Viên Ngọc Bích - Tôn Lệ, Hoắc .. -

8/30 Video zapisi

Viên Ngọc Bích tập 8 - Tôn Lệ, Hoắc Kiến Hoa, Trương Quốc Lập, Trương Thiết Lâm

20 Pogledi· 06/26/25
duongvu88
duongvu88
3 Pretplatnici
3

⁣Viên Ngọc Bích (tên gốc: 屋顶上的绿宝石 – Viên Ngọc Bích Trên Mái Nhà) là bộ phim truyền hình Đài Loan do Tôn Lệ và Hoắc Kiến Hoa đóng chính. Phim kể về hành trình tìm kiếm tình yêu và sự tha thứ của những con người mang trong mình nhiều tổn thương quá khứ. Với bối cảnh lãng mạn, diễn xuất chân thực và thông điệp chữa lành sâu sắc, bộ phim đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu thích dòng phim châu Á. Đây cũng là một trong những tác phẩm hiếm hoi mà Tôn Lệ tham gia thuộc thể loại thanh xuân lãng mạn, mang đến hình ảnh dịu dàng, đầy cảm xúc – khác biệt rõ nét so với các vai diễn cổ trang quen thuộc của cô.

Prikaži više

[00:02:06] Niệm Trung, về rồi à.

[00:02:09] Cả ngày nay con đã đi đâu thế?

[00:02:11] Sao thế?

[00:02:12] Dì muốn bắt tôi đến cục công an tự thú à?

[00:02:14] Có phải muốn còng tay tôi lại không?

[00:02:15] Con đang nói gì vậy?

[00:02:17] Nói gì ư?

[00:02:18] Mọi người ai cũng xem tôi là kẻ trộm.

[00:02:19] Ai cũng xem tôi là kẻ trộm.

[00:02:21] Nếu mọi người đã cho là như vậy,

[00:02:22] tôi còn gì để nói nữa.

[00:02:23] Ở đây, tôi là người ngoài.

[00:02:25] Niệm Trung, dì biết số tiền đó không phải con lấy trộm.

[00:02:27] Vậy tại sao dì không giải thích giúp tôi?

[00:02:29] Tại sao lại để cho Đường Thế Kiệt đó

[00:02:30] xem tôi như kẻ trộm?

[00:02:33] Niệm Trung,

[00:02:34] dì nghĩ địa vị của dì trong nhà này,

[00:02:37] con cũng đã thấy rồi.

[00:02:40] Bây giờ thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.

[00:02:42] Nhưng không sao.

[00:02:44] Tiền dì đã bù vào giúp con rồi.

[00:02:46] Vậy à?

[00:02:47] Thế thì tôi phải cảm ơn dì rồi, phải không?

[00:02:53] Dì không có ý đó.

[00:02:56] Niệm Trung,

[00:02:57] thật ra bây giờ ta rất lo lắng,

[00:02:59] những ngày tháng của con trong nhà này

[00:03:00]

[00:03:04] Nhưng không sao.

[00:03:06] Dì đã nghĩ cho con rồi.

[00:03:09] Bây giờ trong tay dì còn một ít tiền.

[00:03:11] Hay là con cứ ra nước ngoài học đi.

[00:03:13] Dì chỉ quan tâm đến địa vị của dì trong nhà này.

[00:03:15] Dì chỉ quan tâm liệu dì có thể

[00:03:16] ổn định làm bà chủ hay không.

[00:03:18] Còn tôi, vốn dĩ là gánh nặng của dì,

[00:03:21] dì chỉ muốn đá tôi đi thật xa.

[00:03:24] Đúng không?

[00:03:26] Không phải như vậy.

[00:03:28] Không phải như vậy, lại là không phải như vậy!

[00:03:33] Dì đi đi, tôi mệt rồi.

[00:03:34] Tôi xin dì, được chưa?

[00:03:41] Được rồi.

[00:03:45] Con nghỉ ngơi cho khỏe.

[00:05:14] Niệm Trung.

[00:05:17] Nhiếp Khải.

[00:05:23] Nhanh, phòng này.

[00:05:33] Mẹ.

[00:05:35] Sao con lại về đây?

[00:05:38] Con về đây làm gì?

[00:05:40] Mẹ.

[00:05:45] Nhiếp Khải, cháu ra ngoài một lát đi.

[00:05:50] Có vài lời, dì muốn nói riêng với Niệm Trung.

[00:06:02] Mẹ, bệnh của mẹ không phải vừa mới đỡ sao?

[00:06:05] Sao bây giờ lại...

[00:06:08] Ta đã không còn là mẹ của con nữa.

[00:06:13] Ta không phải đã nói rồi sao?

[00:06:15] Chúng ta đừng có liên quan gì đến nhau nữa.

[00:06:19] Lời của ta sao con không chịu nghe?

[00:06:22] Mẹ.

[00:06:25] Ta đã đưa con đến Thượng Hải rồi.

[00:06:31] Cho dù ở Thượng Hải con có chịu ấm ức lớn đến đâu,

[00:06:37] con cũng phải học cách tự mình đối mặt.

[00:06:41] Con đừng về đây nữa,

[00:06:42] làm phiền ta nữa.

[00:06:45] Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi.

[00:06:48] Con không chịu ấm ức gì cả.

[00:06:51] Lần này con về chỉ là muốn thăm mẹ thôi.

[00:06:54] Ở Thượng Hải con sống rất tốt. Nhưng...

[00:06:57] Con sống tốt là được rồi.

[00:07:00] Sau này khi con tự lập,

[00:07:02] con hãy đi thật xa.

[00:07:04] Đừng quay về làm phiền ta nữa.

[00:07:07] Hãy quên chuyện của ta đi.

[00:07:08] Mẹ.

[00:07:13] Ta vừa nhìn thấy con, bệnh của ta lại càng nặng hơn.

[00:07:19] Mẹ.

[00:07:21] Mẹ, mẹ không sao chứ?

[00:07:24] Con đi đi.

[00:07:27] Ta không muốn nhìn thấy con nữa.

[00:07:30] Con về Thượng Hải đi.

[00:07:31] Mẹ, đừng mà.

[00:07:33] Con ở đây với mẹ có được không?

[00:07:34] Con về đi!

[00:07:37] Ta cầu xin con.

[00:07:41] Con về đi.

[00:07:44] Về đi!

[00:07:46] Con có phải muốn chọc tức chết ta không?

[00:07:48] Không có.

[00:07:52] Được rồi mẹ.

[00:07:54] Con không đi ta sẽ chuyển viện.

[00:07:57] Được rồi mẹ, mẹ đừng cử động.

[00:08:00] Con ra ngoài.

[00:08:04] Mẹ đừng cử động, mẹ đừng giận nữa.

[00:08:08] Mẹ đừng giận nữa.

[00:08:11] Con ra ngoài.

[00:08:36] Niệm Trung.

[00:08:39] Cậu và cô Châu đã xảy ra chuyện gì vậy?

[00:08:41] Cậu lại làm dì ấy giận sao?

[00:08:43] Hay để tớ vào giúp cậu xin lỗi nhé?

[00:09:47] Bà Châu.

[00:09:48] Cậu trai ở ngoài kia là con trai bà phải không?

[00:09:51] Nó không phải con trai tôi.

[00:09:52] Cậu ấy đã đợi ở ngoài cả ngày rồi.

[00:10:01] Bà Châu, tình hình của bà không ổn lắm.

[00:10:03] Tôi đi mời bác sĩ đến xem sao.

[00:10:04] Khoan đã, cô y tá.

[00:10:09] Tôi có thể nhờ cô một việc được không?

[00:10:13] Giúp tôi gọi một cuộc điện thoại đến Thượng Hải.

[00:10:17] Thưa bà, có điện thoại.

[00:10:21] Alo? Ai vậy?

[00:10:26] Cái gì?

[00:10:28] Niệm Trung, tớ mua chút đồ ăn.

[00:10:32] Nào, cậu cả ngày chưa ăn gì rồi.

[00:10:36] Nào, ăn đi.

[00:10:40] Cầm lấy đi.

[00:10:44] Ăn nhanh đi.

[00:10:47] Cậu và cô Châu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

[00:10:49] Tại sao lại ra nông nỗi này?

[00:10:51] Tại sao cậu đi Thượng Hải một chuyến,

[00:10:53] trước sau khi về,

[00:10:56] cả thế giới dường như đã thay đổi.

[00:10:59] Nhiếp Khải, chuyện này...

[00:11:01] Sau này tớ sẽ nói cho cậu.

[00:11:03] Ngày mai cậu không phải đi học sao?

[00:11:05] Ngày mai...

[00:11:09] Thôi chết rồi.

[00:11:10] Ngày mai giáo sư có bài kiểm tra đột xuất.

[00:11:11] Làm sao đây?

[00:11:13] Thi không tốt là chắc chắn rớt môn rồi.

[00:11:15] Cậu về trước đi.

[00:11:16] Vậy cậu một mình...

[00:11:17] Tớ không sao, tớ một mình được.

[00:11:19] Về đi.

[00:11:20] Được, vậy tớ về trước.

[00:11:21] Ngày mai tan học sớm tớ đến thay cậu, nhé?

[00:11:23] OK.

[00:12:12] Sao dì cũng đến đây?

[00:12:14] Thì ra con đã chạy về Hải Nam.

[00:12:16] Dì đến làm gì?

[00:12:21] Bệnh viện gọi điện thoại báo cho dì,

[00:12:23] nói chị bệnh rất nặng.

[00:12:28] Phải rồi, sao con còn đứng ở ngoài cửa thế này?

[00:12:32] Mẹ con bà ấy không gặp con.

[00:12:47] Chị.

[00:12:55] Em đến rồi.

[00:12:57] Chị, chị bệnh thành ra thế này,

[00:13:01] sao cũng không báo cho em một tiếng.

[00:13:05] Niệm Trung đâu?

[00:13:07] Niệm Trung nó còn ở ngoài cửa phải không?

[00:13:09] Chị, chúng ta chuyển đến bệnh viện lớn ngay đi.

[00:13:12] Không cần đâu.

[00:13:15] Em mau đưa Niệm Trung đi đi.

[00:13:17] Chị, chị khổ như vậy làm gì.

[00:13:21] Nó đã đến rồi,

[00:13:22] sao chị không cho nó vào?

[00:13:24] Chị khó khăn lắm mới đưa nó đến Thượng Hải.

[00:13:27] Có em là mẹ ruột chăm sóc nó,

[00:13:30] chị cũng rất yên tâm rồi.

[00:13:35] Chị mà không cố tình làm vậy,

[00:13:38] nó sẽ không đồng ý đâu.

[00:13:40] Được rồi chị,

[00:13:42] đừng nói nhiều nữa.

[00:13:43] Chúng ta chuyển viện thôi.

[00:13:45] Không cần.

[00:13:49] Bệnh của chị, chị tự biết.

[00:13:58] Bích Vân.

[00:14:05] Chị muốn nhờ em một việc.

[00:14:08] Chị cứ nói.

[00:14:09] Em nhất định phải cho Niệm Trung,

[00:14:12] nhất định phải cho Niệm Trung tốt nghiệp đại học.

[00:14:16] Sau này nó có thể tự lực tự cường,

[00:14:19] có được chỗ đứng trong xã hội,

[00:14:21] chị cũng yên tâm rồi.

[00:14:24] Cũng xem như là chị,

[00:14:26] chị không uổng công nuôi nó một phen.

[00:14:29] Được, chị, em hứa với chị.

[00:14:32] Chị, chị cũng phải hứa với em,

[00:14:35] nhất định phải khỏe lại.

[00:14:38] Nhất định phải khỏe lại.

[00:14:44] Chị à!

[00:14:46] Mẹ! Chị!

[00:14:48] Mẹ đừng nói gì cả.

[00:14:50] Chỉ cần mẹ khỏe lại,

[00:14:51] mẹ bảo con làm gì con cũng hứa với mẹ.

[00:14:52] Chỉ cần mẹ khỏe lại.

[00:14:53] Mẹ không cần nói gì cả.

[00:14:53] Con biết hết rồi.

[00:14:55] Chị...

[00:14:56] Niệm Trung! Mẹ!

[00:14:58] Chị.

[00:15:01] Con phải nghe lời mẹ con.

[00:15:05] Tốt quá.

[00:15:07] Hai người quan trọng nhất trong cuộc đời ta

[00:15:09] đều đã đến.

[00:15:12] Niệm Trung.

[00:15:21] Mẹ!

[00:15:26] Chị!

[00:15:32] Mẹ!

[00:15:33] Chị!

[00:15:36] Mẹ!

[00:15:39] Mẹ!

[00:15:40] Mau gọi bác sĩ!

[00:15:41] Mẹ! Chị!

[00:15:42] Mẹ!

[00:15:43] Chị!

[00:15:46] Mẹ! Tỉnh lại đi mẹ!

[00:15:47] Chị, chị không được đi!

[00:15:51] Mẹ!

[00:15:54] Mẹ, mẹ tỉnh lại đi!

[00:17:09] Bích Vân, em vào đi.

[00:17:10] Cảm ơn.

[00:17:12] Em ngồi đi, chị đi rót ly nước.

[00:17:16] Nhà cửa hơi nhỏ, tiếp đãi không chu đáo,

[00:17:18] mong em đừng để bụng.

[00:17:19] Đừng nói vậy, mau ngồi đi.

[00:17:26] Cảm ơn.

[00:17:29]

[00:17:32] Em khách sáo quá rồi.

[00:17:35] Thật ra Bích Hà ra đi đột ngột như vậy,

[00:17:38] chúng tôi cũng có trách nhiệm.

[00:17:40] Nếu có thể để ý sớm hơn một chút,

[00:17:42] biết đâu bệnh của cô ấy có thể chữa khỏi.

[00:17:45] Tính cách chị em là vậy.

[00:17:48] Dù có khổ sở thế nào,

[00:17:50] chị ấy cũng tự nuốt vào bụng.

[00:17:54] Ở Hải Nam chị ấy cũng không có bạn bè gì,

[00:17:57] may mà...

[00:18:00] có hai người chăm sóc chị ấy.

[00:18:03] Đừng nói vậy.

[00:18:05] Vậy em và Niệm Trung,

[00:18:06] có phải lát nữa

[00:18:07] sẽ về Thượng Hải không?

[00:18:12] Niệm Trung nói,

[00:18:13] trước khi rời khỏi Hải Nam,

[00:18:16] nó muốn về trường xem một chút.

[00:18:23] Lát nữa mấy giờ bay vậy?

[00:18:29] Tớ cũng quên rồi.

[00:18:31] Dù sao thì đến giờ,

[00:18:32] dì tớ sẽ đến đón tớ.

[00:18:34] Còn nhớ...

[00:18:36] chúng ta đã nói sẽ học cùng một trường đại học.

[00:18:40] Kết quả là ba chúng ta thật sự đã thi đỗ.

[00:18:44] Tiếc là...

[00:18:45] bây giờ cậu lại không thể tiếp tục học nữa.

[00:18:51] Huynh đệ, cậu sẽ không quên chúng tớ chứ?

[00:18:55] Làm sao có thể.

[00:19:00] Này, nhớ que kem ngày xưa quá.

[00:19:04] Không biết sao tự nhiên thèm ăn ghê.

[00:19:06] Bây giờ tớ đi mua, được không?

[00:19:08] OK.

[00:19:34] Niệm Trung.

[00:19:36] Tớ đang định hỏi cậu,

[00:19:37]

[00:19:39] cậu lại biến mất.

[00:19:41] Tớ muốn tìm cậu cũng không thấy.

[00:19:44] Thì ra cậu ở đây.

[00:19:45]

[00:19:47] Lần đầu là của ba tớ.

[00:19:49] Tớ sợ nhất là những nơi như vậy.

[00:19:52] Cũng phải.

[00:19:54] Phải rồi, tớ còn phải cảm ơn cậu.

[00:19:56] Mẹ tớ bà ấy rất thương cậu.

[00:19:58] Hôm nay thấy nhiều người như vậy

[00:20:00]

[00:20:02] tớ nghĩ linh hồn bà trên trời

[00:20:04] chắc sẽ rất vui.

[00:20:11] Sao không đàn cho tử tế?

[00:20:14] Bởi vì...

[00:20:16] ngại.

[00:20:19] Ngại?

[00:20:21] Đây không giống Mạc Gia Kỳ mà tớ biết nhỉ.

[00:20:24] Mạc Gia Kỳ suốt ngày huênh hoang,

[00:20:25] dùng chổi đuổi đánh tớ,

[00:20:27] lại có lúc ngại sao?

[00:20:29] Con người đều sẽ thay đổi mà.

[00:20:31] Chúng ta đã không còn là học sinh cấp ba nữa rồi.

[00:20:34] Đúng vậy.

[00:20:36] Khoảng thời gian này thật sự đã thay đổi rất nhiều chuyện.

[00:20:42] Cậu thế nào?

[00:20:45] Cậu có quay lại Hải Nam nữa không?

[00:20:47] Chắc là có.

[00:20:49] Có lẽ tớ phải về trước cùng dì tớ.

[00:20:52] Hoặc là nghe lời mẹ tớ,

[00:20:54] ở Thượng Hải học xong đại học.

[00:20:55] Chuyện cậu hứa với tớ,

[00:20:56] vẫn chưa quên chứ?

[00:20:59] Tớ đang đợi.

[00:21:01] Đợi đến ngày sinh nhật tớ,

[00:21:04] tớ muốn cậu cho tớ câu trả lời.

[00:21:09] Niệm Trung, cậu...

[00:21:10] Gia Kỳ cũng ở đây à.

[00:21:11] Làm sao đây, tớ chỉ mua hai que.

[00:21:14] Không ngờ...

[00:21:15] Không sao, hai cậu ăn đi.

[00:21:16] Tớ không ăn.

[00:21:17] Của tớ cho cậu.

[00:21:24] Cậu phải ăn.

[00:21:25] Bởi vì tớ đột nhiên không ăn nổi nữa.

[00:21:29] Cảm ơn.

[00:21:31] Không sao, của tớ cho cậu ăn này.

[00:21:32] Không sao, tớ không ăn.

[00:21:34] Được rồi.

[00:21:35] Chúng ta lại tụ họp cùng nhau rồi.

[00:21:38] Nghĩ lại bộ dạng ngố tàu của chúng ta trước đây,

[00:21:41] bây giờ chúng ta vậy mà...

[00:21:43] đều đã trở thành sinh viên đại học rồi đó.

[00:21:44] Vậy sau này thì sao?

[00:21:47] Sau này lại sẽ trở thành thế nào?

[00:22:31] Niệm Trung.

[00:22:33] Bác Nhiếp.

[00:22:35] Bác Nhiếp.

[00:22:37] Hai bác tự giữ gìn sức khỏe.

[00:22:39] Con cũng phải giữ gìn sức khỏe.

[00:23:15] Thượng lộ bình an.

[00:23:17] Tạm biệt.

[00:23:23] Dì của Niệm Trung trông có vẻ ra dáng lắm.

[00:23:26] Theo tôi thấy,

[00:23:27] ở Thượng Hải họ chắc chắn là nhà giàu có.

[00:23:30] Người có tiền.

[00:23:47] Hai vé Harry Potter.

[00:23:49] Tôi muốn vị trí ở giữa một chút.

[00:23:51] Người ta nói phim này rất hài hước.

[00:24:42] Tôi thấy bạn tôi rồi.

[00:24:43] Tôi đi trước nhé.

[00:24:51] Này.

[00:24:55] Tránh đường một chút.

[00:24:59] Anh không phải là người ở nhà họ Đường...

[00:25:01] Anh cũng đến xem phim à?

[00:25:03] Anh không nhận ra tôi à?

[00:25:05] Chúng ta đã cùng ăn cơm.

[00:25:08] Anh nói gì đi chứ?

[00:25:12] Này!

[00:25:19] Sao anh biết tôi ở đây?

[00:25:22] Anh...

[00:25:23] Đừng nói với tôi mấy chuyện sức hút, từ trường gì đó.

[00:25:25] Mấy lời sến sẩm.

[00:25:26] Không có.

[00:25:27] Anh chỉ muốn mời em ăn một bữa cơm riêng.

[00:25:30] Không biết em có nể mặt không?

[00:25:32] Được thôi.

[00:25:33] Vừa rồi tức muốn bốc hỏa.

[00:25:35] Đi ăn cơm thôi.

[00:25:36] Đi.

[00:25:52] Vừa rồi ở ngoài rạp phim,

[00:25:52] em la hét cái gì vậy?

[00:25:55] Vừa rồi gặp một người quen.

[00:25:56] Nhưng là một kẻ lập dị.

[00:25:59] Chào anh Đường.

[00:26:00] Chỗ anh đặt đã chuẩn bị xong rồi ạ.

[00:26:06] Mời đi bên này.

[00:26:09] Nhà hàng này không phải bình thường đều phải đặt chỗ sao?

[00:26:11] Hôm nay sao không có ai?

[00:26:13] Đương nhiên rồi.

[00:26:14] Bởi vì anh căn bản không đặt được chỗ,

[00:26:15] nên đành bao trọn gói rồi.

[00:26:26] Cảm ơn.

[00:26:29] Anh Đường, thực đơn ạ.

[00:26:30] Được, cảm ơn.

[00:26:38] Mời dùng.

[00:26:41] Không sao, em có thể từ từ gọi món.

[00:26:43] Hay là,

[00:26:45] chúng ta vừa nghe nhạc vừa gọi món nhé.

[00:27:13] Cô Lăng,

[00:27:14] cô đã chọn xong món muốn ăn chưa?

[00:27:16] Nhạc này hay thật.

[00:27:20] Nhưng đồ ăn thì không ra sao.

[00:27:22] Tiểu thư tôi hôm nay muốn ăn mấy món gia đình.

[00:27:27] Món gia đình?

[00:27:59] Thiếu gia

[00:28:00] Hay là để tôi giúp cậu làm nhé?

[00:28:03] Bữa này tôi phải tự tay nấu cho Bội Hảo!

[00:28:05] Ra ngoài

[00:28:08] Vậy được.

[00:28:11] Đường Thế Kiệt, anh có làm được không đó?

[00:28:13] Đến đây.

[00:28:14] Món ngon lên bàn rồi.

[00:28:15] Cà chua xào trứng.

[00:28:16] Nếm thử tay nghề của tôi đi.

[00:28:17] Đây thật sự là anh làm sao?

[00:28:18] Đương nhiên là anh làm rồi.

[00:28:20] Còn nữa?

[00:28:21] Đến đây.

[00:28:22] Cá diêu hồng sốt chua ngọt.

[00:28:23] Thơm ngon vô hạn.

[00:28:25] Xem này, toàn là món em thích ăn.

[00:28:27] Cái này ăn được không vậy?

[00:28:29] Đương nhiên là ăn được rồi.

[00:28:30] Nào.

[00:28:31] Đây đều là những món em thích ăn.

[00:28:33] Nếm thử xem.

[00:28:43] Ngon không?

[00:28:46] Đường Thế Kiệt, anh tự ăn thử xem.

[00:28:51] Thịt căn bản chưa chín.

[00:28:52] Rau thì mặn thế này.

[00:28:53] Anh chỉ biết làm mấy trò bề ngoài này thôi à?

[00:28:58] Xin lỗi.

[00:28:59] Em rõ ràng biết anh chưa từng vào bếp,

[00:29:01] anh đã rất cố gắng rồi.

[00:29:03] Cho dù em không hiểu tấm lòng của anh,

[00:29:05] cũng nên...

[00:29:08] Hết cách rồi, tôi sinh ra trong gia đình đơn thân,

[00:29:10] bẩm sinh đã không cân bằng.

[00:29:11] Tôi chính là thích chọc ghẹo người khác.

[00:29:13] Không sửa được, tôi cũng không muốn sửa.

[00:29:15] Bội Hảo,

[00:29:16] anh cũng giống em, cũng là gia đình đơn thân.

[00:29:21] Ba.

[00:29:22] Bác Đường, dì Bích Vân.

[00:29:24] Bội Hảo đến rồi.

[00:29:24] Hay lắm, đôi trẻ các con

[00:29:27] chạy đến đây ngọt ngào à.

[00:29:28] Ai ngọt ngào với anh ta chứ.

[00:29:29] Bác Đường, bác ăn một miếng đi.

[00:29:31] Chỉ cần ăn một miếng thôi,

[00:29:32] -

[00:29:32] bác sẽ biết tài nấu nướng của Đường Thế Kiệt

[00:29:34] khủng khiếp đến mức nào.

[00:29:34] Thế à?

[00:29:37] Để ba nếm thử.

[00:29:38] Thế Kiệt, con cũng thật là.

[00:29:41] Nếu con không thích đồ ăn của dì Lý,

[00:29:42] ở nhà ta nấu cho con là được rồi.

[00:29:44] Thật ra bữa tiệc đó,

[00:29:46] ta cũng không nhất thiết phải đi.

[00:29:47] Đúng vậy.

[00:29:48] Thôi đi, thấy bà là tôi nuốt không trôi.

[00:29:51] Thế Kiệt, sao con lại nói như vậy?

[00:29:53] Được rồi, Bích Vân.

[00:29:55] Chúng ta đừng ở đây làm phiền nữa.

[00:29:56] Để bọn trẻ ở đây

[00:29:57] ăn cho ngon.

[00:30:03] Anh cứ nói chuyện với mẹ anh như vậy à?

[00:30:07] Anh vừa nói với em rồi mà,

[00:30:09] anh cũng giống em, cũng là gia đình đơn thân.

[00:30:25] Người phụ nữ trong ảnh này,

[00:30:28] chính là mẹ ruột của anh.

[00:30:34] Nhưng bà ấy mất sớm.

[00:30:37] Ba anh lại trong một thời gian rất ngắn

[00:30:39] cưới một người phụ nữ khác.

[00:30:41] Mẹ, xin mẹ tỉnh lại đi.

[00:30:43] Đừng ngủ nữa, tỉnh lại đi.

[00:30:45] Con ngoan, con nghe lời.

[00:30:46] Mẹ, tỉnh lại đi, đừng ngủ nữa.

[00:30:49] Anh không biết ba anh từ khi nào

[00:30:50] đã quen người phụ nữ này.

[00:30:51] Sao vậy Thế Kiệt, không khỏe à?

[00:30:52] Nhưng trong lòng anh,

[00:30:53] anh chỉ có một người mẹ.

[00:30:56] Nếu ngay cả anh cũng có thể

[00:30:57]

[00:30:59] chấp nhận người khác,

[00:31:00] vậy thì...

[00:31:02] có phải là quá có lỗi với bà ấy không?

[00:31:04] Anh không thể đối tốt với mẹ kế của mình.

[00:31:08] Cho dù mẹ anh đã mất,

[00:31:11] nhưng ít nhất,

[00:31:12] anh có thể bảo vệ ký ức này.

[00:31:14] Ký ức chỉ có anh và mẹ anh.

[00:31:23] Không ngờ anh cũng có một câu chuyện như vậy.

[00:31:29] Thật ra chuyện này,

[00:31:31] anh không muốn kể cho người khác.

[00:31:33] Nhưng em thì khác.

[00:31:35] Đối với anh, em không phải người ngoài.

[00:31:36] Thôi đi.

[00:31:37]

[00:31:38] Đừng giở trò này với tôi.

[00:31:40] Thấy chưa,

[00:31:40] em chính là có thể

[00:31:41] làm người khác vui vẻ như vậy.

[00:31:43] Đó là lý do tại sao

[00:31:44]

[00:31:46] mà anh vẫn cứ thích em như vậy.

[00:31:48] Đủ rồi.

[00:31:50] Tôi chỉ cảm thấy,

[00:31:51] anh cố nhiên có sự kiên trì của mình,

[00:31:53] nhưng như vậy đối với dì Bích Vân,

[00:31:54] thật sự rất không công bằng.

[00:31:56] Có lẽ bà ấy mới là người đáng thương nhất,

[00:31:58] biết đâu được.

[00:32:00] Em đói rồi phải không?

[00:32:01] Chúng ta đã vật lộn cả buổi tối rồi.

[00:32:03] Hay là ra ngoài đi dạo.

[00:32:05] Anh đi lấy xe.

[00:32:15] Bội Hảo, em muốn ăn gì?

[00:32:27] Chào, lại gặp nhau rồi.

[00:32:33] Bội Hảo, em và cậu ta rất thân sao?

[00:32:37] Không thân.

[00:32:38] Nếu đã không thân,

[00:32:39] chắc là không có gì để nói chuyện đâu nhỉ.

[00:32:41] Đi thôi.

[00:32:47] Đi.

[00:33:33] Đố cậu một câu

[00:33:35] "Tiểu Bạch và anh trai nó trông rất giống nhau."

[00:33:38] Đoán một câu thành ngữ.

[00:33:40] Nhàm chán.

[00:33:42] Đáp án là,

[00:33:43] "Chân tướng đại bạch" (Sự thật phơi bày).

[00:33:45] Bởi vì Tiểu Bạch "chân tướng đại Bạch" (trông thật giống anh Đại Bạch).

[00:33:48] Cuối cùng cũng chọc cậu cười rồi.

[00:33:51] Sao cậu lại buồn rười rượi vậy?

[00:33:54] Tớ đang nghĩ đến lời ba cậu nói.

[00:33:57] Dì của Niệm Trung,

[00:33:59] trông thật sự rất có tiền.

[00:34:01] Sau này cậu ấy ở Thượng Hải,

[00:34:03] chúng ta ở Hải Nam,

[00:34:04] cậu ấy...

[00:34:06] cậu ấy có quên chúng ta không?

[00:34:09] Niệm Trung sẽ không đâu.

[00:34:09] Cậu ấy không phải người như vậy.

[00:34:11] Nhưng cho dù là vậy,

[00:34:13] cậu vẫn còn có tớ mà.

[00:34:25] Cậu làm gì vậy?

[00:34:29] Tạm biệt.

[00:34:31] Nhiếp Khải!

[00:34:37] Nhiếp Khải!

[00:34:39] Nhiếp Khải!

[00:34:41] Cậu đừng dọa tớ.

[00:34:42] Tớ không biết bơi đâu.

[00:34:47] Mát mẻ ghê.

[00:34:48] Cậu muốn dọa chết tớ à?

[00:34:50] Có những chuyện rất khó hiểu,

[00:34:51] rất phiền phức.

[00:34:53] Tốt nhất là đừng nghĩ đến nữa.

[00:34:54] Có phải tớ đã thành công

[00:34:56] chuyển hướng sự chú ý của cậu,

[00:34:58] để cậu không nghĩ lung tung nữa không?

[00:34:59] Cậu rất đáng ghét, cậu biết không?

[00:35:02] Cậu muốn mát mẻ phải không?

[00:35:03] Được, tớ cho cậu.

[00:35:04] Cho cậu mát mẻ.

[00:35:11] Cậu yên tâm, tớ sẽ không rời xa cậu.

[00:35:12] Tớ sẽ không rời khỏi Hải Nam.

[00:35:37] Chuyện cậu hứa với tớ vẫn chưa quên chứ?

[00:35:42] Tớ đang đợi.

[00:35:44] Đợi đến ngày sinh nhật tớ,

[00:35:46] tớ muốn cậu cho tớ câu trả lời.

[00:35:56] Ngày mai là sinh nhật cậu rồi.

[00:35:58] Cậu muốn quà gì?

[00:36:01] Không cần đâu.

[00:36:02] Tớ quên mất ngày mai là sinh nhật mình rồi.

[00:36:05] Thế à?

[00:36:06] Tớ đã tiết kiệm mấy tháng tiền rồi đó.

[00:36:08] Đừng khách sáo.

[00:36:09] Muốn quà gì cứ nói.

[00:36:11] Không muốn cậu lãng phí tiền.

[00:36:12] Quà dùng tiền mua tớ không nhận đâu.

[00:36:15] Nhưng tớ không biết làm bánh kem.

[00:36:18] Nếu tớ dùng tiền mua bánh kem

[00:36:19] tặng quà cho cậu,

[00:36:20] cậu sẽ nhận chứ?

[00:36:29] Mẹ cậu.

[00:36:29] Sao vậy?

[00:36:30] Ở đâu? Ở hướng mười giờ của cậu.

[00:36:31] Mẹ cậu.

[00:36:34] OK, tóm lại tối mai,

[00:36:36] tớ sẽ đến nhà cậu đón cậu.

[00:36:37] Cho cậu một bất ngờ, được không?

[00:36:38] Đừng quên nhé.

[00:36:39] Tớ chuồn trước đây.

[00:36:45] Gia Kỳ.

[00:36:48] Mẹ.

[00:36:49] Là con gái tôi.

[00:36:50] Tôi đi đây.

[00:36:55] Thế Kiệt

[00:36:56] Sao rồi? Hôm qua,

[00:36:58] với Bội Hảo thế nào rồi?

[00:37:02] Khá tốt ạ.

[00:37:04] Con nghĩ cô ấy chắc là ngày càng thích con rồi.

[00:37:07] Vậy thì tốt.

[00:37:10] Nhưng hôm qua,

[00:37:11] trước mặt Bội Hảo, sao con lại

[00:37:14] nói chuyện với dì Bích Vân lớn tiếng như vậy?

[00:37:17] Không có ạ, con trước nay vẫn vậy.

[00:37:19] Đâu phải chỉ có hôm qua.

[00:37:23] Con đó

[00:37:25] Ba biết,

[00:37:26] con trước nay cũng không thích

[00:37:27] dì Bích Vân này của con.

[00:37:29] Nhưng trước mặt người ngoài,

[00:37:31] cũng phải giữ thể diện cho người nhà chứ.

[00:37:35] Ba

[00:37:36] Về điểm này,

[00:37:37] con mong ba có thể thông cảm cho con.

[00:37:39] Con có thể cố gắng tránh tiếp xúc với bà ấy,

[00:37:42] nhưng con thật sự không thể

[00:37:43] theo ý ba mà giả cười với bà ấy.

[00:37:48] Ba,

[00:37:49] con hy vọng ba có thể biết,

[00:37:50] trong lòng con chỉ có một người mẹ.

[00:37:57] Phải, lời này hai cha con mình

[00:37:59] không biết đã nói bao nhiêu lần rồi.

[00:38:01] Thật ra có một người bạn đồng hành xinh đẹp,

[00:38:06] dẫn đi cho ra dáng,

[00:38:08] làm một...

[00:38:09] phu nhân doanh nhân xinh đẹp,

[00:38:11] dì Bích Vân của con,

[00:38:13] là người thích hợp nhất.

[00:38:16] Ba có bao giờ yêu cầu con

[00:38:19] phải xem bà ấy

[00:38:20] như mẹ ruột của mình đâu.

[00:38:24] Được rồi, Thế Kiệt.

[00:38:26] Nút thắt trong lòng con ba biết.

[00:38:28] Nhưng dù sao con cũng chưa trải sự đời.

[00:38:34] Thật ra có rất nhiều lúc,

[00:38:35] khi xử lý nhiều chuyện,

[00:38:37] con cứ lấy bộ mặt trên thương trường

[00:38:40] đeo lên mặt,

[00:38:42] mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết.

[00:38:46] Không cần phải móc tim móc gan với người ta.

[00:38:49] Phải không?

[00:38:51] Được rồi.

[00:38:53] Được rồi, đừng thở dài nữa.

[00:38:55] Buổi trưa còn phải đi cùng

[00:38:57] Bội Hảo và ba nó ăn cơm.

[00:38:59] Đi.

[00:39:00] Đi nào.

[00:39:12] Gia Kỳ.

[00:39:15] Gia Kỳ.

[00:39:18] Dì Quế của con là chị em tốt nhất của mẹ ngày xưa.

[00:39:20] Chào dì ạ.

[00:39:21] Không ngờ Gia Kỳ đã lớn thế này rồi.

[00:39:24] Nhớ ngày xưa hai chị em mình

[00:39:26] bôn ba kiếm sống ở nơi khác.

[00:39:28] Đó là chuyện từ bao lâu trước rồi.

[00:39:31] Đâu như chị,

[00:39:32] lại tái giá vào nhà giàu có.

[00:39:33] Lại tái giá vào nhà giàu có.

[00:39:34] Chuyện đó đừng nhắc nữa.

[00:39:37] Ngược lại là chị,

[00:39:39] sắp đến Anh

[00:39:40] mở siêu thị của riêng mình rồi.

[00:39:42] Em thì chỉ có thể trơ mắt nhìn,

[00:39:45] mong con gái em có một nơi chốn tốt.

[00:39:48] Mẹ

[00:39:49] Dì Quế không phải người ngoài.

[00:39:51] Bác ấy sắp đến Anh rồi,

[00:39:53] đặc biệt đến Hải Nam thăm mẹ.

[00:39:56] Chuyện lớn nhỏ của mẹ ngày xưa,

[00:39:58] bác ấy đều biết.

[00:39:59] Phải rồi,

[00:40:01] đây là quà sinh nhật mẹ mới mua cho con.

[00:40:05] Cảm ơn mẹ.

[00:40:06] Dì Quế ngày kia sẽ đi Anh,

[00:40:08]

[00:40:12] Nhưng muộn một chút,

[00:40:14] mẹ nhất định sẽ về mừng sinh nhật con.

[00:40:16] Không sao đâu ạ.

[00:40:18] Sinh nhật của con đâu có quan trọng như vậy.

[00:40:46] Chuyện đã hứa với mình, cậu sẽ làm được chứ?

[00:40:53] Ông Đường à,

[00:40:54] về cái dự án mà ông nói,

[00:40:56] mảng khách sạn này có thể xem xét.

[00:40:58] Nhưng cũng phải tìm một nơi

[00:40:59] mới có thể đánh giá cụ thể được.

[00:41:02] Có câu này của ông,

[00:41:04] tôi xem như đã yên tâm rồi.

[00:41:06] Tốt, bữa cơm hôm nay,

[00:41:07] xem như là chúng ta,

[00:41:09] hai nhà Đường, Lăng hợp tác,

[00:41:11] chính thức chốt kèo.

[00:41:17] Nào.

[00:41:17] Bác Lăng.

[00:41:25] Chỉ cần dự án làm chu đáo,

[00:41:26] tôi sẽ không có tiền mà không kiếm.

[00:41:28] Dự án làm không đủ chu đáo,

[00:41:30] hai người phải chịu trách nhiệm đó nhé.

[00:41:32] Bất kể dự án nào,

[00:41:33] đều phải qua cửa ải của ông trước, phải không?

[00:41:36] Quan trọng nhất là,

[00:41:37] đợi Bội Hảo tốt nghiệp,

[00:41:38] chúng ta chuẩn bị cho nó một chiến trường,

[00:41:41] để hai đứa trẻ kề vai tác chiến.

[00:41:44] Bác Đường, con muốn ra nước ngoài học.

[00:41:47] Kế hoạch của hai người,

[00:41:48] đừng tính con vào trong đó.

[00:41:50] Em cứ nói đi du học,

[00:41:51] cũng không thấy em có động tĩnh gì.

[00:41:53] Chắc không phải là nói đùa chứ?

[00:41:55] Anh không tin à?

[00:41:56] Không tin có thể hỏi ba tôi.

[00:41:57] Tôi thật sự sẽ đi học.

[00:41:58] Tôi đã nộp đơn vào trường rồi.

[00:42:00] Bác Lăng, Bội Hảo không nói đùa chứ.

[00:42:03] Hiếm khi Bội Hảo

[00:42:04] làm một việc nghiêm túc như vậy.

[00:42:05] Nhưng mà,

[00:42:06] sau này tôi muốn gặp con gái mình,

[00:42:07] sẽ phải bay khắp nơi rồi.

[00:42:10] Ba, hay là...

[00:42:12] con cũng đi du học lấy bằng thạc sĩ gì đó nhé.

[00:42:14] Bội Hảo không phải đi Mỹ học sao?

[00:42:16] Hay là con cũng đi nhé.

[00:42:18] Được đó.

[00:42:19] Bác Đường, làm ơn, đừng mà.

[00:42:22] Con đi Mỹ học là đúng,

[00:42:23] nhưng thời đại này

[00:42:25] không còn thịnh hành mang theo thư đồng đâu nhé.

[00:42:37] Gia Kỳ.

[00:42:40] Cậu đi trước đi.

[00:42:40] Đây là cho cậu.

[00:42:41] Cái gì vậy?

[00:42:42] Lát nữa hẵng xem.

[00:42:43] Tớ đi trước đây.

[00:42:44] Tạm biệt.

[00:43:01] Cảm ơn ba hôm nay đã nhiệt tình phối hợp.

[00:43:05] Vậy là...

[00:43:06] con thật sự quyết định không đi New York học nữa?

[00:43:08] Đúng vậy.

[00:43:09] Đường Thế Kiệt, cái đuôi bám dai như đỉa đó,

[00:43:11] biết con đi New York học,

[00:43:12] thế nào cũng sẽ bám theo.

[00:43:14] Nhất định phải dùng chiêu dương đông kích tây.

[00:43:16] Dù sao thế giới cũng lớn như vậy,

[00:43:18] đến lúc ở New York,

[00:43:20] biết đâu con lại đi châu Âu học.

[00:43:22] Đi châu Âu?

[00:43:23] Đúng vậy.

[00:43:24] Con vẫn luôn muốn đến Anh,

[00:43:26] ba đâu phải không biết.

[00:43:28] Con rất hứng thú với những kiến trúc ở đó.

[00:43:31] Bất kể đi đâu học,

[00:43:34] làm việc không thể ba phải hai lòng.

[00:43:37] Trước đây nói muốn học piano,

[00:43:40] không nói hai lời, piano đã mua về.

[00:43:41] Kết quả con học được bao nhiêu?

[00:43:43] Cây piano này theo ba

[00:43:44] vượt đại dương đến Thượng Hải,

[00:43:45] bây giờ không phải cũng bỏ hoang ở đây sao?

[00:43:48] Thì ra ba xót tiền của ba à.

[00:43:50] Ba xót cây piano của ba.

[00:43:53] Được, vậy bây giờ con đi chăm sóc nó,

[00:43:55] kẻo bị ba mắng.

[00:44:17] Được rồi.

[00:44:21] Con có thể đi Anh không?

[00:44:24] Đi đi.

[00:44:26] Tuyệt vời!

[00:44:27] Vậy con đàn cho ba một bản hay nhé.


 0 Komentari sort   Poredaj po