Hasta la próxima

Người Bố Xa Lạ tập 44 vietsub - Lee Joon, Jung So Min

0 vistas· 08/20/25
duongvu88
duongvu88
3 Suscriptores
3

Bạn đang tìm một bộ phim gia đình Hàn Quốc vừa hài hước vừa cảm động để "chữa lành" tâm hồn? "Người Bố Xa Lạ" chính là lựa chọn không thể tuyệt vời hơn!
Cuộc sống của một gia đình bình thường bỗng đảo lộn khi ngôi sao Ahn Joong Hee (Lee Joon) xuất hiện và tự nhận là con trai của ông bố Byun Han Soo. Từ đây, bí mật động trời được chôn giấu suốt 35 năm dần hé lộ, kéo theo vô số tình huống dở khóc dở cười.
Cùng theo dõi hành trình đầy tiếng cười, nước mắt và những bài học sâu sắc về tình thân. Đừng bỏ lỡ phản ứng hóa học bùng nổ của cặp đôi "oan gia" Lee Joon - Jung So Min và câu chuyện tình yêu "cười ra nước mắt" của Lee Yoo Ri!

Mostrar más

[00:00:03] Trời ơi.

[00:00:05] Ông đang dọn tủ lạnh à?

[00:00:07] Muộn rồi. Để mai đi.

[00:00:09] Đợi chút, để tôi làm nốt đã.

[00:00:14] Ông đã dọn cả chỗ này sao?

[00:00:16] Cả bếp cũng sạch sẽ.

[00:00:22] Ngồi đi. Tôi có điều muốn nói.

[00:00:39] Jung Hui

[00:00:42] đã nói gì à?

[00:00:44] Bà xã.

[00:00:46] Ngày mai tôi sẽ ra đầu thú.

[00:00:51] Jung Hui

[00:00:54] đã đi từ sáng sớm nay.

[00:00:58] Cậu ấy bảo tôi cứ để yên mọi chuyện.

[00:01:02] Cậu ấy sẽ tha thứ cho ta vì các con, vì chúng không đáng bị mất đi bố mẹ.

[00:01:09] Cậu ấy bảo tôi cứ tiếp tục làm Han Soo.

[00:01:13] Tôi thấy rất xấu hổ khi nghe điều đó.

[00:01:17] Tôi muốn trốn đi.

[00:01:20] Nếu có thể,

[00:01:21] tôi muốn mình biến mất.

[00:01:26] Cho nên tôi không thể tiếp tục được nữa.

[00:01:33] Nếu nghĩ đến bà và các con,

[00:01:35] tôi nên tiếp tục sống thế này như Jung Hui đề nghị.

[00:01:39] Nhưng tôi không chịu được nữa.

[00:01:43] Nếu tiếp tục sống thế này

[00:01:44] sau khi làm vậy với Jung Hui,

[00:01:49] tôi không còn là người nữa.

[00:01:56] Mai tôi sẽ nói với các con,

[00:01:58] sau đó đến đồn cảnh sát.

[00:02:02] Mong bà hiểu cho.

[00:02:08] Tôi chưa từng nghĩ…

[00:02:14] Jung Hui sẽ tha thứ cho ta.

[00:02:20] Cái ngày…

[00:02:24] tôi thấy kết quả xét nghiệm,

[00:02:28] tôi đã làm một việc

[00:02:32] mình sẽ ân hận và hổ thẹn cả đời.

[00:02:37] Tôi đã đến gặp cậu ấy

[00:02:40] và bảo cậu ấy bỏ qua

[00:02:43] vì các con vô tội của ta.

[00:02:45] Tôi đã cầu xin cậu ấy.

[00:02:48] Cái gì?

[00:02:51] Sao bà lại làm thế? Lẽ ra bà đừng làm vậy.

[00:02:54] Sao bà lại làm thế?

[00:02:56] Tôi đã rất sợ.

[00:02:59] Lúc đó,

[00:03:01] đó là suy nghĩ duy nhất trong đầu tôi.

[00:03:10] Cứ làm đi.

[00:03:14] Cứ làm theo ý ông đi.

[00:03:20] Chúng ta không nên trì hoãn thêm nữa.

[00:03:32] Hye Yeong à.

[00:03:33] Sao tự nhiên con lại đến đây vậy?

[00:03:38] Ôi trời, Hye Yeong, con làm gì ở đây?

[00:03:42] Con rể đâu?

[00:03:44] Con đến một mình ạ.

[00:03:47] Con muốn nói chuyện.

[00:03:51] Về chuyện gì?

[00:04:10] Con…

[00:04:11] Con muốn nói chuyện gì?

[00:04:22] Cái gì đây?

[00:04:26] Bố mẹ xem đi.

[00:04:58] Sao con…

[00:05:01] Sao con tìm được thứ này?

[00:05:04] Con xin lỗi.

[00:05:07] Con đã tự ý…

[00:05:11] tìm hiểu chuyện này.

[00:05:13] Con đã thấy kết quả xét nghiệm ADN trong ngăn kéo của mẹ,

[00:05:17] và cách anh An đối xử với bố cũng rất lạ.

[00:05:22] Nên con bắt đầu tìm hiểu.

[00:05:26] Nhưng càng tìm kiếm,

[00:05:28] con càng thấy kỳ lạ.

[00:05:30] Theo lịch sử xuất nhập cảnh của bố,

[00:05:32] bố mẹ không thể gặp nhau trước năm 1982,

[00:05:36] nhưng hai người đã gặp nhau.

[00:05:39] Anh hai cũng không thể được sinh ra, nhưng giờ anh ấy lại ở đây.

[00:05:44] Bức ảnh trong kỷ yếu Trường Cấp ba LA

[00:05:48] không giống bố chút nào.

[00:05:51] Nhưng

[00:05:54] gần đây con đã tìm thấy

[00:05:56] một bức ảnh không thể tin được.

[00:06:01] Sao

[00:06:03] tội phạm Lee Yun Seok

[00:06:06] lại có thể là bố?

[00:06:07] Bố là Byun Han Soo mà.

[00:06:10] Nên con đã suy nghĩ.

[00:06:13] Vào tháng 10 năm 1982,

[00:06:15] khi có một vụ nổ ở LA,

[00:06:18] người chết không phải Yun Seok mà là Han Soo.

[00:06:21] Yun Seok bắt đầu sống với danh tính của Han Soo từ đó.

[00:06:28] Và mọi chuyện bắt đầu rõ ràng.

[00:06:33] Con không biết tại sao,

[00:06:36] nhưng bố bắt đầu sống

[00:06:38] với danh tính Byun Han Soo từ đó.

[00:06:46] Đúng không ạ?

[00:06:59] Phải.

[00:07:13] Con đã mong bố sẽ nói không.

[00:07:19] Sao bố có thể…

[00:07:23] Bố không muốn mang tiếng tội phạm sao?

[00:07:26] Hye Yeong à.

[00:07:32] Phải. Đúng vậy.

[00:07:39] Bố xin lỗi.

[00:07:45] Xin lỗi chuyện gì? Bố xin lỗi chuyện gì?

[00:07:47] Rằng bố không phải Han Soo mà là Yun Seok sao?

[00:07:50] Hoặc vì con không phải Byun Hye Yeong,

[00:07:54] mà là Lee Hye Yeong?

[00:07:56] - Hye Yeong à. - Lẽ ra bố mẹ nên nói với con.

[00:07:59] Đáng lẽ bố mẹ phải nói khi con bảo sẽ làm luật sư chứ.

[00:08:05] Khi anh An

[00:08:07] đến nhà mình vì nghĩ bố là bố anh ấy,

[00:08:10] đáng lẽ bố nên nói với anh ấy.

[00:08:12] Bố mẹ có biết ta đã đối xử với anh ấy tệ thế nào không?

[00:08:17] Làm sao…

[00:08:20] Làm sao bố mẹ có thể che giấu một chuyện kinh khủng như thế?

[00:08:25] Bố mẹ mà con biết

[00:08:28] là những người sẽ không bao giờ giấu chuyện như vậy.

[00:08:32] Hye Yeong à, nghe bố mẹ nói này.

[00:08:40] Bố xin lỗi.

[00:08:43] Vâng.

[00:08:46] Bố mẹ nên thấy có lỗi.

[00:08:50] Nếu biết trước,

[00:08:53] con đã không tự hào

[00:08:55] và tự mãn đến thế.

[00:08:59] Con sẽ không bao giờ vạch ra

[00:09:02] lỗi lầm của người khác như thể mình trong sạch và vô tội lắm.

[00:09:07] Con đã chẳng bao giờ mơ làm luật sư

[00:09:09] hay thậm chí…

[00:09:12] là làm thẩm phán.

[00:09:21] Bố mẹ biết điều gì làm con bối rối

[00:09:24] và đau lòng nhất không?

[00:09:28] Bố từng là

[00:09:30] ngọn hải đăng chỉ lối cho đời con.

[00:09:35] Mẹ từng là

[00:09:37] hình mẫu lý tưởng của đời con.

[00:09:41] Thấy hai người luôn nỗ lực hết sức và sống thành thật

[00:09:45] từng là niềm tự hào và niềm vui của con!

[00:09:52] Vậy nên con đã sống rất cần mẫn

[00:09:55] với lòng yêu thương và tôn trọng bố mẹ.

[00:10:00] Con cảm thấy như đã đánh mất

[00:10:03] chiếc la bàn chỉ lối cuộc đời mình.

[00:10:07] Bây giờ trông hai người lạ lẫm quá.

[00:10:10] Cứ như bố mẹ đi rồi vậy.

[00:10:20] Chắc ngày mai

[00:10:23] con không thể về thăm nhà.

[00:10:25] Có lẽ cuối tuần sau

[00:10:29] con cũng không về được.

[00:10:32] Con không nghĩ mình muốn

[00:10:35] về lại đây nữa

[00:10:37] khi bố và mẹ

[00:10:40] mà con từng biết đã ra đi.

[00:10:46] Xin bố mẹ hãy cân nhắc

[00:10:50] việc nên làm khi con vắng nhà.

[00:10:52] Giờ đây khi con đã phát hiện ra,

[00:10:56] bố mẹ không thể tiếp tục sống thế này.

[00:11:00] Con cũng sẽ nghĩ về chuyện đó.

[00:11:45] Hye Yeong à.

[00:11:47] Em đợi anh à?

[00:11:53] Đây, uống đi. Đây là trà hoa cúc.

[00:11:55] Nó sẽ giúp em thư giãn.

[00:12:03] Cảm ơn anh.

[00:12:06]

[00:12:10] Có chuyện gì vậy?

[00:12:12] Chuyện gì làm em khóc, Hạt Dẻ?

[00:12:16] Một thời gian sau,

[00:12:23] khi em đã giải quyết xong,

[00:12:27] em sẽ nói anh biết đầu tiên.

[00:12:31] Nhưng giờ em vẫn chưa giải quyết xong.

[00:12:36] Xin lỗi. Xin hãy cho em thêm thời gian.

[00:12:42] Được. Anh sẽ đợi.

[00:12:44] Một câu hỏi thôi.

[00:12:46] Em không bị bệnh đấy chứ?

[00:12:50] Không.

[00:12:52] Không đâu.

[00:12:53] Được rồi.

[00:12:55] Vậy là đủ rồi.

[00:12:59] Bà xã.

[00:13:02] Bình tĩnh lại và lên nhà thôi.

[00:13:07] Giờ tôi thấy thực sự nhẹ nhõm.

[00:13:13] Thật là lạ, nhưng tôi mừng là Hye Yeong buồn.

[00:13:18] Tôi đã lo lắng chuyện phải nói với bọn trẻ thế nào,

[00:13:21] và liệu ra đầu thú có là quyết định khó khăn quá không.

[00:13:26] Đó là điều đã khiến tôi sợ hãi và lo lắng nhất.

[00:13:29] Nhưng Hye Yeong đã phát hiện ra trước.

[00:13:33] Tôi nghĩ mình có thể bình thản ra đầu thú rồi.

[00:13:37] Sao ông không để tôi nói với nó?

[00:13:42] Nếu Hye Yeong biết được

[00:13:44] lý do ông lựa chọn như thế…

[00:13:46] Không cần phải viện cớ.

[00:13:50] Không phải ai gặp bất công cũng sống như tôi đâu.

[00:13:57] Đã có hàng ngàn, hàng triệu lần

[00:14:00] tôi ước mình có thể quay ngược thời gian.

[00:14:06] Phải.

[00:14:10] Nếu có thể quay ngược thời gian,

[00:14:16] tôi sẽ không ép ông sống với thân phận Han Soo.

[00:14:19] Điều này có thể khiến bà buồn,

[00:14:24] nhưng nếu có thể quay ngược thời gian,

[00:14:27] thì tôi đã không ở bên bà.

[00:14:30] Tôi đã khiến bà

[00:14:32] phải chịu đựng nhiều nhất.

[00:14:35] Tôi chỉ là một cựu tù nhân,

[00:14:40] nhưng lại dám đem lòng yêu bà

[00:14:43] và mơ ước dựng xây tổ ấm với bà.

[00:14:49] Lên lầu thôi.

[00:14:51] Ta cần ngủ sớm

[00:14:53] để mai còn chuẩn bị bữa sáng cho bọn trẻ

[00:14:55] và đến đồn cảnh sát.

[00:14:58] Ngày mai tôi có nhiều việc phải làm.

[00:15:03] Hôm qua tôi không ngủ được mấy.

[00:15:05] Tối nay tôi phải ngủ ngon mới được.

[00:15:19] Thôi nào.

[00:15:55] Lên xe đi. Tôi đưa cô về.

[00:16:22] Cô có muốn đi đâu đó không?

[00:16:24] Gì cơ?

[00:16:25] Ý anh là sao?

[00:16:26] Thì…

[00:16:29] Cô có muốn uống cà phê

[00:16:33] hay đi ăn kem không?

[00:16:36] Không sao. Anh nên ngủ sớm đi.

[00:16:40] Mai anh phải dậy sớm đấy.

[00:16:44] Nhân tiện, tôi đã nhắn cho anh về thay đổi

[00:16:46] trong lịch quay ngày mai.

[00:16:48] Ừ, tôi có biết.

[00:16:51] Vậy để tôi đưa cô về.

[00:16:54] - Thắt dây an toàn vào. - À, vâng.

[00:17:58] Cảm ơn anh đã đưa tôi về.

[00:18:01] Mai tôi sẽ qua đón anh đúng giờ.

[00:18:03] Được rồi. Vào trong đi.

[00:18:05] Vâng.

[00:18:07] Vậy. Tạm biệt nhé.

[00:18:32] ĐỒ ĂN VẶT CỦA BỐ

[00:18:52] Tôi cũng thích cô.

[00:18:54] Không thể tin được.

[00:18:56] Anh An thích mình.

[00:19:01] Cứ thế này tim mình sẽ nổ tung mất.

[00:19:16] Phát điên mất thôi.

[00:19:21] Byun Mi Yeong.

[00:19:24] Nếu ngay từ đầu

[00:19:27] cô là Lee Mi Yeong thì tốt biết mấy nhỉ?

[00:19:36] Không sao. Quan trọng là

[00:19:39] cô sẽ không bao giờ biết.

[00:20:10] Ông dậy khi nào vậy?

[00:20:12] Để tôi giúp ông.

[00:20:13] Không sao, tôi sắp xong rồi. Đây là món cuối cùng.

[00:20:16] Tôi cũng có làm vài món ăn kèm.

[00:20:18] Đang là mùa hè, nên bà đừng

[00:20:20] để lâu quá đấy.

[00:20:23] Hôm nay tôi sẽ đi với ông.

[00:20:25] Tôi là đồng phạm.

[00:20:29] Đừng làm thế. Một mình tôi thôi.

[00:20:32] Tôi chính là người đưa ra quyết định,

[00:20:34] cũng là người

[00:20:36] đã sống với thân phận Byun Han Soo 35 năm qua.

[00:20:41] Tôi cũng muốn nhờ bà một việc.

[00:20:45] Ăn sáng xong tôi sẽ đến đồn cảnh sát.

[00:20:49] Sau khi tôi đi, làm ơn hãy nói

[00:20:50] Jun Yeong, Mi Yeong và Ra Yeong

[00:20:53] biết chuyện sẽ xảy ra.

[00:20:56] Ông xã.

[00:20:59] Tôi không đủ can đảm để nói với các con.

[00:21:03] Tôi biết mình đang làm khó bà,

[00:21:08] nhưng tôi muốn đi khi bản thân đã quyết tâm.

[00:21:12]

[00:21:16] Tôi nghĩ mình sẽ không đi được

[00:21:18] sau khi thấy bọn trẻ bị sốc.

[00:21:23] Đừng như vậy mà.

[00:21:25] Giờ tôi thật sự bình tâm rồi.

[00:21:29] Tôi muốn bà

[00:21:31] cũng cảm thấy như vậy.

[00:21:34] Nhiều năm qua,

[00:21:37] bà đã khổ tâm hơn tôi rất nhiều.

[00:21:51] Sao chị nhìn hoài vậy?

[00:21:52] Đâu có.

[00:21:54] Cái nào đẹp hơn? Cái này hay cái này?

[00:21:59] Ít nhất chị cũng phải chọn hai bộ khác màu chứ?

[00:22:02] Và mặc đồ mỏng chút. Bên ngoài nóng lắm.

[00:22:06] Lạ thật. Chị ít khi quan tâm đến quần áo mà.

[00:22:09] Cái gì? Em nhầm rồi.

[00:22:12] Chị đang nói gì vậy?

[00:22:19] Có gì đó đáng nghi lắm.

[00:22:33] Nhìn quầng thâm này.

[00:22:54] Đợi chút.

[00:23:00] Này, tôi xem lịch quay của anh An được không?

[00:23:05] Trông kỳ lắm hả?

[00:23:08] Tôi đang định tẩy trang đây.

[00:23:10] Tôi chỉ cố giấu quầng thâm thôi,

[00:23:12] nhưng lại thành ra thế này.

[00:23:15] - Lịch trình của anh An à. - Ừ.

[00:23:18] Đây.

[00:23:21] Cảm ơn nhé.

[00:23:26] Cậu có muốn tôi giúp không?

[00:23:30] Chỉ là chỉnh lại một chút

[00:23:33] thì sẽ đẹp hơn đấy.

[00:23:35] Vậy sao?

[00:23:37] Được rồi.

[00:23:42] Đẹp nhỉ?

[00:23:43] Em trông như một người khác vậy. Đẹp quá.

[00:23:46] Thật sao? Em thấy hơi ngượng.

[00:23:49] Có hơi quá không?

[00:23:50] Không đâu. Trông đẹp thật mà.

[00:23:53] Trông con xinh lắm.

[00:23:55] Bố không biết Mi Yeong nhà mình đẹp thế này đấy.

[00:23:59] Ôi, chị tư. Chị là một kho báu tiềm ẩn.

[00:24:03] Từ giờ con nên trang điểm đi.

[00:24:06] - Nhanh ăn thôi. - Vâng.

[00:24:08] - Mời cả nhà. - Mời cả nhà.

[00:24:11] Tuyệt. Ăn sáng với bulgogi và canh bạch tuộc.

[00:24:14] Bố nấu vì đó là món con út thích mà.

[00:24:17] Cả nhà ăn nhiều nhé.

[00:24:19] Mùa hè phải ăn nhiều vào.

[00:24:21] Nhờ bố mà chúng con lúc nào cũng được ăn no.

[00:24:24] Vậy sao?

[00:24:26] Bố không nghĩ đã làm được gì nhiều cho các con.

[00:24:30] - Mùi vị thế nào? - Ngon lắm ạ.

[00:24:33] Món nào cũng ngon.

[00:24:34] Vâng, ngon lắm ạ.

[00:24:37] Bố mẹ ăn đi. Sao bố mẹ không ăn?

[00:24:40] Đang ăn mà.

[00:24:44] Jun Yeong à.

[00:24:48] Mi Yeong à.

[00:24:52] Ra Yeong à.

[00:24:55] Và con dâu nữa.

[00:24:58] Các con đều biết

[00:25:01] bố rất yêu các con, đúng không?

[00:25:06] Con cũng yêu bố rất nhiều, bố ạ.

[00:25:08] Bọn con cũng yêu bố.

[00:25:09] Con yêu bố.

[00:25:11] Con cũng vậy, bố.

[00:25:16] Thử món này nữa. Ngon lắm.

[00:25:40] Phải.

[00:25:43] Mình nên chấp nhận việc này.

[00:25:52] Hẳn ông ấy đã phải cố gắng lấy hết dũng khí.

[00:25:56] Không được cản ông ấy lại.

[00:26:00] Thật sự không được làm thế.

[00:26:17] Trông tôi ổn chứ?

[00:26:25] Đi thôi.

[00:26:46] Bà làm như tôi là vua vậy.

[00:27:11] Hẹn gặp lại.

[00:27:13] Hãy chăm sóc bọn trẻ thật tốt.

[00:27:17] Tôi xin lỗi, ông xã.

[00:27:20] Lẽ ra tôi không nên làm…

[00:27:25] những gì tôi đã làm với ông.

[00:27:26] Đừng nói thế. Sao bà cứ nói thế vậy?

[00:27:30] Đó là quyết định của tôi.

[00:27:35] Như ông nói,

[00:27:38] 37 năm trước lẽ ra tôi không nên yêu ông.

[00:27:44] Nếu vậy,

[00:27:48] ông đã không phải ra quyết định này.

[00:27:52] Yeong Sil à.

[00:27:57] Xin bà đừng nói thế.

[00:28:00] Không ai đối xử với tôi như con người vì tôi là cựu tù nhân.

[00:28:03] Bà là người đầu tiên đối xử tốt với tôi.

[00:28:08] Hồi đó, tôi đã

[00:28:12] không thể trụ nổi

[00:28:13] và tiếp tục sống nếu không phải nhờ bà.

[00:28:18] Nếu không có bà ở bên,

[00:28:21] tôi không chắc

[00:28:23] giờ tôi có còn sống thế này không.

[00:28:28] Sau khi mẹ tôi qua đời,

[00:28:29] tôi đã muốn đi theo mẹ, nhưng người đã ngăn tôi lại

[00:28:34] chính là bà.

[00:28:42] Tôi không sao thật mà.

[00:28:50]

[00:28:52] Chỉ có như vậy, tôi mới có thể yên tâm đi được.

[00:29:00] Được rồi.

[00:29:02] Tạm biệt.

[00:29:06] Tôi sẽ nói chuyện với bọn trẻ về việc này.

[00:29:46] Tớ xin lỗi

[00:29:49] vì để quá lâu rồi, Han Soo à.

[00:30:03] Tôi có thể giúp gì ạ?

[00:30:08] Tôi đến để đầu thú.

[00:30:21] Anh An, tôi đang ở bãi đỗ xe.

[00:30:37] Lố quá nhỉ?

[00:30:57] Xin chào.

[00:31:15] Cô trang điểm à.

[00:31:17] À, sáng nay Yu Ju đã giúp tôi.

[00:31:21] Khi tôi bị mệt mỏi do thiếu ngủ,

[00:31:23] mắt tôi có quầng thâm rất kinh khủng.

[00:31:26] Hai người thân hơn rồi à?

[00:31:30] À, vâng.

[00:31:32] Mới đây Yu Ju đã xin lỗi tôi.

[00:31:37] Một lời xin lỗi chân thành.

[00:31:40] Nói thật, tôi đã có ác cảm với cô ấy.

[00:31:44] Nhưng lời xin lỗi đó đã cuốn trôi tất cả.

[00:31:48] Những cảm xúc trong lòng mình lúc này

[00:31:51] cũng sẽ biến mất theo thời gian, đúng không?

[00:31:57] Vậy chúng ta xuất phát nhé.

[00:32:00] - Ừ, đi thôi. - Vâng.

[00:32:49] Vào đi.

[00:33:00] Thưa chủ tịch.

[00:33:02] Hôm nay ông đã xem trang web công ty chưa ạ?

[00:33:05] Chưa. Sao? Có chuyện gì à?

[00:33:09] NHÂN VIÊN LÀM THÊM HẸN HÒ CON TRAI CHỦ TỊCH

[00:33:16] Cô ấy làm thêm ở cửa hàng tại trụ sở chính.

[00:33:19] Ghen tị thật. Cô ấy đang cặp với cậu công tử đó.

[00:33:23] Thằng nhóc này.

[00:33:33] Chín cả rồi. Đây. Ăn đi, Ra Yeong.

[00:33:41] Ngon quá.

[00:33:45] Sao anh lại ăn?

[00:33:48] Em chỉ đùa thôi.

[00:33:50] Tiếp tục đi. Ăn mau đi.

[00:33:52] Em suýt làm anh thấy tổn thương đấy.

[00:33:57] À mà,

[00:34:00] gia đình em có nói gì về anh không?

[00:34:04] Ấn tượng đầu về anh thế nào?

[00:34:08] - Chín mươi chín điểm. - Trên bao nhiêu?

[00:34:11] Trên 100 điểm.

[00:34:12] À, mẹ em

[00:34:15] trừ một điểm, nói là anh quá đẹp trai.

[00:34:20] Anh sẽ lại ghé nhà và cố được 100 điểm.

[00:34:22] Anh quay lại làm gì khi gia đình em bắt anh ở lại

[00:34:25]

[00:34:28] Anh muốn họ làm thế.

[00:34:30] - Tại sao? - Để chào hỏi.

[00:34:33] Tại sao?

[00:34:44] Anh muốn kết hôn.

[00:34:48] - Với em ư? - Tất nhiên rồi.

[00:34:51] Em là cô gái anh thích. Anh còn cưới ai được nữa?

[00:34:56] Không phải chúng ta còn quá trẻ để kết hôn sao?

[00:34:59] Anh em mới lấy vợ chưa lâu,

[00:35:02] chị em cũng vừa mới lấy chồng.

[00:35:05] Chị còn lại của em vẫn còn độc thân.

[00:35:09] Tuổi tác hay thứ tự không quan trọng lắm.

[00:35:12] Mỗi tối khi đưa em về nhà,

[00:35:14] anh ghét phải nói tạm biệt, và anh muốn ở bên em.

[00:35:17] Nhìn em thôi là anh hạnh phúc lắm rồi.

[00:35:20] Ta không thể kết hôn sớm hơn sao?

[00:35:23] Không phải không thể.

[00:35:26] Em chưa từng nghĩ tới thôi.

[00:35:27] Vậy em hãy bắt đầu suy nghĩ đi.

[00:35:30] Anh thực sự muốn cưới em.

[00:35:36] Em biết rồi.

[00:35:40] Ăn đi.

[00:35:47] Cảm ơn.

[00:35:55] Xin chào, tôi có thể giúp gì? Trời ạ.

[00:35:59] Yu Ju.

[00:36:00] Đến giờ ăn trưa chưa?

[00:36:02] Chờ một chút.

[00:36:03] Để anh thu dọn.

[00:36:07] Cảm ơn.

[00:36:13] Anh có thể ăn món đắt hơn mà.

[00:36:15] Thế mà anh chỉ chọn mì tương đen và thịt heo chua ngọt à?

[00:36:17] Mì tương đen

[00:36:19] là món yêu thích của người đi làm đấy.

[00:36:21] Anh hoàn toàn bị đồng hóa rồi.

[00:36:25] Là do em mời nên thấy ngon hơn đấy.

[00:36:36] Sao thế? Mặt anh dính gì à?

[00:36:39] Không phải.

[00:36:56] Anh đã gặp mẹ em

[00:36:58] và đưa tiền cho bà ấy.

[00:37:00] - Yu Ju. - Em biết anh vay tiền.

[00:37:03] Dùng nó để trả nợ đi.

[00:37:08] Anh nên nói với em chứ.

[00:37:09] Anh gặp mẹ em khi em còn chưa khỏe.

[00:37:14] Anh nghĩ rằng

[00:37:16] nếu không cho bà ấy mượn tiền, bà ấy sẽ đi tìm em.

[00:37:19] Như thế càng khiến em khổ sở hơn.

[00:37:22] Anh định sẽ nói sau khi em hoàn toàn bình phục.

[00:37:30] Anh đã thấy một mặt của em mà em không mong anh thấy.

[00:37:36]

[00:37:39] nhưng em không tin mẹ mình.

[00:37:42] Bà ấy có thể sẽ lại gọi anh

[00:37:43] và nói cần thêm tiền.

[00:37:46] Nếu có, xin hãy cho em biết. Em sẽ từ chối bà ấy.

[00:37:52] Em có ổn không…

[00:37:55] nếu từ chối bà ấy?

[00:38:00] Em không muốn bị điều khiển nữa.

[00:38:03] Em muốn anh giúp em tự giải thoát.

[00:38:09] Em biết anh thấy khó hiểu.

[00:38:12] Anh được một người bố và một người mẹ tuyệt vời nuôi dạy,

[00:38:16] nên anh chưa bao giờ gặp gia đình nào

[00:38:18] lại gây tổn thương lẫn nhau thế này nhỉ.

[00:38:24] Em nói nghe có xấu xa không?

[00:38:26] Trời ơi, không phải. Đó không phải điều anh nghĩ đâu.

[00:38:31] Anh nghĩ

[00:38:33] chắc là em vất vả lắm.

[00:38:35] Anh đã băn khoăn mình nên làm gì

[00:38:38] và mình có thể làm gì

[00:38:40] để giúp em sống thoải mái hơn.

[00:38:45] Được rồi.

[00:38:46] Như em nói, nếu bà ấy gọi,

[00:38:48] anh sẽ báo cho em ngay.

[00:38:51] Tốt. Hãy hứa với em điều đó.

[00:38:55] - Mau ăn thôi. - Được rồi.

[00:38:57] Há miệng nào.

[00:39:06] Alô?

[00:39:08] Luật sư Byun, tôi có thể hỏi cô sẽ nghỉ làm bao lâu không?

[00:39:11] Để tôi biết phải hoãn các phiên tòa bao lâu.

[00:39:16] Vâng. Cho tôi nghỉ một tuần trước đã.

[00:39:21] Vâng. Cảm ơn.

[00:39:28] MẸ

[00:39:38] Vâng?

[00:39:53] Bố con…

[00:39:58] đã đến đồn cảnh sát

[00:40:02] để tự thú.

[00:40:08] Sự thật là,

[00:40:11] tối qua trước khi con ghé,

[00:40:14] bố mẹ đã quyết định rồi.

[00:40:16] Nhưng

[00:40:18] có lẽ bố con thấy xấu hổ quá.

[00:40:21] Ông ấy không để mẹ nói.

[00:40:26] Từ khi Jung Hui phát hiện mọi chuyện,

[00:40:28] bố con

[00:40:31] không ngủ được ngon giấc

[00:40:33] dù chỉ một đêm.

[00:40:36] Anh An biết chuyện rồi sao?

[00:40:47] Con nói sao về mẹ cũng được,

[00:40:49] nhưng…

[00:40:53] con cố thông cảm cho bố được không?

[00:40:57] Ông ấy chưa từng hại chết ai cả.

[00:40:59] Ông ấy chỉ báo cáo vụ việc

[00:41:02] rồi cuối cùng lại trở thành nghi phạm.

[00:41:06] Ý mẹ là sao?

[00:41:08] Hồi ông ấy học lớp 11,

[00:41:11] trên đường về nhà, ông ấy gặp một học sinh bị bắt nạt.

[00:41:16] Ông ấy tập judo, nên không muốn

[00:41:18] bị ảnh hưởng ngay trước một trận đấu quan trọng,

[00:41:20] nên ông ấy đã gọi cảnh sát.

[00:41:24] Khi quay lại sau khi gọi điện thoại,

[00:41:27] ông ấy thấy cậu học sinh ngã gục và chảy máu.

[00:41:30] Ông ấy đưa cậu ta đến bệnh viện,

[00:41:35] nhưng cậu ta không qua khỏi.

[00:41:38] Bố con

[00:41:41] lại trở thành nghi phạm giết người chính.

[00:41:45] Không ai…

[00:41:48] Không ai tin lời của ông ấy.

[00:41:50] Đã có một nhân chứng,

[00:41:53] nhưng người đó đã rút lại lời khai.

[00:41:58] Bố con không có lựa chọn nào khác

[00:42:01] ngoài việc vào tù vì một tội mình không làm.

[00:42:06] Không lâu sau,

[00:42:10] mẹ ông ấy qua đời.

[00:42:14] Bố con đã mất đi nguồn sống duy nhất

[00:42:17] của ông ấy.

[00:42:22] Mẹ đã gợi ý cho ông ấy.

[00:42:26] Sau vụ nổ,

[00:42:29] khi chính quyền nhầm ông ấy với Han Soo,

[00:42:34] mẹ đã mang thai anh trai con rồi.

[00:42:39] Mẹ đã rất sợ.

[00:42:43] Đứa con trong bụng mình

[00:42:46] có thể sẽ bị gắn mác

[00:42:48] con của một kẻ giết người.

[00:42:51] Mẹ sợ con mẹ sẽ phải chịu khổ.

[00:42:55] Vậy nên

[00:42:57] mẹ đã cầu xin bố con sống với thân phận Byun Han Soo.

[00:43:00] Mẹ đã yêu cầu ông ấy làm vậy

[00:43:03] vì đứa con chưa ra đời.

[00:43:09] Tất cả…

[00:43:14] Tất cả là lỗi của mẹ.

[00:43:19] Bố con

[00:43:22] sống cuộc đời như vậy là vì mẹ và các con.

[00:43:31] Con có thể chỉ trích và oán hận mẹ.

[00:43:33] Thật ra,

[00:43:36] con có thể từ mặt mẹ cũng được.

[00:43:39] Nhưng

[00:43:42] con có thể cố thông cảm cho bố không?

[00:43:45] Con không thấy tội nghiệp ông ấy à?

[00:43:49] Cả thế giới này khinh bỉ ông ấy cũng được,

[00:43:53] nhưng có quá đáng không…

[00:43:58] khi muốn con ruột ít nhất cũng cố thông cảm cho ông ấy?

[00:44:07] Sao tối qua mẹ không nói?

[00:44:12] Sao đến bây giờ

[00:44:15] mẹ mới nói chuyện này với con?

[00:44:21] Con gái mẹ là luật sư đấy.

[00:44:25] Lẽ ra mẹ phải nói sớm hơn chứ.

[00:44:29] Sao mẹ lại sống kiểu này,

[00:44:32] tự tổn thương mình

[00:44:34] và phạm một tội lẽ ra không cần phải phạm

[00:44:41] lâu như vậy chứ?

[00:45:00] Năm nay tôi 43 tuổi rồi, bác sĩ.

[00:45:05] Tuổi này rồi mà còn sinh đôi được sao?

[00:45:08] Một đứa đã là quá đủ với tôi rồi.

[00:45:12] Bỏ qua chuyện tôi sẽ cực khổ thế nào.

[00:45:15] Tôi lo không biết các con tôi có lớn lên khỏe mạnh không.

[00:45:18] Mang song thai có thể có rủi ro,

[00:45:22] nhưng cũng không phải là bất khả thi.

[00:45:25] Chỉ là nhiều vấn đề lắm.

[00:45:28] Chị có đang đi làm không?

[00:45:30] Có ạ.

[00:45:31] Chị sẽ khó mà làm việc đấy.

[00:45:34] Ở tuổi này lại càng phải đặc biệt cẩn thận.

[00:45:38] Nhưng nếu đến khám thường xuyên

[00:45:43] cặp sinh đôi sẽ an toàn.

[00:45:45] Chị hãy nhờ gia đình giúp nữa.

[00:45:48] HỢP ĐỒNG BẢO HIỂM, SỔ TIẾT KIỆM

[00:45:53] Ba mươi lăm triệu won.

[00:46:03] Và 250.000 won.

[00:46:10] Ba nghìn

[00:46:12] và 200 won.

[00:46:17] Có nên làm tài xế không? Tốn 300 triệu won để nuôi một đứa trẻ.

[00:46:22] Sao chị Yeong Sil nuôi được bốn đứa nhỉ?

[00:46:26] Sao là sao? Bằng tình yêu chứ sao.

[00:46:32] Phải. Nghĩ đến nhà chị Yeong Sil xem.

[00:46:35] Tiền bạc không quan trọng. Mình làm được.

[00:46:45] Em đã đi đâu vậy?

[00:46:47] - Phòng khám phụ sản. - Phòng khám phụ sản? Phòng khám…

[00:46:50] Tại sao?

[00:46:53] Có phải em…

[00:46:55] Anh đang nghĩ gì vậy?

[00:46:58] Em hỏi bác sĩ

[00:46:59] xem sinh đôi ở tuổi này có an toàn không.

[00:47:03] À.

[00:47:05] Và?

[00:47:06] Bác sĩ bảo nguy hiểm,

[00:47:09] nhưng nếu cẩn thận thì sẽ ổn thôi.

[00:47:13] Không còn cách nào khác.

[00:47:15] Ta đã rất cố gắng để có thêm một đứa con

[00:47:17] hồi mười năm trước, nhưng không thành công.

[00:47:19] Phải nghĩ rằng các con đến muộn thôi.

[00:47:24] Bà xã.

[00:47:26] Bà xã, anh sẽ làm tốt mà.

[00:47:28] Từ giờ, anh sẽ làm hết việc nhà.

[00:47:31] Anh sẽ sớm mở cửa hàng và kiếm thật nhiều tiền.

[00:47:33] Nếu không đủ thì anh cũng sẽ làm tài xế.

[00:47:37] Tuổi này mà làm nhiều thế anh sẽ đổ bệnh đấy.

[00:47:40] Sẽ tốn thêm tiền chữa trị nữa.

[00:47:42] Không.

[00:47:44] Từ hôm nay anh sẽ tập thể dục.

[00:47:47] Phải. Tập luyện nào.

[00:47:51] Một.

[00:47:52] Đợi đã. Chuột rút.

[00:47:53] - Còn chưa tới hai. - Ra đi.

[00:48:07] Mẹ. Bọn con đã quyết định

[00:48:10] sẽ giữ lại cặp song sinh.

[00:48:13] Thật sao?

[00:48:15] Được. Ý hay đấy.

[00:48:18] Nhưng sẽ có nhiều việc phải làm đấy.

[00:48:21] Nhìn gia đình chị Yeong Sil

[00:48:22] làm con ước gì Min Ha có anh có em.

[00:48:25] Con sẽ chỉ nghĩ tích cực.

[00:48:28] Anh em? Anh em

[00:48:31] cũng tốt.

[00:48:33] - Ăn thôi. - Vâng.

[00:48:35] Ăn đi. Con nên ăn đi.

[00:48:37] Con về rồi ạ.

[00:48:38] - Ừ. - Cháu mau vào đi.

[00:48:41] Con cũng muốn ăn.

[00:48:42] - Ừ. - Mau ngồi đi.

[00:48:43] - Để mẹ lấy… - Không.

[00:48:45] Để bố lấy đồ ăn cho con. Đừng hấp tấp.

[00:48:48] Có thể sẽ nguy hiểm đấy.

[00:48:50] Mẹ. Mẹ ổn chứ?

[00:48:52] Min Ha à.

[00:48:54] Mẹ cháu không bị bệnh.

[00:49:05] Mẹ lấy thứ này

[00:49:08] từ phòng khám phụ sản à.

[00:49:11] Mẹ. Bố.

[00:49:14] Con trai. Con sẽ có em.

[00:49:17] Vậy sao? Thật ạ?

[00:49:20] Tuyệt quá.

[00:49:21] - Hạnh phúc chứ? - Tất nhiên rồi.

[00:49:24] Con đã rất ghen tị với các anh chị họ.

[00:49:26] Cảm ơn bố mẹ.

[00:49:28] Từ giờ con sẽ ngoan.

[00:49:30] Con sẽ thay tã cho em, dạy em đọc và viết,

[00:49:33] và cho em tiền tiêu vặt nữa.

[00:49:35] Phải. Cháu có thể nuôi một đứa,

[00:49:38]

[00:49:39] bà sẽ nuôi đứa còn lại.

[00:49:43] Các con không cần lo.

[00:49:46] Một đứa và đứa còn lại?

[00:49:49] Lẽ nào là

[00:49:52] sinh đôi sao?

[00:49:55] Mẹ. Bố.

[00:50:02] - Cảm ơn. - Ôi trời.

[00:50:04] Ôi trời ơi.

[00:50:11] Để xem.

[00:50:16] Mẹ cần nói chuyện với con. Khi nào con nghỉ ta gặp nhau nhé?

[00:50:26] Nó bận à?

[00:50:31] Bố chồng con bị đau tay,

[00:50:33] nên mẹ đã gội đầu, chăm sóc cho ông ấy,

[00:50:37] và ông ấy đã rất hạnh phúc.

[00:50:39] Con nghĩ tiếp tục làm thế có phải ý hay không?

[00:50:50] Nó cứ lờ mình đi.

[00:50:55] Nó bảo mình đừng gọi, nên mình đã nhắn tin,

[00:50:58] nhưng giờ lại không trả lời tin nhắn.

[00:51:11] SAO CHÉP

[00:51:13] DÁN

[00:51:14] "Tôn trọng bố mẹ là quy luật tự nhiên.

[00:51:18] Đừng kết giao với những kẻ không biết tôn trọng bố mẹ mình.

[00:51:22] Họ đã mắc một sai lầm chí mạng trong đời.

[00:51:24] Theo Socrates.

[00:51:26] Ngũ hình có hơn 3.000 tội,

[00:51:29] nhưng không tội nào nặng hơn bất hiếu. Theo Khổng Tử.

[00:51:32] Nếu không tôn trọng bố mẹ thì sẽ hối hận sau khi họ qua đời. Theo Chu Hi".

[00:51:45] Con bé bị sao vậy?

[00:51:50] Con có chuyện gì vậy?

[00:52:13] Ông xã!

[00:52:14] Cái gì?

[00:52:16] Ông nên giữ cửa cho người đi sau chứ.

[00:52:19] Tôi đập tay vào cửa rồi này.

[00:52:22] - Vậy sao? - Thật là.

[00:52:24] - Để tôi xem. - Đây.

[00:52:26] Không sao mà.

[00:52:28] - Ổn mà. - Chào bố mẹ.

[00:52:29] - Ừ. - Chào con, Jeong Hwan.

[00:52:31] Đây, bố. Mẹ.

[00:52:33] - Cái gì đây? - Ừ?

[00:52:34] Trường học Vợ Chồng à?

[00:52:35] Con đã đăng ký lớp.

[00:52:37] Bố mẹ chỉ cần có mặt ở đó.

[00:52:39] Con gọi bố mẹ đến vì chuyện này à?

[00:52:43] Bố không học đâu.

[00:52:45] Bố không cần trường cho đôi lứa ở tuổi này.

[00:52:47] Bố đã hứa sẽ xem xét mối quan hệ

[00:52:50] trong một tháng mà.

[00:52:51] Vậy bố nên thử cái này đi.

[00:52:53] Chưa hết, cái này trị giá ít nhất 100 triệu won…

[00:52:58] Chẳng có gì để mất cả.

[00:53:00] Nhưng con trai này.

[00:53:01] Sao tự dưng phải làm thế này?

[00:53:05] Mẹ không muốn học.

[00:53:06] Mẹ phải học vì mối quan hệ của bố mẹ,

[00:53:09] để biết cách giao tiếp và thấu hiểu đối phương.

[00:53:12] Nếu mẹ không muốn học,

[00:53:14] hãy xem đây là cơ hội để biết thêm về bố.

[00:53:16] Lúc nào mẹ cũng nói thế.

[00:53:17] "Mẹ không biết bố con nghĩ gì".

[00:53:22] Đến giờ học rồi. Vào thôi.

[00:53:24] Người vợ yêu quý và người chồng đáng kính.

[00:53:27] Đi thôi.

[00:53:28] TRƯỜNG HỌC VỢ CHỒNG, BUỔI MỘT

[00:53:30] CHA GYU TAEK, OH BOK NYEO

[00:53:34] Đầu tiên,

[00:53:35] hãy nói về điểm mạnh của người kia.

[00:53:39] Thật ra, hãy bắt đầu với điểm yếu.

[00:53:42] - Bà Oh Bok Nyeo? - Tôi ư?

[00:53:47] Ôi trời…

[00:53:49] Chồng tôi chỉ tốt với người khác và chó của ông ấy.

[00:53:54] Đáng lẽ ông ấy phải tốt với vợ nhất chứ.

[00:53:58] - Phải. - Ông ấy luôn nói.

[00:54:01] "Đi nấu ăn đi. Lấy đồ ăn cho tôi. Tôi không muốn ăn".

[00:54:04] Ông ấy chỉ nói về đồ ăn thôi.

[00:54:05] Tôi tưởng tên tôi đổi thành "Đồ Ăn" rồi.

[00:54:09] Tôi không biết lần cuối chúng tôi nói chuyện tử tế là khi nào.

[00:54:13] Đàn ông toàn như thế cả.

[00:54:16] Bọn họ chỉ đòi ăn thôi.

[00:54:18] Nên chúng tôi gọi là Ông Ba Bữa.

[00:54:21] Tôi cũng không thích

[00:54:24] nói chuyện với vợ tôi.

[00:54:27] Giao tiếp là một trong những nhân tố quan trọng nhất trong một mối quan hệ.

[00:54:31] Nhưng không thể giao tiếp

[00:54:33] nếu hai người không có chung sở thích.

[00:54:37] Bà ấy không hứng thú tìm hiểu thêm

[00:54:39] về xã hội hay tình hình thời sự quốc tế.

[00:54:42] Bà ấy chỉ toàn mê xem phim

[00:54:44] và buôn chuyện về những người nổi tiếng.

[00:54:47] Sao tôi nói chuyện với người như thế được?

[00:54:50] Có lý đấy.

[00:54:52] Xem phim và buôn chuyện về người nổi tiếng thì có gì sai?

[00:54:56] Cũng là những chuyện xảy ra quanh ta thôi.

[00:54:59] Thì cũng vừa phải thôi chứ.

[00:55:01] Nhưng bà chỉ quan tâm có thế

[00:55:04] suốt cả năm.

[00:55:06] Thì có nhiêu đó thôi chứ sao.

[00:55:07] - Ý bà là sao? - Được rồi, đợi chút.

[00:55:09] Bình tĩnh.

[00:55:12] Lần này hãy thay đổi không khí và nói về ưu điểm của nhau nhé.

[00:55:19] Mở ra đi.

[00:55:22] Mọi người có nhiều điều để nói xấu nhau.

[00:55:26] Nhưng sao bỗng dưng lại im lặng vậy.

[00:55:28] Hầu hết các cặp đôi đều thế.

[00:55:30] Có thể mọi người sẽ ngại khen nhau.

[00:55:34] Vậy để tôi cố tìm thử trước xem.

[00:55:36] Bắt đầu từ ông Cha Gyu Taek nhé.

[00:55:40] Ông là một người giỏi hùng biện,

[00:55:42] lại rất đẹp trai.

[00:55:44] Có khi còn có người nhầm ông

[00:55:46] là nghệ sĩ nữa đấy.

[00:55:48] Thật ngại quá.

[00:55:51] Tôi đúng là biết nhiều về nghệ thuật,

[00:55:53] và tôi thích đọc thơ.

[00:55:55] Nếu không đọc thơ,

[00:55:56] ta không thể nói về cuộc đời.

[00:55:58] Nếu không đọc thơ,

[00:55:59] ta không thể quan sát những gì xảy ra xung quanh.

[00:56:04] Đúng vậy.

[00:56:05] Vậy hãy nói về ưu điểm của vợ ông.

[00:56:08] Thứ nhất, bà ấy rất xinh đẹp.

[00:56:11] Bà ấy chăm sóc bản thân rất tốt,

[00:56:13] hẳn là thế nên bà ấy mới có dáng đẹp.

[00:56:16] Bà ấy còn có gu thời trang tuyệt vời.

[00:56:18] Trang phục bà ấy rất đẹp.

[00:56:20] Chị đẹp thật đấy.

[00:56:21] Khi chị mới bước vào,

[00:56:23] tôi còn tưởng là người nổi tiếng cơ.

[00:56:25] Sao chị gầy thế?

[00:56:27] - Trang phục của chị cũng rất đẹp. - Cảm ơn nhé.

[00:56:30] Thật ra cũng không đắt lắm đâu.

[00:56:32] Hết buổi tôi sẽ chỉ chị chỗ mua.

[00:56:37] Có vẻ như hai người không biết nhiều về điểm mạnh của nhau.

[00:56:40] Nên bài tập về nhà cho buổi sau là tìm ưu điểm của nhau.

[00:56:45] Mỗi ngày tìm một điểm, nên mọi người sẽ phải tìm

[00:56:48] bảy ưu mạnh của bạn đời cho buổi học sau.

[00:56:51] - Bao nhiêu cơ? - Bảy ạ.

[00:57:03] Cảm ơn.

[00:57:09] Tôi xin lỗi. Chắc cô bận lắm.

[00:57:11] Không sao. Tôi có thời gian uống trà mà.

[00:57:13] Sao anh lại muốn gặp tôi?

[00:57:16] Là về chuyện bố anh à?

[00:57:17] Không, tôi gọi là vì chuyện Hye Yeong.

[00:57:21] Gần đây cô có nghe tin gì từ cô ấy không?

[00:57:24] Không, cậu ấy không nói gì với tôi.

[00:57:28] Sao thế? Cậu ấy gặp chuyện gì sao?

[00:57:30] Ừ, hẳn là cô ấy đang gặp chuyện gì đó.

[00:57:34] Nhưng tôi thấy lo

[00:57:35] vì cô ấy không nói gì cả.

[00:57:37] Cô ấy không nói với tôi,

[00:57:39] nhưng có thể sẽ nói gì đó với cô.

[00:57:40] Cậu ấy cũng không nói gì với tôi cả.

[00:57:43] Thật sao?

[00:57:44] Có chuyện gì vậy nhỉ.

[00:57:45] Tôi cũng thấy lo nữa.

[00:57:48] Vậy thì nếu Hye Yeong hẹn gặp cô,

[00:57:51] làm ơn hãy nhận lời và đãi cô ấy ăn ngon.

[00:57:54] Cô cũng nên đi xoa bóp với cô ấy nữa.

[00:57:57] Tôi sẽ chi trả tất cả.

[00:57:59] Ước gì chồng tôi tốt được một nửa của anh.

[00:58:03] Không có gì đâu.

[00:58:07] Anh thấy chuyện nào đáng nhớ nhất?

[00:58:08]

[00:58:22] Tối nay mấy đứa về sớm được không?

[00:58:25] Mẹ có chuyện muốn nói với tất cả.

[00:58:28] Vâng.

[00:58:31] MỘT NHÓM CHAT ĐÃ ĐƯỢC MỞ

[00:58:34] Có ai biết tại sao mẹ gọi ta về nhà không?

[00:58:38] Anh cũng không biết à?

[00:58:41] Anh có linh cảm không lành.

[00:58:43] Hệt như khi An Jung Hui đến nhà ta vậy.

[00:58:46] Anh cũng thấy thế à? Em cũng vậy.

[00:58:49] Gần đây trông bố mẹ không được vui.

[00:58:52] Mẹ sẽ không làm ta ngạc nhiên với con gái riêng đấy chứ?

[00:58:57] Không thể nào đâu.

[00:58:59] Nhưng chị cũng lo.

[00:59:03] Rồi cũng sẽ biết thôi. Gặp mọi người ở nhà nhé.

[00:59:09] Không biết có chuyện gì nhỉ.

[00:59:13] Liệu có liên quan đến anh An và bố không?

[00:59:27] Không, đừng xuống. Tôi tự xuống được.

[00:59:31] - Nhưng… - Không sao. Chắc cô mệt rồi.

[00:59:34] Anh mới là người mệt đấy.

[00:59:36] Tôi chỉ ngồi đợi anh thôi mà.

[00:59:38] Cô về văn phòng à?

[00:59:41] Không, bây giờ tôi về nhà luôn.

[00:59:44] Thật ra, hôm nay mẹ bảo mọi người về sớm.

[00:59:50] Nên giờ ai cũng thấy căng thẳng.

[00:59:52] Vậy sao?

[00:59:55] Anh vào nhà nghỉ ngơi sớm đi ạ.

[00:59:57] Ừ, tạm biệt.

[01:00:00] Vâng.

[01:00:05] Byun Mi Yeong.

[01:00:08] Vâng?

[01:00:10] Hẹn mai gặp lại.

[01:00:12] Vâng. Hẹn mai gặp lại.

[01:00:37] Con về rồi ạ.

[01:00:39] Chị tư về rồi.

[01:00:46] Mẹ, con thấy quán nhà mình đóng cửa.

[01:00:49] - Bố đi đâu rồi ạ? - Ừ.

[01:00:53] Ông ấy đã đi đến một nơi.

[01:00:56] Mi Yeong cũng có mặt rồi, mẹ cho chúng con biết có chuyện gì đi ạ.

[01:01:03] Được rồi.

[01:01:10] Chuyện là…

[01:01:14] Mẹ có một câu chuyện này muốn kể.

[01:01:22] Mẹ từng yêu một người,

[01:01:26] nhưng ông ấy lại là cựu tù nhân.

[01:01:34] Ông ấy rất cần mẫn,

[01:01:36] và hết mực lo cho mẹ mình.

[01:01:41] Dù biết ông ấy từng ở tù, mẹ vẫn không thể từ bỏ

[01:01:45] vì mẹ biết ông ấy rất tốt.

[01:01:51] Ông ấy không thể chăm sóc mẹ mình tử tế

[01:01:55] chỉ vì từng có tiền án.

[01:01:59] Ông ấy còn không thể ở bên khi bà ấy mất.

[01:02:04] Nhìn ông ấy đau khổ thật khó biết bao.

[01:02:08] Ông ấy đã mất tất cả

[01:02:10] vì thành kiến của mọi người với ông ấy.

[01:02:15] Nhưng…

[01:02:19] một ngày nọ, một người bạn ở Mỹ đã gọi ông ấy.

[01:02:23] Người bạn đề nghị hợp tác làm ăn.

[01:02:27]

[01:02:31] Ông ấy không có hy vọng gì ở đây.

[01:02:35] Nhưng…

[01:02:39] vài ngày sau khi gặp người bạn đó,

[01:02:44] ông ấy gặp tai nạn nghiêm trọng.

[01:02:47] Một người mất mạng,

[01:02:50] và một người sống sót.

[01:02:53] Nhưng…

[01:02:56] vì một sai sót trong thủ tục,

[01:02:59] người còn sống được ghi là đã chết,

[01:03:04] và người đã chết được ghi là còn sống.

[01:03:12] Người đã chết…

[01:03:16] là Byun Han Soo.

[01:03:22] Người còn sống…

[01:03:28] là Lee Yun Seok.

[01:03:33] Mẹ, ý mẹ là sao?

[01:03:36] Sao tự nhiên lại có tên bố ở đây?

[01:03:39] Bố các con…

[01:03:42] không phải là Byun Han Soo.

[01:03:46] Ông ấy là Lee Yun Seok.

[01:03:51] Bố các con đã mượn danh tính

[01:03:53] của Byun Han Soo sau khi ông ấy chết

[01:03:57] và đã sống như vậy 35 năm.

[01:04:01] Và Jung Hui là…

[01:04:06] con trai của…

[01:04:11] Byun Han Soo.

[01:04:35] Vậy là ông đã sống với thân phận

[01:04:38] Byun Han Soo, người đã chết từ năm 1982 sao?

[01:04:41] Vâng.

[01:04:44] Đúng là như vậy.

[01:04:45] Tôi đã dùng danh tính của bạn tôi.

[01:05:09] Bố.

[01:05:14] Hye Yeong à.

[01:05:18] Sao

[01:05:20] con lại đến đây?

[01:05:26] Chào anh cảnh sát.

[01:05:27] Tôi là luật sư của ông Byun Han Soo,

[01:05:30] Byun Hye Yeong.


 0 Comentarios sort   Ordenar por


Hasta la próxima