Sljedeći

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 9-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

3 Pogledi· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 Pretplatnici
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

Prikaži više

[00:00:15] Trái tim người phàm rung động

[00:00:17] Người phàm luôn rung động

[00:00:19] Qua lại đa phần là kẻ si tình

[00:00:26] Ngủ không biết nơi đâu

[00:00:30] Đường không hiểu lối về

[00:00:34] Đều là những kẻ hồ đồ

[00:00:41] Trời không như ý người

[00:00:45] Người không như ý lòng

[00:00:45] Người không như ý lòng

[00:00:48] Hà tất phải định nghĩa

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Si tâm, phàm tâm luôn có

[00:01:02] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:06] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:13] Si tâm, phàm tâm luôn có

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:51] Tuyết rơi thật tốt.

[00:01:53] Trời tuyết đi tìm đậu sa.

[00:01:56] Sau này cũng có thể coi là một giai thoại rồi.

[00:02:02] Cái hứng thú này,

[00:02:05] không phải cứ có tiền là có được đâu.

[00:02:12] Tuyết lớn bay

[00:02:28] Tuyết mùa xuân này không giữ được.

[00:02:31] Rơi xuống đất là tan.

[00:02:36] Ai đấy? Ăn bánh rán gì mà sớm thế, còn chưa nhóm lửa nữa.

[00:02:41] Tôi đây. Chưởng quầy Lý già có ở đây không?

[00:02:45] Tôi nói gặp ma rồi sao...

[00:02:47] Chưởng quầy Lý già, chết hơn một năm rồi.

[00:02:51] Thế này là có thay đổi rồi. Người chết rồi.

[00:02:54] Thôi được. Tìm cậu cũng được. Đến rồi.

[00:03:02] Ngày tuyết lớn, có chuyện gì?

[00:03:05] Mai làm không được sao?

[00:03:07] Dưới quê có mấy người họ hàng đến, mang ít sơn tra.

[00:03:11] Muốn ăn hồng quả đôi.

[00:03:12] Đến chỗ cậu đổi chút đậu sa.

[00:03:16] Tôi tưởng chuyện gì to tát chứ.

[00:03:19] Cứ phải như cháy nhà vậy.

[00:03:21] Cậu sáng mai ăn không được à?

[00:03:24] Tối nay ăn chẳng phải có cái hứng của tối nay sao?

[00:03:28] Đúng. Một đồng xu lớn một muỗng. Mang đồ đựng chưa?

[00:03:33] Ngài cần mấy muỗng ạ?

[00:03:35] Có mười muỗng là đủ rồi. Chưa mang đồ đựng.

[00:03:38] Cậu cho tôi mượn cái bát trước đã.

[00:03:41] Tôi là người của Kim phủ. Bối Lặc gia của Kim phủ. Mượn bát thì cược năm đồng xu lớn.

[00:03:45] Cả bát lẫn đậu sa tổng cộng mười lăm đồng xu lớn.

[00:03:50] Cậu xem, tiền này tôi lại quên mang rồi.

[00:03:54] Tôi là người quen cũ của chưởng quầy Lý tiệm này.

[00:03:59] Cứ coi như tôi mua chịu trước.

[00:04:00] Tôi là người của Kim phủ. Bối Lặc gia của Kim phủ.

[00:04:06] Ngài mà là Bối Lặc gia thì tôi là Vương gia rồi.

[00:04:09] Tôi ở đây chỉ nhận tiền không nhận người.

[00:04:16] Bối Lặc hay không Bối Lặc bây giờ cũng vô dụng rồi.

[00:04:19] Tước vị bây giờ,

[00:04:20] đến lúc cũng không đổi được hai bát đậu sa mà ăn.

[00:04:23] Toàn là nói suông thôi.

[00:04:28] Đúng đúng. Tôi có cái mũ này.

[00:04:32] Đây là mặt đoạn, lót lông lạc đà.

[00:04:37] Viền này là dạ Đức sản xuất.

[00:04:41] Lên chợ nhỏ đừng nói mười lăm đồng xu lớn,

[00:04:44] một trăm năm mươi đồng xu lớn cũng có người muốn.

[00:04:48] Tôi đổi với cậu bát đậu sa.

[00:04:49] Đổi. Thế nào?

[00:04:53] Còn thật à. Được rồi. Mũ tôi giữ lại.

[00:05:06] Đậu sa ngài cầm lấy ạ. Được, được.

[00:05:10] Vừa rồi lời của tôi có hơi khách sáo.

[00:05:14] Ngài nếu thật sự là Bối Lặc gia, ngài đừng...

[00:05:19] Tôi thật sự không quen biết ngài.

[00:05:21] Yên tâm đi. Tôi đâu phải Bối Lặc gia.

[00:05:26] Bối Lặc gia như thế này không phải làm mất mặt tổ tông sao?

[00:05:36] Ngày tuyết lớn thật có chí thành.

[00:06:09] Ngày nay danh hiệu Bối Lặc gia...

[00:06:12] còn không đáng giá bằng nửa bát đậu sa rồi.

[00:06:16] Cũng tốt. Lúc nào đó nếu con người...

[00:06:18] đều không dựa vào danh hiệu để sống, dựa vào bản lĩnh để sống,

[00:06:22] thì sẽ không có cái thói xấu ngày tuyết lớn ăn hồng quả đôi nữa.

[00:06:26] Đời này tôi là lần đầu tiên biết...

[00:06:28] ăn một món đồ khó đến thế nào.

[00:06:40] Gia về rồi. Cuối cùng cũng mong Gia về rồi.

[00:06:43] Gia, ngài về rồi.

[00:06:44] Chắc ngài lạnh cóng rồi, Gia.

[00:06:45] Để tôi cầm, để tôi cầm.

[00:06:46] Kịp lúc Lâm Xung dạ bôn rồi.

[00:06:50] Không phải chạy đến Lương Sơn, chạy là vì đậu sa.

[00:06:54] Ngay cả nồi cũng bắc lên rồi.

[00:06:57] Nào, chúng ta tách hồng quả và hạt óc chó này ra.

[00:07:09] Nhặt hồng quả này ra, bỏ hạt.

[00:07:12] Nhét đậu sa vào trong.

[00:07:15] Chúng ta làm món "quây lò ăn hồng quả" nào.

[00:07:26] Làm xong món hồng quả đôi...

[00:07:28] Kim Bảo Nguyên lại không ăn mấy.

[00:07:32] Nửa bát đậu sa đỏ này so với cảm xúc của ông ấy trong tù...

[00:07:37] còn sâu sắc hơn nhiều.

[00:07:48] Kim An, chưa ngủ à?

[00:07:52] Gia. Mũ...

[00:07:56] Mũ của ngài.

[00:08:04] Không sao đâu. Ngủ đi.

[00:08:13] Gia. Mũ của ngài.

[00:08:24] Mũ của ngài.

[00:09:09] Tiểu Thôi, đừng quét nữa.

[00:09:12] Không sao đâu, mới mấy ngày thôi.

[00:09:14] Vết thương chưa lành hẳn đâu.

[00:09:16] Không sao đâu.

[00:09:17] Đừng. Tuyết mùa xuân nói tan là tan ngay.

[00:09:31] Cháo nấu xong rồi, tôi để trên bếp rồi.

[00:09:33] Cậu mau đi uống khi nóng đi.

[00:09:35] Nào, mau đi đi.

[00:09:38] Được.

[00:09:39] Phùng má, bà qua đây một lát. Lát nữa đi ngay.

[00:09:52] Thái thái, bà gọi tôi ạ?

[00:09:55] Bà ngồi xuống trước đi. Tôi có lời muốn nói với bà.

[00:10:03] Bà nói đây là em trai bà, là ruột thịt sao?

[00:10:09] Không phải.

[00:10:11] Cậu ta là người bán hoa thúy kia phải không?

[00:10:17] Thái thái, không phải bà đã gặp cậu ấy rồi sao?

[00:10:22] Cậu ta bị thương thế nào?

[00:10:24] Nghe cậu ấy nói là gặp phải kẻ thù, bị người ta đánh.

[00:10:30] Gánh hàng hoa thúy cũng bị cướp mất rồi.

[00:10:33] Sớm biết thế này...

[00:10:34] tôi đã không nên để bà giữ cậu ta lại.

[00:10:38] Ai mà không biết trong sân này chỉ có hai người phụ nữ ở.

[00:10:42] Không bao lâu sau lại có một người bán hoa thúy vào ở.

[00:10:45] Đây là cái lẽ gì vậy?

[00:10:48] Thái thái, hôm đó không phải cậu ấy bị thương nặng sao?

[00:10:51] Chúng ta không cứu cậu ấy sao?

[00:10:53] Trong thành Bắc Kinh này cậu ấy không có người thân nào.

[00:10:55] Không nói nữa, không nói nữa.

[00:10:57] Sai cũng là sai từ ban đầu rồi.

[00:11:00] Vậy bà định khi nào để cậu ta đi?

[00:11:02] Thái thái, vết thương của cậu ấy chưa lành hẳn.

[00:11:05] ...

[00:11:06] Hơn nữa, gánh hàng hoa thúy cũng mất rồi.

[00:11:10] Để cậu ấy ra ngoài, cậu ấy cũng không có cách nào kiếm ăn.

[00:11:18] Vậy tôi không quản được.

[00:11:20] Bà mau chóng để cậu ta đi đi.

[00:11:23] Kẻo người ta nói ra nói vào.

[00:11:28] Đợi đã.

[00:11:31] Nếu gặp hàng xóm hỏi,

[00:11:32] thì cứ nói là em trai ruột của tôi.

[00:11:36] Làm gì có lẽ nào em trai của vú già...

[00:11:38] lại vào ở trong sân của thái thái chứ?

[00:11:41] Thái thái, tôi sẽ nói.

[00:11:55] Thái thái tìm bà có chuyện gì không?

[00:11:57] Không có gì.

[00:12:00] Cậu mau uống hết cháo đi.

[00:12:15] Thái thái gì chứ...

[00:12:17] Còn không vui vẻ bằng một vú già.

[00:12:49] Dậy đi. Ra ngoài quét tuyết.

[00:12:53] Lục Tử, cậu đến chùa Quảng Tế xem,

[00:12:54] có phải đang phát cháo không?

[00:12:56] Mang chậu đi. Mấy người các cậu ăn ở ngoài đi.

[00:12:59] Bên Gia tôi hầu hạ.

[00:13:01] Nhanh lên chút. Nhanh lên chút.

[00:13:22] Nhẹ tay thôi. Gia chưa dậy.

[00:13:24] Xuống giúp một tay.

[00:13:28] Tôi xuống đây.

[00:13:31] Làm gì đấy? Mau xuống đi.

[00:13:33] Nào nào.

[00:13:36] Đây là cái gì vậy?

[00:13:38] Kim An à, Gia, cái gì mà nặng thế?

[00:13:43] Có phải một hòm vàng không?

[00:13:46] Gia, vàng thì không có đâu.

[00:13:48] Là một hòm đồ sứ ạ.

[00:13:51] Đây là lão gia tặng cho tôi để kết hôn.

[00:13:53] Hôn sự chưa thành, cô dâu đã định trong nhà lại mất rồi.

[00:13:58] Món đồ này cũng chưa dùng đến.

[00:14:00] Mấy ngày nay tôi cũng chưa lấy ra lần nào.

[00:14:04] Không phải là không nỡ đâu ạ.

[00:14:06] Là lúc lão thái gia còn sống tặng cho tôi.

[00:14:10] Cảm thấy dùng không thích hợp.

[00:14:13] Gia, món đồ này không tệ đâu.

[00:14:16] Sau này nghĩ lại, cái gì mà thích hợp hay không thích hợp.

[00:14:20] Lão thái gia trên trời có mắt,

[00:14:24] nhìn thấy ngài vì một bát đậu sa...

[00:14:27] mà đem mũ đi cầm cố cho người ta mới là không thích hợp.

[00:14:33] Kim An, cậu cũng đừng quá đau lòng.

[00:14:39] Chúng ta vận số đến đây rồi.

[00:14:48] Nào, Gia.

[00:14:49] Làm sao có thể một đời, hai đời, ba đời...

[00:14:52] cứ mãi sống những ngày trên trời đó chứ?

[00:14:58] Phong thủy luân lưu chuyển.

[00:15:07] Tôi còn không đau lòng, cậu đau lòng cái gì chứ?

[00:15:11] Đừng nhìn chúng ta hôm nay thế này.

[00:15:17] Biết đâu ngày mai chúng ta có thể khá lên.

[00:15:24] Tôi còn không lo,

[00:15:25] cậu còn lo cái gì chứ?

[00:15:38] Cất hết những thứ này đi, cất đi.

[00:15:43] Chúng ta không dùng nó.

[00:15:45] Lát nữa tôi ra ngoài, không vào được cửa nhà.

[00:15:49] Tôi sẽ đi loanh quanh trên phố, gặp ai thì người đó xui xẻo.

[00:15:54] Ai bảo chúng ta là bạn bè thân thích.

[00:15:58] Mượn cũng được, cho cũng được, tôi đi xoay sở một ít trước đã.

[00:16:04] Yên tâm đi.

[00:16:17] Món đồ này bây giờ tôi cũng không dùng đến.

[00:16:20] Nghe nói các tiệm ở Lưu Ly Xưởng...

[00:16:23] chuyên thu mua loại hàng này.

[00:16:26] Hay là phiền Nhị gia mang một hai món đi trước...

[00:16:29] hỏi giá xem sao. Nếu không đáng tiền, chúng ta không nghĩ đến nó nữa.

[00:16:34] Nếu đáng chút tiền, chúng ta bán nó đi.

[00:16:36] Mở một tiệm buôn bán nhỏ,

[00:16:38] có lẽ có thể xoay sở được một thời gian.

[00:16:42] Kim An nói cũng đúng.

[00:16:43] Gia, lát nữa ngài ra phố đi dạo đi.

[00:16:45] Tôi mang món đồ này đến Lưu Ly Xưởng hỏi giá.

[00:16:48] Chúng ta chia hai ngả hành động.

[00:16:49] Xem có cách nào không.

[00:16:52] Từ Nhị nói đúng.

[00:16:54] Gia, tôi có một đồng bạc đây.

[00:16:56] Ngài cầm lấy ra phố mua cái mũ,

[00:16:59] ăn chút điểm tâm, uống ngụm trà đi.

[00:17:12] Được. Cứ vậy đi.

[00:17:20] Mọi người chia nhau ra ngoài, ai có cách thì về sớm một chút.

[00:17:25] Đừng để mọi người lo lắng.

[00:17:31] Gia đi thong thả.

[00:17:35] Kim An, hai chúng ta ăn gì đây?

[00:17:37] Cậu hỏi tôi à? Tôi hỏi ai bây giờ?

[00:18:21] Gal

[00:18:51] Cậu điên rồi à? Ngửi linh tinh cái gì thế?

[00:18:53] Tôi còn tưởng có con chó vào chứ.

[00:18:56] Sư huynh.

[00:18:59] Thế nào mới gọi là có hơi khói lửa nhân gian chứ?

[00:19:08] Tìm hơi khói lửa nhân gian à?

[00:19:16] Tìm hơi khói lửa nhân gian.

[00:19:23] Lại đây. Cậu ngửi cái này xem.

[00:19:28] Ngửi thấy hơi khói lửa nhân gian chưa?

[00:19:33] Phỏng chết cậu bây giờ.

[00:19:36] Đúng rồi. Mùi này là đúng rồi.

[00:19:39] Cái này thật sự có hơi khói lửa nhân gian.

[00:19:41] Mùi mới mà hăng, có cảm giác ấm nóng.

[00:19:50] Tôi thấy cậu chắc là điên rồi.

[00:19:53] Lúc chưởng quầy nhận cậu vào,

[00:19:55] chỉ kiểm tra cậu biết chữ, cũng không kiểm tra xem cậu...

[00:20:00] có bệnh gì không.

[00:20:02] Người gì đâu không biết.

[00:20:05] Sáng sớm tinh mơ dí mũi vào bếp than.

[00:20:09] Không phải bị bệnh thì là gì?

[00:20:11] Đổ tro bếp cho tôi trước đã.

[00:20:22] Rồi xúc thêm ít than vào.

[00:20:25] Nói cho cậu biết nhé, tôi vào đây trước cậu hai năm đấy.

[00:20:28] Ít nhất cũng là sư huynh của cậu.

[00:20:31] Cậu mà không nghe lời...

[00:20:35] tôi có thể đánh cậu.

[00:20:37] Vị Gia này, chào buổi sáng.

[00:20:41] Chưởng quầy có đây không? Chưởng quầy không có ở đây.

[00:20:44] Bên ngoài lạnh, ngài ngồi sát bếp lò bên này đi.

[00:20:47] Không sao. Không lạnh.

[00:20:52] Ngài xem chút gì ạ?

[00:20:54] Có trà không? Cho tôi một bát trước đã.

[00:20:58] Ngài uống trà xanh hay trà đen ạ?

[00:21:02] Trà xanh.

[00:21:05] Trà xanh.

[00:21:07] Tối qua ăn ngán quá, tiêu thực một chút.

[00:21:12] Vị Gia này, mời ngài.

[00:21:30] Mấy cái nồi này của cậu bán thế nào?

[00:21:36] Đó là Đỉnh.

[00:21:39] Mỗi cái giá đều không giống nhau.

[00:21:40] Tôi hỏi cái đắt nhất.

[00:21:43] Một nghìn năm trăm đồng.

[00:21:46] Nồi nấu cái gì mà đáng nhiều tiền thế?

[00:21:49] Không nấu đồ ăn. Ai lấy nó nấu đồ ăn chứ?

[00:21:52] Ăn cả bụng rỉ sét à.

[00:21:54] Để trưng bày xem, để trưng bày chơi thôi.

[00:21:58] Để trưng bày chơi.

[00:22:01] Không sao đâu. Ông ấy chỉ là không có việc gì làm.

[00:22:04] Trưng bày cái nồi có gì vui chứ?

[00:22:07] Thích. Đồ cổ. Mấy nghìn năm rồi.

[00:22:10] Nhìn có khí chất.

[00:22:14] Đây có người thích nồi...

[00:22:17] Có ai thích...

[00:22:21] cái bát này của tôi không?

[00:22:26] Cái bát này của tôi, nó có đáng giá một nghìn rưỡi không?

[00:22:36] Đưa qua đây.

[00:22:38] Anh ta làm gì thế?

[00:22:41] Anh ấy là sư huynh của tôi.

[00:22:44] Vào cửa không nói một lời...

[00:22:46] Tôi còn tưởng là người câm chứ.

[00:23:01] Hàng mới làm.

[00:23:06] Vết xước còn nguyên kìa.

[00:23:11] Nếu là nhà dùng loại bát này,

[00:23:14] mùa đông nên mặc áo bào da cáo bạc, da sóc xám.

[00:23:20] Đi ủng dạ.

[00:23:24] Đội mũ da linh miêu hoặc da lửng chó.

[00:23:29] Chưa vào cửa đã phải nghe thấy tiếng xe la...

[00:23:32] kêu kẽo kẹt.

[00:23:37] Cậu cũng cho rằng cái bát như thế này...

[00:23:38] không phải từ nhà này mà ra chứ?

[00:23:41] Nói thật cho cậu biết.

[00:23:43] Đồ vật là do lão gia truyền lại.

[00:23:48] Nói nó là hàng mới làm thì cũng là hàng mới làm.

[00:23:50] Từ trước đến nay chưa dùng qua, chẳng phải là mới sao?

[00:23:55] Ai lại mang bát đang ăn cơm ra bán chứ?

[00:24:00] Tiểu Viên, cậu xem xem.

[00:24:31] Gia, xin hỏi một tiếng,

[00:24:33] bát này là của phủ nào ạ?

[00:24:38] Sao nào? Các cậu còn tưởng bát này là đồ ăn trộm à?

[00:24:43] Nếu thật sự là đồ ăn trộm thì cũng không đến chỗ các cậu rồi.

[00:24:47] Vậy thì đã dậy sớm, chạy ra chợ nhỏ Hậu Hải rồi.

[00:24:52] Còn mở tiệm buôn bán nữa chứ, không có một người hiểu biết nào à?

[00:25:00] Chưởng quầy của chúng tôi quả thực không có ở đây.

[00:25:02] Ngài có thể đợi thêm một lát không?

[00:25:04] Hay là để lại địa chỉ,

[00:25:06] chúng tôi sẽ đích thân đến phủ bái kiến.

[00:25:09] Tiệm đâu phải chỉ có nhà các cậu.

[00:25:11] Ở đây không được thì tôi đến nhà khác xem sao.

[00:25:15] Hay là thế này đi. Chưởng quầy quả thực không có ở đây.

[00:25:18] Hay là ngài để bát lại,

[00:25:21] tôi đưa ngài mười đồng bạc lớn, ngài cầm đặt cọc trước.

[00:25:24] Sáng sớm mai ngài lại đến.

[00:25:26] Nếu chúng tôi muốn mua thì chúng ta sẽ bàn giá riêng.

[00:25:28] Nếu không muốn mua đồ,

[00:25:30] thì mười đồng bạc lớn này coi như tiền uống trà cho ngài.

[00:25:33] Tiểu Viên! Tôi còn ở đây mà cậu dám tự quyết định thế à?

[00:25:38] Sư huynh!

[00:25:39] Tiền tôi không đưa đâu nhé.

[00:25:40] Cậu có tiền thì tự bỏ ra.

[00:25:46] Ngài thấy được không ạ?

[00:25:48] Được.

[00:25:49] Nghe lời cậu nói...

[00:25:51] Cậu thật sự biết cách làm ăn buôn bán này đấy.

[00:25:54] Thôi được. Tôi cũng không làm khó cậu nữa.

[00:25:58] Sư huynh này của cậu...

[00:26:00] cứ như từ trong đá nhảy ra vậy.

[00:26:03] Ăn nói kiểu gì thế?

[00:26:05] Nhưng thể diện của cậu tôi vẫn phải nể.

[00:26:10] Bát tôi mang đi trước.

[00:26:13] Tiền đặt cọc cậu cũng khoan hãy bỏ ra.

[00:26:16] Sáng sớm mai bảo chưởng quầy của các cậu đến.

[00:26:19] Cứ ở đây đợi tôi, tôi chắc chắn sẽ đến.

[00:26:24] Vậy cũng được. Tốt. Ngài đi thong thả.

[00:26:29] Đi thong thả.

[00:26:31]

[00:26:32] Về đi. Cái nết.

[00:26:55] Lời thì nói vậy...

[00:26:57] Nhưng thật sự phải mở miệng nhờ vả những người thân thích đó...

[00:27:01] thực sự không mở miệng được.

[00:27:05] Đời này cái gì cũng từng học, từng chơi...

[00:27:08] chỉ có việc vay mượn tiền là chưa học, làm không được.

[00:27:13] Ngày trước toàn là chúng ta cho người khác...

[00:27:15] Khi nào từng phải xin người khác chứ?

[00:27:19] Kim An à, xin lỗi cậu rồi.

[00:27:40] Chưởng quầy, thế nào, ngài xem cái mũ này.

[00:27:44] Nó... Ngài, cái này...

[00:27:49] Không tệ. Bao nhiêu tiền?

[00:27:50] Ba mươi đồng xu lớn ạ.

[00:27:53] Đắt thế à? Ngài xem ngài nói kìa.

[00:27:59] Cái mũ này lại không có lót lông lạc đà...

[00:28:02] lại không có viền dạ...

[00:28:04] Nếu nói theo lời ngài,

[00:28:05] thêm hai thứ đó vào còn phải thêm ba mươi đồng nữa đấy.

[00:28:10] Một cái mũ đắt như vậy...

[00:28:12] Hèn chi tối qua thằng nhóc đó...

[00:28:14] ngay cả lắp bắp cũng không.

[00:28:18] Chưởng quầy, có cái nào rẻ hơn không?

[00:28:21] Ngài xem cái này thế nào?

[00:28:28] Cái này bao nhiêu tiền? Mười lăm đồng xu.

[00:28:34] Không tệ, không tệ. Vừa vặn.

[00:28:36] Cái này được.

[00:28:42] Chưởng quầy, ngài cầm lấy.

[00:28:44] Được rồi.

[00:28:46] Ngài đi thong thả.

[00:28:50] Đến đây.

[00:28:52] Phục vụ. Pha trà! Ờ, đến đây!

[00:29:00] Ngài đi thong thả.

[00:29:07] Đây là trà của ngài.

[00:29:08] Phục vụ đến đây! Pha trà! Vâng ạ!

[00:29:14] Phục vụ! Sao thế ạ, ngài?

[00:29:16] Pha cho tôi một ấm trà hoa nhài.

[00:29:18] Thêm một phần bánh bột nướng.

[00:29:32] Đây là trà của ngài.

[00:29:41] Của ngài đây.

[00:29:42] Bánh bột nướng có ngay đây ạ.

[00:29:45] Phục vụ! Pha cho tôi ấm trà! Mang ra đĩa đậu tằm rang!

[00:29:52] Ngài sao thế ạ, Gia?

[00:29:54] Sao đây lại là trà vụn vậy?

[00:29:56] Gia, ngài không dặn rõ...

[00:29:58] Tưởng ngài muốn trà vụn ạ.

[00:30:04] Thôi, trà vụn thì trà vụn vậy.

[00:30:06] Mau mang bánh bột nướng lên cho tôi, tôi đói rồi.

[00:30:08] Vâng ạ, ngài.

[00:30:21] Bánh bột nướng của ngài đây. Đây là của ngài.

[00:30:25] Vị Gia này...

[00:30:27] trông ngài quen mặt...

[00:30:29] Chẳng lẽ là Kim Bối Lặc gia?

[00:30:36] Dân Quốc rồi, không dám xưng Bối Lặc nữa.

[00:30:39] Tôi tên Kim Bảo Nguyên. Xin hỏi ngài là vị nào?

[00:30:43] Tôi là Cáp Tông Diệu. Nhà họ Cáp thuộc Chính Lam kỳ.

[00:30:49] Ngài quên rồi sao? Ngài từng học ở Đồng Văn Quán nửa năm.

[00:30:52] Tôi học dưới ngài một lớp.

[00:30:57] Quả thật nhớ ra rồi.

[00:31:00] Người thích chơi bóng rổ, chơi bóng rổ với người Tây...

[00:31:02] Bóng rổ Cáp.

[00:31:04] Trí nhớ của ngài vẫn thật tốt.

[00:31:06] Có một lần chúng ta với đám người ở trại Thát Đát...

[00:31:08] đấu một trận.

[00:31:10] Nếu không có ngài, chúng ta đã thua thảm rồi.

[00:31:13] Xa rồi. Đúng đúng. Có chuyện đó.

[00:31:17] Chuyện mới mấy năm thôi. Không nhắc thì không nhớ ra.

[00:31:23] Phục vụ! Lại đây, lại đây! Mang thêm ít điểm tâm nhỏ nữa!

[00:31:26] Không cần đâu.

[00:31:30] Vừa rồi lúc ngài đi trên phố như vậy,

[00:31:33] tôi đã nhìn thấy cái bím tóc nhỏ đó của ngài rồi.

[00:31:36] Nhưng không dám nhận, nên mới đi theo vào đây.

[00:31:45] Phải. Khác rồi.

[00:31:48] Nhưng sau đó, ngài nhổ bã trà vụn như thế...

[00:31:52] tôi liền khẳng định, chắc chắn là ngài.

[00:31:55] Người khác không có cái phong thái đó.

[00:31:58] Chê cười rồi, chê cười rồi.

[00:32:02] Nay đã khác xưa rồi.

[00:32:04] Nhưng bản thân tôi lại cứ không cảm thấy vậy.

[00:32:08]

[00:32:12] Nếu ngài không có việc gì, chúng ta đổi quán ăn khác,

[00:32:15] trò chuyện tử tế.

[00:32:16] Tôi bây giờ là người rảnh rỗi rồi. Không sao, không sao.

[00:32:20] Tốt, tốt.

[00:32:21] Phục vụ đến đây ạ, ngài.

[00:32:23] Để tôi trả, để tôi trả. Đừng, đừng.

[00:32:27] Mời ngài.

[00:32:28] Ngài đi thong thả.

[00:32:49] Mời hai vị Gia lên lầu.

[00:33:01] Mời vào trong, mời.

[00:33:11] Nơi thế này.

[00:33:14] Lúc Lão Bối Lặc gia còn sống, tôi thường đến.

[00:33:21] Không ngờ Lão Bối Lặc gia lại bị tra hỏi đến chết như vậy.

[00:33:28] Nói một câu khách sáo,

[00:33:30] nhà họ Cáp chúng tôi mấy đời...

[00:33:32] đều từng nhận ơn của quý phủ.

[00:33:36] Vậy sao? Sao tôi không biết?

[00:33:39] Tôi có ấn tượng chỉ có một lần.

[00:33:43] A mã của cậu dẫn cậu đến nhà chúng tôi.

[00:33:45] Lão gia bảo tôi gọi bằng chú.

[00:33:47] Tôi cũng không biết nên gọi cậu là chú...

[00:33:49] hay gọi a mã của cậu là chú, cứ thế gọi một tiếng.

[00:33:54] Lần đó là cầu xin Lão Bối Lặc gia tiến cử...

[00:33:57] tôi đi học ở Đồng Văn Quán.

[00:34:00] Nếu không học mấy năm ở Đồng Văn Quán,

[00:34:03] bây giờ tôi cũng không thể xoay sở được như thế này.

[00:34:07] Vậy bây giờ ngài phát tài ở đâu ạ?

[00:34:12] Tôi à? Quản lý Hải quan Thiên Tân, tương đương ngũ phẩm.

[00:34:20] Không ngờ. Làm quan rồi...

[00:34:26] Còn làm ăn với người Tây.

[00:34:31] Tôi hận người Tây.

[00:34:34] Không có người Tây thì cũng không có Dương vụ.

[00:34:37] Không có Dương vụ thì Viên Đại Đầu cũng không nổi lên được.

[00:34:40] Lão Bối Lặc gia của chúng tôi...

[00:34:42] cũng không đến nỗi chống lại ông ta rồi bị hại chết.

[00:34:46] Phải ạ.

[00:34:47] Bây giờ không nói người Tây nữa.

[00:34:50] Đảng Cách mạng phương Nam kia ngày càng hung hãn rồi.

[00:34:54] Họ nói đánh tới là đánh tới ngay.

[00:34:57] Chính phủ Bắc Dương mục nát.

[00:35:01] Nói xong, có lẽ là xong luôn.

[00:35:06] Sống không nổi thì đừng sống nữa.

[00:35:08] Cái lều dài ngàn dặm...

[00:35:09] Thiên hạ làm gì có bữa tiệc nào không tàn.

[00:35:12] Không ngờ Bối Lặc gia của triều Đại Thanh...

[00:35:16] cũng nói ra lời này.

[00:35:21] Xem ra ải cách mạng này nhất định phải qua rồi.

[00:35:25] Không gặp chuyện thì cũng không hiểu.

[00:35:30] Gặp chuyện rồi mới biết được một chút.

[00:35:33] Cậu nói xem người Kỳ bây giờ có mấy người...

[00:35:36] có thể cầm quân đánh trận?

[00:35:39] Người giỏi nhất cũng chỉ có thể ở trong tù...

[00:35:42] vật nhau vài keo với bọn trộm vặt.

[00:35:48] Đánh trận dùng súng Tây, không mấy người biết dùng.

[00:35:52] Người Kỳ bây giờ ấy à...

[00:35:54] không phải lăng xê đào kép thì cũng là nuôi chim trong lồng.

[00:35:57] Làm chuyện đứng đắn còn mấy người?

[00:36:01] Ngày tháng tốt đẹp hại người ta.

[00:36:07] Triều Đại Thanh mất không phải ý trời,

[00:36:10] là khí số đã tận rồi.

[00:36:13] Thật là khác rồi.

[00:36:16] Không ngờ Bối Lặc gia nhà cậu...

[00:36:19] lại có nhiều cảm khái như vậy.

[00:36:23] Con người thật sự nên trải qua chút vận đen.

[00:36:26] Đen thì đen thật nhưng cũng coi như đen đủi mà hiểu ra.

[00:36:32] Cáp Ngũ phẩm...

[00:36:33] Cậu nói xem Đảng Cách mạng này...

[00:36:35] có phải giống như Nghĩa Hòa Đoàn gây náo loạn mấy năm trước...

[00:36:37] không?

[00:36:40] Vậy thì không giống nhau đâu.

[00:36:43] Nghĩa Hòa Đoàn toàn là giả thần giả quỷ.

[00:36:47] Đảng Cách mạng kia đều là người từng học trường Tây đấy.

[00:36:51] Có học vấn, có tiền, còn có chủ nghĩa.

[00:36:57] Nhất hô bá ứng. Nhất hô bá ứng à!

[00:37:03] Người có học vấn cũng tạo phản.

[00:37:06] Cái này khác với trước kia rồi.

[00:37:10] Nghe nói năm xưa lúc Chu Nguyên Chương khởi sự...

[00:37:13] chỉ là một người xuất gia nửa mùa đi ăn xin. Đúng vậy.

[00:37:20] Cậu nói xem chúng ta sao vừa gặp mặt...

[00:37:21] lại toàn nói chuyện quốc gia đại sự thế này...

[00:37:25] Không nói nữa.

[00:37:26] Tiểu nhị! Món ăn xong chưa?

[00:37:29] Xong rồi ạ! Đợi hai vị Gia dặn dò đây.

[00:37:31] Mang món ăn lên! Vâng!

[00:37:34] Nào, uống đi, uống đi.

[00:37:43] Chuyến này tôi từ Thiên Tân về Kinh thành,

[00:37:46] giải quyết chút việc công, sáng sớm mai...

[00:37:48] là phải ngồi tàu hỏa về rồi.

[00:37:51]

[00:37:54] Nếu ngài không có việc gì thì đến nhà tôi ngồi thêm lát nữa.

[00:37:58] Thế này đã đủ làm phiền ngài rồi, đừng phiền phức nữa.

[00:38:02] Hơn nữa, ngài xem bộ quần áo này của tôi...

[00:38:07] Sao... sao mà gặp được đệ muội chứ?

[00:38:08] Không phải lời đó.

[00:38:10] Người nhà đều ở Thiên Tân cả.

[00:38:13] Chỗ tôi đây còn trống một cái sân lớn,

[00:38:16] dư một chiếc xe,

[00:38:17] cũng là đợi tôi về mới dùng.

[00:38:19] Ngài nhận biết cửa nhà, lỡ như thật sự có việc gì...

[00:38:22] thì cứ tìm người nhà của tôi.

[00:38:26] Thực ra là một căn nhà khá lớn.

[00:38:29] Hay là ngài cứ dọn vào ở là được.

[00:38:33] Có nhà, có nhà. Tôi đang ở nhà của Kim An.

[00:38:36] Cũng coi như rộng rãi, rộng rãi.

[00:38:39] Nếu đệ muội không có ở đó, vậy tôi đến chỗ cậu xem sao.

[00:38:45] Tốt. Ăn xong là đi.

[00:38:54] Ăn món ăn~

[00:39:06] Bối Lặc gia, mời...

[00:39:08] Được. Mời, mời.

[00:39:16] Đi thôi.

[00:39:26] Đây là đi suốt cả ngày rồi.

[00:39:29] Ngay cả mũ cũng không đội.

[00:39:32] Trong quán trà tửu lầu chỉ có một đồng bạc lớn đó,

[00:39:35] cũng không ngồi được cả ngày đâu, tuyệt đối không đi nghe hát rồi.

[00:39:47] Kim gia, ngài chậm một chút.

[00:39:53] Kim gia, ngài đến sân nhà tôi xem trước đã.

[00:39:56] Được, được. Mời.

[00:39:59] Mời.

[00:40:08] Kim gia, mời, mời, mời.

[00:40:14] Ngài xem. Chỗ này vẫn luôn bỏ trống.

[00:40:18] Thế nào? Căn nhà này không tệ.

[00:40:23] So với phủ Lão Bối Lặc thì kém xa.

[00:40:28] Các người cũng không biết dọn dẹp một chút.

[00:40:30] Vâng, Cáp gia.

[00:40:31] Sau này Kim gia ở đây, cái gì cũng phải nghe theo Kim gia.

[00:40:34] Nghe thấy chưa? Vâng, vâng.

[00:40:37] Kim gia, ngài ra vườn xem nữa đi.

[00:40:40] Được.

[00:40:46] Lão gia về rồi.

[00:40:48] Sau này khu vườn này thuộc về Kim gia ở.

[00:40:51] Cái gì cũng phải nghe theo Kim gia. Hiểu rồi.

[00:40:54] Kim gia.

[00:40:54]

[00:40:56] Mời, mời.

[00:41:16] Có ai không?

[00:41:20] Hết cả hồn. Cậu tìm ai vậy?

[00:41:21] Hết cả hồn. Cậu tìm ai vậy?

[00:41:24] Tôi tìm chị tôi.

[00:41:25] Chị cậu là ai? Họ gì?

[00:41:28] Họ Phùng. Ở thôn Lưu, Ngọc Điền.

[00:41:34] Vào đi.

[00:41:41] Cậu đứng đây một lát, tôi đi gọi bà ấy cho.

[00:41:51] Còn cần cậu khen à?

[00:41:55] Phùng má.

[00:42:01] Phùng má, bên ngoài có người tìm.

[00:42:05] Ai tìm tôi vậy?

[00:42:22] Bắc Nhị à? Sao cậu lại đến đây?

[00:42:24] Chị. Bố chồng chị không ổn rồi.

[00:42:26] Vừa vào thu là thở rất khó khăn.

[00:42:28] Bảo em đến gọi chị về.

[00:42:31] Này, gửi một lá thư là xong rồi, còn đến mức phải cử người chạy đến đây sao?

[00:42:34] Lần trước gửi thư đến chị không phải không về sao?

[00:42:37] Lần này không yên tâm, nhất định bắt em phải đến một chuyến.

[00:42:45] Thái thái.

[00:42:47] Vào đi.

[00:42:55] Thái thái.

[00:42:58] Vừa rồi đó là em trai ruột của tôi.

[00:43:00] - Từ Ngọc Điền đến. Trong nhà có việc ạ.

[00:43:08] ...

[00:43:08] Bố chồng tôi sắp không qua khỏi rồi.

[00:43:11] Giục tôi về gặp mặt một lần.

[00:43:13] ...

[00:43:13] ...

[00:43:14] Tôi muốn sắp xếp một chút.

[00:43:17] Sáng mốt đi. Đi khoảng mười ngày là về.

[00:43:21] Vậy việc trong nhà này giao cho ai?

[00:43:24] ...

[00:43:24] ...

[00:43:25] Giao cho Tiểu Thôi. Sức khỏe cậu ấy cũng khá hơn rồi.

[00:43:29] ...

[00:43:30] Cậu ta không tiện chứ?

[00:43:32] ...

[00:43:33] Bà đi rồi, cậu ta ở một mình không tiện chứ?

[00:43:38] ...

[00:43:39] Cậu ta cũng không có nơi nào để đi. Bà cũng không có ai hầu hạ,...

[00:43:46] Việc này mà để hàng xóm láng giềng biết được...

[00:43:48] thì còn ra thể thống gì nữa.

[00:43:51] Không được.

[00:43:53] ...

[00:43:54] Việc này bà không đi không được sao?

[00:43:57] ...

[00:43:58] Lần trước đã không đi rồi.

[00:44:01] Lần này không được. Trong nhà đã cử người đến rồi!!

[00:44:04] ...

[00:44:05] Không đi không được ạ.

[00:44:07] ...

[00:44:08] Tôi từ nhỏ làm con dâu nuôi ở nhà người ta, phải nói là...

[00:44:14] Bố chồng tôi giống như bố đẻ của tôi vậy!

[00:44:17] Theo lý mà nói thì mười ngày cũng không dài,...

[00:44:20] Tôi cũng có thể xoay sở được.

[00:44:22] Nhưng việc gánh nước, nhóm lò này tôi không biết làm.

[00:44:31] Hay là thế này đi.

[00:44:32] Bà ra ngoài thuê cho Tiểu Thôi một căn phòng nhỏ.

[00:44:35] Ban ngày thì để cậu ấy qua đây hầu hạ một chút.

[00:44:39] Tối thì để cậu ấy về.

[00:44:44] Chỉ có mười ngày thôi mà. Tôi chắc chắn sẽ về.

[00:44:51] Chính là món tôi thích ăn nhất hồi nhỏ.

[00:44:55] Lấy sơn tra này bỏ hạt đi...

[00:44:58] Khoét rỗng nó ra, bên trong nhét đậu sa vào.

[00:45:03] Cho lên nồi hấp như thế này, hấp xong rồi...

[00:45:05] sau đó để ra ngoài cho đông lại. Mùi vị đó à...

[00:45:07] Đến rồi, đến rồi, đến rồi, Gia! sau đó để ra ngoài cho đông lại. Mùi vị đó à...

[00:45:10] sau đó để ra ngoài cho đông lại. Mùi vị đó à...

[00:45:10] Gia, cuối cùng ngài cũng về rồi, mọi người đợi ngài nửa ngày rồi. sau đó để ra ngoài cho đông lại. Mùi vị đó à...

[00:45:10] Gia, cuối cùng ngài cũng về rồi, mọi người đợi ngài nửa ngày rồi.

[00:45:11] Nhớ ra rồi. Gia, cuối cùng ngài cũng về rồi, mọi người đợi ngài nửa ngày rồi.

[00:45:13] Nhớ ra rồi.

[00:45:13] Ngài chậm chút, chậm chút.

[00:45:17] Là không kìm được nước miếng chảy ra. Tuyệt thật!

[00:45:22] Gia, thật đúng như ngài nói rồi.

[00:45:25] Ra phố gặp được họ hàng giàu có rồi.

[00:45:26] Phải không, Gia của tôi?

[00:45:28] Không có mắt nhìn.

[00:45:31] Có phải nhìn trúng bộ quần áo này của tôi rồi không?

[00:45:33] Phí phạm của trời! Đây thật sự là phí phạm của trời!

[00:45:34] Trước kia Bối Lặc gia một ngày thay ba bộ quần áo. Phí phạm của trời! Đây thật sự là phí phạm của trời!

[00:45:36] Phí phạm của trời! Đây thật sự là phí phạm của trời!

[00:45:36] Ai dùng ánh mắt này nhìn tôi chứ? Phí phạm của trời! Đây thật sự là phí phạm của trời!

[00:45:37] Ai dùng ánh mắt này nhìn tôi chứ?

[00:45:37] Sao lại có thể ăn như thế này chứ? Ai dùng ánh mắt này nhìn tôi chứ?

[00:45:37] Sao lại có thể ăn như thế này chứ?

[00:45:38] Đó không phải là trước kia sao? Sao lại có thể ăn như thế này chứ?

[00:45:39] Đó không phải là trước kia sao?

[00:45:40] Trước kia ngài còn chưa uống qua cháo bột mì nữa là.

[00:45:40] Thế này có thể gọi là biết ăn sao? Trước kia ngài còn chưa uống qua cháo bột mì nữa là.

[00:45:41] Trước kia ngài còn chưa uống qua cháo bột mì nữa là.

[00:45:44] Gia à, muộn thế này rồi ngài còn ra ngoài ạ?

[00:45:44] Nói gì thế? Không có gì. Gia à, muộn thế này rồi ngài còn ra ngoài ạ?

[00:45:46] Gia à, muộn thế này rồi ngài còn ra ngoài ạ?

[00:45:46] Tôi nói quần áo trước kia của ngài ấy à...

[00:45:47] Tôi đi đổi chút đậu sa, lát nữa về ngay. Tôi nói quần áo trước kia của ngài ấy à...

[00:45:48] Tôi đi đổi chút đậu sa, lát nữa về ngay.

[00:45:48] Đều không kịp mặc phải không? Tôi đi đổi chút đậu sa, lát nữa về ngay.

[00:45:49] Đều không kịp mặc phải không?

[00:45:50] Gia, bên ngoài tuyết rơi rồi. Phải. Đều không kịp mặc phải không?

[00:45:50] Gia, bên ngoài tuyết rơi rồi. Phải.

[00:45:52] Gia! Không sao đâu.

[00:45:52] Thì ra là... Gia! Không sao đâu.

[00:45:53] Thì ra là...

[00:45:53] Tuyết rơi rồi, nó càng có tình thú hơn.

[00:45:56] Tục ngữ có câu...

[00:45:57] Các cậu ở nhà đợi tôi nhé. Ai cũng không được ngủ.

[00:45:57] Người biết ăn thì ăn thịt bắp, người biết mặc thì phải mặc đồ đoạn. Các cậu ở nhà đợi tôi nhé. Ai cũng không được ngủ.

[00:45:59] Người biết ăn thì ăn thịt bắp, người biết mặc thì phải mặc đồ đoạn.

[00:45:59] Ai mà ngủ thì không có đồ ngon ăn đâu nhé. Người biết ăn thì ăn thịt bắp, người biết mặc thì phải mặc đồ đoạn.

[00:46:01] Người biết ăn thì ăn thịt bắp, người biết mặc thì phải mặc đồ đoạn.

[00:46:03] Gia, ngài chậm chút ạ! Được rồi, được rồi!

[00:46:04] Gia, ngài chậm chút ạ! Được rồi, được rồi!

[00:46:04] Loại đoạn này không phải đoạn thường đâu. Gia, ngài chậm chút ạ! Được rồi, được rồi!

[00:46:04] Loại đoạn này không phải đoạn thường đâu.

[00:46:05] Chậm chút ạ, Gia! Tuyết lớn thế này! Được rồi, tốt. Loại đoạn này không phải đoạn thường đâu.

[00:46:05] Chậm chút ạ, Gia! Tuyết lớn thế này! Được rồi, tốt.

[00:46:06] Phải là cống đoạn sản xuất ở Tô Châu. Chậm chút ạ, Gia! Tuyết lớn thế này! Được rồi, tốt.

[00:46:08] Phải là cống đoạn sản xuất ở Tô Châu.

[00:46:09] Phối với thêu Tô Châu. Mặc loại quần áo đó...

[00:46:11] Ăn thì ăn đi, còn cầu kỳ như vậy. Phối với thêu Tô Châu. Mặc loại quần áo đó...

[00:46:12] Ăn thì ăn đi, còn cầu kỳ như vậy.

[00:46:12] Giống như những người hầu các người... Ăn thì ăn đi, còn cầu kỳ như vậy.

[00:46:13] Giống như những người hầu các người...

[00:46:15] Tuyết lớn quá.

[00:46:15] Ngón tay này đều phải sửa sang lại. Tuyết lớn quá.

[00:46:17] Tuyết lớn quá.

[00:46:18] Nếu không có vết xước làm rách cả tơ áo ra. Tuyết lớn quá.

[00:46:20] Nếu không có vết xước làm rách cả tơ áo ra.

[00:46:25] Loại quần áo này nếu mang đi...

[00:46:31] cũng chỉ đáng giá tầm thường thôi.

[00:46:34] Tập chín

[00:46:35] Hết tập chín

[00:46:36] Hết tập chín

[00:47:05] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:17] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:17] Để tim quyến luyến Để tình yêu mãi mãi

[00:47:17] Để tim quyến luyến

[00:47:17] Để tình yêu mãi mãi Để tim quyến luyến

[00:47:18] Để tình yêu mãi mãi

[00:47:18] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:25] Để niềm vui dừng lại ở cảm giác trẻ trung mãi mãi của bạn Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:27] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ Để niềm vui dừng lại ở cảm giác trẻ trung mãi mãi của bạn

[00:47:27] nơi Để niềm vui dừng lại ở cảm giác trẻ trung mãi mãi của bạn

[00:47:27] Để nhận Để niềm vui dừng lại ở cảm giác trẻ trung mãi mãi của bạn

[00:47:28] Để tình yêu mãi mãi Để niềm vui dừng lại ở cảm giác trẻ trung mãi mãi của bạn

[00:47:28] Để niềm vui dừng lại ở cảm giác trẻ trung mãi mãi của bạn Để tình yêu mãi mãi

[00:47:28] Để niềm vui dừng lại ở cảm giác trẻ trung mãi mãi của bạn

[00:47:29] Để tình yêu mãi mãi Để niềm vui dừng lại ở cảm giác trẻ trung mãi mãi của bạn

[00:47:30] Để niềm vui dừng lại ở cảm giác trẻ trung mãi mãi của bạn

[00:47:30] Để tình yêu mãi mãi Để niềm vui dừng lại ở cảm giác trẻ trung mãi mãi của bạn

[00:47:31] Để niềm vui dừng lại ở cảm giác trẻ trung mãi mãi của bạn

[00:47:38] Để niềm vui dừng lại ở cảm giác trẻ trung mãi mãi của bạn

[00:47:47] Liêu Dương Đại Nghệ Phủ

[00:47:52] Trong cơn say của bạn

[00:47:55] Đến gần bầu trời của bạn

[00:48:00] Để ánh nắng vuốt ve

[00:48:05] Trong cơn say của bạn

[00:48:16] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:16] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:17] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:28] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:29] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:30] Để tình yêu mãi mãi

[00:48:34] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:41] Làm

[00:48:44] OPAG

[00:48:49] Đường


 0 Komentari sort   Poredaj po


Sljedeći