अगला

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 27-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

10 विचारों· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 ग्राहकों
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

और दिखाओ

[00:00:19] (Nhạc mở đầu) Người đến kẻ đi đa phần là những kẻ...

[00:00:25] Người đến kẻ đi đa phần là kẻ si tình

[00:00:27] Ngủ không biết nơi đâu

[00:00:33] Tỉnh chẳng hiểu lối về

[00:00:34] Đều là những kẻ hồ đồ

[00:00:41] Trời không thuận lòng người

[00:00:44] Trời

[00:00:45] Người không thuận lòng mình

[00:00:48] Hà tất phải đi định nghĩa

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt tầm thường

[00:00:59] Tâm si tâm phàm rồi sẽ có

[00:01:02] , rồi sẽ có

[00:01:03] Chúng ta đều là người tốt tầm thường

[00:01:06] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:10] ...quý giá nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt tầm thường

[00:01:13] Chúng ta...

[00:01:14] Tâm si tâm phàm rồi sẽ có

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt tầm thường

[00:01:21] Lương tâm quý giá nhất

[00:02:49] Thuốc...

[00:03:02] - Tiểu Sơn, Thái Sơn, mau dậy, dậy đi.

[00:03:06] Nào nào nào, ngồi xuống, ngồi xuống.

[00:03:12] Ngươi cố chịu đựng một lát nữa.

[00:03:20] Ngươi cố chịu một chút.

[00:03:21] Đây là ta đến Đồng Nhân Đường mời một vị lão đại phu

[00:03:23] kê đơn thuốc cai nghiện.

[00:03:24] Ngươi uống nó đi. Nào nào.

[00:03:34] Không thể cai đột ngột quá, sẽ chết người đó.

[00:03:54] ...

[00:03:58] Thế nào rồi?

[00:04:10] Tiểu Sơn... à... đỡ hơn rồi.

[00:04:22] Đỡ hơn rồi phải không?

[00:04:28] Lâu tiên sinh, việc cai nghiện này, có lẽ là cần quyết tâm.

[00:04:38] Nếu cứ dây dưa không dứt,

[00:04:41] thuốc này chắc chắn là không cai được đâu.

[00:04:48] Ta đã là một kẻ hơi tàn rồi.

[00:04:51] Nếu không muốn cai,

[00:04:55] ta cũng sẽ không đến tìm ngươi.

[00:04:59] Lâu tiên sinh, ngài yên tâm.

[00:05:04] Thuốc này, cho dù có chết ta cũng phải cai.

[00:05:16] Hai vị gia, mời vào trong, mời vào trong.

[00:05:20] Hai vị gia, hai vị gia cát tường.

[00:05:22] Nào nào, mời, mời vào trong.

[00:05:30] Tiểu Hồng à, ra tiếp hai vị gia đi.

[00:05:32] Vâng, đến đây.

[00:05:35] Ôi, vị đại gia này, để tôi tiếp ngài nhé.

[00:05:37] Đi đi đi, tránh ra một bên.

[00:05:39] Làm gì vậy hả?

[00:05:42] Lão Tiền này, dọn rượu cho hai vị gia, dọn rượu.

[00:05:44] Vâng, đến ngay đây ạ.

[00:05:48] Rượu đến rồi. Món nguội, mời ngài dùng trước.

[00:06:00] Được rồi, hai vị gia,

[00:06:02] tôi rót rượu cho ngài.

[00:06:06] Được thôi.

[00:06:09] Hai vị gia từ từ dùng nhé.

[00:06:14] - Đừng gọi cô nương vội, bà ngồi xuống trước đi.

[00:06:21] Tôi đã già rồi, nhan sắc cũng tàn phai.

[00:06:25] Mặt cũng già rồi, tửu lượng cũng không còn tốt nữa.

[00:06:29] Nếu lùi lại mười năm trước,

[00:06:31] cả cái ngõ Thiểm Tây này chỉ có tôi là uống giỏi nhất.

[00:06:35] Đừng nói nhảm nữa, uống đi.

[00:06:40] Thế này thì tôi không uống nổi. Hay là thế này đi,

[00:06:44] tôi gọi hai cô nương đến uống thay tôi, được không?

[00:06:50] Uống xong rồi sẽ tiếp hai vị gia chơi thật vui.

[00:06:55] Này, Cúc Hoa à, qua đây, qua đây.

[00:06:57] Tiểu Hồng à, cô cũng qua đây, qua đây.

[00:07:04] Cũng được. Bà muốn tìm người uống thay,

[00:07:09] nhưng chỉ có một cô nương được phép uống thay thôi.

[00:07:12] Ngài nói vị nào? Cửu Nhi cô nương à?

[00:07:16] Ái chà, việc này khó đây.

[00:07:19] Cửu Nhi này, đang dỗi,

[00:07:21] mấy ngày rồi không xuống lầu.

[00:07:25] Nói là đợi đến rằm tháng tám có kết quả rồi mới tính.

[00:07:29] Có kết quả gì chứ?

[00:07:31] Haizz, hoàn lương đó.

[00:07:34] Ta tưởng chuyện gì mới lạ.

[00:07:37] Kỹ nữ hoàn lương từ xưa đến nay nhiều vô kể.

[00:07:43] Có mấy ai thực sự hoàn lương chứ?

[00:07:45] Tô Tam còn trông mong Vương công tử chuộc thân cho mình đó thôi.

[00:07:49] Làm quan rồi chẳng phải cũng quên sạch sao?

[00:07:53] Xem kịch mà vẫn chưa hiểu à?

[00:07:56] Kỹ nữ mà thực sự hoàn lương thì còn gì là chuyện để kể nữa.

[00:08:02] Bà gọi cô ta xuống đây.

[00:08:05] Nếu không xuống, chỗ rượu này bà phải uống hết đó.

[00:08:12] Hơn nữa, cô ta vẫn chưa hoàn lương mà, phải không?

[00:08:18] Hiện giờ đại gia ta đây bỏ tiền ra, thì ta là chủ.

[00:08:24] Không tin thì anh em chúng ta ngày nào cũng đến đây quấy rối.

[00:08:31] Nếu tôi không uống thì sao?

[00:08:38] Không uống?

[00:08:41] Vậy thì đừng trách ta ngày nào cũng đến chỗ bà

[00:08:44] đập phá quán.

[00:08:47] Lão Tiền, dọn món ăn! Món ăn đến đây.

[00:08:50] Vâng, món ăn đến đây.

[00:08:52] Hai vị gia xem thử.

[00:08:56] Cá kho khô, gà chiên giòn.

[00:09:01] Ngài xem món trứng xào này nữa.

[00:09:05] Hai vị gia mời từ từ dùng, từ từ dùng.

[00:09:12] Hai vị gia, mời, mời.

[00:09:15] Thế nào? Chuyện chúng ta vừa nói...

[00:09:21] Tôi đi gọi cô ấy cho ngài. Ngài đợi, ngài đợi nhé.

[00:09:31] Ôi trời ơi, cha ơi!

[00:09:34] Sao số tôi lại khổ thế này!

[00:09:38] Đến già rồi mà còn bị người ta bắt nạt!

[00:09:43] Mau mang kéo ra đây, tôi không sống nữa!

[00:09:47] Làm vậy sao được? Không được đâu!

[00:09:52] Mẹ nghĩ thoáng một chút đi.

[00:09:56] Này, tiểu thư, người không thể đi được!

[00:10:01] Ta phải đi.

[00:10:09] Má à.

[00:10:15] Dậy đi, đừng làm loạn nữa.

[00:10:18] Cửu Nhi, Cửu Nhi à, con đến rồi.

[00:10:22] Con gái ngoan của má.

[00:10:24] Con muốn hoàn lương, má không cản con.

[00:10:30] Con muốn đi thì đi sớm đi, đừng đợi đến tháng tám nữa.

[00:10:35] Hôm nay đi luôn đi. Nếu không,

[00:10:38] cửa ải này má coi như không qua nổi rồi.

[00:10:42] Con đi hoàn lương đi, mau đi đi, nhé?

[00:10:45] Má cũng không sống nữa.

[00:10:48] Má, đừng làm loạn nữa. Chẳng phải chỉ là tiếp khách uống rượu thôi sao?

[00:10:52] Con sinh ra là để làm việc này mà.

[00:10:55] Chuyện hoàn lương hay không,

[00:10:57] từ hôm nay trở đi đừng nhắc đến nữa.

[00:11:10] Hai vị gia thật có nhã hứng.

[00:11:13] Hai ly rượu này, một mình tôi uống hết.

[00:11:16] Ấy đừng, cô uống hết rồi,

[00:11:20] anh em chúng tôi uống gì chứ?

[00:11:25] Vậy được.

[00:11:27] Tôi kính hai vị gia mỗi người một ly.

[00:11:32] Một ly, một ly thì không được.

[00:11:35] Ở đây có hai ly đều đầy cả này.

[00:11:44] "Hảo sự thành song".

[00:11:45] Hảo sự thành song.

[00:11:47] Tửu lượng tôi không tốt, hai vị, tôi xin tiếp một ly thôi.

[00:11:51] Không cần một ly cũng không cần.

[00:11:56] Hai chúng tôi, uống trước một ly.

[00:12:11] Cửu Nhi cô nương này, thật là may mắn được gặp cô.

[00:12:16] Gương mặt xinh đẹp này của cô coi như là ly rượu đầu tiên.

[00:12:22] Chúng tôi uống đây.

[00:12:25] Uống!

[00:12:38] Uống xong gương mặt rồi, đến lượt uống dáng người.

[00:12:49] Ly rượu thứ hai này,

[00:12:52] là uống vì dáng người của Cửu Nhi cô nương.

[00:12:58] Dáng người này của cô coi như là ly rượu thứ hai.

[00:13:03] Nào, uống!

[00:13:13] Vậy thì thật cảm ơn hai vị gia.

[00:13:17] Hai vị gia có hứng uống rượu cao như vậy,

[00:13:20] chi bằng uống thêm hai ly nữa.

[00:13:24] Được, uống gì?

[00:13:37] Có điều, ly rượu thứ ba này,

[00:13:41]

[00:13:45]

[00:13:49] Sao lại để bà uống chứ?

[00:13:51] ...

[00:13:53] Cửu Nhi cô nương, cô không cần uống.

[00:13:59] Chỉ cần ngậm ly rượu này trong miệng,

[00:14:03] sau đó, dùng miệng chuyền qua,

[00:14:07] đưa vào miệng của hai chúng tôi.

[00:14:14] Nào!

[00:14:17] Buông ra!

[00:14:20] Ái dà, hai vị, hai vị, hai vị gia.

[00:14:22] Ăn ngon uống vui, chơi vui, đừng rút vũ khí ra chứ.

[00:14:23] Cút đi!

[00:14:26] Đây là nơi nào?

[00:14:28] Đây không phải tam cung lục viện, cửa Phật thanh tịnh.

[00:14:33] Là kỹ viện!

[00:14:34] Cô là một kỹ nữ!

[00:14:36] Là để mua vui cho cánh đàn ông chúng tôi.

[00:14:37] Cô không uống, đừng trách lão đại chúng tôi nổi giận đó.

[00:14:46] Hừ! Thế mới đúng chứ.

[00:14:49] Gương mặt xinh đẹp thế này,

[00:14:51] tôi thật sự không nỡ ra tay đâu.

[00:14:55] Uống ly rượu này đi.

[00:14:58] Chơi trò "quá kiều" (truyền rượu bằng miệng) với bọn tôi.

[00:15:02] Haizz, không sao đâu. Chẳng phải chỉ là hôn môi thôi sao?

[00:15:06] Được thôi, tôi uống.

[00:15:20] Con đĩ thối! Tao đánh chết mày!

[00:15:22] Lão đại, không được! Hủy hoại dung nhan rồi,

[00:15:24] chúng ta không tiện ăn nói đâu. Đi!

[00:15:25] Tao đánh chết mày, đồ khốn!

[00:15:27] Đứng lại!

[00:15:29] Tiểu thư!

[00:15:29] Để ta xem nào.

[00:15:33] Vết rách lớn thế này!

[00:15:34] Sao số tôi lại khổ thế này!

[00:15:37] Chẳng có lấy một kẻ tốt! Lúc cần đến bọn họ,

[00:15:41] chẳng trông cậy được vào ai!

[00:15:44] Đau không?

[00:15:50] Đồng Quan.

[00:15:51] Ít khi ra khỏi thành, vừa ra khỏi thành là khác hẳn.

[00:15:55] Ngài đến rồi. Đi thôi.

[00:15:59] Trong thành có hơi người.

[00:16:01] Nơi thôn quê thì có mùi đồng ruộng.

[00:16:03] Một lát nữa, mùi đồng ruộng còn nồng hơn đấy.

[00:16:06] Đức Nguyên à,

[00:16:07] ra khỏi ga đừng quên gọi một chiếc xe la nhé.

[00:16:10] Chỗ đó cách đây còn ba mươi dặm nữa đó.

[00:16:25] Ôi dà, ra ngoài là khổ sở.

[00:16:28] Nói xem, ba mươi dặm đường này, xóc nảy nửa ngày rồi,

[00:16:32] sao mà vẫn chưa đến vậy?

[00:16:35] Ông tưởng đây là đường lớn trong thành sao?

[00:16:37] Đây là đường đất.

[00:16:38] Này anh bạn, khi nào mới đến?

[00:16:42] Chợp mắt một cái là đến thôi.

[00:16:44] Anh đã nói ba lần chợp mắt là đến rồi.

[00:16:47] Tôi đây đã chợp mắt năm lần rồi.

[00:16:48] Sao mà vẫn chưa đến vậy?

[00:16:51] Sắp đến ngay rồi.

[00:16:53] Này ông nói xem, từng mảnh đất này,

[00:16:55] ai mà biết dưới đó cất giấu bảo vật gì chứ?

[00:16:58] Ông nói vậy là đúng rồi đó.

[00:17:00] Đất Trung Quốc rộng, người đông,

[00:17:02] người chết được chôn cất cũng nhiều.

[00:17:04] Tôi nghe Ngô tiên sinh trong tiệm tôi nói,

[00:17:06] từ thời nhà Thương đã thịnh hành tục hậu táng.

[00:17:09] Người sống chết đi, những thứ yêu thích

[00:17:10] đã chôn bao nhiêu người rồi? Cứ tìm đi, không bao giờ hết.

[00:17:11] đều được chôn theo.

[00:17:13] Những thứ chôn theo bị mục nát thì nhiều,

[00:17:15] còn lại được thì ít.

[00:17:18] Ông nghĩ xem, từ thời nhà Thương đến nay, dưới lòng đất này

[00:17:25] Tôi nghe Dương địa chủ này nói,

[00:17:26]

[00:17:29] Đào trúng mộ nói là không may mắn,

[00:17:30] lại đổi chỗ khác đào, chắc chắn lại đào được đồ vật ra.

[00:17:34] Người nông thôn này, với người thành thị đúng là khác nhau.

[00:17:38] Những thứ người nông thôn không cần,

[00:17:40] người thành thị lại coi như bảo bối mà bán lấy tiền.

[00:17:43] Ngược lại cũng vậy.

[00:17:45] Tôi nói này, lần này với Dương địa chủ đừng có hét giá

[00:17:48] cao quá. Hét cao rồi khó mà thu xếp đó.

[00:17:51] Lúc chưa bán cái đỉnh kia thì còn được.

[00:17:54] Bây giờ bán cái đỉnh đó rồi,

[00:17:55] ông ta đã biết giá rồi.

[00:17:57] Hay lắm, bây giờ chúng ta lại lặn lội đường xa

[00:17:59] đến tận địa bàn của người ta.

[00:18:01] Tôi chỉ lo, lần này không đào được gì,

[00:18:03] anh em chúng ta chạy một chuyến công cốc, phải không?

[00:18:06] Không tìm được gì, chi phí đi lại chuyến này

[00:18:08] là ông chịu đó nha.

[00:18:10] Ai bảo ông đường xa

[00:18:11] điều chúng tôi đến đây làm gì?

[00:18:13] Nhị gia, ngài nói thế này thì mất vui rồi.

[00:18:15] Đến đây là do ngài đòi đến mà.

[00:18:17] Món đồ đầu tiên, cũng là ngài kiếm được tiền.

[00:18:20] Tôi thì, lỗ vốn còn bị la ó.

[00:18:23] Lại còn ôm một bụng oán trách.

[00:18:25] Hay là thế này, chúng ta về bây giờ luôn.

[00:18:27] Ai nói đi chứ? Không ai đi cả.

[00:18:30] Nhìn kìa, tôi thấy làng rồi.

[00:18:32] Nhanh lên, anh bạn, nhanh lên! Đến rồi, đến rồi!

[00:18:37] Đợi chút, ông xem.

[00:18:39] Thấy chưa? Làng ở đằng kia kìa.

[00:18:48] Nào nào nào, rót đầy rượu đi.

[00:18:51] Rót đầy, rót đầy, rót đầy.

[00:19:00] Lặn lội từ kinh thành đến đây,

[00:19:03] chỗ chúng tôi là nơi quê mùa, chẳng có gì ngon.

[00:19:06] Ăn chút đồ tươi mới.

[00:19:09] Dương địa chủ à, đừng khách sáo.

[00:19:11] Chúng tôi còn nhờ ông giúp việc nữa mà.

[00:19:14] Sao được chứ! Mùi rượu này thật thơm quá.

[00:19:22] Rượu quê, vị nồng, uống có quen không?

[00:19:27] Quen, quen.

[00:19:29] So với rượu Liên Hoa Bạch ở Bắc Kinh,

[00:19:30] còn thoảng hương thơm hơn nữa. Vậy tốt, vậy tốt.

[00:19:33] Dương tiên sinh,

[00:19:35] lần trước ông nói từ trên đất

[00:19:36] đào được đồ vật ra, sau đó có đào nữa không?

[00:19:41] Không đào. Không thể đào nữa.

[00:19:44] Dù thế nào cũng không thể đào.

[00:19:48] Chỉnh đất mà đụng phải mộ, xui xẻo biết bao.

[00:19:52] Lấp rồi, lấp rồi.

[00:19:54] Lấp rồi, lấp rồi.

[00:19:56] Nào nào, ăn cơm, ăn cơm. Không nói chuyện này nữa, không nói nữa.

[00:20:00] Nào nào, ăn, ăn, ăn.

[00:20:02] Tối nay, dẫn các vị ra ruộng xem lại.

[00:20:08] Xem xong rồi, muốn đào thì các vị cứ đào.

[00:20:12] Nhưng có một điều, ban ngày không được đào.

[00:20:17] Sợ người trong làng nhìn thấy. Người ở đây mê tín.

[00:20:21] Đào được đồ vật ra là nói động long mạch.

[00:20:25] Họ không cho ông động vào đâu.

[00:20:28] Các vị muốn đào thì tối đến hãy đào.

[00:20:32] Ban ngày nói gì cũng không được làm.

[00:20:36] Được, được.

[00:20:38] Nào nào, uống rượu.

[00:20:42] Sao hả? Chính là mảnh đất này à? Đúng vậy.

[00:20:44] Không xa nữa. Nhìn dưới chân, cẩn thận.

[00:20:49] Đây chẳng phải đều là đất hoang sao? Đúng vậy.

[00:20:53] Đều là đất hoang.

[00:20:55] Trước đây cũng có trồng một ít hoa màu.

[00:20:57] Bây giờ đều bỏ hoang rồi, không ai trồng nữa.

[00:21:02] Đồ vật dưới lòng đất này nhiều lắm.

[00:21:05] Xem, chính là đây. Chính là đây.

[00:21:08] Ông không nói tôi còn không nhớ ra.

[00:21:10] Mảnh đất này bỏ hoang bao lâu rồi?

[00:21:13] Ôi dà, thời gian dài lắm rồi.

[00:21:16] Ai mà biết được. Ông cứ đào đi. Chính là chỗ này.

[00:21:21] Dưới lòng đất này chắc chắn có đồ vật.

[00:21:23] Không tin thì ông cứ đào xuống dưới.

[00:21:29] Chắc chắn có đồ vật à?

[00:21:31] Ôi dà, cái này tôi không dám nói chắc.

[00:21:33] Tôi không có mắt nhìn xuyên đất, không thấy được.

[00:21:37] Giá cả tôi với Thôi chưởng quỹ đều đã bàn xong rồi.

[00:21:44] Dương tiên sinh, ngài nói lại với Từ nhị gia một lần đi.

[00:21:48] Được, được, được.

[00:21:49] Đặt cọc hai mươi lạng vàng.

[00:21:52] Đồ vật đào ra rồi, chúng ta tính sổ sau.

[00:21:55] Nếu không đào ra được, hai mươi lạng vàng không thiếu một phân,

[00:22:01] trả lại cho ông, được không?

[00:22:06] Đào không?

[00:22:07] Từ nhị gia, ngài vẫn nên tự mình quyết định đi.

[00:22:10] Tôi đến đây lần này là làm nền cho thái tử, chỉ đứng xem thôi.

[00:22:20] Dương tiên sinh.

[00:22:29] Vàng đưa cho ngài.

[00:22:33] Phiền ông tìm thêm ít dân công đến đây.

[00:22:36] Còn dụng cụ gì nữa thì chuẩn bị sẵn giúp.

[00:22:39]

[00:22:43] Với lại, phiền ngài dựng một cái lều ở đây.

[00:22:48] Để làm gì?

[00:22:53] Tôi sẽ ở đây.

[00:22:57] Trời lạnh quá rồi. Tôi trông chừng nó.

[00:23:01] Tôi không tin là không đào ra được đồ vật.

[00:23:05] Không ở đây sao được? Lỡ như đồ vật ra rồi,

[00:23:08] ai mà biết là đào ra được,

[00:23:10] hay là từ trong nhà vận chuyển tới.

[00:23:11] Vậy thì tôi không ở cùng ngài nữa.

[00:23:15] Tôi không chịu nổi khổ này.

[00:23:17] Tôi vẫn là về làng ở thôi.

[00:23:19] Tùy ông. Có Đức Tử ở cùng tôi là được rồi.

[00:23:22] Đồ vật đào ra rồi, ông đừng có mà thèm nhỏ dãi nhé.

[00:23:51] Tiểu thư, Tiểu Viên đến thăm người.

[00:23:55] Ta không muốn gặp hắn.

[00:24:00] Hoàn Tử.

[00:24:03] Hay là cứ để cậu ấy lên đi. Vâng.

[00:24:18] Có lẽ... không phải nhắm vào cô đâu.

[00:24:22] Cô một thân nữ tử, làm sao có thể kết thù lớn như vậy chứ?

[00:24:28] Không chừng là nhắm vào ta đó.

[00:24:33] Anh đừng nghĩ lung tung nữa.

[00:24:35] Nếu là nhắm vào anh thì còn tốn công sức

[00:24:38] đến Nguyệt Ngân Lâu gây rối làm gì?

[00:24:40] Đến Nhất Tâm Trai là được rồi.

[00:24:43] Có lẽ chỉ là đám du côn say rượu trên phố thôi.

[00:24:48] Cô đừng để bụng làm gì.

[00:24:51] Anh đến thăm ta, ta đã mãn nguyện rồi.

[00:24:58] Trách ta không có bản lĩnh, thời gian lâu như vậy rồi,

[00:25:01] tiền vẫn chưa gom đủ.

[00:25:05] Nếu không, đã sớm rời khỏi cái hố lửa này rồi.

[00:25:08] Đâu còn nhiều chuyện phiền phức như vậy chứ.

[00:25:13] Không sao, anh đừng nhắc nữa.

[00:25:16] Bây giờ ta cũng nghĩ thông rồi.

[00:25:18] Ông trời có bao giờ chiều theo ý người đâu.

[00:25:22] Ta không cần biết Viên Ngọc Sơn ngươi có thật lòng thật dạ không,

[00:25:25] tấm lòng của Cửu Nhi ta, tự ta biết.

[00:25:30] Cũng có người hỏi, vì một người thương trong lòng, có đáng không?

[00:25:35] Tự mình cảm thấy đáng là đáng.

[00:25:38] Chuyện này mà còn nghe theo lời người khác nói,

[00:25:41] vậy thì sống càng không có ý nghĩa gì nữa.

[00:25:47] Tiểu Viên, ta biết anh là người tốt.

[00:25:52] Nhưng người tốt, anh cũng không thể

[00:25:54] cứ nhất định bắt người ta trong chuyện này cũng phải làm theo

[00:25:57] suy nghĩ của anh được.

[00:26:01] Bên nhau trọn đời, đó là lời giả dối.

[00:26:06] Tốt đẹp bên nhau, có một ngày là đủ rồi.

[00:26:11] Cô đừng nói như vậy.

[00:26:14] Nếu cô nói như vậy,

[00:26:16] ta càng không biết phải làm thế nào nữa.

[00:26:19] Đại nghĩa lý lẽ ta không thể nói với cô được.

[00:26:23] Nhưng ta nói cho cô biết, bây giờ không phải là không có tiền.

[00:26:28] Mà là ta không muốn đem bảo vật

[00:26:31] tổ tiên chúng ta để lại bán cho người Tây.

[00:26:34] Bán cho người Tây để chuộc cô ra.

[00:26:37] Ta nghĩ làm như vậy là không đúng.

[00:26:40] Chuộc cô ra rồi,

[00:26:41] cả đời ta trong lòng cũng không yên ổn.

[00:26:47] Nếu ta nói rõ sự tình bên trong cho cô nghe,

[00:26:50] ta nghĩ, cô cũng sẽ cảm thấy

[00:26:53] cả đời này sẽ không yên ổn.

[00:26:58] Hiện giờ ta đang tìm Lâu tiên sinh,

[00:27:01] giúp ta tìm người mua.

[00:27:03] Chỉ cần tìm được người mua, chuyện cũng sẽ không đợi đến tháng tám đâu.

[00:27:08] Đến lúc đó ta sẽ làm ngay lập tức.

[00:27:13] Cứ làm theo ý của anh đi.

[00:27:17] Ta không nói lời an ủi với anh đâu.

[00:27:20] Ngoài anh ra, không ai mua được ta cả.

[00:27:29] Lùi một vạn bước mà nói, hắn có mua được thân xác ta,

[00:27:34] cũng không mua được trái tim này của ta.

[00:27:56] Đau không?

[00:28:08] Tiểu Viên.

[00:28:13]

[00:28:14] Ôi, cậu ở đây à? Tôi đang tìm cậu đây.

[00:28:17] Tôi nói cho cậu biết nhé.

[00:28:21] Cửu Nhi là do một tay tôi

[00:28:23] nuôi nấng nó lớn lên.

[00:28:24] Nó hoàn lương tôi đồng ý.

[00:28:26] Cũng coi như lão nương tôi giao phó nó cho cậu rồi.

[00:28:30] Việc làm ăn đổ bể thì thôi.

[00:28:33] Nhưng nếu đến tháng tám cậu vẫn không chuộc nó ra,

[00:28:36] thì đừng trách lão nương tôi không nhân từ nữa.

[00:28:39] Cửu Nhi phải làm gì thì vẫn phải làm cái đó.

[00:28:42] Nếu không, một mạng của nó,

[00:28:44] ngay cả cái mạng già này của tôi cũng mất theo.

[00:28:47]

[00:28:50] Con sẽ cố gắng hết sức để sớm đón cô ấy ra.

[00:28:54] Ấy, đừng, sớm quá cũng không được đâu.

[00:28:57] Bên kia còn có một tiểu Thôi nữa.

[00:28:59] Đã hẹn tháng tám thì là tháng tám.

[00:29:02] Ai cũng đừng sớm, ai cũng đừng muộn.

[00:29:04] Hai bên tôi đều không đắc tội nổi.

[00:29:08] Đến tối hôm đó, hai người nếu có thật lòng,

[00:29:12] thì để Cửu Nhi tự mình chọn. Chuyện thì là chuyện tốt,

[00:29:17] chúng ta đừng làm rối lên.

[00:29:18] Nếu lại xảy ra thêm hai mạng người,

[00:29:21] Nguyệt Ngân Lâu này của tôi không gánh nổi đâu.

[00:29:25] Được rồi, tôi nói xong rồi.

[00:29:26] Hai người nói chuyện đi nhé.

[00:29:28]

[00:29:43] Nhanh lên đào đi, đừng có rảnh rỗi. Nhanh lên, nhanh lên!

[00:29:46] Ôi dà, đào ba tối rồi,

[00:29:55] chẳng có động tĩnh gì cả.

[00:29:56] Chôn một người chết mà có thể chôn sâu như vậy sao?

[00:30:04] Lần trước, đào bốn ngày ông ta mới đào được đồ vật ra.

[00:30:09] Lần này à, tôi thấy vẫn chưa đủ sâu.

[00:30:13] Haizz, thật sự hơi phiền rồi.

[00:30:15]

[00:30:19] Chỉ là không yên tâm thôi, số tiền quá lớn.

[00:30:23] Lần sau ấy à,

[00:30:24] cứ để Đức Tử tự mình ra ngoài là được rồi.

[00:30:26] Tôi thì không được. Gia à,

[00:30:28] ngài vẫn phải tự mình quyết định.

[00:30:30] Ngài không thấy Thôi gia đi theo

[00:30:32] cũng không muốn nói nhiều sao?

[00:30:34] Thật sự mà quyết định sai lầm, tôi không gánh nổi đâu.

[00:30:37] Haizz, đừng sợ.

[00:30:38] Cứ dựa vào cái giá của cái đỉnh lần trước,

[00:30:41] chúng ta chỉ cần làm xong,

[00:30:43] chắc chắn là vụ làm ăn lớn trăm năm chưa gặp ở Lưu Ly Xưởng.

[00:30:46] Khổ hai ngày thì cứ khổ hai ngày đi.

[00:30:51] Tôi thật sự phải học hỏi ngài một chút.

[00:30:56] Đã làm là phải làm lớn.

[00:30:58] Nhỏ nhỏ lẻ tẻ không có ý nghĩa.

[00:31:01] Nếu tôi không có chút vốn ban đầu kia,

[00:31:03] đã sớm phải đóng cửa rồi.

[00:31:07] Yên tâm, lần này làm xong đủ cho ông ăn hai năm.

[00:31:10] Vậy thì tôi không dám đâu.

[00:31:13] Từ nhị gia, sau này à,

[00:31:15] ngài cứ coi như nể mặt tối hôm nay,

[00:31:17] cũng kéo tôi một tay, tôi đã cảm kích không hết rồi.

[00:31:21] Nói lời khách sáo rồi.

[00:31:23] Uống rượu, uống rượu.

[00:31:25] Ái dà! Gia, chưởng quỹ! Đào ra đồ vật rồi!

[00:31:28] Tôi nói gì chứ? Đào ra rồi phải không!

[00:31:31] Đào cái gì? Ở đâu? Đây này.

[00:31:35] Ngài nhìn xem. Đây còn một miếng nữa.

[00:31:43] Ông xem xem.

[00:31:44] Sao lại là thứ này? Không thấy đồ đồng.

[00:31:47] Vẫn chưa thấy.

[00:31:49] Đào ra thứ này rồi,

[00:31:50] đồ đồng có lẽ không xa nữa đâu.

[00:31:53] Ông xem xem đây là loại gì.

[00:32:02] Ối, có vết xâm (ngấm màu) này. Thời gian không muộn đâu.

[00:32:06] Có ngọc thì có thể sắp rồi.

[00:32:08] Ngọc nhẹ à, nổi lên trên.

[00:32:11] Đồ vật nặng đều chìm xuống dưới đáy rồi.

[00:32:14] Này, cất kỹ đi. Đừng để Dương địa chủ nhìn thấy.

[00:32:17] Lát nữa lại đòi tiền ông.

[00:32:19] Đúng rồi, Đức Tử, gói lại. Cất kỹ nhé.

[00:32:26] Chuyện tốt sắp đến rồi. Đào!

[00:32:37] Ái dà, sửa xong rồi.

[00:32:40] Sửa lại y như cũ rồi.

[00:32:43] Lâu tiên sinh, lúc chúng ta bán cho người khác,

[00:32:45] phải nói với người ta đây là đồ đã sửa.

[00:32:48] Tiểu Sơn, ngươi thật sự đã thay đổi thành một người khác rồi.

[00:32:55] Con hạc này sửa xong rồi, thuốc ta cũng cai xong rồi.

[00:33:01] Chẳng phải là đã thay đổi thành một người khác sao?

[00:33:04] Lâu tiên sinh, lần này, ta thật sự phải cảm ơn ngài rồi.

[00:33:09] Mau dậy đi, dậy đi, dậy đi.

[00:33:12] Ôi dà, ngươi cảm ơn ta cái gì chứ?

[00:33:16] Tính tình của ngươi ai mà không biết.

[00:33:19] Chuyện mà ngươi nghĩ không thông,

[00:33:21] cho dù mười người khuyên cũng không lay chuyển được.

[00:33:24] Đừng cảm ơn ta, nên cảm ơn chính mình.

[00:33:28] Nào, ngồi, ngồi, ngồi. Mời ngài.

[00:33:34] Ta, Ngô Tiểu Sơn...

[00:33:43] cả đời chưa làm được chuyện gì nên hồn.

[00:33:49] Nhưng lần này ta có thể ra khỏi Hòa Hữu Hiên,

[00:33:55] ta thật sự phải cảm ơn bản thân mình một lần.

[00:34:02] Nếu như...

[00:34:04] nếu như ta còn ở lại đó,

[00:34:07] chẳng phải chỉ làm những chuyện hút thuốc, vẽ tranh giả thôi sao?

[00:34:13] Đời này của ta, đối với bản thân,

[00:34:18] không có lấy một phần coi trọng.

[00:34:23] Biết rõ là chuyện không đúng,

[00:34:27] chuyện trái với lương tâm mà vẫn cố đi làm,

[00:34:33] ngài nói xem,

[00:34:36] bản thân ta còn có thể coi trọng mình được không?

[00:34:39] Thôi, chuyện cũ không nói nữa. Chúng ta nhìn về phía trước.

[00:34:46] Ngươi xem, tiệm mở ra rồi.

[00:34:50] Sau này thấy được nhiều đồ vật hơn,

[00:34:53] điều đó cũng có lợi cho việc chúng ta viết sách lập thuyết mà.

[00:35:00] Trương giám đốc, mau mời vào, mời vào.

[00:35:03] Trương giám đốc.

[00:35:04] Tôi đang nói chuyện mở tiệm với Tiểu Sơn đây.

[00:35:09] Ối, cái này sửa xong rồi à?

[00:35:12] Ôi chao, tay nghề thật cao!

[00:35:17] Cái này... một chút cũng không nhìn ra được.

[00:35:21] Ngô tiên sinh thật nên đặt cho ngài một

[00:35:24] nhã hiệu là "Thánh thủ cổ vật" mới phải.

[00:35:29] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:35:31] Trương giám đốc, sau này có một cửa hàng,

[00:35:35] nếu chúng ta có thể mượn trước hàng của anh ấy về,

[00:35:39] cả con phố Lưu Ly Xưởng,

[00:35:41] ngày đó có lẽ sẽ phải nhìn vào chúng ta rồi.

[00:35:47] Muốn mua cũng không được.

[00:35:52] Tiền lại là vấn đề rồi.

[00:35:55] Anh à, đừng nhìn tôi. Tiền không thành vấn đề.

[00:36:01] Có hàng tốt chúng ta cứ lấy. Được.

[00:36:04] Không biết là hàng của nhà ai? Viên chưởng quỹ của Nhất Tâm Trai.

[00:36:06] Không biết là hàng của nhà ai? Viên chưởng quỹ của Nhất Tâm Trai.

[00:36:11] Anh ta thu được đồ vật từ địa cung của chùa Thiết Tháp đời Đường.

[00:36:17] Giá trị văn vật của những thứ đó cực kỳ cao.

[00:36:21] Theo như tôi biết,

[00:36:25] - người Đức đang tìm mọi cách, không tiếc giá cao

[00:36:30] muốn mua nó.

[00:36:31] Muốn mua?

[00:36:32] Ngài cứ làm trung gian đi. Hỏi giá trước đã.

[00:36:36] Tiền thì tôi chuẩn bị.

[00:36:38] Chỉ là đừng kinh động lớn đến người Tây.

[00:36:41] Cũng không cần thiết phải chọc giận họ.

[00:36:42] Cũng không cần thiết phải chọc giận họ.

[00:36:43] Vậy thì tốt nhất rồi.

[00:36:45] Ngoài hàng của anh ta ra, tôi đây...

[00:36:53] cũng có không ít đồ tốt.

[00:36:57] Cũng có thể bày ra góp vui mà.

[00:37:01] Chỉ là không thể bán, coi như hàng không bán.

[00:37:06] Ai muốn mua, phải mua cả tôi cùng với nó.

[00:37:10] Muốn thì cứ lấy đi.

[00:37:17] Đào được chưa?

[00:37:19] Đào được rồi.

[00:37:20] Đừng dùng đồ sắt!

[00:37:21] Tuyệt đối đừng dùng đồ sắt! Biết rồi.

[00:37:24] Dùng mảnh tre mà đào. Được.

[00:37:27]

[00:37:31] Đào ra rồi! Đào ra rồi!

[00:37:33] Đào được rồi! Đào được rồi!

[00:37:36] Nếu mà không đào được gì,

[00:37:37] cái lều tạm này của tôi chẳng phải ngồi không công sao?

[00:37:40] Lúc đến tôi đã gieo quẻ rồi.

[00:37:42] Nói là có người có thể từ chỗ tối mà sinh tài.

[00:37:43] Chỗ tối này chẳng phải là dưới lòng đất sao?

[00:37:46] Ứng nghiệm rồi nhé! Ứng nghiệm rồi!

[00:37:48] Nhẹ tay thôi! Nhẹ tay thôi!

[00:37:50] Cẩn thận một chút, không thể động long mạch được đâu.

[00:37:54] Động long mạch là không xong đâu.

[00:37:57] Tôi là có lỗi với tổ tông đó. Ông yên tâm đi.

[00:38:00] Tôi không thể ở đây được nữa. Tôi đi, tôi đi.

[00:38:03] Tôi không thể ở lại được. Tôi đi.

[00:38:06] Kéo lên rồi. Chậm thôi, chậm thôi! Nhẹ tay!

[00:38:10] Chậm thôi, chậm một chút. Nào nào, chậm một chút. Kéo!

[00:38:15] Chậm một chút. Kéo nữa. Nhẹ tay, đặt xuống, đặt xuống. Được rồi.

[00:38:27] Ông ta làm vậy với ai chứ?

[00:38:28] Ông ta đào được đồ vật rồi, ông ta lại không vui.

[00:38:32] Hai ngày nay ông ta đều như vậy.

[00:38:33] Nếu sớm biết thế này, ông ta bảo chúng ta đến làm gì?

[00:38:36] Sợ động long mạch, họa đến con cháu.

[00:38:39] Tôi thấy à, là muốn moi thêm của chúng ta ít tiền.

[00:38:42] Làm bộ cho chúng ta xem thôi phải không?

[00:38:44] Cũng khó nói.

[00:38:47] Ông ta muốn tiền, chúng ta lại không phải không cho ông ta.

[00:38:50] Chỉ sợ ông ta thật sự hối hận rồi,

[00:38:52] gọi một đám dân làng đến đánh chúng ta một trận.

[00:38:55] Đồ vật thì chúng ta không lấy đi được.

[00:38:58] Lại còn mang một thân thương tích về.

[00:39:01] Vậy theo ý ông thì sao? Tôi đã nói từ lâu rồi.

[00:39:05] Tôi không đưa ra chủ ý, sợ sau này bị trách móc.

[00:39:10] Sự việc bày ra trước mắt ngài rồi, ngài xem mà làm thôi.

[00:39:15] Không ngờ ông lại nhát gan như vậy.

[00:39:17] Sợ cái gì chứ? Cái này còn có thể giả sao?

[00:39:22] Một mảnh đất hoang này, đào năm ngày.

[00:39:25] Chúng ta ngồi đây nhìn ông ta đào ra.

[00:39:28] Vừa có ngọc vừa có đồ đồng xanh.

[00:39:31] Làm giả không thể tốn công sức lớn như vậy để làm giả được.

[00:39:35] Đồ vật ra rồi, ông còn căng thẳng.

[00:39:38] Đến lúc đó đừng trách tôi không chia tiền cho ông nhé.

[00:39:42] Chia tiền hay không thì không sao cả.

[00:39:44] Chủ ý vẫn là ngài tự mình quyết định.

[00:39:46] Lại đào ra rồi! Lại ra rồi!

[00:39:49] Chậm thôi, chậm thôi. Nào!

[00:39:52] Nào, đặt xuống đất. Ngài chậm thôi, chậm thôi.

[00:39:59] Ông ơi! Tổ tiên ơi!

[00:40:01] Đây đúng là đồ thật mà! Lớp gỉ đồng đẹp biết bao!

[00:40:07] Bối Lạc gia, chúng ta sắp phát tài lớn rồi!

[00:40:14] Tôi đối với tiền thì không sao cả.

[00:40:16] Tôi chỉ là không muốn nhìn thấy Bối Lạc gia của chúng ta

[00:40:18] sống những ngày nghèo khó.

[00:40:20] Ông nghĩ xem, người ta vốn là Bối Lạc gia.

[00:40:23] Tước vị mất thì thôi đi.

[00:40:25] Ngay cả cơm cũng không có mà ăn.

[00:40:27] Vậy thì trong lòng tôi đây sao nỡ chứ?

[00:40:30] Tôi cần tiền làm gì?

[00:40:33] Một mình tiêu không hết bao nhiêu.

[00:40:36] Gia của chúng tôi không thể không có tiền được.

[00:40:39] Người ta từ nhỏ đã quen tiêu tiền rồi.

[00:40:42] Đức Tử, mau bảo người dưới giếng,

[00:40:44] đào ra một món hoàn chỉnh, tiền công tăng gấp đôi!

[00:40:48] Tuyệt đối đừng làm hỏng nhé!

[00:40:51] Đừng làm hỏng nhé! Cẩn thận!

[00:40:55] Ông ơi!

[00:40:58] Tôi vốn đã không hiểu rồi.

[00:41:00] Ông kiếm nhiều tiền như vậy để làm gì chứ?

[00:41:02] Hóa ra ngài chỉ thích

[00:41:04] thích nhìn Bối Lạc gia vui vẻ à?

[00:41:08] Đúng vậy chứ! Còn vui hơn cả bản thân tôi nữa.

[00:41:16] Tiểu Thôi à, hối hận rồi phải không?

[00:41:20] Lúc trước ông mà hợp tác với tôi thì tốt biết mấy.

[00:41:25] Bây giờ hối hận cũng muộn rồi.

[00:41:30] Tôi muốn hợp tác cũng không có tiền.

[00:41:32] Đồ vật đào ra rồi.

[00:41:35] Ông xem chỗ Dương địa chủ kia, giải quyết thế nào đây?

[00:41:40] Tối nay cứ đào hết một đêm đã.

[00:41:43] Ngày mai ban ngày mời ông ta ăn cơm.

[00:41:45] Ở đây không có quán ăn. Thôi vậy.

[00:41:49] Hôm nay đào được mấy món này, thì trả tiền mấy món đó cho ông ta.

[00:41:53] Tiền này à, có thể giải trừ tai họa nhất.

[00:41:57] Đưa trước cho ông ta một nửa. Nửa còn lại à,

[00:41:59] chúng ta đóng thùng chuyển hàng đi rồi trả nốt cho ông ta.

[00:42:04] Ông xem thứ này. Thứ này thế nào?

[00:42:06] Để tôi xem.

[00:42:12] Đồ vật không sai.

[00:42:13] Ông xem lớp gỉ đẹp biết bao. Phải không?

[00:42:18] Ông không phải nói dùng nước kiềm thử một cái

[00:42:20] là có thể thử ra sao?

[00:42:21] Ông còn không thử? Thử cái gì chứ?

[00:42:23] Tận mắt nhìn thấy đào từ dưới đất lên,

[00:42:25] còn có thể giả sao?

[00:42:26] Ai nói là giả, tôi cũng không đồng ý.

[00:42:32] Tiểu Thôi này đúng là đồ bán trâm cài hoa, (ý nói tầm thường)

[00:42:34] làm không được chuyện gì lớn.

[00:42:35] Lúc nào cũng cố chấp như vậy.

[00:42:38] Bủn xỉn.

[00:42:40] Đức Tử!

[00:42:41] Ngày mai ban ngày đến làng đặt một cái thùng gỗ lớn.

[00:42:44] Đừng vội à? Đây mới có hai món thôi mà.

[00:42:48] Hai món?

[00:42:50] Tôi nói ít nhất cũng phải đào ra được mười mấy món chứ.

[00:42:54] Cái thùng này không dùng đến thì vứt đi.

[00:42:56] Tôi chỉ nghĩ đào được càng nhiều đồ càng tốt thôi.

[00:43:02] Gia! Lại ra một món nữa! Lại ra rồi!

[00:43:04] Ông xem! Mau giúp một tay! Mau kéo lên!

[00:43:07] Kéo lên!

[00:43:09] Nào! Kéo lên! Kéo lên!

[00:43:12] Từ Nhị à Từ Nhị, ngươi cũng có ngày hôm nay!

[00:43:16] Kéo!

[00:43:25] Vậy tôi không khách sáo nữa.

[00:43:27] Không khách sáo nữa.

[00:43:32] Gia, vãn hát rồi.

[00:43:34] Cả ngày cứ ngồi không thế này,

[00:43:37] một vụ làm ăn cũng không có.

[00:43:37] Kim An, Từ Nhị hắn về chưa?

[00:43:38] Kim An, Từ Nhị hắn về chưa?

[00:43:39] Vẫn chưa về ạ.

[00:43:43] Làm nghề này chúng ta phải ngồi yên được.

[00:43:43] Đi, vào nhà nói chuyện.

[00:43:44] Làm nghề này chúng ta phải ngồi yên được.

[00:43:49] Cứ ngồi không yên như vậy là không được đâu.

[00:43:55] Đây hình như là chỗ Nhạc đại ca mà?

[00:44:04] Ngồi đi. Không dám.

[00:44:04] Này này, đứng lại! Đi đâu đấy?

[00:44:05] Này này, đứng lại! Đi đâu đấy?

[00:44:06] Bảo cậu ngồi thì cứ ngồi đi chứ.

[00:44:08] Bảo cậu ngồi thì cứ ngồi đi chứ.

[00:44:08] Tôi ra ngoài một chuyến.

[00:44:09] Về ngay đây, về ngay đây.

[00:44:16] Cả con phố này toàn là mua bán.

[00:44:16] Hắn không để lại đồng nào. Không để lại.

[00:44:18] Cả con phố này toàn là mua bán.

[00:44:18] Cái rắm cũng không đòi được.

[00:44:18] Nghe người làm nói...

[00:44:19] Nghe người làm nói...

[00:44:20] Đừng vội, phía trước có một nhà.

[00:44:20] Đừng vội, phía trước có một nhà.

[00:44:20] Hắn đi cùng tiểu Thôi của Hòa Hữu Hiên.

[00:44:21] Hắn đi cùng tiểu Thôi của Hòa Hữu Hiên.

[00:44:21] Nói là hôm nay muốn cưới vợ.

[00:44:22] Hắn đi cùng tiểu Thôi của Hòa Hữu Hiên.

[00:44:23] Không xa, chúng ta đến đó đòi thì thế nào?

[00:44:24] Không xa, chúng ta đến đó đòi thì thế nào?

[00:44:24] Nói là đi Đồng Quan lấy hàng.

[00:44:25] Nói là đi Đồng Quan lấy hàng.

[00:44:25] Vậy tôi đóng giả thương binh làm gì chứ?

[00:44:26] Vậy tôi đóng giả thương binh làm gì chứ?

[00:44:27] Một vụ làm ăn lớn đó.

[00:44:27] Một vụ làm ăn lớn đó.

[00:44:27] Đi thôi, đi thôi.

[00:44:28] Một vụ làm ăn lớn đó.

[00:44:29] Đóng giả thương binh chẳng phải làm người ta ghét sao?

[00:44:29] Đóng giả thương binh chẳng phải làm người ta ghét sao?

[00:44:29] Trong quầy không có tiền, nghe nói còn vay tiền ngân hàng nữa.

[00:44:30] Trong quầy không có tiền, nghe nói còn vay tiền ngân hàng nữa.

[00:44:30] Tôi đóng giả Thiện Tài Đồng Tử đến đó mở miệng là đến.

[00:44:33] Trong quầy không có tiền, nghe nói còn vay tiền ngân hàng nữa.

[00:44:33] Không sao, không sao. Đi, đi, đi.

[00:44:34] Không sao, không sao. Đi, đi, đi.

[00:44:35] Chuyện lớn như vậy, cũng không nói một tiếng.

[00:44:45] Thế nào? Bộ dạng này?

[00:44:45] Thằng nhãi họ Thôi kia tôi gặp rồi.

[00:44:47] Thằng nhãi họ Thôi kia tôi gặp rồi.

[00:44:47] Bề ngoài hắn ôn hòa, nhưng trong lòng thì tàn nhẫn lắm.

[00:44:48] Là hai người à?

[00:44:49] Bề ngoài hắn ôn hòa, nhưng trong lòng thì tàn nhẫn lắm.

[00:44:50] Giữa đường đóng giả, cẩn thận lộ tẩy.

[00:44:50] Giữa đường đóng giả, cẩn thận lộ tẩy.

[00:44:51] Từ Nhị, hắn là đồ giả lanh lợi.

[00:44:52] Từ Nhị, hắn là đồ giả lanh lợi.

[00:44:52] Nhạc ca ăn mặc thế này tôi cũng không nhận ra.

[00:44:53] Nhạc ca ăn mặc thế này tôi cũng không nhận ra.

[00:44:56] Lão Nhạc làm tên hầu ngốc làm gì chứ?

[00:44:56] Lại toàn cấu kết với người Tây.

[00:44:58] Lão Nhạc làm tên hầu ngốc làm gì chứ?

[00:44:59] Ngày đó chẳng phải dài như một năm sao?

[00:45:01] Đợi hắn về à?

[00:45:01] Đợi hắn về à?

[00:45:02] Hai người qua cửa tiệm chúng tôi cũng không chào một tiếng.

[00:45:02] Hai người qua cửa tiệm chúng tôi cũng không chào một tiếng.

[00:45:03] Chúng ta đóng cửa tiệm đi.

[00:45:04] Chúng ta đóng cửa tiệm đi.

[00:45:04] Chúng tôi sợ việc làm ăn của cậu rồi.

[00:45:06] Chúng tôi sợ việc làm ăn của cậu rồi.

[00:45:06] Chúng ta làm việc khác đi.

[00:45:07] Chúng ta làm việc khác đi.

[00:45:07] Làm ăn gì? "Chẳng làm ăn gì."

[00:45:08] Làm ăn gì? "Chẳng làm ăn gì."

[00:45:09] Cậu nói chúng ta mở một rạp hát có được không?

[00:45:10] Bốn ngày rồi mới có một khách vào.

[00:45:14] Cậu nói chúng ta mở một rạp hát có được không?

[00:45:14] Miệng tôi cười đến sắp rách rồi.

[00:45:15] Miệng tôi cười đến sắp rách rồi.

[00:45:16] Gánh hát của mình tự mình nghe.

[00:45:16] Sau đó hỏi ra mới biết là người hỏi đường.

[00:45:18] Sau đó hỏi ra mới biết là người hỏi đường.

[00:45:19] Đỡ phải tốn tiền xem hát, phải không?

[00:45:19] Đỡ phải tốn tiền xem hát, phải không?

[00:45:20] ...

[00:45:20] Đỡ phải tốn tiền xem hát, phải không?

[00:45:21] Này tôi nói lão Nhạc này.

[00:45:21] Này tôi nói lão Nhạc này.

[00:45:21] Gia nói đúng.

[00:45:22] Gia nói đúng.

[00:45:23] Này tôi nói lão Nhạc này.

[00:45:24] Hôm nào tôi đến mua ít đồ nhé.

[00:45:24] Trước đây sao tôi không nghĩ ra ý này nhỉ?

[00:45:25] Trước đây sao tôi không nghĩ ra ý này nhỉ?

[00:45:26] Nếu không chưởng quỹ sẽ nói cậu là sao chổi đó.

[00:45:27] Nếu không chưởng quỹ sẽ nói cậu là sao chổi đó.

[00:45:27] Tức giận một hồi lại nghĩ ra ý hay.

[00:45:28] Tức giận một hồi lại nghĩ ra ý hay.

[00:45:29] Chưởng quỹ là bạn tôi, đã cứu mạng tôi.

[00:45:31] Chưởng quỹ là bạn tôi, đã cứu mạng tôi.

[00:45:31] Trong tiệm không có đồ mới lạ, không thu hút được khách.

[00:45:32] Mở rạp hát?

[00:45:34] Trong tiệm không có đồ mới lạ, không thu hút được khách.

[00:45:34] Lúc khai trương, tôi mời rộng rãi các danh ca các nơi.

[00:45:34] Lúc khai trương, tôi mời rộng rãi các danh ca các nơi.

[00:45:34] Cái tiệm của cậu thì có đồ mới lạ gì chứ?

[00:45:36] Lúc khai trương, tôi mời rộng rãi các danh ca các nơi.

[00:45:36] Toàn là đồ bỏ đi.

[00:45:37] Toàn là đồ bỏ đi.

[00:45:37] Tôi hát liền ba ngày.

[00:45:37] Nói đúng rồi, đồ mới không cần, càng cũ càng tốt.

[00:45:39] Nói đúng rồi, đồ mới không cần, càng cũ càng tốt.

[00:45:39] Để cho những người mê hát trong thành Bắc Kinh à,

[00:45:41] Nói đúng rồi, đồ mới không cần, càng cũ càng tốt.

[00:45:41] thỏa mãn cơn nghiện.

[00:45:42] thỏa mãn cơn nghiện.

[00:45:42] Tôi không có thời gian chạy ra ngoài.

[00:45:43] Tôi không có thời gian chạy ra ngoài.

[00:45:43] Tôi à, nghiện đầu tiên.

[00:45:44] Tôi à, nghiện đầu tiên.

[00:45:44] Chưởng quỹ nhận tôi là vì ông ấy một lòng muốn giúp tôi.

[00:45:45] Chưởng quỹ nhận tôi là vì ông ấy một lòng muốn giúp tôi.

[00:45:46] Gia à, nói câu không xuôi tai.

[00:45:48] Chưởng quỹ nhận tôi là vì ông ấy một lòng muốn giúp tôi.

[00:45:48] Ngài mà mở rạp hát chắc chắn sẽ lỗ.

[00:45:48] Ngài mà mở rạp hát chắc chắn sẽ lỗ.

[00:45:48] Tôi cũng muốn giúp ông ấy.

[00:45:49] Ngài mà mở rạp hát chắc chắn sẽ lỗ.

[00:45:50] Giúp ông ấy thành công tôi mới tiện đi chứ.

[00:45:50] Giúp ông ấy thành công tôi mới tiện đi chứ.

[00:45:52] Xuống đi! Xuống đi!

[00:45:53] Xuống đi! Xuống đi!

[00:45:53] Cậu nói có phải không?

[00:45:54] Thành công chuyện gì chứ? Cưới vợ à?

[00:45:56] Chém gió! Chém gió làm đổ cả tháp sắt.

[00:45:58] Lời này nói thế nào vậy?

[00:45:59] Lời này nói thế nào vậy?

[00:45:59] Cưới vợ? Bản thân còn chưa có vợ.

[00:45:59] Cưới vợ? Bản thân còn chưa có vợ.

[00:46:00] Ngài nghĩ xem, một là ngài vốn thích hát.

[00:46:01] Ngài nghĩ xem, một là ngài vốn thích hát.

[00:46:01] Giúp người ta cưới vợ cái gì chứ? Trâu?

[00:46:03] Giúp người ta cưới vợ cái gì chứ? Trâu?

[00:46:03] Thương người hát, trả giá chắc chắn sẽ cao.

[00:46:04] Thương người hát, trả giá chắc chắn sẽ cao.

[00:46:04] Cậu đừng quan tâm trâu hay không trâu.

[00:46:06] Thương người hát, trả giá chắc chắn sẽ cao.

[00:46:06] Có đồ vật nhất định phải gửi đến cho tôi nhé.

[00:46:07] Có đồ vật nhất định phải gửi đến cho tôi nhé.

[00:46:07] Ngài lại là người trong giới mộ điệu, người muốn vé hát lại nhiều.

[00:46:08] Ngài lại là người trong giới mộ điệu, người muốn vé hát lại nhiều.

[00:46:09] Được. Này, vậy tôi đi đây.

[00:46:10] Ngài lại là người trong giới mộ điệu, người muốn vé hát lại nhiều.

[00:46:10] Nhạc ca đi thong thả.

[00:46:11] Nhạc ca đi thong thả.

[00:46:11] Ngài lại thương người nghe hát, thỉnh thoảng lại mời họ.

[00:46:12] Ngài lại thương người nghe hát, thỉnh thoảng lại mời họ.

[00:46:12] Này, quên rồi, quên rồi, quên rồi.

[00:46:15] Ngài lại thương người nghe hát, thỉnh thoảng lại mời họ.

[00:46:15] Trên người có mấy đồng quên chưa cho hai cậu.

[00:46:15] Trên người có mấy đồng quên chưa cho hai cậu.

[00:46:16] Như vậy tính ra trong ngoài chẳng phải là lỗ sao?

[00:46:18] Như vậy tính ra trong ngoài chẳng phải là lỗ sao?

[00:46:19] Mua bánh nướng ăn đi.

[00:46:20] Mua bánh nướng ăn đi.

[00:46:21] Nhạc ca hôm nay cũng cho chúng ta tiền rồi à?

[00:46:21] Chỉ nghĩ đến tiền thì sao được chứ? Góp vui thôi.

[00:46:23] Chỉ nghĩ đến tiền thì sao được chứ? Góp vui thôi.

[00:46:23] Đây là lần đầu tiên trong đời tôi cho tiền ăn mày đó.

[00:46:25] Đây là lần đầu tiên trong đời tôi cho tiền ăn mày đó.

[00:46:25] Nếu ngày nào cũng có hát nghe,

[00:46:28] Đây là lần đầu tiên trong đời tôi cho tiền ăn mày đó.

[00:46:28] Trước đây à, toàn là người ta cho chúng ta.

[00:46:29] cần tiền để làm gì chứ?

[00:46:31] cần tiền để làm gì chứ?

[00:46:31] Bây giờ thì, là tôi cho các cậu.

[00:46:33] cần tiền để làm gì chứ?

[00:46:33] A Di Đà Phật!

[00:46:35] A Di Đà Phật!

[00:46:35] Phật gia có mắt, chắc chắn có thể nhìn thấy.

[00:46:37] Đúng vậy.

[00:46:38] (Nhạc kết)

[00:47:20] Để tim quyến luyến

[00:47:21] Để tim quyến luyến

[00:47:21] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:22] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:22] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:30] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:30] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:30] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:31] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:47:32] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:47:33] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:47:41] Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ trung mãi mãi của người

[00:47:45] Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ trung mãi mãi của người

[00:47:49] Để niềm vui lưu lại cảm giác trẻ trung mãi mãi của người

[00:47:55] ...

[00:48:02] Để ánh dương vuốt ve

[00:48:04] ...

[00:48:07] Trong cơn say của người

[00:48:08] ...say của...

[00:48:09] Như trong cơn say...

[00:48:30] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:31] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:32] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:33] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:33] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:33] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:33] ...

[00:48:33] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:33] Để tình yêu vĩnh cửu

[00:48:37] ...

[00:48:37] ...

[00:48:47] ...

[00:48:48] ...

[00:48:49] ...

[00:48:49] ...

[00:48:50] ...

[00:48:51] ...

[00:48:53] ...

[00:48:53] ...

[00:48:53] ...

[00:48:53] ...

[00:48:53] ...

[00:48:55] ...

[00:48:56] ...

[00:48:58] ...


 0 टिप्पणियाँ sort   इसके अनुसार क्रमबद्ध करें


अगला