Susunod

Vương Triều Càn Long vietsub tập 29

0 Mga view· 08/21/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Mga subscriber
0

Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.

Magpakita ng higit pa

[00:02:37] Tên Tiền Phong này đúng là không biết sống chết.

[00:02:41] Cứ để cho hắn chịu khổ một chút.

[00:02:42] Dằn mặt hắn một chút cũng đáng.

[00:02:45] Chịu khổ? Đó là hắn đáng đời.

[00:02:48] Chỉ sợ Hoàng thượng thật sự muốn lấy mạng hắn.

[00:02:54] Giết ngôn quan sao? Chắc không đâu.

[00:02:58] Khó nói lắm.

[00:03:10] Cầm về định tội lại.

[00:03:21] Lại nữa rồi.

[00:03:23] Hoàng thượng thứ cho thần to gan, Tiền Phong không có tội chết.

[00:03:28] Tiền Phong ngông cuồng hết chỗ nói.

[00:03:30] Trước mặt Lục bộ Cửu khanh, công khai chỉ trích quân phụ.

[00:03:35] Nghịch thần như vậy mà chỉ định tội lưu đày thôi sao?

[00:03:37] Ngươi với hắn là cùng một giuộc phải không?

[00:03:41] Thần không dám.

[00:03:44] Cầm về định tội lại. Trẫm đợi.

[00:04:16] Hòa Trung đường.

[00:04:22] Hoàng thượng xem xong rồi nhưng không chịu.

[00:04:26] Hết cách rồi.

[00:04:37] Lưu đại nhân, Tiền Phong bị định tội gì vậy?

[00:04:40] Hòa đại nhân, mau nghĩ cách đi chứ.

[00:04:43] Tôi định cho hắn tội lưu đày sung quân.

[00:04:45] Hoàng thượng không chịu, cứ đòi định tội lại.

[00:04:52] Chỉ còn một cách thôi. Kéo dài.

[00:04:59] Kéo dài?

[00:05:00] Cao Vân Tòng.

[00:05:02] Nô tài có mặt.

[00:05:03] Gọi Hòa Thân, Lưu Dung lại đây.

[00:05:11] Kéo dài thì được bao lâu chứ?

[00:05:13] Cứ kéo dài trước đã.

[00:05:14] Đợi Hoàng thượng nguôi giận rồi tính tiếp.

[00:05:16] Trước hết cứ để Tiền Phong viết một bản sớ nhận tội.

[00:05:18] Như vậy thì may ra còn có chuyển biến.

[00:05:22] Lưu Trung đường, Hòa Trung đường, Hoàng thượng cho gọi hai vị.

[00:05:35] Ngươi về bẩm với Hoàng thượng là chúng ta có việc gấp.

[00:05:38] Phải đến Hoàng Sử Thành, bây giờ không rảnh.

[00:05:41] Lưu đại nhân, Kỷ đại nhân, đi.

[00:05:45] Hòa Trung đường, Lưu Trung đường, các vị...

[00:05:54] Vương gia, hai vị Trung đường không thể đi được.

[00:05:58] Tránh ra!

[00:05:59] Các người làm vậy là kháng chỉ đó! Tránh ra!

[00:06:09] Cái gì gọi là bọn họ không đến?

[00:06:12] Bẩm... Bọn họ đã đến Hoàng Sử Thành rồi ạ.

[00:06:17] Hoàng Sử Thành?

[00:06:55] Hòa Thân!

[00:07:00] Làm gì vậy? Làm gì vậy? Định dỡ nhà đấy à?

[00:07:03] Nô tài khấu kiến Hoàng thượng, khấu kiến Hoàng thượng.

[00:07:06] Nô tài khấu kiến Hoàng thượng.

[00:07:10] Gọi không được các ngươi nữa rồi, muốn kháng chỉ à?

[00:07:16] Nô tài có lá gan lớn bằng trời cũng không dám kháng chỉ ạ.

[00:07:19] Nô tài ngẫm nghĩ...

[00:07:20] Hoàng thượng cho gọi là vì chuyện định tội cho Tiền Phong.

[00:07:24] Nô tài phải tìm được lời để trả lời Hoàng thượng chứ ạ.

[00:07:26] Hoàng thượng, người đã làm khó bọn họ rồi.

[00:07:29]

[00:07:31] Được rồi, được rồi. Đứng dậy cả đi.

[00:07:34] Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:07:43] Nô tài nghĩ,

[00:07:46] Tội của Tiền Phong nếu định nhẹ quá, Hoàng thượng không chịu.

[00:07:50] Định nặng quá,

[00:07:51] thì trong luật pháp của Đại Thanh lại không tìm được căn cứ.

[00:07:53] Phải đó, Tiền Phong là ngự sử.

[00:07:56] Đại Thanh từ khi khai quốc đến nay,

[00:07:57] rốt cuộc có tiền lệ giết ngự sử hay không,

[00:07:59] hạ thần thật sự không nhớ ra được.

[00:08:01] Nên mới phải đến Hoàng Sử Thành để tra cứu.

[00:08:05] Nếu có thể tìm được một hai câu làm căn cứ,

[00:08:08] thì Tiền Phong chính là tội chết.

[00:08:09] Tiền Phong chính là tội chết.

[00:08:09] Phải đó, phải đó.

[00:08:14] Sao lại không thể tạo ra tiền lệ chứ?

[00:08:17] Tiền lệ này không thể tạo ra được đâu ạ.

[00:08:20] Tổ chế không thể làm trái được.

[00:08:23] Hoàng thượng, nô tài không tìm thấy gì khác,

[00:08:26] nhưng lại tìm thấy di huấn của Thánh Tổ Khang Hy Gia.

[00:08:34] Trong di huấn của Khang Hy Gia có nói:

[00:08:35] "Vì muốn rộng đường ngôn luận, triều Đại Thanh không giết ngôn quan".

[00:08:42] NY

[00:08:47] Viết đi.

[00:08:51] Ta đợi.

[00:08:55] Viết gì chứ?

[00:08:57] Sớ nhận tội.

[00:09:02] Bắt tôi viết sớ nhận tội à?

[00:09:06] Ngươi không nhận tội thì làm sao Hoàng thượng tha cho ngươi ra ngoài được?

[00:09:15] Hòa đại nhân, ta đã chuẩn bị sẵn quan tài,

[00:09:20]

[00:09:24] Hòa Trung đường có muốn đến nhà ta xem thử không?

[00:09:37] Tiền Phong, Hoàng thượng đã tiếp thu lời can gián của ngươi rồi.

[00:09:41]

[00:09:43] Gia Thân Vương cũng đã đến Vân Nam cứu tế rồi.

[00:09:45] Ngươi còn muốn Hoàng thượng phải thế nào nữa?

[00:09:50] Không thế nào cả. Ta chỉ muốn gặp Hoàng thượng.

[00:10:00] Vậy thì ngươi cứ đợi đi.

[00:10:22] DEL 77

[00:10:26] Đi gặp Tiền Phong về à?

[00:10:28] Dạ, nô tài có đến đó.

[00:10:31] Hắn đã nhận tội chưa?

[00:10:33] Hoàng thượng, nô tài đến gặp hắn,

[00:10:38] hoàn toàn là vì giao tình riêng.

[00:10:40] Trẫm hỏi ngươi, hắn đã nhận tội chưa?

[00:10:43] Nô tài đến để ôn chuyện cũ với hắn. - Ôn chuyện cũ gì?

[00:10:50] Khi xưa nô tài và hắn cùng đến Sơn Đông xử án Quốc Thái.

[00:10:54] Hắn đã liều cả mạng mình để làm việc.

[00:10:56] Ở phủ Quốc Thái tịch thu được nhiều bạc như vậy,

[00:10:59] nhưng bản thân hắn,

[00:11:00] lại nghèo đến nỗi không có tiền uống một bữa rượu.

[00:11:03] Sau này khi làm tri phủ ở An Huy,

[00:11:07] lúc Hoàng thượng nam tuần, hắn đã dùng đầu đâm vào cây phượng đồng.

[00:11:11] Hoàng thượng không những không giáng tội,

[00:11:13] mà còn đích thân chữa thương cho hắn.

[00:11:15] Rồi đề bạt hắn làm Tả Đô Ngự sử.

[00:11:18] Cũng là vì thấy hắn một lòng trung thành với xã tắc.

[00:11:21] Lần này, hắn quả thật quá ngông cuồng.

[00:11:26] Nhưng nô tài biết,

[00:11:28] con người này ngoài tính tình đáng ghét ra thì không có tâm địa xấu.

[00:11:32] Dưới trướng Tiên hoàng Ung Chính Gia,

[00:11:34] có một vị thiết diện ngự sử tên là Tôn Gia Cam.

[00:11:36] Tiền Phong hoàn toàn có thể sánh ngang với ông ấy.

[00:11:40] Chỉ tiếc là con người này quá khiến người khác căm ghét.

[00:11:43] Cũng không trách Hoàng thượng lại nổi giận đến như vậy.

[00:11:57] Ngươi cũng đừng vòng vo nói tốt cho hắn nữa.

[00:12:02] Trẫm biết là hắn chưa nhận tội.

[00:12:07] Hoàng thượng...

[00:12:08] Đi làm việc của ngươi đi.

[00:12:11] Tuân chỉ.

[00:12:39] Hoàng thượng, tôi muốn gặp Hoàng thượng.

[00:12:43] Tôi muốn gặp Hoàng thượng. Tôi nhất định phải gặp Hoàng thượng.

[00:13:12] Tội thần Tiền Phong cầu kiến Hoàng thượng.

[00:13:15] Ngươi muốn gặp trẫm làm gì?

[00:13:18] Hoàng thượng, thần gặp Hoàng thượng có lời muốn nói.

[00:13:22] Ngươi đừng nói nữa, Tiền Phong.

[00:13:26] Ngươi đã phạm bao nhiêu tội đáng chết rồi?

[00:13:29] Trẫm đều đã tha cho ngươi. Tại sao?

[00:13:35] Vì chuyện xây Vạn Phúc Lâu,

[00:13:38] ngươi một tờ sớ đã hạch tội mười vị đốc phủ.

[00:13:42] Kết quả chỉ tra ra được một mình Quốc Thái.

[00:13:45] Trẫm không trị tội ngươi. Nam tuần, đầu đâm phượng đồng,

[00:13:51] đàn hặc Ngô Chi Thừa, hạch tội sai rồi phải không?

[00:13:55] Trẫm ngược lại còn thăng chức cho ngươi.

[00:13:58] Lần này lại tha cho ngươi nữa,

[00:14:00] cũng không cần ngươi phải tạ ơn trẫm.

[00:14:04] Hãy tạ ơn Thánh Tổ Khang Hy Hoàng đế đi.

[00:14:08] Thánh Tổ Nhân Hoàng đế có di huấn, không giết ngôn quan.

[00:14:17] Hoàng thượng, thần tạ ơn Hoàng thượng khoan nhân độ lượng.

[00:14:22] Như vậy thần càng phải tận trung tận chức.

[00:14:28] Hoàng thượng, thần ở đây vẫn còn tấu sớ.

[00:14:36] Xin Hoàng thượng ngự lãm.

[00:14:38] Ngươi còn có tấu sớ?

[00:14:41] Hoàng thượng, thần một ngày chưa chết thì vẫn là ngự sử ngôn quan.

[00:14:48] Hoàng thượng, thần xin Hoàng thượng ngự lãm.

[00:14:51] Trẫm không xem nữa. Cứ nói đi.

[00:14:54] Hoàng thượng,

[00:14:56] bản sớ này của thần đã viết suốt cả một đêm.

[00:15:00] Nói toàn là chuyện đại sự của triều đình.

[00:15:04] Hoàng thượng tại vị mấy mươi năm,

[00:15:07] quả thật đã khiến triều Đại Thanh đạt đến đỉnh thịnh.

[00:15:11] Nhưng sự thịnh vượng này cũng đã hại Hoàng thượng.

[00:15:16] Lúc mới lên ngôi, Hoàng thượng anh minh đến nhường nào.

[00:15:20] Nhưng sau này, Hoàng thượng chỉ nhìn thấy sự thịnh vượng,

[00:15:25] mà không nhìn thấy rất nhiều tệ nạn.

[00:15:29] Sáu lần nam tuần đã tiêu tốn vô ích của triều Đại Thanh

[00:15:33] hơn hai mươi triệu lượng bạc.

[00:15:36] Quan viên các nơi cũng lần lượt làm theo,

[00:15:39] họ vơ vét đất đai, hãm hại bá tánh, bỏ túi riêng.

[00:15:44] Nhưng Hoàng thượng chỉ muốn được vạn dân ủng hộ nên cũng đắc ý.

[00:15:49] Hơn nữa Hoàng thượng còn khen thưởng hơn mười mấy tham quan.

[00:15:54] Trận đánh chinh phạt Miến Điện vốn có thể không cần đánh.

[00:15:56]

[00:15:59] hao tốn của triều đình tám triệu lượng quân lương,

[00:16:02] chỉ để gom cho đủ Thập Đại Võ Công.

[00:16:05] Bạc trong quốc khố ngày càng ít đi,

[00:16:09] Hòa đại nhân ngài ấy vì muốn

[00:16:11] tạo ra một con đường sinh lợi cho triều Đại Thanh,

[00:16:15] đã tấu xin thông thương với nước Anh.

[00:16:17] Hoàng thượng lại chẳng thèm đếm xỉa. Chẳng thèm đếm xỉa, Hoàng thượng!

[00:16:27] Hoàng thượng, thần nói một câu thật lòng.

[00:16:33] Nếu cứ tiếp tục thế này,

[00:16:37] triều Đại Thanh còn có thể tồn tại được bao lâu nữa, Hoàng thượng?

[00:16:42] Thần懇 xin Hoàng thượng,

[00:16:45] hãy đem từng chuyện từng việc này,

[00:16:48] suy nghĩ lại thật kỹ một lần nữa.

[00:16:54] Hoàng thượng...

[00:16:57] Nói xong chưa?

[00:16:59] Bẩm Hoàng thượng, thần nói xong rồi.

[00:17:05] Chưa xong đâu. Ngươi vẫn chưa nói một vài chuyện.

[00:17:11] Đại tang của Thái hậu, xây Kim Phát Tháp.

[00:17:15] Thập Cách cách xuất giá, ngươi vẫn chưa nói. Ngươi không dám nói!

[00:17:20] Chuyện nhà liên quan đến Thái hậu và trẫm, ngươi đã lảng tránh.

[00:17:23] Vậy thì ngươi cũng không được xem là một vị thiết diện ngự sử rồi.

[00:17:28] Trẫm vốn tưởng ngươi ngốc. Ngươi không ngốc.

[00:17:32] Sáu lần nam tuần, Thập Toàn Võ Công, xây Viên Minh Viên,

[00:17:37] xây Tị Thử Sơn Trang, đại thọ, ban thưởng lớn cho Anh Di...

[00:17:42] Chuyện nào trong số này mà không phải là việc làm lừng lẫy trong ngoài nước,

[00:17:44] LOVE

[00:17:45] là kỳ công rạng danh thiên cổ?

[00:17:47] Nhưng trong mắt ngươi thì sao?

[00:17:49] Là một mớ hỗn độn, một mảng đen tối.

[00:17:52] Đều là những lỗi lầm to tày của trẫm.

[00:17:56] Ngươi có biết điều gì khiến trẫm bừng tỉnh nhất không?

[00:18:01] Là trẫm xui xẻo,

[00:18:04] sao lại để một kẻ mù, một kẻ điếc,

[00:18:07] một tên khốn nạn làm Tả Đô Ngự sử của trẫm.

[00:18:13] Hoàng thượng, Hoàng thượng người không thể đi!

[00:18:14] Hoàng thượng người không thể đi mà, Hoàng thượng!

[00:18:17] Thần không mù cũng không điếc mà, Hoàng thượng! Hoàng thượng!

[00:18:22] Những lời thần nói đều là lời thật mất lòng mà, Hoàng thượng!

[00:18:26] Tôi không điếc cũng không mù mà, Hoàng thượng!

[00:18:46] Giết! Phải giết không thể không giết! Giết!

[00:19:11] Tránh ra! Trẫm muốn yên tĩnh một chút!

[00:19:34] Hai vị Trung đường, bây giờ hai vị tuyệt đối đừng vào trong.

[00:19:39] Hoàng thượng đang nổi giận đó ạ.

[00:19:41] Chưa bao giờ nổi giận lớn như vậy, thật là dọa chết người.

[00:19:45] Hoàng thượng nói gì vậy?

[00:19:48] Chỉ một câu thôi. Nhất quyết phải giết hắn.

[00:20:29] Đặt lên.

[00:20:43] Lui đi.

[00:20:50] Tiền Phong, ta lại đến thăm ngươi đây.

[00:21:27] Khoan đã.

[00:21:31] Nếu đây là rượu độc, ngươi có uống không?

[00:21:52] Các vị đại nhân, mọi người về cả đi. Về cả đi.

[00:21:59] Hoàng thượng sẽ không gặp các vị đâu. Mọi người về trước đi.

[00:22:01] Hoàng thượng sẽ không gặp các vị đâu, mọi người về trước đi.

[00:22:03] Tại sao lại cho ta uống rượu độc? Là Hoàng thượng ban cho sao?

[00:22:07] Là ta chuẩn bị cho ngươi.

[00:22:13] Ngươi muốn giết ta?

[00:22:14] Ngươi muốn giết ta?

[00:22:23] Chuyện đã đến nước này, ta cũng nói thẳng vậy.

[00:22:29] Ngươi con người này, có một trăm cái tốt,

[00:22:34] nhưng lại có một điểm không tốt.

[00:22:37] Lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện mua danh chuộc tiếng, đáng chết.

[00:22:43] Hòa Thân huynh,

[00:22:45] Tiền mỗ ta đây chưa bao giờ nghĩ như vậy.

[00:22:48] Đừng có không thừa nhận.

[00:22:51] Hạch tội bảy đốc phủ, ngươi đến khóc tế Thái miếu.

[00:22:56] Hoàng thượng nam tuần, ngươi dùng đầu đâm vào cây phượng đồng.

[00:22:59] Chẳng qua là muốn giành được cái thanh danh "văn quan can gián đến chết".

[00:23:03] Lần này ngươi còn chuẩn bị sẵn cả quan tài,

[00:23:07] lại càng quyết tâm chết để được lưu danh muôn thuở.

[00:23:14] Ngươi cũng không nghĩ xem,

[00:23:17] triều Đại Thanh từ trước đến nay không giết ngôn quan.

[00:23:20] Ngươi cứ ép Hoàng thượng phải giết ngươi,

[00:23:23] để ngài mang tiếng xấu là giết ngự sử, bịt đường ngôn luận hay sao?

[00:23:37] Hiểu rồi. Ta hiểu rồi. Hoàng thượng sẽ không tha cho ta.

[00:23:49] Ta lại không thể chết trong tay ngài ấy.

[00:23:52] Chỉ còn cách... chỉ còn cách uống cạn ly rượu độc này thôi.

[00:24:08] Tiền Phong lão đệ, xét về tình về nghĩa, ta không thể giết ngươi.

[00:24:18] Nhưng xét về lòng trung, về chữ hiếu, ta không thể không giết ngươi.

[00:24:24] كالوريا

[00:24:24] Ta làm vậy là vì nghĩ cho Hoàng thượng.

[00:24:28] Ngươi cứ yên tâm mà đi đi.

[00:24:46] Hòa Thân huynh, cảm ơn.

[00:25:05] Hòa Thân huynh, ta uống cạn ly rượu này,

[00:25:10] có được xem là đã tận trung với Hoàng thượng không?

[00:25:17] Đại trung đại hiếu.

[00:25:25] Đại trung đại hiếu, đại trung đại hiếu.

[00:25:39] Tốt! Tiền Phong đã tận trung rồi.

[00:26:22]

[00:26:25] Không thể vì một mình Tiền Phong

[00:26:26] mà phụ lòng thành tâm, hiếu thảo của bá tánh trong thiên hạ.

[00:26:29] Tiền Phong ngu muội, nực cười.

[00:26:31] Hoàng thượng cứ đày hắn đến nơi hoang vu là được rồi.

[00:26:41] Hòa Thân đến rồi.

[00:26:42] Hoàng thượng lại sao nữa rồi?

[00:26:44] Xin Hoàng thượng khởi giá.

[00:26:46] Đến Tây Trực Môn nhận lời chúc vạn thọ của bá tánh.

[00:26:50]

[00:26:59] Đừng nói nhiều nữa. Hiểu Lam, đi truyền chỉ đi.

[00:27:03] Thần tuân chỉ.

[00:27:18] Hòa Thân à.

[00:27:21] Mang một cái ghế lại đây ngồi với trẫm.

[00:27:26] Bẩm Hoàng thượng, Tiền Phong chết rồi.

[00:27:36] Chết thế nào?

[00:27:38] Uống thuốc độc tự vẫn.

[00:27:38] Uống thuốc độc tự vẫn?

[00:28:01] Ngươi đã đến gặp hắn?

[00:28:04] Vâng.

[00:28:16] Hòa Thân.

[00:28:19] Trẫm không gánh nổi tội danh giết ngôn quan. Ngòi bút sử gia sắc như sắt.

[00:28:27] Ngươi thì gánh nổi sao?

[00:28:50] Tơ vương day dứt, tiếng đàn dứt rồi mà như chưa dứt.

[00:28:55] Đau lòng nhất là tiếng đàn.

[00:28:59] Hoàng thượng lại không vui rồi.

[00:29:05]

[00:29:12] Ngày nay bốn bể thái bình,

[00:29:15] mỗi lần đến dịp thánh thọ của Hoàng thượng đều vui mừng khôn xiết.

[00:29:20] Nhưng lần này lại xuất hiện một Tiền Phong,

[00:29:23] làm Hoàng thượng mất hết cả hứng.

[00:29:27] Chỉ riêng điểm này, hắn đã đáng chết rồi.

[00:29:35] Bao nhiêu năm nay đoán ý Hoàng thượng,

[00:29:39] thánh ý vẫn khó lường.

[00:29:48] Đừng nghĩ đến nữa.

[00:29:54] Không nghĩ không được.

[00:30:00] Lưu Toàn.

[00:30:04] Hòa gia.

[00:30:05] Ngươi mau đến Tiền phủ một chuyến.

[00:30:07] Đến phòng thu chi lấy năm ngàn lượng bạc,

[00:30:10] không, một vạn lượng bạc giao cho Tiền lão phu nhân.

[00:30:14] Vâng.

[00:30:15] Khoan đã. Tiền đại nhân cả đời thanh liêm,

[00:30:21] e rằng Tiền lão phu nhân sẽ khó mà nhận số bạc này.

[00:30:24] Ngươi chịu khó một chút.

[00:30:27] Dùng tên của lão phu nhân mua một căn nhà tốt một chút.

[00:30:30] Rồi mua thêm mấy chục mẫu ruộng tốt.

[00:30:32] Cũng coi như là một lời báo đáp của Hòa Thân ta đối với Tiền Phong.

[00:30:36]

[00:30:37] Vâng.

[00:30:37] Đi đi.

[00:30:44] Hòa gia, hãy nghe thiếp đàn hết khúc này đi.

[00:30:49] Được thôi. Tĩnh tâm một chút.

[00:30:58] はい

[00:31:00] Không được, ta vẫn phải đi tìm Hoàng thượng.

[00:31:11] Hoàng thượng.

[00:31:16] Có chuyện gì gấp thì nói đi.

[00:31:21] Hoàng thượng...

[00:31:28] Trẫm biết ngươi muốn nói gì rồi.

[00:31:31] Ghi nhớ. Từ nay về sau,

[00:31:33] đừng bao giờ nhắc đến hai chữ Tiền Phong trước mặt trẫm nữa.

[00:31:37] Tuân chỉ.

[00:31:38] Hạ chỉ: Lão thần A Quế, trung trực cương nghị.

[00:31:42] lo nước thương dân, xứng là tấm gương cho kẻ bề tôi.

[00:31:44] Ra lệnh cho y sau khi về kinh, phục hồi chức cũ năm năm trước.

[00:31:47] Vẫn làm việc ở Quân Cơ Xứ.

[00:32:05] Thiếp vẫn luôn đợi chàng.

[00:32:08] Khanh Liên, Khanh Liên.

[00:32:13] Không biết Hoàng thượng sẽ xử trí ta thế nào.

[00:32:19] Hòa gia, Hòa gia...

[00:32:23] E là ta đã sai rồi. Ta sai rồi.

[00:32:29] Lẽ nào ta thật sự sai rồi sao?

[00:32:32] Ta lúc nào cũng như đi trên băng mỏng, mọi thời khắc đều như đứng trước vực sâu.

[00:32:38] Không được phép xảy ra một chút sai sót nào.

[00:32:41] Lần đầu tiên, Hoàng thượng đá vỡ đầu ta.

[00:32:46] Ta biết là không sao.

[00:32:50] Lần thứ hai, ta mở tiệm cầm đồ,

[00:32:56] cũng xem như đã sống được vài ngày thoải mái.

[00:32:59] Nhưng lần này, ta không biết nữa. Ta không biết nữa rồi.

[00:33:06] Hòa gia, chúng ta lại đi mở tiệm cầm đồ nhé.

[00:33:13] Mở tiệm cầm đồ? Có lẽ không mở được nữa rồi.

[00:33:22] Hoàng thượng nói: "Trẫm không gánh nổi tội danh giết ngôn quan".

[00:33:30] "Ngươi, Hòa Thân, thì gánh nổi sao?".

[00:33:33] Hoàng thượng lại dùng A Quế làm Thủ tịch Quân cơ đại thần.

[00:33:37] Khanh Liên, lúc đó Hoàng thượng thật sự muốn giết Tiền Phong.

[00:33:44] Ta vì sợ Hoàng thượng khó xử nên đã làm.

[00:33:49] Nhưng ta... ta thật sự gánh nổi sao?

[00:33:57] Thôi được rồi Hòa gia, đừng nghĩ nhiều nữa, được không?

[00:34:03] Cặp vua tôi các chàng, có thể nói là ngàn năm khó gặp.

[00:34:08] Chàng xem, chữ Càn trong Càn Long là trời.

[00:34:11] Chữ Thân của Hòa gia chàng là đất.

[00:34:14] Trời đất hợp nhất, trong cõi u minh đã có định số.

[00:34:18] Hoàng thượng nhất định sẽ thấu hiểu cho nỗi khổ tâm của chàng.

[00:34:24] Thật sao?

[00:34:25] Thật mà.

[00:34:34] Hòa gia.

[00:35:21] H

[00:35:29] Hòa đại nhân, giấy tờ nhà đất mà quản gia của quý phủ đưa đến,

[00:35:35] lão phụ tuyệt đối không thể nhận.

[00:35:37] Không, không, không, Tiền lão phu nhân,

[00:35:39] xin người, xin người nhất định phải nhận lấy.

[00:35:42] Con trai ta lúc còn sống xem tiền tài như cỏ rác.

[00:35:46] Lão phụ tuyệt không thể làm ô nhục thanh danh cả đời của con ta.

[00:35:50] CL

[00:35:54] Từ khi con trai ta làm ngôn quan trong triều,

[00:35:57] việc đầu tiên nó làm là chuẩn bị sẵn cỗ quan tài này.

[00:36:01] Ta biết, với bản tính của con ta,

[00:36:07]

[00:36:16] Nhưng không phải là chết theo cách này.

[00:36:19] Tiền đại nhân nhất thời lỗ mãng chọc giận long nhan,

[00:36:24] làm hỏng thánh thọ của Hoàng thượng,

[00:36:27] tự biết đã phạm phải tội tày trời.

[00:36:30] Lão phụ hôm nay xin nói một câu thật lòng trước mặt các vị đại nhân.

[00:36:36] Con ta chết không minh bạch, ta không cam tâm.

[00:36:41] Nếu không điều tra cho ra ngọn ngành, ta quyết không phát tang.

[00:37:18] Còn có lời gì muốn nói không?

[00:37:22] Thần Kỷ Hiểu Lam, Lưu Dung có việc cần tấu trình.

[00:37:25] Nói.

[00:37:25] Hôm qua, Hòa Trung đường, Lưu đại nhân và thần đến Tiền phủ viếng tang.

[00:37:30] Tiền phu nhân lời lẽ đanh thép,

[00:37:32] nghi ngờ cái chết của Tiền Phong có điều mờ ám.

[00:37:34] Suy xét kỹ lại thì quả thật khiến người ta sinh lòng nghi ngờ.

[00:37:38] Tiền đại nhân bị áp giải vào đại lao ngay tại chỗ, thuốc độc từ đâu mà có?

[00:37:42] Hoặc là có người trong ngoài cấu kết hãm hại Tiền đại nhân.

[00:37:46] Thần cùng Hòa Trung đường, Lưu đại nhân liên danh dâng sớ,

[00:37:49] xin Hoàng thượng hạ chỉ, triệt để điều tra việc này.

[00:37:56] Hôm nay Hòa Trung đường đột nhiên bị bệnh, nằm liệt giường,

[00:38:01] đã ủy thác cho hai người chúng thần tấu trình lên Thánh thượng.

[00:38:04] Cao Vân Tòng.

[00:38:06] Có nô tài.

[00:38:08] Gọi các thái y đến Hòa phủ xem thử.

[00:38:12] Mang nhiều thuốc một chút.

[00:38:14] Hoàng thượng, thần xin nghiêm tra vụ án Tiền Phong.

[00:38:26] Chuyện này, cứ để Hòa Thân đi điều tra đi.

[00:38:31] Cao Vân Tòng. - Có nô tài.

[00:38:33] Ngươi cũng đến Hòa phủ xem thử, sức khỏe Hòa Thân thế nào rồi.

[00:38:44] Hòa gia, dậy uống thuốc đi ạ.

[00:38:48] Không uống cũng được. Ta có phải bệnh gì nặng đâu.

[00:38:52] Tâm bệnh cũng cần thuốc để chữa.

[00:39:02] Chậm thôi.

[00:39:05] Thuốc đắng không chữa được bách bệnh đâu.

[00:39:09] Bệnh của ngài không phải do cảm mạo phong hàn,

[00:39:12] cũng không phải do nội thương.

[00:39:15] Mà là do khí uất kết tụ, làm tắc nghẽn huyết mạch.

[00:39:18] Hôm nay Hoàng thượng gửi đến một thang thuốc.

[00:39:20] Ngài nếm thử xem là đắng hay ngọt,

[00:39:23] có chữa được bệnh của ngài không.

[00:39:25] Hoàng thượng hạ chỉ rồi.

[00:39:26] Sai ngài đi triệt để điều tra vụ án của Tiền Phong.

[00:39:29] Hoàng thượng hiểu rõ mà.

[00:39:32] Hoàng thượng trời sinh anh minh,

[00:39:34] việc ta làm, làm sao ngài ấy không hiểu được.

[00:39:41] Chỉ là, điều tra thế nào,

[00:39:41] làm sao để bịt miệng thiên hạ, không để lọt một kẽ hở,

[00:39:44] lại có lý có cứ, quả thật là một bài toán khó.

[00:39:49] Thiếp tin là không làm khó được Hòa gia đâu.

[00:39:51] Xem ra Hoàng thượng sẽ không xử phạt chàng.

[00:39:54] Ngài ấy đang có ý che chở cho chàng.

[00:39:56] Trước đó Hoàng thượng còn do dự không quyết.

[00:39:59] Giết ngôn quan quả thật phải gánh trách nhiệm lớn bằng trời.

[00:40:04] Hoàng thượng cũng quả thật đã động sát khí.

[00:40:07] Cách xử lý của Hòa gia chàng tuy có hơi quá đáng,

[00:40:10] nhưng trong lòng Hoàng thượng chắc chắn hiểu rằng,

[00:40:12] chàng trọng nhất là một chữ "trung".

[00:40:17] Mong là như vậy.

[00:40:23] Hòa gia, hôm nay Quế đại nhân từ Vân Nam về kinh.

[00:40:29] Kỷ đại nhân và Lưu đại nhân tổ chức tiệc đón gió cho Quế đại nhân.

[00:40:33] Tôi đã từ chối, nói rằng lão gia bị bệnh, không đi được.

[00:40:39] Đi! Sao lại không đi?

[00:40:41] Hòa gia cứ nghỉ ngơi đi. Đợi khỏi bệnh rồi đi cũng không muộn mà.

[00:40:48] Thang thuốc hôm nay của Hoàng thượng còn hiệu nghiệm hơn của nàng.

[00:40:52] Ta đã khỏe hơn nhiều rồi. Không sao đâu.

[00:40:54] Ta đã khỏe hơn nhiều rồi, không sao đâu.

[00:40:54] Hơn nữa,

[00:40:56] ta và Quế Trung đường đã mấy năm không gặp rồi,

[00:41:01] cũng thấy nhớ.

[00:41:03] Một ngày không gặp tựa ba thu.

[00:41:06] Quế Trung đường, lần chia tay này đã là năm năm.

[00:41:09] Có thể tương phùng ngày hôm nay, thật là đại hạnh của chúng ta.

[00:41:14] Nào, ly rượu đầu tiên này,

[00:41:18] không kính trời, không kính đất,

[00:41:20] chỉ cảm tạ thánh tâm của thiên tử sáng như gương.

[00:41:25] Cạn! Cạn! Cạn!

[00:41:39] Quế Trung đường vì dân xin mệnh, dũng cảm tiến lên trước sóng dữ,

[00:41:43] đặt sinh tử ra ngoài lề, cứu muôn dân khỏi cảnh lầm than.

[00:41:48] Các vị có mặt ở đây đều vô cùng cảm phục.

[00:41:52] Xin kính ngài một ly.

[00:41:57] Người đặt sinh tử ra ngoài lề không phải là ta.

[00:42:03] Người cứu bá tánh khỏi cảnh lầm than cũng không phải là ta.

[00:42:08] Mà là Tiền Phong, là Tiền đại nhân cốt cách sắt son.

[00:42:22] Ly rượu thứ hai này, kính Tiền Phong, Tiền đại nhân.

[00:42:48] Ta nghe tin Tiền Phong qua đời, thật như sét đánh ngang tai.

[00:42:53] Ta hối hận! Ta hối hận vì một bản tấu trình,

[00:42:54] Ta hối hận, ta hối hận vì một bản tấu trình,

[00:42:59] đã hại chết một mạng người của Tiền đại nhân.

[00:43:02]

[00:43:08] Tội của ta không thể tha thứ.

[00:43:13] Quế Trung đường, xin hãy nén bi thương.

[00:43:15] Hôm nay ta mang bệnh đến đây, tửu lượng không tốt.

[00:43:20] Nếu không đã cùng Quế Trung đường uống cạn ba ly,

[00:43:23] để tế Tiền đại nhân.

[00:43:26] Theo ta thấy, ý định ban đầu của Tiền đại nhân là vì dân xin mệnh,

[00:43:30] dám nghịch long lân, khiến người ta kính phục.

[00:43:33] Nhưng thiếu suy xét, lại không chọn đúng thời cơ,

[00:43:37] đó là lỗi lầm của kẻ bề tôi, chứ không phải lỗi của Quế Trung đường.

[00:43:41] Quế Trung đường từ Vân Nam trở về kinh thành, đường sá xa xôi vất vả.

[00:43:46] Vẫn nên nghỉ ngơi sớm một chút, đừng quá tự trách mình.

[00:43:51] Hòa Trung đường, ngài mang bệnh mà vẫn đến đón lão phu,

[00:43:54] lão phu vô cùng cảm kích.

[00:43:58] Hoàng thượng hạ chỉ lệnh cho ngài triệt để điều tra nguyên nhân cái chết của Tiền Phong.

[00:44:04] Tại đây, xin nhận của lão phu một lạy.

[00:44:09] Không dám!

[00:44:11] Nếu điều tra ra Tiền Phong có nguyên nhân cái chết khác,

[00:44:16] chúng ta sẽ đem kẻ gây họa ra băm vằm thành vạn mảnh.

[00:44:21] Nếu không làm vậy, thiên lý ở đâu, vương đạo ở đâu?


 0 Mga komento sort   Pagbukud-bukurin Ayon


Susunod