Avanti il prossimo

Viên Ngọc Bích tập 15 - Tôn Lệ, Hoắc Kiến Hoa, Trương Quốc Lập, Trương Thiết Lâm

9 Visualizzazioni· 06/30/25
duongvu88
duongvu88
3 Iscritti
3

⁣Viên Ngọc Bích (tên gốc: 屋顶上的绿宝石 – Viên Ngọc Bích Trên Mái Nhà) là bộ phim truyền hình Đài Loan do Tôn Lệ và Hoắc Kiến Hoa đóng chính. Phim kể về hành trình tìm kiếm tình yêu và sự tha thứ của những con người mang trong mình nhiều tổn thương quá khứ. Với bối cảnh lãng mạn, diễn xuất chân thực và thông điệp chữa lành sâu sắc, bộ phim đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu thích dòng phim châu Á. Đây cũng là một trong những tác phẩm hiếm hoi mà Tôn Lệ tham gia thuộc thể loại thanh xuân lãng mạn, mang đến hình ảnh dịu dàng, đầy cảm xúc – khác biệt rõ nét so với các vai diễn cổ trang quen thuộc của cô.

Mostra di più

[00:02:04] Hai ba con đến sớm vậy.

[00:02:05] Chào anh.

[00:02:07] Chào bác Lăng.

[00:02:09] Chào bác.

[00:02:17] Sao vậy? Sao lại nhìn em như thế?

[00:02:19] Ba em giấu em,

[00:02:20] nói với chú của anh là đi ăn cơm,

[00:02:21] thế là em đến.

[00:02:22] Em không biết gì hết đâu nhé.

[00:02:25] Chỉ là mời con đến ăn một bữa cơm,

[00:02:27] lại bị con gái nói cả buổi sáng.

[00:02:31] Đừng đứng nữa.

[00:02:32] Ngồi đi, ngồi đi.

[00:02:35] Vâng ạ.

[00:02:37] Tôi thường nghe Niệm Trung nói,

[00:02:38] lúc nó học ở Anh,

[00:02:39] Bội Dư đã giúp đỡ nó rất nhiều.

[00:02:42] Tôi cũng hay nghe Bội Dư nhà tôi nhắc đến Niệm Trung nhà các vị.

[00:02:44] Nói nó thông minh, tinh tế, học cũng giỏi.

[00:02:46] Cổ phiếu mua ở Anh đều

[00:02:48] chắc chắn có lãi không lỗ.

[00:02:50] Thật vậy sao?

[00:02:52] Thật ra,

[00:02:53] chúng tôi đối với Niệm Trung

[00:02:54] cũng không hỏi han nhiều lắm.

[00:02:56] Chuyện của người trẻ,

[00:02:57] cứ để chúng tự nói đi.

[00:02:58] Bây giờ lời của bậc cha chú không còn tác dụng nữa rồi.

[00:03:00] Đúng vậy.

[00:03:02] Niệm Trung,

[00:03:03] cháu về nước có dự định gì không?

[00:03:05] Tôi đang nghĩ,

[00:03:06] không biết Niệm Trung có muốn đến

[00:03:08] khách sạn của tôi ở Hải Nam làm việc không?

[00:03:10] Như vậy chẳng phải là thân lại càng thêm thân sao?

[00:03:12] Với tư cách là chủ tịch hội đồng quản trị,

[00:03:13] tôi sẽ càng có niềm tin vào việc đầu tư cho khách sạn.

[00:03:17] Vậy thì tốt quá, tốt quá.

[00:03:18] Sáng nay nó còn nói với tôi,

[00:03:19] là muốn tìm một công việc.

[00:03:21] Niệm Trung học quản trị kinh doanh ở Anh,

[00:03:23] nếu có thể đến khách sạn,

[00:03:24] vậy cũng là

[00:03:25] giúp cho Thế Kiệt một tay rồi.

[00:03:28] Niệm Trung, còn ngây ra đó làm gì?

[00:03:30] Mau cảm ơn bác Lăng của con đi.

[00:03:31] Sau này không gọi là bác Lăng nữa,

[00:03:32] phải đổi cách xưng hô rồi.

[00:03:37] Bác Lăng,

[00:03:38] trước tiên cháu cảm ơn sự ưu ái của bác dành cho cháu.

[00:03:44] Bội Dư, xin lỗi em.

[00:03:48] Bác Lăng,

[00:03:49] Bội Dư ở Anh,

[00:03:50] cô ấy quả thực đã chăm sóc cháu rất rất nhiều.

[00:03:53] Nhưng quan hệ giữa cháu và cô ấy,

[00:03:54] luôn là bạn bè rất tốt.

[00:03:58] Cho nên chuyện kết hôn, cháu...

[00:04:02] cháu thật sự chưa từng nghĩ đến.

[00:04:10] Niệm Trung.

[00:04:11] Bác Lăng,

[00:04:12] nếu như trong sự nghiệp,

[00:04:13] bác cần bất kỳ sự giúp đỡ nào,

[00:04:14] cháu rất sẵn lòng giúp.

[00:04:16] Còn về chuyện tình cảm, cháu nghĩ...

[00:04:19] để sau này hãy nói.

[00:04:22] Bác Lăng, thật ngại quá.

[00:04:23] Cháu xin phép cạn ly trước.

[00:04:35] Đồ nhà quê.

[00:04:36] Cũng may là anh từ chối.

[00:04:37] Nếu không em cũng không biết phải làm sao nữa.

[00:04:40] Bội Dư.

[00:04:41] Con không phải...

[00:04:42] Ba, bác Đường,

[00:04:44] hai người đừng lo cho chúng con nữa.

[00:04:46] Niệm Trung có việc mình muốn làm,

[00:04:47] con chẳng lẽ lại không có sao?

[00:04:49] Con không muốn tùy tiện,

[00:04:50] gả mình đi đâu.

[00:04:53] Niệm Trung,

[00:04:54] anh đã nói rồi,

[00:04:56] em đã giúp anh ở Anh.

[00:04:57] Bây giờ anh đang muốn tìm việc,

[00:04:59] hay là đến khách sạn của ba em giúp ông ấy đi.

[00:05:02] Bác Đường,

[00:05:03] tuy con không thể làm con dâu nhà bác,

[00:05:05] nhưng khách sạn ở Hải Nam,

[00:05:06] phần của ba con...

[00:05:07] sẽ không thiếu một đồng nào đâu.

[00:05:11] Sao thức ăn vẫn chưa lên?

[00:05:25] Bội Dư!

[00:05:29] Bội Dư!

[00:05:30] Bội Dư.

[00:05:31] Ba, không sao đâu.

[00:05:35] Bội Dư, con sao vậy?

[00:05:36] Con mệt quá.

[00:05:37] Con buồn ngủ quá.

[00:05:39] Ba.

[00:05:40] Bội Dư, mở cửa ra!

[00:06:02] Cô tốt nhất nên nói với tên Châu Niệm Trung đó,

[00:06:03] bảo nó đừng có không biết điều như vậy.

[00:06:05] Dựa vào đâu mà người ta phải

[00:06:06] lấy mặt nóng áp vào mông lạnh của nó?

[00:06:09] Nó là cái thá gì chứ?

[00:06:11] Làm ra vẻ cái gì chứ?

[00:06:16] Ba

[00:06:17] Chuyện này là sao vậy?

[00:06:20] Thế Kiệt,

[00:06:22] để ta đi rót cho con ly trà.

[00:06:30] Ba.

[00:06:31] Con nghe nói hôm nay ba

[00:06:32] đã đi ăn cơm với nhà họ Lăng.

[00:06:33] Tại sao tên Châu Niệm Trung đó cũng đi?

[00:06:35] Mọi người đã nói những gì?

[00:06:40] Xem ra bác Lăng của con

[00:06:43] định gả Bội Dư cho Châu Niệm Trung rồi.

[00:06:47] Vậy tại sao ba không ngăn cản?

[00:06:50] Ba biết rõ tình cảm của con đối với Bội Dư mà.

[00:06:52] Chuyện vẫn chưa đâu vào đâu mà.

[00:06:56] Châu Niệm Trung không đồng ý.

[00:06:59] Cái gì?

[00:07:00] Nó không đồng ý?

[00:07:04] Chẳng lẽ Châu Niệm Trung không thích Bội Dư?

[00:07:08] Nhưng,

[00:07:09] nhưng lỡ như Châu Niệm Trung

[00:07:10] đột nhiên thay đổi ý định,

[00:07:11] muốn ở bên Bội Dư thì sao?

[00:07:13] Chẳng lẽ ba cũng sẽ tán thành cuộc hôn nhân này sao?

[00:07:16] Vì đại cục,

[00:07:17] ba cũng chỉ có thể đi bước nào hay bước đó thôi.

[00:07:21] Chuyện chưa đến cuối cùng,

[00:07:24] thì vẫn chưa phải là kết quả cuối cùng.

[00:07:28] Ba.

[00:07:29] Ba không thể làm vậy.

[00:07:31] Bội Dư là của con.

[00:07:32] Thế Kiệt!

[00:07:37] Ai là con trai ta, ta rõ.

[00:07:41] Nhưng hiện tại,

[00:07:43] nguồn vốn của nhà họ Lăng quan trọng với chúng ta thế nào,

[00:07:47] với tư cách là giám đốc khách sạn,

[00:07:50] con không thể không biết chứ?

[00:07:52] Nhưng... Thôi được rồi.

[00:08:04] Ngày mai con quay về Hải Nam đi.

[00:08:06] Dù sao đi nữa,

[00:08:08] đó là sân khấu mà ta đã dựng lên cho con.

[00:08:11] Cho dù tương lai Bội Dư gả cho ai,

[00:08:16] quyền lực thực tế của khách sạn,

[00:08:19] nhất định phải rơi vào tay con.

[00:09:30] Hai vị

[00:09:30] Nơi này đã có khách bao rồi.

[00:09:31] Xin lỗi.

[00:09:37] Châu Niệm Trung.

[00:09:40] Nếu mày chỉ muốn chia gia sản của tao,

[00:09:43] thấy mày đáng thương,

[00:09:45] tao có thể bố thí cho mày.

[00:09:49] Nhưng trên thế giới này,

[00:09:50] chỉ có một Bội Dư.

[00:09:53] Nếu mày cướp cô ấy đi,

[00:09:58] tao nói gì cũng sẽ không tha cho mày.

[00:10:18] Niệm Trung.

[00:10:19] Không thể nào, lại ra nước ngoài à?

[00:10:21] Bảo anh mang hộ chiếu, mang chưa?

[00:10:22] Mang rồi.

[00:10:24] Yên tâm, em chỉ bảo anh lái xe,

[00:10:26] sẽ không bảo anh lái máy bay đâu.

[00:10:28] Đi cùng em đến một nơi, được không?

[00:10:30] Đi đâu?

[00:10:31] Đi đi mà, đồ nhát gan. Anh sợ à?

[00:10:33] Rốt cuộc anh có đi không?

[00:10:34] Đi nào.

[00:11:13] Em làm gì vậy?

[00:11:15] Tại sao chúng ta lại tự dưng đi Anh chứ?

[00:11:17] Thăm lại chốn cũ.

[00:11:19] Đương nhiên là để trấn an anh rồi.

[00:11:21] Nhìn xem,

[00:11:22] hôm qua dọa anh sợ rồi phải không?

[00:11:24] Phải.

[00:11:25] Chuyện hôm qua đột ngột quá, nên...

[00:11:27] Em có biết tâm trạng của anh bây giờ... Xấu quá đi!

[00:11:30] Nhìn này.

[00:11:31] Mặt anh hôm qua giống như thế này này,

[00:11:32] giống như mặt đồ nhà quê vậy.

[00:11:36] Em vứt bỏ Châu Niệm Trung xấu xí đi.

[00:11:41] Làm ơn đi.

[00:11:42] Đối với em hôm nay,

[00:11:43] là một ngày rất đặc biệt.

[00:11:45] Có thể mời đồ nhà quê

[00:11:47] cho tiểu thư đây một nụ cười được không?

[00:11:50] Ngày đặc biệt gì?

[00:11:52] Châu Niệm Trung,

[00:11:53] cười một cái đi.

[00:12:00] Làm ơn,

[00:12:00] nụ cười của anh không đạt chuẩn chút nào.

[00:12:04] Được.

[00:12:05] Vậy anh cười vui hơn nhé.

[00:12:12] Được không?

[00:12:14] Thế này còn tạm được.

[00:12:16] Có thể cười đẹp hơn một chút không?

[00:12:17] Được.

[00:12:18] Anh có thể cười đẹp hơn nữa.

[00:12:19] Thật không?

[00:12:24] Nhìn xem.

[00:12:25] Cái này đẹp.

[00:13:04] Lối vào

[00:14:06] Làm gì vậy?

[00:14:07] Sao anh vô dụng vậy? Đi mau.

[00:14:12] Lại chụp nữa à?

[00:14:17] Cười một cái được không?

[00:14:33] Rốt cuộc chúng ta phải chơi đến khi nào?

[00:14:34] Anh sắp mệt chết rồi.

[00:14:35] Khi nào về?

[00:14:36] Em vẫn chưa nói cho anh biết,

[00:14:37] hôm nay rốt cuộc là ngày đặc biệt gì,

[00:14:38] mà phải chơi điên cuồng như vậy?

[00:14:39] Vẫn còn kịp.

[00:14:41] Đi mau.

[00:14:41] Không, anh mệt chết rồi.

[00:14:43] Đi mau đi mà, được không?

[00:14:51] Hay quá!

[00:14:52] Tuyệt vời!

[00:14:55] Em đã có linh cảm hôm nay tay anh rất hên.

[00:14:57] Phải, thật lợi hại.

[00:14:58] Lại đây chụp ảnh.

[00:15:00] Sao lại phải chụp ảnh?

[00:15:02] Thắng tiền rồi!

[00:15:03] Thắng tiền cũng phải chụp à?

[00:15:04] Thắng tiền phải chụp.

[00:15:08] Em đi lĩnh tiền.

[00:15:16] Hôm nay nhờ có anh,

[00:15:17] để em trong đời,

[00:15:18] lần thứ hai cá ngựa lại thắng rồi.

[00:15:20] Luật cũ, mỗi người một nửa.

[00:15:22] Thôi không cần đâu.

[00:15:23] Hôm nay em đã mua vé cho anh,

[00:15:24] lại mời anh uống nước,

[00:15:25] thôi đi.

[00:15:26] Coi như anh biết điều, biết trả ơn.

[00:15:28] Cất đi.

[00:15:31] Hay là chúng ta đi ăn cơm đi.

[00:15:32] Em đói quá.

[00:15:33] Ăn cơm.

[00:15:35] Được thôi.

[00:15:36] Nhưng anh nói cho em biết,

[00:15:37] ăn cơm xong thật sự phải về nhà ngủ đúng giờ.

[00:15:39] Hôm nay chơi cả ngày rồi,

[00:15:40] anh thật sự rất mệt, được không?

[00:15:42] Được rồi, thật đấy.

[00:15:47] Được mà.

[00:15:48] Ăn gì ngon đây?

[00:15:52] Tiểu thư ơi,

[00:15:53] em vẫn chưa nói cho anh biết,

[00:15:54] hôm nay rốt cuộc là ngày gì,

[00:15:55] tại sao lại dẫn anh đi chơi điên cuồng cả ngày,

[00:15:57] rồi tại sao lại dẫn anh đến đây ăn cơm?

[00:15:59] Nếu bảo anh nhớ lại,

[00:16:00] cả ngày hôm nay anh đã thấy những gì,

[00:16:03] anh có thể trả lời em không?

[00:16:05] Chuyện này và chuyện hôm nay là ngày gì,

[00:16:06] có liên quan gì sao?

[00:16:08] Đương nhiên là có liên quan.

[00:16:09] Anh trả lời em đi mà.

[00:16:11] Thôi được.

[00:16:13] Hôm nay từ trên máy bay,

[00:16:14] anh thấy đám đông người dày đặc ở dưới.

[00:16:17] Còn ở công viên giải trí, anh thấy

[00:16:18] cảnh bọn trẻ đang chơi đùa.

[00:16:20] Còn ở trường đua ngựa, anh thấy

[00:16:23] cảnh mọi người reo hò.

[00:16:24] Chắc chỉ có vậy thôi.

[00:16:26] Tuy thấy không nhiều,

[00:16:28] nhưng,

[00:16:29] anh có biết không,

[00:16:31] đây chính là thế giới mà anh nỗ lực

[00:16:32] là có thể sở hữu.

[00:16:34] Dù cho Gia Kỳ đã mất,

[00:16:36] thế giới này vẫn đang vận động.

[00:16:38] Không hề vì cô ấy ra đi

[00:16:40] mà có bất kỳ thay đổi nào.

[00:16:45] Em chỉ hy vọng anh được vui vẻ.

[00:16:50] Sao phục vụ vẫn chưa đến?

[00:16:51] Em ra quầy gọi món vậy.

[00:17:33] Thưa ngài.

[00:17:34] Vừa rồi có một cô gái đã gọi món cho ngài.

[00:17:36] Cô ấy nói ngài chỉ ăn sủi cảo.

[00:17:38] Cảm ơn.

[00:17:39] Mời dùng.

[00:17:49] Cảm ơn anh đã cho em một ngày đặc biệt nhất.

[00:17:51] Em đi đây.

[00:17:53] Lần đi này là lời tạm biệt mãi mãi.

[00:17:56] Em biết dù là chọn một trong hai,

[00:17:58] anh vẫn sẽ không thích em.

[00:18:00] Vậy nên xin hãy tha thứ cho em đã dùng cách này

[00:18:02] để tạm biệt anh.

[00:18:04] Em không thể đuổi kịp quá khứ giữa anh và Gia Kỳ,

[00:18:07] nhưng mỗi tấm ảnh của ngày hôm nay,

[00:18:08] đều là do em nỗ lực tạo ra,

[00:18:10] những kỷ niệm chỉ thuộc về chúng ta.

[00:18:15] Anh phải sống cho thật tốt đấy nhé.

[00:18:18] Trái Đất vẫn tiếp tục quay,

[00:18:20] vậy nên anh nhất định phải

[00:18:21] vui vẻ, hạnh phúc mà sống.

[00:18:23] Biết không?

[00:18:33] Cô tin tôi cào nát mặt cô không?

[00:18:37] Anh dám?

[00:18:38] Cô xem tôi có dám không.

[00:18:41] Con gái con đứa,

[00:18:42] tối muộn đừng ra ngoài, rất nguy hiểm.

[00:18:47] Anh là Châu Niệm Trung phải không?

[00:18:49] Nhận nhầm rồi.

[00:18:50] Sao anh lại ở Anh?

[00:18:51] Đến đây đi học à?

[00:18:53] Hay là đi làm?

[00:18:54] Sao anh không nói gì hết?

[00:18:56] Sao anh lại giả vờ không quen biết?

[00:18:59] Tôi không biết anh đã xảy ra chuyện gì,

[00:19:01] nhưng anh đã cứu tôi một lần.

[00:19:03] Tôi là người không thích nợ nần người khác nhất.

[00:19:05] Chúng ta đều là đồng hương,

[00:19:07]

[00:19:09] Anh không cần vì cái lòng tự trọng vô vị này,

[00:19:10] mà bước ra khỏi cánh cửa này.

[00:19:13] Có một nơi để ở,

[00:19:14] không có gì đáng xấu hổ.

[00:19:16] Hơn nữa nhà tôi không chỉ có một phòng.

[00:19:19] Thêm một người như anh,

[00:19:20] cũng không thấy chật.

[00:19:25] Cà phê đến rồi.

[00:19:28] Còn muốn gì nữa không?

[00:19:29] Rửa chén chưa?

[00:19:31] Tôi đi rửa đây.

[00:19:36] Châu Niệm Trung,

[00:19:38] anh hút bụi thì hút bụi,

[00:19:39] đừng cản tôi xem tivi được không?

[00:19:40] Xin lỗi.

[00:19:44] Cô đang làm gì vậy?

[00:19:45] Gói sủi cảo.

[00:19:48] Hôm nay là giao thừa,

[00:19:49] ăn sủi cảo là điềm tốt.

[00:19:52] Hóa ra đây là sủi cảo à.

[00:19:53] Tôi còn tưởng hôm nay là Tết Nguyên Tiêu,

[00:19:54] phải ăn bánh trôi chứ.

[00:19:55] Anh quá đáng lắm.

[00:19:56] Tôi đã mất rất nhiều thời gian đó, được không?

[00:19:58] Được rồi, để tôi gói.

[00:19:59] Cô đi xem tivi đi.

[00:20:00] Anh biết làm không?

[00:20:01] Tôi biết, cậu biết.

[00:20:01] Này, cô chắc đây không phải là bánh trôi chứ?

[00:20:03] Châu Niệm Trung, là sủi cảo mà!

[00:20:07] Cô điên rồi à?

[00:20:08] Mua hết sẽ rất đắt đó.

[00:20:10] Vậy anh có muốn đi thử không?

[00:20:12] Anh mặc vào chắc chắn rất đẹp trai.

[00:20:15] Memory! Memory! Memory!

[00:20:17] Memory! Me-Memory!

[00:20:18] Cố lên! Cố lên! Memory! Memory!

[00:20:21] Memory! Về nhất!

[00:20:22] Memory thắng rồi!

[00:20:28] Mau đạp phanh đi!

[00:20:30] Phanh ở đâu?

[00:20:31] Làm sao tôi biết được?

[00:20:32] Anh mau dừng xe lại đi!

[00:20:33] Mau đạp đi!

[00:20:38] Chào mọi người.

[00:20:40] Tôi xin giới thiệu với mọi người,

[00:20:41] đây là cô giáo dạy piano xinh đẹp của tôi,

[00:20:43] Mạc Gia Kỳ.

[00:20:46] Đủ rồi, đừng để cô ấy uống nhiều quá.

[00:20:48] Vẫn chưa đủ.

[00:20:49] Anh vẫn chưa uống với em.

[00:20:53] Bội Dư.

[00:20:58] Anh có chuyện muốn nói với em.

[00:21:00] Em biết anh muốn nói gì.

[00:21:02] Anh muốn đi đâu với Gia Kỳ,

[00:21:03] muốn làm gì,

[00:21:05] không liên quan đến em.

[00:21:07] Nhưng em và anh,

[00:21:09] chẳng lẽ không có chút kỷ niệm nào sao?

[00:21:12] Từ trước đến nay,

[00:21:14] anh đều coi em là bạn tốt của mình.

[00:21:17] Một người có thể nói chuyện trên trời dưới đất,

[00:21:19] không có bất kỳ e dè nào, chuyện gì cũng có thể nói

[00:21:24] Nhìn xem, kỷ niệm thuộc về chúng ta thật không ít.

[00:21:28] Anh có nhớ không?

[00:21:29] Lúc anh mới dọn đến,

[00:21:31] chúng ta thậm chí còn ít khi nói chuyện.

[00:21:33] Nhưng,

[00:21:34] cho đến khi bóng đèn bị hỏng,

[00:21:36] ngày hôm sau anh giống như một nhà ảo thuật,

[00:21:38] lập tức sửa nó xong.

[00:21:41] Chính từ lúc đó,

[00:21:44] em mới bắt đầu để ý đến,

[00:21:46] hóa ra bên cạnh mình,

[00:21:48] có một người,

[00:21:50] kiên trì muốn dùng đôi tay của mình,

[00:21:52] để tạo ra thế giới.

[00:21:55] Em không quan tâm người đó là gạch,

[00:21:58] hay là kim cương.

[00:22:00] Em từ lúc đó đã bắt đầu,

[00:22:03] em đã bắt đầu âm thầm chú ý đến anh.

[00:22:13] Không thể nào.

[00:22:14] Không thể nào.

[00:22:15] Sao có thể là cô ấy?

[00:22:16] Chắc chắn là nhầm rồi.

[00:22:17] Chắc chắn là nhầm rồi, phải không?

[00:22:18] Tôi phải đi tìm cô ấy.

[00:22:19] Châu Niệm Trung!

[00:22:20] Buông tôi ra! Tôi phải đi tìm cô ấy!

[00:22:21] Châu Niệm Trung, anh đừng như vậy.

[00:22:22] Anh bình tĩnh một chút được không?

[00:22:24] Anh đừng kích động như vậy mà.

[00:22:26] Châu Niệm Trung!

[00:22:29] Cho đến bây giờ,

[00:22:31] em vẫn chưa từ bỏ Niệm Trung.

[00:22:33] Nếu đây là một cuộc đua,

[00:22:35] bây giờ vẫn chưa đến vạch đích.

[00:22:38] Em cũng giống như chị,

[00:22:39] tình cảm dành cho Niệm Trung đều là thật lòng.

[00:22:43] Đừng phá hoại

[00:22:44] tình bạn của chúng ta, được không?

[00:22:49] Em chỉ nghĩ,

[00:22:50] không thể nào.

[00:22:54] Em là một cô gái tốt.

[00:22:56] Bác Lăng,

[00:22:58] trước tiên cháu cảm ơn sự ưu ái của bác dành cho cháu.

[00:23:00] Bội Dư ở Anh,

[00:23:01] cô ấy quả thực đã chăm sóc cháu rất rất nhiều.

[00:23:03] Nhưng quan hệ giữa cháu và cô ấy,

[00:23:05] luôn là bạn bè tốt.

[00:23:09] Cho nên chuyện kết hôn, cháu...

[00:23:13] cháu thật sự chưa từng nghĩ đến.

[00:23:31] Con người sống

[00:23:32] là phải nhìn về phía trước.

[00:23:34] Mẹ biết,

[00:23:35] nhất định có một tương lai tươi đẹp

[00:23:36] đang chờ đợi con.

[00:23:38] Vậy nên hãy nhớ,

[00:23:40] ngẩng cao đầu mà sống.

[00:23:42] Để mẹ trên trời có thể mãi mãi tự hào che chở cho con.

[00:24:54] Niệm Trung.

[00:25:35] Ai vậy?

[00:25:36] Nhiếp Khải.

[00:25:38] Vào đi.

[00:25:47] Đây là một vài nhân viên phòng dịch vụ khách hàng mới ứng tuyển.

[00:25:49] Mời ngài xem qua.

[00:25:52] Không phải tôi nói cậu,

[00:25:53] đến cả chuyện vặt vãnh tuyển mấy người cũng đến làm phiền tôi.

[00:25:55] Tôi bỏ tiền ra thuê các cậu về để làm gì?

[00:25:57] Vâng, nhưng mà thủ tục bàn giao của trưởng phòng kế hoạch

[00:26:01] đã xử lý gần xong rồi.

[00:26:02] Không biết trưởng phòng kế hoạch mới khi nào sẽ nhậm chức?

[00:26:05] Khi nào nhậm chức?

[00:26:07] Cậu hỏi anh ta ấy.

[00:26:28] Tan làm sẽ đến đón em, có việc gì gọi anh.

[00:26:34] Sến súa quá.

[00:26:38] Nói tôi à, thế còn cậu thì sao?

[00:26:40] Tôi cũng gần như vậy.

[00:26:42] Biết là tốt rồi.

[00:26:43] Làm ơn đi, chuyên môn của mỗi người khác nhau, được không?

[00:26:45] Tôi trời sinh không phải là người đi tán gái.

[00:26:48] Nhưng mà nói thật nhé,

[00:26:50] nhắc đến thư tình tôi lại nhớ đến một người.

[00:26:53] Cậu đột nhiên có cảm giác đặc biệt với ai rồi à?

[00:26:55] Không phải ai cả, tôi đang nói Châu Niệm Trung.

[00:26:59] Cũng không biết gần đây cậu ấy thế nào.

[00:27:02] Cậu có liên lạc với cậu ấy không?

[00:27:04] Không, không có.

[00:27:07] Hai người cũng nên được coi là anh em tốt.

[00:27:09] Người ta còn giúp cậu viết thư tình.

[00:27:10] Cậu ấy một mình đến Thượng Hải làm việc vất vả như vậy,

[00:27:12] cậu cũng không liên lạc với người ta.

[00:27:17] Tôi biết cậu nhất định là ghen tị với cậu ấy.

[00:27:20] Sợ cậu ấy cướp của cậu...

[00:27:21] Tôi sợ cậu ta cái gì? Ghen tị cậu ta cái gì?

[00:27:24] Không phải, ý tôi là...

[00:27:25] Ý của cậu là gì?

[00:27:27] Chẳng hiểu gì cả,

[00:27:28] đến lượt cậu ở đó nói lảm nhảm à?

[00:27:35] Trời ơi, có phải ăn phải thuốc nổ không?

[00:27:41] Hôm nay thật xui xẻo.

[00:27:42] Tôi vừa bị anh ta mắng một trận.

[00:27:44] Phải đó, người ta bây giờ thăng chức rồi, có cái oai của quan rồi.

[00:27:48] Không sai, bạn bè thành cấp trên, tình bạn thành cứt chó.

[00:27:52] Hai chúng ta chỉ có thể nương tựa vào nhau thôi.

[00:27:54] Cũng may là em chưa tan làm.

[00:27:56] Chủ tịch hội đồng quản trị dặn đi dặn lại,

[00:27:58] bảo anh sáng mai đi sân bay đón trưởng phòng kế hoạch.

[00:28:00] Nhưng giám đốc lại triệu tập các phòng họp.

[00:28:02] Nhanh nhanh, giúp anh đi sân bay một chuyến.

[00:28:04] Em cả đêm qua không ngủ.

[00:28:06] Người ta sắp tan làm rồi.

[00:28:07] Anh biết, anh cũng hết cách mà.

[00:28:10] Ai bảo em là em gái anh chứ.

[00:28:11] Lúc anh không phân thân được thì em là em gái ruột của anh,

[00:28:13] đến lúc em ăn vạ thì em không phải là người.

[00:28:16] Anh phiền quá đi.

[00:28:17] Phải phải, anh rất phiền, anh rất phiền. Được chưa?

[00:28:21] Em lại không quen người đó, làm sao mà đi đón được?

[00:28:24] Bảng đón người anh làm xong rồi.

[00:28:25] Đều ở đây này.

[00:28:26] Đến lúc đó em ra sân bay giơ bảng lên là được.

[00:28:28] Thôi, anh đi họp đây.

[00:28:34] Bàng Hiến.

[00:28:35] Lúc nãy anh không phải nói hai chúng ta nương tựa vào nhau sao?

[00:28:37] Phải, sao nào?

[00:28:38] Anh giúp em đi đón trưởng phòng kế hoạch đi.

[00:28:40] Không được.

[00:28:41] Làm ơn đi.

[00:28:42] Không có làm ơn gì hết.

[00:28:44] Bàng Hiến, anh tốt nhất.

[00:28:46] Tôi là tốt nhất rồi, nhưng tôi cũng giống như anh trai em,

[00:28:49] phải họp với giám đốc, đi đây.

[00:28:51] Sao anh không nói sớm? Đáng ghét!

[00:29:21] Rốt cuộc ai là Châu Niệm Trung?

[00:29:25] Tránh ra, tránh ra.

[00:29:29] Ai là Châu Niệm Trung? Không phải có bảng rồi sao?

[00:29:40] Sao lại là tài liệu công ty?

[00:29:42] Thật là...

[00:29:46] Chắc chắn là Bàng Hiến làm nhầm tài liệu rồi.

[00:29:50] Làm sao bây giờ?

[00:29:51] Sẽ bị mắng chết mất.

[00:29:53] Rốt cuộc ai là Châu Niệm Trung?

[00:29:59] Bao nhiêu tiền? Khỏi thối.

[00:30:00] Chỗ còn lại giúp tôi gửi đến khách sạn Đại Phạn.

[00:30:05] Đợi đã!

[00:30:08] Anh làm gì vậy?

[00:30:21] Cảm ơn anh.

[00:30:22] Không biết ông trời tại sao lại trêu tôi.

[00:30:24] Mọi chuyện cứ nghĩ theo hướng tốt.

[00:30:25] Ông trời nhất định có sự sắp đặt của ông ấy. Tạm biệt.

[00:30:29] Xem ra ông trời,

[00:30:30] chính là sắp đặt cho mình gặp anh chàng đẹp trai này.

[00:30:36] Sao mình ngốc thế nhỉ?

[00:30:37] Lại quên xin số điện thoại người ta.

[00:31:10] Thích không?

[00:31:12] Thích, thích ạ.

[00:31:14] Mẹ, sao mẹ đột nhiên nghĩ thông,

[00:31:17] đột nhiên mua đàn cho con?

[00:31:19] Có phải là không muốn mai một tài năng âm nhạc của con không ạ?

[00:31:22] Con đã thích âm nhạc như vậy,

[00:31:24] đàn cũng mua cho con rồi,

[00:31:26] con phải học hành cho tốt, biết không?

[00:31:29] Con biết.

[00:31:29] Con sẽ học hành chăm chỉ.

[00:31:30] Mẹ, sau này con sẽ kéo đàn cho mẹ nghe, được không?

[00:31:35] Con cần một người ba đến thế sao?

[00:31:36] Nếu có một người bạn già ở bên cạnh mẹ cũng không tệ mà.

[00:31:40] Mẹ nói cho con biết, mẹ không cần.

[00:31:45] Con từ nhỏ đến lớn lên như thế nào,

[00:31:47] mẹ là người rõ nhất.

[00:31:50] Mẹ chưa bao giờ oán trách.

[00:31:52] Bởi vì đây là số mệnh của mẹ.

[00:31:54] Ông trời đã để mẹ chịu đựng tất cả những điều này,

[00:31:58] mẹ cũng chấp nhận số phận.

[00:31:59] Mặt con sao thế?

[00:32:01] Không sao, con đi làm bài tập đây.

[00:32:05] Con có phải cảm thấy đánh nhau,

[00:32:06] mới thể hiện được khí phách đàn ông của mình không?

[00:32:08] Không phải, là chúng nó gây sự với con trước.

[00:32:10] Con đang yên đang lành, sao người ta lại gây sự với con?

[00:32:14] Con à, là mẹ có lỗi với con.

[00:32:18] Mẹ, mẹ đừng nói vậy.

[00:32:21] Là con bất hiếu.

[00:32:23] Mẹ biết con thật sự rất thích học nhạc.

[00:32:25] Nhưng mỗi người đều có số mệnh của riêng mình.

[00:32:29] Con từ nhỏ đã không có ba,

[00:32:31] mọi việc đều phải nỗ lực gấp bội so với người khác.

[00:32:34] Thứ không phải của con, dù có cưỡng cầu mà có được,

[00:32:37] cũng sẽ không theo con cả đời.

[00:32:43] Dù con có kéo đàn giỏi đến đâu,

[00:32:45] thì có ích gì chứ?

[00:32:46] Mẹ, con không muốn ở lại đây!

[00:32:49] Con muốn về cùng mẹ.

[00:32:51] Niệm Trung, mẹ làm vậy là vì tốt cho con.

[00:32:57] Cuộc sống của con,

[00:32:59] dì Bích Vân đã sắp xếp cho con rồi.

[00:33:01] Dì ấy sẽ cho con vào trường tốt nhất Thượng Hải,

[00:33:04] cho con học nhạc.

[00:33:05] Con không muốn.

[00:33:06] Niệm Trung. Mẹ nghe con nói.

[00:33:09] Mẹ không phải vừa mới nói với con,

[00:33:10] con không còn là trẻ con nữa sao.

[00:33:11] Sống cuộc sống thế nào,

[00:33:12] lựa chọn cuộc sống ra sao,

[00:33:14] đều là do con tự quyết định.

[00:33:16] Hơn nữa con chỉ có một mình mẹ là mẹ.

[00:33:18] Con nói gì cũng sẽ không bỏ mặc mẹ đâu.

[00:33:20] Mẹ nói cho con biết, mẹ không...

[00:33:24] Mẹ không phải là mẹ của con.

[00:33:26] Đừng gọi mẹ là mẹ nữa.

[00:33:29] Mẹ không phải là mẹ của con.

[00:33:31] Mẹ ruột của con là dì Bích Vân của con.

[00:33:36] Con không tin, con không tin!

[00:33:38] Năm đó mẹ con sinh con ra,

[00:33:40] nhưng không có cách nào chăm sóc con,

[00:33:42] nên đã giao con cho mẹ.

[00:33:47] Mẹ đã nuôi con lớn đến thế này,

[00:33:49] trách nhiệm của mẹ cũng nên kết thúc rồi.

[00:33:51] Mẹ.

[00:33:53] Mẹ đi rồi không sao,

[00:33:54] nhưng mẹ phải nhớ,

[00:33:56] phải chăm sóc tốt cho sức khỏe của mình.

[00:33:57] Phải uống thuốc đúng giờ, biết không?

[00:33:59] Con phải nghe lời mẹ của con.

[00:34:01] Cảm ơn mẹ đã chăm sóc mấy năm nay.

[00:34:03] Cảm ơn mẹ. - Mẹ!

[00:34:04] Niệm Trung.

[00:35:05] Anh tìm ai?

[00:35:08] Anh không tìm ai cả.

[00:35:09] Vậy tại sao anh cứ nhìn vào nhà em?

[00:35:12] Bây giờ đây là nhà em à?

[00:35:15] Đây vẫn luôn là nhà của em mà.

[00:35:19] Trước đây đây là nhà của anh.

[00:35:21] Nhà anh? Em không tin.

[00:35:23] Em không tin à?

[00:35:25] Trong này có hai phòng,

[00:35:26] một phòng đông, một phòng tây.

[00:35:28] Trước đây anh và mẹ anh ở đây.

[00:35:31] Vẫn không tin?

[00:35:34] Mái nhà này anh chỉ mất ba giây,

[00:35:35] là có thể trèo lên được.

[00:35:37] Không có thang sao anh trèo được?

[00:35:55] Anh ơi, anh giỏi quá!

[00:35:57] Để anh ở trên mái nhà này một lát, được không?

[00:35:59] Được ạ.

[00:36:34] Niệm Trung.

[00:36:37] Không phải cậu sắp đính hôn với con gái

[00:36:38] của chủ tịch hội đồng quản trị khách sạn chúng ta sao?

[00:36:41] Hóa ra cậu cũng làm ở khách sạn.

[00:36:44] Mới thăng chức.

[00:36:45] Trưởng phòng quản lý.

[00:36:47] Chúc mừng cậu.

[00:36:50] Cậu không luyện võ nữa à?

[00:36:52] Bỏ lâu rồi.

[00:36:55] Đổi một con đường khác,

[00:36:56] quả nhiên có thành tựu hơn.

[00:36:58] Vật đổi sao dời,

[00:36:59] anh em của tôi làm trưởng phòng rồi.

[00:37:02] Cậu không phải cũng là trưởng phòng sao?

[00:37:03] Hơn nữa giá trị của chức trưởng phòng này,

[00:37:05] so với tôi thì không thể bì được.

[00:37:07] Không ngờ cậu nhóc này,

[00:37:08] lại là họ hàng của chủ tịch Đường chúng ta.

[00:37:11] Ông ấy là ông ấy,

[00:37:12] tôi Châu Niệm Trung là tôi Châu Niệm Trung,

[00:37:14] có giá trị gì để nói chứ?

[00:37:15] Cho dù không nhờ vào chú của cậu,

[00:37:17] vợ chưa cưới của cậu,

[00:37:18] cũng thật sự rất lợi hại.

[00:37:21] Cậu cũng giỏi đấy, huynh đệ

[00:37:23] Thiên kim tiểu thư của tập đoàn Lăng Thị mà cũng theo đuổi được.

[00:37:26] Quen nhau ở đâu vậy?

[00:37:30] Nói đúng ra thì,

[00:37:32] tôi quen cô ấy là lúc ở nước ngoài.

[00:37:35] Cô ấy đã giúp tôi không ít.

[00:37:37] Thôi, không nhắc nữa.

[00:37:39] Nào, uống.

[00:37:47] Nhiếp Khải.

[00:37:50] Cậu có biết chuyện Gia Kỳ bị tai nạn xe không?

[00:37:56] Tôi chưa bao giờ nghĩ,

[00:37:57] sẽ gặp lại cô ấy ở Anh.

[00:38:00] Càng không ngờ,

[00:38:02] sinh mệnh của Gia Kỳ lại ngắn ngủi như vậy.

[00:38:07] Những chuyện không thể ngờ tới quá nhiều.

[00:38:10] Quá nhiều.

[00:38:14] Phải.

[00:38:20] Alo?

[00:38:25] Xin lỗi, xin lỗi.

[00:38:26] Tôi đến ngay đây.

[00:38:28] Chúng ta nói chuyện sau.

[00:38:29] Tôi còn có chút việc phải làm.

[00:38:31] Đi đâu vậy?

[00:38:32] Nói sau.

[00:38:33] Ông chủ Trương, ghi sổ cho tôi.

[00:38:34] Tạm biệt.

[00:38:43] Nhiếp Khải.

[00:38:43] Lần này cậu thảm rồi.

[00:38:45] Mẹ vợ cậu nói sẽ lột da cậu đó.

[00:38:46] Ai là mẹ vợ cậu ta?

[00:38:48] Bớt ảo tưởng đi.

[00:38:51] Cô Lương.

[00:38:51] Xin lỗi, xin lỗi.

[00:38:52] Vừa rồi trên đường gặp một người bạn cũ,

[00:38:53]

[00:38:54]

[00:38:55] Bạn bè gì mà ghê gớm vậy?

[00:38:57] Làm chúng tôi đợi ở bệnh viện hơn một tiếng đồng hồ.

[00:38:58] Một cuộc điện thoại cũng không có.

[00:39:00] Tôi thấy cậu căn bản là đầu óc có vấn đề,

[00:39:01] lời gì cũng không rót vào tai được.

[00:39:03] Suốt ngày bận rộn chuyện này chuyện kia,

[00:39:05] cũng không thấy cậu làm nên trò trống gì.

[00:39:06] Bận như con rùa,

[00:39:08] chúng tôi có được ăn ngon mặc đẹp theo cậu không?

[00:39:10] Vô dụng.

[00:39:12] Xin lỗi, cô Lương.

[00:39:14] Con bé đang không vui đó.

[00:39:15] Mau đi xem nó đi.

[00:39:24] Gia Kỳ.

[00:39:26] Hôm nay thế nào?

[00:39:28] Bác sĩ nói tớ bị thụt lùi.

[00:39:30] Tệ hơn hôm qua.

[00:39:32] Còn không phải vì cậu ăn quá ít sao?

[00:39:34] Dinh dưỡng không đủ.

[00:39:36] Nghe tớ nói,

[00:39:37] hôm nay tớ về hầm canh sườn cho cậu,

[00:39:38] cậu uống nhiều một chút,

[00:39:39] tớ đảm bảo lần sau bác sĩ sẽ giơ ngón cái khen cậu.

[00:39:43] Cậu coi tớ là trẻ con à?

[00:39:45]

[00:39:47] Tớ nói cậu lại không tin.

[00:39:49] Mẹ cậu lại rất thích mắng tớ.

[00:39:52] Làm người thật khó.

[00:39:54] Thôi được rồi, hai đứa có thôi không?

[00:39:55] Có chuyện gì về nhà rồi nói.

[00:39:57] Biết rồi ạ.

[00:39:58] Đi, chúng ta về nhà.

[00:40:17] Lề mề gì vậy?

[00:40:18] Mau đi nấu cơm đi.

[00:40:19] Tôi sắp đói chết rồi.

[00:40:20] Được ạ. Nhanh lên.

[00:40:22] Anh về ngay.

[00:40:26] Về rồi.

[00:40:28] Em ngủ đến bây giờ à?

[00:40:30] Đâu có ngủ được.

[00:40:31] Toàn là trằn trọc thôi,

[00:40:32] lật qua lật lại không ngủ được.

[00:40:34] Sao vậy?

[00:40:35] Còn không phải chuyện khách sạn sao?

[00:40:38] Nhiếp Khải...

[00:40:39] Không không không,

[00:40:40] trưởng phòng Nhiếp,

[00:40:41] có chuyện này anh nhất định phải giúp em.

[00:40:43] Làm ơn, làm ơn.

[00:40:44] Chúng ta đều là bạn bè mà

[00:40:45] Chuyện này anh nhất định phải nói giúp em.

[00:40:47] Được không?

[00:40:48] Nói giúp chuyện gì?

[00:40:49] Chính là anh trai em,

[00:40:50] hôm qua bảo em đi đón cái gì đó

[00:40:51] trưởng phòng kế hoạch mới đến.

[00:40:53] Kết quả là em không đón được.

[00:40:54] Ngày mai nhất định sẽ bị mắng chết.

[00:40:56] Làm ơn, làm ơn.

[00:40:57] Khánh Châu,

[00:40:58] không phải chỉ là không đón được người thôi sao?

[00:40:59] Có nghiêm trọng đến vậy không?

[00:41:00] Đương nhiên là nghiêm trọng rồi.

[00:41:01] Chị không biết đâu,

[00:41:02] trưởng phòng kế hoạch mới đến đó,

[00:41:03] chính là con rể tương lai của tập đoàn Lăng Thị.

[00:41:05] Tập đoàn Lăng Thị là gì?

[00:41:07] Tập đoàn Lăng Thị mà chị cũng không biết à?

[00:41:10] Tập đoàn Lăng Thị rất có tiền đó.

[00:41:11] Trưởng phòng đó chính là...

[00:41:12] Đủ rồi.

[00:41:14] Cô chỉ biết nói chuyện phiếm thôi.

[00:41:16] Đi làm không phải là ngáp,

[00:41:17] thì là lan truyền tin đồn vớ vẩn.

[00:41:20] Sao cậu lại hung dữ như vậy?

[00:41:22] Người ta... được rồi, được rồi.

[00:41:24] Đừng nói nữa.

[00:41:24] Mau đi nấu cơm cho cô Lương đi.

[00:41:26] Lát nữa bà ấy lại mắng người bây giờ.

[00:41:28] Vậy được rồi.

[00:41:29] Vậy chuyện ngày mai nhờ anh đó.

[00:41:31] Làm ơn nhé.

[00:41:33] Làm ơn.

[00:41:34] Cô lắm lời quá.

[00:41:38] Cậu sao lại hung dữ với Khánh Châu như vậy?

[00:41:42] Có phải vì mẹ tớ mắng cậu,

[00:41:44] nên tâm trạng cậu không tốt không?

[00:41:50] Thủ phạm chính là tớ.

[00:41:52] Tớ làm mẹ tớ bực mình,

[00:41:54] mẹ tớ mắng cậu,

[00:41:55] cậu mắng Khánh Châu.

[00:41:57] Xin lỗi, là tớ không tốt. Không phải do cậu.

[00:42:01] Là tớ.

[00:42:03] Nếu không phải vì đôi chân này của tớ,

[00:42:05] Đó là vì tớ muốn giấu cậu.

[00:42:07] Giấu tớ?

[00:42:09] Giấu tớ chuyện gì?

[00:42:12] Bởi vì trưởng phòng kế hoạch đó,

[00:42:14] trưởng phòng... Sao vậy?

[00:42:18] Người đó...

[00:42:22] là Châu Niệm Trung.

[00:42:58] Khánh Châu

[00:43:01] Khánh Châu

[00:43:03] Khánh Châu

[00:43:07] Thiên kim tiểu thư của nhà họ Lăng,

[00:43:09] có phải tên là Lăng Bội Dư không?

[00:43:40] Tổng giám đốc.

[00:43:41] Trưởng phòng kế hoạch đến báo cáo rồi.

[00:43:51] Tổng giám đốc,

[00:43:52] tôi đến báo cáo.

[00:43:54] Thế nào?

[00:43:55] Cái mà tôi chuẩn bị cho cậu,

[00:43:55] văn phòng riêng có hài lòng không?

[00:43:58] Nếu có gì không hài lòng,

[00:43:59] cứ trực tiếp tìm thư ký của tôi xử lý,

[00:44:00] kẻo người ta lại nói tôi

[00:44:01] không tiếp đãi chu đáo

[00:44:03] con rể tương lai của tập đoàn Lăng Thị.

[00:44:05] Không cần đâu.

[00:44:07] Tôi nghĩ tôi vẫn nên cùng đồng nghiệp phòng kế hoạch

[00:44:09] cùng làm việc sẽ thỏa đáng hơn.

[00:44:10] Dù sao thì đối với nghiệp vụ của khách sạn này,

[00:44:12] tôi vẫn chưa quen thuộc lắm.

[00:44:13] Những chỗ cần học hỏi còn rất nhiều.

[00:44:15] Đặc biệt là,

[00:44:16] cần sự chỉ giáo của tổng giám đốc.

[00:44:20] Công lực đến sau mà vượt lên trước của cậu,

[00:44:22] tôi đã được lĩnh giáo rồi.

[00:44:23] Đừng khiêm tốn nữa.

[00:44:30] Họp thôi.


 0 Commenti sort   Ordina per


Avanti il prossimo