Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng -

17/30 videoklipp

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 17-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

3 Visningar· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 Prenumeranter
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

Visa mer

[00:00:19] Người đến kẻ đi đa phần là kẻ si tình

[00:00:26] Ngủ không biết đi đâu

[00:00:30] Tỉnh không rõ đường về

[00:00:34] Đều là lũ hồ đồ

[00:00:38] Đều là lũ hồ đồ

[00:00:41] Trời không thuận lòng người

[00:00:45] Người không thuận lòng mình

[00:00:45] Người không thuận lòng mình

[00:00:54] Hà tất phải định nghĩa

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Si tâm phàm tâm ắt sẽ có

[00:01:02] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:06] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:13] Si tâm phàm tâm ắt sẽ có

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:28] Lương tâm là quý giá nhất

[00:02:09] Chào ngài.

[00:02:13] Ngài đến rồi.

[00:02:22] Vị gia này,

[00:02:26] Ngài xem xem, đây là đồ Thanh Hoa.

[00:02:32] Cái này bao nhiêu tiền? Aiya, bốn trăm.

[00:02:36] Sao mà đắt thế?

[00:02:37] Hai hôm nay ngài không đến phải không?

[00:02:40] Hai hôm nay, giá cả thị trường tăng lên.

[00:02:48] Ngài không lấy à? Không lấy.

[00:02:50] Thương lượng chút đi. Không cần, không cần.

[00:02:56] Ngũ Ca, Viên.

[00:02:58] Tôi hỏi cậu này,

[00:02:59] sao hai hôm nay giá cả tăng dữ vậy?

[00:03:03] Trong chợ đồ cũ có một đám côn đồ xông vào.

[00:03:05] Làm náo loạn cả thị trường rồi.

[00:03:08] Chợ đồ cũ đều là chuyện trong nghề.

[00:03:10] Côn đồ ở đâu ra vậy?

[00:03:12] Vị Kim Bối Lặc Gia đó, có quen không? Quen.

[00:03:18] Chính là ông ta dẫn một đám người đến.

[00:03:20] Vung tiền mua sạch đồ ở đây.

[00:03:23] Giá cả thị trường tự nhiên sẽ tăng lên thôi.

[00:03:27] Kim Bối Lặc Gia giàu thế cơ à?

[00:03:29] Giàu có gì chứ, toàn là làm màu thôi.

[00:03:33] Chưởng quầy của chúng tôi cả ngày nay chẳng hề đến.

[00:03:36] Tôi nói này, cậu đừng có mua gì hết nhé.

[00:03:46] Bối Lặc Gia là người tốt, nhưng không hiểu chuyện làm ăn.

[00:03:51] Cứ thế này, sẽ lừa không ít người đâu.

[00:04:11] Khoan vào đã, ra ngoài phủi bụi đi.

[00:04:15] Đói rồi phải không? Cơm tôi hâm nóng cho cậu rồi.

[00:04:19] Tôi đã nói rồi, mới làm đừng gánh nhiều nhà thế.

[00:04:22] Không sao.

[00:04:34] Sức khỏe cậu vẫn chưa hồi phục hẳn đâu.

[00:04:36] Gánh nhiều thế tổn hại sức khỏe đấy.

[00:04:41] Không sao.

[00:04:44] Sao cậu không ăn趁nóng đi?

[00:04:46] Đợi cậu ăn cùng.

[00:04:49] Tôi mệt rồi, phải duỗi lưng đã.

[00:04:54] Lát nữa cơm nguội mất.

[00:04:58] À phải rồi, lúc cậu dọn phòng,

[00:05:01] có thấy miếng ngọc của tôi đâu không?

[00:05:08] Ngọc gì chứ? Ngọc cũ? Chính là miếng ngọc đó.

[00:05:13] Lúc tôi đến đây,

[00:05:15] ngoài mấy thứ vỡ nát bừa bãi

[00:05:17] và quần áo bẩn, làm gì có miếng ngọc đáng giá nào chứ?

[00:05:43] Thật ra cũng chẳng phải thứ gì đáng giá.

[00:05:46] Người ta tặng là để làm kỷ niệm.

[00:05:50] Không nên mất đi.

[00:05:53] Lúc tôi về

[00:05:54] tôi có thấy, thấy miếng ngọc đó mà.

[00:05:56] Sao, sao lại mất được nhỉ?

[00:06:00] Ngọc, ngọc...

[00:06:02] Ngoài ngọc ra cậu còn nhớ đến cái gì nữa?

[00:06:06] Đến cơm cũng quên ăn.

[00:06:09] Một kẻ nhặt đồ thừa của người khác,

[00:06:12] sao lại được người ta yêu thích đến thế?

[00:06:16] Nói đi đâu thế? Liên quan gì đến cô ấy?

[00:06:21] Tôi thấy chính là phu nhân tặng cho cậu.

[00:06:23] Không liên quan đến cô ấy thì liên quan đến ai?

[00:06:26] Tôi đã nhịn mãi rồi thôi.

[00:06:28]

[00:06:31] về nhà là lại nhớ đến cô ta.

[00:06:35] Tôi không có số làm phu nhân.

[00:06:38] Tôi không nuôi nổi cậu, làm cậu tủi thân rồi.

[00:06:41] Cô nói bậy bạ gì thế?

[00:06:44] Chuyện cũ rích rồi, cô ghen tuông cái nỗi gì?

[00:06:47] Trên đời này người có ngọc nhiều lắm.

[00:06:49] Sao cứ phải là cô ấy?

[00:06:52] Với lại, tôi thích nghĩ đến ai, cô cũng không cản được.

[00:06:56] Tôi thích nghĩ đến ai thì nghĩ.

[00:06:59] Cô đừng có quản.

[00:07:05] Tôi không quản cậu. Vết thương của cậu lành rồi, lành hẳn rồi.

[00:07:09] Có thể tự ăn, tự đi vệ sinh rồi.

[00:07:12] Có thể về nhà học làm đại gia ngồi không tức giận rồi.

[00:07:14] Cậu cứ nghĩ đi, nghĩ chết cũng không ai đền mạng.

[00:07:55] EX

[00:08:00] Chưởng quầy, cho tôi một bát nước mơ chua.

[00:08:02] Được rồi, ngài.

[00:08:04] Mời ngồi, mời ngồi.

[00:08:19] Nước mơ chua của ngài đến rồi.

[00:08:20] Ngài từ từ uống, uống xong lại gọi tiếp.

[00:08:23] Hai vị muốn dùng gì ạ?

[00:08:33] Kiểu dáng cái hũ này thật đẹp.

[00:08:36] Là đồ phấn thái đời Vạn Lịch phải không?

[00:08:40] Một cái hũ tốt như vậy,

[00:08:41] Người...

[00:08:42] sao lại dùng để đựng đường chứ?

[00:08:48] Đều nói hắn biết nhìn đồ quý, trông có vẻ hơi lạ thật.

[00:08:53] Hắn đang nhìn cái gì vậy?

[00:08:55] Chỉ nhìn thế này tôi không chắc.

[00:08:58] Tôi phải ra phía trước xem thử.

[00:09:04] Thằng nhóc này nhắm trúng cái gì rồi?

[00:09:06] Tôi phải xem cho rõ.

[00:09:09] Không sai, đây là cái hũ đời Vạn Lịch.

[00:09:14] Màu men, nét vẽ đều không sai.

[00:09:18] Nếu không thiếu thì lẽ ra phải còn một cái nữa.

[00:09:24] Ngài muốn dùng gì?

[00:09:25] Hũ này của ông đựng kẹo cao lương à?

[00:09:28] Mới nhập từ Sơn Đông về, dẻo và dai.

[00:09:30] Ngài dùng thử một ít đi. Nào.

[00:09:31] Vậy mấy cái hũ khác của ông?

[00:09:33] Ô mai, mơ khô, đường phèn đều có.

[00:09:38] Đây là kẹo cao lương mới nhập. Cái hũ này của ông...

[00:09:40] Hũ hả? Không bán.

[00:09:43] Nào, ngài nếm thử đi. Nào nào, nếm thử.

[00:09:45] Không, không, không.

[00:09:47] Ông chủ, cho tôi thêm một bát nước mơ chua nữa.

[00:09:50] Được rồi.

[00:09:52] Thằng nhóc này không phải biết chữ sao? Giả vờ cái gì chứ?

[00:10:06] Nước mơ chua của ngài đây. Cảm ơn ông.

[00:10:08] Ngài từ từ uống, từ từ uống.

[00:10:50] Chưởng quầy, lại đây, lại đây.

[00:10:52] Sao thế? Gửi ông tiền.

[00:10:53] Tôi phải ra ngoài xem một chút.

[00:10:56] Là họ hàng của ông đang chờ kết hôn phải không?

[00:10:59] Hay là ông cầm cái này. Đừng, đừng, đừng.

[00:11:02] Vậy sao được chứ? Ông cầm lấy đi.

[00:11:17] Thằng nhóc này giở trò quỷ gì vậy?

[00:11:26] Không phải hắn nói ở Bắc Kinh không có họ hàng sao?

[00:11:28] Sao lại nhảy ra một người họ hàng?

[00:11:31] Hai vị quen biết nhau à?

[00:11:33] Không, không quen.

[00:11:39] Hạ kiệu!

[00:11:44] Bắn tên!

[00:11:52] Đón kiệu!

[00:11:55] Cậu nhóc bắn cung kia ngài quen không?

[00:11:57] Không quen, không quen.

[00:11:59] Tân nương ra rồi!

[00:12:06] Bước qua chậu lửa, đỏ đỏ may mắn!

[00:12:12] Bước qua yên ngựa, bình bình an an!

[00:12:17] Đón tân nhân vào hỷ đường!

[00:12:27] Chưởng quầy, ông xem này. Ông nói càng bận càng loạn việc.

[00:12:30] Đường này còn chưa mua nữa.

[00:12:31] Lũ trẻ cứ kêu thiếu.

[00:12:34] Thôi, ông bán cho tôi chỗ kẹo cao lương này đi.

[00:12:39] Ngài là họ hàng nhà họ Vương à?

[00:12:41] Họ hàng xa, họ hàng xa. Giúp đỡ linh tinh thôi.

[00:12:45] Hũ kẹo này là tôi mới lấy về.

[00:12:47] Đúng năm cân. Ngài có mang đồ đựng không?

[00:12:51] Bận rộn quá, tôi lại quên mang rồi.

[00:12:53] Hay là thế này đi.

[00:12:54] Ông bán luôn cái hũ này cho tôi đi.

[00:12:55] Kẹo nếu nhất thời chưa ăn hết,

[00:12:57] tôi còn có chỗ để đựng.

[00:13:00] Tôi đưa ông mười đồng bạc lớn.

[00:13:04] Thôi, ngài vẫn nên tìm đồ đựng đến đi.

[00:13:08] Cái hũ này chúng tôi không bán đâu, dùng nó quen rồi.

[00:13:12] Hay là thế này nhé, nếu ngài không có đồ đựng,

[00:13:15] tôi vén áo lên cho ngài, ngài vén lên.

[00:13:17] Tôi đổ cho ngài, được không?

[00:13:20] Được. Gửi ông tiền. Được.

[00:13:24] Thằng nhóc khá lắm.

[00:13:26] Hôm nay hắn đến là vì cái hũ này.

[00:13:30] Thôi, ngài về hẹn hò đi.

[00:13:33] Được. Cảm ơn ông. Được, ngài đi thong thả.

[00:13:36] Đồ dùng quen rồi đúng là không nỡ bán.

[00:13:38] Đúng, đúng.

[00:13:39] Vậy, ngài đi thong thả. Hẹn gặp lại ngài. Được rồi.

[00:13:44] Nó mà đúng là đồ quý thì mình không thể để tuột mất được.

[00:13:47] Hắn biết xem đồ quý, mình biết gặp may mắn.

[00:13:50] Một cái hũ kẹo cao lương,

[00:13:52] hắn móc ra là mười đồng.

[00:13:54] Cái hũ này chắc chắn không tầm thường.

[00:13:56] Ăn kẹo, ăn kẹo!

[00:14:02] "Đám cưới này, nhanh lên, nhanh lên!"

[00:14:14] Là cậu à? Thấy cậu lâu rồi.

[00:14:16] Sợ là nhà họ hàng của cậu nên không dám đến gần.

[00:14:19] Người kết hôn này là gì của cậu?

[00:14:20] Kết hôn à? Họ hàng xa, họ hàng xa. Giúp đỡ linh tinh thôi.

[00:14:24] Bên này, bên này.

[00:14:27] Chuyện gì?

[00:14:27] Cậu qua đây.

[00:14:31] Người phát kẹo kia là ai vậy? Sao tôi không nhận ra nhỉ?

[00:14:34] Đó không phải là chú Ba nhà họ Lục sao?

[00:14:36] Lúc nhỏ tôi còn bế ông ấy nữa đấy.

[00:14:38] Lúc sáu tuổi nói chuyện còn ngọng líu ngọng lô.

[00:14:41] Phải không? Chú Ba nhà họ Lục?

[00:14:44] Năm ngoái không phải nói là bị nhà hàng xóm đánh chết rồi sao?

[00:14:47] Đúng rồi, xem trí nhớ của tôi này.

[00:14:49] Hay là ông Bảy nhà chị họ Vạn?

[00:14:53] Tóm lại chắc chắn là họ hàng.

[00:14:54] Nếu không ai rảnh rỗi ăn no rửng mỡ

[00:14:56] chạy đến đây phát kẹo làm gì.

[00:14:58] Người bây giờ keo kiệt lắm. Đúng thế, đúng thế.

[00:15:01] Là họ hàng thì cũng không xa lạ gì.

[00:15:03] Nếu không thì chỗ kẹo này cũng phải ba đồng bạc rồi. Đúng là ăn...

[00:15:04] Nếu không thì chỗ kẹo này cũng phải ba đồng bạc rồi. Đúng là...

[00:15:08] Đến giờ rồi sao cậu vẫn còn ăn xin thế?

[00:15:10] Không phải nói là khỏi bệnh sẽ đi buôn bán nhỏ sao?

[00:15:11] Không phải nói là khỏi bệnh sẽ đi buôn bán nhỏ sao?

[00:15:12] Làm rồi, lỗ vốn sạch rồi.

[00:15:15] Cậu làm gì rồi? Bán thuốc lá cuốn à?

[00:15:18] Bán thuốc lá cuốn mà lỗ vốn được à?

[00:15:20] Toàn là lấy không chẳng trả tiền.

[00:15:22] Mấy ngày là lỗ sạch vốn.

[00:15:25] Nghĩ đi nghĩ lại vẫn là làm nghề ăn xin này quen thuộc.

[00:15:29] Chỉ có thể như vậy thôi.

[00:15:31] May là bây giờ không cần phải quá bận rộn nữa.

[00:15:33] Thu nhận mấy đứa đệ tử rồi.

[00:15:35] Là bắt cóc trẻ con về phải không?

[00:15:37] Bắt cóc à? Trời đánh năm sét!

[00:15:39] Từ khi quen cậu,

[00:15:40] chuyện xấu gì tôi cũng chưa từng làm.

[00:15:43] Thành thật ăn xin, trong sạch làm người.

[00:15:46] Bây giờ tìm trẻ con còn cần bắt cóc sao?

[00:15:49] Trên đường đầy rẫy.

[00:15:51] Trẻ con tị nạn không cha không mẹ nhiều lắm.

[00:15:54] Đuổi cũng không đi.

[00:15:56] Tôi thu nhận chúng cũng là làm việc thiện đấy chứ.

[00:15:58] Lại khoác lác rồi.

[00:16:03] Nhìn gì thế?

[00:16:06] Tôi có chuyện muốn... Chuyện gì, nói đi.

[00:16:13] Thôi, tôi cũng không làm phiền cậu ăn xin nữa.

[00:16:16] Có chuyện thì tìm tôi nhé.

[00:16:18] Rốt cuộc cậu có chuyện gì? Nói đi chứ.

[00:16:23] Nói đi.

[00:16:25] Tôi...

[00:16:28] Có phải lại nhớ ra mình là người từng đọc sách thánh hiền không?

[00:16:33] Cậu còn rõ hơn tôi nữa đấy.

[00:16:36] Tôi đi đây. Có chuyện gì thì tìm tôi nhé.

[00:16:41] Đi đây.

[00:16:43] Ông chủ, cảm ơn ông.

[00:16:48] Chỗ kẹo cao lương này của ông còn mấy hũ nữa?

[00:16:51] Kẹo cao lương à? Gia gia đừng sợ, kẹo thì nhiều lắm --

[00:16:54] đều ở đằng kia cả. Hũ thì chỉ có một cái này thôi.

[00:16:57] Ông muốn bao nhiêu kẹo, tôi đi lấy cho ông một ít.

[00:17:00] Chưa cần vội, lát nữa tôi lại đến.

[00:17:02] Hẹn gặp lại ông.

[00:17:03] Được rồi, ông đi thong thả.

[00:17:08] Sao cứ có người nhòm ngó cái hũ cũ này của mình vậy nhỉ? Thuê

[00:17:12] Mấy hôm trước người của phủ họ Đoạn đến nói rồi.

[00:17:16] Thiếu gia xem xong bảo không được động vào, hôm nào đến lấy.

[00:17:21] Nói là lấy, thực ra cũng như cướp thôi mà.

[00:17:27] "Mấy cái hũ này thì chẳng ai muốn."

[00:17:31] Chỉ muốn cái hũ này. Hũ thì cũng là hũ thôi chứ.

[00:17:36] Nó có chỗ nào khác biệt đâu nhỉ?

[00:17:39] — Tôi không nhìn ra.

[00:17:42] Không nhìn ra thì cũng đổi nó đi, chuốc lấy chuyện.

[00:18:53] Cửu Nhi đáng thương, chuộc em về

[00:18:57] cần phải có tiền.

[00:19:13]

[00:19:15] Quân tử yêu tiền, lấy phải có đạo.

[00:19:19] Tôi không thể làm chuyện xấu để kiếm tiền.

[00:19:23] Em phải đợi thêm ít ngày nữa.

[00:19:32] Ngài làm ơn làm phước, cho chút đi.

[00:19:36] Cảm ơn. Đi đi, đi đi. Nhanh lên.

[00:19:42] Cậu qua đây.

[00:19:46] Gọi tôi à?

[00:19:47] Hai chúng ta quen nhau phải không?

[00:19:50] Trông quen quen. Nghĩ xem nào.

[00:19:54] Không nhớ ra. Thôi bỏ đi.

[00:19:55] Tôi thấy cậu quen mắt.

[00:19:59] Ngài là...

[00:20:01] Nào, đi xuống dưới đi, tôi vừa ngồi.

[00:20:11] 15) ના

[00:20:13] Tôi nói này,

[00:20:15] muốn kiếm tiền không?

[00:20:19] Không ai thù tiền cả. Càng có tiền càng thân với tiền.

[00:20:24] Nhưng nói rõ trước nhé:

[00:20:26] chuyện phạm pháp tôi không làm đâu. Có lỗi với bạn bè.

[00:20:29] Chuyện nhỏ thôi, không có gì to tát.

[00:20:32]

[00:20:34] Chẳng phải là tiệm bán nước mơ chua sao?

[00:20:37] Trong tiệm đó,

[00:20:39] có một cái hũ ngũ sắc đựng kẹo cao lương.

[00:20:41] Cậu nghĩ cách lấy nó ra cho tôi.

[00:20:45] Đúng rồi, chỗ tôi có mười đồng bạc lớn.

[00:20:50] Tôi đưa trước cho cậu năm đồng.

[00:20:52] Sau khi xong việc, tôi sẽ đưa thêm năm đồng nữa.

[00:20:56] Nhớ kỹ nhé, lấy được hũ ra,

[00:20:58] tuyệt đối đừng làm hỏng, một chút cũng đừng va chạm.

[00:21:03] Lấy được hũ rồi gửi đi đâu?

[00:21:05] Gói lại cẩn thận, tìm một tiệm cầm đồ.

[00:21:08] Đừng quan tâm bao nhiêu tiền, cứ cầm nó cho tôi trước đã.

[00:21:10] Phiếu cầm đồ thì gửi đến miếu nhỏ ở đầu phía tây tìm tôi.

[00:21:15] Hôm nay không làm được đâu.

[00:21:18] Qua một, hai ngày cũng không sao, nhưng phải nhanh lên.

[00:21:23] )Nhớ kỹ nhé.

[00:21:24] Tôi chỉ cần cái hũ ngũ sắc đựng kẹo cao lương đó thôi.

[00:21:28] Có viết trên đó không? Có viết.

[00:21:31] Ông biết chữ không?

[00:21:32] Xem thường tôi rồi. Viết cho ông xem. Ba chữ nào?

[00:21:36] Kẹo cao lương (Gāo liáng yí).

[00:21:41] Nhìn đây.

[00:21:49] Kẹo cao lương.

[00:21:50] Tôi đã xem thường cậu rồi. Sao nào?

[00:21:57] Đi thôi, đến Tiền Môn đi.

[00:22:05] Gõ song loan, bước dài chân,

[00:22:07] phía trước là nơi tốt lành.

[00:22:10]

[00:22:12] −bát nước mơ giải được cơn thèm.

[00:22:16]

[00:22:17] một bát nước mơ giải được cơn thèm. Đi!

[00:22:25] Làm gì đó?

[00:22:27] Sao lại không có quy củ vậy?

[00:22:30] Sao các người không hiểu quy củ gì hết vậy?

[00:22:33] Nào là cán vàng, cán xanh,

[00:22:36] đầu dài, đầu ngắn, tôi đã nộp tiền cả rồi.

[00:22:40] Sao các người lại không có chút quy củ nào vậy?

[00:22:43] Chưởng quầy, ông đừng nhìn nhầm.

[00:22:45] Hôm nay chúng tôi có tiền.

[00:22:47] Trời tháng sáu thời tiết nóng nực,

[00:22:49] chúng tôi vào đây giải khát, giải khát.

[00:22:52] Đừng có ra vẻ với tôi nữa.

[00:22:55] Ăn mày mà uống nước mơ chua.

[00:22:57] Cũng không thèm xem mình có cái lưỡi đó không.

[00:23:02] Chưởng quầy, ông không có mắt à?

[00:23:04] Trong túi đại gia đây rất nhiều tiền.

[00:23:07] Tôi đưa tiền, ông bán nước.

[00:23:09] Miệng đại gia đây khát khô rồi.

[00:23:13] Khát khô rồi.

[00:23:18] Bạc đây, bạc đây, lão gia tử.

[00:23:20] Nhìn mắt ông ta như quả cà tím. Như quả cà tím.

[00:23:24] Nói có nước là có nước.

[00:23:25] Tôi mua đất, ông xây nhà.

[00:23:27] Tôi mua đất, ông xây nhà.

[00:23:31] Uống, uống, uống!

[00:23:35] Thơm quá!

[00:23:37] Tôi muốn ăn kẹo!

[00:23:40] Tôi muốn ăn kẹo! Xuống đi, xuống đi!

[00:23:41] Không bán, không bán!

[00:23:43] Cậu ăn kẹo, tôi ăn kẹo.

[00:23:45] Cuộc sống dù khổ cũng chẳng sao.

[00:23:47] Ăn vào miệng ngọt trong lòng.

[00:23:49] Một miếng kẹo cao lương hơn cả mẹ ruột.

[00:23:51] Hơn mẹ ruột, hơn mẹ ruột!

[00:23:56] Cậu nhanh lên, nhanh lên!

[00:23:57] Cậu ngẩn người ra làm gì? Chia kẹo đi!

[00:24:05] Không phải cái này. Kẹo cao lương!

[00:24:07] Cầm lấy, cầm lấy, nhanh lên!

[00:24:09] Kẹo cao lương!

[00:24:17] Ăn đi!

[00:24:22] Cố ý phải không? Cố ý phải không?

[00:24:26] Tất cả cút hết ra ngoài cho tôi!

[00:24:27] Không bán nữa, không bán nữa!

[00:24:31] Nhận lấy!

[00:24:32] Nhận lấy!

[00:24:35] Các người là cướp giữa ban ngày à?

[00:24:38] Có tiền cũng không bán cho các người nữa!

[00:24:39] Các người cút ra ngoài đi!

[00:24:47] Các người đang làm gì thế này?

[00:24:50] Các người cố ý phải không? Cố ý à?

[00:24:51] Các người đang phạm tội cướp đấy!

[00:24:52] *Không bán, không bán nữa! Cướp giữa ban ngày!

[00:24:53] Cút ra ngoài! Tất cả cút ra ngoài cho tôi!

[00:24:56] Cút ra ngoài! Đi hết đi!

[00:25:01] Tao cho mày cướp này! Cướp!

[00:25:07] Xem ra đều là người của phủ họ Đoạn đến.

[00:25:09] Đều nhắm vào cái hũ của tôi cả.

[00:25:11] Cướp! Cướp cũng vô ích thôi!

[00:25:14] Cướp được cũng là đồ giả!

[00:25:16] Lão gia đây đã đổi hàng rồi!

[00:25:23] Nhanh lên!

[00:25:25] Nhanh lên!

[00:25:27] Đi! Đi! Đi!

[00:25:31] Nhanh vào trong, nhanh vào trong!

[00:25:34] Nhanh đóng cửa lại!

[00:25:37] Tôi nói cậu sao thế?

[00:25:38] Sao lại thế được? Vừa rồi là cái hũ vỡ.

[00:25:40] Tôi vốn định ăn vạ đấy chứ.

[00:25:43] Được rồi, được rồi. Để tôi xem nào.

[00:25:45] Đúng rồi. Để gọn vào.

[00:25:50] Thay vào, thay vào.

[00:25:54] Gia gia, cái áo dài này ngài mặc vào đi.

[00:25:57] Chúng ta đổi vai cho nhau.

[00:26:01] Tôi còn có cái mũ nữa này.

[00:26:03] Nào nào, đội lên, đội lên.

[00:26:05] Tôi đội cho ngài.

[00:26:10] Thế nào?

[00:26:11] Thế nào?

[00:26:12] Được đấy.

[00:26:13] Trông cũng giống một vị gia đấy chứ.

[00:26:16] Là gia hay không là gia, nhìn giày dưới chân thì biết.

[00:26:20] Lại lộ ngón chân cái to rồi.

[00:26:23] Ngài xem, tôi thật sự quên chuẩn bị giày cho ngài rồi.

[00:26:25] Cứ thế này đi. Được, được.

[00:26:29] Ngài từ từ. Tôi ôm cái này.

[00:26:31] Đây là một đồng bạc.

[00:26:32] Các cậu đi ăn bánh nướng đi. Được.

[00:26:37] Từ từ, ngài từ từ, từ từ.

[00:26:42] Có dáng vẻ lắm, đúng là một vị gia.

[00:26:44] Cây gậy đả cẩu này của ngài thì đừng cầm nữa.

[00:26:47] Được, được. Vậy tôi đi trước đây.

[00:26:49] Tối chúng ta gặp ở Vĩ Tử Khanh nhé.

[00:26:51] Được. Về đi, về đi.

[00:26:53] - Thuận buồm xuôi gió.

[00:26:55] Đi thong thả nhé!

[00:27:11] Lý chưởng quầy.

[00:27:14] Sao cậu lại đến đây?

[00:27:15] Cầm một cái hũ.

[00:27:17] Đây là cái gì vậy?

[00:27:18] Ông xem xem.

[00:27:22] Thứ này không tồi.

[00:27:26] Cầm lấy.

[00:27:33] Một cái hũ vỡ.

[00:27:41] Mười đồng bạc lớn, ông cầm lấy.

[00:27:47] Đừng bóc, đừng bóc!

[00:27:49] Tôi còn trông vào mảnh giấy này để đổi tiền đấy.

[00:27:51] Cái gì? Mảnh giấy này đổi được tiền à? Đúng vậy.

[00:27:54] Tôi nói cho ông biết nhé,

[00:27:55] đến lúc đó không có mảnh giấy này tôi sẽ tính sổ với ông.

[00:27:59] Được rồi, được rồi. Được, được.

[00:28:01] Được. Lý chưởng quầy, đi đây.

[00:28:06] Mảnh giấy đổi được tiền? Lão ăn mày Nhạc này nghèo đến phát điên rồi à?

[00:28:34] Đến rồi à?

[00:28:37] Đưa ra đây.

[00:28:47] Được. Cho cậu năm đồng bạc lớn này.

[00:28:51] Hai chúng ta xong nợ nhé.

[00:29:01] Được rồi. Ông cầm lấy.

[00:29:04] Hẹn gặp lại ông.

[00:29:17] Lão Nhạc, sao cậu lại đến đây?

[00:29:21] Sao thế? Còn mặc cả áo dài nữa?

[00:29:23] Không chỉ mặc áo dài, còn kiếm được tiền nữa.

[00:29:29]

[00:29:32] lại đi ăn xin với cậu vậy.

[00:29:36] Mặc áo dài có chuyện gì à?

[00:29:38] Xong việc rồi, đi chuộc đồ cầm.

[00:29:41] (Cầm cái gì? Một cái hũ.

[00:29:41] Cầm cái gì? Một cái hũ.

[00:29:43]

[00:29:48] Ông ấy nói không bán, không bán. Sao lại vào tay cậu rồi?

[00:29:53] Cái này... Chúng tôi dùng văn không được,

[00:29:56] mấy anh em chúng tôi phải dùng chút võ lực.

[00:30:01] Sao? Đập phá giữa ban ngày? Phạm tội cướp à?

[00:30:05] Đối với chúng tôi mà nói, đây chỉ là tiểu xảo thôi.

[00:30:10] Thật sự đập phá của người ta rồi à?

[00:30:13] Đó là đồ phấn thái đời Minh Vạn Lịch đấy.

[00:30:16] Giá trị liên thành đó.

[00:30:18] Đồ thì tôi đem đi cầm rồi.

[00:30:20] Phiếu cầm đồ thì sao? Đưa cho người ta rồi. Đưa cho ai?

[00:30:26] Nhận tiền của người ta, giúp người ta giải quyết tai họa. Tôi không thể nói được.

[00:30:29] Cậu...

[00:30:31] Là ai vậy? Cậu nói cho tôi biết.

[00:30:32] Trả đồ lại cho người ta đi.

[00:30:35] 【Việc đã xong rồi, đánh chết tôi cũng không thể nói.】

[00:30:39] Vậy được, cậu đi theo tôi.

[00:30:40] Đi! Đi đâu?

[00:30:42] Đi! Đi đâu? Đi theo tôi.

[00:30:46] Đi theo tôi!

[00:30:50] Đi!

[00:30:56] Chưởng quầy!

[00:31:01] Cậu lại đến đập phá à?

[00:31:02] Không, không, không.

[00:31:04] Cho mày đập! Cho mày đập! Chưởng quầy, đừng!

[00:31:07] Chưởng quầy, chưởng quầy!

[00:31:09] Ông nghe tôi nói.

[00:31:10] Tôi đưa cậu ta đến là để xin lỗi ông.

[00:31:13] Tôi cũng là bị người ta sai khiến.

[00:31:15] Ông đừng, ông đừng...

[00:31:17] Chưởng quầy, ông nghe tôi nói.

[00:31:18] Tôi luôn cảm thấy đây là tai họa tôi gây ra cho ông.

[00:31:22] Nếu không phải hôm đó tôi cứ đòi mua cái hũ này của ông,

[00:31:26] thì cũng không có chuyện này rồi.

[00:31:29] Dù sao thì họ đã đập phá tiệm của ông,

[00:31:32] tôi đến bồi thường là được rồi.

[00:31:35] Bồi thường nữa thì trong lòng cũng khó chịu.

[00:31:38] Đồ thật thì mất rồi.

[00:31:40] Chỉ còn lại mấy cái giả này thôi.

[00:31:43] Trong chuyện này cũng có phần của cậu à?

[00:31:45] Phải... Không phải, tôi không phải...

[00:31:46] Đi! Chưởng quầy, còn có cậu nữa!

[00:31:48] Chưởng quầy! Chưởng quầy! Đi! Đi gặp quan!

[00:31:51] Chưởng quầy! Chưởng quầy! Nghe tôi nói! Đi!

[00:31:53] Chú! Chú!

[00:31:56] Bảo Nhi! Bảo Nhi!

[00:32:06] Bảo Nhi!

[00:32:07] Bảo Nhi!

[00:32:08] Trà!

[00:32:09] Bảo Nhi!

[00:32:12] Con quen chú ấy à?

[00:32:14] Là chú ấy đưa con về, còn cho con bánh ngô ăn nữa.

[00:32:23] Bảo Nhi!

[00:32:25] Vãng... Lục Dự... Đây không phải là ân nhân cứu mạng sao?

[00:32:28] Sao ngài lại ăn mặc thế này?

[00:32:29] Bi Hữu Tửu... Tôi không nhận ra luôn.

[00:32:32] Xem kìa, thật là không phải.

[00:32:34] Lần trước còn đánh người ta.

[00:32:35] Thật là... Ông nói xem, chuyện này...

[00:32:37] Cũng không giữ ngài lại được.

[00:32:39] Vào nhà trong ngồi nói chuyện đi.

[00:32:41] Đúng, đúng. Không, không, không. Chúng tôi đi đây.

[00:32:43] Đợi một chút.

[00:33:06] Tôi thấy ngài là người thành tín.

[00:33:10] Cái hũ này đưa cho ngài vậy.

[00:33:14] Không, không, không. Chưởng quầy, tôi...

[00:33:15] Ngài nhìn nó, thấy thích.

[00:33:16] Tôi thì cũng chẳng nhìn ra nó tốt ở chỗ nào.

[00:33:21] Nếu không thì để những người giàu có, quyền thế kia lấy đi,

[00:33:24] lấy đi cũng vô ích.

[00:33:28] Tôi giữ nó lại,

[00:33:30] cũng là tai họa. Không sợ trộm cắp,

[00:33:33] chỉ sợ trộm nhòm ngó.

[00:33:36] Thế này không được.

[00:33:38] Bảo ngài cầm thì ngài cứ cầm đi.

[00:33:40] 「Ngài là đại ân nhân của nhà chúng tôi mà.

[00:33:42] Ngài cầm lấy đi.

[00:33:43] Chú cầm lấy đi ạ.

[00:33:45] Trẻ con mới nói rồi, ngài cứ cầm lấy đi. Đúng vậy.

[00:33:58] Có cái hũ này,

[00:34:00] chuyện chuộc Cửu Nhi cũng có hy vọng rồi.

[00:34:41] Chuộc đồ.

[00:34:45] Hũ sứ vỡ miệng một chiếc.

[00:34:48] Kho hai, quầy ba, số mười tám.

[00:34:50] Này cậu bạn, cái hũ này của tôi là mới tinh nhé.

[00:34:53] Là còn nguyên vẹn, không phải bị vỡ đâu.

[00:34:55] Ông đừng vội, đừng vội. Lấy ra xem mà.

[00:34:57] Xem cái gì chứ?

[00:34:58] Tôi nói cho cậu biết nhé,

[00:35:00] nếu cái hũ này lấy ra mà bị vỡ,

[00:35:02] cậu nhóc cậu phải đền cho tôi đấy.

[00:35:05] Ông nói cái gì thế?

[00:35:06] Cậu nói cái gì chứ?

[00:35:07] Hôm nay tôi nói thẳng ở đây luôn.

[00:35:09] Cậu phải đền cho tôi. Nếu nó vỡ thì sao?

[00:35:12] Vị tiên sinh này, vị tiên sinh này.

[00:35:18] Đây là lần đầu ông đi cầm đồ phải không? Phải, lần đầu.

[00:35:21] Sao thế?

[00:35:22] Lần đầu thì các người được bắt nạt người ta à?

[00:35:26] Trong nhà trước nay chưa từng có gì để cầm cả.

[00:35:30] Không phải ý đó.

[00:35:32] 「Ông nghe tôi nói rõ cho ông nhé.

[00:35:34] Đồ tốt đến mấy, dù ông có mới mua đi nữa,

[00:35:37] quay người mang đến đây,

[00:35:38] cũng phải thêm cho ông một chữ "phá" (vỡ/cũ).

[00:35:41] Đây là quy tắc của tiệm cầm đồ.

[00:35:44] Không phải để chê bai đồ của ông đâu.

[00:35:46] Là sợ sau này xảy ra tranh chấp.

[00:35:49] Ông thử nghĩ xem, một tấm da thú cầm cho tôi,

[00:35:53] tôi không ghi là "mọt ăn, rách, trơn trụi",

[00:35:57] ghi là "hàng da mới". Hai tháng sau ông đến tìm tôi,

[00:36:00] -nhìn thấy côn trùng ăn một lỗ nhỏ, ông không chịu,

[00:36:04] nói là chỗ tôi ghi là "hàng da mới" mà,

[00:36:06] sao lại có một cái lỗ? Ông phải đền cho tôi.

[00:36:10] Tôi đền nổi không? Việc làm ăn chẳng phải phá sản sao?

[00:36:14] Là tiệm cầm đồ, đồ mới đến mấy cũng phải ghi một chữ "phá".

[00:36:21] Thật là mới lạ.

[00:36:28] Những tiếng lóng khác ông nghe còn thấy mới lạ hơn nữa.

[00:36:32] Nếu nhà ông có hai miếng ngọc phỉ thúy, cầm ở chỗ tôi,

[00:36:35] tôi sẽ ghi cho ông là "tiêu thạch" (saltpeter).

[00:36:38] Kê huyết, điền hoàng tôi ghi là "hóa thạch" (fossil).

[00:36:42] Tranh chữ thì tôi ghi "mảnh giấy".

[00:36:45] Ghi thì ghi vậy, đến lúc trả đồ cho ông không sai đâu.

[00:36:50] Sai thì sao được?

[00:36:51] Vậy thì việc làm ăn của tôi đừng mở nữa.

[00:36:53] Tiệm cầm đồ, tiệm cầm đồ coi trọng nhất là chữ tín.

[00:36:58] Hiểu chưa?

[00:36:59] Lão gia tử, ông là người Bắc Kinh cũ phải không?

[00:37:03] An Huy.

[00:37:05] Người An Huy mở tiệm cầm đồ rất nhiều.

[00:37:08] Ông không nghe thấy lời chúng tôi nói

[00:37:10] toàn là giọng An Huy sao?

[00:37:12] Nghe ra một chút rồi.

[00:37:13] Cả đời này tôi chưa từng rời xa việc cầm đồ.

[00:37:16] Đồ của ông đến rồi.

[00:37:17] Hũ vỡ một chiếc. Ông cầm lấy.

[00:37:21] Tôi nói này cậu bạn, cậu đừng có kêu "vỡ" nữa.

[00:37:23] Cậu kêu thế làm lòng tôi cứ thấp thỏm không yên.

[00:37:26] Ông còn chưa đưa tiền mà.

[00:37:28] Vội cái gì chứ? Nhanh đưa tiền. Cho cậu tiền.

[00:37:31] Cậu nói xem, cậu bạn này, từ lúc tôi bước vào cửa,

[00:37:33] cậu ta cứ kêu vỡ, vỡ.

[00:37:34]

[00:37:40] Tôi thấy cái hũ này của ông... Thứ này không tồi.

[00:37:44] Gia truyền trong nhà.

[00:37:47] Thứ tốt như vậy,

[00:37:49] sao ông lại mang ra cầm nó đi thế?

[00:37:53] Cầm chơi thôi.

[00:37:58] Cầm chơi?

[00:38:01] Chủ nhân này...

[00:38:07] Từ

[00:38:09] Chú

[00:38:16] Thôi Hòa Hữu chuộc đồ xong,

[00:38:18] ôm hũ liền đến chợ đồ cũ.

[00:38:22] Lần trước bức thư pháp bị hụt, hắn đành chịu.

[00:38:26] Lần này mượn con mắt tinh tường của Viên Ngọc Sơn đã nhận ra bảo vật.

[00:38:30] Hắn không tin trong canh bạc cuộc đời,

[00:38:33] hắn sẽ ván nào cũng không ù.

[00:38:37] Tôi ngồi đó được không? Được, được, được.

[00:38:41] Cảm ơn ông.

[00:38:45] Được. Tôi phủi bụi cho ông. Không cần, không cần rồi.

[00:38:48] Ông cứ bận đi.

[00:38:56] Hũ không tồi, đồ tốt.

[00:39:00] Đồ tốt đời Minh Vạn Lịch à? Giá không thấp được đâu.

[00:39:06] Không được, không được. Không mang nhiều tiền thế.

[00:39:12] B

[00:39:14] Tiên sinh, ngài xem xem. Đồ chính hiệu.

[00:39:19] Giá không thấp được đâu.

[00:39:26] Đồ sai rồi. Không có mà.

[00:39:29] Lúc chuộc còn mang theo mảnh giấy đó mà.

[00:39:32] Không phải đồ thật.

[00:39:34] Vậy sao tiểu Viên lại muốn mua nó thế?

[00:39:46] Ông xem xem.

[00:40:02] Tôi nói ông là tiệm nào thế?

[00:40:06] Tôi thấy ông lạ mặt quá.

[00:40:08] Nói năng kiểu gì thế? Tôi bán là hũ.

[00:40:10] Ông quản tôi lạ mặt hay quen mặt làm gì?

[00:40:15] Người lạ thì lời cũng lạ.

[00:40:18] Ông không biết quy tắc ở đây, tôi nói cho ông biết.

[00:40:21] Không phải người trong giới đồ cổ thì không được đến nơi này.

[00:40:27] Sao ông biết tôi không phải người trong nghề?

[00:40:30] Hỏi hay lắm. Cứ phải để tôi nói à? Ông nói đi.

[00:40:34] Được. Lần này tôi phải phá lệ, tôi...

[00:40:36] quy tắc không bóc mẽ người khác.

[00:40:39] Nhị gia, ông đừng tức giận.

[00:40:40] Đừng chấp nhặt với hắn làm gì.

[00:40:41] Không được. Đừng cản tôi. Ông để hắn nói.

[00:40:44] Nếu tôi không nói cho hắn biết,

[00:40:46] hắn còn tưởng chỗ chúng ta là chợ đồ nát đấy.

[00:40:49] Nói cho ông biết, không nói chuyện khác,

[00:40:52] chỉ dựa vào cái hũ ông mang đến hôm nay,

[00:40:55] là biết ông không phải người trong nghề rồi.

[00:40:58] Hoàn toàn là một kẻ nhà quê.

[00:41:01] Ông chửi người à? Tôi chửi người lúc nào?

[00:41:03] Tại sao ông lại chửi người? Tôi hoàn toàn không chửi người.

[00:41:05] Sao ông lại không phải là chửi người chứ?

[00:41:07] Muốn đánh nhau à? Đây không phải là nơi đánh nhau.

[00:41:10] Tôi không thèm tức giận với ông đâu.

[00:41:16] Không tức giận với hắn.

[00:41:17] Nhìn cái gì? Đi, đi!

[00:41:19] Nhìn cái gì? Đi, đi!

[00:41:21] Có gì đáng nhìn đâu?

[00:41:26] Không phải người trong nghề này,

[00:41:27] thì ông đừng đến đây bán nữa.

[00:41:34] Từ đâu đến thế?

[00:41:48] Tiểu Thôi, là cậu à? Đang định tìm cậu đây.

[00:41:52] Mẹ kiếp nhà cậu, tự mò đến cửa rồi.

[00:41:56]

[00:41:59] giăng bẫy định hại tôi.

[00:42:02] Cái gì mà biết xem đồ quý chứ?

[00:42:04] Tôi thấy cậu hoàn toàn là đồ xấu từ trong trứng.

[00:42:07] Tốt lắm, nhìn thấy tôi rồi giả vờ không thấy.

[00:42:12] Mẹ kiếp nhà cậu định lừa tôi.

[00:42:14] Tôi nói biết xem đồ quý lúc nào?

[00:42:16] Tôi nói biết xem đồ quý lúc nào? Cậu buông ra!

[00:42:18] Tôi nói lừa cậu lúc nào? Cậu buông ra!

[00:42:23] Đừng có giả vờ ngây thơ.

[00:42:25]

[00:42:29]

[00:42:30] Quên rồi.

[00:42:34] Hóa ra là ông thuê ăn mày

[00:42:36]

[00:42:38] Ông phá hoại việc làm ăn của người ta, ông... Ông hại người!

[00:42:43] Phải, phải, tôi hại người.

[00:42:44] Mẹ kiếp nhà cậu còn hại tôi nữa đấy.

[00:42:46] Nhóc con, cậu dám lừa tôi phải không?

[00:42:50] Tôi không lừa.

[00:42:51] Còn nói không lừa!

[00:42:51] Tôi cũng chẳng cần phải lừa ông.

[00:42:53] Tôi là người từng đọc sách thánh hiền.

[00:42:55] Với lại, là tự ông lòng dạ bất chính.

[00:42:58] Có ai làm ăn như ông không?

[00:42:59] Tôi nói cho ông biết, đồ thật!

[00:43:01] Còn nói là thật! Tôi cho ông thật này!

[00:43:15] Thằng họ Viên kia!

[00:43:17] Đây là lần đầu tiên tôi đến chợ đồ cũ đấy.

[00:43:20] Cậu lại làm tôi mất mặt thế này.

[00:43:23] Mẹ kiếp nhà cậu, tôi nhớ cậu cả đời!

[00:43:26] Oan có đầu, nợ có chủ. Chúng ta cứ chờ xem!

[00:43:29] Oan có đầu, nợ có chủ. Chúng ta cứ chờ xem!

[00:43:29] Oan có đầu, nợ có chủ. Chúng ta cứ chờ xem!

[00:43:30] Oan có đầu, nợ có chủ. Chúng ta cứ chờ xem!

[00:43:32] Từ Nhị gia mua đồ. Đồ tốt phải không?

[00:43:35] Đồ tốt, không tồi.

[00:43:36] Ông cứ bán đi.

[00:43:36] Nhóc con, cậu đợi đấy! Ông cứ bán đi.

[00:43:36] Nhóc con, cậu đợi đấy!

[00:43:37] Tôi đi đây. Hẹn gặp lại ông. Nhóc con, cậu đợi đấy!

[00:43:40] Nhóc con, cậu đợi đấy!

[00:43:42] Tôi nói này chưởng quầy. Hẹn gặp lại.

[00:43:44] Xem Nhị gia này kìa.

[00:43:47] Chưởng quầy, thứ này gói lại đi, tôi lấy.

[00:43:49] Đưa đây nào. Năm trăm không bán nữa.

[00:43:52] Ông không thấy cái bình đậu đỏ kia bán năm nghìn sao?

[00:43:55] Cái này ít nhất cũng phải một nghìn đồng.

[00:43:57] Một nghìn đồng? Vừa rồi không phải đã nói rồi sao?

[00:43:59] Sao thế? Tăng giá rồi ông không biết à?

[00:43:59] Lão tiên sinh, rốt cuộc ở đâu ạ? Sao thế? Tăng giá rồi ông không biết à?

[00:44:00] Lão tiên sinh, rốt cuộc ở đâu ạ?

[00:44:00] Giá đều tăng rồi, đẩy lên rồi. Lão tiên sinh, rốt cuộc ở đâu ạ?

[00:44:00] Giá đều tăng rồi, đẩy lên rồi.

[00:44:01] Ở ngay gần đây thôi. Giá đều tăng rồi, đẩy lên rồi.

[00:44:02] Sao nào? Ông có muốn không?

[00:44:03] Ông muốn thì là một nghìn đồng rồi.

[00:44:05] Không muốn nữa, không muốn nữa.

[00:44:06] Đừng một nghìn đồng nữa chứ? Không muốn nữa.

[00:44:08] Vậy chúng ta thương lượng chút đi. Đừng thương lượng, không có gì để thương lượng.

[00:44:09] Lão tiên sinh, chạy cả buổi rồi. Vậy chúng ta thương lượng chút đi. Đừng thương lượng, không có gì để thương lượng.

[00:44:10] Lão tiên sinh, chạy cả buổi rồi.

[00:44:10] Ông... ông quay lại!

[00:44:11] Rốt cuộc ở đâu ạ? Ở ngay khu đất này rồi. Ông... ông quay lại!

[00:44:12] Rốt cuộc ở đâu ạ? Ở ngay khu đất này rồi.

[00:44:13] Tôi đi hỏi thăm giúp ông nhé.

[00:44:14] Ông ngồi nghỉ một lát đi. Được.

[00:44:24] Tiểu Chinh!

[00:44:29] Tôi đến không đúng lúc.

[00:44:30] Đến đi, đến đi, đang đợi ông đấy.

[00:44:33] Lâu... Lâu tiên sinh à?

[00:44:35] Bối Lặc Gia lại đi xem kịch rồi.

[00:44:36] Là ông à?

[00:44:39] Sao ông lại tìm đến đây?

[00:44:39] Đi rồi! Sao ông lại tìm đến đây?

[00:44:40] Đi rồi!

[00:44:40] Nếu ngài ấy có ở đây,

[00:44:42] tôi còn không dám để ông đến đây đâu.

[00:44:43] !Đây không phải chỗ nói chuyện.

[00:44:44] Hóa ra ngài ấy không biết à? Không biết. !Đây không phải chỗ nói chuyện.

[00:44:44] Hóa ra ngài ấy không biết à? Không biết.

[00:44:45] 'Chúng ta có thể tìm một chỗ khác không? Hóa ra ngài ấy không biết à? Không biết.

[00:44:46] Hóa ra ngài ấy không biết à? Không biết.

[00:44:47] Tìm chỗ nào? Đến nhà tôi đi.

[00:44:48] Nên giấu thì phải giấu ngài ấy một chút. Ngài ấy sĩ diện lắm. Tìm chỗ nào? Đến nhà tôi đi.

[00:44:50] Nên giấu thì phải giấu ngài ấy một chút. Ngài ấy sĩ diện lắm.

[00:44:50] Gửi ông tiền. Cảm ơn ông. Nên giấu thì phải giấu ngài ấy một chút. Ngài ấy sĩ diện lắm.

[00:44:51] Gửi ông tiền. Cảm ơn ông.

[00:44:52] Không có một chút tâm địa xấu nào.

[00:44:52] Lâu tiên sinh đi theo tôi. Không có một chút tâm địa xấu nào.

[00:44:53] Không có một chút tâm địa xấu nào.

[00:44:55] Nhị gia, đây là ngân phiếu của ông.

[00:44:56] Nào, đi theo tôi. Nhị gia, đây là ngân phiếu của ông.

[00:44:58] Nhị gia, đây là ngân phiếu của ông.

[00:44:59] Năm nghìn đồng. Ông nhận lấy.

[00:45:00] Ở ngay phía trước. Được. Năm nghìn đồng. Ông nhận lấy.

[00:45:01] Năm nghìn đồng. Ông nhận lấy.

[00:45:02] Thủ đoạn này của ông thật là cao tay.

[00:45:03] Đầu tiên là tạo danh tiếng cho Bối Bối Trai, nâng cao vị thế.

[00:45:06] Ông xem dưới chân. Đầu tiên là tạo danh tiếng cho Bối Bối Trai, nâng cao vị thế.

[00:45:06] Đầu tiên là tạo danh tiếng cho Bối Bối Trai, nâng cao vị thế.

[00:45:08] Thứ hai,

[00:45:09] lập tức đẩy giá thị trường này lên.

[00:45:10] Mời vào. Được. lập tức đẩy giá thị trường này lên.

[00:45:11] lập tức đẩy giá thị trường này lên.

[00:45:13] Nghe nói, sau khi chúng ta đi,

[00:45:14] Nào, ông đi từ từ, cẩn thận bậc cửa. Nghe nói, sau khi chúng ta đi,

[00:45:15] Nào, ông đi từ từ, cẩn thận bậc cửa.

[00:45:15] Đồ trong nghề ít nhất tăng gấp đôi. Nào, ông đi từ từ, cẩn thận bậc cửa.

[00:45:16] Đồ trong nghề ít nhất tăng gấp đôi.

[00:45:17] Đến rồi. Đồ trong nghề ít nhất tăng gấp đôi.

[00:45:17] Đồ trong nghề ít nhất tăng gấp đôi.

[00:45:18] Tôi nói này, mau ra đây đi.

[00:45:20] Đồ cổ tôi thừa nhận không hiểu lắm.

[00:45:20] Nhà có khách đến. Đồ cổ tôi thừa nhận không hiểu lắm.

[00:45:21] Đồ cổ tôi thừa nhận không hiểu lắm.

[00:45:23] Đây chính là Lâu tiên sinh tôi thường nói với ông.

[00:45:24] Nhưng đấu trí thì là bẩm sinh của tôi. Đây chính là Lâu tiên sinh tôi thường nói với ông.

[00:45:25] Nhưng đấu trí thì là bẩm sinh của tôi.

[00:45:26] Chào ông. Mời ông vào nhà. Nhưng đấu trí thì là bẩm sinh của tôi.

[00:45:28] Chào ông. Mời ông vào nhà.

[00:45:28] Tôi đỡ ông.

[00:45:30] Đây không phải quản gia, gia nhân của các vương phủ thấy thời thế không tốt,

[00:45:30] Mời vào nhà. Đưa tôi. Không cần. Đây không phải quản gia, gia nhân của các vương phủ thấy thời thế không tốt,

[00:45:32] Đây không phải quản gia, gia nhân của các vương phủ thấy thời thế không tốt,

[00:45:36] Nào nào nào, mời bên này.

[00:45:36] cứ liên tục gửi đồ đến chỗ tôi sao? Nào nào nào, mời bên này.

[00:45:37] cứ liên tục gửi đồ đến chỗ tôi sao?

[00:45:39] Thu gom cũng gần đủ rồi.

[00:45:41] Nào, đi pha ấm trà đi.

[00:45:42] Tôi nói... Nào, đi pha ấm trà đi.

[00:45:42] Tôi nói...

[00:45:44] Nếu chúng ta không nâng giá lên,

[00:45:47] vậy chẳng phải tự mình thu mua sao?

[00:45:50] Các vị chưa ăn cơm phải không? Không sao, không sao.

[00:45:52] Với lại,

[00:45:54] khẩu vị của đám học giả Hán học giả mạo này,

[00:45:54] Lâu tiên sinh, sao ông lại tìm được đến đây? khẩu vị của đám học giả Hán học giả mạo này,

[00:45:56] Lâu tiên sinh, sao ông lại tìm được đến đây?

[00:45:56] đã bị tôi khuấy động lên rồi. Lâu tiên sinh, sao ông lại tìm được đến đây?

[00:45:57] đã bị tôi khuấy động lên rồi.

[00:45:59]

[00:45:59]

[00:46:00] Mao Tài, sau này theo tôi làm việc tốt nhé.

[00:46:00] Tôi phải khó khăn lắm mới hỏi thăm được người ta. Mao Tài, sau này theo tôi làm việc tốt nhé.

[00:46:02] Mao Tài, sau này theo tôi làm việc tốt nhé.

[00:46:03] Tây Thao Trường, sân nhà họ Tôn. Mao Tài, sau này theo tôi làm việc tốt nhé.

[00:46:04] Tây Thao Trường, sân nhà họ Tôn.

[00:46:04] Là người nước ngoài thì cứ dẫn đến đây cho tôi. Tây Thao Trường, sân nhà họ Tôn.

[00:46:04] Là người nước ngoài thì cứ dẫn đến đây cho tôi.

[00:46:07] Tôi lại muốn hỏi,

[00:46:07] nào là hiệu buôn Pháp, hiệu buôn Đức, hiệu buôn Nhật Bản. Tôi lại muốn hỏi,

[00:46:08] nào là hiệu buôn Pháp, hiệu buôn Đức, hiệu buôn Nhật Bản.

[00:46:09] Chỗ tôi đây chỉ có một, hiệu buôn Bối Lặc.

[00:46:10] tại sao ông lại vướng vào kiện tụng? Chỗ tôi đây chỉ có một, hiệu buôn Bối Lặc.

[00:46:11] Chỗ tôi đây chỉ có một, hiệu buôn Bối Lặc.

[00:46:12] Lại tại sao lại giải quyết xong vụ kiện?

[00:46:13] Có danh hiệu Bối Lặc Gia, Lại tại sao lại giải quyết xong vụ kiện?

[00:46:14] Lại tại sao lại giải quyết xong vụ kiện?

[00:46:15]

[00:46:15]

[00:46:15]

[00:46:17] Chính là vì bức thư pháp đó, bị người ta hãm hại rồi.

[00:46:18] Đúng thế. Phải không? Đúng thế. Chính là vì bức thư pháp đó, bị người ta hãm hại rồi.

[00:46:19] Chính là vì bức thư pháp đó, bị người ta hãm hại rồi.

[00:46:20] Mao Tài trông chừng, hàng đã về tay.

[00:46:20] Vậy thì không khác gì tôi nghĩ. Mao Tài trông chừng, hàng đã về tay.

[00:46:22] Mao Tài trông chừng, hàng đã về tay.

[00:46:23] Hóa ra tôi còn tưởng ông là đảng cách mạng nữa đấy. Mao Tài trông chừng, hàng đã về tay.

[00:46:24] Hóa ra tôi còn tưởng ông là đảng cách mạng nữa đấy.

[00:46:25] Giá cũng đã nâng lên rồi, ông cứ yên tâm đi. Hóa ra tôi còn tưởng ông là đảng cách mạng nữa đấy.

[00:46:26] Giá cũng đã nâng lên rồi, ông cứ yên tâm đi.

[00:46:28] Nếu là đảng cách mạng thì tốt rồi. Giá cũng đã nâng lên rồi, ông cứ yên tâm đi.

[00:46:28] Nếu là đảng cách mạng thì tốt rồi.

[00:46:30] Nhị gia, cảm ơn ông. Tôi quyết theo ông rồi. Nếu là đảng cách mạng thì tốt rồi.

[00:46:30] Nhị gia, cảm ơn ông. Tôi quyết theo ông rồi.

[00:46:31] Bây giờ không phải phía Nam sắp đánh tới rồi sao? Nhị gia, cảm ơn ông. Tôi quyết theo ông rồi.

[00:46:33] Nhị gia, cảm ơn ông. Tôi quyết theo ông rồi.

[00:46:35] Lâu tiên sinh, tôi ra ngoài cũng đã ba tháng rồi.

[00:46:41] Tôi đã tìm ông mấy lần.

[00:46:43] Ông chuyển nhà rồi.

[00:47:27] Để lòng quyến luyến

[00:47:28] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:29] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:29] Nơi tiền bạc Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:29] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:30] Để trời mãi xanh

[00:47:30] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:47:31] Để người nhận mãi mãi

[00:47:32] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:47:37] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:39] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn

[00:47:40] Để tình yêu vĩnh cửu Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn

[00:47:40] Để người nhận vĩnh cửu Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn

[00:47:41] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ mãi không già của bạn

[00:47:57] Đến gần bầu trời của bạn

[00:48:02] Để ánh nắng xoa dịu

[00:48:07] Trong men say của bạn

[00:48:11] Để ánh nắng lạ

[00:48:15] Trong men say của bạn

[00:48:30] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:37] Ưu Tiệm

[00:48:40] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:41] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:49] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:53] Đản

[00:48:54] Nạp

[00:48:55] Tây

[00:48:57] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:58] Đường

[00:49:03] AM


 0 Kommentarer sort   Sortera efter