अगला

Người Bố Xa Lạ tập 33 vietsub - Lee Joon, Jung So Min

0 विचारों· 08/20/25
duongvu88
duongvu88
3 ग्राहकों
3

Bạn đang tìm một bộ phim gia đình Hàn Quốc vừa hài hước vừa cảm động để "chữa lành" tâm hồn? "Người Bố Xa Lạ" chính là lựa chọn không thể tuyệt vời hơn!
Cuộc sống của một gia đình bình thường bỗng đảo lộn khi ngôi sao Ahn Joong Hee (Lee Joon) xuất hiện và tự nhận là con trai của ông bố Byun Han Soo. Từ đây, bí mật động trời được chôn giấu suốt 35 năm dần hé lộ, kéo theo vô số tình huống dở khóc dở cười.
Cùng theo dõi hành trình đầy tiếng cười, nước mắt và những bài học sâu sắc về tình thân. Đừng bỏ lỡ phản ứng hóa học bùng nổ của cặp đôi "oan gia" Lee Joon - Jung So Min và câu chuyện tình yêu "cười ra nước mắt" của Lee Yoo Ri!

और दिखाओ

[00:00:00] "An Jung Hui đã tìm bố sau 35 năm để chuẩn bị cho bộ phim mới.

[00:00:04] Bố ruột của An Jung Hui là ông Byun, chủ một quán ăn vặt ở Suwon".

[00:00:08] Đâu thể công khai đời tư chúng ta thế này chứ.

[00:00:11] Họ không được làm thế.

[00:00:14] Cái này là ảnh của bố, đúng không?

[00:00:17] Dù là ảnh lúc trẻ, vẫn phải làm mờ chứ.

[00:00:21] Để xem. Tên bố cũng có trên đồng phục này.

[00:00:26] Anh An, anh không biết sao lại có chuyện này, đúng không?

[00:00:29] Ừ, tôi không biết.

[00:00:31] Không ai biết tôi sống ở đây cả.

[00:00:35] Để con gọi cho giám đốc đã.

[00:00:43] Alô, anh Kang. Có chuyện gì vậy?

[00:00:47] Được, tôi sẽ đến ngay.

[00:00:49] Trong lúc chờ tôi, anh chặn các bài báo chưa đăng được không?

[00:00:53] Được. Tôi nói tôi sẽ đến.

[00:00:58] Tới văn phòng thôi. Giám đốc Kang muốn hai ta cùng tới.

[00:01:00] Vâng. Tôi biết rồi.

[00:01:02] Để con tìm hiểu xem có chuyện gì, rồi sẽ gọi bố ngay.

[00:01:05] Con đã nhờ giám đốc chặn việc đưa tin.

[00:01:08] Lỡ lai lịch của bố lan truyền trên mạng thì sao?

[00:01:10] Tôi sẽ cố hết sức để ngăn chuyện đó.

[00:01:14] Con sẽ yêu cầu họ gỡ tấm ảnh ngay.

[00:01:16] Phóng viên có thể sẽ đến đây trong lúc con đi vắng.

[00:01:20] Tuyệt đối đừng trả lời phỏng vấn.

[00:01:23] Họ sẽ hỏi dồn dập, làm mọi người bối rối,

[00:01:25] rồi chỉ đưa tin mấy câu trả lời gây sốc.

[00:01:29] Dù chỉ đi khám bệnh do bị cảm, họ sẽ viết là sắp chết vì viêm phổi.

[00:01:33] Đừng bao giờ trả lời câu hỏi của họ.

[00:01:36] Được rồi. Bố hiểu rồi.

[00:01:38] Mau đi đi. Không cần lo đâu.

[00:01:40] - Vâng. Đi thôi. - Vâng.

[00:01:44] Con đi rồi về ạ.

[00:01:45] - Chị tư nhớ gọi cho em ngay nhé. - Ừ.

[00:01:47] Gặp sau nhé, anh chồng.

[00:01:49] Lợn Con à, lái xe cẩn thận.

[00:01:51] Vâng.

[00:02:09] Ông xã, làm sao đây?

[00:02:11] Lỡ ai đó nhận ra ảnh của Han Soo thì sao?

[00:02:14] Rồi tìm đến đây thì sao?

[00:02:19] Không có chuyện đó đâu.

[00:02:21] Sẽ ổn thôi.

[00:02:25] Tôi lo quá.

[00:02:27] Sẽ ổn thôi.

[00:02:29] Dù có nhận ra tấm ảnh, thì cũng không biết địa chỉ nhà mình.

[00:02:33] Mấy người tầm tuổi tôi sẽ không quan tâm tới những bài báo như vậy đâu.

[00:02:38] Nếu không vì Jung Hui, thì tôi cũng đã không đọc.

[00:02:43] - Ông thật sự nghĩ vậy sao? - Ừ.

[00:02:46] Bà hay bảo tôi đừng lo lắng mà.

[00:02:50] Thế này không giống bà.

[00:02:52] Đừng lo. Mọi chuyện sẽ ổn thôi.

[00:02:56] Jung Hui đã nói sẽ chặn các bài báo, và bắt họ gỡ ảnh xuống mà.

[00:03:02] Đúng vậy.

[00:03:04] Jung Hui và Mi Yeong sẽ xử lý chuyện này.

[00:03:09] Muốn xuống quán với tôi không? Làm việc sẽ giúp bà bớt lo nghĩ.

[00:03:13] Xuống phụ tôi đi.

[00:03:20] Ông là Byun Han Soo, đúng không?

[00:03:22] Đúng vậy. Anh là ai?

[00:03:25] Chào ông, tôi là phóng viên của Mogirazzi.

[00:03:28] Tôi muốn phỏng vấn ông về anh An Jung Hui.

[00:03:31] Không. Chúng tôi không trả lời phỏng vấn.

[00:03:33] Một phút thôi. Chỉ cần ông nói vài lời.

[00:03:35] Tôi không làm đâu. Tôi không có gì để nói.

[00:03:40] Nghe nói ông đang sống với anh An Jung Hui.

[00:03:43] Cả gia đình ông đã đồng ý sống chung sao?

[00:03:45] Hẳn là một quyết định khó khăn.

[00:03:46] Có lý do gì cho việc sống chung không?

[00:03:52] Ông ấy nói không muốn nói gì cả mà.

[00:03:53] Bà là vợ của ông Byun, đúng không?

[00:03:56] Bà trả lời câu hỏi của tôi nhé?

[00:03:58] Sống cùng con trai của chồng và vợ cũ,

[00:04:01] bà cảm thấy thế nào?

[00:04:04] Anh đang nói gì vậy?

[00:04:06] Sao lại đột ngột xuất hiện ở đây và hỏi như thế?

[00:04:09] Bà có bốn đứa con.

[00:04:10] Họ đều đồng ý sao?

[00:04:13] Có lý do đặc biệt nào khiến bà sống cùng con trai riêng của chồng không?

[00:04:16] Chuyện này thật kỳ lạ mà.

[00:04:19] Làm ơn đi đi. Chúng tôi không có gì để nói.

[00:04:21] Đi thôi, bà xã.

[00:04:25] Trả lời tôi đi.

[00:04:26] Bà có đồng ý cho anh ta dọn đến sống chung không?

[00:04:29] Ông Byun, xin cho vài lời.

[00:04:31] Cảm nhận của ông hiện giờ là gì?

[00:04:33] Anh An Jung Hui nhận được nhiều nhận xét tích cực…

[00:04:37] Ông xã.

[00:04:39] Không sao đâu. Cậu ta sẽ về thôi.

[00:04:42] Tôi sẽ đợi ở đây cho đến khi ông chịu ra!

[00:04:46] Ông Byun Han Soo!

[00:04:48] Ông xã, có nên gọi cho Hye Yeong không?

[00:04:51] Chúng ta không ai biết xử lý chuyện này.

[00:04:56] Vậy đi. Nên gọi cho con bé thôi, bà xã.

[00:04:59] Tôi biết. Vậy nên tôi mới nhờ anh.

[00:05:04] Vâng. Xin anh giúp cho.

[00:05:12] Này, cậu nghĩ cậu đang làm gì vậy?

[00:05:13] Cậu dọn vào ở cùng họ sao?

[00:05:15] Còn nói dối tôi bấy lâu nay?

[00:05:17] Giám đốc Kang. Xin hãy bình tĩnh.

[00:05:18] Sao lại làm thế với tôi?

[00:05:20] Đáng lẽ phải nói với tôi chứ.

[00:05:23] Sao lại để tôi biết sự thật qua báo đài?

[00:05:26] Không xem tôi ra gì hả?

[00:05:28] Tôi xin lỗi, Giám đốc Kang. Thật đấy.

[00:05:35] Cậu dọn tới từ khi nào?

[00:05:38] Từ khi nào?

[00:05:40] Khoảng ba tháng trước.

[00:05:45] Ba… Ba tháng trước?

[00:05:48] Hai người lừa tôi hơn ba tháng rồi hả?

[00:05:53] Cô Byun Mi Yeong, chẳng phải tôi đã nói cô rồi sao?

[00:05:57] Có thay đổi gì cũng phải báo cho tôi mà.

[00:06:00] Cô nghĩ tôi đùa hả? Không xem giám đốc ra gì à?

[00:06:04] Tôi xin lỗi.

[00:06:05] Anh Kang, đó là quyết định của tôi. Đừng trách cô ấy.

[00:06:08] Cậu im lặng đi!

[00:06:10] Cậu muốn bị hủy hoại hả?

[00:06:12] Tôi cảnh báo rồi còn gì?

[00:06:13] Tôi đã bảo phải giữ kín.

[00:06:16] Nhưng cậu lại đến ở cùng họ sao?

[00:06:20] Sự nghiệp của cậu có thể bị hủy hoại vì chuyện này đấy.

[00:06:24] "An Jung Hui quay lưng với bố mình.

[00:06:26] An Jung Hui lợi dụng bố để đóng phim.

[00:06:29] Anh ấy cố để mọi người thương hại!"

[00:06:34] Cái gì? Sao thế?

[00:06:37] Tưởng không có chuyện đó à?

[00:06:39] Không biết được công chúng sẽ phản ứng hay nói gì đâu.

[00:06:43]

[00:06:46] Đừng dọa cô ấy sợ!

[00:06:47] Dọn ra khỏi căn nhà đó ngay!

[00:06:52] Được. Tôi sẽ làm mọi điều anh nói,

[00:06:55] nên hãy gỡ mấy bài báo xuống. Đặc biệt là tấm ảnh.

[00:06:58] Gia đình tôi đang hoảng lắm. Cứ thế này, lai lịch của bố tôi sẽ bị lộ.

[00:07:02] Giờ mà còn lo cho gia đình hả?

[00:07:05] Chứ tôi phải lo cho ai đây?

[00:07:08] Xin anh gỡ các bài báo và tấm ảnh xuống.

[00:07:20] Tổ Truyền thông đang lo liệu rồi.

[00:07:25] Cùng tôi đến căn hộ của cậu ngay.

[00:07:28] Đừng hòng quay lại căn nhà đó.

[00:07:30] Giờ cậu phải đổi quản lý mới.

[00:07:32] Cậu phải đổi quản lý khác, cho dù đó là tôi.

[00:07:36] Được.

[00:07:38] Thực tập sinh, cô bị đình chỉ.

[00:07:40] Ngày mai nhớ đến văn phòng. Sẵn sàng nộp bản kiểm điểm.

[00:07:44] Vâng, tôi rõ rồi.

[00:07:46] Đi với tôi.

[00:07:54] Bảo cả nhà đừng lo lắng gì.

[00:07:57] Cô cũng đừng lo.

[00:08:00] Vâng. Anh cũng không cần lo cho tôi đâu.

[00:08:25] Alô, tiền bối.

[00:08:27] Alô, em đọc bài báo chưa?

[00:08:29] Có chuyện gì vậy?

[00:08:31] Bố mẹ ổn chứ? Chắc họ sốc lắm.

[00:08:34] Ừ, em đang trên đường về đây.

[00:08:36] Giờ em không nói chuyện được. Em sẽ gọi cho anh sau.

[00:08:58] Anh phóng viên.

[00:09:00] Cô là con gái của ông Byun, đúng không?

[00:09:02] Anh nhận ra tôi, thì hẳn anh là phóng viên

[00:09:04] đã viết bài báo đó sau 66 ngày theo dõi gia đình tôi.

[00:09:08] Vâng, tôi là Kim Geun Soo của Mogirazzi. Để tôi hỏi cô vài câu.

[00:09:11] Anh đã đăng tấm ảnh có tên bố tôi mà không làm mờ.

[00:09:18] Ông ấy mặc võ phục mà.

[00:09:20] Tôi có quyền đăng ảnh vận động viên.

[00:09:22] Chỉ cho các sự kiện thể thao thôi, anh không biết sao?

[00:09:24] Ảnh cá nhân thì khác.

[00:09:26] Phải có sự cho phép mới được dùng.

[00:09:28] Vậy chắc anh cũng biết là hôm nay

[00:09:30] anh đã vi phạm nghiêm trọng quyền riêng tư của bố tôi.

[00:09:34] Quyền được biết của công chúng vượt trên quyền riêng tư.

[00:09:36] À, quyền được biết của công chúng hả?

[00:09:39] Anh không biết quyền đó chỉ áp dụng cho văn khố quốc gia à?

[00:09:44] Quyền đó chỉ giới hạn

[00:09:45] cho những chuyện chính đáng, phục vụ cho lợi ích cộng đồng.

[00:09:48] Chuyện An Jung Hui sống với bố ruột không hề liên quan

[00:09:51] tới lợi ích cộng đồng.

[00:09:53] Dân Hàn Quốc bận rộn lắm,

[00:09:55] có cần phải biết chuyện đời tư của người khác không?

[00:09:57] Thật mệt mỏi.

[00:09:59] Và anh nghĩ mình đang làm cái quái gì vậy?

[00:10:02] Bố tôi đã từ chối phỏng vấn,

[00:10:05] nhưng anh cứ lảng vảng ở đây, cản trở bố tôi buôn bán.

[00:10:09] Không phải vậy đâu.

[00:10:10] Hiến pháp Hàn Quốc, Điều 17,

[00:10:12] mọi công dân có quyền riêng tư.

[00:10:14] Đó là quyền bảo vệ đời tư của mình

[00:10:16] khỏi bị công khai tùy tiện.

[00:10:19] Điều 21, công dân bị báo chí xúc phạm danh dự,

[00:10:22] có thể khởi kiện để đòi bồi thường.

[00:10:24] Có muốn tôi đưa anh ra tòa để bàn luận

[00:10:26] về quyền được biết và quyền riêng tư không?

[00:10:29] Đưa tôi danh thiếp đi.

[00:10:31] Tôi phải bắt đầu bằng việc quan sát hành vi báo chí lá cải đê tiện kiểu này.

[00:10:38] Cô là luật sư hả?

[00:10:39] Vâng, tôi là Byun Hye Yeong, luật sư ở Công ty Luật Haeon.

[00:10:41] Anh nói tên anh là Kim Geun Soo hả?

[00:10:45] Về văn phòng, gỡ tấm ảnh đó xuống đi.

[00:10:47] Nếu không, tôi sẽ nhờ pháp luật can thiệp.

[00:11:01] Chị ơi?

[00:11:05] Chị.

[00:11:14] Chắc bố mẹ sợ lắm.

[00:11:16] Anh ta cứ hỏi liên tục, bố không biết phải phản ứng ra sao.

[00:11:23] Gia đình ta chưa gặp chuyện này bao giờ.

[00:11:26] Không ngờ phóng viên lại tìm tới đây.

[00:11:30] Cảm ơn con đã đến đây, Hye Yeong.

[00:11:33] Con phải đến chứ.

[00:11:35] Công ty bên em nói sao?

[00:11:38] Giám đốc nói sẽ cố chặn các bài báo,

[00:11:41] và Tổ Truyền thông đang gỡ bài xuống.

[00:11:45] Họ đang xử lý nên chuyện này sẽ lắng xuống thôi.

[00:11:48] Gã phóng viên lúc nãy sẽ không trở lại đâu.

[00:11:52] Nhưng có thể sẽ có vài phóng viên khác.

[00:11:56] Nếu họ hỏi, đừng lo lắng nhé?

[00:11:58] Không cần lo. Bố mẹ không làm gì sai cả.

[00:12:01] Đừng hoảng loạn,

[00:12:03] và nếu ai đó xin được phỏng vấn,

[00:12:05] hãy cương quyết từ chối.

[00:12:07] Nhưng họ có thể sẽ cố chụp ảnh bố mẹ.

[00:12:10] Nếu có, đừng trốn tránh hay che mặt.

[00:12:13] Cứ để họ chụp.

[00:12:15] Bọn cặn bã sẽ đăng những tấm ảnh đó

[00:12:17] chỉ để gây tai tiếng,

[00:12:19] bịa đặt bố mẹ làm thế vì đang giấu diếm chuyện gì.

[00:12:23] Bố mẹ chỉ cần nói sẽ khởi kiện, nếu họ đăng tin về chúng ta.

[00:12:27] Và đây.

[00:12:30] Đưa họ danh thiếp của con. Con sẽ lo phần còn lại.

[00:12:35] Bố hiểu ý con rồi. Bố sẽ làm thế.

[00:12:38] Em phải đứng ra lo liệu, biết chưa?

[00:12:41] Chị không có ở đây,

[00:12:42] nên em phải chủ động chăm lo cho bố mẹ đấy.

[00:12:44] Vâng, em biết rồi. Chị đừng lo.

[00:12:48] Mẹ, con phải về văn phòng đây.

[00:12:50] Ừ.

[00:12:52] Bố, bố tập judo hồi nào vậy?

[00:12:55] Con không hề biết chuyện đó.

[00:12:58] Phải rồi.

[00:12:59] Hồi con học judo, bố cũng không nói gì.

[00:13:02] À… Hồi nhỏ bố chỉ học một thời gian ngắn.

[00:13:06] Mà tay của mẹ chồng con sao rồi?

[00:13:10] Vẫn còn bó bột hả?

[00:13:16] Mẹ!

[00:13:17] Chào, con về sớm thế.

[00:13:19] Sao mẹ còn bó bột chứ? Chẳng phải mẹ bảo hôm nay sẽ gỡ à?

[00:13:23] Nhưng mẹ vẫn còn thấy đau.

[00:13:24] Bác sĩ nói mẹ bị căng dây chằng rất nặng mà.

[00:13:30] Mẹ, sao mẹ lại làm thế?

[00:13:31] Sao lại hét lên thế?

[00:13:33] Lần này mẹ con lại làm gì?

[00:13:40] Không có gì.

[00:13:45] Bà đã đọc quyển sách tôi đưa hôm trước chưa?

[00:13:47] Sách gì?

[00:13:51] Cuốn sách về tốt nghiệp hôn nhân.

[00:13:53] Tôi đưa bà sau đám cưới của Jeong Hwan đấy.

[00:13:56] À, cuốn sách đó hả?

[00:13:59] Chưa, tôi chưa đọc.

[00:14:00] Chờ đã, tôi còn không nhớ đã để nó ở đâu.

[00:14:03] Mình để đâu rồi nhỉ?

[00:14:06] Bà không bao giờ để tâm lời tôi nói hả?

[00:14:09] Tôi đã dặn bà đọc cuốn sách đó rồi mà.

[00:14:11] Sao ông lại mắng tôi?

[00:14:15] Ông biết tôi ghét đọc sách mà.

[00:14:19] Dù ghét cũng phải đọc đi.

[00:14:23] Cuốn sách đó nói về cuộc sống của bà và của tôi đấy.

[00:14:27] Thể loại sách gì vậy chứ?

[00:14:28] Gì thế? Ông vừa nói gì?

[00:14:32] Đọc đi đã. Rồi ta cùng thảo luận về nó.

[00:14:36] Ôi trời…

[00:14:38] Tiền tiêu vặt của tôi đâu?

[00:14:40] Đáng ra hôm qua bà phải đưa tôi chứ?

[00:14:42] Sao ông có thể nói thế khi tôi bị đau tay?

[00:14:46] Không thấy tôi khổ sở thế nào hả?

[00:14:48] Đừng than thở về cánh tay bà nữa.

[00:14:50] Tôi đã nấu bữa trưa và hút bụi rồi.

[00:14:53] Đưa tiền tiêu vặt đây.

[00:14:54] Tay tôi thế này, không ra ngân hàng được.

[00:14:57] Chân bà lành lặn. Sao lại không đi được?

[00:15:02] Được thôi. Đưa tôi cái thẻ ATM.

[00:15:05] Tôi sẽ ra ngân hàng.

[00:15:06] Tôi không tin tưởng ông. Ai mà biết ông sẽ rút bao nhiêu?

[00:15:10] Vậy bà muốn sao? Đưa tôi thẻ ATM hoặc tự đến ngân hàng.

[00:15:15] Đã nói hãy cho tôi thêm vài ngày mà.

[00:15:18] Ông ở nhà cả ngày thì cần tiền làm gì?

[00:15:20] Sao ông lại đòi tiền chứ?

[00:15:22] - Gì cơ? - Tôi nói có sai không?

[00:15:24] Sao lại cãi nhau rồi?

[00:15:26] Tôi có nói sai không?

[00:15:27] Mẹ, đợi đã.

[00:15:29] Con có cách này.

[00:15:30] Con sẽ giải quyết, nên mẹ bình tĩnh đi.

[00:15:35] - Mẹ, điện thoại của mẹ đâu? - Đây này.

[00:15:40] Con sẽ chuyển tiền vào tài khoản của bố nhé?

[00:15:42] Tiền tiêu vặt của bố bao nhiêu?

[00:15:44] Bố xấu hổ lắm, không dám nói.

[00:15:46] Là 300.000 won.

[00:15:48] Thất nghiệp mà đòi nhiều quá, đúng không?

[00:15:52] Con cũng thấy thế là quá nhiều hả?

[00:15:57] Là 300.000 won?

[00:15:59] Vâng, 300.000 won. Rồi…

[00:16:02] Mẹ nhìn vào ống kính đi.

[00:16:05] Ống kính à?

[00:16:07] Ừ. Xong chưa?

[00:16:11] Xong rồi.

[00:16:13] Nhìn này. Đã chuyển khoản, phải không?

[00:16:17] Ồ, đơn giản quá. Sao con làm được vậy?

[00:16:20] Chuyện nhỏ thôi, sao bố mẹ phải cãi vã như vậy?

[00:16:24] Khoan, xong rồi à?

[00:16:26] Vâng, tiền đã được chuyển vào tài khoản của bố.

[00:16:30] Mẹ, con nói chuyện với mẹ được không?

[00:16:39] Hả? Sao vậy? Chuyện gì?

[00:16:40] Mẹ, mẹ định làm thế bao lâu nữa?

[00:16:43] Mau tháo ra đi, nếu không sẽ mất mặt lắm.

[00:16:46] Chỉ một tuần nữa thôi.

[00:16:48] Tuần sau mẹ sẽ tháo nó ra, nên đừng nói với ai nhé.

[00:16:52] Mẹ!

[00:16:53] Con không nghe thấy ư? Hả?

[00:16:56] Vì tay mẹ đang bó bột, bố con đã nấu bữa trưa và hút bụi.

[00:17:02] Chứ bình thường không làm thế vì mẹ đâu.

[00:17:06] Lâu lắm rồi mẹ mới thấy thoải mái thế này.

[00:17:10] Thì biết là thế…

[00:17:12] Mẹ sẽ không đòi hỏi thêm đâu. Chỉ một tuần thôi. Nhé?

[00:17:16] Con trai.

[00:17:20] Xin con đấy.

[00:17:22] Không được.

[00:17:24] Thế này là sai trái.

[00:17:26] Mẹ gỡ nó ra đi.

[00:17:27] Con không thể nói dối Hye Yeong như vậy.

[00:17:30] Nếu mẹ không nói, con sẽ nói.

[00:17:32] Gỡ ra đi. Con cảnh cáo mẹ rồi đấy.

[00:17:35] Con không thương mẹ nữa, đúng không?

[00:17:38] Không hiểu tại sao mẹ làm thế này à?

[00:17:41] Nếu mẹ không làm thế, con và bố con có thèm quan tâm đến mẹ đâu.

[00:17:46] - Mẹ, nhưng… - Sáng hôm đó con không thấy.

[00:17:48] Nhưng mẹ đã suýt ngã xuống chân cầu thang.

[00:17:53] Mẹ đã rất hoảng sợ.

[00:17:55] Nhớ lại sáng hôm đó thôi, là tim mẹ nặng trĩu, cơ bắp đau nhức.

[00:17:58] Sáng nay mẹ vẫn còn đau.

[00:18:00] Nhưng con chỉ quan tâm tới vợ, đúng không?

[00:18:07] Được. Biết rồi.

[00:18:10] Cho mẹ thêm ba ngày. Nhé?

[00:18:12] Ba ngày thôi. Ba ngày cũng không được hả?

[00:18:16] Mẹ đang rất vui và phấn khích.

[00:18:18] Cho mẹ thêm ba ngày nữa nhé?

[00:18:21] Mẹ đã rất đau đấy. Con biết không?

[00:18:32] AN JUNG HUI

[00:18:39] - Em về rồi. - Về rồi à.

[00:18:42] Hôm nay vất vả lắm, đúng không?

[00:18:45] Uống cái này đi. Nước cam mới vắt đấy.

[00:18:49] Có vẻ chuyện đã lắng xuống.

[00:18:50] Anh tìm trên mạng rồi, không có thêm bài báo nào.

[00:18:54] Ảnh của bố em đã bị gỡ bỏ.

[00:18:57] Em đã gặp gã phóng viên viết bài đó, mới được vài giờ, hắn đã gỡ bài rồi.

[00:19:01] - Ngon lắm. - Phải không?

[00:19:04] May là chuyện không tồi tệ hơn.

[00:19:06] Bố mẹ sốc lắm phải không?

[00:19:09] Họ chưa từng gặp chuyện này bao giờ.

[00:19:11] Nhưng đã bình tĩnh lại rồi.

[00:19:13] Ôi Hạt Dẻ. Chắc em vất vả nhiều rồi.

[00:19:16] Em muốn tắm trước hay ăn trước?

[00:19:18] Anh có nấu một ít tapas Tây Ban Nha.

[00:19:26] Ôi! Là tôm.

[00:19:30] Ngon lắm.

[00:19:32] Em nghĩ em nên đi tắm. Em kiệt sức rồi.

[00:19:36] Thế à? Em đi đi.

[00:19:37] Anh sẽ chuẩn bị nước tắm cho em. Đi thay quần áo đi.

[00:19:41] Thật sao? Anh sẽ làm vậy à?

[00:19:43] Đưa cho anh.

[00:19:45] Cảm ơn anh.

[00:19:48] Thưởng.

[00:19:51] Cũng lâu lắm rồi. Tối nay nhé?

[00:20:07] Ừ, biết rồi.

[00:20:09] Hãy liên hệ với người đầu tiên đăng bài.

[00:20:11] Phải biết kẻ tung tin là ai.

[00:20:14] Được rồi. Cảm ơn.

[00:20:18] Là kẻ nào tung tin vậy? Đến tôi còn không biết gì.

[00:20:23]

[00:20:26]

[00:20:29] Sao anh ta biết?

[00:20:31] Tôi lỡ tiết lộ sau khi thử vai rớt.

[00:20:36] Anh ta đã tuồn tin đó hả?

[00:20:38] Điên mất thôi.

[00:20:41]

[00:20:44]

[00:20:53] Được rồi.

[00:20:56] Tôi sẽ kiểm soát tình hình, nên cậu ở yên đây đi.

[00:21:01] Đừng nói chuyện với phóng viên hay trả lời điện thoại.

[00:21:04] Tôi biết rồi ạ.

[00:21:06] Giờ tôi về đây.

[00:21:11] Không có bài báo nào mới, nhưng "An Jung Hui" vẫn đang nổi như cồn.

[00:21:17] Ảnh trên các trang mạng xã hội cho thấy

[00:21:19] có một số phóng viên đứng chờ trước chung cư của anh ấy.

[00:21:23] Bố phải đi xem Jung Hui thế nào.

[00:21:26] Ông muốn tới căn hộ của nó hả?

[00:21:29] Nhưng có phóng viên ở đó.

[00:21:32] Chắc nó vẫn chưa khỏi bệnh.

[00:21:35] Không thể để nó ở đó một mình.

[00:21:36] Vậy mới nói. Chắc anh ấy mệt lắm. Không biết đã uống thuốc chưa.

[00:21:41] Để con đi nhé?

[00:21:45] Con sẽ đi.

[00:21:47] Con là quản lý của anh ấy, nên các phóng viên sẽ không nghi ngờ.

[00:21:51] GIẢI TRÍ WEEKLY

[00:22:22] Ai nữa vậy?

[00:22:36] Anh An, là tôi đây.

[00:22:41] Tôi đến vì lo cho anh.

[00:22:44] Xin hãy cho tôi vào.

[00:23:04] Tôi ổn. Về nhà đi.

[00:23:08] Tôi có đem thuốc cho anh.

[00:23:11] Anh vẫn còn bị ốm mà.

[00:23:13] Để tôi xem thử anh thế nào.

[00:23:17] Không cần lo cho tôi. Về nhà đi.

[00:23:19] Tôi ổn.

[00:23:22] Anh An à…

[00:25:06] Chiếc hộp này là để vứt bỏ những lo nghĩ.

[00:25:08] Viết những điều làm anh rối bời vào giấy, bỏ vào hộp này rồi khóa lại.

[00:25:13] Nhớ đem nó đến vào cuộc hẹn kế tiếp.

[00:25:16] Em sẽ giúp anh xua tan chúng.

[00:25:32] JUDO

[00:26:19] Con về rồi.

[00:26:23] Thế nào? Nó đỡ hơn chưa?

[00:26:28] Sao vậy? Con không gặp được nó à?

[00:26:31] Vâng, con chưa gặp anh ấy.

[00:26:34] Anh ấy không cho con vào.

[00:26:36] Xem ra mọi chuyện khá tồi tệ.

[00:26:38] Có phóng viên ở đó không?

[00:26:41] Vâng, có vài người đợi ngoài tòa nhà.

[00:26:43] Vậy chắc anh ấy nổi tiếng lắm.

[00:26:46] Còn không thể ra khỏi căn hộ vì sợ bị chụp ảnh.

[00:26:50] Tệ thật. Anh ấy không về đó lâu rồi,

[00:26:52] nên chắc chẳng có gì tử tế để ăn.

[00:27:08] Giờ này mà ai tới vậy?

[00:27:38] Làm thế nào bố vào được?

[00:27:39] Lúc bố đến vừa đúng lúc có người đi ra.

[00:27:41] Đã đánh thức con rồi, phải không?

[00:27:43] Bố lo cho con quá nên phải tới.

[00:27:47] Bố nghĩ giờ này sẽ không có phóng viên.

[00:27:50] Con thấy thế nào? Vẫn còn bị cảm hả?

[00:27:53] Không. Con đỡ rồi.

[00:27:54] Chắc bố hoảng lắm. Thế nào ạ? Có phóng viên nào đến không?

[00:27:57] Con không phải lo. Cả nhà vẫn ổn.

[00:28:00] Nhưng bố lo con sẽ bị chỉ trích.

[00:28:04]

[00:28:06] con ra sao cũng được.

[00:28:08] Con là người nổi tiếng mà.

[00:28:13] Ngủ tiếp đi, bố sẽ nấu bữa sáng cho con.

[00:28:16] Mau đi ngủ đi.

[00:28:17] - Không sao đâu. - Bố nói ngủ tiếp đi mà.

[00:28:20] Ngủ đủ giấc là khỏi cảm ngay.

[00:28:23] Mau đi ngủ đi.

[00:28:26] Vâng.

[00:29:26] Jung Hui à, lại đây ăn sáng đi.

[00:29:37] Chắc con ngủ quên mất.

[00:29:39] Cũng đúng thôi.

[00:29:41] Bố bảo con đi ngủ mà.

[00:29:43] Ăn sáng thôi.

[00:29:49] Ngồi đi. Con thích ăn gà hầm không?

[00:29:52] Dù không thích, cũng nên ăn để tẩm bổ.

[00:29:55] Bố có cho bào ngư vào.

[00:29:57] Con thích lắm.

[00:30:10] Nhưng sao chỉ mình con ăn bào ngư vậy?

[00:30:14] Trong tủ đông chỉ còn một con. Đừng nói nữa, ăn đi.

[00:30:19] Vâng.

[00:30:21] Trà lê hấp trị cảm rất tốt.

[00:30:24] Bố pha với mật ong. Nhớ uống thường xuyên nhé.

[00:30:26] Còn cả nồi đấy.

[00:30:30] Bố nấu hết đống này hồi nào thế?

[00:30:32] Bố chỉ làm gà hầm và trà lê thôi.

[00:30:35] Mấy món ăn kèm bố đem từ nhà tới.

[00:30:41] Bố hiếm khi nhường đùi gà lắm đấy.

[00:30:52] Bố cũng ăn đi.

[00:31:00] MẸ

[00:31:07] Sao con không nghe máy?

[00:31:08] À, là cuộc gọi rác thôi.

[00:31:12] - Mời bố ăn ạ. - Ừ. Ăn thôi.

[00:31:23] Sao vậy?

[00:31:25] Chắc do có bố ở đây nên con thấy yên tâm.

[00:31:29] Vừa rồi con đã ngủ rất ngon.

[00:31:36] Có bố ở đây, thật là thích quá.

[00:31:39] Và…

[00:31:41] Con mong bố đừng thấy có lỗi nữa.

[00:31:52] Bố ăn ngon miệng nhé, bố.

[00:32:17] Ăn nhiều vào.

[00:32:37] Mấy giờ rồi?

[00:32:40] Ngủ tiếp đi.

[00:32:41] Anh sẽ xuống nhà và làm bữa sáng,

[00:32:43] em cứ ngủ tiếp đi rồi xuống ăn sau.

[00:32:47] Thật chứ?

[00:32:49] Ừ. Cảm ơn anh.

[00:32:51] Có gì đâu.

[00:33:00] Nấu bữa sáng nào.

[00:33:05] Trứng.

[00:33:08] Hành tây.

[00:33:15] Cắt hành tây trước.

[00:33:27] Ngủ ngon quá! Cảm giác thật sảng khoái!

[00:33:42] Nhưng vẫn không nguôi được nỗi chán nản khi phải sống cùng bố mẹ chồng.

[00:33:49] Một tháng nữa tay bà ấy mới lành.

[00:33:57] Mau ngồi đi.

[00:33:59] Bố mẹ ngủ ngon chứ ạ?

[00:34:01] Ừ, Hye Yeong. Con cũng ngủ ngon chứ?

[00:34:03] - Vâng. - Tốt.

[00:34:06] Con vẫn ngủ trong lúc Jeong Hwan làm bữa sáng, giờ mới chịu xuống à?

[00:34:10] Mẹ!

[00:34:11] Như người ta nói, chắc con cứu cả đất nước

[00:34:13] ở kiếp trước nên mới cưới được nó nhỉ? Phải không?

[00:34:16] Có người chồng nào lại để vợ ngủ nướng

[00:34:19] còn mình thì đi nấu bữa sáng chứ?

[00:34:24] Vâng, mẹ nói đúng.

[00:34:26] Nhưng chắc không phải cả đất nước.

[00:34:28] Chắc con chỉ cứu được một ngôi làng thôi.

[00:34:32] Jeong Hwan, con phải cố gắng hơn.

[00:34:34] Con chỉ bằng một ngôi làng kìa.

[00:34:36] Ngôi làng đó chắc phải rộng lớn lắm.

[00:34:38] Ăn thôi.

[00:34:40] - Mời bố mẹ ăn cơm. - Ừ.

[00:34:45] Sao anh lại chỉ bằng một ngôi làng?

[00:34:50] Anh thất vọng hả?

[00:34:52] Chỉ anh thôi thì còn hơn cả một đất nước. Chắc kiếp trước

[00:34:55] em đã cứu cả hành tinh.

[00:34:57] Nhưng mà?

[00:34:58] Nhưng không phải mọi thứ liên quan đến anh đều tốt,

[00:35:04] mặc dù em cũng là một trong số đó.

[00:35:07] Mẹ phải bó bột thêm 28 ngày nữa hả?

[00:35:11] Ta phải tiếp tục làm thế này mỗi sáng sao?

[00:35:20] - Trời ạ! - Không sao chứ?

[00:35:21] Lùi lại. Có bị thương không?

[00:35:23] Em không sao.

[00:35:26] Làm sao đây?

[00:35:28] Là đĩa Royal Affair phiên bản giới hạn!

[00:35:34] Tiếng động gì vậy?

[00:35:37] Ôi, không! Đĩa của tôi!

[00:35:40] Con xin lỗi mẹ.

[00:35:45] Tiếc quá.

[00:35:47] Đó là phiên bản giới hạn nên không mua lại được.

[00:35:50] Vâng. Con biết.

[00:35:54] Làm sao đây?

[00:35:55] Còn làm gì nữa? Phải mua bộ đĩa mới.

[00:35:58] Hôm nay đi làm về, tới trung tâm thương mại với mẹ.

[00:36:00] Mấy giờ con tan làm?

[00:36:03] Tay em ổn chứ?

[00:36:10] Ngày đầu tiên đi làm nên đeo cà vạt xanh.

[00:36:14] Giúp anh trông thư thả, chân thành.

[00:36:16] Không quá lòe loẹt, nên đeo hoài cũng không chán.

[00:36:19] Em mua hồi nào vậy? Em bận lắm mà.

[00:36:25] Cảm ơn em.

[00:36:35] Thật ra anh không rành đeo cà vạt.

[00:36:38] Lại đây.

[00:36:42] Em biết anh đang lo chuyện gì.

[00:36:45] Em biết em bận quá, không chăm lo tốt cho con chúng ta.

[00:36:50] Từ giờ em sẽ tự chăm sóc bản thân, ăn uống điều độ.

[00:36:55] Cùng nghĩ xem nên đặt tên con là gì nhé.

[00:37:00] Xin lỗi đã làm anh lo lắng.

[00:37:04] Nhưng em chưa thể xin nghỉ phép.

[00:37:07] Họ đã gạt em ra khỏi nhiều dự án,

[00:37:10] nên nếu nghỉ phép quá nhiều, có lẽ em sẽ phải từ chức.

[00:37:15] Anh không yêu cầu em nghỉ phép ngay.

[00:37:19] Anh hiểu công việc quan trọng thế nào đối với em.

[00:37:24] Anh chỉ muốn em giữ gìn sức khỏe, và quan tâm đến con chúng ta.

[00:37:30] Nếu em cần anh giúp gì đó

[00:37:33] hoặc làm gì đó cho em, thì cứ nói nhé.

[00:37:37] Em biết rồi.

[00:37:41] Cảm ơn em đã xin lỗi trước.

[00:37:51] Anh hồi hộp không? Hào hứng không?

[00:37:54] Anh sắp đi làm buổi đầu tiên ở tuổi 35.

[00:37:58] Anh hơi lo lắng.

[00:37:59] Và có chút xấu hổ.

[00:38:01] Có gì xấu hổ chứ.

[00:38:03] Em rất tự hào về anh.

[00:38:05] Chỉ cần nhớ ba điều thôi.

[00:38:08]

[00:38:10] Anh phải xấu tính, người ta mới nể phục.

[00:38:14] Tốt bụng quá, mọi người sẽ lợi dụng anh.

[00:38:17] Không thể nào đâu.

[00:38:19] Còn một điều nữa.

[00:38:20] Những chuyện khó tin thường là sự thật.

[00:38:25] Cảm giác cứ như sắp đi đánh trận ấy.

[00:38:29] Công sở chính là chiến trường.

[00:38:30] Nên anh phải trừng mắt thế này

[00:38:35] và lúc nào cũng cảnh giác.

[00:38:38] Thế này à?

[00:38:39] Không. Trừng mắt nhiều lên.

[00:38:41] - Như thế này. - Thế này hả?

[00:38:43] Xuất phát.

[00:38:44] Xuất phát.

[00:39:06] Lính mới, sao chép cái này nhé.

[00:39:08] Vâng!

[00:39:14] Anh Jun Yeong phải không?

[00:39:15] - Giúp tôi được không? - Vâng.

[00:39:23] - Anh Byun Jun Yeong? - Vâng?

[00:39:26] Anh Jun Yeong?

[00:39:27] Anh đây rồi. Đi theo tôi.

[00:39:30] Vâng.

[00:39:31] - Ngồi xuống kế tôi. - Vâng.

[00:39:34] Hôm nay chỉ cần quan sát tôi làm việc.

[00:39:37] Vâng, tôi rõ rồi.

[00:39:42] Tôi cần công chứng giấy tờ.

[00:39:43] Mời đưa thẻ căn cước. Công chứng cho anh à?

[00:39:45] - Tôi tới khai báo địa chỉ mới. - Cho cô à?

[00:39:48] Mời đưa căn cước.

[00:39:49] Tôi muốn làm thủ tục xác nhận đã nộp thuế.

[00:39:51] Vâng. Xác nhận cho anh à?

[00:39:52] - Vâng. - Mời đưa thẻ căn cước.

[00:40:00] Jun Yeong,

[00:40:02] tôi phải vào nhà vệ sinh.

[00:40:04] Nếu có ai đến, hãy hỏi lý do họ đến

[00:40:06] và nhận giấy tờ, đơn từ của họ.

[00:40:08] Vâng. Tôi hiểu rồi.

[00:40:09] - Nhờ anh nhé. - Vâng.

[00:40:23] Chào anh.

[00:40:24] Tôi có thể giúp gì?

[00:40:25] - Tôi muốn làm giấy khai sinh. - Làm cho anh à?

[00:40:29] Đứa bé phải trực tiếp đến đây à?

[00:40:31] Nó còn đang ở bệnh viện.

[00:40:32] Sao cơ?

[00:40:35] À, tôi xin lỗi.

[00:40:38] Giấy khai sinh…Tờ đơn…

[00:40:42] - Mời đưa thẻ căn cước. - Vâng.

[00:40:49] Nhóm trưởng Kim, cô có chuyện gì vui hả?

[00:40:51] Hôm nay cô trông rất vui.

[00:40:55] Thì cũng không có gì đặc biệt,

[00:40:57] chỉ là hôm nay là ngày đầu chồng tôi làm công chức.

[00:41:00] Tôi chỉ thấy rất vui. Nhìn là biết hả?

[00:41:03] Hiện rõ trên mặt cô luôn.

[00:41:04] Ta nên ăn mừng thôi.

[00:41:09] Được. Tôi sẽ mời các cô ăn trưa.

[00:41:11] Tuyệt!

[00:41:12] Yu Ju à!

[00:41:23] Sao mẹ gọi mà con không nghe máy?

[00:41:25] Muốn mẹ phải đến tận đây sao?

[00:41:33] Mai tôi sẽ mời bữa trưa. Mọi người đi trước đi.

[00:41:49] - Con không ăn à? - Sao mẹ lại đến đây?

[00:41:54] Con nóng nảy y hệt mẹ vậy.

[00:41:57] Con có ít tiền dành dụm phải không?

[00:42:02] Con đã dọn khỏi căn hộ khi kết hôn, đúng không?

[00:42:07] Tiền cọc cũng khoảng mười triệu won nhỉ?

[00:42:10] Cho mẹ mượn đi.

[00:42:12] Con đã dùng số tiền đó cho đám cưới và mua nội thất hết sạch rồi.

[00:42:18] Nào giờ đi làm mà sao lại không tiết kiệm chút tiền nào?

[00:42:23] Xin tiền trợ cấp thôi việc tạm thời đi.

[00:42:27] Hai năm trước, con đã làm thế rồi.

[00:42:31] Con đâu phải ngân hàng của mẹ.

[00:42:33] Mẹ lấy tiền của con nhiều lần rồi.

[00:42:34] Con không có tiền. Dù có đi nữa, cũng sẽ không đưa cho mẹ.

[00:42:39] Đồ xấu xa.

[00:42:40] Lúc sinh ra con, mẹ đã phải đau đớn lắm.

[00:42:43] Sao con lại vô ơn như thế?

[00:42:46] Con đòi được sinh ra hả?

[00:42:48] Không phải cứ sinh con thì là bố mẹ đâu.

[00:42:50] Mẹ chưa nuôi dạy con ngày nào.

[00:42:53] Ôi trời, vớ vẩn.

[00:42:54] Mẹ có cho con bú sữa mà.

[00:43:00] Con cảm động muốn khóc đấy.

[00:43:03] Nhưng con đã trả tiền sữa rồi.

[00:43:10] Đừng xuất hiện trước mặt con nữa.

[00:43:30] Sao vậy? Có chuyện gì à? Nét mặt cô không được tốt.

[00:43:34] Không có gì ạ.

[00:43:36] Nhóm trưởng Choi, cô muốn ăn gì?

[00:44:02] Sắp tái ký hợp đồng rồi nhỉ?

[00:44:04] Đúng vậy.

[00:44:06] Ăn hết ngon rồi.

[00:44:08] Nói gì vậy?

[00:44:09] Cô ăn hết sạch rồi mà.

[00:44:11] - Không còn gì. - Mặc kệ tôi.

[00:44:13] Ra Yeong, có chuyện gì sao?

[00:44:15] Cô ăn ít quá. Làm tôi lo đấy.

[00:44:18] Tôi phải giảm cân.

[00:44:25] Tôi đi trước đây.

[00:44:30] Cô Byun…

[00:44:40] - Cô Ra Yeong? - Hả?

[00:44:42] Cô cư xử lạ quá. Sao thế?

[00:44:44] Lo chuyện tái ký hợp đồng hả?

[00:44:47] Ừ, tôi lo quá.

[00:44:48] Tôi hiểu mà.

[00:44:50] Làm huấn luyện viên hợp đồng chẳng kiếm được bao nhiêu.

[00:44:54] Hy vọng tôi cưới được đại gia để khỏi phải lo chuyện tiền nong.

[00:44:58] Tôi có lớp phải dạy. Tôi đi đây.

[00:45:24] Huấn luyện viên Park.

[00:45:26] Sao lại tránh mặt anh?

[00:45:31] Chúng ta nói chuyện đi.

[00:45:41] Em giận anh hả?

[00:45:44] Không phải vậy đâu.

[00:45:47] Vậy thì là gì?

[00:45:50] Anh xin lỗi lần nữa

[00:45:52] về việc anh Yeong Hui và bố anh đã làm hôm đó.

[00:45:55] Chắc em khó xử lắm.

[00:45:59] Anh không biết bố anh đã nói gì với em, nhưng em hãy bỏ ngoài tai hết đi.

[00:46:06] Đáng lẽ anh phải giải quyết hết với bố.

[00:46:10] Đều là lỗi của anh. Anh xin lỗi.

[00:46:13] Không phải lỗi của anh.

[00:46:17] Hôm đó ông ấy cũng không nói gì nhiều.

[00:46:23] Anh đến ngay sau đó, nên em cũng không bị xúc phạm.

[00:46:27] Vậy tại sao em tránh mặt anh?

[00:46:31] Em nói em không giận, nhưng cứ tránh mặt anh.

[00:46:36] Anh không biết phải làm gì nữa.

[00:46:42] Cô Byun?

[00:46:46] Thật ra,

[00:46:49] em không rõ phải đối mặt với anh thế nào.

[00:46:53] Hay phải cư xử thế nào khi ở bên anh.

[00:46:55] Em không thể cư xử như trước đây sao?

[00:46:58] Làm vậy thì em lo mình sẽ trông như kẻ đào mỏ.

[00:47:03] Lỡ anh nghĩ em thích anh vì anh giàu thì sao?

[00:47:05] Em lo chuyện đó lắm.

[00:47:08] Nhưng nếu em cho anh biết em khó xử, khó chịu đến nhường nào,

[00:47:15] em lo anh sẽ thấy thất vọng.

[00:47:18] Là thế đấy.

[00:47:21] Sự thật là,

[00:47:24] anh cứ như người đến từ một thế giới khác.

[00:47:28] Anh không giàu. Anh là chỉ Park Cheol Su thôi.

[00:47:32] Em biết.

[00:47:34] Nhưng bố anh sở hữu một công ty.

[00:47:41] Em tưởng bạn trai giàu có là cực phẩm,

[00:47:45] nhưng khi biết được anh là con nhà giàu,

[00:47:49] em thấy mình thật nhỏ bé.

[00:47:51] Em không xứng với anh, em sợ sẽ bị tổn thương nếu tiếp tục yêu anh.

[00:47:56] Anh mong em đừng nghĩ thế.

[00:47:59] Anh không giàu hay ngoài tầm với của em đâu.

[00:48:02] Anh chỉ là bạn trai của em thôi.

[00:48:07] Em từng yêu đương nhiều rồi, nhưng xem ra cũng vô ích.

[00:48:10] Em không biết phải làm gì.

[00:48:15] Để em suy nghĩ đã.

[00:48:17] Anh có lớp buổi tối, phải không? Đi đi.

[00:48:20] Anh sẽ đưa em về.

[00:48:22] Em đi trước đây.

[00:48:59] Tốt nhất đừng đến gặp Huấn luyện viên Byun nữa.

[00:49:02] Đừng phiền em thêm nữa.

[00:49:04] Đối phó với bố, em đã đủ mệt rồi.

[00:49:16] Huấn luyện viên Byun?

[00:49:22] Thì ra lời đồn là thật.

[00:49:25] Huấn luyện viên Park Cheol Su.

[00:49:28] Giám đốc.

[00:49:30] Anh đang làm gì vậy hả?

[00:49:42] Tránh ra cho anh lau sàn với?

[00:49:48] Ôi trời.

[00:49:52] Thế giới này thật xấu xa quá.

[00:49:54] Sao vậy mẹ? Có bài báo khác hả?

[00:49:57] Không, không có.

[00:49:59] Mà sao họ lại đăng báo

[00:50:04] về chuyện riêng tư của gia đình ta chứ?

[00:50:08] Vậy mới nói.

[00:50:09] Mỗi khi có ai đi ngang qua, con cứ lo

[00:50:11] không biết có phải phóng viên không.

[00:50:14] Anh rể và chị chắc lo lắng lắm.

[00:50:16] Cũng tại thằng nhãi họ An gì đó.

[00:50:19] Gây đủ thứ rắc rối.

[00:50:23] Mẹ đã khuyên Yeong Sil đừng để nó dọn tới.

[00:50:27] Đáng lẽ nó nên nghe lời mẹ.

[00:50:29] Sao nó chẳng bao giờ chịu nghe lời mẹ chứ?

[00:50:34] Bình tĩnh đi mẹ.

[00:50:36] Mẹ, bình tĩnh.

[00:50:37] Nhân tiện, giờ Jung Hui sao rồi?

[00:50:40] - Đã về nhà chưa? - Nó không ở đây nữa đâu.

[00:50:42] Hình như về sống ở căn hộ cũ rồi.

[00:50:46] Không về đây nữa đâu. Đúng là thở phào nhẹ nhõm.

[00:50:49] Mẹ thực sự ghét nó.

[00:50:52] Nhưng thằng bé muốn tìm bố ruột

[00:50:54] và sống với ông ấy thì có gì sai chứ?

[00:51:00] Sao cả thế giới lại xì xào chuyện đó?

[00:51:04] Đâu có nuôi nó ngày nào đâu, vậy bận tâm làm gì? Tại sao chứ?

[00:51:08] Họ cũng có biết cái gì đâu.

[00:51:12] Sao lại bàn tán về gia đình chúng ta chứ?

[00:51:14] Họ đang chia cắt bố con nhà người ta đấy.

[00:51:20] Mẹ?

[00:51:22] Mẹ, mẹ đang bênh vực Jung Hui hả?

[00:51:26] Hả?

[00:51:27] Không, làm gì có.

[00:51:30] Mẹ phải đi xem Yeong Sil thế nào đây.

[00:51:44] Hye Yeong, con đến sớm thế.

[00:51:48] Là mẹ đến muộn thôi ạ.

[00:51:49] Mẹ luôn rất muốn đi mua sắm với con dâu. Đi thôi.

[00:52:10] Mẹ?

[00:52:11] Chẳng phải mẹ nói sẽ đi mua đĩa ạ?

[00:52:13] Mẹ mua cho con đấy. Con không có chăn mát.

[00:52:16] Không sao đâu. Con sẽ tự mua sau ạ.

[00:52:19] Nhưng mẹ muốn mua cho con một cái.

[00:52:22] Cái này thì sao? Đẹp nhỉ? Tôi lấy cái này.

[00:52:28] Cảm ơn mẹ.

[00:52:31] Cái này đẹp quá. Đẹp xuất sắc.

[00:52:33] Hye Yeong, cái này đẹp nhỉ?

[00:52:36] Không phải gu của con ạ.

[00:52:39] Nặng, đắt, và mỏng manh.

[00:52:42] Con thì biết gì? Con đâu có nấu ăn bao giờ.

[00:52:44] Nhưng khi có khách tới nhà, họ sẽ đánh giá con qua bộ chén đĩa.

[00:52:49] Ghé nhãn hiệu khác nhé.

[00:52:51] Mẹ!

[00:52:52] Đây là cửa hàng thứ ba rồi.

[00:52:55] Cứ xem qua đi. Mẹ muốn mua gì đó cho con.

[00:52:58] Thôi, mẹ!

[00:53:01] Cái chăn là đủ rồi.

[00:53:03] Ồ, đây chắc là hàng mới.

[00:53:08] Để xem nào…

[00:53:10] Có lòe loẹt quá không?

[00:53:14] Ôi! Con thích kiểu này lắm.

[00:53:17] Tuyệt quá! Cái này đẹp nhất! Mẹ, con muốn cái này.

[00:53:20] Gu ăn mặc của chúng ta thật giống nhau.

[00:53:24] Ôi, mẹ muốn mua nhiều bộ nữa tặng con.

[00:53:26] Chúng ta còn có thể mặc chung. Đúng không?

[00:53:32] Mẹ à, thanh toán đi ạ.

[00:53:34] Được.

[00:53:37] Bao nhiêu?

[00:53:46] Con dâu à, vào đây đi.

[00:53:49] Mẹ…

[00:53:54] Ôi, tuyệt quá!

[00:53:55] Ôi, ai thế này! Thật không ngờ sẽ gặp hai người ở đây.

[00:53:58] - Tay chị bị sao vậy? - Tôi bị thương.

[00:54:03] Con dâu của chị hả?

[00:54:05] À, đúng vậy.

[00:54:08] Con bé là một luật sư thành công đang làm việc ở một công ty luật lớn.

[00:54:14] Cháu chào bác ạ.

[00:54:16] Chào cháu. Đây là con gái tôi.

[00:54:19] - Cháu chào bác ạ. - Chào cháu.

[00:54:21] Tháng sau nó sẽ kết hôn.

[00:54:22] Chúng tôi sẽ tổ chức thật hoành tráng ở Khách sạn S.

[00:54:25] Hôm nay chúng tôi đi mua quà cưới.

[00:54:27] Bên thông gia đòi nhiều quà lắm.

[00:54:30] Nhưng tôi không phàn nàn đâu.

[00:54:32] Tôi giàu có thế này, sao phải phàn nàn?

[00:54:36] Mà sao đám cưới của con trai bà

[00:54:39] lại tổ chức bí mật thế?

[00:54:41] Tôi cứ tưởng do con dâu bà có thai,

[00:54:44] nhưng xem ra không phải.

[00:54:45] Đâu phải đám cưới bí mật.

[00:54:49] Chúng tôi tổ chức đám cưới nhỏ đúng theo xu hướng.

[00:54:53]

[00:54:55] hay tặng cả đống quà cưới nữa đâu.

[00:54:57] Như thế thật tụt hậu.

[00:55:00] Đúng không, con dâu? Hả?

[00:55:02] Con dâu tôi không muốn một đám cưới lòe loẹt,

[00:55:06] nên chúng tôi đã tổ chức đám cưới nhỏ ở một tiệm cà phê.

[00:55:09] Hai gia đình đều ở đó, vui vẻ, xinh đẹp và đơn giản.

[00:55:13] Vô cùng cảm động.

[00:55:16] À, tụi nó sống với chúng tôi ở tầng hai.

[00:55:21] Con trai chị từ khi cưới vợ đâu còn đến thăm chị nữa nhỉ.

[00:55:24] Người như con dâu tôi hiếm lắm.

[00:55:27] Tôi quả là may mắn. Bà thấy đúng không?

[00:55:31] Chúng tôi về đây. Mua quà cưới vui vẻ nhé.

[00:55:36] Đi thôi, con dâu.

[00:55:56] Sao mà nhiều quá vậy?

[00:55:59] Hôm nay vất vả lắm hả?

[00:56:01] Mọi chuyện ổn cả chứ?

[00:56:04] Thì, không hẳn là ổn, nhưng…

[00:56:10]

[00:56:12] Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?

[00:56:19] PIZZA BBONGDDERAK

[00:56:22] Không có gì cả. Từ tối qua đã không có thêm bài đăng mới.

[00:56:26] Ừ, mấy bài báo cũ cũng biến mất gần hết.

[00:56:29] Đều đã gỡ xuống hết.

[00:56:31] Chắc công ty phải vất vả lắm.

[00:56:32] Đa số bài báo đều đã bị gỡ bỏ.

[00:56:35] Ôi. Nhẹ nhõm thật.

[00:56:37] Chắc có thể thư giãn được rồi bố.

[00:56:40] Phần bình luận cũng không tệ lắm.

[00:56:43] Có vài bình luận ác ý, còn lại thì ổn.

[00:56:45]

[00:56:48] "Nhờ thế mà anh ta tiến bộ hả?"

[00:56:49]

[00:56:52] Thật sao?

[00:56:54] Tốt quá rồi.

[00:56:56] Con đã rất lo anh An sẽ bị ném đá

[00:57:00] và bị lan truyền tin đồn sai lệch.

[00:57:03] Vậy là chúng ta có thể yên tâm rồi nhỉ?

[00:57:06] Hôm qua tới giờ mẹ không thở nổi.

[00:57:09] Vậy sao?

[00:57:10] Con không biết mẹ lo lắng đến thế.

[00:57:12] Mà nhìn tấm ảnh trên bài báo…

[00:57:15] Người này nhìn hơi giống bố nhỉ?

[00:57:17] Trước khi thấy cái tên Lee Yun Seok, chị cũng đã nghĩ đó là bố.

[00:57:23] Vậy là không chỉ có anh.

[00:57:26] Người này trông giống bố hơn nhiều.

[00:57:28] Phải. Em cứ tưởng người ở giữa là bố.

[00:57:30] Phải. Con cũng tưởng cậu học sinh này là bố.

[00:57:34] Em chưa từng thấy ảnh nào của bố lúc nhỏ.

[00:57:38] Bố còn tấm hình nào khác không ạ?

[00:57:44] Thật ra…

[00:57:46] Bây giờ máy chụp ảnh rất phổ biến, chứ thời của bố mẹ thì không.

[00:57:51] Mẹ cũng không có nhiều ảnh.

[00:57:53] Con gọi cho Jung Hui, hỏi thăm nó đi.

[00:57:57] Vâng, để con gọi.

[00:58:00] Mấy ngày rồi không gặp anh ấy.

[00:58:07] Không thể tin cuối tuần còn phải đi làm.

[00:58:09] Anh muốn đi chơi với em.

[00:58:11] Đi làm vui vẻ.

[00:58:13] Em muốn được ngủ nướng lắm rồi.

[00:58:16] Tuần vừa rồi bận rộn quá.

[00:58:18] Vậy đừng rời giường nửa bước.

[00:58:20] Muộn nhất anh sẽ về nhà trước 5:00 chiều.

[00:58:23] - Tạm biệt. - Gặp sau nhé.

[00:58:45] Chào con.

[00:58:46] Mẹ, bỏ cái đó ra ngay.

[00:58:48] Con không chịu được nữa.

[00:58:50] Con bứt rứt muốn chết.

[00:58:51] Con không chịu được nữa, mẹ gỡ nó ra đi.

[00:58:54] Con làm gì vậy?

[00:58:56] Mẹ đã xin thêm ba ngày mà.

[00:58:58] Hôm nay là ngày thứ ba rồi, cho mẹ đến hết tối nay đi.

[00:59:01] Nhưng con trai mẹ sắp chết rồi đây.

[00:59:03] Vài tiếng nữa thì có gì to tát đâu?

[00:59:05] Xin mẹ tháo nó ra đi.

[00:59:07] Còn con thì sao? Chỉ vài tiếng nữa thôi.

[00:59:10] Sao lại không nhường mẹ vài giờ chứ?

[00:59:13] Đến tối nay. Đến tối nay thôi.

[00:59:17] Không có thêm bài báo nào nữa.

[00:59:24] Xả hơi được rồi.

[00:59:47] MẸ CHỒNG

[01:00:05] Con đây rồi.

[01:00:07] Chuyện gì thế mẹ?

[01:00:09] Mùa muối rau củ tới rồi.

[01:00:12] Năm nào mẹ cũng làm, nên đã đặt mua trước rồi.

[01:00:17] Nhưng tay thế này thì mẹ biết làm sao?

[01:00:20] Mẹ xin lỗi, phiền con làm giúp mẹ nhé? Nhờ con cả đấy.

[01:00:28] Bà đâu có muối rau củ bao giờ.

[01:00:31] Có đấy. Ông không biết gì cả.

[01:00:35] Im lặng đi.

[01:00:36] Đừng đẩy thêm việc cho con bé. Cất hết đi.

[01:00:39] Ông đi làm suốt nên đâu thèm để tâm.

[01:00:43] Có thể tôi không làm nhiều, nhưng năm nào tôi cũng muối cả.

[01:00:47] Năm nay có con dâu nên tôi định làm nhiều

[01:00:51] để còn tặng ông bà thông gia.

[01:00:54] Bố mẹ con ạ?

[01:00:56] Ừ, nên mẹ đã đặt mua rau củ loại ngon nhất.

[01:01:00] Không thể vứt đi được. Làm sao đây?

[01:01:06] Còn có thể làm gì khác ạ? Phải muối rau củ thôi.

[01:01:12] Bố ơi, bố cũng phụ con nhé.

[01:01:16] Này…

[01:01:26] Không cay mắt thế đâu.

[01:01:28] Làm gì vậy chứ?

[01:01:30] Ông xã, đừng thái cuống sát quá.

[01:01:36] Nó làm gì vậy chứ?

[01:01:38] Trông cứ như lần đầu lột vỏ hành tây.

[01:01:41] Sao chậm chạp thế?

[01:01:43] Làm cho đẹp vào.

[01:01:52] Bố phải vào nhà vệ sinh.

[01:02:08] Hye Yeong, việc này con dở quá.

[01:02:13] Sao tay làm chậm thế?

[01:02:15] Nhanh tay lên. Còn một thùng nữa này.

[01:02:18] Nhanh lên nhé?

[01:02:25] Vẫn chưa xong à?

[01:02:27] Ông xỉu trong nhà vệ sinh hả? Sao giờ mới ra?

[01:02:30] Mau lại làm nốt đi.

[01:02:31] Đủ rồi đấy.

[01:02:33] Hye Yeong sẽ mệt đến phát bệnh mất.

[01:02:35] Thế nên ông qua phụ nó đi…

[01:02:39] Ai vậy?

[01:02:44] Alô? Ai đấy?

[01:02:46] Vâng?

[01:02:48] Cái gì?

[01:02:50] Được. Tôi sẽ ra ngay.

[01:02:53] Gì vậy?

[01:02:55] Là cô hàng xóm.

[01:02:56] Chiếc xe của cô ấy bị xước,

[01:02:58] cô ấy nói dựa vào màu sắc thì chắc là do xe của chúng ta.

[01:03:01] Nhưng dạo này tôi còn không ra ngoài. Không tin nổi.

[01:03:04] À, ông đi thay tôi nhé?

[01:03:07] Thôi. Không.

[01:03:12] Con dâu,

[01:03:15] con đi thay mẹ nhé?

[01:03:16] Con là luật sư, nên chắc sẽ xử lý ổn thỏa.

[01:03:21] Vâng. Cứ để con.

[01:03:24] HẠT THÔNG, RONG BIỂN, BÀO NGƯ, GÀ

[01:03:38] Giờ mới thấy căn hộ này thật rộng lớn.

[01:03:51] MẸ

[01:03:54] Alô, mẹ.

[01:03:58] Con hả? Tất nhiên đang ở nhà.

[01:03:59] Còn mẹ thì sao?

[01:04:02] Cái gì? Mẹ nói mẹ ở đâu?

[01:04:05] Sân bay Incheon chứ đâu.

[01:04:10] Mẹ đến Hàn Quốc rồi đây.

[01:04:19] Sao ra muộn thế?

[01:04:21] Tôi gọi nãy giờ rồi!

[01:04:23] Nhìn xe tôi đi.

[01:04:26] Cô có máy quay hành trình kìa.

[01:04:28] Ta kiểm tra băng ghi hình để xác nhận nhé?

[01:04:44] Mẹ?

[01:04:47] Mẹ, ta cần nói chuyện.

[01:04:50] Tay mẹ…

[01:05:20] Khốn kiếp.

[01:05:43] Mẹ con về Hàn Quốc rồi.

[01:05:45] Ông lợi dụng đứa con mình không hề nuôi.

[01:05:47] Ông đang hút máu chính con mình.

[01:05:49] Để mẹ gặp bố con đi.

[01:05:51] Người đã kết hôn với Han Soo đấy.

[01:05:53] Phải kiếm cớ gì đó để tránh cô ấy.

[01:05:55] Có cần phải thế này không?

[01:05:57] Cả em cũng nghĩ vậy sao?

[01:05:59] Đều là giả thôi sao?

[01:06:00] Ông ghét sống với tôi đến thế sao?

[01:06:02] Ta kết thúc thôi!

[01:06:03] Em đã không coi trọng hôn nhân đủ.

[01:06:06] Em hối hận sao?

[01:06:07] Còn nữa, chẳng phải con nên xin lỗi mẹ à?

[01:06:09] Thật là…

[01:06:11] An Jung Hui đang hẹn hò à?

[01:06:13] Tôi vẫn muốn tiếp tục làm việc với anh.

[01:06:16] Ông Byun Han Soo có ở đó không?


 0 टिप्पणियाँ sort   इसके अनुसार क्रमबद्ध करें


अगला