اگلا

Người Bố Xa Lạ tập 8 vietsub - Lee Joon, Jung So Min

0 مناظر· 08/20/25
duongvu88
duongvu88
3 سبسکرائبرز
3

Bạn đang tìm một bộ phim gia đình Hàn Quốc vừa hài hước vừa cảm động để "chữa lành" tâm hồn? "Người Bố Xa Lạ" chính là lựa chọn không thể tuyệt vời hơn!
Cuộc sống của một gia đình bình thường bỗng đảo lộn khi ngôi sao Ahn Joong Hee (Lee Joon) xuất hiện và tự nhận là con trai của ông bố Byun Han Soo. Từ đây, bí mật động trời được chôn giấu suốt 35 năm dần hé lộ, kéo theo vô số tình huống dở khóc dở cười.
Cùng theo dõi hành trình đầy tiếng cười, nước mắt và những bài học sâu sắc về tình thân. Đừng bỏ lỡ phản ứng hóa học bùng nổ của cặp đôi "oan gia" Lee Joon - Jung So Min và câu chuyện tình yêu "cười ra nước mắt" của Lee Yoo Ri!

مزید دکھائیں

[00:00:06] Ôi trời! Hẳn là đắt lắm.

[00:00:09] Đẹp quá.

[00:00:12] Xem nào.

[00:00:16] Cái gì đây?

[00:00:39] Có chuyện gì vậy? Sao mình lại mơ thấy mộng thai?

[00:00:44] Chờ đã,

[00:00:46] có lẽ thế tức là Jun Yeong sẽ thi đậu.

[00:00:51] Nhưng sao mình thấy lạnh toát vậy?

[00:00:53] Muốn bệnh rồi à?

[00:00:55] Ông xã!

[00:00:59] Mẹ à, mẹ có chở con đi làm không? Nếu không thì con phải đi đây.

[00:01:02] Mẹ sẽ chở. Ngồi xuống đi.

[00:01:03] Hye Yeong à!

[00:01:04] Mẹ à, 15 phút nữa con phải đi rồi.

[00:01:07] Mau ăn thôi nào.

[00:01:10] - Mời cả nhà. - Mời cả nhà.

[00:01:12] Sáng nay mẹ mơ thấy mộng thai.

[00:01:14] Cái gì? Mẹ, chúng con sắp có thêm em à?

[00:01:17] Cái gì? Ông xã, nghe thấy không?

[00:01:21] Cảm ơn con đã nghĩ mẹ vẫn còn trẻ.

[00:01:24] Nhưng tiếc thay, mẹ không nghĩ giấc mơ đó là cho mẹ.

[00:01:27] Mẹ sẽ bán cho con. Con mua đi.

[00:01:29] Mộng thai cũng may mắn như mơ thấy lợn vậy.

[00:01:31] - Ồ, thật sao? - Giấc mơ thế nào vậy mẹ?

[00:01:34] Mẹ được tặng một chiếc túi đắt tiền, rồi mẹ mở nó ra,

[00:01:38] và một quả đào khổng lồ xuất hiện.

[00:01:40] Ôi trời, đó là mộng thai mà.

[00:01:42] Đúng không?

[00:01:44] Nếu không phải con sắp thi,

[00:01:46] mẹ sẽ không bán cho con giấc mơ may mắn vậy đâu.

[00:01:48] Nhưng mẹ sẽ làm vậy vì con trai.

[00:01:51] Mẹ muốn bao nhiêu?

[00:01:53] Nên đòi bao nhiêu đây? Ít nhất cũng 50.000 won chứ nhỉ?

[00:01:56] Không chắc nữa.

[00:01:57] Mẹ, con không có nhiều tiền.

[00:02:00] Thế 10.000 won nhé.

[00:02:01] Nếu trả ít tiền quá thì không linh đâu.

[00:02:04] Vậy thì 12.000 won.

[00:02:07] Con thực sự không có tiền.

[00:02:09] Được rồi. Mẹ muốn làm việc tốt nên sẽ chấp nhận.

[00:02:13] Chắc không phải là mộng thai thật đâu nhỉ?

[00:02:15] Đúng không? Em không phải người duy nhất nghĩ vậy nhỉ?

[00:02:18] Hy vọng là không phải.

[00:02:19] Không thể nào đâu.

[00:02:21] Nếu là thật thì Byun Jun Yeong chết chắc.

[00:02:24] Em sẽ giúp chị giết anh ấy.

[00:02:26] Làm ơn đừng là thế.

[00:02:30] Ăn nhanh đi. Còn chưa đến mười phút đó.

[00:02:32] Vâng ạ.

[00:02:40] Mẹ con xuống lầu rồi kìa.

[00:02:42] - Con chào bố. - Gặp bố sau nhé.

[00:02:45] - Chúc con ngày tốt lành. - Cảm ơn bố!

[00:02:47] Đợi em với!

[00:03:16] AN JUNG HUI, CÔNG TY GIẢI TRÍ GABI

[00:03:20] Mình đã mong sẽ có, nhưng lại không có số điện thoại.

[00:03:23] Phải tìm cho ra thôi.

[00:03:30] Đó là công ty quản lý của thằng bé,

[00:03:34] nên có lẽ mình sẽ xin được số nếu đến đó.

[00:03:38] CÔNG TY GIẢI TRÍ GABI

[00:03:46] CÔNG TY GIẢI TRÍ GABI

[00:03:48] ĐƯỜNG DOSANDAE, QUẬN GANGNAM

[00:03:55] ĐƯỜNG DOSANDAE, QUẬN GANGNAM

[00:04:00] Min Ha, cháu lại có bài kiểm tra sao?

[00:04:04] Sao bà biết ạ?

[00:04:05] Khi cháu có đợt kiểm tra

[00:04:07] mẹ cháu lại nấu toàn cà ri.

[00:04:12] Không chỉ vì kỳ kiểm tra đâu ạ.

[00:04:14] Còn vì sức khỏe và ngân sách gia đình nữa mẹ ạ.

[00:04:17] Nghệ trong cà ri kích thích tế bào não

[00:04:20] nên giúp phát triển trí não tuổi dậy thì và phòng bệnh Alzheimer.

[00:04:24] Và ta có thể ăn thịt với rau củ.

[00:04:27] Thịt nào?

[00:04:30] Trong này làm gì có miếng thịt nào.

[00:04:34] Lạ thật. Chỉ có đĩa của mẹ là thiếu thịt.

[00:04:40] Là anh Han Soo.

[00:04:41] Alô, anh Han Soo.

[00:04:43] Mẹ, tháng này con chỉ nhận được một nửa tiền lương thôi.

[00:04:46] Ta không có khách.

[00:04:49] Vậy khi nào studio ảnh đó mới có khách?

[00:04:52] Bắt đầu từ hôm nay ư?

[00:04:54] Vâng, em làm được.

[00:04:58] Lát em sẽ xuống quán.

[00:05:01] Anh ấy muốn gì?

[00:05:03] Anh ấy nhờ em làm bán thời gian cho quán ăn vặt vài ngày.

[00:05:07] Tuyệt quá.

[00:05:08] Mẹ à, con sẽ được trả tiền,

[00:05:10] nên con sẽ làm cho mẹ một món thịt vào bữa tối.

[00:05:12] Anh đã nói đừng nhận tiền khi giúp anh ấy.

[00:05:16] - Công việc là công việc. - Công việc là công việc.

[00:05:19] Bà và mẹ cũng có lúc đồng lòng kìa.

[00:05:23] Anh Tae Bu, tôi là thực tập sinh Byun Mi Yeong.

[00:05:28] Không biết anh An đã gặp chuyện gì rồi ạ?

[00:05:31] Cái gì? Anh ấy nhập viện sao?

[00:05:38] Ồ, thế thì mừng quá.

[00:05:40] Ít ra cũng không cần phẫu thuật.

[00:05:42] Tôi có nên đến và…

[00:05:43] Tôi nghĩ còn quá sớm.

[00:05:45] Tôi hiểu rồi.

[00:05:47] Nếu anh cần gì, cứ gọi tôi nhé.

[00:05:52] Anh vất vả rồi, tiền bối.

[00:05:57] Ôi trời…

[00:06:00] Sao mình lại kéo ghế vào đúng lúc đó chứ?

[00:06:06] Cảm ơn.

[00:06:10] Này, cô y tá đó nhận ra tôi phải không?

[00:06:12] Đương nhiên rồi. Có nhãn tên An Jung Hui ngay chân giường anh mà.

[00:06:16] Cô ấy biết rõ nhỉ?

[00:06:17] - Y tá không biết thì tệ lắm đấy. - Làm sao đây? Thật xấu hổ.

[00:06:22] Nhưng cô ấy không nói với ai chứ?

[00:06:24] Vì tính bảo mật giữa bác sĩ và bệnh nhân?

[00:06:26] Tất nhiên là không.

[00:06:28] Rồi sao? Bài báo nói gì?

[00:06:31] Làm việc quá sức chứ không phải bị trĩ nhỉ?

[00:06:33] Phải.

[00:06:34] - Đang lên bài rồi này. - Cho tôi xem.

[00:06:38] AN JUNG HUI NGẤT VÌ LAO LỰC

[00:06:40] AN JUNG HUI ĐÃ NHẬP VIỆN

[00:06:43] Sao có thể làm việc quá sức chứ?

[00:06:44] Cả thế giới biết anh ta không có việc,

[00:06:46] chỉ có anh ta không biết.

[00:06:48] - Anh muốn gây sự chú ý vậy sao? - Không hứng thú lắm.

[00:06:52] Sao họ biết mình có việc hay không?

[00:06:56] Đây là do công ty không quản lý được nghệ sĩ.

[00:06:59] Cậu nghĩ có ai quản lý được cậu sao?

[00:07:02] Chờ mãi mới thấy anh.

[00:07:04] - Khi mà nghệ sĩ của anh nhập viện. - Cậu thấy thế nào?

[00:07:06] Sa thải thực tập sinh đó ngay.

[00:07:08] Cái gì? Ai?

[00:07:10] Còn ai nữa? Người đã làm thế này với tôi.

[00:07:13] Anh không thấy à?

[00:07:14] Sao anh không xem cô ta làm gì tôi này?

[00:07:18] Tôi đem macaron tới này. Ăn không?

[00:07:20] Đồ ngọt sẽ giúp cậu thấy đỡ hơn.

[00:07:22] Tae Bu kể hết rồi. Cậu đã chọn thực tập sinh đó.

[00:07:25] Nếu gặp lại, tôi sẽ giết cô ta, nên sa thải cô ta đi.

[00:07:32] THƠ ĐƯỢC GIẢI VĂN HỌC MÙA XUÂN

[00:07:35] CÁCH VIẾT TIỂU THUYẾT TOÀN TẬP

[00:07:40] ĐƠN DỰ THI VĂN HỌC MÙA XUÂN THƯỜNG NIÊN 2018

[00:07:47] CUỘC ĐỜI…

[00:07:53] "Cuộc đời".

[00:08:01] Ồ, không ra rồi.

[00:08:07] Anh không quên việc đi spa đôi đâu nhỉ?

[00:08:11] Không đâu, lát gặp em nhé.

[00:08:18] Ôi trời…

[00:08:20] Nhưng mình đã ăn một bát súp đậu lên men rồi mà.

[00:08:23] Hay là nên ăn hai bát nhỉ?

[00:08:27] Này, tỷ suất chương trình của tiền bối Cha lại tuột à?

[00:08:32] Không thể tin là còn có thể tuột nữa.

[00:08:37] Muốn cá không?

[00:08:38] Cá là chương trình của anh ấy sẽ bị hủy.

[00:08:40] Cậu chưa cá sao?

[00:08:42] - Nhóm tôi cá xong hết rồi. - Thật sao?

[00:08:46] Anh ấy không làm chương trình giải trí được. Anh ấy không biết cách.

[00:08:51] Tôi có thể làm tốt hơn.

[00:08:55] Đi thôi.

[00:08:59] Sao cái bọn này…

[00:09:03] Bọn khốn đó…

[00:09:08] Có tổ chức cá cược à?

[00:09:10] Tôi sẽ vượt qua chuyện này và khiến các cậu hối hận. Nhất định thế.

[00:09:26] Không, giờ mình không thể hẹn hò ở spa.

[00:09:31] Alô?

[00:09:33] Anh xin lỗi. Có quá nhiều thứ cần kiểm tra

[00:09:36] nên anh không đi spa với em được.

[00:09:39] Anh muốn giúp em thư giãn một chút.

[00:09:42] Vậy ta ăn tối bù lại nhé. Hẹn ở đâu đây?

[00:09:45] Vâng. Ở đâu tiện cho anh là được.

[00:09:47] Không, anh bận mà, anh muốn đi đâu thì em đi đó.

[00:09:50] Vậy…

[00:09:52] Đến nhà anh là tốt nhất.

[00:09:54] Được rồi. Hẹn gặp anh ở đó.

[00:09:57] Thật sao?

[00:09:58] Vậy hẹn gặp anh sau nhé.

[00:10:01] Em sẽ hủy hẹn.

[00:10:09] Sao em phải làm thế? Sống chung với anh đi.

[00:10:15] Đặt hẹn ở đó khó lắm. Hủy thì phí.

[00:10:25] Gyeong Ju, trưa nay cậu định làm gì?

[00:10:28] Có đau không ạ?

[00:10:30] Không, tôi rên rỉ vì thấy rất đã, nên cô có thể làm mạnh hơn.

[00:10:36] Cảm giác thật tuyệt.

[00:10:40] Dù tớ không biết mình đang thế chỗ ai.

[00:10:43] Cha Jeong Hwan.

[00:10:46] Tớ đang quen lại với anh ấy.

[00:10:50] Thật sao?

[00:10:51] Quý khách, không làm thế ở đây được ạ.

[00:10:54] Tôi xin lỗi.

[00:10:57] Không thể tin được!

[00:10:59] Phải, tớ nghĩ mình đã thấy gì đó

[00:11:02] giữa hai người ở buổi họp mặt.

[00:11:05] Cảm giác khi quay lại với nhau thế nào? Tốt hơn?

[00:11:09] Vẫn như xưa?

[00:11:11] Bây giờ thì thấy tốt hơn.

[00:11:16] Cha Jeong Hwan trong độ tuổi 30 khá tốt.

[00:11:19] Ghen tị quá.

[00:11:23] Anh ấy bảo tớ dọn đến ở cùng.

[00:11:26] Cái gì? Anh ấy muốn sống với cậu sao?

[00:11:28] Chắc vậy. Và tớ cũng hơi…

[00:11:32] Có hứng thú.

[00:11:34] Thật sao?

[00:11:36] Cả hai đều bận rộn

[00:11:39] nên bọn tớ không có thời gian để gặp nhau.

[00:11:42] Và ngay cả khi có thời gian,

[00:11:46] cuộc hẹn nào cũng như nhau, thành ra quá nhàm chán.

[00:11:50] Tất cả những gì bọn tớ làm là đến những nhà hàng có tiếng,

[00:11:54] xem phim và đi uống cà phê.

[00:11:57] Ý tớ là, thời gian ngủ còn chẳng có,

[00:11:59] vậy tại sao phải đến Paju để ăn lươn chứ?

[00:12:04] Hẹn hò đều là vậy thôi.

[00:12:08] Nhưng là người đã có con, tớ ghen tị quá.

[00:12:11] Vài ngày trước bọn tớ sắp xếp được thời gian để đi xem phim,

[00:12:15] thế mà lại toàn ngủ gật thôi.

[00:12:18] Sao phải dành thời gian trong lịch trình bận rộn của mình

[00:12:22] chỉ để đi xem phim và bị đau cổ

[00:12:24] vì ngủ ở đó khi đã có sẵn một căn hộ chứ?

[00:12:27] Nghe như cậu đã sẵn sàng thu dọn hành lý rồi.

[00:12:30] Hơn hết thảy,

[00:12:35] tớ muốn kiểu lãng mạn mà tớ không có khi ở tuổi đôi mươi.

[00:12:39] Bọn tớ sẽ không phải tranh thủ thời gian.

[00:12:42] Tớ có thể đến đó, và tiền bối sẽ ở đó.

[00:12:45] Bọn tớ có thể tự nấu ăn,

[00:12:47] xem TV và đọc sách.

[00:12:51] Sau giờ làm, cả hai có thể uống một ly rượu,

[00:12:54] kể cho nhau chuyện trong ngày và đi ngủ cùng nhau.

[00:12:58] Vậy thì kết hôn luôn đi.

[00:13:01] Điên rồi à? Tớ không kết hôn đâu.

[00:13:05] Ở Hàn Quốc, trừ khi đối phương là trẻ mồ côi, làm sao tránh được

[00:13:08] mớ bòng bong đi kèm với hôn nhân chứ?

[00:13:11] Người phụ nữ phải làm mọi thứ.

[00:13:14] Nuôi con, làm việc nhà và chăm sóc bố mẹ chồng.

[00:13:17] Phải rồi. Không cần tìm đâu xa.

[00:13:19] - Tớ là ví dụ hoàn hảo đây. - Sao cậu lại sống như vậy?

[00:13:21] Tớ cũng nghĩ hệt vậy.

[00:13:23] Tớ không thể ly hôn vì sẽ không được hưởng tiền cấp dưỡng.

[00:13:30] Nhưng nghĩ lại xem.

[00:13:32] Còn bố mẹ cậu thì sao? Và cậu cũng dần có tuổi rồi.

[00:13:37] Và kết hôn còn tốt hơn là sống cùng nhau.

[00:13:43] Xin hãy lật người lại.

[00:13:51] Quý khách có điện thoại ạ.

[00:13:52] Cô có thể xem ai gọi không?

[00:13:55] MỒM

[00:13:56] Điện thoại ghi là "Mồm" ạ.

[00:13:59] - Thôi khỏi. Tôi không cần bắt máy. - Ai vậy?

[00:14:02] Chồng tớ.

[00:14:04]

[00:14:08] Vậy mà cậu bảo tớ kết hôn đi hả?

[00:14:11] Ừ nhỉ…

[00:14:13] Tớ nên bịt mồm tớ lại.

[00:14:36] - Cô Byun Mi Yeong? - Dạ, thực tập sinh Byun Mi Yeong ạ.

[00:14:38] Ngồi đi.

[00:14:45] Cô nghĩ vì sao tôi lại gọi cô?

[00:14:48] Xin lỗi Giám đốc Kang ạ.

[00:14:52] Vậy là cô biết mình gặp rắc rối.

[00:14:56] Cô biết tính nóng nảy của Jung Hui chứ?

[00:14:59] Và vì cô mà cậu ấy phải nhập viện.

[00:15:03] Tôi xin lỗi.

[00:15:04] Không cần xin lỗi tôi.

[00:15:07] Phải xin lỗi Jung Hui chứ.

[00:15:09] Cậu ta giận lắm.

[00:15:12] Nhưng anh ấy sẽ không cho tôi cơ hội để xin lỗi.

[00:15:17] Không, tôi sẽ xin lỗi anh ấy bằng mọi giá.

[00:15:23] Cô nghĩ vì sao tôi lại thuê cô?

[00:15:27] Lý lịch kém, lớn tuổi hơn mọi người khác,

[00:15:29] học một trường đại học bình thường, điểm TOEIC trung bình.

[00:15:32] Cô không có gì nổi bật cả.

[00:15:35] Tôi cũng thắc mắc chuyện đó ạ.

[00:15:38] Tôi nghĩ cô có thể chịu ăn đấm.

[00:15:40] - Cô từng là vận động viên sao? - Vâng, tôi đã tập judo.

[00:15:44] Và tôi cần sự dẻo dai và sức chịu đựng

[00:15:46] của một vận động viên.

[00:15:49] Cứ tưởng cô có những điều đó,

[00:15:52] và tôi đã hy vọng cô sẽ trụ được.

[00:15:55] Nhưng cô lại đi gây chuyện.

[00:15:59] Tôi xin lỗi.

[00:16:01] Dùng mọi cách cô nghĩ ra được,

[00:16:03] và dùng sự can đảm và gan lì từ thời tập judo

[00:16:07] để hòa giải với Jung Hui.

[00:16:09] Và cố trụ được một năm thôi.

[00:16:11] Sau một năm, cô sẽ được nhận làm nhân viên chính thức.

[00:16:17] Và khi đó, cô sẽ hưởng mọi phúc lợi,

[00:16:21] và có thể được thuyên chuyển nhỉ?

[00:16:26] - Cô có hiểu không, cô Byun Mi Yeong? - Vâng! Tôi sẽ cố hết sức!

[00:16:31] Nhân viên chính thức.

[00:16:34] Một năm.

[00:16:35] Nhân viên chính thức. Một năm.

[00:16:39] Nếu trụ được một năm, mình sẽ được làm nhân viên chính thức.

[00:16:43] Nhân viên chính thức.

[00:16:45] Nhân viên chính thức!

[00:16:49] Mình làm được mà.

[00:16:50] Gọi anh Tae Bu trước đã.

[00:16:53] THỨ GÌ TỐT CHO BỆNH TRĨ?

[00:16:59] Cô nghĩ sao?

[00:17:00] Đem đến tất cả những thứ tốt cho bệnh trĩ và xin lỗi thật chân thành.

[00:17:05] Ồ, và viết thư xin lỗi đi.

[00:17:07] Nếu cô làm vậy, anh ấy có thể sẽ tha thứ cho cô.

[00:17:10] Tôi xin lỗi.

[00:17:14] CÔNG TY GIẢI TRÍ GABI

[00:17:35] Xin lỗi.

[00:17:37] Cho hỏi Công ty Giải trí Gabi ở đây à?

[00:17:41] Vâng. Tôi có thể giúp gì?

[00:17:42]

[00:17:47] Tôi phải làm thế nào?

[00:17:49]

[00:17:53] Ít nhất có thể cho tôi số điện thoại hay địa chỉ không?

[00:17:55] Chú lên tầng bốn hỏi thử xem sao?

[00:17:58] Tầng bốn à?

[00:18:00] Có thể dùng thang máy đằng kia ạ.

[00:18:03] Được rồi, cảm ơn.

[00:18:23] BYUN MI YEONG, THỰC TẬP SINH NHÓM 1 CÔNG TY GIẢI TRÍ GABI

[00:18:33] Đây là nơi Mi Yeong làm…

[00:18:56] Giúp tôi đổi tư thế đi.

[00:19:02] Chậm thôi. Cẩn thận.

[00:19:04] Ừ, tốt.

[00:19:16] Anh, cô thực tập sinh đó đến rồi.

[00:19:19] Cái gì? Sao cô ấy lại đến đây?

[00:19:21] Có lẽ là để xin lỗi.

[00:19:22] Quên đi. Bảo cô ta đi đi. Thấy cô ta tôi sẽ nổi điên và bệnh nặng hơn.

[00:19:26] Nhưng Jung Hui à, anh sẽ thấy đỡ hơn nếu nhận được lời xin lỗi thật lòng mà?

[00:19:30] Đau thế này mà không được xin lỗi

[00:19:33] sẽ chỉ khiến anh thấy tệ thôi.

[00:19:36] Thật sao?

[00:19:38] - Được rồi. Bảo cô ấy vào đi. - Được rồi.

[00:19:49] Tôi xin lỗi. Tôi thành thật xin lỗi.

[00:19:52] Ồ, cô ấy mang gì đến kìa.

[00:19:55] Là gì thế nhỉ? Chà.

[00:20:04] RONG BIỂN

[00:20:08] Rong biển giàu chất xơ,

[00:20:10] nên tốt cho bệnh táo bón và bệnh trĩ.

[00:20:15] Đem nó đi đi.

[00:20:20] Tôi muốn xin lỗi anh,

[00:20:25] nên đã viết thư xin lỗi.

[00:20:28] Tôi không biết phải nói thế nào,

[00:20:31] nên đã viết vài dòng từ tận đáy lòng.

[00:20:33] Một bức thư xin lỗi?

[00:20:35] Jung Hui à, cô ấy đã viết rồi nên anh cũng nghe đi.

[00:20:39] Đọc đi.

[00:20:46] "Thư xin lỗi, Byun Mi Yeong.

[00:20:49] Tôi xin lỗi.

[00:20:50] Mặc dù không hề cố ý,

[00:20:52] tôi hối hận sâu sắc vì đã khiến cơ thể anh tổn thương nghiêm trọng.

[00:20:56] Tôi chân thành xin lỗi vì nỗi đau anh phải chịu

[00:21:00] do sơ suất của tôi.

[00:21:03] Nghe nói bệnh trĩ đau thấu trời xanh,

[00:21:07] nên tôi không thể hình dung nổi việc này khó khăn thế nào.

[00:21:11] Nhưng may mắn là

[00:21:13] anh không có lịch trình gì trong một thời gian.

[00:21:16] Nếu anh có thể rộng lòng tha thứ cho tôi,

[00:21:18] tôi sẽ dành thời gian và công sức

[00:21:22] để giúp chữa lành vết thương của anh trong thời gian nghỉ dưỡng bệnh!"

[00:21:39] Lại đây!

[00:21:42] Anh đừng giết tôi mà! Làm ơn!

[00:21:46] Này! Đóng cửa lại!

[00:21:50] Đóng lại!

[00:21:54] Cậu điên rồi à?

[00:21:55] Phải không? Mất trí thật rồi à? Đúng chứ?

[00:22:03] - Cô Kim Yu Ju? - Vâng.

[00:22:15] Tôi có thể giúp gì?

[00:22:20] À… Là vì chuyện này.

[00:22:23] Tôi đã uống thuốc tránh thai.

[00:22:25] Nên tôi muốn kiểm tra.

[00:22:37] Cô thấy dáng hình nhỏ này không?

[00:22:39] Đó là bào thai. Vị trí trông rất tuyệt.

[00:22:46] Vậy là tôi có thai ư?

[00:22:48] Vâng, đúng thế.

[00:22:49] Có vẻ là khoảng năm tuần tuổi. Xin chúc mừng.

[00:22:53] Cô sẽ nghe thấy tim thai sớm thôi.

[00:22:56] Từ giờ, phải kiêng đồ uống có cồn, thuốc lá và cafein.

[00:23:22] SỔ TAY SẢN PHỤ

[00:23:41] MẸ

[00:24:00] Có vấn đề về an ninh

[00:24:02] nên không ai được ở lại sau giờ đóng cửa.

[00:24:06] Tất cả phải rời khỏi trước 10:00 tối.

[00:24:10] Nghe nói máy nước nóng ở phòng tắm

[00:24:12] được mở vào khoảng 11:00 tối vài đêm trước,

[00:24:16] nhưng tôi sẽ tin rằng đó không phải là một trong số những người ở đây.

[00:24:20] Buổi họp hằng tuần kết thúc.

[00:24:22] - Cảm ơn. - Cảm ơn.

[00:24:31] Xin lỗi. Nói chuyện được chứ?

[00:24:35] Tôi không có gì để nói.

[00:24:37] Chuyện xảy ra tối qua là… Bình thường tôi không cởi hết đồ khi tắm,

[00:24:40] nhưng vô tình là…

[00:24:42] Anh điên rồi à?

[00:24:44] Không, tôi không có ý đó.

[00:24:49] Thật điên mất.

[00:24:54] Anh không cởi hết đồ khi tắm à?

[00:24:56] Thế thì anh mang tất đi tắm sao?

[00:24:58] Anh ta mang tất khi tắm à?

[00:25:01] Tên đó đúng là biến thái.

[00:25:03] Mẹ?

[00:25:10] Mẹ, mẹ thấy không khỏe à?

[00:25:13] Mẹ đau nhức khắp người. Gì vậy?

[00:25:15] Con đến để đưa tiền mua giấc mơ của mẹ.

[00:25:22] Trông mẹ mệt mỏi quá.

[00:25:27] Ôi trời, nóng quá. Mẹ không đi bác sĩ à?

[00:25:30] Không tệ vậy đâu.

[00:25:32] Để tiền ở đó đi. Nếu không giấc mơ của mẹ sẽ không chuyển qua con đâu.

[00:26:22] Bố nghe, Jun Yeong.

[00:26:27] Mẹ con sao?

[00:26:30] Bố.

[00:26:32] Bà xã à, mệt lắm không?

[00:26:36] Sao bà không gọi tôi?

[00:26:42] Sốt cao thế này.

[00:26:44] Tôi ổn.

[00:26:46] Tôi đã uống thuốc rồi.

[00:26:48] Nếu chích thuốc, bà sẽ nhanh thấy đỡ hơn.

[00:26:52] - Bà không muốn đi khám thật à? - Không.

[00:26:56] Ông xã à, để tôi ngủ chút đi.

[00:26:57] Được rồi. Nếu không thấy đỡ thì tôi đưa bà đi khám.

[00:27:04] Để bố lấy ít đá.

[00:27:07] Không sao đâu. Con lên trên học đi. Để bố làm.

[00:27:10] Vâng.

[00:27:23] Về nhà sớm nhé. Mẹ bị bệnh rồi.

[00:27:26] Mẹ á? Nặng lắm không?

[00:27:28] Mẹ bị sốt cao và đau nhức người. Tệ đấy.

[00:27:31] Tại sao? Có chuyện gì?

[00:27:33] Chẳng phải đều vì phải dọn dẹp sao?

[00:27:35] Biết ngay mà.

[00:27:36] Đáng lẽ mẹ nên nghe lời em.

[00:27:38] Về sớm và mang mấy thứ mẹ thích về nhé.

[00:27:41] Biết rồi ạ.

[00:27:43] Vâng. Mẹ thích gì ạ?

[00:27:46] Anh cũng không chắc.

[00:27:47] Hye Yeong, chị biết không?

[00:27:49] Không biết.

[00:27:51] Ta còn không biết mẹ thích gì.

[00:27:54] Tự nhiên em thấy có lỗi quá.

[00:27:57] Vậy chị mua thay em với. Em nghèo rớt mồng tơi rồi.

[00:28:01] - Em đã vượt hạn mức thẻ tín dụng rồi. - Thật hả, Byun Ra Yeong?

[00:28:04] Im lặng đi.

[00:28:06] Mi Yeong, em mua trái cây.

[00:28:07] Ra Yeong, em mua bánh.

[00:28:10] Chị sẽ mua lươn.

[00:28:11]

[00:28:18] KẸP HẠT DẺ

[00:28:24] Số máy vừa gọi…

[00:28:35] Được.

[00:28:38] Chưa gì đã lại gửi tin nhắn rồi à?

[00:28:43] Tiền bối, lần này em xin lỗi nhé.

[00:28:45] Xảy ra vài chuyện nên tối nay em không gặp anh được.

[00:28:48] Sau giờ làm ngày mai thì sao?

[00:28:54] Được thôi. Hy vọng ngày mai chúng ta có thể gặp nhau.

[00:29:41] Ôi, ông xã.

[00:29:42] Bà tỉnh rồi à? Hình như bà hết sốt rồi.

[00:29:47] Tôi thấy đỡ hơn nhiều rồi.

[00:29:50] Nhưng sao ông lại ở đây? Quán ăn vặt thì sao?

[00:29:53] Có Bo Mi ở đó. Đừng lo.

[00:29:56] Bà tỉnh rồi thì ăn tối đi thôi.

[00:29:58] Ăn đi rồi ngủ. Tôi đã nấu cháo vừng.

[00:30:01] Cháo vừng?

[00:30:02] Nhưng tôi không muốn ăn lắm.

[00:30:04] Không muốn cũng phải ăn.

[00:30:07] Đợi nhé. Tôi đi lấy cháo.

[00:30:08] Bọn con về rồi.

[00:30:10] Mẹ bệnh à?

[00:30:12] Lâu lâu Jun Yeong mới ra dáng anh trai,

[00:30:16] nó bảo các em về nhà sớm và mua cho bà mấy món ngon.

[00:30:20] Con về rồi.

[00:30:21] Thấy chưa? Hye Yeong cũng về rồi đó.

[00:30:24] Mẹ, có mệt lắm không?

[00:30:28] Mẹ.

[00:30:30] Mẹ thấy thế nào?

[00:30:31] Mẹ con đã khá hơn nhiều. Hết sốt rồi.

[00:30:36] Vẫn còn hơi ấm.

[00:30:38] So với lúc nãy thì đã đỡ hơn nhiều.

[00:30:41] Mẹ còn sống. Giờ mẹ thấy ổn rồi.

[00:30:44] Trông mẹ vẫn còn ốm lắm.

[00:30:47] Con hủy hết mọi kế hoạch và chạy về nhà vì nghe tin mẹ ốm đấy.

[00:30:50] - Là vì vụ lau dọn đó, phải không? - Không, không hề.

[00:30:53] - Chứ còn gì nữa! - Chứ còn gì nữa!

[00:30:56] Con đã gọi công ty vệ sinh và thuê người giúp đỡ.

[00:31:00] Sẽ có người đến hai buổi sáng mỗi tuần.

[00:31:03] Con không cần phải…

[00:31:04] Giỏi. Làm tốt lắm.

[00:31:06] Nhưng sẽ tốn nhiều hơn phần tiền nhà bị tăng.

[00:31:09] Không đâu. Như nhau thôi.

[00:31:11] Và tiền không quan trọng khi mẹ bệnh!

[00:31:14] Nhưng mẹ có thể…

[00:31:15] - Không thể đâu! - Không thể đâu!

[00:31:18] Mẹ từng là y tá trường học thật chứ?

[00:31:19] Mẹ nghĩ giờ mình thấy tệ hơn rồi.

[00:31:22] Bởi vì bà không biết nói gì thôi.

[00:31:25] Khoan, nhưng đó là gì vậy?

[00:31:29] Rong biển và ít trái cây.

[00:31:33] Dành cho mẹ đấy.

[00:31:34] Chị Hye Yeong mua lươn về nè mẹ. Nhưng sao lại là rong biển?

[00:31:37] Thì thế. Làm như mẹ có thai vậy.

[00:31:40] Sao? Sáng nay mẹ đã có mộng thai còn gì.

[00:31:45] Mẹ bán cho anh rồi mà.

[00:31:47] - Có lẽ mẹ có thai rồi. - Cái gì?

[00:31:49] Không thể nào.

[00:31:52] Nào. Cháo vừng đây.

[00:31:54] Chà, cháo vừng nghe ngon thật.

[00:31:57] Và cả lươn nữa. Mẹ phải ăn cái này.

[00:31:59] - Sao em không mang gì về? - Đợi đi đã.

[00:32:03] Ăn cả thịt bò sốt nước tương nữa.

[00:32:05] Mẹ, để con thử trước cho.

[00:32:09] - Ngon thật đấy. Há miệng ra nào. - Nên để mẹ ăn trước chứ.

[00:32:12] - Mẹ là vua này. - Thổi nguội đã.

[00:32:14] Mẹ, miếng to đùng luôn này.

[00:32:15] Từng người một thôi.

[00:32:17] Không nóng mà.

[00:32:20] - Mẹ đắp đúng cách không đấy? - Không biết. Mẹ thấy khó chịu quá.

[00:32:24] Chịu không nổi.

[00:32:26] Buồn cười thật.

[00:32:27] Không phải thế này tốt hơn bánh sao?

[00:32:31] Gỡ ra được không?

[00:32:32] Mẹ bệnh mà sao phải làm thế này?

[00:32:34] Mẹ đừng lo nữa, đi ngủ đi. Đến lúc con sẽ gỡ ra cho.

[00:32:38] Sao mà ngủ được khi mấy đứa nói chuyện chứ?

[00:32:41] Mẹ, chẳng phải thế này rất tuyệt sao?

[00:32:44] Có cả nhà ở đây ấy?

[00:32:46] Ừ, tuyệt lắm. Bị bệnh cũng rất đáng.

[00:32:51] Bọn con cũng thích ở đây thế này.

[00:32:57] - Chị cũng thích chứ, Hye Yeong? - Im lặng đi. Có nếp nhăn bây giờ.

[00:33:00] Được rồi.

[00:33:07] Chị biết không, Hye Yeong?

[00:33:08] Bạn trai cũ của Ra Yeong sắp cưới vợ,

[00:33:11] và anh ta gửi thiệp mời đám cưới cho Ra Yeong.

[00:33:14] Thằng điên. Nó coi Ra Yeong là cái gì?

[00:33:16] Đúng không?

[00:33:18] Nên con đã bảo Ra Yeong đến đám cưới của cậu ta.

[00:33:20] Con bảo nó mặc một bộ váy hút hồn và là vị khách vô duyên nhất.

[00:33:23] - Khách vô duyên là sao? - À…

[00:33:26] Là người đẹp hơn cô dâu và cướp đi hào quang của cô dâu.

[00:33:29] Thật sao? Ra Yeong chắc chắn có thể làm thế.

[00:33:34] Nhưng có nên đến đó không?

[00:33:37] Tất nhiên rồi mẹ. Hắn gửi thiệp mời mà.

[00:33:40] Phải rồi. Nghĩ lại thì phải đi chứ.

[00:33:43] Đúng không?

[00:33:45] Chị Hye Yeong, nên em nghĩ là

[00:33:46] em mượn túi của chị một ngày được không?

[00:33:50] Chỉ chiều hôm đó thôi.

[00:33:51] Em ấy đến đám cưới của bạn trai cũ đó.

[00:33:54] Ừ, cho nó mượn một lần đi. Làm ơn nhé con?

[00:34:00] Đừng đi. Sao lại đến đó?

[00:34:06] Chị…

[00:34:07] Sao lại phí thời gian và tiền bạc cho một tên khốn như vậy?

[00:34:10] Không được!

[00:34:13] - Ra Yeong à. - Dạ?

[00:34:15] Muốn mượn túi của mẹ không?

[00:34:17] Mẹ!

[00:34:18] Cái gì? Trời ạ…

[00:34:21] Mẹ có túi thế nào?

[00:34:24] Quan tâm làm gì?

[00:34:25] Mẹ có cái nào màu đỏ không?

[00:34:26] Em đắp lên lại thật à?

[00:34:28] Em không có túi nên da phải đẹp chứ.

[00:34:31] Giúp em với.

[00:34:32] Chị có túi đỏ không?

[00:34:34] Nó hài hước quá nhỉ?

[00:34:36] Lại hỏi mượn một màu nhất định sao?

[00:34:43] - Đừng cười. Sẽ có nếp nhăn đó. - Được rồi.

[00:34:45] Mẹ, mẹ có túi Louis XIII không?

[00:34:47] Này, thôi đi!

[00:35:05] Bố ơi, mấy em vẫn ở trong phòng bố sao?

[00:35:09] Ừ. Mẹ con đang rất vui.

[00:35:12] Bà ấy đang nằm cùng ba cô con gái.

[00:35:15] - Còn đang đắp mặt nạ. - Mặt nạ?

[00:35:20] Nhưng bố không nghĩ mẹ mệt sao?

[00:35:23] Mẹ cần nghỉ ngơi.

[00:35:25] Thế là bà ấy đang nghỉ ngơi rồi đấy.

[00:35:26] Ba cô con gái về nhà vì bà ấy bị ốm.

[00:35:30] Bố chắc giờ mẹ đang rất hạnh phúc.

[00:35:33] Nhờ có con đấy.

[00:35:34] Con có làm gì đâu.

[00:35:38] Con đi lấy ít nước.

[00:35:41] Cực lắm phải không?

[00:35:43] À…

[00:35:46] Phải cực thôi bố.

[00:35:47] Dù có cực cũng cố gắng lên nhé. Sắp đến đích rồi.

[00:35:52] Muốn ăn gì thì cứ nói với bố.

[00:35:58] Vâng.

[00:36:35] CUỘC ĐỜI… CHA GYU TAEK VIẾT

[00:36:36] Cái gì? Ông ấy làm thơ từ khi nào vậy?

[00:36:42] "Cuộc đời.

[00:36:44] Bernard Shaw đã nói,

[00:36:46] 'Nghe nói sẽ không hạnh phúc

[00:36:47] nếu kết hôn vào thứ Sáu. Có thật không?'

[00:36:50] 'Đương nhiên rồi. Anh nghĩ thứ Sáu là ngoại lệ à?'

[00:36:53] Sao Shaw biết?

[00:36:55] Tôi từng mơ ước được làm nhà thơ,

[00:36:57] nhưng giờ chỉ là lão già về hưu.

[00:37:01] Ôi, Cuộc đời độc ác lắm thay. Sai lầm một bước rơi vào vực sâu.

[00:37:07] Bị nhốt trong nhà tù không song sắt,

[00:37:09] tôi là tù nhân cam chịu năm tháng đày ải.

[00:37:13] Khi nào tôi mới thoát được đây?

[00:37:16] Cô gái ngày nào còn chút thẹn thùng

[00:37:18] giờ khiến tôi run rẩy khi nhìn thấy.

[00:37:22] Ôi, đau đớn thay gông cùm xiềng xích.

[00:37:24] Oh Bong Nyeo vĩnh hằng…

[00:37:29] Ôi, đau đớn thay gông cùm xiềng xích. Oh Bong Nyeo vĩnh hằng"…

[00:37:35] Ông ấy run rẩy ư?

[00:37:38] "Nhà tù không song sắt?"

[00:37:41] "Sai lầm một bước rơi vào vực sâu"…

[00:37:50] Ôi trời…

[00:37:53] Trời đất ơi…

[00:37:55] Đây là người mình đã lấy làm chồng bao năm qua…

[00:38:10] Hạt Dẻ đến à?

[00:38:13] Đang ở đây à?

[00:38:17] Hạt Dẻ đang ở đây sao?

[00:38:22] Mẹ?

[00:38:24] Con trai…

[00:38:27] Sao vậy mẹ?

[00:38:30] Gì vậy? Có chuyện gì vậy?

[00:38:33] Bố con lại vậy nữa…

[00:38:37] Có chuyện gì vậy mẹ?

[00:38:38] Bố lại làm mẹ đau lòng hả?

[00:38:41] Trời ạ, không thể tin được.

[00:38:43] Không sao đâu. Không sao mà.

[00:38:59] Giờ mẹ thấy đỡ hơn chưa?

[00:39:03] Không thể tha thứ cho ông ấy. Mẹ sẽ tiêu diệt ông ấy.

[00:39:07] Nhưng mẹ, phản ứng như vậy về một bài thơ…

[00:39:11] Đó là ngôn ngữ thơ ca thôi.

[00:39:12] Không phải cảm xúc thật của bố đâu.

[00:39:15] "Vực sâu, khiến tôi run rẩy!"

[00:39:17] Bố con thấy vậy đấy.

[00:39:19] Không phải đâu.

[00:39:21] Nếu thật thì sao bố còn ở với mẹ?

[00:39:23] Tuyệt đối không phải đâu mà.

[00:39:27] Con nghĩ bố đang gặp phải khủng hoảng hậu trung niên,

[00:39:30] khi mà ông ấy bắt đầu làm thơ thế này.

[00:39:33] Hậu… Khủng hoảng hậu trung niên là gì?

[00:39:35] Cũng như khủng hoảng tuổi trung niên, nhưng là ở người về hưu.

[00:39:38] Như kiểu dậy thì ở thiếu niên vậy.

[00:39:43] Hay giờ mẹ để bố yên đi?

[00:39:48] Mẹ đang để yên đây. Mẹ không làm gì cả.

[00:39:53] Nếu khủng hoảng hậu trung niên là thế,

[00:39:55] thì đó không phải khủng hoảng, mà là sự điên rồ. Ông ấy điên rồi.

[00:39:59] Mẹ, nói bố bị điên thì…

[00:40:05] Mà này, đây là gì?

[00:40:10] Đây là dây buộc tóc con gái dùng mà?

[00:40:14] Của con đấy, mẹ.

[00:40:15] Tóc con dài rồi, cứ lòa xòa vào mặt.

[00:40:18] Nên khi con làm thế này…

[00:40:22] Thấy chưa?

[00:40:24] Rất tuyệt.

[00:40:29] Dù gì đàn ông cũng không nên làm thế.

[00:40:32] Không sao đâu.

[00:40:33] Với lại, quy tắc số một khi nhà có chuyện.

[00:40:36] Không được đi khỏi nhà.

[00:40:38] Người đầu tiên đi khỏi nhà sẽ thua.

[00:40:40] Sao mẹ lại ra khỏi nhà chứ?

[00:40:42] - Thật sao? - Tất nhiên rồi.

[00:40:43] Mọi chuyện sẽ kết thúc vào thời khắc mẹ ra khỏi nhà.

[00:40:48] Nên hãy nhanh về nhà đi.

[00:40:51] Con sẽ chở mẹ về.

[00:40:55] Đi thôi, mẹ. Đi thôi.

[00:40:59] Phải rồi. Sao mẹ lại đi khỏi nhà?

[00:41:02] Nếu có ai đó đi, phải là bố con chứ?

[00:41:04] Phải rồi. Vâng.

[00:41:08] Mẹ không được đi khỏi nhà. Được chứ?

[00:41:13] Đi thôi, mẹ.

[00:41:41] Đợi đã.

[00:41:42] Đợi đã.

[00:41:45] Chờ một chút được không? Đợi đã!

[00:41:50] Lẽ ra mình nên ngăn cậu ấy.

[00:41:57] Làm sao tìm ra cậu ấy đây?

[00:42:13] Star Palace quận Mapo.

[00:42:17] Mapo, Star Palace.

[00:42:27] Chạy thôi.

[00:42:30] Vào đi.

[00:42:32] Vào trong.

[00:42:41] Chico.

[00:42:50] Một chiếc giường…

[00:42:52] Không thể tin được.

[00:42:59] Con về lúc nào vậy?

[00:43:01] - Đêm qua ạ. Bô chạy bộ à? - Ừ, với Chico, quanh khu này.

[00:43:05] - Thế ạ. - Con làm gì ở nhà?

[00:43:06] Không phải con đang bận chuẩn bị cho mùa mới à?

[00:43:09] Phải. Con bận, nhưng con phải đưa mẹ về.

[00:43:13] Đưa mẹ về? Bà ấy đi đâu à?

[00:43:16] Bố, bố còn không biết bà ấy đã đi à?

[00:43:22] Sao bố biết được?

[00:43:24] Nhưng tại sao? Lần này lại làm sao nữa?

[00:43:30] Mẹ con sẽ không bao giờ trưởng thành.

[00:43:34] Tuổi tinh thần của bà ấy bằng học sinh tiểu học.

[00:43:36] Nhưng đó là do bố mà.

[00:43:38] Bố gọi mẹ là nguồn cơn của mọi nỗi đau sao?

[00:43:40] Oh Bong Nyeo vĩnh hằng?

[00:43:41] Bố gọi bà ấy là vực sâu khiến bố run rẩy.

[00:43:45] Con đọc rồi sao?

[00:43:47] Ai cho con đọc bản thảo đầu tiên của bố?

[00:43:52] Bố không thấy bố đang quá đáng với mẹ sao?

[00:43:56] Được, tôi hiểu rồi. Tôi xuống đây.

[00:44:04] - Này. - Vâng?

[00:44:06] Con thấy sao rồi? Nghe nói con bị ốm nặng lắm.

[00:44:11] Tin đã truyền tới chỗ mẹ rồi ư?

[00:44:13] Ừ, cả khu đang nói về chuyện này đấy.

[00:44:18] Ôi, trông con xanh xao và ốm yếu quá.

[00:44:24] Không, con đã hạ sốt, cảm thấy đỡ hơn nhiều rồi.

[00:44:28] Không, con trông vẫn còn yếu lắm. Con nên nằm nghỉ. Nằm xuống nào.

[00:44:31] Ôi, không. Con phải đi dọn dẹp.

[00:44:34] Ba ngày rồi con không dọn dẹp, và chủ nhà vừa gọi đến.

[00:44:38] Con đang nói gì vậy?

[00:44:40] Sao con có thể dọn với sắc mặt như thế?

[00:44:42] Con chỉ đi quét một chút thôi.

[00:44:45] Trời ạ…

[00:44:48] Được thôi. Trời ạ…

[00:44:50] Hôm nay mẹ sẽ quét thay con,

[00:44:54] nên con nằm nghỉ đi.

[00:44:55] Không, mẹ!

[00:44:57] Đừng lo.

[00:44:59] Mẹ không ngốc như con mà cố làm đâu.

[00:45:01] Nằm xuống đi.

[00:45:03] Mẹ không thể…

[00:45:04] Mẹ cũng sẽ bệnh mất.

[00:45:06] Mẹ!

[00:45:09] Im lặng đi. Nằm xuống. Cứ nằm xuống đi.

[00:45:19] Ôi, đau lưng quá.

[00:45:22] Bà ơi, sao bà lại làm việc này? Con gái bà đâu?

[00:45:26] Con bé không thể làm vì bị bệnh.

[00:45:29] Ồ, thế nên bà mới làm ư?

[00:45:34] Nhưng bà làm không đúng cách.

[00:45:35] Bà cần chú ý hơn. Và sau khi quét xong,

[00:45:39] bà phải lau phía bên đó nữa, được chứ?

[00:45:42] Tại sao tôi phải lau nữa?

[00:45:44] Người ta cũng sẽ đi khắp chỗ này thôi.

[00:45:47] Ôi trời. Công nhận bà hài hước thật đấy.

[00:45:49] Bà không rửa mặt vì mặt rồi cũng sẽ bẩn à?

[00:45:52] - Phải rửa chứ vì nó bẩn mà. - Nếu cô đã muốn vậy.

[00:45:55] Thì tự đi mà làm.

[00:45:57] Tôi không lau được! Tôi không làm!

[00:46:00] - Nhưng thưa bà! - Cái gì?

[00:46:03] Ôi trời!

[00:46:04] Cô đang chắn đường tôi.

[00:46:05] Bà làm gì vậy? Không thể tin nổi…

[00:46:09] Đây là vi phạm hợp đồng!

[00:46:12] Điều này được ghi trong hợp đồng.

[00:46:17] Cái gì?

[00:46:19] Tôi tái ký hợp đồng thuê nhà vì chị ta đã tình nguyện dọn tòa nhà,

[00:46:22] nên đây là vi phạm hợp đồng.

[00:46:25] Tôi sẽ phải tăng tiền thuê nhà hoặc tìm cách khác.

[00:46:32] Sao? Bà có lau không hay để tôi nói chuyện với con gái bà?

[00:46:41] Tôi sẽ lau! Sẽ lau!

[00:46:43] Tôi đâu có nói là sẽ không lau.

[00:46:47] Đúng là một mụ phù thủy.

[00:46:51] Nói gì thế chứ?

[00:46:58] Ôi, lưng của tôi.

[00:46:59] Bà à, sau khi lau xong,

[00:47:02] đừng quên lau ở đây nữa.

[00:47:04] Ôi, bẩn quá đi.

[00:47:06] Và cái này nữa. Ngay đây này.

[00:47:09] Thật kinh quá đi.

[00:47:45] Ôi trời.

[00:47:46] Trời đất ơi.

[00:47:48] Mẹ, có chuyện gì thế?

[00:47:49] Ôi trời…

[00:47:50] Con có miếng dán giảm đau nào không?

[00:47:53] Mẹ cần một miếng ngay đây. Ngay chỗ này.

[00:47:55] Trời ơi, đã bảo mẹ đừng đi mà.

[00:48:01] Mụ phù thủy ác độc.

[00:48:02] Đến chó hoang cũng không ăn phân mụ ta.

[00:48:06] Vì nó có mùi như thuốc độc.

[00:48:08] - Ngay đây này. - Để yên nào.

[00:48:10] Dán vào đây.

[00:48:15] NHÀ HÀNG SUSHI ONE

[00:48:23] Sushi One.

[00:48:25] Sushi One. Đây rồi.

[00:48:29] Nhưng trông đắt thế.

[00:48:42] Yu Ju, em đến sớm vậy.

[00:48:45] Ta ăn gì đây?

[00:48:47] Anh đang nghĩ, hôm nay là ngày đặc biệt gì à?

[00:48:52] Chỗ này trông đắt quá chừng.

[00:48:53] Em muốn mời anh một bữa trưa thật ngon

[00:48:56] vì anh đang học hành rất chăm chỉ.

[00:49:01] Hẳn anh đang hẹn hò với một thiên thần.

[00:49:16] Món trứng hấp này ngon đến khó tin.

[00:49:20] Ấm và mịn màng đến hoàn hảo.

[00:49:23] Họ đã nấu rất tốt.

[00:49:27] Đây là…

[00:49:29] Đây là "Yaburi", cá tráp đỏ.

[00:49:32] Yaburi nghĩa là…

[00:49:37] Yu Ju. Sao em lại nhìn anh như vậy?

[00:49:43] Có lẽ là vì bố anh kinh doanh nhà hàng Nhật.

[00:49:46] Anh có vẻ am hiểu về ẩm thực.

[00:49:51] Kiến thức thường thức thôi mà.

[00:49:53] Em muốn tới thăm nhà hàng của bố anh.

[00:49:56] Tên là gì vậy?

[00:50:00] Cứ từ từ.

[00:50:03] Cảm ơn.

[00:50:04] Sushi Byun? Đặt theo họ của bố anh à?

[00:50:10] Xin lỗi. Anh rất xin lỗi.

[00:50:17] Là Otosan Sushi.

[00:50:19] Nghĩa là "Sushi của bố", "quán ăn của bố", kiểu vậy.

[00:50:23] Ồ, Otosan Sushi.

[00:50:27] Đó là một cái tên rất đáng yêu.

[00:50:29] Ở tầng mấy?

[00:50:31] Hay là cả tòa nhà luôn?

[00:50:33] À, không.

[00:50:35] Hầu hết là ở tầng một.

[00:50:37] Nhà hàng ở tầng một, tại phường Mok à?

[00:50:39] Tiền thuê chắc cao lắm.

[00:50:42] Làm ăn chắc phát đạt nhỉ.

[00:50:45] Mình phải làm gì đây?

[00:50:46] Có nên nói thật với cô ấy không?

[00:50:50] Sao mình lại bảo là sushi thay vì cơm cuộn

[00:50:52] và tự gây rắc rối thế này?

[00:50:55] Phải nói với cô ấy trước khi quá muộn chứ nhỉ?

[00:51:01] - Anh Jun Yeong à. - Sao?

[00:51:13] Cái gì vậy? Nhiệt kế hả?

[00:51:16] Em có thai rồi. Đã năm tuần rồi.

[00:51:21] Cái gì?

[00:51:24] Em…

[00:51:27] có thai rồi.

[00:51:43] Không thể đến đám cưới bạn trai cũ một mình được.

[00:51:48] Vai anh này hẹp quá.

[00:51:51] Và anh này không đủ cao.

[00:51:54] Sao không ai trông tử tế vậy?

[00:51:57] Giật cả mình!

[00:51:59] Ta nói chuyện được chứ?

[00:52:00] Anh có thể nói chuyện từ đằng kia không?

[00:52:07] Về đêm đó,

[00:52:09] tôi không rõ vì sao cô ở đó,

[00:52:12] nhưng tôi không cố ý cho cô thấy những gì cô đã thấy.

[00:52:16] Đó là phòng thay đồ nam,

[00:52:18] và tôi không nghĩ cô sẽ ở đó.

[00:52:23] Vậy là anh đổ lỗi cho tôi à?

[00:52:26] Tôi không nghĩ anh có quyền đó.

[00:52:32] Vậy ra cô ấy đã biết.

[00:52:33] Ánh mắt đó nghĩa là đã biết.

[00:52:38] Sao mình không nghĩ đến anh ta nhỉ?

[00:52:42] Tôi không biết sao cô biết được,

[00:52:44] nhưng tôi có lý do riêng.

[00:52:46] Tôi sẽ không sống ở đây lâu đâu. Tôi sắp có chỗ ở rồi.

[00:52:49] Cái gì? Giờ anh ấy đang sống ở đây sao?

[00:52:53] Ôi trời ơi.

[00:52:55] Ồ, phòng trực đêm đã bị đóng cửa đó à?

[00:52:58] Nếu giám đốc biết, anh sẽ gặp rắc rối.

[00:53:00] Đúng không?

[00:53:01] Anh ta đẹp trai thật đấy.

[00:53:04] Phải. Tôi sẽ dọn đi sớm nhất có thể.

[00:53:08] Được rồi.

[00:53:10] Nhân tiện, Chủ Nhật này anh có làm gì không?

[00:53:13] - Cái gì? - Nhớ hôm trước không? Ở quán cà phê ấy?

[00:53:16] Thì, cái tên khốn đã bỏ chạy ấy?

[00:53:17] Đó là bạn trai cũ của tôi, tên khốn đó…

[00:53:21] Tên khốn đó đã mời tôi đến dự đám cưới của hắn.

[00:53:24] Tôi không thể đến đó một mình được.

[00:53:27] Anh sẽ đi cùng tôi chứ?

[00:53:30] Tôi không nghĩ tôi làm được.

[00:53:37] Vậy sao?

[00:53:40] Vâng. Tôi xin lỗi.

[00:53:41] Được thôi. Tôi hiểu rồi.

[00:53:45] Chúc cô may mắn.

[00:53:53] GIÁO TRÌNH BÓNG ĐÁ

[00:54:07] HUẤN LUYỆN VIÊN BYUN RA YEONG

[00:54:11] Đây là phòng trực đêm đã bị đóng cửa.

[00:54:13] Hiện giờ nơi này đã bị cấm vào.

[00:54:15] Nhưng tôi nghe nói có người sống ở đây.

[00:54:19] Để tôi vào trong xem sao.

[00:54:21] PHÒNG TRỰC ĐÊM KHÔNG PHẬN SỰ MIỄN VÀO

[00:54:28] Có người đang sống ở đây.

[00:54:29] Vậy người đang dùng giường này, học đá bóng

[00:54:34] và mặc những bộ đồng phục này, anh ta là ai?

[00:54:40] Là Huấn luyện viên Park Cheol Su.

[00:54:49] Bị ai phát hiện không bị…

[00:55:09] Tôi là Park Cheol Su.

[00:55:13] Cô nói đám cưới là khi nào?

[00:55:23] Tôi không thấy khác gì với mùa trước đó.

[00:55:26] Sắp rồi.

[00:55:30] Tiền bối có hẹn gì à? Sao anh cứ xem đồng hồ thế?

[00:55:33] Không! Sắp đến mùa mới rồi. Tôi không hẹn hò được!

[00:55:41] Em có nói hẹn hò đâu.

[00:55:47] Này, thôi đi. Tạm dừng.

[00:55:50] Để tôi gọi điện thoại đã.

[00:55:57] Xấu hổ quá đi.

[00:55:59] Cha Jeong Hwan, tỉnh táo lại đi.

[00:56:02] Nếu không sẽ hỏng việc hết.

[00:56:09] Anh xin lỗi, Hạt Dẻ.

[00:56:18] Anh xin lỗi.

[00:56:19] Lại phải hẹn em lần sau rồi.

[00:56:21] Chỉ đến lúc mùa mới được quyết định thôi.

[00:56:24] Lại nữa à?

[00:56:27] Không chỉ mình anh đâu. Em cũng bận mà.

[00:56:34] Chắc không cần vội đâu.

[00:56:43] Làm tốt lắm. Mai gặp nhé.

[00:56:45] - Làm tốt lắm. - Chúc ngủ ngon.

[00:56:47] Đi thôi.

[00:57:05] Hye Yeong à!

[00:57:12] Gà rán và bia nhé?

[00:57:14] Được.

[00:57:16] Cạn ly.

[00:57:24] Tuyệt lắm.

[00:57:26] Hạt Dẻ, em thích cánh gà mà nhỉ?

[00:57:29] - Anh có chắc mình lo được không? - Có lẽ là không nhỉ?

[00:57:32] - Ăn đùi gà đi. - Để lát nữa.

[00:57:36] Chắc là anh bận bù đầu bù cổ. Trông anh mệt lắm.

[00:57:40] Chuyện này luôn xảy ra khi sắp vào mùa mới.

[00:57:49] Thế này thật tốt.

[00:57:51] Cảm giác khi anh đi làm về và có em ở nhà là thế này đây.

[00:58:00] Sao anh lại nhìn em như vậy?

[00:58:03] - Anh làm tim em loạn nhịp đấy. - Đó là điều anh muốn.

[00:58:07] Nhưng mắt anh thâm quầng nặng kìa.

[00:58:12] Em đã nghĩ chưa?

[00:58:14] - Về việc gì? - Việc chuyển đến đây.

[00:58:17] Em là một cô gái rất đứng đắn và bảo thủ.

[00:58:21] Anh còn đứng đắn và bảo thủ hơn em đấy.

[00:58:23] Thế là…

[00:58:27] - Ai vậy? Anh có hẹn ai à? - Không.

[00:58:32] Mẹ anh.

[00:58:38] Ở yên đây.

[00:58:39] Phòng anh. Vào phòng anh đi.

[00:58:43] Ai vậy?

[00:58:49] - Ai thế? - Tiền bối, em Yeon Ji đây.

[00:58:53] - Cô làm gì ở đây muộn thế? - À.

[00:58:56] Tiền bối để quên USB ở văn phòng.

[00:58:59] Anh nói sẽ xem lại mà.

[00:59:01] Ồ, thật sao? Tôi không biết đấy.

[00:59:04] Cảm ơn. Nhưng mai tôi kiểm tra cũng được.

[00:59:09] Ồ, anh đang có khách à?

[00:59:12] Ừ.

[00:59:14] Ai vậy?

[00:59:21] Ồ, là Yeon Ji kìa.

[00:59:24] Cô làm gì ở đây muộn thế?

[00:59:29] Tôi có thứ cần đưa cho tiền bối.

[00:59:36] Có lẽ là việc gấp lắm

[00:59:38] nên cô mới phải đến tận đây.

[00:59:45] Em về nhé.

[00:59:47] Được rồi.

[00:59:50] Cảm ơn.

[00:59:52] Ấn cái nút trên cùng ấy. Ngay đó.

[01:00:02] Thế là sao vậy chứ?

[01:00:05] Anh cười đấy à? Còn cười được à?

[01:00:08] Cô ta có hay đến không?

[01:00:09] Không, đây là lần đầu.

[01:00:11] - Sao em tin được? Anh chắc chứ? - Ừ.

[01:00:14] Trời ạ, em đâu cần phải trây trét lớp trang điểm thế.

[01:00:17] - Ác quá đó. Cô ấy chỉ là con nít thôi. - "Con nít?"

[01:00:20] Anh vừa gọi cô ta là con nít trước mặt em à?

[01:00:22] Cô ta không phải con nít đâu!

[01:00:25] Cô ta còn hư hỏng hơn cả em!

[01:00:28] Không thể nào. Ôi trời, thật là.

[01:00:31] Em bảo đừng cười mà.

[01:00:35] Vậy đến sống với anh nhé?

[01:00:38] Ta sống chung đi.

[01:00:41] Giường anh to cỡ nào?

[01:00:43] Cỡ nữ hoàng.

[01:00:44] - Anh có tính tiền thuê không? - Không.

[01:00:46] - Phí bảo dưỡng? - Không.

[01:00:48] - Nếu bố mẹ anh đến thăm thì sao? - Anh đảm bảo họ sẽ không đến.

[01:00:54] Được rồi.

[01:00:55] Em sẽ trả tiền cho những gì mình dùng.

[01:00:59] Vậy ý em là…

[01:01:02] Được rồi.

[01:01:04] Em sẽ dọn vào. Em đang rộng lượng lắm.

[01:01:06] Ta sống chung đi.

[01:01:07] Tuyệt. Em đã nói rồi đấy.

[01:01:08] Nhưng em không dọn vào hẳn đâu.

[01:01:11] Chỉ vào ngày thường thôi.

[01:01:13] Như là chỗ ở vào ngày thường.

[01:01:15] Cuối tuần em sẽ về nhà.

[01:01:16] Và em sẽ về nhà bất cứ khi nào em muốn.

[01:01:19] Tất nhiên rồi.

[01:01:21] - Em xong chưa? - Rồi.

[01:01:24] Vậy ôm anh đi.

[01:01:28] Ôi…

[01:01:36] - Bỏ em xuống. Em muốn đi. - Thật sao?

[01:01:42] Đi thôi.

[01:01:57] Ngồi xuống đi.

[01:02:04] Đây là quần áo của anh ấy khi xuất viện và những thứ khác.

[01:02:07] Cảm ơn.

[01:02:09] Uống đi.

[01:02:12] Tôi xin lỗi.

[01:02:13] Tôi biết.

[01:02:16] Tôi làm sao vậy chứ?

[01:02:18] Tôi thật sự muốn làm tốt.

[01:02:20] Tiền bối nghĩ vấn đề là gì?

[01:02:23] Có lẽ vì đây là lần đầu tiên của cô.

[01:02:29] Phải làm sao thì anh An thấy khá hơn?

[01:02:33] Anh ấy ghét thư xin lỗi của tôi.

[01:02:35] Tôi có thể làm mọi thứ.

[01:02:40] Nếu tôi cũng chịu đau như vậy, anh ấy sẽ thấy đỡ hơn chứ?

[01:02:43] Hay là tôi đi đâu đó để bị trĩ?

[01:02:46] Nhưng đường ruột tôi rất khỏe,

[01:02:49] nên tôi chưa từng bị trĩ hay gì như thế cả.

[01:02:54] Nếu tôi để anh ấy đánh tôi, anh ấy sẽ thấy đỡ hơn chứ?

[01:02:57] Thực ra những điều đó chỉ khiến anh ấy giận hơn thôi.

[01:03:04] Tôi xin lỗi.

[01:03:07] Tôi thực sự không biết làm thế nào.

[01:03:08] Hãy tìm cách khiến anh ấy ghét cô hơn.

[01:03:11] Tôi sẽ gọi cô đến khi có thể, nên cô cứ đến đi.

[01:03:16]

[01:03:25] - Đừng mà. - Tôi xin lỗi.

[01:03:35] Anh ấy đang rất khó chịu. Trốn đi.

[01:03:53] - Chúc mừng anh được ra viện. - Tae Bu?

[01:03:55] Tôi đây.

[01:04:08] Tôi sẽ gọi cho cô.

[01:04:25] Không sao chứ anh?

[01:04:27] - Cậu gọi cô ấy đến đúng không? - Ai ạ?

[01:04:31] Ồ, cô thực tập sinh à? Thật ra…

[01:04:33] Thử làm thế lần nữa đi.

[01:04:34] Tôi xin lỗi.

[01:04:37] Sắp tới nơi rồi.

[01:04:58] - Dừng xe lại. - Ngay đây?

[01:05:00] Nhưng sẽ phải đi bộ đấy.

[01:05:01] - Sao không… - Tôi nói dừng xe lại.

[01:05:17] - Tôi ổn. Cậu có thể đi. - Tôi sẽ đi cùng anh đến cửa.

[01:05:19] Tôi ổn, mau đi đi.

[01:05:22] Được rồi ạ.

[01:05:23] Tôi đi đây, cần gì cứ gọi tôi nhé.


 0 تبصرے sort   ترتیب دیں


اگلا