Hasta la próxima

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 10-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

20 vistas· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 Suscriptores
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

Mostrar más

[00:00:16] Người phàm thường động lòng

[00:00:16] Người phàm thường động lòng

[00:00:19] Qua lại đa phần là những kẻ si tình

[00:00:26] Qua lại đa phần là những kẻ nhỏ

[00:00:27] Ngủ không biết nơi đến

[00:00:30] Tỉnh không hiểu đường về

[00:00:41] Trời không chiều lòng người

[00:00:45] Người không bằng lòng mình

[00:00:48] Hà tất phải định nghĩa

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Tâm si tâm phàm luôn có

[00:01:03] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:06] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:14] Tâm si tâm phàm luôn có

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:28] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:47] Gia à, gia đừng nói chuyện quần áo nữa.

[00:01:50] Gia nói xem rốt cuộc đã gặp ai đi.

[00:01:54] Gặp quan rồi.

[00:01:55] Gặp quan rồi.

[00:01:56] Quan gì? Quan không lớn, ngũ phẩm.

[00:01:59] Quản lý hải quan Thiên Tân, Ha Tông Diệu.

[00:02:02] Trước đây tôi gọi ông ta là Ha Nhị.

[00:02:05] Bây giờ phải gọi người ta là Ha Nhị gia.

[00:02:09] Nhà họ Ha trước kia đâu có vẻ vang thế này.

[00:02:13] Lúc đó toàn chạy đến phủ chúng ta.

[00:02:16] Tôi còn chặn lại mấy lần đấy.

[00:02:19] Thời buổi này, ai biết đám mây nào có mưa chứ.

[00:02:24] Bình thường nếu không tích đức,

[00:02:26] cũng không được giúp đỡ thế này.

[00:02:28] Mạnh Thường Quân có ba nghìn thực khách,

[00:02:30] ai mà không muốn giúp ông ấy chứ?

[00:02:33] Lão gia nhà mình cộng thêm tôi,

[00:02:38] cả đời chỉ thích kết giao bạn bè.

[00:02:41] Bạn bè nhiều không có hại.

[00:02:45] Té ra không phải họ hàng à?

[00:02:47] Họ hàng đâu có tốt thế.

[00:02:50] Họ hàng mà lạnh nhạt thì còn hơn cả người dưng.

[00:02:55] Băng giá ngày đông chí.

[00:03:02] Gia, hôm nay gia ăn gì rồi ạ?

[00:03:07] Buổi trưa ăn tiệc vi cá ở Long Phong Đường.

[00:03:12] Uống Liên Hoa Bạch và nước hoa quả.

[00:03:16] Buổi tối đầu bếp phủ họ Ha xào rau.

[00:03:21] Tay nghề ấy à,

[00:03:22] kém xa lão Trương nhà mình trước đây.

[00:03:26] Con rắn mà lại làm dai nhách.

[00:03:30] Bồ câu quay cũng không đủ mềm.

[00:03:33] Sau đó uống nửa cân Mao Đài.

[00:03:36] À đúng rồi, ông ta còn bắt tôi uống một loại rượu Tây.

[00:03:42] Gọi là Brandy.

[00:03:46] Tên gì thế này, chưa nghe bao giờ. Giống tên lúa.

[00:03:52] Không ngon!

[00:03:54] Có một mùi lạ lạ, cũng chẳng mạnh.

[00:03:59] Trái lại bia Song Hòa Thịnh khá ngon.

[00:04:02] Ngon hơn bia Tây tôi uống.

[00:04:05] Ông ta còn nói với tôi,

[00:04:07] có một cái sân để trống, bảo tôi qua đó ở.

[00:04:11] Xe cũng để không, muốn dùng thì cứ lấy.

[00:04:15] Thế thì tốt quá. Tốt cái gì mà tốt.

[00:04:20] Một mình tôi qua đó còn tạm được.

[00:04:23] Bây giờ cả một đám người đều qua đó.

[00:04:33] Trước đây chúng ta là Mạnh Thường Quân, nuôi thực khách.

[00:04:38] Bây giờ thành gì rồi?

[00:04:40] Thực khách được người ta nuôi.

[00:04:44] Ôi, để người ta nuôi,

[00:04:46] không quen.

[00:04:51] Không quen đâu.

[00:04:56] Hôm nay chuyện của cậu thế nào rồi?

[00:05:00] Tôi đang định nói với gia chuyện này đây.

[00:05:03] Chúng ta đâu phải ở mãi sân nhà ông ấy, là ở nhờ thôi.

[00:05:07] Quan trọng nhất là,

[00:05:09] ngày mai chúng ta phải dùng xe của ông ấy.

[00:05:12] Gia cứ mặc kệ mọi thứ.

[00:05:14] Tôi cứ cầm cái chén này.

[00:05:20] Gia cứ mặc bộ đồ này.

[00:05:22] Gia ngồi trong xe, bảo gia xuống thì hãy xuống.

[00:05:26] Không mời gia thì gia cứ ngồi yên.

[00:05:29] Vào trong đó, gia chỉ uống trà.

[00:05:32] Đừng mở miệng nói chuyện.

[00:05:34] Hỏi gia gì thì gia cứ ừ hử vài tiếng là được.

[00:05:37] Chúng ta đến Lưu Ly Xưởng dạo một vòng.

[00:05:41] Tôi không tin,

[00:05:43] cái chén này lại không bán được một nghìn đại dương.

[00:05:52] Một nghìn tệ?

[00:05:54] Gia, đây là tôi còn nói ít đấy.

[00:05:57] Tôi nói cậu nghèo đến phát điên rồi à?

[00:06:20] Em có chê tôi lớn tuổi hơn em không?

[00:06:30] Chưa từng chê.

[00:06:33] Người lớn tuổi biết thương người mà.

[00:06:42] Tôi thật không ngờ đời này lại gặp được em.

[00:06:50] Giống như trong tuồng hát vậy.

[00:06:55] Nếu không phải người chồng oan gia của tôi chết sớm,

[00:06:58] tôi cũng không ra khỏi làng được.

[00:07:02] Ai có thể gặp được ai chứ?

[00:07:07] Một bà giúp việc già cho người ta,

[00:07:09] cũng làm chuyện phong lưu.

[00:07:18] Nói đi nói lại, bà giúp việc già cũng là người mà.

[00:07:24] Bà giúp việc già mà làm đàn bà thì còn biết cách hơn đấy.

[00:07:33] Cũng nhờ bà chủ của em tốt tính.

[00:07:36] Mắt nhắm mắt mở cho qua.

[00:07:39] Tốt cái gì mà tốt.

[00:07:41] Bà ấy từ thanh lâu ra mà.

[00:07:44] Chuyện gì chưa thấy, chuyện gì không biết chứ.

[00:07:48] Bà ấy không coi chuyện này ra gì đâu.

[00:07:59] Em đang nghĩ gì thế?

[00:08:02] Tôi không cho phép em nghĩ đến bà ấy đâu nhé.

[00:08:06] Tôi chẳng nghĩ gì cả.

[00:08:08] Em nói đi đâu thế.

[00:08:12] Vậy em nghĩ gì?

[00:08:17] Tôi thấy em ngẩn người ra,

[00:08:20] là lòng tôi lại bất an. Không thể đoán được.

[00:08:26] Ở bên em cứ như là mơ vậy.

[00:08:38] Em nói xem, nếu tôi không phải là người bán hoa cài tóc,

[00:08:43] tôi làm việc khác thì sẽ thế nào?

[00:08:49] Nếu gánh hoa cài tóc của tôi không bị người ta đập nát,

[00:08:53] việc buôn bán sẽ ra sao?

[00:08:58] Người ta không biết đời này là thế này,

[00:09:03] hay là thế kia.

[00:09:08] Đi một bước, nói một bước thôi.

[00:09:13] Không thể tranh với số mệnh được.

[00:09:17] Không có cái này,

[00:09:19] không có cái kia,

[00:09:21] hai chúng ta làm sao đến được bây giờ.

[00:09:24] Tôi với em là duyên tiền định.

[00:09:28] Đừng nghĩ nhiều nữa.

[00:09:31] Em nói thì nhẹ nhàng. Không nghĩ không được.

[00:09:36] Chưa nghe nói ai ăn bám bà giúp việc già,

[00:09:40] ăn cả đời cả.

[00:09:43] Tôi cho em ăn cả đời đấy.

[00:09:46] Em ăn đi, em ăn đi.

[00:09:47] Được rồi, tôi quyết ăn bám em.

[00:09:51] Ngày mai tôi đi rồi, không được phép tham ăn đâu nhé.

[00:10:09] Tôi đi đây. Về phòng đi.

[00:10:10]

[00:10:30] Thái thái.

[00:10:31] Vào đi.

[00:10:34] Thái thái, tôi đã đuổi Tiểu Thúy ra ngoài ở rồi.

[00:10:38] Lẽ ra chị nên đuổi đi từ lâu rồi.

[00:10:41] Ban ngày anh ấy vẫn qua đây.

[00:10:43] Trong nhà vẫn còn việc cho anh ấy làm mà.

[00:10:49] Thật là làm khó chị rồi, còn để chị phải lo lắng cho tôi.

[00:10:55] Tôi biết lẽ ra tôi không nên đi.

[00:11:01] Chị không đi thì anh ta làm sao đi được?

[00:11:03] Xem hai người kìa, bị tôi làm rối tung cả lên.

[00:12:30] Phùng ma.

[00:12:33] Phùng ma.

[00:12:35] Phùng ma đi rồi.

[00:12:47] Thái thái, nếu có gì dặn dò thì cứ gọi tôi.

[00:12:58] Sao lại hoảng hốt thế này.

[00:13:08] Anh ta là người hầu.

[00:13:10] Là người tình của một người hầu.

[00:13:12] Cô là thái thái, khác xa lắm.

[00:13:16] Không phải cả đời muốn làm thái thái sao?

[00:13:19] Làm thái thái phải có dáng vẻ của thái thái.

[00:13:37] Cháo gạo nếp cẩm nấu xong chưa?

[00:13:41] Nấu xong rồi.

[00:13:43] Biết bà chủ thích ăn ngọt,

[00:13:45] tôi đã cho thêm đường cho bà.

[00:13:48] COD

[00:14:05] Chuẩn bị nước súc miệng cho tôi.

[00:14:07] Đừng quá nóng cũng đừng quá lạnh.

[00:14:10] Mở hộp bột đánh răng ra cho tôi nữa.

[00:14:13] Đến ngay đây.

[00:14:17] À đúng rồi, thái thái, cháo mang qua cho bà nhé?

[00:14:21] Không cần đâu. Cứ để nguội đã.

[00:14:35] Tôi... tôi nên gọi anh ta là gì đây?

[00:14:38] Biết tên anh ta rồi. Gọi tên đi.

[00:14:42] Nghe độc đoán quá.

[00:14:45] Gọi Tiểu Thúy? Anh ta trông lớn tuổi hơn mình một chút.

[00:14:48] Hình như gọi không ra miệng được. Thân mật quá.

[00:14:56] Thôi thì chẳng gọi gì cả.

[00:15:07] Tôi dậy rồi.

[00:15:08] Mang đồ vào cho tôi đi.

[00:15:12] Đến ngay đây.

[00:15:28] Thái thái, để ở phòng ngoài cho bà rồi ạ.

[00:15:33] Mang vào đây cho tôi.

[00:15:48] Thái thái, để đây rồi ạ.

[00:16:11] Hôm qua có chuột,

[00:16:13] - lỡ tay làm vỡ nó mất rồi. - lỡ tay làm vỡ nó mất rồi.

[00:16:15] Đồ tốt như vậy, vỡ thật đáng tiếc.

[00:16:18] Ngày mai tôi làm cho bà một cái bẫy chuột.

[00:16:22] Anh ta còn biết thương người nữa đấy.

[00:16:24] Thương người đất nặn thì có, thương người thật thì có biết không?

[00:16:29] Mình lại nghĩ đi đâu rồi.

[00:16:32] Sau này cứ gọi tôi là Tiểu Thúy.

[00:16:33] Nghe xa lạ, gọi không ra miệng.

[00:16:39] Dần dần bà sẽ quen thôi.

[00:16:43] Tiểu Thúy... Nếu thật sự gọi anh ta như vậy,

[00:16:46] Phùng ma về thì biết làm sao?

[00:16:49] Còn lo được nhiều thế sao?

[00:16:52] Thái thái, nếu không có việc gì khác,

[00:16:55] tôi đi làm việc của tôi đây. Anh đi làm đi.

[00:17:37] Xin nhấc chân lên ạ. Cảm ơn.

[00:17:47] Đừng chỉ quét bên ngoài, vào bên trong đi chứ.

[00:18:10] Mao sư huynh à, anh đừng phủi bụi nữa.

[00:18:13] Tôi đang quét nhà đây, lát nữa bụi lại rơi xuống.

[00:18:16] Đợi tôi quét xong anh hãy phủi.

[00:18:19] Sao lắm chuyện thế cậu?

[00:18:20] Cậu quét nhà của cậu, bụi rơi xuống một chút thì sợ gì.

[00:18:24] Đồ cổ này mà không bẩn một chút, cũ một chút thì còn gọi là đồ cổ sao?

[00:18:29] Nhắc đến đồ cổ,

[00:18:30] mấy ngày nay tôi thấy cậu toàn lật sách.

[00:18:35] Cậu có biết hai chữ "cổ đổng" nghĩa là gì không?

[00:18:39] Anh định kiểm tra tôi à?

[00:18:43] Tôi là sư huynh của cậu.

[00:18:45] Kiểm tra cậu một chút thì phạm pháp à?

[00:18:49] Tôi nói cho cậu biết nhé, nếu cậu không nói ra được,

[00:18:53] hôm nay ngoài việc đổ tro bếp,

[00:18:55] còn phải kéo về năm trăm cân than bánh cho tôi.

[00:19:00] Không phạt cậu, cậu không chăm chỉ.

[00:19:03] Vậy nếu tôi nói ra được thì sao?

[00:19:05] Nói ra được thì than bánh đó hai chúng ta cùng đi kéo.

[00:19:10] Cậu kéo càng, tôi kéo dây.

[00:19:12] Tiểu Viên, Tiểu Viên. Sinh ra đã là số kéo càng rồi.

[00:19:19] Được. Kiểm tra tôi cũng là vì tốt cho tôi.

[00:19:22] "Cổ đổng" nên viết là chữ "cốt" trong xương cốt, chữ "đồng" trong họ Đổng.

[00:19:28] Đổng Kỳ Xương viết "Cổ đổng thập tam thuyết",

[00:19:32] "Thuyết tạp cổ khí bất luy giả vi luy, danh cổ đổng". (Nói về đồ cổ tạp nhạp không phiền phức gọi là phiền phức, tên là cổ đổng)

[00:19:37] Đừng nhai chữ nuốt chữ nữa. Nói rõ ràng đi.

[00:19:38] Đừng nhai chữ nuốt chữ nữa. Nói rõ ràng đi.

[00:19:40] Anh đừng vội chứ.

[00:19:42] Ông ấy nói món canh thập cẩm gọi là "canh cô đốc".

[00:19:47] Thế nào là món canh thập cẩm?

[00:19:49] Chính là món canh thập cẩm chúng ta thường nói.

[00:19:52] Bất kể thứ gì bỏ chung vào nấu sùng sục,

[00:19:55] thì gọi là canh cô đốc.

[00:19:57] Thực ra cổ đổng và canh thập cẩm là như nhau.

[00:20:00] Ví dụ như trên cái kệ Bác Cổ này của chúng ta,

[00:20:02] có đồ sứ, đồ đồng, đồ ngọc, có văn phòng tứ bảo.

[00:20:07] Tranh treo trên tường, đồ nội thất cũ bày trên sàn.

[00:20:10] Chúng ta tập hợp những thứ này lại một chỗ,

[00:20:13] gọi là cái tên gì đây?

[00:20:15] Nghĩ tới nghĩ lui thì nghĩ đến canh thập cẩm, canh cô đốc.

[00:20:19] Thôi thì cứ gọi là "cổ đổng".

[00:20:20] Đó chính là nguồn gốc của "cổ đổng".

[00:20:24] Té ra hai chữ "cổ đổng",

[00:20:26] là từ món canh thập cẩm mà ra.

[00:20:29] Đừng có lừa người. Ai tin chứ?

[00:20:32] Đây chỉ là một cách nói.

[00:20:34] Nói chữ "cổ" (古), là tinh hoa còn lưu lại của quá khứ.

[00:20:38] Có nghĩa là thịt rữa mà xương còn.

[00:20:41] Chữ "đổng" (董) chính là hiểu rõ.

[00:20:44] Chính là biết, là hiểu.

[00:20:46] Còn hai chữ "cổ đổng" ghép lại,

[00:20:48] chính là hiểu biết tinh hoa mà người xưa để lại.

[00:20:54] Nói thế này thì đúng là có chút học vấn.

[00:20:57] Tôi duyệt! Cổ đổng chính là nghĩa này.

[00:21:01] Canh thập cẩm kia là không đúng.

[00:21:02] Nhìn vào là thấy phong nhã, thanh cao.

[00:21:04] Ngày mai người ta hỏi tôi là làm nghề gì,

[00:21:06] tôi lại tự nói mình là bán canh thập cẩm à?

[00:21:11] Mất mặt quá đi.

[00:21:13] Cậu kiểm tra nãy giờ chỉ cho tôi hai chữ: Duyệt rồi.

[00:21:17] Anh duyệt rồi thì thôi vậy.

[00:21:18] Cách nói về hai chữ cổ đổng còn nhiều lắm.

[00:21:21]

[00:21:21] Anh còn muốn nghe không?

[00:21:23] Không nghe nữa.

[00:21:24] Xem như xong rồi. Cả buổi sáng toàn nghe mấy lời này.

[00:21:28] Người cũng thành cũ rồi.

[00:21:30] Mấy thứ cũ kỹ này ám người quá.

[00:21:33] Anh nghĩ xem một người tươi mới,

[00:21:36] đặt vào trong đống đồ cũ này thì ngột ngạt biết bao.

[00:21:40] Đó là cách nhìn của anh.

[00:21:41] Có tiền mua được giàu, không mua được sang.

[00:21:43] Thế nào là sang? Trên người đeo một miếng ngọc cổ,

[00:21:46] trong nhà đặt một cái đỉnh đời Thương,

[00:21:48] trên tường treo bức thư pháp đại hỷ của Hoàng Đình Kiên.

[00:21:55] Thời gian mấy nghìn năm hiện ra cho anh thấy.

[00:22:00] Không như mấy kẻ trọc phú kia, ăn mặc dù lộng lẫy,

[00:22:03] vẫn là dáng vẻ tầm thường.

[00:22:07] Ây ây, đến rồi, đến rồi.

[00:22:12] Anh xem vị gia đến bên ngoài kia kìa.

[00:22:15] Ông ta có tầm thường không?

[00:22:21] Mời. Chính là tiệm này.

[00:22:24] Khách đến rồi.

[00:22:26] Chính là tiệm này, chính là tiệm này.

[00:22:32] Mặt tiền hơi nhỏ.

[00:22:33] Nhỏ thì nhỏ, nhưng người làm trong này biết điều lắm.

[00:22:37] Vị gia này, ngài đến rồi. Ngài thật coi trọng tôi.

[00:22:40] Đã nói là phải giữ lời chứ.

[00:22:42] Không chỉ mình tôi đến.

[00:22:43] Bối Lặc Gia nhà chúng tôi hôm nay rảnh rỗi cũng qua xem.

[00:22:47] Nói thế nào nhỉ.

[00:22:48] Lại còn làm phiền Bối Lặc Gia giá lâm.

[00:22:51] Chúng ta quen nhau mà.

[00:22:53] Hai chúng ta đúng là có duyên thật.

[00:22:55] Từ Nhị, cái nhà tắm tôi nói với cậu ấy,

[00:22:57] cậu thanh niên trong đó, chính là cậu ta.

[00:23:00]

[00:23:03] Haiz, có gì đâu chứ. Lời thật.

[00:23:05] Thời buổi này lời thật không nhiều.

[00:23:07] Tôi nói chiếu cố cậu, đây chẳng phải đến rồi sao.

[00:23:10] Giống như đã viết sẵn vậy.

[00:23:12] Mời, mời.

[00:23:13] Đúng là Bối Lặc Gia thật.

[00:23:16] Bối Lặc Gia, ngài đến rồi. Mời.

[00:23:20] Bối Lặc Gia.

[00:23:25] Khí sắc ngài vẫn tốt như vậy. ·

[00:23:27] TOROL Chân cẳng vẫn khỏe mạnh thế này.

[00:23:30] Này, gọi chưởng quầy đi. Không có mắt nhìn à.

[00:23:33] Vị gia này nhìn là biết không tầm thường rồi.

[00:23:36] Không phải người từ phủ đệ lớn ra,

[00:23:38] làm sao biết được cái đỉnh này,

[00:23:40] vốn là cái nồi nấu cơm chứ.

[00:23:44] Sao thế?

[00:23:45] Bối Lặc Gia. Không có gì, không có gì.

[00:23:47] Hôm qua tôi kể chuyện xưa cho họ nghe,

[00:23:49] kể chút chuyện cũ.

[00:23:52] Để họ cũng mở mang tầm mắt.

[00:23:57] Chỉ có chút hàng đó mà cũng dám đến đây lừa gạt à.

[00:24:00] Mở mắt ra đi. Mở mắt ra. Mở mắt ra.

[00:24:06] Bối Lặc Gia.

[00:24:08]

[00:24:09] Phiền ngài quá. Thật sự phiền ngài giá lâm rồi.

[00:24:12] Rồng đến nhà tôm, rồng đến nhà tôm ạ.

[00:24:15] Đây là... việc làm ăn của cậu à?

[00:24:18] Đây là của Lan Công Công. Ông chủ. Tôi là chưởng quầy.

[00:24:22] Lan Công Công?

[00:24:25] Ngày mai chúng ta cũng bỏ chút bạc ra,

[00:24:28] bảo ông ấy mở cho chúng ta một tiệm.

[00:24:30] Ngài quá coi trọng tôi rồi. Mời.

[00:24:32] Mời, ngài mời, ngài mời.

[00:24:41] Ngài mời.

[00:24:45] Bối Lặc Gia, ngài dùng trà gì ạ?

[00:24:48] Cũng không làm khó cậu.

[00:24:50] Có gì uống nấy đi.

[00:24:52] Có một điều, hồng trà tôi không uống đâu.

[00:24:55] Tôi không chịu được cái mùi lên men của nó.

[00:24:58] Có Lục An Qua Phiến thượng hạng.

[00:25:00] Mao Tài, pha trà.

[00:25:04] Nhanh lên.

[00:25:07] Chưởng quầy, mấy món đồ cũ này người mua có nhiều không?

[00:25:14] Người mua không nhiều lắm. Nhưng nói đi nói lại,

[00:25:18] cái nghề cổ đổng này,

[00:25:19] là ba năm không mở hàng, mở hàng ăn ba năm.

[00:25:24] Còn có cách làm ăn thế này à?

[00:25:25] Tôi thì không làm được đâu. Nhìn mà sốt ruột.

[00:25:40] Trà ngon đấy.

[00:25:47] Trời lạnh thế này,

[00:25:48] Trời lạnh thế này,

[00:25:49] trà Minh Tiền này còn giữ được đến mức này,

[00:25:51] coi như là rất khó rồi.

[00:25:54] Mới mua về từ Trương Nhất Nguyên đó ạ.

[00:25:56] Không phải chứ? Trương Nhất Nguyên toàn trà hoa...

[00:26:01] Người chơi đồ cổ như những vị gia như ngài,

[00:26:04] có mấy vị không bao giờ uống trà hoa.

[00:26:08] Tôi... chuẩn bị riêng đấy ạ.

[00:26:11] Mỗi năm mùa xuân, lái buôn trà phương Nam đến,

[00:26:15] trà Minh Tiền thượng hạng tôi mua vài cân.

[00:26:19] Trà đều chia thành gói nhỏ.

[00:26:21] - Gói nhỏ, từng gói nhỏ gói lại. - Gói nhỏ, từng gói nhỏ gói lại.

[00:26:22] Đặt trong một cái vại lớn.

[00:26:24] Dưới đáy lót một lớp vôi.

[00:26:27] Đậy nắp kín lại, chôn dưới đất.

[00:26:30] Lúc nào uống thì lấy ra một gói nhỏ.

[00:26:33] Trà này vừa không mất mùi, vừa không ẩm không khô.

[00:26:38] Cho dù uống đến tháng Chạp,

[00:26:40] trà vẫn xanh mướt.

[00:26:44] Cách này hay đấy.

[00:26:46] Tôi nói này Từ Nhị, nhớ kỹ nhé.

[00:26:48] Sau này nhà chúng ta cũng cất trà như vậy.

[00:26:50] Đỡ phải vừa vào thu là không có trà ngon uống.

[00:26:53] Bối Lặc Gia, tôi nhớ rồi.

[00:27:06] Tiểu Thúy, Tiểu Thúy.

[00:27:16] Thái thái tìm tôi có việc gì ạ?

[00:27:19] Anh dọn mấy thứ này đi.

[00:27:24] Tiểu Thúy, lát nữa ra đầu đường thuê một chiếc xe la.

[00:27:27] Nhân hôm nay trời đẹp,

[00:27:28] tôi muốn đến Bạch Vân Quan thắp hương.

[00:27:31] Tôi đi gọi xe cho bà ngay đây.

[00:27:38] À đúng rồi, Từ...

[00:27:40] Lát nữa tiệc rượu nhà Khánh Vương gia tôi còn phải đi đấy.

[00:27:44] Cậu có việc gì,

[00:27:45] các cậu vào trong nói chuyện với Lưu chưởng quầy đi.

[00:27:49] Chuyện mua bán tôi không thích nghe.

[00:27:52] Tôi ngồi đây một lát.

[00:27:56] Trà này nó níu tôi lại rồi. Được, được.

[00:28:02] Gia, vậy chúng ta vào trong mời.

[00:28:04] Mời.

[00:28:12] Mao Tài, Bối Lặc Gia ở đây cậu trông nom cẩn thận nhé.

[00:28:16] Vâng.

[00:28:16] Viên Tử, vào trong với tôi.

[00:28:23] Bối Lặc Gia, hôm nay sao ngài lại nhàn rỗi thế ạ?

[00:28:36] Mời, mời.

[00:28:39] Cảm ơn.

[00:28:41] Chúng ta xem đồ đi.

[00:28:51] Mao Tài, tiếp khách.

[00:28:53] Lộc đại nhân, ngài học được vài câu tiếng Trung,

[00:28:56] không thể nói lung tung được.

[00:28:58] Đi dạo phố đồ cổ không thể nói "tiếp khách".

[00:29:01] Ngài học cả cái lối đi Thanh Ngâm Tiểu Ban kia rồi.

[00:29:06] Nghe chối tai lắm.

[00:29:08] Người không biết còn tưởng chúng tôi

[00:29:10] là làm nghề bán thân.

[00:29:12] Không có.

[00:29:13] Không có. Đừng ngắt lời. Tôi giới thiệu cho ngài một chút.

[00:29:18] Anh họ thứ mười sáu của hoàng đế Phổ Nghi, Kim Bối Lặc Gia.

[00:29:23] Bối Lặc, Công Hầu Bá Tử Nam.

[00:29:30] Bối Lặc là Hầu tước phải không?

[00:29:33] Tôi được gặp Hầu tước của Trung Quốc rồi. Rất vinh hạnh.

[00:29:38] Nào, nào. Tôi giới thiệu cho ngài.

[00:29:41] Bối Lặc Gia.

[00:29:45] Đây là Lộc đại nhân.

[00:29:47] Xin thỉnh an ngài.

[00:29:51]

[00:29:56] Tôi nghe nói người Tây các ông thích bắt tay.

[00:30:00] - Gặp mặt là đưa cái tay đầy mồ hôi ra. - Gặp mặt là đưa cái tay đầy mồ hôi ra.

[00:30:04] đưa ra.

[00:30:06] Hai người nắm tay nhau thế này, khó chịu biết bao.

[00:30:09] Ai biết tay ông ta đã sờ vào những gì chứ.

[00:30:11] Đúng vậy.

[00:30:13] Đến.

[00:30:22] Đồ đúng rồi. Đồ Định diêu vẽ hoa.

[00:30:27] Chén trông còn mới. Nhưng đồ thì là đồ cũ.

[00:30:32] Cũng chỉ có quý phủ mới còn giữ lại loại hàng này.

[00:30:35] Lưu lão bản.

[00:30:36] Mấy hôm trước phủ Bối Lặc xảy ra chút chuyện.

[00:30:39] Không nói chắc ông cũng biết.

[00:30:41] Nếu không ai lại cầm cái chén trong bếp ít dùng,

[00:30:45] mang ra ngoài bán chứ.

[00:30:47] Nghe nói rồi, nghe nói rồi.

[00:30:49] Nhưng nói đi nói lại,

[00:30:51] rết trăm chân chết không đơ mà.

[00:30:55] Phủ Bối Lặc trăm năm cũng không thể

[00:30:57] nói sụp là sụp đổ hết được.

[00:31:00] Cho dù tay trắng ra đi, ngoáy ráy tai,

[00:31:03] cũng có thể moi ra được chút đồ.

[00:31:06] Đúng thế, đúng thế.

[00:31:09] Ráy tai moi hết rồi,

[00:31:10] còn có ba họ sáu thân chứ. Phải không?

[00:31:13] Vị nào nhổ một sợi lông cũng to hơn eo hai chúng ta rồi.

[00:31:18] Hiểu rồi, hiểu rồi.

[00:31:21]

[00:31:25] Bạn bè tốt đến mấy,

[00:31:26] gặp mặt cũng không động chạm da thịt.

[00:31:29] Thế mới tỏ ra trang trọng.

[00:31:32] Chắp tay thế này, mở thế đứng ra.

[00:31:35] Trông uy vũ, không卑không亢. Phải không?

[00:31:40] Không như các ông.

[00:31:43] Nắm lấy bàn tay còn lắc qua lắc lại.

[00:31:48] Người Trung Quốc chúng tôi cũng có bắt tay.

[00:31:51] Nhưng chỉ giới hạn giữa nam và nữ.

[00:31:54]

[00:32:01] Không hiểu.

[00:32:05] Ông xem, như thế này.

[00:32:09] Chấp thủ... tương khan lệ nhãn.

[00:32:14] "Chấp thủ" chính là bắt tay.

[00:32:19] Chính là thế này.

[00:32:22] Có tình nhi nữ, không có khí anh hùng.

[00:32:29] Ste Bài thơ này tôi biết.

[00:32:31] Là một tiểu thư tên Cửu Nhi dạy cho tôi.

[00:32:35] Hai câu thơ tôi thích nhất.

[00:32:38] "Kim tiêu tửu tỉnh hà xứ?" (Đêm nay tỉnh rượu nơi đâu?)

[00:32:40]

[00:32:46] Còn hát giọng Côn Khúc nữa.

[00:32:48] Ông ta biết không ít chuyện Trung Quốc đấy.

[00:32:50] Tạ Bối Lặc Gia.

[00:32:54] Cửu Nhi mà ông nói là nhà nào, phủ nào?

[00:32:58] Ở Nguyệt Ngân Lâu. Rất xinh đẹp.

[00:33:02] Đẹp đến không dám nhìn.

[00:33:06] Thì ra là một cô nương trong gánh hát nhỏ.

[00:33:08] Thảo nào tôi không biết.

[00:33:11] Lưu lão bản, cái chén này ông cũng xem rồi.

[00:33:16] Không phải là chén tầm thường.

[00:33:19] Nếu ông muốn mua thì tôi nhường cho ông.

[00:33:25] Lời nói... tôi hiểu rồi.

[00:33:30] Cái chén này không tệ.

[00:33:32] Nhưng theo lẽ thường thì phải là một bộ chứ.

[00:33:35] Chỉ có một chiếc này thì giá trị sẽ kém đi.

[00:33:38] Nói thế nào nhỉ.

[00:33:42] Ông nghe tôi từ từ nói cho ông nghe.

[00:33:45] Bộ chén này, có bộ mười hai món, có bộ hai mươi tư món.

[00:33:51] Bộ mười hai món gồm cả chén và đĩa.

[00:33:53] Ông ta thấy mình không hiểu rồi.

[00:33:55] Chắc chắn sẽ ép giá.

[00:33:57] Cái chén này, chỉ cần nhìn ánh mắt ông ta vừa rồi,

[00:34:00] không phải là chén bình thường.

[00:34:02] Lát nữa nếu bảo tôi ra giá,

[00:34:05] tôi sẽ ra giá trên trời cho ông ta.

[00:34:06] Còn đắt hơn cái nồi bên ngoài của ông ta.

[00:34:08] Xem ông ta trả giá thế nào.

[00:34:10] Sáu loại hoa văn, đó là trung phẩm.

[00:34:13] Giá gấp đôi hạ phẩm.

[00:34:17] Nếu mười hai món, món nào hoa văn cũng khác nhau,

[00:34:21] thì đó là thượng phẩm.

[00:34:24] Giá phải gấp bốn lần.

[00:34:27] Nếu hai mươi tư món, món nào cũng khác nhau thì sao?

[00:34:31] Thì đó là cực phẩm rồi. Tôi không thấy được.

[00:34:37] Lưu chưởng quầy, xem ông nói chuyện,

[00:34:40] cũng là người làm ăn thật thà.

[00:34:43] Cứ thế này đi.

[00:34:45] Lần này nhất định để các ông mở mang tầm mắt thật sự.

[00:34:50] Chén này tôi cứ để đây. Tôi chưa ra giá vội.

[00:34:55] Tôi biết nếu bán cả bộ,

[00:34:58] tiền của ông cũng không xoay sở kịp.

[00:35:01] Đợi khi nào ông gom đủ tiền,

[00:35:04] hoặc tìm được người mua tiếp theo,

[00:35:07] chúng ta lại bàn bạc thêm, cũng không muộn.

[00:35:11] Hay là chiếc chén này, ông cứ đưa trước ít tiền đặt cọc đi.

[00:35:15] Hoặc đưa ra một mức giá riêng lẻ.

[00:35:17] Không sao, không sao.

[00:35:19] Tin tưởng ông, một xu cũng không lấy.

[00:35:25] Không những không lấy tiền,

[00:35:27] sau này việc mua bán này thành công, còn có hậu tạ.

[00:35:33] Cũng được, cũng được.

[00:35:36] Vậy chiếc chén này ông cứ mang về trước đi.

[00:35:39] Để ở chỗ tôi, tôi sợ không đảm bảo.

[00:35:42] Đây là ép mình bán à?

[00:35:44] Lưu lão bản, sao lại không dứt khoát thế.

[00:35:49] Cứ bán chiếc này trước đi.

[00:35:53] Nếu đã vậy, vậy thì một nghìn tệ đi.

[00:35:57] Được. Tôi đồng ý.

[00:36:02] Tại sao ông không biết?

[00:36:04] Quý tộc ở đây không ai không biết Cửu Nhi.

[00:36:08] Ông nói chuyện không thể không có quy củ.

[00:36:10] Bối Lặc Gia nhà chúng tôi chưa bao giờ đến nơi đó.

[00:36:12] Được được. Là đào hát hàng đầu. Đào hát hàng đầu tôi biết.

[00:36:17] Là một cô nương rất thông minh.

[00:36:21] Nói vậy thì cái giọng tiếng Trung lưu loát này của ông,

[00:36:23] đều học ở gánh hát nhỏ à?

[00:36:26] Không, không, không hoàn toàn là vậy.

[00:36:31] Trước đây tôi dạy tiếng Đức ở Đồng Văn Quán.

[00:36:34] Tôi dạy họ tiếng Đức, họ dạy tôi tiếng Trung.

[00:36:39] Họ học không tốt,

[00:36:40] tôi dùng thước kẻ đánh vào lòng bàn tay họ.

[00:36:44] Tôi học không tốt,

[00:36:46] họ cũng dùng thước kẻ đánh vào lòng bàn tay tôi.

[00:36:49] Cả hai bên chúng tôi đều không học tốt.

[00:36:55] Tôi không ngờ đấy.

[00:36:58] Ông Tây này đúng là biết pha trò thật.

[00:37:01] Tôi nói nếu ông chuyển sang nói tấu hài,

[00:37:04] chắc chắn rồi, chắc chắn rồi. Ông nhất định sẽ nổi tiếng. Tôi lăng xê ông.

[00:37:08]

[00:37:12] Họ không dạy tôi tử tế.

[00:37:14] Chỉ dạy tôi nói líu lưỡi. Ông nghe xem.

[00:37:17] "Ăn nho không nhả vỏ nho."

[00:37:18] Họ dạy tôi thành ngốc. Càng dạy càng ngốc.

[00:37:23] Tôi thấy nói tấu hài nên là việc của người thông minh.

[00:37:26] Càng thông minh càng tốt. Tôi không muốn làm kẻ ngốc.

[00:37:30]

[00:37:34] Còn đòi lại nữa à?

[00:37:37] Nghe ông nói chuyện không cần nghe tấu hài nữa rồi.

[00:37:41] Buồn cười thật. Này.

[00:37:42] Tôi nói, nước Đức cách đây bao nhiêu dặm đường?

[00:37:46] Tôi nói ông đường xa thế này,

[00:37:48] ông đến đây làm gì?

[00:37:49] Tôi thích Trung Quốc. Tôi thích đồ vật của Trung Quốc.

[00:37:56] Thích đồ vật ở đây. Thích thì cứ thích đi.

[00:38:00] Sao lại vận chuyển nha phiến đến chỗ chúng tôi?

[00:38:02] Nha phiến? Không phải tôi vận chuyển.

[00:38:05] Nha phiến không tốt.

[00:38:09] Vận chuyển đồ không tốt ra ngoài.

[00:38:13] Kéo đồ mình thích vào trong.

[00:38:17] Cũng không thể nói là không liên quan đến ông được.

[00:38:20] Đó là việc cấp trên của các ông làm. Ông phải biết lỗi.

[00:38:25] Nếu không có nha phiến,

[00:38:27] Đại Thanh quốc của tôi vẫn là Đại Thanh quốc.

[00:38:38] Nhắc đến nha phiến là tôi lại tức.

[00:38:41] Tôi nói, sao Từ Nhị này vẫn chưa ra nhỉ?

[00:38:43] Đến rồi, đến rồi, Bối Lặc Gia.

[00:38:45] Ra rồi, ra rồi.

[00:38:47] Làm xong ổn thỏa chứ? Ổn thỏa. Rất tốt.

[00:38:53] Đợi một chút.

[00:38:58] Để tôi xem.

[00:39:14] Đây là một chiếc chén Định diêu.

[00:39:16] Tôi thích. Lưu... bán nó cho tôi.

[00:39:19] Không, không, không.

[00:39:27] Người Tây đôi khi đúng là không biết điều.

[00:39:29] Nhiều người thế này,

[00:39:30] trước mặt người mua mà nói năng thế à.

[00:39:32] Cái chén này của tôi là món hời lớn đấy.

[00:39:34] Tôi phải bán giá trên trời.

[00:39:36] Bối Lặc Gia, ngài đợi sốt ruột rồi phải không?

[00:39:39] Tiệc rượu nhà Vương gia còn kịp không ạ?

[00:39:42] Đúng, đúng. Đi thôi, đi thôi.

[00:39:45] Ngài đi thong thả. Được, được.

[00:39:56] Về thôi, về thôi. Rảnh lại đến. Được, được.

[00:40:01] Sao cậu ta lại làm chân học việc thế này?

[00:40:07] Mao Tài, tôi thấy cậu rất lanh lợi đấy.

[00:40:11] Cậu để ý giúp tôi,

[00:40:12] xem chiếc chén đó bán cho người Đức giá bao nhiêu.

[00:40:16] Nhất định sẽ hậu tạ.

[00:40:20] Được rồi. Đi đi.

[00:40:25] Đi thôi, đi thôi.

[00:40:27] Đi.

[00:40:29] Ngài ngồi vững nhé. Nhanh lên.

[00:40:38] Làm học việc thế này có gì tốt chứ? Mất tự do quá.

[00:40:57] Thái thái, đến rồi.

[00:40:59] Xuống xe đi ạ.

[00:41:01] Nào. Được. Bà đi cẩn thận.

[00:41:06] Được rồi. Đi thôi.

[00:41:27] Sờ vào lấy may.

[00:41:29] Con khỉ đá.

[00:42:47] Hai vị gia, uống đi ạ.

[00:42:49] Tôi rót rượu cho hai vị gia.

[00:42:51] Được, được.

[00:42:54] Nào, nào.

[00:43:01] Hai vị ăn ngon uống ngon.

[00:43:03] Muốn thêm rượu cứ gọi một tiếng ạ.

[00:43:05] Vị gia này, ngài đến một mình à?

[00:43:07] Đến ngay đây. Ngài cứ nhấm nháp vài ngụm trước đi.

[00:43:11] Không vội, không vội.

[00:43:12] Vị gia này, mời vào trong. Mời vào trong.

[00:43:19] Từ gia, Từ gia.

[00:43:20] Mời, mời. Nào.

[00:43:24] Tôi cũng không ở lại lâu được.

[00:43:26] Chưởng quầy lát nữa sẽ dẫn Tiểu Viên đi chợ đồ cũ.

[00:43:30] Tôi phải về trông tiệm.

[00:43:31] Không sao. Cậu ngồi đi. Hai chúng ta lần đầu gặp,

[00:43:35] thế nào cũng phải uống hai lạng chứ.

[00:43:39] Cái tiệm của các cậu ấy,

[00:43:40] mở cả ngày cũng chưa chắc có ai vào.

[00:43:51] Lời này ngài nói đúng rồi đấy.

[00:43:53] Không tin ngài cứ ra phố Lưu Ly Xưởng xem thử đi.

[00:43:55] Mười tiệm thì chín tiệm có người làm

[00:43:59] đang ngủ gật đấy.

[00:44:01] Năm nay không khấm khá.

[00:44:03] Đám người Bắc Dương này thay đổi liên tục.

[00:44:06] Ai còn tâm trí đi tìm mấy thứ đó nữa.

[00:44:10] Thế mà tôi cũng chẳng thấy tiệm nào đóng cửa cả.

[00:44:13] Đúng thế.

[00:44:15] Không ăn được người Trung Quốc, chúng ta ăn người nước ngoài.

[00:44:20]

[00:44:24] Trước đây người hối lộ tặng quà nhiều.

[00:44:27] Bạc không dám tặng, tặng một món đồ.

[00:44:30] Trông không bắt mắt,

[00:44:32] thực ra là cả một khoản bạc lớn đấy.

[00:44:37] Bây giờ ai còn vội làm quan.

[00:44:41] Không biết ngày mai thế nào.

[00:44:43] Người mua thứ này cũng ít đi.

[00:44:46] Cũng lạ. Người Trung Quốc ít đi rồi,

[00:44:49] người nước ngoài lại nhiều lên.

[00:44:51] Chính là món hồi nhỏ tôi thích ăn nhất.

[00:44:51] Lưu Ly Xưởng có mấy tiệm Chính là món hồi nhỏ tôi thích ăn nhất.

[00:44:52] Chính là món hồi nhỏ tôi thích ăn nhất.

[00:44:53] chuyên làm hàng Pháp, hàng Đức.

[00:44:55] Táo gai này bỏ hạt đi,

[00:44:56] Người nước ngoài mua đồ Táo gai này bỏ hạt đi,

[00:44:57] Táo gai này bỏ hạt đi,

[00:44:58]

[00:44:58]

[00:45:01] Móc rỗng nó ra, bên trong nhét nhân đậu đỏ.

[00:45:01]

[00:45:02]

[00:45:03]

[00:45:05]

[00:45:05]

[00:45:07] sau đó để bên ngoài cho đông lại. Mùi vị ấy à.

[00:45:09] Muốn ăn gì cứ nói. sau đó để bên ngoài cho đông lại. Mùi vị ấy à.

[00:45:10] sau đó để bên ngoài cho đông lại. Mùi vị ấy à.

[00:45:11] Lúc đợi cậu chưa đến, tôi

[00:45:11] nhớ ra, Lúc đợi cậu chưa đến, tôi

[00:45:12] nhớ ra,

[00:45:13] gọi bừa vài món ăn nhẹ. nhớ ra,

[00:45:13] gọi bừa vài món ăn nhẹ.

[00:45:14] Được rồi, được rồi.

[00:45:16] Được rồi.

[00:45:17] là không kìm được nước miếng. Tuyệt thật.

[00:45:18] Tôi cũng không thể làm mất quá nhiều thời gian của cậu. là không kìm được nước miếng. Tuyệt thật.

[00:45:20] Tôi cũng không thể làm mất quá nhiều thời gian của cậu.

[00:45:21] Chúng ta vừa ăn vừa nói đi. Buổi chiều tôi cũng có việc.

[00:45:26] Chiếc chén đó có phải người Đức mua ngay hôm đó không?

[00:45:31] Mua rồi. Không dừng lại một khắc nào.

[00:45:33] Phí phạm của trời. Đây đúng là phí phạm của trời. Mua rồi. Không dừng lại một khắc nào.

[00:45:34] Phí phạm của trời. Đây đúng là phí phạm của trời.

[00:45:35] Nhìn thấy đồ ngon lại đúng Phí phạm của trời. Đây đúng là phí phạm của trời.

[00:45:37] Nhìn thấy đồ ngon lại đúng

[00:45:37] Sao lại ăn thế này được chứ. Nhìn thấy đồ ngon lại đúng

[00:45:37] Sao lại ăn thế này được chứ.

[00:45:38] Lập tức đưa ngân phiếu rồi. Sao lại ăn thế này được chứ.

[00:45:39] Lập tức đưa ngân phiếu rồi.

[00:45:40] |Thế này mà gọi là biết ăn à? Lập tức đưa ngân phiếu rồi.

[00:45:41] |Thế này mà gọi là biết ăn à?

[00:45:42] Chưa từng thấy ai nhanh gọn như vậy.

[00:45:44] Gia à, muộn thế này rồi ngài còn ra ngoài à?

[00:45:46] Hôm đó tôi nói với các cậu chuyện gì, chưa quên chứ? Gia à, muộn thế này rồi ngài còn ra ngoài à?

[00:45:46] Hôm đó tôi nói với các cậu chuyện gì, chưa quên chứ?

[00:45:47] Tôi đi mua chút nhân đậu đỏ. Lát nữa về ngay. Hôm đó tôi nói với các cậu chuyện gì, chưa quên chứ?

[00:45:47] Tôi đi mua chút nhân đậu đỏ. Lát nữa về ngay.

[00:45:50] Gia, bên ngoài tuyết rơi rồi. Phải rồi.

[00:45:50] Chuyện gì? Gia, bên ngoài tuyết rơi rồi. Phải rồi.

[00:45:50] Gia, bên ngoài tuyết rơi rồi. Phải rồi.

[00:45:52] Gia. Không sao.

[00:45:53] Tuyết rơi rồi càng có tình thú hơn.

[00:45:57] Các cậu ở nhà đợi tôi nhé. Không ai được ngủ.

[00:45:59] Ai mà ngủ thì không có đồ ngon ăn đâu.

[00:46:03] Gia, ngài đi cẩn thận ạ. Được rồi, được rồi. 14

[00:46:04] Gia, ngài đi cẩn thận ạ. Được rồi, được rồi.

[00:46:04] Là chuyện này à? Gia, ngài đi cẩn thận ạ. Được rồi, được rồi.

[00:46:04] Là chuyện này à?

[00:46:05] Đi cẩn thận nhé gia. Tuyết lớn thế này. Được rồi, được. Là chuyện này à?

[00:46:05] Đi cẩn thận nhé gia. Tuyết lớn thế này. Được rồi, được.

[00:46:07] Số tiền này ngài đừng đưa cho tôi vội. Đi cẩn thận nhé gia. Tuyết lớn thế này. Được rồi, được.

[00:46:08] Số tiền này ngài đừng đưa cho tôi vội.

[00:46:10] Tôi muốn hỏi,

[00:46:11] Ăn thì cứ ăn đi, còn cầu kỳ thế làm gì. Tôi muốn hỏi,

[00:46:11] Ăn thì cứ ăn đi, còn cầu kỳ thế làm gì.

[00:46:12] Chuyện này, sao ngài không nhờ Tiểu Viên hỏi thăm? Ăn thì cứ ăn đi, còn cầu kỳ thế làm gì.

[00:46:13] Chuyện này, sao ngài không nhờ Tiểu Viên hỏi thăm?

[00:46:15] Tuyết lớn quá.

[00:46:15] Sao lại phải tìm tôi? Tuyết lớn quá.

[00:46:17] Tuyết lớn quá.

[00:46:18] Tôi không nói cậu cũng biết mà. Tuyết lớn quá.

[00:46:20] Tôi không nói cậu cũng biết mà.

[00:46:21] Không biết, không biết.

[00:46:22] Không biết, không biết.

[00:46:23] Cậu thật sự muốn nghe hay giả vờ muốn nghe?

[00:46:26] Thật sự muốn nghe. Vậy tôi nói nhé.

[00:46:31] Tiểu Viên cậu ta tốt tính hơn cậu.

[00:46:33] Chuyện này cậu ta không làm được.

[00:46:35] Cậu thì xấu tính hơn cậu ta.

[00:46:43] Hết tập 10

[00:46:46] Hết tập 10

[00:47:05] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:17] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:17] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:18] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:25] Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:26] Để tim quyến luyến Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:26] Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:27] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:27] Địa điểm Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:27] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ Địa điểm Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:27] Để chịu Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:28] Để tình yêu mãi mãi Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:28] Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ Để tình yêu mãi mãi

[00:47:28] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:29] Để tình yêu mãi mãi Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:30] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:30] Để tình yêu mãi mãi Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:31] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:33] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:35] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:37] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:38] Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn Để tình yêu mãi mãi

[00:47:38] Để tình yêu mãi mãi Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:39] Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:46] Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi của bạn

[00:47:47] Liêu Dương Đại Nghệ Phủ

[00:47:52] Bạn chìm đắm trong

[00:47:55] Đến gần bầu trời của bạn

[00:48:00] Để ánh nắng vuốt ve

[00:48:05] Bạn chìm đắm trong

[00:48:14] Trong chuyến đi

[00:48:16] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:16] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:17] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:28] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:29] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:30] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:34] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:37] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:39] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:41] Làm

[00:48:44] OPAG

[00:48:49] Đường

[00:48:52] Cổ

[00:48:53] SHAY

[00:48:54] Quảng địa

[00:48:58] B

[00:49:03] Ưu

[00:49:04] Đường


 0 Comentarios sort   Ordenar por


Hasta la próxima