Thần Tài đến 1999 -

13/28 ভিডিও

Thần Tài đến 1999 - Truyền Kỳ Thần Tài tập 13 - Diễn viên chính: Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng

3 ভিউ· 05/07/25
duongvu88
duongvu88
3 সাবস্ক্রাইবার
3

⁣⁣"Truyền kỳ Thần Tài" là một bộ phim truyền hình Trung Quốc mang đậm màu sắc dân gian và hài hước, kể về hành trình "giáng trần" của Thần Tài để giúp người dân hiểu rõ đạo lý về tiền bạc, nhân quả và lòng thiện lương. Trong mỗi tập, Thần Tài không chỉ giải quyết những mâu thuẫn trong cuộc sống đời thường mà còn truyền tải thông điệp sâu sắc về cách đối nhân xử thế và quản lý tài chính. Phim có sự tham gia của dàn diễn viên nổi tiếng như Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng, Lưu Vi và Từ Tĩnh Lôi, mang đến nhiều tình tiết dí dỏm, cảm động và gần gũi với đời sống thực tế.
Phim gồm 4 phần nhỏ:

Phần 1: Thần Tài không phải người; tập 1-8

Phần 2: Thần Tài thương người tốt: tập 9-15

Phần 3: Thần Tài cũng là người: tập 16-22

Phần 4: Hổ không ăn thịt người: tập 23-28

আরো দেখুন

[00:00:17] Kính Thần Tài, mời Thần Tài

[00:00:21] Chiêu tài tiến bảo, bái Thần Tài

[00:00:25] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:29] Tài nguyên cuồn cuộn tới.

[00:00:30] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:33] Tài nguyên cuồn cuộn, hương hỏa vượng

[00:00:37] Thần Tài cũng là người

[00:00:41] Cũng có lòng nhân ái

[00:00:44] Trách Thần Tài, mắng Thần Tài

[00:00:47] Không giúp người nghèo, giúp người giàu

[00:00:51] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:00:52] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:54] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:00:59] Tài nguyên cuồn cuộn chỉ là một giấc mộng

[00:01:03] Thần Tài không phải người

[00:01:07] Ta là thần

[00:01:09] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:01:21] Người người đều mơ phát tài

[00:01:24] Kiếm tiền không thể mất lương tâm

[00:01:29] Tiền bạc không phân thiện ác

[00:01:32] Thần tiên biết thương người tốt

[00:01:39] Có tiền nó có thể khiến người biến xấu

[00:01:43] Không tiền, xấu biến thành tốt

[00:01:47] Thiên thời địa lợi nhân hòa, tài nguyên rộng mở

[00:01:51] Chiêu tài tiến bảo, xem Thần Tài

[00:01:54] Phát tài, đúng lúc!

[00:01:58] Kiếm tiền phải có đạo lý!

[00:02:13] «Thần Tài Đến» Thần Tài thương người tốt.

[00:02:17] Tập 5

[00:02:26] Hạ thần khấu kiến Vạn Tuế Gia Vụ án tiệm bánh bao Vương Thất...

[00:02:30] Cẩm Y Vệ đã điều tra xong vụ án.

[00:02:33] Bình thân.

[00:02:34] Tạ Vạn Tuế.

[00:02:37] Cẩm Y Vệ có tin tốt gì không?

[00:02:42] Khải bẩm Vạn Tuế, Cẩm Y Vệ điều tra kỹ vụ án này,

[00:02:45] truy xét tất cả những người liên quan và sổ sách trong quán Vương Thất.

[00:02:48] Cuối cùng tra ra Tôn Công Công...

[00:02:55] Thế nào?

[00:02:56] Tôn Công Công không liên quan đến vụ án này.

[00:03:03] Ngươi thật sự không ngầm bỏ tiền giúp Vương Thất mở quán sao?

[00:03:07] Nô tài không dám, nô tài không dám.

[00:03:11] Vạn Tuế, Cẩm Y Vệ đã thẩm vấn Vương Thất,

[00:03:15] chứng minh Công Công chưa từng đến quán bánh bao lần nào,

[00:03:19] cũng chưa từng bỏ ra một đồng tiền nào.

[00:03:21] Chuyện gọi là bỏ tiền mở quán,

[00:03:25] thực chất là lời đồn.

[00:03:30] Vậy lời tố cáo trước đó của Cẩm Y Vệ rõ ràng như vậy,

[00:03:33] hôm nay lại đổi trắng thay đen,

[00:03:35] ngươi giải thích thế nào?

[00:03:38] Việc liên quan đến thân tín của Vạn Tuế, Cẩm Y Vệ càng phải cẩn thận điều tra,

[00:03:42] đã đích thân cử người điều tra lấy chứng cứ nhiều lần,

[00:03:45] cuối cùng chứng minh Tôn Công Công quả thật trong sạch.

[00:03:51] Đừng trách Trẫm nghi ngờ như vậy.

[00:03:54] Ngươi là Thái giám tổng quản,

[00:03:57] Trẫm tất nhiên phải yêu cầu nghiêm khắc,

[00:03:59] để làm gương cho thiên hạ.

[00:04:02] Vâng, vâng, vâng. Vạn Tuế anh minh.

[00:04:04] Vạn Tuế anh minh.

[00:04:10] Là ngươi đã giúp Bản Công dàn xếp ổn thỏa chuyện lớn này.

[00:04:14] Nào nào, ta kính ngươi một ly.

[00:04:17] Công Công hà tất phải khách khí như vậy.

[00:04:20] Không, mời, mời, mời.

[00:04:22] Chúng ta là người một nhà.

[00:04:23] Chuyện của ngài chính là chuyện của tôi.

[00:04:29] Chuyện này đã kinh động đến Thánh thượng,

[00:04:33] làm ta ăn không ngon ngủ không yên.

[00:04:36] Nhẹ thì bị đày đi sung quân, nặng thì bị chém đầu.

[00:04:40] Không ngờ Bản Công...

[00:04:43] ...không chết.

[00:04:44] Đều là nhờ Thẩm Đại quan nhân ngươi trượng nghĩa ra mặt,

[00:04:48] bỏ ra số tiền lớn giúp Bản Công dàn xếp ổn thỏa tai họa lớn này.

[00:04:52] Chỉ là cái nhấc tay thôi mà,

[00:04:54] có đáng gì đâu.

[00:04:55] Công Công không cần khách sáo.

[00:04:57] Không cần khách sáo.

[00:05:00] Gió lớn mới biết cỏ cứng,

[00:05:03] hoạn nạn mới thấy chân tình.

[00:05:05] Công Công,

[00:05:07] bây giờ ngay cả Cẩm Y Vệ cũng tham gia vào việc làm ăn của chúng ta rồi.

[00:05:20] Đến nhiều quan kiệu thế này,

[00:05:22] đây là định làm gì?

[00:05:24] Lão gia, lão gia.

[00:05:25] Lão gia, sao ngài lại đến đây? Vâng.

[00:05:28] Lão Muội.

[00:05:29] Tửu lầu Thẩm Quý này có không ít khách quý quan lớn đến,

[00:05:32] buôn bán cũng không tệ lắm.

[00:05:34] Lão gia, ngài đừng vội, vào trong uống tách trà,

[00:05:36] Bảo Muội tôi từ từ giới thiệu cho ngài.

[00:05:39] Thẩm Quý này làm ăn thủ đoạn rất linh hoạt,

[00:05:41] chiêu trò trăm kiểu,

[00:05:42] hơn nữa còn mạnh hơn Vương Thất nhiều.

[00:05:46] Chiêu Ca, tôi...

[00:05:50] Kính Nhường đường, nhường đường.

[00:05:55] Còn có người tặng nữa à?

[00:05:57] Không phải tự bỏ tiền ra mua đấy chứ?

[00:05:59] Chiêu Ca, tấm biển này là ai tặng vậy?

[00:06:02]

[00:06:05] Không phải tự làm à?

[00:06:07] Đương nhiên không phải. Tiệm này chỉ làm bánh bao thôi.

[00:06:12] Lão gia, lão gia.

[00:06:15] Ngài đại giá quang lâm có việc gì vậy ạ? Đúng.

[00:06:17] Tôi đến xem Vương Thất. Lão gia,

[00:06:19] Vương Thất đang bận ở bếp sau ạ.

[00:06:21] Ta nghe nói cậu ta là tiểu nhị giỏi nhất tỉnh hội.

[00:06:24] Rất tháo vát.

[00:06:25] Vâng, vâng ạ. Hơn nữa còn nghe nói sắp tăng lương cho cậu ấy nữa.

[00:06:29] Thật sao?

[00:06:30] Đương nhiên. Lão gia, lão gia.

[00:06:35] Đây là... cái này...

[00:06:37] Cái này... cái này...

[00:06:42] Sao những người này lại tụ tập ở đây vậy?

[00:06:45] Thẩm Quý nhất định đã dùng không ít thủ đoạn nhỉ?

[00:06:46] Không có thủ đoạn gì cả, đây gọi là kỳ tài kinh doanh.

[00:06:49] Một chân của Thẩm Quý đã từ giới kinh doanh bước sang giới chính trị rồi.

[00:06:55] Để ta nói cho ngươi biết.

[00:06:57] Mấy người này,

[00:06:58] quan khí không chính, dân chúng khinh bỉ.

[00:07:00] Thẩm Quý qua lại với bọn họ tuyệt đối không có kết cục tốt đẹp.

[00:07:03] Không có chuyện gì tốt đẹp cả.

[00:07:04] Họ đang bàn bạc chuyện mở chi nhánh ở phía Nam thành phố đấy ạ.

[00:07:08] Phía Nam thành phố cũng có chi nhánh rồi à?

[00:07:10] Đúng vậy. Từ lúc khởi nghiệp đến nay, chỉ trong hai tháng ngắn ngủi,

[00:07:13] đã có mấy chi nhánh rồi.

[00:07:15] Đây hoàn toàn là kỳ tích do Thẩm Quý tạo ra.

[00:07:17] Không sai. Sự thật chứng minh ánh mắt của Thần Tài là chính xác.

[00:07:24] Ta nói cho ngươi biết,

[00:07:25] ta, Thần Tài, vẫn chưa thoái vị.

[00:07:27] Tay ngươi đừng có vươn lung tung, được không?

[00:07:29] Lão gia, chẳng phải ngài đã đánh cược với Bảo Muội sao?

[00:07:32] Thời hạn là ba tháng,

[00:07:34] bây giờ chỉ còn lại một tháng ngắn ngủi.

[00:07:35] Ngài vẫn tin Vương Thất này...

[00:07:36] ...có thể trong một tháng ngắn ngủi này...

[00:07:38] ...thắng được Thẩm Quý không?

[00:07:39] Ngài tin người thật thà có thể...

[00:07:41] ...thắng được người thông minh sao?

[00:07:46] Ta nghĩ...

[00:07:48] Đúng vậy.

[00:07:51] Ta nghĩ kỳ tích sẽ xảy ra.

[00:07:53] Lão gia, lão gia.

[00:07:55] Ngài đừng vội.

[00:07:56] Đừng vội, đừng tức giận, đừng...

[00:07:58] Thế này đi, chúng ta vẫn nên đi xem Vương Thất trước đã.

[00:08:01] Đi thôi, đi thôi, đi thôi.

[00:08:02] Vương Thất ở phía sau ạ.

[00:08:04] Đi thôi, đi thôi, đi thôi.

[00:08:08] Nghe nói mảnh đất này vốn là của Lão Hồng Tường...

[00:08:11] ...tiệm vải - bao nhiêu tiền ông ta cũng không chịu bán.

[00:08:15] Sao Thẩm Đại quan nhân ngài lại có thể diện như vậy,

[00:08:19] - đã lấy được nó vào tay?

[00:08:20] Không phải tôi có thể diện,

[00:08:21] mà là thể diện của Chỉ Huy Sứ đại nhân lớn.

[00:08:25] Không phải thể diện của tôi lớn,

[00:08:28] mà là hình cụ của tôi đủ.

[00:08:30] Tôi chỉ mời thiếu đông gia của tiệm vải đến Cẩm Y Vệ

[00:08:34] ngồi một lát, uống một tách trà,

[00:08:37] thế là xong chuyện. Tiền đại nhân,

[00:08:41] nghe nói em vợ ngài cũng mở một cửa tiệm?

[00:08:45] Phải không? Phải, phải, phải.

[00:08:47] Ngài xem...

[00:08:48] Ngài xem cái này...

[00:08:51] Có một chi nhánh để cậu ta quản lý.

[00:08:56] Cảm ơn Thẩm Đại quan nhân.

[00:08:59] Những thứ này...

[00:09:00] ...đều là ý của Tôn Công Công và Chỉ Huy Sứ đại nhân.

[00:09:04] Muốn cảm ơn thì cảm ơn họ.

[00:09:07] Cảm ơn hai vị đại nhân.

[00:09:09] Hạ quan nhất định sẽ khuyển mã chi lao (hết lòng phục vụ).

[00:09:12] Nếu trong nhà các vị có ai phạm tội,

[00:09:14] cứ việc đến tìm tôi, tìm tôi, Tiền đại nhân.

[00:09:17] Sau này chúng ta là người cùng một thuyền rồi,

[00:09:20] không nên xem là người ngoài, đừng khách sáo, đừng khách sáo.

[00:09:25] Thẩm Đại quan nhân,

[00:09:27] tôi có một người họ hàng xa từ nơi khác nhập về một lô heo sống,

[00:09:31]

[00:09:33] không thể bán được.

[00:09:34] Ngài phải giúp một tay ạ. Lợn dịch...

[00:09:41] Đại nhân, chuyện của ngài...

[00:09:43] ...chính là chuyện của tôi.

[00:09:44] Tôi nhất định sẽ tìm cách giải quyết cho ngài.

[00:09:46] Tốt!

[00:09:59] Đi, đi, đi, đi, đi.

[00:10:01] Xin dừng bước, dừng bước.

[00:10:06] Đại nhân đi thong thả. Tốt, tốt.

[00:10:17] Vương Thất.

[00:10:20] Ngươi nghe lời cậu thêm một lần nữa được không?

[00:10:22] Cậu, nếu không có việc gì thì cậu về trước đi ạ.

[00:10:26] Ngươi... ngươi không muốn tự mình mở quán nữa à?

[00:10:29] Mở quán... tôi đã nghĩ qua rồi.

[00:10:30] Thái giám kia lại đến đòi chia tiền.

[00:10:32] Rồi nào là bánh bao nhân thịt người, đủ thứ lộn xộn.

[00:10:34] Tôi nghĩ đến mà còn thấy sợ.

[00:10:38] Tránh được mùng một không tránh được ngày rằm.

[00:10:39] Tôi vẫn nên ở phía sau gói bánh bao của mình thì hơn.

[00:10:43] Phía trước có Thẩm Quý đại ca lo liệu cho tôi rồi.

[00:10:47] Vương Thất.

[00:10:48] Cậu không trách ngươi.

[00:10:50] Bây giờ ta cuối cùng cũng hiểu ra.

[00:10:53] Người thật thà, cả đời bình an,

[00:10:55] đó chính là tốt nhất rồi.

[00:10:57] Hiểu ra cái gì ạ?

[00:11:00] Người đời theo đuổi tài phú,

[00:11:03] vì tiền mà điên cuồng.

[00:11:05] Chỉ có ngươi không tham lam, không tranh với đời.

[00:11:09] Đây vốn là một cảnh giới cao hơn.

[00:11:11] Thế nhưng cậu...

[00:11:13] ...lại cứ muốn đề bạt ngươi thành người giàu.

[00:11:15] Haizz.

[00:11:16] Là cậu tầm thường rồi.

[00:11:19] Tầm thường rồi? Chín rồi!

[00:11:24] Nói rồi mà cậu không hiểu mà.

[00:11:25] Vẫn còn thiếu nửa nén hương nữa.

[00:11:30] Vương Thất, làm tốt lắm.

[00:11:33] Làm người phải vững vàng chắc chắn,

[00:11:36] từng bước một.

[00:11:38] Cậu vẫn tin rằng,

[00:11:40] trên đường đời, chỉ có người thật thà mới có thể đi được cao hơn,

[00:11:45] đi được xa hơn.

[00:11:46] Xa hơn? Cậu sắp đi xa à?

[00:11:49] Vậy...

[00:11:50]

[00:11:53] Tôi còn phải trông bánh bao, lửa lớn sẽ dính nồi.

[00:11:55] Cậu đi đường cẩn thận nhé.

[00:11:56] Được, được, ngươi đi đi.

[00:12:08] Lão gia, lão gia.

[00:12:09] Vương Thất này có hoài bão lớn lao gì không?

[00:12:12] Đúng.

[00:12:15] Ta thua rồi.

[00:12:16] Thua rồi?

[00:12:17] Lão gia, ngài thật sự nhận thua rồi sao?

[00:12:21] Không phục cũng không được.

[00:12:24] Loại người như Vương Thất quá thật thà,

[00:12:27] cậu ta chưa bao giờ nghĩ đến việc tranh cao thấp với Thẩm Quý.

[00:12:32] Loại người như cậu ta,

[00:12:33] không phát tài được.

[00:12:35] Lão gia, ngài thật có phong độ.

[00:12:37] Không hổ danh là Thần Tài gia đường đường chính chính.

[00:12:39] Vâng, Lão gia, đã cược thì phải chịu thua.

[00:12:42] Chỉ khâm phục thôi là không đủ.

[00:12:44] Khi nào ngài nhường bảo tọa cho Bảo Muội đây ạ?

[00:12:49] Nói thật, ban đầu ta muốn cải tạo Vương Thất.

[00:12:53] Bây giờ thì Vương Thất đã cải tạo ta rồi.

[00:12:57] Bây giờ...

[00:12:58] Ta cảm thấy vị trí Thần Tài cũng chẳng có gì đáng lưu luyến.

[00:13:01] Các ngươi muốn, ta sẽ nhường ngôi.

[00:13:04] Thật sao?

[00:13:08] Ta về miếu Thần Tài đây.

[00:13:10] Các ngươi lúc nào về cũng được.

[00:13:13] Lão gia đi thong thả ạ.

[00:13:15] Vâng.

[00:13:17] Ta về tìm sổ sách, đại ấn,

[00:13:20] tìm hết ra giao cho các ngươi.

[00:13:24] Tạm biệt, tạm biệt.

[00:13:27] Chiêu Ca, có nghe thấy không? Lão gia nhận thua rồi đó.

[00:13:30] Tôi nghe thấy rồi.

[00:13:32] Tôi nghe thấy rồi.

[00:13:32] Lão gia nhường ngôi rồi, Bảo Muội, muội chính là Thần Tài mới.

[00:13:37] Sự thật đã chứng minh, Lão gia không còn được nữa rồi.

[00:13:40] Chúng ta mới là lực lượng mới nổi.

[00:13:42] Đúng, đúng, đúng.

[00:13:45] Nói đi.

[00:13:46] Biểu hiện của huynh cũng không tệ.

[00:13:48] Muốn làm chức gì?

[00:13:49] Muội phong cho huynh là được rồi.

[00:13:51] Bảo Muội, Bảo Muội.

[00:13:53] Cái ghế Tướng công của Thần Tài (chồng của Thần Tài) còn giữ không ạ?

[00:13:56] Huynh nói gì vậy?

[00:13:59] Làm gì có vị trí đó.

[00:14:01] Bảo Muội, nếu không có...

[00:14:04] ...muội có thể lập ra một cái.

[00:14:06] Chiêu Ca, đừng nói nữa.

[00:14:08] Bảo Muội, Chiêu Ca ta biển cạn đá mòn không đổi lòng,

[00:14:11] mãi mãi trung thành với Thần Tài mới.

[00:14:13] Tướng công của Thần Tài.

[00:14:15] Đúng là có một vị trí như vậy.

[00:14:17] Trong lòng muội.

[00:14:19] Luôn luôn có một vị trí như vậy.

[00:14:21] Bảo Muội, huynh biết ngay trong lòng muội có huynh mà.

[00:14:24] Hay là chúng ta thành thân đi.

[00:14:25] Nhờ Ngọc Hoàng Đại Đế chủ hôn cho chúng ta, được không?

[00:14:28] Muội... muội... muội ra ngoài một lát, huynh... huynh đợi muội.

[00:14:32] Bảo Muội, Bảo Muội.

[00:14:38] Mình biết ngay Bảo Muội thích mình mà.

[00:14:55] Thẩm đại quan nhận, Sao ngài lại ở đây.

[00:14:58] Dương Bưu, tôi đến báo tin mừng đây.

[00:15:00] Chúc mừng nha!

[00:15:02]

[00:15:04] Tôi thua sạch rồi.

[00:15:07] Ngoài bộ quần áo này ra,

[00:15:09] còn gì vui nữa đâu?

[00:15:11] Dương huynh,

[00:15:12] chúng ta vào trong nói chuyện riêng.

[00:15:14] Đi thôi.

[00:15:16] Dương huynh, mời ngồi.

[00:15:20] Dương huynh, huynh sắp được thăng quan tiến chức rồi đấy.

[00:15:24] Chẳng phải là đại hỷ sao, Đại quan nhân?

[00:15:27] Đừng đùa tôi nữa.

[00:15:29] Thăng quan tiến chức?

[00:15:31] Tay chân tê dại thì có.

[00:15:36] Dương Bưu, Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ.

[00:15:40] Huynh biết chứ?

[00:15:42] Biết. Người ta dậm chân một cái,

[00:15:46] kinh thành này cũng phải rung chuyển ba phần.

[00:15:48] Không sai. Ông ta chỉ cần hắt hơi một cái,

[00:15:51] cả triều văn võ đều phải bị cảm lạnh.

[00:15:53] Ngài nhắc đến ông ta làm gì?

[00:15:56] Dương Bưu,

[00:15:58] Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ đại nhân,

[00:16:01] đã để mắt đến em gái nhà huynh rồi.

[00:16:06] Ông ta có mấy bà vợ lẽ rồi mà.

[00:16:11] Tám bà.

[00:16:14] Vậy em gái tôi qua đó chẳng phải thành bà Chín sao?

[00:16:18] Dương Bưu

[00:16:19] vợ lẽ mới được sủng ái đấy.

[00:16:22] Huynh biết không?

[00:16:23] Bà vợ thứ bảy của ông ta là con gái của Hình Bộ Thị Lang.

[00:16:27] Bà vợ thứ tám,

[00:16:28] là con gái của Đại Lý Tự Khanh.

[00:16:32] Những quan lớn này đều gả con gái làm vợ lẽ cho ông ta.

[00:16:36] Phải.

[00:16:37] Dương Bưu,

[00:16:39] bao nhiêu quan lớn quyền quý tranh nhau gả con gái cho ông ta,

[00:16:43] nhưng Chỉ Huy Sứ đại nhân lại chẳng thèm để mắt.

[00:16:48] Ông ta lại để mắt đến em gái nhà huynh. Đây...

[00:16:53] Nói thì nói vậy,

[00:16:55] nhưng Dương Bưu,

[00:16:57] lần này huynh vẻ vang rồi.

[00:16:59] Anh vợ của thủ lĩnh Cẩm Y Vệ,

[00:17:01] vậy... vậy sau này ai dám không nể mặt huynh vài phần?

[00:17:05] Huynh nói có phải không?

[00:17:08] Đúng.

[00:17:11] Đừng nói 3 phần,

[00:17:12] 7 phần tôi cũng không đồng ý.

[00:17:15] Phải.

[00:17:16] Đến lúc đó Chỉ Huy Sứ đại nhân ra lệnh một tiếng,

[00:17:20] cổ phần của sòng bạc chính,

[00:17:23] chia cho huynh một nửa,

[00:17:24]

[00:17:27] Một nửa cổ phần?

[00:17:36] Cái cảm giác làm Thần Tài này thật không tệ.

[00:17:42] Không đúng.

[00:17:43] Thần Tài mới, sau khi ta làm Phó Thần Tài rồi,

[00:17:47] vị trí của ta ở đâu?

[00:17:56] Chiêu Tài Đồng Tử có mặt!

[00:18:00] Tiến Bảo Tiên Nữ!

[00:18:07] Tiến Bảo Tiên Nữ!

[00:18:08] Gọi ngươi như vậy không quen à?

[00:18:10] Thần Tài Gia nhà chúng ta gọi ngươi đấy, mau lại đây.

[00:18:13] Lần sau chú ý một chút.

[00:18:15] Gọi ngươi là phải đáp lại ngay.

[00:18:18] Ta đã chán ngấy cái ghế Thần Tài này rồi.

[00:18:22] Thế mà hai người các ngươi...

[00:18:23] ...lại cố sống cố chết muốn ngồi.

[00:18:27] Tất cả những gì Thần Tài quản lý đều ở đây.

[00:18:29] Đại ấn tiền bạc,

[00:18:31] còn có sổ sách.

[00:18:33] Mau trình lên, trình lên.

[00:18:35] Ta giao quyền.

[00:18:37] Ngài xem đi.

[00:18:41] Lớn thật...

[00:18:50] Lão gia.

[00:18:52] Nếu con không làm Thần Tài,

[00:18:54] ngài phải đồng ý với con một chuyện.

[00:18:56] Được, được.

[00:18:57] Chỉ cần ngươi không làm Thần Tài,

[00:18:59] chuyện gì ta cũng đồng ý.

[00:19:00] Chuyện gì cũng được?

[00:19:01] Vậy...

[00:19:03] Vậy... con muốn làm Thần Tài Nãi Nãi (Bà Thần Tài).

[00:19:05] Ngươi...

[00:19:07] Thần Tài Nãi Nãi?

[00:19:10] Bảo Muội, con đang đùa phải không?

[00:19:13] Lão gia.

[00:19:15] Thế nào?

[00:19:18] Được không ạ?

[00:19:21] Bảo Muội,

[00:19:23] ta...

[00:19:30] Lão gia,

[00:19:32] ngài biết tại sao lần này con lại muốn đánh cược với ngài không?

[00:19:35] Tại sao nhất định phải thắng ngài?

[00:19:37] Tại sao?

[00:19:39] Bởi vì con muốn ngài biết,

[00:19:42] con không phải là một tiểu nha hoàn, không phải là một đứa trẻ con.

[00:19:46] Con... con muốn trong mắt ngài có con,

[00:19:50] trong lòng ngài cũng có con.

[00:19:54] Thật ra trong lòng ta không phải không có con, chỉ là...

[00:20:00] Chỉ là... chỉ là chê thân phận con thấp hèn,

[00:20:03] không xứng với ngài, Thần Tài?

[00:20:05] Không, không, không, không.

[00:20:06] Chỉ là ta...

[00:20:08] Ta hơi không nỡ...

[00:20:09] Không nỡ cái gì?

[00:20:11] Không nỡ tình cảm huynh muội giữa chúng ta.

[00:20:12] Đó là một thứ tình cảm thuần khiết biết bao.

[00:20:13] Cứ để nó tiếp tục như vậy không tốt sao?

[00:20:18] Chiêu Ca, mang đến đây.

[00:20:20] Thật ra...

[00:20:21] ...ta chưa bao giờ để mắt đến cái ghế Thần Tài này.

[00:20:23] Ta chỉ là...

[00:20:26] ...chỉ là đã để Triệu Công Minh vào trong lòng rồi.

[00:20:30] Cái ghế Thần Tài này, ngài vẫn nên tự mình ngồi đi.

[00:20:37] Làm thần tiên, phiền!

[00:20:40] Làm Thần Tài Gia,

[00:20:43] càng phiền. A Muội,

[00:20:45] em nghe rõ chưa?

[00:20:47] Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ đại nhân, chức quan lớn biết bao.

[00:20:53] Anh nói gì cơ?

[00:20:57] Lại bán em đi rồi.

[00:20:58] Em gái ngốc, lần trước là bán vào kỹ viện.

[00:21:01] Lần này là làm phu nhân thứ chín ở Cẩm Y Vệ.

[00:21:06] Ngay cả đại hỏa cũng sợ họ.

[00:21:07] Muốn bắt là bắt, muốn giết là giết.

[00:21:09] Oai phong biết bao.

[00:21:13] Phu nhân thứ chín gì chứ?

[00:21:14] Em không làm.

[00:21:15] Phu nhân thứ chín của em còn lớn hơn cả Nhất phẩm phu nhân, em hiểu không?

[00:21:20] Vinh hoa phú quý thật sự từ trên trời rơi xuống rồi.

[00:21:24] Đây là cha mẹ chúng ta trên trời linh thiêng hiển linh.

[00:21:27] Em gái, chúng ta sắp được sống những ngày tốt đẹp rồi.

[00:21:30] Anh.

[00:21:32] Em không gả.

[00:21:34] Nói nãy giờ,

[00:21:35] sao em vẫn như Vương Thất, đầu gỗ thế?

[00:21:38] Đúng vậy.

[00:21:39] Em thích...

[00:21:41] ...Vương Thất, cái kẻ vô dụng đó!

[00:21:43] Em thật sự thích cậu ta sao?

[00:21:45] Em bị bệnh à?

[00:21:46] Chuyện của em không cần anh quản.

[00:21:49] Anh cả như cha,

[00:21:50] anh có thể không quản sao?

[00:21:52] Vương Thất kia đã cho em uống bùa mê thuốc lú gì,

[00:21:54] khiến em mê muội thành ra thế này?

[00:21:56] Anh,

[00:21:58] vinh hoa phú quý,

[00:21:59] thăng quan phát tài không phải là cuộc sống mà chúng ta muốn.

[00:22:01] Vững vàng chắc chắn,

[00:22:02] bình bình đạm đạm mới là cuộc sống mà chúng ta muốn.

[00:22:05] Anh thì không muốn đâu.

[00:22:07] Những ngày nghèo khổ anh sợ lắm rồi, những ngày cơ cực anh chịu đủ rồi.

[00:22:10] Anh không bao giờ đi lừa đảo trên đường nữa.

[00:22:12] Anh muốn tiền.

[00:22:14] Anh muốn một nửa sòng bạc.

[00:22:16] Đến lúc đó,

[00:22:18] anh trai em đây ngồi cũng có tiền,

[00:22:21] nằm cũng có tiền,

[00:22:23] không ngồi không nằm anh cũng có tiền.

[00:22:27] Muốn tiền đến phát điên rồi phải không anh?

[00:22:30] Anh không điên. Thẩm Đại quan nhân nói rồi,

[00:22:32] một người đắc đạo, gà chó lên trời.

[00:22:35] Em gái, em làm phu nhân của Chỉ Huy Sứ rồi,

[00:22:38] bọn họ ai dám không nịnh bợ anh?

[00:22:41] Em gái, vì anh trai,

[00:22:43] em cũng phải gả.

[00:22:46] Em gái.

[00:22:48] Muội, anh xin em đấy.

[00:22:51] Vì em, vì em?

[00:22:54] Cả đời này em đều là vì anh.

[00:22:57] Vì anh, em suýt nữa vào kỹ viện.

[00:22:59] Nhưng từ hôm nay trở đi,

[00:23:02] em muốn vì chính mình.

[00:23:05] Vì chính mình?

[00:23:07] Phải vì chính mình thì càng nên gả vào hào môn.

[00:23:12] Đến lúc đó sơn hào hải vị, lụa là gấm vóc...

[00:23:15] Sơn hào hải vị trong lòng em...

[00:23:17] ...không bằng một cái bánh bao của Vương Thất.

[00:23:19] Vương Thất, Vương Thất, lại là Vương Thất!

[00:23:21] Vương Thất là cái gì của em?

[00:23:25] Người trong lòng. Phỉ!

[00:23:29] Em dám đảm bảo Vương Thất không có người trong lòng khác sao?

[00:23:33] Anh nghe nói cậu ta ở quê nhà đã sớm đính hôn rồi.

[00:23:36] Anh nói bậy!

[00:23:38] Vương Thất là người thế nào, trong lòng em tự biết rõ.

[00:23:41] Con bé ngốc, lòng dạ đàn ông như mò kim đáy bể.

[00:23:45] Lỡ như Vương Thất không thích em thì sao?

[00:23:47] Vậy em chấp nhận số phận.

[00:23:48] Em... em... em... em...

[00:23:54] Được, được.

[00:23:56] Cứ quyết định vậy đi.

[00:23:57] Anh không ép em nữa.

[00:24:01] Vương Thất...

[00:24:03] Cậu đừng quấn lấy em gái tôi nữa được không?

[00:24:09] Em gái tôi từ khi gặp cậu,

[00:24:11] cứ như mất hồn vậy.

[00:24:14] Cả ngày cùng cậu bán bánh bao.

[00:24:17] Cậu nói xem,

[00:24:19] nó có tương lai gì không?

[00:24:21] Làm... làm bánh bao có tương lai chứ.

[00:24:23] Anh xem nó bán chạy thế nào kìa.

[00:24:25] Vương Thất.

[00:24:27] Đến bản thân cậu còn nuôi không nổi,

[00:24:30] em gái tôi mà thật sự gả cho cậu thì phải làm sao đây?

[00:24:35] Sao lại nuôi không nổi?

[00:24:36] Chỉ riêng bánh bao còn thừa cũng ăn không hết nữa là.

[00:24:39] Anh em tôi đã sống những ngày cơ cực bao nhiêu năm nay,

[00:24:43] một lòng muốn gả nó cho người giàu có,

[00:24:45] để nó được sống những ngày tốt đẹp.

[00:24:51] Tôi hiểu rồi

[00:24:52] A Muội cũng nên được sống những ngày tốt đẹp.

[00:24:55] Theo tôi thì nhiều nhất cũng chỉ là người bán bánh bao.

[00:25:00] Đúng, phải, phải.

[00:25:02] Đợi em gái tôi đến, cậu đừng để ý đến nó nữa.

[00:25:06] Cậu cứ nói là cậu ở quê đã đính hôn rồi.

[00:25:10] Nhớ kỹ nhé.

[00:25:12] Tôi nhớ rồi.

[00:25:13] Tôi đi đây.

[00:25:16] Anh đi thong thả.

[00:25:17] Nhất định đừng nói cho em gái tôi biết tôi đã đến nhé.

[00:25:22] Vương Thất!

[00:25:24] Anh đến làm gì thế?

[00:25:26] Lại tìm cậu ấy vay tiền à? Không có.

[00:25:31] Vương Thất.

[00:25:33] Vương Thất!

[00:25:43] A Muội,

[00:25:44] sau này em đừng đến tìm tôi nữa.

[00:25:47] Tại sao?

[00:25:48] Bởi...

[00:25:49] Bởi vì tôi ở quê nhà đã đính hôn rồi.

[00:25:56] Có phải anh trai em bảo huynh nói vậy không?

[00:25:59] Thông minh thật.

[00:26:00] Sao em đoán được vậy?

[00:26:02] Em thông minh. Huynh nhìn lại bộ dạng của mình đi.

[00:26:06] Kẻ ngốc cũng biết huynh nói dối.

[00:26:09] A Muội, thật ra tôi... tôi... tôi không phải...

[00:26:13] Cái đó... để muội nói cho huynh biết,

[00:26:16] ban đầu muội bị bán vào kỹ viện,

[00:26:18] là huynh đã bỏ 80 lạng bạc chuộc muội ra.

[00:26:21] Từ ngày đó,

[00:26:24] muội đã là người của huynh rồi.

[00:26:25] Huynh chính là chủ nhân của muội.

[00:26:27] Không, không, A... A Muội, tôi... tôi không nhận, cái đó tôi...

[00:26:31] Thật ra...

[00:26:32] Thật ra cái gì?

[00:26:34] Thật ra...

[00:26:35] Nếu không thích muội, huynh lại bán muội đi. Huynh...

[00:26:38] Vậy... vậy tôi không nỡ.

[00:26:41] Vậy là được rồi còn gì.

[00:26:43] Dù sao đời này muội cũng quyết theo huynh rồi.

[00:26:46] Huynh có muốn chối cũng không được.

[00:26:51] Hôm nay muội có thoa phấn thơm, huynh ngửi xem có thơm không?

[00:26:53] Thơm. Tôi đứng xa cũng ngửi thấy rồi.

[00:26:56] Huynh đứng xa muội thế làm gì?

[00:26:58] Trên người muội có gai à?

[00:26:59] Không phải.

[00:27:00] Ngửi đi.

[00:27:02] Nhà bếp này đông người, chúng ta về rồi ngửi nhé.

[00:27:05] Đông người hay không đông người gì chứ?

[00:27:07] Huynh đã là chủ nhân của muội rồi.

[00:27:09] Chủ nhân ngửi người hầu là chuyện thường tình.

[00:27:11] Huynh xem kìa.

[00:27:13] Bánh bao sắp hết rồi.

[00:27:14] Tôi còn phải đi băm thịt nữa. Tôi...

[00:27:16] Huynh mang nó xuống đi.

[00:27:17] Nếu huynh không mang xuống, muội tức chết mất.

[00:27:23] Huynh ngửi xem thơm không?

[00:27:27] Thối!

[00:27:30] Huynh cũng biết đùa nữa à.

[00:27:31] Không, tôi... tôi không nói em thối.

[00:27:34] Tôi... tôi nói miếng thịt này thiu rồi, em ngửi xem.

[00:27:37] Em ngửi xem.

[00:27:42] Sao họ lại mua thịt thiu thế này?

[00:27:44] Sao lại thối thế?

[00:27:44] Tôi đi tìm họ.

[00:27:47] Hai người các ngươi bỏ xuống, bỏ xuống, bỏ xuống!

[00:27:49] Sao vậy?

[00:27:53] Cái... cái này thiu hết rồi, không ăn được nữa, biết chưa?

[00:27:57] Đừng đi! Bên đó là nhà bếp, các ngươi đi nhầm rồi.

[00:28:01] Đến đống đất bên kia kìa, biết chưa?

[00:28:03] Mau đi đi.

[00:28:04] Giọng điệu lớn thật!

[00:28:05] Thịt heo mới mua về này làm thịt kho tương, thịt kho tàu,

[00:28:08] thịt khấu nhục, thịt hấp bột gạo, không được sao?

[00:28:11] Tôi nói này vị đại ca đây,

[00:28:13] thịt này thật sự hỏng rồi, mùi rất nặng, anh không ngửi thấy à?

[00:28:16] Anh... anh tuyệt đối không được cho người khác ăn.

[00:28:18] Người ăn vào sẽ bị bệnh đó.

[00:28:20] Ngươi chỉ là một người làm bánh bao, quản nhiều chuyện thế làm gì?

[00:28:23] Đi!

[00:28:26] Muội nói xem anh ta...

[00:28:27] Cái này... cái này...

[00:28:28] Mùi thối nồng nặc thế này mà anh ta không ngửi thấy?

[00:28:30] Mũi anh ta hỏng rồi à?

[00:28:32] Thôi bỏ đi. Em thấy mũi họ không hỏng,

[00:28:35] mà lương tâm thối nát rồi.

[00:28:37] Đây là cái gì chứ?

[00:28:39] Làm ăn phải có lương tâm.

[00:28:41] Không thể lừa người hại người được.

[00:28:43] Đúng vậy.

[00:28:44] Tôi đi tìm đại ca.

[00:28:45] Đại ca, đại ca, đại ca! Vương Thất,

[00:28:49] bánh bao bán hết rồi, cậu phải cố gắng lên.

[00:28:51] Tôi biết rồi, đại ca, huynh... huynh nghe tôi nói đã.

[00:28:54] Chúng ta nhập một lô thịt bị hỏng rồi, huynh biết không?

[00:28:56] Cái này...

[00:28:59] Thật sự có chuyện này à?

[00:29:00] Đúng vậy.

[00:29:01] Tiểu nhị kia, tôi nói với anh ta thịt đó nhìn là biết hỏng rồi,

[00:29:03] không ăn được.

[00:29:04] Anh ta không nghe.

[00:29:05] Anh ta... anh ta... anh ta cứ khăng khăng nói có thể làm món thịt khác.

[00:29:08] Anh biết rồi.

[00:29:09] Anh sẽ xử lý. Đúng rồi,

[00:29:12] rượu của chúng ta hết rồi.

[00:29:13] Chuyện khác cậu đừng quản nữa.

[00:29:15] Tiệm Đại Phong Hành có một lô rượu tiến cung trong nội đình,

[00:29:17] cậu đi lấy về đi.

[00:29:18] Được, được, tôi biết rồi.

[00:29:21] Đại... đại ca,

[00:29:22] thịt... thịt đó thật sự không ăn được đâu.

[00:29:24] Vương Thất, đại ca biết rồi, cậu mau đi đi.

[00:29:27] Mau đi đi.

[00:29:29] Vậy... mau đi đi, đại ca.

[00:29:31] Vậy tôi đi đây. Thật là...

[00:29:38] Thẩm Quý.

[00:29:40] Lô thịt heo bệnh đó từ đâu ra vậy?

[00:29:42] Đó là một lô lợn bệnh của một người họ hàng bên Chỉ Huy Sứ.

[00:29:45] Chỉ cần một phần mười giá tiền thôi, quá hời.

[00:29:50] Vậy huynh thật sự định dùng chỗ thịt này à?

[00:29:54] Thịt kho, móng giò kho...

[00:29:55] Gia vị đậm một chút,

[00:29:57] mùi vị căn bản không phân biệt được.

[00:29:59] Cái này... Bảo Muội,

[00:30:00] chỉ riêng lô thịt đó thôi,

[00:30:01] chúng ta đã kiếm lời gấp mấy lần rồi.

[00:30:03] Thời buổi này làm gì có nhiều đồ thật như vậy.

[00:30:04] Gấp mấy lần?

[00:30:07] Bảo Muội,

[00:30:09] Thần Quy này đúng là bàn tính sắt.

[00:30:31] Làm gì đấy?

[00:30:32] Tôi nói này sư phụ,

[00:30:33] sư phụ nhầm rồi, nhầm rồi.

[00:30:35] Đây... đây là rượu cao lương bình thường, không phải rượu tiến cung.

[00:30:38] Rượu... rượu này không thể trộn lẫn được.

[00:30:39] Ai da!

[00:30:40] Ngươi xem cái vò này, rượu này, còn có niêm phong này,

[00:30:45] tất cả đều là Tôn Công Công lấy từ nội đình ra.

[00:30:48] Không sai đâu, không sai.

[00:30:50] Tôi không nói cái niêm phong này,

[00:30:51] tôi nói rượu này không phải thật.

[00:30:53] Thời buổi này lấy đâu ra thật chứ.

[00:30:56] Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên, quy củ, quy củ, quy củ, nhanh lên, nhanh lên.

[00:31:00] Phải rồi, Vương Thất, rượu chúng ta cho quan lớn quyền quý uống,

[00:31:03] đều là rượu thật cả.

[00:31:05] Họ nói là thật thì được rồi.

[00:31:08] Người bình thường cũng chưa từng uống qua,

[00:31:11] làm sao biết thật giả thế nào.

[00:31:13] Sư phụ, lại có rượu đến rồi.

[00:31:14] Nhanh, nhanh, vào trong, vào trong, vào trong.

[00:31:16] Để vào trong đi.

[00:31:17] Vào trong, vào trong, vào trong.

[00:31:18] Vào trong.

[00:31:23] Cái này cũng quá thất đức rồi.

[00:31:25] Không được, rượu này tôi không thể nhận.

[00:31:28] Sư phụ, rượu này tôi không thể lấy.

[00:31:32] Xưởng rượu này Thẩm Đại quan nhân có cổ phần đấy.

[00:31:34] Ông ấy nói là được rồi, hiểu chưa?

[00:31:36] Các người...

[00:31:37] Các người làm thế này,

[00:31:39] Thẩm đại ca chắc chắn không biết đâu.

[00:31:40] Vương Thất, ngươi...

[00:31:42] Ngươi quá thật thà rồi.

[00:31:43] Làm chuyện này, nếu cấp trên không chỉ đạo thì cấp dưới ai dám làm?

[00:31:47] Lại đây, lại đây, lại đây.

[00:31:49] Cái gì?

[00:31:50] Ý ông là các người làm như vậy là do Thẩm đại ca chỉ đạo?

[00:31:56] Ta chẳng nói gì cả.

[00:31:57] Được rồi, ngươi mang chỗ rượu này đi là được rồi.

[00:32:08] Đại ca. Vương Thất, sao vậy?

[00:32:11] Bận rộn cả ngày,

[00:32:11] mệt rồi phải không? Lại đây, lại đây, ngồi, ngồi, ngồi.

[00:32:16] Đại ca, có chuyện này tôi phải hỏi huynh.

[00:32:18] Huynh phải nói thật với tôi.

[00:32:20] Vương Thất, hai chúng ta là huynh đệ,

[00:32:23] này...

[00:32:25] ...có chuyện gì không thể nói?

[00:32:26] Đại ca chưa bao giờ xem cậu là người ngoài, phải không?

[00:32:31] Có phải thiếu tiền tiêu rồi không?

[00:32:32] Không phải chuyện đó.

[00:32:33] Đại ca, vừa rồi tôi đến nhà bếp hỏi rồi,

[00:32:35] lô thịt lợn bệnh kia huynh đã bán rồi.

[00:32:38] Họ nói là ý của huynh.

[00:32:39] Ai da, Vương Thất.

[00:32:41] Cậu chỉ vì chuyện này thôi sao?

[00:32:42] Đại ca,

[00:32:43] còn lô rượu tiến cung kia nữa, cũng đều là giả.

[00:32:47] Lại đây, lại đây, uống trà.

[00:32:53] Lão Thiết.

[00:32:54] Đây là Bạch Mao Hầu của núi Vũ Di.

[00:32:57] Trà thượng hạng đấy, thử xem.

[00:33:03] Thơm.

[00:33:05] Thật ra,

[00:33:07] đây là Sao Thanh cấp ba của phủ Hàng Châu.

[00:33:10] Gạo bán ở tửu lầu nói là Tiểu Trạm Đạo ở Thiên Tân.

[00:33:14] Thật ra...

[00:33:15] ...là gạo cũ Chỉ Huy Sứ điều từ quân biên phòng về.

[00:33:18] Đại ca, thật sao?

[00:33:21] Làm ăn mà,

[00:33:22] khách ăn vào không bệnh không tật,

[00:33:24] không ai nói gì.

[00:33:26] Chúng ta thì kiếm được tiền, chẳng phải là đôi bên cùng có lợi sao?

[00:33:30] Đại ca, như vậy không tốt.

[00:33:33] Vương Thất,

[00:33:35] lương tháng này,

[00:33:36] đại ca tăng gấp đôi cho cậu.

[00:33:38] Đại ca!

[00:33:41] Số tiền này từ đâu mà ra?

[00:33:43] Chính là từ tiết kiệm chi tiêu, mở rộng nguồn thu mà ra.

[00:33:46]

[00:33:47] Cả thành có biết bao nhiêu tửu lầu.

[00:33:49] Chúng ta bán gì họ bán nấy.

[00:33:52] Làm sao cạnh tranh với người ta?

[00:33:53] Cách tốt nhất là giảm chi phí.

[00:33:57] Đại ca, tôi lại không nghĩ như vậy.

[00:34:00] Chúng ta làm ăn thì phải thật thà,

[00:34:02] hàng thật giá thật, già trẻ không lừa dối, có uy tín có đạo nghĩa.

[00:34:05] Vậy khách hàng chẳng phải tự nhiên sẽ đến sao?

[00:34:06] Cậu toàn là kiểu cũ rồi.

[00:34:08] Cuộc sống phải ngày một tốt hơn.

[00:34:12] Việc buôn bán cũng vậy,

[00:34:14] phải ngày một tiến bộ.

[00:34:16] Đây gọi là tiến bộ sao?

[00:34:17] Đây gọi là lừa đảo!

[00:34:19] Vương Thất, bây giờ ai mà không lừa đảo?

[00:34:22] Cả thành nhiều tửu lầu như vậy,

[00:34:24] họ lừa đảo còn ghê hơn chúng ta nhiều.

[00:34:26] Vậy thì sớm muộn gì họ cũng gặp chuyện.

[00:34:28] Yên tâm đi, có Cẩm Y Vệ chống lưng cho chúng ta,

[00:34:32] ai dám động đến đồ của chúng ta?

[00:34:34] Thế nhưng từ lúc khai trương đến giờ,

[00:34:38] chỉ nộp một chút thuế thôi.

[00:34:40] Tại sao?

[00:34:41] Bởi vì có Tôn Công Công đã dàn xếp xong với Hộ Bộ rồi.

[00:34:45] Hộ Bộ thì dàn xếp xong rồi,

[00:34:48] nhưng lương tâm thì không dàn xếp được.

[00:34:49] Vương Thất, cậu đang nói gì với tôi vậy?

[00:34:51] Đại ca, chúng ta làm nghề này đều là đồ ăn thức uống cho người ta,

[00:34:55] chúng ta không thể làm chuyện gì có lỗi với lương tâm của mình được.

[00:34:58] Vương Thất!

[00:34:59] Cậu nói gì vậy?

[00:35:00] Lương của cậu từ đâu mà ra?

[00:35:03] Chính là dựa vào những mánh khóe này, cậu còn nói lương tâm gì với tôi?

[00:35:07] Tôi cảm thấy cầm loại tiền này trong lòng áy náy, áy náy.

[00:35:11] Vậy cậu đừng lấy.

[00:35:13] Ý tôi chính là vậy.

[00:35:15] Vương Thất, cậu có ý gì đây?

[00:35:19] Đại ca, huynh làm như vậy,

[00:35:21] tôi muốn xin nghỉ việc này.

[00:35:23] Vương Thất!

[00:35:26] Tại sao?

[00:35:27] Chê ít à?

[00:35:29] Đại ca tăng thêm cho cậu hai lần nữa.

[00:35:31] Đây, đại ca sẽ không bạc đãi cậu đâu.

[00:35:35] Đại ca, tiền này tôi cầm thấy bỏng tay.

[00:35:39] Vương Thất, sao cậu cố chấp thế? Cầm lấy!

[00:35:42] Đại ca, cầm lấy! Không...

[00:35:44] Huynh... huynh bảo trọng.

[00:35:46] Không, không, Vương Thất!

[00:35:52] Vương Thất.

[00:35:53] Cậu thật sự muốn đi sao?

[00:35:57]

[00:35:59] Vương Thất, cầm lấy.

[00:36:01] Cầm lấy, cầm lấy.

[00:36:06] Đại ca, đêm đã khuya rồi, huynh về đi.

[00:36:08] Vương Thất, hai chúng ta là huynh đệ,

[00:36:11]

[00:36:15] Vương Thất,

[00:36:16] cậu còn nhớ lúc chúng ta còn nhỏ,

[00:36:17] chúng ta mặc quần thủng đũng đuổi theo gánh hát không?

[00:36:20] Tôi nhớ. Hai chúng ta chân trần,

[00:36:23] lật đật trèo đèo lội suối đuổi theo cả buổi trời.

[00:36:27] Chỉ để xem vở kịch đó.

[00:36:29] Nghĩ lại thật buồn cười.

[00:36:31] Bây giờ đại ca đây,

[00:36:32] có thể mời cả gánh hát đến tửu lầu hát rồi.

[00:36:35] Tôi vẫn thích hồi nhỏ hơn.

[00:36:38] Chân trần chạy theo gánh hát suốt ba ngày.

[00:36:41] Lúc đó không có tiền thì có gì tốt chứ?

[00:36:45] Chính vì không có tiền mới vui.

[00:36:47] Bây giờ có tiền rồi, chẳng vui chút nào.

[00:36:50] Nhưng cậu nói xem, những ngày không có tiền tôi cũng sợ lắm rồi.

[00:36:55] Không thể quên lúc nhỏ được.

[00:36:57] Tốt!

[00:36:59] Ta biết ngay Vương Thất sẽ rời bỏ Thẩm Quý mà.

[00:37:01] Hành động này có chí khí.

[00:37:03] Chí khí cái gì?

[00:37:05] Tôi thấy cậu ta căn bản là ngốc.

[00:37:06] Ngốc?

[00:37:08] Bảo Muội, muội nói xem Vương Thất có ngốc không?

[00:37:11] Cậu ấy...

[00:37:13] Cho nên mới nói,

[00:37:15] người ta mà không có tiền,

[00:37:16] đứng trước mặt người khác...

[00:37:17] Cậu ấy không muốn đồng lõa với Thẩm Quý,

[00:37:19] như vậy là ngốc sao?

[00:37:21] Cậu ấy thà không tăng lương cũng muốn rời bỏ hắn ta,

[00:37:24] như vậy là ngốc sao?

[00:37:25] Đây không phải ngốc thì chẳng lẽ là khôn ngoan?

[00:37:31] Tôi cảm thấy trên đời có người khôn ngoan, có người ngốc nghếch.

[00:37:34] Nhưng nếu ai cũng như Vương Thất thì tốt biết mấy.

[00:37:36] Lão gia, tôi thấy ngài cũng hồ đồ rồi.

[00:37:39] Ai cũng như Vương Thất thì thế gian này chỉ có một bầy bò.

[00:37:42] Theo tôi nói,

[00:37:43] nếu ai cũng như Thẩm Quý,

[00:37:45] thì thế gian này chính là một bầy rồng.

[00:37:47] Quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo mà (Người quân tử yêu tiền của, nhưng lấy phải đúng đạo lý).

[00:37:49] Nếu trên đời này ai cũng như Thẩm Quý,

[00:37:51] thì thế giới này sẽ không còn thái bình nữa đâu.

[00:37:53] Lão gia!

[00:38:00] Đại quan nhân.

[00:38:01] Đại quan nhân, sao vậy?

[00:38:03] Có người nhờ gửi thư đến,

[00:38:05] nói có người tìm ngài bàn chút chuyện.

[00:38:07] Tôn công công, tốt.

[00:38:10] Vương Thất, đại ca có chút việc,

[00:38:13]

[00:38:14] Cậu về đi.

[00:38:15] Tốt.

[00:38:16] Đi thôi.

[00:38:25] A Muội.

[00:38:26] Em xem, em xem.

[00:38:30] Em xem cái này.

[00:38:32]

[00:38:33]

[00:38:35] Đùa gì vậy?

[00:38:37] Chỉ Huy Sứ Đại Nhân thành ý như vậy, anh có thể không nhận sao?

[00:38:41] Em chưa về nhà chồng đã có nhiều đồ thế này.

[00:38:44] Nếu về nhà chồng rồi,

[00:38:46] em sẽ được hưởng phúc lớn thế nào.

[00:38:50] Em sẽ không gả cho ông ta đâu.

[00:38:54] Em gái, vẫn còn nghĩ đến Vương Thất à?

[00:38:58] Cậu ta sao có thể so sánh với Tướng quân được?

[00:39:00] Một con đom đóm dưới đất,

[00:39:02] một vầng trăng trên trời.

[00:39:05] Chỉ Huy Sứ Tướng quân đến hỏi cưới rồi.

[00:39:08] A Muội sắp gả đi rồi.

[00:39:15] Theo cái tên Vương Thất đó,

[00:39:17] em sẽ khổ cả đời.

[00:39:19] Em nói rõ cho anh biết,

[00:39:21] đời này muội sống là người của Vương Thất, chết là ma của Vương Thất.

[00:39:25] Em!

[00:39:26] Anh nói cho em biết,

[00:39:27]

[00:39:29] Em gả cũng phải gả, không gả cũng phải gả.

[00:39:32] Ca, Anh!...

[00:39:35] Phải.

[00:39:37] Bây giờ ngay cả việc ở tửu lầu tôi cũng mất rồi.

[00:39:40] A Muội theo tôi thật sự là khổ cả đời.

[00:39:45] Công Công...

[00:39:46] ...lời này là thật sao?

[00:39:48] Hoàng Thượng đã lệnh cho ta bắt tay chuẩn bị.

[00:39:51] Lần này chỉ ở gần kinh thành thôi, không đi xa.

[00:39:55] Công Công,

[00:39:56] ngài có thể...

[00:39:59] ...dẫn Hoàng Thượng đến tửu lầu của chúng ta không?

[00:40:01] Có.

[00:40:03] Hoàng Thượng lần này vi hành cũng chỉ là ăn uống vui chơi,

[00:40:07] xem xem dân gian có món đồ gì kỳ lạ cổ quái không,

[00:40:10] tìm chút mới lạ.

[00:40:11] Hoàng Thượng không quen thuộc với dân gian,

[00:40:14] này...

[00:40:15] ...đi đâu hay không đi đâu,

[00:40:16] chẳng phải là...

[00:40:17] ...Công Công ngài quyết định sao?

[00:40:20] Phải không?

[00:40:20] Không sai, không sai.

[00:40:23] Công Công, lần này có trò hay để xem rồi.

[00:40:26] Hoàng Thượng thích ăn gì nhất?

[00:40:29] Đương nhiên là bánh bao của Vương Thất rồi.

[00:40:39] Các ngươi theo ta đi tìm khắp thành phố xem ai?

[00:40:41] Tìm được Vương Thất lương tăng gấp bốn...

[00:40:43] Chạy bàn, chạy bàn, quản lý! Mau đi! Vâng!

[00:40:47] Ai da!

[00:40:49] Vương Thất, Vương Thất!

[00:40:51] Cậu đi đúng lúc thật đấy.

[00:40:54] Hại tôi còn phải đi khắp nơi tìm cậu.

[00:40:58] Vương Thất mất tích rồi?

[00:40:59] Cậu ấy xảy ra chuyện gì rồi?

[00:41:00] A Muội, cậu ấy không tìm em sao?

[00:41:07] Bình thường cậu ấy không như vậy.

[00:41:08] Bình thường cậu ấy ở trong tửu lầu, ngay cả ra đường cũng không ra.

[00:41:12] Sao lại như vậy chứ?

[00:41:13] Là tôi cũng không hiểu nổi, cậu ấy thân cô thế cô ở đây,

[00:41:17] không tìm em thì tìm ai?

[00:41:21] Đi tìm cậu ấy.

[00:41:22] A Muội!

[00:41:23] Đi đâu cũng không được đi!

[00:41:25] Anh không nghe thấy sao?

[00:41:26] Vương Thất đã mất tích rồi.

[00:41:27] Nếu em không đi tìm cậu ấy,

[00:41:28] cậu ấy nhất định đã xảy ra chuyện rồi.

[00:41:30] Anh để em đi!

[00:41:31] A Muội!

[00:41:33] Bảy ngày nữa Chỉ Huy Sứ sẽ đến đón dâu.

[00:41:35] Mấy ngày này em không được đi đâu.

[00:41:36] Ngoan ngoãn ở nhà cho anh.

[00:41:38] A Muội!

[00:41:39] Em...

[00:41:40] Anh đi tìm cậu ấy tiếp. Em ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe.

[00:41:44] Đừng vội.

[00:41:46] Em nhất định phải ở bên Vương Thất.

[00:41:49] A Muội, em yên tâm.

[00:41:52] Tất cả người trong tửu lầu anh đều cử đi rồi.

[00:41:54] Nhất định sẽ tìm được Vương Thất. Anh cũng tìm.

[00:41:58] Đại quan nhân, em cũng đi. Anh làm gì vậy?

[00:42:01] Em không được đi!

[00:42:03] Anh nói cho em biết,

[00:42:04] ngoài Vương Thất ra, em không gả cho ai cả.

[00:42:07] Em gả cũng phải gả, không gả cũng phải gả.

[00:42:09] Chuyện này anh quyết định.

[00:42:10] Không đến lượt em nữa rồi.

[00:42:13] Đi, chúng ta đi tìm tiếp.

[00:42:15] Nhất định phải tìm được Vương Thất.

[00:42:16] Vâng.

[00:42:17] Vâng.

[00:42:27] Đại ca, huynh vẫn tốt với tôi như vậy.

[00:42:30] Cả đêm không ngủ đi tìm tôi khắp nơi.

[00:42:33] Tôi... tôi thật sự có lỗi với huynh.

[00:42:38] Các ngươi, lũ thùng cơm vô dụng, cút hết cho ta!

[00:42:42] Cút!

[00:42:46] Không tìm được thì đừng ai quay về!

[00:42:52] Công Công, Công Công...

[00:42:58] Từ sau vụ bánh bao nhân thịt người,

[00:43:00] Hoàng Thượng vẫn luôn canh cánh chuyện Vương Thất chịu oan ức.

[00:43:04] Lần này Hoàng Thượng đến nhất định phải gặp cậu ta.

[00:43:09] Hoàng Thượng đã mở kim khẩu rồi.

[00:43:11] Lần này ngự bút nhất định phải đề tặng một tấm biển cho bánh bao Vương Thất.

[00:43:16] Ngự biển?

[00:43:17] Bánh bao tựa như biển?

[00:43:19] Vậy thì thật là hoàng ân bao la.

[00:43:22] Hoàng ân bao la này chỉ có thể rơi xuống tửu lầu của chúng ta thôi.

[00:43:26] Ngự thư kim biển.

[00:43:28] Phải được treo ở tửu lầu của chúng ta.

[00:43:30] Công Công.

[00:43:31] Ngài nói không sai.

[00:43:32] Chỉ là hiện giờ...

[00:43:34] ...chúng ta phải bắt đầu thế nào?

[00:43:37] Bắt đầu từ bánh bao.

[00:43:39] Ngày mai Hoàng Thượng sẽ xuất cung vi hành.

[00:43:43] Hôm nay nhất định phải tìm Vương Thất về cho ta!

[00:43:46] Hôm nay... hôm nay...

[00:43:48] Cậu ta không phải người địa phương.

[00:43:50] Ở đây không thân không thích.

[00:43:54] Cậu ta nhất định ở trọ trong quán trọ.

[00:43:59] Tìm hết các quán trọ trong thành cho ta!

[00:44:02] Công Công, các quán trọ trong thành đều tìm hết rồi.

[00:44:06] Vương Thất đều không đến đó.

[00:44:11] Tên này chết ở đâu rồi?

[00:44:13] Hôm nay không tìm được cậu ta,

[00:44:15] mai Hoàng Thượng đến mà chúng ta không có bánh bao,

[00:44:19] cái ngự biển này...

[00:44:21] ngươi cũng đừng mong nữa.

[00:44:24] Công Công...

[00:44:26] Tôi sẽ tìm được Vương Thất.

[00:44:27] Chỉ có một trường hợp Vương Thất nhất định sẽ xuất hiện.

[00:44:31] Gì?

[00:44:33] Chỉ cần A Muội xuất giá,

[00:44:35] Vương Thất nhất định sẽ ra mặt.


 0 মন্তব্য sort   ক্রমানুসার