अगला

Thần Tài đến 1999 - Truyền Kỳ Thần Tài tập 24 - Diễn viên chính: Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng

1 विचारों· 05/07/25
duongvu88
duongvu88
3 ग्राहकों
3

⁣⁣"Truyền kỳ Thần Tài" là một bộ phim truyền hình Trung Quốc mang đậm màu sắc dân gian và hài hước, kể về hành trình "giáng trần" của Thần Tài để giúp người dân hiểu rõ đạo lý về tiền bạc, nhân quả và lòng thiện lương. Trong mỗi tập, Thần Tài không chỉ giải quyết những mâu thuẫn trong cuộc sống đời thường mà còn truyền tải thông điệp sâu sắc về cách đối nhân xử thế và quản lý tài chính. Phim có sự tham gia của dàn diễn viên nổi tiếng như Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng, Lưu Vi và Từ Tĩnh Lôi, mang đến nhiều tình tiết dí dỏm, cảm động và gần gũi với đời sống thực tế.
Phim gồm 4 phần nhỏ:

Phần 1: Thần Tài không phải người; tập 1-8

Phần 2: Thần Tài thương người tốt: tập 9-15

Phần 3: Thần Tài cũng là người: tập 16-22

Phần 4: Hổ không ăn thịt người: tập 23-28

और दिखाओ

[00:00:17] Kính Thần Tài, mời Thần Tài

[00:00:21] Chiêu tài tiến bảo, bái Thần Tài

[00:00:25] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:30] Tài nguyên cuồn cuộn tới.

[00:00:31] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:34] Tài nguyên cuồn cuộn, hương hỏa vượng

[00:00:37] Thần Tài cũng là người

[00:00:41] Cũng có lòng nhân ái

[00:00:44] Trách Thần Tài, mắng Thần Tài

[00:00:47] Không giúp người nghèo, giúp người giàu

[00:00:51] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:00:52] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:54] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:00:59] Tài nguyên cuồn cuộn chỉ là một giấc mộng

[00:01:03] Thần Tài không phải người

[00:01:07] Ta là thần

[00:01:09] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:01:21] Người người đều mơ phát tài

[00:01:24] Kiếm tiền không thể mất lương tâm

[00:01:29] Tiền bạc không phân thiện ác

[00:01:33] Thần tiên biết thương người tốt

[00:01:39] Có tiền nó có thể khiến người biến xấu

[00:01:43] Không tiền, xấu biến thành tốt

[00:01:47] Thiên thời địa lợi nhân hòa, tài nguyên rộng mở

[00:01:51] Chiêu tài tiến bảo, xem Thần Tài

[00:01:55] Phát tài, đúng lúc!

[00:01:58] Kiếm tiền phải có đạo lý!

[00:02:13] «Thần Tài Đến» Hổ không ăn thịt người

[00:02:17] Tập 2

[00:02:35] Bảo Muội

[00:02:37] Bảo Muội, muội đừng đi

[00:02:49] Nóng giận lớn như vậy làm gì?

[00:02:53] Muội ở đây, muội không đi đâu.

[00:02:58] Muội không đi?

[00:03:03] Không đi thì tốt.

[00:03:06] Muội phải nhớ kỹ,

[00:03:08] sau này dù chịu ấm ức lớn thế nào,

[00:03:12] muội cũng không được nói đi là đi.

[00:03:14] Muội đi rồi,

[00:03:17] ta biết phải làm sao?

[00:03:19] Ngài nói gì?

[00:03:21] Nói lại lần nữa đi.

[00:03:28] Câu đó, câu vừa rồi ngài nói đó.

[00:03:32] Nói lại lần nữa đi.

[00:03:34] Tôi muốn nghe, tôi... tôi thích nghe.

[00:03:39] Bảo Muội, muội về rồi à.

[00:03:44] Ta có nói gì đâu.

[00:03:45] Ngài có nói, ngài có nói!

[00:03:47] Ngài nói sau khi tôi đi rồi,

[00:03:50] ngài biết phải làm sao?

[00:03:52] Ý ta là...

[00:03:58] Muội... muội đi rồi,

[00:04:01] chúng tôi biết làm sao?

[00:04:03] Chúng tôi?

[00:04:04] Ta... ta... Chiêu Ca...

[00:04:09] Ngài lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng vậy.

[00:04:13] Ngài biết không, vốn dĩ tôi không muốn về.

[00:04:17] Tôi muốn ngài mãi mãi không gặp được tôi nữa.

[00:04:22] Tôi muốn về.

[00:04:24] Về trời.

[00:04:30] Bảo Muội, muội xem muội kìa.

[00:04:34] Chúng ta là thần tiên.

[00:04:37] Thần tiên sao lại có nhà được, phải không?

[00:04:39] Chúng ta ở là miếu.

[00:04:42] Chúng ta ở là dùng gạch đá,

[00:04:44] gỗ và ngói xây thành miếu.

[00:04:50] Tôi cứ nói đó là nhà đấy.

[00:04:52] Thần tiên ở trên trời không dám có nhà.

[00:04:55] Ở nhân gian cũng không nên có nhà sao?

[00:04:58] Làm thần tiên,

[00:05:00] đen đủi đến thế sao?

[00:05:02] Hoàng thượng, Hoàng thượng

[00:05:04] Được rồi, được rồi, được rồi.

[00:05:05] Chúng ta đừng vào lúc đêm hôm khuya khoắt

[00:05:08] thảo luận vấn đề phức tạp như vậy, được không?

[00:05:11] Bất kể là nhà hay là miếu,

[00:05:13] dù sao ta thấy muội về là tốt rồi.

[00:05:15] Về là tốt rồi.

[00:05:19] Xui xẻo là Chiêu Ca đi tìm muội cả buổi rồi,

[00:05:21] còn chưa biết khi nào mới về nữa.

[00:05:25] Anh ấy đi tìm tôi?

[00:05:28] Là ý của ngài,

[00:05:30] hay là tự anh ấy muốn đi?

[00:05:33] Đương nhiên là...

[00:05:38] Đương nhiên là tự anh ấy muốn đi.

[00:05:40] Ta sao có thể chỉ đạo anh ấy được, phải không?

[00:06:43] Tôi biết cậu cũng đang tìm cô nương đó.

[00:06:47] Nhưng cứ thế này thì không phải cách.

[00:06:53] Chúng ta cũng không cần vì một cô nương mà liều mạng,

[00:06:55] phải không? Hay là hai ta hợp tác.

[00:06:59] Hợp tác thế nào?

[00:07:00] Cậu nghĩ xem,

[00:07:01] một người, hai chúng ta cùng đi tìm.

[00:07:04] Tìm được rồi, chúng ta ai cũng đừng động thủ,

[00:07:07] đánh rắn động cỏ mà.

[00:07:09] Chúng ta về nhà báo cáo với chủ nhân xem nên làm thế nào,

[00:07:13] nghe theo họ.

[00:07:15] Nhiệm vụ của chúng ta chẳng phải cũng coi như xong rồi sao?

[00:07:18] Được.

[00:07:33] Ối.

[00:07:34] Sao mình lại ngủ quên ở đây thế này?

[00:07:39] Bảo Muội à?

[00:07:43] Bảo Muội!

[00:07:51] Đi rồi.

[00:07:58] Không có lương tâm

[00:08:19] Đợi đã, đợi đã.

[00:08:20] Đợi gì?

[00:08:22] Tìm không thấy đâu.

[00:08:23] Tìm thế này cũng không phải cách.

[00:08:30] Đây là tiệm giấy à?

[00:08:32] Ồ, mau vào đi.

[00:08:34] Nhanh, nhanh, nhanh, nhanh, vào đi, đừng nói nữa, nhanh.

[00:08:36] Ông chủ, chào ông.

[00:08:40] Tiểu Lý Tử.

[00:08:42] Gần đây khá lắm nhỉ?

[00:08:44] Cũng tàm tạm.

[00:08:48] Mượn cây bút dùng chút. Không vấn đề. Cảm ơn nhé.

[00:08:52] Giấy bút cho cậu. Đây, đợi đã.

[00:08:58] Phải gầy đi một chút

[00:08:59] Đúng.

[00:09:01] Gầy thêm chút nữa. Đúng, đúng, đúng.

[00:09:07] Bác ơi, bác ơi.

[00:09:09] Bác có thấy cô gái này không?

[00:09:10] Bác thấy không?

[00:09:11] Bác xem cô nương này.

[00:09:15] Ông chủ, lại đây.

[00:09:18] Ông xem cô nương này, thấy bao giờ chưa?

[00:09:26] Ở đây nè! Đây! Đây!

[00:09:33] Bảo Muội! Cuối cùng cũng tìm thấy rồi!

[00:09:35] Đi đâu vậy hả?

[00:09:37] Mang rượu mang thức ăn lên! Có ngay! Rượu thịt đến đây!

[00:09:41] Đừng ăn một mình.

[00:09:42] Qua bên kia ngồi.

[00:09:43] Nào nào nào, mời bên này, mời bên này.

[00:09:44] Đừng ăn rau không, lại đây uống cùng đi.

[00:09:46] Được, được, uống thì uống.

[00:09:48] Nào nào nào, mời.

[00:09:50] Nào nào nào, ngồi, ngồi, ngồi. Ngồi đây.

[00:09:54] Tốt, hôm nay chúng ta phải uống cho đã.

[00:09:57] Đúng, làm chúng tôi khổ sở quá.

[00:10:00] Chúng ta uống cho đã đi.

[00:10:02] Rót đầy, rót đầy. Nâng ly, nâng ly.

[00:10:05] Nào, uống! Uống! Dzô!

[00:10:07] Nào, cạn!

[00:10:11] Tốt! Lại nào, lại nào! Rót tiếp, rót tiếp!

[00:10:14] Rót đầy! Nào, cạn ly!

[00:10:19] Uống!

[00:10:21] Uống tiếp!

[00:10:22] Cậu rót vào đây!

[00:10:45] Ngài có gì căn dặn?

[00:10:53] Việc này...

[00:10:55] Việc này không hay lắm thì phải?

[00:10:57] Được, được, được, được.

[00:11:16] Nhanh lên, đốt cái này đi! Được rồi! Nào nào nào nào! Biết rồi!

[00:11:50] Người đâu?

[00:11:52] Ông chủ!

[00:11:54] Đây đây đây!

[00:11:55] Khách quan, có việc gì không ạ?

[00:11:57] Người đâu?

[00:11:59] Hai người bạn của tôi đâu?

[00:12:00] Không thấy.

[00:12:01] Không phải ngài đến một mình sao?

[00:12:05] Nói bậy!

[00:12:08] Rõ ràng là một nam một nữ,

[00:12:10] ngồi cạnh tôi, cùng tôi uống rượu.

[00:12:12] Sao các người đều nói không thấy, chỉ có mình tôi thôi?

[00:12:15] Khách quan, vị khách quan này, thật sự chỉ có một mình ngài.

[00:12:18] Chắc là ngài uống say quá rồi.

[00:12:19] Phải, phải, chỉ có một mình ngài đến thôi.

[00:12:24] Thật sự một mình?

[00:12:25] Thật sự một mình.

[00:12:26] Không sai, chính là một mình, chỉ một mình ngài.

[00:12:32] Bảo Muội...

[00:12:37] Tôi biết ngay sự việc sẽ thành ra thế này mà.

[00:12:39] Chiêu Ca, anh... anh làm sao thế?

[00:12:41] Lão gia giúp người khác mua quan,

[00:12:43] việc thiên đình không cho phép, anh cũng không ngăn cản.

[00:12:45] Cứ trơ mắt nhìn lão gia phạm lỗi.

[00:12:47] Chúng ta là thần tiên.

[00:12:49] Thần tiên không được phép để người ta bàn tán.

[00:12:52] Bảo Muội, Bảo Muội, Bảo Muội! Muội ồn ào cái gì?

[00:12:54] Muội có hiểu không hả?

[00:12:56] Ta đây gọi là lấy độc trị độc.

[00:12:59] Trịnh Tú Tài là người tốt.

[00:13:00] Anh ta làm quan chắc chắn sẽ làm một vị quan tốt.

[00:13:02] Bình thường luôn nói quan trường đen tối.

[00:13:05] Giờ thì sao? Tự mình khuấy đục nước lên.

[00:13:07] Ta chính là đang tạo ra một vị quan tốt mà.

[00:13:10] Đúng, đúng, đúng.

[00:13:11] Lão gia nói có lý.

[00:13:12] Lão gia không chỉ thành toàn cho một tú tài,

[00:13:14] mà là thành toàn cho bá tánh cả huyện.

[00:13:16] Tôi không thấy lão gia làm sai chuyện gì cả.

[00:13:18] Chính thế.

[00:13:19] Anh ta bây giờ là người tốt,

[00:13:20] sau này chắc chắn sẽ là quan tốt sao?

[00:13:22] Trần Thế Mỹ trước khi làm quan chẳng phải cũng là người tốt sao?

[00:13:25] Đúng vậy, lão gia. Trần Thế Mỹ làm quan thì xấu xa vô cùng.

[00:13:28] Bảo Muội nói cũng rất đúng.

[00:13:30] Đúng cái gì mà đúng?

[00:13:31] Đúng cái gì mà đúng?

[00:13:33] Người xử chém Trần Thế Mỹ là ai?

[00:13:35] Là Bao Chửng, đúng không?

[00:13:36] Bao Long Đồ, em có thể nói ông ấy không phải quan tốt sao?

[00:13:38] Bao Long Đồ trước khi làm quan nếu không phải người tốt,

[00:13:40] ông ấy có thể làm quan tốt được không?

[00:13:43] Nói cũng có lý.

[00:13:48] Cỏ đầu tường, gió chiều nào che chiều ấy.

[00:13:49] Bên nào gió lớn anh ngả theo bên đó.

[00:13:52] Nhưng tôi... Không có chủ kiến.

[00:13:55] Vậy tôi về trước đây.

[00:14:05] Bảo Muội à...

[00:14:07] Mũ ô sa trên đời này là có số lượng.

[00:14:10] Không phải người tốt đội thì là kẻ xấu đội.

[00:14:14] Chúng ta sao không thử đánh cược một phen?

[00:14:16] Chúng ta tạo ra một vị quan tốt.

[00:14:19] Muội nghĩ xem, ta là Thần Tài, một lần chỉ cứu được một người.

[00:14:22] Nếu chúng ta tạo ra một thanh quan, một vị quan tốt,

[00:14:25] vậy thì có thể cứu vạn dân.

[00:14:27] Nói thì nói vậy,

[00:14:29] nhưng một khi đã bắt đầu,

[00:14:30] sau này phải làm sao?

[00:14:31] Rốt cuộc ngài có thể giúp anh ta bao nhiêu?

[00:14:33] Nếu anh ta muốn làm hoàng đế, ngài có giúp được không?

[00:14:39] Lời này của em có chút vô lý rồi.

[00:14:41] Ta đương nhiên chỉ có thể giúp anh ta một lần.

[00:14:43] Những chuyện khác phải dựa vào nỗ lực của chính anh ta.

[00:14:45] Ta với anh ta, anh ta với ta,

[00:14:47] không còn liên quan gì nữa.

[00:14:49] Lão gia,

[00:14:51] chẳng phải ngài đã hứa với Trịnh Tú Tài rằng

[00:14:52] trước khi anh ta về sẽ chăm sóc tốt cho Quan cô nương sao?

[00:14:57] Ta... ta có nói sao?

[00:15:00] Ngài nói rồi mà, lão gia. Tôi sao có thể nhớ nhầm được?

[00:15:06] Tiểu Khả,

[00:15:07] Cậu nghĩ lại kỹ xem.

[00:15:10] Ta... ta có nói sao?

[00:15:12] Lão gia không nói!

[00:15:15] Là tôi nói! Tôi nói!

[00:15:18] Không phải ngài nói, là tôi nhớ nhầm! Phải rồi mà.

[00:15:29] Ra là thế.

[00:15:34] Thế nào?

[00:15:35] Giờ tôi hiểu cả rồi.

[00:15:38] Không phải, muội hiểu cái gì?

[00:15:41] Ngài điều người đàn ông của người ta đi xa,

[00:15:44] tự mình ở lại chăm sóc cô nương nhà người ta.

[00:15:52] Đàn ông các người chẳng ai tốt lành!

[00:15:55] Bảo Muội!

[00:15:58] Bảo Muội! Bảo Muội!

[00:16:02] Muội nghe xem muội đã nói những lời gì?

[00:16:07] Muội đâu có chút khí chất và tu dưỡng của thần tiên thượng giới nào?

[00:16:11] Muội chẳng khác gì một người phụ nữ trần tục dung tục nhất, nông cạn nhất!

[00:16:15] Phụ nữ trần gian!

[00:16:15] Có lẽ còn không bằng...

[00:16:19] bằng...

[00:16:21] Thế sao?

[00:16:24] Đúng! Không sai!

[00:16:25] Bất kỳ người phụ nữ trần gian nào cũng dịu dàng, hiền thục hơn muội,

[00:16:28] hiểu rõ đại nghĩa.

[00:16:30] Tiếc là giờ ngài mới hiểu ra.

[00:16:33] Tục ngữ nói rất hay, mất bò mới lo làm chuồng.

[00:16:39] Lão gia! Lão gia! Lão gia!

[00:16:42] Ngài thật là tấm gương sáng treo cao, minh xét thu hào.

[00:16:44] Thấu rõ, thấu rõ lòng tôi.

[00:16:47] Nói gì vậy?

[00:16:48] Lộn xộn cả lên! Nói đơn giản đi, đơn giản đi! Chính là nói,

[00:16:52] ngài đoán đúng rồi.

[00:16:55] Vừa rồi,

[00:16:56] tôi đặc biệt đi tra khảo ông chủ tửu lầu đó.

[00:16:58] Ông ta thừa nhận rồi.

[00:16:59] Ở đó tôi thật sự đã gặp một cô nương.

[00:17:03] Đó không phải là ảo giác của Tiểu Lý Tử tôi.

[00:17:05] Tốt! Vậy cô nương đó giờ ở đâu?

[00:17:08] Nhớ cái gã hay đấu đá với chúng ta không?

[00:17:13] Cái gã họ Triệu đó! Cô nương đó bây giờ đang ở chỗ hắn.

[00:17:17] Giữa thanh thiên bạch nhật lại bắt cóc cô nương đi.

[00:17:21] Đến giờ vẫn không rõ sống chết.

[00:17:25] Thế thì gay go rồi.

[00:17:27] Gã họ Triệu đó vốn đã căm hận cô nương ấy trong lòng.

[00:17:30] Vậy... vậy... vậy phải làm sao đây?

[00:17:33] Vậy...

[00:17:34] Lão... lão... lão gia đừng vội, đừng vội, đừng vội, đừng vội!

[00:17:37] Tiểu Lý Tử tôi,

[00:17:38] cho dù phải vào nước sôi lửa bỏng cũng sẽ đi cùng ngài,

[00:17:42] trừ bạo an dân, phò trợ chính nghĩa!

[00:17:46] Tốt!

[00:17:56] Nghe nói có vở "Vây Ngụy cứu Triệu".

[00:18:00] Hôm nay xem thử xem sao.

[00:18:03] Đi thôi! Tiểu Lý ca, thế này có ổn không?

[00:18:06] Hôm nay chúng ta ra ngoài không phải để đi dạo phố.

[00:18:09] Với lại chúng ta còn có nhiệm vụ trên người mà.

[00:18:15] Cậu không nói, tôi không nói, ai biết được?

[00:18:17] Vậy ý của anh là... Vây Ngụy cứu Triệu.

[00:18:20] Minh đoạn? Hay đấy, nghe qua chưa?

[00:18:23] Chưa.

[00:18:25] Với lại, lỡ như ở trong đó tìm được chút manh mối thì sao?

[00:18:29] Vậy thì...

[00:18:33] Cậu nghe trước đi.

[00:18:39] Tiểu Lý ca!

[00:18:41] Tiểu Lý ca, anh... anh đừng dọa tôi.

[00:18:42] Tiểu Lý ca về rồi!

[00:18:44] Tiểu Lý ca!

[00:18:45] Các cậu đâu biết,

[00:18:47] chúng tôi ra ngoài làm chuyện lớn.

[00:18:48] Anh đứng dậy đi, Tiểu Lý ca.

[00:18:49] Tiểu Lý ca! Tiểu Lý ca, anh từ từ thôi! Đỡ Tiểu Lý ca.

[00:18:52] Anh không sao chứ, anh Tiểu Lý ca?

[00:18:56] Anh chậm thôi, chậm thôi.

[00:19:01] Anh ngồi xuống, anh ngồi xuống.

[00:19:03] Anh xem này... Đây... đây là sao vậy? Đây là...

[00:19:07] Sao vậy?

[00:19:08] Chuyện lớn rồi! Mau đi gọi lão gia đi!

[00:19:10] Nhanh lên! Mau đi đi!

[00:19:12] Tiểu Lý ca! Tiểu Lý ca!

[00:19:15] Tiểu Lý ca!

[00:19:16] Lão gia! Không phải ngài bảo đi ra phố tìm cô nương đó sao?

[00:19:20] Không biết sao anh ấy lại thành ra thế này.

[00:19:22] Ngài xem!

[00:19:31] Tiểu Lý tử

[00:19:33] Lão gia! Lão gia!

[00:19:35] Tôi tìm được cách rồi!

[00:19:37] Tìm được cách cứu cô nương đó rồi!

[00:19:38] Thật sao? Thật!

[00:19:40] Ngài ngồi đây, dựa vào đây. Tốt, tốt, tốt.

[00:19:41] Hôm nay tôi đến quán trà nghe kể chuyện,

[00:19:45] kể về thời Chiến Quốc,

[00:19:46] câu chuyện Tôn Tẫn và Bàng Quyên đấu trí.

[00:19:49] Trong đó có một kế sách rất nổi tiếng.

[00:19:55] Đó chính là... Vây...

[00:19:59] Vây...

[00:20:04] ...cứu Triệu, phải không?

[00:20:14] Vây... Vây cứu Triệu!

[00:20:17] Đúng, đúng! Vây Ngụy cứu Triệu!

[00:20:20] Tôi... tôi đúng là hồ đồ rồi.

[00:20:24] Sao thế này?

[00:20:26] Vây Ngụy cứu...

[00:20:28] Vây Ngụy cứu Triệu!

[00:20:31] Ta ra ngoài làm chút việc.

[00:20:34] Các ngươi cứ vây trước đi. Đi thong thả. Ta đi vây Ngụy cứu Triệu đây.

[00:20:38] Đi thong thả, lão gia.

[00:20:48] Tiểu Lý ca.

[00:20:49] Lão gia gọi anh kìa.

[00:20:50] Lão gia không phải vừa đi rồi sao?

[00:20:53] Không phải gọi tôi, là gọi anh đó.

[00:20:55] Có việc gì?

[00:20:57] Tôi cũng không biết.

[00:21:02] Anh mau vào đi, Nhanh lên, anh mau vào đi!

[00:21:10] Lão gia?

[00:21:15] Lão gia!

[00:21:17] Tiểu Lý Tử!

[00:21:19] Thằng nhãi nhà ngươi giờ nói cho ta biết đi!

[00:21:21] Cái "Vây Ngụy cứu Triệu" này rốt cuộc nghĩa là gì?

[00:21:29] Lão gia, hóa ra ngài không biết.

[00:21:32] Nó... nó... nó... nó không phải là chữ này!

[00:21:37] Ngươi dám dọa ta!

[00:21:39] Ngươi... ta đánh... Đừng đánh, đừng đánh!

[00:21:43] Chạy! Ta cho ngươi chạy! Ta...

[00:21:50] Đứng lại!

[00:21:51] Còn chạy nữa ta dùng Phi Mạt trị ngươi!

[00:21:53] Đừng! Đừng! Đừng! Đừng! Đừng đừng!

[00:21:56] Lão gia! Tôi...

[00:21:56] Ta biết nó là một điểm! Mau nói, nghĩa là gì?

[00:21:59] Chữ "Vây" nào?

[00:22:00] Nó cũng không phải chữ "vị" trong "khẩu vị".

[00:22:02] Nó là chữ "Ngụy" trong nước Ngụy.

[00:22:04] À...

[00:22:06] Là nói mượn danh nghĩa một việc để làm một việc khác.

[00:22:14] Tức là, mượn danh nghĩa cướp dâu,

[00:22:18] bao vây nhà họ Quan.

[00:22:20] Vây mà không cướp.

[00:22:23] Chờ gã họ Triệu xuất hiện,

[00:22:26] thích lo chuyện bao đồng.

[00:22:28] Hắn xuất hiện thế nào?

[00:22:30] Hắn vừa xuất hiện, chúng ta có thể bắt hắn lại.

[00:22:33] Bốp bốp bốp! Nghiêm hình tra khảo!

[00:22:36] Cho đến khi hắn khai ra tung tích của cô nương kia.

[00:22:39] Đó chính là Vây Ngụy cứu Triệu vậy!

[00:22:42] Ta thật là quá thông minh mà!

[00:22:56] Cướp dâu! Cướp dâu! Một - Hai!

[00:23:00] Cướp dâu! Cướp dâu! Hả lòng hả dạ!

[00:23:03] Lão Hổ! Lão Hổ! Thông minh uyên bác!

[00:23:07] Cướp dâu! Cướp dâu!

[00:23:09] Hả lòng hả dạ!

[00:23:11] Mấy câu này học ở đâu thế

[00:23:15] Bịa đặt!

[00:23:18] Sao lại gọi là bịa đặt được?

[00:23:20] Bịa hay lắm! Bịa quá hay!

[00:23:24] Phong lưu thiên cổ!

[00:23:26] Cướp dâu! Cướp dâu! Hả lòng hả dạ!

[00:23:29] Lão Hổ! Lão Hổ!

[00:23:31] Phong lưu thiên cổ!

[00:23:33] Cướp dâu! Cướp dâu!

[00:23:35] Hả lòng hả dạ!

[00:23:37] Lão Hổ! Lão Hổ! Phong lưu thiên cổ!

[00:23:47] Chậm thôi.

[00:23:51] Nào nào nào.

[00:23:58] Lão gia, đã chuẩn bị xong cả rồi.

[00:24:01] Lần này hắn có mọc cánh cũng không bay được.

[00:24:05] Tốt! Làm rất đẹp!

[00:24:11] Canh chừng ở đây.

[00:24:12] Ta đi uống tách trà trước.

[00:24:13] Ngài đi đi, ngài đi đi.

[00:24:16] Đi thong thả.

[00:24:17] Thời thế thay đổi rồi! Đúng là thay đổi thật rồi!

[00:24:23] Lại đây, lại đây, lại đây, lại đây, lại đây!

[00:24:26] Hô lên!

[00:24:28] Cướp dâu! Cướp dâu! Một, hai!

[00:24:32] Cướp dâu! Cướp dâu!

[00:24:33] Hả lòng hả dạ!

[00:24:35] Lão Hổ! Lão Hổ! Phong lưu thiên cổ!

[00:24:38] Cướp dâu! Cướp dâu!

[00:24:39] Hả lòng hả dạ!

[00:24:43] Biết làm sao bây giờ?

[00:24:54] Hô lên, hô lên!

[00:24:55] Đúng, đúng, cái Lôi Lão Hổ này

[00:24:57] chưa bao giờ đến một nhà cướp dâu hai lần.

[00:24:59] Rốt cuộc là chuyện gì thế này?

[00:25:05] Hả lòng hả dạ!

[00:25:07] Con gái tôi sao mà khổ thế này! Cha, mẹ!

[00:25:12] Chúng ta ở đây

[00:25:12] sốt ruột cũng vô ích.

[00:25:14] Hay là để con ra ngoài xem sao,

[00:25:16] biết đâu có ai đó có thể giúp đỡ.

[00:25:22] Lão gia.

[00:25:23] Nhà họ Quan có người xin ra ngoài mua thức ăn.

[00:25:27] Nam hay nữ?

[00:25:29] Ăn mặc như đàn ông.

[00:25:31] Xách một cái giỏ tre đi mua đồ ăn.

[00:25:33] Đầu đội một miếng vải lau.

[00:25:35] Chỉ là nói chuyện không rõ ràng lắm.

[00:25:37] Là Quan cô nương! Ta mà đoán sai ta chặt đầu!

[00:25:42] Sau đó tôi cũng nghĩ vậy.

[00:25:44] Ngay cả kẻ ngốc cũng đoán ra được.

[00:25:53] Ra đi!

[00:25:55] Đi đi, đi đi, đi đi!

[00:25:56] Ai đây?

[00:26:20] Cũng được chứ?

[00:26:22] Ngồi! Không, không ngồi, không ngồi. Ngồi!

[00:26:26] Ngồi đi!

[00:26:30] Tiểu Lý Tử,

[00:26:31] có một chuyện không biết ngươi có phát hiện ra không.

[00:26:36] Kể từ khi...

[00:26:38] gặp cô nương không tên không họ kia,

[00:26:41] ta đối với Quan cô nương đã không còn hứng thú nữa.

[00:26:46] Thực ra, ngài không nói tôi cũng nhìn ra rồi.

[00:26:52] Tôi khâm phục ngài,

[00:26:53] cũng chính là khâm phục ở điểm này.

[00:26:56] Ngài luôn tiến thêm một bước trên trăm thước sào.

[00:27:02] Triệu đại ca!

[00:27:04] Triệu đại ca! Triệu đại ca!

[00:27:14] Triệu đại ca, anh ra đây!

[00:27:15] Anh đi đâu vậy?

[00:27:17] Triệu đại ca!

[00:27:20] Quan cô nương, tôi ở đây nè! Tôi ở đây!

[00:27:22] Triệu đại ca, anh đi đâu vậy?

[00:27:24] Làm tôi lo chết đi được!

[00:27:24] Tối qua đi hát bội ở Lưu Trang,

[00:27:27] về muộn quá nên ngủ thêm một lúc.

[00:27:28] Cô ăn mặc thế này, xảy ra chuyện gì sao, Triệu đại ca?

[00:27:31] Lôi Lão Hổ lại đến cướp dâu rồi!

[00:27:32] Quan cô nương!

[00:27:34] Sao vậy? Lôi Lão Hổ này...

[00:27:35] Lão Hổ lại đến cướp dâu? Sao lại thế?

[00:27:38] Đừng vội, đừng vội.

[00:27:40] Để tôi giúp cô.

[00:27:41] Hai người đừng lôi thôi nữa!

[00:27:43] Để cô ấy nói xong đã!

[00:27:44] Rốt cuộc là sao, cô nói đi!

[00:27:45] Không cần nói nữa!

[00:27:46] Tôi có cách rồi!

[00:27:47] Đợi tôi đi sắp xếp một chút.

[00:27:49] Một người cũng không được đi!

[00:27:51] Đi mất một người là không linh nữa đâu!

[00:28:20] Bảo Muội này rốt cuộc giở trò gì vậy?

[00:28:23] Đúng rồi, Chiêu Ca,

[00:28:24] lúc nãy Bảo Muội đi,

[00:28:26] đã thì thầm gì vào tai ngươi thế?

[00:28:27] Cô ấy nói,

[00:28:28] cô ấy nói để người không trân trọng cô ấy cả đời phải đau khổ.

[00:28:34] Vậy sao ngươi không nói sớm?

[00:28:37] Lão gia, chuyện này có gì mà kinh ngạc?

[00:28:40] Câu nói này rất bình thường.

[00:28:41] Tính cách cô ấy chẳng phải vẫn luôn như vậy sao?

[00:28:44] Bình thường?

[00:28:46] Để người không trân trọng cô ấy cả đời đau khổ...

[00:28:49] Hậu... Chiêu Ca!

[00:28:52] Ngươi... ngươi thật hồ đồ!

[00:28:56] Triệu đại ca, sốt ruột cũng vô ích.

[00:28:58] Tôi thấy chúng ta nên mau chóng về.

[00:29:00] Nhà tôi chắc chắn xảy ra chuyện rồi.

[00:29:07] Triệu đại ca!

[00:29:09] Đưa tôi, đưa tôi!

[00:29:11] Đưa tôi, đưa tôi! Đưa tôi!

[00:29:14] Làm gì đó?

[00:29:16] Triệu đại ca!

[00:29:16] Đây này! Đây này! Đây này!

[00:29:20] Mẹ!

[00:29:21] Người đâu?

[00:29:23] Bảo Muội đâu? Ý cậu là ...

[00:29:25] cô nương đó? Đúng!

[00:29:26] Nó bị Lôi Lão Hổ đón đi rồi! Phải!

[00:29:30] Nó đúng là một cô nương tốt.

[00:29:35] Đi! Chậm thôi, chậm thôi! Cẩn thận, cẩn thận!

[00:29:44] Đây...

[00:29:46] Đây... đây đúng là thảm rồi, thảm rồi!

[00:29:49] Đây đâu giống phòng tân hôn! Đây là... Tiểu Lý Tử!

[00:29:52] Tôi đến đây!

[00:29:55] Lại đây, lại đây!

[00:29:58] Ngươi xem, đây đâu giống phòng tân hôn?

[00:29:59] Cái này... ta cướp dâu nhiều lần như vậy,

[00:30:01] lần này là thành tâm nhất.

[00:30:03] Trang trí phòng tân hôn!

[00:30:07] Nào nào, treo lên, treo lên, treo lên!

[00:30:11] Bên kia! Cao lên! Cao lên! Cao lên!

[00:30:17] Nhanh lên!

[00:30:41] Xin... xin lỗi.

[00:30:42] Vừa rồi tôi đối với họ có phải hơi thô bạo không?

[00:30:47] Nhưng mà đối với loại người như họ thì phải như vậy.

[00:30:52] Vả lại,

[00:30:54] con người tôi,

[00:30:56] chính là một người yêu ghét rõ ràng.

[00:31:00] Thật đấy, con người tôi,

[00:31:03] đặc biệt cần người khác hiểu mình.

[00:31:07] Được người khác hiểu là chuyện tốt.

[00:31:09] Anh biết không?

[00:31:13] Tôi biết.

[00:31:14] Được người khác hiểu là một chuyện rất hạnh phúc.

[00:31:17] Anh biết không?

[00:31:23] Tôi biết cô là ai.

[00:31:26] Cô không phải Quan Hiểu San.

[00:31:28] Cũng như tôi không phải Trư Bát Giới vậy.

[00:31:31] Cô... cô là vị tú tài thấy chuyện bất bình đó.

[00:31:36] Cũng là cô nương giả trai đó.

[00:31:39] Chính là người...

[00:31:41] là người có thể nhìn thấu tâm tư của tôi.

[00:31:44] Cũng là người ngày đầu tiên đã đánh giá cao tôi.

[00:31:49] Kể từ ngày cô biến mất trước mắt tôi,

[00:31:53] sau đó tôi...

[00:31:57] tôi ăn không ngon,

[00:32:00] ngủ không yên.

[00:32:01] Tôi gọi là ăn không ngon,

[00:32:03] tôi ngủ không muốn...

[00:32:07] Tao biết ngay là mày mà!

[00:32:12] Tao cho mày nghe lén! Cút!

[00:32:15] Cút ra ngoài!

[00:32:16] Tha cho...

[00:32:27] Không sao rồi.

[00:32:40] Lão gia lần nào cũng bắt tôi...

[00:32:42] lần nào cũng bắt chúng ta nghe phòng tân hôn.

[00:32:45] Sao lần này nghe, ông ấy lại nổi giận thế nhỉ?

[00:32:52] Lão gia không lẽ đã động lòng thật rồi?

[00:32:55] Nói thật nhé, hôm nay chúng tôi đi cướp dâu chính là vì cô.

[00:33:00] Thật sự là vì cô.

[00:33:01] Hôm đó Tiểu Lý Tử nói cô ở tửu lầu

[00:33:04] bị gã họ Triệu kia bắt đi.

[00:33:06] Tôi thật sự lo cô gặp phải độc thủ.

[00:33:08] Sau đó tôi nghĩ đi nghĩ lại,

[00:33:10] tôi đã nghĩ ra kế "Vây Ngụy cứu Triệu".

[00:33:13] Vây Ngụy cứu Triệu?

[00:33:15] Phải, phải, phải.

[00:33:18] Nói chính xác,

[00:33:19] đây là một... một... một câu chuyện.

[00:33:22] Vào thời cổ đại, rất lâu rất lâu trước đây rồi.

[00:33:25] Có một...

[00:33:27] Ái chà!

[00:33:29] Tóm lại câu chuyện này khá phức tạp,

[00:33:31] cô sẽ không hứng thú đâu.

[00:33:33] Nói tóm lại,

[00:33:35] tôi cướp dâu ấy mà,

[00:33:37] chính là để dụ gã họ Triệu kia ra.

[00:33:39] Dụ gã họ Triệu kia ra, chính là để cứu cô.

[00:33:41] Đúng là trời có mắt!

[00:33:45] Lại không khiến tôi tốn nhiều công sức.

[00:33:48] Không... không ngờ,

[00:33:49] tân nương mà hai vợ chồng nhà họ Quan đưa ra,

[00:33:52] lại... lại chính là cô! Thật thần kỳ!

[00:33:53] Thật thần kỳ! Thần kỳ!

[00:33:56] Vậy sao anh biết là tôi?

[00:33:58] Sao anh lại khẳng định vậy?

[00:33:59] Giọng nói! Đương nhiên là giọng nói rồi!

[00:34:07] Ngày đó, cô vừa ra là tôi biết ngay là cô rồi.

[00:34:12] Tôi nói cô nghe,

[00:34:13] tôi đưa cô lên kiệu hoa,

[00:34:15] tôi cưỡi ngựa, tôi vui lắm!

[00:34:17] Tôi... tôi... tôi...

[00:34:27] Cô không biết đâu,

[00:34:28] những lời cô nói hôm đó,

[00:34:31] cứ vang vọng mãi bên tai tôi.

[00:34:34] Cho nên tôi rất quen thuộc với giọng nói của cô.

[00:34:38] Cô không tin?

[00:34:40] Tôi... nếu tôi nói nửa lời dối trá,

[00:34:43] cho sét đánh tôi biến thành chó con!

[00:34:46] Tôi biến thành phụ nữ!

[00:34:47] Ngày nào cũng bị cướp dâu!

[00:34:48] Sao anh lại hài hước thế?

[00:34:50] Lần đầu tiên tôi thấy người như anh đó.

[00:34:59] Có thể cho tôi biết... tên của cô không?

[00:35:02] Tiểu nữ tử Bảo Muội.

[00:35:07] Tại hạ Lôi Lão Hổ.

[00:35:10] Lôi Lão Hổ,

[00:35:12] anh không thể không đi cướp dâu, làm người tốt sao?

[00:35:16] Tôi cướp dâu ở vùng này là nổi tiếng rồi.

[00:35:19] Mọi người đều biết tôi thích cướp dâu.

[00:35:21] Tôi giỏi cướp dâu.

[00:35:23] Ngay cả quan phủ cũng không làm gì được tôi.

[00:35:25] Nếu đột nhiên có một ngày tôi không cướp dâu nữa,

[00:35:27]

[00:35:30] Thậm chí sẽ coi tôi như phượng hoàng sa cơ mà đạp lên mấy cái.

[00:35:34] Nhưng cô yên tâm,

[00:35:36] tôi đối với những người phụ nữ trước kia thật sự chưa từng động lòng.

[00:35:40] Tôi về cơ bản vẫn là một tờ giấy trắng.

[00:35:43] Vẫn có thể vẽ ra...

[00:35:50] Cô muốn vẽ thế nào thì... thì vẽ thế đó.

[00:35:57] Tiểu Lý Tử! Mày mà nghe lén thì im lặng cho tao!

[00:36:00] Còn gây ra tiếng động nữa tao lột da mày!

[00:36:07] Tôi... tôi nói đến đâu rồi?

[00:36:10] Ngài nói có thể vẽ ra bức tranh mới nhất, đẹp nhất.

[00:36:13] Đúng, đúng, đúng! Vẽ tranh!

[00:36:15] Cô biết không?

[00:36:18] Mỗi lần tôi cướp dâu,

[00:36:21] chuẩn bị cướp dâu, trong lòng đặc biệt kích động.

[00:36:24] Cảm thấy rất thú vị, rất kích thích.

[00:36:26] Nhưng cướp dâu xong, trên đường về,

[00:36:28] lại cảm thấy trong lòng trống rỗng.

[00:36:30] Nhìn cổng nhà mình ngày càng gần,

[00:36:32] những hàng đèn lồng đỏ đó,

[00:36:34] trong lòng thấy phiền muộn.

[00:36:37] Cô dâu mới này cũng vậy,

[00:36:39] đi một đường khóc một đường, khóc một đường đi một đường.

[00:36:44] Mỗi nhà đều có một quyển kinh khó niệm.

[00:36:48] Nói vậy là tình cảm của cô cũng từng gặp trắc trở?

[00:36:52] Cũng không hẳn là trắc trở gì.

[00:36:54] Vậy...

[00:36:55] Chỉ là một chút thất vọng,

[00:36:58] một chút nản lòng,

[00:37:00] và rất nhiều tuyệt vọng.

[00:37:05] Là ai đã tệ bạc với cô như vậy?

[00:37:07] Anh còn đoán không ra là ai sao?

[00:37:16] Anh về rồi.

[00:37:26] Thế nào rồi?

[00:37:28] Không ổn lắm.

[00:37:29] Phủ họ Lôi canh phòng nghiêm ngặt, rất khó lẻn vào.

[00:37:31] Hơn nữa bên trong có nhiều sân viện như vậy,

[00:37:33] tôi làm sao biết bị giấu ở đâu.

[00:37:42] Đều tại ta, đều tại ta không tốt.

[00:37:45] Đang yên đang lành, ta lại cứ muốn quản chuyện này làm gì?

[00:37:48] Bây giờ Tú Tài thì sống chết không rõ,

[00:37:51] giờ lại kéo cả các người vào.

[00:37:53] Mà càng lúc càng lún sâu.

[00:37:58] Bây giờ Bảo Muội lại rơi vào tay Lôi Lão Hổ.

[00:38:04] Nhất định sống một ngày dài bằng một năm.

[00:38:06] Lão gia, xem ra ngài không hiểu Bảo Muội rồi.

[00:38:11] Ý gì?

[00:38:12] Ngài nói Bảo Muội rơi vào tay Lôi Lão Hổ, đúng không?

[00:38:15] Theo tôi thấy,

[00:38:16] là Lôi Lão Hổ rơi vào tay Bảo Muội mới đúng.

[00:38:19] Lão gia, ngài cứ chờ xem kịch hay đi.

[00:38:24] Này...

[00:38:31] Thật quá đáng ghét!

[00:38:33] Cô đối tốt với tướng công nhà cô như vậy,

[00:38:35] vậy mà hắn đối với cô lại... lại...

[00:38:38] Hình dung thế nào nhỉ?

[00:38:39] Dửng dưng!

[00:38:41] Đúng! Dửng dưng!

[00:38:43] Vậy...

[00:38:44] Hay là các người vào hết đi.

[00:38:47] Đừng làm ồn.

[00:38:49] Lão gia chúng tôi chỉ hơi vô tâm, hơi đa tình một chút.

[00:38:53] Tướng công của cô đúng là mặt người dạ thú!

[00:38:57] Đúng, đúng! Mặt người dạ thú!

[00:38:59]

[00:39:01] Hay là tôi thay mặt lão gia nhà tôi tìm mấy người,

[00:39:03] xử lý hắn đi!

[00:39:04] Tránh để hắn lại đến làm tổn thương cô!

[00:39:05] Đúng! Hay là xử lý hắn đi, tránh để lại đến làm tổn thương cô!

[00:39:09] Nhưng tôi luôn lo lắng,

[00:39:10] lỡ như anh ấy vẫn còn một chút thích tôi,

[00:39:12] dù chính anh ấy còn chưa phát hiện ra thì sao?

[00:39:15] Vậy phải làm sao?

[00:39:16] Vậy nếu mãi không phát hiện ra thì...

[00:39:18] Đúng! Vậy phải làm sao?

[00:39:20] Phải!

[00:39:21] Đây là lời của lão gia, sao ngươi cứ giành nói vậy?

[00:39:23] Ngài nói đi, ngài nói đi, ngài nói đi!

[00:39:25] Nếu đến già mà không phát hiện ra,

[00:39:26] vậy thì đối với cô mãi mãi là tổn thương.

[00:39:27] Phải đó! Phải không nào?

[00:39:28] Đúng! Sao ngươi lại giành lời của ta?

[00:39:31] Không phải, không phải!

[00:39:32] Thực ra hôm nay tôi giả làm Quan tỷ tỷ,

[00:39:35] chính là có một kế hoạch hoàn chỉnh.

[00:39:37] Nói đơn giản là "Nương Lôi thử Triệu".

[00:39:40] Nương Lôi thử Triệu?

[00:39:44] Nghĩa là gì?

[00:39:45] Bẩm lão gia, người kể chuyện chỉ nói Vây Ngụy cứu Triệu,

[00:39:47] không nói Nương Lôi thử Triệu.

[00:39:48] Tên ngốc này! Sao không nghe thêm chút nữa?

[00:39:50] Bảo Muội, cô học vấn thật uyên bác!

[00:39:52] Thế nào gọi là Nương Lôi thử Triệu?

[00:39:53] Nghĩa là gì?

[00:39:55] Chính là giả vờ nương nhờ dưới trướng Lôi Lão Hổ nhà anh.

[00:39:58] Vậy thực tế thì sao?

[00:40:00] Thực tế chính là...

[00:40:02] muốn thử lòng Triệu tướng công một chút,

[00:40:03] xem anh ấy đối với tôi còn tình cảm không.

[00:40:12] Ta chỉ là không hiểu nổi...

[00:40:15] Bảo Muội này,

[00:40:16] cũng coi như theo ta bao nhiêu năm rồi, đúng không?

[00:40:18] Sao lại không có chút đầu óc nào vậy?

[00:40:21] Mơ hồ đi cứu người,

[00:40:23] mơ hồ lại tự đẩy mình vào bẫy.

[00:40:26] Bây giờ thì sao? Bây giờ...

[00:40:28] Bây giờ thì ngớ ngẩn đi lấy chồng.

[00:40:32] Càng hồ đồ hơn là Lôi Lão Hổ kia!

[00:40:35] Ngươi rõ ràng biết mình cướp nhầm người rồi mà!

[00:40:38] Cái này... cái này... sao lại không biết được chứ?

[00:40:41] Sao lại không biết được?

[00:40:43] Quan cô nương và Bảo cô nương khác biệt rất lớn.

[00:40:47] Khác biệt rất lớn mà?

[00:40:48] Có lẽ...

[00:40:50] Lôi Lão Hổ chỉ là sĩ diện, sợ người ta cười chê.

[00:40:52] Cho nên biết rõ cướp nhầm người,

[00:40:53] cũng đành phải sai lại càng sai.

[00:40:57] Ta nói sao ngươi không nghĩ theo hướng tốt một chút?

[00:41:00] Tôi...

[00:41:02] Tôi đã nghĩ theo hướng tốt rồi.

[00:41:04] Hay là tôi nghĩ theo hướng xấu nhé?

[00:41:05] Ví dụ như, Lôi Lão Hổ vốn dĩ đã có ý đồ xấu với Bảo Muội.

[00:41:08] Việc cướp nhầm người chỉ là hư trương thanh thế.

[00:41:10] Mục đích chính của hắn chỉ là lừa Bảo Muội vào tròng,

[00:41:12] muốn cùng cô ấy động phòng hoa chúc.

[00:41:16] Lão gia, cứ coi như tôi chưa nói gì cả.

[00:41:20] Lão gia?

[00:41:22] Lão gia, ngài không sao chứ?

[00:41:28] Ta không sao.

[00:41:31] Ta có thể có chuyện gì chứ?

[00:41:34] Chiêu Ca,

[00:41:37] khả năng thứ hai mà ngươi nói,

[00:41:39] sao ta càng ngẫm càng thấy nó rất có khả năng nhỉ?

[00:41:46] Kế sách hiện nay,

[00:41:47] lập tức cứu người!

[00:41:50] Khoan...

[00:41:52] Ngươi đợi đã.

[00:41:55] Nhưng cứu người phải có phương pháp, cách thức, đúng không?

[00:41:58] Cần phải bàn bạc kỹ lưỡng.

[00:42:00] Tôi... tôi... lão gia!

[00:42:04] Cho phép tôi hỏi một câu.

[00:42:05] Có phải ngài thật sự sợ hãi?

[00:42:07] Sợ hãi? Hừ!

[00:42:09] Ta sợ gì?

[00:42:10] Chỉ một Lôi Lão Hổ mà ta phải sợ sao?

[00:42:12] Đùa gì vậy?

[00:42:13] Đến lúc nào rồi còn đùa cợt, thật buồn cười!

[00:42:16] Lão gia, ngài hiểu lầm rồi!

[00:42:18] Ý của tôi là... tôi không nói ngài sợ Lôi Lão Hổ.

[00:42:21] Ý tôi là tôi sợ ngài đi cứu cô ấy,

[00:42:23] để Bảo Muội biết trong lòng ngài có cô ấy, ngài quan tâm cô ấy!

[00:42:28] Lão gia, tôi... tôi đâu có nói gì.

[00:42:36] Nhưng ngươi đã nói hết cả rồi.

[00:42:40] Ta chỉ là không nghĩ thông...

[00:42:44] Tiểu Lý Tử!

[00:42:46] Ta nuôi ngươi để làm gì?

[00:42:48] Hả?

[00:42:59] Khốn nạn!

[00:43:02] Lão gia bảo ngươi phân tích xem.

[00:43:05] Ta... đầu chí khẩu tráo, đầu lũy khẩu tráo sao? (Nương Lôi thử Triệu?)

[00:43:10] Ngươi nói xem, con nhãi ranh đó,

[00:43:12] nó lại... lại dám lợi dụng ta!

[00:43:16] Vậy ngài cứ nói với cô ấy một tiếng,

[00:43:20] đừng lợi dụng nữa.

[00:43:23] Nhưng mà đời người mấy chục năm này,

[00:43:26] bị người khác lợi dụng một chút cũng không có gì không tốt.

[00:43:30] Ít nhất cô ấy lợi dụng rồi, cô ấy sẽ nhớ đến ta.

[00:43:37] Vậy...

[00:43:39] Vậy ngài cứ...

[00:43:41] tiếp tục để cô ấy lợi dụng.

[00:43:43] Ta...

[00:43:45] ta chỉ sợ cô ấy lợi dụng xong rồi, cô ấy sẽ đi mất.

[00:43:48] Cô ấy không bao giờ nhớ đến việc lợi dụng nữa.

[00:43:50] Còn ta thì sao? Ta lại quen bị cô ấy lợi dụng rồi.

[00:43:53] Ngươi nói xem chuyện này...

[00:43:59] Lão gia, lời của ngài,

[00:44:02] nói nghe kỳ quặc quá.

[00:44:03] Tôi một câu cũng không hiểu.

[00:44:06] Ngươi một câu cũng không hiểu?

[00:44:09] Ngươi thật làm ta thất vọng.

[00:44:11] Thôi, thôi.

[00:44:12] Ra ngoài, ra ngoài chơi đi.

[00:44:13] Về đi, ta nghỉ ngơi một lát.

[00:44:21] Thực ra tôi thật sự không phải không hiểu.

[00:44:25] Tôi chỉ là không muốn ngài cứ tự dày vò mình như vậy nữa.


 0 टिप्पणियाँ sort   इसके अनुसार क्रमबद्ध करें


अगला