A seguir

Viên Ngọc Bích tập 20 - Tôn Lệ, Hoắc Kiến Hoa, Trương Quốc Lập, Trương Thiết Lâm

10 Visualizações· 07/02/25
duongvu88
duongvu88
3 Assinantes
3

⁣⁣Viên Ngọc Bích (tên gốc: 屋顶上的绿宝石 – Viên Ngọc Bích Trên Mái Nhà) là bộ phim truyền hình Đài Loan do Tôn Lệ và Hoắc Kiến Hoa đóng chính. Phim kể về hành trình tìm kiếm tình yêu và sự tha thứ của những con người mang trong mình nhiều tổn thương quá khứ. Với bối cảnh lãng mạn, diễn xuất chân thực và thông điệp chữa lành sâu sắc, bộ phim đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu thích dòng phim châu Á. Đây cũng là một trong những tác phẩm hiếm hoi mà Tôn Lệ tham gia thuộc thể loại thanh xuân lãng mạn, mang đến hình ảnh dịu dàng, đầy cảm xúc – khác biệt rõ nét so với các vai diễn cổ trang quen thuộc của cô.

Mostre mais

[00:02:05] Là ý của em,

[00:02:06] để Gia Kỳ đến khách sạn làm việc sao?

[00:02:08] Cũng không hoàn toàn là ý của em.

[00:02:11] Anh phản đối.

[00:02:13] Anh không thể để Gia Kỳ đến đây.

[00:02:16] Tại sao?

[00:02:17] Vì Niệm Trung sao?

[00:02:23] Anh chỉ cảm thấy Gia Kỳ không cần phải vất vả như vậy.

[00:02:26] Những điều anh nghĩ thay cho cô ấy,

[00:02:28] em đều đã nghĩ qua rồi.

[00:02:31] Em thật lòng muốn tốt cho Gia Kỳ.

[00:02:33] Anh không hiểu.

[00:02:35] Tại sao em rõ ràng biết chuyện trước đây của cô ấy và Niệm Trung...

[00:02:41] Bây giờ cần gì phải làm vậy chứ?

[00:02:46] Anh nghĩ Gia Kỳ không đến quán bar làm việc,

[00:02:49] thì chị ấy sẽ không gặp Niệm Trung sao?

[00:02:55] Em cũng giống như anh,

[00:02:57] trong lòng mang theo trắc trở và bất an.

[00:03:01] Nhưng em không muốn sống những ngày như vậy.

[00:03:07] Thay vì đoán già đoán non,

[00:03:08] họ lén lút sau lưng chúng ta,

[00:03:10] gặp nhau bao nhiêu lần,

[00:03:12] nói những lời gì,

[00:03:13] thà cứ để họ ở trong tầm mắt của chúng ta,

[00:03:17] như vậy sẽ an toàn hơn.

[00:03:20] Đạo lý này,

[00:03:21] anh hiểu mà, phải không?

[00:04:18] Tiểu Trần.

[00:04:20] Có chuyện muốn nhờ cậu.

[00:04:23] Tôi muốn mua xe.

[00:04:30] Gia Kỳ à,

[00:04:31] chị thật sự muốn đến khách sạn của bọn em đàn piano sao?

[00:04:33] Ừm.

[00:04:34] Đàn piano gì chứ.

[00:04:35] Chân của con đã như vậy rồi còn ra ngoài lộ mặt.

[00:04:38] Mẹ.

[00:04:39] Mẹ thấy mất mặt,

[00:04:40] con thì không.

[00:04:42] Cô Lương.

[00:04:43] Đây không phải vấn đề mất mặt hay không.

[00:04:45] Cháu hoàn toàn ủng hộ Gia Kỳ ra ngoài đi lại nhiều hơn.

[00:04:47] Nếu không ở nhà lâu quá,

[00:04:48] sẽ bị mốc meo đó.

[00:04:49] Cháu thì biết cái gì.

[00:04:51] Dù sao thì mẹ phản đối.

[00:04:56] Phiền chết đi được. Mẹ không ăn nữa.

[00:04:59] Này.

[00:05:00] Sao chị đột nhiên lại muốn đi đàn piano thế?

[00:05:04] Chắc không phải là...

[00:05:05] Này, em đừng đoán lung tung.

[00:05:07] Chuyện này có gì lạ đâu.

[00:05:09] Chị cứ không có thu nhập,

[00:05:10] chẳng lẽ em định nuôi chị cả đời à?

[00:05:13] Có Nhiếp Khải ở đó,

[00:05:14] đâu đến lượt em.

[00:05:15] Nhưng sau này chúng ta sẽ làm việc trong cùng một khách sạn rồi.

[00:05:17] Trên dưới khách sạn,

[00:05:18] Nhiếp Khải quen, anh em quen,

[00:05:19] em lại càng quen.

[00:05:21] Em sẽ bảo kê chị.

[00:05:22] Nhưng chị đi làm bằng cách nào?

[00:05:24] Chẳng lẽ là cái tên mặt lạnh Nhiếp Khải đó chở chị đi bằng xe máy à?

[00:05:28] Còn xe gì nữa?

[00:05:29] Đương nhiên là xe máy.

[00:05:30] Như vậy sao được?

[00:05:31] Xe máy không an toàn chút nào.

[00:05:34] Em...

[00:05:35] Em đi tìm cô Lương trước đây.

[00:05:37] Cô Lương, cô Lương!

[00:06:01] Uống chút nước đi.

[00:06:03] Cảm ơn.

[00:06:06] Nhiếp Khải.

[00:06:08] Anh có biết chuyện em đồng ý đến khách sạn đàn piano không?

[00:06:12] Em nghĩ trưởng phòng quản lý rảnh rỗi lắm sao?

[00:06:16] Anh đã điền xong sơ yếu lý lịch cho em rồi.

[00:06:20] Thật sao?

[00:06:21] Anh đồng ý chứ?

[00:06:23] Quyết định của em, anh tôn trọng.

[00:06:25] Chỉ cần thấy em vui là được rồi.

[00:06:27] Nào, cạn ly!

[00:06:49] Anh Nhiếp Khải,

[00:06:50] tâm trạng không tốt sao?

[00:06:52] Chuyện gì khiến anh buồn bã ủ rũ vậy?

[00:06:55] Anh có biết không?

[00:06:56] Thấy anh như vậy,

[00:06:57] em rất đau lòng đó.

[00:07:01] Bạn gái của anh,

[00:07:05] ngày mai sẽ chính thức bắt đầu làm việc ở đây.

[00:07:09] Ồ.

[00:07:11] Ngày mai, có thể giúp anh một việc không?

[00:07:16] Em?

[00:07:25] Trưởng phòng kế hoạch,

[00:07:27] muộn thế này rồi còn chưa về nhà sao?

[00:07:30] Phó tổng còn chưa tan làm,

[00:07:31] anh nào dám về.

[00:07:33] Có nhân viên tận tụy như vậy,

[00:07:34] đáng lẽ em phải vui mới đúng.

[00:07:36] Nhưng em lại bắt đầu lo lắng.

[00:07:39] Lo lắng gì chứ?

[00:07:41] Lo lắng sau này kết hôn với một người cuồng công việc,

[00:07:44] mỗi ngày đều phải một mình về nhà,

[00:07:46] một mình đi ngủ.

[00:07:47] Nửa đêm bị bệnh,

[00:07:48] cũng phải một mình đi khám bác sĩ.

[00:07:50] Không nghiêm trọng đến vậy chứ.

[00:07:51] Em đợi anh một chút, anh sắp xong rồi.

[00:07:53] Được.

[00:07:56] Này, đừng xem nữa.

[00:07:57] Em có chuyện muốn nói.

[00:07:57] Chuyện gì thế?

[00:08:01] Gia Kỳ đã đồng ý với em đến quán bar của khách sạn đàn piano.

[00:08:05] Ngày mai bắt đầu làm.

[00:08:08] Như vậy có được không?

[00:08:12] Không liên quan đến anh mà.

[00:08:13] Gia Kỳ đồng ý là được rồi.

[00:08:16] Niệm Trung, em có thể tin anh không?

[00:08:27] Ngẩn người ra đó làm gì?

[00:08:28] Đương nhiên là em tin anh rồi.

[00:08:30] Nếu không thì sao em lại,

[00:08:32] đi tìm bạn gái cũ của anh đến làm việc chứ.

[00:08:35] Đi nhanh lên, em đói dẹp lép rồi.

[00:08:36] Đi ăn khuya thôi.

[00:08:41] Ăn gì đây?

[00:08:42] Sofitel thì sao?

[00:09:34] Mẹ phản đối thế nào,

[00:09:35] con cũng làm như thế.

[00:09:36] Bây giờ lời của mẹ chẳng ai nghe nữa rồi.

[00:09:41] Con đi đàn piano kiếm được mấy đồng.

[00:09:44] Cho nên mẹ mới phản đối.

[00:09:46] Ở nhà sống những ngày yên ổn không muốn,

[00:09:47] sao phải đi nhìn sắc mặt người khác.

[00:09:56] Xin chào.

[00:09:58] Xin hỏi cô Mạc Gia Kỳ có ở nhà không ạ?

[00:10:01] Có chứ.

[00:10:02] Tôi đến để đón cô ấy đi làm.

[00:10:06] Gia Kỳ à.

[00:10:14] Tự chăm sóc bản thân.

[00:10:15] Nếu cảm thấy tủi thân thì về nhà nhé.

[00:10:33] Cô Lương, con đến đón Gia Kỳ.

[00:10:35] Vừa mới được đón đi rồi.

[00:10:37] Người ta, Niệm Trung, thật chu đáo.

[00:10:39] Biết Gia Kỳ nhà chúng ta chân không tiện,

[00:10:42] biết cử xe đến đón.

[00:10:44] Cậu cũng cố gắng lên một chút đi.

[00:10:47] Cưỡi cái đống sắt vụn này,

[00:10:48] mà đến đón Gia Kỳ nhà chúng tôi à?

[00:10:49] Có thấy mất mặt không hả?

[00:11:22] Xin chào.

[00:11:30] Là em cử xe đến đón chị sao?

[00:11:32] Đúng vậy.

[00:11:33] Ngại quá, để chị đến làm việc sớm như vậy.

[00:11:34] Em nghĩ là, nên để chị làm quen với môi trường trước.

[00:11:37] Đi thôi, em dẫn chị đi xem một vòng.

[00:11:45] Gia Kỳ.

[00:11:48] Gia Kỳ.

[00:11:48] Chị đến rồi à.

[00:11:50] Phó tổng, chuyện này để tôi là được rồi.

[00:11:53] Em quên mất ở đây chị còn có bạn bè.

[00:11:55] Đúng vậy, trên dưới khách sạn tôi đã thu xếp cả rồi.

[00:11:58] Họ đều biết Gia Kỳ là bạn thân nhất của tôi.

[00:12:00] Mọi người đều rất mong đợi đó.

[00:12:02] Xin lỗi Phó tổng.

[00:12:03] Nhà cung cấp đã đến sớm rồi.

[00:12:04] Chúng ta phải xử lý thế nào ạ?

[00:12:06] Vậy sao? Cô cứ đến đó trước, tôi sẽ đến ngay.

[00:12:08] Vâng ạ.

[00:12:10] Tôi có việc đột xuất,

[00:12:11] có thể phiền cô giới thiệu khách sạn của chúng ta cho Gia Kỳ được không?

[00:12:14] Đương nhiên không thành vấn đề.

[00:12:15] Tình hình khách sạn tôi đã rất rành rồi.

[00:12:17] Cho dù đang ngủ,

[00:12:18] cũng có thể đọc vanh vách.

[00:12:20] Cô cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ giới thiệu kỹ càng cho chị ấy.

[00:12:23] Gia Kỳ.

[00:12:24] Xin lỗi nhé, em phải đi họp trước.

[00:12:26] Chúng ta gặp lại sau nhé.

[00:12:27] Không sao đâu, em cứ đi làm việc đi.

[00:12:30] Tạm biệt.

[00:12:32] Đồng nghiệp mới, chuẩn bị xong chưa?

[00:12:36] Vâng, chuẩn bị xong rồi.

[00:12:38] Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta xuất phát thôi.

[00:12:41]

[00:12:43] Mỗi ngày em đều làm việc ở đây.

[00:12:44] Phía trước là đại sảnh.

[00:12:46] Em dẫn chị qua xem.

[00:12:47] Ở đây là nhà hàng của chúng ta.

[00:12:49] Này, chị xem,

[00:12:50] phía trước còn có một hồ bơi nữa.

[00:12:51] Lớn lắm phải không?

[00:12:56] Em dẫn chị đi xem những nơi khác nhé.

[00:12:57] Được thôi.

[00:13:00] Phía trước là bộ phận buồng phòng.

[00:13:05] Em đẩy chị ra phía trước xem.

[00:13:08] Phong cảnh ở đây không tệ phải không?

[00:13:09] Rất đẹp.

[00:13:11] Có mệt không?

[00:13:12] Không.

[00:13:16] Ở đây.

[00:13:17] là phòng quản lý đó.

[00:13:18] Cũng chính là văn phòng của Nhiếp Khải.

[00:13:21] A, hết hồn!

[00:13:23] Sao thế? Nhát gan vậy.

[00:13:25] Nhiếp Khải đó,

[00:13:26] bình thường anh ấy không phát ra tiếng động.

[00:13:27] Em sợ anh ấy đột nhiên xuất hiện sau lưng em.

[00:13:29] Không biết nữa.

[00:13:31] Mà em đùa với chị thôi.

[00:13:33] Phía trước là văn phòng phòng kế hoạch.

[00:13:35] Cũng là nơi làm việc của Trưởng phòng Châu.

[00:13:38] Em dẫn chị qua đó xem.

[00:13:39] Không cần đâu.

[00:13:41] Chị đàn piano ở quán bar, không có quan hệ gì với phòng kế hoạch cả.

[00:13:44] Biết ở đâu là được rồi.

[00:13:47] Ừm, chị nói cũng phải.

[00:13:49] Đã xem hết chưa?

[00:13:50] Xem xong rồi.

[00:13:51] Vậy chúng ta về thôi.

[00:13:52] Được, được, chúng ta về thôi.

[00:13:59] Ở đây cũng rất đẹp.

[00:14:00] Đúng vậy.

[00:14:01] Còn đi đâu nữa?

[00:14:02] Em nói cho chị biết,

[00:14:03] còn một nơi rất rất quan trọng nữa.

[00:14:06] Là nơi em nhất định phải đến để trốn việc mỗi ngày.

[00:14:07] Thật sao?

[00:14:08] Em dẫn chị đi.

[00:14:09] Này, này.

[00:14:10] Khánh Châu, Khánh Châu.

[00:14:11] Đợi anh một chút đi.

[00:14:12] Đi chậm một chút thì sao chứ?

[00:14:14] Gia Kỳ, chào cậu.

[00:14:15] Cua.

[00:14:16] Sau này mỗi ngày đều có thể gặp nhau rồi.

[00:14:17] Đúng vậy.

[00:14:18] Tốt cái gì mà tốt. Anh đang có ý đồ xấu xa gì vậy?

[00:14:20] Này, tôi đang nói chuyện với bạn học cũ của tôi,

[00:14:22] em xen vào làm gì?

[00:14:23] Bạn học cũ thì sao chứ?

[00:14:25] Tôi nói cho anh biết, sau này không được bắt nạt Gia Kỳ.

[00:14:27] Này, đợi đã. Em phải nói cho rõ.

[00:14:28] Bình thường rốt cuộc là ai bắt nạt ai?

[00:14:32] Tổng giám đốc.

[00:14:33] Chào tổng giám đốc.

[00:14:38] Nhiếp Khải đâu?

[00:14:39] Trưởng phòng Nhiếp chiều nay ra ngoài giải quyết công việc rồi ạ.

[00:14:41] Cậu đi theo tôi một chút.

[00:14:46] Bye bye.

[00:14:47] Trời ơi, sợ chết khiếp.

[00:14:49] Sao thế?

[00:14:50] Em rất sợ tổng giám đốc của các em à?

[00:14:52] Không phải là rất sợ,

[00:14:53] mà là vô cùng, vô cùng sợ.

[00:14:54] Nơi duy nhất em không giới thiệu cho chị,

[00:14:56] chính là văn phòng của anh ta.

[00:14:57] Bởi vì em hy vọng chị sẽ không có cơ hội bước vào đó.

[00:15:00] Tại sao?

[00:15:01] Bởi vì thông thường người đến văn phòng của anh ta.

[00:15:02] chỉ có hai khả năng.

[00:15:03] Thứ nhất là chị gây ra lỗi lầm lớn,

[00:15:05] anh ta sẽ mắng cho chị một trận,

[00:15:06] rồi bảo chị cuốn xéo.

[00:15:07] Thứ hai là chị gây chuyện, rồi anh ta lại đang tâm trạng không tốt,

[00:15:10] lại mắng cho chị một trận rồi bảo chị cuốn xéo.

[00:15:14] Nghe có vẻ khá đáng sợ.

[00:15:17] Anh ta rất đáng sợ.

[00:15:18] Tóm lại, trong khách sạn này, đắc tội với ai cũng được,

[00:15:20] nhưng tuyệt đối không được đắc tội với anh ta.

[00:15:22] Chị nghe rõ chưa?

[00:15:24] Ừm.

[00:15:25] Thời gian không còn sớm nữa,

[00:15:26] em đẩy chị đến quán bar nhé.

[00:15:28] Được.

[00:15:28] Đi thôi.

[00:15:33] Cậu nói trưởng phòng Nhiếp đi tìm tổng giám đốc để ứng trước lương à?

[00:15:35] Đúng vậy.

[00:15:35] Lúc tôi bưng trà vào thì nghe thấy.

[00:15:37] Trưởng phòng Nhiếp còn nói anh ấy bằng lòng từ hôm nay mỗi ngày đều tăng ca.

[00:15:41] Không thể nào!

[00:15:42] Bạn gái của anh ta tiêu tiền dữ vậy sao?

[00:15:44] Ai mà biết.

[00:15:45] Nhưng trưởng phòng Nhiếp thật đáng thương.

[00:15:47] Tăng ca cũng không kiếm được bao nhiêu tiền.

[00:16:12] Trưởng phòng Châu.

[00:16:13] Tôi về trước đây.

[00:16:14] Tạm biệt.

[00:16:15] Tạm biệt.

[00:16:23] Gia Kỳ đã đồng ý với em đến quán bar của khách sạn đàn piano.

[00:16:26] Ngày mai bắt đầu làm.

[00:16:29] Niệm Trung.

[00:16:31] Em có thể tin anh không?

[00:16:42] Đây là quán bar.

[00:16:43] Đi thong thả.

[00:16:45] Hi

[00:16:46] Lô Muội.

[00:16:46] Chào, hai người đến rồi.

[00:16:47] Đây là người mới đến quán bar đàn piano, Mạc Gia Kỳ.

[00:16:49] Gia Kỳ.

[00:16:50] Đây là Lô Muội.

[00:16:51] Chào cô, tôi là Mạc Gia Kỳ.

[00:16:53] Chào cô.

[00:16:54] Khánh Châu.

[00:16:55] Đưa chị đến thử đàn piano trước đi.

[00:16:56] Được thôi.

[00:16:57] Vậy chúng ta qua đó trước nhé.

[00:16:58] Được.

[00:17:02] Quả nhiên là xinh đẹp hơn mình.

[00:17:04] Lại dịu dàng hơn mình.

[00:17:05] Còn phóng khoáng hơn mình nữa.

[00:17:07] Chả trách anh Nhiếp Khải lại mê mẩn cô ấy như vậy.

[00:17:10] Mình còn làm mấy chuyện này.

[00:17:11] Mình điên rồi sao?

[00:17:22] Alô?

[00:17:23] Anh Nhiếp Khải?

[00:17:24] Tai mắt báo cáo, tai mắt báo cáo.

[00:17:27] Mạc Gia Kỳ đã đến hiện trường giám sát.

[00:17:29] Nhận được, xin trả lời.

[00:17:31] Anh biết rồi, Lô Muội.

[00:17:33] Giúp anh chăm sóc cô ấy nhiều hơn nhé.

[00:17:34] Được rồi.

[00:17:35] Anh định nói bao nhiêu lần nữa?

[00:17:37] Tối nay anh không chắc có về được không.

[00:17:39] Gia Kỳ đành nhờ cả vào em.

[00:17:41] Được rồi, tạm biệt.

[00:17:49] Nhiếp Khải.

[00:17:51] Này, cậu nói là muốn sửa ghế trước của chiếc xe này cho rộng ra,

[00:17:54] đúng không?

[00:17:54] Đúng vậy.

[00:17:55] Tự dưng cậu sửa nó làm gì?

[00:17:58] Để đưa đón người phụ nữ quan trọng nhất đời tôi đi làm chứ sao.

[00:18:02] Thôi đi.

[00:18:03] Tôi nổi hết da gà rồi đây này.

[00:18:05] Cậu muốn đặt chiếc xe này,

[00:18:06] giá không hề rẻ đâu.

[00:18:08] Tôi biết.

[00:18:08] Đó là vấn đề của tôi.

[00:18:10] Khi nào có thể lấy xe?

[00:18:11] Thôi được rồi.

[00:18:11] Tôi xem giúp cậu.

[00:19:07] Niệm Trung.

[00:19:08] Nhà cung cấp rượu nói,

[00:19:08] hôm nay quán bar chỉ giao nửa thùng rượu thôi.

[00:19:10] Nửa thùng?

[00:19:11] Có ít quá không?

[00:19:12] Tôi cũng thấy vậy.

[00:19:13] Nhưng anh ta nói,

[00:19:14] giá cả chưa thỏa thuận xong với Nhiếp Khải,

[00:19:15] anh ta không chịu giao số lượng lớn.

[00:19:16] Tôi cũng không tìm được Nhiếp Khải.

[00:19:18] Nhà cung cấp rượu đâu?

[00:19:19] Ở quán bar.

[00:19:28] Em cuối cùng cũng đến kịp.

[00:19:29]

[00:19:33] Hôm nay đông người quá.

[00:19:35] Mặc kệ đông hay ít người,

[00:19:36] cứ phát huy thực lực của chị là được rồi.

[00:19:37] Cố lên nhé.

[00:19:43] Gia Kỳ.

[00:19:44] Này.

[00:19:45] Cậu đi đâu thế?

[00:19:46] Nghe xong rồi hẵng đi.

[00:19:47] Đừng như vậy, đừng như vậy.

[00:19:47] Nghe xong rồi đi mà.

[00:23:18] Tiếc là cô không thấy được.

[00:23:20] Gia Kỳ hôm nay thật sự quá tuyệt vời.

[00:23:22] Chị ấy vừa đàn lên,

[00:23:23] tất cả mọi người đều quên cả thở.

[00:23:25] Tất cả đều đắm chìm trong âm nhạc của chị ấy.

[00:23:27] Tiếng đàn của chị ấy,

[00:23:29] tràn đầy tình cảm,

[00:23:30] tràn đầy tình yêu.

[00:23:32] Làm cho ngực em cứ nóng ran,

[00:23:33] gần như sắp phun cả máu ra rồi.

[00:23:35] Em cũng khoa trương quá rồi đó.

[00:23:37] Ngực phun máu?

[00:23:38] Đây là bệnh gì vậy?

[00:23:40] Bệnh thần kinh chứ bệnh gì.

[00:23:42] Không ngờ con gái tôi ra ngoài lộ mặt đàn cho người ta nghe,

[00:23:44] mẹ sắp khóc đến nơi rồi.

[00:23:46] May mà mặt con đủ dày nên mới cười được đó.

[00:23:50] Này.

[00:23:51] Em đi nghe điện thoại.

[00:23:54] Alo

[00:23:54] Dinh thự họ Hà.

[00:23:55] Cũng là dinh thự họ Mạc.

[00:23:56] Tìm ai vậy ạ?

[00:23:58] Alo

[00:23:59] Thời khắc quan trọng như vậy,

[00:24:00] anh chạy đi đâu thế hả?

[00:24:02] Được rồi~

[00:24:02] Tránh ra một bên.

[00:24:04] Tôi muốn nói chuyện với Gia Kỳ.

[00:24:06] Tìm chị đó.

[00:24:08] Tìm chị?

[00:24:09] Ai vậy?

[00:24:10] Kẻ thù không đội trời chung của em chứ còn ai nữa.

[00:24:22] Alô?

[00:24:23] Anh đang ở đâu vậy?

[00:24:24] Kẻ khổ mệnh đang chạy ngoài đường cả ngày,

[00:24:26] buổi tối anh còn phải bận nữa.

[00:24:28] Đừng vất vả quá nhé.

[00:24:30] Vậy thì,

[00:24:31] hôm nay ổn hơn không?

[00:24:32] Ừm, cũng không tệ.

[00:24:35] Xin lỗi em.

[00:24:37] Anh cả ngày ở ngoài họp,

[00:24:39] tối lại còn bận,

[00:24:40] nên không về kịp xem em đàn được.

[00:24:44] Không sao, công việc quan trọng mà.

[00:24:48] Ngày mai anh đến đón em đi làm nhé, được không?

[00:24:49] Không cần đâu.

[00:24:50] Ngày mai sẽ có xe đến đón em.

[00:24:52] Này.

[00:24:55] Nhiếp Khải.

[00:24:56] Thực ra người cử xe đến đón em là...

[00:24:58] Anh biết.

[00:25:02] Vậy...

[00:25:03] anh đừng về nhà muộn quá nhé.

[00:25:04] Lái xe cẩn thận.

[00:25:07] Ừm, được.

[00:25:08] Tạm biệt.

[00:25:10] Ừm.

[00:25:11] Ngày mai gặp ở khách sạn.

[00:25:12] Tạm biệt.

[00:25:38] Tăng ca à?

[00:25:39] Ừm.

[00:25:45] Có chuyện gì sao?

[00:25:46] Dạo này khỏe không?

[00:25:48] Rất khỏe.

[00:25:49] Sao thế?

[00:25:55] Có cần giúp gì thì cứ nói.

[00:25:59] Ý tôi là về mặt công việc hoặc...

[00:26:01] về mặt kinh tế, tôi đều có thể...

[00:26:04] Tôi không hiểu.

[00:26:05] Cậu có ý gì?

[00:26:08] Tôi nghe nói cậu đã tìm Đường Thế Kiệt để ứng trước lương.

[00:26:11] Cho nên,

[00:26:13] nếu cậu thiếu tiền,

[00:26:15] tôi có thể...

[00:26:16] Không cần.

[00:26:18] Xin cậu đừng xía vào chuyện của tôi, được không?

[00:26:22] Tôi chỉ muốn giúp cậu.

[00:26:23] Tôi không cần sự giúp đỡ của bất kỳ ai.

[00:26:25] Tôi dựa vào năng lực của bản thân,

[00:26:27] vào được khách sạn,

[00:26:28] làm trưởng phòng quản lý.

[00:26:29] Năm nay,

[00:26:30] tôi cũng dựa vào năng lực của mình,

[00:26:32] chăm sóc Gia Kỳ.

[00:26:34] Bằng nỗ lực lớn nhất của mình,

[00:26:35] để Gia Kỳ vui vẻ,

[00:26:36] sống cuộc sống tốt nhất.

[00:26:39] Cho nên,

[00:26:40] tôi không cần sự giúp đỡ của cậu.

[00:26:43] Tôi không muốn nhận,

[00:26:44] cũng không nhận nổi.

[00:26:46] Tôi hiểu rồi.

[00:26:48] Vậy không làm phiền cậu làm việc nữa.

[00:27:06] Tôi không cần sự giúp đỡ của bất kỳ ai.

[00:27:08] Tôi dựa vào năng lực của bản thân,

[00:27:09] vào được khách sạn,

[00:27:10] làm trưởng phòng quản lý.

[00:27:12] Năm nay,

[00:27:13] tôi cũng dựa vào năng lực của mình,

[00:27:14] chăm sóc Gia Kỳ.

[00:27:16] Bằng nỗ lực lớn nhất của mình,

[00:27:18] để Gia Kỳ vui vẻ,

[00:27:19] sống cuộc sống tốt nhất.

[00:27:22] Cho nên,

[00:27:23] tôi không cần sự giúp đỡ của cậu.

[00:27:25] Tôi không muốn nhận,

[00:27:26] cũng không nhận nổi.

[00:27:50] Anh về rồi à?

[00:27:52] Về rồi.

[00:27:56] Anh hôm nay sao thế?

[00:27:58] Về muộn thế.

[00:28:00] Ồ.

[00:28:01] Anh với Cua,

[00:28:02] còn có một số nhà cung cấp rượu, thảo luận vài chuyện.

[00:28:05] Ồ.

[00:28:08] Sao lại ăn gừng lát thế?

[00:28:10] Em không biết nữa.

[00:28:11] Em vừa từ quán bar về,

[00:28:13] cảm thấy hơi khó chịu.

[00:28:16] Để anh xem có sốt không.

[00:28:17] Tránh xa em ra, kẻo bị lây.

[00:28:22] Có đi khám bác sĩ không?

[00:28:24] Có chứ.

[00:28:24] Lúc em từ quán bar về có đi khám bác sĩ,

[00:28:27] lấy một ít thuốc.

[00:28:29] Đầu óc cứ choáng váng,

[00:28:30] không biết nhét thuốc đi đâu mất rồi.

[00:28:33] Được.

[00:28:34] Vậy em về phòng nghỉ trước đi.

[00:28:35] Để anh thái.

[00:28:39] Đi đi.

[00:28:54] Nào

[00:29:00] Wow.

[00:29:00] Ngon quá đi.

[00:29:01] Đồ thần kinh.

[00:29:02] Chỉ là trà gừng thôi mà.

[00:29:03] Nói cứ như là chè đậu đỏ vậy.

[00:29:05] Này.

[00:29:06] Uống thêm một chút đi.

[00:29:08] Uống xong ngủ sớm đi.

[00:29:09] Uống xong, toát mồ hôi ra,

[00:29:11] toát mồ hôi là bệnh sẽ khỏi.

[00:29:16] Sao thế?

[00:29:19] Em đang cố gắng tìm kiếm tập tin trong ổ cứng ký ức.

[00:29:22] Tìm kiếm tập tin gì?

[00:29:24] Tìm kiếm xem lần gần đây nhất anh đối tốt với em là khi nào.

[00:29:28] Em nhớ,

[00:29:29] lúc đó,

[00:29:30] chúng ta ở Anh,

[00:29:31] thường xuyên cùng nhau ăn cơm như thế này.

[00:29:34] Nhưng lúc đó,

[00:29:35] thức ăn trên bàn không còn thừa,

[00:29:36] mỗi lần đều để lại đầy bàn tiếng cười.

[00:29:40] Không biết tại sao đến Hải Nam rồi,

[00:29:43] mặc dù chúng ta đã đính hôn,

[00:29:46] nhưng nụ cười của anh ít đi.

[00:29:51] Nhưng chuyện này cũng không có cách nào.

[00:29:53] Ai bảo anh bận như thế.

[00:29:55] Xin lỗi.

[00:29:57] Tại sao lại nói xin lỗi?

[00:29:59] Em là người nhiệt tình giới thiệu anh đến khách sạn làm việc.

[00:30:01] Người làm anh bận rộn như vậy là em.

[00:30:04] Em mới là người phải nói xin lỗi với anh.

[00:30:07] Nhưng...

[00:30:09] có một câu,

[00:30:11] ở trong lòng em, không biết phải hỏi như thế nào.

[00:30:17] Em hỏi đi.

[00:30:20] Hôm đính hôn,

[00:30:23] em đã nói em sẽ đợi anh buông bỏ chuyện quá khứ.

[00:30:27] Nhưng thời gian trôi qua,

[00:30:29] trong lòng bắt đầu hoang mang.

[00:30:32] Anh lại không báo cáo tiến độ cho em,

[00:30:34] ai mà biết anh đã buông bỏ được bao nhiêu.

[00:30:39] Anh không nói gì,

[00:30:42] có phải có nghĩa là,

[00:30:43] chuyện quá khứ vẫn chưa qua?

[00:30:46] Không phải.

[00:30:49] Anh vốn tưởng buông bỏ rất khó.

[00:30:53] Không ngờ,

[00:30:54] thực ra lại rất đơn giản.

[00:30:56] Cho đến hôm nay, có lẽ...

[00:30:57] đã buông bỏ hết rồi.

[00:31:01] Thật sao?

[00:31:02] Thật.

[00:31:03] Tại sao lại là hôm nay?

[00:31:05] Sao thế?

[00:31:06] Muộn quá rồi à?

[00:31:07] Không muộn chút nào.

[00:31:08] Anh xem.

[00:31:09] Trà gừng anh nấu thật sự rất có tác dụng.

[00:31:10] Bệnh của em bây giờ đã đỡ hơn một nửa rồi.

[00:31:13] Uống xong ngủ sớm đi.

[00:31:14] Ngày mai anh tìm bác sĩ lấy thuốc cho em.

[00:31:15] Được không?

[00:31:19] Cảm ơn anh.

[00:31:20] Đây là việc anh nên làm.

[00:31:23] Em không phải đang nói về bát trà gừng này.

[00:31:26] Được rồi, đừng nói nhiều nữa.

[00:31:28] Nào.

[00:31:54] Ba.

[00:31:55] Máy bay mấy giờ ạ?

[00:31:59] Hai người nói chuyện đi.

[00:32:00] Mẹ đi gọi điện cho Niệm Trung.

[00:32:07] Thế nào rồi

[00:32:08] Thật sự không cần,

[00:32:09] ba ở lại với con à?

[00:32:11] Con đã nói là không cần rồi mà.

[00:32:13] Chẳng lẽ ba còn không yên tâm về con sao?

[00:32:15] Không phải là không yên tâm.

[00:32:17] Là sợ con chịu thiệt.

[00:32:19] Hiện tại có lẽ là vậy.

[00:32:22] Nhưng,

[00:32:23] con không còn là Đường Thế Kiệt của năm đó nữa.

[00:32:25] Trên thương trường,

[00:32:26] dù sao con vẫn là một tổng giám đốc.

[00:32:28] Tin con đi, ba.

[00:32:30] Chỉ là vấn đề thời gian.

[00:32:31] Con sẽ khiến cho Châu Niệm Trung không thể đứng vững trên con đường sự nghiệp,

[00:32:34] kéo theo cả tình cảm cũng thất bại thảm hại.

[00:32:37] Đánh bại kẻ thù,

[00:32:40] là cần chiến thuật.

[00:32:42] Nhưng có lúc, điều cần hơn cả là,

[00:32:45] những người đồng đội kề vai sát cánh.

[00:32:48] Ý của ba là,

[00:32:50] để con thu phục lòng người.

[00:32:55] Con phải xem mỗi một nhân viên trong khách sạn,

[00:32:57] như một quân cờ trong tay mình.

[00:33:01] Nhớ kỹ đấy.

[00:33:04] Ván cờ này nếu đi không tốt,

[00:33:06] thua là một quân cờ.

[00:33:08] Ván cờ này nếu đi tốt,

[00:33:10] thì có thể khiến đối thủ của con thua cả bàn cờ.

[00:33:14] Con hiểu không?

[00:33:18] Khởi Sơn

[00:33:20] Khởi Sơn

[00:33:21] Niệm Trung lái xe đưa ông Lăng,

[00:33:22] tiện đường qua đây đón chúng ta.

[00:33:25] Được.

[00:33:27] Vậy chúng ta chuẩn bị đi thôi.

[00:33:28] Đừng phụ lòng tốt của người ta chứ.

[00:33:33] Ba yên tâm.

[00:33:34] Lời ba nói con đều ghi nhớ trong lòng.

[00:33:36] Con biết phải làm thế nào rồi.

[00:33:38] Tốt, tốt.

[00:33:39] Vậy ba có thể yên tâm về Thượng Hải.

[00:33:43] Đợi tin tốt của con.

[00:33:55] Con gái ta tính tình ương bướng lắm.

[00:33:56] Ba sắp về Thượng Hải rồi,

[00:33:57] còn phải đích thân đến đây chào nó.

[00:34:00] Thật là.

[00:34:01] Bội Dư sức khỏe có hơi không tốt ạ.

[00:34:02] Trông tinh thần của nó rất tốt.

[00:34:05] Không phải là đang nhõng nhẽo đấy chứ?

[00:34:10] Đúng rồi.

[00:34:10] Bác Lăng.

[00:34:11] Để cháu đưa bác ra sân bay nhé.

[00:34:12] Cháu đã liên lạc với dì cháu rồi,

[00:34:14] vậy cháu tiện đường đón họ luôn.

[00:34:16] Không cần, không cần.

[00:34:18]

[00:34:20] Hôm nay trông rất vui vẻ.

[00:34:22] Thực ra cũng không có gì.

[00:34:27] Ôi chao.

[00:34:28] Tính cách của đứa trẻ Bội Dư này,

[00:34:30] từ nhỏ đến lớn bác đều biết.

[00:34:31] Chỉ có nó nói, người khác răm rắp nghe theo.

[00:34:34] Bây giờ thấy mỗi lời cháu nói,

[00:34:36] đều có thể kiểm soát được nó.

[00:34:39] Ôi chao.

[00:34:40] Đứa trẻ này, thấy nó yêu cháu sâu đậm như vậy,

[00:34:43] có lúc, người làm ba như bác thấy đứa trẻ này,

[00:34:47] lại thấy đau lòng.

[00:34:49] Vì tình yêu mà hy sinh nhiều như vậy,

[00:34:50] cũng không biết rốt cuộc có hạnh phúc không.

[00:34:55] Ôi chao.

[00:34:58] Niệm Trung.

[00:35:01] Bác giao Bội Dư cho cháu.

[00:35:03] Cháu phải làm cho bác yên tâm đấy nhé.

[00:35:04] À?

[00:35:05] Vâng ạ

[00:35:36] Alô?

[00:35:37] Vẫn còn ở sân bay.

[00:35:38] Hoàn thành nhiệm vụ,

[00:35:39] chuẩn bị về nhà đón em đi làm.

[00:35:42] Này.

[00:35:42] Hôm nay anh đừng đến đón em nữa.

[00:35:43] Em cảm thấy vẫn không khỏe.

[00:35:45] Em muốn đến công ty muộn một chút.

[00:35:47] Trời, vẫn chưa khỏe à?

[00:35:49] Vậy anh đi lấy thuốc cho em trước nhé.

[00:35:51] Không cần.

[00:35:53] Này, ai thèm uống thuốc chứ.

[00:35:55] Em chỉ cần uống trà gừng anh nấu thôi.

[00:35:58] Được rồi.

[00:35:58] Thuốc anh sẽ lấy giúp em.

[00:35:59] Trà gừng anh sẽ nấu giúp em.

[00:36:00] Không thiếu thứ gì cả.

[00:36:01] Biết rồi.

[00:36:02] Anh lái xe cẩn thận nhé.

[00:36:04] Tạm biệt.

[00:36:06] Được, vậy anh đến bệnh viện đây.

[00:36:07] Tạm biệt.

[00:36:26] Chào cô.

[00:36:27] Chào cô Mạc.

[00:36:51] Mạc à

[00:36:52] cháu tiến bộ rồi.

[00:36:54] Bác sĩ Triệu,

[00:36:55] đừng vội khen cháu.

[00:36:55] Cháu còn chưa bắt đầu mà.

[00:36:57] Sao bác biết cháu tiến bộ rồi?

[00:36:59] Cháu chưa bao giờ chủ động như hôm nay.

[00:37:02] Về mặt tâm lý, trước hết hạ quyết tâm đứng lên,

[00:37:04] điều đó quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

[00:37:06] Không thể nào.

[00:37:07] Nghe có vẻ,

[00:37:07] cứ như trước đây cháu không hợp tác vậy.

[00:37:12] Cháu đó,

[00:37:13] giờ mới biết sao?

[00:37:13] Cái cô bé này,

[00:37:15] bác đã chuẩn bị phương án tồi tệ nhất rồi.

[00:37:17] Nếu việc phục hồi của cháu không có tiến triển,

[00:37:20] bác định sẽ áp giải cháu đi gặp thầy của bác.

[00:37:23] A, thầy của bác sĩ?

[00:37:24] Đúng vậy.

[00:37:25] Thầy của bác,

[00:37:26] tuy tính tình có hơi kỳ quặc,

[00:37:28] nhưng nếu ông ấy ra tay,

[00:37:30] nhất định sẽ có cách để cháu đứng lên lại lần nữa.

[00:37:34] Nhưng,

[00:37:35] bây giờ xem ra,

[00:37:36] dường như không cần thiết nữa rồi.

[00:38:04] Này, cậu Châu.

[00:38:06] Đến thăm Gia Kỳ sao?

[00:38:08] Ừm.

[00:38:09] Tình hình gần đây của Gia Kỳ rất tốt đó.

[00:38:12] Vậy sao?

[00:38:13] Cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

[00:38:15] Chắc không phải cậu đã nói gì với cô ấy chứ?

[00:38:18] Tôi thấy tâm thái phục hồi của cô ấy tích cực hơn trước đây rất nhiều.

[00:38:23] Chắc không phải vì tôi đâu.

[00:38:26] Đúng rồi, bác sĩ,

[00:38:27] sau này có lẽ phải phiền bác sĩ chăm sóc cô Mạc nhiều hơn.

[00:38:31] Sau này có lẽ tôi sẽ không đến nữa.

[00:38:32] Tại sao?

[00:38:33] Không có gì.

[00:38:35] Cảm ơn bác sĩ.

[00:38:43] Tổng giám đốc.

[00:38:44] Ngài tìm tôi có việc gì ạ?

[00:38:48] Ngồi đi

[00:38:50] Không sao.

[00:38:50] Tôi đứng là được rồi.

[00:38:53] Tổng giám đốc.

[00:38:54] Có phải tôi đã làm sai chuyện gì không ạ?

[00:38:55] Lần sau tôi nhất định sẽ chú ý, không tái phạm nữa.

[00:38:58] Anh đừng căng thẳng.

[00:38:59] Ngồi xuống nói chuyện.

[00:39:00] Tôi chỉ muốn hỏi anh một vài chuyện thôi.

[00:39:02] Được ạ

[00:39:08] Anh, Nhiếp Khải và Châu Niệm Trung,

[00:39:10] tình cảm rất tốt.

[00:39:11] Vâng ạ, chúng tôi lớn lên cùng nhau mà.

[00:39:15] Bao gồm cả Mạc Gia Kỳ?

[00:39:16] Vâng ạ.

[00:39:18] Trước đây tình cảm của ba người họ,

[00:39:20] có tốt không?

[00:39:21] Đương nhiên là tốt ạ.

[00:39:23] Lúc Gia Kỳ mới chuyển trường đến,

[00:39:24] chúng tôi vẫn còn là học sinh trung học.

[00:39:26] Khoảng thời gian đó,

[00:39:27] Niệm Trung đi học thay lớp âm nhạc cho Nhiếp Khải,

[00:39:29] nên Niệm Trung quen biết Gia Kỳ trước.

[00:39:33] Nhưng sau này,

[00:39:33] Nhiếp Khải cũng thích Gia Kỳ,

[00:39:35] còn nhờ Niệm Trung viết thư tình giúp nữa.

[00:39:39] Sau đó...

[00:39:41] Tổng giám đốc,

[00:39:42] xin lỗi ngài.

[00:39:42] Có phải tôi đã nói nhiều quá không ạ?

[00:39:45] Nhưng tổng giám đốc hỏi tôi những chuyện này,

[00:39:47] là để...

[00:39:50] Không có gì.

[00:39:51] Là cấp trên mà,

[00:39:52] tìm hiểu thêm một chút về tình hình của cấp dưới,

[00:39:54] cũng là bước cần thiết trong quản lý nhân sự.

[00:39:57] Nếu không có chuyện gì nữa,

[00:39:58] anh đi làm việc đi.

[00:39:59] Vâng, cảm ơn tổng giám đốc.

[00:40:16] Trưởng phòng Châu.

[00:40:17] Đây là bản kế hoạch hợp tác nhà cung cấp vừa gửi đến.

[00:40:19] Phiền anh xem qua.

[00:40:25] Uống thuốc cảm xong, trong lòng thấy ấm áp. ^^

[00:40:32] Mọi người đã đến đủ chưa?

[00:40:33] Đến đủ rồi ạ.

[00:40:34] Vậy thì bắt đầu thôi.

[00:40:38]

[00:40:39] cuối cùng đã kết thúc tốt đẹp vào ngày hôm qua.

[00:40:40] Không cần khách sáo.

[00:40:40] Đi thẳng vào vấn đề chính.

[00:40:42] Vậy chúng ta mời trưởng phòng Hà của bộ phận Dịch vụ khách hàng báo cáo các hạng mục kiểm điểm.

[00:40:47] Thôi không cần.

[00:40:48] Báo cáo để sau hãy nói.

[00:40:50] Không cần làm lỡ thời gian của mọi người ở đây.

[00:40:53] Vậy tôi nói vài lời trước.

[00:40:55] Công ty lần đầu tiên tổ chức một sự kiện lớn như thế này,

[00:40:57] đã lên trang nhất của các tờ báo lớn.

[00:41:00] Công lao này tôi nghĩ nên thuộc về tất cả mọi người.

[00:41:02] Mọi người đã vất vả rồi.

[00:41:04] Tháng này, nhân viên của mỗi bộ phận đều sẽ có thưởng.

[00:41:07] Coi như là một chút tấm lòng của tôi dành cho mọi người.

[00:41:10] Đương nhiên là,

[00:41:11] công ty có được thành tích tốt như vậy,

[00:41:13] ngoài sự hợp tác chặt chẽ của mọi người,

[00:41:15] tôi nghĩ,

[00:41:16] công thần lớn nhất phải là người đã đề xuất kế hoạch này, Châu Niệm Trung,

[00:41:20] trưởng phòng Châu.

[00:41:30] Tổng giám đốc sao hôm nay lại đa cảm đặc biệt thế.

[00:41:32] Chẳng có chút nào nghiêm khắc như thường ngày cả.

[00:41:34] Vậy sao?

[00:41:36] Sự nghiêm khắc chỉ xuất hiện sau khi có vấn đề.

[00:41:40] Tôi nghĩ lần này công ty nổi bật như vậy,

[00:41:43] nếu tôi còn trưng ra bộ mặt khó chịu,

[00:41:45] chẳng phải là quá không phân biệt công tư sao?

[00:41:47] Phải không?

[00:41:50] Trưởng phòng Châu.

[00:41:51] Những mâu thuẫn trước đây của chúng ta trong công việc,

[00:41:53] anh sẽ không để bụng chứ?

[00:41:55] Có chứ.

[00:41:57] Đùa thôi.

[00:41:58] Đương nhiên là không rồi.

[00:42:00] Vậy thì tốt rồi.

[00:42:02] Này.

[00:42:02] Thư ký Hứa.

[00:42:03] Cô tiếp tục đi.

[00:43:04] Alô?

[00:43:05] Tiểu Trần.

[00:43:07] Xe xong rồi.

[00:43:09] Ngày kia.

[00:43:10] Được, được.

[00:43:12] Tôi nhất định sẽ đến đúng giờ.

[00:43:14] Được.

[00:43:43] Nói đi.

[00:43:43] Tìm tôi có chuyện gì?

[00:43:46] Anh ngồi trước đi.

[00:43:49] Mời tôi ăn cơm?

[00:43:50] Anh không vô duyên vô cớ mời tôi ăn cơm đâu.

[00:43:52] Có chuyện gì anh nói nhanh đi.

[00:43:55] Có chuyện gì thì ngồi xuống nói.

[00:44:00] Được thôi, vậy tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề.

[00:44:04] Châu Niệm Trung.

[00:44:05] Anh quả nhiên thông minh.

[00:44:06] Chả trách Bội Dư lại thích anh như vậy.

[00:44:09] Anh muốn nói với tôi những điều này à?

[00:44:12] Vậy thì tôi cũng nói thẳng nhé.

[00:44:14] Thực ra,

[00:44:15] anh thích Mạc Gia Kỳ.

[00:44:17] Về cả công lẫn tư,

[00:44:19] tôi đều không cần thiết phải trả lời câu hỏi này của anh.

[00:44:21] Tôi không phải vì anh.

[00:44:22] Là vì chính tôi.

[00:44:25] Thế nên?

[00:44:26] Tôi muốn thực hiện một giao dịch với anh.

[00:44:29] Xin lỗi.

[00:44:29] Tôi không có hứng thú.

[00:44:30] Này.

[00:44:31] Tôi còn chưa nói xong mà.

[00:44:32] Đừng vội đi.

[00:44:33] Sao anh biết là không có hứng thú?

[00:44:36] Nếu anh đồng ý rời xa Bội Dư,

[00:44:38] vậy thì tôi có thể giúp anh giành lại Mạc Gia Kỳ từ tay Nhiếp Khải.

[00:44:42] Hơn nữa,

[00:44:43] tôi còn đảm bảo vị trí trưởng phòng kế hoạch của anh sẽ ngồi vững vàng.

[00:44:47] Thậm chí còn có khả năng thăng chức.

[00:44:49] Thế nào?

[00:44:50] Giao dịch này cũng hời đấy chứ?

[00:44:54] Ra là trong mắt anh,

[00:44:55] yêu một người lại rẻ mạt như vậy.

[00:44:56] Xin lỗi, tôi đi trước.

[00:44:58] Châu Niệm Trung.

[00:44:59] Anh đừng không biết điều.

[00:45:02] Tình yêu không phải là mua bán.

[00:45:04] Giao dịch thấp hèn như vậy,

[00:45:05] chỉ cần là người có một chút lương tâm sẽ không bao giờ cân nhắc.

[00:45:19] Sao chị lại không có tiền thưởng chứ?

[00:45:21] Chị mới đi làm không lâu,

[00:45:23] làm gì có tiền thưởng.

[00:45:25]

[00:45:27] Với lại mỗi ngày chị đều đàn piano ở quán bar.

[00:45:29] Chỉ chuyện này cũng đã phải đòi tiền họ.

[00:45:32] Đó đâu phải công lao của chị.

[00:45:33] Em đừng tự dát vàng lên mặt chị nữa.

[00:45:35] Không được.

[00:45:36] Hiếm khi tổng giám đốc hào phóng như vậy,

[00:45:38]

[00:45:39] Ngày mai em sẽ ồn ào đòi.

[00:45:42] Tổng...

[00:45:43] Tổng giám đốc.


 0 Comentários sort   Ordenar por


A seguir