A seguir

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 2 | Phùng Viễn Tranh, Trương Quốc Lập

2 Visualizações· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 Assinantes
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

Mostre mais

[00:00:17] Phàm nhân luôn rung động

[00:00:19] Ngược xuôi đa phần là tình nặng

[00:00:26] Chủ yếu là những hoang mang mới

[00:00:26] Ngủ không biết đi đâu

[00:00:30] Tỉnh chẳng hay đường về

[00:00:34] Đều ở trong mơ hồ

[00:00:41] Trời không như ý người

[00:00:45] Người không vững như lòng

[00:00:48] Hà tất phải đi định nghĩa

[00:00:55] Hà tất

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Si tâm, phàm tâm luôn sẽ có

[00:01:02] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:06] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:13] Si tâm, dân tâm luôn sẽ nở

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:28] Lương tâm là quý giá nhất

[00:02:23] Ông xem gì thế ạ?

[00:02:25] Ở đây không bán bánh bao đâu.

[00:02:28] Anh ơi,

[00:02:29] Đây là Lưu Ly Xưởng phải không? / Phải ạ.

[00:02:32] Vậy sao không thấy xưởng nào nung lưu ly cả?

[00:02:35] Nung ngói còn phải xây lò chứ.

[00:02:37] Gọi là Lưu Ly Xưởng, chứ xưởng Lưu Ly mất lâu rồi.

[00:02:41] Xưởng Lưu Ly mất rồi còn gọi là Lưu Ly Xưởng?

[00:02:43] Với cậu ấy à, nói không rõ được.

[00:02:46] Không có việc gì thì mời ông đi cho.

[00:02:48] Đi đi đi.

[00:02:52] Vốn dĩ, tôi muốn đến xưởng học nghề.

[00:02:56] Xưởng mất rồi.

[00:02:59] Anh ơi, ở đây có cần người không?

[00:03:02] Học được nghề là được. Tôi biết chữ.

[00:03:05] Không cần.

[00:03:06] Ai biết cậu từ đâu đến chứ?

[00:03:08] Muốn làm thợ học việc còn phải có cửa hàng bảo lãnh nữa đấy.

[00:03:11] Mau đi đi.

[00:03:13] Đừng làm lỡ việc làm ăn của chúng tôi. Đi đi.

[00:03:24] Món đồ này đẹp thật đấy.

[00:03:29] Anh ơi, đồ trên kệ có bán lấy tiền không?

[00:03:32] Không bán được tiền đâu ông ạ.

[00:03:34] Là bày trên kệ để ngắm chơi thôi.

[00:03:38] Đồ để ngắm chơi thì đáng bao nhiêu tiền.

[00:03:41] Tôi nói chẳng đáng 30 đồng đại dương.

[00:03:43] Lúc đói còn không bằng một cái bánh bao. / Ông nói gì cơ?

[00:03:49] Không gì. Đói bụng rồi.

[00:03:52] Đói bụng à? Mau đi đi, đi đi đi.

[00:03:56] Ở đây không có đồ ăn cho cậu đâu. Đi đi đi.

[00:04:00] Ra ngoài! Bảo cậu ra ngoài, nghe thấy không? Đi!

[00:04:03] Chạy đến đây kiếm cơm à?

[00:04:05] Hà đại phu à, ông phải giác hơi cho ông ấy.

[00:04:08] Không sao đâu ạ. Hai ngày trước có thể sẽ đau.

[00:04:15] Là do hai thang thuốc này của tôi uống vào,

[00:04:16] mỗi ngày lại giác hơi cho ông,

[00:04:18] bốn ngày sau tôi đảm bảo ông khỏe mạnh như cũ.

[00:04:22] Tôi vừa bắt mạch cho ông,

[00:04:24] cảm thấy tâm hỏa của ông hơi vượng.

[00:04:28] Đừng quá lao tâm.

[00:04:30] Có mật lợn đắng đấy, mua hai cái ăn thử, giải tâm hỏa.

[00:04:35] Buôn bán mà, luôn phải có mua có bán.

[00:04:40] Đây không phải chuyện gấp gáp được.

[00:04:43] Chuyện lỗ lãi,

[00:04:45] luôn phải có đến có đi, phải không?

[00:04:48] Hôm nay lỗ rồi,

[00:04:49] ngày mai chúng ta lại kiếm lại, phải không?

[00:04:52] Đúng đúng.

[00:04:53] Cũng như chúng tôi khám bệnh vậy.

[00:04:54] Làm gì có ai mà tay không chết người chứ?

[00:04:57] Luôn phải có dăm ba người chết trong tay mình.

[00:05:00] Đúng đúng đúng.

[00:05:02] Đó là hắn đáng chết, thần tiên cũng không cứu nổi.

[00:05:06] Hà đại phu, ông đừng cứ chết chết mãi thế.

[00:05:08] Lão gia nhà chúng tôi kiêng kỵ.

[00:05:11] Xem cái miệng quạ của tôi này.

[00:05:15] Vốn định nói cho ông khuây khỏa,

[00:05:17] không ngờ lại làm ông thêm bực. Ông xem này...

[00:05:20] Không sao, không sao, không sao.

[00:05:24] Tôi chỉ cảm thấy dạo này,

[00:05:26] vận đen của tôi sắp hết rồi.

[00:05:28] Cứ đổ hết một lượt cho xong đi.

[00:05:31] Xem rốt cuộc nó đen đến mức nào.

[00:05:34] Ông cố chịu chút nhé, lần này tôi làm hơi đau đấy.

[00:05:42] Hà đại phu, ông nhẹ tay chút chứ!

[00:05:47] Hơi đau một chút.

[00:05:49] Gân bị trẹo, không sai.

[00:05:50] Ông phải để nó về đúng vị trí chứ. / Phải ạ.

[00:05:54] Ông xem, về vị trí rồi. Thử xem.

[00:05:58] Thế nào ạ? Sao rồi?

[00:05:59] Được không?

[00:06:03] Đỡ rồi. Thế nào?

[00:06:06] Đỡ nhiều rồi.

[00:06:07] 【Đỡ ngay lập tức】 Tôi lại giác hơi cho ông nhé.

[00:06:14] Chuẩn bị nhé. Nào!

[00:07:05] Gọi tôi đấy à? / Không gọi cậu thì gọi ai?

[00:07:08] Làm gì thế?

[00:07:12] Đây là Phong Nhất Các phải không? / Phải ạ.

[00:07:16] Chuyện gì? / Tôi...

[00:07:18] Có chuyện thì nói, không chuyện thì biến đi.

[00:07:26] Ông xem ở đây có thu cái này không?

[00:07:30] Cái gì thế, tôi xem nào.

[00:07:43] Chẳng phải là cái lọ rửa bút rách sao?

[00:07:46] Cho cậu một đồng đây, mau đi đi.

[00:07:50] Cầm lấy mua bánh nướng ăn đi.

[00:07:52] Không. Cái này đáng giá 30 đồng đại dương đấy.

[00:07:55] Gì cơ? Đáng 30 đại dương?

[00:07:57] Ai nói thì cậu đi tìm người đó đi.

[00:07:59] Cậu tưởng tôi là đồ ngốc à?

[00:08:02] Chưởng quỹ, ông nghe tôi nói... / Cậu mau đi đi!

[00:08:04] Ông nghe tôi nói... / Mau đi!

[00:08:06] Có gì thì ra đường mà nói.

[00:08:07] Chưởng quỹ... / Mau đi đi! Mau đi!

[00:08:20] Không sai, là Phong Nhất Các mà.

[00:08:34] Vào đây!

[00:08:37] Được rồi chứ?

[00:08:38] Đến nơi rồi còn không cởi trói cho gia?

[00:08:43] Được, được, được.

[00:09:14] Chỗ này à? / Ta là Bối Lặc Gia.

[00:09:16] Tìm cho ta một phòng ít người.

[00:09:19] Phòng ít người à? Phòng ít người không náo nhiệt.

[00:09:24] Bối Lặc Gia à? Bối Lặc Gia cũng có lúc sa cơ.

[00:09:28] Cậu... Cậu vào đi cho tôi.

[00:09:51] Râu xồm, lại đây.

[00:09:56] Thương lượng chút.

[00:09:57] Có một vị gia mới đến.

[00:10:02] Ông xem này. Áo mã quái thêu kim tuyến Tô Châu.

[00:10:07] Xem đôi giày này. Mặt nỉ dạ ngoại, đế da bò.

[00:10:12] Sao vẫn còn để bím tóc thế này?

[00:10:18] Nếu mà ở ngoài đường,

[00:10:19] tôi dám chắc cậu không phải Vương gia thì cũng là Bối Lặc.

[00:10:25] Này Từ Nhị, sao ông cứ thấy phân chó là liếm thế?

[00:10:31] Vương gia? Vương gia thì sao?

[00:10:34] Vương gia vào đây rồi,

[00:10:36] hắn cũng phải nghe lời Hắc lão đại ta đây.

[00:10:39] Ra ngoài rồi thì nói chuyện ngoài.

[00:10:43] Trong cái vòng này, ta nói là tính.

[00:10:46] Đừng thấy ta hôm kia mới ra,

[00:10:47] hôm nay lại vào.

[00:10:49] Ấy, thế nào? Ta vẫn là lão đại.

[00:10:52] Trong cái vòng này, cũng như nhà ta vậy.

[00:10:57] Này, bím tóc kia, khai tên trước đi.

[00:11:01] Rồi nói xem phạm tội gì.

[00:11:06] Ngươi là cái thá gì?

[00:11:14] Muốn thẩm vấn ta à? Ta nói cho ngươi biết,

[00:11:17] dù là nhất phẩm đại viên hỏi ta,

[00:11:20] cũng phải nhường ghế cho ta ngồi đấy.

[00:11:25] Nhóc con miệng cứng nhỉ?

[00:11:27] Đàn em đâu, trị cái tính ngông của hắn cho ta.

[00:11:30] Giật cái bím tóc của hắn xuống cho ta!

[00:11:33] Khoan!

[00:11:34] Khoan!

[00:11:44] Chúng ta nói chuyện là nói chuyện, đùa là đùa,

[00:11:46] xem ai dám động vào bím tóc của ta.

[00:11:50] Nói về đánh nhau, bọn ta cũng không sợ. Ta là người Mãn Châu Chính Hoàng Kỳ.

[00:11:54] Ta từ nhỏ luyện Đường gia quyền, Phàn gia thương.

[00:12:02] Ta sợ đánh ngươi bị thương,

[00:12:04] ngươi không có chỗ tìm đại phu đâu.

[00:12:09] Hay!

[00:12:11] Đúng là có phong thái thật.

[00:12:14] Muốn đánh ngươi thì cũng đánh rồi.

[00:12:16] Không đánh ngươi là vì tiếc bộ quần áo đó của ngươi,

[00:12:20] và tiếc cho cái thân xác đã bị đàn bà hút cạn

[00:12:23] với mấy lạng xương bên trong.

[00:12:26] Này lão đại, tôi nói lão đại, nhìn tôi này.

[00:12:30] Giờ cũng không còn sớm nữa, để anh em đi ngủ đi.

[00:12:33] Tôi nói, không đáng phải tức giận với hắn. Ông nói có phải không?

[00:12:38] Thế này đi, Từ Nhị.

[00:12:40] Cho hắn ngủ cạnh bô đi.

[00:12:43] Từ ngày mai trở đi,

[00:12:44] việc cọ rửa bô đều giao hết cho hắn.

[00:12:50] Ngủ đi.

[00:13:12] Anh em, ngủ đi, ngủ đi.

[00:14:00] Cậu còn tiểu nữa à? Chảy hết ra rồi kìa!

[00:14:04] Cậu đừng tiểu nữa!

[00:14:06] Từ Nhị, mẹ kiếp nhà ngươi đi tiểu cũng lắm chuyện!

[00:14:09] Không tiểu? Không tiểu thì mẹ kiếp người sống bị nước tiểu làm chết ngạt à?

[00:14:14] Ta đi tiểu cũng quản.

[00:14:16] Một tên mẹ kiếp mới đến mà lắm chuyện thật.

[00:14:23] Vị gia này, vị gia này, ngài ngủ chỗ tôi đi. Tôi qua đây.

[00:14:31] Lại đây, lại đây, ngài ngủ bên kia.

[00:14:39] Ngủ đi, vị gia này. Ngủ đi.

[00:15:08] Lão gia tử sao lại đắc tội với Viên Đại Đầu rồi?

[00:15:11] Lão gia tử là người tốt mà.

[00:15:14] Là Bộ Ngoại giao. / Tôi cứ thấy bọn Tây là tức.

[00:15:20] Lão gia tử, ông cũng thật là...

[00:15:25] Thôi rồi. Vào đây rồi không biết bao giờ mới ra được.

[00:15:34] Xem tuồng cũng không được nữa rồi.

[00:15:36] Tiểu Ngũ Bảo à, Tiểu Ngũ Bảo,

[00:15:37] · Em có biết ta đang chịu khổ ở đây không?

[00:16:57] Cái này không được, cái này...

[00:16:59] Không được.

[00:17:05] Mao Tài.

[00:17:07] Mao Tài.

[00:17:09] Dì.

[00:17:10] Mao Tài, cháu đang làm gì đấy? / Không làm gì ạ.

[00:17:12] Dượng cháu gọi đấy, mau đóng cửa qua đó đi.

[00:17:16] Vâng, vâng.

[00:17:27] Dượng, sao dượng lại dậy rồi?

[00:17:29] Dượng... Nước...

[00:17:34] Dượng, dượng uống nước ạ.

[00:17:37] Ta đã nói với cháu mấy lần rồi?

[00:17:39] Đừng có cứ dượng, dượng mãi thế. / Vâng, vâng, vâng.

[00:17:42] Gọi ta là chưởng quỹ. / Vâng, vâng, vâng.

[00:17:44] Cách xưng hô trong làm ăn, đừng lôi quan hệ họ hàng vào.

[00:17:48] | Để khách nghe thấy thì khó xử lắm. / Vâng, vâng, vâng. Dượng...

[00:17:56] Mấy hôm nay có mở hàng được không?

[00:17:59] Không có gì bán nhiều. Bán được hai viên đá Thọ Sơn.

[00:18:03] Một đồng đại dương một viên.

[00:18:06] Bán được ba đồng Hán Ngũ Thù, thu được một nghìn rưỡi.

[00:18:15] Còn có một bức tranh giả của Cừu Anh,

[00:18:18] - Khách phương Nam đưa ba trăm.

[00:18:21] Được rồi, lát nữa ghi vào sổ là được.

[00:18:27] Hai ngày nay sức khỏe ta không tốt lắm.

[00:18:30] Việc trong tiệm cháu trông nom nhiều vào.

[00:18:34] Còn nữa, nếu cháu thấy một người ăn mặc rách rưới,

[00:18:38] giống như ăn mày đến đưa một cái lọ,

[00:18:41] bất kể sớm tối, lúc nào cũng được,

[00:18:45] cháu nhất định phải giữ người đó lại cho ta.

[00:18:47] Đưa người đó đến gặp ta. / Vâng.

[00:18:50] Nhớ kỹ. Người giống như ăn mày.

[00:18:55] Đưa một cái lọ nhỏ.

[00:18:57] Cháu tuyệt đối đừng cản người ta lại.

[00:18:59] Nhớ kỹ, ăn mày đưa lọ. Cháu xuống đi.

[00:19:06] Này Mao Tài, nhớ chưa?

[00:19:08] Nhớ rồi. Dượng...

[00:19:09] | Nhớ rồi ạ. Dượng.

[00:19:25] Bán hoa thúy đây! Hoa thúy thật đây!

[00:19:28] Bán hoa thúy đây!

[00:19:30] Tiểu Thôi.

[00:19:32] Đến đây rồi à? Có mệt không? / Không mệt.

[00:19:37] Có muốn uống miếng nước không?

[00:19:38] Không uống đâu. À đúng rồi,

[00:19:40] hoa thúy mới về, bà lấy một đóa cài lên đi.

[00:19:43] Nào, tôi cài cho bà.

[00:19:44] Thôi thôi, đừng mà. Để người khác thấy thì không hay. / Không sao đâu.

[00:19:51] À mà sao hôm nay bà lại rảnh ra ngoài thế?

[00:19:54] Phu nhân không có nhà à?

[00:19:55] Ở nhà. Không sao đâu. Bà ấy chỉ biết vẽ mấy người đất của bà ấy thôi.

[00:20:14] Phùng Ma! Phùng Ma!

[00:20:17] Bà xem, tôi thêu cho bà đôi lót giày này.

[00:20:21] Suốt ngày chạy khắp nơi,

[00:20:22] bà lót vào đi.

[00:20:23] Làm bà vất vả rồi. Tay cô khéo thật. / Đừng khách sáo.

[00:20:29] Được rồi. Vậy tôi đi làm việc đây. / Cầm lấy đi.

[00:20:34] Phùng Ma! Phùng Ma!

[00:20:37] Cháo hạt sen nấu xong chưa?

[00:20:39] Phu nhân gọi tôi rồi, tôi phải về đây.

[00:20:41] Rảnh thì qua đây chơi nhiều nhé.

[00:20:45] Về đây. / Được. Đi nhé.

[00:20:50] Về đi.

[00:20:58] Bán hoa thúy đây! Mua hoa thúy nào!

[00:21:02] Chưởng quỹ, ông đợi tôi với.

[00:21:04] Ông muốn mua hoa thúy à? / Không muốn.

[00:21:07] Nghe giọng ông là người Bắc Kinh phải không? / Người Hồ Bắc.

[00:21:10] Hồ Bắc?

[00:21:12] Thực ra tôi chẳng phân biệt được giọng ở đâu cả.

[00:21:14] Ngay cả giọng Hà Bắc, Trực Lệ,

[00:21:16] tôi cũng nghe không rõ.

[00:21:18] Hồ Bắc ở chỗ nào vậy?

[00:21:21] Chắc là ở phía bắc một cái hồ nào đó nhỉ?

[00:21:23] Hồ Động Đình. / Hồ Động Đình tôi biết.

[00:21:29] Tô Đông Pha... Tô Đông Pha...

[00:21:31] Chính là Tô Đông Pha làm thơ ấy.

[00:21:33] Ông ấy nói "sóng lớn vỗ bờ"...

[00:21:35] Này, cậu còn có việc gì không?

[00:21:37] Không việc gì thì đừng làm phiền tôi bán hàng. / Chuyện gì? AM

[00:21:40] Có việc, có việc. / Chuyện gì? / Cậu đợi chút.

[00:21:44] Hàng của cậu bán những thứ gì vậy?

[00:21:50] Hoa thúy.

[00:21:53] Tôi thấy ông không giống người làm nghề này.

[00:21:56] Mà giống người làm trò, luyện võ hơn.

[00:21:59] Giới nghệ sĩ sân khấu.

[00:22:01] Giới gì? / Người hát tuồng.

[00:22:03] Tôi vốn là hát Hán kịch.

[00:22:06] Tôi đã bảo mà, nhìn giống lắm.

[00:22:10] Biết nhào lộn không? Đu người?

[00:22:14] Chỗ chúng tôi chỉ biết hát Liên Hoa Lạc thôi.

[00:22:17] Ít người hát tuồng lớn.

[00:22:18] Hát tuồng có nhào lộn lại càng ít hơn.

[00:22:21] Này anh bạn, sao anh lại làm nghề này rồi?

[00:22:24] Gánh hát giải tán rồi.

[00:22:26] Anh cũng muốn làm nghề này à?

[00:22:29] Tôi nói cho anh biết, ngoài cổng Vĩnh Định, quán trọ Kê Mao.

[00:22:33] Ở đó có ông chủ chuyên cho thuê gánh hoa thúy đấy.

[00:22:37] Nếu anh muốn làm thì thuê một gánh đi.

[00:22:40] Lời thoại:

[00:22:41] Viên Ngọc Sơn ở kinh thành không có lấy một người nói chuyện.

[00:22:45] Anh ta thực sự muốn kết bạn với người bán hoa thúy Thôi Hòa Hữu này.

[00:22:48] Kết bạn.

[00:22:50] Không ngờ từ đó về sau,

[00:22:52] hai người lại nảy sinh biết bao nhiêu ân oán tình thù.

[00:22:58] Nhìn dáng vẻ của cậu, có phải thực sự muốn thuê một gánh không?

[00:23:02] Không phải.

[00:23:03] Tôi ngoài trồng trọt ra thì không biết làm gì cả.

[00:23:07] Đúng rồi, tôi muốn nhờ anh xem giúp một món đồ.

[00:23:11] Đồ gì? Đồ ăn trộm thì tôi không xem đâu.

[00:23:14] Không phải. Anh bạn, anh xem giúp tôi đi.

[00:23:17] Không phải đồ ăn trộm. / Sao cậu cứ bám lấy tôi mãi thế?

[00:23:20] Anh bạn, tôi xin anh đấy, anh xem giúp tôi đi.

[00:23:23] Được rồi. Lấy ra xem nào.

[00:23:30] Anh xem cái này có đáng tiền không?

[00:23:40] Hóa ra là cái lọ rửa bút.

[00:23:42] Tôi thấy chẳng đáng bao nhiêu tiền.

[00:23:47] Cậu biết không? Văn phòng tứ bảo,

[00:23:48] nói là bút, mực, giấy, nghiên. Bốn thứ đó mới tính là báu vật.

[00:23:53] Lọ rửa bút mà cũng tính là báu vật à?

[00:23:57] Nhưng người ta nói cái này đáng giá 30 đồng đại dương đấy.

[00:24:02] Cậu nghèo đến phát điên rồi à?

[00:24:04] Cậu biết không?

[00:24:06] Ở Bắc Kinh, 30 đồng đại dương có thể làm gì không?

[00:24:08] Nó có thể cưới vợ, thuê nhà.

[00:24:11] Sống một cuộc sống đàng hoàng.

[00:24:14] 30 đồng đại dương? Ba xu cũng không ai cho cậu đâu.

[00:24:18] Nhưng người ta đã nói sẽ cho tôi 30 đồng đại dương mà.

[00:24:21] Ai nói? Vậy thì người đó bị điên rồi.

[00:24:24] Cậu đừng đưa cho người ta 30 đồng đại dương là được.

[00:24:27] Nếu đây là đồ cũ thì sao?

[00:24:29] Đồ cổ đại, Tô Đông Pha dùng qua?

[00:24:32] Vậy thì tôi phải hỏi thăm trước đã.

[00:24:35] Tổ tiên nhà cậu làm nghề gì?

[00:24:37] Là buôn bán hay làm quan?

[00:24:40] Trồng trọt. / Hay là gì?

[00:24:42] Cậu nghĩ xem? Người trồng trọt,

[00:24:45] làm sao có được lọ rửa bút của Tô Đông Pha chứ?

[00:24:52] Cậu nhóc này có phải nhắm trúng muốn lừa tôi không đấy?

[00:24:56] Không phải. Không phải tôi muốn lừa anh.

[00:24:59] Tôi không lừa người.

[00:25:01] Tôi sợ... người khác lừa tôi thôi.

[00:25:08] Người vừa nãy là chị cậu phải không?

[00:25:13] Hai người tốt thật.

[00:25:15] Đến Bắc Kinh, chị em còn có chỗ dựa.

[00:25:18] Xem đôi lót giày này đẹp quá nhỉ.

[00:25:23] Đó là nhà của họ à?

[00:25:25] Hay là làm thuê cho người ta?

[00:25:28] Nếu là nhà của họ, sao cô ấy không mời cậu vào?

[00:25:32] Nhưng mà gặp nhau trên đường cũng tốt rồi.

[00:25:35] Không như tôi, gọi khản cổ giữa phố cũng không ai đáp lời.

[00:25:42] Không ngờ cậu nhóc này còn là kẻ thích nhìn trộm.

[00:25:50] Anh bạn, anh bạn, anh nghe tôi nói... Anh...

[00:25:52] Bán hoa thúy đây!

[00:26:06] Thoải mái thật.

[00:26:14] Chưởng quỹ! Chưởng quỹ!

[00:26:17] Làm gì? Làm gì?

[00:26:18] Ông ăn thử hai cái đi. Ông xem này...

[00:26:22] Chưởng quỹ!

[00:26:23] Chưởng quỹ nói rồi. Ăn mày đưa lọ.

[00:26:30] Còn lọ không? / Có có có có có có.

[00:26:35] Đều mang lọ theo cả.

[00:26:37] Mang theo, mang theo, mang theo đây. / Đi theo tôi.

[00:26:39] Chưởng quỹ! Người đưa lọ đến rồi!

[00:26:45] Mời vào trong.

[00:26:48] Mời.

[00:26:50] Mời.

[00:26:54] Mời vào trong.

[00:26:56] Mời, mời. Chúng ta vào phòng nào ạ?

[00:27:01] Phòng này. Phòng này. Mời.

[00:27:06] Chưởng quỹ! Người đưa lọ đến rồi!

[00:27:10] Chưởng quỹ cát tường! Chưởng quỹ phát tài!

[00:27:15] Ông phát tài!

[00:27:22] Mời ngồi. Ngồi đi, ngồi đi, ngồi đi.

[00:27:25] Dâng trà! Dâng trà!

[00:27:28] Ăn chút đi, ăn đi.

[00:27:31] Cái lọ rửa bút đó mang đến chưa?

[00:27:33] Lọ rửa bút gì ạ?

[00:27:35] Chính là... chính là cái lọ nhỏ ấy.

[00:27:38] Đây chẳng phải đều là lọ sao?

[00:27:44] Người tốt! Đại thiện nhân! Đại thiện nhân!

[00:27:48] Mao Tài, đồ vô dụng nhà cậu!

[00:27:50] Bảo cậu làm gì cậu có làm xong bao giờ không?

[00:27:52] Còn không mau đuổi hết ra ngoài cho ta!

[00:27:54] Cút! Ra ngoài! Cút ra ngoài! Cút ra ngoài!

[00:27:59] Từ khi cậu đến đây việc làm ăn chưa tốt ngày nào.

[00:28:01] Cút! Cút ra ngoài! Cút đi thật xa cho ta!

[00:28:05] Đồ vô dụng! Đồ ăn hại! Cút! Cút!

[00:28:11] Cút! Cút ra ngoài! Cút! Đến chỗ ta lừa đảo à?

[00:28:17] Ăn nhiều thế còn cầm theo? Cút!

[00:28:26] Anh bạn, phiền anh thông báo một tiếng.

[00:28:29] Tôi có một món đồ, muốn đưa cho ông chủ của các anh.

[00:28:33] Lại một người đưa lọ nữa.

[00:28:37] Đồ gì vậy? Vẫn là cái lọ rách đó à?

[00:28:41] Đúng. Chính là cái lọ đó.

[00:28:45] Ăn mày đưa lọ.

[00:28:47] Hôm nay đúng là tà ma thật.

[00:28:49] Ăn mày nhiều, người đưa lọ cũng nhiều.

[00:28:54] Cút đi!

[00:28:56] Nhân lúc ta chưa nổi giận,

[00:28:57] cẩn thận ta đánh gãy chân chó của cậu!

[00:29:06] Làm gì đấy cậu?

[00:29:08] Cậu cũng đi đưa lọ à?

[00:29:11] Có ăn được điểm tâm nhà họ không?

[00:29:13] Không. Chẳng ăn được gì cả.

[00:29:15] Hắn vừa nghe tôi là người đưa lọ,

[00:29:16] thiếu chút nữa là đánh tôi một trận.

[00:29:18] Đồ ngốc! Người phía trước đưa lọ,

[00:29:20] người phía sau cậu cũng đưa lọ à?

[00:29:23] Cậu phải thay đổi cách chứ! / Là hắn bảo tôi đưa đến mà.

[00:29:28] Không biết tại sao tôi vừa đến gần hắn,

[00:29:31] hắn đã muốn đánh tôi.

[00:29:35] Tôi hiểu rồi, người thành phố rảnh rỗi thích lừa người khác.

[00:29:38] Chẳng ăn gì cả à? Có đói không?

[00:29:40] Cả ngày rồi chưa ăn gì. Đói lắm rồi.

[00:29:44] Cậu giúp tôi làm một việc,

[00:29:45] tôi đảm bảo lát nữa cậu sẽ được ăn no.

[00:29:48] Được. Việc gì?

[00:29:52] Cậu cầm cái lọ này.

[00:29:53] Hôm nay trông cậy vào cái lọ này để ăn cơm đấy.

[00:29:56] Cậu ôm nó. Thấy gã béo kia không?

[00:30:01] Đợi lúc hắn không chú ý,

[00:30:03] cậu đâm vào người hắn.

[00:30:04] Cố tình làm vỡ cái lọ, bắt hắn đền.

[00:30:07] Cái này gọi là ăn vạ đấy. Hiểu chưa?

[00:30:10] Đi đi! Mau đi đi! Đi đi! Đi nào!

[00:30:17] TE Đúng là đồ vô dụng.

[00:30:18] Mau đi đi! Lề mề cái gì thế?

[00:30:22] Người này ngốc quá! Người này thiếu não à! Đi đi! Đi đi!

[00:30:25] Mau đi nào! Đi! Đi!

[00:30:40] Ông xem này, đây là đồ tử tế.

[00:30:47] Ông xem cái đáy này, rồi xem cái miệng này.

[00:30:50] Không có chút khuyết điểm nào.

[00:30:58] Tôi nói vị gia này, ông mua nó đi.

[00:31:01] Ông làm sao gặp được món đồ tốt như vậy chứ?

[00:31:04] Thật là...

[00:31:05] Cậu người này...

[00:31:09] Đây không phải là ăn vạ người ta sao?

[00:31:11] Tôi đã đọc... đọc sách thánh hiền.

[00:31:14] Việc ăn vạ người khác tôi không làm. / Không làm thì chết đói đi!

[00:31:19] Chết đói tôi cũng không...

[00:31:21] Cậu nhóc này ngoài ngốc ra, còn có chút... à...

[00:31:25] Người như vậy ít rồi. / Ừ, ít rồi chứ sao.

[00:31:29] Thôi được. Cầm lấy ăn đi.

[00:31:32] Ăn đi.

[00:31:34] Cậu vừa nói cậu đọc sách gì?

[00:31:36] Sách thánh hiền. Sách của Khổng Thánh Nhân.

[00:31:41] Tôi lại tưởng ai.

[00:31:42] Nghe sư phụ tôi nói, Khổng Thánh Nhân cũng từng phải đi xin ăn.

[00:31:46] Còn nói ngài có một đệ tử tên là Nhan Hồi.

[00:31:51] Cũng là "một giỏ cơm, một bầu nước" đi xin ăn.

[00:31:55] Ăn mày cũng là đệ tử của Khổng Thánh Nhân. / Đúng.

[00:31:58] Cậu đã đọc sách của ngài thì đi theo tôi đi.

[00:32:02] Đi theo chúng tôi đi.

[00:32:03] Thấy cậu thật thà. Chúng ta kết bạn đi.

[00:32:06] Cái lọ này cậu cứ giữ lại dùng đi.

[00:32:09] Sau này chúng ta cùng lăn lộn đi. Cùng lăn lộn đi.

[00:32:11] Cùng lăn lộn.

[00:32:13] Vốn định lên kinh thành làm việc, học một nghề.

[00:32:19] Nhưng ai ngờ lại phải đi ăn xin.

[00:32:40] Phủi đất vào bát tôi rồi.

[00:32:42] Nghèo còn cầu kỳ cái gì?

[00:32:44] Bán hoa thúy đâu có giống...

[00:32:47] ... đâu có giống lúc cậu làm đào kép, bán cái dáng người của cậu.

[00:32:50] Làm ăn là làm ăn.

[00:32:52] Chải chuốt sạch sẽ làm gì?

[00:32:53] Suốt ngày gánh cái gánh đi không,

[00:32:55] đi... một cành hoa cũng không bán được.

[00:32:56] Cậu tưởng cậu là bức tranh à?

[00:32:58] Đi khắp phố cho người ta ngắm à?

[00:33:00] Bớt mẹ nó nói nhảm đi! Cậu bán của cậu, tôi bán của tôi.

[00:33:03] Cậu quản tôi bán được hay không làm gì?

[00:33:06] Cậu người này sao lời tốt xấu nghe không ra vậy?

[00:33:09] THE

[00:33:09] Làm nghề này không giống như ở gánh hát đâu.

[00:33:12] Cậu nói gì thế? Cậu nói lại xem!

[00:33:13] Cái thể diện này của cậu phải hạ xuống.

[00:33:16] - Chưởng quỹ, móng giò tươi đây, ông thử xem. - Thôi thôi, cậu ăn của cậu đi.

[00:33:18] Thôi thôi, cậu ăn của cậu đi.

[00:33:20] Tiểu Thôi à, cậu lại đây chút.

[00:33:39] Giữ thể diện à?

[00:33:41] Giữ thể diện thì đừng có ve vãn bà chủ trong nhà giàu,

[00:33:43] làm người ta phải nhảy giếng.

[00:33:45] Để gánh hát đuổi cậu ra ngoài.

[00:33:47] ▶ Xem cái bộ dạng đó kìa.

[00:33:53] Lại đây, lại đây, ngồi đi, ngồi đi. / Chưởng quỹ có việc ạ? / Ngồi đi.

[00:33:57] Chuyện gì ạ?

[00:34:04] Mười mấy ngày nay rồi,

[00:34:06] cậu cả tiền trọ lẫn tiền thuê gánh hoa thúy,

[00:34:09] đã nợ quán hơn mười đồng rồi.

[00:34:12] Tôi vốn có quy tắc,

[00:34:14] cũng không phải không cho các cậu nợ tiền.

[00:34:17] Ban đầu giữ tiền bảo đảm của các cậu mười đồng,

[00:34:19] . chính là để các cậu xoay xở.

[00:34:21] Nợ bảy, tám đồng tôi không đuổi các cậu đi.

[00:34:25] Nhưng nếu nợ quá mười đồng,

[00:34:26] việc này sẽ khó nói đấy.

[00:34:28] Không thể để các cậu càng nợ càng nhiều,

[00:34:30] đến lúc đó bắt tôi chịu lỗ được, phải không?

[00:34:36] Có một điều tôi vẫn không hiểu.

[00:34:38] Nhị Thanh và mấy người đó, hàng hóa đều giống nhau cả,

[00:34:42] không thấy tốt hơn của tôi.

[00:34:44] Hoa lấy về cũng chưa chắc đã đẹp.

[00:34:47] Sao cứ thấy bọn họ ngày nào cũng uống rượu vậy?

[00:34:58] Ra cửa nói chuyện. / Được ạ.

[00:35:08] Hàng của họ không chỉ giống của cậu,

[00:35:11] mà dáng người, giọng nói còn không bằng cậu nữa kìa.

[00:35:16] Tại sao lại bán chạy được?

[00:35:19] Câu này của cậu hỏi đúng rồi đấy.

[00:35:22] Theo lý mà nói,

[00:35:24] việc này tôi vốn không nên nói cho cậu biết.

[00:35:27] Sư phụ bán hoa thúy không ai nói cho đồ đệ biết điều này đâu.

[00:35:31] Hoàn toàn dựa vào tự mình ngộ ra, tự giác tự nguyện.

[00:35:36] Nhưng tôi thấy cậu mấy tháng nay,

[00:35:37] ● Sao cậu cứ không hiểu ra thế nhỉ?

[00:35:41] Thôi thì nói cho cậu biết một lần.

[00:35:43] Gì? Bí mật gì vậy ạ?

[00:35:46] Lại đây, lại đây, lại đây nào. / Gì vậy ạ?

[00:35:57] Bán tranh xuân đây. Tranh xuân. / Tranh xuân gì cơ?

[00:36:01] Ối giời! Cậu hét cái gì thế?

[00:36:03] Chính là Xuân cung đồ. / Xuân cung đồ?

[00:36:05] Tranh của Đường Bá Hổ. / Đường Bá Hổ? / Gì vậy?

[00:36:13] Cậu xem.

[00:36:17] Đây là gì? / Xuân cung đồ đấy.

[00:36:19] Cái này cũng bán được à?

[00:36:22] Sao lại không bán được?

[00:36:24] Tôi không bảo cậu bán lọ thuốc hít, mà bảo cậu bán tranh xuân.

[00:36:31] Làm việc này thất đức hại người.

[00:36:34] Tôi cũng biết là hại con cháu nhà người ta,

[00:36:36] hại vợ chồng nhà người ta.

[00:36:38] Vạn ác dâm vi thủ mà.

[00:36:41] Nhưng người bán hoa thúy bán tranh xuân là quy tắc từ xưa rồi.

[00:36:44] Cậu suy nghĩ đi.

[00:36:48] Việc này để tôi nghĩ lại đã.

[00:37:06] Nhạc sư phụ về rồi! Nhạc sư phụ về rồi!

[00:37:09] Nhạc sư phụ về rồi!

[00:37:10] Có người mới đến rồi. / Ăn đi, ăn đi.

[00:37:17] Tránh tạm một lát, tránh tạm một lát, tránh tạm một lát.

[00:37:24] Xin một bữa, xin một bữa, xin một bữa.

[00:37:25] Đừng có rụt rè e thẹn.

[00:37:26] Nghèo thì nhịn, giàu thì chịu đựng, không ngủ được thì nhắm mắt lại.

[00:37:30] Tự dưng đến chỗ chúng tôi gây chuyện gì chứ?

[00:37:33] Tìm chỗ đặt chân. Tìm chỗ đặt chân.

[00:37:38] Dù là nhập môn cậu cũng phải gọi tôi một tiếng sư huynh đấy.

[00:37:43] Lạy tôi một lạy đi.

[00:37:45] Coi như cậu ta tránh tạm một lát cũng là để kiếm miếng cơm ăn thôi.

[00:37:49] Cái ghế này ba chân.

[00:37:59] Mời ngài ngồi ghế trên.

[00:38:05] Cho cậu này. / Cảm ơn ngài ạ.

[00:38:09] Đến rồi. Của cậu đây, đừng khách sáo, đừng khách sáo, ăn đi, ăn đi.

[00:38:14] Đừng khách sáo. Ăn đi, ăn đi.

[00:38:22] Nhạc sư phụ, điểm tâm này ngon thật.

[00:38:25] Ngon không? Ăn nhiều vào nhé.

[00:38:27] Điểm tâm hôm nay lấy ở đâu thế?

[00:38:30] Phong Nhất Các.

[00:38:31] Ba anh em tôi vừa ăn vừa lấy, mang một cái lọ đến cho hắn.

[00:38:36] Chính là cái lọ chúng ta dùng để ăn xin ấy.

[00:38:38] Lần sau, lần sau.

[00:38:44] Ăn đi. Thêm chút nữa. / Cảm ơn ngài.

[00:38:48] Ăn đi, ăn đi.

[00:39:29] Dậy đi, dậy đi, dậy đi. Lão Nhạc!

[00:39:35] Nhìn họ tôi lại thấy mình chẳng có hy vọng sống.

[00:39:36] Lão Nhạc, ông nói xem người thành phố này...

[00:39:37] Lão Nhạc, ông nói xem người thành phố này...

[00:39:38] ...ai cũng có hai lòng phải không?

[00:39:39] ...ai cũng có hai lòng phải không?

[00:39:41] Ngủ đi, ngủ đi.

[00:39:42] Gặp lão gia... Tôi vẫn là lần đầu tiên đó.

[00:39:46] Ngủ rồi thì không còn lòng dạ nữa.

[00:39:48] Ông ấy có chút kinh ngạc, liền thích tôi.

[00:39:49] Người ta nói trong sách có nhà vàng,

[00:39:51] Người ta nói trong sách có nhà vàng,

[00:39:53] Trong sách có mặt đẹp như ngọc.

[00:39:54] Ông ấy bảo đưa tôi về Dương Châu.

[00:39:56] Trong sách có mặt đẹp như ngọc.

[00:39:57] Tôi nói, trong mơ có nhà vàng,

[00:39:58] Từ nhỏ tôi đã muốn về Dương Châu.

[00:39:59] Tôi nói, trong mơ có nhà vàng,

[00:40:01] Trong mơ có đùi vịt quay.

[00:40:01] Tôi nhớ hình như mình từ đó ra đi.

[00:40:03] Tôi nhớ hình như mình từ đó ra đi.

[00:40:06] Một con thuyền đêm đưa tôi đi,

[00:40:08] rời xa cái ao tôi thả vịt.

[00:40:12] Chú tôi lén đưa tôi đi, nói là ra ngoài chơi,

[00:40:16] ra ngoài sẽ có cuộc sống tốt đẹp.

[00:40:20] Tôi mới bảy tuổi thôi.

[00:40:23] Ông ta đã bán tôi đi rồi. GOUL

[00:40:27] Họ hàng gì chứ? Còn thua cả hổ sói.

[00:40:40] Đi theo lão gia,

[00:40:42] cứ tưởng thật sự có thể về Dương Châu.

[00:40:48] Về tìm cha mẹ.

[00:40:50] Nhưng cuối cùng vẫn không về được.

[00:40:55] Ở đây trông coi căn nhà trống,

[00:40:58] làm đồ chơi cho người ta.

[00:41:00] Thật không biết... kiếp trước... tôi đã tạo nghiệp gì,

[00:41:07] mà lại phạt tôi thế này.

[00:41:12] Phùng Ma, bà không nghe tôi nói phải không?

[00:41:16] Nghe mà, nghe mà.

[00:41:19] Nhẹ thôi.

[00:41:19] Không phải đang nghe đây sao?

[00:41:21] Hai ngày nay bà hơi lơ đãng đấy nhé. / Tôi bảo cô nhẹ tay sao lại thành mạnh hơn thế này?

[00:41:24] Người đưa cơm tới thì mày ăn ít đi một cái bánh ngô.

[00:41:26] Tao bảo mày, nghe thấy không?

[00:41:26] Không phải bà nói người Dương Châu bán đồ chơi đó sao?

[00:41:28] Gia đừng vậy mà. Đồ trong tai... Bớt nói nhảm đi.

[00:41:30] Lát nữa mày cứ nhịn đói, nghe thấy không?

[00:41:32] Bảo mày nhịn đói! Nhẹ thôi, nhẹ thôi, moi không ra được! / Gì cơ?

[00:41:33] Moi không ra thì cô moi đi chứ, ta cần cô làm gì?

[00:41:36] Bán hoa thúy đây!

[00:41:42] Bán hoa thúy đây! Hoa thúy đẹp đây!

[00:41:45] Phùng Ma, chúng ta không mua hoa thúy.

[00:41:51] Tôi không phải mua hoa.

[00:41:54] Lần trước có chút việc, quên dặn dò cậu ta.

[00:41:56] Cứ thế này. Đừng động, đừng động.

[00:41:57] Tôi ra nói với cậu ấy một tiếng.

[00:41:58] Cô quay lại!

[00:41:59] Bánh chẻo ngon thế này, còn mấy cái nữa là gói xong rồi.

[00:42:02] Bối Lặc Gia, ngài qua đây nghỉ chút đi.

[00:42:03] Còn phải qua tay lần hai à? Cứ gói bánh chẻo xong đã.

[00:42:06] Bán hoa thúy đây!

[00:42:22] Bối Lặc Gia, không có sông nào không qua được.

[00:42:24] Bán hoa thúy đây! Ngài mua một đóa đi. / Cô gấp gáp làm gì thế?

[00:42:28] Cổ nhân nói quan quan tương hộ, huống hồ là ngài.

[00:42:32] Ngài là Hoàng tộc Chính Hoàng Kỳ cơ mà. / Đợi đã.

[00:42:34] Hoa trong sân lớn đã mấy ngày không tưới nước rồi. / Quan cũng phải nể ngài ba phần.

[00:42:37] Hôm nay trời đẹp, bà đi tưới chút nước đi. / Đúng không?

[00:42:39] Ngài ấy à, đã vào cái vòng này rồi...

[00:42:41] Ngài cứ ăn thì ăn, uống thì uống, đúng không? / Biết rồi.

[00:42:45] Câu nói xưa rất hay:

[00:42:47] Cổng rồng nhảy được, hang chó chui được.

[00:42:50] Không có sông nào không qua được, đúng không?

[00:42:57] Nhà Thanh mất rồi, Bối Lặc Gia thì sao chứ?

[00:43:01] Bán hoa thúy đây! / Với lại...

[00:43:04] Túc Thuận và tám đại thần chẳng phải đều là Vương công đại gia sao?

[00:43:09] Chẳng phải cũng bị Thái hậu giết đó sao?

[00:43:14] Hầu vua như hầu hổ.

[00:43:16] Lớn có cái khó của lớn, quan lớn nhiều sầu muộn.

[00:43:24] Bây giờ tôi còn không biết lão gia tử bị giam ở đâu nữa.

[00:43:27] Đã hỏi chưa? Hỏi là tội gì?

[00:43:31] Lão gia tử căm ghét người Tây.

[00:43:35] Ông nói xem, thời buổi này căm ghét người Tây thì có tốt được không?

[00:43:40] Đừng nói là căm ghét người Tây,

[00:43:42] đối với người Hán ông cũng không thể coi thường được.

[00:43:44] Ông nói Viên Thế Khải bây giờ uy thế lớn đến mức nào chứ?

[00:43:47] Trời hôm nay đẹp thật đấy.

[00:43:50] Mặt trời này cũng đẹp. / Tôi thực sự không sợ Lão gia tử...

[00:43:52] ...bị bắt vì tham ô.

[00:43:55] Tôi sợ ông ấy đắc tội với Viên Đại Đầu.

[00:43:58] Phùng Ma, sao bà lại khóc? / Vậy thì khó giải quyết rồi. / Khó rồi.

[00:44:06] Nhìn hoa đẹp, nghĩ đến phận mình khổ,

[00:44:10] Nhóc con... nên khóc.

[00:44:12] Có phải trách tôi không cho bà ra ngoài không?

[00:44:15] Bối Lặc Gia!

[00:44:16] Nào dám ạ.

[00:44:17] Tôi một bà vú già,

[00:44:19] chẳng phải phải nghe lời chủ tử sao? / Gọi tôi à? Ngoài ngài ra còn ai giống Bối Lặc chứ?

[00:44:22] Chuyện gì? / Nhóc con lại đây moi ráy tai cho ta. / Được. Nếu cô thực sự nghe lời tôi, tôi sẽ nói cô vài câu.

[00:44:28] Phản rồi!

[00:44:29] Suốt ngày lân la lại gần gánh hoa thúy. / Cô tưởng sông núi không xoay vần nữa à? / Để hàng xóm láng giềng nhìn thấy, cười cho.

[00:44:34] Đừng nói cô là kẻ trộm vặt chờ xét xử, / Ai cũng biết trong sân này chỉ có hai người phụ nữ ở.

[00:44:38] Cô dù có là nhất phẩm đại viên,

[00:44:40] cũng không nghĩ là cô, mà nghĩ là tôi giở trò mờ ám. / Gặp ta ngươi cũng không dám nói thế đâu! / Chính vì sông núi xoay vần,

[00:44:44] Tương tư à? mới đưa chúng ta đến cùng một chỗ. / Tôi không có ý đó.

[00:44:48] Tôi ấy à, mẹ kiếp ghét nhất cái đám gia các người. / Tôi là nhìn cậu ta...

[00:44:52] Bình thường là gia thì cũng thôi đi. / Giống như anh em ở quê tôi.

[00:44:55] Sao nào? Vào tù rồi mà còn mẹ nó ra vẻ ta đây à? / Phu nhân cũng biết đấy. / Đời tôi số khổ.

[00:44:59] Hôm nay ngươi không moi ráy tai cho gia, / Cũng chẳng có người thân nào để mà nhớ nhung.

[00:45:02] thì đừng hòng qua được cửa ải này. / Ngoài một đứa em trai ra.

[00:45:05] Lời này của cô sao lại nói thế?

[00:45:07] Lời nối lời, đến cùng một chỗ rồi.

[00:45:09]

[00:45:14] Nếu ngài không cho tôi ra ngoài... / Tránh sang một bên!

[00:45:16] thì tôi không ra ngoài nữa. / Hôm nay ta phải xem con bò cái nhỏ này...

[00:45:19] ...làm sao kéo xe lùi được.

[00:45:21] Làm gì có chuyện bà chủ chưa tương tư, / Cô...

[00:45:24] mà bà vú già chúng tôi lại tương tư trước chứ? / Gia gia!

[00:45:29] Gia gia! Cho ngài ăn này! Nhanh lên, nhanh lên!

[00:45:36] Luộc bánh chẻo không?

[00:45:38] Luộc!

[00:45:39] (Tập 3) / Không hay rồi, không hay rồi!

[00:45:46] Ngài phải cố gắng chịu đựng đấy.

[00:45:47] Tuyệt đối đừng gấp gáp, đừng nổi nóng.

[00:45:50] Cậu mau nói đi!

[00:45:51] Ngài phải nghĩ thoáng ra nhé! Ngài phải nghĩ thoáng ra nhé!

[00:45:56] Rốt cuộc là chuyện gì thế này?

[00:45:59] Gia, tôi đang định nói cho ngài biết chuyện của Lão gia tử.

[00:46:04] Lão gia tử rốt cuộc làm sao rồi?

[00:46:05] Ông ấy ở Hình Bộ bị hỏi một hai câu đã thành tội chết rồi.

[00:46:15] Lão gia tử, ngài để chúng con ở trên này phải làm sao đây?

[00:46:21] Để lòng quyến luyến

[00:46:23] Để niềm vui đến nơi đã từng trọn vẹn / Bối Lặc Gia!

[00:46:27] Bối Lặc Gia! Gia! Ngài phải cố gắng lên nhé, Bối Lặc Gia! / Để niềm vui đến nơi người mơ ước

[00:46:32] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:46:34] Để tình yêu vĩnh hằng / Kim An, lần này gay go rồi.

[00:46:37] Xem ra Bối Lặc Gia phải ở đây thêm vài ngày rồi.

[00:46:41] Gia gia! / Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi không già của người.

[00:46:43] Có tôi đây rồi. Tôi chăm sóc ngài ấy. Về đi. / Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi không già của người.

[00:46:45] Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi không già của người.

[00:47:00] Đến gần bầu trời của người

[00:47:05] Để ánh dương... vuốt ve

[00:47:07] Gương mặt người trong cơn say đắm

[00:47:29] Để lòng quyến luyến

[00:47:30] Để niềm vui đến nơi người mơ ước / Để tình yêu vĩnh hằng

[00:47:34] Để niềm vui đến nơi người mơ ước

[00:47:39] Để... nơi đã qua

[00:47:40] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:47:42] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:47:50] Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ mãi không già của người.

[00:48:03] Thận trọng nối liền này

[00:48:08] Đến gần bầu trời của người

[00:48:12] Để ánh dương khẽ vuốt

[00:48:41] Để tình yêu vĩnh hằng

[00:48:42] Để tình yêu vĩnh hằng


 0 Comentários sort   Ordenar por


A seguir