Sljedeći

Thần Tài đến 1999 - Truyền Kỳ Thần Tài tập 26 - Diễn viên chính: Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng

1 Pogledi· 05/07/25
duongvu88
duongvu88
3 Pretplatnici
3

⁣⁣"Truyền kỳ Thần Tài" là một bộ phim truyền hình Trung Quốc mang đậm màu sắc dân gian và hài hước, kể về hành trình "giáng trần" của Thần Tài để giúp người dân hiểu rõ đạo lý về tiền bạc, nhân quả và lòng thiện lương. Trong mỗi tập, Thần Tài không chỉ giải quyết những mâu thuẫn trong cuộc sống đời thường mà còn truyền tải thông điệp sâu sắc về cách đối nhân xử thế và quản lý tài chính. Phim có sự tham gia của dàn diễn viên nổi tiếng như Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng, Lưu Vi và Từ Tĩnh Lôi, mang đến nhiều tình tiết dí dỏm, cảm động và gần gũi với đời sống thực tế.
Phim gồm 4 phần nhỏ:

Phần 1: Thần Tài không phải người; tập 1-8

Phần 2: Thần Tài thương người tốt: tập 9-15

Phần 3: Thần Tài cũng là người: tập 16-22

Phần 4: Hổ không ăn thịt người: tập 23-28

Prikaži više

[00:00:18] Kính Thần Tài, mời Thần Tài

[00:00:22] Chiêu tài tiến bảo, bái Thần Tài

[00:00:26] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:30] Tài nguyên cuồn cuộn tới.

[00:00:32] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:34] Tài nguyên cuồn cuộn, hương hỏa vượng

[00:00:38] Thần Tài cũng là người

[00:00:42] Cũng có lòng nhân ái

[00:00:45] Trách Thần Tài, mắng Thần Tài

[00:00:48] Không giúp người nghèo, giúp người giàu

[00:00:52] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:00:53] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:55] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:01:00] Tài nguyên cuồn cuộn chỉ là một giấc mộng

[00:01:04] Thần Tài không phải người

[00:01:08] Ta là thần

[00:01:10] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:01:22] Người người đều mơ phát tài

[00:01:25] Kiếm tiền không thể mất lương tâm

[00:01:30] Tiền bạc không phân thiện ác

[00:01:33] Thần tiên biết thương người tốt

[00:01:40] Có tiền nó có thể khiến người biến xấu

[00:01:44] Không tiền, xấu biến thành tốt

[00:01:48] Thiên thời địa lợi nhân hòa, tài nguyên rộng mở

[00:01:52] Chiêu tài tiến bảo, xem Thần Tài

[00:01:56] Phát tài, đúng lúc!

[00:01:59] Kiếm tiền phải có đạo lý!

[00:02:14] «Thần Tài Đến» Hổ không ăn thịt người

[00:02:18] Tập 4

[00:02:27] Tôi hỏi cậu

[00:02:28] Rốt cuộc cậu có còn là một vị quan thanh liêm không?

[00:02:31] Đương nhiên là còn rồi.

[00:02:32] Triều đại nào, châu phủ nào

[00:02:34] lại có một vị quan thanh liêm thích cho vay nặng lãi chứ?

[00:02:37] Không phải.

[00:02:38] Đại ca, huynh chỉ biết một mà không biết hai.

[00:02:42] Đúng vậy, tôi đang cho vay nặng lãi.

[00:02:45] Lôi Lão Hổ đang chạy việc cho tôi.

[00:02:48] Nhưng mà,

[00:02:48] việc cho vay nặng lãi này đâu phải do Trịnh Hàn tôi phát minh ra.

[00:02:52] Hơn nữa,

[00:02:53] bây giờ trong thành cũng không phải chỉ có mình tôi cho vay nặng lãi.

[00:02:56] Nhưng...

[00:02:58] nhưng cậu là quan,

[00:02:59] cậu là quan phụ mẫu.

[00:03:01] Cậu hưởng bổng lộc triều đình, được bá tánh kính ngưỡng.

[00:03:03] Cậu bóc lột con dân của mình,

[00:03:05] lòng cậu sao đành?

[00:03:07] Đại ca, cái nhìn của huynh e là hơi thiển cận rồi.

[00:03:10] Huynh nên hiểu tôi.

[00:03:12] Tôi, Trịnh Hàn, không phải loại người tham lam hưởng lạc.

[00:03:14] Xuất thân của tôi là gì?

[00:03:16] Một kẻ hàn nho.

[00:03:18] Tôi đã đọc sách thánh hiền.

[00:03:19] Tôi cần tiền làm gì?

[00:03:21] Đại ca,

[00:03:22] nói thật lòng, tôi chê chức quan huynh mua cho tôi quá nhỏ,

[00:03:25] không thể thi triển hoài bão của tôi.

[00:03:29] Cậu muốn làm quan lớn cỡ nào?

[00:03:30] Trừ hoàng đế ra, tôi đều muốn làm.

[00:03:33] Cũng đều dám làm.

[00:03:35] Tôi muốn làm đại quan,

[00:03:36] ngự trị nhất phẩm, quyền lực trọng yếu.

[00:03:38] Mới có thể đối xử tốt với bá tánh thiên hạ.

[00:03:40] Mới có thể phò trợ triều đình.

[00:03:41] Mới có thể tạo phúc cho xã tắc giang sơn.

[00:03:43] Tôi cần tiền.

[00:03:44] Tôi cần rất nhiều tiền.

[00:03:46] Tôi muốn mua quan.

[00:03:47] Tôi muốn mua quan từng cấp một.

[00:03:49] Tôi không có thời gian để lãng phí.

[00:03:50] Nếu huynh coi tôi là huynh đệ,

[00:03:52] huynh nên nghĩ cách giúp tôi mới phải.

[00:04:00] Còn về phía Lôi Lão Hổ, huynh yên tâm.

[00:04:03]

[00:04:07] Nói thật lòng,

[00:04:08] hắn chẳng qua chỉ là một quân cờ nhỏ của tôi.

[00:04:11] Huynh mới là cánh tay trái phải của tôi.

[00:04:14] Chuyện nặng nhẹ cấp bách bên trong, huynh yên tâm,

[00:04:17] tôi phân biệt rõ ràng.

[00:04:19] Cậu có từng nghĩ,

[00:04:21] trước khi cậu lên tới nhất phẩm,

[00:04:23] trước khi cậu cứu vớt lê dân bá tánh trong thành này,

[00:04:25] bá tánh trong thành,

[00:04:26] có bao nhiêu người bị cậu bóc lột đến tan nhà nát cửa không?

[00:04:29] Loại chuyện này, chắc chắn sẽ có một chút.

[00:04:32] Muốn làm đại sự, hà tất phải để ý những tiểu tiết này?

[00:04:40] Tôi thật sự có lỗi với nơi này,

[00:04:42] với bá tánh.

[00:04:43] Tôi vốn tưởng bỏ tiền ra mua cho họ một bầu trời xanh.

[00:04:46] Nhưng vạn vạn lần không ngờ mua về lại là một đám mây đen.

[00:04:51] Đại ca, tuy là huynh đệ nhà mình,

[00:04:54] nhưng huynh nói chuyện cũng đừng quá tùy tiện.

[00:04:58] Nếu không, sau này e là rất khó sống chung với nhau.

[00:05:03] Tôi không phải đại ca của cậu.

[00:05:05] Tôi nói cho cậu biết, Trịnh Hàn,

[00:05:06] chức quan của cậu là do tôi mua.

[00:05:08] Tôi không cho phép cậu hại bá tánh.

[00:05:10] Hừ!

[00:05:12] Nếu tôi không nhớ lầm,

[00:05:14] đại ca lúc trước đã hao tổn năm nghìn lạng bạc.

[00:05:21] Đây chính là năm nghìn lạng.

[00:05:26] Cậu...

[00:05:27] À, đúng rồi.

[00:05:29] Theo lý, tôi nên trả huynh một chút tiền lãi.

[00:05:36] Đây lại là năm nghìn lạng.

[00:05:41] Tôi...

[00:05:43] Đại ca, lần này huynh đã nguôi giận chưa?

[00:05:48] Huynh không thích tôi cho vay nặng lãi.

[00:05:50] Nhưng món tiền này của huynh,

[00:05:52] có tính là vay nặng lãi không?

[00:06:03] Bảo Muội.

[00:06:05] Chiêu Ca.

[00:06:08] Hai người không thể xuống đây

[00:06:11] ngồi với lão gia một lát sao?

[00:06:13] Hai người cứ nhìn ta uống rượu một mình thế à?

[00:06:22] Lão gia, thế này mới phải chứ.

[00:06:23] Nào nào nào, lại đây uống với lão gia một ly, phải không?

[00:06:27] Lão gia, ngài cũng đừng thở ngắn than dài như vậy nữa.

[00:06:30] Sau này làm việc cẩn thận hơn là được rồi.

[00:06:34] Muội...

[00:06:36] Làm gì đó? Huynh kéo cái gì?

[00:06:39] Chẳng phải ngài ấy không cẩn thận sao?

[00:06:42] Lão gia.

[00:06:44] Ngài...

[00:06:48] Bảo Muội, muội đừng nói nữa.

[00:06:50] Ta cũng biết chuyện thành ra thế này,

[00:06:52] ta rất mất mặt.

[00:06:54] Nhưng làm sao ta biết được Trịnh Hàn

[00:06:55] lại là kẻ tiểu nhân bỉ ổi như vậy chứ?

[00:06:58] Hơn nữa, trên thế gian này,

[00:07:01] ai mà không phạm sai lầm chứ?

[00:07:03] Nhưng ngài là thần tiên.

[00:07:04] Phải, phải.

[00:07:05] Đã sớm không thuộc về thế giới này nữa rồi.

[00:07:07] Đúng, đúng.

[00:07:08] Chúng ta là thần, không phải người.

[00:07:11] Chỉ có con người mới phạm sai lầm.

[00:07:14] Chúng ta đến nhân gian là để cứu người,

[00:07:16] không phải để làm người.

[00:07:18] Phải, phải.

[00:07:19] Ta biết, ta biết.

[00:07:20] Cho nên hôm nay ta đặc biệt buồn.

[00:07:22] Ta lại nhớ đến những ngày

[00:07:25] ta bị biến thành phàm nhân.

[00:07:27] Cứ nghĩ về quá khứ làm gì?

[00:07:29] Quan trọng là nắm bắt hiện tại.

[00:07:32] Đúng, đúng, đúng, đúng, đúng, ta biết, ta biết.

[00:07:34] Ý của ta là,

[00:07:36] bắt ta làm phàm nhân,

[00:07:37] ta đã không làm tốt. Bây giờ ta

[00:07:39] làm thần tiên lại thất bại như vậy.

[00:07:41] Ta... ta thật sự rất coi thường bản thân mình.

[00:07:43] Lão gia, ngài...

[00:07:45] Bảo Muội, sao muội có thể nói chuyện với lão gia như vậy chứ?

[00:07:50] Lão gia,

[00:07:51] Lão gia, sao ngài lại có thể nói về mình như vậy?

[00:07:55] Nếu ngài coi thường chính mình,

[00:07:56] vậy chúng tôi có thể coi trọng ai đây?

[00:07:58] Lão gia, ngài là tuyệt nhất!

[00:08:13] Kẻ nịnh hót!

[00:08:16] Bảo Muội,

[00:08:18] Chúng ta đều biết,

[00:08:20] bao lâu nay muội vẫn luôn yêu thầm

[00:08:23] yêu thầm lão gia của chúng ta.

[00:08:25] Nhưng mà bao lâu nay,

[00:08:28] vẫn luôn không có kết quả gì.

[00:08:30] Chiêu Ca!

[00:08:31] Bảo Muội.

[00:08:33] Ta hy vọng muội nghe hết lời hắn nói.

[00:08:39] Tại sao lại không có kết quả chứ?

[00:08:40] Chính là muội,

[00:08:41] luôn tự cho mình là Thần Tài nãi nãi,

[00:08:43] có việc hay không đều khiến lão gia chúng ta mất mặt,

[00:08:45] hoàn toàn không đặt đúng vị trí của mình.

[00:08:48] Đàn ông ấy,

[00:08:49] quan trọng nhất chính là thể diện.

[00:08:51] Muội luôn làm lão gia chúng ta khó xử.

[00:08:54] Chiêu Ca, ngươi bịa đặt!

[00:08:56] Mối quan hệ giữa ta và lão gia là trong sáng!

[00:08:59] Chỉ mong lão gia chúng ta xảy ra vấn đề tác phong gì đó,

[00:09:01] ngươi liền thay thế. Ngươi là kẻ có dã tâm!

[00:09:05] Bảo Muội!

[00:09:08] Muội hoàn toàn không thể hiểu được

[00:09:10] ý đồ của ta khi nói những lời này sao?

[00:09:12] Ta đương nhiên biết ngươi có ý đồ xấu!

[00:09:14] Ngươi phản đối lão gia chúng ta!

[00:09:16] Thôi, thôi, thôi, thôi!

[00:09:17] Đừng cãi nhau nữa mà.

[00:09:18] Xem hai người vừa nói những gì kìa.

[00:09:22] Bây giờ không phải lúc chúng ta cãi nhau.

[00:09:26] Chúng ta cãi nhau chẳng phải đều vì ngài sao?

[00:09:28] Bảo Muội!

[00:09:29] Ngươi xem, ngươi xem, ngươi có thái độ gì với lão gia?

[00:09:32] Thôi được rồi!

[00:09:33] Được rồi.

[00:09:36] Thông qua cuộc tranh cãi của hai người,

[00:09:38] ta đã phát hiện ra tầm quan trọng của lão gia ta.

[00:09:41] Chuyện hai người vừa nói,

[00:09:43] sau này chúng ta còn phải từ từ truy cứu.

[00:09:46] Nhưng bây giờ chúng ta phải nghiên cứu xem

[00:09:50] làm thế nào để đối phó với Trịnh Hàn kia.

[00:09:52] Và Lôi Lão Hổ.

[00:09:59] Khoản tiền cho vay nặng lãi này phải nhanh chóng thu về.

[00:10:02] Vâng.

[00:10:05] Nếu Triệu Công Minh đem chuyện này tố cáo lên trên,

[00:10:10] tự ý biển thủ

[00:10:11] tiền cứu trợ thiên tai,

[00:10:13] cả ông và tôi đều không gánh nổi

[00:10:15] mà đi đâu.

[00:10:16] Biết rồi, biết rồi, tôi lập tức làm ngay, lập tức làm ngay.

[00:10:23] Ông nói xem, đối với Triệu Công Minh kia,

[00:10:27] ông có dự định gì?

[00:10:30] Cái này...

[00:10:32] Có một loại kế sách, ông đã nghe qua chưa?

[00:10:36] Chính là làm cho kẻ địch không còn nhà cửa.

[00:10:40] Buổi tối ngủ không có giường để ngủ.

[00:10:43] Ban ngày muốn suy nghĩ cũng không có chỗ để suy nghĩ.

[00:10:46] Hắn đói muốn nấu bát mì cũng không có chỗ nấu.

[00:10:50] Kế sách này, ông đã nghe qua chưa?

[00:10:56] Phủ Để Trừu Tân (Rút củi đáy nồi).

[00:10:59] Dù sao bây giờ chúng ta phải nhanh chóng nghĩ cách,

[00:11:02] phá hoại chuyện của Trịnh Hàn và Lôi Lão Hổ.

[00:11:04] Chúng ta có thể đến tỉnh thành, đến kinh thành cáo trạng họ.

[00:11:07] Lão gia.

[00:11:12] Tôi thấy chuyện chúng ta tự làm hỏng,

[00:11:13] phải tự mình giải quyết.

[00:11:17] Dựa... dựa vào chính chúng ta?

[00:11:19] Đúng.

[00:11:20] Nghĩ lại xem, nghĩ lại xem.

[00:11:25] Đúng rồi, Bảo Muội.

[00:11:27] Muội không phải rất thân với Lôi Lão Hổ sao?

[00:11:29] Ngươi nói vậy là có ý gì?

[00:11:31] Hắn không phải rất thích muội sao?

[00:11:33] Ngươi nói bậy!

[00:11:34] Ta nói bậy chỗ nào?

[00:11:35] Hôm qua, không, hôm kia ta còn thấy hai người đi dạo phố mà.

[00:11:38] Cái gì? Ngươi dám theo dõi ta?

[00:11:41] Là... là lão gia bảo ta theo dõi.

[00:11:49] Tại sao ngài lại bảo hắn theo dõi tôi?

[00:11:52] Đây là... ta... ta...

[00:11:53] Ta bảo hắn theo dõi muội, nhưng... nhưng...

[00:11:55] nhưng ta thấy việc này cần thiết.

[00:11:57] Cần thiết? Đúng. Tại sao?

[00:11:59] Tại sao? Tại sao?

[00:12:02] Vì... vì nói đi. Vì...

[00:12:05] Vì... vì... Chiêu Ca, ngươi nói cho cô ấy biết, nói cho cô ấy biết tại sao.

[00:12:08] Tôi...

[00:12:08] Không cần nghe hắn nói!

[00:12:10] Ngài giải thích cho tôi! Giải thích cho tôi!

[00:12:11] Bảo Muội, muội đừng kéo tay áo lão gia nữa, được không?

[00:12:15] Giải thích!

[00:12:19] Ta sợ muội bị lừa.

[00:12:21] Nói bậy! Lão Hổ là người tốt!

[00:12:23] Người tốt? Người tốt

[00:12:24] mà lại đi cho vay nặng lãi sao?

[00:12:25] Hắn cho vay nặng lãi là có nguyên nhân.

[00:12:27] Nguyên nhân gì?

[00:12:27] Là vì ta

[00:12:29] Phải không?

[00:12:30] Hắn vì muội mà cho vay nặng lãi.

[00:12:33] Bởi vì hắn nói hắn muốn làm người giàu nhất thế giới.

[00:12:36] Thế nào, thế nào?

[00:12:37] Ta nói không sai chứ?

[00:12:44] Hắn nói hắn muốn làm người giàu nhất thế giới.

[00:12:46] Tại sao?

[00:12:49] Bởi vì ta nói

[00:12:50] cho hắn biết ta thích tiền.

[00:12:53] Vậy muội cũng không thể để hắn đi cho vay nặng lãi!

[00:12:56] Không phải ta bảo hắn làm!

[00:12:58] Là hắn tự nghĩ ra.

[00:12:59] Thôi, thôi! Đừng cãi nhau nữa, được không?

[00:13:02] Vốn dĩ chúng ta đang nghĩ cách

[00:13:03] đối phó với Lôi Lão Hổ và Trịnh Hàn.

[00:13:05] Nhưng cách chưa nghĩ ra, chúng ta lại tự loạn cả lên.

[00:13:12] Nói không chừng,

[00:13:13] người khác đang nghĩ cách đối phó chúng ta đấy.

[00:13:27] Hôm nay nói nửa ngày trời,

[00:13:29] rốt cuộc ông muốn nói cái gì?

[00:13:31] Phủ Để Trừu Tân (Rút củi đáy nồi).

[00:13:35] Đuổi Triệu Công Minh,

[00:13:36] Bảo Muội và tên Chiêu Ca kia ra khỏi miếu Thần Tài.

[00:13:41] Để bọn họ lang thang đầu đường, gió táp mưa sa.

[00:13:44] Ăn bữa nay lo bữa mai.

[00:13:46] Sống một cuộc sống thảm hại,

[00:13:48] thảm hết mức, thảm cực kỳ.

[00:13:51] Sau đó ông lại dán cáo thị,

[00:13:53]

[00:13:58] Vậy thì Triệu Công Minh,

[00:14:00] mất nhà cửa, mất sự nghiệp.

[00:14:03] Bảo Muội là con gái,

[00:14:05] cái nhìn của cô ấy đối với hắn chắc chắn sẽ thay đổi.

[00:14:08] Đến lúc đó,

[00:14:09] tôi chủ động chạy ra đường, lượn vài vòng trước mặt hắn.

[00:14:15] Bảo Muội nhìn tên họ Triệu kia,

[00:14:18] rồi lại nhìn tôi.

[00:14:20] Ông nói xem, cô ấy sẽ thế nào?

[00:14:24] Ông đoán không ra được đâu.

[00:14:27] Ông chưa từng yêu đương.

[00:14:30] Tôi có thể nói cho ông biết,

[00:14:31] thông thường trong tình huống này,

[00:14:34] một cô gái đối mặt với người cũ của mình,

[00:14:38] dù trong lòng tình cũ vẫn âm ỉ đau đớn,

[00:14:43] nhưng khi nhìn thấy tôi của hiện tại,

[00:14:46] cô ấy sẽ cảm thấy thế giới này lập tức trở nên *vút* yên tĩnh.

[00:14:51] Cô ấy sẽ nghĩ, "Oa!"

[00:14:55] Cuộc sống đúng là thú vị thật

[00:14:59] Cuối cùng thì anh ta lại có được tất cả.

[00:15:04] Là như vậy, Bảo Muội chắc chắn sẽ nghĩ như vậy.

[00:15:09] Đến lúc đó,

[00:15:10] Triệu Công Minh nhà cửa, sự nghiệp, tình yêu, tiền đồ,

[00:15:16] tất cả đều biến mất.

[00:15:18] Hắn ở lại đây còn làm gì nữa?

[00:15:21] Hắn đi rồi, chẳng phải tất cả chúng ta đều yên tĩnh sao?

[00:15:30] Chuyện này...

[00:15:32] Suỵt!

[00:15:33] Đại nhân, ngài đừng vội bày tỏ thái độ.

[00:15:37] Theo kinh nghiệm trước đây của tôi,

[00:15:39] khi tôi nói lời thật lòng, chắc chắn có người đang nghe lén.

[00:15:49] Đây...

[00:15:50] Nàng...

[00:15:51] Em...

[00:15:53] Không phải nàng đã ngủ rồi sao?

[00:15:54] Em không ngủ được.

[00:15:56] Vậy... vậy... vậy hai người nói chuyện, tôi đi ngủ đây.

[00:16:02] Đại... Đại nhân, chuyện đó chúng ta đã định rồi nhé.

[00:16:08] Nàng nghe thấy những gì rồi?

[00:16:10] Em nghe thấy hết rồi.

[00:16:12] Vậy nàng nghĩ thế nào?

[00:16:13] Đi báo tin cho Triệu Công Minh sao?

[00:16:16] Không.

[00:16:19] Vậy là nàng muốn khuyên ta dừng tay?

[00:16:21] Chàng dừng tay được sao?

[00:16:23] Nàng vừa không muốn đi báo tin cho Triệu Công Minh,

[00:16:26] cũng không muốn khuyên ta dừng tay.

[00:16:28] Vậy ý nàng là gì?

[00:16:30] Em chỉ muốn hỏi chàng một câu.

[00:16:33] Bây giờ rốt cuộc chàng coi em là người thế nào?

[00:16:37] Vợ của ta.

[00:16:39] Thật sao?

[00:16:42] Bây giờ chàng vì một chút chuyện nhỏ,

[00:16:45] mà đối xử với Triệu đại ca như vậy.

[00:16:47] Những khổ cực chúng ta đã trải qua, chàng quên hết rồi sao?

[00:16:51] Có phải chàng cảm thấy,

[00:16:53] Triệu đại ca đối với chàng đã không còn quan trọng nữa?

[00:16:55] Vậy còn em thì sao?

[00:16:57] Có phải chàng cảm thấy,

[00:16:59] lúc trước dù không có Triệu đại ca cũng không sao?

[00:17:01] Dù em bị Lôi Lão Hổ cướp đi cũng không sao phải không?

[00:17:04] Nàng nói lung tung gì vậy?

[00:17:08] Không đúng sao?

[00:17:09] Chàng đối xử vô tình như vậy với ân nhân cứu mạng của chúng ta.

[00:17:13] Chứng tỏ trong lòng chàng căn bản không còn coi trọng quá khứ nữa.

[00:17:17] Nếu chàng cảm thấy quá khứ không còn quan trọng,

[00:17:21] vậy em hỏi chàng,

[00:17:22] bây giờ rốt cuộc chàng coi em là người thế nào?

[00:17:26] Quá khứ là quá khứ.

[00:17:28] Hiện tại là hiện tại mà.

[00:17:30] Sao ta lại có thể cảm thấy nàng không quan trọng chứ?

[00:17:33] Chỉ là thân phận hiện tại của chúng ta khác rồi.

[00:17:36] Ta là tri huyện của huyện này.

[00:17:38] Nàng là phu nhân tri huyện.

[00:17:39] Ta làm việc có đạo lý làm việc của ta.

[00:17:42] Điều này nàng phải hiểu chứ?

[00:17:48] Em hiểu rồi.

[00:17:49] Ý của chàng là,

[00:17:51] chàng đã không còn là chàng của trước đây,

[00:17:53] em cũng không còn là em của trước đây nữa.

[00:17:56] Nàng định đi đâu?

[00:17:58] Đi tìm Triệu đại ca.

[00:18:00] Không phải nàng nói không đi tìm ông ấy sao?

[00:18:02] Em đi tìm ông ấy không phải để báo tin.

[00:18:05] Em muốn đi hỏi ông ấy tại sao lúc trước lại giúp chúng ta.

[00:18:09] Em muốn đi hỏi ông ấy

[00:18:10] đòi lại Hàn ca trước đây của em!

[00:18:14] Không! Không được đi!

[00:18:16] Nàng...

[00:18:17] Nàng đúng là điên rồi!

[00:18:27] Ai đó?

[00:18:29] Đã canh mấy rồi?

[00:18:30] Có để người ta ngủ không?

[00:18:38] Ai?

[00:18:41] Không nói không mở cửa!

[00:18:42] Ít lời thôi, mau mở cửa!

[00:18:45] Ngài không ngủ sao?

[00:18:47] Không ngủ được.

[00:18:49] Vậy ngài có phải muốn nói chuyện Bảo Muội với tôi không?

[00:18:54] Mau mở cửa!

[00:18:55] Trời ạ...

[00:18:58] ngày nào cũng nói, đêm nào cũng nói.

[00:19:00] Lão gia,

[00:19:02] tôi... tôi còn... tôi... tôi...

[00:19:05] tôi còn chưa mặc quần nữa!

[00:19:15] Ta hỏi ngươi chút chuyện.

[00:19:18] Chuyện gì ạ?

[00:19:19] Ngươi nói xem, thời tiết thế này,

[00:19:23] người ta nếu không có chỗ ngủ,

[00:19:26] nửa đêm canh ba nằm ngoài đường lớn,

[00:19:28] có bị cảm lạnh không?

[00:19:31] Lão gia...

[00:19:33] Lão gia, lão...

[00:19:36] Tôi vừa rồi chưa tỉnh ngủ, nhất thời hồ đồ.

[00:19:38] Tôi xin ngài đừng bắt tôi ra đường ngủ.

[00:19:41] Tôi xin ngài mà!

[00:19:43] Nói cách khác là sẽ bị cảm lạnh? Đương nhiên rồi!

[00:19:53] Ta lo lắng...

[00:19:56] cô ấy sắp phải chịu khổ rồi, Bảo Muội.

[00:20:04] Ngày mai cô ấy sẽ phải ngủ ngoài đường lớn rồi.

[00:20:08] Ra ngoài làm gì?

[00:20:10] Ra ngoài!

[00:20:13] Ra ngoài, ra ngoài!

[00:20:14] Tại sao lại đuổi chúng tôi?

[00:20:15] Nghe ta nói đây

[00:20:16] Sau này không cho phép các người lén lút quay lại.

[00:20:18] Cũng không được lảng vảng gần đây.

[00:20:20] Miếu Thần Tài này là của bá tánh toàn huyện,

[00:20:22] dùng để bày tỏ tình cảm với Thần Tài lão gia

[00:20:25] Không cho phép các người ngủ ở đây ngáy khò khò!

[00:20:27] Ngươi đừng có nói với ta những đạo lý vớ vẩn đó!

[00:20:29] Ta hỏi ngươi, có phải Trịnh Hàn bảo ngươi đến không?

[00:20:32] To gan!

[00:20:33] Bá tánh toàn huyện chúng ta

[00:20:34] kính yêu nhất tên của Trịnh đại nhân,

[00:20:37] mà ngươi cũng dám gọi sao?

[00:20:38] Vậy tốt, ta hỏi ngươi,

[00:20:40] ngươi không cho ta ở trong miếu,

[00:20:41] có phải là ý của Trịnh đại nhân đó không? To gan!

[00:20:44] Trịnh đại nhân có ý gì,

[00:20:45] có thể hỏi sao?

[00:20:50] Ngươi có biết Trịnh đại nhân này của các ngươi

[00:20:51] làm thế nào lên chức tri huyện không?

[00:20:52] To gan! Trịnh đại nhân của chúng ta làm sao lên chức tri huyện,

[00:20:55] là ngươi có thể hỏi sao?

[00:20:56] có thể hỏi sao?

[00:20:56] Là ngươi có thể hỏi sao?

[00:20:57] Các ngươi... chúng ta không cần phải lý luận với hắn!

[00:21:00] Chúng ta đi hỏi trực tiếp Trịnh Hàn kia!

[00:21:01] To gan! Cứ chờ xem!

[00:21:09] Mở cửa!

[00:21:11] Mở cửa! Mở cửa! Mở cửa!

[00:21:14] Mở... mở... mở cửa! Mở cửa!

[00:21:17] Đưa ta...

[00:21:21] Điên rồi! Điên rồi! Điên rồi! Điên rồi! Điên rồi!

[00:21:25] Lão gia! Đại nhân! Đại... đại nhân!

[00:21:28] Lão gia! Tên họ Triệu kia hắn điên rồi!

[00:21:30] Hắn dám... dám... dám xông vào huyện nha!

[00:21:53] Trịnh Hàn đâu?

[00:21:55] Bảo Muội đâu?

[00:21:58] Ở đây ạ

[00:22:03] Hỏi ngươi đó! Trịnh Hàn đâu?

[00:22:06] Ngươi tìm ông ấy làm gì?

[00:22:10] Ngươi đại diện ông ta đến gặp ta?

[00:22:11] Không được sao?

[00:22:15] Tại sao ông ta không tự mình ra gặp ta?

[00:22:17] Ông ấy rất bận.

[00:22:19] Thật sự rất bận.

[00:22:29] Làm gì? Buông tôi ra! Lão gia! Buông tôi ra!

[00:22:32] Lão gia! Ngài...

[00:22:33] Tại sao? Lão Hổ!

[00:22:35] Ta không tin

[00:22:36] ngươi một tay che trời!

[00:22:38] Tin hay không tùy ngươi.

[00:22:41] Bây giờ ngươi nghe cho rõ đây!

[00:22:43] Triệu Công Minh!

[00:22:45] Từ lâu nay,

[00:22:46] ngươi ở nơi công cộng của huyện này là miếu Thần Tài, nhóm lửa nấu cơm,

[00:22:51] cư trú bất hợp pháp.

[00:22:53] Làm cho một nơi công cộng mà phụ lão hương thân toàn huyện yêu thích

[00:22:56] trở nên ô uế,

[00:22:58] không ai dám đến.

[00:22:58] Những việc ngươi làm,

[00:23:01] là sự tổn thương cực lớn đối với phụ lão hương thân toàn huyện!

[00:23:05] Ai có thể nhịn được?

[00:23:07] Ai có thể nhịn được?

[00:23:08] Đúng! Ai có thể nhịn được!

[00:23:10] Đúng!

[00:23:11] Cho nên hôm nay ta đại diện cho Trịnh đại nhân của chúng ta,

[00:23:15] còn có phụ lão hương thân toàn huyện,

[00:23:17] tuyên bố với ngươi!

[00:23:18] Từ hôm nay trở đi,

[00:23:19] ngươi chính là kẻ thù chung

[00:23:21] của phụ lão hương thân toàn huyện chúng ta!

[00:23:23] Không cho phép ngươi chạy lung tung!

[00:23:25] Ngươi muốn ăn gì thì ăn,

[00:23:27] muốn ngủ thì ngủ; những ngày đó không còn nữa!

[00:23:29] Người toàn huyện chúng ta thà chết đói,

[00:23:32] cũng không cho ngươi một miếng cơm!

[00:23:35] Dù mọi người không ngủ được,

[00:23:37] mắt mở trừng trừng cũng không cho ngươi lên giường!

[00:23:40] Không cho ngươi ngủ!

[00:23:41] Chúng ta mọi người đều không thèm để ý đến ngươi!

[00:23:42] Ngươi thích chơi với ai thì chơi!

[00:23:44] Lão gia!

[00:23:47] Lão gia!

[00:23:48] Lão gia!

[00:23:50] Lão gia! Lão gia!

[00:23:51] Chúng ta về trước đã.

[00:23:53] Đây không phải nơi nói lý lẽ! Không, lão gia, lão gia!

[00:23:56] Chúng ta không sợ không có chỗ ở!

[00:23:57] Đúng, đúng, đúng!

[00:23:57] Về trước đã, về rồi nói sau!

[00:23:58] Lão gia!

[00:23:59] Ta... sao ta cứ làm sai chuyện mãi vậy? Ta đi!

[00:24:03] Đi thôi, đi thôi!

[00:24:05] Đi! Lão gia! Chúng... chúng ta đi trước, đi về đã! Nào!

[00:24:10] Đi thôi!

[00:24:12] Bảo Muội!

[00:24:13] Bảo Muội, muội cũng đi à!

[00:24:15] Muội có thể không đi!

[00:24:18] Muội có thể... không phải...

[00:24:19] Muội thật sự có thể ở lại.

[00:24:23] Đi theo hắn không có tiền đồ đâu!

[00:24:25] Muội... muội đi đâu? Buổi tối...

[00:24:29] cùng lão gia chúng ta uống trà.

[00:24:32] im...

[00:24:34] đi dạo phố cũng được.

[00:24:36] Muội không chịu được đâu

[00:24:41] Đi mau! Đi mau! Tránh ra!

[00:24:56] Lão gia.

[00:24:58] Chúng ta làm sao bây giờ?

[00:24:59] Chẳng lẽ cứ... cứ đi mãi thế này sao?

[00:25:13] Lão gia.

[00:25:15] Theo tôi thấy,

[00:25:16] chúng ta lén quay về miếu đi thôi.

[00:25:18] Dù sao cũng không ai thấy chúng ta, phải không, Chiêu Ca?

[00:25:22] Có chút lòng tự trọng đi chứ!

[00:25:23] Chúng... chúng ta bị đuổi ra từ cửa chính mà.

[00:25:26] Dù có về, cũng phải quang minh chính đại mà về!

[00:25:31] Lão gia, chúng ta là thần tiên,

[00:25:33] cần gì

[00:25:35] phải chấp nhặt với bọn họ chứ?

[00:25:38] Chiêu Ca!

[00:25:39] Làm người phải có nhân cách.

[00:25:41] Làm thần phải có thần cách.

[00:25:44] Đừng như một số người bên cạnh,

[00:25:46] bình thường đã không giữ được mình,

[00:25:48] gặp khó khăn liền mất hết niềm tin,

[00:25:51] hoàn toàn sụp đổ,

[00:25:52] thậm chí là từ bỏ bản thân.

[00:25:55] Hay! Cuối cùng cũng nói ra rồi!

[00:25:56] Cả buổi không nói lời nào, khó chịu chết đi được!

[00:26:00] Ngài thật sự nói tôi sao?

[00:26:02] Cô nói xem? Cả buổi chiều mặt cứ căng ra,

[00:26:04] chẳng lẽ còn bắt tôi nhìn sắc mặt cô sao?

[00:26:06] Không được sao? Đương nhiên là...

[00:26:09] được rồi.

[00:26:10] Ngài rất khó chịu sao?

[00:26:12] Cô nói xem?

[00:26:13] Vậy tại sao bây giờ ngài mới nói?

[00:26:16] Chuyện này có thể tùy tiện nói ra sao?

[00:26:18] ngài lúc nào cũng như vậy, lúc nào cũng như vậy!

[00:26:20] Có lời muốn nói không bao giờ nói ra miệng, cứ lẩm bẩm trong lòng!

[00:26:22] Ngài và tôi hoàn toàn hai tính cách!

[00:26:24] Sau này có lời gì, xin ngài cứ thẳng thắn nói ra!

[00:26:28] Làm ơn!

[00:26:30] Lão gia!

[00:26:32] Được, nếu cô đã chê tôi không đủ thẳng thắn,

[00:26:35] cô đi tìm người đủ thẳng thắn đi, được không?

[00:26:37] Lôi Lão Hổ đủ thẳng thắn không? Cô đi tìm hắn đi!

[00:26:40] Cô đi tìm hắn đi mà!

[00:26:41] Ngài... ngài...

[00:26:44] Tôi... tôi...

[00:26:47] Tôi...

[00:26:47] Ngài... ngài... ngài... tôi... tôi... tôi...

[00:26:50] Có lời gì cô cứ nói thẳng ra đi mà!

[00:26:53] Ngài nói trúng tim đen của ta rồi!

[00:26:56] Được! Vậy cô đi tìm hắn đi!

[00:26:59] Ngài đừng tưởng tôi không dám đi!

[00:27:01] Đi nhanh đi! Đi nhanh đi! Làm ơn!

[00:27:05] Bảo Muội! Bảo Muội!

[00:27:06] Quay lại! Quay lại!

[00:27:09] Lão gia!

[00:27:10] Trời ạ!

[00:27:13] Lão gia, trời sắp mưa rồi!

[00:27:16] Mưa rồi! Sắp mưa rồi!

[00:27:21] Lão gia! Không bán nữa! Không bán nữa! Không bán nữa! Mưa rồi!

[00:27:27] Bảo Muội

[00:27:28] và Triệu Công Minh...

[00:27:30] Ngươi nói gì?

[00:27:31] Bảo Muội và...

[00:27:34] Triệu Công Minh cãi nhau một trận lớn,

[00:27:36] họ chia tay rồi.

[00:27:38] Thật sao?

[00:27:39] Thật mà

[00:27:40] Lúc Bảo Muội đi,

[00:27:42] vừa đúng lúc tiếng sấm đầu tiên vang lên,

[00:27:44] trời lập tức tối sầm lại.

[00:27:46] Bảo Muội vừa chạy vừa khóc, vừa khóc vừa chạy.

[00:27:50] Triệu Công Minh thì sao?

[00:27:52] Ngây như phỗng,

[00:27:54] tinh thần hoảng hốt.

[00:27:56] Đó tuyệt đối là một cảnh tượng sinh ly tử biệt.

[00:28:00] Đúng là

[00:28:01] "Phu thê vốn là chim cùng rừng,"

[00:28:05] "Đại nạn đến thì mỗi người một ngả bay."

[00:28:08] Phu thê chim cùng rừng gì chứ?

[00:28:10] Bảo Muội là trong sáng!

[00:28:12] Đúng, đúng!

[00:28:14] Ví von, ví von thôi.

[00:28:15] Đại nhân! Đại nhân!

[00:28:20] Đại nhân! Phu nhân... bà ấy chạy ra ngoài rồi! Cái gì?

[00:28:26] Lão gia, tôi thấy chúng ta vẫn nên về miếu đi thôi.

[00:28:29] Bây giờ thế này,

[00:28:30] chúng ta thảm hại quá!

[00:28:32] Sợ gì chứ?

[00:28:34] "Trời sắp giao trọng trách cho người này,"

[00:28:37] "trước phải làm khổ tâm chí,"

[00:28:39] "lao nhọc gân cốt..."

[00:28:40] Lão gia, tôi phát hiện,

[00:28:42] góc nhìn sự vật của ngài thật sự có vấn đề.

[00:28:44] Chúng ta là thần, đâu phải phàm nhân gì.

[00:28:46] Người phải chịu khổ không phải chúng ta.

[00:28:48] Nhưng chúng ta cũng giống như người,

[00:28:49] cũng phạm nhiều sai lầm như vậy.

[00:28:51] Lão gia, cho dù phạm bao nhiêu lỗi sai,

[00:28:54] lúc này cũng sẽ không có ai đứng ngoài đường cả.

[00:28:59] Nghe thấy không?

[00:29:00] Ngươi quay lại nhìn xem.

[00:29:09] Triệu đại ca!

[00:29:10] Phu nhân! Nương tử!

[00:29:12] Nương tử!

[00:29:14] Phu nhân, nàng ở đâu?

[00:29:17] Lão gia! Mọi người đi theo tôi làm gì?

[00:29:20] Mọi người chia nhau ra tìm, sang bên kia xem!

[00:29:22] Lão gia, ngài chậm thôi! Nương tử!

[00:29:25] Em chỉ không hiểu,

[00:29:27] sao chàng lại biến thành một người như vậy?

[00:29:30] Lúc trước chàng không phải như thế này.

[00:29:36] Trả lại Hàn ca trước đây cho tôi!

[00:29:39] Trả lại!

[00:29:44] Đều tại tôi.

[00:29:46] Đúng vậy.

[00:29:49] Đều do quyền tiền gây ra.

[00:29:52] Không phải.

[00:29:54] Tôi thấy đều do ông hại anh ấy.

[00:29:56] Quan cô nương, cô...

[00:29:59] Không phải sao?

[00:30:01] Nếu không phải Triệu đại ca giúp anh ấy,

[00:30:03] anh ấy một tên tú tài nghèo không ai ưa,

[00:30:05] làm sao có được ngày hôm nay?

[00:30:09] Triệu đại ca, là ông đã biến anh ấy thành như vậy.

[00:30:13] Có thể biến anh ấy trở lại không?

[00:30:15] Tôi xin ông!

[00:30:17] Triệu đại ca, xin ông!

[00:30:23] Nương tử

[00:30:32] Về thôi!

[00:30:35] Quan cô nương, Triệu tiên sinh.

[00:30:38] Nàng ấy gần đây tâm trạng không tốt, nói lời hồ đồ gì đó,

[00:30:42] ông đừng trách.

[00:30:43] Không phải cô ấy nói lời hồ đồ,

[00:30:46] mà là tôi đã làm chuyện hồ đồ.

[00:30:49] Vậy sao?

[00:30:54] Vậy ngài phải chú ý rồi.

[00:30:57] Đi! Lão gia!

[00:31:12] Tiểu Lý Tử.

[00:31:13] Mưa đã tạnh rồi.

[00:31:15] Ngươi bảo ta cầm ô đi đón Bảo Muội,

[00:31:18] vở kịch này có hơi quá không?

[00:31:19] Không đâu. thật à. thật đấy!

[00:31:22] Ngài nghĩ xem, lúc này cô ấy không đến tìm ngài,

[00:31:26] ý là muốn ngài đi tìm cô ấy.

[00:31:28] Chuyện này... dù có quá đáng cũng không sợ.

[00:31:33] Nếu tôi đi tìm cô ấy,

[00:31:36] việc này không phù hợp lắm với phong cách trước giờ của tôi.

[00:31:41] Kể từ ngày ngài quen biết Bảo Muội,

[00:31:43] phong cách của ngài đã thay đổi rồi.

[00:31:46] Thật sao? thật đấy!

[00:31:48] Được!

[00:31:55] Cuối cùng ta cũng hiểu ra rồi! Sao ạ?

[00:31:58] Cuối cùng ta cũng hiểu ra rồi!

[00:31:59] Tại sao ta năm lần bảy lượt cứu người không thành lại thành hại người.

[00:32:02] Bởi vì ta luôn cho rằng mình là thần tiên,

[00:32:05] là có thể làm theo ý muốn,

[00:32:06] thao túng số phận con người.

[00:32:08] Thực ra thì sao?

[00:32:09] Nhân gian tự có đạo lý của nhân gian.

[00:32:11] Thiên thượng tự có đạo lý của thiên thượng.

[00:32:14] Lão gia! Ngài nói hay quá!

[00:32:17] Cuối cùng ngài cũng hiểu ra rồi!

[00:32:18] Lão gia!

[00:32:21] Xin ngươi đừng ngắt lời ta! Xin lỗi!

[00:32:25] Ta nói đến đâu rồi?

[00:32:26] Ngài nói... thiên thượng tự có đạo lý của thiên thượng.

[00:32:29] Đạo lý của thiên thượng ở nhân gian không thể áp dụng được.

[00:32:32] Một người sẽ không vì được thần tiên giúp đỡ

[00:32:34] mà làm việc giống như thần tiên.

[00:32:38] Cho nên, muốn làm tốt mọi việc,

[00:32:43] vẫn phải dựa vào chính họ.

[00:32:46] Muốn làm tốt mọi việc,

[00:32:48] vẫn phải dựa vào chính chúng ta,

[00:32:50] chứ không phải dựa vào Triệu Công Minh kia!

[00:32:55] Nếu một người làm quan rồi,

[00:32:56] liền biến thành ngay cả người thân cũng không nhận ra,

[00:33:01] vậy làm quan còn có ý nghĩa gì nữa?

[00:33:04] Không phải ta thay đổi,

[00:33:05] mà là tất cả chúng ta đều thay đổi.

[00:33:07] Ngôi nhà này thay đổi,

[00:33:08] địa vị này thay đổi,

[00:33:09] ngay cả Lôi Lão Hổ cũng chẳng phải đã biến thành con chó của Trịnh Hàn ta sao?

[00:33:13] Em thà quay về trước đây,

[00:33:15] mọi thứ đừng thay đổi.

[00:33:18] Em vẫn muốn đòi lại Hàn ca trước đây của em!

[00:33:21] Cái nhìn của đàn bà!

[00:33:25] Nhớ kỹ,

[00:33:27] sau này phải học cách gọi

[00:33:28] ta là "Đại nhân".

[00:33:37] Lạnh!

[00:33:40] Lão gia!

[00:33:42] Ngài nói xem, bây giờ mà có một bát mì nước nóng thì tốt biết mấy.

[00:33:51] Lão gia, ngài nói xem,

[00:33:52] bây giờ Bảo Muội có phải đang uống một bát mì nước nóng không?

[00:33:56] Cô ấy không uống mì.

[00:34:03] Lão gia! Bảo Muội là thích uống nước mì nóng nhất đấy!

[00:34:08] Ngài nói xem, trong bát của cô ấy bỏ nước dùng gì?

[00:34:11] Cô ấy không bỏ nước dùng.

[00:34:12] Mì này... mì không bỏ nước dùng làm sao ăn được?

[00:34:15] Cô ấy không ăn mì!

[00:34:17] Không thể nào, lão gia!

[00:34:19] Chiêu Ca!

[00:34:21] Bây giờ ta nói, ngươi một câu cũng không nghe lọt tai nữa,

[00:34:23] phải không?

[00:34:24] Được! Vậy để sự thật nói cho ngươi biết!

[00:34:46] Bảo Muội! Bảo Muội!

[00:34:51] Nào, nào, nào!

[00:34:51] Ngươi hỏi cô ấy xem, ngươi hỏi cô ấy xem, cô ấy ăn mì bỏ nước dùng gì?

[00:34:56] Bảo Muội, muội không đi?

[00:34:59] Ta...

[00:35:01] Ta... ta...

[00:35:04] Ta chỉ là... muốn xem... xem mọi người thế nào rồi.

[00:35:10] Lần nào muội cũng như vậy.

[00:35:13] Làm phiền muội lần sau làm gì mới mẻ hơn được không?

[00:35:15] Lão gia!

[00:35:20] Làm sao tôi biết...

[00:35:21] Làm sao tôi biết ngài có thể tìm thấy tôi?

[00:35:25] Cái này còn cần tìm sao?

[00:35:27] Lần nào muội trốn cũng chưa đến mười bước chân.

[00:35:29] Chẳng có chút cảm giác mới lạ nào.

[00:35:31] Làm ơn lần sau muội ít nhất cũng đi xa một chút được không?

[00:35:38] Bảo Muội!

[00:35:42] Bảo Muội!

[00:35:47] Bảo Muội! Bảo Muội!

[00:35:48] Gió to mưa lớn, cô phải tự chăm sóc bản thân đấy!

[00:35:52] Mau qua đây đi!

[00:35:55] Lão Hổ lão gia của chúng tôi đang nhớ cô đấy!

[00:36:03] Bảo muội!

[00:36:07] Lão gia, tìm thấy rồi!

[00:36:09] Tìm thấy rồi! Hạ kiệu, hạ kiệu! Ở kia kìa!

[00:36:11] Kia kìa!

[00:36:12] Bảo Muội!

[00:36:13] Lão gia, Lôi Lão Hổ bọn họ đến rồi! Biết làm sao bây giờ?

[00:36:17] Lại đây, lại đây!

[00:36:21] Bảo Muội!

[00:36:22] Lão gia nhà chúng tôi đích thân đến thăm cô đây!

[00:36:25] Bảo Muội!

[00:36:28] Bảo Muội!

[00:36:30] Đi theo tôi đi!

[00:36:34] Lôi Lão Hổ! Ngươi đừng thừa nước đục thả câu!

[00:36:37] Bảo Muội của chúng ta sẽ không đi theo ngươi đâu!

[00:36:42] Bảo Muội.

[00:36:43] Có phải cô không nỡ bỏ lại hai người bạn cũ này không?

[00:36:49] Xem ra tôi nói không sai.

[00:36:51] Nếu cô không muốn đi,

[00:36:53] hôm nay Lôi Lão Hổ tôi,

[00:36:56] sẽ ở lại với cô.

[00:36:58] Ngươi... ngươi làm gì?

[00:37:00] Ngươi làm gì?

[00:37:01] Chiêu Ca, mặc kệ hắn!

[00:37:03] Xem bọn họ làm gì!

[00:38:11] Lão gia.

[00:38:12] Cũng sáng rồi, chúng ta về thôi? Ta không về!

[00:38:16] Vậy...

[00:38:17] Vậy còn đợi đến lúc nào? Không biết!

[00:38:21] Cứ thế này cũng không phải là cách hay nhỉ?

[00:38:23] Không... không... ý tôi là cái tam giác

[00:38:26] tình cảm này của các vị cũng phải có kết thúc chứ?

[00:38:30] Kết thúc thế nào?

[00:38:33] Lão gia.

[00:38:33] Ngài nghe kỹ đây.

[00:38:35] Tôi đây, có một ý kiến, không biết

[00:38:39] ngài có thể chấp nhận không?

[00:38:41] Cách gì?

[00:38:42] Đánh cược với hắn một lần nữa!

[00:38:45] Ngay tại sòng bạc do Lôi phủ chúng ta mở.

[00:38:48] Ai thắng, Bảo Muội theo người đó!

[00:38:51] Không chắc chắn lắm nhỉ?

[00:38:53] Ta đồng ý

[00:38:57] Lão gia.

[00:38:58] Hắn đồng ý rồi!

[00:38:59] Hắn đồng ý rồi!

[00:39:00] Ta sợ ngươi chắc? Ta cũng đồng ý!

[00:39:02] Được!

[00:39:03] Được! Sáng suốt! Sáng suốt! Hai vị!

[00:39:06] Cược cái gì?

[00:39:07] Ta dùng Bảo Muội để cược!

[00:39:08] Ngài!

[00:39:10] Cô!

[00:39:13] Đồ vô lương tâm!

[00:39:14] Bảo Muội!

[00:39:15] Muội đừng sợ! Ta nhất định sẽ thắng muội về!

[00:39:18] Tôi dùng toàn bộ gia sản của mình để cược!

[00:39:20] Cược này lớn quá rồi! Khốn nạn!

[00:39:23] Không được sao!

[00:39:25] Ông nghĩ lại xem!

[00:39:26] Lão gia!

[00:39:28] Tiểu Lý, ngươi còn tự xưng là bạn tốt của ta?

[00:39:30] Ngươi không biết Bảo Muội còn quan trọng hơn cả mạng sống của ta sao?

[00:39:35] Tôi ủng hộ ngài!

[00:39:40] Bảo Muội!

[00:39:41] Ta nhất định sẽ thắng muội về!

[00:39:42] Lão gia! Ta nhất định có thể thắng hắn! Không được, lão gia!

[00:39:45] Đừng nói nữa! Mang tiền cược đến!

[00:40:05] Đại Bảo Muội!

[00:40:14] Đại Bảo...

[00:40:18] Bảo Muội ở đây này!

[00:40:21] Cô xem cho kỹ nhé!

[00:40:22] Hai cái rương này, một cái đựng lão gia của chúng tôi,

[00:40:28] một cái đựng lão gia của các người.

[00:40:30] Tùy cô chọn, cô chọn trúng cái nào,

[00:40:33] lão gia trong cái rương đó sẽ thắng.

[00:40:38] Cô chọn đi!

[00:40:50] Dừng

[00:40:56] Thế nào, Bảo Muội?

[00:40:58] Nghĩ kỹ chưa?

[00:41:00] Lão gia nhà chúng tôi và lão gia nhà các người,

[00:41:02] hai vị lão gia này đang chờ đợi lần này của cô đấy!

[00:41:04] Nhanh lên!

[00:41:08] Bảo Muội! Đúng!

[00:41:10] Ta ở trong này đây.

[00:41:13] Bảo Muội, muội đừng hiểu lầm ý ta.

[00:41:16] Sở dĩ ta nói cho muội biết,

[00:41:18] là vì ta không muốn hoàn toàn dựa vào vận may để được muội chọn trúng.

[00:41:22] Ta cũng không muốn bị muội bỏ qua một cách khó hiểu.

[00:41:27] Ta nói cho muội biết ta ở đây,

[00:41:29] là muốn để muội quyết định,

[00:41:31] rốt cuộc muội muốn đi theo Lôi Lão Hổ,

[00:41:33] hay là muốn đi theo ta.

[00:41:36] Bảo Muội, muội tự mình quyết định đi.

[00:41:39] Muội tự mình chọn đi.

[00:41:48] Thế nào?

[00:41:58] Cô còn muốn kéo dài đến bao giờ?

[00:42:00] Một ngày mới đã bắt đầu rồi.

[00:42:02] Xin cô cho tôi một câu trả lời được không?

[00:42:05] Làm ơn!

[00:42:12] Tôi chọn hắn!

[00:42:14] Lão gia!

[00:42:21] Chúng ta thua rồi!

[00:42:25] Đại nhân!

[00:42:27] Đại nhân!

[00:42:29] Đại nhân!

[00:42:31] Chuyện gì vậy?

[00:42:32] Lôi Lão Hổ sáng nay phá sản rồi!

[00:42:38] Lão gia!

[00:42:38] Lão gia, ngài đừng vội, đừng vội!

[00:42:42] Lão gia!

[00:42:43] Lão gia!

[00:42:45] Ngài nghĩ thoáng ra đi!

[00:42:46] Ngài đã 28 rồi,

[00:42:47] vì một người phụ nữ không đáng đâu!

[00:42:57] Hạ kiệu! Hạ kiệu!

[00:42:59] Lão gia! Ngài xem đây là...

[00:43:10] Đừng nói bậy! Tao đánh chết mày!

[00:43:13] Tao đánh chết mày!

[00:43:14] Này! Đừng đánh nữa!

[00:43:16] Lão gia! Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa!

[00:43:20] Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa!

[00:43:22] Lão gia! Tao đánh chết mày!

[00:43:24] Tao...

[00:43:25] Tao cho mày nói!

[00:43:27] Tao cho mày nói!

[00:43:28] Tao cho mày nói! Lão gia!

[00:43:30] Tao đánh chết mày!

[00:43:34] Thôi! Thôi! Thôi!

[00:43:35] Tao đánh chết mày!

[00:43:36] Đừng đánh nữa!

[00:43:38] Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa!

[00:43:39] Lão gia! Lão gia!

[00:43:41] Chúng ta thật sự muốn làm hắn tán gia bại sản sao?

[00:43:44] Không phải, không phải.

[00:43:49] Hắn cũng không phải người tội ác tày trời gì.

[00:43:52] Chỉ là,

[00:43:53] chứng cứ Trịnh Hàn biển thủ tiền cứu trợ đều nằm trong tay hắn.

[00:43:55] Chúng ta là muốn ép hắn giao ra chứng cứ.

[00:43:57] Vậy...

[00:43:58] Lão gia, hắn sẽ đưa sao?

[00:43:59] Vậy... vậy phải xem Trịnh Hàn rồi.

[00:44:02] Tôi vẫn chưa hiểu.

[00:44:04] Nếu ta không đoán sai,

[00:44:06] Trịnh Hàn hắn nhất định sẽ ném đá xuống giếng.

[00:44:09] Hắn sẽ thu sòng bạc của hắn,

[00:44:11] tịch thu tài sản của hắn,

[00:44:12] sau đó đòi lại chứng cứ của hắn.

[00:44:15] Lúc này Lôi Lão Hổ mới có thể nhận rõ bộ mặt của Trịnh Hàn,

[00:44:17] chủ động đến hợp tác với chúng ta?

[00:44:20] Bảo Muội,

[00:44:21] muội đừng lo lắng nữa.

[00:44:22] Lão gia chúng ta chỉ muốn một ít chứng cứ từ hắn thôi.

[00:44:25] Muội nói xem, lão gia chúng ta cần gia sản nhà hắn làm gì chứ?

[00:44:27] Đúng vậy mà!

[00:44:32] Hóa ra muội vẫn luôn lo lắng cho Lôi Lão Hổ.


 0 Komentari sort   Poredaj po


Sljedeći