Volgende

Viên Ngọc Bích tập 17 - Tôn Lệ, Hoắc Kiến Hoa, Trương Quốc Lập, Trương Thiết Lâm

11 Bekeken· 07/02/25
duongvu88
duongvu88
3 abonnees
3

⁣⁣Viên Ngọc Bích (tên gốc: 屋顶上的绿宝石 – Viên Ngọc Bích Trên Mái Nhà) là bộ phim truyền hình Đài Loan do Tôn Lệ và Hoắc Kiến Hoa đóng chính. Phim kể về hành trình tìm kiếm tình yêu và sự tha thứ của những con người mang trong mình nhiều tổn thương quá khứ. Với bối cảnh lãng mạn, diễn xuất chân thực và thông điệp chữa lành sâu sắc, bộ phim đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu thích dòng phim châu Á. Đây cũng là một trong những tác phẩm hiếm hoi mà Tôn Lệ tham gia thuộc thể loại thanh xuân lãng mạn, mang đến hình ảnh dịu dàng, đầy cảm xúc – khác biệt rõ nét so với các vai diễn cổ trang quen thuộc của cô.

Laat meer zien

[00:02:04] Gia Kỳ, cái này chị thích không?

[00:02:14] Sao vậy? Không thích à?

[00:02:17] Không phải.

[00:02:18] Chị chỉ thấy...

[00:02:18] em không cần phải mua cho chị

[00:02:19] món quà đính hôn đắt tiền như vậy.

[00:02:20] Lương của em chỉ vừa đủ nuôi sống bản thân.

[00:02:22] Hơn nữa em lại thường xuyên

[00:02:23] không lấy tiền thuê nhà của chị.

[00:02:24] Chị không thể nhận món quà này được.

[00:02:26] Em còn tưởng

[00:02:27] chị rất thích máy MP3 chứ.

[00:02:30] Chị rất thích mà.

[00:02:31] Nhưng chúng ta không thể lãng phí.

[00:02:33] Chị đi vệ sinh một lát.

[00:02:34] Em đợi chị nhé.

[00:02:43] Hà Khánh Châu.

[00:02:44] Trưởng phòng Châu.

[00:02:46] Sao thế?

[00:02:47] Một mình đi mua đồ à?

[00:02:48] Không phải, là quà tặng cho Gia Kỳ.

[00:02:50] Vì chị ấy sắp đính hôn.

[00:02:52] Tôi chưa giới thiệu Gia Kỳ với anh.

[00:02:53] Chị ấy là bạn cùng phòng của tôi.

[00:02:55] Nhưng cái máy MP3 này...

[00:02:56] đúng là vượt quá khả năng của chúng tôi.

[00:02:59] Thôi, tôi không nói chuyện với anh nữa.

[00:03:00] Gia Kỳ đi vệ sinh,

[00:03:01] tôi đi xem chị ấy. Tạm biệt.

[00:03:11] Xin lỗi.

[00:03:12] Cái máy MP3 mà cô lúc nãy mua,

[00:03:13] có thể cho tôi xem một chút được không?

[00:03:31] Ai đó?

[00:04:03] Gia Kỳ.

[00:04:04] Anh đã thu vài bài hát vào MP3.

[00:04:07] Nhớ nhé,

[00:04:08] sau khi đính hôn nhất định phải hạnh phúc.

[00:04:12] Niệm Trung.

[00:06:23] Niệm Trung, sao còn chưa tan làm?

[00:06:27] Bội Dư.

[00:06:28] Em đứng ở cửa lâu như vậy,

[00:06:30] anh cũng không phát hiện ra em.

[00:06:31] Sao em đến sớm vậy?

[00:06:33] Không phải nói là muộn hai ngày sao?

[00:06:35] Còn không phải lo cho anh sao.

[00:06:36] Lo cho anh?

[00:06:37] Lo cho anh cái gì chứ?

[00:06:38] Hải Nam là địa bàn của anh mà.

[00:06:40] Chính vì vậy nên em mới lo.

[00:06:43] Ý gì đây?

[00:06:45] Ở đây có quá nhiều kỷ niệm,

[00:06:47] khó tránh sẽ tức cảnh sinh tình.

[00:06:50] Có gì mà tức cảnh sinh tình chứ.

[00:06:52] Mẹ anh từng nói với anh,

[00:06:54] con người phải nhìn về phía trước.

[00:06:55] Giây này em cười,

[00:06:56] biết đâu giây sau em lại khóc thì sao.

[00:06:59] Chuyện gì mà khiến anh ngộ ra

[00:07:00] đạo lý lớn như vậy?

[00:07:05] Anh có tâm sự à?

[00:07:07] Anh nói cho em nghe đi.

[00:07:08] Không nói sao em biết được.

[00:07:10] Anh chỉ là không biết,

[00:07:11] nên dùng tâm trạng nào để nói với em.

[00:07:16] Gia Kỳ đang ở Hải Nam.

[00:07:20] Anh nói là...

[00:07:21] Mạc Gia Kỳ?

[00:07:25] Anh nói cô ấy không...

[00:07:31] Hai người gặp nhau rồi?

[00:07:37] Thảo nào anh vui như vậy.

[00:07:39] Hai người lại có thể gương vỡ lại lành.

[00:07:41] Thật sự là quá khó có được.

[00:07:44]

[00:07:46] Em về nói với ba.

[00:07:50] Anh còn chưa nói xong,

[00:07:51] sao em vội hủy hôn thế?

[00:07:54] Gia Kỳ sẽ chúc phúc cho chúng ta,

[00:07:56] nhưng cô ấy cũng cần lời chúc phúc của chúng ta.

[00:08:00] Ý gì đây?

[00:08:02] Cô ấy đang ở bên người bạn thân nhất của anh.

[00:08:05] Cậu ấy cũng làm việc ở khách sạn.

[00:08:08] Hai người họ sống rất hạnh phúc.

[00:08:12] Vậy nên,

[00:08:14] bây giờ còn muốn hủy hôn không?

[00:08:16] Không thèm.

[00:08:17] Anh rõ ràng biết

[00:08:18] em sẽ không làm như vậy.

[00:08:19] Thế nên anh mới nói,

[00:08:20] đừng để giây này rơi nước mắt,

[00:08:22] biết đâu giây sau

[00:08:23] em sẽ nín khóc mà cười thì sao.

[00:08:51] Chắc chắn là không xinh đẹp cho lắm.

[00:08:52] Tại sao?

[00:08:53] Nếu có tiền, gia thế tốt,

[00:08:54] lại xinh đẹp và có bằng cấp,

[00:08:56] vậy thì ông trời

[00:08:57] chẳng phải là quá bất công sao?

[00:08:59] Đến rồi

[00:09:09] Chào mừng Phó tổng giám đốc.

[00:09:14] Thế giới này quả nhiên là có bất công.

[00:09:18] Chào mọi người

[00:09:19] Huy động nhiều người như vậy,

[00:09:20] thật sự làm tôi giật cả mình.

[00:09:22] Tôi thấy đây chắc chắn là anh sắp xếp rồi.

[00:09:24] Là chuyện nên làm mà, Bội Dư.

[00:09:25] Em là phó tổng mới nhậm chức mà.

[00:09:28] Nhưng hôm nay,

[00:09:29] tôi chỉ với tư cách là khách hàng

[00:09:30] đến khảo sát địa điểm tổ chức đám cưới thôi.

[00:09:32] Cho dù đứng trên lập trường của phó tổng,

[00:09:34] tôi muốn thấy hơn

[00:09:35] là biểu hiện trong công việc của mọi người.

[00:09:37] Thứ không cần nhất chính là phô trương.

[00:09:39] Và tôi càng không hy vọng mọi người

[00:09:40] phải đợi tôi lâu như vậy.

[00:09:43] Nhân phẩm tốt,

[00:09:44] xinh đẹp,

[00:09:45] gia thế lại tốt.

[00:09:47] Bây giờ lại thêm một điều là người tốt.

[00:09:49] Trời ạ.

[00:09:51] Dù sao thì cậu cũng chẳng bằng người ta ở điểm nào,

[00:09:53] thì cũng đừng tự ti nữa làm gì.

[00:09:56] Tôi có lòng tốt an ủi cậu đấy nhé.

[00:09:58] Cậu "hừ" cái gì mà "hừ".

[00:09:59] Này, cậu đang an ủi tôi đấy à?

[00:10:01] Tôi nói cho cậu biết,

[00:10:02] ít nhất ông trời

[00:10:03] còn cho tôi sự thông minh và tài trí,

[00:10:04] đủ để chứng minh

[00:10:05] cậu căn bản là đang mỉa mai tôi.

[00:10:10] Đúng rồi,

[00:10:11] lát nữa nhờ một người

[00:10:12] dẫn tôi đi làm quen với môi trường.

[00:10:13] Anh cứ đi làm việc của anh đi.

[00:10:16] Được.

[00:10:17] Trưởng phòng Hà,

[00:10:18] cô dẫn phó tổng giám đốc mới

[00:10:19] vào trong làm quen với môi trường một chút.

[00:10:21] Vâng, thưa Tổng giám đốc.

[00:10:23] Thôi, mọi người đi làm việc đi.

[00:10:26] Cậu rất ngưỡng mộ bạn học cũ của chúng ta

[00:10:27] Châu Niệm Trung nhỉ?

[00:10:28] Cũng không hẳn.

[00:10:29] Cậu ấy có bản lĩnh của cậu ấy,

[00:10:29] tôi có hạnh phúc của tôi.

[00:10:30] Tổng hợp lại,

[00:10:31] cậu và Gia Kỳ

[00:10:32] đã bước trên con đường hạnh phúc rồi.

[00:10:33] Đang chuẩn bị khởi hành.

[00:10:41] Còn nữa,

[00:10:41] tất cả hoa tươi đều phải là màu hồng phấn.

[00:10:44] Vâng.

[00:10:45] Còn có gì cần chú ý đặc biệt không ạ?

[00:10:47] Chắc là vậy thôi.

[00:10:48] Vậy phiền anh rồi.

[00:10:49] Đừng nói vậy, là việc nên làm mà.

[00:10:52] Đúng rồi,

[00:10:53] Niệm Trung hình như có một người bạn thân

[00:10:55] cũng làm việc ở khách sạn.

[00:10:56] Anh có biết là ai không?

[00:10:57] Ý chị là trưởng phòng quản lý,

[00:10:59] Nhiếp Khải?

[00:11:01] Nhiếp Khải?

[00:11:02] Phó tổng tìm cậu ấy có việc gì không ạ?

[00:11:04] Không có gì.

[00:11:05] Chỉ là bạn gái anh ấy,

[00:11:06] vừa hay lại là bạn của tôi.

[00:11:07] Bạn gái?

[00:11:08] Chị nói là Gia Kỳ phải không?

[00:11:11] Anh cũng quen à?

[00:11:12] Gia Kỳ và em gái tôi cũng là bạn thân.

[00:11:14] Họ ở cùng nhau.

[00:11:16] Vậy sao?

[00:11:18] Thật trùng hợp.

[00:11:24] Vừa họp xong,

[00:11:25]

[00:11:27] Không sao, vậy anh đi làm đi.

[00:11:29] Tối gặp.

[00:11:30] Tạm biệt.

[00:11:33] Cô Lăng.

[00:11:41] không ngờ lại gặp tai nạn xe hơi.

[00:11:43] Hại Gia Kỳ nhà chúng tôi mất cả đôi chân.

[00:11:48] Gia Kỳ, thật sự không đi lại được nữa sao?

[00:11:50] Gia Kỳ, thật sự không đi lại được nữa sao!

[00:11:53] Đều là tôi hại Gia Kỳ.

[00:11:56] Chúng tôi không biết

[00:11:57] đã chuyển bao nhiêu bệnh viện,

[00:11:59] tốn bao nhiêu tiền thuốc men.

[00:12:01] Bác sĩ nào cũng nói

[00:12:02] không phải là hoàn toàn hết hy vọng.

[00:12:05] Nhưng đến bây giờ...

[00:12:07] Gia Kỳ vẫn chỉ có thể dựa vào

[00:12:09] xe lăn để sống qua ngày.

[00:12:13] Đương nhiên

[00:12:16] Lúc đầu cũng may nhờ cô Lăng

[00:12:17] tốt bụng cho chúng tôi hai tấm vé máy bay.

[00:12:20] Nhưng đôi khi tôi nghĩ lại,

[00:12:23] nếu không phải vì hai tấm vé máy bay này,

[00:12:26] Gia Kỳ nhà chúng tôi cũng sẽ không ra nông nỗi này.

[00:12:29] Không phải đâu.

[00:12:30] Cô Lương,

[00:12:31] lời này của cô có ý gì vậy ạ?

[00:12:33] Lúc đó là cô đến nhà nhờ vả cháu,

[00:12:35] cháu là vì muốn giúp cô nên mới...

[00:12:37] Cô Lăng.

[00:12:39] Tôi không có ý gì khác.

[00:12:43] Thật ra tôi cũng là phụ nữ,

[00:12:45] những khúc mắc trong lòng phụ nữ

[00:12:46] tôi đương nhiên hiểu.

[00:12:49] Hai tấm vé máy bay đó

[00:12:51] không chỉ giúp tôi,

[00:12:52] mà cũng là giúp chính cô.

[00:12:55] Không phải sao?

[00:12:57] Nếu không thì Gia Kỳ nhà chúng tôi và Niệm Trung

[00:12:59] đã sớm có một cái kết hạnh phúc rồi.

[00:13:03] Cô đừng hiểu lầm.

[00:13:07] Ý tôi là,

[00:13:08] Gia Kỳ nhà chúng tôi bây giờ

[00:13:09] không còn xứng với Niệm Trung nữa.

[00:13:12] Vì vậy nó mới phải chịu thiệt thòi

[00:13:14] chấp nhận Nhiếp Khải.

[00:13:16] Nhưng cậu bé Nhiếp Khải đó hai bàn tay trắng,

[00:13:19] cho dù cậu ấy có tốt với Gia Kỳ nhà chúng tôi đến đâu,

[00:13:22] chỉ riêng khoản viện phí khổng lồ,

[00:13:24] phí phục hồi chức năng,

[00:13:25] cũng đủ đè cậu ấy đến không thở nổi.

[00:13:28] Tôi chỉ hy vọng,

[00:13:29] cô có thể nghĩ đến tình bạn với Gia Kỳ,

[00:13:31] giúp đỡ Nhiếp Khải của chúng tôi.

[00:13:34] Dù sao tôi cũng không còn sống được bao lâu nữa.

[00:13:37] Nếu không sắp xếp ổn thỏa cho Gia Kỳ,

[00:13:40] tôi chết cũng không nhắm mắt.

[00:13:44] Tôi biết cô nhất định sẽ giúp.

[00:13:47] Vì cô trước giờ luôn là một người lương thiện.

[00:14:01] Xin lỗi.

[00:14:03] Cô đừng nói xin lỗi với tôi,

[00:14:05] hãy nói với chính mình.

[00:14:07] Dù sao tôi cũng đã như vậy rồi.

[00:14:09] Gia Kỳ.

[00:14:10] Cô nghĩ xem, hãy nghĩ kỹ xem,

[00:14:13] nếu có thể đứng dậy được thì tốt biết bao.

[00:14:15] Muốn chạy thì chạy, muốn nhảy thì nhảy.

[00:14:17] Hãy nghĩ đến dáng vẻ chạy vào vòng tay người mình yêu,

[00:14:21] như thế tốt biết bao.

[00:14:23] Chẳng thà cứ như bây giờ,

[00:14:24] đi đâu cũng có người chăm sóc không phải tốt hơn sao?

[00:14:27] Sao cô lại có suy nghĩ như vậy?

[00:14:30] Cô bị sao vậy?

[00:14:31] Hoàn toàn không giống cô lúc mới vào đây.

[00:14:34] Lúc đó cô,

[00:14:35] một lòng một dạ muốn đứng dậy.

[00:14:36] Tôi nói này, thời gian gần đây

[00:14:38] rốt cuộc cô bị làm sao vậy?

[00:14:40] Chắc là mệt rồi.

[00:14:41] Mệt rồi

[00:14:43] Được, nếu cô đã mệt rồi,

[00:14:45] tôi cũng không muốn lãng phí thời gian với cô ở đây.

[00:14:47] Hôm nay đến đây thôi.

[00:14:52] Cảm ơn cô.

[00:15:34] Gia Kỳ, tại sao lại như vậy?

[00:15:37] Đồ ngốc, sao lại buồn thay cho chị?

[00:15:40] Chị ngoài việc không đi được,

[00:15:41] mọi thứ đều rất tốt. Thật đấy.

[00:15:44] Chị nghĩ em sẽ tin sao?

[00:15:45] Thấy chị thế này,

[00:15:46] bảo em làm sao tin được.

[00:15:47] Em phải tin.

[00:16:00]

[00:16:02] Gia Kỳ, chị đừng tiêu cực như vậy chứ.

[00:16:06] Đây là sự thật mà.

[00:16:22] Làm sao em biết chị ở đây?

[00:16:24] Trên đường em gặp cô Lương.

[00:16:29] Đến Hải Nam khi nào vậy?

[00:16:32] Em mới đến tối qua.

[00:16:35] Lần đầu đến Hải Nam,

[00:16:36] sao không kêu Niệm Trung

[00:16:37] dẫn em đi dạo khắp nơi?

[00:16:38] Chạy đến đây làm gì?

[00:16:40] Anh ấy bận công việc.

[00:16:42] Em vội đến thăm chị.

[00:16:46] Cảm ơn em.

[00:16:47] Cảm ơn gì chứ.

[00:16:49] Nếu chị khách sáo như vậy,

[00:16:50] em sẽ giận thật đấy.

[00:16:53] Được, chị không khách sáo.

[00:16:56] Nếu cả hai chúng ta đều không cần khách sáo,

[00:16:59] vậy em hứa với chị một chuyện.

[00:17:02] Chuyện gì?

[00:17:05] Chân của chị hỏng rồi.

[00:17:07] Đừng để Niệm Trung biết.

[00:17:10] Hai người không phải đã gặp nhau rồi sao?

[00:17:12] Chị không để anh ấy biết.

[00:17:15] Tại sao không để anh ấy biết?

[00:17:16] Bội Dư, em phải hứa với chị.

[00:17:20] Chị chỉ muốn giữ lại cho mình

[00:17:22] một chút tôn nghiêm này thôi.

[00:17:47] Đi đâu về vậy?

[00:17:50] Em về rồi.

[00:17:52] Anh còn tưởng em đi lạc rồi chứ.

[00:17:53]

[00:17:56] Ăn gì chưa?

[00:17:58] Vậy chắc đói lắm rồi.

[00:18:00] Gọi điện cho em cũng không được.

[00:18:01] Lo chết đi được.

[00:18:03] Xin lỗi mà.

[00:18:03] Không sao đâu.

[00:18:06] Vậy chúng ta ra ngoài ăn nhé.

[00:18:07] Không cần đâu, anh nấu xong rồi.

[00:18:16] Trứng xào cà chua, đẹp không?

[00:18:18] Nhưng đây chưa là gì cả.

[00:18:20] Còn có một món nữa là canh ngô.

[00:18:24] Thế nào? Trông không tệ chứ?

[00:18:25] Nhưng mà,

[00:18:26] những món này đều không phải là lợi hại nhất.

[00:18:27] Món lợi hại nhất là món này.

[00:18:31] Sườn xào chua ngọt.

[00:18:32] Tất cả đều do anh làm à?

[00:18:33] Là anh làm, không tệ chứ?

[00:18:37] Em... Em muốn nói với anh một chuyện.

[00:18:41] Được, em nói đi.

[00:18:43] Khi em nhìn thấy những món ăn này,

[00:18:47] em đột nhiên cảm thấy,

[00:18:48] đây là khoảnh khắc hạnh phúc nhất

[00:18:49] trong cuộc đời em cho đến bây giờ.

[00:18:52] Dẻo miệng ghê.

[00:18:54] Được, vậy em đợi một chút.

[00:18:56] Ăn hết những "hạnh phúc" đã nguội này đi.

[00:18:57] Được không?

[00:18:59] Để anh hâm nóng lại đồ ăn,

[00:19:00] em đi tắm rửa sạch sẽ đi.

[00:19:02] Nhanh lên.

[00:19:09] Được rồi.

[00:19:10] Mọi người còn có gì muốn nói không?

[00:19:14] Phó tổng,

[00:19:15] Cô còn có gì

[00:19:16] muốn nói với mọi người không?

[00:19:18] Ngoài lời động viên,

[00:19:20] tạm thời không có gì khác.

[00:19:22] Vậy được.

[00:19:22] Cuộc họp hôm nay đến đây thôi.

[00:19:25] Tổng giám đốc.

[00:19:26] Tôi có chuyện muốn bàn với anh.

[00:19:27] Nếu anh đã nhắc đến,

[00:19:28] vậy tôi cũng tiện thể cùng thảo luận luôn.

[00:19:30] Được thôi, chuyện gì vậy?

[00:19:31]

[00:19:34] Tôi thấy kế hoạch rất xuất sắc,

[00:19:36] nhưng nghe nói đã bị Tổng giám đốc bác bỏ.

[00:19:38] Đúng vậy.

[00:19:39] Kế hoạch này chi phí đầu tư rất lớn,

[00:19:42] không phải là việc chúng ta hiện tại

[00:19:43] nên làm.

[00:19:44] Việc chúng ta cần làm nhất bây giờ,

[00:19:46] là một bản kế hoạch có thể

[00:19:47] giúp công ty kiếm tiền.

[00:19:49] Tổng giám đốc,

[00:19:50] muốn có lợi nhuận thì phải bỏ ra chi phí.

[00:19:52] Kế hoạch này sẽ mang lại hiệu quả du lịch,

[00:19:55] ít nhất có thể giúp khách sạn

[00:19:56] kiếm được hàng chục triệu doanh thu.

[00:19:58] Chẳng lẽ đây không phải là kế hoạch kiếm tiền sao?

[00:20:01] Có phán đoán kỳ lạ như vậy,

[00:20:03] tôi không biết

[00:20:04] là do Tổng giám đốc tính toán không tốt,

[00:20:05] hay là anh không hiểu kế hoạch?

[00:20:09] Đây... đây chỉ là ví dụ tốt nhất thôi.

[00:20:11] Ai mà biết được đến lúc đó...

[00:20:16] Xin lỗi, tôi đến muộn.

[00:20:18] Sao anh đến muộn vậy?

[00:20:19] Họp xong hết cả rồi.

[00:20:21] Xin lỗi, Tổng giám đốc.

[00:20:22] Vừa rồi sửa chữa đường ống nước nóng

[00:20:23] xảy ra một chút sự cố nên...

[00:20:25] Vậy ý của anh là,

[00:20:26] tất cả chúng ta phải đợi trưởng phòng Nhiếp Khải

[00:20:28] sửa xong đường ống nước,

[00:20:30] rồi mới bắt đầu họp, phải không?

[00:20:32] Xin lỗi.

[00:20:34] Đừng nói nữa.

[00:20:35] Tan họp.

[00:20:37] Tổng giám đốc.

[00:20:38] Vậy vừa rồi chúng ta

[00:20:39] thảo luận kết luận là...

[00:20:42] Nếu cô rất chắc chắn,

[00:20:44] vậy thì cô cứ làm đi.

[00:20:47] Được. Chiều nay ba giờ,

[00:20:48] tôi sẽ chủ trì

[00:20:49]

[00:20:51] Trưởng phòng Nhiếp,

[00:20:52] lát nữa đến văn phòng tôi một lát.

[00:20:54] Vâng, Phó tổng.

[00:21:10] Vào đi.

[00:21:14] Phó tổng tìm tôi ạ?

[00:21:16] Nhưng không phải việc công.

[00:21:20] Anh là bạn trai của Mạc Gia Kỳ?

[00:21:25] Tôi là bạn thân của Gia Kỳ.

[00:21:26] Thật ra cũng không có chuyện gì.

[00:21:29] Chỉ là tôi vừa đến nơi này,

[00:21:30] lạ nước lạ cái.

[00:21:32] Tôi muốn kết giao thêm bạn bè.

[00:21:34] Sau này nếu anh có chuyện gì,

[00:21:36] bất kể là việc công hay việc tư,

[00:21:37] đều có thể đến tìm tôi.

[00:21:39] Cảm ơn Phó tổng.

[00:21:41] Tôi không cần lời cảm ơn.

[00:21:42] Tôi muốn là bạn bè.

[00:21:46] Không có việc gì rồi, anh đi làm đi.

[00:21:47] Vâng.

[00:22:01] A lô, Niệm Trung?

[00:22:04] Cùng ăn trưa nhé?

[00:22:06] Bận á

[00:22:07] Bận cũng phải ăn trưa chứ.

[00:22:13] Được rồi.

[00:22:18] Cuộc họp hôm nay đến đây thôi.

[00:22:19] Tiểu Trương còn vấn đề gì không?

[00:22:20] Không.

[00:22:21] Mao Mao thì sao? Không.

[00:22:22] Em không.

[00:22:23] Ok, tan họp.

[00:22:26] Có việc thì gọi điện.

[00:22:28] Đi thôi, đi ăn cơm.

[00:22:29] Tạm biệt.

[00:22:30] Đi thôi.

[00:22:37] Sao em lại đến đây?

[00:22:38] Người ta đến ăn trưa với anh mà.

[00:22:40] Anh đã nói là anh không ăn nổi mà.

[00:22:42] Đợi anh ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn,

[00:22:43] bảo đảm anh sẽ đói ngay.

[00:22:45] Sao không ăn?

[00:22:48] Em biết anh bận,

[00:22:49] nên hôm nay em đã liên lạc với công ty vest,

[00:22:50] rồi chiều nay

[00:22:52] họ sẽ mang vest đến cho anh thử.

[00:22:56] Sao vậy? Anh đang giận à?

[00:22:58] Anh không thích công tư không phân minh.

[00:22:59] Vì vậy anh không thích lúc làm việc

[00:23:00] lại bàn chuyện riêng.

[00:23:01] Anh càng không thích

[00:23:02] thái độ của em hôm nay đối với Đường Thế Kiệt.

[00:23:05] Em chỉ là tức giận thay cho anh thôi mà.

[00:23:07] Đó chính là vấn đề.

[00:23:09] Em chỉ là vì muốn trút giận giúp anh.

[00:23:10] Nhưng cái anh muốn là

[00:23:11] cảm giác thành tựu thực sự trong công việc.

[00:23:12] Người làm việc ở đây là Châu Niệm Trung.

[00:23:14] Anh không hy vọng

[00:23:15] tất cả thành tích công việc của anh

[00:23:16] đều là vì anh là

[00:23:17] vị hôn phu của Lăng Bội Dư.

[00:23:18] Em hiểu không?

[00:23:21] Vậy nên,

[00:23:22] sau này dù Thế Kiệt

[00:23:23] dùng thái độ gì đối với anh,

[00:23:24] anh đều hy vọng em thể hiện một

[00:23:25] thái độ chuyên nghiệp mà một phó tổng nên có.

[00:23:27] Đó là điều anh hy vọng được thấy.

[00:23:31] Anh thật sự hy vọng là điều này sao?

[00:23:34] Hay là anh căn bản hy vọng

[00:23:35] anh có thể không phải là vị hôn phu của em?

[00:23:37] Thấy chưa, em lại thế rồi.

[00:23:38] Em lại công tư không phân minh rồi.

[00:23:39] Bây giờ anh đang nói với em là chuyện công.

[00:23:41] Sao em cứ phải nghĩ theo hướng xấu vậy?

[00:23:43] Bởi vì em tự ti.

[00:23:44] Bởi vì em không có cảm giác an toàn.

[00:23:46] Bởi vì người em yêu là anh,

[00:23:47] nhưng người anh yêu lại là Mạc Gia Kỳ!

[00:24:03] Đừng như vậy, Bội Dư.

[00:24:04] Nếu em cứ mãi có suy nghĩ như vậy,

[00:24:07] anh sẽ không thấy được tương lai của chúng ta.

[00:24:08] Sự tự ti, không có cảm giác an toàn của em,

[00:24:13] tất cả đều là vì anh làm chưa đủ tốt.

[00:24:15] Nhưng anh đã đang cố gắng rồi.

[00:24:17] Anh đang cố gắng

[00:24:18] làm sao để trở thành một người bạn tốt của Gia Kỳ,

[00:24:21] làm sao để làm vị hôn phu của em.

[00:24:23] Anh đã đang cố gắng rồi,

[00:24:24] xin em hãy tin anh, được không?

[00:24:28] Xin lỗi.

[00:24:30] Em cũng không thích bản thân mình như vậy.

[00:24:33] Người xin lỗi là anh.

[00:24:34] Hôm nay anh quá nóng nảy.

[00:24:36] Không sao chứ?

[00:24:39] Hôm nay ăn gì đây?

[00:24:43] Mì Ý.

[00:24:44] Wow, em giỏi thật.

[00:24:45] Mua đồ ngon thế.

[00:24:46] Ngon chứ?

[00:24:49] Đừng giận nữa nhé.

[00:24:50] Anh cũng ăn, được không?

[00:24:55] Vẫn ngon. Ăn một miếng xem.

[00:25:00] Ngon thật.

[00:25:05] Ngon thật.

[00:25:14] "Cua đồng" nói,

[00:25:15] chỉ thấy cô phó tổng Lăng

[00:25:16] xinh đẹp của chúng ta vừa dứt lời,

[00:25:17] mặt của tổng giám đốc!

[00:25:19] Lúc xanh lúc trắng,

[00:25:20] dáng vẻ khó coi đến cực điểm.

[00:25:22] Cậu ta đã phải cố gắng lắm

[00:25:23] mới nuốt được nụ cười vào bụng.

[00:25:26] Ông tổng giám đốc đáng ghét đó,

[00:25:28] lẽ ra đã sớm có người

[00:25:28] cho ông ta biết tay rồi.

[00:25:30] Nhưng nói đi cũng phải nói lại,

[00:25:31] nếu không phải Trưởng phòng Châu

[00:25:32] có một người vợ giàu có quyền thế

[00:25:33] đang chống lưng cho anh ta,

[00:25:34] thì chẳng phải cũng giống chúng ta, bị chèn ép sao?

[00:25:37] Niệm Trung không phải là người cần dựa dẫm vào người khác đâu.

[00:25:40] Chị quen trưởng phòng Châu của bọn em à?

[00:25:43] Nếu không thì

[00:25:44] sao chị biết tên anh ấy?

[00:25:46] Khánh Châu, sao cháu nói nhiều vậy?

[00:25:48] Mau ăn hết cam rồi đi nấu cơm đi.

[00:26:09] Khánh Châu, giúp chị một việc được không?

[00:26:11] Được ạ.

[00:26:14] Thật ra người chị quen thân hơn

[00:26:15] là Phó tổng Lăng Bội Dư.

[00:26:18] Thật ạ?

[00:26:20] Lúc ở Anh,

[00:26:22] nếu không phải cô ấy tốt bụng giúp chị,

[00:26:24] chị đã suýt bị kẻ xấu lừa rồi.

[00:26:27] Thì ra cô ấy thật sự tốt như vậy.

[00:26:30] Sau đó bọn chị trở thành bạn tốt.

[00:26:34] Bây giờ cô ấy sắp đính hôn,

[00:26:38] mà chân chị lại không tiện.

[00:26:40] Vậy nên chị muốn nhờ em,

[00:26:42] giúp chị tặng cô ấy một món quà.

[00:26:44] Được ạ, không vấn đề gì.

[00:26:46] Mai đưa cho em nhé.

[00:27:08] Bác Lăng, ba.

[00:27:09] Đi đường vất vả rồi.

[00:27:10] Hay là chúng ta vào phòng nghỉ ngơi một chút trước.

[00:27:13] Được, đi thôi.

[00:27:19] Đơn giản, phóng khoáng.

[00:27:23] Đương nhiên phải đơn giản rồi.

[00:27:24] Nếu không Niệm Trung

[00:27:25] lại nói con lãng phí.

[00:27:27] Đúng rồi, Bội Dư,

[00:27:28] sao Niệm Trung vẫn chưa đến?

[00:27:29] Anh ấy nói sẽ đến muộn một chút,

[00:27:31] chắc là còn bận việc.

[00:27:33] Anh ấy không giống một số người,

[00:27:34] suốt ngày chỉ đi lang thang.

[00:27:36] Có chí tiến thủ.

[00:27:38] Cảm ơn bác Lăng đã khen.

[00:27:40] Xin lỗi, con đến muộn.

[00:27:42] Xin lỗi.

[00:27:43] Không sao.

[00:27:44] Dù sao chúng tôi cũng biết cậu

[00:27:45] không thích làm chuyện riêng trong giờ làm việc.

[00:27:48] Ba!

[00:27:50] Đến lúc đó anh ấy lại nói con thích mách lẻo.

[00:27:53] Xem ra tôi lại nhiều lời rồi.

[00:27:55] Về nhà sẽ tính sổ với nó à

[00:27:56] Không sao đâu.

[00:27:57] Thật sự không nghiêm trọng như Bội Dư

[00:27:59] nói đâu. Không có.

[00:28:00] Rõ ràng là có.

[00:28:02] Bội Dư à.

[00:28:03] Cháu trai của chú đây,

[00:28:04] vừa nghiêm khắc lại không lãng mạn,

[00:28:05] để cháu phải chịu ấm ức rồi.

[00:28:07] Chú ở đây,

[00:28:08] chú thay mặt nó xin lỗi cháu nhé.

[00:28:09] Bác Đường,

[00:28:10] cháu chỉ đùa thôi ạ.

[00:28:13] Ông xem.

[00:28:14] Hai đứa trẻ nó đùa giỡn,

[00:28:15] làm hai người già chúng ta

[00:28:16] cuống cả lên.

[00:28:18] Tôi đây còn vội vàng nịnh bợ Niệm Trung,

[00:28:20] chỉ sợ ngày mai đám cưới này bị bể.

[00:28:23] Tôi cũng thế thôi.

[00:28:24] Vội vàng nói tốt cho Bội Dư.

[00:28:26] Thôi được rồi.

[00:28:27] Hai người mới là giỏi lừa người đấy.

[00:28:29] Tung hứng nhịp nhàng cứ như thật.

[00:28:31]

[00:28:33] Còn nói tôi,

[00:28:34]

[00:28:39] Con thấy cô Bích Vân cũng mệt rồi.

[00:28:41] Hay là con đưa mọi người về nghỉ ngơi trước.

[00:28:43] Vậy được, chúng ta về nghỉ ngơi trước.

[00:28:46] Vậy cũng được.

[00:28:47] Mọi người đi nghỉ trước đi.

[00:28:48] Em muốn đến mộ chị gái em xem một chút.

[00:28:52] Được. Niệm Trung à,

[00:28:53] con đi cùng dì một chuyến.

[00:28:56] Đúng vậy.

[00:28:57] Anh cũng nên đi nói với mẹ một tiếng

[00:28:58] chuyện chúng ta đính hôn.

[00:29:13] Chị à.

[00:29:16] Niệm Trung ngày mai sẽ đính hôn.

[00:29:20] Chị nhất định rất vui phải không?

[00:29:27] Cảm ơn chị.

[00:29:31] Đã thay em hoàn thành trách nhiệm

[00:29:32] của một người mẹ.

[00:29:36] Mặc dù bây giờ em vẫn còn nhiều điều

[00:29:37] mà một người mẹ không thể làm được.

[00:29:43] Cứ từ từ thôi vậy

[00:29:45] Cảm ơn chị.

[00:29:48] Đã nuôi nấng Niệm Trung thành một người ưu tú như vậy.

[00:29:53] Thật sự cảm ơn chị.

[00:30:09] Chị à, nó đến rồi.

[00:30:13] Lần sau em lại đến thăm chị nhé.

[00:30:26] Niệm Trung.

[00:30:27] Con chắc có nhiều lời muốn nói với mẹ.

[00:30:30] Dì không làm phiền con.

[00:30:31] Dì ra xe đợi.

[00:31:02] Mẹ, những lời con muốn nói,

[00:31:07] chắc mẹ đều biết cả rồi.

[00:31:44] Niệm Trung à,

[00:31:46] đi cùng dì về nhà cũ xem một chút đi.

[00:32:26] Anh ơi, anh đến rồi.

[00:32:29] Ừ, anh đến rồi.

[00:32:32] Cô ấy là mẹ của anh à?

[00:32:37] Anh ấy nói trước đây cô

[00:32:38] ngủ ở căn phòng phía đông nhà cháu.

[00:32:41] Anh ấy nhớ cô lắm,

[00:32:43] còn chạy lên mái nhà khóc thầm nữa đấy.

[00:32:47] Vậy sao?

[00:32:50] Cháu biết không?

[00:32:52] Khi cô nhớ con, cô đã ở đây,

[00:32:56] đứng cả đêm.

[00:33:00] Sáng hôm sau lại bắt chuyến bay sớm rời đi.

[00:33:04] Vậy tại sao cô không vào trong?

[00:33:09] Cô sợ nhìn thấy con,

[00:33:15] sẽ không thể buông bỏ được nữa.

[00:33:18] Hai mẹ con cô thật kỳ lạ.

[00:33:20] Sao ai cũng thích khóc thế này?

[00:33:23] Nếu là cháu và mẹ cháu,

[00:33:25] cháu sẽ ôm mẹ và nói,

[00:33:27] "Mẹ ơi, mẹ ơi, con yêu mẹ."

[00:33:36] Mẹ của cháu thật hạnh phúc.

[00:33:41] Dì cũng rất hạnh phúc.

[00:33:56] Vậy thôi nhé.

[00:33:56] Vâng.

[00:34:02] Tổng giám đốc.

[00:34:03] Ngày mai tôi thật sự phải xin nghỉ.

[00:34:05] Ngày mai là ngày gì?

[00:34:06] Phó tổng đính hôn.

[00:34:07] Lại có thêm một đoàn du lịch Hồng Kông.

[00:34:08] Tôi ở đây đã bận không xuể rồi,

[00:34:10] cậu đừng gây thêm phiền phức cho tôi nữa.

[00:34:11] Được không?

[00:34:11] Nhưng nhà tôi thật sự có việc.

[00:34:12] Công ty cũng có việc.

[00:34:15] Sao?

[00:34:16] Nếu cậu cảm thấy việc của cậu

[00:34:17] quan trọng hơn việc của công ty,

[00:34:19] vậy thì cậu cứ tự nhiên.

[00:34:24] Nhiếp Khải, đưa đơn xin nghỉ cho tôi.

[00:34:32] Anh xin nghỉ để đi cùng Gia Kỳ phải không?

[00:34:38] Đưa cô ấy ra ngoài dạo chơi,

[00:34:39] dành thời gian cho cô ấy khuây khỏa.

[00:34:42] Cảm ơn Phó tổng.

[00:34:44] Đi làm đi.

[00:34:48] Mời đi thong thả.

[00:34:54] Phó tổng, xin dừng bước.

[00:34:57] Tôi tên là Hà Khánh Châu,

[00:34:58]

[00:34:59] Là bạn của Gia Kỳ.

[00:35:00] Đây là Gia Kỳ

[00:35:01] nhờ tôi tặng quà đính hôn cho hai người.

[00:35:08] Cảm ơn.

[00:35:09] Không có gì.

[00:35:11] Cô là em gái của trưởng phòng Hà?

[00:35:12] Vâng ạ.

[00:35:14] Nghe nói cô và Gia Kỳ cũng rất thân.

[00:35:15] Tôi cũng nghe nói chị và Gia Kỳ rất thân.

[00:35:17] Còn nghe nói chị đã cứu chị ấy nữa.

[00:35:23] Vậy sao?

[00:35:26] Thật hoài niệm những ngày tháng đó.

[00:35:29] Giúp tôi cảm ơn Gia Kỳ nhé.

[00:35:31] Vâng ạ. Vậy tôi có việc bận,

[00:35:32] tôi đi trước đây.

[00:35:43] Bội Dư,

[00:35:45] rất tiếc

[00:35:46]

[00:35:49] Chị đã luôn muốn tặng một món quà

[00:35:51] có thể đại diện cho lời chúc phúc của chị,

[00:35:52] một món quà đính hôn cho em.

[00:35:54] Chị đã suy nghĩ rất lâu,

[00:35:56] sợi dây chuyền này

[00:35:58] có một truyền thuyết đẹp đẽ.

[00:36:01] Bây giờ chị đem truyền thuyết này

[00:36:02] giao phó cho em.

[00:36:04] Còn nhớ chị đã từng nói với em,

[00:36:07] đối với Niệm Trung,

[00:36:09] chị sẽ không chọn lùi bước.

[00:36:12] Bây giờ nghĩ lại những lời lúc đó,

[00:36:15] hình như vẫn chưa nói hết.

[00:36:17] Chị bổ sung câu sau:

[00:36:21] nếu bắt buộc phải lùi bước,

[00:36:23] trừ phi là vì em.

[00:36:26] Sợi dây chuyền này đối với chị có ý nghĩa

[00:36:29] cũng giống như sự lưu luyến của chị đối với Niệm Trung,

[00:36:31] là như nhau.

[00:36:34] Bội Dư, chị thật sự đã buông bỏ rồi.

[00:36:38] Bất kể là đối với Niệm Trung hay viên ngọc bích.

[00:36:41] chị đã buông bỏ tất cả,

[00:36:44] bây giờ nắm trong tay chị

[00:36:47] chỉ còn lại lời chúc phúc sâu sắc.

[00:37:36] Thưa quý vị,

[00:37:37] chúng ta hãy dành một tràng pháo tay nồng nhiệt

[00:37:38]

[00:37:57] Thật ngưỡng mộ cô ấy có người yêu.

[00:37:59] Tôi thì không có.

[00:38:00] Thôi đi, lải nhải.

[00:38:02] Hay là cô làm vợ tôi đi.

[00:38:03] Không thèm.

[00:38:38] Gia Kỳ.

[00:38:41] Anh đưa em đến một nơi, được không?

[00:39:02] Chúng ta đi đâu vậy?

[00:39:03] Dù sao cũng không bán em đi đâu.

[00:39:33] Thưa quý vị khách quý,

[00:39:34] con gái của tôi, Bội Dư,

[00:39:36] trong thời gian du học ở Anh,

[00:39:37] đã quen biết Niệm Trung.

[00:39:39] Về tình cảm của chúng,

[00:39:42] nghe nói là đã cùng nhau nấu hỏng một nồi sủi cảo.

[00:39:47] Nấu hỏng một nồi sủi cảo,

[00:39:48] chỉ có thể là con gái tôi thôi.

[00:39:49] Chỉ có thể là con gái tôi thôi.

[00:39:52] Khi Niệm Trung sửa xong bóng đèn cho con gái tôi,

[00:39:54] khoảnh khắc bóng đèn sáng trở lại,

[00:39:57] cũng đã thắp lên

[00:39:59] ngọn lửa tình yêu của chúng.

[00:40:01] Hai người trẻ tuổi phấn đấu nơi đất khách,

[00:40:03] bằng đôi tay nấu hỏng sủi cảo,

[00:40:06] bằng đôi tay sửa bóng đèn,

[00:40:08] đã tìm thấy sự đồng điệu.

[00:40:09] Vì vậy họ quyết định hôm nay tại đây,

[00:40:10] trao cho nhau lời thề ước yêu thương.

[00:40:30] Nhiếp Khải,

[00:40:31] cảm ơn anh hôm nay đã đưa em ra ngoài.

[00:40:34] Anh làm tâm trạng em tốt hơn nhiều rồi.

[00:40:37]

[00:40:40] chúng ta tuy

[00:40:40] không có khung cảnh hoành tráng như vậy,

[00:40:43] nhưng anh cũng không thể

[00:40:44] để vị hôn thê của anh phải chịu thiệt thòi chứ.

[00:40:46] Có gì mà thiệt thòi đâu.

[00:40:47] Chỉ cần ở bên anh,

[00:40:49] em đã rất hạnh phúc rồi.

[00:40:50] Thật không?

[00:40:52] Là em nói đó nhé.

[00:40:54] Đừng quay nữa.

[00:40:56] Đúng, đừng che nữa.

[00:40:57] Chính là nụ cười này. Đừng quay nữa.

[00:41:00] Đừng che, được không?

[00:41:01] Em xấu thế này, đừng quay nữa.

[00:41:02] Không quay nữa.

[00:41:04] Người khác đang nhìn kìa. Đừng quay nữa.

[00:41:07] Được, em từng rất xấu.

[00:41:09] Anh vẫn còn nhớ trước đây,

[00:41:10] em vì muốn học võ với anh,

[00:41:11] ai ngờ em lại biến mình

[00:41:12] thành một cậu con trai kỳ quặc.

[00:41:15] Ai ngờ lại trở thành

[00:41:17] vị hôn thê của anh bây giờ.

[00:41:19] Ông trời ơi,

[00:41:20] trò đùa này

[00:41:20] chẳng phải là hơi quá rồi sao.

[00:41:22] Sao thế?

[00:41:23] Em nói cho anh biết, muốn trả hàng à?

[00:41:26] Không được đâu.

[00:41:27] Đây là chính miệng em nói đó nhé.

[00:41:29] Anh đã ghi lại rồi.

[00:41:31] Sau này, em không được hối hận đâu đấy.

[00:41:33] Đừng quay nữa.

[00:41:37] Được rồi, không quay nữa.

[00:41:45] Gia Kỳ, anh không đùa đâu.

[00:41:51] Cho dù trong lòng em,

[00:41:52] anh mãi mãi chỉ đứng thứ hai,

[00:41:55] đời này,

[00:41:56] anh cũng không hối hận.

[00:42:13] Lại quay trộm.

[00:42:14] Không có.

[00:42:15] Không có, anh quay phong cảnh.

[00:42:16] Anh đang quay phong cảnh.

[00:42:20] Đừng quay nữa.

[00:42:22] Xin mời hai vị tân nhân trao nhẫn đính hôn.

[00:42:41] Sao vậy?

[00:42:50] Anh quên mang nhẫn rồi.

[00:42:54] Châu Niệm Trung,

[00:42:55] anh rốt cuộc có thành ý không vậy?

[00:42:57] Không có thành ý thì để tôi!

[00:43:08] Mau đeo cho em.

[00:44:18] Xem lại mình đi.

[00:44:21] Thành cái dạng gì rồi.

[00:44:26] Một Lăng Bội Dư,

[00:44:29] có thể khiến con ra nông nỗi này sao?

[00:44:37] Cậu cả Đường

[00:44:40] bộ dạng trong bữa tiệc hôm nay

[00:44:42] chẳng ra làm sao cả.

[00:44:45] Trước mặt bao nhiêu bạn bè thân thích,

[00:44:50] thật sự làm mất hết mặt mũi.

[00:44:53] Con mất mặt thì có là gì.

[00:44:55] Con không quan tâm.

[00:44:58] Ngay cả người con yêu nhất

[00:44:59] cũng bị người khác cướp mất rồi.

[00:45:01] Lẽ nào ba còn muốn con ở trước mặt họ

[00:45:02] giả vờ lịch sự,

[00:45:03] vui vẻ nói chúc mừng với họ,

[00:45:04] chúc họ bạc đầu giai lão sao?

[00:45:08] Ba, con không phải thánh nhân.

[00:45:11] Con không làm được.

[00:45:12] Thậm chí ngày mai con muốn từ chức.

[00:45:24] Chịu một chút thất bại nhỏ này,

[00:45:28] mà con đã muốn rút lui rồi sao?

[00:45:34] Ba đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết

[00:45:36] để bồi dưỡng con,

[00:45:36] đưa con lên chiếc ghế tổng giám đốc,

[00:45:38] mà con lại nói với ba những lời này sao?


 0 Comments sort   Sorteer op


Volgende