下一个

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 6-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

4 意见· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 订户
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

显示更多

[00:00:15] Trái tim người phàm rung động

[00:00:19] Đến đi đa phần là những kẻ si tình

[00:00:26] Ngủ chẳng biết nơi đâu

[00:00:30] Tỉnh chẳng hiểu đường về

[00:00:34] Đều là những kẻ hồ đồ

[00:00:41] Trời không chiều lòng người

[00:00:45] Người không thuận lòng mình

[00:00:45] Người không thuận lòng mình

[00:00:46] Người không thuận lòng mình

[00:00:48] Cần gì phải định nghĩa

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Tâm si tâm phàm ắt sẽ có

[00:01:02] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:06] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:13] Tâm si tâm phàm ắt sẽ có

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:26] Lương tâm quý

[00:01:28] Lương tâm quý giá nhất

[00:01:55] Mao sư huynh!

[00:01:57] Mao sư huynh!

[00:01:59] Mao sư huynh!

[00:02:01] Dậy đi!

[00:02:03] Dậy đi!

[00:02:08] Mao sư huynh!

[00:02:10] Men san hô là gì chứ?

[00:02:13] Mấy giờ rồi còn thắp đèn đọc sách thế này?

[00:02:19] Đây chính là men san hô, cậu không nhìn ra à?

[00:02:26] Thi Trạng nguyên cũng không ai liều mạng như cậu.

[00:02:30] Với lại, chúng ta làm nghề đồ cổ.

[00:02:34] Có mắt nhìn là được rồi.

[00:02:37] Đọc sách thì có ích gì chứ?

[00:02:39] Thời buổi "trong sách có nhà vàng" qua lâu rồi.

[00:02:43] Nghe nói vị Trạng nguyên cuối cùng của Đại Thanh,

[00:02:48] cũng phải đi khắp nơi "điểm chủ" cho người ta để kiếm sống.

[00:02:52] "Điểm chủ" là gì?

[00:02:56] Cậu mang cái bô lại đây cho tôi, tôi sẽ nói cho.

[00:03:07] Tiện tay cầm luôn đi, đỡ phải xuống giường. Sướng nhé!

[00:03:21] "Điểm chủ" là gì, huynh nói mau đi!

[00:03:25] Mang về chỗ cũ cho tôi.

[00:03:31] Điểm chủ,

[00:03:33] nghĩa là nhà nào đó muốn cúng tế tổ tiên,

[00:03:37] phải lập bài vị. Chữ trên bài vị nhờ ai viết cũng được,

[00:03:41] nhưng chữ Chủ trên bài vị đó, cái dấu chấm ở trên cùng ấy,

[00:03:46] nhất định phải đợi người học vấn cao, có danh vị đến điểm.

[00:03:52] Các chữ khác đều viết xong rồi,

[00:03:54] đợi đến ngày cúng tổ tiên, mời vị tiên sinh đó đến,

[00:03:59] nhờ ông ấy điểm dấu chấm của chữ Chủ này. Đó gọi là điểm chủ.

[00:04:05] Chữ Chủ nào cơ?

[00:04:08] Nói nãy giờ mà cậu không biết à?

[00:04:11] Cậu đúng là đồ ngốc.

[00:04:14] Chỉ điểm một dấu chấm như vậy, ông ta sống nổi sao?

[00:04:19] Cậu điểm mười dấu chấm cũng không sống nổi đâu.

[00:04:22] Người ta là Trạng nguyên, không cần nhiều, một năm điểm một dấu chấm,

[00:04:27] vẫn sống tốt.

[00:04:28] Sống tốt.

[00:04:29] Điểm một dấu chấm được mười cây vàng.

[00:04:32] Mười cây là bao nhiêu? Một trăm lạng vàng.

[00:04:36] Ôi trời! Cắn một cái là lún.

[00:04:38] Sao ông ta điểm một dấu chấm lại kiếm được nhiều tiền thế?

[00:04:41] Người ta là Trạng nguyên, mười năm đèn sách mới có được.

[00:04:44] Thiên hạ bao nhiêu kẻ sĩ,

[00:04:46] Trạng nguyên chỉ có một mình ông ta, sao không đáng tiền?

[00:04:51] Ông ta đọc sách gì vậy?

[00:04:52] Cậu giả ngốc hay thật sự không hiểu?

[00:04:55] Đương nhiên là sách của Khổng Thánh Nhân rồi.

[00:04:58] Thế mới đúng chứ. Thánh nhân đã nói:

[00:05:01] "Phú dữ quý thị nhân chi sở dục dã,"

[00:05:06] "bất dĩ kỳ đạo đắc chi, bất xử dã." (Giàu và sang là điều ai cũng muốn, không dùng đạo lý mà có được thì không ở.)

[00:05:10] Ông ta dù là Trạng nguyên cũng vô dụng thôi.

[00:05:13] Luận Ngữ còn chưa đọc hiểu.

[00:05:16] Khổng Thánh Nhân là người xưa rồi.

[00:05:18] Nếu ngài ấy còn sống,

[00:05:20] đừng nói là cho ông ta làm Trạng nguyên,

[00:05:22] e rằng ngay cả danh phận kẻ sĩ cũng không cho.

[00:05:26] Lại nữa rồi, lại nữa rồi.

[00:05:28] Xem ra cậu cũng đọc được hai ngày rưỡi Luận Ngữ rồi.

[00:05:31] Có ích gì chứ?

[00:05:33] Ngay cả men san hô cũng không hiểu.

[00:05:35] Càng đọc càng ngốc.

[00:05:38] "Tri chi vi tri chi, bất tri vi bất tri," (Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết,)

[00:05:42] "thị tri dã." (thế mới là biết.)

[00:05:44] Thôi thôi, cậu đừng "biết" nữa. Tôi phải ngủ đây.

[00:05:47] Thổi đèn đi.

[00:05:50] Muộn thế này rồi cậu không mệt à?

[00:05:52] ...

[00:05:53] Mai cậu dậy sớm, gánh nước, quét đường,

[00:05:56] nấu cơm, đổ bô, bày hàng cho gọn gàng.

[00:05:59] Rồi tôi sẽ nói cho cậu biết men san hô là gì.

[00:06:12] Trên lầu dưới lầu đều có,

[00:06:13] tự xem đi.

[00:06:21] Xem gì đây, Lưu chưởng quỹ?

[00:06:24] Xem cái này thế nào, Lưu chưởng quỹ?

[00:06:27] Ngọc này là ngọc nhuộm.

[00:06:32] Lưu chưởng quỹ, có thứ gì qua mắt được ngài chứ?

[00:06:35] Lưu chưởng quỹ!

[00:06:43] Ngài xem này.

[00:06:49] Xem cái đĩa này đi.

[00:06:51] Đĩa thì cũng không tệ.

[00:06:54] Biết không?

[00:06:58] Đồ không tệ.

[00:07:07] Lưu chưởng quỹ, chào ngài.

[00:07:11] Mấy hôm nay không thấy ngài đâu.

[00:07:13] Không có khách thì đứng đây cũng như khúc gỗ thôi.

[00:07:16] Ngài không có khách, ai tin chứ?

[00:07:18] ...

[00:07:19] Không có khách mà còn nhận thêm đồ đệ.

[00:07:22] Nghèo thì cùng nghèo, cho vui thôi mà.

[00:07:26] Lưu lão bản,

[00:07:27] đây chính là người đã trả lại cái đồ rửa bút cho ngài phải không?

[00:07:30] Sao thế? Đều nghe cả rồi à?

[00:07:31] Nghe rồi.

[00:07:32] Đây là chuyện tốt, lan truyền đi càng hay.

[00:07:35] Lưu lão bản, đồ đã mang đến chưa?

[00:07:38] Đồ thì chưa mang, nhưng người thì tôi mang đến rồi.

[00:07:40] Có rảnh thì đến tiệm xem nhé. Được được.

[00:07:42] Xem đồ sứ thanh hoa này, trước xem miệng rồi xem đáy.

[00:07:54] Xem này.

[00:07:54] Đồ tốt.

[00:08:02] Chưởng quỹ, tôi qua bên kia xem được không ạ?

[00:08:05] Được, được, đi dạo đi.

[00:08:09] Lưu chưởng quỹ.

[00:08:10] Đến ngồi đi.

[00:08:15] Ngài đang uống trà à?

[00:08:18] Thế nào? Có món nào vừa mắt không,

[00:08:20] đồ vật ấy?

[00:08:22] Hai ngày rồi, không có món nào tốt cả.

[00:08:27] Cái này, tốt lắm.

[00:08:30] Tốt rồi, tốt rồi.

[00:08:35] Vẫn là do tâm bệnh gây ra.

[00:08:38] Tôi nghe nói đồ đã về hết rồi? Về rồi.

[00:08:43] Thấy không, cậu nhóc đang ngồi xổm đằng kia, đồ đệ mới.

[00:08:50] Chưởng quỹ, cái này gọi là lò dân gian phải không?

[00:08:52] Đúng vậy, mắt nhìn của ngài không tồi.

[00:08:57] Trông có vẻ không lanh lợi lắm. Cứng đầu.

[00:09:04] Có học được hay không là tùy vào cậu ta thôi.

[00:09:09] Phải, phải.

[00:09:12] Món đồ kia của ngài, đều chuẩn bị bán rồi chứ?

[00:09:17] Vốn dĩ là tìm cho nhà Đốc quân Nghê ở An Huy.

[00:09:20] Đã gửi thư đi rồi.

[00:09:24] Nhà họ Nghê là bá vương cũ ở tỉnh An Huy.

[00:09:28] Gia sản vô số. Chỉ cần ông ta thích,

[00:09:33] số tiền này, tôi nhất định khiến ông ta tiêu thoải mái.

[00:09:36] Đương nhiên rồi.

[00:09:46] Bức tranh đó, lúc khác tôi gửi qua cho ngài.

[00:09:52] Để ở chỗ ngài thêm mấy ngày nữa cũng được.

[00:09:54] Đồ tốt là thế đấy.

[00:09:57] Lấy thì nhanh, trả thì chậm.

[00:10:15] Ngũ lão bản.

[00:10:16] Lên đây.

[00:10:37] Đi.

[00:10:44] Thân thủ đẹp quá!

[00:10:48] Tiểu Thôi, nghe nói cậu từng làm ở gánh hát Tam Khánh?

[00:10:51] Để ngài chê cười rồi.

[00:10:53] Còn thân thủ gì nữa chứ.

[00:10:55] Ba năm không luyện, quên hết rồi.

[00:10:56] Các vị lão bản ở gánh Tam Khánh cậu đều quen cả chứ?

[00:11:00] Quen, đều quen cả.

[00:11:03] Có người gọi là chú, có người gọi là ông.

[00:11:05] Ngày nào cũng thấy họ hát, cũng không thấy gì đặc biệt.

[00:11:09] Tôi học vai võ, luyện từ nhỏ.

[00:11:12] Cũng chẳng nên cơm cháo gì.

[00:11:13] Vai võ, bây giờ vai võ không còn thịnh nữa.

[00:11:17] Vẫn phải nghe giọng hát.

[00:11:19] Chỉ vai võ thì không mấy ai xem.

[00:11:21] Nếu được như Dương Tiểu Lâu, Dương lão bản,

[00:11:24] vừa hát vai mặt đỏ, vừa múa thương trong vở "Khiêu hoạt xa",

[00:11:27] thì còn tạm được.

[00:11:31] Tôi nghe nói khi ông ấy làm phụng sự ở Thăng Bình Thự,

[00:11:34] Lão Phật Gia còn ban cho ông ấy một chiếc nhẫn ban chỉ ngọc phỉ thúy đấy.

[00:11:37] Lão Phật Gia còn ban cho ông ấy một chiếc nhẫn ban chỉ ngọc phỉ thúy đấy.

[00:11:38] Nói hôm đó hát vở "Quan Công vượt nghìn dặm".

[00:11:43] Hát xong, Lão Phật Gia vui lắm,

[00:11:46] bảo người dưới:

[00:11:49] "Tiểu Lâu hát ngày càng hay. Gọi đến đây ban thưởng."

[00:11:55] Dương Tiểu Lâu, Dương lão bản còn chưa kịp tẩy trang,

[00:11:59] đã quỳ xuống rồi. Ngài đoán xem sao?

[00:12:02] Lão Phật Gia đã chuẩn bị sẵn rồi.

[00:12:05] Từ trên tay tháo một chiếc nhẫn ban chỉ ra.

[00:12:08] Ngài nghĩ xem, không chuẩn bị sao được?

[00:12:11] Phụ nữ nào lại đeo nhẫn ban chỉ chứ?

[00:12:13] Chắc chắn là đã chuẩn bị sẵn từ trước.

[00:12:16] Lão Phật Gia nói:

[00:12:18] "Hát mệt rồi phải không? Ta thưởng cho ngươi một thứ."

[00:12:24] Dương Tiểu Lâu ngẩng lên nhìn, là một chiếc nhẫn ban chỉ.

[00:12:27] Vội vàng tạ ơn.

[00:12:29] Tạ ơn xong nhìn lại,

[00:12:32] Lão Phật Gia cầm đồ vật không buông tay.

[00:12:35] Ý là muốn tự tay đeo cho Dương lão bản.

[00:12:40] Dương lão bản nào dám chứ? Lại khấu đầu tạ ơn.

[00:12:45] Lão Phật Gia vẫn không buông tay.

[00:12:48] Vẫn nói "Qua đây ta đeo cho ngươi."

[00:12:54] Thử như thế này xem... Trời ạ!

[00:12:59] Dương lão bản vừa mới múa Thanh Long Yển Nguyệt Đao,

[00:13:03] lần này mồ hôi túa ra như tắm.

[00:13:08] Không dám ạ!

[00:13:09] Nam nữ thụ thụ bất thân mà.

[00:13:13] Để Thái hậu chạm tay đeo nhẫn,

[00:13:16] đây là tội khi quân đấy.

[00:13:19] Tội khi quân này không chỉ với Hoàng thượng đương triều,

[00:13:23] mà là Thái hậu, là Thái Thượng Hoàng đó.

[00:13:27] Việc này... ai dám chứ? Không ai dám cả.

[00:13:33] Cứ quỳ đó khấu đầu, không dám nhìn về phía trước.

[00:13:37] Lúc này, thái giám Lý Công Công nhìn ra.

[00:13:43] Vội vàng giảng hòa.

[00:13:45] "Lão Phật Gia, nô tài thay ngài ban thưởng."

[00:13:50] Nhận lấy nhẫn ban chỉ rồi đeo cho Dương lão bản.

[00:13:54] Thế này là thế nào chứ?

[00:13:56] Ông nói xem Lý Công Công này có mắt nhìn

[00:13:58] hay là không có mắt nhìn?

[00:14:00] Một chuyện tốt đẹp lại bị thái giám phá hỏng.

[00:14:03] Đúng là đồ không ra gì.

[00:14:04] Vốn dĩ đã không có "thứ đó" rồi.

[00:14:09] Tiểu Thôi, chuyện tôi kể này có thật không?

[00:14:11] Tiểu Thôi, chuyện tôi kể này, có thật không?

[00:14:13] Đều truyền tai nhau như vậy. Tôi từng hỏi Dương lão bản,

[00:14:17] ông ấy không nói có, cũng không nói không.

[00:14:19] Nhưng trên tay ông ấy thật sự có một chiếc nhẫn ban chỉ ngọc phỉ thúy.

[00:14:23] Vậy thì dù có thật ông ấy cũng không dám thừa nhận.

[00:14:25] Cho ông ấy thêm lá gan cũng không dám.

[00:14:27] Đừng nói là các người hát xướng,

[00:14:29] vốn dĩ được các bà, các cô yêu thích.

[00:14:33] Con hát, con hát, vẽ mặt lên,

[00:14:35] là để cho người ta xem.

[00:14:37] Không cho người ta xem, thế chẳng thành cái mông à?

[00:14:44] Cái mông.

[00:14:50] Tránh ra!

[00:14:51] Ra đây!

[00:14:53] Tao nói mày làm gì thế hả?

[00:14:59] Mày dám vật tao?

[00:15:00] Mày đi hỏi thăm phía nam Lang Phường xem,

[00:15:02] có ai tên Nhị Thanh này không?

[00:15:05] Thứ gì vậy chứ?

[00:15:07] Kẻ bị gánh hát đuổi ra.

[00:15:10] Thằng nhóc này, hôm nay tao nhất định phải lột da mày!

[00:15:12] Được rồi, có thôi đi không?

[00:15:14] Nói qua nói lại là nổi nóng.

[00:15:16] Đây không phải là đang nói đùa sao? Uống rượu của cậu đi.

[00:15:25] Được.

[00:15:26] Mày chờ đấy!

[00:15:27] Tiểu Thôi, lại đây.

[00:15:30] Đi, đi, về phòng với tôi.

[00:15:33] Đi, đi.

[00:15:34] Đi, đi. ...

[00:15:35] Thằng nhóc, mày chờ đấy! ...

[00:15:36] Về phòng đi, về phòng nói chuyện.

[00:15:41] Đừng chấp nhặt với bọn họ.

[00:15:42] Đã nói là sẽ mua chút đồ cho ngài.

[00:15:43] Đều là lớn lên ở quán trọ tạp nham, thiếu dạy dỗ.

[00:15:45] Cậu không giống bọn họ.

[00:15:49] Chưởng quỹ, cảm ơn ngài mấy hôm trước

[00:15:52] đã chỉ đường cho tôi.

[00:15:57] Được rồi, được rồi.

[00:15:58] Hộp thuốc lá này, hộp thuốc này ngài hút tạm.

[00:16:01] Ngài cầm đi.

[00:16:02] Khách sáo quá rồi.

[00:16:03] Thôi được, tôi nhận.

[00:16:06] Buôn bán vẫn ổn chứ? Vẫn được ạ.

[00:16:11] Tôi nói cho cậu biết nhé, bán loại đồ này,

[00:16:13] triều đại nào cũng là phạm pháp.

[00:16:16] Xảy ra chuyện là phải ngồi tù đấy.

[00:16:19] Cậu nên đến khu Bát Đại Hồ Đồng nhiều hơn.

[00:16:22] Nó vốn là thứ hạ lưu,

[00:16:23] bán cho họ cũng chẳng sao cả.

[00:16:27] Những nhà quyền quý cao sang ấy, cậu tuyệt đối đừng đến.

[00:16:30] Đừng tùy tiện mang đồ ra.

[00:16:33] Bất kể có xảy ra chuyện hay không, đều không tốt.

[00:16:36] Cậu nghĩ xem, dù người mua giữ lại đồ,

[00:16:40] thì chẳng phải cũng hại con em nhà lành sao?

[00:16:45] Tôi nhớ rồi ạ.

[00:16:47] Bình thường tôi không mang ra, xấu hổ lắm.

[00:16:51] Bán cho ai, không bán cho ai, trong lòng tôi biết rõ.

[00:16:55] Qua một thời gian nữa, cậu vẫn nên quay lại giới sân khấu đi.

[00:16:58] Miếng cơm này không phải là kế lâu dài đâu.

[00:17:05] Tôi cũng muốn lắm chứ.

[00:17:08] Thôi được, vậy cứ tạm ở chỗ tôi đã.

[00:17:15] Mỗi người có nỗi khổ riêng mà.

[00:17:52] Mình còn phải chạy vặt gánh hàng ở đây,

[00:17:55] thế mà một tên nhà quê đã vào làm học việc ở tiệm lớn rồi.

[00:17:59] Tôi không tin mình không có lúc đổi vận.

[00:18:20] Chuyện của Kim gia, ngài nhất định phải nhớ giúp nhé.

[00:18:24] Cô đến tìm tôi là vì ông ấy à?

[00:18:30] Cũng vì... cũng không phải.

[00:18:33] Ban đầu là vì ông ấy.

[00:18:35] Bây giờ... không phải nữa rồi.

[00:18:43] Hai vị có mua hoa không ạ?

[00:18:45] Không cần đâu.

[00:18:48] Bán hoa cài tóc đây!

[00:18:52] Phùng tỷ!

[00:18:56] Sao mấy hôm nay cậu không qua?

[00:18:59] Tôi cứ tưởng cậu ốm.

[00:19:02] Đừng thấy Bắc Kinh lớn thế này,

[00:19:05] người như chúng ta không dám ốm đâu.

[00:19:08] Mấy hôm nay, chị không đến Thụy Phù Tường à?

[00:19:13] Tôi đến một lần rồi.

[00:19:15] Vải tây bán ở đó mịn lắm.

[00:19:20] Cậu cũng không đi xem à?

[00:19:22] Bình thường cũng không ra ngoài.

[00:19:23] Trong nhà không có đàn ông, đi đâu cũng không tiện.

[00:19:27] Cái áo này của chị mới may à? Đẹp thật đấy!

[00:19:34] Nếu cậu không bận thì vào nhà ngồi chơi.

[00:19:38] Tôi vừa nấu xong chè bạch quả, cậu vào nếm thử đi.

[00:19:44] Bận thì không bận.

[00:19:45] Chỉ là gánh hàng thế này, sợ không tiện.

[00:19:50] Đúng là đang gánh hàng.

[00:19:54] Hay là cậu cứ gánh hàng vào trong sân trước,

[00:19:56] tiện tay gánh giúp tôi một gánh nước.

[00:19:59] Hôm nay không biết sao,

[00:20:00] người giao nước vẫn chưa đến.

[00:20:04] Được.

[00:20:11] Xem kìa!

[00:20:12] Chị xem kìa, xem kìa!

[00:20:14] Chị xem kìa, xem kìa!

[00:20:17] Từ xưa đến nay chưa từng thấy ai để người bán hoa cài tóc

[00:20:19] gánh hàng vào trong sân cả.

[00:20:21] Đúng thế.

[00:20:23] Nghe nói trong sân đó không có đàn ông ở, thật không có quy củ.

[00:20:27] Chẳng biết là phu nhân hay là người hầu già.

[00:20:31] Người xưa đã nói,

[00:20:32] "tam cô lục bà" tuyệt đối không được dính vào.

[00:20:34] Nào là bà cốt, bà mối, bà đỡ,

[00:20:36] ni cô, đạo cô, dính vào là có chuyện ngay.

[00:20:41] Tôi thấy ấy à, mấy bà hầu già, nha hoàn,

[00:20:43] cũng nên đề phòng.

[00:20:46]

[00:20:49] cô Hồng Nương trong "Tây Sương Ký",

[00:20:51] ai mà chẳng phải là người làm mối nối duyên?

[00:20:54] Phải.

[00:21:03] Sao lại ra rồi?

[00:21:05] Cậu ta... sao cậu ta đổi gánh rồi?

[00:21:08] Đi gánh nước rồi.

[00:21:10] Thế này thì hay rồi, gánh hoa đổi lấy gánh nước, lỗ vốn rồi.

[00:21:15] Ông nhà chị cũng không có nhà,

[00:21:17] vào phòng tôi ngồi một lát đi.

[00:21:19] Không tiện lắm nhỉ? Có gì mà không tiện.

[00:21:22] Qua ngồi một lát, rồi giúp tôi cắt cái đế giày.

[00:21:25] Đi thôi. Đi nào.

[00:21:31] ...

[00:21:31] ...

[00:21:32] ... ...

[00:21:33] ...

[00:21:34] Nhanh lên.

[00:21:37] Phùng má.

[00:21:39] Định ra ngoài à?

[00:21:42] Tôi ra ngoài một lát, chị trông cửa giúp nhé.

[00:22:06] Nhìn kìa, nhìn kìa!

[00:22:07] Xem mấy bước đi kia kìa, cứ như chạy vòng tròn trên sân khấu ấy.

[00:22:11] Đừng nhìn tôi, tôi ở con phố này hơn bốn mươi năm rồi,

[00:22:15] thật sự chưa thấy người bán hoa cài tóc nào nhanh nhẹn như vậy.

[00:22:19] Thanh niên tốt thật đấy. Haiz.

[00:22:23] Xem gì thế?

[00:22:24] Người đến gánh nước này càng phải đề phòng hơn.

[00:22:28] Chuyện xa không nói, nói ngay chuyện bây giờ thôi,

[00:22:31] trong thành Bắc Kinh, ở những giếng nước đó,

[00:22:33] những người đàn ông gánh nước thuê,

[00:22:36] trời nóng đến mấy cũng không được cởi trần.

[00:22:40] Cũng phải ăn mặc chỉnh tề mới được vào nhà người ta.

[00:22:44] Sợ các cô gái, các bà vợ trẻ nhìn qua cửa sổ.

[00:22:48] Như người gánh nước cho nhà tôi,

[00:22:51] Mã Lực Bổn ấy,

[00:22:52] có hôm mặc áo lót mồ hôi đến.

[00:22:55] Tôi nhất quyết không cho vào sân.

[00:22:58] Trời cũng nóng, mùi mồ hôi trên người,

[00:23:02] thịt trên cánh tay cuồn cuộn từng cục.

[00:23:05] Cũng quá ngông cuồng rồi nhỉ?

[00:23:07] Thế không được. Tôi đã nói với anh ta rồi,

[00:23:09] "Ngày mai anh mặc quần áo chỉnh tề vào cho tôi."

[00:23:13] Không phải là không có chuyện xảy ra đâu, phải không?

[00:23:25] Đây.

[00:23:32] Vào nhà ngồi một lát đi.

[00:23:34] Chè bạch quả đã múc cho cậu rồi, để nguội cho cậu đấy.

[00:23:37] Không cần đâu, ngồi trong sân một lát là được rồi.

[00:23:40] Với lại tôi cũng không ở lâu được.

[00:23:43] Người bẩn thỉu, vào nhà không thích hợp.

[00:23:45] Không sao, phu nhân đi thăm hàng xóm rồi.

[00:23:47] Cậu đến rồi,

[00:23:48] sao lại không vào ngồi chơi chứ?

[00:23:50] Sạch bẩn gì chứ, chẳng phải đều do tôi dọn dẹp sao?

[00:23:52] ...

[00:23:55] Đi thôi.

[00:24:00] Vào đi.

[00:24:03] Vào đi mà.

[00:24:43] Đây là phu nhân nhà chị à?

[00:24:49] Trông yếu ớt quá.

[00:24:52] Nói là phu nhân,

[00:24:53] thực ra là một phòng nhì được lão gia nuôi ở Bắc Kinh.

[00:24:58] Hơn hai năm rồi, chưa về nhà lần nào. Đáng thương lắm.

[00:25:03] Một năm lão gia chỉ về được vài lần.

[00:25:10] Phụ nữ ai cũng khổ mệnh.

[00:25:12] Tuổi trẻ như hoa như ngọc thế này,

[00:25:15] cũng chỉ là số phận của một món đồ chơi.

[00:25:19] Cậu xem ở đây nhé, tôi đi lấy ít đồ.

[00:25:34] Con người sống trên đời này,

[00:25:36] ắt có chuyện không vừa ý.

[00:25:39] Mấy năm nay, gặp bao nhiêu người.

[00:25:43] Có người lo ăn lo uống.

[00:25:46] Có người không lo ăn uống thì lại lo chuyện khác.

[00:25:51] Thật thú vị.

[00:25:54] Một người phụ nữ tốt như vậy, ngày ngày nhìn cửa sổ sáng,

[00:25:58] cửa sổ tối để sống qua ngày.

[00:26:00] Cô ấy sống có ý nghĩa gì chứ?

[00:26:08] Đến rồi.

[00:26:09] Xem người đất nặn à?

[00:26:12] Đây là... đây là tay nghề của phu nhân.

[00:26:15] Đều là phu nhân rảnh rỗi nặn đấy.

[00:26:17] Nếu cậu thích thì lấy một cái đi.

[00:26:20] Bà ấy không đếm sao? Có gì mà đếm chứ.

[00:26:23] Dưới gầm giường toàn là... ...

[00:26:25] Con thật thì không nuôi được,

[00:26:27] lại làm ra một đống con bằng đất dưới gầm giường.

[00:26:32] Xem cái miệng tôi này, lại nói xấu chủ nhà rồi.

[00:26:39] Đã muốn may cho cậu cái áo lót từ lâu rồi.

[00:26:41] Mấy hôm nay rảnh rỗi, may xong cho cậu rồi.

[00:26:43] Đến đây, cậu thử đi.

[00:26:47] ...

[00:26:49] Không cần đâu, tôi mang về thử ạ.

[00:26:52] Cũng được.

[00:27:04] Cậu sao thế?

[00:27:10] Không sao.

[00:27:13] Một con côn trùng bay vào mắt thôi.

[00:27:18] Tôi nhìn thấy cậu là lại nhớ đến em trai tôi.

[00:27:24] Một đứa em trai ở quê nhà.

[00:27:28] Tôi chỉ còn một người thân này thôi.

[00:27:35] Số tôi khổ.

[00:27:38] Từ nhỏ cha mẹ đã mất.

[00:27:44] ... Đứa em trai đó còn là do tôi đi làm con dâu nuôi từ bé

[00:27:49] nuôi lớn đấy.

[00:27:51] Cả đời tôi nghĩ đến nó.

[00:27:55] Muốn may quần áo, nấu cơm cho nó.

[00:28:00] Có một người muốn hầu hạ,

[00:28:03] đời này cũng coi như có chỗ dựa rồi.

[00:28:07] Nhưng xa quá.

[00:28:11] Không hầu hạ được.

[00:28:14] - Nhìn thấy cậu,

[00:28:17] trong lòng tôi lại xao xuyến.

[00:28:38] Được rồi.

[00:28:40] Không sao rồi.

[00:28:45]

[00:28:48] Chị xem,

[00:28:50] chẳng phải tôi vẫn luôn coi chị là chị gái sao?

[00:28:57] Đây là phúc của tôi, là phúc của tôi.

[00:29:07] Hôm nay làm mất nhiều thời gian của cậu rồi.

[00:29:10]

[00:29:24] Để tôi tự làm.

[00:29:27] Đi nhanh đi.

[00:29:28] Đi đây.

[00:29:33] Phu nhân.

[00:29:39] Phu nhân, tôi gặp cậu ấy ở cổng,

[00:29:42] nhờ cậu ấy gánh giúp gánh nước.

[00:29:46] Làm Vậy thì vất vả cho anh rồi.

[00:29:48] Thật không biết cảm ơn anh thế nào cho phải. Không sao ạ.

[00:29:51] Sau này chiếu cố hàng của tôi nhiều hơn là được rồi.

[00:29:57] Phùng má, mời sư phụ vào nhà uống miếng nước đi.

[00:30:00] Vất vả quá. Tôi cũng muốn chọn một cành hoa cài tóc.

[00:30:07] Đi nào.

[00:30:17] Phu nhân, ngài cứ chọn thoải mái.

[00:30:20] Đây đều là hoa mới về.

[00:30:25] Phu nhân, ngài xem cành này.

[00:30:26] Bây giờ người ta chuộng kiểu hoa đôi liền cành này.

[00:30:41] Phu nhân, đây ạ.

[00:30:54] Phu nhân, trà pha xong rồi ạ.

[00:30:57] Để đó đi. ~28

[00:31:01] Phu nhân, cái này...

[00:31:05] đều là do ngài nặn sao?

[00:31:08] Rảnh rỗi không có việc gì làm nên nặn thôi.

[00:31:11] Nặn đẹp thật.

[00:31:18] Đẹp thật.

[00:31:20] Nếu anh thích thì cứ lấy một cái đi.

[00:31:23] Phu nhân đã đồng ý rồi, cậu cứ nhận đi.

[00:31:27] Vâng, vậy cảm ơn phu nhân.

[00:31:39] Vậy thì hoa cài tóc này...

[00:31:40] ...

[00:31:41] xin tặng phu nhân.

[00:32:01] Không cầm đâu.

[00:32:02]

[00:32:05] Sau này đi ngang qua, đừng lặng lẽ như vậy.

[00:32:08] Rao vài tiếng coi như báo bình an.

[00:32:13] Đi đây ạ.

[00:32:14] Ngài về đi.

[00:32:27] Cứ ngỡ người khổ mệnh như mình,

[00:32:30] chỉ có thể gả vào một gia đình nào đó,

[00:32:33] có ăn có mặc đã là thiên đường rồi.

[00:32:36] Không ngờ,

[00:32:38] lại gặp được một chàng trai anh tuấn như vậy,

[00:32:41] còn rất có tình.

[00:32:45] Chẳng trách Phùng má ngày nào cũng hồn vía lên mây.

[00:32:52] Mình cũng có chút tâm loạn rồi.

[00:32:56] Trong lòng Thôi Hòa Hữu đang giữ hai món đồ.

[00:33:00] Hai món đồ này thuộc về hai người phụ nữ khác nhau.

[00:33:03] Anh không ngờ rằng trong những ngày tháng sau này,

[00:33:06] sẽ cùng hai người phụ nữ này

[00:33:07]

[00:33:14] Chưởng quỹ, Lâu tiên sinh ở Bắc Đại đến rồi ạ.

[00:33:18] Bảo ông ấy đợi một lát, tôi qua ngay.

[00:33:22] Lại là Lâu tiên sinh đó, ngày nào cũng đi khắp các tiệm xem xét,

[00:33:26] cũng chẳng thấy ông ấy mua gì cả.

[00:33:29] Đàn bà thiển cận.

[00:33:31] Lâu tiên sinh là một nhà học vấn lớn.

[00:33:34] Người ta không mua đồ.

[00:33:35] Người ta xem đồ của chúng ta,

[00:33:37] nói một câu thôi cũng hơn bất cứ thứ gì rồi.

[00:33:40] Luận Ngữ.

[00:33:47] Cậu là người mới đến à?

[00:33:49] Thưa tiên sinh, mới đến ạ.

[00:33:52] Học nghề đồ cổ mà cậu vẫn ngày ngày đọc Luận Ngữ?

[00:33:56] Lúc nhỏ tiên sinh nói,

[00:33:57] bất kể sau này làm gì, đọc Luận Ngữ đều có ích.

[00:34:01] Gặp núi mở núi, gặp sông qua sông.

[00:34:05] Cậu tin không? Tin ạ.

[00:34:08] Những lời trong này không có câu nào dạy người ta làm điều xấu cả.

[00:34:11] Sách dạy người ta làm điều tốt, sao lại không tin chứ?

[00:34:15] Thú vị.

[00:34:18] Đang là lúc đề cao duy tân,

[00:34:20] đạo Khổng Mạnh sớm đã là lời sáo rỗng rồi.

[00:34:25] Người như cậu thật sự không nhiều.

[00:34:29] Nào, dùng một câu thời thượng mà nói,

[00:34:31] tôi phải coi cậu là đồng chí.

[00:34:36] Chúng ta làm một nghi thức thời thượng nhé.

[00:34:39] Nào, bắt tay.

[00:34:42] Lâu tiên sinh, tôi vẫn nên cúi chào ngài ạ.

[00:34:47] Không, bắt tay.

[00:35:00] Sao cậu lại không hiểu chuyện thế?

[00:35:02] Lâu tiên sinh là giáo sư Bắc Đại,

[00:35:04] tay đó là của cậu sao?

[00:35:06] Có gì đâu chứ? Ông xem ông kìa.

[00:35:08] Cậu học việc này của ông không tệ, đang đọc Luận Ngữ đấy.

[00:35:13] Tôi đã coi cậu ấy là đồng chí rồi.

[00:35:15] Là đồng chí sao lại không bắt tay chứ?

[00:35:18] Nào, Lâu tiên sinh.

[00:35:21] Được, ngài xem này.

[00:35:23] Chúng ta thế này chẳng khác nào đảng mới họp tuần.

[00:35:27] Nào, Lâu tiên sinh mời qua đây uống trà.

[00:35:29] Cậu học việc này của ông không tệ.

[00:35:31] Pha trà, pha trà.

[00:35:33] Nghe nói chưa?

[00:35:34] Ngô Mai Am lần này về mang theo một bức tranh Đường.

[00:35:37] Tôi ngồi cũng không yên.

[00:35:39] Tôi từ đây đến nhà Ngô Mai Am, Ngô tiên sinh xem thử.

[00:35:44] Ngô tiên sinh không có nhà, tôi tiện đường ghé qua chỗ ngài ngồi chơi.

[00:35:44] Tôi viết một lá thư để lại cho Ngô tiên sinh, đợi ông ấy về.

[00:35:48] Lưu chưởng quỹ, tôi không thể đợi thêm được nữa.

[00:35:52] Cho tôi mượn giấy bút của ngài dùng một chút.

[00:35:58] Phiền ngài sai một người học việc mang qua đó.

[00:36:02] Được, ngài cứ tự nhiên.

[00:36:03] Được, Lâu tiên sinh mời ngài qua bên này. Được.

[00:36:10] Mời ngài. Được.

[00:36:27] Qua đây xem, qua đây, qua mau lên.

[00:36:32] Vị Ngô tiên sinh này có một phòng nhì xinh đẹp tuyệt trần đấy.

[00:36:37] Ngày nào cũng nuôi không như vậy, người tốt cũng thành phế vật.

[00:36:42] Có gì đẹp mà xem? Xem cho hết được sao?

[00:36:51] Ghen tị.

[00:36:56] Phòng nhì của Ngô tiên sinh,

[00:36:57] nghe nói trước đây là gái tơ ở Nguyệt Ngân Lâu,

[00:37:00] hoàn lương rồi theo ra.

[00:37:03] Nghe người ta nói ban đầu Ngô tiên sinh để ý

[00:37:06] là Cửu Nhi, bao nhiêu bạc ông ta cũng chịu chi,

[00:37:10] nhưng Cửu Nhi nhất quyết không chịu.

[00:37:13] Anh nói xem, gái lầu xanh cũng có lúc làm cao nhỉ.

[00:37:21] Mao sư huynh, Nguyệt Ngân Lâu mà huynh nói ở đâu vậy?

[00:37:25] Đừng hỏi thăm, hỏi ra lại thành tâm bệnh đấy.

[00:37:41] Trời không còn sớm nữa rồi, sao vẫn chưa có cơm vậy?

[00:37:45] Chẳng phải chỉ là hai cái bánh ngô rách sao?

[00:37:46] Bánh ngô tuy nhỏ nhưng nuôi người đấy.

[00:37:48] Mày không cần thì cho tao đi.

[00:37:49] Đừng có lảm nhảm nữa, tao đang đói đây này.

[00:38:01] Vừa mới vào đây, đừng nói là ăn loại cơm này,

[00:38:05] chỉ cần ngửi thấy mùi cơm là tôi đã muốn nôn rồi.

[00:38:09] Nếu không phải Kim An tìm mọi cách mang đồ vào đây,

[00:38:12] mang đồ vào đây,

[00:38:13] không thể nhốt lâu như vậy, tôi sớm đã chết đói rồi.

[00:38:16] Ngài là Bối Lặc gia,

[00:38:18] kiếp trước chưa từng chịu khổ thế này.

[00:38:20] Từ lúc còn trong bụng mẹ đã tính toán xong rồi.

[00:38:24] Ra đời là để hưởng phúc.

[00:38:28] Đừng động!

[00:38:32] Chưa từng chịu khổ à? Đừng nói là đói,

[00:38:36] ngay cả những ngày không hợp khẩu vị cũng ít.

[00:38:41] Như mùa thu này,

[00:38:43] thì cua lông từ Tô Bắc đã được chuyển đến rồi.

[00:38:46] Lúc đó tôi muốn ăn thế nào thì ăn thế đó.

[00:38:51] Tôi muốn chỉ ăn gạch,

[00:38:52] thì họ phải lấy gạch ra cho tôi,

[00:38:54] làm bánh bao gạch cua.

[00:38:57] Tôi muốn ăn thịt cua,

[00:38:59] thì họ dùng cán bột cán thịt cua ra,

[00:39:01] làm sủi cảo,

[00:39:02] cho tôi ăn sủi cảo thịt cua.

[00:39:07] Đó mới chỉ là những món ăn nhỏ thôi.

[00:39:10] Đồ quý hiếm tôi cũng ăn qua rồi.

[00:39:12] Như là gà gô Đông Bắc, óc khỉ Nam Hải.

[00:39:18] Lần ăn óc khỉ đó là kỳ lạ nhất.

[00:39:23] Một lồng khỉ, cửa vừa kéo ra,

[00:39:25] để thực khách chọn.

[00:39:29] Đám khỉ đó không biết sao lại hiểu chuyện như vậy,

[00:39:31] không con nào dám ra.

[00:39:34] Kêu la inh ỏi, lùi về sau.

[00:39:36] Chen chúc quá thì lũ khỉ lại đẩy một con ra ngoài.

[00:39:39] Lũ khỉ đồng lòng đẩy ra ngoài.

[00:39:43] Con bị đẩy ra đó,

[00:39:44] muốn liều mạng chen vào trong,

[00:39:46] bầy khỉ không nhận nó nữa,

[00:39:48] liều mạng đẩy ra ngoài.

[00:39:52] Anh nói xem, động vật cũng thế à?

[00:39:55] Cứ như hiểu hết mọi chuyện vậy.

[00:40:00] Chỉ cần con bị đẩy ra đó,

[00:40:02] một khi bị bắt ra khỏi lồng, những con khỉ còn lại liền giải tán.

[00:40:07] Con nào ăn thì ăn, con nào ngủ thì vẫn ngủ.

[00:40:11] Nếu là tao á, thà chết trước còn hơn.

[00:40:13] Dù sao sớm muộn gì cũng chết mà.

[00:40:15]

[00:40:19] Mày tránh được bữa này, bữa sau chẳng phải vẫn là mày sao?

[00:40:22] Ăn được ngủ được sao?

[00:40:24]

[00:40:26] Thà chết còn hơn, chết đi thật thoải mái.

[00:40:29] Đùng một cái, thế là xong.

[00:40:33] Ăn mày cũng không biết, uống mày cũng không biết.

[00:40:35] Sống lay lắt thì tốt đẹp gì chứ?

[00:40:38] Trong cái lồng này mà phải đẩy trước ấy,

[00:40:40] thì sẽ đẩy hai người chúng mày ra trước.

[00:40:45] Người khác nói chuyện, sao mày lại thích chen ngang thế hả?

[00:40:48] Thằng cha nào dưới chân không vững,

[00:40:52] lại đẻ ra cái thứ như mày vậy?

[00:40:55] Đừng thấy gia đây hôm nay thất thế,

[00:40:58] nhưng chưa đến lượt loại trộm vặt như mày

[00:40:59] có phần nói chuyện với gia đây.

[00:41:02] Gia, đừng để ý đến nó, đừng để ý.

[00:41:05] Nó cậy học được hai ngày đấu vật ở Trại Tương Phác,

[00:41:07] đứng ngồi tay cũng không biết

[00:41:10] để đâu cho phải.

[00:41:13] Trại Tương Phác thì là cái thá gì?

[00:41:16] Đa Nhĩ Cổn Vương gia, Thụy Ngũ là khách quen nhà chúng tôi.

[00:41:22] Có một lần,

[00:41:23] còn bị tôi dùng một đòn "đắc ha lặc" vật ngã xuống đất.

[00:41:28] Con em Bát Kỳ dù có kém cỏi,

[00:41:30] ai mà không biết vài miếng võ?

[00:41:33] Thụy Ngũ gia?

[00:41:34] Thụy Ngũ gia là bị mày khoác lác làm ngã đấy chứ?

[00:41:40] Trong thành Bắc Kinh có mấy người vật ngã được Thụy Ngũ gia?

[00:41:45] Khoác lác đến tận trong tù rồi.

[00:41:48] Cũng không sợ cái má phính của mày bị thổi rách à?

[00:41:52] Thằng nhóc, hôm nay gia đây phá lệ một lần.

[00:41:56] Theo quy củ, mày đấu vật với tao, không xứng tầm.

[00:42:02] Được thôi, hôm nay chúng ta ở trong tù này,

[00:42:04] cũng không cần câu nệ nhiều như vậy.

[00:42:08] Cứ coi như gia đây vận động gân cốt một chút.

[00:42:12] Gia, đừng, đừng chấp nhặt với nó.

[00:42:14] Lỡ ngài bị trật lưng thì sao.

[00:42:20] Đến đây, thằng nhóc.

[00:42:23] Ra tay đi.

[00:42:24] Nếu tao không đấu với nó một phen,

[00:42:26] nó còn tưởng Bối Lặc gia này

[00:42:27] là do ăn chay mà có được đấy.

[00:42:31] Đến đây! Lần này thật sự phải động thủ rồi đây!

[00:43:07] Đại phiên tử ba trăm sáu, (Đòn vật lớn có 360 kiểu)

[00:43:08] tiểu phiên tử như lông trâu. (Đòn vật nhỏ nhiều như lông trâu)

[00:43:09] Ba ngày không dùng ngáng chân, (Ba ngày không dùng đòn ngáng)

[00:43:10] đi tiểu xong là ngáng chân bằng nước tiểu. Hay! Hay! (Đi tiểu xong là tự ngáng chân mình)

[00:43:18] Sao hả? Vật à? Bị vật ngã là nổi nóng à?

[00:43:22] Còn rút dao ra?

[00:43:25] Đừng sợ, đừng sợ, chúng ta không sợ.

[00:43:28] Thằng nhóc, hôm nay tao phải trị mày mới được.

[00:43:31] Mày đừng hối hận.

[00:43:40] Mày cũng có ngày hôm nay à! Đánh! Đánh thằng nhóc này!

[00:43:53] Được rồi!

[00:43:55] Đánh mấy cái là được rồi.

[00:43:59] Cùng ở chung một nhà tù cũng coi như là duyên phận.

[00:44:02] Hôm nay tôi nói một câu,

[00:44:05] nếu có ngày tôi ra được ngoài,

[00:44:07] tôi mời các vị ăn Mãn Hán toàn tịch, ăn liền ba ngày!

[00:44:13] Làm phản hả chúng mày!

[00:44:17] Kim Bảo Nguyên! Hình Bộ chờ thẩm vấn!

[00:44:24] Còn đến Hình Bộ nữa sao?

[00:44:26] Nói nhảm gì thế!

[00:44:28] Không sao, không sao, lát nữa là về ngay.

[00:44:32] Nhanh lên!

[00:44:39] Bối Lặc gia, ngài phải về đấy nhé!

[00:44:42] Chúng tôi còn mong được ăn một bữa của ngài đấy!

[00:44:49] Đứng dậy đi, đứng dậy đi.

[00:44:53] Tôi sẽ về, tôi nhất định sẽ về!

[00:45:06] Đi!

[00:45:09] Đứng chờ đó!

[00:45:11] Tôi nói thả một người!

[00:45:19] Nhìn xem!

[00:45:21] Kim Bảo Nguyên!

[00:45:27] Thả người! Mau cút đi!

[00:45:31] Gia!

[00:45:32] Gia, ngài chịu khổ rồi! Vẫn ổn.

[00:45:36] Ra được là tốt rồi, ra được là tốt rồi.

[00:45:38] Chỉ có một mình cậu đến thôi à? Không có ai khác?

[00:45:41] Chỉ có mình tôi thôi, không có ai khác ạ.

[00:45:44] Vậy cái xe nhà chúng ta đâu?

[00:45:46] Gia ơi, nhà chúng ta bây giờ không còn xe nữa rồi.

[00:45:48] Nhà cũng bị tịch biên sạch rồi, cửa nhà cũng bị niêm phong rồi.

[00:45:51] Chẳng còn gì cả.

[00:45:56] Tôi quên mất.

[00:45:59] Lẽ ra phải bảo cậu mang một bộ quần áo đến.

[00:46:01] Mặc bộ đồ này tôi không bước nổi chân.

[00:46:03] Hay là chúng ta làm thế này đi,

[00:46:05] tìm một quán nhỏ ngồi một lát,

[00:46:07] trời tối rồi hẵng đi.

[00:46:08] Gia, tôi đã mang theo một bộ quần áo.

[00:46:11] Có lẽ mặc hơi nhỏ một chút.

[00:46:13] So với quần áo ngài thường mặc có lẽ hơi cũ một chút.

[00:46:17] Nhưng nó sạch sẽ.

[00:46:19] Hay là chúng ta tìm một nơi vắng vẻ để thay nó?

[00:46:22] Được không ạ? Được.

[00:46:36] Tập

[00:46:38] Hết tập 6

[00:46:40] Hết tập 6

[00:47:20] Để tim lưu luyến

[00:47:21] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:32] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:33] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:40] Để niềm vui níu giữ cảm giác thanh xuân vĩnh hằng của người

[00:47:58] Đến gần người...

[00:48:07] ...

[00:48:31] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:32] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:33] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:49] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:53] ...

[00:48:55] ... Xưởng

[00:48:57] ... Phòng


 0 注释 sort   排序方式


下一个