अगला

Viên Ngọc Bích tập 1 - Tôn Lệ, Hoắc Kiến Hoa, Trương Quốc Lập, Trương Thiết Lâm

160 विचारों· 06/26/25
duongvu88
duongvu88
3 ग्राहकों
3

⁣Viên Ngọc Bích (tên gốc: 屋顶上的绿宝石 – Viên Ngọc Bích Trên Mái Nhà) là bộ phim truyền hình Đài Loan do Tôn Lệ và Hoắc Kiến Hoa đóng chính. Phim kể về hành trình tìm kiếm tình yêu và sự tha thứ của những con người mang trong mình nhiều tổn thương quá khứ. Với bối cảnh lãng mạn, diễn xuất chân thực và thông điệp chữa lành sâu sắc, bộ phim đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu thích dòng phim châu Á. Đây cũng là một trong những tác phẩm hiếm hoi mà Tôn Lệ tham gia thuộc thể loại thanh xuân lãng mạn, mang đến hình ảnh dịu dàng, đầy cảm xúc – khác biệt rõ nét so với các vai diễn cổ trang quen thuộc của cô.

और दिखाओ

[00:02:04] Hải Nam

[00:02:17] Chu Niệm Trung, vẫn luật cũ nhé.

[00:02:19] Thi chạy với tàu hỏa, ai thua thì khao.

[00:02:22] Nhiếp Khải, trò chơi này

[00:02:23] cậu chơi mãi không chán à?

[00:02:25] Ừ!

[00:02:26] Tớ hỏi cậu này,

[00:02:27] cậu thấy thiên đường trông như thế nào?

[00:02:30] Thiên đường?

[00:02:31] Thiên đường trông như thế nào?

[00:02:35] Tàu đến rồi, nhanh lên!

[00:03:03] Lại đây!

[00:03:04] Đuổi theo tớ đi!

[00:03:07] Lại đây!

[00:03:10] Cậu chạy đi!

[00:03:14] Cậu chạy đi xem nào!

[00:03:19] Đừng chạy!

[00:03:22] Cậu đừng chạy!

[00:03:24] Còn đánh người nữa!

[00:03:32] Mệt quá, chạy không nổi

[00:03:46] Chu Niệm Trung,

[00:03:48] đuổi theo bao nhiêu năm rồi,

[00:03:49] sức chân của cậu vẫn vậy.

[00:03:51] Thế còn cậu thì sao?

[00:03:53] Bao nhiêu năm rồi,

[00:03:54] tớ hỏi cậu thiên đường ở đâu,

[00:03:56] sao cậu không nói cho tớ biết?

[00:03:58] Lạy cậu, thiên đường của mỗi người

[00:04:01] đều trông khác nhau.

[00:04:02] Thiên đường của tớ, tớ là vua.

[00:04:05] Tự mình tạo dựng cơ đồ.

[00:04:07] Muốn gì có nấy.

[00:04:12] Thiên đường chẳng phải trông như vậy sao?

[00:04:15] Vậy trong thiên đường của cậu có gì?

[00:04:20] Thiên đường...

[00:04:22] Thiên đường rốt cuộc là gì nhỉ?

[00:04:31] A, cậu béo!

[00:04:33] Đuổi theo đi!

[00:04:35] Đừng chạy, cậu béo!

[00:04:42] Lúc đó, chúng tôi chẳng hiểu gì cả,

[00:04:43] nhưng lại mơ hồ giải thích về thiên đường.

[00:04:45] Hai chữ này.

[00:04:47] Nhưng thiên đường thật sự ở đâu,

[00:04:50] chúng tôi hoàn toàn không biết.

[00:04:53] Xin lỗi, cho qua một chút.

[00:04:56] Gia Kỳ, con đang nghĩ gì vậy?

[00:04:58] Mẹ.

[00:05:01] Gió lớn quá,

[00:05:02] mau đóng cửa sổ lại đi.

[00:05:03] Đừng, hóng gió thoải mái mà mẹ.

[00:05:05] Mẹ ơi, Hải Nam đẹp quá.

[00:05:07] Đúng vậy, Gia Kỳ.

[00:05:08] Đây là nơi mẹ lớn lên đấy.

[00:05:10] Cái nơi khỉ ho cò gáy gì chứ.

[00:05:12] Xuống máy bay rồi còn phải đi tàu hỏa.

[00:05:14] Cả ngày đi đường mệt mỏi,

[00:05:16] mệt chết đi được.

[00:05:18] Mẹ, lúc nãy con thấy hai người,

[00:05:19] họ đang đuổi theo tàu hỏa.

[00:05:21] Họ làm gì vậy ạ?

[00:05:22] Chắc là một đám trẻ con nhà quê.

[00:05:26] Đó không phải là bạn mà con nên kết giao.

[00:05:58] Ngôi nhà lớn như vậy,

[00:05:59] lại không có một chút hơi người.

[00:06:01] Mọi người đều nói đây là nhà ma.

[00:06:03] Đây là một trong bảy chuyện kỳ bí của hòn đảo này.

[00:06:05] Bảy chuyện kỳ bí?

[00:06:07] Đúng vậy. Bảy chuyện nào?

[00:06:08] Sao tớ chưa từng nghe nói đến chuyện nào vậy?

[00:06:10] Tớ cũng nghe người khác nói thôi.

[00:06:11] Tớ nghe người ta nói,

[00:06:12] ngôi nhà này bị nguyền rủa.

[00:06:14] Chủ nhà bề ngoài là kinh doanh ở nước ngoài,

[00:06:15] thực ra đã chết ở nơi đất khách rồi.

[00:06:17] Cậu điên rồi!

[00:06:18] Cậu biết rõ là nhà ma mà còn rủ tớ đến.

[00:06:20] Tớ đến đây để đi cùng cậu mà,

[00:06:22] sao cậu lại nói vậy?

[00:06:36] Ma!

[00:06:39] Đừng vội.

[00:06:40] Nhặt đèn pin.

[00:06:41] Nhanh, nhặt lên đi!

[00:06:43] Tớ không nhặt đâu, cậu nhặt đi.

[00:06:44] Cùng nhặt, cùng nhặt!

[00:06:46] Sờ thấy chưa?

[00:06:48] Nhặt được rồi!

[00:06:51] Chiếu đi, nhanh chiếu đi!

[00:06:56] Là một bức tranh.

[00:06:58] Cậu thật là mất mặt quá đi,

[00:06:59] một bức tranh mà cậu cũng sợ.

[00:07:00] Cậu tự xem đi,

[00:07:01] mất mặt chết đi được.

[00:07:02] Thế mà còn học võ.

[00:07:04] Là tranh mà.

[00:07:05] Cậu xem cậu kìa,

[00:07:06] chân cậu cứ run bần bật.

[00:07:08] Tớ lạnh, tớ lạnh.

[00:07:09] Ở đây đâu có lạnh đến thế.

[00:07:14] Dù sao để không cũng lãng phí.

[00:07:18] Ở đây toàn đồ cao cấp.

[00:07:19] Gia đình này chắc chắn rất giàu.

[00:07:21] Đến ngồi một lát đi.

[00:07:22] Ở đây à?

[00:07:25] Thế này có được không?

[00:07:26] Có gì không được chứ?

[00:07:29] Nếu là tớ,

[00:07:31] tớ nhất định sẽ coi đây là căn cứ bí mật.

[00:07:34] Không ai được phép nói ra.

[00:07:54] Vợ ơi, đến nhà rồi.

[00:07:56] Xuống xe đi em.

[00:07:58] Chính là ở đây ạ.

[00:08:00] Đúng vậy, ở đây.

[00:08:01] Không tệ, rất lớn.

[00:08:02] Ngôi nhà này thế nào?

[00:08:04] Bên ngoài trông có vẻ hoành tráng nhỉ?

[00:08:06] Xem rồi hãy nói.

[00:08:08] Đi thôi.

[00:08:10] Mạc Quảng Lương,

[00:08:11] anh xem anh nói ngôi nhà này đẹp đẽ tốt lành thế nào.

[00:08:14] Anh xem phòng khách này,

[00:08:15] trống rỗng chẳng có đồ đạc gì.

[00:08:16] Còn bừa bộn thế này nữa,

[00:08:17] giống như có người vừa đánh nhau ở đây vậy.

[00:08:19] Vợ ơi, nhà lâu ngày không có người ở,

[00:08:21] đương nhiên sẽ bừa bộn.

[00:08:23] Nơi này

[00:08:25] sau này sẽ là nhà của ba chúng ta.

[00:08:27] Ngày mai anh sẽ tìm người

[00:08:27] đến dọn dẹp sạch sẽ.

[00:08:29] Mấy ngày này

[00:08:30] chúng ta ở khách sạn trước, được không?

[00:08:32] Nói thừa, nơi thế này sao mà ở được?

[00:08:35] Người đòi chuyển từ Jakarta về là em,

[00:08:37] thì đừng chê bai nữa.

[00:08:39] Sao, trách tôi ép anh chuyển về Hải Nam à?

[00:08:41] Không, không có chuyện đó.

[00:08:44] Em có thể cùng anh chuyển về quê ở,

[00:08:46] anh vui mừng không hết.

[00:08:47] Dù sao công việc kinh doanh ở Jakarta

[00:08:49] đã có người lo giúp.

[00:08:50] Mỗi tháng anh tranh thủ về xem là được rồi.

[00:08:53] Vợ ơi, chuyển về đây ở là tốt rồi.

[00:08:56] Miền quê,

[00:08:57] không khí trong lành, thích hợp để tu thân dưỡng tính.

[00:09:00] Càng thích hợp để dưỡng già.

[00:09:02] Gia Kỳ, nói ai già hả?

[00:09:06] Mẹ!

[00:09:07] Ngồi máy bay, tàu hỏa cả ngày có mệt không?

[00:09:10] Con đói chết đi được.

[00:09:11] Không phải nói hải sản Hải Nam ngon sao?

[00:09:14] Chúng ta đi ăn hải sản được không ạ?

[00:09:15] Được, chúng ta đi ăn hải sản.

[00:09:17] Con muốn ăn tôm to.

[00:09:18] Con muốn ăn cua, con muốn ăn cá.

[00:09:19] Tiểu Lý này,

[00:09:20] nhanh chóng dọn dẹp chỗ này một chút.

[00:09:22] Chúng tôi ra ngoài đây.

[00:09:38] Thế nào?

[00:09:45] Sao mà kém thế?

[00:09:46] Thế mà cũng không bắt được.

[00:09:48] Không phải đã nói người thua tàu hỏa

[00:09:49] thì phải khao sao?

[00:09:51] Cậu không biết ơn thì thôi còn mắng tớ.

[00:09:55] Thôi được rồi, tớ sai.

[00:09:56] Nhưng chúng ta đã nói,

[00:09:57] bắt được thì mỗi người một nửa.

[00:09:58] Được, bắt đi.

[00:10:01] Được, vậy tớ đi bắt đây.

[00:10:02] Bắt đi.

[00:10:05] Bắt được rồi, mỗi người một nửa.

[00:10:08] Sao mà bé thế?

[00:10:09] Mỗi người một nửa, đã nói là mỗi người một nửa mà.

[00:10:10] Tớ không muốn.

[00:10:11] Tớ không cần biết.

[00:10:12] Không muốn, bé thế này.

[00:10:13] Mỗi người một nửa.

[00:10:14] Tớ không muốn, tớ không cần biết.

[00:10:16] Tớ không muốn.

[00:10:19] Tớ và cậu mỗi người một nửa.

[00:10:22] Tớ thật sự không muốn.

[00:10:31] Nhiều thế này, cậu xem.

[00:10:33] Hôm nay có cái ăn rồi.

[00:10:35] Hai đứa bây làm gì đấy?

[00:10:37] Bắt cua có hỏi tao chưa?

[00:10:39] Cần phải hỏi mày sao?

[00:10:40] Đừng nói nhảm nữa.

[00:10:41] Để lại cua đây cho tao.

[00:10:43] Được, cho mày này!

[00:10:48] Đánh tao à!

[00:10:50] Lại đây!

[00:10:51] Đánh!

[00:11:11] Niệm Trung, con về rồi à.

[00:11:15] Niệm Trung,

[00:11:16] hôm nay rau của mẹ

[00:11:17] đã bán hết rồi.

[00:11:21] Mẹ

[00:11:22] Mặt con sao thế?

[00:11:24] Không sao ạ, con đi làm bài tập đây.

[00:11:28] Sao mặt lại có vết thế này?

[00:11:29] Không có gì đâu.

[00:11:30] Con không cẩn thận bị va vào thôi mà.

[00:11:31] Có phải lại đánh nhau không?

[00:11:35] Con có phải nghĩ rằng đánh nhau

[00:11:36] mới thể hiện được khí phách nam nhi không?

[00:11:38] Không phải, là họ gây sự trước mà.

[00:11:40] Con đang yên đang lành,

[00:11:41] sao người ta lại gây sự với con?

[00:11:53] Mẹ, cái này con vừa về nhận được.

[00:11:55] Chắc là của dì,

[00:11:56] gửi tiền sinh hoạt phí tháng này.

[00:12:00] Dì ở Thượng Hải làm gì vậy ạ?

[00:12:02] Dì ấy có giàu lắm không?

[00:12:03] Nếu không sao lại mỗi tháng

[00:12:04] gửi tiền sinh hoạt phí cho chúng ta?

[00:12:06] Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi,

[00:12:08] tự dựa vào bản thân là thiết thực nhất.

[00:12:10] Sống trên đời này,

[00:12:12] chỉ cần phải nhờ vả người khác

[00:12:14] thì sẽ yếu thế.

[00:12:16] Tư thế cũng theo đó mà hạ thấp.

[00:12:17] Vậy nên tại sao mẹ

[00:12:19] luôn muốn con học hành cho tốt.

[00:12:20] Vì chỉ có tự cường tự lập,

[00:12:23] mới không phải nhờ vả người khác

[00:12:25] Con biết rồi.

[00:12:27] Nhưng con chưa bao giờ gặp người dì này.

[00:12:29]

[00:12:30] cũng chưa bao giờ thấy dì về Hải Nam.

[00:12:35] Có những chuyện con không cần biết.

[00:12:38] Biết rồi ngược lại còn phiền não.

[00:12:42] Học bài đi.

[00:12:43] Mẹ mệt rồi, đi tắm đây.

[00:13:01] Thằng nhóc chết tiệt, con la cái gì mà la?

[00:13:03] Ba còn chưa dùng sức đâu đấy.

[00:13:05] Con xem con tham gia câu lạc bộ võ thuật làm gì.

[00:13:08] Ba thấy con hoàn toàn là để luyện đánh nhau.

[00:13:10] Ba, không phải đâu ạ.

[00:13:11] Con còn cãi lại ba à, thằng nhóc này.

[00:13:13] Dừng!

[00:13:15] Hai cha con có thôi đi không?

[00:13:17] Mẹ nấu bữa cơm mà hai người cứ cãi nhau ầm ĩ.

[00:13:19] Cãi không ngớt.

[00:13:19] Cứ phải ầm ĩ thế này mới được à?

[00:13:21] Em không biết con trai em nó...

[00:13:22] Sao ta nói một câu con lại cãi lại một câu vậy?

[00:13:24] Ba, không có, con vừa rồi không nói gì mà.

[00:13:25] Con và người khác đánh nhau.

[00:13:27] Thôi được rồi.

[00:13:32] Hai người có duyên làm cha con,

[00:13:35] nói chuyện không thể nhỏ nhẹ được sao.

[00:13:37] Như vậy mới được người ta thương.

[00:13:40] Được

[00:13:42] Đừng hát nữa, đừng hát nữa được không?

[00:13:44] Anh biết trước khi cưới anh,

[00:13:46] em là đào hát nổi tiếng của gánh hát Đài Loan.

[00:13:49] Nhưng em cũng không thể cả ngày ở đây

[00:13:50]

[00:13:52] Phải không?

[00:13:53] Tôi không làm vậy,

[00:13:54] món này của tôi không biết nấu đến bao giờ mới xong.

[00:13:56] Anh biết em dụng tâm lương khổ, được rồi.

[00:13:59] Mau đi nấu cơm đi.

[00:13:59] Mau đi đi.

[00:14:00] Nghe lời ba con là đúng rồi.

[00:14:02] Ngày mai lên trường làm thủ tục bỏ câu lạc bộ đi.

[00:14:04] Mẹ, sao mẹ lại theo phe ba?

[00:14:06] Mẹ không biết mỗi ngày chỉ đọc sách

[00:14:07] sẽ khiến người ta ngốc đi sao?

[00:14:09] Mục đích của hoạt động câu lạc bộ

[00:14:10] là để điều hòa thân tâm.

[00:14:12] Tu dưỡng tính tình.

[00:14:14] Con tham gia câu lạc bộ mẹ không phản đối,

[00:14:17] nhưng câu lạc bộ tu dưỡng tính tình có rất nhiều.

[00:14:19] Trường các con không phải có câu lạc bộ khiêu vũ sao?

[00:14:22] Câu lạc bộ cờ,

[00:14:24] câu lạc bộ kịch, câu lạc bộ âm nhạc.

[00:14:26] Mẹ thấy con đi học nhạc đi.

[00:14:28] Học nhạc?

[00:14:29] Đúng, nghe lời mẹ con.

[00:14:31] Chúng ta học nhạc,

[00:14:32] học violin.

[00:14:33] Học violin có thể tu thân dưỡng tính,

[00:14:35] đừng cả ngày đánh đấm nữa.

[00:14:36] Ngoan, nghe lời ba con.

[00:14:39] Ngày mai đi làm thủ tục chuyển câu lạc bộ.

[00:14:40] Mẹ sẽ mua cho con một cây violin.

[00:14:43] Mẹ!

[00:14:44] Con không muốn cũng được.

[00:14:47] Nếu không con bái mẹ làm sư phụ,

[00:14:48] mẹ dạy con hát kịch.

[00:14:51] Thôi, vợ ơi,

[00:14:52] em đừng nhắc đến chuyện hát kịch nữa.

[00:14:53] Con trai, đi, mai ba mua đàn cho con.

[00:14:56] Không thể học cái này với mẹ con được.

[00:14:58] Nghe chưa? Đi.

[00:14:59] Hát kịch có gì không tốt đâu.

[00:15:01] Thân cưỡi bạch mã...

[00:15:03] Thượng Hải

[00:15:10] Trung Quốc có câu nói cổ,

[00:15:12] thương nhân cầu tài không cầu khí.

[00:15:14] Thương nhân cầu tài không cầu khí.

[00:15:15] Về chuyện đó,

[00:15:16] mảnh đất ở Phố Đông,

[00:15:18] sớm giải quyết đi.

[00:15:20] Đừng kéo dài thêm nữa.

[00:15:21] Nhân cơ hội này,

[00:15:22] đưa trọng tâm doanh nghiệp của ông

[00:15:23] chuyển về trong nước.

[00:15:24] Tôi cũng muốn giải quyết nhanh chóng.

[00:15:26] Nếu không cứ bay qua bay lại giữa Indonesia và trong nước,

[00:15:28] tôi cũng không chịu nổi.

[00:15:29] Nếu bận quá,

[00:15:31] lơ là con bé Bội Hảo,

[00:15:33] nó lại nói người cha này

[00:15:35] quan tâm không đủ.

[00:15:37] Tôi cũng vậy thôi.

[00:15:39] Có lúc bận rộn,

[00:15:40] hơn một tháng cũng không có thời gian

[00:15:42] nói chuyện với con trai vài câu.

[00:15:44] Nhưng Thế Kiệt,

[00:15:45] lúc nhỏ còn hay quấn lấy tôi.

[00:15:47] chỉ chăm chăm vào máy chơi game,

[00:15:47] Bây giờ lớn rồi,

[00:15:48] thêm một câu cũng không muốn nói với tôi.

[00:15:51] Dù ở nhà,

[00:15:52] cũng không muốn nói chuyện với tôi nhiều,

[00:15:54] chỉ biết cắm mặt vào máy chơi game.

[00:15:56] cứ thế mà chơi.

[00:15:58] Con cái lớn rồi, muốn quản cũng không quản được.

[00:16:01] Ông xem, Thế Kiệt đã cao hơn ông rồi.

[00:16:04] Ba.

[00:16:06] Bội Hảo, đến đây.

[00:16:07] Bội Hảo.

[00:16:08] Lại đây ngồi.

[00:16:11] Bội Hảo, một năm không gặp,

[00:16:13] cậu lại xinh ra rồi.

[00:16:14] Thật sao? Tớ không thấy vậy.

[00:16:17] Nhưng cậu chẳng thay đổi gì cả,

[00:16:19] có phải học nhiều quá nên mỏi mắt không?

[00:16:22] Thật sao? Hay là thế này,

[00:16:25] để ba tớ sắp xếp chúng ta ra nước ngoài học,

[00:16:27] như vậy chúng ta có thể ở bên nhau mỗi ngày.

[00:16:28] Tớ đùa với cậu thôi.

[00:16:30] Sao cậu lại không có khiếu hài hước thế.

[00:16:33] Với lại, không lâu nữa đâu,

[00:16:34] có thể nhà tớ sẽ chuyển đến Thượng Hải đấy. Thật à.

[00:16:37] Không lừa tớ chứ?

[00:16:38] Tốt quá rồi!

[00:16:40] Lần này tớ không cần sang Indonesia

[00:16:41] tìm cậu đi học nữa rồi.

[00:16:43] Ba, dù sao thức ăn cũng chưa lên,

[00:16:45] con ra kia chụp ảnh.

[00:16:51] Chú Lăng, hai người cứ nói chuyện.

[00:16:55] Đứa trẻ Thế Kiệt này,

[00:16:56] bình thường trông lúc nào cũng không vui,

[00:16:58] không thích nói chuyện.

[00:17:00] Ông có thấy không,

[00:17:01] nó gặp Bội Hảo nhà ông xong,

[00:17:03] người cũng thay đổi,

[00:17:04] nói cũng nhiều hơn.

[00:17:06] Tôi nói, ông thấy không,

[00:17:09] hai đứa nhỏ nhà chúng ta,

[00:17:10] khá giống một đôi tình nhân nhỏ.

[00:17:11] Khá giống một đôi tình nhân nhỏ.

[00:17:12] Chuẩn bị tinh thần đi, ông bạn già.

[00:17:14] Biết đâu chúng ta

[00:17:15] lại trở thành một đôi thông gia.

[00:17:17] Đề nghị này không tồi.

[00:17:18] Chúng nó là thanh mai trúc mã,

[00:17:22] có tình cảm là chuyện tự nhiên.

[00:17:24] Nhưng đứa con gái này của tôi tính tình thay đổi quá nhanh,

[00:17:27] e là Thế Kiệt nhà ông không quản nổi nó đâu.

[00:17:30] Thế Kiệt không quản nổi nó,

[00:17:31] để Bội Hảo quản Thế Kiệt.

[00:17:32] Tôi đỡ lo.

[00:17:35] Được thôi

[00:17:38] Hải Nam

[00:17:43] Hẹn tớ ra đây làm gì?

[00:17:45] Chuyện đánh nhau, mẹ cậu không mắng cậu à?

[00:17:47] Thế mẹ cậu không mắng cậu à?

[00:17:49] Có, tớ đến tìm cậu chính vì chuyện này.

[00:17:51] Sao thế?

[00:17:52] Có phải muốn tớ xin giúp cậu không?

[00:17:55] Không phải, mẹ tớ...

[00:17:57] sao mà thật sự giận tớ được.

[00:18:00] Rắc rối là,

[00:18:01] họ nói gì mà muốn tớ tu thân dưỡng tính,

[00:18:03] bắt tớ rời câu lạc bộ võ thuật,

[00:18:06] đi cái gì mà...

[00:18:07] câu lạc bộ âm nhạc gì đó,

[00:18:08] học cái gì mà violin. Tớ phải làm sao đây?

[00:18:11] Học violin?

[00:18:12] Đúng vậy.

[00:18:13] Vậy nên tớ đang nghĩ,

[00:18:15] cậu nói xem, cái gì mà...

[00:18:17] khuông nhạc đối với tớ

[00:18:19] chẳng khác gì bùa vẽ ma.

[00:18:21] Nhưng không phải cậu rất có hứng thú

[00:18:24] với âm nhạc sao?

[00:18:27] Anh em,

[00:18:28] hay là cậu đi học đàn giúp tớ đi, được không?

[00:18:31] Làm ơn đi.

[00:18:32] Bị ngốc à, chuyện này sao mà giúp được.

[00:18:34] Rất đơn giản.

[00:18:34] Dù sao thầy dạy nhạc trong câu lạc bộ

[00:18:36] cũng không quen chúng ta.

[00:18:37] Cậu không cần lo.

[00:18:38] Cậu dùng tên Nhiếp Khải để đi học

[00:18:40] là được rồi.

[00:18:41] Đổi tên?

[00:18:43] Tớ xin cậu đấy, xin cậu đấy anh em.

[00:18:46] Cậu không thể không nghĩa khí như vậy chứ?

[00:18:49] Chẳng lẽ cậu thật sự sẽ trơ mắt nhìn

[00:18:51] tớ vì học đàn

[00:18:52] mà bỏ dở những chiêu thức võ thuật

[00:18:54] đã khổ công nghiên cứu sao?

[00:18:56] Tớ xin cậu đấy. - Không được.

[00:18:59] Tại sao?

[00:19:00] Không được là không được.

[00:19:02] Tớ không thể giúp cậu được.

[00:19:44] Niệm Trung, tạm biệt.

[00:19:45] Ừ, tạm biệt.

[00:19:58] Anh em, những gì cần nói tớ đều nói rồi.

[00:20:00] Tớ biết cậu là người có nghĩa khí nhất.

[00:20:02] Đừng quên đến câu lạc bộ âm nhạc thay tớ nhé.

[00:20:04] Nhớ nhé, ở câu lạc bộ âm nhạc, cậu tên là Nhiếp Khải.

[00:20:06] Không phải Chu Niệm Trung đâu đấy.

[00:20:30] Em là Nhiếp Khải hôm nay mới tham gia phải không?

[00:20:32] Vâng ạ.

[00:20:37] Em ở nhóm violin,

[00:20:39] đến đây ngồi đi.

[00:21:07] Tớ nói cho các cậu biết,

[00:21:08] vừa nãy ở cổng trường,

[00:21:10] cô bạn lớp B kia,

[00:21:10] vừa nhìn thấy Nhiếp Khải,

[00:21:11] nước miếng chảy cả ra.

[00:21:13] Đúng vậy.

[00:21:14] Cậu nói gì vậy?

[00:21:15] Tớ nói cho cậu biết,

[00:21:16] cô bạn lớp B kia

[00:21:18] đúng là khủng long.

[00:21:19] Cậu ta tưởng mình là lớp trưởng học tập

[00:21:21] tài sắc vẹn toàn.

[00:21:22] Bó tay thật!

[00:21:23] Khủng long dù có tiến hóa đến hiện đại,

[00:21:24] cùng lắm cũng chỉ biến thành thằn lằn thôi.

[00:21:26] Y cái gì mà Y

[00:21:29] Cô ta rất hợp với cậu.

[00:21:30] Làm bạn gái cậu thì thế nào?

[00:21:31] Thật sự rất hợp với cậu.

[00:21:35] Sao vậy, chẳng lẽ có ma?

[00:21:41] Đó là ma trơi sao?

[00:21:42] Có phải thật sự có ma không?

[00:21:45] Lạy các cậu, nhà này làm gì có ma.

[00:21:46] Tớ nói cho các cậu biết,

[00:21:48] tớ và Niệm Trung

[00:21:49] quyết định đi giúp mọi người giải đáp bí ẩn này.

[00:21:51] Các cậu gan nhỏ như vậy,

[00:21:53] hay là về trước đi.

[00:21:55] Không thể nào!

[00:21:56] Các cậu thật sự muốn vào à?

[00:21:57] Đại trượng phu nhất ngôn cửu đỉnh, sợ gì chứ.

[00:21:59] Chúng tớ vào xem xét một chút,

[00:22:00] ngày mai kể cho các cậu.

[00:22:01] Vậy chúng tớ về đây.

[00:22:02] Các cậu chú ý an toàn.

[00:22:03] Mai gặp, tạm biệt.

[00:22:05] Tạm biệt.

[00:22:06] Sao cậu không nói rõ với cậu ta,

[00:22:07] lần trước chúng ta vào hoàn toàn không có ma.

[00:22:09] Sao cậu lại lừa mọi người?

[00:22:09] Đây là căn cứ bí mật của hai chúng ta,

[00:22:11] chẳng lẽ cậu hy vọng mọi người coi nó là sân chơi à?

[00:22:13] Tớ thấy,

[00:22:15] chắc chắn có người muốn giống chúng ta,

[00:22:17] thấy nhà này không có người ở

[00:22:19] nên muốn liều lĩnh xông vào.

[00:22:21] Để tránh mọi người tranh giành địa bàn,

[00:22:23] tớ thấy tối nay chúng ta đành phải...

[00:22:25] Đành phải gì?

[00:22:26] Đành phải giả ma dọa người.

[00:22:29] Thôi được rồi, đi thôi.

[00:22:44] Kỳ lạ, sao lại thế này?

[00:22:48] Đúng vậy, đều khác cả.

[00:22:54] Sao lại giống như có người chuyển vào vậy?

[00:22:56] Đúng vậy, giống như có người chuyển vào.

[00:23:02] Cậu xem,

[00:23:03] sao lại có thêm một cây đàn piano?

[00:23:06] Đúng vậy, sao lại có piano?

[00:23:08] Chú, thức ăn đủ rồi,

[00:23:10] chú đừng bận rộn nữa, mau ăn đi.

[00:23:12] Cậu xem,

[00:23:15] chúc mừng chúng ta chính thức chuyển vào,

[00:23:16] ăn ngon một chút là chuyện nên làm.

[00:23:18] Vợ ơi,

[00:23:19] nếm thử hương vị Hải Nam của chúng ta thế nào.

[00:23:21] Gia Kỳ, tuy chú chỉ là cha dượng của con,

[00:23:24] nhưng con gọi chú là chú,

[00:23:26] cũng đã hơn một năm rồi.

[00:23:27] Vì ba chúng ta

[00:23:28] đã quyết định quay về Hải Nam bắt đầu cuộc sống mới,

[00:23:30] con có nên đổi cách xưng hô, gọi là ba không?

[00:23:33] Trẻ con thích gọi gì thì cứ để nó gọi.

[00:23:35] Chỉ là một cách xưng hô, có gì khác biệt đâu?

[00:23:37] Cũng đúng.

[00:23:39] Gia Kỳ, ăn nhiều vào.

[00:23:52] May mà đi nhanh,

[00:23:53] nếu không bị phát hiện thì

[00:23:54] chúng ta thành trộm cắp rồi.

[00:23:55] Thật là.

[00:23:57] Nói gì mà bảy chuyện kỳ bí,

[00:23:59] còn chết ở nơi đất khách.

[00:24:01] Gia đình ba người họ đang yên đang lành ở đó.

[00:24:03] Tớ thấy sau này chúng ta đừng đến đó nữa.

[00:24:05] Nói đúng.

[00:24:06] Vậy thôi, tớ về trước đây.

[00:24:08] Mai gặp ở trường, tạm biệt.

[00:24:13] Chết rồi, cây violin của mình đâu?

[00:25:49] Sao cửa sổ lại mở?

[00:25:57] Violin của ai vậy?

[00:26:30] Xin lỗi, tôi không phải kẻ trộm.

[00:26:32] Tôi không hại cô đâu, cô đừng la.

[00:26:38] Cô đừng như vậy.

[00:26:40] Tôi thật sự không cố ý.

[00:26:41] Cây violin của tôi để ở đây,

[00:26:42] quên không mang đi.

[00:26:45] Xin lỗi,

[00:26:46] tôi thật sự không cố ý.

[00:26:48] Tôi thật sự không cố ý.

[00:26:49] Tôi chỉ để cây violin ở đây quên lấy,

[00:26:51] tôi lấy rồi đi ngay. Tôi đi ngay bây giờ.

[00:26:53] Tôi đảm bảo sau này cô sẽ không thấy tôi nữa.

[00:26:55] Xin lỗi.

[00:27:05]

[00:27:19] Niệm Trung! Chu Niệm Trung!

[00:27:22] Cậu còn sống à.

[00:27:23] Hôm qua có thấy thứ gì không?

[00:27:25] Nói đi, nhanh nói cho tớ biết thấy mấy con ma?

[00:27:30] Nói đi, thấy mấy con ma?

[00:27:38] Cô ta là ai? Sao cậu lại sợ đến thế?

[00:27:40] Tôi chính là con ma đó.

[00:27:42] Cô?

[00:27:42] Đúng vậy. Hơn nữa cái nhà ma mà các người nói,

[00:27:45] từ hôm qua đã có ba con ma chuyển vào ở.

[00:27:46] Tôi là một trong số đó.

[00:27:49] Bắt đầu từ hôm nay,

[00:27:50] tôi chuyển đến trường các người học.

[00:27:52] Còn anh,

[00:27:54] đi với tôi một lát.

[00:28:14] Tôi đánh chết anh!

[00:28:15] Tôi đánh chết anh, đồ xấu xa!

[00:28:17] Tôi đánh chết anh, đồ trộm cắp!

[00:28:19] Tôi đánh anh!

[00:28:20] Anh đến nhà tôi trộm đồ!

[00:28:21] Tôi đánh chết anh!

[00:28:24] Cô điên rồi à? Sao cô lại đánh tôi?

[00:28:26] Đánh anh là vì tốt cho anh,

[00:28:27] tin không, tôi đưa anh đến phòng giám thị.

[00:28:29] Cô đưa tôi đến phòng giám thị?

[00:28:30] Bây giờ là cô đánh tôi,

[00:28:31] cô còn đưa tôi đến phòng giám thị?

[00:28:32] Tôi đưa anh đi tự thú.

[00:28:33] Tôi hỏi anh,

[00:28:34] tối qua tại sao đến nhà tôi trộm đồ?

[00:28:35] Tôi không trộm đồ.

[00:28:36] Câu này đừng giải thích với tôi,

[00:28:37] đi nói với thầy cô đi. Đi!

[00:28:41] Được rồi.

[00:28:42] Tôi thừa nhận tôi và mấy bạn học

[00:28:43] có đến nhà cô chơi.

[00:28:44] Nhưng lúc đó không có ai ở mà,

[00:28:46] chúng tôi tưởng đó là nhà ma.

[00:28:48] Hơn nữa,

[00:28:49] chúng tôi hoàn toàn không trộm đồ, được không?

[00:28:51] Vậy cái kẹp tóc của tôi đâu?

[00:28:53] Kẹp tóc gì?

[00:28:54] Đừng tưởng tôi không biết.

[00:28:55] Vừa dê vừa xấu.

[00:28:56] Loại con trai như anh,

[00:28:57] thích nhất là trộm đồ cá nhân của con gái.

[00:28:59] Lấy ra!

[00:28:59] Tôi thật sự không biết cô đang nói gì.

[00:29:00] Đừng nói nhảm nữa, anh có lấy ra không?

[00:29:01] Anh có lấy ra không? Anh lấy ra đây!

[00:29:07] Cây violin của tôi!

[00:29:09] Còn gì để nói nữa không?

[00:29:11] Sao lại có kẹp tóc?

[00:29:12] Đồ dê xồm! Biến thái!

[00:29:14] Tôi đánh anh!

[00:29:18] Đứng lại!

[00:29:20] Phạt hai em đi cọ nhà vệ sinh.

[00:29:23] Cọ liên tục một học kỳ.

[00:29:25] Mỗi ngày tan học tôi sẽ đến kiểm tra.

[00:29:27] Nghe rõ chưa?

[00:30:16] Ngày đầu tiên đi học đã bị anh làm cho ra nông nỗi này.

[00:30:18] Nhà vệ sinh rất hôi, anh có biết không?

[00:30:20] Cô tưởng nhà vệ sinh nam thơm lắm à?

[00:30:22] Đừng có đổ trách nhiệm cho tôi.

[00:30:23] Tôi nói cho anh biết,

[00:30:24] từ hôm nay tôi với anh không đội trời chung.

[00:30:27] Ai muốn làm bạn với cô, đừng có tự đắc.

[00:30:32] Tôi đã nói với anh rồi, tôi không tên là "này".

[00:30:34] Ai thèm quan tâm cô tên gì.

[00:30:36] Cái kẹp tóc của cô có cần nữa không?

[00:30:39] Đồ vật bị loại dê xồm như anh chạm vào,

[00:30:41] ai mà còn dám dùng. Cứ giữ làm kỷ niệm đi.

[00:30:50] Hôi chết đi được!

[00:30:53] Mạnh vào!

[00:30:57] Nâng cao lên một chút!

[00:31:48] Mẹ!

[00:31:50] Mẹ, có chuyện gì vậy ạ?

[00:31:54] Anh ấy chết rồi!

[00:31:57] Ba chết rồi?

[00:31:58] Phủi phui, không phải ông ấy.

[00:32:00] Là anh ấy!

[00:32:03] Anh ấy!

[00:32:04] Lương Sơn Bá đó!

[00:32:08] Mẹ!

[00:32:12] Con cái đứa này,

[00:32:13] đây là của bạn mẹ,

[00:32:14] băng video kịch hát từ Đài Loan mang về.

[00:32:16] Đang đến đoạn hay nhất đây này,

[00:32:18] Chúc Anh Đài tuẫn tiết.

[00:32:20] Sao con lại tắt đi vậy?

[00:32:24] Mẹ, Con thấy

[00:32:26] Mẹ còn nên đi học nhạc hơn con nữa.

[00:32:38]

[00:32:40]

[00:32:42] Cây violin của con đâu?

[00:32:44] Đàn của con...

[00:32:46] Con luyện vui quá,

[00:32:47] nên quên đàn ở phòng học nhạc rồi.

[00:32:53] Thật sự là như vậy sao?

[00:32:54] Vâng.

[00:33:00] Thật sự là như vậy sao?

[00:33:02] Vâng.

[00:33:06] Mẹ, mẹ định gọi cho ai vậy?

[00:33:09] Cô giáo dạy nhạc của con.

[00:33:12] Mẹ, chẳng lẽ mẹ không thể tin

[00:33:14] đứa con trai duy nhất của mẹ sao?

[00:33:15] Cứ phải...

[00:33:17] Không tin.

[00:33:22] Cô Trần dạy nhạc phải không ạ?

[00:33:25] Chào cô.

[00:33:26] Tôi là mẹ của Nhiếp Khải đây ạ.

[00:33:28] Tôi muốn hỏi một chút về cháu,

[00:33:32] cháu có đi học...

[00:33:34] Vậy thì tốt quá.

[00:33:36] Tôi quan tâm đến tiến độ của cháu thôi.

[00:33:38] Cháu chưa từng học đàn,

[00:33:39] tôi sợ không theo kịp.

[00:33:41] Cảm ơn cô.

[00:33:42] Có dịp mời cô đến chơi.

[00:33:43] Nhờ cô quan tâm cháu ạ.

[00:33:45] Cảm ơn cô.

[00:33:46] Thầy tốt quá.

[00:33:48] Cảm ơn cô.

[00:33:50] Thế mới đúng chứ.

[00:33:52] Nghe lời mẹ,

[00:33:54] kế thừa tài năng âm nhạc của mẹ.

[00:33:57] Đừng lãng phí.

[00:34:00] Một ngày nào đó,

[00:34:01] con sẽ nổi tiếng như Haba.

[00:34:04] Không phải Haba, mẹ.

[00:34:06] Là Bach ạ.

[00:34:07] Cũng na ná nhau.

[00:34:09] Khác nhiều lắm mẹ ơi.

[00:34:10] Bach là chơi piano,

[00:34:11] không phải kéo violin.

[00:34:13] Piano cũng là đàn,

[00:34:15] violin cũng là đàn.

[00:34:16] Bach với Haba,

[00:34:18] nghe cũng giống như chó Haba.

[00:34:20] Ba con sắp về rồi,

[00:34:22] mẹ phải đi nấu cơm đây.

[00:34:25] Đêm cô đơn không bạn bên đèn...

[00:34:29] Con trai, tối nay con muốn ăn gì?

[00:34:31] Gì cũng được ạ.

[00:34:33] Khó nấu nhất chính là "gì cũng được".

[00:34:35] "Gì cũng được" thì mẹ biết nấu thế nào?

[00:34:37] Thật là...

[00:34:38] Đêm cô đơn không bạn bên đèn...

[00:34:46] Đã chuyển đến đây bao nhiêu ngày rồi,

[00:34:47] đầu bếp cũng không nhanh chóng sắp xếp.

[00:34:49] Món anh nấu thế này, ăn được sao?

[00:34:53] Mẹ, thật ra món này cũng không tệ đâu.

[00:34:56] Mẹ thử xem.

[00:34:58] Đầu bếp khi nào đến làm việc?

[00:34:59] Chắc là tuần sau.

[00:35:01] Vậy có nghĩa là món anh nấu này,

[00:35:03] tôi còn phải ăn một tuần nữa.

[00:35:03] Tôi còn phải ăn một tuần nữa.

[00:35:05] Vậy để anh đi giục tiếp.

[00:35:07] Xem có thể đến sớm hơn không.

[00:35:08] Vợ ơi, thức ăn không ngon,

[00:35:09] chúng ta uống rượu.

[00:35:12] Mẹ, cá này ngon lắm.

[00:35:15] Mẹ thử xem.

[00:35:15] Đừng gắp cho mẹ.

[00:35:20] Thôi được rồi,

[00:35:21] thức ăn không ngon, chúng ta uống rượu.

[00:35:23] Với món ăn anh nấu,

[00:35:24] mà cũng xứng uống loại rượu này sao?

[00:35:28] Được rồi.

[00:35:30] Tôi không đói, mọi người cứ ăn từ từ.

[00:35:39] Chú.

[00:35:43] Ba.

[00:35:45] Mẹ con bà ấy như vậy, tính tình không tốt.

[00:35:48] Ba đừng để ý.

[00:35:49] Cái này ta biết.

[00:35:51] Gia Kỳ,

[00:35:52] sống cùng bà ấy lâu như vậy,

[00:35:55] cái này ta đương nhiên hiểu.

[00:35:58] Nhưng may mà trong nhà có con.

[00:35:59] Ta nhìn thấy con,

[00:36:00] là vui rồi.

[00:36:04] Con đi xem mẹ một chút, ba cứ ăn từ từ.

[00:36:16] Mẹ.

[00:36:17] Con làm mẹ giật cả mình.

[00:36:19] Đã nói với con bao nhiêu lần rồi,

[00:36:21] con gái thì phải đoan trang.

[00:36:22] Cả ngày cứ nhảy nhót lung tung.

[00:36:24] Bắt con học piano, học ballet,

[00:36:25] khí chất học đi đâu hết rồi?

[00:36:27] Vâng ạ, mẹ.

[00:36:29] Thế này được chưa ạ?

[00:36:32] Thật hết cách với con.

[00:36:35] Mẹ, thật ra con thấy

[00:36:37] chú đối với chúng ta rất tốt.

[00:36:39] Luôn rất chăm sóc chúng ta.

[00:36:41] Mẹ xem, con đến,

[00:36:42] chú còn chuẩn bị sẵn một cây đàn piano.

[00:36:44] Chú ấy đối với mẹ còn tốt hơn.

[00:36:46] Gia Kỳ,

[00:36:47] con nghĩ mẹ thật sự yêu lão béo đó sao?

[00:36:51] Nói cho con biết, mẹ không hề.

[00:36:54] Mỗi thời mỗi khác.

[00:36:56] Mẹ không có lựa chọn.

[00:36:58] Yêu và không yêu không phải chỉ là một loại cảm giác sao?

[00:37:01] Đâu có phức tạp đến vậy.

[00:37:03] Gì mà mỗi thời mỗi khác,

[00:37:04] con không hiểu.

[00:37:11] Con ra ngoài đi.

[00:38:38] Cô ơi, nguy hiểm!

[00:38:44] Cứu mạng!

[00:39:04] Tỉnh lại!

[00:39:14] Tỉnh lại!

[00:39:24] Anh làm gì vậy?

[00:39:26] Anh là đồ lưu manh!

[00:39:27] Anh nhân lúc không có ai định làm gì tôi?

[00:39:29] Làm gì cô chứ? Tôi cứu cô mà!

[00:39:37] Tôi thật là đen đủi

[00:39:38] đủ tám kiếp rồi.

[00:39:39] Đi đâu cũng gặp phải sao chổi như cô.

[00:39:41] Tôi nói cho anh biết,

[00:39:42] dù cho cả thế giới này chỉ còn lại...

[00:39:43] Anh cút đi, cút ra!

[00:39:46] Anh thấy tôi ngất đi,

[00:39:47] liền lại gần tôi như vậy,

[00:39:48] anh định làm gì tôi?

[00:39:50] Anh là con trai, tôi là con gái.

[00:39:54] Cái mũ này còn cần nữa không?

[00:39:55] Còn không về đi, tôi sắp chết rồi.

[00:40:09] Cho một cây nè

[00:40:14] Sao cứ sờ mặt cậu vậy?

[00:40:16] Không có gì.

[00:40:17] Chỉ là hôm qua bị một kẻ vô lý gây sự

[00:40:19] tát cho một cái.

[00:40:20] Ai? Ai mà to gan dám đánh anh em của tớ?

[00:40:23] Có phải đám người ở bờ biển lần trước không?

[00:40:26] Không phải, là một cô gái hung dữ.

[00:40:29] Là con gái à?

[00:40:31] Nhầm người, quá đáng thật.

[00:40:33] Cậu bị con gái đánh?

[00:40:39] Quá đáng thật, có nhầm không vậy?

[00:40:41] Đừng cười nữa.

[00:40:43] Được, không cười nữa.

[00:40:45] Lần sau gặp cô ta,

[00:40:47] tớ giúp cậu trả thù, được không?

[00:40:50] Đợi cậu tự gặp,

[00:40:51] cậu sẽ biết cô ta khó đối phó thế nào.

[00:40:52] Tối nay sinh nhật mẹ tớ,

[00:40:54] bà ấy mời một vài người bạn đến chúc mừng.

[00:40:55] Mẹ tớ bảo mẹ cậu cũng đến chung vui.

[00:40:58] Tớ biết, mẹ tớ nhớ mà.

[00:41:00] Hai người họ là bạn bao nhiêu năm rồi.

[00:41:02] À đúng rồi, mẹ tớ còn đang nghĩ

[00:41:03] tối nay nên tặng quà gì cho mẹ cậu.

[00:41:05] Không cần đâu, người đến là được rồi.

[00:41:08] Mẹ tớ không tính toán nhiều như vậy đâu.

[00:41:11] Đi thôi, nhanh.

[00:41:14] Vào lớp rồi.

[00:41:15] Nhanh lên đi.

[00:41:26] Tình ý vô hạn trong lòng...

[00:41:34] Muốn cùng chàng kết đôi uyên ương...

[00:41:43] Cho một tràng pháo tay cổ vũ đi!

[00:41:46] Cảm ơn mọi người đã đến dự tiệc sinh nhật của tôi.

[00:41:49] Để cảm ơn mọi người,

[00:41:50] tôi sẽ hát thêm một bài nữa.

[00:41:52] Vợ ơi, đừng hát nữa.

[00:41:54] Hát bảy, tám bài rồi.

[00:41:55] Đừng hát nữa, nghỉ một lát đi.

[00:41:56] Cổ họng mệt rồi.

[00:41:57] Không mệt, em mới khởi động giọng thôi mà.

[00:41:59] Người gặp chuyện vui tinh thần sảng khoái.

[00:42:00] Thích nghe không?

[00:42:01] Thôi được rồi, mẹ.

[00:42:03] Hôm nay mẹ là nhân vật chính,

[00:42:05]

[00:42:06]

[00:42:09] Lẽ nào...

[00:42:09] Mẹ nghĩ ra rồi.

[00:42:12] Chính là con!

[00:42:13] Con trai của nhân vật chính.

[00:42:14] Nó đang học violin đấy.

[00:42:16] Đánh rất hay...

[00:42:17] Không, kéo rất hay.

[00:42:19] Kéo một bài "Chúc mừng sinh nhật" đi con.

[00:42:22] Tôi còn chưa thấy

[00:42:22] nó kéo đàn trông thế nào nữa.

[00:42:24] Cô Nhiếp, tiết mục này

[00:42:26] có nên để muộn một chút không ạ?

[00:42:28] Cô không phải nói còn nhiều khách sao?

[00:42:30] Có nên đợi khách đến đông đủ

[00:42:31]

[00:42:33] Cậu đang giúp cái kiểu gì vậy?

[00:42:35] Đây gọi là kế hoãn binh.

[00:42:37] A Mẫn, Niệm Trung nói đúng.

[00:42:39] Sao đến giờ

[00:42:40] các khách khác vẫn chưa đến vậy?

[00:42:42] Đúng vậy.

[00:42:43] Những người cần đến,

[00:42:44] tất cả đều đã đến.

[00:42:45] Chỉ còn một người chưa đến.

[00:42:48] Mau đi xem bạn ông đến chưa.

[00:42:50] Nhanh!

[00:42:54] Chỉ còn một nhân vật chính chưa đến.

[00:42:57] Mẹ, còn ai nữa ạ?

[00:42:58] Mẹ, còn ai sinh nhật nữa ạ?


 0 टिप्पणियाँ sort   इसके अनुसार क्रमबद्ध करें


अगला