Bir sonraki

Viên Ngọc Bích tập 13 - Tôn Lệ, Hoắc Kiến Hoa, Trương Quốc Lập, Trương Thiết Lâm

13 Görünümler· 06/30/25
duongvu88
duongvu88
3 Aboneler
3

⁣Viên Ngọc Bích (tên gốc: 屋顶上的绿宝石 – Viên Ngọc Bích Trên Mái Nhà) là bộ phim truyền hình Đài Loan do Tôn Lệ và Hoắc Kiến Hoa đóng chính. Phim kể về hành trình tìm kiếm tình yêu và sự tha thứ của những con người mang trong mình nhiều tổn thương quá khứ. Với bối cảnh lãng mạn, diễn xuất chân thực và thông điệp chữa lành sâu sắc, bộ phim đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu thích dòng phim châu Á. Đây cũng là một trong những tác phẩm hiếm hoi mà Tôn Lệ tham gia thuộc thể loại thanh xuân lãng mạn, mang đến hình ảnh dịu dàng, đầy cảm xúc – khác biệt rõ nét so với các vai diễn cổ trang quen thuộc của cô.

Daha fazla göster

[00:02:27] Bạn học Mạc Gia Kỳ.

[00:02:29] Tôi đồng ý làm bạn với cậu.

[00:02:37] Bội Dư.

[00:02:41] Cô giáo.

[00:02:42] Có rảnh không?

[00:02:44] Nếu rảnh tôi mời cô một ly cà phê.

[00:02:48] Còn nhớ không?

[00:02:49] Lần trước chúng ta uống cà phê ở đây, là tôi nhờ cô dạy tôi đàn.

[00:02:53] Niệm Trung lần nào cũng phải cho ba gói đường.

[00:02:56] Tôi toàn cười anh ấy là kiến.

[00:02:59] Nhưng không ngờ lâu dần,

[00:03:02] tôi ngược lại bị anh ấy ảnh hưởng.

[00:03:06]

[00:03:10] Tôi và Niệm Trung cùng nhau học xong đại học ở Anh.

[00:03:13] Anh ấy vốn học khoa âm nhạc.

[00:03:15] Sau này, tôi phát hiện anh ấy có tài năng rất nhạy bén với con số.

[00:03:19] Bây giờ ở viện nghiên cứu, anh ấy chuyên về quản trị kinh doanh.

[00:03:24] Tôi và Niệm Trung ở cùng nhau.

[00:03:28] Tôi nhớ đêm anh ấy đến,

[00:03:32] vừa nghèo vừa bệnh.

[00:03:34] Nhưng anh ấy của bây giờ,

[00:03:36] phân tích thị trường chứng khoán đâu ra đấy.

[00:03:39] Khiến ai cũng phải tâm phục khẩu phục.

[00:03:43] Gia Kỳ, tôi nói nhiều như vậy,

[00:03:48] tôi chỉ muốn cho cô biết,

[00:03:52] tuy tôi không biết cô và anh ấy có quá khứ thế nào,

[00:03:56] nhưng khoảng thời gian sau đó, tôi và anh ấy ảnh hưởng lẫn nhau,

[00:03:59] quan hệ của chúng tôi ngày càng tốt.

[00:04:01] Đã đến mức không thể tách rời.

[00:04:06] Bên cạnh tôi, thật ra không có bạn tốt nào.

[00:04:09] Hầu hết là bạn rượu.

[00:04:11] Trong thời gian tôi học đàn với cô, tôi thật sự rất vui.

[00:04:15] Tôi rất trân trọng tình bạn của chúng ta.

[00:04:18] Vì vậy tôi không muốn làm tổn thương cô, Gia Kỳ.

[00:04:24] Bội Dư, thật ra cô nói nhiều như vậy,

[00:04:28] so với cô, tôi còn không có bạn bè gì hơn.

[00:04:31] Cô đã giúp tôi.

[00:04:33] Tôi cũng rất thích tính cách của cô.

[00:04:35] Tôi cũng trân trọng tình bạn của chúng ta.

[00:04:38] Thậm chí tôi còn sẵn lòng dùng mọi thứ để bảo vệ tình bạn của chúng ta.

[00:04:43] Trừ một thứ...

[00:04:45] ...là điều tôi mãi mãi không thể đi ngược lại.

[00:04:49] Đó là trái tim của tôi.

[00:04:54] Trái tim tôi từ rất lâu trước đây đã trao cho Niệm Trung rồi.

[00:04:59] Tôi đã từng cố gắng lấy nó về.

[00:05:02] Nhưng càng cố gắng lại càng đau lòng.

[00:05:07] Vì vậy tôi mãi là bạn của cô.

[00:05:10] Nhưng đối với Niệm Trung,

[00:05:13] tôi sẽ không lựa chọn nhượng bộ.

[00:05:51] Anh bận như vậy,

[00:05:52] thật sự không cần dành thời gian đi cùng em làm việc.

[00:05:54] Còn mời em ăn khuya nữa.

[00:05:57] Anh chỉ muốn hoàn thành nghĩa vụ chưa làm trong quá khứ thôi.

[00:06:00] Nghĩa vụ gì chứ?

[00:06:02] Nghĩa vụ của bạn trai.

[00:06:06] Lúc nãy em ngồi đàn trên sân khấu, thấy anh ngồi dưới vẽ vời.

[00:06:09] Vẽ gì vậy?

[00:06:11] Thư tình.

[00:06:14] Mấy tuổi rồi?

[00:06:15] Anh tưởng mình vẫn còn là học sinh cấp ba à?

[00:06:18] Bây giờ không được xem.

[00:06:20] Về nhà, về nhà mới được xem.

[00:06:27] Mai đi chơi, có vài thứ tuyệt đối không được quên nhé.

[00:06:30] Thư tình lúc trước là viết thay cho người khác.

[00:06:33] Bức thư này là hàng thật giá thật.

[00:06:35] Thư tình Châu Niệm Trung viết cho Mạc Gia Kỳ.

[00:06:38] Gửi mọt sách.

[00:06:44] Ngủ ngon.

[00:10:48] Sao phòng chỉ có một giường vậy?

[00:10:51] Anh vốn định đặt hai phòng,

[00:10:54] nhưng đều hết phòng rồi.

[00:10:55] Đừng nghĩ bậy, thật sự hết phòng mà.

[00:10:58] Anh cố tình phải không?

[00:10:59] Không có đâu!

[00:11:01] Vậy tối nay em ngủ giường này.

[00:11:04] Anh ngủ sofa.

[00:11:07] Được thôi, OK mà.

[00:11:08] Cảm ơn em đã thành toàn.

[00:11:09] Anh còn sợ em ngay cả sofa cũng không cho anh ngủ.

[00:11:11] Để anh ngủ thử xem có êm không.

[00:11:15] Không tệ nha.

[00:11:15] Sofa này khá lớn đó.

[00:11:20] Anh đi tắm trước đi. Tắm xong chúng ta đi ăn.

[00:11:27] Được, anh đi tắm trước.

[00:11:28] Em nghỉ ngơi đi.

[00:11:33] Em chỉ muốn nói với anh,

[00:11:35] ngày hôm nay,

[00:11:37] là ngày vui vẻ nhất của anh trong bao nhiêu năm qua.

[00:11:44] Anh cũng vậy.

[00:12:32] Chào buổi sáng.

[00:12:33] Chào.

[00:12:37] Em là phù thủy hả?

[00:12:38] Làm sao biến ra bữa sáng vậy?

[00:12:41] Ở đây có xe đạp.

[00:12:42] Gần đây có siêu thị.

[00:12:44] Rồi bên kia còn có nhà bếp.

[00:12:45] Làm một bữa sáng, không cần dùng đến phép thuật đâu.

[00:12:47] Cũng đúng.

[00:12:48] Trông ngon quá.

[00:12:50] Đánh răng đi.

[00:12:58] Để xuống.

[00:13:03] Em biết không?

[00:13:04] Vừa rồi đã xảy ra một sự kiện lịch sử đó.

[00:13:07] Biết là gì không?

[00:13:08] Không biết đúng không?

[00:13:10] Vừa rồi,

[00:13:11] là lần đầu tiên trong đời, từ khi chúng ta quen nhau, em nói chào buổi sáng với anh.

[00:13:16] Biết chưa?

[00:13:17] Mau đi đánh răng đi.

[00:13:19] Nhanh lên. Nhanh lên.

[00:13:26] Đợi anh đó.

[00:13:38] Niệm Trung.

[00:13:39] Anh có nhớ,

[00:13:42] lúc chúng ta ở Hải Nam, anh từng chở em về nhà không?

[00:13:45] Nhớ chứ, sao lại không nhớ.

[00:13:47] Lúc đó em còn tưởng anh tên là Nhiếp Khải.

[00:13:52] Anh nhớ.

[00:13:53] Lúc đó là mẹ anh kêu anh đưa em về.

[00:13:56] Đúng không?

[00:14:00] Anh chạy chậm một chút.

[00:14:02] Anh đợi em với.

[00:14:34] Thế Kiệt, khách sạn sắp khai trương rồi.

[00:14:37] Con có kế hoạch gì không?

[00:14:40] Kế hoạch ạ?

[00:14:42] Thì quảng bá danh tiếng, tăng tỷ lệ lấp đầy phòng thôi ạ.

[00:14:45] Dù sao nhà ta có nhiều bạn bè quan chức quyền quý, mời họ đến ở nhiều một chút.

[00:14:49] Rồi về giúp chúng ta tuyên truyền nhiều hơn.

[00:14:53] Điều ba lo không phải cái này.

[00:14:55] Chuyện kinh doanh, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người giúp con.

[00:15:00] Ba lo là...

[00:15:01] ...số vốn nhà họ Lăng đã đồng ý, đến giờ vẫn chưa vào.

[00:15:09] Con hiểu ý ba chứ?

[00:15:16] Con gái không có ở đây,

[00:15:18] thì có thể ra tay từ phía ông bố.

[00:15:23] Ba đã mời Lăng Trinh Trinh ngày mai đến thị sát khách sạn.

[00:15:27] Đây là cơ hội ba sắp xếp cho con.

[00:15:30] Một là để con thể hiện năng lực làm việc của mình trước mặt ông ta.

[00:15:36] Nhưng quan trọng nhất là,

[00:15:38] con phải làm cho ông ta cảm nhận được thành ý của con đối với Bội Dư.

[00:15:42] Ông bố cảm động rồi

[00:15:43] Còn sợ con gái không gật đầu sao?

[00:15:48] Đúng thế ạ

[00:15:50] Nhưng có một điều, ba cứ yên tâm

[00:15:52] Con chưa bao giờ từ bỏ tình cảm với Bội Dư, cũng như chưa từng từ bỏ tình cảm với tài sản nhà họ Lăng.

[00:15:59] Ngày mai con sẽ đích thân đi đón bác Lăng.

[00:16:05] Ba thì tạm thời không ra mặt, giao toàn bộ sân khấu cho con chống đỡ.

[00:16:10] Đã coi người ta là...

[00:16:11] Cha vợ chưa cưới

[00:16:14]

[00:16:16] Hiểu không?

[00:16:17] Con hiểu mà

[00:16:22] Mẹ em không có ở nhà à?

[00:16:25] Có vẻ là vậy.

[00:16:27] Một mình không sợ chứ?

[00:16:28] Anh nhớ trước đây em rất sợ ma.

[00:16:31] Trước đây được nuông chiều, chuyện gì cũng có mẹ bảo vệ.

[00:16:34] Bây giờ khác rồi.

[00:16:36] Xảy ra nhiều chuyện như vậy, em không chỉ phải chăm sóc tốt cho bản thân,

[00:16:39] mà còn phải chăm sóc mẹ em nữa.

[00:16:43] Sau này giao gánh nặng này cho anh nhé.

[00:16:46] Để anh chăm sóc em, và cũng để anh chăm sóc mẹ em.

[00:16:49] Nhưng em vẫn chịu được.

[00:16:52] Nhưng anh không chịu được nữa. Anh bây giờ nóng lòng muốn chăm sóc hai mẹ con em.

[00:16:55] Gia Kỳ.

[00:16:56] Ngày mai, anh lại đưa em đến một nơi khác.

[00:16:59] Được không?

[00:17:01] Chúng ta không phải vừa đi chơi về sao?

[00:17:02] Lại đi đâu nữa?

[00:17:04] Đúng vậy, chơi xong có thể chơi tiếp mà.

[00:17:07] Đến nơi này vào ngày mai. Tin anh đi, đây sẽ là một bất ngờ. OK?

[00:17:17] Muộn rồi.

[00:17:18] Về sớm đi.

[00:17:19] Được, tạm biệt. Tạm biệt.

[00:17:37] Anh về rồi à?

[00:17:38] Đói rồi à?

[00:17:40] Em làm chút đồ cho anh ăn nhé.

[00:17:42] Anh ăn rồi.

[00:17:43] Thật hay giả vậy?

[00:17:45] Anh không tin em à?

[00:17:46] Anh đừng như vậy được không? Lần ăn tối Giao thừa đó, em thừa nhận bánh chẻo em làm thật sự rất dở.

[00:17:50] Nhưng bây giờ em làm thật sự ngon rồi đó.

[00:17:53] Em đi nấu cho anh ăn.

[00:17:54] Bội Dư.

[00:17:55] Em không cần bận rộn nữa, anh ăn no rồi, no rồi.

[00:17:57] Sao vậy? Thèm ăn rồi phải không?

[00:18:00] Này anh ăn no rồi.

[00:18:02] Tốc độ của em rất nhanh đó.

[00:18:04] Bội Dư.

[00:18:05] Anh có chuyện muốn nói với em.

[00:18:06] Em biết anh muốn nói gì.

[00:18:10] Em biết anh muốn nói gì.

[00:18:12] Nhưng em không muốn nghe được không?

[00:18:15] Anh muốn đi đâu với Gia Kỳ, muốn làm gì, không liên quan đến em.

[00:18:21] Nhưng anh và em, chẳng lẽ không có hồi ức nào sao?

[00:18:26] Cá cược đua ngựa.

[00:18:28] Bữa tối Giao thừa.

[00:18:29] Và những khách hàng chúng ta đã cùng nhau đàm phán thành công.

[00:18:33] Chẳng lẽ anh đều quên hết rồi sao?

[00:18:38] Từ trước đến nay, anh đều coi em là bạn tốt của anh.

[00:18:43] Một người bạn tốt có thể tâm sự trời đất, không có bất kỳ e ngại nào, chuyện gì cũng có thể nói.

[00:18:53] Cảm giác này, từ trước đến nay chưa từng thay đổi.

[00:18:59] Anh tự hỏi, anh không có chỗ nào vượt quá giới hạn cả.

[00:19:04] Nếu...

[00:19:06] ...nếu có bất kỳ điều gì khiến em hiểu lầm,

[00:19:10] anh xin lỗi em.

[00:19:15] Anh biết,

[00:19:17] nếu anh tiếp tục ở lại, đối với em là một sự dày vò.

[00:19:23] Anh sẽ tìm nơi khác dọn đi sớm nhất có thể.

[00:19:30] Anh xem, hồi ức của chúng ta cũng không ít đâu.

[00:19:34] Anh có nhớ không, lúc anh mới dọn vào, chúng ta thậm chí còn rất ít nói chuyện.

[00:19:39] Nhưng,

[00:19:41] cho đến khi bóng đèn hỏng, ngày hôm sau anh giống như một nhà ảo thuật, lập tức sửa nó xong.

[00:19:47] Chính từ lúc đó, em mới bắt đầu chú ý đến,

[00:19:52] thì ra bên cạnh mình, có một người kiên trì muốn dùng đôi tay của mình để tạo dựng thế giới.

[00:20:00] Em không quan tâm người đó là một viên gạch hay là một viên kim cương.

[00:20:06] Em từ lúc đó, đã bắt đầu âm thầm chú ý đến anh.

[00:20:13] Em cũng không biết tại sao.

[00:20:15] Trong vô thức, em luôn cảm thấy,

[00:20:18] bản thân mình phải rất nỗ lực, rất nỗ lực mới có thể đuổi kịp...

[00:20:24] ...đoạn hồi ức giữa anh và Gia Kỳ.

[00:20:29] Bội Dư.

[00:20:30] Đừng như vậy.

[00:20:32] Niệm Trung.

[00:20:34] Nếu em cứ như vậy không buông tay, anh có phải sẽ không rời xa em không?

[00:20:41] Bội Dư.

[00:20:42] Em bình tĩnh, nghe anh nói.

[00:20:44] Nếu anh tiếp tục ở lại, đối với em chỉ càng đau khổ, càng dằn vặt em hơn, em có hiểu không?

[00:21:01] Anh không đói bụng à?

[00:21:03] Vậy em tự đi làm đồ ăn.

[00:21:32] Niệm Trung.

[00:21:33] Em lúc nãy có phải rất đáng ghét không?

[00:21:40] Thật ra em cũng rất ghét bản thân mình như vậy.

[00:21:47] Sửa xong rồi.

[00:21:49] Còn về tình yêu,

[00:21:52] trước đây đều là người khác theo đuổi phía sau,

[00:21:57] em luôn chẳng thèm để ý.

[00:22:01] Đây có được coi là một loại báo ứng không?

[00:22:05] Được rồi.

[00:22:06] Đừng nói nhiều nữa.

[00:22:08] Làm xong bánh chẻo rồi mau đi ngủ đi.

[00:22:19] Bội Dư.

[00:22:56] Bác sĩ, cô ấy sao rồi?

[00:22:57] Cô ấy sẽ không sao.

[00:22:58] Cô ấy không bị bệnh.

[00:22:59] Cô ấy cần ăn chút đồ bổ dưỡng và nghỉ ngơi.

[00:23:05] Cảm ơn.

[00:23:45] Niệm Trung, anh ở đâu?

[00:23:50] Niệm Trung.

[00:23:58] Bội Dư, em tỉnh rồi.

[00:24:00] Em tỉnh rồi.

[00:24:02] Em còn tưởng...

[00:24:02] anh cứ thế mà đi mất rồi.

[00:24:06] Em đừng cử động vội.

[00:24:07] Em có biết tối qua em đã ngất xỉu không?

[00:24:11] Bác sĩ vừa mới đến, nói em hai ba ngày chưa ăn gì.

[00:24:16] Anh nấu chút đồ, ăn một chút đi.

[00:24:19] Không.

[00:24:20] Bội Dư, đừng như vậy.

[00:24:22] Ăn một chút đi.

[00:24:23] Em không ăn.

[00:24:24] Em thật sự ăn không nổi.

[00:24:27] Em thật sự không có chút khẩu vị nào.

[00:24:39] Alo, ba à?

[00:24:43] Dạo này bận ạ

[00:24:45] Bận đến mức không có thời gian gọi điện cho ba mà

[00:24:48] Giọng con rất yếu?

[00:24:49] Làm ơn đi, giọng con lúc mới ngủ dậy là như vậy, ba không phải không biết.

[00:24:55] Mọi thứ đều rất tốt.

[00:24:58] Niệm Trung, Niệm Trung anh ấy rất tốt với con. Anh ấy thật sự rất chăm sóc con.

[00:25:04] Ba yên tâm đi.

[00:25:06] Không sao đâu.

[00:25:07] Được. Tạm biệt.

[00:25:14] Em đâu có nói dối.

[00:25:16] Anh thật sự đã chăm sóc em một ngày đó.

[00:25:22] Đi thôi.

[00:25:24] Làm gì?

[00:25:25] Nếu em không muốn ăn gì, thì đến bệnh viện truyền nước biển đi.

[00:25:52] Có nhớ nhầm giờ không?

[00:26:47] Niệm Trung...

[00:26:48] Anh ở lại với em, được không?

[00:26:51] Được, anh không đi, anh ở lại với em.

[00:27:53] Gia Kỳ, xin lỗi.

[00:27:55] Hôm nay anh vốn hẹn với em.

[00:27:58] Nhưng...

[00:27:59] Bội Dư ổn chứ?

[00:28:00] Cô ấy vẫn đang ở bệnh viện truyền nước biển, ngủ rồi.

[00:28:04] Vậy thì em yên tâm rồi.

[00:28:08] Hôm nay em đợi anh không được, nên đến nhà tìm anh.

[00:28:11] Đến cửa thì thấy anh cõng Bội Dư lên taxi.

[00:28:18] Anh vừa về đến nhà thì phát hiện cô ấy mấy ngày không ăn gì.

[00:28:21] Em cũng biết tính cách của cô ấy, anh không lay chuyển được cô ấy.

[00:28:24] Nên đành phải đưa cô ấy đến bệnh viện truyền nước biển.

[00:28:27] Niệm Trung.

[00:28:28] Thật ra anh không cần giải thích với em nhiều như vậy.

[00:28:31] Em đang giận phải không?

[00:28:36] Thật ra Bội Dư... rất cần anh.

[00:28:39] Quan hệ giữa anh và Bội Dư không phải như em nghĩ.

[00:28:42] Bọn anh là bạn cùng phòng.

[00:28:45] Là đối tác.

[00:28:47] Nhưng anh đối với cô ấy, thật sự không phải như em nghĩ.

[00:28:49] Em hiểu, những điều này anh đều đã nói.

[00:28:54] Em cũng hiểu trong lòng anh nghĩ gì.

[00:28:57] Nhưng em là phụ nữ.

[00:29:00] Em cũng hiểu cảm nhận của Bội Dư.

[00:29:03] Em nghĩ Bội Dư, cô ấy không mạnh mẽ như chúng ta tưởng tượng.

[00:29:08] Cô ấy thật sự cần anh.

[00:29:10] Nhưng em cần anh hơn.

[00:29:14] Chúng ta đã bỏ lỡ nhau nhiều năm như vậy rồi.

[00:29:15] Xin em đừng đem hạnh phúc của mình tặng cho người khác, được không?

[00:29:19] Mạc Gia Kỳ của ngày xưa đâu rồi?

[00:29:21] Mạc Gia Kỳ ngang ngược, bướng bỉnh, chỉ cần nắm được một chút lý lẽ nhỏ là sẽ tranh cãi đến cùng, đâu rồi?

[00:29:27] Niệm Trung.

[00:29:29] Đừng thỏa hiệp, được không?

[00:29:30] Đây chỉ mới là bắt đầu.

[00:29:32] Có lẽ tương lai còn nhiều khó khăn hơn đang chờ thử thách chúng ta.

[00:29:35] Có thể xin em đừng bỏ anh lại một mình ngay từ bước đầu tiên không?

[00:29:43] Anh nhớ em đã nói với anh,

[00:29:46] sợi dây chuyền này là do ba ruột của em để lại cho em.

[00:29:50] Anh tin rằng khi ông ấy tặng em sợi dây chuyền này,

[00:29:53] nhất định hy vọng nó có thể mang lại hạnh phúc cho em.

[00:29:56] Nhưng Bội Dư thì sao?

[00:29:58] Bội Dư là một cô gái tốt.

[00:29:59] Anh sẽ coi trọng cô ấy như vậy.

[00:30:02] Anh tin rằng chỉ cần hai chúng ta đủ kiên định, thì nhất định sẽ có được.

[00:30:12] Khó khăn lắm chúng ta mới mỗi người sở hữu một viên ngọc bích.

[00:30:15] Em chẳng lẽ thật sự nỡ lòng phụ lại truyền thuyết của nó sao?

[00:30:17] Đừng lùi bước nữa.

[00:30:19] Hứa với anh được không?

[00:30:23] Em hứa với anh.

[00:30:25] Đúng rồi.

[00:30:27] Nơi đã hứa đưa em đến, anh không quên đâu.

[00:30:30] Ngày mai, nếu rảnh.

[00:30:43] Thế Kiệt.

[00:30:44] Sao con lại đích thân đến đón bác?

[00:30:46] Cứ cử người nào đó đến là được rồi.

[00:30:48] Khách sạn sắp khai trương rồi, con nhất định có nhiều việc phải sắp xếp.

[00:30:51] Bác Lăng, dù khách sạn có nhiều việc đến đâu, cũng không quan trọng bằng việc bác đến.

[00:30:55] Dù thế nào con cũng phải gác lại mọi việc để đích thân đến đón bác chứ ạ.

[00:30:59] Vậy bây giờ chúng ta đến khách sạn nhé.

[00:31:01] Bác vừa xuống máy bay chắc mệt rồi.

[00:31:03] Hay là con đưa bác đi mát-xa một chút, rồi cùng nhau ăn cơm.

[00:31:06] Hoặc bác muốn ngắm phong cảnh địa phương ở Hải Nam.

[00:31:09] Thế Kiệt, những gì con vừa nói, hình như là lịch trình của đoàn du lịch thì phải.

[00:31:14] Mục đích chính của chuyến đi này của bác, ba con không nói với con à?

[00:31:19] Chuyện chính quan trọng.

[00:31:21] Chúng ta đến khách sạn trước đi.

[00:31:24] Bác Lăng, sau khi bác thị sát xong khách sạn, bác còn kế hoạch gì khác không?

[00:31:56] Chào mừng chủ tịch Lăng.

[00:31:59] Mời ạ

[00:32:14] Thế nào, bác Lăng?

[00:32:16] Cũng không tệ chứ ạ?

[00:32:19] Bác xem bình gốm Đường Tam Thái kia, đây là thứ con thích nhất.

[00:32:24] À đúng rồi, bác còn chưa biết phải không?

[00:32:26] Những đồ nội thất này đều được vận chuyển từ Paris, Pháp về.

[00:32:31] Môi trường xung quanh đây rất tốt.

[00:32:35] Bác Lăng, bác xem, chúng ta là khách sạn có cơ sở vật chất tốt nhất trong số các khách sạn ở đây.

[00:32:48] Bác Lăng,

[00:32:49] khách sạn này, bác cũng đã đi một vòng rồi.

[00:32:51] Thật ra trong lòng con rất muốn biết đánh giá của bác về khách sạn này như thế nào.

[00:32:57] Phần cứng của khách sạn rất mới lạ,

[00:33:01] thiết bị cũng đầy đủ.

[00:33:03] Nằm ở vị trí giao thoa giữa biển và sông, cá nhân bác cho rằng đây là một địa điểm du lịch rất có tiềm năng.

[00:33:11] Cảm ơn bác Lăng đã khen ngợi, cảm ơn ạ.

[00:33:13] Nhưng bác có một vài ý kiến về việc sắp xếp nhân sự, muốn góp ý với ông Đường một chút.

[00:33:18] Chuyện này, thật ra rất nhiều việc ba con đều giao cho con xử lý.

[00:33:21] Nếu bác có chỉ giáo gì về mặt nhân sự, con xin rửa tai lắng nghe.

[00:33:25] Vậy sao

[00:33:26] Nhưng đề nghị của bác, có liên quan đến con đấy.

[00:33:30] Thật ra bác cho rằng, con hoàn toàn có thể đảm nhiệm vị trí giám đốc quan hệ công chúng.

[00:33:34] Nếu hôm nay bác là một thành viên của đoàn du lịch, bác sẽ rất hài lòng với sự sắp xếp chu đáo của con hôm nay.

[00:33:41] Cảm ơn. Cảm ơn ạ.

[00:33:42] Thật ra con không cần phải lấy lòng bác.

[00:33:45] Nếu con chỉ cần nguồn vốn từ phía bác,

[00:33:49] là một doanh nhân, đối với việc đầu tư, bác hoàn toàn có đánh giá của riêng mình.

[00:33:54] Con đối với bác quá khách sáo ngược lại không có tác dụng.

[00:33:56] Nếu con là vì Bội Dư...

[00:34:01] Nếu con vì Bội Dư, con nên dồn hết tâm sức vào công việc.

[00:34:05] Sức lực hiện tại của con hoàn toàn dùng sai chỗ.

[00:34:08] Bác không phải là người khó tính.

[00:34:10] Nếu con có thể vượt qua ải Bội Dư, muốn làm con rể nhà họ Lăng không phải là chuyện khó.

[00:34:16] Bác nói đã hiểu chưa?

[00:34:27] Đây là đâu vậy?

[00:34:29] Đây là nhà của chúng ta.

[00:34:32] Em nghĩ xem,

[00:34:33] nhìn này, ở đây có thể đặt một lò sưởi.

[00:34:36] Mùa đông đốt lửa, nhất định sẽ rất ấm áp.

[00:34:38] Còn nữa,

[00:34:39] khoảng trống này có thể đặt một cái sofa.

[00:34:41] Góc này thì có thể trồng vài chậu cây nhỏ.

[00:34:44] Em xem, còn có cửa sổ sát đất này.

[00:34:46] Lúc đó sẽ có ánh hoàng hôn chiếu vào, đẹp biết bao.

[00:34:50] Niệm Trung...

[00:34:57] Gia Kỳ.

[00:34:58] Anh vẫn luôn nghĩ, về câu chào buổi sáng đầu tiên em nói với anh hôm đó.

[00:35:03] Không biết anh có phúc phận này,

[00:35:06] sau này mỗi ngày đều có thể nghe em nói chào buổi sáng với anh không.

[00:35:19] Ngôi nhà này tuy không lớn,

[00:35:21] nhưng đủ cho em, mẹ em, và chúng ta ở cùng nhau.

[00:35:25] Sau này anh sẽ nỗ lực làm việc hơn nữa.

[00:35:28] Vài năm sau, chúng ta sẽ đổi một ngôi nhà lớn hơn.

[00:35:29] Đủ rồi, thật sự đủ rồi.

[00:35:31] Em nghĩ mẹ em biết, nhất định sẽ rất vui.

[00:35:55] Hôm nay tôi xui chết đi được.

[00:35:57] Mau cho tôi mượn ít tiền để gỡ lại.

[00:35:58] Lương Nhụy, nợ cờ bạc của bà trong hai tuần qua đã vượt quá giới hạn của chúng tôi rồi.

[00:36:03] Cậu lại nói gì xúi quẩy vậy? Nhanh lên, tôi muốn gỡ lại.

[00:36:06] Tôi nói cho bà biết,

[00:36:07] nợ cờ bạc của bà trong hai tuần qua đã vượt quá giới hạn của chúng tôi rồi.

[00:36:10] Mời bà đi gặp ông chủ với tôi.

[00:36:13] Cậu làm gì vậy? Gặp ông chủ gì chứ?

[00:36:15] Bỏ tay ra.

[00:36:16] Bỏ tay ra, nhanh lên.

[00:36:17] Bỏ tay ra.

[00:36:18] Đi đi. Làm gì vậy?

[00:36:24] Bà biết bà nợ tôi bao nhiêu tiền không?

[00:36:27] Đánh bạc vốn dĩ có thắng có thua, tôi đâu phải nợ tiền không trả.

[00:36:30] Nhưng lần này không giống.

[00:36:32] Bà nợ tôi quá nhiều rồi.

[00:36:34] Tôi sợ bà không trả nổi.

[00:36:35] Nực cười, sao tôi lại không trả nổi chứ?

[00:36:38] Gì vậy?

[00:36:38] Các người làm gì vậy? Túi của tôi!

[00:36:40] Bỏ tôi ra!

[00:36:43] Đây là chữ ký của bà đúng không?

[00:36:45] Một xấp dày thế này, tôi sợ bà không trả nổi đâu.

[00:36:50] Tôi nhất định sẽ trả. Bỏ tôi ra.

[00:36:52] Tôi nhất định sẽ trả.

[00:36:53] Bỏ tôi ra!

[00:36:54] Theo luật cũ, nợ thì phải trả tiền. Nếu không trả nổi,

[00:36:57] thì bà từ đây nhảy xuống.

[00:36:59] Đừng mà!

[00:37:00] Tôi nhất định sẽ trả.

[00:37:02] Xin ông, bỏ tôi ra.

[00:37:05] Tóm lại, tôi làm ăn là vì tiền.

[00:37:08] Để khỏi nói tôi bắt nạt bà,

[00:37:10] cho bà thêm một ngày để xoay tiền.

[00:37:13] Ngày mai tôi sẽ cho đàn em đến lấy tiền.

[00:37:16] Một ngày làm sao tôi kịp chứ?

[00:37:18] Đó không phải việc của tôi.

[00:37:20] Tóm lại ngày mai không thấy tiền, thì bà từ đây nhảy xuống.

[00:37:24] Bà không phải có một đứa con gái sao? Có thể dùng nó để gán nợ.

[00:37:32] Đi.

[00:37:45] Sao thế?

[00:37:47] Vết sơn này giặt được không?

[00:37:48] Giặt không được cũng không sao, anh mua cho em cái khác.

[00:37:51] Dù sao anh cũng là chồng chưa cưới của em mà.

[00:37:54] Ai thừa nhận anh là chồng chưa cưới của em chứ?

[00:37:56] Chúng ta sắp bắt đầu cuộc sống chung phòng rồi.

[00:38:00] Tương lai có thể thấy trước.

[00:38:03] Qua một thời gian nữa, chúng ta sẽ là vợ chồng chưa cưới.

[00:38:06] Vợ chồng chưa cưới qua một thời gian nữa, sẽ là...

[00:38:08] Này, giai đoạn "chung phòng" chỉ là giai đoạn thử nghiệm đầu tiên.

[00:38:11] Cho dù anh qua được ải của em, cũng đừng quên còn có mẹ em.

[00:38:15] Để xuống đi.

[00:38:20] Phía mẹ em không cần lo lắng, anh tin bà sẽ rất thích anh.

[00:38:25] Sẽ rất thích anh.

[00:38:27] Nhưng em có nói với bà ấy chuyện chúng ta chuyển nhà mới chưa? Bà ấy có ý kiến gì không?

[00:38:31] Em nói rồi, bà ấy rất vui.

[00:38:33] Chỉ là dạo này tính tình bà ấy hơi nóng nảy, không có biểu hiện gì đặc biệt.

[00:38:38] Chắc là cảm khái "con gái lớn không giữ được trong nhà" thôi.

[00:38:49] Có việc gấp à?

[00:38:50] Không có gì.

[00:38:51] Đôi khi nhiều việc quá, anh dùng điện thoại để nhắc nhở.

[00:38:59] Tối thứ bảy, có thể đi cùng anh không?

[00:39:02] Đi cùng anh? Đúng vậy. Đi cùng anh làm gì?

[00:39:04] Không phải như vậy.

[00:39:05] Anh có một khách hàng tổ chức một buổi tiệc rượu gây quỹ gì đó, anh ta nhất định muốn anh tham gia.

[00:39:09] Mà còn phải mang theo bạn nhảy.

[00:39:14] Cô Mạc Gia Kỳ, xin hỏi cô có thể làm bạn nhảy của tôi không?

[00:39:18]

[00:39:21] Em không có.

[00:39:22] Với lại em không biết nhảy loại vũ điệu đó.

[00:39:24] Không sao.

[00:39:25] Quần áo không quan trọng, còn về vũ điệu...

[00:39:31] Em còn dám nói em không biết à?

[00:39:33] Em còn nhớ không, hồi trung học cô giáo không phải bắt chúng ta luyện sao?

[00:39:35] Đó là chuyện từ rất lâu rồi.

[00:39:37] Em quên lâu rồi.

[00:39:38] Bao lâu?

[00:39:39] Bao lâu? Em mấy tuổi rồi? Em bây giờ mấy tuổi rồi?

[00:39:41] Không sao, chúng ta bây giờ luyện một chút.

[00:39:45] Thật đó, luyện một chút đi.

[00:39:47] Nhảy thế nào? Em không biết nhảy đâu.

[00:39:48] Không phải thế này sao?

[00:39:49] Cô giáo không phải dạy thế này sao?

[00:39:50] Anh ôm eo em. Nào.

[00:39:52] Trái, phải.

[00:40:24] Đông người quá.

[00:40:26] Sợ gì chứ? Có anh ở bên cạnh em mà. Đi.

[00:40:39] Chào anh.

[00:40:40]

[00:40:41] Xin lỗi.

[00:40:42] Anh biết đó, muốn mời người đẹp làm bạn nhảy, luôn phải tốn chút thời gian chờ đợi.

[00:40:47] Tôi còn tưởng anh sẽ đến cùng Bội Dư chứ.

[00:40:50] Cạn ly.

[00:40:52] Tôi ở đây này.

[00:40:53] Bội Dư.

[00:41:02] Sao tôi lại có thể không xuất hiện chứ?

[00:41:04] Đúng không?

[00:41:05] Tôi cứ tưởng cô và Niệm Trung là...

[00:41:09] Tôi và Niệm Trung luôn là quan hệ đối tác.

[00:41:13] Trước đây là vậy, sau này cũng sẽ không thay đổi.

[00:41:14] Đúng không? Đương nhiên rồi

[00:41:17] OK OK

[00:41:25] Niệm Trung.

[00:41:31] Bội Dư.

[00:41:33] Gia Kỳ.

[00:41:34]

[00:41:37] Nếu em là con trai, em nhất định sẽ theo đuổi chị.

[00:41:43] Nhà mới trang trí gần xong rồi chứ?

[00:41:47] Cảm ơn, cũng ổn.

[00:41:50] Sau khi nhà trang trí xong, nhớ mời em đến nhé.

[00:41:54] Tất nhiên sẽ nhớ.

[00:41:56] Bội Dư, chị đã nói, chị thích Niệm Trung,

[00:41:59] nhưng cũng rất ngưỡng mộ một người bạn như em.

[00:42:03] Chỉ cần em muốn,

[00:42:04] chị biết chúng ta cả đời sẽ là bạn tốt của nhau.

[00:42:08] Vậy quyết định vậy nhé.

[00:42:10] Dù Niệm Trung chọn ai, cũng không phá vỡ tình bạn của chúng ta.

[00:42:14] Chắc chắn rồi.

[00:42:16] Vậy thì em yên tâm rồi.

[00:42:22] Bởi vì cho đến bây giờ, em vẫn chưa từ bỏ Niệm Trung.

[00:42:28] Nếu đây là một cuộc thi,

[00:42:31] bây giờ vẫn chưa đến vạch đích.

[00:42:35] Em cũng như chị,

[00:42:37] tình cảm dành cho Niệm Trung đều là thật lòng.

[00:42:42] Em đi khiêu vũ đây, tạm biệt.

[00:42:50] Khiêu vũ đi.

[00:42:54] lại sao nữa?

[00:42:57] Nào.

[00:43:02] Em không biết... Nào...

[00:43:48] Đây không phải là nhà của Châu Niệm Trung sao?

[00:43:51] Đây cũng là nhà của tôi mà.

[00:43:53] Vậy là cô và Niệm Trung...

[00:43:56] Cô có chuyện gì, vào trong rồi nói.

[00:44:08] Thật ra tôi muốn tìm Niệm Trung.

[00:44:10] Nhưng điện thoại của cậu ấy gọi mãi không được, nên tôi mới...

[00:44:13] Cô tìm anh ấy có việc gì không?

[00:44:16] Chúng ta chỉ mới gặp nhau một lần.

[00:44:19] Nếu không phải bất đắc dĩ, tôi không đến làm phiền đâu

[00:44:24] Tính tôi thẳng thắn, tôi cứ nói thẳng nhé.

[00:44:27] Tôi đã nợ một khoản tiền cờ bạc.


 0 Yorumlar sort   Göre sırala


Bir sonraki