Tiếp theo

Vương Triều Càn Long vietsub tập 27

0 Lượt xem· 08/21/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Người theo dõi
0

Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.

Xem nhiều hơn

[00:02:43] Khoan đã.

[00:02:47] Năm mươi vạn lượng bạc ông cần.

[00:02:50] Có thể giảm thêm một chút được không?

[00:02:51] Còn giảm nữa à?

[00:02:53] Hòa Trung đường, như vậy đã eo hẹp lắm rồi.

[00:02:56] Hòa Trung đường, ngài xem, ngài xem.

[00:03:00] Hơn một ngàn tú nữ.

[00:03:01] Phí xe ngựa đi lại kinh thành là mười vạn lượng.

[00:03:03] Sắm sửa quần áo cho họ.

[00:03:05] Mua trang sức hai mươi vạn lượng.

[00:03:07] Phí ăn ở tại kinh thành là mười vạn lượng.

[00:03:10] Còn có tiền son phấn của họ nữa.

[00:03:12] Tiền thưởng cho những người có công.

[00:03:13] Giảm nữa, thì không làm nên chuyện được đâu.

[00:03:21] Được rồi, cứ theo danh sách mà lấy bạc.

[00:03:37] Hòa Trung đường.

[00:03:59] Kho!

[00:04:32] Đứng lại!

[00:04:51] Hòa Trung đường.

[00:05:29] Hoàng thượng, Hòa Trung đường đã vào từ giờ Dần một khắc rồi ạ.

[00:05:33] Nói hôm nay là ngày hoàng đạo.

[00:05:35] Các tú nữ do các kỳ gửi đến đều đang đợi ở Thanh Y Viên ạ.

[00:05:39] Hỏi Hoàng thượng có muốn đến xem không ạ.

[00:05:52] Hoàng thượng, long thể ngài không khỏe.

[00:05:55] Nô tài đi mời thái y cho ngài ngay đây.

[00:05:57] Quay lại!

[00:06:04] Lấy sài hồ đó sắc lên, uống vài ngụm là được rồi.

[00:06:09] Đau đầu sổ mũi thôi, không sao đâu.

[00:06:12] Đừng kinh động đến Thái Y viện.

[00:06:14] Sắc thuốc đi. Nhớ lấy.

[00:06:16] Nhớ rồi ạ.

[00:06:17] Gọi Hòa Thân vào đi.

[00:06:25] Hôm nay là một ngày tốt.

[00:06:27] Nô tài cung chúc Hoàng thượng cát tường như ý.

[00:06:29] Đứng dậy đi, khanh cũng vất vả rồi.

[00:06:34] Hoàng thượng nói vậy thật khiến nô tài hổ thẹn chết mất.

[00:06:37] Chuyện lớn của Hoàng thượng.

[00:06:38] Không xảy ra sai sót gì đã là phúc phận của nô tài rồi.

[00:06:41] Sao dám nói đến hai chữ vất vả.

[00:06:43] Đã làm xong cả rồi ạ.

[00:06:47] Hoàng thượng yên tâm.

[00:06:49] Hơn một ngàn tú nữ của các kỳ.

[00:06:51] Đều đã sắm sửa trang phục, trang sức mới.

[00:06:53] Thân thích quyến thuộc hộ tống họ vào kinh.

[00:06:56] Cũng đã được sắp xếp ổn thỏa cả rồi.

[00:06:57] Chuyện liên quan đến thiên uy và thể diện của Hoàng thượng.

[00:06:59] Nô tài nhất định sẽ lo liệu cho thật vẻ vang, thật tươm tất.

[00:07:03] Cho nên lần này, nô tài quyết không tiếc bạc.

[00:07:10] Nghe nói Phổ Đạo Chiêu lại giở trò mèo mả gà đồng trong ngân khố.

[00:07:14] Bị khanh bắt quả tang.

[00:07:16] Hắn giấu một ít bạc trong ấm trà.

[00:07:20] Vừa uống trà vừa định chuồn đi.

[00:07:23] Cũng tại hắn vắt óc suy nghĩ.

[00:07:25] Mới nghĩ ra được cái chủ ý quái quắt như vậy.

[00:07:27] Sổ sách có rõ ràng không?

[00:07:28] Hoàng thượng yên tâm, loại người như hắn.

[00:07:30] Bẩm sinh đã là sư gia quản sổ sách.

[00:07:33] Muốn hắn sai cũng không sai được.

[00:07:37] Tên này cũng là một nhân vật đấy.

[00:07:40] Trông chừng hắn cho kỹ. Dù hắn có thèm bạc đến phát điên.

[00:07:46] Cũng đừng để hắn được toại nguyện. Cái này gọi là sống không bằng chết.

[00:07:50] Nô tài hiểu rồi ạ.

[00:07:58] Ngẩng hết đầu lên!

[00:08:01] Đi đều đi đều, không được rồi.

[00:08:08] Vung tay lên! Đúng rồi, tốt!

[00:08:08] Tay vung lên, tốt!

[00:08:14] Thẳng lưng lên!

[00:08:16] Đứng cho ngay ngắn!

[00:08:19] Liếc nhìn một cái cũng không được à?

[00:08:20] Đến lượt ngươi xem sao?

[00:08:22] Đây là người của Hoàng thượng đó.

[00:08:24] Ngươi không sợ bị móc mắt à?

[00:08:26] Dù có đi qua trước mặt ngươi, cũng phải nhắm mắt lại.

[00:08:30] Hoàng thượng cát tường.

[00:08:33] Đại nhân xin dừng bước.

[00:08:34] Khốn kiếp! Đồ khốn! Tránh ra!

[00:08:36] Hoàng thượng đang dự yến tiệc.

[00:08:37] Tiền đại nhân không thể vào trong.

[00:08:38] Đồ khốn! Lão phu là Tả Đô Ngự sử!

[00:08:41] Lẽ nào không nhận ra ta sao?

[00:08:42] Ta có tấu chương muốn diện kiến Hoàng thượng.

[00:08:44] Mau, mau, lôi ông ta xuống.

[00:08:45] Hòa Trung đường.

[00:08:48] Hoàng thượng, mời ngài dùng thuốc, chậm một chút.

[00:09:07] Tiền đại nhân, hôm nay làm ông chịu ấm ức rồi.

[00:09:15] Ông xem, ông xem, ông xem. Dù sao đi nữa.

[00:09:21] Ta cũng là khách đến nhà thăm.

[00:09:24] Ông cũng nên mời ta ngồi, dâng một chén trà chứ.

[00:09:39] Hòa đại nhân, trước đây ta có hiểu lầm ông.

[00:09:42] Nhưng sau này ta thấy ông là một...

[00:09:44] vị trung thần biết co biết duỗi.

[00:09:46] Ông đối xử với Tiền Phong ta như vậy sao?

[00:09:48] Hoàng thượng còn không đuổi ngự sử.

[00:09:50] Ông lại dám sai người lôi ta ra ngoài.

[00:09:52] Ông làm vậy cũng quá đáng lắm rồi.

[00:09:54] Nói vậy là...

[00:09:55] ta nên để ông dâng tấu chương lên sao?

[00:09:58] Nên, đương nhiên là nên.

[00:10:02] Hoàng thượng đương kim tuổi đã cao như vậy còn tuyển tú nữ.

[00:10:05] Một là lãng phí nhân lực, tài lực.

[00:10:07] Hai là cũng không có lợi cho long thể của ngài.

[00:10:10] Lúc này ta không dâng sớ can gián.

[00:10:12] Thì còn cần ta làm ngự sử để làm gì?

[00:10:13] Tốt, ta không cản ông.

[00:10:20] Vậy thì ông tốt nhất nên viết rõ ràng tấu chương rồi...

[00:10:23] hãy dâng lên.

[00:10:25] Cứ nói là Hoàng thượng già rồi, không còn dùng được nữa.

[00:10:28] Không thể tuyển tú nữ được nữa.

[00:10:31] Ý của ta không phải vậy.

[00:10:32] Nhưng Hoàng thượng xem xong sẽ hiểu là ý đó đấy.

[00:10:37] Ông có biết...

[00:10:38] tại sao Hoàng thượng cách mười năm...

[00:10:40] lại đột nhiên muốn tuyển tú nữ không?

[00:10:42] Ta nói thẳng cho ông biết nhé.

[00:10:44] Đó là do Hòa Thân vương lỡ lời.

[00:10:47] Nói Hoàng thượng già rồi, Hoàng thượng trong lòng không phục.

[00:10:51] Cho nên mới hạ chiếu tuyển tú nữ.

[00:10:54] Ông không phải là thiết diện ngự sử, dám nói lời trung ngôn sao?

[00:10:58] Vậy thì ông cứ thẳng thắn dâng tấu lên đi.

[00:11:09] Nhưng mà ta nghĩ...

[00:11:11] Dù có mất cái đầu này của ông...

[00:11:14] Hoàng thượng cũng tuyệt đối không chuẩn tấu của ông đâu.

[00:11:43] Hoàng thượng, Hoàng Hạnh Nhi đi rồi.

[00:11:48] Nàng về Hàng Châu rồi. Hoàng Côn bệnh rất nặng.

[00:11:56] Lúc đi...

[00:12:02] Nàng để lại cái này, nhưng lại mang long bội đi rồi.

[00:12:11] Không trở lại nữa rồi.

[00:12:14] Không thể nào.

[00:12:16] Hoàng thượng yên tâm, nô tài sẽ để ý ạ.

[00:12:24] Một mình ở kinh thành, tâm trạng cũng không tốt.

[00:12:28] Ở ngoài cung cũng không chăm sóc được.

[00:14:20] Hoàng thượng.

[00:14:23] Chỉ thắp một ngọn.

[00:14:24] Bẩm Hoàng thượng, tính từ hôm nay.

[00:14:29] Còn nửa năm nữa là đến thánh thọ của Hoàng thượng.

[00:14:32] Hòa Trung đường đã dặn dò Nội vụ phủ.

[00:14:34] Chuẩn bị 183 ngọn đèn lồng đỏ nhỏ.

[00:14:36] Mỗi ngày thắp sáng một ngọn.

[00:14:38] Đến ngày Hoàng thượng mừng thọ thì sẽ sáng hết cả.

[00:14:49] Hòa Thân này...

[00:15:22] Hoàng thượng, dùng thuốc đi ạ.

[00:15:28] Hoàng thượng, mời dùng thuốc ạ.

[00:15:37] Hòa Trung đường.

[00:15:40] Là Hòa Thân phải không? Vào đi.

[00:15:42] Mang cái này đi.

[00:15:47] Xin chúc mừng Hoàng thượng lại có thêm một đại hỷ sự.

[00:15:52] Chuyện gì vậy?

[00:15:54] Lưỡng Quảng tổng đốc Quách Thế Huân gửi tấu báo 600 dặm khẩn.

[00:15:57] Nói là vua nước Anh Cát Lợi cử đặc sứ đến.

[00:15:59] Đến để chúc thọ Vạn tuế gia.

[00:16:01] Người đã đến Quảng Châu rồi ạ.

[00:16:04] Hoàng thượng.

[00:16:05] Anh Cát Lợi và Đại Thanh ta cách nhau vạn dặm xa xôi.

[00:16:09] Trong tấu chương của Quách Thế Huân có nói.

[00:16:11] Người ta đã lênh đênh trên biển suốt mười một tháng.

[00:16:14] Vẫn quyết vượt vạn dặm đến triều kiến.

[00:16:16] Đủ thấy uy danh Hoàng thượng vang xa khắp bốn bể.

[00:16:20] Thảo chỉ, 600 dặm hỏa tốc gửi đến Quảng Châu.

[00:16:25] Phải đối đãi với sứ đoàn Anh Cát Lợi như thượng khách.

[00:16:28] Việc tiếp đón dọc đường càng hoành tráng càng tốt.

[00:16:30] Bảo Quách Thế Huân hộ tống họ đến kinh thành.

[00:16:34] Dạ.

[00:16:41] Từ Sơn Đông đến kinh thành.

[00:16:43] Có hơn một ngàn hải lý.

[00:16:45] Trong vòng năm ngày, làm sao đến kịp được?

[00:16:48] Đại nhân, bên dịch trạm có lời truyền đến.

[00:16:50] Nói là mấy vị Trung đường đều đợi rất sốt ruột.

[00:16:52] Càng nhanh càng tốt.

[00:16:55] Pháo hạm và tàu hộ vệ của ngài.

[00:16:57] Tốc độ nhanh nhất là bao nhiêu?

[00:16:59] Ý của Quách đại nhân là đi hết tốc lực.

[00:17:03] Đúng, đúng, đúng, đi hết tốc lực.

[00:17:10] Hoàng thượng.

[00:17:11] Đặc sứ Anh Cát Lợi trong vòng ba năm ngày nữa là đến.

[00:17:16] Vậy sao? Là trong tấu báo của Quách Thế Huân nói à?

[00:17:20] Vua nước Anh cử đến hai chiếc thuyền đi biển lớn.

[00:17:22] Một chiếc là thương thuyền của công ty Đông Ấn.

[00:17:25] Một chiếc là pháo hạm hộ vệ.

[00:17:28] Sao lại có cả pháo hạm?

[00:17:30] Họ không thể không cử pháo hạm.

[00:17:32] Trên chiếc thương thuyền đó.

[00:17:34] Chứa đầy một thuyền đồ cống nạp cho Đại Thanh ta.

[00:17:38] Toàn là vật phẩm quý giá.

[00:17:38] Gặp phải hải tặc thì phiền phức lắm.

[00:17:44] Trẫm không quan tâm cống phẩm của họ có quý giá hay không.

[00:17:50] Cái đó không quan trọng. Ngàn dặm tặng lông ngỗng mà.

[00:17:56]

[00:18:00] Hoàng thượng, người Anh tặng không phải là lông ngỗng đâu ạ.

[00:18:04] Trong tấu báo của Quách Thế Huân nói rằng...

[00:18:06] phải dọn ra cả một đại điện để chứa cống phẩm đó ạ.

[00:18:17] Cái Sơn Cao Thủy Trường Các nơi sứ thần Anh nghỉ lại...

[00:18:22] đã dọn dẹp xong chưa?

[00:18:23] Bẩm Hoàng thượng, nô tài đã làm xong rồi ạ.

[00:18:28] Khanh làm việc, trẫm trước nay đều yên tâm.

[00:18:34] Bẩm, nhà nô tài cũng có một chuyện vui ạ.

[00:18:35] Hoàng thượng, nhà nô tài cũng có một...

[00:18:36] Hoàng thượng, nhà nô tài cũng có một chuyện vui lớn ạ.

[00:18:39] Nô tài Hòa Thân đã sinh thêm cho Hoàng thượng một tiểu nô tài.

[00:18:44] Vợ khanh sinh cho khanh một đứa con trai à?

[00:18:47] Thưa, nhờ phúc của Hoàng thượng, đã sinh rồi ạ.

[00:18:51] Tốt! Trẫm phải uống một chén rượu mừng của khanh.

[00:19:13] Tân

[00:19:47] Sao tấu chương hôm nay đều buộc dải lụa đỏ vậy?

[00:19:51] Đều là báo tin vui ạ.

[00:19:53] Muối và sắt ở Tứ Xuyên, vận tải đường sông ở Giang Nam.

[00:20:00] Việc khai hoang ở Hà Nam, An Huy cũng tốt hơn mọi năm.

[00:20:04] Lưỡng Quảng, Lưỡng Hồ, Giang Tô, Chiết Giang.

[00:20:07] Những vựa lúa này đều sắp được mùa bội thu.

[00:20:11] Người ta còn gửi đến một cây lúa hai bông.

[00:20:22] Hoàng thượng, thật có chuyện như vậy sao?

[00:20:32] Chúc mừng Hoàng thượng, đây là điềm lành ngàn năm khó gặp đó ạ.

[00:20:43] Điềm lành hay không, tin hay không...

[00:20:50] Dù sao thì, năm nay được mùa. "Hồ Quảng được mùa, thiên hạ no đủ".

[00:20:58] Hoàng thượng, năm nay là đại thọ của ngài.

[00:21:01] Thường nói, người sống thọ thì năm được mùa.

[00:21:04] Là do Hoàng thượng phúc thọ vô cương.

[00:21:06] Mới có được một năm mùa màng tốt đẹp hiếm thấy này.

[00:21:09] Một cây hai bông, chính là điềm lành trời ban.

[00:21:13] Hoàng thượng, ngài không thể không tin đâu ạ.

[00:21:18] Nịnh hót mà không để lại dấu vết rồi.

[00:21:20] Nô tài oan uổng quá.

[00:21:21] Những gì nô tài nói đều là sự thật mà.

[00:21:27] Trẫm cũng hy vọng.

[00:21:29] Những tấu chương này nói đều là sự thật, tình hình thật.

[00:21:37] Nhưng mười ngón tay không đều nhau.

[00:21:44] Vẫn còn tấu chương của mấy nơi chưa đến.

[00:21:47] Đặc biệt là Vân Nam.

[00:21:49] Россевы

[00:21:58] Đại nhân, Quế Phiên đài đến rồi.

[00:22:00] Mau mời. - Dạ.

[00:22:06] Quế đại nhân, mau mau mời ngồi, mau dâng trà.

[00:22:09] Dương Trung thừa à.

[00:22:10] A Quế tôi làm Phiên ty dưới trướng ngài năm năm.

[00:22:12] Ngài trước sau vẫn luôn cung kính.

[00:22:15] Khiến A Quế tôi không biết giấu mặt vào đâu.

[00:22:17] Là chuyện nên làm mà.

[00:22:19] Quế đại nhân đức cao vọng trọng, trong ngoài triều đình ai cũng biết.

[00:22:22] Tuy phải chịu ở dưới trướng Dương mỗ.

[00:22:24]

[00:22:27] Lại nữa rồi, lại nữa rồi.

[00:22:29] Đại nhân, mời ngài nói vào chuyện chính đi.

[00:22:32] Thực ra tôi không nói thì đại nhân cũng hiểu.

[00:22:37] Quế đại nhân, trong kho lương còn lại bao nhiêu?

[00:22:42] Chẳng còn lại bao nhiêu.

[00:22:45] Mấy trại cháo trong thành cũng khó mà duy trì được nữa rồi.

[00:22:48] N

[00:22:50] Vậy... kho lương ở các huyện thì sao?

[00:22:52] Vậy kho lương ở các huyện thì sao?

[00:22:53] Có mấy huyện đã vét đến đáy kho rồi.

[00:22:58] Những huyện còn lại thì cũng chỉ như muối bỏ biển, chẳng thấm vào đâu.

[00:23:04] Dương Trung thừa tốt nhất nên đi đến các nơi xem xét một chuyến.

[00:23:10] Người tiếp theo, người tiếp theo!

[00:23:12] Mỗi người một bát, mỗi người một bát!

[00:23:16] Đi nhanh, cảm ơn, đi nhanh!

[00:23:26] Cảm ơn.

[00:23:47] Ra đây, ra đây, qua đây, qua đây!

[00:23:51] Lão gia, cho con xin thêm một bát nữa đi ạ.

[00:23:52] Ngươi muốn đục nước béo cò à?

[00:23:54] Về đi, về đi, cút cút!

[00:24:01] Chính là xe ngựa mà nữ hoàng của họ ngồi.

[00:24:05] Là bốn...

[00:24:10] Thương thuyền và pháo hạm của họ.

[00:24:14] Bây giờ đang ở đâu?

[00:24:15] Bẩm Hoàng thượng, đều đang neo đậu ở bến tàu Đại Cô, Thiên Tân ạ.

[00:24:24] Đây là cái gì?

[00:24:25] Nô tài đã hỏi rõ cả rồi ạ.

[00:24:27] Bẩm, cái này gọi là mô hình tuần hoàn thiên thể.

[00:24:32] Hoàng thượng ngài xem, đây là mặt trời, đây là mặt trăng.

[00:24:38] Quả cầu này chính là thế giới mà chúng ta đang ở.

[00:24:47] Mặt trời, mặt trăng ở đâu...

[00:24:50] Sao họ lại biết rõ như vậy?

[00:24:57] Cái này là mô hình xe lửa.

[00:24:59] Dựa theo hình dáng của nó có thể chế tạo cái lớn hơn.

[00:25:02] Cái này dựa trên nguyên lý của động cơ hơi nước.

[00:25:04] Hoàng thượng ngài xem, ở đây đốt than.

[00:25:06] Ở đây chứa nước, đợi nước sôi rồi.

[00:25:09] Dùng hơi nước để đẩy mấy cái bánh xe này đi về phía trước.

[00:25:13] Không cần ngựa nó cũng có thể chạy về phía trước.

[00:25:18] Là ai làm ra cái này?

[00:25:21] Nghe nói là một người trong đám Anh di tên là Watt.

[00:25:25] Hồi đặc

[00:25:30] Watt này có tài năng kỳ dị đấy.

[00:25:34]

[00:25:37]

[00:25:48] Có thể nhìn thấy vật ở xa mười mấy hải lý.

[00:25:57] Cái thứ này nhìn được xa thật.

[00:26:00] Nghe nói ở Sướng Xuân Viên của chúng ta còn có một cái lớn hơn.

[00:26:03] Người Anh di nói, cái đó...

[00:26:05] có thể nhìn thấy bầu trời sao cách xa mấy vạn dặm.

[00:26:10] Nhìn xa như vậy để làm gì? Đây chẳng phải là viển vông sao?

[00:26:15] Viển vông.

[00:26:17] Ngài xem cái này nữa đi ạ.

[00:26:22] Đây là súng của họ.

[00:26:26] Đây là...

[00:26:28] Nạp sáu viên có thể bắn liên thanh.

[00:26:45] Thứ này có thể dùng để đánh trận à?

[00:26:46] Π

[00:26:47] Thần đoán là bắn chết người không thành vấn đề.

[00:26:54] Tôi phụng mệnh vua của Đại Anh Đế quốc.

[00:26:57] Mất mười một tháng để đến quý quốc.

[00:27:00] Hơn nữa, tôi còn gánh vác một sứ mệnh vô cùng thiêng liêng.

[00:27:06] Đầu tiên là hy vọng có thể thông thương với quý quốc.

[00:27:09] Thông qua giao thương buôn bán để dần dần đạt được tình hữu nghị Anh - Trung.

[00:27:12] Ngài Macartney không ngại hiểm nguy.

[00:27:15] Vượt vạn dặm đến Đại Thanh quốc chúng tôi.

[00:27:17] Có thể thấy chí hướng cao xa, thật đáng khâm phục.

[00:27:21] Nói về biện pháp thông thương của ngài đi.

[00:27:23] Tốt.

[00:27:25] Tôi thích người thẳng thắn như Hòa Trung đường đây.

[00:27:32] Thứ nhất, hy vọng Hoàng đế Đại Thanh.

[00:27:36] có thể cho phép thương nhân Anh quốc ở Ninh Ba.

[00:27:41] quần đảo Chu Sơn và cảng Thiên Tân tiến hành giao thương.

[00:27:47] Thứ hai, cho phép thương nhân Anh mua chè của quý quốc theo giá quan định.

[00:27:55] đồ sứ, đồ thủ công mỹ nghệ và các loại hàng hóa khác.

[00:27:59] Thứ ba, cho phép thương nhân Anh lập kho hàng ở kinh thành.

[00:28:03] để lưu trữ hàng hóa.

[00:28:05] Thứ tư, cho thuê các hòn đảo nhỏ gần Quảng Châu và Chu Sơn.

[00:28:09] để cho thương nhân Anh cư trú, neo đậu thương thuyền và chứa hàng hóa.

[00:28:14] Thứ năm, hàng hóa Anh vận chuyển từ Ma Cao đến Quảng Châu.

[00:28:19] xin được giảm mức thuế.

[00:28:22] Thứ sáu, xin được công bố thuế pháp.

[00:28:28] để thương nhân Anh và các ngoại thương khác có thể nộp thuế như nhau.

[00:28:33] Trên đây là những biện pháp thông thương với quý quốc mà chúng tôi đề xuất.

[00:28:37] Xin Hòa Trung đường trình bày với chính phủ quý quốc.

[00:28:43] Dạ dày của ngài cũng không nhỏ đâu.

[00:28:46] Trung đường đại nhân, đây gọi là đôi bên cùng có lợi.

[00:28:51] Đối với hai nước Anh - Trung đều có lợi ích rất lớn.

[00:28:55] Nói xem các ngài có thể mang hàng hóa gì...

[00:28:57] vận chuyển đến Trung Quốc chúng tôi?

[00:28:59] Chỉ cần là thứ quý quốc cần.

[00:29:01] Đại Anh Đế quốc đều có thể cung cấp.

[00:29:04] Ví dụ như xe ngựa kiểu Tây, hỏa khí.

[00:29:08] Còn có hải đồ, đồng hồ tinh xảo, đều được chứ?

[00:29:13] Tuyệt đối không có vấn đề gì.

[00:29:15] Xin Trung đường đại nhân cứ lập danh sách hàng hóa.

[00:29:19] Được thôi.

[00:29:20] Ta có thể thay các ngài bẩm báo lên Hoàng thượng.

[00:29:40] Dương Trung thừa còn nhớ không?

[00:29:43] Năm năm trước xuất binh chinh phạt Miến Điện.

[00:29:45] Thập ngũ gia đã tế cờ ở chính nơi này.

[00:30:11] Dương đại nhân có một câu nói nén trong lòng đã năm năm rồi.

[00:30:16] Không nói không được.

[00:30:18] Đại nhân vẫn là không nên nói thì hơn.

[00:30:24] Ở đây chỉ có hai chúng ta.

[00:30:26] Đã đến lúc phải nói rồi.

[00:30:29] Đại nhân.

[00:30:31] Ta biết, đại nhân là muốn nói chuyện năm năm trước.

[00:30:34] Ta không nên tấu báo lên triều đình về xung đột biên giới Vân - Miến.

[00:30:38] Để đến nỗi gây ra cuộc chiến chinh phạt Miến Điện đó.

[00:30:44] Xem ra Dương đại nhân sớm đã thấy hổ thẹn trong lòng.

[00:30:48] ge

[00:30:49] See

[00:30:52] Nói một câu từ tận đáy lòng.

[00:30:54] Lúc đó ta chỉ là muốn chơi với lửa một chút.

[00:30:57] Rồi sau đó dập tắt nó.

[00:30:58] inulpaed

[00:31:00] Không ngờ lại thành ra thế lửa lan, không thể cứu vãn.

[00:31:08] Điều này ta hiểu.

[00:31:12] Tỉnh nghèo ở biên thùy, báo cáo một vụ tranh chấp chiến sự.

[00:31:15]

[00:31:17] Rồi triều đình sẽ ra lệnh cho quân đồn trú tại tỉnh tự giải quyết.

[00:31:20] Cam Túc và Tân Cương đều đã có tiền lệ.

[00:31:24] Năm đó mùa màng ở Vân Nam cũng không tốt.

[00:31:27] Ta là có ý định đó.

[00:31:29] Mới bẩm báo lên triều đình về xung đột biên giới.

[00:31:33] Không ngờ Hoàng thượng lại coi là thật.

[00:31:36] Cử Thập ngũ gia và Quế đại nhân thống lĩnh đại quân đi chinh phạt.

[00:31:41] Khiến cho sự việc trở nên nghiêm trọng.

[00:31:48] Trận đó, triều đình đã tốn không ít lương thảo.

[00:31:54] Những huynh đệ theo ta ra trận.

[00:31:56] cũng đã hy sinh không ít.

[00:31:58] Ta biết, ta biết.

[00:32:04] Điều duy nhất có thể tự an ủi là.

[00:32:08]

[00:32:12] Bách tính đã có một năm sống sung túc.

[00:32:20] Làm quan thì yêu dân, làm tướng thì yêu lính.

[00:32:24] Điều này vốn không sai.

[00:32:27] Nhưng ông vì bách tính của ông.

[00:32:30] lại làm khổ lính của ta.

[00:32:36] Năm đó mùa màng không tốt.

[00:32:38] Dương đại nhân đã báo cáo chiến sự.

[00:32:41] Năm nay gặp đại hạn, ruộng đồng thất thu.

[00:32:44] Dương đại nhân tại sao không báo cáo tình hình thiên tai?

[00:32:48] Sẽ báo, sẽ báo.

[00:32:56] Đương nhiên là phải báo.

[00:33:11] Như vậy có phải là quá đáng quá không?

[00:33:15] Không hề quá đáng chút nào.

[00:33:18] Yết kiến Hoàng đế bệ hạ.

[00:33:20] Nhất định phải quỳ hai gối.

[00:33:23] Còn phải khấu đầu ba cái sao?

[00:33:26] Hoàng thượng Đại Thanh chúng tôi quân lâm thiên hạ, uy nghi khắp tám phương.

[00:33:30]

[00:33:33] e là không thể gặp được.

[00:33:36] Không thể gặp?

[00:33:38] Trung đường đại nhân, ngài đừng quên.

[00:33:42] Tôi là đặc sứ toàn quyền...

[00:33:44] do đích thân Quốc vương bệ hạ của Đại Anh Đế quốc bổ nhiệm.

[00:33:48] Cái này ta biết.

[00:33:50] Sứ thần do các nước An Nam, Cao Ly, Xiêm La cử đến.

[00:33:53] cũng đều là đặc sứ của quốc vương.

[00:33:55] Khi họ yết kiến Hoàng thượng của ta.

[00:33:58]

[00:34:01] Trung đường đại nhân, theo như chúng tôi được biết.

[00:34:06] An Nam, Cao Ly, Xiêm La đều là nước phiên thuộc của Đại Thanh.

[00:34:13] Giống như cha con.

[00:34:17] Đại Anh Đế quốc và quý quốc giống như anh em.

[00:34:23] Sao lại có chuyện quỳ lạy khấu đầu với anh em?

[00:34:27] Đặc sứ các hạ, xin ngài nói năng có chừng mực.

[00:34:31] Tôi nói sai gì sao?

[00:34:33] Ta nói...

[00:34:34] là quỳ lạy trước Hoàng đế Đại Thanh chí tôn chí quý của ta.

[00:34:37] Vậy mà ngài lại dám nhắc đến hai chữ "anh em".

[00:34:40] Đây là đại bất kính đó.

[00:34:42] Là phạm tội chém đầu đấy.

[00:34:44] Không, không, không, Trung đường đại nhân đừng hiểu lầm.

[00:34:49] Ý của tôi không phải như vậy.

[00:34:53]

[00:34:55] Nếu quý sứ muốn gặp Hoàng đế của ta và dâng quốc thư.

[00:35:00]

[00:35:02] Nếu không, ta cũng lực bất tòng tâm.

[00:35:06] Xin các hạ suy nghĩ kỹ lại.

[00:35:08] Trung đường đại nhân đừng đi.

[00:35:11] Chúng ta nói chuyện thêm, được không?

[00:35:17] Được.

[00:35:20] Dương Trung thừa cũng đã thấy rồi.

[00:35:21] Chẳng có huyện nào còn nhiều lương thực dự trữ cả.

[00:35:24] Phải mau chóng nghĩ ra biện pháp thiết thực để cứu tế dân đói.

[00:35:27] Đây là chuyện khẩn cấp đó.

[00:35:31] Quế đại nhân, chỉ cần trong kho lương còn một hạt gạo.

[00:35:35] cũng phải lấy hạt gạo đó ra.

[00:35:39] Bạc dự trữ trong kho bạc của tỉnh.

[00:35:41] cũng lấy hết ra để mua lương thực.

[00:35:44] Cứ cầm cự qua giai đoạn này trước đã rồi tính.

[00:35:49] Ngươi đi tìm người làm ngay đi.

[00:35:51] Ta đến mấy trại cháo xem sao.

[00:35:52] Dạ.

[00:36:04] Đừng chen nữa, đừng chen nữa!

[00:36:11] Cảm ơn đại nhân, cảm ơn đại nhân!

[00:36:26] Hết cháo rồi, hết cháo rồi! Ngày mai lại đến nhé!

[00:36:46] Tuần phủ đại nhân đến, Tuần phủ đại nhân đến!

[00:36:49] Đại nhân, tôi xếp hàng cả ngày rồi mà vẫn chưa nhận được cháo.

[00:36:53] Tuần phủ đại nhân, ngài cho nấu thêm mấy nồi nữa đi ạ.

[00:36:57] Chúng tôi đói lắm rồi, đại nhân.

[00:37:05] Nấu thêm mấy vạc nữa đi, nấu thêm mấy vạc cháo nữa đi đại nhân.

[00:37:11] Chúng tôi đói lắm rồi, đại nhân.

[00:37:16] Tuần phủ đại nhân, cứu chúng tôi với!

[00:37:22] Cao Vân Tòng, chuẩn bị kiệu. - Nô tài có mặt.

[00:37:24] Trẫm muốn ra ngoài đi dạo. - Dạ.

[00:37:29] Hoàng thượng, ngài muốn đến chỗ người Tây Dương xem sao ạ?

[00:37:32] Gì cơ? Ý nô tài là...

[00:37:35] Nói bậy! Họ đến để triều kiến chúc mừng.

[00:37:39] Lẽ nào trẫm lại đi gặp họ trước sao? Phải có quy củ.

[00:37:44] Anh Cát Lợi, Anh Cát Lợi gì chứ, Anh Cát Lợi!

[00:37:51] Nô tài ngu dốt, nô tài đáng chết.

[00:37:54] Hòa Thân.

[00:37:56] Nô tài có mặt.

[00:37:57] Chưa đến ngày mừng thọ, trẫm không gặp họ.

[00:38:00] Họ đến để chúc thọ.

[00:38:01] Đương nhiên phải đợi đến ngày thánh thọ của Hoàng thượng.

[00:38:03] mới có thể để họ gặp Hoàng thượng. Đương nhiên...

[00:38:06]

[00:38:10] Ăn uống xe ngựa, theo quy cách của thân vương.

[00:38:13] Đưa họ đi xem xét bốn phía.

[00:38:17] Để họ mở mang tầm mắt.

[00:38:19] Để họ thấy được sự phồn hoa của thời thịnh thế Đại Thanh.

[00:38:22] Chuẩn bị kiệu.

[00:38:27] Ta đã ước tính rồi.

[00:38:29] Lấy hết số lương thực ít ỏi còn lại ra.

[00:38:32] Bạc dự trữ cũng lấy ra mua lương.

[00:38:35] e là cũng không duy trì được ba năm tháng.

[00:38:40] Cầm cự được năm tháng.

[00:38:44] Cố cầm cự không phải là cách.

[00:38:48] Mất nồi sắt thì không thể lấy nón lá mà đậy được.

[00:38:52] Phải tấu báo lên triều đình thôi.

[00:38:57] இடுவ

[00:38:57] breg

[00:39:01] Tấu chương, ta đã viết xong rồi.

[00:39:05] Vậy thì mau cử người gửi đi đi chứ.

[00:39:28] Ngài muốn báo cáo với Hoàng thượng là được mùa bội thu.

[00:39:35] Hòa gia lại mở quốc khố nữa rồi.

[00:39:41] Chẳng phải ngài nói bạc trong quốc khố không còn nhiều sao?

[00:39:44] Sao lần này lại không tiếc chút nào vậy?

[00:39:48] Lần này là cung cấp cho người Tây Dương.

[00:39:56] Em biết ngài muốn cố gắng hết sức để thúc đẩy việc thông thương Trung - Anh.

[00:40:06] Nàng một nữ tử khuê các.

[00:40:08] Kiến thức còn cao hơn cả những quan viên có phẩm cấp kia.

[00:40:14] Nếu không phải Hoàng thượng có thánh chỉ.

[00:40:17] Rất nhiều người sẽ không tán thành.

[00:40:20] việc ta khoản đãi người Tây Dương như thế này đâu.

[00:40:23] Mấy năm nay em đều học từ ngài cả.

[00:40:27] Khen em chẳng bằng khen chính ngài.

[00:40:35] Mấy năm trước, ta xử lý.

[00:40:38] vụ án thương thuyền Anh nổ súng làm ngộ thương ngư dân Quảng Đông.

[00:40:42] Cảm khái rất nhiều.

[00:40:45] Thông thương Trung - Anh là con đường làm giàu cho đất nước.

[00:40:50] Lúc đó, việc giao thương giữa hai nước không nhiều.

[00:40:54] Nhưng dù vậy.

[00:40:56] Thu nhập của kho bạc tỉnh Quảng Đông một năm đã có ba...

[00:40:59] tám mươi vạn lượng bạc.

[00:41:02] Nếu Hoàng thượng có thể chấp thuận lời thỉnh cầu của Macartney.

[00:41:06] mở các thương cảng ở Quảng Đông, Chu Sơn, Ninh Ba.

[00:41:11] Nàng nói xem một năm sẽ có bao nhiêu bạc?

[00:41:16] Hơn nữa...

[00:41:17] Thứ họ muốn là trà và đồ sứ của chúng ta.

[00:41:20] Còn chúng ta thì có thể muốn xe ngựa kiểu Tây của họ.

[00:41:23] hỏa khí, đồng hồ và những thứ khác.

[00:41:25] Đây gọi là lấy sở trường của người, bù sở đoản của mình.

[00:41:28] Đối với nước, với dân có lợi ích không thể lường hết được.

[00:41:34] Bỏ ra chút bạc để khoản đãi họ.

[00:41:36] thì có đáng là gì đâu.

[00:41:40] Hòa gia, em ngày càng cảm thấy.

[00:41:44] mình không xứng nói chuyện với ngài nữa.

[00:42:10] 81, 82, 83... một trăm.

[00:42:25] Còn một trăm ngày nữa là đến mừng thọ Hoàng thượng rồi.

[00:42:33] Đại nhân, tấu chương này không thể gửi đi được.

[00:42:38] Năm đại hạn mà báo được mùa, xưa nay chưa từng nghe thấy.

[00:42:43] Sao ông cứ cố chấp như vậy?

[00:42:46] Dù sao cũng chỉ còn một trăm ngày nữa thôi.

[00:42:48] Cứ gửi tấu chương này lên trước đã.

[00:42:51] Để thánh thọ 80 tuổi của Hoàng thượng thêm phần vui vẻ.

[00:42:55] Đợi sau khi mừng thọ xong.

[00:42:56] chúng ta sẽ bẩm báo lại sự thật.

[00:42:58] Hoàng thượng nhất định sẽ tha thứ cho chúng ta.

[00:43:02] Ta hiểu, bây giờ báo cáo thiên tai.

[00:43:06] Ông sợ rước phải xui xẻo.

[00:43:07] Hoàng thượng sẽ giáng tội ông.

[00:43:09] Hoàng thượng sẽ giáng tội ông.

[00:43:09] Không, Quế huynh xem thường Dương mỗ này quá rồi.

[00:43:14] Ta không phải là kẻ tham sống sợ chết.

[00:43:16] Phải biết rằng, thánh thọ của Hoàng thượng, cả thiên hạ cùng chúc mừng.

[00:43:20] Bất luận thế nào cũng không thể để Hoàng thượng không vui.

[00:43:23] Vậy ông không sợ bách tính chết đói sao?

[00:43:26] Sợ, nhưng không thể để bách tính chết đói.

[00:43:29] mà cũng không thể làm Hoàng thượng lo lắng.

[00:43:31] Cái gọi là trên vì vua, dưới vì dân.

[00:43:34] đã đến lúc thần tử phải làm tròn bổn phận rồi.

[00:43:38] Không được, phải báo cáo theo sự thật.

[00:43:42] để triều đình cấp lương cứu tế.

[00:43:45] Bách tính Vân Nam không cầm cự nổi một trăm ngày này đâu.

[00:43:49] 69 G

[00:43:49] Quế đại nhân, lẽ nào ông định qua mặt bản phủ...

[00:43:57] ...tự mình dâng tấu chương sao?

[00:43:58] Vì dân mà thỉnh mệnh?

[00:44:10] Ta kính trọng ông là người trung thực.

[00:44:14] nhưng không ngờ...

[00:44:16] Ông hoàn toàn không coi thượng cấp này ra gì.

[00:44:19] Nếu ông dâng tấu, chuyện vượt quyền ta không nói.

[00:44:26] cũng là quá thất đức rồi.


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo


Tiếp theo