Volgende

Thần Tài đến 1999 - Truyền Kỳ Thần Tài tập 7 - Diễn viên chính: Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng

2 Bekeken· 05/07/25
duongvu88
duongvu88
3 abonnees
3

⁣⁣"Truyền kỳ Thần Tài" là một bộ phim truyền hình Trung Quốc mang đậm màu sắc dân gian và hài hước, kể về hành trình "giáng trần" của Thần Tài để giúp người dân hiểu rõ đạo lý về tiền bạc, nhân quả và lòng thiện lương. Trong mỗi tập, Thần Tài không chỉ giải quyết những mâu thuẫn trong cuộc sống đời thường mà còn truyền tải thông điệp sâu sắc về cách đối nhân xử thế và quản lý tài chính. Phim có sự tham gia của dàn diễn viên nổi tiếng như Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng, Lưu Vi và Từ Tĩnh Lôi, mang đến nhiều tình tiết dí dỏm, cảm động và gần gũi với đời sống thực tế.
Phim gồm 4 phần nhỏ:

Phần 1: Thần Tài không phải người; tập 1-8

Phần 2: Thần Tài thương người tốt: tập 9-15

Phần 3: Thần Tài cũng là người: tập 16-22

Phần 4: Hổ không ăn thịt người: tập 23-28

Laat meer zien

[00:00:19] Kính Thần Tài, mời Thần Tài

[00:00:23] Chiêu tài tiến bảo, bái Thần Tài

[00:00:27] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:31] Tài nguyên cuồn cuộn tới.

[00:00:32] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:35] Tài nguyên cuồn cuộn, hương hỏa vượng

[00:00:38] Thần Tài cũng là người

[00:00:43] Cũng có lòng nhân ái

[00:00:45] Trách Thần Tài, mắng Thần Tài

[00:00:48] Không giúp người nghèo, giúp người giàu

[00:00:52] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:00:54] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:56] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:01:01] Tài nguyên cuồn cuộn chỉ là một giấc mộng

[00:01:05] Thần Tài không phải người

[00:01:09] Ta là thần

[00:01:10] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:01:23] Người người đều mơ phát tài

[00:01:26] Kiếm tiền không thể mất lương tâm

[00:01:30] Tiền bạc không phân thiện ác

[00:01:34] Thần tiên biết thương người tốt

[00:01:40] Có tiền nó có thể khiến người biến xấu

[00:01:44] Không tiền, xấu biến thành tốt

[00:01:49] Thiên thời địa lợi nhân hòa, tài nguyên rộng mở

[00:01:53] Chiêu tài tiến bảo, xem Thần Tài

[00:01:56] Phát tài, đúng lúc!

[00:01:59] Kiếm tiền phải có đạo lý!

[00:02:15] «Thần Tài Đến» Thần Tài Không Phải Người

[00:02:19] Tập 7

[00:02:31] Mỹ Văn huynh chỉ mang ít đồ vậy sao?

[00:02:34] Chạy trốn à? Mỹ Văn huynh, nói ra đều tại tôi.

[00:02:38] Là tôi đã tìm Tô Ngọc Hoàn về.

[00:02:39] Hại huynh bây giờ phải rời xa quê hương.

[00:02:41] Không trách cậu, không trách cậu.

[00:02:42] Đây đều là nghiệt duyên do chính tôi gây ra.

[00:02:58] Triệu huynh, Triệu huynh, Triệu huynh, sao rồi?

[00:03:01] Để tôi xem.

[00:03:25] Mỹ Văn này...

[00:03:27] Sáng sớm tinh mơ,

[00:03:28] đi đâu vậy?

[00:03:30] Tôi... tôi ra ngoài đi dạo.

[00:03:33] Ra ngoài đi dạo?

[00:03:34] Vậy sao còn mang hành lý?

[00:03:39] Ông quản được sao?

[00:03:42] Sao cậu lại nói chuyện với các lão gia Đạo Đức Đường như vậy?

[00:03:44] Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu thật sự nói vậy,

[00:03:46] bọn tôi sẽ tức giận đấy.

[00:03:48] Các vị lão gia đừng giận, đừng giận.

[00:03:50] Anh ấy vừa mới dậy, chưa tỉnh ngủ đâu.

[00:03:52] Ông xem ai chưa tỉnh ngủ?

[00:03:55] Tôi tỉnh rồi.

[00:03:56] Tôi thấy là mấy người họ chưa tỉnh ngủ thì có.

[00:03:59] Sáng sớm đã hỏi đông hỏi tây.

[00:04:02] Gì mà chúng tôi ngủ?

[00:04:03] Chúng tôi cả đêm không ngủ.

[00:04:05] Chúng tôi... là chơi bài cửu cả đêm, đúng.

[00:04:08] Vậy sáng sớm các vị đến nhà tôi làm gì?

[00:04:10] Chúng tôi chơi bài cửu xong thì ra ngoài đi dạo.

[00:04:12] Đúng vậy, đi loanh quanh.

[00:04:14] Đi loanh quanh? Vậy tốt.

[00:04:15] Các vị cứ tiếp tục dạo đi.

[00:04:16] Các vị cứ dạo tiếp được không?

[00:04:18]

[00:04:22]

[00:04:26] Các vị lão gia,

[00:04:27] các vị cứ để anh ấy đi đi.

[00:04:30] Chúng tôi không phải không cho cậu ấy đi, chúng tôi muốn hỏi cậu ấy,

[00:04:33] ở yên ổn,

[00:04:34] tại sao lại muốn đi? Mau nói.

[00:04:36] Tô Ngọc Hoàn muốn mạng của tôi.

[00:04:39] Còn các vị thì sao?

[00:04:39] Nghĩ đến một triệu lượng bạc đó.

[00:04:41] Tôi mà cứ ở lại thế này,

[00:04:43] tôi còn mạng không?

[00:04:45] Tôi phải trịnh trọng nói với cậu, nỗi lo của cậu

[00:04:48] hoàn toàn là thừa thãi.

[00:04:50] Người dân trấn Hà Kiều trước sau như một,

[00:04:53] kiên định đứng về phía cậu.

[00:04:58] Biểu hiện của Tô Ngọc Hoàn ở trấn Hà Kiều là quy củ,

[00:05:00] là thành thật.

[00:05:01] Cô ta không có gì đáng trách.

[00:05:02] Chúng tôi cũng không có gì để bắt bẻ.

[00:05:04] Tôi khuyên cậu một câu.

[00:05:06] Đừng nghi thần nghi quỷ.

[00:05:08] Đừng không tin người khác.

[00:05:10] Đúng, thật sự chúng tôi không muốn cậu đi.

[00:05:14] Bởi vì trốn tránh cũng không phải là cách.

[00:05:16] Triệu tiên sinh không phải cũng nói vậy sao?

[00:05:19] Có phải không... tôi...

[00:05:21] Ý của tôi... ý của tôi là...

[00:05:28] Chưa xong đâu. Thực ra...

[00:05:29] giữa cậu và Tô Ngọc Hoàn

[00:05:31] cũng đâu có mâu thuẫn gì to tát?

[00:05:33] Chẳng phải là một người năm đó không cưới được,

[00:05:36] một người năm đó không gả được sao?

[00:05:37] Phải, nhưng bây giờ không phải lại ở cùng nhau rồi sao?

[00:05:39] Đúng vậy, tôi không tin cô ta thật sự muốn mạng ai.

[00:05:42] Đúng, một người phụ nữ thôi mà.

[00:05:45] Cô ta cũng chỉ nói vậy thôi.

[00:05:47] Cậu tuyệt đối đừng cho là thật.

[00:05:55] Được rồi, chúng tôi cũng không nói nhiều nữa.

[00:05:57] Mỹ Văn,

[00:06:00] tôi thấy cậu vẫn nên về nhà nghỉ ngơi đi.

[00:06:03] Suy nghĩ kỹ lại đi. Còn chúng tôi,

[00:06:06] sẽ tiếp tục đi dạo ở đây, hơn nữa,

[00:06:11] sẽ luôn có người đi dạo ở đây.

[00:06:20] Đi, đi, đi, đi.

[00:06:22] Đi.

[00:06:23] Đi.

[00:06:24] Đi, đi, đi.

[00:06:41] Một triệu lượng bạc.

[00:06:43] Đây không phải là nhà họ Trương được một mẫu ruộng,

[00:06:45] nhà họ Lý bán một con lừa.

[00:06:47] Các vị, các vị thử nghĩ xem.

[00:06:50] Một triệu lượng bạc này vào trấn Hà Kiều chúng ta,

[00:06:53] không đi nói với Thần Tài lão gia một tiếng, sao được?

[00:06:55] Số bạc này từ đâu ra?

[00:06:56] Đến như thế nào?

[00:06:57] Thần Tài lão gia trong lòng ngài ấy phải biết rõ mới được, đúng.

[00:07:00] Việc này... với... với lão nhân gia ngài ấy có liên quan sao?

[00:07:03] Cái này còn phải hỏi?

[00:07:04] Liên quan lớn lắm.

[00:07:05] Lỡ như tiền đến đường lối bất chính,

[00:07:06] lại không đi thông báo cho lão nhân gia ngài ấy một tiếng,

[00:07:08] chọc giận ngài ấy, các vị sẽ phải phát tài lại gặp tai ương.

[00:07:11] Chỉ sợ tình hình rất phức tạp.

[00:07:13] Có những chuyện nói không rõ với lão nhân gia ngài ấy được.

[00:07:16] Hơn nữa chúng tôi làm việc có cái khó và nỗi khổ riêng.

[00:07:20] Vấn đề tiền bạc này,

[00:07:22] nhất là những vấn đề liên quan đến tiền,

[00:07:24] Thần Tài gia làm sao lại không rõ được chứ?

[00:07:26] Hơn nữa, Thần Tài gia ngài ấy cũng sẽ thông cảm cho các vị.

[00:07:30] Thần Tài gia, Thần Tài gia.

[00:07:33] Chúng tôi không sợ ngồi tù.

[00:07:35] Lũ xương già chúng tôi,

[00:07:36] dù chết trong tù cũng không sao.

[00:07:38] Chúng tôi sợ là chúng tôi khiến bà con làng xóm

[00:07:41] phải chịu tội theo chúng tôi.

[00:07:43] Nếu chúng tôi không nhận một triệu lượng này,

[00:07:45] lấy tiền đâu đi trả nợ vay đây?

[00:07:47] Nếu chúng tôi không nhận một triệu lượng bạc này, dù chết đi,

[00:07:50] đó cũng là chết vô ích.

[00:07:53] Diệp Mỹ Văn là bạn của chúng tôi.

[00:07:55] Cậu ấy xả thân vì nghĩa, điều này chúng tôi hiểu.

[00:07:59] Nếu chúng tôi chết đi, thì có hơi giống bán bạn cầu vinh rồi.

[00:08:03] Tội danh này lại có người ra gánh.

[00:08:07] Thần Tài lão gia,

[00:08:09] là muốn chết hay muốn sống?

[00:08:11] Là muốn bạc hay không muốn bạc?

[00:08:14] Thần Tài lão gia,

[00:08:16] chúng tôi thật sự gặp phải một vấn đề lớn.

[00:08:25] Các vị nhìn kìa, lão nhân gia hiển linh rồi

[00:08:35] Triệu Tiên sinh, Ý của Thần Tài lão gia là gì?

[00:08:38] Ý của Thần Tài lão gia... ý của ngài ấy là nói...

[00:08:41] Tiền bạc như phân thổ.

[00:08:43] Như đồng nát sắt vụn.

[00:08:48] Chính là ý này.

[00:08:49] Đây là thật, thật đó.

[00:08:52] Thần Tài chính là đối xử với tiền bạc như vậy.

[00:08:54] Thật, ngài ấy ngày nào cũng xử lý chuyện tiền bạc.

[00:08:56] Cho nên,

[00:08:57] thái độ của ngài ấy với tiền bạc khác với người thường rồi.

[00:08:59] Phải không? Là ý này.

[00:09:03] Xem ra,

[00:09:04] ...Ý của Thần Tài gia là một triệu lượng bạc này không thể nhận.

[00:09:07] Không thể nhận.

[00:09:07] Chắc chắn không thể nhận.

[00:09:09] Tiền bạc như phân thổ, nam nhi phải tự cường.

[00:09:12] Cái gọi là bần tiện bất năng di (nghèo hèn không đổi chí).

[00:09:14] Như vậy mới thể hiện được

[00:09:17] bản sắc anh hùng của Đạo Đức Đường trấn Hà Kiều chúng ta.

[00:09:22] Tốt, tốt, tốt.

[00:09:25] Thần Tài lão gia,

[00:09:26] chúng tôi cảm ơn ngài.

[00:09:28] Ngài thật là một câu nói đánh thức người trong mộng.

[00:09:32] Đời người một kiếp,

[00:09:33] lập đức lập phúc.

[00:09:34] Để lại cho hậu nhân tấm gương tốt về tự tôn tự cường.

[00:09:38] Đó mới là việc quan trọng nhất.

[00:09:41] Chúng tôi dập đầu lạy ngài.

[00:09:44] Thần Tài lão gia!

[00:09:48] Lại đổi rồi.

[00:09:50] Lại đổi rồi!

[00:09:52] Đây... đây là sao... sao... sao vậy?

[00:09:55] Đây là lời khen thưởng của Thần Tài lão gia dành cho các vị.

[00:09:58] Đây là...

[00:09:59] Thần Tài lão gia... Thần Tài lão gia...

[00:10:01] Thần Tài lão gia!

[00:10:02] Chúng tôi không cần đâu!

[00:10:03] Không cần, không cần!

[00:10:04] Chúng tôi không cần! Dù ngài có thưởng vàng, chúng tôi cũng không nghe ngài!

[00:10:07] Chúng tôi không...

[00:10:08] Chừa cho tôi ít!

[00:11:00] Diệp chưởng quỹ, Diệp chưởng quỹ!

[00:11:01] Cậu không bị ngã chứ?

[00:11:02] Không, không.

[00:11:04] Đúng là không có ai, một bóng người cũng không.

[00:11:06] Vâng, vâng, ba vị lão gia hôm nay đã nói với tôi rồi.

[00:11:09] Tối nay sẽ để cậu đi.

[00:11:10] Tốt, vậy tôi đi đây.

[00:11:13] Triệu huynh, cảm ơn, cảm ơn cậu. Mau đi thôi.

[00:11:28] Đứng lại!

[00:11:29] Đứng Lại!

[00:11:35] Sao đây?

[00:11:37] Nhân lúc trời tối định chuồn à?

[00:11:40] Tưởng người ta mắt mũi t èm nhèm cả sao?

[00:11:42] Đừng sợ.

[00:11:44] Tô phu nhân.

[00:11:46] Bà dựa vào đâu mà làm vậy?

[00:11:47] Mỹ Văn anh ấy đi đâu là tự do của anh ấy.

[00:11:49] Hơn nữa,

[00:11:50] anh ấy... anh ấy đi là được ba vị lão gia đồng ý rồi.

[00:11:53] Bà con trấn Hà Kiều đồng ý chưa?

[00:11:57] Hơn nữa, lời nói của mấy vị lão gia Đạo Đức Đường

[00:12:01] đã không còn giá trị nữa rồi.

[00:12:04] Dẫn lên đây!

[00:12:11] Các người dựa vào đâu mà bắt người?

[00:12:13] Chỉ dựa vào việc họ dám thả kẻ xấu Diệp Mỹ Văn đi.

[00:12:15] Đây là ý của Tri phủ đại nhân chúng tôi.

[00:12:21] Còn nói bậy bạ gì nữa?

[00:12:23] Thần Tài gia hiển linh,

[00:12:24] bảo các người coi tiền bạc như phân thổ?

[00:12:27] Thần Tài lão gia... đúng là nói như vậy.

[00:12:31] Vậy mà các người cũng tin?

[00:12:33] Sao lại không...

[00:12:33] Lời của Thần Tài lão gia, ai dám không tin?

[00:12:35] Đúng vậy, ai mà không tin chứ?

[00:12:36] Ta đây không tin!

[00:12:38] Một kẻ xem bói giả thần giả quỷ.

[00:12:41] Dọa được người khác thì dọa được ta sao?

[00:12:43] Ngươi...

[00:12:45] Từ ba ngày trước,

[00:12:46] sau khi Thần Tài dùng một mồi lửa muốn thiêu chết ta,

[00:12:49] ta đã cắt đứt với hắn rồi.

[00:12:52] Tô Ngọc Hoàn, bà có thể không tin,

[00:12:54] nhưng bà không thể cản người khác tin.

[00:12:57] Vậy tốt, ta sẽ đấu phép với Thần Tài gia.

[00:13:01] Xem xem hắn lợi hại hay ta lợi hại.

[00:13:04] Xem xem một triệu lượng bạc này của ta

[00:13:06] có phải được lòng người hơn Thần Tài gia không.

[00:13:11] Thả mấy vị lão gia này ra.

[00:13:13] Ta muốn cùng họ làm xong vụ làm ăn này.

[00:13:16] Thả ra!

[00:13:18] Nói cho ngươi biết, Diệp Mỹ Văn,

[00:13:20] từ hôm nay trở đi,

[00:13:21] ngươi về nhà ngoan ngoãn ở yên đó cho ta.

[00:13:24] Không được bước ra khỏi cửa lớn.

[00:13:27] Mấy huynh đệ chúng ta sẽ ở cùng ngươi.

[00:13:29] Cho đến khi mấy vị lão gia và bà con trấn Hà Kiều

[00:13:32] nghĩ xong nên xử lý ngươi thế nào.

[00:13:36] Triệu huynh, anh về trước đi.

[00:13:39] Tôi muốn ở một mình một lát.

[00:13:42] Này...

[00:13:45] Anh đừng quá thất vọng.

[00:13:46] Có lẽ sự việc vẫn còn cách giải quyết.

[00:13:48] Đúng.

[00:13:50] Các người...

[00:13:52] cũng đừng an ủi tôi nữa.

[00:13:54] Bây giờ chúng ta có thể giải quyết được gì chứ?

[00:13:57] Chỉ chờ người ta đến giải quyết chúng ta thôi.

[00:14:01] Tôi thấy anh có hơi bi quan quá rồi.

[00:14:04] Các người...

[00:14:04] Các người

[00:14:06] sao lại không nghe thấy giọng điệu của Tô Ngọc Hoàn chứ?

[00:14:10] Đến cả Thần Tài gia bà ta cũng không coi ra gì rồi.

[00:14:12] Lão gia...

[00:14:13] Đây... đây...

[00:14:14] Điên rồi! Bà ta hoàn toàn điên rồi!

[00:14:18] Đối phó với một kẻ điên,

[00:14:20] đối phó với một kẻ điên có tiền,

[00:14:23] tôi còn có thể trông mong gì nữa?

[00:14:26] Bây giờ tôi chỉ muốn

[00:14:29] đừng gây thêm quá nhiều phiền phức

[00:14:31] cho mấy ông già Đạo Đức Đường và bà con trong trấn

[00:14:34] là được rồi.

[00:14:36] Một người làm, một người chịu.

[00:14:39] Tôi sớm có kết cục một ngày,

[00:14:41] mọi người sẽ có những ngày yên ổn.

[00:14:46] Mỹ Văn huynh,

[00:14:47] Mỹ Văn huynh,

[00:14:48] suy nghĩ này của anh không đúng.

[00:14:49] Anh định làm gì?

[00:14:52] Không có gì. Tôi chỉ muốn nghỉ ngơi một chút.

[00:14:54] Anh đừng nghĩ quẩn. Tôi chỉ muốn ngủ.

[00:14:56] Đừng nghĩ quẩn.

[00:14:57] Được rồi, tôi chỉ muốn ngủ một giấc.

[00:14:58] Ngày mai gặp, ngày mai gặp.

[00:15:01] Sáng sớm mai tôi đến thăm anh.

[00:15:03] Được, được.

[00:15:04] Tôi biết, tôi biết.

[00:15:07] Lão gia,

[00:15:09] tôi thấy hôm nay tâm trạng anh ấy có vẻ không ổn lắm.

[00:15:12] Tôi cũng thấy tâm trạng anh ấy hôm nay bất thường.

[00:15:14] Vậy... vậy chúng ta phải làm sao?

[00:15:16] Vậy ngài nói xem,

[00:15:17] vậy chúng ta phải làm sao?

[00:15:20] Chúng ta vào trong trông chừng anh ta.

[00:15:22] Cậu thấy sao?

[00:15:23] Được.

[00:15:37] Có gì đó không ổn.

[00:15:39] Anh ta có phải muốn treo cổ không?

[00:15:46] Ông trời ơi,

[00:15:49] không phải Diệp Mỹ Văn tôi không muốn sống nữa.

[00:15:54] Mà là tôi không nỡ để người khác phải lo lắng vì tôi nữa,

[00:15:58] bận rộn vô ích rồi.

[00:16:01] Ngài xem vị Triệu tiên sinh kia kìa,

[00:16:04] chạy tới chạy lui, nghĩ bao nhiêu cách,

[00:16:07]

[00:16:08] một cách cũng không thành.

[00:16:11] Tôi nhìn mà thấy mệt thay cho cậu ấy.

[00:16:24] Nếu tôi chết đi,

[00:16:26] Triệu tiên sinh cũng có thể nghỉ ngơi rồi.

[00:16:29] Trấn Hà Kiều

[00:16:29] Trấn Hà Kiều cũng có thể bình an rồi.

[00:16:32] Trấn Hà Kiều

[00:17:11] Tội nghiệt hai mươi năm.

[00:17:15] Ngọc Hoàn.

[00:17:15] Ngọc Hoàn.

[00:17:17] Vĩnh Trinh.

[00:17:19] Ta lập tức trả lại cho các người.

[00:17:35] Lão gia, lão gia, lão gia, lão gia, lão gia sao vậy?

[00:17:38] Không có gì.

[00:17:40] Lão gia, lão gia, ngài không sao chứ?

[00:17:41] Không sao chứ? Vậy... cái gì... cái gì kêu vậy?

[00:17:44] Cái gì kêu?

[00:17:44] Không có gì, tôi dậy đi vệ sinh bị ngã thôi.

[00:17:47] Lão gia,

[00:17:49] hay là chúng tôi vào xem thử? Phải.

[00:17:51] Không cần vào đâu.

[00:17:54] Về ngủ đi.

[00:17:56] Lão gia, có cho chúng tôi vào xem không?

[00:17:58] Không mặc quần áo có gì đẹp mà xem?

[00:18:01] Vậy ngài có gì dặn dò chúng tôi không?

[00:18:03] Phải.

[00:18:03] Không có. Về ngủ đi. Mau đi đi.

[00:18:08] Vậy chúng tôi đi thật nhé? Đi thôi, đi thôi.

[00:18:11] Đi thôi, đi thôi.

[00:18:12] Lão gia, vậy... vậy chúng tôi đi nhé? Đi thật đây.

[00:18:15] Quay lại, quay lại, quay lại!

[00:18:16] Lão gia gọi! Mau, mau, mau!

[00:18:19] Đến hiệu thuốc lấy cho tôi ít thuốc.

[00:18:21] Lão gia ngài dặn dò, lấy thuốc gì? Thuốc gì ạ?

[00:18:24] Tử tô diệp, Thất tinh thảo,

[00:18:27] Hoàng liên,

[00:18:29] Hậu phác,

[00:18:31] còn có...

[00:18:33] Thạch tín... Thạch... thạch tín!

[00:18:39] Ông ta còn chưa xong nữa à?

[00:18:40] Đúng là ông ta!

[00:18:43] Triều Ca, Bảo Muội!

[00:18:45] Lão gia tôi mệt rồi,

[00:18:47] muốn về nghỉ ngơi trước.

[00:18:48] Ông ta tôi giao cho các người rồi.

[00:18:50] Tối nay không được xảy ra bất cứ chuyện gì.

[00:18:52] Nghe rõ chưa?

[00:18:53] Rõ!

[00:19:01] Lão gia, cho hỏi một tiếng được không ạ?

[00:19:02] Ngài muốn thạch tín làm gì?

[00:19:04] Tôi đau lưng.

[00:19:05] Thạch tín cũng trị được bệnh sao?

[00:19:08] Lão gia, vậy ngài đừng vội, chúng tôi lát nữa sẽ về ngay.

[00:19:16] Một lũ ngốc!

[00:19:24] Đưa đây!

[00:19:25] Lão gia, chúng tôi mang thuốc đến rồi, mang thuốc đến rồi, lão gia!

[00:19:33] Đây là thuốc ngài cần.

[00:19:36] Đây là thạch tín.

[00:19:37] Cho chúng tôi vào đi! Mau ra ngoài đi!

[00:19:39] Chúng tôi vào xem... Bỏ tay ra! Nào nào nào!

[00:19:41] Cho chúng tôi vào xem.

[00:19:45] Không sao chứ? Gì mà không sao?

[00:19:47] Tôi xoa cho ngài nhé? Thôi đi, đi đi!

[00:21:29] Thạch tín, thạch tín.

[00:21:34] Ta mở hiệu thuốc hai mươi mấy năm.

[00:21:40] Không ngờ...

[00:21:43] ta lại chết trong tay ngươi.

[00:22:10] Tiểu Đức Tử, đồ khốn!

[00:22:13] Ta muốn là thạch tín!

[00:22:14] Ngươi đưa muối cho ta làm gì?

[00:22:50] Triều Ca.

[00:22:52] Ta về trước đây.

[00:22:53] Diệp Mỹ Văn giao cho ngươi rồi. Ta buồn ngủ rồi,

[00:22:57] muốn đi ngủ.

[00:22:58] Ngươi, ngươi, ngươi...

[00:22:59] đừng đi!

[00:23:12] Ông trời ơi,

[00:23:15] ngài hãy chiều theo ý nguyện của con đi!

[00:23:25] Chiều theo ý nguyện của con đi!

[00:23:28] Ông trời ơi!

[00:23:29] Ông ta thật sự muốn tìm chết!

[00:23:31] Rốt cuộc có xong không đây?

[00:23:41] Chết rồi thì cái gì cũng không biết nữa.

[00:23:43] Chết là hết.

[00:23:55] Sao trong giếng lại không có nước?

[00:23:57] Ngã chết ta rồi! Diệp Mỹ Văn, ngươi ngoan ngoãn chút đi!

[00:24:01] Đừng có suốt ngày tìm chết,

[00:24:02] gây thêm phiền phức cho ta.

[00:24:14] Diệp chưởng quỹ!

[00:24:16] Nghe nói... nghe nói ngài bị ngã, không sao chứ?

[00:24:19] Ngài thế nào?

[00:24:20] Triệu tiên sinh.

[00:24:22] Tôi nhờ ngài một việc. Ngài nói đi, ngài nói đi.

[00:24:26] Ngài giúp tôi hẹn Tô Ngọc Hoàn.

[00:24:29] Ông muốn gặp Tô Ngọc Hoàn?

[00:24:31] Chuyện này...

[00:24:41] Lão gia,

[00:24:42] ngài vào xem thử đi.

[00:24:44] Đừng xảy ra chuyện gì.

[00:24:45] Cái này...

[00:24:46] Cái này...

[00:24:47] không thích hợp lắm nhỉ?

[00:24:48] Quan hệ của họ không bình thường.

[00:24:50] Chúng ta tùy tiện nghe lén... phải không?

[00:24:51] Thôi được, đợi thêm chút nữa.

[00:24:54] Từ tối hôm qua tôi đã suy nghĩ.

[00:24:56] Tôi và bà,

[00:24:58] chúng ta...

[00:24:58] Ân oán giữa chúng ta phải được giải quyết.

[00:25:01] Hơn nữa phải nhanh chóng.

[00:25:02] Trấn Hà Kiều

[00:25:03] Trấn Hà Kiều sắp náo loạn cả lên rồi.

[00:25:06] Cứ tiếp tục như vậy,

[00:25:08] thật không biết sẽ gây ra chuyện gì nữa.

[00:25:12] Ông nói chuyện đừng vòng vo nữa.

[00:25:15] Muốn nói gì thì cứ nói đi.

[00:25:16] Nhưng mà lão gia,

[00:25:20] Mỹ Văn cả ngày nay

[00:25:21] rất là kích động.

[00:25:22] Lỡ như... liệu có...

[00:25:26] Hôm qua ông ta đã kích động cả ngày rồi.

[00:25:28] Không sao đâu, theo tình trạng hiện giờ của ông ta,

[00:25:30] ông ta có muốn kích động cũng không nổi đâu.

[00:25:33] Không sao đâu. Thực ra cũng chẳng có gì để nói.

[00:25:37] Nói nhiều lời,

[00:25:40] cũng là nói vô ích.

[00:25:42] Phải là tôi...

[00:25:47] A!

[00:25:56] Ngươi điên rồi!

[00:26:00] Hoàng Nhi!

[00:26:01] Ta không ngờ...

[00:26:03] Ta đến giết ngươi!

[00:26:06] Tối hôm qua,

[00:26:08] ta vẫn luôn tự mình

[00:26:09] tìm đến cái chết.

[00:26:11] Treo cổ.

[00:26:14] Uống thuốc độc.

[00:26:16] Nhảy giếng.

[00:26:18] Ta đã nghĩ hết cách rồi.

[00:26:21] Nhưng chính là không chết được.

[00:26:24] Cho nên,

[00:26:26] ta nghĩ...

[00:26:29] là ông trời

[00:26:31] không muốn để ta chết một mình.

[00:26:34] Là...

[00:26:35] ta liền nghĩ đến ngươi.

[00:26:37] Hoàng Nhi.

[00:26:39] Chúng ta cùng chết đi!

[00:26:41] Hai mươi năm trước là ta ép ngươi.

[00:26:44] Hai mươi năm sau là ngươi ép ta.

[00:26:46] Hai người đều là kẻ dồn người khác vào đường cùng.

[00:26:49] Hai chúng ta

[00:26:51] nên cùng đi rồi.

[00:26:52] Có gì từ từ nói!

[00:26:58] Vĩnh Trinh, Vĩnh Trinh!

[00:27:00] Ta biết ngay ngươi không có ý tốt!

[00:27:02] Muốn chết phải không?

[00:27:04]

[00:27:06] Vĩnh Trinh!

[00:27:08] Mẹ ơi!

[00:27:09] Là ông ta ép chúng ta!

[00:27:11] Vĩnh Trinh, con không được động thủ! Ông ta...

[00:27:14] ông ta dù sao cũng là cha ruột của con!

[00:27:17] Vĩnh Trinh, mẹ... sẽ có người xử lý ông ta.

[00:27:20] Đi, theo mẹ đi.

[00:27:22] Chúng ta đi.

[00:27:23] Đi, mau đi, Vĩnh Trinh!

[00:27:26] Nè!

[00:27:28] Tự mình chết đi!

[00:27:53] Sao rồi, sao rồi?

[00:27:55] Mỹ Văn ông ấy sao rồi?

[00:27:57] Đang nằm ở trong.

[00:27:58] Đang nằm à?

[00:27:59] Tại sao?

[00:28:01] Ông ta muốn giết mẹ tôi.

[00:28:03] Đây... đây là sao? Để tôi xem.

[00:28:05] Triệu tiên sinh.

[00:28:08] Cảm ơn sự sắp xếp của ông.

[00:28:09] Không có gì.

[00:28:10] Lần sau nếu muốn ta gặp Diệp Mỹ Văn,

[00:28:13] ta chỉ muốn nhìn thấy một xác chết.

[00:28:28] Vĩnh Trinh, Vĩnh Trinh, con dừng lại!

[00:28:31] Vĩnh Trinh!

[00:28:34] Vĩnh Trinh, Vĩnh Trinh, con định làm gì?

[00:28:36]

[00:28:38] Trên mặt cậu có sát khí! Trên mặt cậu có sát khí!

[00:28:40] Ta xem tướng cho cậu!

[00:28:41] Đi!

[00:28:43] Cậu ngồi xuống, ngồi!

[00:28:45] Cậu... cậu vẫn không chịu buông tha cho cha cậu?

[00:28:47] Lão gia, trà của ngài.

[00:28:49] Đi đi, đi đi.

[00:28:52] Ông ấy sắp bị cậu bức điên rồi.

[00:28:53] Nhưng cậu vẫn không chịu tha cho ông ấy.

[00:28:56] Cậu đừng chối!

[00:28:57] Ta là người xem tướng.

[00:28:58] Tâm tư của cậu đều viết hết lên mặt rồi.

[00:29:03] Vậy được rồi, chính là như vậy.

[00:29:06] Ông nói không sai.

[00:29:07] Nhưng... nhưng cha cậu đã làm vì cậu nhiều như vậy, ông ấy...

[00:29:10] ông ấy bị cậu đâm một dao vẫn không muốn để cậu phải ra tòa.

[00:29:14] Ông ta sợ! Ông ta sợ nếu ra công đường,

[00:29:16] tôi sẽ ở trước mặt đại nhân

[00:29:17] bới móc hết tất cả chuyện xấu của ông ta ra.

[00:29:20] Ông ta vất vả lo liệu hôn sự cho cậu.

[00:29:23] Hơn nữa còn

[00:29:24] luồn cúi nhẫn nhục.

[00:29:28] Ông ta muốn kết thông gia không phải

[00:29:31] vì tôi, mà là vì chính ông ta.

[00:29:33] Ông ta là vì việc làm ăn của mình mà trải đường.

[00:29:35] Ông ta một lòng muốn đưa việc làm ăn lên huyện thành.

[00:29:39] Ông ta cần một chỗ dựa.

[00:29:40] Tôi là con trai ông ta,

[00:29:42] càng là con bài của ông ta.

[00:29:44] Vợ của ông ta...

[00:29:48] Lời này của cậu là nghe ai nói vậy?

[00:29:55] Đạo Đức Đường.

[00:30:10] Đừng ngủ nữa!

[00:30:13] Ba vị lão nhân gia,

[00:30:15] các vị nói những lời này với Hà Vĩnh Trinh

[00:30:16] rốt cuộc là ý gì?

[00:30:18] Chẳng lẽ... chẳng lẽ Diệp Mỹ Văn lo liệu hôn sự này

[00:30:22] thật sự là muốn đưa việc làm ăn của mình vào thành sao?

[00:30:24] Triệu tiên sinh, ngài đừng vội.

[00:30:26] Chúng tôi cũng hy vọng hôn sự này thành công.

[00:30:28]

[00:30:30] mà là Tô Ngọc Hoàn.

[00:30:31] Đúng vậy.

[00:30:32] Việc này cậu cũng có trách nhiệm.

[00:30:34] Chúng tôi không muốn liên lụy Vĩnh Trinh vào.

[00:30:37] Cho nên mới đổ trách nhiệm cho Diệp Mỹ Văn.

[00:30:40] Cậu còn không biết ơn.

[00:30:41] Chuyện này...

[00:30:44] Cậu tưởng chúng tôi làm chuyện có lỗi với Diệp Mỹ Văn,

[00:30:47] chúng tôi là vì một triệu lượng bạc đó?

[00:30:50] Đúng, chẳng phải chỉ là một triệu lượng bạc cỏn con sao?

[00:30:53] Tôi nói cho cậu biết,

[00:30:54] chúng tôi muốn ném một triệu lượng ngân phiếu đó

[00:30:56] vào mặt Tô Ngọc Hoàn.

[00:30:57] Muốn mua chuộc Đạo Đức Đường?

[00:30:58] Không có cửa đâu!

[00:31:00] Nói hay lắm!

[00:31:00] Nhưng bà ta cũng sẽ không lấy ra cho chúng ta xem đâu nhỉ.

[00:31:03] Ai nói thế? Ai nói thế?

[00:31:06] Ta đây không phải đã mang ngân phiếu đến rồi sao?

[00:31:08] Ở đây này, các vị lão gia.

[00:31:11] Yêu cầu ta đưa ra đã mấy ngày rồi.

[00:31:14] Các vị suy nghĩ thế nào rồi?

[00:31:16] Việc này chúng tôi cũng sốt ruột.

[00:31:18] Nhưng vội cũng vô dụng.

[00:31:19] Đúng.

[00:31:23] Tô phu nhân.

[00:31:24] Gần đây trấn Hà Kiều xảy ra rất nhiều chuyện.

[00:31:27] Tôi hy vọng phu nhân ngài cũng thay đổi chủ ý.

[00:31:29] Đúng.

[00:31:30] Đúng.

[00:31:30] Đúng.

[00:31:31] Ta đã đổi ý rồi.

[00:31:33] Ta nghĩ Diệp Mỹ Văn này,

[00:31:35] bất kể nợ ta cái gì, nợ ta bao nhiêu,

[00:31:38] ta không muốn tính toán với hắn nữa.

[00:31:40] Cái đầu của Diệp Mỹ Văn giữ lại, bản thân hắn còn chút tác dụng.

[00:31:43] Ta lấy đi cũng vô dụng.

[00:31:45] Tốt! Đúng là bụng tể tướng có thể chống thuyền.

[00:31:49] Nói như vậy,

[00:31:50] ngài là không cần đầu người nữa?

[00:31:52] Ngân phiếu vẫn tặng như cũ?

[00:31:54] Tốt!

[00:31:57] Chúng ta mang ngân phiếu đến,

[00:31:59] nhưng không định để lại.

[00:32:02] Bà... ý bà là sao?

[00:32:03] Ta nghĩ ngân phiếu này cũng để quá lâu rồi.

[00:32:07] Thời tiết oi bức,

[00:32:09] ta sợ ngân phiếu bị mốc.

[00:32:11] Mua bán không thành nhân nghĩa còn đó mà.

[00:32:14] Đạo Đức Đường này ánh nắng chan hòa như vậy.

[00:32:17] Ta muốn mượn chỗ bên ngoài kia,

[00:32:20] chỗ đó phơi một chút.

[00:32:25] Bà ta... bà ta... đây là ý gì?

[00:32:27] Bà ta đây là thử thách chúng ta.

[00:32:29] Chúng ta phải giữ thể diện, nhất định không được động lòng.

[00:32:31] Đúng, đúng, đúng, không sai.

[00:32:32] Đúng, đúng, đúng, đúng.

[00:32:34]

[00:32:53] Bao nhiêu!

[00:33:12] Làm gì vậy, lão gia?

[00:33:13] Cô nói cho ta biết chuyện gì xảy ra?

[00:33:14] Đây có phải là chủ ý của cô không?

[00:33:16] Lão gia, không phải ngài trước nay rất tin vào sức mạnh của tiền bạc sao?

[00:33:19] Con là đồ đệ của ngài, đương nhiên cũng học được chút ít.

[00:33:21] Bảo Muội!

[00:33:22] Con hồ đồ rồi!

[00:33:24] Trong lòng người ta vốn có tham lam,

[00:33:27] cần gì phải chứng minh?

[00:33:28] Càng không thể khơi gợi.

[00:33:30] Con có biết

[00:33:31] trong lòng họ bây giờ phải chịu dày vò lớn thế nào không?

[00:33:34] Sau này không biết vì tiền mà sinh ra bao nhiêu thị phi nữa.

[00:33:40] Lão gia, ngài xem họ có phải là người ngồi trong lòng mà không loạn không?

[00:33:45] Nói thật cho các người biết,

[00:33:46] họ có thể bây giờ còn chưa đưa tay ra vồ lấy bạc,

[00:33:49] vậy đã là rất ghê gớm rồi.

[00:33:54] Tô phu nhân,

[00:33:55] tôi hiểu tại sao bà đến đây.

[00:33:57] Bà sốt ruột rồi, bà sốt ruột rồi!

[00:34:01] Ông... ý ông là sao?

[00:34:03] Ông đừng nói úp mở với tôi nữa.

[00:34:05] Tôi lại không phải là Triệu tiên sinh.

[00:34:07] Thứ bà có thể dùng để đối phó với trấn Hà Kiều,

[00:34:10] để đối phó với Đạo Đức Đường, chỉ có ngân phiếu này.

[00:34:13] Nhưng sau khi bà đưa ra cái giá một triệu lượng ngân phiếu,

[00:34:15] không ai thèm để ý đến bà.

[00:34:17] Cho nên bà mới sốt ruột.

[00:34:18] Bạc không linh nghiệm nữa, vậy là bà cũng hết linh nghiệm rồi sao?

[00:34:21] Thực ra, ngay từ đầu bà không nên làm như vậy.

[00:34:27] Sai ở đâu?

[00:34:30] Bà không nên nhắc đến tiền.

[00:34:33] Khi bà không nhắc đến tiền, mọi người còn đồng tình, quan tâm bà,

[00:34:36] cảm thấy bà oan ức.

[00:34:37] Nhưng sau khi bà nhắc đến tiền,

[00:34:39] người khác muốn giúp bà cũng không thể giúp được nữa.

[00:34:41] Bởi vì sợ người khác bàn tán,

[00:34:42] sợ người khác nói họ là vì bạc nên mới làm như vậy.

[00:34:45] Triệu tiên sinh nói không sai.

[00:34:47] Bất kể thái độ của bà đối với Đạo Đức Đường thế nào,

[00:34:49] chúng tôi vẫn luôn không coi bà là người ngoài.

[00:34:51] Bây giờ vừa nhắc đến tiền,

[00:34:54] đã trở nên xa cách rồi.

[00:34:56] Xa cách sao?

[00:35:11] Bảo Muội.

[00:35:13] Chúng ta hôm nay thành công rồi.

[00:35:16] Phối hợp rất tốt, nhưng...

[00:35:20] Nhưng làm vậy có thích hợp không?

[00:35:22] Con người tham lam,

[00:35:23] cùng nhau tham lam, cùng nhau mới có gan làm chuyện lớn.

[00:35:29] Bảo Muội, con có thật lòng muốn giúp ta không?

[00:35:33] Đương nhiên là có.

[00:35:35] Vậy tốt, bước tiếp theo con phải giúp ta đuổi sư phụ con đi.

[00:35:39] Sư phụ con, ông ta vẫn luôn đối đầu với ta.

[00:35:42] Có ông ta ở đây, ta chuyện gì cũng làm không xong.

[00:35:44] Ta phải đuổi ông ta đi.

[00:35:47] Nhưng... nhưng ông ấy là sư phụ con.

[00:35:54] Chuyện này... chuyện này... chuyện này...

[00:35:56] Vạn ác bạc đứng đầu.

[00:35:58] Bạc, thứ này,

[00:36:00] hại...

[00:36:00] chết người.

[00:36:01] Tôi bây giờ sao nhìn cái gì cũng giống một xấp ngân phiếu.

[00:36:08] Chúng ta nhất định phải lấy được số tiền này.

[00:36:10] Dù phải dùng cách gì.

[00:36:12] Chúng ta không thể làm việc quá tuyệt tình.

[00:36:14] Cái đầu của Diệp Mỹ Văn,

[00:36:16] chúng ta vẫn phải giữ lại.

[00:36:17] Còn những việc khác thì không cần câu nệ nữa.

[00:36:23] Nói vậy các vị vẫn muốn làm vụ làm ăn này?

[00:36:26] Không thể nói là làm ăn.

[00:36:28] Nói làm ăn thì không hay.

[00:36:30] Chúng tôi nguyện giúp bà đòi lại công lý.

[00:36:32] Nhưng không phải vì tiền.

[00:36:33] Đúng, đúng, đúng.

[00:36:35] Nói vậy chuyện của ta cũng xong rồi.

[00:36:38] Một triệu lượng bạc cũng tiết kiệm được rồi.

[00:36:40] Bà lại hiểu lầm rồi.

[00:36:43] Một triệu lượng bạc ngài đưa,

[00:36:45] trấn Hà Kiều chúng tôi không phải không chịu nhận.

[00:36:48] Nhưng ở đây...

[00:36:49] ý của chúng tôi là,

[00:36:51] nghiêm trị gian thương đạo đức bại hoại Diệp Mỹ Văn

[00:36:54] và sự quyên góp hữu nghị một triệu lượng bạc của ngài,

[00:36:58] đó là hai chuyện khác nhau, không thể gộp làm một.

[00:37:01] Ta thấy bắt buộc phải gộp lại.

[00:37:03] Nếu không gộp lại,

[00:37:05] mấy vị lão gia đây lấy đâu ra tinh thần chứ.

[00:37:09] Vừa muốn lừa mình, vừa muốn lừa người.

[00:37:12] Việc gì phải thế? Lần này,

[00:37:15] nó chính là khác với trước đây.

[00:37:17] Các vị phải tự nói với mình:

[00:37:19] "Ta sắp phát tài rồi!"

[00:37:20] "Ta sắp phát tài rồi!"

[00:37:23] Trước đây là khuông phò chính nghĩa,

[00:37:25] không có tiền gì để kiếm.

[00:37:26] Nhưng lần này,

[00:37:28] chỉ cần khuông phò

[00:37:29] chính nghĩa, chúng ta sẽ phát tài lớn!

[00:37:32] Phát tài lớn!

[00:37:38] Đã là làm ăn,

[00:37:40] thì phải có dáng vẻ làm ăn.

[00:37:42] Bảo Muội.

[00:37:44] Lấy tờ giấy đó ra,

[00:37:45] để mấy vị lão gia ký tên điểm chỉ.

[00:37:49] Cái này... cái này... không cần đâu nhỉ?

[00:37:51] Phải ký.

[00:37:53] Đã là làm ăn thì không thể mơ hồ.

[00:37:55] Qua thôn này sẽ không còn quán này nữa đâu.

[00:37:57] Phu nhân nói đúng.

[00:37:58] Các vị lão gia, mời.

[00:37:59] Cái này... cái này...

[00:38:01] Thật sự phải ký?

[00:38:09] Mấy vị lão gia,

[00:38:11] các vị có biết một triệu lượng bạc này của ta

[00:38:13] là từ đâu mà có không?

[00:38:16] Các vị đều nói ta sự nghiệp thành công.

[00:38:18] Vậy các vị có biết ta làm sự nghiệp gì không?

[00:38:23] Không biết.

[00:38:24] Một người phụ nữ chính chuyên,

[00:38:26] cũng không nhất định phải làm sự nghiệp gì.

[00:38:30] Vậy có lẽ tiền của ngài

[00:38:33] là kế thừa từ phu quân của ngài?

[00:38:37] Không, không, không.

[00:38:38] Không, không, không, ta chưa từng lấy chồng.

[00:38:42] Ta cũng không muốn dựa dẫm vào bất kỳ người đàn ông nào.

[00:38:46] Nhưng xin mọi người yên tâm,

[00:38:48] ta không thiếu đàn ông.

[00:38:51] Ta lấy ra được một triệu lượng bạc

[00:38:53] là bởi vì ta đã mở tám nhà thổ ở Dương Châu.

[00:38:58] Nhà thổ?

[00:39:00] Nói chính xác,

[00:39:02] chính là kỹ viện.

[00:39:05] Bà...

[00:39:07] Tiền này của bà là...

[00:39:08] Là...

[00:39:09] Kiếm được như vậy sao?

[00:39:10] Đúng. Có câu tục ngữ nói: "Cướp không cướp cơm ăn mày,"

[00:39:15] "Bán không bán tiền kỹ nữ."

[00:39:17] Một triệu lượng bạc này của ta,

[00:39:19] nó chính là tiền kỹ nữ không hơn không kém.

[00:39:24] Các vị chê bai sao?

[00:39:31] Đây là...

[00:39:34] Tôi nói này...

[00:39:35] Gì?

[00:39:37] Tiền kỹ nữ? Bà ta... bà ta thật sự nói vậy sao?

[00:39:40] Vậy... vậy các vị nói chê bai hay không chê bai?

[00:39:43] Bà ta nói,

[00:39:44] bà ta kiếm tiền bất đạo đức,

[00:39:46] nhưng bà ta ủng hộ Đạo Đức Đường,

[00:39:48] ủng hộ tuyên giảng đạo đức.

[00:39:50] Đúng. Bà ta còn nói, nếu thiên hạ có nhiều trấn Hà Kiều hơn,

[00:39:54] thế giới này sẽ càng có ý nghĩa hơn.

[00:39:57] Bà ta còn nói trấn Hà Kiều lớn mạnh thì thành Dương Châu sẽ nhỏ lại,

[00:40:02] trấn Hà Kiều nhiều lên thì thành Dương Châu sẽ ít đi.

[00:40:04] Cho nên mới quyên góp số tiền này.

[00:40:06] Thực ra bà ta đang tự phá hoại việc của mình.

[00:40:09] Nhưng bà ta tình nguyện tự phá hoại việc của mình.

[00:40:13] Đúng.

[00:40:14] Bà ta... bà ta thà rằng tất cả nhà thổ trên đời đều đóng cửa,

[00:40:17] cũng muốn tu hành cho kiếp sau của mình.

[00:40:20] Ba vị lão gia của tôi ơi,

[00:40:23] rốt cuộc là bà ta đang tự lừa mình dối người,

[00:40:24] hay là các vị đang tự lừa mình dối người?

[00:40:26]

[00:40:28] Bà ta có thể ở lại Đạo Đức Đường làm chút việc vặt gì đó.

[00:40:30] Bà ta có thể không tốn một đồng nào,

[00:40:31] vẫn có thể nhận được sự kính trọng của chúng ta mà.

[00:40:33] Nhưng bây giờ bà ta muốn chi một triệu lượng bạc.

[00:40:36] Bà ta... bà ta rốt cuộc là muốn mua cái gì?

[00:40:39] Mua gì?

[00:40:41] Bà ta muốn mua một mạng người của Diệp Mỹ Văn!

[00:40:44] Bà ta muốn mua sự phục tùng răm rắp của Triệu tiên sinh với bà ta!

[00:40:47] Bà ta muốn dùng số tiền này để tu kiếp sau, tích âm đức.

[00:40:51] Vậy mà các vị còn...

[00:40:54] Hồ...

[00:40:55] Hồ đồ!

[00:40:57] Ông ta nói có lý.

[00:41:00] Nhưng tôi không thích cái giọng điệu nói chuyện đó của ông ta.

[00:41:02] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:41:06] Chúng ta quá dung túng ông ta rồi.

[00:41:08] Nhưng... nhưng... nhưng ông ta cứ đứng bên cạnh mãi,

[00:41:12] vụ làm ăn kia của chúng ta... cũng không làm được.

[00:41:15] Nhưng chúng ta cũng không đuổi ông ta đi được.

[00:41:18] Có một người, anh ta chắc chắn làm được.

[00:41:21] Ai? Hà Vĩnh Trinh.

[00:41:28] Vĩnh Trinh? Cậu tìm tôi à?

[00:41:33] Ba lão già ở Đạo Đức Đường kia

[00:41:35] đã ký giấy tờ cho mẹ tôi rồi.

[00:41:37] Đồng ý với mẹ tôi, bảo đảm để bà ấy được như ý.

[00:41:40] Nhưng ông vẫn luôn ngăn cản chúng tôi được như ý.

[00:41:43] Luôn đối đầu với chúng tôi.

[00:41:46] Đã lập giấy tờ?

[00:41:50] Lần này thì tôi đã hiểu rồi.

[00:41:54] Hiểu ra thì đã muộn rồi!

[00:42:01] Vĩnh Trinh!

[00:42:03] Định làm gì?

[00:42:12] Làm gì?

[00:42:13] Ngoan ngoãn chút đi!

[00:42:24] Sao? Con bắt cái tên họ Triệu kia lại rồi à?

[00:42:25] Lại sao nữa đây?

[00:42:27] Con sợ ông ta ngáng đường.

[00:42:28] Ta đang cần tìm ông ta có việc đây, cần dùng đến ông ta.

[00:42:36] Ngươi... ngươi...

[00:42:38] Mẹ! Mẹ là người hay là yêu?

[00:42:40] Cái này à...

[00:42:42]

[00:42:50] Vĩnh Trinh, nhất định là ông ta đã mua chuộc hai tên khốn đó!

[00:42:55] Vĩnh Trinh, Vĩnh Trinh, con mau đi đi!

[00:42:57] Nghe lời mẹ,

[00:42:58] đừng ở đây gây chuyện nữa.

[00:42:59] Mau đi, mau đi, con mau đi đi!

[00:43:04] Triệu tiên sinh.

[00:43:08] Xe ngựa xóc nảy suốt đường,

[00:43:10] lại thật sự khiến tôi nghĩ thông suốt không ít chuyện.

[00:43:14] Từ ngày đầu tiên bà quay lại trấn Hà Kiều,

[00:43:17] người bà muốn đối phó không chỉ là một Diệp Mỹ Văn.

[00:43:20] Bà muốn đối phó là từng người một ở trấn Hà Kiều!

[00:43:23] Bà muốn mỗi người ở trấn Hà Kiều đều hai tay nhuốm máu!

[00:43:26] Để họ giúp bà giết người!

[00:43:28] Bà muốn biến Tam lão trấn Hà Kiều thành Ngưu Đầu Mã Diện!

[00:43:31] Bà muốn biến Đạo Đức Đường thành lò mổ!

[00:43:35] Ông quả thật thần cơ diệu toán.

[00:43:41] Ông đoán đúng rồi.

[00:43:42] Tôi sẽ không để bà được như ý!

[00:43:44] Ông đã đang giúp ta rồi.

[00:43:46] Là ông đã mời ôn thần này như ta về đây.

[00:43:49]

[00:43:53] Lẽ nào bà không có chút lòng từ bi trắc ẩn nào sao?

[00:43:56] Ta có, ta đương nhiên có.

[00:43:58] Ta có thể nói thật cho ông biết,

[00:44:00] thực ra ta không thật sự muốn cái đầu của Diệp Mỹ Văn.

[00:44:02] Cái đầu người ta muốn bây giờ

[00:44:04] chỉ là muốn để tất cả mọi người đều tham gia giết người.

[00:44:09] Tô Ngọc Hoàn!

[00:44:12] Bà thật quá tàn nhẫn!

[00:44:16] Bà là người phụ nữ từng chịu khổ.

[00:44:18] Bảo Muội, con định làm gì?

[00:44:19] Chẳng lẽ...

[00:44:20] Chẳng lẽ bà muốn để người vô tội

[00:44:21] Chẳng lẽ ông muốn để người vô tội

[00:44:21] đều phải chịu khổ theo ông sao?

[00:44:24] Trước đây tôi đồng tình với bà.

[00:44:25] Tôi cũng muốn giúp bà.

[00:44:29] Là... bây giờ tôi nói cho bà biết,

[00:44:31] tôi muốn đối đầu với bà!

[00:44:33] tôi sẽ giúp trấn Hà Kiều!

[00:44:34] Tôi tuyệt không khoanh tay đứng nhìn!

[00:44:36] Ông phải nghĩ cho kỹ.

[00:44:38] Ông đây là đấu với tiền bạc.

[00:44:43] Thật không dám giấu, cả đời này tôi vẫn luôn đấu với tiền bạc.

[00:44:45] Xưa cũng nói tiền, nay cũng nói tiền.

[00:44:46] Ông thắng bao giờ chưa?

[00:44:50] Lần này tôi nhất định thắng!

[00:44:52] Hảo?

[00:44:54] Tôi nói cho ông biết.

[00:44:55] Từ nay về sau ta sẽ không để bất kỳ ai động đến ông nữa.

[00:44:59] Ông là đối thủ duy nhất của ta ở trấn Hà Kiều.

[00:45:02] Chúng ta hãy xem rốt cuộc ai có thần thông.

[00:45:05] Ta nói thật cho ông biết.

[00:45:07] Ta sắp ra tay rồi.

[00:45:09] Bởi vì Đạo Đức Đường đã nằm trong lòng bàn tay ta rồi!


 0 Comments sort   Sorteer op


Volgende