अगला

Vương Triều Càn Long vietsub tập 24

0 विचारों· 08/21/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
ग्राहकों
0

Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.

और दिखाओ

[00:02:34] Đây đều là đến chúc mừng Thập Cách cách.

[00:02:36] Vâng.

[00:02:38] Lúa mì ở Thịnh Kinh có hy vọng tăng sản lượng ba thành.

[00:02:44] Việc nạo vét sông ngòi Giang Nam đã hoàn tất.

[00:02:48] Đê biển ở Hàng Châu đã được nâng cao thêm một trượng.

[00:02:57] Ở Hà Nam, đã khai hoang được năm nghìn mẫu đất mới.

[00:03:01] Xin Hoàng Thượng xem tiếp.

[00:03:03] Còn có tin vui về ngành mỏ ở Vân Quý, ngành muối và trà ở Tứ Xuyên.

[00:03:05] Chăn nuôi ở Tân Cương cũng có tin vui.

[00:03:10] Lưu Dung, thần có mặt.

[00:03:12] Ngươi nói những điều này đều là sự thật sao?

[00:03:16] Chuyện này... thần chưa suy nghĩ kỹ.

[00:03:22] Nhưng mà, trong ngày vui của Thập Công chúa,

[00:03:25] bọn họ dâng tấu sớ chúc mừng,

[00:03:26] chọn vài lời tốt lành viết vào,

[00:03:28] e là cũng có.

[00:03:40] Trẫm muốn nghe lời thật, không phải lời sáo rỗng.

[00:03:44] Hoàng Thượng thánh minh.

[00:03:46] Trẫm đã nhiều lần dặn dò các quan trong ngoài,

[00:03:51] phải dùng tấm lòng chân thành đối đãi với Trẫm.

[00:03:54] Không che giấu, không giả tạo.

[00:03:57] Thực lòng thực dạ, gan ruột phơi bày, mới là trung thần.

[00:04:01] Nhưng bọn họ chẳng nghe lọt tai.

[00:04:03] Thần ghi lòng tạc dạ lời dạy của Hoàng Thượng.

[00:04:07] Lưu Dung, "ghi lòng tạc dạ" này,

[00:04:12] là khắc trên đá.

[00:04:18] Bọn họ đã "ghi lòng tạc dạ" rồi.

[00:04:20] Chuyện này thần không dám tùy tiện bình luận.

[00:04:29] Lúc Trẫm tuần du phía Nam,

[00:04:34] đã ban cho họ không ít lời chỉ dụ trực tiếp.

[00:04:37] Ngươi nói xem, những quan viên đó, họ còn nhớ hay không?

[00:04:41] Chuyện này... e là họ không dám quên đâu ạ.

[00:05:00] Lưu Dung, thần có mặt.

[00:05:03] Soạn một đạo dụ chỉ đình ký gửi đến các tỉnh Giang Nam.

[00:05:10] Bảo những quan viên đã gặp Trẫm ở Giang Nam,

[00:05:13] ghi lại những lời chỉ dụ trực tiếp của Trẫm.

[00:05:17] Viết những lời Trẫm đã nói vào tấu sớ,

[00:05:21] dâng lên đây Trẫm xem.

[00:05:24] Thần tuân chỉ.

[00:05:34] Ghi lại những gì Hoàng Thượng đã nói lúc tuần du phía Nam,

[00:05:38] Ngài đã nói những gì chứ?

[00:05:42] Ai mà nhớ cho hết được?

[00:05:50] Nghe cả đây.

[00:05:52] Lúc Hoàng Thượng tuần du phía Nam, ai đã được diện kiến?

[00:05:57] Hoàng Thượng có ghé qua phủ Bố chính của hạ quan.

[00:06:00] Hoàng Thượng có chỉ dụ trực tiếp gì không?

[00:06:03] Chỉ dụ trực tiếp... chỉ dụ thì không có.

[00:06:06] Hoàng Thượng chỉ quở trách hạ quan vài câu.

[00:06:09] Quở trách cũng là chỉ dụ trực tiếp.

[00:06:12] Ngươi còn nhớ Hoàng Thượng đã nói thế nào không?

[00:06:14] Hình như là nói hạ quan coi Hoàng Thượng như ngọn núi tiền.

[00:06:20] Những lời khác... những lời khác thì tôi không nhớ rõ nữa.

[00:06:22] Không nhớ rõ là không được đâu.

[00:06:25] Thánh chỉ đình ký của Hoàng Thượng viết rất rõ ràng,

[00:06:28] Ngài ấy bất kể nói với ai,

[00:06:31] mỗi một câu đã nói,

[00:06:32] đều phải ghi lại không sai một chữ,

[00:06:35] trình lên để Ngài ngự lãm.

[00:06:37] Phải làm sao đây, phải làm sao đây?

[00:06:39] May quá, may quá.

[00:06:40] Hoàng Thượng thì tôi có gặp rồi,

[00:06:42] nhưng Ngài nói gì thì tôi cũng không nhớ nữa.

[00:06:44] Lúc tôi dập đầu lạy Hoàng Thượng, Ngài chỉ nói một câu,

[00:06:50] "Đứng lên đi".

[00:06:52] Tôi là khỏe nhất rồi.

[00:06:54] Tôi nói cho các ông biết nhé, lúc đó tôi đang đi công tác bên ngoài,

[00:06:58] tôi đến mặt Hoàng Thượng còn chưa được thấy.

[00:07:06] Trật tự! Trật tự!

[00:07:09]

[00:07:13] Hoàng Thượng đã nói không ít lời.

[00:07:17] Lúc đó có ai ở đó?

[00:07:24] Tiểu nhân có mặt.

[00:07:26] Hoàng Thượng đã nói gì nhỉ?

[00:07:29] Tiểu nhân thật sự không nhớ ra.

[00:07:32] Ta lờ mờ nhớ rằng,

[00:07:33] Hoàng Thượng có nói một câu "Mời quân vào trong hũ", phải không?

[00:07:40] Cái này... cái này tiểu nhân thật sự không nghe thấy.

[00:07:44] Đồ vô dụng!

[00:07:48] "Mời quân vào trong hũ".

[00:07:59] Nào, Cách cách.

[00:08:10] Công chúa thật xinh đẹp, còn đẹp hơn cả tiên nữ.

[00:08:16] Phải đó, đẹp thì đẹp thật,

[00:08:19] nhưng mà phiền phức quá.

[00:08:20] Trên đầu này, có mấy chục viên ngọc trai lận.

[00:08:26] Mời Công chúa.

[00:08:49] Đẹp quá.

[00:08:53] Cái này là trâm cài trân châu phải không?

[00:08:58] "Mây tóc hoa nhan trâm châu lay động".

[00:09:04] Thập Cách cách, lắc cho ta xem nào.

[00:09:34] Đúng là phong tình vạn chủng.

[00:09:54] Nào, rót đầy, rót đầy.

[00:09:58] Cạn, cạn!

[00:10:06] Em gái ta xuất giá, hôm nay ta vui.

[00:10:30] Công chúa và Phò mã gia sắp đến rồi.

[00:10:33] Biết rồi.

[00:10:47] Ngạch phò cát tường.

[00:10:51] Nô tài Phong Thân Ân Đức khấu kiến Hòa Hiếu Thập Công chúa.

[00:10:55] Mời Ngạch phò gia vén khăn trùm đầu.

[00:11:28]

[00:11:31] Quân vi thần cương, đây là bổn phận vua tôi.

[00:11:37] Trong lòng chàng chỉ có "quân vi thần cương",

[00:11:40] không có "phu vi thê cương" sao?

[00:11:42] Thiếp đã là vợ của chàng rồi.

[00:11:45] Chàng không sợ tổn phúc của ta sao?

[00:11:47]

[00:11:51] Đây cũng là chuyện thuận lý thành chương mà.

[00:11:53] Dù có nói đến trời,

[00:11:55] cũng không có cái lẽ nào chồng lại quỳ vợ cả.

[00:11:58] Nhưng hôm nay ở trên hoa đường,

[00:12:01] chàng đã bái lạy A mã của ta.

[00:12:03]

[00:12:05] Chỉ một lần này thôi, lần sau không có nữa.

[00:12:10] Đương nhiên là lần sau không có nữa.

[00:12:12] Có một vở kịch tên là "Say đánh Cành Vàng".

[00:12:15] Chàng xem qua chưa?

[00:12:18] Xem rồi thì tốt.

[00:12:19] Trong kịch cũng nói,

[00:12:20] con gái của Hoàng đế gả cho con trai của đại thần.

[00:12:23] Nhưng mà vị công chúa đó không biết điều,

[00:12:25] cứ thích làm cao trước mặt phò mã.

[00:12:28] Phò mã gia tức giận liền đánh công chúa.

[00:12:31]

[00:12:35] Đa tạ công chúa.

[00:12:38] Xem kìa, xem kìa, lại nữa rồi.

[00:12:57] Cảm ơn, cảm ơn các vị.

[00:13:21] Gia, hòn non bộ này không phải tầm thường.

[00:13:26] Toàn bộ đều được xây bằng đá Thái Hồ.

[00:13:30] Những người thợ đó đều là từ Nội Vụ Phủ,

[00:13:34] những thợ giỏi được lựa chọn kỹ càng.

[00:13:38] Theo lời Tổng quản đại nhân của Nội Vụ Phủ,

[00:13:41] chưa tính tiền công,

[00:13:43] chỉ riêng việc vận chuyển những tảng đá này đến kinh thành,

[00:13:46] đã tốn hết năm vạn lượng bạc.

[00:13:50] Thủy tạ này,

[00:13:51] được xây dựng phỏng theo đình ở ao cá vàng của Vạn Phúc Lâu.

[00:13:55] Còn cột này, ngài xem, ngài xem cái cột này,

[00:13:58] toàn bộ là bạch ngọc Hán.

[00:14:01] Ngài xem dưới nước nữa kìa,

[00:14:04] cũng là cá chép gấm đó ạ.

[00:14:07] Vạn Tuế Gia có lời,

[00:14:09] của hồi môn của Thập Cách cách không được qua loa dù chỉ một chút.

[00:14:13] Cái này... theo nô tài thấy,

[00:14:17] khu vườn này,

[00:14:19] ta thấy thế nào cũng không dưới năm mươi vạn lượng bạc đâu.

[00:14:25] Hòa gia.

[00:14:43] Đây đều là bạc của quốc khố cả.

[00:14:49] Hòa Trung Đường à, quý phủ vui kết thông gia với hoàng thất, khách khứa đầy nhà.

[00:14:53] Ngài thì hay rồi, bỏ mặc khách,

[00:14:55] một mình chạy ra đây trốn việc hưởng nhàn.

[00:14:59]

[00:15:01] Tôi sẽ kính Chương đại nhân ba chén nữa.

[00:15:03] Không, không, không, kính rượu thì không cần đâu.

[00:15:09] Có một việc muốn nhờ Hòa Trung Đường giúp đỡ.

[00:15:14] Xin mời nói.

[00:15:17] Bệ chức đã nghe danh Hòa Trung Đường học rộng nhớ lâu từ lâu.

[00:15:20] Chuyện ăn uống, sinh hoạt của Hoàng Thượng, những chi tiết nhỏ nhặt,

[00:15:23] ngài đều nhớ rành mạch.

[00:15:25] "Khởi cư chú" trong cung có chút sai sót,

[00:15:28] đều bị ngài chỉ ra từng cái một.

[00:15:30] Đại nhân, rốt cuộc ngài muốn nói gì?

[00:15:34]

[00:15:39] Nhưng đối với bệ chức,

[00:15:41] đó lại là sự quan tâm lớn lao.

[00:15:43] Vì vậy xin Hòa Trung Đường giúp cho một tay.

[00:15:47] Không cần vòng vo nữa, có gì cứ nói thẳng.

[00:15:50] Sảng khoái! Lúc Hoàng Thượng tuần du phía Nam,

[00:15:54] Hòa Trung Đường không rời nửa bước.

[00:15:56] Những lời Ngài nói với bệ chức ở Sơn Đông,

[00:15:59] chỉ có ngài là nhớ không sai một chữ.

[00:16:09] Ngươi muốn ta...

[00:16:11] giúp ngươi ghi lại lời chỉ dụ của Hoàng Thượng lúc tuần du phía Nam.

[00:16:14] Xấu hổ quá, xấu hổ quá.

[00:16:19] Chương đại nhân, đây là khi quân!

[00:16:24] Hòa Trung Đường, ngài nói quá lời rồi.

[00:16:26] Đây cũng đâu phải là khai man nhận bừa, bẻ cong pháp luật vị tình riêng.

[00:16:30] Chỉ là muốn làm Hoàng Thượng vui lòng thôi.

[00:16:33] Sao có thể dính đến tội khi quân được chứ?

[00:16:35] Chương đại nhân, thứ cho tôi nói thẳng.

[00:16:38] Lúc Hoàng Thượng tuần du phía Nam,

[00:16:40] Sơn Đông dưới sự cai trị của ngài thật sự không có gì đáng khen.

[00:16:43] Hoàng Thượng chỉ phạt nhẹ ngài,

[00:16:46] vậy mà những lời dạy dỗ ân cần của Ngài,

[00:16:47] ngài lại không hề để trong lòng.

[00:16:50] Nước đến chân mới nhảy, lại muốn ta làm thay việc của ngài,

[00:16:53] giúp ngài lấp liếm cho qua.

[00:16:55] Thật sự là mất đi phong thái của một đại thần.

[00:16:57] Xin hỏi Chương đại nhân,

[00:16:58] chữ "Thành" trong "Thờ vua phải thành" đã đi đâu mất rồi?

[00:17:04] Lời vàng đá của Hòa Trung Đường, bệ chức xin ghi nhớ.

[00:17:08] Nhưng... nhưng mà chuyện này ngài vẫn...

[00:17:15] Ba vị đại nhân sao đều chuồn khỏi tiệc rượu ra đây vậy?

[00:17:20] Là trách ta nhất thời không tiếp đãi phải không?

[00:17:22] Đâu có, đâu có.

[00:17:24] Vừa rồi trong tiệc rượu,

[00:17:26] không thấy Hòa Trung Đường và Chương đại nhân,

[00:17:29] trong lòng hạ quan cứ thắc mắc,

[00:17:32] hai người này đi đâu rồi nhỉ?

[00:17:34] Hóa ra các vị ở đây dốc bầu tâm sự.

[00:17:37] Không biết có lời gan ruột gì,

[00:17:41] có thể nói cho mọi người cùng nghe được không?

[00:17:43] Nói vậy là...

[00:17:45] Tô đại nhân cũng muốn nghe lời gan ruột của ta sao?

[00:17:48] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:17:51] Bệ chức nói một câu công bằng,

[00:17:53] mọi người cùng làm quan trong triều,

[00:17:55] Hòa đại nhân lại là Tể phụ đại thần,

[00:17:59] phải công bằng như một bát nước đầy.

[00:18:01] Không thể bên trọng bên khinh được đâu.

[00:18:07] Ý của các vị đại nhân, ta đã hiểu rồi.

[00:18:11] Hoàng Thượng bảo các vị ghi lại lời chỉ dụ lúc tuần du phía Nam,

[00:18:15] các vị liền gặp khó.

[00:18:17] Muốn Hòa mỗ ta đây giúp một tay.

[00:18:20] Thật ra,

[00:18:21] Hòa Thân ta làm gì có trí nhớ tốt đến vậy.

[00:18:24] Rốt cuộc Hoàng Thượng đã nói những gì,

[00:18:27] ta làm sao mà nhớ được từng câu.

[00:18:29] Thật sự là lực bất tòng tâm.

[00:18:35] Nào, nào, nào, cùng đi uống rượu đi.

[00:18:38] Mời.

[00:18:45] Các đại nhân, đi uống rượu thôi.

[00:18:48] Đi, đi, đi.

[00:18:59] "Đón loan giá trăm họ tụ đông,"

[00:18:59] "trong mưa nào có nón tơi."

[00:19:03] "Yêu kính như con với cha,"

[00:19:06] "ơn vua khó đáp biết tính sao."

[00:19:09] Sai rồi, sai rồi.

[00:19:12] Sao lại sai?

[00:19:13] Đây là ngự chế thi do chính miệng Hoàng Thượng ngâm ra đó.

[00:19:19] Kỷ Đại học sĩ, hà tất phải đánh lạc hướng.

[00:19:23] Chúng tôi không phải đến để nghe thơ của Hoàng Thượng,

[00:19:26] mà là muốn nghe những lời Hoàng Thượng đã nói.

[00:19:31] Lời đã nói?

[00:19:34] "Trẫm tuần sát các nơi, hỏi thăm phong tục,"

[00:19:41] "tuần du Giang Chiết, dưới chân núi Thanh Sơn,"

[00:19:44] "có miếu của Sử Trung Chính Công."

[00:19:47] "Trẫm nghĩ đến việc ông gặp thời khó khăn,"

[00:19:49] "lâm nguy nhận lệnh, chống đỡ tàn cuộc."

[00:19:52] "Hết lòng cô trung, cuối cùng chịu chết để..."

[00:19:55] "Trẫm vô cùng cảm phục, tự mình đến tế bái, thượng hưởng."

[00:20:01] Tôi nói này, Kỷ Đại học sĩ...

[00:20:02] Tôi nói này Kỷ Đại học sĩ à,

[00:20:03] ngài đừng có dùng mấy thứ này để lừa chúng tôi nữa.

[00:20:06] Đọc một đoạn văn tế Sử Khả Pháp thì có ích gì chứ?

[00:20:10] Xin ngài giúp cho,

[00:20:11] nhớ lại giúp những lời Hoàng Thượng đã nói với chúng tôi đi.

[00:20:15] Lời đã nói?

[00:20:17] Vậy thì các vị làm khó ta rồi.

[00:20:19] Ta đây chỉ biết nhớ thơ từ văn phú,

[00:20:22] những thứ không gieo vần, không đối ngẫu,

[00:20:24] lại chẳng phải văn biền ngẫu tứ lục,

[00:20:25] ta một câu cũng không nhớ nổi.

[00:20:33] Lúc tuần du phía Nam, Hoàng Thượng đã nói rất nhiều lời.

[00:20:36] Nhưng những lời ta vừa nói với ngươi,

[00:20:39] mới là quan trọng nhất.

[00:20:41] Hoàng Thượng có hỏi, ngươi cứ trả lời thành thật.

[00:20:45] Nhớ chưa?

[00:20:47] Bệ chức nhớ rồi.

[00:20:49] Đa tạ, đa tạ Hòa Trung Đường.

[00:20:52] Ngài chính là cha mẹ tái sinh của tôi.

[00:20:56] Không cần như vậy.

[00:20:59] Ta thấy ngươi là một thanh quan,

[00:21:01] thật không nỡ để Hoàng Thượng thất vọng về ngươi,

[00:21:04] nên mới giúp ngươi.

[00:21:06] Đây là một bài học.

[00:21:08] Sau này ở trước mặt Hoàng Thượng,

[00:21:10] nhất định phải toàn tâm toàn ý phụng sự.

[00:21:12] Mỗi một câu Hoàng Thượng nói đều phải khắc cốt ghi tâm.

[00:21:16] Chỉ có như vậy,

[00:21:17] mới không đến nỗi gặp chuyện thì hoảng hốt, không biết đối phó.

[00:21:23] Bệ chức ghi nhớ trong lòng.

[00:21:37] Tốt.

[00:21:39] Các ngươi bình thường luôn miệng nói rằng,

[00:21:41] những lời Trẫm nói với các ngươi là kim khoa ngọc luật,

[00:21:46] phải khắc cốt ghi tâm, mãi không quên.

[00:21:51] còn phải truyền lại cho con cháu, lưu truyền mãi mãi.

[00:21:54] Vậy thì, từ lúc Trẫm tuần du phía Nam đến nay mới được bao lâu?

[00:21:57] Những lời nói với các ngươi, các ngươi có nhớ không?

[00:22:00] Bảo các ngươi ghi lại chỉ dụ, các ngươi đã ghi những gì?

[00:22:05] Chương Bảo. - Nô tài có mặt.

[00:22:07] Đây là tấu sớ của ngươi.

[00:22:09] "Hoàng Thượng tuần du Sơn Đông, ít có chỉ dụ trực tiếp cho nô tài."

[00:22:13] "Chỉ có quở trách sâu sắc nô tài quá hà khắc với thuộc hạ mà thôi."

[00:22:16] "Và phạt ba mươi vạn lượng bạc để răn đe nhẹ."

[00:22:20] "Nô tài vắt óc suy nghĩ,"

[00:22:21] "cũng chỉ nhớ được lúc Hoàng Thượng nổi giận,"

[00:22:23] "đã nói một câu muốn mời nô tài vào hũ."

[00:22:29] Chương Bảo, Trẫm đã nói với ngươi như vậy sao?

[00:22:33] Hoàng Thượng tha tội, lúc đó thiên uy nổi giận,

[00:22:36] nô tài hồn xiêu phách lạc, thật sự không nhớ được ạ.

[00:22:39] Hoang đường!

[00:22:41] Trẫm nói:

[00:22:42] Phải lấy bạc than băng, phí xe ngựa, bạc dưỡng liêm của ngươi,

[00:22:45] gom đủ ba mươi vạn lượng để sửa hành cung.

[00:22:48] Ngươi thích làm kẻ nghèo hèn,

[00:22:50] Trẫm nói sẽ cho ngươi nếm thử mùi vị nghèo hèn.

[00:22:53] Cái đó gọi là "mời quân vào hũ" sao?

[00:22:55] Nô tài đáng chết, nô tài đáng chết.

[00:22:58] Còn Tô Kỷ Thần. - Có thần.

[00:23:00] Đây là tấu sớ của ngươi, tự mình đọc đi.

[00:23:10] Hoàng Thượng, nô tài có tội.

[00:23:13] Không ghi nhớ thánh huấn, không dám đọc nữa.

[00:23:16] Đầu chuyến tuần du phía Nam, ngươi đoán thánh ý,

[00:23:20] ở Hà Nam cho sửa đường ngự đạo rầm rộ,

[00:23:21] phá nhà, đào mồ mả tổ tiên,

[00:23:24] khiến cho bá tánh oán thán khắp nơi.

[00:23:26] Trẫm đã quở trách ngươi như vậy.

[00:23:30] Sao trong tấu sớ ngươi lại nói gì mà...

[00:23:32] Trẫm nói sẽ giơ cao đánh khẽ với ngươi?

[00:23:34] Ngươi tự mình đa tình như vậy,

[00:23:36] ngươi thấy có nực cười không?

[00:23:39] Hoàng Thượng, nô tài tội không thể tha.

[00:23:43] Xin Hoàng Thượng trừng phạt.

[00:23:45] Còn Lý Củ Xán. - Thần có mặt.

[00:23:47] Ngươi từ Hồ Bắc đến hành tại của Trẫm để bệ kiến.

[00:23:51] Trẫm đã nói rất nhiều về chính sự Hồ Bắc,

[00:23:54] ngươi một câu quan trọng cũng không nhớ.

[00:23:58] Trẫm hỏi ngươi, về thuế muối và trà ở Hồ Bắc,

[00:24:04] Trẫm đã nói...

[00:24:05] phải tăng từ bốn mươi hai vạn năm nghìn lượng lên bao nhiêu?

[00:24:08] Sáu mươi vạn lượng ạ?

[00:24:11] Là bảy mươi hai vạn ba nghìn lượng!

[00:24:13] Thần hồ đồ, thần ngu muội, có lỗi với Hoàng Thượng.

[00:24:25] Các ngươi không hồ đồ đâu.

[00:24:27] Mấy chuyện vặt vãnh, mờ ám,

[00:24:30] các ngươi tinh ranh lắm.

[00:24:32] Lời Trẫm nói với các ngươi, các ngươi đều coi như gió thoảng bên tai.

[00:24:36] Giống như các ngươi, vô tâm vô tư, ngồi không ăn bám,

[00:24:41] Trẫm mà dựa vào đám quan hồ đồ các ngươi để chống đỡ triều đình,

[00:24:44] thì Đại Thanh sẽ ra sao đây?

[00:24:47] Sẽ ra sao?

[00:24:51] Các ngươi tự nói xem.

[00:24:54] Hoàng Thượng, tấu sớ của Phổ Đạo Chiêu đã được dâng lên.

[00:25:11] Đây mới gọi là ghi lại chỉ dụ chứ!

[00:25:14] Tại sao Phổ Đạo Chiêu lại nhớ không sai một chữ?

[00:25:17] Nhớ hết rồi.

[00:25:18] Bởi vì hắn thành tâm thành ý với Trẫm,

[00:25:22] nên mới khác các ngươi một trời một vực.

[00:25:27] Ngươi đưa cho họ xem đi.

[00:25:35] Lại đây xem cả đi.

[00:25:49] Các ngươi nói xem, Trẫm nên trừng phạt các ngươi thế nào?

[00:25:53] Tùy Hoàng Thượng trừng trị.

[00:25:58] Mỗi người giáng hai cấp, lưu nhiệm.

[00:26:01] Tạ Hoàng Thượng.

[00:26:13] Phổ Đạo Chiêu vào yết kiến.

[00:26:32] Thần, Tuần phủ Giang Tô Phổ Đạo Chiêu, khấu kiến Vạn Tuế.

[00:26:41] Đứng lên nói chuyện. - Tạ Hoàng Thượng.

[00:26:50] Phổ Đạo Chiêu. - Thần có mặt.

[00:26:52] Trẫm bảo ngươi ghi lại chỉ dụ,

[00:26:56] sao ngươi lại có thể nhớ không sai một chữ?

[00:26:58] Bẩm Hoàng Thượng,

[00:27:00] thần dựa vào ba chữ: Kính, Cẩn, Thành.

[00:27:09] lúc thần bệ kiến Hoàng Thượng,

[00:27:12] một là mang tấm lòng kính ngưỡng vô biên,

[00:27:16] hai là vô cùng cẩn trọng, không dám có chút lơ là,

[00:27:22] ba là thành tâm thành ý lắng nghe thánh dụ của Vạn Tuế.

[00:27:27] Đối với mỗi một câu Hoàng Thượng nói,

[00:27:30] thần đều phải nhẩm đi nhẩm lại trong lòng mấy lần.

[00:27:35] Vì vậy mới có thể ghi nhớ mỗi một câu của Hoàng Thượng,

[00:27:38] từng chữ từng câu khắc sâu trong lòng.

[00:27:49] Các ngươi nghe thấy cả rồi chứ?

[00:27:55] Ba chữ này của Phổ Đạo Chiêu, "Kính, Cẩn, Thành",

[00:28:01] dùng vô cùng xác đáng.

[00:28:03] Trẫm thấy,

[00:28:05] cũng nên là ba chữ châm ngôn làm quan mà các ngươi phải ghi nhớ.

[00:28:13] Phổ Đạo Chiêu từ tri huyện làm đến tuần phủ,

[00:28:21] bình thường không chỉ tận tâm với công việc,

[00:28:25] mà làm quan cũng vô cùng thanh liêm.

[00:28:29] Tiếng tăm trong dân chúng địa phương rất tốt.

[00:28:35] Nhưng hôm nay Trẫm không phải khen thưởng chính tích của hắn.

[00:28:42] Cũng không phải khen thưởng sự thanh liêm của hắn.

[00:28:46] Hôm nay Trẫm khen thưởng...

[00:28:50] là ba chữ "Kính, Cẩn, Thành" của hắn.

[00:28:55] Người đâu!

[00:28:58] Đem chiếc hoàng mã quái Trẫm đã mặc ban cho Phổ Đạo Chiêu.

[00:29:16] Thần Phổ Đạo Chiêu khấu tạ thiên ân.

[00:29:30] Về rồi ạ, Hòa gia.

[00:29:35] Ngài đi cẩn thận, Hòa gia.

[00:29:40] Hòa gia, Lý Trung thừa ở Hồ Bắc đã đợi lâu rồi ạ.

[00:29:44] Lý Củ Xán.

[00:30:05] Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi, để Củ Xán huynh đợi lâu.

[00:30:09] Trung Đường đại nhân.

[00:30:10] Mời ngồi.

[00:30:25] Không biết Củ Xán huynh đến đây có việc gì?

[00:30:29] Tôi đến đây là để xin chữ. Xin chữ.

[00:30:37] Củ Xán huynh, ta phải nói huynh điều này,

[00:30:40] xin chữ, huynh tìm nhầm người rồi.

[00:30:43] Chữ của Lưu Dung theo lối Hán Ngụy, có thể gọi là đại gia.

[00:30:46] Kỷ Hiểu Lam cũng tự có một trường phái riêng, được người đời ca tụng.

[00:30:49] Chữ của ta, không môn không phái,

[00:30:52] tự mình mày mò, không đáng một xu.

[00:30:56] Hòa Trung Đường, không thể nói như vậy được.

[00:31:01] Nét chữ nết người mà.

[00:31:03] Tôi đã ngưỡng mộ con người của Trung Đường đại nhân,

[00:31:07] thì cũng ngưỡng mộ thư pháp của Trung Đường.

[00:31:10] Nếu có thể ban cho tôi một bức mặc bảo,

[00:31:13] tôi nhất định sẽ coi như trân phẩm gia truyền,

[00:31:16] truyền lại cho con cháu đời sau.

[00:31:20] Củ Xán huynh đề cao Hòa mỗ như vậy,

[00:31:24] thật khiến người ta có chút lâng lâng.

[00:31:27] Không, không, tôi thật sự không phải tâng bốc đâu.

[00:31:30] Tôi thành tâm thành ý đến xin chữ.

[00:31:37] Nói thật với huynh nhé,

[00:31:39] huynh đúng là không biết ấm nào không sôi lại xách lên.

[00:31:43] Mấy nét chữ vụng của ta sao có thể tùy tiện đề cho người khác được?

[00:31:48] Chẳng phải là tự làm mình xấu mặt sao?

[00:31:50] Hòa Trung Đường,

[00:31:51] ngài nói như vậy là khách sáo rồi.

[00:31:59] Tôi nghe nói trong nha môn của Phổ Đạo Chiêu đại nhân,

[00:32:02] có treo một bức mặc bảo do chính tay Trung Đường viết.

[00:32:09] Ta đề cho Phổ Đạo Chiêu là một chữ "Liêm".

[00:32:15] Chẳng lẽ Củ Xán huynh cũng muốn chữ này?

[00:32:21] Chữ "Liêm" này hay, chữ "Liêm" hay.

[00:32:25] Nói như vậy, Trung Đường đại nhân...

[00:32:27] ngài đối xử công bằng như nhau,

[00:32:30] coi hắn và tôi như một.

[00:32:36] Nếu đã vậy thì ta đành bêu xấu vậy.

[00:32:40] Đâu có, đâu có.

[00:32:41] Lưu Toàn.

[00:32:45] Hòa gia.

[00:32:47] Ngươi ra tiếp Lý đại nhân, ta đi rồi về ngay.

[00:32:50] Vâng ạ.

[00:32:53] Mời ngài đi thong thả.

[00:32:57] Lý Trung thừa, Lý đại nhân.

[00:33:05] Nghe nói đại nhân thích sưu tầm thư họa.

[00:33:09] Phải, phải, thư họa dưỡng tâm mà.

[00:33:14] Thư họa dưỡng tâm. Đại nhân,

[00:33:20] không giấu gì đại nhân,

[00:33:23] trong tay tôi quả thật có mấy bức thư họa của người xưa,

[00:33:28] đều là đồ tốt cả.

[00:33:32] Hơn nữa, giá cả cũng không đắt lắm.

[00:33:38] Hay là để tôi mang qua cho ngài xem nhé?

[00:33:43] Để sau hẵng nói.

[00:33:47] Củ Xán huynh à,

[00:33:51] múa rìu qua mắt thợ.

[00:33:56] Hay, hay lắm.

[00:34:00]

[00:34:07] Không phải thượng phẩm cũng bị huynh nói thành thượng phẩm rồi.

[00:34:12] Được Hòa Trung Đường ban cho mặc bảo,

[00:34:15] hạ quan để tỏ lòng cảm tạ,

[00:34:18] một chút phí bút nghiên, xin Trung Đường nhận cho.

[00:34:37] Củ Xán huynh thật là hào phóng.

[00:34:43] Chỉ dựa vào chữ của Hòa mỗ mà đã đòi phí bút nghiên mười vạn lượng,

[00:34:49] vậy chẳng phải ta phải viết mấy nghìn, mấy vạn tờ sao?

[00:34:52] Hòa Trung Đường không cần khiêm tốn quá.

[00:34:56] Có câu "một chữ đáng ngàn vàng", là chuyện đương nhiên mà.

[00:35:02] Nói vậy là ta nên nhận sao?

[00:35:05] Phải ạ, Trung Đường đại nhân ban cho tôi mặc bảo,

[00:35:10] tôi trả chút phí bút nghiên chẳng phải là nên làm sao?

[00:35:14] Về tình, về lý, về pháp đều hợp cả.

[00:35:17] Đương nhiên là nên nhận rồi.

[00:35:20] Củ Xán huynh, ta tặng huynh một chữ "Liêm",

[00:35:25] huynh lại muốn tặng ta chữ "Tham".

[00:35:27] Lời này là sao chứ?

[00:35:32] Củ Xán huynh, thứ cho Hòa mỗ nói thẳng.

[00:35:35] Huynh đây là muốn đẩy ta vào chỗ tham lam gian nịnh.

[00:35:38] Chỉ với cái tâm địa này của huynh, cũng không xứng với chữ "Liêm" này.

[00:35:44] Ngài... ngài...

[00:35:47] Lưu Toàn! - Nô tài có mặt.

[00:35:50]

[00:35:51] Trung Đường, ngài...

[00:35:53] Lý đại nhân, mời.

[00:35:55] Trung Đường...

[00:35:57] Đi đi, đi đi.

[00:36:12] Trung thừa, việc xong rồi.

[00:36:16] Chào Lý Trung thừa.

[00:36:23] Ngài đi thong thả.

[00:36:25] Kiệu đâu! Kiệu đâu!

[00:36:41] Cái thứ gì vậy chứ! Được đằng chân lân đằng đầu.

[00:36:45] Lại còn giả vờ đàng hoàng trước mặt ta.

[00:36:48] Lúc ta làm tuần phủ,

[00:36:50] hắn vẫn chỉ là một thư lại nhỏ bé dưới trướng A Quế.

[00:36:54] Oai phong cái gì chứ?

[00:36:55] Trung thừa.

[00:36:57] Nói năng cẩn thận một chút, cẩn thận tai vách mạch rừng.

[00:37:04] Ta sợ hắn cái gì?

[00:37:06] Hòa Thân hắn đằng nào cũng không nể mặt ta, ta còn sợ đắc tội hắn sao?

[00:37:10] Hắn cậy được Hoàng Thượng sủng ái, chuyện gì cũng nhúng tay vào.

[00:37:15] Hắn trong sạch lắm sao?

[00:37:18] Ra ra vào vào, hắn đã biển thủ bao nhiêu bạc rồi?

[00:37:23] Tưởng người xung quanh chết hết rồi sao?

[00:37:26] Giả vờ đàng hoàng gì trước mặt ta chứ!

[00:37:29] Phổ Đạo Chiêu nếu không có hắn chống lưng, liệu có được trọng thưởng không?

[00:37:33] Không biết hắn đã nhận bao nhiêu lợi lộc của cái tên họ Phổ đó.

[00:37:36] Chỉ riêng không nể mặt ta.

[00:37:38] Chỗ bạc này, hắn nhận cũng phải nhận,

[00:37:40] không nhận cũng phải nhận.

[00:37:42] Kiệu của Hòa Thân.

[00:38:10] Một tên nô tài coi nhà giữ cửa,

[00:38:12] lại dám ngồi kiệu lớn vải xanh của Quân Cơ đại thần nghênh ngang ngoài phố.

[00:38:19] Trung thừa thấy lạ sao?

[00:38:20] Tôi nghe nói Lưu Toàn thường xuyên cáo mượn oai hùm,

[00:38:24] ngồi kiệu lớn của chủ ra ra vào vào.

[00:38:32] Lấy danh thiếp của ta, mau đến Thuận Thiên Phủ,

[00:38:34] mượn mười mấy binh lính đến đây nghe lệnh.

[00:38:41] Đứng lại! Dừng kiệu!

[00:38:47] Ai dám cản đường ở đây?

[00:38:50] Cũng không xem ta là ai à?

[00:39:00] Lý đại nhân.

[00:39:02] Ngài làm gì ở đây vậy?

[00:39:09] Bắt lấy!

[00:39:13] Buông ra!

[00:39:16] Lý Củ Xán, ngươi to gan thật!

[00:39:20] Ta là người của Hòa phủ đấy.

[00:39:22] Ta biết ngươi là người của Hòa phủ.

[00:39:25] Nhưng ta không biết ngươi là quan mấy cấp mấy phẩm?

[00:39:28] Ta là quản gia của Hòa phủ. - Im miệng!

[00:39:32] Quản gia của Hòa phủ?

[00:39:35] Một tên nô tài coi nhà,

[00:39:37] lại dám ngồi kiệu lớn của quan nhất phẩm kinh thành nghênh ngang ngoài phố.

[00:39:42] Ngươi còn có vương pháp không?

[00:39:45] Ngươi muốn làm gì?

[00:39:47] Bản phủ phải dạy dỗ ngươi một phen!

[00:39:50] Xử ngươi tội vượt quá quy chế. Dẫn đi!

[00:39:54] Lý Củ Xán, ngươi ăn gan báo rồi à?

[00:39:57] Người đâu! Đốt nó đi!

[00:40:20] Người cũng bắt rồi, kiệu cũng đốt rồi,

[00:40:26] các ngươi còn mặt mũi mà về sao?

[00:40:29] Lão gia, đều là do Lý Củ Xán cố tình chống đối chúng ta.

[00:40:32] Tất cả quỳ cho ta đến sáng!

[00:40:37] Có ai không? Người đâu chết hết rồi à?

[00:40:42] Người đâu! Thả ta ra!

[00:40:48] Người đâu! Thả ta ra!

[00:40:51] Này Lưu gia, ông la lối om sòm cái gì vậy?

[00:40:53] La cả đêm rồi, ông không thấy mệt sao?

[00:40:55] Lý Củ Xán, ta không xong với ngươi đâu!

[00:41:00] Ngươi dám tự lập công đường sao?

[00:41:02] Ai tự lập công đường?

[00:41:05] Lý Trung thừa mượn nhà lao của Thuận Thiên Phủ.

[00:41:07] Tối qua lúc ông vào không nhìn rõ à?

[00:41:10] Thuận... Thuận Thiên Phủ?

[00:41:13] Đúng vậy, chuyên trị những kẻ như ông đó.

[00:42:05] Hòa gia hôm nay nhàn rỗi quá nhỉ.

[00:42:07] Lại chép sách rồi.

[00:42:10] Phải, rảnh rỗi không có việc gì, vận bút cho tỉnh táo tinh thần.

[00:42:15] Có thể dưỡng tinh khí thần.

[00:42:19] Bình thường ông luôn bận tối mắt tối mũi,

[00:42:22] hôm nay lại ung dung thế này,

[00:42:24] trông có vẻ không thật chút nào.

[00:42:30] Ngươi nói ta giả vờ nhàn rỗi sao?

[00:42:38] Bỏ qua chuyện Viên Minh Viên, Kim Phát Tháp không nói,

[00:42:43] chuyện của Lưu Toàn, ông thật sự không quan tâm nữa à?

[00:42:47] Không quan tâm nữa.

[00:42:49] Lỡ như người ta tố cáo lên chỗ Hoàng Thượng,

[00:42:51] thì chuyện sẽ lớn đấy.

[00:42:53] Ngươi nói Lý Củ Xán sao? Hắn tuyệt đối sẽ không.

[00:42:59] Ông dám chắc không?

[00:43:00] Đây là chuyện quá rõ ràng rồi.

[00:43:03] Lý Củ Xán hắn tốn công tốn sức như vậy,

[00:43:07] chẳng qua là muốn lân la làm thân với Quân Cơ đại thần là ta đây.

[00:43:11] Ta không uống rượu mời của hắn, hắn liền muốn phạt ta một chén.

[00:43:16] Gây chuyện đến chỗ Hoàng Thượng,

[00:43:18] chẳng phải là đắc tội tận gốc với Hòa Thân ta sao?

[00:43:22] Đây không phải ý định của hắn.

[00:43:25] Có câu tục ngữ, "đánh chó ngó chủ".

[00:43:29] Ông thật sự nuốt trôi cục tức này sao?

[00:43:31] Việc nhỏ không nhịn sẽ làm hỏng việc lớn.

[00:43:34] Ta dám chắc,

[00:43:36] Lý Củ Xán hắn chỉ mong ta đến đó lĩnh Lưu Toàn về.

[00:43:41] Ta mà đến là hắn chiếm thế thượng phong rồi.

[00:43:45] Ta không làm chuyện ngu ngốc đó đâu.

[00:43:50] Nhưng những phu kiệu đó,

[00:43:52] bây giờ vẫn còn quỳ ở bên ngoài.

[00:44:16] Trung Đường gia đã ra lệnh rồi,

[00:44:18] các ngươi đứng lên cả đi.


 0 टिप्पणियाँ sort   इसके अनुसार क्रमबद्ध करें


अगला