ạ, sao thế ạ?

[01:07:45] Sao à? Em tự xem đi.

[01:08:28] Nhìn đồng hồ trên quảng trường

[01:08:32] Em vẫn còn trong vòng tay anh tránh gió

[01:08:37] Không quen nói lời không thật lòng

[01:08:41] Sự im lặng làm sao có thể khiến em hiểu hết

[01:08:45] Giờ phút này ôm em vào lòng

[01:08:50] Cũng coi như có bắt đầu có kết thúc

[01:08:55] Lời chúc phúc có rất nhiều loại

[01:09:00] Nhưng nỗi đau lòng lại không thể nói thành lời

[01:09:04] Xin anh nhất định phải hạnh phúc hơn em

[01:09:09] Mới không uổng phí sự ra đi thảm hại của em

[01:09:13] Dù đau cũng không nói khổ

[01:09:16] Tình yêu không cần lời xin lỗi để bù đắp

[01:09:19] Ít nhất em có thể thành toàn cho sự theo đuổi của anh

[01:09:23] Xin hãy nhớ rằng anh phải hạnh phúc hơn em

[01:09:28] Mới xứng đáng để em tàn nhẫn với chính mình

[01:09:32] Em lặng lẽ đếm ngược

[01:09:35] Cuối cùng nhìn anh cho thật rõ

[01:09:38] Thấy bóng hình em trong mắt anh thật mờ nhạt

[01:09:40] Chào cháu, Dương Thụy.

[01:09:42] Dì là mẹ của An Tâm.

[01:09:45] Hôm nay, chúng tôi nhận được một lá thư của An Tâm.

[01:09:49] Thư rất ngắn.

[01:09:51] Nó nói bây giờ nó rất tốt, rất khỏe mạnh.

[01:09:55] Nó nhờ chúng tôi nói với cháu,

[01:09:57] nó cảm thấy nó nên sống một mình.

[01:10:01] Nó bảo cháu đừng đợi nó nữa.

[01:10:04] Cũng đừng tìm nó nữa.

[01:10:06] Cũng đừng lo lắng cho nó nữa.

[01:10:09] Nó nói lời duy nhất nó muốn nói với cháu,

[01:10:12] là hy vọng cháu nhất định phải hạnh phúc hơn nó.

[01:10:42] Chú, dì, cháu đã nhận được thư của hai bác.

[01:10:48] Hai bác nói với cháu lời duy nhất An Tâm muốn nói với cháu,

[01:10:51] là hy vọng cháu nhất định phải hạnh phúc hơn cô ấy.

[01:10:58] Nhưng hai bác cũng biết,

[01:11:00] không có An Tâm, cháu làm sao có thể hạnh phúc được.

[01:11:06] Cháu biết,

[01:11:08] hai bác nhất định biết cô ấy đi đâu.

[01:11:11] Hai bác là người thân duy nhất của cô ấy.

[01:11:14] Dù cô ấy đi đâu cũng sẽ nói cho hai bác biết.

[01:11:19] Hai bác đừng giấu cháu nữa.

[01:11:22] Cháu cầu xin hai bác nói cho cháu biết cô ấy đi đâu.

[01:11:25] Cháu cầu xin hai bác cho cháu gặp lại cô ấy một lần nữa.

[01:11:31] Cháu cầu xin hai bác.

[01:11:55] Dương Thụy.

[01:11:57] Sao cậu lại ở đây?

[01:11:59] Lâu như vậy không gặp, cậu đi đâu vậy?

[01:12:02] Lão Lưu à.

[01:12:05] Gần đây tôi làm việc ở một câu lạc bộ đua ngựa.

[01:12:08] Công việc hơi bận.

[01:12:10] Này, có bạn nào thích cưỡi ngựa không?

[01:12:12] Giới thiệu đến chỗ tôi.

[01:12:14] Thật à? Có danh thiếp không?

[01:12:17] Tôi thích cưỡi ngựa lắm.

[01:12:19] Có thời gian sẽ qua đó xem. Có xa không?

[01:12:22] Không xa lắm, ở phía Bát Đạt Lĩnh.

[01:12:26] An Tâm đâu? Cô ấy làm việc ở đâu?

[01:12:29] Chuyện của hai người rốt cuộc đã xong chưa?

[01:12:37] Phải nói là cô gái này bản lĩnh đến vậy tôi không ngờ.

[01:12:41] Biến cậu thành một người khác hẳn.

[01:12:44] Bây giờ cậu lại không thích nói chuyện, không thích ra ngoài.

[01:12:48] Có chuyện gì cũng không muốn nói với anh em.

[01:12:53] Sau này tôi mà kết hôn,

[01:12:54] tôi tuyệt đối không thể trở thành cái dạng như cậu.

[01:13:05] Chúng tôi chia tay rồi.

[01:13:09] Chia tay rồi? Không thể nào.

[01:13:12] Hai người dù sao cũng là tri kỷ vào sinh ra tử

[01:13:24] Đó là chuyện quá khứ rồi.

[01:13:27] Thật sự chia tay rồi?

[01:13:31] Tôi lừa anh làm gì.

[01:13:35] Cãi nhau à? Đấy, biết ngay là cãi nhau.

[01:13:38] Hai người vốn dĩ là trẻ con.

[01:13:40] Cãi nhau là chuyện bình thường, cãi xong là ổn thôi.

[01:13:45] Phục vụ, cho một ly rượu nữa.

[01:13:49] Thật sự chia tay rồi.

[01:13:52] Cô ấy bây giờ đã đi rồi.

[01:13:57] Chắc là về quê rồi.

[01:14:01] Tại sao?

[01:14:04] Vấn đề gì?

[01:14:06] Là vấn đề của cậu hay của cô ấy?

[01:14:07] Hay là vấn đề của đứa trẻ?

[01:14:23] Tôi à, với Lý Giai,

[01:14:26] những ngày tháng sau này cũng không biết sống thế nào nữa.

[01:14:29] Thật đấy.

[01:14:32] Có khi cuối cùng vẫn phải chia tay.

[01:14:37] Khổng lão phu tử nói hay thật,

[01:14:39] "Duy tiểu nhân dữ nữ tử, nan dưỡng dã." (Chỉ có tiểu nhân và đàn bà là khó nuôi)

[01:14:55] Cũ không đi, mới không đến. Thật đấy.

[01:14:58] Anh đây giới thiệu cho cậu vài cô tốt. Không cần.

[01:15:02] Cậu nói cậu thích kiểu nào, non hay già? Không cần.

[01:15:04] Tôi có mối đây. Thật đấy.

[01:15:10] Để tôi mở cửa cho.

[01:15:14] Này, làm gì thế?

[01:15:16] Xem kìa, xem kìa.

[01:15:18] Không, không, không. Lại đây, lại đây.

[01:15:20] Không, không, không. Không sao, không sao.

[01:15:22] Không sao anh em, không sao, không sao.

[01:15:24] Tôi ói thì sao chứ? Không, không, không.

[01:15:25] Không được ói ở đây, không được ói ở đây.

[01:15:27] Đi, đi, đi. Lại ói rồi, lại ói rồi.

[01:15:30] Cậu ngăn cậu ấy lại. Tôi ngăn rồi.

[01:15:34] Không được ói ở đó. Anh bạn, ói ra kia.

[01:15:36] Không, ói ra kia, ói ra kia.

[01:15:38] Ói đâu vậy? Uống bao nhiêu thế?

[01:15:40] Sáng nay trạm phòng dịch sẽ đến kiểm tra trường đua.

[01:15:43]

[01:15:45] không phải là lớn,

[01:15:46] nhưng câu lạc bộ hy vọng hôm nay chúng ta

[01:15:49] phải đặc biệt chú ý đến chất lượng tiếp đón.

[01:15:52] Vậy nên, diện mạo của các bạn,

[01:15:54] cũng như thái độ lịch sự với khách hàng phải được thực hiện tốt.

[01:15:56] Phải để lại ấn tượng tốt cho nhân viên kiểm tra.

[01:16:00] Ngoài ra, chiều nay công ty Hua'er

[01:16:02] sẽ tổ chức hội nghị hội đồng quản trị tại đây.

[01:16:04] Mức phí của hội nghị này khá cao,

[01:16:06] cho nên trong việc tiếp đãi, chúng ta phải làm cho thật trang trọng.

[01:16:12] Hôm nay ai trực sảnh?

[01:16:19] Tôi trực.

[01:16:22] Được, cứ vậy đi.

[01:16:24] Phấn chấn lên. Tan họp.

[01:16:33] Dương Thụy.

[01:16:35] Chị Triệu.

[01:16:38] Phấn chấn lên. Được không?

[01:16:42] Cảm ơn.

[01:16:49] Ông La, tôi biết rồi.

[01:16:51] Bốn người phải không?

[01:16:53] Bốn người, giữ lại hai phòng.

[01:16:56] Hai phòng suite nhé.

[01:16:58] Vậy tôi giữ cho ông phòng 302, 303.

[01:17:02] Được.

[01:17:04] Thưa cô, mời cô ngồi trước.

[01:17:06] Tự thanh toán sau. Vâng, tạm biệt ông La.

[01:17:10] Thưa cô, mời cô ngồi trước.

[01:17:23] Em là Bối Bối.

[01:17:25] Anh là Dương Thụy.

[01:17:27] Đến Bắc Kinh khi nào vậy?

[01:17:30] Đến chỗ chúng tôi là muốn cưỡi ngựa à?

[01:17:33] Không, hôm nay không muốn cưỡi ngựa.

[01:17:36] Vậy em có cần tôi làm gì không?

[01:17:42] Vậy thì đặt một bàn tiệc đi.

[01:17:51] Vậy em muốn tiêu chuẩn nào?

[01:17:54] Bên các anh có tiêu chuẩn nào?

[01:17:58] Tiệc của chúng tôi

[01:17:59] tiêu chuẩn thấp nhất là 250 đồng một người.

[01:18:01] Tiêu chuẩn cao nhất là 1000 đồng một người.

[01:18:03] Không bao gồm tiền rượu và phí phòng riêng.

[01:18:05] Ngoài ra còn phải thu thêm 15% phí phục vụ.

[01:18:08] Hoa tươi trang trí bàn là do chúng tôi tặng.

[01:18:10] Nếu em là hội viên,

[01:18:11] chúng tôi không thu phí phục vụ.

[01:18:12] Và phí phòng riêng còn được giảm một nửa.

[01:18:15] Vậy thì đặt tiêu chuẩn cao nhất đi.

[01:18:20] Xin hỏi em đặt cho mấy người?

[01:18:23] Bốn người.

[01:18:27] Xin hỏi là khi nào?

[01:18:30] Vậy anh khi nào thì tiện?

[01:18:37] Tôi muốn mời chị họ và bạn trai của chị ấy ăn cơm.

[01:18:40] Cũng muốn mời cả anh. Anh có nể mặt không?

[01:18:46] Nâng ly, nâng ly.

[01:18:49] Nâng ly.

[01:18:53] Dương Thụy, câu lạc bộ của các cậu bây giờ có bao nhiêu người?

[01:18:58] Hội viên à? Có khoảng hơn 300 người.

[01:19:03] Lý Giai. Ừm.

[01:19:04] Khi nào cậu làm một cái thẻ hội viên đi,

[01:19:05] tớ giảm giá cho 20%.

[01:19:07] Cậu hỏi Lưu Minh Hạo xem,

[01:19:09] anh ta có chịu chi tiền cho tớ không?

[01:19:10] Nào, nào, đừng khách sáo, đừng khách sáo. Ăn đi, ăn đi.

[01:19:13] Cũng phải.

[01:19:15] Dương Thụy, lần này Bối Bối đến

[01:19:17] một là để thăm chị họ,

[01:19:18] hai là để ôn lại kỷ niệm cũ.

[01:19:20] Cậu phải thể hiện tốt một chút đấy nhé.

[01:19:21] Đúng vậy, đúng vậy. Dương Thụy, nghe thấy không?

[01:19:24] Này Dương Thụy, đừng chỉ ăn một mình, chăm sóc Bối Bối cho tốt.

[01:19:27] Đúng thế.

[01:19:28] Em đang bóc cho cô ấy đây.

[01:19:32] Bối Bối, em ăn nhiều vào nhé. Vâng, chị họ.

[01:19:35] Nào Bối Bối. Cảm ơn.

[01:19:43] Này Dương Thụy,

[01:19:45] khách hàng lớn này là do tôi kéo đến cho cậu đấy nhé.

[01:19:48] Giữ chặt cô ấy lại,

[01:19:49] đừng có lơ là mà để mất đấy.

[01:19:54] Dương Thụy, ăn nhiều vào.

[01:19:56] Ừm, cảm ơn.

[01:19:57] À đúng rồi,

[01:19:58] Bắc Kinh có chỗ nào vui không?

[01:20:00] Có chứ.

[01:22:58] Chị Triệu.

[01:23:00] Chào Dương Thụy.

[01:23:01] Sau khi tan làm em đi đâu?

[01:23:04] Em...

[01:23:08] Chuyện là thế này,

[01:23:09] chị biết ở cầu Tam Nguyên mới mở một quán bar.

[01:23:11] Mấy người bên bộ phận ẩm thực của lão Từ bảo chị đi cùng.

[01:23:14] Em cũng đi đi.

[01:23:16] Hôm nay em hơi không khỏe, muốn về sớm một chút.

[01:23:19] Ồ, vậy em nghỉ ngơi sớm đi nhé. Tạm biệt. Tạm biệt.

[01:23:48] Chào chị, xin chuyển máy đến 3512.

[01:23:54] Alo, là anh đây.

[01:23:57] Ừm, anh... anh cũng không có chuyện gì quan trọng.

[01:24:03] Chỉ là muốn hỏi em,

[01:24:06] hỏi em có muốn đi đến

[01:24:08] những quán ăn nhỏ mà người dân Bắc Kinh thường đến không?

[01:24:11] Anh mời em ăn cơm.

[01:24:14] Tại sao lại muốn mời em ăn cơm?

[01:24:17] Anh sợ em một mình ở Bắc Kinh buồn quá à?

[01:24:20] Không, là anh hơi buồn.

[01:24:25] Tại sao anh lại buồn?

[01:24:31] Nếu em không rảnh thì thôi vậy.

[01:24:34] Em... Em tất nhiên là rảnh.

[01:25:07] Lên uống một ly cà phê nhé.

[01:25:55] Cũng muộn rồi, anh phải về thôi.

[01:25:57] Hôm khác có thời gian anh sẽ gọi lại cho em.

[01:26:00] Được thôi.

[01:27:25] Dương Thụy.

[01:27:28] Anh có nhớ em đã từng nói với anh

[01:27:31] nếu anh đến Canada,

[01:27:33] em sẽ cho anh biết

[01:27:34] thế nào là hướng dẫn viên du lịch tốt nhất thế giới không?

[01:27:38] Anh nhớ chứ.

[01:27:39] Em chẳng phải là hướng dẫn viên du lịch tốt nhất thế giới đó sao?

[01:27:44] Vậy anh nhất định nhớ những gì anh đã nói với em.

[01:27:49] Anh nói anh muốn đến Canada.

[01:27:51] Anh nói một ngày nào đó anh sẽ đến Canada.

[01:27:56] Đúng vậy, đời người mà,

[01:27:58] chuyện gì cũng có thể xảy ra.

[01:28:01] Có thể một ngày nào đó sau mười năm,

[01:28:03] anh sẽ ở trong một quán cà phê nào đó ở Canada,

[01:28:06] ăn một bữa sáng thịnh soạn như hôm nay.

[01:28:09] Có lẽ là mười năm sau,

[01:28:13] nhưng cũng có thể là ngày mai.

[01:28:21] Nếu cậu thật sự yêu cô ấy, thì đi cùng cô ấy đi.

[01:28:24] Thật sự yêu cô ấy không?

[01:28:29] Em khá thích cô ấy.

[01:28:31] Cô ấy có sự nhiệt tình và phóng khoáng của các cô gái phương Tây.

[01:28:34] Và cũng rất thẳng thắn.

[01:28:36] Em rất thích ở bên cô ấy.

[01:28:38] Nhưng em không dám nói đây có phải là yêu không.

[01:28:41] Vì mỗi khi ở bên cô ấy,

[01:28:43] em lại không thể không tự hỏi mình,

[01:28:45] mình không phải vẫn còn yêu An Tâm sao?

[01:28:48] Mày còn yêu An Tâm không?

[01:28:51] Phải, cậu yêu An Tâm.

[01:28:54] Nhưng An Tâm có yêu cậu không?

[01:28:57] Cô ấy yêu cậu, sao vẫn chưa quay về?

[01:29:01] Cô ấy à,

[01:29:02] ngay từ đầu tôi đã cảm thấy rất bí ẩn.

[01:29:05] Cho nên bây giờ người không còn,

[01:29:06] mất tích, không thấy đâu,

[01:29:08] tôi không thấy lạ chút nào.

[01:29:12] Cô ấy chính là ma quỷ cõi âm, tiên nữ trên trời.

[01:29:16] Cậu chỉ là người trần, cậu biết không?

[01:29:21] Giống như trong... trong Liêu Trai ấy.

[01:29:24] Một thư sinh, bên cạnh "vèo" một cái hiện ra một mỹ nữ.

[01:29:27] Chẳng biết là thật hay giả.

[01:29:30] Nấu cơm cho cậu, lại sống cùng cậu.

[01:29:32] Làm cậu hạnh phúc ngập tràn.

[01:29:35] Sau đó, "vèo" một cái, biến mất.

[01:29:38] Tìm ở đâu đây? Hửm?

[01:29:40] Làm cậu hồn xiêu phách lạc.

[01:29:43] Bây giờ cậu có cảm giác đó không? Hả?

[01:29:50] Tôi thấy đây là một cơ hội.

[01:29:53] Cậu nên thay đổi nơi ở, thay đổi môi trường.

[01:29:56] Cậu mới có thể hoàn toàn thoát ra khỏi giấc mơ của mình.

[01:29:58] Không tin cậu thử xem.

[01:30:01] Phải, tôi nên đi.

[01:30:05] Tôi nên rời xa quê hương, đi càng xa càng tốt.

[01:30:10] Là An Tâm ép tôi đi.

[01:30:12] Là cô ấy đối với tình yêu của chúng tôi

[01:30:14] đã có thái độ vô trách nhiệm.

[01:30:18] Để thoát khỏi đau khổ,

[01:30:20] cho nên cô ấy đã rời bỏ ngôi nhà của chúng ta.

[01:30:23] Tôi cũng vậy.

[01:30:25] Tôi phải đi thật xa khỏi ngôi nhà này.

[01:30:28] Tôi cũng muốn thoát khỏi đau khổ.

[01:30:31] Tôi muốn quên đi tất cả.

[01:30:34] Tôi muốn có một cuộc sống mới.

[01:30:55] An Tâm.

[01:30:58] Em không giống bất kỳ cô gái nào trên thế giới này.

[01:31:03] Em khiến anh khó lòng quên được em.

[01:31:07] Cho nên anh phải đi.

[01:31:10] Anh phải đi thật xa,

[01:31:12] đến một nơi hoàn toàn xa lạ,

[01:31:15] để quên em.

[01:31:17] Giống như em đã quên anh vậy.

[01:31:37] Anh đã định

[01:31:38] dành cả cuộc đời này cho em, An Tâm.

[01:31:42] Anh đã định

[01:31:43] để em sống một cuộc đời hạnh phúc, An Tâm.

[01:31:48] Nhưng em không cần.

[01:31:51] Cho đến bây giờ anh vẫn không dám tin

[01:31:53] chúng ta lại nhanh chóng chia đôi ngả đường như vậy.

[01:31:55] Từ nay không còn quan hệ gì.

[01:31:57] Mỗi người tự đi sống cuộc sống hoàn toàn khác biệt.

[01:32:01] Có lẽ chỉ đến ngày mai,

[01:32:03] khoảnh khắc máy bay đưa anh rời khỏi mặt đất,

[01:32:06] anh mới tin đây là sự thật.

[01:32:09] Tất cả những điều này đều là sự thật.

[01:32:14] Khi chúng ta đều đã già,

[01:32:17] em còn nhớ đến nơi này không?

[01:32:20] Còn nhớ đến căn nhà nhỏ này để xem không?

[01:32:25] Nếu thật sự có ngày đó,

[01:32:28] anh vẫn sẽ như trước kia... của em.

[01:32:30] Dù em có già đến đâu.

[01:32:34] Nếu lúc đó em vẫn muốn ở trong căn nhà nhỏ đơn sơ này

[01:32:37] bắt đầu lại cuộc sống của chúng ta,

[01:32:39] anh sẽ đồng ý.

[01:32:42] Dù lúc đó anh đang ở đâu,

[01:32:44] nghèo khó hay giàu sang,

[01:32:46] có gia đình và con cháu hay không, anh đều sẽ đến.

[01:32:50] Anh sẽ nói với gia đình và con cháu của mình,

[01:32:53] khi còn trẻ,

[01:32:54] anh đã có một tình yêu khắc cốt ghi tâm.

[01:32:58] Tình yêu này, anh không thể quên.

[01:33:02] Anh nghĩ để đền bù cho sự đối xử tốt của anh với họ cả đời,

[01:33:06] họ sẽ để anh đến.

[01:33:09] An Tâm, chúng ta sẽ gặp lại.

[01:33:16] Không viết nữa. Anh khóc rồi.

[01:33:22] Anh không muốn khóc vì em nữa.

[01:33:47] Lão Lưu, đây là chìa khóa nhà của em.

[01:33:51] Cậu giữ giúp em nhé.

[01:33:54] Em nghĩ,

[01:33:56] lỡ như An Tâm quay về không tìm thấy em,

[01:33:59] có thể sẽ đi tìm anh.

[01:34:03] Trong tất cả bạn bè của em,

[01:34:06] hai người là thân nhất.

[01:34:13] Đã đi cùng Bối Bối rồi,

[01:34:16] thì đừng "thân tại Tào doanh, tâm tại Hán" nữa, nhé.

[01:34:21] Này, đã từ biệt bố cậu chưa?

[01:34:29] Chưa.

[01:34:31] Chuyện em đi Canada không muốn để bố em biết.

[01:34:36] Nếu ông ấy biết,

[01:34:37] chắc chắn sẽ thu lại căn nhà của em.

[01:34:41] Đó là tổ ấm của em và An Tâm.

[01:34:43] Em còn muốn giữ lại.

[01:34:50] Với lại, lỡ như ngày nào đó Bối Bối chán em,

[01:34:54] em ở Canada lạ nước lạ cái

[01:34:57] chẳng phải vẫn phải quay về sao?

[01:34:59] Haizz, sao cậu lại nghĩ nhiều thế?

[01:35:04] Lúc tốt đẹp thì nghĩ đến lúc tồi tệ.

[01:35:07] Lúc ra đi thì nghĩ đến đường lui.

[01:35:12]

[01:35:18] Anh thấy cậu sắp bị tâm thần rồi.

[01:35:21] Đều là do An Tâm gây ra.

[01:35:24] Nhưng dù sao đi nữa, ra nước ngoài cũng là chuyện tốt.

[01:35:28] Học hỏi kiến thức, mở mang tầm mắt.

[01:35:30] Nếu sau này trở thành chồng của Bối Bối,

[01:35:33] về mặt cuộc sống có thể nói là một bước lên trời.

[01:35:36] Sau này trong sản nghiệp của nhà Bối Bối,

[01:35:39] kiếm được một chức vụ gì đó.

[01:35:41] Tương lai có quyền có thế rồi, đừng quên yêu nước.

[01:35:45] Đừng quên ở đây còn có một đám

[01:35:47] anh em nghèo khổ ngày ngày gặm bánh bao chay nhé.

[01:35:51] Bọn anh trông cậy vào cậu tương lai về nước

[01:35:53] đầu tư làm ăn gì đó.

[01:35:56] Này, anh nói trước đấy nhé,

[01:35:58] nếu về nước đừng quên bọn anh.

[01:36:09] Tôi đi Canada là để quên hết tất cả mọi người.

[01:36:17] Tôi đi Canada là để quên hết tất cả mọi người.

[01:37:20] Mẹ, Bối Bối, con về rồi.

[01:37:21] Mẹ, đây là Dương Thụy.

[01:37:23] Chào dì, chào chú.

[01:37:25] Vào nhà ngồi, vào nhà ngồi. Được.

[01:38:34] Bói một quẻ đi.

[01:38:35] Bói đi.

[01:38:36] Bói đi, rất linh nghiệm.

[01:38:38] Để tôi bói cho hai người.

[01:38:40] Các bạn cần sự giúp đỡ của tôi.

[01:38:43] Tôi thấy các bạn sẽ có một tương lai tươi đẹp.

[01:38:47] Các bạn sẽ có rất nhiều khoảnh khắc vui vẻ.

[01:38:53] Tôi biết rồi. Các bạn sẽ có rất nhiều con.

[01:38:58] Các bạn sẽ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi.

[01:39:58] Dương Thụy, Dương Thụy.

[01:40:14] Cháu thật sự quá quyến rũ.

[01:40:16] Bối Bối, cháu mặc bộ váy cưới này vào,

[01:40:19] là cô dâu xinh đẹp nhất mà ta từng thấy.

[01:40:29] Nó đẹp quá

[01:40:31] Dì.

[01:40:34] Đây là người yêu của Bối Bối, tên là Dương Thụy.

[01:40:37] Dương Thụy, lại đây.

[01:40:39] Để dì giới thiệu cho con.

[01:40:41] Đây là ông chủ Chu, đây là bà Chu.

[01:40:44] Họ đều nhìn Bối Bối lớn lên.

[01:40:46] Ông chủ Chu, bà Chu.

[01:40:48] Thật là một người tài năng.

[01:40:53] Anh nhìn kỹ xem, có rất nhiều cá nhỏ.

[01:40:56] Thấy không?

[01:40:57] Ồ, thấy rồi.

[01:40:58] Nhưng ở đây không được câu cá.

[01:41:01] Anh xem những cây này,

[01:41:02] đều có lịch sử mấy trăm năm rồi.

[01:41:04] Đúng vậy, cây này mọc rất cao.

[01:41:07] Anh đi theo con đường này,

[01:41:08] sẽ đến cây cầu Camberina mà em đã kể với anh.

[01:41:14] Dương Thụy, mau lại đây, anh xem kìa.

[01:41:25] Dương Thụy, nhanh lên, qua đây.

[01:41:29] Dương Thụy, cây cầu này dài 450 feet.

[01:41:32] Anh nhìn xuống dưới xem,

[01:41:33] đây chính là sông Camberina.

[01:41:37] Nhanh lên.

[01:41:38] Ở quê em, Thanh Miên,

[01:41:40] núi luôn xanh.

[01:41:43] Nước luôn trong thấy đáy.

[01:41:46] Từ nhà em đến thị trấn Thanh Miên,

[01:41:48] phải đi qua một cây cầu treo dài.

[01:41:51] Dưới cầu là sông Thanh Miên nổi tiếng.

[01:41:56] Mười năm trước,

[01:41:59] em chính là từ cây cầu treo dài này đi ra.

[01:42:03] Đến học ở trường trung học tốt nhất thành phố Bảo Sơn.

[01:42:13] Dương Thụy.

[01:42:23] Dương Thụy, anh ngồi nghỉ một chút đi.

[01:42:26] Em đi mua thuốc cho anh. Được.

[01:43:06] Nhìn đồng hồ trên quảng trường

[01:43:10] Em vẫn còn trong vòng tay anh tránh gió

[01:43:15] Không quen nói lời không thật lòng

[01:43:19] Sự im lặng làm sao có thể khiến em hiểu hết

[01:43:23] Giờ phút này ôm em vào lòng

[01:43:28] Cũng coi như có bắt đầu có kết thúc

[01:43:33] Lời chúc phúc có rất nhiều loại

[01:43:37] Nhưng nỗi đau lòng lại không thể nói thành lời

[01:43:42] Xin anh nhất định phải hạnh phúc hơn em

[01:43:47] Mới không uổng phí sự ra đi thảm hại của em

[01:43:51] Dù đau cũng không nói khổ

[01:43:54] Tình yêu không cần lời xin lỗi để bù đắp

[01:44:29] Sao thế?

[01:44:30] Lại dậy sớm thế.

[01:44:32] Không ngủ được.

[01:44:35] Vậy chúng ta xuống dưới đi dạo nhé.

[01:44:39] Em tự đi đi, anh...

[01:44:41] anh hơi không khỏe.

[01:45:42] Dương Thụy.

[01:45:44] Rốt cuộc anh đang nghĩ gì?

[01:45:47] Tại sao không nói cho em biết?

[01:45:55] Anh muốn về.

[01:45:59] Về Trung Quốc.

[01:46:10] Có phải anh nhớ bố anh rồi không?

[01:46:12] Được thôi, em về cùng anh.

[01:46:20] Bối Bối, anh... lòng anh rất rối.

[01:46:25] Anh không muốn kết hôn vội vàng như vậy.

[01:46:28] Chúng ta đều còn trẻ.

[01:47:08] Anh đi nói với bố mẹ em đi.

[01:47:16] Là một người đàn ông,

[01:47:18] tôi hy vọng sau này cậu có thể đối với quyết định của mình,

[01:47:21] đối với những người khác có liên quan đến cậu,

[01:47:23] chịu trách nhiệm.

[01:47:40] Cậu đã làm tổn thương Bối Bối, cậu Dương.

[01:47:42] Cũng làm tổn thương cả gia đình chúng tôi.

[01:47:44] Cậu nên cảm thấy xấu hổ vì hành vi của mình.

[01:47:52] Bối Bối.

[01:47:58] Bối Bối.

[01:48:03] Lẽ ra em nên biết trong lòng anh ấy còn có người khác.

[01:50:22] Chào đồng chí. Chào anh.

[01:50:24] Đây là giấy tờ của tôi. Tôi muốn hỏi một chút,

[01:50:26] ở đây có một nữ cảnh sát tên là An Tâm không ạ?

[01:50:29] An Tâm? Vâng. Đơn vị nào?

[01:50:31] Cô ấy ở Đội phòng chống ma túy.

[01:50:32] Đội phòng chống ma túy? Đi theo tôi.

[01:50:48] Đồng chí, là anh tìm An Tâm phải không? Vâng.

[01:50:51] Anh là gì của An Tâm?

[01:50:52] Tôi là chồng chưa cưới của cô ấy.

[01:50:55] Ồ, vậy được. Anh ngồi đây đợi một lát nhé. Vâng.

[01:51:19] Chào Dương Thụy.

[01:51:21] Chào anh, Đội trưởng Ngô. Chào anh.

[01:51:22] Đây là Phó cục trưởng Đàm của chúng tôi.

[01:51:23] Chào anh. Chào Cục trưởng Đàm.

[01:51:25] Mời ngồi, mời ngồi. Mời ngồi.

[01:51:29] Mời ngồi.

[01:51:33] Tiểu Dương, xin lỗi đã đường đột.

[01:51:36] Năm ngoái anh và An Tâm chia tay như thế nào?

[01:51:39] Vì sao vậy?

[01:51:41] Cô ấy để lại một lá thư rồi bỏ đi.

[01:51:46] Trong thư nói gì?

[01:51:50] Cô ấy nói cô ấy không thể sau khi chồng chết,

[01:51:53] con trai chết,

[01:51:55] lại đi nói chuyện yêu đương với tôi.

[01:51:58] Cô ấy nói cô ấy phải có trách nhiệm với họ.

[01:52:01] Đúng vậy. Theo chúng tôi được biết,

[01:52:03] cô ấy thật sự có suy nghĩ này.

[01:52:05] Cho nên cô ấy đã quay về Nam Đức.

[01:52:08] Cô ấy hy vọng tiếp tục theo đuổi công việc mà cô ấy luôn yêu thích,

[01:52:10] công tác phòng chống ma túy của công an.

[01:52:13] Tôi đã nghĩ đến rồi, cô ấy ở đây.

[01:52:16] Tôi đã nghĩ từ lâu là cô ấy không về quê.

[01:52:18] Nhưng tôi đã liên tục gọi điện cho Đội trưởng Phan và bố mẹ cô ấy,

[01:52:21] tại sao họ không nói cho tôi biết cô ấy ở đâu?

[01:52:25] Đây là theo yêu cầu của chính đồng chí An Tâm.

[01:52:28] Có lẽ cô ấy không muốn gặp lại anh nữa.

[01:52:31] Có lẽ cô ấy sợ ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của anh.

[01:52:41] Có thể cho tôi gặp cô ấy được không?

[01:52:51] Đồng chí Tiểu Dương,

[01:52:52] tôi biết anh rất yêu An Tâm.

[01:52:56] Tôi tin anh nhất định sẽ tôn trọng lựa chọn của cô ấy.

[01:53:00] Cô ấy đã quay lại chiến trường, lựa chọn chiến đấu.

[01:53:04] Và... rất không may.

[01:53:08] Trong một trận chiến chống ma túy vào mùa thu năm ngoái,

[01:53:11] cô ấy đã anh dũng hy sinh.

[01:53:15] Chính quyền nhân dân thành phố Nam Đức

[01:53:17] đã truy tặng cô ấy là liệt sĩ cách mạng.

[01:53:20] Chúng tôi biết

[01:53:21] anh và cô ấy đã từng có một mối quan hệ yêu đương.

[01:53:24] Nhưng chúng tôi không tìm thấy anh.

[01:53:31] Tin tức đồng chí An Tâm hy sinh,

[01:53:33] chúng tôi chỉ thông báo cho bố mẹ cô ấy.

[01:53:37] Di vật của cô ấy,

[01:53:39] tiền trợ cấp liệt sĩ và giấy chứng nhận liệt sĩ,

[01:53:43] theo quy định liên quan, chúng tôi đều đã giao cho bố mẹ cô ấy.

[01:53:48] Không, cô ấy không hy sinh.

[01:53:54] Tôi muốn gặp cô ấy. Các anh có thể đưa tôi đi gặp cô ấy được không?

[01:55:48] Đội trưởng Ngô.

[01:55:51] Trước khi hy sinh, An Tâm có để lại lời gì không ạ?

[01:55:59] Cô ấy có di ngôn gì không?

[01:56:04] Không có.

[01:56:06] Họ hy sinh trong một trận chiến bất ngờ.

[01:56:09] Trước đó không ai lường trước được.

[01:56:14] Đội trưởng Phan của chúng tôi đang đi công tác ở nơi khác.

[01:56:17] Vừa mới gọi điện về,

[01:56:19] nghe nói anh đến.

[01:56:22] Khuyên anh nén đau thương.

[01:56:24] Ngoài ra, ông ấy cũng hy vọng anh

[01:56:27] có thể hiểu cho hành động của An Tâm.

[01:56:31] Hành động của cô ấy rất cao cả.

[01:56:35] Mỗi người chúng tôi quen biết cô ấy

[01:56:37] đều cảm thấy tự hào vì cô ấy.

[01:56:42] Các anh có biết bố mẹ cô ấy ở đâu không?

[01:56:47] Tôi muốn đến thăm họ.

[01:56:52] Họ có ơn với tôi, mà tôi chưa báo đáp.

[01:56:56] Tôi không biết.

[01:56:59] Vậy Đội trưởng Phan có biết không?

[01:57:02] Ông ấy không có ở đây. Ông ấy đi công tác ở nơi khác rồi.

[01:57:06] Một thời gian nữa mới về.

[01:57:16] Dương Thụy,

[01:57:18] anh xem, Nam Sơn.

[01:57:21] Sáu mươi đồng này thật sự rất đáng giá.

[01:57:23] Ba mươi đồng là cho cục di tích văn hóa.

[01:57:24] Ở đây để anh hoài niệm về quá khứ mà.

[01:57:27] Còn mười đồng là để anh ngắm cảnh.

[01:57:29] Anh xem Nam Sơn đẹp biết bao.

[01:57:50] An Tâm, tạm biệt.

[01:59:57] An Tâm đã nói với tôi,

[01:59:59] nếu cậu đến, thì đưa cái này cho cậu.

[02:00:02] Cô ấy nói đưa cái này cho cậu là cậu sẽ biết.

[02:00:23] Tôi tưởng cô ấy không để lại lời nào.

[02:00:28] Họ đều nói cô ấy không để lại di ngôn.

[02:00:31] Lúc An Tâm đi, cô ấy đã nói với tôi,

[02:00:33] người duy nhất cô ấy bận tâm, duy nhất cảm thấy có lỗi,

[02:00:37] ngoài bố mẹ cô ấy, chính là cậu.

[02:00:42] Cô ấy nói, cô ấy chỉ có thể nhờ miếng ngọc này bảo vệ cậu.

[02:00:45] Bảo cậu đừng đợi cô ấy nữa.

[02:00:48] Cô ấy nhờ cậu nhất định phải sống hạnh phúc hơn cô ấy.

[02:00:59] An Tâm chưa chết.

[02:01:04] An Tâm vẫn còn sống.

[02:01:08] Phải không?

[02:01:12] Cô ấy nhờ tôi nói với cậu,

[02:01:14] An Tâm của quá khứ đã không còn nữa.

[02:01:17] Bảo cậu đừng tìm cô ấy nữa.

[02:01:20] Các người đã đưa cô ấy đi đâu?

[02:01:21] Các người bắt cô ấy ẩn danh đi làm gì?

[02:01:26] Trả cô ấy lại cho tôi. Trả cô ấy lại cho tôi.

[02:01:29] Tôi biết cô ấy không muốn sống như vậy.

[02:01:31] Các người trả cô ấy lại cho tôi.

[02:01:44] Tôi cũng không muốn cô ấy...

[02:01:47] Đây là ý muốn của chính cô ấy.

[02:01:49] Là quyết tâm của cô ấy.

[02:01:59] Cả đời tôi,

[02:02:01] những người tôi thật sự kính phục không nhiều.

[02:02:06] Cô ấy là một trong số đó.

[02:02:10] Dương Thụy,

[02:02:13] cậu có kính phục cô ấy không?

[02:02:27] Đội trưởng Phan.

[02:02:31] Phiền anh nói với An Tâm,

[02:02:34] tôi đã về Bắc Kinh rồi.

[02:02:37] Tôi sẽ luôn giữ gìn ngôi nhà của chúng tôi.

[02:02:40] Luôn ở nhà của chúng tôi đợi cô ấy trở về.

[02:02:43] Dương Thụy,

[02:02:46] cậu đừng đợi ngốc nghếch nữa.

[02:02:48] Cũng đừng đi tìm bố mẹ An Tâm nữa.

[02:02:51] Cậu không tìm được đâu.

[02:02:56] Cô ấy bây giờ là một người khác.

[02:02:59] Một người mà cậu không quen biết.

[02:03:03] Tôi tin,

[02:03:06] anh và tổ chức của anh,

[02:03:09] sớm muộn gì cũng sẽ để cô ấy giải ngũ.

[02:03:15] Chỉ cần cô ấy không chết,

[02:03:18] sớm muộn gì,

[02:03:20] cũng sẽ để cô ấy hưởng

[02:03:22] cuộc sống bình thường mà cô ấy đáng được hưởng.

[02:03:25] Cho nên tôi sẽ luôn đợi cô ấy.

[02:03:52] Bà chủ, tôi đi đây ạ.

[02:03:56] Này cậu trai,

[02:03:57] sáng nay Cục Công an

[02:03:58] có một đồng chí họ Phan tìm cậu, tìm được chưa?

[02:04:01] Tìm được rồi ạ, cảm ơn bà.

[02:05:04] Chị Triệu.

[02:05:04] Chị Triệu.

[02:05:05] Tan làm rồi à?

[02:05:06] Hôm nay Giám đốc Chu của bộ phận kỹ thuật nói

[02:05:08]

[02:05:10] Em đã nói với Tiểu Nghiêm rồi.

[02:05:11] Em không đi, em phải về sớm.

[02:05:15] Có bạn gái rồi phải không?

[02:05:18] Đúng vậy.

[02:05:20] Trông thế nào?

[02:05:21] Khi nào dẫn đến cho bọn chị xem với.

[02:05:23] Cô ấy không ở Bắc Kinh, đang ở nơi khác.

[02:05:28] Ở nơi khác à? Cô ấy làm nghề gì?

[02:05:34] Xin lỗi, công việc của cô ấy... là bí mật.

[02:08:26] Gửi đến tất cả những người phụ nữ đã mang lại cho chúng ta sự an nhiên, những ước mơ, lòng bao dung, cùng cả tình yêu và những muộn phiền. Nguyện cho họ sẽ hạnh phúc hơn cả chúng ta.


 0 Комментарии sort   Сортировать по


Следующий