Volgende

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 3-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

4 Bekeken· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 abonnees
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

Laat meer zien

[00:00:15] Trái tim người phàm rung động

[00:00:20] Ngược xuôi đa phần là những mối tình sâu nặng

[00:00:27] Ngủ không biết đi đâu

[00:00:30] Tỉnh chẳng hay đường về

[00:00:34] Đều là trong mơ hồ

[00:00:35] Đều là trong mơ hồ

[00:00:41] Trời không chiều lòng người

[00:00:45] Người không thuận lòng mình

[00:00:45] Người không thuận lòng mình

[00:00:48] Hà tất phải định nghĩa

[00:00:55] Hà tất phải định nghĩa

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Tâm si tâm phàm ắt sẽ có

[00:01:02] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:06] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:13] Tâm si tâm phàm ắt sẽ có

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:28] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:46] Dì đi chợ đồ cũ thì con cũng phải có tiền chứ.

[00:01:49] Trong nhà làm gì còn tiền nữa.

[00:01:51] Chút bạc này còn là vay từ Bảo Vinh Trai

[00:01:54] vay về đấy.

[00:01:56] Mấy hôm nay cửa tiệm lại không mở cửa.

[00:01:59] Bán mấy món đồ lặt vặt đó,

[00:02:01] còn không đủ chi tiêu ăn uống hàng ngày.

[00:02:03]

[00:02:08] Đúng là kiếm được chút tiền.

[00:02:11] Nhưng ông chủ thấy tiền kiếm được chỉ dùng để nhập hàng,

[00:02:15] ông ấy sợ không chắc chắn.

[00:02:17] Ai biết được cuối năm có trụ vững được không.

[00:02:22] Nghe nói Đảng Cách mạng ở miền Nam sắp đánh tới nơi rồi.

[00:02:26] Chỉ có chút tiền đó thôi, đều mang về quê mua đất hết rồi.

[00:02:32] Tuy dì là dì của con, Mao Tài à,

[00:02:36] nhưng dì là người trông con lớn lên từ nhỏ.

[00:02:41] Con ruột cũng chỉ đến thế mà thôi.

[00:02:45] Cho con ăn học thì con không muốn học.

[00:02:48] Bảo con học buôn bán thì con lại chê khổ.

[00:02:53] Cứ thế này mãi, dì cũng không bảo vệ được con nữa đâu.

[00:02:58] Dì, con cũng đang sốt ruột đây mà.

[00:03:01] Chuyện hôm kia cũng là do con nóng vội quá.

[00:03:05] Chưa hỏi rõ đã đưa vào rồi.

[00:03:08] Với lại, hỏi rõ ràng như vậy,

[00:03:10] lỡ như thật sự chặn người mang bình ở ngoài cửa,

[00:03:13] chẳng phải tổn thất còn lớn hơn sao?

[00:03:16] Dì xem dượng mắng con thế nào kìa.

[00:03:22] Con đợi chút.

[00:03:45] Lại làm gì đấy?

[00:03:47] Mẹ đừng quản.

[00:03:50] Nó chưa đi đâu, giờ đi ngay đây.

[00:04:14] Dì.

[00:04:26] Dượng con cứ luôn coi thường con.

[00:04:30] Mấy hôm nay ông ấy vừa bị thương vừa bị bệnh.

[00:04:34] Con đừng chấp nhặt ông ấy nữa.

[00:04:37] Dì có 20 đồng bạc trắng đây.

[00:04:42] Con đừng nói cho ông chủ biết nhé.

[00:04:44] Con cầm lấy đến chợ đồ cũ xem sao.

[00:04:47] Lát nữa ông ấy mà tỉnh dậy thấy con chưa đi,

[00:04:50] lại bị trách mắng đấy.

[00:04:53] Được ạ. Bạc trắng con cầm trước.

[00:04:55] Con nhất định sẽ tìm lại cái đồ rửa bút đó.

[00:05:03] Đóng cửa cẩn thận vào.

[00:05:15] Ông chủ.

[00:05:17] Ngài đến rồi.

[00:05:19] Chọn một cái mũ đi.

[00:05:24] Cái này.

[00:05:30] Đổi cái khác đi.

[00:05:36] Cái này thế nào? Đội thử xem.

[00:05:42] Thử đi chứ.

[00:05:47] Được, được.

[00:05:48] Thế nào?

[00:05:49] Đẹp lắm. Rất vừa.

[00:05:52] Cầm lấy.

[00:05:52] Cảm ơn ngài.

[00:05:54] Hẹn gặp lại. Cảm ơn.

[00:05:58] Cái cũ cho ông.

[00:06:01] Gặp lại sau, gặp lại sau.

[00:06:28]

[00:06:33] Chúng ta làm nghề mua vui này phải giữ mối quan hệ tốt.

[00:06:36] Nếu không ai đến ủng hộ cô nữa, ai đến nữa chứ?

[00:06:40] Không ai đến thì chúng ta ăn gì mặc gì?

[00:06:43] Bình thường cô có tính khí, tôi đều chiều cô.

[00:06:46] Những vị khách nhỏ nhặt tôi cũng đỡ cho cô rồi.

[00:06:50] Lý Tư lệnh này, binh lính cầm súng của ông ta

[00:06:52] đã lên đến hàng ngàn hàng vạn rồi.

[00:06:54] Cô nói xem chúng ta có chọc nổi không?

[00:06:57] Chính vì không chọc nổi nên tôi mới trốn ông ta chứ.

[00:07:00] Loại người này cô không chọc nổi,

[00:07:01] thì càng không trốn nổi đâu.

[00:07:04] Trốn mà xảy ra chuyện, trời đất rộng lớn này,

[00:07:06] cũng không có chỗ cho cô trốn đâu.

[00:07:10] Cùng lắm là chết thôi chứ gì.

[00:07:12] Chết!

[00:07:13] Cô đừng có mở miệng ra là chết chết với tôi.

[00:07:15] Nói cho cô biết, từ nhỏ đến lớn,

[00:07:16] tôi cũng coi cô như con gái ruột.

[00:07:19] Cho cô ăn, cho cô uống.

[00:07:21] Cầm kỳ thư họa, cái nào không phải tốn bạc học ra?

[00:07:26] Tốt lắm! Bây giờ cô thành danh rồi.

[00:07:29] Tính lớn tính nhỏ đều biết dùng rồi.

[00:07:32] Cô muốn nói chết à?

[00:07:33] Không một ai có thể tránh được cái chết.

[00:07:36] Muốn chết à? Tôi chết trước cho cô xem!

[00:07:42] Ôi! Tôi cũng không sống nổi nữa rồi!

[00:07:46] Nó lớn rồi, không nghe lời tôi nữa rồi!

[00:07:51] Ôi, má má, người đừng khóc nữa.

[00:07:53] Chẳng phải hôm qua không đi, Lý Tư lệnh cũng có đến làm loạn đâu.

[00:07:55] Chẳng phải hôm qua không đi, Lý Tư lệnh cũng có đến làm loạn đâu.

[00:07:57] Trốn được Lý Tư lệnh hôm nay,

[00:07:58] ngày mai lại có Trương Tư lệnh.

[00:08:00] Các người đều ngang bướng như vậy à?

[00:08:02] Hay là, chúng ta cùng chết hết đi!

[00:08:05] Đi, cùng tôi nhảy sông Hoàng Hà đi!

[00:08:08] Trời ơi, số tôi khổ quá mà!

[00:08:12] Thôi được rồi má má, người cũng đừng làm loạn nữa.

[00:08:16] Ngàn oán vạn oán đều do số phận tôi không tốt.

[00:08:20] Từ nhỏ, máu mủ ruột thịt của mình còn bán được,

[00:08:22] huống chi là...

[00:08:27] Lát nữa con sẽ xuống.

[00:08:29] Cần hát con hát, cần cười con cười.

[00:08:32] Vốn dĩ cuộc sống này đã là một vũng nước đục không thấy trời đất rồi.

[00:09:01] Ngài ngồi trước đi, rượu sẽ có ngay ạ.

[00:09:04] Hầu hạ vị gia này cho tốt, nghe chưa?

[00:09:06] Ngồi trước đi ạ.

[00:09:07] Nhanh lên, nhanh lên.

[00:09:08] Để tôi quạt cho ngài.

[00:09:33] Làm gì thế?

[00:09:34] Tôi... tôi...

[00:09:36] Má má sao thấy con lại quay mặt đi vậy?

[00:09:39] Mấy hôm không gặp,

[00:09:40] thấy trên tóc mẹ có sợi bạc rồi kìa.

[00:09:41] Để con nhổ giúp mẹ nhé, được không?

[00:09:44] Đi đi đi!

[00:09:46] Ối, tôi tưởng ai.

[00:09:48] Hóa ra là người nợ tiền chơi gái của Thu Nguyệt,

[00:09:50] Mao đại công tử đến rồi.

[00:09:53] Mao công tử, tôi nói cho cậu biết,

[00:09:55] đừng tưởng cậu mới đổi mũ,

[00:09:57] trong túi không có tiền thì cũng đừng hòng vào đây.

[00:10:01] Tương tư, hiểu không?

[00:10:02] Cậu nhớ cô ấy, cô ấy cũng nhớ cậu.

[00:10:04] Ngày nào cũng nhớ, đêm nào cũng nhớ, lúc nào cũng nhớ.

[00:10:08] Tương tư là khổ nhất.

[00:10:10] Má má, con nghĩ đến một thứ khác.

[00:10:13] Bạc trắng.

[00:10:14] Má má, con muốn bạc trắng cơ.

[00:10:17] Má má ơi, bạc trắng đến rồi đây!

[00:10:24] Mao công tử, sao lại nói thế chứ.

[00:10:27] Đến đây, đến đây, ngồi xuống, ngồi xuống.

[00:10:29] Để tôi phủi bụi cho cậu.

[00:10:30] Mao công tử, cậu lâu rồi không đến, thật nhớ quá.

[00:10:36] Nhớ tôi hay nhớ bạc của tôi?

[00:10:39] Mao công tử, ngài gọi cô nương nào ạ?

[00:10:42] Hay là để Cửu Nhi trên lầu chúng tôi xuống hầu ngài nhé?

[00:10:45] Đợi chút, đợi chút ạ.

[00:10:55] Ồ, Cửu Nhi xuống rồi, má má.

[00:10:57] Ngủ ngon không con?

[00:10:59] Đến đây, đến đây. Lý Tư lệnh, đây là Cửu Nhi của chúng tôi.

[00:11:03] Lý Tư lệnh.

[00:11:04] Đây chính là Cửu Nhi à?

[00:11:07] Nhìn đôi mắt đẹp thật.

[00:11:10] Ngồi xuống, ngồi xuống. Để ta ngắm kỹ xem nào.

[00:11:14] Thưa các vị gia, đây là bảng hiệu của Nguyệt Ngân Lâu chúng tôi, Cửu Nhi.

[00:11:18] Hôm nay cô ấy đặc biệt vui,

[00:11:20] xin hầu các vị gia một đoạn

[00:11:22] "Xuân Thu Phối".

[00:11:26] Hay, hay! "Xuân Thu Phối"!

[00:12:17] Mao gia, thưởng cho hai đồng đi.

[00:12:23] Lần sau, lần sau nhé. Đừng vậy mà.

[00:12:27] Thu Nguyệt có ở trên lầu không?

[00:12:30] Đang nghỉ ở lầu sau.

[00:12:31] Đợi tôi chút. Tôi lên ngay.

[00:13:00] Tựa lan can đau khổ nhất là một mình đối diện đàn nhạn bay về.

[00:13:14] Oan gia, cuối cùng chàng cũng đến rồi!

[00:13:17] Chàng mà không đến nữa, trái tim này của thiếp không biết đặt vào đâu nữa.

[00:13:21] Ta cũng vậy.

[00:13:30] Đồ đáng ghét nhà chàng.

[00:13:58] Tiểu Ngũ, gõ cửa.

[00:14:06] Đến đây, đến đây!

[00:14:12] Ồ, Cung lão bản.

[00:14:19] Cung lão bản, mời ngài.

[00:14:23] Mời ngài đợi ở đây một lát.

[00:14:51] Cung lão bản.

[00:14:53] Lưu Chưởng Quỹ.

[00:14:55] Sao ngài lại dậy rồi?

[00:14:56] Tôi còn đang định ra sau thăm ngài đây.

[00:14:59] Tôi đã nghe nói ngài bị thương từ lâu rồi.

[00:15:01] Chỉ là không có thời gian rảnh đến thăm ngài.

[00:15:03] Không sao đâu.

[00:15:04] Gãy xương tổn gân thì phải trăm ngày mà.

[00:15:06] Chỉ là lành hơi chậm một chút thôi.

[00:15:08] Mời ngài.

[00:15:09] Mời ngài, mời ngài.

[00:15:17] Mời, mời.

[00:15:18] Mời ngài, mời ngài.

[00:15:25] Cung lão bản, mời dùng trà.

[00:15:27] Ông chủ.

[00:15:32] Sao lại để ngài tốn kém thế này.

[00:15:34] Không phải bệnh gì to tát cả.

[00:15:35] Nhận đi, nhận đi. Nhận đi.

[00:15:36] Cảm ơn, cảm ơn.

[00:15:42] Lưu Chưởng Quỹ,

[00:15:44] tôi thấy cửa tiệm của ngài mấy hôm rồi không mở.

[00:15:51] Ngài bị thương rồi, không phải còn có Mao Tài đó sao?

[00:15:55] Nó làm được gì chứ.

[00:15:57] Mấy hôm nay có việc, nó ra ngoài chạy việc rồi.

[00:16:02] Chỉ là...

[00:16:03] chỉ cần có mối làm ăn thì cũng không chậm mấy ngày này.

[00:16:08] Đúng, đúng.

[00:16:09] Mời ngài.

[00:16:11] Có mối làm ăn gì chứ.

[00:16:12] Lần trước thấy là mấy món đồ này.

[00:16:14] Bây giờ nhìn vẫn là mấy món này.

[00:16:16] Không nhiều hơn một món, không ít đi một món.

[00:16:18] Tìm cớ để khất nợ tôi à?

[00:16:23] Cũng phải.

[00:16:25] Lưu Chưởng Quỹ, ngài chưa nghe nói sao?

[00:16:28] Bây giờ Đảng Cách mạng ở miền Nam,

[00:16:30] làm loạn ngày càng dữ dội.

[00:16:32] Nhưng mà bây giờ cái đám mua quan bán chức ấy,

[00:16:35] lại không hề ít đi.

[00:16:38] Mấy hôm trước, tiệm của tôi có một vị khách người Sơn Tây đến.

[00:16:42] Ông ta vừa mở miệng,

[00:16:43] đã nhất quyết đòi mua một món đồ

[00:16:45] trị giá trên một vạn đồng bạc trắng.

[00:16:49] Ngài xem, tôi làm nghề này bao nhiêu năm rồi,

[00:16:53] lần đầu tiên mới gặp loại khách mua đồ cổ kiểu này.

[00:16:58] Nhưng nói đi cũng phải nói lại,

[00:17:00] một năm mà gặp được một hai vị khách như vậy,

[00:17:04] thì chúng ta còn phải lo lắng gì nữa.

[00:17:06] Ngài nói có phải không?

[00:17:09] Vậy ngài đưa cho ông ta cái gì?

[00:17:11] Tôi à?

[00:17:15] Tôi đưa cho ông ta một cái đỉnh đời Thương.

[00:17:20] Cái đỉnh đó của tôi, trên đó có 16 chữ minh văn.

[00:17:24] Ba chân đều có hoa văn hổ.

[00:17:31] Nói thật, đó đúng là một món đồ quý.

[00:17:38] Nhưng mà,

[00:17:39] nó cũng không đáng giá đó đâu.

[00:17:43] Đúng, đúng.

[00:17:45] Nghề đồ cổ này, hàng hóa là một giá,

[00:17:49] không thể nói đáng hay không đáng.

[00:17:51] Nếu thật sự làm xong việc, thì nó đáng giá.

[00:17:54] Đúng, đúng.

[00:17:56] Ngài nói giống hệt như tôi nghĩ.

[00:18:01] Tại sao tôi lại bán cho ông ta món đồ này?

[00:18:04] Đó là có lý do của tôi.

[00:18:06] Vị khách này, ông ta muốn mua chức huyện trưởng.

[00:18:11] Đi theo đường của Thái tử Thái bảo La tiên sinh.

[00:18:15] La tiên sinh thường đến cửa tiệm của tôi,

[00:18:19] rất thích đồ đồng xanh.

[00:18:22] Cái đỉnh này ông ấy đã xem qua rồi.

[00:18:24] Ha, rất thích.

[00:18:27] Không nỡ rời tay. Lúc đó ông ấy chê đắt.

[00:18:33] Bây giờ tôi bán cái đỉnh này cho vị khách đó.

[00:18:38] Ông ta cầm nó đi tặng cho Thái tử Thái bảo La tiên sinh.

[00:18:43] Làm sao mà sai được?

[00:18:48] Đúng vậy.

[00:18:51] Những lời này của ông ta đều là chuyện phiếm.

[00:18:53] Hôm nay đến là để đòi nợ mình.

[00:18:56] Nói xong những chuyện này sẽ vào vấn đề chính.

[00:18:59] Mình đợi ông ta mở lời hay mình nói trước?

[00:19:02] Đợi ông ta mở lời thì mình sẽ bị động.

[00:19:05] Nếu mình nói trước, mình nên nói thế nào đây?

[00:19:10] Tôi bảo này,

[00:19:10] bà mau đi tìm Mao Tài về đây cho tôi.

[00:19:12] Nó chắc chắn đang ở Nguyệt Ngân Lâu.

[00:19:14] Bà cứ nói với nó là nhà mình có tiền.

[00:19:16] Mau đi đi!

[00:19:26] Lưu Chưởng Quỹ à,

[00:19:28] tôi biết ngài bây giờ vẫn còn bị thương.

[00:19:30] Lẽ ra tôi không nên thu nợ của ngài.

[00:19:33] Nhưng mà cửa tiệm này...

[00:19:35] Cung Chưởng Quỹ,

[00:19:37] ngài không nói tôi cũng biết.

[00:19:40] Dù kiếm được bạc,

[00:19:42] cửa hàng đồ cổ cũng không lúc nào có tiền dư dả.

[00:19:45] Làm nghề đồ cổ này,

[00:19:47] tiền càng nhiều lại càng không đủ tiêu.

[00:19:49] Còn phải nhập hàng nữa.

[00:19:52] Nhanh lên chút.

[00:19:54] Sao bà không nhanh lên?

[00:19:56] Đến đây.

[00:19:57] Mấy hôm trước,

[00:20:00] khoản bạc đó, tôi bây giờ chưa xoay sở được.

[00:20:06] Thế này đi.

[00:20:07] Bốn ngày nữa, tôi nhất định sẽ mang đến cho ngài.

[00:20:11] Cả vốn lẫn lãi, không thiếu một xu.

[00:20:13] Nhanh lên.

[00:20:14] Cậu nói cho tôi biết rốt cuộc là chuyện gì?

[00:20:19] Được, chuyện này giao cho tôi. Mời ngài.

[00:20:23] Thật ra nói với ngài,

[00:20:24] bây giờ người khác còn đang nợ tiền tôi.

[00:20:27] Mao Tài mấy hôm nay đi đâu?

[00:20:28] Nó đi đòi nợ đấy.

[00:20:30] Mao Tài? Đi đòi nợ?

[00:20:34] Ngài nói như vậy rồi, tôi không nói gì nữa.

[00:20:36] ...

[00:20:38] Bây giờ ấy à, người nợ tiền thì nhiều.

[00:20:42] Người nợ tiền mới là chủ nợ đấy.

[00:20:53] Cung Chưởng Quỹ.

[00:20:55] Chưởng quỹ.

[00:20:56] Tôi vừa mới đến Diêm Nghiệp Ngân hàng vay tiền.

[00:21:01] Họ đồng ý cho chúng ta vay 5000 đồng,

[00:21:04] thế chấp cửa tiệm.

[00:21:08] Được, tôi đi đây.

[00:21:11] ...

[00:21:12] ...

[00:21:12] Cung Chưởng Quỹ!

[00:21:14] Cung Chưởng Quỹ!

[00:21:16] Lưu Chưởng Quỹ.

[00:21:19] Ngài dù là vay tiền hay là nợ tiền,

[00:21:24] tôi không nói gì nữa.

[00:21:27] Bốn ngày sau,

[00:21:29] tôi chờ ngài.

[00:21:32] Bốn ngày!

[00:21:35] Bốn ngày! Bốn ngày!

[00:21:41] Ngài xin dừng bước.

[00:21:46] Cung Chưởng Quỹ, ngài đi thong thả.

[00:22:03] Dượng, con...

[00:22:05] con vừa lại nói sai rồi.

[00:22:07] Con...

[00:22:08] Dượng, đây... con... con...

[00:22:10] Con...

[00:22:12] Con... Dượng ơi... con...

[00:22:17] Dượng ơi, con thật sự không biết mà... thật...

[00:22:24] Đồ phá gia chi tử nhà mày!

[00:22:27] Ngài đừng, đừng...

[00:22:29] Ta đánh chết ngươi! Ta... Ta đánh chết ngươi!

[00:22:34] Dượng! Dượng!

[00:22:36] Đừng đánh nữa!

[00:22:38] Ta đánh chết ngươi!

[00:22:42] Cậu đừng coi thường nghề ăn mày này.

[00:22:44] Bên trong có nhiều học vấn lắm đấy.

[00:22:48] Có không ít người ăn mày mà phát tài đâu.

[00:22:53] Không tin hôm nào dẫn cậu đến Hẻm Tháp Gạch xem thử.

[00:22:56] Có một vị đầu lĩnh ăn mày, sân nhà rất lớn.

[00:23:00] Riêng bà vợ bé đã cưới ba người.

[00:23:03] Ra ngoài cũng tiền hô hậu ủng.

[00:23:07] Dân giang hồ hay quan phủ đều phải nể mặt ông ta.

[00:23:14] Cái bang chủ là thủ lĩnh của ăn mày,

[00:23:14] chia làm Hoàng Can và Lam Can.

[00:23:17] Điển cố xuất phát từ thời Chu Nguyên Chương gây dựng giang sơn,

[00:23:20] từng được hai người ăn mày cứu mạng.

[00:23:23] Sau khi làm hoàng đế,

[00:23:24] muốn phong quan cho hai người ăn mày này,

[00:23:26] nhưng họ tự biết thân phận thấp hèn nên từ chối.

[00:23:29] Sau đó, vua ban cho mỗi người một cây gậy màu vàng và màu xanh,

[00:23:32] từ đó chia thành hai môn phái Hoàng, Lam.

[00:23:37] Ăn xin còn chia làm "xin văn" và "xin võ".

[00:23:40] "Xin văn" là những người cậu thường thấy như bà già, trẻ nhỏ,

[00:23:44] cầm cái bát,

[00:23:45] ngài cho thì cho, không cho thì thôi.

[00:23:49] Hoặc là như thế này, cậu xem.

[00:23:54] Đây là gì? Giả mù.

[00:23:59] Họ thực sự nghèo, chỉ để xin miếng ăn.

[00:24:05] "Xin võ" thì khác rồi.

[00:24:06] Họ đang đi trên đường,

[00:24:08] cậu vừa đụng phải họ một cái,

[00:24:09] "bụp", họ nằm lăn ra đất không dậy nữa.

[00:24:12] Sùi bọt mép, co giật.

[00:24:14] Hoặc là cầm dao đuổi theo cậu.

[00:24:16] "Giết người!"

[00:24:17] Không giết người thì tự giết mình.

[00:24:21] Tự rạch thịt mình,

[00:24:23] đuổi theo đòi tiền cậu.

[00:24:25] Đây chẳng phải là ăn vạ sao?

[00:24:27] Không ăn vạ thì ăn của ai?

[00:24:30] Loại "xin võ" này không phải để xin ăn uống nữa rồi.

[00:24:34] Họ xin tiền về nhà có thể xây nhà.

[00:24:38] Vậy chúng ta "xin văn" hay "xin võ"?

[00:24:41] Chúng ta ấy à?

[00:24:42] Vừa không "xin văn", vừa không "xin võ". Chúng ta "xin bừa".

[00:24:50] Mao công tử, ngài sao lại vội đi vậy?

[00:24:53] Còn không đi, má má của cô sắp đến rồi đó.

[00:24:56] Bà ấy đến thì sợ gì?

[00:25:01] Hôm nay tôi không tiện, ra ngoài quên mang bạc.

[00:25:05] Tôi... tốt nhất là đi trước thôi.

[00:25:07] Không sợ.

[00:25:08] Trong đôi giày thêu đó của thiếp,

[00:25:10] còn có ngân phiếu hai trăm lạng bạc trắng đó.

[00:25:25] Má má.

[00:25:26] Chào buổi sáng.

[00:25:27] Đang định gửi ngân phiếu cho người đây.

[00:25:30] Không dám làm phiền ngài ra tay rồi.

[00:25:32] Nói cho cậu biết, Mao đại công tử,

[00:25:34] nơi chúng tôi mở không phải là trại phát cháo từ thiện đâu.

[00:25:37] Để cậu tùy ý múc bên trái một muỗng, bên phải một muỗng.

[00:25:40] Chỗ chúng tôi là nơi làm ăn đàng hoàng có giấy phép của quan phủ.

[00:25:43] Cậu xem những vị gia đến đây,

[00:25:45] người nào không phải là thương gia lớn, quan lớn quyền quý chứ?

[00:25:49] Thật sự chưa từng thấy ai như cậu,

[00:25:52] ăn vụng mà không chùi mép thế này.

[00:25:56] Tôi nói cho cậu biết, Mao đại công tử à,

[00:25:57] phần này không tính là của cậu đâu.

[00:26:00] Có bạc thì vẫn phải trả bạc.

[00:26:02] Không có bạc thì tôi báo quan bắt cậu.

[00:26:04] Má má,

[00:26:05] người cứ để cậu ấy đi trước đi.

[00:26:07] Cậu ấy không phải không có tiền.

[00:26:08] Hai mươi đồng bạc trắng mấy hôm trước không phải đều tiêu hết rồi sao?

[00:26:12] Hôm nay cậu ấy đến vội nên không mang. Đúng, đúng.

[00:26:14] Người cứ để cậu ấy đi trước đi.

[00:26:16] Con bé ranh này, đừng có chen miệng vào!

[00:26:18] Từng miếng ăn nuôi mày lớn phải không?

[00:26:22] Đang lúc mày phải kiếm tiền trả nợ,

[00:26:24] sao lại học được cái thói bao trai rồi hả?

[00:26:26] Nó không có tiền thì mày trả!

[00:26:29] Trên đời này lại thật sự có kỹ nữ si tình như vậy sao?

[00:26:32] Tao đánh chết mày!

[00:26:33] Đừng mà! Người không được đánh cô ấy!

[00:26:35] Nếu người đánh cô ấy, tôi... Ngươi làm sao?

[00:26:39] Tôi quyết không đồng ý!

[00:26:43] Sáng sớm tinh mơ thế này,

[00:26:44]

[00:26:46]

[00:26:48] Tôi không động đến nó. Được thôi.

[00:26:50] Đợi cậu kiếm đủ tiền chuộc Thu Nguyệt ra,

[00:26:53] đến lúc đó nói những lời này cũng không muộn.

[00:26:56] Tốt! Tôi đi tìm tiền ngay đây!

[00:27:02] Đời này không chuộc được Thu Nguyệt ra,

[00:27:05] tôi chính là Trần Thế Mỹ,

[00:27:07] bị đao phủ chém đầu!

[00:27:11] Trần Thế Mỹ còn là phò mã đấy. Cậu cũng xứng sao?

[00:27:18] Thứ gì đâu không!

[00:27:25] Cửa kỹ viện coi trọng tiền tài nhất.

[00:27:26] Có tiền là ông chủ, không tiền là cái đế giày.

[00:27:30] Nói đạp là đạp.

[00:27:32] Hai mươi đồng bạc trắng mấy hôm trước tôi đều tiêu hết rồi.

[00:27:38] Bà cứ chờ xem.

[00:27:42] Tôi không chuộc Thu Nguyệt ra được, tôi sống uổng kiếp người!

[00:27:49] Mẹ kiếp nhà ngươi!

[00:27:53] Thứ gì đâu không!

[00:27:57] Chưởng quỹ ngài phát tài, mấy anh em chúng tôi tìm đến ngài.

[00:28:01] Chưởng quỹ ngài làm phúc,

[00:28:03] cho mấy anh em chúng tôi ăn no.

[00:28:04] Cậu đi nhanh lên!

[00:28:08] Cậu đứng đây làm gì? Đi xin đi chứ! Nhanh lên!

[00:28:13] Ngài cho chút đi, chưởng quỹ.

[00:28:15] Ngài phát tài, ngài cát tường.

[00:28:17] Vào là phải xin ngay, không thể đứng không được.

[00:28:19] Đừng lấy nữa!

[00:28:21] Đừng đến nữa!

[00:28:23] Ngài cho chút đi.

[00:28:34] Ăn đi. Đồ xin được ăn cũng ngon như thường.

[00:28:37] Cậu đừng nhìn nữa, ăn đi. Mau ăn đi.

[00:28:42] Nghe nói ở chợ La Mã có tiệm mới khai trương.

[00:28:44] Chúng ta cùng đến chúc mừng, chung vui chung vui.

[00:28:47] Thế nào? Đi thôi! Nhanh!

[00:29:11] Đi bên này, bên này!

[00:29:15] Chưởng quỹ ngài phát đại tài! Ngài phát tài!

[00:29:19] Đi đi đi đi!

[00:29:30] Cút, cút!

[00:29:49] Ban đầu sao cứ nhất quyết phải đến Bắc Kinh làm gì?

[00:29:55] Nông dân.

[00:29:57] Nông dân mà rời xa ruộng đất,

[00:29:59] chẳng phải chính là thế này sao?

[00:30:02] Nhặt tiền rơi trên đất, xin cơm thừa của người khác.

[00:30:07] Ai cũng tưởng trong thành Bắc Kinh đầy rẫy tiền bạc.

[00:30:11] Cậu cũng đến, hắn cũng đến.

[00:30:18] Đến rồi,

[00:30:19] vì mạng sống,

[00:30:20] ngay cả mặt mũi cũng không cần nữa.

[00:30:23] Về nhà?

[00:30:25] Đất đai mất rồi.

[00:30:28] Muốn về cũng khó.

[00:30:58] Tôi làm mất mặt tổ tông.

[00:31:01] Tôi cũng vậy.

[00:31:03] Tôi cũng là người đọc sách thánh hiền.

[00:31:09] Tôi biết.

[00:31:11] Quân tử than nghèo sao?

[00:31:15] Tôi biết.

[00:31:17] Tôi thà chết còn hơn!

[00:31:25] Đúng là hảo hán!

[00:31:28] Ta là người đọc sách thánh hiền!

[00:31:31] Mau thưởng tiền cho hắn!

[00:31:33] Có khí phách!

[00:31:37] Nhận đi!

[00:31:38] Ta không cần các người cho tiền!

[00:31:38] Ta muốn các người...

[00:31:39] Ta có lỗi với tổ tông!

[00:31:50] Đúng là hảo hán!

[00:32:14] Đi nước này.

[00:32:16] Nhẹ thôi, nhẹ thôi.

[00:32:17] Đến lượt ngươi rồi.

[00:32:19] Đi vào giữa đi.

[00:32:21] Ngươi đi đâu ta cũng ăn ngươi.

[00:32:23] Ngươi đi... đi nước này là sao?

[00:32:26] Thấy chưa? Ăn ngươi rồi.

[00:32:29] Ngươi chơi dở quá.

[00:32:30] Ngươi... ta không cho ăn đấy! Sao nào?

[00:32:31] Có giỏi thì chơi tiếp đi.

[00:32:50] Đi... đi nước này... không đi nữa! Không đi nữa!

[00:32:57] Thấy chưa? Lại ăn ngươi một quân. Nước này của ta dở quá.

[00:33:03] Được. Để hắn ăn một quân.

[00:33:22] Người chết không thể sống lại.

[00:33:25] Lời này trước đây tôi từng khuyên người khác.

[00:33:28]

[00:33:34] Hôm nay rơi vào người mình,

[00:33:37] lại không thông suốt được nữa.

[00:33:41] Xem ra lời nói đa phần là để nói cho người khác nghe.

[00:33:48] Cha sắp mất mà con không thể đưa tang.

[00:33:51] Con không thể tận hiếu.

[00:33:54] Con ngay cả một lời cũng không thể nói với cha.

[00:34:09] Ta đem cái áo mã quái thêu Tô Châu này đi cầm.

[00:34:12] Ta đổi lấy mấy cân rượu, mấy cân thịt bò ăn.

[00:34:15] Bối Lặc gia! Bối Lặc gia!

[00:34:16] Trời trở lạnh rồi, không thể không có áo mặc được.

[00:34:19] Thịt bò gì chứ?

[00:34:20] Cái này cũng chẳng cầm được bao nhiêu.

[00:34:21] Đi đi, cai ngục! Bối Lặc gia! Bối Lặc gia!

[00:34:26] Cai ngục!

[00:34:27] Lại đây, lại đây!

[00:34:29] Phiền ông mang cái áo này đi cầm.

[00:34:32] Đến Nguyệt Thịnh Trai mua mấy cân rượu, lấy mấy cân thịt bò về đây.

[00:34:36] Các vị!

[00:34:38] Muốn uống rượu không?

[00:34:39] Muốn!

[00:34:40] Muốn ăn thịt không?

[00:34:41] Muốn! Muốn ăn!

[00:34:42] Tốt! Vậy thì cùng ta lạy về phía Tây,

[00:34:45]

[00:34:47] Được, được! Tốt! Tốt!

[00:34:51] Đi, đi!

[00:34:53] Ta nói này, các người từng người một lạy thật đấy à?

[00:34:57] Xem cái bộ dạng hèn hạ của các người kìa.

[00:35:05] Đến, đến.

[00:35:06] Gia, ngài có lạnh không ạ?

[00:35:08] Không sao đâu.

[00:35:10] Đi vòng quanh là được.

[00:35:13] Sao thế? Cùng chơi à?

[00:35:14] Không biết ạ, chúng tôi...

[00:35:15] chưa học qua.

[00:35:18] Nào, phàm là ai đã xem kịch, xem qua đại võ sinh,

[00:35:21] đều đi vòng quanh theo ta.

[00:35:23] Đi vòng quanh.

[00:35:24] Xem này!

[00:35:25] Tay này nắm thành quyền, nắm chặt vào.

[00:35:30] Tay kia vén vạt áo dài lên.

[00:35:35] Nghe này!

[00:35:46] Sao thế?

[00:35:49] Hát kịch lớn!

[00:36:01] Thú vị!

[00:36:06] Hay! Hay!

[00:36:07] Mấy kẻ vui trong nghèo khó này, vui trong nghèo khó.

[00:36:14] Cha, người đi thanh thản!

[00:36:19] Rượu Liên Hoa Bạch.

[00:36:21] Thịt bò đây!

[00:36:27] Tiểu Thôi vẫn chưa bán được hàng à?

[00:36:30] Chưởng quỹ.

[00:36:31] Chưa ạ.

[00:36:32] Dọn dẹp gọn gàng mấy cũng vô dụng.

[00:36:37] Người mua đồ không phải a hoàn thì cũng là ma ma già.

[00:36:41] Tiểu thư, phu nhân không ra ngoài.

[00:36:45] Lần trước tôi nói với cậu chuyện đó đã làm chưa?

[00:36:48] Chuyện gì ạ?

[00:36:50] Cậu nhóc này!

[00:36:51] Chuyện của Xuân Hiệt đó à?

[00:36:54] Chưa ạ. Để tôi nghĩ thêm đã.

[00:36:57] Nghĩ thêm đi. Nghĩ kỹ vào.

[00:37:00] Nghĩ kỹ vào.

[00:37:02] Đi, đi.

[00:37:03] Đi đây, chưởng quỹ.

[00:37:23] Năm đó Nữ Oa tạo ra con người chúng ta,

[00:37:25] đã tạo ra một nam một nữ.

[00:37:28] Là dùng loại đất sét khác nhau,

[00:37:30] hay là bỏ ra ít công sức hơn?

[00:37:34] Sao mà sống trên đời này,

[00:37:35] đàn ông lại mạnh hơn đàn bà chứ?

[00:37:39] Chỗ nào cũng mạnh. Thể chất mạnh, sức lực mạnh.

[00:37:44] Trái tim cũng mạnh nữa.

[00:37:46] Lúc nên khóc thì không khóc.

[00:37:49] Lúc nên nhớ thì cũng chẳng nhớ.

[00:37:57] Phùng Ma,

[00:37:58] ông chủ chắc phải ba tháng rồi không lên kinh thành nhỉ?

[00:38:02] Chẳng phải là ba tháng rồi sao.

[00:38:08] Thực ra, năm đó tôi từ Thanh Ngâm tiểu ban hoàn lương,

[00:38:12] đi theo ông ấy,

[00:38:14] đã biết ông ấy có gia đình vợ con,

[00:38:17] ở Dương Châu còn có cả một đại gia đình.

[00:38:23] Bà cả, bà hai bà ba,

[00:38:25] cộng lại đã có bốn người rồi.

[00:38:28] Nhưng tôi không ngờ,

[00:38:30] ông ấy để tôi ở kinh thành này,

[00:38:34] rồi không đưa về nhà nữa.

[00:38:39] Lấy chồng sống qua ngày.

[00:38:42] Lấy về một năm cũng không gặp được người ta hai lần.

[00:38:46] Cuộc sống này còn ra dáng cuộc sống nữa không?

[00:38:51] Lúc còn ở Thanh Ngâm tiểu ban ấy à,

[00:38:54] náo nhiệt thì náo nhiệt thật,

[00:38:56] ngày nào không phải là tiệc trà,

[00:38:58] thì cũng là được gọi đi ăn uống bên ngoài.

[00:39:01] Nhưng không ngày nào không muốn hoàn lương.

[00:39:07] Những ngày đó khổ lắm.

[00:39:08] Lúc đó tôi vẫn còn là gái tân chỉ bán tiếng hát không bán thân.

[00:39:12] Nhìn những vị khách già bảy tám mươi tuổi,

[00:39:14] mặt khỉ bụng phệ kia,

[00:39:17] tôi đã thấy buồn nôn rồi.

[00:39:18] Những chị em của tôi,

[00:39:21] ngày nào cũng phải gượng cười tiếp khách.

[00:39:24] Có người chưa đến ba mươi,

[00:39:26] mà mặt đã già như cái bẹ rau cải rồi.

[00:39:30] Người thì bệnh, người thì chết.

[00:39:35] Nhìn họ, tôi thấy mình chẳng có đường sống.

[00:39:42] Gặp được ông chủ, tôi vẫn còn là lần đầu.

[00:39:48] Ông ấy có chút kinh ngạc, rồi thích tôi luôn.

[00:39:54] Nói với tôi sẽ đưa tôi về Dương Châu.

[00:39:58] Từ nhỏ tôi đã muốn về Dương Châu rồi.

[00:40:01] Tôi nhớ hình như mình từ đó ra đi.

[00:40:06] Một con thuyền ban đêm đưa tôi đi,

[00:40:08] rời xa cái ao tôi chăn vịt.

[00:40:12] Chú tôi lén đưa tôi đi, nói là ra ngoài chơi,

[00:40:16] ra ngoài sẽ có cuộc sống tốt đẹp.

[00:40:20] Tôi mới bảy tuổi,

[00:40:23] ông ta đã bán tôi đi rồi.

[00:40:27] Thân thích gì chứ? Còn thua cả hổ sói.

[00:40:40] Theo ông chủ,

[00:40:42] còn tưởng thật sự có thể về Dương Châu,

[00:40:48] về tìm cha mẹ.

[00:40:50] Nhưng cuối cùng vẫn không về được.

[00:40:55] Ở đây giữ căn nhà trống,

[00:40:58] làm đồ chơi cho người ta.

[00:41:00] Thật không biết kiếp trước tôi đã tạo nghiệp gì

[00:41:07] mà bị phạt thế này.

[00:41:12] Phùng Ma, bà không nghe tôi nói đấy à?

[00:41:16] Nghe chứ, nghe chứ.

[00:41:19] Chẳng phải đang nghe đây sao.

[00:41:21] Mấy hôm nay bà có hơi lơ đãng đấy nhé.

[00:41:26] Chẳng phải ngài nói về người bán đồ chơi ở Dương Châu sao?

[00:41:32] Cái gì?

[00:41:36] Bán hoa thúy đây!

[00:41:42] Bán hoa thúy đây! Hoa thúy bán đây!

[00:41:45] Phùng Ma, chúng ta không mua hoa thúy.

[00:41:51] Tôi không phải mua hoa.

[00:41:54] Lần trước có chút chuyện, quên dặn dò anh ta rồi.

[00:41:57] Tôi đi nói với anh ta một tiếng.

[00:41:58] Bà quay lại đây.

[00:41:59] Bánh chẻo ngon thế này còn mấy cái nữa là gói xong rồi.

[00:42:03] Lại còn phải qua tay lần nữa sao? Gói xong bánh chẻo đã.

[00:42:06] Bán hoa thúy đây!

[00:42:24] Bán hoa thúy đây! Ngài mua một đoá đi ạ!

[00:42:32] Đợi chút.

[00:42:34] Hoa trong sân lớn mấy hôm rồi chưa tưới nước.

[00:42:37] Hôm nay trời đẹp, bà đi tưới chút nước đi.

[00:42:43] Biết rồi ạ.

[00:43:01] Bán hoa thúy đây!

[00:43:47] Hôm nay trời đẹp thật đấy.

[00:43:50] Nắng cũng đẹp nữa.

[00:43:58] Phùng Ma, sao bà lại khóc?

[00:44:06] Nhìn hoa đẹp lại nghĩ đến số mình khổ,

[00:44:10] nên khóc thôi.

[00:44:11] -Nên khóc thôi.

[00:44:12] Có phải oán tôi không cho bà ra ngoài không?

[00:44:16] Đâu dám ạ.

[00:44:16] ...

[00:44:17] Tôi là một ma ma già,

[00:44:19] chẳng phải phải nghe lời chủ tử sao?

[00:44:23] Tốt. Nếu bà thật sự nghe lời tôi, tôi sẽ nói bà vài câu.

[00:44:29] Cứ suốt ngày lân la đến gánh hàng hoa thúy.

[00:44:33] Để hàng xóm láng giềng nhìn thấy, cười chê.

[00:44:36] Đều biết trong sân này chỉ có hai người phụ nữ sống.

[00:44:40] Không nghĩ là bà thì cũng nghĩ là tôi giở trò mờ ám,

[00:44:44] tương tư rồi.

[00:44:46] Tôi đâu có ý đó.

[00:44:50] Tôi là nhìn anh ta,

[00:44:52] giống em trai ở quê của tôi.

[00:44:55] Phu nhân cũng biết đấy,

[00:44:58] đời tôi số khổ,

[00:45:01] cũng chẳng có người thân nào để mà thương nhớ,

[00:45:03] ngoài một đứa em trai.

[00:45:09] Lời này của ngài cũng nói hơi quá rồi đấy.

[00:45:12] ...

[00:45:14] Nếu ngài không cho tôi ra ngoài,

[00:45:16] tôi sẽ không ra ngoài nữa.

[00:45:21] Làm gì có chuyện phu nhân chưa tương tư,

[00:45:24] mà ma ma già chúng tôi lại tương tư trước chứ?

[00:45:36] Có luộc bánh chẻo không?

[00:45:38] Luộc.

[00:45:39] Tập 3.

[00:45:40] Hết tập 3.

[00:46:21] Để trái tim lưu luyến

[00:46:23] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:46:28] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:46:32] Để tình yêu mãi mãi

[00:46:34] Để tình yêu mãi mãi

[00:46:42] Để niềm vui dừng lại, cảm giác mãi mãi tuổi trẻ của bạn

[00:47:00] Đến gần bầu trời của bạn

[00:47:05] Để ánh dương vuốt ve

[00:47:07] Gương mặt say đắm của bạn

[00:47:09] Gương mặt say đắm của bạn

[00:47:33] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:34] Để tình yêu mãi mãi


 0 Comments sort   Sorteer op


Volgende