Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng -

7/30 Mga video

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 7-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

2 Mga view· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 Mga subscriber
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

Magpakita ng higit pa

[00:00:15] Phàm nhân hay rung động

[00:00:17] Phàm nhân luôn rung động

[00:00:19] Ngược xuôi đa số là những kẻ tình si

[00:00:26] Ngủ không biết nơi đâu

[00:00:30] Đường không rõ lối về

[00:00:34] Đều là những kẻ hồ đồ

[00:00:41] Trời không thuận lòng người

[00:00:45] Người chẳng thuận đạo trời

[00:00:45] Người chẳng thuận lòng mình

[00:00:48] Cần chi phải định nghĩa

[00:00:55] Cần chi phải định nghĩa

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Si tâm phàm tâm luôn có

[00:01:02] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:06] Lương tâm là quý nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:13] Si tâm phàm tâm luôn có

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Lương tâm là quý nhất

[00:01:28] Lương tâm là quý nhất

[00:01:28] Lương tâm là quý nhất

[00:01:44] www

[00:01:58] Tam ca, Tam ca.

[00:02:00]

[00:02:03] Tới đây, tới đây.

[00:02:04] Đã nói là sáng sớm đi đón Kim Gia.

[00:02:06] Sao huynh không gọi đệ dậy?

[00:02:08] Vừa định gọi thì huynh tự tỉnh rồi.

[00:02:09] Mau lên đi. Cảm giác ra tù và trong tuồng hát...

[00:02:12] là giống nhau.

[00:02:13] Nếu không có ai đón,

[00:02:14] vừa nhìn thấy mặt trời,

[00:02:16] trong lòng liền như tan nát vậy.

[00:02:21] Giống như băng tan nhanh lắm.

[00:02:25] Nói cứ như huynh từng ở tù vậy.

[00:02:28] Chưa từng ở tù, nhưng chẳng phải đã từng hát sao?

[00:02:31] Ngọc Đường Xuân, Đậu Nga Oan.

[00:02:33] Vở nào mà chẳng có cảm giác đó chứ?

[00:02:36] Mau lên đi, đi thôi.

[00:02:47] Gia, chúng ta có phải...

[00:02:49] Nghe ta sắp xếp.

[00:02:50] Chúng ta đến Tiện Nghi Phường ăn vịt quay trước đã.

[00:02:53] Ngồi tù bao nhiêu ngày, thật sự thèm chết ta rồi.

[00:02:57] Ở trong đó, ta nằm mơ cũng muốn ăn vịt quay.

[00:03:01] Vịt quay trong mơ cũng thật kỳ lạ.

[00:03:03] Lúc ăn,

[00:03:04] không phải từng miếng chấm tương cuốn bánh,

[00:03:08] mà là từng con vịt quay chín...

[00:03:09] bay vào bụng.

[00:03:11] Bay vào một con chưa đủ, nó lại bay vào con nữa.

[00:03:13] Ăn mãi ăn mãi no căng mà tỉnh dậy.

[00:03:16] Tỉnh dậy nhìn lại, đâu có vịt quay nào.

[00:03:18] Đến lông vịt cũng không có.

[00:03:21] Vậy là bắt đầu đói.

[00:03:23] Đói thật sự. Hối hận sao lại tỉnh dậy chứ?

[00:03:27] Không có vịt quay thì ngươi cũng đừng tỉnh chứ.

[00:03:30] Tỉnh rồi là không ngủ lại được nữa.

[00:03:33] Ngươi còn nhớ không?

[00:03:34] Ta trước kia ăn vịt quay chỉ ăn ba thứ:

[00:03:35] Đầu vịt, cổ vịt, và chân vịt, chỉ ba thứ này.

[00:03:40] Nhưng lúc vừa tỉnh giấc mơ đó,

[00:03:42] ai mà cho ta cái xương vịt, ta có thể gọi người đó là gia gia.

[00:03:48] Đến xương vịt cũng không có.

[00:03:51] Thèm vịt quay, bắt đầu thèm thứ khác.

[00:03:55] Những món ăn bình thường không thấy ngon đến thế.

[00:03:59] Đàm Gia Thái, Hoài Dương Thái, Phong Trạch Viên.

[00:04:03] Những quán ăn ở kinh thành này,

[00:04:05] ngày nào, ta ăn bữa nào,

[00:04:07] ta ăn món gì, vị gì,

[00:04:09] ta đều nhớ hết.

[00:04:10] Không chỉ nhớ hết,

[00:04:12] mà mùi vị đó vẫn còn vương vấn trong kẽ răng ta.

[00:04:17] Lúc nhớ lại, còn thấy ngon hơn lúc ăn.

[00:04:20] Ngươi nói xem chuyện này có lạ không?

[00:04:25] Con người, không thể sống quá tốt.

[00:04:27] Quá tốt thì lại thành không tốt.

[00:04:30] Lúc tốt lúc xấu.

[00:04:31] Ta thấy,

[00:04:34] để mỗi công tử gia đến nhà tù ngồi vài ngày,

[00:04:37] cũng không có gì xấu.

[00:04:39] Ít nhất là về mặt ăn uống,

[00:04:40] có thể phân biệt được ngon dở, phải không?

[00:04:43] Nếu không, đồ ngon cũng không biết thưởng thức.

[00:04:47] Ngươi đoán xem sau đó thế nào?

[00:04:49] Nhớ đến tên những món ngon đó,

[00:04:51] ta ăn cơm tù mà lại thấy quen rồi.

[00:04:55] Khi ta ăn cháo loãng,

[00:04:56] ta liền nghĩ đến cháo lòng trắng trứng, ngân nhĩ, ý dĩ.

[00:05:01] Khi ta ăn bánh ngô, ta nghĩ đến...

[00:05:03] bánh ngô nhỏ làm từ bột hồng và bột hạt dẻ.

[00:05:07] Khi ta ăn bánh rau,

[00:05:08] ta nghĩ đến bánh ái oa oa gạo nếp.

[00:05:11] Đừng nói nữa, ăn thật sự rất ngon.

[00:05:15] Nghĩ đến cái gì thì có vị đó.

[00:05:20] Con người, sống một đời, cỏ cây một mùa thu.

[00:05:25] Quan trọng là ở kiến thức, đúng không?

[00:05:28] Ngươi nói sống cả đời mà chẳng có kiến thức gì,

[00:05:29] thì là sống uổng.

[00:05:33] Ví dụ như mấy vị gia cùng tù với chúng ta,

[00:05:36] ta hỏi họ ăn bánh rau thấy vị gì?

[00:05:40] Chính là vị bánh rau.

[00:05:42] Ta hỏi có vị ái oa oa không?

[00:05:45] Không có, không biết vị ái oa oa là gì.

[00:05:48] Đó chính là không có kiến thức, sống uổng.

[00:05:57] Ta nói này Kim An.

[00:05:59] Tiện Nghi Phường là đi về phía Nam.

[00:06:00] Ngươi đang đưa ta đi đâu vậy?

[00:06:02] Gia, đi Tiện Nghi Phường ngài có mang bạc không?

[00:06:05] Nói gì vậy?

[00:06:06] Ta vừa mới ra tù, lấy đâu ra bạc?

[00:06:08] Ngài không có bạc, tôi cũng không có bạc.

[00:06:11] Tiện Nghi Phường dù rẻ thế nào cũng không thể không cần tiền chứ?

[00:06:16] Tính ra ngươi không mang theo đồng nào,

[00:06:18] mà đã đưa ta ra ngoài rồi sao?

[00:06:21] Tiền cũng có mang một ít.

[00:06:23] Tạm đủ mua cho ngài hai củ khoai lang nướng.

[00:06:26] Đủ cho ngài đến nhà tắm Vân Vân tắm một lần.

[00:06:28] Từ nay về sau, chuyện vịt quay ngài đừng nghĩ đến nữa.

[00:06:36] Phải rồi, sao ta lại không hiểu ra nhỉ?

[00:06:41] Ở trong tù ta nghĩ thông suốt lắm mà.

[00:06:44] Vừa đi trên đường phố Bắc Kinh này,

[00:06:46] cái kiểu cách cũ lại bất giác quay về.

[00:06:55] Được rồi, được rồi. Khoai lang nướng, khoai lang nướng.

[00:06:58] Ngươi đi đi. / Ngươi đi đi.

[00:06:59] Lấy củ ruột đỏ, lấy hai củ nóng hổi.

[00:07:02] Tôi đi đây.

[00:07:04] Khoai lang, ngài muốn thế nào?

[00:07:05] Lấy hai củ. Được rồi, ngài cầm lấy. Được rồi.

[00:07:09] Gia, ngài ăn đi,趁 nóng.

[00:07:14] Nô tài không hầu hạ ngài tốt.

[00:07:15] Khoai lang này nóng hổi, không phải rất tốt sao?

[00:07:23] Gia, ngài ăn nó sẽ không nghĩ đến thứ tốt hơn chứ?

[00:07:26] Ngài cứ coi nó như một con vịt quay.

[00:07:28] Một con vịt quay béo ngậy, ngoài giòn trong mềm.

[00:07:34] Gia, ngài sao vậy, Gia?

[00:07:39] Gia gia, ngài khóc...

[00:07:47] Nô tài có lỗi với ngài.

[00:07:52] Không có, làm gì có chuyện đó!

[00:07:56] Hơi nóng của củ khoai này làm ta cay mắt thôi.

[00:08:09] Ngũ lão bản, đó có phải Kim Gia không?

[00:08:11] Sao lại là Kim Gia được? Sao ông ấy lại ở đây?

[00:08:15] Đi nào! Ngài mau lên.

[00:08:25] Đứng lại, đứng lại.

[00:08:27] Ngài làm ơn cho qua nói một câu.

[00:08:33] Nhận lấy nào! Có người cúng đồ rồi! Nhận lấy.

[00:08:38] Nhanh lên!

[00:08:42] Quân gia, sáng nay có thả người nào ra không?

[00:08:45] Thả rồi. Tìm ai vậy? Kim Bối Lặc Gia.

[00:08:50] Thả rồi. Sáng sớm đã đi rồi.

[00:08:56] Có xe đón không?

[00:08:58] Không thấy xe.

[00:09:00] Đi cùng một người nhà về phía Tây.

[00:09:03] Mặc quần áo gì? Một bộ đồ tang khá rách nát.

[00:09:06] Hỏng rồi! Chính là Kim Gia.

[00:09:09] Chờ đã.

[00:09:11] Có chuyện gì vậy? Nhờ anh một việc.

[00:09:14] Người đứng ngoài cửa kia chính là Tiểu Ngũ Bảo, Ngũ lão bản phải không?

[00:09:18] Nhận ra rồi.

[00:09:18] Thì ra là ngày nào cũng xem tuồng của ông ấy.

[00:09:21] Phiền anh nhờ ông ấy ký tên vào tờ vé xem tuồng này giúp tôi.

[00:09:23] Để mai đi, hôm nay có chút việc gấp.

[00:09:25] Mai đến hậu trường tìm tôi.

[00:09:26] Nhất định sẽ ký cho anh.

[00:09:28] Anh nhất định phải giúp tôi việc này đấy.

[00:09:29] Nói với ông ấy tôi mê tuồng của ông ấy nhất.

[00:09:39] Nhanh lên.

[00:09:41] Nhanh lên.

[00:09:44] Ở đây à?

[00:09:50] Dừng, dừng, dừng xe.

[00:09:54] Hỏi thăm ông một người.

[00:09:56] Kim Bối Lặc Gia vừa mới mua khoai lang nướng ở chỗ ông phải không?

[00:09:58] Không rõ nữa, thưa ngài.

[00:09:59] Ngày nào cũng bao nhiêu người ăn khoai lang nướng.

[00:10:01] Tôi làm sao biết vị nào là Kim Bối Lặc Gia.

[00:10:05] Gia sản lớn như vậy, nói mất là mất.

[00:10:09] Bối Lặc Gia mà thật sự ăn khoai lang nướng ngoài đường,

[00:10:12] thật sự còn đáng yêu hơn trước kia.

[00:10:16] Đi thôi.

[00:11:08] Sảng khoái!

[00:11:09] Tiểu nhị! Khăn nóng! Kỳ lưng!

[00:11:23] Ta thật kỳ lạ, gọi sao không ai trả lời vậy?

[00:11:26] Cửa hàng này còn mở cửa không vậy?

[00:11:39] Vị gia này, ngài sao vậy?

[00:11:42] Khăn nóng, kỳ lưng!

[00:11:44] Ở chỗ chúng tôi chỉ có sửa móng chân thôi.

[00:11:47] Không có người kỳ lưng.

[00:11:48] Phiền ngài tự mình kỳ vậy.

[00:11:50] Ta từ nhỏ đến lớn tắm ba mươi năm rồi,

[00:11:54] còn chưa nghe nói phải tự kỳ lưng bao giờ.

[00:11:58] Nhà tắm của ngươi không có người kỳ lưng,

[00:11:59] ngươi mở cửa hàng kiểu gì vậy?

[00:12:01] Tôi nói cho ngài biết, đây không phải Thanh Hoa Trì.

[00:12:04] Là nhà tắm Lực Bổn, cho ngài ngâm mình là tốt lắm rồi.

[00:12:08] Tôi nói thật với ngài nhé,

[00:12:10] cái nước cũ trong bể này đã ba tháng chưa thay rồi.

[00:12:15] Còn kỳ lưng nữa chứ.

[00:12:16] Có tiền thì đến Thanh Hoa Trì đi.

[00:12:26] Tôi nói này, vị gia này.

[00:12:28] Ngài đi nhầm cửa rồi phải không?

[00:12:30] Hả?

[00:12:31] Nếu không thì ngài là lần đầu đến đây.

[00:12:41] Không phải sao? Đúng là lần đầu thật.

[00:12:46] Ngài xem ngón tay của ngài này, rồi xem thân hình của ngài này.

[00:12:52] Ngón tay này thật thon mịn.

[00:12:56] Ngài phát tài ở đâu vậy?

[00:12:58] Đông Thành Kim gia, Kim Bối Lặc Gia.

[00:13:04] Không, không, tôi là người gác cổng, người gác cổng.

[00:13:11] Tôi đã nói mà, nhìn ngài đã thấy không tầm thường.

[00:13:16] Người từ phủ lớn ra đúng là người từ phủ lớn ra.

[00:13:21] Vậy đi, tôi kỳ lưng cho ngài.

[00:13:24] Đảm bảo hạ hỏa.

[00:13:31] Ngài cẩn thận.

[00:13:32] Được.

[00:13:33] Trơn.

[00:13:34] Tôi lót cho ngài.

[00:13:40] Nghe nói nhà của Bối Lặc Gia bị tịch biên rồi.

[00:13:44] Tịch biên rồi, tịch biên rồi.

[00:13:48] Nếu không ngài cũng chẳng đến đây.

[00:13:52] Bên này, bên này, dưới sườn.

[00:13:56] Sau này e rằng đến đây cũng không được nữa.

[00:13:59] Nói gì vậy? Lạc đà gầy còn hơn ngựa béo.

[00:14:03] Thế nào cũng hơn nhà thường dân chứ?

[00:14:07] Nếu ngài tùy tiện lấy ra một món đồ từ trong phủ,

[00:14:10] là đủ ăn cả đời rồi.

[00:14:13] Đều bị niêm phong rồi, không lấy ra được.

[00:14:17] Bên này, bên này.

[00:14:18] Mạnh tay chút.

[00:14:22] Nếu ngài trước kia lấy ra những món đồ đó...

[00:14:24] Ngươi hỏi đồ trong phủ làm gì?

[00:14:33] Tôi là người học việc ở Phong Nhất Các, Lưu Ly Xưởng.

[00:14:38] Hôm nay gặp được ngài xem như là duyên phận của tôi.

[00:14:45] Nếu ngài có đồ cổ không tiện bán ra,

[00:14:48] ngài cứ tìm tôi.

[00:14:51] Nếu là đồ tốt thật sự,

[00:14:52] một món là đủ cho ngài sống bình thường cả đời.

[00:14:59] Trước kia đồ nhiều quá, không coi là gì.

[00:15:03] Bây giờ muốn tìm thật sự khó rồi.

[00:15:08] Nhưng lời này của ngươi ta nhớ rồi.

[00:15:10] Tên hiệu cửa hàng của ngươi là gì?

[00:15:13] Phong Nhất Các.

[00:15:14] Thiên hạ phong thu, ngũ vị thủ nhất (Thiên hạ bội thu, năm phần lấy một).

[00:15:18] Phong Nhất Các.

[00:15:22] Được, hôm nay xem như làm phiền ngươi rồi.

[00:15:25] Chúng ta xem như có duyên.

[00:15:27] Ngày khác có đồ nhất định sẽ chiếu cố ngươi.

[00:15:31] Được rồi, phiền ngươi kỳ thêm cho ta chút. Được.

[00:15:34] Đến đây.

[00:15:39] Tiểu Viên, đừng chỉ nhìn không, qua đây kỳ lưng cho gia gia.

[00:15:43] Người thành phố cũng lạ.

[00:15:45] Tự mình có hai tay không kỳ,

[00:15:47] lại để người khác kỳ. Như vậy có thật sự thoải mái không?

[00:15:50] Vị huynh đệ này nói chuyện nghe lạ tai quá nhỉ.

[00:15:57] Từ quê lên phải không?

[00:16:01] Người quê tự trồng lương thực tự ăn.

[00:16:04] Không hầu hạ người khác, cũng không để người khác hầu hạ.

[00:16:09] Nói ai đó?

[00:16:12] Nói hay lắm!

[00:16:22] Lời nói kiểu này trước kia ta nghe không lọt tai.

[00:16:26] Bây giờ ta nghe rồi, ta không còn hồ đồ nữa.

[00:16:29] Chàng trai, bây giờ người như ngươi ít rồi.

[00:16:34] Lời thật lòng. Tự trồng tự ăn.

[00:16:38] Tốt! Hợp ý, hai chúng ta hợp ý nhau.

[00:16:50] Hôm nay từ lúc ra tù đến giờ,

[00:16:53] ta vẫn còn chưa tìm được phương hướng.

[00:16:55] Lúc này ta hiểu rồi.

[00:16:58] Sau này nên thế nào, ta biết rồi.

[00:17:03] Tự trồng tự ăn.

[00:17:09] Được rồi hai vị, đây cũng không phải nơi khách sáo.

[00:17:13] Chúng ta hẹn ngày gặp lại.

[00:17:22] Hẹn gặp lại, vị huynh đệ này.

[00:17:29] Ra vẻ thật đấy. Làm gì vậy? Anh quen à?

[00:17:32] Không quen.

[00:17:35] Tôi nói cậu nhóc này đúng là có tà khí.

[00:17:37] Tôi kỳ lưng cho ông ta nửa ngày trời,

[00:17:38] ông ta chỉ ậm ừ cho qua.

[00:17:40] Cậu mắng ông ta, ông ta lại cảm ơn cậu.

[00:17:43] Không kỳ lưng cho ông ta thì kỳ cho tôi đi.

[00:17:48] Lúc khác,

[00:17:49] tôi cho cậu mượn cuốn phổ đồ sứ nổi tiếng kia xem.

[00:18:00] trong phủ lớn này, người gác cổng là béo bở nhất.

[00:18:01] Tiểu Kim Bối Lặc Gia, tôi quen.

[00:18:05] Một trong tứ đại thiếu gia kinh thành, cái vẻ đó lớn lắm.

[00:18:11] Ông ta nói ông ta là người gác cổng, tôi thấy không giống.

[00:18:16] Người gác cổng không gầy như vậy.

[00:18:20] Tôi nói cho cậu biết nhé,

[00:18:24] Cậu đoán xem sao? Nói cho vào là vào.

[00:18:27] Nói không cho vào là không cho vào.

[00:18:29] Thu được bạc nhiều lắm.

[00:18:32] Ông ta không giống.

[00:18:39] Nhiều nhất cũng chỉ là người trồng hoa ở hậu viện.

[00:18:44] Nhẹ thôi, nhẹ thôi. Bên này, bên này.

[00:18:46] Một người trồng hoa mà anh cũng bắt chuyện à?

[00:18:49] Cái này cậu không hiểu rồi. Là người trong phủ lớn.

[00:18:53] Bất kể là người nhóm lửa, nha hoàn hay người khiêng kiệu,

[00:18:57] chỉ cần anh ta để ý một chút,

[00:18:59] mang ra từ khe cửa một cái bát ăn cơm,

[00:19:03] là có thể bán lấy tiền. Huống chi là hoàng thân quốc thích.

[00:19:08] Cậu nghĩ xem, triều Thanh hơn ba trăm năm rồi.

[00:19:12] Những vị gia này đều là gia gia mấy đời.

[00:19:16] Ngày ngày thu đồ về nhà, nhiều như biển vậy.

[00:19:23] Đừng kỳ xuôi, phải kỳ ngược chứ.

[00:19:29] Nếu ông ta thật sự là thợ trồng hoa,

[00:19:31] có cái chậu sứ hoa văn nổi tiếng của lò danh tiếng kia,

[00:19:37] lấy ra một cái,

[00:19:39] là đủ để cậu mở tiệm rồi.

[00:19:41] Không phải chỉ là một cái chậu sao? Có đáng tiền vậy không?

[00:19:45] Cậu biết gì chứ.

[00:19:47] Một cái chậu không rẻ hơn cái chậu vàng đâu.

[00:19:50] Nói như cái tẩy cậu mang về đi.

[00:19:53] Có nó, tiệm không những không đóng cửa,

[00:19:57] mà lập tức phất lên ngay.

[00:20:00] Vụ làm ăn này cứu sống cả một đám người.

[00:20:04] Cậu xem, chẳng phải tôi cũng chưa đi sao?

[00:20:09] Kỳ đi. Dưới khe mông cũng kỳ.

[00:20:14] Một cái hũ nhỏ đựng gì cũng chẳng được hai lạng.

[00:20:18] Lại còn kể ra câu chuyện nữa.

[00:20:19] Đáng nhiều tiền vậy sao?

[00:20:21] Đó là đồ gốm Ca Diêu, đồ vật hơn một nghìn năm.

[00:20:26]

[00:20:28] Đựng không được hai lạng.

[00:20:30] Tôi nói cho cậu biết, nó đựng được nhiều thứ lắm đấy.

[00:20:34] Nếu không sao tôi nói cậu ngốc chứ.

[00:20:35] Khóc lóc kêu gào mang bảo vật trả lại.

[00:20:38] Nếu là tôi, tùy tiện bán cho tiệm nào đó,

[00:20:42] bán với một phần mười giá trị của nó.

[00:20:43] Tôi nói cho cậu biết nhé, cưới vợ, mở tiệm,

[00:20:46] cả đời cũng đủ rồi.

[00:20:52] Tôi là người từng đọc sách thánh hiền.

[00:20:54] Đồ của người ta thì là của người ta.

[00:20:57] Chuyện này tôi không thể làm.

[00:21:03] Tôi biết cậu không thể làm.

[00:21:05] Nếu cậu mà làm, tôi kỳ lưng cho cậu còn không xứng nữa.

[00:21:22] Không cần.

[00:21:32] Gia.

[00:21:35] Ngài đi ngay sao? Đi.

[00:21:39] Ngài súc miệng đi.

[00:21:40] Súc rồi.

[00:21:41] Súc rồi.

[00:21:42] Súc lại đi, súc đi, súc đi.

[00:21:56] Cảm ơn nhiều.

[00:22:00] Chàng trai trẻ.

[00:22:01] Chúng ta xem như đã quen biết rồi.

[00:22:04] Có duyên.

[00:22:08] Hai vị.

[00:22:09] Đi thong thả, đi thong thả. Ngài đi cẩn thận.

[00:22:14] Người này thật thần bí. Thì ra là vậy.

[00:22:19] Bức tranh của ngài nên cho tôi xem rồi chứ?

[00:22:21] Bức tranh này không phải tôi không nỡ.

[00:22:23] Tôi vốn là người buôn muối.

[00:22:26] Đi nam về bắc, xem xét vài món đồ nhỏ.

[00:22:30] Một là nhận lời nhờ của bạn bè.

[00:22:34] Hai là bản thân tôi cũng rất thích.

[00:22:37] Lợi nhuận chỉ là thứ yếu. Đúng vậy, đúng vậy.

[00:22:46] Muối này đừng xem chỉ là một chữ.

[00:22:49] Nhưng từ xưa đến nay đều là việc buôn bán lớn.

[00:22:51] Ngài thật là bận rộn.

[00:22:55] Bức tranh này tạm thời không cho ông xem.

[00:22:57] Cũng có lý do không cho xem.

[00:23:00] Một là thật giả của nó vẫn chưa xác định.

[00:23:07] Mang từ xa đến cho ông xem một bức tranh giả,

[00:23:10] đây là chuyện ông không muốn.

[00:23:13] Cũng là chuyện tôi không muốn.

[00:23:17] Hơn nữa, đồ giả thì ông cũng sẽ không mua.

[00:23:21] Tôi cũng sẽ không bán cho ông.

[00:23:24] Nếu bức tranh này là thật, một bức tranh đời Đường,

[00:23:28] thì giá tiền của nó nhất thời ông cũng sẽ không tiện lắm.

[00:23:35] Lần này tôi đến là muốn nhờ giáo sư Đại học Bắc Kinh,

[00:23:39] Lâu tiên sinh giám định một chút.

[00:23:41] Nó là thật cũng được, là giả cũng được,

[00:23:45] tôi nhất thời sẽ không bán ra.

[00:23:47] Bây giờ tuy là chính phủ Bắc Dương nắm quyền,

[00:23:50] nhưng thế lực của Đảng Cách mạng ở phía Nam cũng rất lớn.

[00:23:54] Lại có một số di lão mới ở phía Nam cũng rất nhiều.

[00:23:58] Có một số đồ vật,

[00:23:59] bán ra ở phía Nam giá cao hơn phía Bắc không ít.

[00:24:07] Ngài nói bao nhiêu lời như vậy,

[00:24:08] cũng không có câu nào là giả. Tôi nghe ra rồi.

[00:24:13] Tính ra bức tranh này tôi không có duyên được thấy rồi.

[00:24:18] Chúng tôi mua không nổi thì cũng phải mở mang tầm mắt chứ.

[00:24:22] Nếu không Lưu Ly Xưởng sẽ đồn đại khắp phố mất.

[00:24:26] Người ta hỏi tôi bức tranh Ngô tiên sinh bên này mang đến,

[00:24:28] ông thấy chưa?

[00:24:30] Tôi nói với người ta chưa thấy.

[00:24:32] Người ta chẳng phải sẽ nói hai nhà chúng ta xa cách sao?

[00:24:37] Lời nói cũng là một lời nói.

[00:24:40] Đồ vật thì cũng nên cho ông xem.

[00:24:45] Người trong nghề các ông, mua bán còn là thứ yếu.

[00:24:49] Xem thì luôn thích xem mà.

[00:24:55] Nhưng tôi có một điều kiện nhỏ.

[00:24:59] Lần này tôi đến chỉ có một mình tôi.

[00:25:03] Ông cũng biết đến Bắc Kinh làm việc,

[00:25:05] không có người hầu chạy trước chạy sau,

[00:25:08] rất bất tiện.

[00:25:11] Được rồi. Ngài đừng nói nữa.

[00:25:14] Ngài muốn mượn người của tôi dùng tạm.

[00:25:17] Không thành vấn đề. Ngài cứ tùy tiện dùng.

[00:25:20] Tốt, tốt.

[00:25:31] Lại thêm một người nữa.

[00:25:35] Tiểu Viên mới đến, ra mắt Ngô tiên sinh.

[00:25:38] Ngô tiên sinh, ngài cát tường.

[00:25:41] Tốt, tốt. Người cũng đường hoàng. Biết chữ không?

[00:25:47] Thưa Ngô tiên sinh, biết một ít chữ.

[00:25:49] Đọc Luận Ngữ. Chỉ là hơi ngốc.

[00:25:52] Tốt, tốt. Vừa đọc Luận Ngữ người lại ngốc, tốt nhất.

[00:25:59] Rất tốt, chính là cậu rồi.

[00:26:02] Tiểu Viên, cậu nghe cho kỹ.

[00:26:03] Tiểu Viên, cậu nghe cho kỹ. =

[00:26:04] Không có việc gì thì ở trong tiệm tiếp tục đọc sách.

[00:26:08] Trông coi cửa hàng cho tốt. Có việc tôi sẽ đến gọi cậu.

[00:26:12] Đi ra ngoài cùng tôi, quần áo trên người phải gọn gàng một chút.

[00:26:19] Tốt. Chúng ta xem tranh thôi.

[00:26:21] Tốt, tốt. Đừng vội.

[00:26:27] SLA Từ từ thôi.

[00:26:33] Cẩn thận.

[00:26:44] Tranh cổ lưu truyền đến nay có loại giấy bản và lụa bản.

[00:26:51] Chất lượng giấy, lụa và niên đại

[00:26:54] TENTOLAY là một phương pháp hiệu quả để giám định tranh cổ.

[00:27:00] Nếu tranh nói là cận đại,

[00:27:02] STOMATOLA nhưng lụa lại là loại được sản xuất ở một nơi nào đó vào thời Minh,

[00:27:05] thì theo nguyên tắc một sai trăm sai của tranh,

[00:27:08] đây chắc chắn là đồ giả không nghi ngờ gì.

[00:27:11] Nhưng do lợi nhuận cao của tranh cổ,

[00:27:14] a khiến những kẻ làm giả cũng dùng hết mọi thủ đoạn.

[00:27:18] Những kẻ làm giả cao cấp về giấy, lụa, mực,

[00:27:23] và cả mực đóng dấu, những phương diện này,

[00:27:24] đều sẽ không để lộ sơ hở.

[00:28:21] Lụa không sai.

[00:28:26] Có tuổi rồi.

[00:28:29] Lâu tiên sinh, ngài xem bức tranh này thế nào?

[00:28:37] Bức tranh này có phong thái của Ngô Đạo Tử.

[00:28:43] Về mặt giá trị, tuy không phải bút tích thật,

[00:28:47] nhưng bút tích thật lưu truyền đến nay từ đời Đường cực hiếm.

[00:28:53] Bức tranh này, có lẽ là do người đời Nguyên vẽ.

[00:29:00] Không muộn hơn đời Minh.

[00:29:05] Vậy thì xét về giá trị nghiên cứu,

[00:29:08] có lẽ còn vượt qua giá trị sưu tầm.

[00:29:19] Tiểu Viên, cậu ra sân đợi tôi.

[00:29:23] Đi đi, đi đi.

[00:29:30] Lâu tiên sinh, ngài xem bức tranh này của tôi.

[00:29:36] Vẫn rất tốt phải không?

[00:29:38] Đương nhiên, tôi nói sai sao?

[00:29:41] Không, không.

[00:29:43] Lúc tôi mua người ta nói là thật.

[00:29:45] Tranh thật của người Đường. Không thể là giả được chứ?

[00:29:52] Ngài xem kỹ lại giúp tôi.

[00:29:58] Tôi sẽ không nhìn nhầm đâu.

[00:29:59] Chú, chú!

[00:30:03] Chú, chúng ta chơi nhặt que đi. Được.

[00:30:08] Nào, chúng ta chơi nhặt que.

[00:30:14] Cho cháu một que. Chú lấy que vàng này.

[00:30:33] Lâu tiên sinh, chút lòng thành.

[00:30:36] Không đáng kể gì, ngài nhận lấy đi, nhận lấy.

[00:30:40] Giấy giám định này tôi sao có thể viết được chứ?

[00:30:43] Lời tôi đã nói rõ với ông rồi.

[00:30:46] - Là một thì là một, là hai thì là hai.

[00:30:48] Ông tuyệt đối đừng nói đến chuyện tiền bạc gì cả.

[00:30:51] Ông từ xa mang tranh đến chỗ tôi,

[00:30:55] (mời tôi xem, tôi đã cảm ơn lắm rồi.

[00:30:58] Giấy giám định muốn tôi viết,

[00:31:00] ( cũng chỉ có thể viết theo những gì tôi vừa nói.

[00:31:04] Bao nhiêu tiền, tôi cũng không thể viết nó thành bản gốc được.

[00:31:10] Ngài nói bao nhiêu tiền, ngài cứ ra giá.

[00:31:12] Ông cút ra ngoài cho tôi! Cút!

[00:31:20] Tiểu Viên, cậu ở đây gây rối gì vậy? Gọi xe đi!

[00:31:29] Lão già!

[00:31:35] Cái tẩy này nếu thật sự mất rồi,

[00:31:37] tôi thật sự không gượng dậy nổi nữa.

[00:31:42] Làm ăn buôn bán,

[00:31:43] một món đồ này có thể cứu mạng đấy.

[00:31:46] Ông nói đúng rồi.

[00:31:48] Lưu tiên sinh, tôi phải về trông coi một chút.

[00:31:51] Đi nào. Ngài dừng bước. Hẹn gặp lại.

[00:31:53] Vương lão bản về rồi.

[00:31:54] Chưởng quỹ, tôi về rồi. Về rồi.

[00:31:57] Mao Tài ca. ·K

[00:32:01] Đại gia đi theo hầu về rồi.

[00:32:03] Trưa nay là đi Phong Trạch Viên,

[00:32:05] hay là Hậu Đức Phúc?

[00:32:07] Hay là, đến Nguyệt Ngân Lâu rồi nhỉ?

[00:32:12] Đừng có mà ra vẻ với tôi.

[00:32:14] Cậu vừa đến là gây rối với tôi.

[00:32:16] Lần nào Ngô tiên sinh đến chẳng phải tìm tôi đi theo sao?

[00:32:21] Cậu vừa đến đã cướp mất việc của tôi rồi.

[00:32:24] Cho cậu ít tiền lẻ thì không được giữ riêng đâu nhé.

[00:32:28] Gặp mặt

[00:32:30] phải chia một nửa.

[00:32:32] Sao rồi, Viên Tử? Về rồi à?

[00:32:33] Đi đường xa nhỉ?

[00:32:35] Vừa từ Thiên Tân về. Tìm ai vậy?

[00:32:38] Một vị tiên sinh họ Hồng ở Thẩm Dương Đạo.

[00:32:41] Ai? Hồng Bác Hiên? Nhà học vấn lớn à?

[00:32:47] Kinh Vệ Hồng, đó là người phương Bắc chúng ta...

[00:32:50] hai nhà giám thưởng lớn.

[00:32:53] Lâu tiên sinh đây không nghe thấy gì.

[00:32:56] Hồng tiên sinh bên đó thế nào?

[00:32:59] Không nhìn ra gì cả.

[00:33:02] Vậy là đúng rồi.

[00:33:04] Đi ra ngoài cùng người ta, đừng có nghe ngóng lung tung.

[00:33:07] Chuyện nghe được đều coi như chưa nghe thấy.

[00:33:11] Ngành đồ cổ này,

[00:33:13] quan trọng nhất là đạo đức buôn bán.

[00:33:15] Lời nên nói, lời không nên nói tốt nhất đều đừng nói.

[00:33:19] Nhưng nói đi cũng phải nói lại.

[00:33:22] Cậu là người làm của tôi.

[00:33:24] Có chuyện gì nói với tôi không sao cả.

[00:33:27] Nếu đến cả chưởng quỹ cũng giấu giếm,

[00:33:30] thì cũng là không có đạo đức.

[00:33:33] Nếu ông ấy không cho cậu nói với tôi,

[00:33:35] cậu cũng không được đồng ý với ông ấy.

[00:33:40] Lúc họ nói chuyện,

[00:33:41] tôi đều ở ngoài sân.

[00:33:43] Vậy là cậu thật sự không biết chút gì sao?

[00:33:49] Không biết.

[00:33:53] Được lắm.

[00:33:55] Đây là tiền lẻ Ngô tiên sinh cho.

[00:33:59] Đạo đức của cậu cũng tốt quá rồi đấy.

[00:34:06] Người miền Nam ra tay đúng là hào phóng.

[00:34:08] Tốt. Tôi giữ rồi. Tối nay thêm món ăn.

[00:34:18] Tôi không tin đâu.

[00:34:19] Cậu thật sự không nghe thấy gì sao? Không nghe thấy.

[00:34:23] Tôi không tin.

[00:34:24] Không nghe thấy chính là không nghe thấy.

[00:34:28] Đồng bạc lớn đó cậu đưa tôi đi.

[00:34:30] Đúng là ngốc.

[00:34:37] Cô đúng là giống gà mái già tháng ba,

[00:34:39] ấp trứng trên giường rồi.

[00:34:42] Dậy đi, việc ở dưới lầu nhiều lắm.

[00:34:45] Đừng có ở đây với tôi...

[00:34:46] ra vẻ tiểu thư băng thanh ngọc khiết nữa.

[00:34:50] Mẹ, con đến tháng, không khỏe.

[00:34:54] Mẹ cho con nghỉ một ngày đi.

[00:34:55] Mẹ cho con nghỉ một ngày đi.

[00:34:56] Đúng là thân tiểu thư mệnh kỹ nữ.

[00:35:01] Cô không khỏe?

[00:35:03] Ba chữ "không khỏe" này là cô nói ra được sao?

[00:35:06] Mẹ đây sống cả đời rồi,

[00:35:07] núi nào, sông nào, khe nào cũng thấy qua rồi,

[00:35:10] còn không biết thế nào là không khỏe.

[00:35:13] Cô dám ở Nguyệt Ngân Lâu mà ra vẻ này với tôi sao?

[00:35:17] Dậy đi! Đừng lấy lời đó lừa tôi.

[00:35:21] Tưởng tôi không nhìn ra chắc?

[00:35:23] Cô nương muốn giữ tiết vì khách làng chơi tôi gặp nhiều rồi.

[00:35:26] Nếu ai cũng là Đỗ Thập Nương,

[00:35:27] thì cửa hàng của tôi khỏi mở nữa.

[00:35:31] Hơn nữa, Lý Giáp gì đó cũng được,

[00:35:33] Mao Giáp gì đó cũng được, tất cả đều là giả dối.

[00:35:37] Cô tưởng họ Mao đó thật sự là công tử sao?

[00:35:39] Hắn chỉ là tiểu nhị của tiệm đồ cổ thôi.

[00:35:43] Tiền đến chơi mấy hôm trước,

[00:35:45] nghe nói là hắn trộm một món đồ trong tiệm ra

[00:35:50] mang đi bán đấy.

[00:35:54] Hôm đó mẹ cũng thấy rồi. Anh ấy thật lòng muốn chuộc con. 16

[00:35:59] Tiền tuy không đủ, nhưng tấm lòng không thể giả được.

[00:36:04] Được, được, được.

[00:36:05] Lời cũng đã nói với cô đến mức này rồi.

[00:36:07] Tôi cũng không có lòng nào đôi co với cô.

[00:36:09] Tôi nói cho cô biết, nếu cô còn không xuống lầu,

[00:36:12] đừng trách tôi không khách khí.

[00:36:16] Cửu Nhi đó chẳng phải cũng ba ngày không xuống lầu sao?

[00:36:18] Cô còn so với Cửu Nhi nữa à?

[00:36:21] Tiền người ta tiếp khách một lần,

[00:36:23] đủ cho cô kiếm trong ba tháng.

[00:36:25] Cô xem cô đi, rồi xem Cửu Nhi người ta kìa.

[00:36:29] Cửu Nhi không xuống lầu tôi không giục cô ấy.

[00:36:32] Nếu cô thật sự được đến mức như cô ấy,

[00:36:34] mẹ đây cũng nhường cô ba phần.

[00:36:38] Bán thoa thúy đây!

[00:36:41] Thoa thúy bán đây!

[00:36:44] Bán thoa thúy nào!

[00:36:49] Hoàn Tử, Hoàn Tử!

[00:36:51] Em xem người bán thoa thúy kia...

[00:37:01] không phải là Nhị Thanh hay đến sao?

[00:37:03] Không giống, chưa gặp bao giờ.

[00:37:06] Vóc dáng thật đẹp trai. Giống như người hát võ sinh.

[00:37:11] Thật có phong thái.

[00:37:12] Đi gọi anh ta lên đây, chị xem xem.

[00:37:18] Không biết tại sao vừa nhìn thấy những người qua đường này,

[00:37:22] lòng tôi lại xa xôi. Nhớ nhà, nhớ lúc nhỏ.

[00:37:27] Nhớ ngôi nhà tranh tôi từng ở.

[00:37:30] Dường như họ có liên quan đến quá khứ của tôi vậy.

[00:37:40] Lên đây!

[00:37:40] Tiểu thư, người bán thoa thúy đến rồi.

[00:37:43] Qua đây, đặt ở đây đi.

[00:38:01] Anh ngồi đi.

[00:38:17] Hai chiếc thoa thúy này bao nhiêu tiền?

[00:38:19] Tiểu thư nếu thấy thích thì cứ giữ lại đi.

[00:38:22] Vậy sao được. Nói là mở hàng cho anh.

[00:38:25] Mở hàng chưa được mà lại còn lỗ vốn.

[00:38:29] Nhìn mà đưa đi!

[00:38:31] Anh này không biết buôn bán gì cả.

[00:38:33] Sao lại nhìn mà đưa được? Phải có giá chứ.

[00:38:36] Hoàn Tử, qua đây.

[00:38:40] Ba đồng bạc lớn này đưa cho anh ta đi.

[00:38:43] Đưa đi. Đủ hay không cũng là nó rồi.

[00:38:47] Anh nhận lấy đi, mau xuống đi!

[00:38:48] Không cần nhiều như vậy đâu.

[00:38:49] Cầm lấy đi. Tiểu thư thưởng cho tôi rồi.

[00:38:54] Hoàn Tử.

[00:38:57] Đây. Cảm ơn.

[00:39:00] Anh ta so với những người đến Nguyệt Ngân Lâu này thật cô đơn.

[00:39:04] Cũng là người không nơi nương tựa, không nhà cửa.

[00:39:26] Đúng rồi.

[00:39:27] Tiểu thư tên gì?

[00:39:29] Tôi à? Hoàn Tử.

[00:39:33] Tôi hỏi là vị kia.

[00:39:36] Cái này mà anh cũng không biết à? Bảng hiệu hàng đầu của chúng tôi đó.

[00:39:39] Anh đi loanh quanh Bát Đại Hồ Đồng uổng công rồi.

[00:39:41] Anh đợi chút. Anh tên gì?

[00:39:44] Tôi họ Thôi, Thôi Hòa Hữu.

[00:39:47] Tiểu thư của chúng tôi tên Cửu Nhi, nhớ không?

[00:39:51] Đi đây.

[00:39:55] Họ Thôi kia, có Xuân Diệp không?

[00:39:57] Xuân Diệp? www

[00:39:59] Không có.

[00:40:01] Ai cần Xuân Diệp chứ? Dù sao cũng không phải tiểu thư của chúng tôi.

[00:40:04] Là mua hộ người khác.

[00:40:10] Không phải đây sao? Sao anh còn nói không có?

[00:40:14] Không bán.

[00:40:18] Thì ra là anh à.

[00:40:21] Người Phong Nam. Đừng thấy anh mặc đồ đường phố.

[00:40:24] Anh đi đường sao không có mắt vậy?

[00:40:28] Tôi, tôi...

[00:40:29] Bộ dạng ăn mày của anh vẫn không sửa được.

[00:40:32] Tôi vừa đến nơi này là lòng hoảng hốt.

[00:40:34] Xin lỗi nhé!

[00:40:36] Người Phong Nam, tôi nói cho anh biết nhé.

[00:40:38] Tôi với anh khắc khẩu.

[00:40:39] Gặp phải anh là tôi xui xẻo.

[00:40:42] Đúng là đồ...

[00:40:43] Việc gì phải tức giận như vậy chứ?

[00:40:44] Người ta không phải đã vội xin lỗi anh rồi sao?

[00:40:46] Ồ, vào trong rồi.

[00:40:58] Từ tiên sinh. Tốt, tốt.

[00:41:02] Mời.

[00:41:02] Hai vị gia mời ngồi trước.

[00:41:04] Tôi đi gọi Cửu cô nương cho hai vị.》

[00:41:07] Đợi nhé.

[00:41:09] Tốt, tốt. Uống trà.

[00:41:11] Cửu cô nương đến rồi.

[00:41:21] Hai người quen nhau à?

[00:41:22] Có một lần... Hai người quen nhau à?

[00:41:22] Hai người quen nhau à?

[00:41:23] còn bị tôi một cú đắc ý làm ngã lăn ra đất. Hai người quen nhau à?

[00:41:24] còn bị tôi một cú đắc ý làm ngã lăn ra đất.

[00:41:26] Không quen, trước kia từng gặp trên đường.

[00:41:28] Con em Bát Kỳ dù tệ thế nào... Không quen, trước kia từng gặp trên đường.

[00:41:28] Không quen, trước kia từng gặp trên đường. Con em Bát Kỳ dù tệ thế nào...

[00:41:28] Con em Bát Kỳ dù tệ thế nào...

[00:41:29] Cô ấy người rất tốt.

[00:41:30] ai mà chẳng biết vài ngón nghề chứ. Cô ấy người rất tốt.

[00:41:30] ai mà chẳng biết vài ngón nghề chứ.

[00:41:31] Nhưng không biết tại sao tính tình khá nóng nảy. ai mà chẳng biết vài ngón nghề chứ.

[00:41:32] Nhưng không biết tại sao tính tình khá nóng nảy.

[00:41:33] Thụy Ngũ Gia.

[00:41:34] Thụy Ngũ Gia là bị anh khoác lác làm ngã chứ gì?

[00:41:36] Anh ngồi đi. Thụy Ngũ Gia là bị anh khoác lác làm ngã chứ gì?

[00:41:36] Thụy Ngũ Gia là bị anh khoác lác làm ngã chứ gì?

[00:41:40] Trong thành Bắc Kinh có mấy ai hạ được Thụy Ngũ Gia chứ?

[00:41:44] Tự đến à?

[00:41:45] Khoác lác đến tận sân đấu vật này rồi.

[00:41:46] Không... Khoác lác đến tận sân đấu vật này rồi.

[00:41:46] Khoác lác đến tận sân đấu vật này rồi.

[00:41:47] Đến cùng Ngô tiên sinh.

[00:41:48] Cũng không sợ cái má anh bị thổi rách à? Đến cùng Ngô tiên sinh.

[00:41:49] Cũng không sợ cái má anh bị thổi rách à?

[00:41:49] Ông ấy nói là đến bàn chuyện làm ăn. Cũng không sợ cái má anh bị thổi rách à?

[00:41:50] Cũng không sợ cái má anh bị thổi rách à?

[00:41:50] Cũng không sợ cái má anh bị thổi rách à?

[00:41:50] Cũng không sợ cái má anh bị thổi rách à?

[00:41:51] Người đi theo của Ngô tiên sinh. Cũng không sợ cái má anh bị thổi rách à?

[00:41:51] Người đi theo của Ngô tiên sinh.

[00:41:52] Nhóc con, hôm nay gia gia ta phá lệ một lần. Người đi theo của Ngô tiên sinh.

[00:41:52] Nhóc con, hôm nay gia gia ta phá lệ một lần.

[00:41:56] Theo quy củ, ngươi đấu vật với ta, không xứng tầm.

[00:41:59] Kia là tiểu thư của các người à? Phải. Theo quy củ, ngươi đấu vật với ta, không xứng tầm.

[00:42:00] Kia là tiểu thư của các người à? Phải.

[00:42:02] Tốt lắm. Hôm nay chúng ta ở sân đấu vật này...

[00:42:02] Cô ấy là bảng hiệu hàng đầu của Nguyệt Ngân Lâu đó. Tốt lắm. Hôm nay chúng ta ở sân đấu vật này...

[00:42:04] Tốt lắm. Hôm nay chúng ta ở sân đấu vật này...

[00:42:04] cũng không cần câu nệ nhiều như vậy nữa.

[00:42:05] Sao lại không có kiến thức như vậy? cũng không cần câu nệ nhiều như vậy nữa.

[00:42:06] Sao lại không có kiến thức như vậy?

[00:42:08] Cứ coi như gia gia vận động gân cốt.

[00:42:11] Cô ấy đến nơi này làm gì?

[00:42:12] Gia, đừng, đừng chấp nhặt với hắn làm gì. Cô ấy đến nơi này làm gì?

[00:42:12] Gia, đừng, đừng chấp nhặt với hắn làm gì.

[00:42:14] Lát nữa ngài trật eo...

[00:42:15] Ngươi nói gì? Không, không có gì. Lát nữa ngài trật eo...

[00:42:15] Ngươi nói gì? Không, không có gì.

[00:42:18] Tôi phải qua đó xem.

[00:42:20] Đến đây, nhóc con.

[00:42:20] Ngồi xuống. Đến đây, nhóc con.

[00:42:20] Đến đây, nhóc con.

[00:42:22] Anh thật sự không hiểu hay giả vờ không hiểu vậy?

[00:42:23] Ra tay đi. Tiên sinh bàn chuyện làm ăn, làm gì có người đi theo qua đó chứ?

[00:42:24] Tiên sinh bàn chuyện làm ăn, làm gì có người đi theo qua đó chứ?

[00:42:24] Nếu ta không đấu với hắn một trận, Tiên sinh bàn chuyện làm ăn, làm gì có người đi theo qua đó chứ?

[00:42:25] Nếu ta không đấu với hắn một trận,

[00:42:26] hắn còn tưởng Bối Lặc Gia ta đây...

[00:42:26] Thấy không, bên cạnh có cái bàn nhỏ kia. hắn còn tưởng Bối Lặc Gia ta đây...

[00:42:27] Thấy không, bên cạnh có cái bàn nhỏ kia.

[00:42:27] là do ăn chay mà có được. Thấy không, bên cạnh có cái bàn nhỏ kia.

[00:42:28] là do ăn chay mà có được.

[00:42:29] Anh cứ đến đó ngồi. là do ăn chay mà có được.

[00:42:29] Anh cứ đến đó ngồi.

[00:42:30] Muốn tìm cô nương à?

[00:42:31] Đến đây! Lần này thật sự phải động thủ rồi. Muốn tìm cô nương à?

[00:42:31] Muốn tìm cô nương à? Đến đây! Lần này thật sự phải động thủ rồi.

[00:42:31] Đến đây! Lần này thật sự phải động thủ rồi.

[00:42:32] Không, không. Đến đây! Lần này thật sự phải động thủ rồi.

[00:42:33] Đến đây! Lần này thật sự phải động thủ rồi.

[00:42:35] Anh còn đỏ mặt nữa à? Đến đây! Lần này thật sự phải động thủ rồi.

[00:42:36] Đến đây! Lần này thật sự phải động thủ rồi.

[00:42:37] Được. Vậy tôi nói chuyện với anh một lát. Đến đây! Lần này thật sự phải động thủ rồi.

[00:42:38] Được. Vậy tôi nói chuyện với anh một lát.

[00:42:40] Làm phiền cô rồi.

[00:42:44] (Hôm nay lạ thật, toàn gặp người thú vị.

[00:42:46] Tần tiên sinh rất có học vấn.

[00:42:48] Chỗ này nói chuyện không tiện.

[00:42:51] Phiền hai vị gia lên lầu.

[00:42:53] L

[00:42:54] Vậy tốt. Mời, mời.

[00:42:55] Mời, mời.

[00:42:56] Mời, mời. Mời lên lầu bàn.

[00:43:04] Cậu không cần lên. Cứ ở đây đi.

[00:43:07] Đại Phiên Tử 360.

[00:43:07] Ngô tiên sinh. Đến rồi, đến rồi. Đại Phiên Tử 360.

[00:43:07] Ngô tiên sinh. Đến rồi, đến rồi.

[00:43:08] Tiểu Phiên Tử như lông trâu. Ngô tiên sinh. Đến rồi, đến rồi.

[00:43:09] Ngô tiên sinh. Đến rồi, đến rồi.

[00:43:09] Ba ngày không dùng ngáng chân. Ngô tiên sinh. Đến rồi, đến rồi.

[00:43:09] Ba ngày không dùng ngáng chân.

[00:43:10] Đi tiểu xong là ngáng chân tiểu. Tốt, tốt lắm.

[00:43:17] - Tần tiên sinh, mời ngài dùng trà.

[00:43:18] Sao vậy? Đấu vật? Bị ôm vật ngã là nổi nóng à? - Tần tiên sinh, mời ngài dùng trà.

[00:43:18] Sao vậy? Đấu vật? Bị ôm vật ngã là nổi nóng à?

[00:43:21] Cửu cô nương, chúng ta là chỗ quen biết cũ. Sao vậy? Đấu vật? Bị ôm vật ngã là nổi nóng à?

[00:43:22] Cửu cô nương, chúng ta là chỗ quen biết cũ.

[00:43:22] Còn dùng dao nữa à? Cửu cô nương, chúng ta là chỗ quen biết cũ.

[00:43:22] Cửu cô nương, chúng ta là chỗ quen biết cũ.

[00:43:25] Đừng sợ, đừng sợ, chúng ta không sợ. Cửu cô nương, chúng ta là chỗ quen biết cũ.

[00:43:25] Đừng sợ, đừng sợ, chúng ta không sợ.

[00:43:26] Cô và vị Tần tiên sinh này chắc là mới quen biết nhỉ? Đừng sợ, đừng sợ, chúng ta không sợ.

[00:43:27] Cô và vị Tần tiên sinh này chắc là mới quen biết nhỉ?

[00:43:28] Nhóc con, hôm nay ta phải trị ngươi mới được. Cô và vị Tần tiên sinh này chắc là mới quen biết nhỉ?

[00:43:30] Nhóc con, hôm nay ta phải trị ngươi mới được.

[00:43:31] Ngươi đừng có hối hận.

[00:43:32] Ngô tiên sinh, ngài sai rồi.

[00:43:33] Tần tiên sinh đến sớm hơn ngài. Mỗi năm chỉ một chuyến.

[00:43:37] Tôi biết Tần tiên sinh đem cả gia tài như núi vàng...

[00:43:40] Ngươi cũng có ngày hôm nay à! Đánh! Đánh thằng nhóc này! Tôi biết Tần tiên sinh đem cả gia tài như núi vàng...

[00:43:40] Ngươi cũng có ngày hôm nay à! Đánh! Đánh thằng nhóc này!

[00:43:40] đều dùng vào đồ cổ hết rồi. Ngươi cũng có ngày hôm nay à! Đánh! Đánh thằng nhóc này!

[00:43:43] Nói là sợ bảo vật quốc gia bị thất lạc.

[00:43:47] Theo tôi thấy, bảo vật gì chứ,

[00:43:49] đều là thứ ăn không no bụng,

[00:43:51] mặc không ấm thân cả.

[00:43:53] Được rồi.

[00:43:54] Cửu cô nương nói đúng.

[00:43:55] Đánh vài cái là được rồi. Cửu cô nương nói đúng.

[00:43:56] Đánh vài cái là được rồi.

[00:43:56] Nhưng cái lý này tôi vẫn không chấp nhận được.

[00:43:59] Ngồi cùng một sân đấu vật cũng xem như duyên phận. Nhưng cái lý này tôi vẫn không chấp nhận được.

[00:43:59] Ngồi cùng một sân đấu vật cũng xem như duyên phận.

[00:44:01] Nói lớn một chút.

[00:44:02] Hôm nay tôi nói một câu.

[00:44:03] Nếu không có Vạn Lý Trường Thành ở đó, Hôm nay tôi nói một câu.

[00:44:04] Nếu không có Vạn Lý Trường Thành ở đó,

[00:44:05] Có ngày nào đó nếu tôi ra ngoài, Nếu không có Vạn Lý Trường Thành ở đó,

[00:44:06] Có ngày nào đó nếu tôi ra ngoài,

[00:44:06] Trung Quốc còn gọi là Trung Quốc không? Có ngày nào đó nếu tôi ra ngoài,

[00:44:06] Trung Quốc còn gọi là Trung Quốc không?

[00:44:07] Tôi mời các vị ăn Mãn Hán toàn tịch, ăn liền ba ngày. Trung Quốc còn gọi là Trung Quốc không?

[00:44:08] Tôi mời các vị ăn Mãn Hán toàn tịch, ăn liền ba ngày.

[00:44:10] Ví Vạn Lý Trường Thành như một món đồ trang trí lớn của Trung Quốc xưa. Tôi mời các vị ăn Mãn Hán toàn tịch, ăn liền ba ngày.

[00:44:10] Ví Vạn Lý Trường Thành như một món đồ trang trí lớn của Trung Quốc xưa.

[00:44:13] Làm phản rồi các ngươi! Ví Vạn Lý Trường Thành như một món đồ trang trí lớn của Trung Quốc xưa.

[00:44:13] Ví Vạn Lý Trường Thành như một món đồ trang trí lớn của Trung Quốc xưa.

[00:44:14] Vậy thì đồ trang trí của kinh thành chúng ta chính là Thiên Đàn, Tử Cấm Thành,

[00:44:17] Kim Bảo Nguyên, Hình Bộ chờ thẩm vấn, Vậy thì đồ trang trí của kinh thành chúng ta chính là Thiên Đàn, Tử Cấm Thành,

[00:44:18] Kim Bảo Nguyên, Hình Bộ chờ thẩm vấn,

[00:44:19] Bạch Tháp. Kim Bảo Nguyên, Hình Bộ chờ thẩm vấn,

[00:44:19] Kim Bảo Nguyên, Hình Bộ chờ thẩm vấn,

[00:44:20] Kinh thành nếu không có những đồ trang trí này còn gọi là kinh thành không?

[00:44:24] Còn đến Hình Bộ nữa? Kinh thành nếu không có những đồ trang trí này còn gọi là kinh thành không?

[00:44:24] Còn đến Hình Bộ nữa?

[00:44:25] Vậy chẳng phải như một mảnh đất trắng sao?

[00:44:26] Nói nhảm cái gì chứ! Vậy chẳng phải như một mảnh đất trắng sao?

[00:44:27] Vậy chẳng phải như một mảnh đất trắng sao?

[00:44:28] Không sao, không sao. Lát nữa sẽ về thôi.

[00:44:29] Thật ra, Không sao, không sao. Lát nữa sẽ về thôi.

[00:44:29] Không sao, không sao. Lát nữa sẽ về thôi.

[00:44:30] đời người chính là đấu tranh với bốn chữ. Không sao, không sao. Lát nữa sẽ về thôi.

[00:44:30] đời người chính là đấu tranh với bốn chữ.

[00:44:32] Nhanh lên. đời người chính là đấu tranh với bốn chữ.

[00:44:32] đời người chính là đấu tranh với bốn chữ.

[00:44:34] - Bốn chữ nào vậy?

[00:44:37] Sinh lão bệnh tử?

[00:44:39] Bối Lặc Gia, ngài phải về đấy nhé.

[00:44:40] Tửu sắc tài khí? Bối Lặc Gia, ngài phải về đấy nhé.

[00:44:41] Bối Lặc Gia, ngài phải về đấy nhé.

[00:44:42] Chúng tôi còn mong được ăn một bữa của ngài đấy.

[00:44:43] Ăn uống trai gái cờ bạc? Chúng tôi còn mong được ăn một bữa của ngài đấy.

[00:44:44] Ăn uống trai gái cờ bạc?

[00:44:45] Bốn chữ này không cần phải đấu tranh.

[00:44:48] Đều đang chờ ngươi đó.

[00:44:49] Dậy đi, dậy đi. Đều đang chờ ngươi đó.

[00:44:49] Dậy đi, dậy đi.

[00:44:51] Bốn chữ tôi nói là lớn nhỏ nhiều ít. Dậy đi, dậy đi.

[00:44:52] Bốn chữ tôi nói là lớn nhỏ nhiều ít.

[00:44:53] Tôi về! Tôi nhất định sẽ về! Bốn chữ tôi nói là lớn nhỏ nhiều ít.

[00:44:56] Tôi về! Tôi nhất định sẽ về!

[00:44:58] Ngài nói chuyện rồi.

[00:44:59] Cái này còn không phân biệt được sao? Lại có cái không phân biệt được.

[00:45:04] Ví dụ như,

[00:45:06] Đi!

[00:45:06] coi tiền bạc là lớn, coi sự việc là nhỏ. Đi!

[00:45:06] coi tiền bạc là lớn, coi sự việc là nhỏ.

[00:45:09] Đứng đó chờ. coi tiền bạc là lớn, coi sự việc là nhỏ.

[00:45:09] Đứng đó chờ.

[00:45:10] Coi hôm nay là lớn, coi ngày mai là nhỏ.

[00:45:11] Tôi nói thả một người rồi. Coi hôm nay là lớn, coi ngày mai là nhỏ.

[00:45:14] Coi hôm nay là lớn, coi ngày mai là nhỏ.

[00:45:15] Coi quốc gia là nhỏ, coi việc nhà mình là lớn.

[00:45:19] Nhìn xem!

[00:45:21] Kim Bảo Nguyên.

[00:45:21] Tôi thấy đời người, Kim Bảo Nguyên.

[00:45:22] Tôi thấy đời người,

[00:45:23] nếu có thể đem bốn chữ đơn giản nhất này,

[00:45:26] cân nhắc thỏa đáng, thì hẳn phải là thánh nhân rồi.

[00:45:27] Thả người! Mau cút! cân nhắc thỏa đáng, thì hẳn phải là thánh nhân rồi.

[00:45:28] cân nhắc thỏa đáng, thì hẳn phải là thánh nhân rồi.

[00:45:31] Gia.

[00:45:32] Gia, ngài chịu khổ rồi. Vẫn tốt.

[00:45:32] Chúng ta không phải thánh nhân, cũng chỉ muốn làm người hiểu biết. Gia, ngài chịu khổ rồi. Vẫn tốt.

[00:45:34] Chúng ta không phải thánh nhân, cũng chỉ muốn làm người hiểu biết.

[00:45:36] Ra ngoài là tốt rồi, ra ngoài là tốt rồi. Chúng ta không phải thánh nhân, cũng chỉ muốn làm người hiểu biết.

[00:45:36] Ra ngoài là tốt rồi, ra ngoài là tốt rồi.

[00:45:37] Dù chỉ hiểu một nửa cũng đã như ý rồi. Ra ngoài là tốt rồi, ra ngoài là tốt rồi.

[00:45:38] Dù chỉ hiểu một nửa cũng đã như ý rồi.

[00:45:38] Chỉ có mình ngươi đến à? Không có ai khác? Dù chỉ hiểu một nửa cũng đã như ý rồi.

[00:45:40] Dù chỉ hiểu một nửa cũng đã như ý rồi.

[00:45:41] Chỉ có mình tôi, cũng không có ai khác. Dù chỉ hiểu một nửa cũng đã như ý rồi.

[00:45:41] Chỉ có mình tôi, cũng không có ai khác.

[00:45:42] Tần tiên sinh, ngài thật khiến tôi mở mang tầm mắt. Chỉ có mình tôi, cũng không có ai khác.

[00:45:43] Tần tiên sinh, ngài thật khiến tôi mở mang tầm mắt.

[00:45:44] Vậy xe nhà chúng ta đâu? Tần tiên sinh, ngài thật khiến tôi mở mang tầm mắt.

[00:45:45] Tần tiên sinh, ngài thật khiến tôi mở mang tầm mắt.

[00:45:46] Gia ơi, nhà chúng ta bây giờ không có xe nữa rồi.

[00:45:47] Nhưng mà cái lớn nhỏ nhiều ít này... Gia ơi, nhà chúng ta bây giờ không có xe nữa rồi.

[00:45:47] Nhưng mà cái lớn nhỏ nhiều ít này...

[00:45:48] Nhà cũng bị tịch biên sạch rồi, cửa phủ cũng bị niêm phong rồi. Nhưng mà cái lớn nhỏ nhiều ít này...

[00:45:49] Nhà cũng bị tịch biên sạch rồi, cửa phủ cũng bị niêm phong rồi.

[00:45:50] Ngài chỉ nói đúng một nửa. Nhà cũng bị tịch biên sạch rồi, cửa phủ cũng bị niêm phong rồi.

[00:45:51] Ngài chỉ nói đúng một nửa.

[00:45:51] Cái gì cũng không còn nữa.

[00:45:52] Ngài có lẽ chưa từng nghĩ đến, Cái gì cũng không còn nữa.

[00:45:53] Ngài có lẽ chưa từng nghĩ đến,

[00:45:54] trên đời này còn có một số người không có chút chủ ý nào,

[00:45:56] Ta quên mất. trên đời này còn có một số người không có chút chủ ý nào,

[00:45:57] trên đời này còn có một số người không có chút chủ ý nào,

[00:45:58] đều không để ngài có được.

[00:45:59] Sớm biết đã bảo ngươi mang một bộ quần áo đến đây. đều không để ngài có được.

[00:45:59] Sớm biết đã bảo ngươi mang một bộ quần áo đến đây.

[00:46:01] Một số người không thể tự mình nắm bắt được. Sớm biết đã bảo ngươi mang một bộ quần áo đến đây.

[00:46:01] Một số người không thể tự mình nắm bắt được.

[00:46:01] Mặc bộ đồ này ta không bước đi nổi. Một số người không thể tự mình nắm bắt được.

[00:46:03] Một số người không thể tự mình nắm bắt được.

[00:46:03] Hay là chúng ta làm thế này đi. Một số người không thể tự mình nắm bắt được.

[00:46:04] Hay là chúng ta làm thế này đi.

[00:46:05] Tìm một quán nhỏ ngồi một lát.

[00:46:07] Dù là để anh ta tự mình làm chủ một lần.

[00:46:07] Trời tối rồi hãy đi. Dù là để anh ta tự mình làm chủ một lần.

[00:46:08] Dù là để anh ta tự mình làm chủ một lần.

[00:46:08] Gia, tôi có mang theo một bộ quần áo. Dù là để anh ta tự mình làm chủ một lần.

[00:46:10] Gia, tôi có mang theo một bộ quần áo.

[00:46:11] Có lẽ mặc hơi nhỏ một chút.

[00:46:13] So với quần áo ngài thường mặc có lẽ cũ hơn một chút.

[00:46:14] Mời hai vị gia cứ nói chuyện, tôi đi gọi một bàn tiệc đến. So với quần áo ngài thường mặc có lẽ cũ hơn một chút.

[00:46:16] So với quần áo ngài thường mặc có lẽ cũ hơn một chút.

[00:46:17] Nhưng nó sạch sẽ.

[00:46:18] Ngài cứ tự nhiên. Nhưng nó sạch sẽ.

[00:46:18] Ngài cứ tự nhiên.

[00:46:19] Hay là chúng ta tìm một nơi vắng vẻ thay nó ra.

[00:46:22] Được không? Được.

[00:46:23] Lời này nói thế nào vậy? Được không? Được.

[00:46:24] Được không? Được.

[00:46:24] Lại khơi gợi chuyện buồn của cô ấy ra rồi. Được không? Được.

[00:46:24] Lại khơi gợi chuyện buồn của cô ấy ra rồi.

[00:46:28] Phụ nữ buồn thì tốt, không buồn thì không có hương vị nữa.

[00:46:36] Tập

[00:46:38] Hết tập 6

[00:46:39] Sao vậy Cửu cô nương? Hết tập 6

[00:46:40] Đến Phong Trạch Viên gọi một bàn tiệc đến phải không?

[00:46:40] Hết tập 6 Đến Phong Trạch Viên gọi một bàn tiệc đến phải không?

[00:46:41] Đến Phong Trạch Viên gọi một bàn tiệc đến phải không?

[00:46:42] Phải loại tốt.

[00:46:43] Biết rồi, thưa ngài.

[00:46:52] Hết tập 7

[00:47:20] Để tim quyến luyến

[00:47:21] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:32] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:32] Để tim quyến luyến Để tình yêu mãi mãi

[00:47:32] Để tim quyến luyến

[00:47:33] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:33] Để niềm vui đến như nơi đã từng Để tình yêu mãi mãi

[00:47:34] Để niềm vui đến như nơi đã từng

[00:47:40] Để niềm vui dừng lại cảm giác mãi tươi trẻ của người Để niềm vui đến như nơi đã từng

[00:47:41] Để niềm vui đến như nơi đã từng

[00:47:42] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:43] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:56] Để niềm vui dừng lại cảm giác mãi tươi trẻ của người

[00:47:58] Đến gần người... Để niềm vui dừng lại cảm giác mãi tươi trẻ của người

[00:47:58] Để niềm vui dừng lại cảm giác mãi tươi trẻ của người

[00:48:06] ...

[00:48:07] ...

[00:48:15] Để nắng mai khẽ vuốt ve

[00:48:19] Gương mặt say đắm của người

[00:48:20] Gương mặt say đắm của người

[00:48:31] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:32] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:33] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:44] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:45] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:49] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:55] Tây Xưởng

[00:48:57] Phòng


 0 Mga komento sort   Pagbukud-bukurin Ayon