Up next

Viên Ngọc Bích tập 7 - Tôn Lệ, Hoắc Kiến Hoa, Trương Quốc Lập, Trương Thiết Lâm

15 Views· 06/26/25
duongvu88
duongvu88
3 Subscribers
3

⁣Viên Ngọc Bích (tên gốc: 屋顶上的绿宝石 – Viên Ngọc Bích Trên Mái Nhà) là bộ phim truyền hình Đài Loan do Tôn Lệ và Hoắc Kiến Hoa đóng chính. Phim kể về hành trình tìm kiếm tình yêu và sự tha thứ của những con người mang trong mình nhiều tổn thương quá khứ. Với bối cảnh lãng mạn, diễn xuất chân thực và thông điệp chữa lành sâu sắc, bộ phim đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu thích dòng phim châu Á. Đây cũng là một trong những tác phẩm hiếm hoi mà Tôn Lệ tham gia thuộc thể loại thanh xuân lãng mạn, mang đến hình ảnh dịu dàng, đầy cảm xúc – khác biệt rõ nét so với các vai diễn cổ trang quen thuộc của cô.

Show more

[00:02:04] Những gì ta làm cho các người đã đủ nhiều rồi.

[00:02:07] Ta đã dành những năm tháng đẹp nhất đời mình,

[00:02:10] cho hai mẹ con các người.

[00:02:13] Bây giờ đã đến lúc,

[00:02:15] ta phải tính toán cho bản thân mình.

[00:02:25] Số tiền này, con cứ giữ lấy.

[00:02:42] Năm đó là bà ta không cần con,

[00:02:46] bây giờ đến lượt mẹ không cần con.

[00:02:48] Niệm Trung.

[00:02:49] Mẹ không cần nói gì nữa.

[00:02:51] Mẹ không cần nói gì nữa.

[00:02:54] Con tự biết đường về nhà họ Đường.

[00:03:02] Niệm Trung.

[00:03:30] Chị.

[00:03:31] Chị thật sự không muốn ở lại Thượng Hải chữa bệnh sao?

[00:03:33] Chị ở lại đây chỉ thêm phiền phức cho em.

[00:03:37] Còn Niệm Trung,

[00:03:38] đứa bé này hơi bướng bỉnh,

[00:03:40] em phải để tâm nhiều hơn.

[00:03:44] Phiền phức gì chứ?

[00:03:46] Dù sao thì,

[00:03:48] nó là con trai của em mà.

[00:03:52] Đúng rồi,

[00:03:53] em đưa cây violin này cho Niệm Trung giúp chị.

[00:04:00] Vậy chị đi đây.

[00:04:01] Chị, giữ gìn sức khỏe.

[00:04:25] Chị đi đây.

[00:04:28] Chị, bảo trọng nhé.

[00:04:42] Chị!

[00:05:07] Mẹ con đâu?

[00:05:09] Mẹ con đâu?

[00:05:14] Mẹ!

[00:05:20] Mẹ!

[00:05:21] Niệm Trung,

[00:05:23] mẹ không cần con ở bên cạnh không sao cả,

[00:05:25] nhưng mẹ phải nhớ,

[00:05:26] phải chăm sóc tốt cho sức khỏe của mình.

[00:05:28] Phải uống thuốc đúng giờ, được không ạ?

[00:05:32] Con phải nghe lời mẹ con.

[00:05:34] Con sẽ nghe lời mẹ.

[00:05:36] Sẽ chăm sóc tốt cho bản thân.

[00:05:38] Cảm ơn mẹ đã chăm sóc con mấy năm qua.

[00:05:40] Cảm ơn mẹ. Mẹ.

[00:05:43] Mẹ!

[00:05:46] Nhớ nghe lời mẹ con.

[00:05:57] Niệm Trung.

[00:06:00] Mẹ con dặn ta đưa cái này cho con.

[00:06:24] Niệm Trung, phòng đã chuẩn bị xong cho con rồi.

[00:06:27] Chúng ta về nhà thôi.

[00:06:32] Mẹ,

[00:06:33] ta đợi con trên xe.

[00:06:37] Mẹ.

[00:06:58] Niệm Trung.

[00:06:59] Sau này căn phòng này là của con.

[00:07:02] Con cần gì cứ nói với ta, được không?

[00:07:07] Dượng của con, Đường Khởi Sơn,

[00:07:08] là một nhân vật lớn có tiếng trên thương trường.

[00:07:10] Mấy hôm nay ông ấy đi công tác rồi.

[00:07:11] Đợi ông ấy về,

[00:07:13] ta sẽ nói rõ chuyện của con với ông ấy.

[00:07:21] Con nghỉ ngơi đi. Ta đi đây.

[00:07:29] Hải Nam

[00:08:03] Cậu đang nhớ tớ à?

[00:08:06] Sao cậu biết tớ ở đây?

[00:08:11] Không biết khi nào Niệm Trung mới về.

[00:08:15] Cậu cứ ngồi đây nghĩ ngợi,

[00:08:16] là sẽ có câu trả lời sao?

[00:08:39] Cô Châu, cháu và Gia Kỳ...

[00:08:42] Cô Châu, Niệm Trung đâu ạ?

[00:08:44] Nó ở lại Thượng Hải rồi.

[00:08:45] Vậy khi nào cậu ấy về ạ?

[00:08:49] Nó sẽ không về nữa đâu.

[00:09:02] Ta cũng không biết con thích ăn gì,

[00:09:03] nên bảo người làm nấu tạm một ít.

[00:09:05] Con xem có hợp khẩu vị không.

[00:09:07] Nếu không thích ăn,

[00:09:08] ngày mai ta sẽ bảo họ chuẩn bị món con thích.

[00:09:11] Thế Kiệt, mau lại ăn sáng đi.

[00:09:14] Anh vẫn còn ở đây à?

[00:09:15] Đúng rồi, hai đứa quen nhau chưa?

[00:09:17] Chính là cái người,

[00:09:19] họ hàng trông như nhà quê của bà đó.

[00:09:22] Đây là con của chị gái mẹ,

[00:09:24] đến Thượng Hải học,

[00:09:25] nên sẽ ở nhà chúng ta một thời gian.

[00:09:28] Bà không cần phải nói nhiều với tôi như vậy.

[00:09:30] Tôi không có thời gian quan tâm chuyện của bà.

[00:09:32] Thế Kiệt,

[00:09:34] hôm nay ba con về.

[00:09:35] Buổi tối nhà có khách quan trọng,

[00:09:37] con tốt nhất nên về ăn tối, được không?

[00:09:39] Chuyện này tôi còn quan tâm hơn bà,

[00:09:41] không cần bà bận tâm.

[00:09:42] Được rồi

[00:09:43] Không làm phiền các người thân thiết với nhau nữa.

[00:09:51] Thế Kiệt nó là đứa trẻ như vậy đó.

[00:09:54] Chắc mẹ con cũng nói với con rồi,

[00:09:59] ta gả vào nhà họ Đường là làm vợ kế.

[00:10:01] Cho nên Thế Kiệt không phải con ruột của mẹ.

[00:10:04] Con không muốn biết những chuyện này.

[00:10:06] Vậy được.

[00:10:08] Niệm Trung, chúng ta thảo luận một chút,

[00:10:11] về kế hoạch của con, được không?

[00:10:13] Con có định,

[00:10:15] sắp tới sẽ thi chuyển trường không?

[00:10:19] À đúng rồi, ta nghe mẹ con nói,

[00:10:21] con rất thích âm nhạc.

[00:10:23] Hay là thế này,

[00:10:24] ta nhờ Thế Kiệt tìm giúp,

[00:10:25] xem trường các con có khoa âm nhạc không.

[00:10:28] Hoặc là,

[00:10:29] con cứ đi du học cũng được.

[00:10:32] Ta vẫn còn chút tiền.

[00:10:33] Con không cần đâu.

[00:10:36] Không cần phiền phức.

[00:10:37] Con và Dì không thân.

[00:10:39] Dì không cần phải tốn công như vậy.

[00:10:41] Con không biết dì và mẹ con,

[00:10:42] có thỏa thuận gì.

[00:10:44] Nhưng dựa trên phép lịch sự,

[00:10:45] con vẫn cảm ơn dì đã cho con ăn ở.

[00:10:49] Còn tương lai,

[00:10:50] con có dự định của riêng mình.

[00:10:52] Nếu như năm đó,

[00:10:54] dì đã thấy con là gánh nặng,

[00:10:56] bây giờ con quay lại làm liên lụy dì,

[00:10:58] con vô cùng xin lỗi.

[00:11:02] Chuyện năm đó... con đều biết cả rồi sao?

[00:11:13] Niệm Trung...

[00:11:14] Là mẹ con nói cho con biết à?

[00:11:20] Niệm Trung,

[00:11:22] sau này ở nhà này,

[00:11:24] con đừng nhắc lại chuyện cũ nữa, được không?

[00:11:28] Con không biết Đường Khởi Sơn,

[00:11:30] ông ấy là người không dung thứ cho một chút không hoàn hảo nào.

[00:11:33] Ta gả vào nhà họ Đường làm vợ kế là có nỗi khổ riêng.

[00:11:38] Nếu con đã biết,

[00:11:39] ta là mẹ ruột của con,

[00:11:41] vậy thì...

[00:11:41] Những chuyện này,

[00:11:42] ta không cần giải thích với con nhiều như vậy, được không?

[00:11:46] Dì yên tâm.

[00:11:47] Tuy con chưa từng sống trong gia đình giàu có,

[00:11:50] nhưng con vẫn biết cách nhìn sắc mặt người khác.

[00:11:55] Con chỉ có một người mẹ,

[00:11:56] bà ấy ở đảo Hải Nam.

[00:11:58] Trong lòng con,

[00:12:00] cũng chưa bao giờ xem dì là mẹ của con.

[00:12:03] Con ăn no rồi.

[00:12:27] Dì ơi, chào dì.

[00:12:29] Cho cháu hỏi, cô Châu bán rau ở sạp này,

[00:12:30] không đến ạ?

[00:12:31] Cháu nói Bích Hà à?

[00:12:33] Bà ấy đã trả sạp hàng rồi,

[00:12:35] sẽ không đến nữa đâu.

[00:12:35] Trả rồi ạ? Sao lại trả vậy ạ?

[00:12:37] Cháu là khách quen của Bích Hà à?

[00:12:39] Cô bé, rau của chúng tôi cũng tươi lắm.

[00:12:41] Cháu thử xem.

[00:12:43] Không có gì ạ. Cảm ơn dì.

[00:12:49] Cô Châu, cô uống nước đi ạ.

[00:12:52] Cảm ơn.

[00:12:54] Cô Châu, cô bệnh nặng như vậy,

[00:12:56] tại sao còn để Niệm Trung ở lại Thượng Hải?

[00:13:00] Nhiếp Khải, cảm ơn cháu đã đến thăm cô.

[00:13:05] Cháu là một đứa trẻ tốt.

[00:13:11] Cháu và Niệm Trung lớn lên cùng nhau,

[00:13:16] cô biết cháu rất quan tâm nó.

[00:13:19] Nhưng cháu yên tâm đi.

[00:13:21] Sau này Niệm Trung ở Thượng Hải,

[00:13:23] sẽ sống rất tốt.

[00:13:25] Nhưng cô Châu...

[00:13:32] Cô Châu!

[00:13:34] Cô sao vậy, cô Châu?

[00:13:36] Mau... mau đưa đến bệnh viện đi.

[00:13:38] Để tớ cõng.

[00:13:39] Được.

[00:13:40] Cẩn thận.

[00:13:46] Ở đâu?

[00:13:47] Bên kia, phòng cấp cứu.

[00:13:50] Anh về rồi.

[00:13:50] Về rồi.

[00:14:32] Cậu là ai?

[00:14:35] Nói đi chứ.

[00:14:38] Khởi Sơn, anh về rồi.

[00:14:40] Nó là ai?

[00:14:43] Đây là Niệm Trung.

[00:14:44] Con của chị gái em.

[00:14:46] Niệm Trung.

[00:14:47] Niệm Trung.

[00:14:49] Niệm Trung!

[00:14:52] Tính khí cũng không nhỏ.

[00:15:03] Em nói nó là con của chị gái em?

[00:15:06] Đúng vậy.

[00:15:07] Người chị ở Hải Nam?

[00:15:08] Đúng.

[00:15:10] Không phải em nói người chị ở Hải Nam đó,

[00:15:11] không còn qua lại nữa sao?

[00:15:12] Sao tự nhiên con của chị ấy lại đến nhà chúng ta?

[00:15:15] Khởi Sơn, chuyện này...

[00:15:18] Thật ra em nên bàn với anh trước.

[00:15:21] Chị gái em sức khỏe vốn không tốt,

[00:15:23] hơn nữa chị ấy hy vọng con trai,

[00:15:25] có thể ra ngoài rèn luyện,

[00:15:27] lại hy vọng có thể ở nhà chúng ta,

[00:15:28] một thời gian.

[00:15:30] Đợi nó tìm được trường rồi,

[00:15:31] sẽ đưa nó đến ký túc xá.

[00:15:33] Sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng ta đâu.

[00:15:38] Chẳng phải chỉ là thêm một đôi đũa sao?

[00:15:40] Nhà mình cũng đâu phải nuôi không nổi.

[00:15:43] Khởi Sơn, anh xem, em chỉ có một người chị gái này thôi.

[00:15:49] Từ khi em gả qua đây,

[00:15:50] cũng rất ít liên lạc với bên Hải Nam.

[00:15:53] Lần này thật sự là vì,

[00:15:54] chị gái cầu xin em,

[00:15:55] cho nên...

[00:15:56] Anh không có ý trách em.

[00:15:59] Chỉ là em phải cẩn thận.

[00:16:01] Đừng vì nhận nuôi nó,

[00:16:02] mà sau này những người,

[00:16:03] họ hàng mèo chó gì đó của em,

[00:16:04] cũng chạy đến nhà chúng ta.

[00:16:05] Lúc đó chúng ta không đỡ nổi đâu.

[00:16:07] Anh yên tâm đi, em sẽ không...

[00:16:31] Ba.

[00:16:34] Đại tiểu thư một mình phóng xe,

[00:16:35] không cảm thấy cô đơn sao?

[00:16:37] Con từ nhỏ đã quen một mình đi đi về về rồi mà.

[00:16:39] Ngược lại là ba, ở công ty trăm công nghìn việc,

[00:16:43] lại trốn về nhà lười biếng.

[00:16:45] Công ty mới chuyển từ nước ngoài về,

[00:16:46] không có nhiều việc như vậy.

[00:16:47] Ba cố tình về sớm để ở cùng con gái,

[00:16:49] ai ngờ con gái lại không ở nhà.

[00:16:52] Thật không đúng lúc.

[00:16:53] Buổi tối không phải chúng ta,

[00:16:54] phải đến nhà bác Đường ăn cơm sao?

[00:16:56] Con không có quần áo mặc,

[00:16:57] đành phải đi mua.

[00:16:58] Vậy trong tủ quần áo của con,

[00:17:00] đầy ắp toàn là cái gì?

[00:17:02] Ba, ba không hiểu đâu.

[00:17:04] Trong tủ quần áo của con gái,

[00:17:05] lúc nào cũng thiếu một bộ.

[00:17:06] Phải.

[00:17:08] Yên tâm.

[00:17:08] Đường Thế Kiệt đã nhắc con tám trăm lần rồi.

[00:17:10] Buổi tối,

[00:17:11] con nhất định sẽ ăn mặc thật xinh đẹp xuất hiện.

[00:17:13] Ba và bác Đường của con là bạn thân nhiều năm.

[00:17:15] Thế Kiệt, cũng lớn lên cùng con,

[00:17:17] từ nhỏ đến lớn.

[00:17:18] Tuy không lớn lên cùng một quốc gia,

[00:17:20] nhưng mỗi lần ba về,

[00:17:22] thấy ánh mắt nó nhìn con,

[00:17:23] đều một lần hơn một lần thâm tình,

[00:17:25] một lần hơn một lần nghiêm túc.

[00:17:29] Con gái lớn không giữ được trong nhà.

[00:17:30] Xem ra thời gian cũng sắp đến rồi.

[00:17:32] Ba, kế hoạch du học của con,

[00:17:34] còn chưa hoàn thành,

[00:17:35] ba đã vội gả con đi rồi.

[00:17:37] Không thèm nói chuyện với ba nữa. Con về phòng đây.

[00:18:06] Nhiếp Khải.

[00:18:09] Cô Châu.

[00:18:10] Cô Châu, cô không sao chứ ạ?

[00:18:15] Cô Châu, mẹ cháu mới đi.

[00:18:16] Bà ấy đặc biệt nấu cháo cho cô ăn.

[00:18:19] Cô có muốn ăn một chút không?

[00:18:20] Cảm ơn mẹ con.

[00:18:22] Mẹ con bình thường đã đủ bận rồi,

[00:18:24] làm gì có thời gian lo chuyện của cô.

[00:18:27] Bà ấy không bận đâu ạ.

[00:18:28] Chỉ là hy sinh một chút,

[00:18:29] thời gian xem ca kịch thôi.

[00:18:31] Cô ăn một chút đi,

[00:18:32] giúp bà ấy nếm thử mùi vị,

[00:18:33] cũng chấm điểm cho bà ấy luôn.

[00:18:35] Kẻo bà ấy cứ nghĩ,

[00:18:37] tài nấu nướng của mình là số một.

[00:18:38] Đúng vậy, cô Châu.

[00:18:40] Ăn nhiều một chút cơ thể mới khỏe.

[00:18:45] Kê vào ạ.

[00:18:51] Ngon không ạ?

[00:18:53] Ngon thì ăn thêm đi ạ.

[00:18:56] Không ăn nổi nữa.

[00:18:58] Mới ăn một miếng thôi mà.

[00:18:59] Cô không chịu ăn,

[00:19:02] vậy có nghĩa là lời nói ngon lúc nãy,

[00:19:03] là nói dối rồi.

[00:19:04] Cháu nhất định sẽ về nói với mẹ cháu,

[00:19:06] cháo bà ấy nấu không ngon.

[00:19:08] Được rồi,

[00:19:09] cô Châu nghe lời con,

[00:19:11] ăn thêm một chút.

[00:19:14] Nào, ăn nhiều vào cơ thể mới khỏe.

[00:19:30] Cậu làm gì vậy?

[00:19:32] Đang lo cho cô Châu à?

[00:19:36] Yên tâm đi.

[00:19:38] Cô Châu người tốt trời thương,

[00:19:40] có hai chúng ta giỏi dỗ cô ấy,

[00:19:43] lại có người con trai tốt như Niệm Trung,

[00:19:45] chắc chắn không sao đâu.

[00:19:47] Cô Châu bệnh thành ra thế này, Niệm Trung vẫn không về.

[00:19:50] Hơn nữa cô Châu cũng không hề nhắc đến Niệm Trung.

[00:19:53] Cậu không thấy lạ sao?

[00:19:59] Đại tiểu thư, tâm trạng không tốt à?

[00:20:01] Nghĩ nhiều làm gì.

[00:20:03] Có muốn hẹn hò với soái ca tớ không?

[00:20:05] Đi biển hóng gió nhé?

[00:20:09] Lệnh của sư phụ mà cậu dám không nghe sao?

[00:20:11] Đừng giỡn nữa.

[00:20:15] Đợi đã.

[00:20:19] Nóng quá. Cậu cũng bệnh rồi à?

[00:20:21] Làm gì có.

[00:20:22] Thật mà.

[00:20:24] Không thể nào.

[00:20:25] Tự mình bệnh mà cũng không biết.

[00:20:26] Không thể nào.

[00:20:28] Cô y tá ơi.

[00:20:29] Người này sốt đến 40 độ,

[00:20:31] mà không có cảm giác gì hết.

[00:20:32] Cô có thể khám cho bạn ấy được không?

[00:20:33] Xin lỗi,

[00:20:34] cậu ấy đang đùa với tôi thôi. Không có gì đâu.

[00:20:35] Tôi nói thật đó, cô y tá.

[00:20:37] Tôi đẹp trai như vậy,

[00:20:39] mà cậu ấy lại từ chối đi hẹn hò với tôi.

[00:20:40] Cô nói xem, cậu ấy sốt,

[00:20:41] có phải đầu óc có vấn đề rồi không?

[00:20:43] Cậu đó, đừng có đùa giỡn trong bệnh viện.

[00:20:45] Tôi còn bận lắm.

[00:20:46] Cô y tá, đừng đi mà.

[00:20:49] Cô có muốn đi hẹn hò với tôi không?

[00:20:50] Tôi kể chuyện cười siêu hay đó.

[00:20:51] Cô y tá!

[00:20:52] Người ta có thể làm mẹ cậu được rồi đấy.

[00:20:53] Đi thôi.

[00:20:54] Đi thôi.

[00:20:55] Đi thôi.

[00:20:58] Bà Châu, bây giờ bà cảm thấy thế nào?

[00:21:02] Tôi chỉ cảm thấy đau lòng.

[00:21:04] Lát nữa tôi sẽ mời bác sĩ qua xem cho bà.

[00:21:09] Hôm nay cậu bé đưa bà đến bệnh viện,

[00:21:11] là con trai bà phải không?

[00:21:12] Không phải. Đó là bạn thân của con trai tôi.

[00:21:16] Là thế này,

[00:21:17] trong bệnh viện có một số giấy tờ,

[00:21:20] cần người thân đến ký mới được.

[00:21:24] Nhất là tình trạng của bà,

[00:21:26] có thể...

[00:21:28] Cô y tá,

[00:21:31] cô có thể cho tôi biết,

[00:21:33] thời gian của tôi không còn nhiều nữa phải không?

[00:21:36] Không... không có.

[00:21:37] Bà nghỉ ngơi nhiều vào.

[00:22:18] Thư ký Hứa, vào đây một chút.

[00:22:36] Tổng giám đốc, tìm tôi có việc gì ạ?

[00:22:39] Có việc gì để làm không?

[00:22:41] Việc ạ?

[00:22:42] Đúng thế!

[00:22:43] Tôi đến đây làm việc.

[00:22:45] Cô không giao việc cho tôi,

[00:22:46] thì tôi làm tổng giám đốc cái gì?

[00:22:47] Tổng giám đốc, sao anh lại nói vậy?

[00:22:50] Ý của chủ tịch là,

[00:22:52] thấy anh vừa tốt nghiệp không lâu,

[00:22:54] hy vọng anh có thể từ từ học hỏi,

[00:22:56] cho nên mới...

[00:22:57] Cho nên mới không giao việc cho tôi, phải không?

[00:22:58] Để tôi mỗi ngày ở đây chơi máy tính,

[00:22:59] giết thời gian?

[00:23:02] Nói đi chứ.

[00:23:06] Rốt cuộc có việc gì để làm không?

[00:23:08] Trong văn phòng ồn ào cái gì vậy?

[00:23:11] Ba.

[00:23:12] Chủ tịch.

[00:23:16] Chủ tịch, tổng giám đốc anh ấy vừa mới đề nghị...

[00:23:18] Được rồi, tôi nghe thấy cả rồi.

[00:23:20] Cửa văn phòng mở toang,

[00:23:22] nói chuyện lớn tiếng như vậy,

[00:23:24] ảnh hưởng đến nhân viên thế nào hả?

[00:23:29] Đến văn phòng của tôi một chuyến.

[00:23:35] Nói đi. Đang phàn nàn chuyện gì thế?

[00:23:39] Không phàn nàn gì cả, chỉ là cảm thấy nhàm chán.

[00:23:41] Con chỉ thấy,

[00:23:42] nếu công ty đã sắp xếp cho con,

[00:23:43] vị trí tổng giám đốc,

[00:23:45] tại sao không tìm chút việc cho con làm?

[00:23:51] Vì chuyện này à?

[00:23:52] Muốn làm việc?

[00:23:53] Tốt, quá tốt.

[00:23:57] Đây, những cái này,

[00:24:00] đều là của các công ty khác nhau,

[00:24:02] gửi cho chúng ta kế hoạch hợp tác.

[00:24:06] Nào, ngồi xuống đi.

[00:24:09] Ngồi đi.

[00:24:10] Ba ngồi đi.

[00:24:11] Vị trí của tổng giám đốc,

[00:24:13] con ngồi đi.

[00:24:13] Sau khi xem xong,

[00:24:14] chúng ta quyết định cần hợp tác với ai,

[00:24:16] con quyết định.

[00:24:18] Ngồi xuống xem đi.

[00:24:21] Ngồi đi

[00:24:23] Ba, những cái này,

[00:24:24] ba đều giao cho con xử lý hết sao?

[00:24:26] Đúng vậy.

[00:24:27] Công ty Đường thị của chúng ta,

[00:24:28] muốn mở rộng kinh doanh,

[00:24:30] đang cần gấp tìm đối tác tốt nhất.

[00:24:33] Rất nhiều công ty có ý định,

[00:24:34] đã lần lượt gửi kế hoạch đến.

[00:24:36] Nội bộ công ty đang tiến hành đánh giá cẩn thận.

[00:24:39] Vốn dĩ quyết định cuối cùng nên do ba đưa ra.

[00:24:43] Bây giờ con đã vội vàng muốn tiếp quản như vậy,

[00:24:45] tốt thôi, con xem đi.

[00:24:47] Con hãy đưa ra quyết định này.

[00:24:50] Nhưng...

[00:24:51] nhưng có một điều tổng giám đốc phải rõ.

[00:24:56] Nếu con chọn sai đối tác,

[00:24:59] việc hợp tác của con thất bại,

[00:25:01] công ty này của con,

[00:25:03] có thể sẽ thua lỗ.

[00:25:04] Ba, con nghĩ ba nói đúng.

[00:25:07] Nghiệp vụ quan trọng như vậy,

[00:25:08] vẫn nên do ba đích thân xử lý thì tốt hơn.

[00:25:10] Con cần phải rèn luyện nhiều hơn.

[00:25:18] Thật ra nói thẳng,

[00:25:21] những kế hoạch này,

[00:25:23] hoàn toàn không quan trọng.

[00:25:25] Hoặc có thể nói là căn bản không quan trọng.

[00:25:28] Cái gọi là "thả dây dài, câu cá lớn",

[00:25:31] đạo lý này con nên hiểu chứ?

[00:25:33] Con biết, nhưng...

[00:25:38] Những công ty này,

[00:25:40] đều không phải đối tượng ba muốn hợp tác.

[00:25:47] Con trai, nói cho con biết nhé.

[00:25:52] Mục tiêu cuối cùng của ba con là công ty Lăng thị.

[00:25:57] Ba, ba muốn hợp tác với bác Lăng,

[00:25:59] cứ nói thẳng là được mà, hà cớ gì phải vậy?

[00:26:02] Bác Lăng của con là người thế nào?

[00:26:04] Ông ấy không phải là thương nhân bình thường.

[00:26:06] Sóng to gió lớn gì ông ấy cũng đã trải qua.

[00:26:09] Hai nhà chúng ta là bạn bè nhiều năm,

[00:26:11] muốn hợp tác với ông ấy,

[00:26:13] ba phải làm cho đủ màu mè.

[00:26:16] Ba phải để ông ấy nghĩ rằng,

[00:26:18] ba đã nhường hết lợi ích cho ông ấy.

[00:26:20] Vậy thì sao ông ấy có thể không mắc câu, đúng không?

[00:26:26] Cho nên, con trai,

[00:26:28] đừng nói ba không nghĩ đến con.

[00:26:30] Thật ra con,

[00:26:33] cũng sớm đã là một phần trong kế hoạch của ba rồi.

[00:26:36] Ba, ý của ba là...

[00:26:39] Ba lo liệu người lớn,

[00:26:41] còn con, phụ trách lo liệu người nhỏ.

[00:26:44] Ba

[00:26:45] Ba nói là Bội Hảo sao?

[00:26:49] Được, nói một hiểu mười.

[00:26:52] Chuyện trên thương trường,

[00:26:53] ba nhất định sẽ cùng bác Lăng của con,

[00:26:55] giữ mối quan hệ mật thiết.

[00:26:57] Nhưng phương pháp duy nhất để thực sự kiềm chế nhà họ Lăng,

[00:27:00] chính là hôn nhân.

[00:27:02] Ba, con biết.

[00:27:04] Nhưng con đối với Bội Hảo là thật lòng.

[00:27:05] Vậy thì càng tốt.

[00:27:07] Vốn dĩ hôn nhân tình yêu,

[00:27:08] cũng không thể là giả được.

[00:27:11] Chỉ cần con và Bội Hảo,

[00:27:12] có thể bước vào thánh đường hôn nhân.

[00:27:16] Mối quan hệ hôn nhân vững chắc không thể phá vỡ.

[00:27:19] Vậy thì sản nghiệp khổng lồ của nhà họ Lăng,

[00:27:21] sẽ không thể không chia sẻ với nhà họ Đường.

[00:27:25] Lời ba nói, con hiểu không?

[00:27:27] Con hiểu rồi, ba.

[00:27:31] Được rồi, hiểu rồi còn đứng đây làm gì?

[00:27:34] Đi đi.

[00:27:36] Buổi tối phải thể hiện thật tốt.

[00:27:54] Bác Lăng.

[00:27:55] Cạn ly!

[00:27:59] Lão Lăng à,

[00:28:01] để tôi nói nhé,

[00:28:02] hai chúng ta đương nhiên là nên hợp tác.

[00:28:05] Chúng ta là bạn bè mấy chục năm,

[00:28:07] biết rõ về nhau thì không nói làm gì,

[00:28:10] quan trọng là triết lý kinh doanh của hai chúng ta,

[00:28:13] rất nhất quán.

[00:28:15] Nếu kết hợp vốn của hai nhà chúng ta,

[00:28:17] lại với nhau,

[00:28:18] nhất định có thể làm nên nghiệp lớn.

[00:28:20] Đương nhiên rồi.

[00:28:22] Nhưng tôi vừa mới chuyển cả nhà đến Thượng Hải,

[00:28:24] chuyện công việc, cứ từ từ nói.

[00:28:27] Đúng vậy.

[00:28:28] À, nói đến kết hợp,

[00:28:31] có một chuyện,

[00:28:32] còn quan trọng hơn sự kết hợp của hai chúng ta.

[00:28:34] Đó là Bội Hảo nhà ông,

[00:28:36] và Thế Kiệt nhà tôi.

[00:28:38] Hai đứa nó,

[00:28:39] từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã,

[00:28:41] tình cảm không ngừng tăng lên.

[00:28:45] Nếu chúng ta trở thành thông gia,

[00:28:47] chẳng phải càng tốt hơn sao?

[00:28:49] Đúng vậy, bác Lăng.

[00:28:51] Thật ra con và Bội Hảo có sở thích giống nhau,

[00:28:53] hơn nữa con cũng...

[00:28:54] Anh cũng gì?

[00:28:57] Bội Hảo đến rồi.

[00:28:59] Bội Hảo, đến rồi.

[00:29:00]

[00:29:01] Đang định để Thế Kiệt đi đón con đấy.

[00:29:03] Ba à, con gái đi mua sắm,

[00:29:05] luôn mua một số thứ,

[00:29:06] chỉ có con gái mới dùng đến.

[00:29:07] Lúc đó có con trai ở bên cạnh sẽ rất ngại.

[00:29:10] Dì Bích Vân cũng biết mà.

[00:29:11] Đúng vậy.

[00:29:13] Bội Hảo à, con đến đúng lúc lắm.

[00:29:16] Bác và ba con đang nói,

[00:29:17] chuyện của con và Thế Kiệt đấy.

[00:29:19] Bác Đường,

[00:29:20] con và Thế Kiệt có chuyện gì để nói chứ ạ?

[00:29:23] Trước mặt người lớn mà ngại ngùng phải không?

[00:29:25] Được, chúng ta để sau hẵng bàn.

[00:29:29] Ít nhất cũng phải đợi các con,

[00:29:30] đợi con học xong đã.

[00:29:32] Vậy thì anh ấy phải đợi lâu lắm đấy.

[00:29:33] Con muốn đi du học,

[00:29:35] học xong đại học rồi học thạc sĩ,

[00:29:36] học xong thạc sĩ rồi học tiến sĩ,

[00:29:38] học xong tiến sĩ rồi học thêm bằng tiến sĩ kép nữa.

[00:29:41]

[00:29:43] Đợi con mà thức ăn nguội cả rồi. Mau ăn cơm đi.

[00:29:48] Người bạn mới này là ai vậy ạ?

[00:29:51] Thằng bé tên là Châu Niệm Trung.

[00:29:52] Là con của chị gái dì.

[00:30:00] Niệm Trung lớn lên ở Hải Nam,

[00:30:02] cho nên hơi nhút nhát.

[00:30:04] Đúng vậy.

[00:30:04] Lúc tôi về hôm nay,

[00:30:06] nhìn thấy nó,

[00:30:07] tôi hỏi "cậu là ai?",

[00:30:08] nó không thèm để ý đến tôi,

[00:30:09] chỉ lo kéo đàn của mình.

[00:30:10] Cậu ấy biết kéo đàn à?

[00:30:12] Vậy thì tốt.

[00:30:13] Hôm nay hiếm khi ăn cơm vui vẻ như vậy,

[00:30:14] hay là mời cậu,

[00:30:15] Niệm Trung phải không?

[00:30:16] Kéo một bản nhạc cho chúng tôi nghe.

[00:30:18] Xin lỗi, tôi ăn no rồi.

[00:30:20] Niệm Trung

[00:30:21]

[00:30:22] Bội Hảo đã lên tiếng rồi,

[00:30:24] tối nay không khí tốt như vậy,

[00:30:25] bảo cậu kéo một bản nhạc,

[00:30:27] khó đến vậy sao?

[00:30:28] Tôi không phải nghệ sĩ kéo đàn.

[00:30:31] Cậu

[00:30:37] Nó là vậy đó.

[00:30:38] Ăn đi.

[00:30:39] Nào, ăn nhanh đi.

[00:30:40] Bội Hảo, ăn nhiều thức ăn vào.

[00:30:45] Bội Hảo,

[00:30:46] con thật sự không muốn đi xe của ba về à?

[00:30:47] Ba, bây giờ mới mấy giờ,

[00:30:49] cuộc sống về đêm của người trẻ chúng con,

[00:30:50] mới bắt đầu thôi.

[00:30:51] Đúng vậy, ông cứ đi đi.

[00:30:53] Được rồi, đừng quan tâm đến chúng nữa.

[00:30:54] À đúng rồi, dù có muộn thế nào,

[00:30:56] nhất định phải đưa Bội Hảo về nhà.

[00:30:58] Con biết rồi, ba.

[00:30:58]

[00:31:00] Tạm biệt bác Lăng.

[00:31:01] Tạm biệt. Nhớ nhé.

[00:31:03] Bội Hảo, tối nay chúng ta đi đâu chơi?

[00:31:05] Ai hứa đi chơi với anh?

[00:31:06] Tôi đi đây, tạm biệt.

[00:31:08] Em sao vậy?

[00:31:09] Sao là sao? Tôi vẫn ổn.

[00:31:12] Vậy sao em lại quay đầu bỏ đi?

[00:31:13] Thế Kiệt, mọi người phối hợp với ba mẹ,

[00:31:15]

[00:31:16] để các cụ vui là được rồi.

[00:31:18] Anh đừng có tưởng,

[00:31:19] giữa tôi và anh thật sự có hôn ước gì nhé.

[00:31:21] Nhưng...

[00:31:22] Nhưng gì chứ?

[00:31:23] Chúng ta là lớn lên cùng nhau mà.

[00:31:25] Tối nay tôi có chương trình của mình,

[00:31:27] là tụ tập với hội chị em.

[00:31:29] Tôi không sao cả.

[00:31:30] Dù sao thì quen thêm vài người bạn gái,

[00:31:32] cũng không sao.

[00:31:33] Dù sao chúng ta cũng môn đăng hộ đối,

[00:31:34] sớm muộn gì cũng phải tuân theo lời hứa hôn từ trong bụng mẹ.

[00:31:36] Vậy sao?

[00:31:38] Đừng giỡn nữa.

[00:31:39] Thời đại nào rồi,

[00:31:40] anh tưởng chúng ta đang đóng phim cổ trang,

[00:31:42] Quy định hứa hôn từ trong bụng mẹ sao?

[00:31:43] Đây đều là em nói đó nhé.

[00:31:45] Em còn tưởng anh đối với em...

[00:31:47] Không có.

[00:31:48] Tất cả những gì em tưởng đều là đúng.

[00:31:50] Là anh tự đa tình.

[00:31:52] Anh đối với em là thật lòng.

[00:31:54] Đường Thế Kiệt, anh thật là lì lợm.

[00:31:56] Em đùa đủ chưa?

[00:31:58] Đùa gì chứ?

[00:32:00] Anh biết em, Lăng đại tiểu thư, có thân phận.

[00:32:02] Nhưng anh, Đường Thế Kiệt, cũng không phải dạng vừa.

[00:32:03] Biết bao nhiêu cô gái muốn làm bạn gái của anh,

[00:32:05] cũng không được.

[00:32:06] Nhưng anh lại đối với em có cầu tất ứng,

[00:32:08] trăm lần nghe lời,

[00:32:09] chẳng lẽ như vậy vẫn chưa đủ sao?

[00:32:12] Thật sự có thành ý?

[00:32:13] Lần nào anh không như vậy?

[00:32:15] Thật có thành ý?

[00:32:17] Xem tôi này, thật đáng thương.

[00:32:18] Đi ra ngoài còn phải đi xe máy,

[00:32:20] thật không có phong độ.

[00:32:21] Nếu anh thật lòng,

[00:32:22] ngày mai lái một chiếc xe thể thao đến nhà tặng tôi.

[00:32:24] Nhớ nhé, phải là xe thể thao đó.

[00:32:29] Đợi anh với!

[00:32:56] Trời ơi!

[00:32:57] Nào, cậu uống đi, lại thua rồi.

[00:33:00] Nhanh lên, sao thế?

[00:33:04] Cậu lại thua rồi.

[00:33:07] Cậu ngốc quá, sao cứ thua mãi thế?

[00:33:11] Nào, uống đi!

[00:33:13] Nào, cạn ly!

[00:33:18] Tuyệt vời! Tiếp đi!

[00:33:22] Cậu ấy có vẻ không ổn rồi.

[00:33:31] Lần này là thật đó. Cậu cạn hết đi.

[00:33:34] Không được nữa rồi.

[00:33:35] Cậu đi đâu vậy?

[00:33:37] Được, tớ hứa với các cậu,

[00:33:38] tớ đi vệ sinh một lát rồi quay lại,

[00:33:39] nhất định sẽ chơi với các cậu, được không?

[00:33:41] Được, cậu nói đó nhé.

[00:33:42] Nhớ về đó, bọn tớ chờ cậu.

[00:33:44] Đi đây.

[00:33:45] Cho cậu ấy qua.

[00:33:49] Không sao chứ? Không sao chứ?

[00:33:51] Được.

[00:33:59] Châu Niệm Trung!

[00:34:00] Châu Niệm Trung, cậu dậy cho tôi!

[00:34:05] Nhanh lên, mở cửa!

[00:34:08] Chuyện gì? Lục soát cho tôi!

[00:34:10] Chuyện... chuyện gì?

[00:34:12] Cậu tự mình làm chuyện gì,

[00:34:13] tự mình không biết sao?

[00:34:15] Sao thế?

[00:34:15] Tối qua chọc tôi không vui,

[00:34:17] cậu liền trộm ví của tôi để trút giận phải không?

[00:34:19] Trộm ví của anh? Anh đang nói gì vậy?

[00:34:21] Tôi không trộm ví của anh.

[00:34:23] Cậu không trộm đồ của tôi,

[00:34:24] lẽ nào trong nhà có trộm sao?

[00:34:26] Ngoài cậu ra thì còn ai nữa?

[00:34:27] Lát nữa nếu tìm ra được cái ví,

[00:34:29] xem cậu còn gì để nói. Tìm cho tôi!

[00:34:31] Tôi không trộm đồ.

[00:34:33] Đưa đây! Đừng động vào đồ của tôi!

[00:34:35] Thế Kiệt, sao vậy?

[00:34:38] Có chuyện gì xảy ra vậy?

[00:34:40] Bà không thấy sao? Tôi đang bắt trộm.

[00:34:44] Bắt trộm?

[00:34:49] Ý con là...

[00:34:55] Thế Kiệt, mẹ nói với con,

[00:34:57] con...

[00:34:58] Bà bớt xen vào chuyện của người khác đi.

[00:35:00] Bà thật sự nghĩ bà là mẹ tôi sao?

[00:35:03] Bình thường chào hỏi bà chỉ là vì lịch sự thôi.

[00:35:05] Bà nhớ cho kỹ.

[00:35:07] Mẹ tôi đã chết rồi.

[00:35:14] Niệm Trung, nếu thật sự là con...

[00:35:15] Ngay cả dì cũng không tin con sao?

[00:35:18] Dì đương nhiên tin con rồi.

[00:35:21] Nhưng...

[00:35:27] Thế Kiệt, hay là thế này đi.

[00:35:30] Con mất bao nhiêu tiền, mẹ đền cho con.

[00:35:34] Mọi người đều là người một nhà,

[00:35:35] chuyện này coi như bỏ qua được không?

[00:35:38] Đừng có ở đây nhận họ hàng thân thích.

[00:35:41] Được thôi.

[00:35:43] Bà muốn đưa tiền cho tôi,

[00:35:44] được thôi, để khỏi người ngoài biết chuyện.

[00:35:47] Nhưng tôi nói cho bà biết,

[00:35:49] đây không phải là một khoản tiền nhỏ đâu.

[00:35:51] Là tiền tôi vừa mới rút từ ngân hàng,

[00:35:52] chuẩn bị mua xe cho Bội Hảo.

[00:35:54] Được.

[00:35:56] Không sao, mẹ đền cho con.

[00:36:00] Bà trả? Tiền bà trả,

[00:36:02] đều là ba tôi cho bà.

[00:36:04] Còn giả vờ ra vẻ hào phóng.

[00:36:06] Được rồi, tóm lại,

[00:36:09] chuyện xấu trong nhà không thể để lọt ra ngoài.

[00:36:11] Sau này ở chung một mái nhà,

[00:36:13] thật đúng là khó phòng bị. Đi thôi.

[00:36:23] Dì cũng đi cho tôi! Đi!

[00:36:50] Bội Hảo.

[00:36:51] Sao anh lại ở đây?

[00:36:53] Em như có một lực hút,

[00:36:54] không biết tự lúc nào,

[00:36:55] đã hút anh đến đây.

[00:36:56] Anh nhìn thấy em là rất vui rồi.

[00:36:58] Anh có ghê tởm không chứ.

[00:37:00] Nào, mời lên xe thể thao.

[00:37:05] Xe thể thao của tôi?

[00:37:06] Đúng vậy. Sao nào?

[00:37:07] Đủ thành ý chưa?

[00:37:09] Chỉ cần là thứ em muốn,

[00:37:10] anh đều sẽ tặng cho em.

[00:37:12] Có cảm thấy hạnh phúc và cảm động không?

[00:37:15] Không, không có.

[00:37:18] Tự nhiên anh mua xe cho tôi làm gì?

[00:37:20] Nhà tôi đã có bảy chiếc xe rồi,

[00:37:21] gara đã đầy, không còn chỗ để.

[00:37:23] Hơn nữa, tôi sắp đi du học rồi,

[00:37:25] chiếc xe này tôi căn bản không dùng đến.

[00:37:27] Anh tự giữ lấy đi.

[00:37:28] Chiếc xe này anh phải tốn rất nhiều tiền đó.

[00:37:31] Anh tốn bao nhiêu tiền,

[00:37:32] về mà tính với ba anh, đừng có đổ cho tôi.

[00:37:35] Em đùa anh

[00:37:37] Nếu anh thật sự muốn nói như vậy...

[00:37:39] Được rồi, em nhận sai.

[00:37:41] Hôm qua tôi chỉ nói bừa thôi,

[00:37:43] ai biết anh lại tin là thật. Xin lỗi.

[00:37:46] Em...

[00:37:47] Đúng rồi

[00:37:48] Hôm qua ví của anh rơi ở quán rượu,

[00:37:49] bạn tôi nhặt được.

[00:37:50] Anh đếm thử xem,

[00:37:51] tôi không động đến một xu. Tạm biệt.

[00:37:53] Bội Hảo!

[00:38:32] Tối qua chọc tôi không vui,

[00:38:34] cậu liền trộm ví của tôi để trút giận phải không?

[00:38:35] Trộm ví của anh?

[00:38:37] Anh đang nói gì vậy? Tôi không trộm ví của anh.

[00:38:40] Mọi người đều là người một nhà,

[00:38:41] chuyện này coi như bỏ qua được không?

[00:38:44] Tóm lại, chuyện xấu trong nhà không thể để lọt ra ngoài.

[00:38:46] Sau này ở chung một mái nhà,

[00:38:48] thật đúng là phiền phức. Đi thôi.

[00:39:12] Chuyện gì vậy?

[00:39:13] Bác Lăng.

[00:39:15] Con mua xe mới,

[00:39:16] là để tặng cho Bội Hảo à?

[00:39:19] Bác Lăng, không phải con phàn nàn,

[00:39:20] chiếc xe này,

[00:39:21] vốn dĩ nên tặng cho Bội Hảo.

[00:39:39] Đùa cũng phải có chừng mực.

[00:39:41] Mở miệng là bảo người ta mua xe cho mình,

[00:39:43] người ta mang xe đến lại không nhận,

[00:39:45] đây không phải là làm khó Thế Kiệt sao?

[00:39:47] Là anh ta tự ngốc, con có cách nào chứ.

[00:39:51] Ba thật sự đã chiều hư con rồi.

[00:39:53] Làm chuyện gì,

[00:39:53] cũng không biết đứng trên lập trường của người khác.

[00:39:56] Ba, nhưng ba chiều con cũng chiều rất vui vẻ,

[00:39:59] không phải sao?

[00:40:00] Thế Kiệt mua xe đó tốn rất nhiều tiền.

[00:40:02] Bây giờ ba còn phải thay con đi giải thích với người ta.

[00:40:04] Cũng may ba và bác Đường của con,

[00:40:05] là bạn bè nhiều năm,

[00:40:06] người ta không tính toán.

[00:40:09] Ba, Đường Thế Kiệt này không có chút bản lĩnh nào,

[00:40:12] ngay cả chuyện với ba mình cũng không giải quyết được.

[00:40:14] Là ai gây ra họa vậy hả?

[00:40:16] Con cứ thế này, hết lần này đến lần khác,

[00:40:17] chà đạp người thích con.

[00:40:19] Ba, người thích con thì con không quản được,

[00:40:23] nhưng chỉ cần là người con thích,

[00:40:25] không cần xe sang,

[00:40:27] càng không cần tặng con thứ gì,

[00:40:29] con sẽ móc cả trái tim mình ra cho anh ấy.

[00:40:31] Vậy con nói không phải Thế Kiệt, mà là người khác sao?

[00:40:34] Thế giới này đâu phải chỉ có một mình Đường Thế Kiệt là con trai.

[00:40:36] Sao mọi người cứ phải gán ghép con với anh ta?

[00:40:40] Vậy con nói cho ba biết, con thích người nào?

[00:40:43] Con cũng không biết.

[00:40:45] Con chỉ biết,

[00:40:47] người đàn ông con thích,

[00:40:48] anh ấy nhất định phải có thể dùng đôi tay của mình,

[00:40:50] để tạo dựng thế giới.

[00:40:52] Bất kể là dùng kim cương hay gạch ngói,

[00:40:54] mỗi một mảnh trời đất,

[00:40:56] mỗi một chút hạnh phúc,

[00:40:58] đều là do anh ấy dùng chính đôi tay của mình để hoàn thành.

[00:41:01] Không ngờ đại tiểu thư nhà chúng ta,

[00:41:02] chọn bạn đời cũng rất có nguyên tắc.

[00:41:04] Đương nhiên rồi.

[00:41:06] Tuy người đó vẫn chưa xuất hiện,

[00:41:08] nhưng con tin,

[00:41:09] một ngày nào đó con sẽ gặp được.

[00:41:11] Có chí thì nên.

[00:41:21] Dựa trên việc để lấy lòng,

[00:41:23] cô tiểu thư của tập đoàn Lăng thị,

[00:41:26] chuyện mua xe này,

[00:41:28] ba sẽ không trách con.

[00:41:32] Ba...

[00:41:34] Nhớ kỹ, bất kể chuyện gì,

[00:41:37] cũng phải lấy lợi ích của bản thân làm điểm xuất phát.

[00:41:40] Nếu có thể,

[00:41:42] lấy hết vốn của Lăng thị về cho chúng ta,

[00:41:44] về tập đoàn Đường thị,

[00:41:46] vậy thì tất cả những gì con làm bây giờ,

[00:41:48] tốn bao nhiêu tiền cũng đều đáng giá.

[00:41:51] Ba...

[00:41:52] Vậy nên,

[00:41:53] con cứ việc đi lấy lòng Lăng Bội Hảo.

[00:41:57] Nhất định phải cưới nó về nhà.

[00:41:59] Đồng thời cũng mang cả vốn của nhà họ vào.

[00:42:03] Nhưng...

[00:42:04] nếu lỡ như Bội Hảo không thích con thì sao?

[00:42:06] Không có lỡ như gì cả.

[00:42:08] Nhớ kỹ, không có lỡ như.

[00:42:11] Trên thương trường,

[00:42:12] chỉ có một quy luật duy nhất.

[00:42:13] Phải bất chấp thủ đoạn,

[00:42:14] đạt được mục đích của mình.

[00:42:16] Đó chính là thành công.

[00:42:19] Những điều này không phải ba đã dạy con từ nhỏ sao?

[00:42:21] Sao lại quên hết rồi?

[00:42:43] Niệm Trung, về rồi à?

[00:42:46] Cả ngày con chạy đi đâu vậy?

[00:42:48] Sao vậy?

[00:42:49] Dì định bắt con đi công an tự thú,

[00:42:50] phải không?

[00:42:51] Còng tay con lại đi.

[00:42:53] Con đang nói gì vậy?

[00:42:54] Nói gì à?

[00:42:55] Mọi người đều coi con là kẻ trộm.

[00:42:56] Mỗi người đều coi con là kẻ trộm.

[00:42:57] Nếu mọi người đã cho là như vậy,

[00:42:59] con còn gì để nói nữa.

[00:43:00] Con ở đây là người ngoài.

[00:43:01] Niệm Trung, ta biết số tiền đó không phải con lấy.

[00:43:04] Vậy tại sao dì không giải thích giúp con?

[00:43:05] Tại sao lại để Đường Thế Kiệt đó,

[00:43:06] coi con là kẻ trộm?

[00:43:10] Niệm Trung...

[00:43:12] Ta nghĩ địa vị của ta trong nhà này,

[00:43:15] con cũng đã thấy rồi.

[00:43:17] Bây giờ thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.

[00:43:20] Nhưng không sao.

[00:43:22] Tiền ta đã đền thay con rồi.

[00:43:23] Cho nên,

[00:43:24] con ngược lại còn phải cảm ơn dì, đúng không?

[00:43:31] Ta không có ý đó.

[00:43:33] Niệm Trung,

[00:43:35] thật ra bây giờ ta rất lo cho con,

[00:43:37]

[00:43:42] Nhưng không sao,

[00:43:44] ta đã nghĩ cho con rồi.

[00:43:46] Bây giờ ta vẫn còn một ít tiền,

[00:43:49] hay là con cứ đi du học đi.

[00:43:51] Dì chỉ quan tâm đến địa vị của dì trong nhà này,

[00:43:53] chỉ quan tâm đến việc dì có thể vững vàng,

[00:43:54] làm nữ chủ nhân hay không.

[00:43:56] Còn con, vốn dĩ là gánh nặng của dì,

[00:43:58] dì chỉ muốn đá con đi thật xa.

[00:44:01] Đúng không?

[00:44:04] Không phải như vậy.

[00:44:05] Không phải như vậy. Không phải như vậy!

[00:44:07] Lại không phải như vậy.

[00:44:10] Dì đi đi, con mệt rồi.

[00:44:12] Con xin dì, được không?

[00:44:19] Vậy được rồi. Con nghỉ ngơi đi.


 0 Comments sort   Sort By


Up next