Tiếp theo

Vương Triều Càn Long vietsub tập 39

0 Lượt xem· 08/21/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Người theo dõi
0

Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.

Xem nhiều hơn

[00:02:48] Nước cờ này của Hoàng Thượng đúng là cao tay thật.

[00:02:56] Thế cờ đã vậy, không thể không làm thế.

[00:03:03] Bẩm Hoàng Thượng, Hòa Thân đến rồi.

[00:03:11] Cho ông ta vào đi.

[00:03:12] Dạ.

[00:03:27] Nô tài Hòa Thân cung thỉnh Thánh an.

[00:03:30] Ngươi đến đúng lúc lắm, ngồi đi.

[00:03:36] Một ván cờ tàn, Trẫm đang không biết xử lý thế nào.

[00:03:45] Nô tài không giỏi cờ bạc.

[00:03:48] Hòa tướng, ông đừng khiêm tốn.

[00:03:51] Chẳng phải ông thường cùng Thái Thượng Hoàng chơi cờ sao? Ngồi đi.

[00:03:58] Nô tài xin dốc hết sức.

[00:04:01] (tiếng quân cờ)

[00:04:18] Hòa tướng vừa ra tay, cả bàn cờ sống lại rồi.

[00:04:23] Hoàng Thượng quá khen.

[00:04:25] Không phải quá khen, việc đời như ván cờ, triều chính lại càng như ván cờ.

[00:04:33] Triều đình không thể thiếu cao thủ cờ bạc như Hòa tướng ông.

[00:04:39] Những tấu chương quan trọng mà ông và Lưu Dung phúc nghị,

[00:04:43] Trẫm đều đã xem qua rồi, rất hợp ý Trẫm.

[00:04:46] Chuyện quân lương cho Lục Doanh quân xem như đã giải quyết xong.

[00:04:51] Nhưng bây giờ khắp nơi đều thiếu tiền,

[00:04:55] chuyện đào mỏ vàng này, Trẫm thấy vẫn phải đẩy nhanh tiến độ một chút.

[00:05:02] Bẩm Hoàng Thượng, số bạc tham ô của những người liên quan trong các nha môn ở kinh sư,

[00:05:08] đều đã được thu hồi hết rồi ạ.

[00:05:10] Thế còn các châu huyện địa phương thì sao?

[00:05:14] Nô tài cho rằng việc này nên dừng lại đúng lúc.

[00:05:26] Nô tài bất tài, chỉ đào mỏ vàng ở kinh sư,

[00:05:30] mà đã gây ra oán thán khắp nơi, người người lo sợ.

[00:05:33] Nếu lại đào đến các châu huyện địa phương,

[00:05:35] e rằng sẽ khiến trời người phẫn nộ, xảy ra chuyện không lường.

[00:05:40] Đây đều là những lý do bề mặt thôi.

[00:05:46] Hòa tướng không phải là có lòng riêng gì đó chứ?

[00:05:52] Vì lợi ích quốc gia, nô tài sống chết cũng cam lòng,

[00:05:56] sao dám vì việc riêng mà bỏ việc công?

[00:06:01] Hòa tướng nói không thật lòng rồi. Mang lên đây.

[00:06:18] Ông tự mình xem đi.

[00:06:26] Những tấu chương đàn hặc ông đây này,

[00:06:29] cái nào cũng lời lẽ kịch liệt.

[00:06:32] Nhưng Trẫm, hoặc là giữ lại không phát đi,

[00:06:37] hoặc là nghiêm khắc bác bỏ. Tại sao?

[00:06:41] Chính là vì xét đến những khó khăn của Hòa tướng ông.

[00:06:46] Nhưng nếu vì lợi ích cá nhân,

[00:06:48] mà mang lòng được mất vinh nhục,

[00:06:52] từ bỏ đạo tận trung tận trách,

[00:06:55] thì không chỉ trái với bổn phận bề tôi,

[00:06:57] mà còn phụ lòng kỳ vọng và che chở của Trẫm dành cho ông.

[00:07:13] Lời Hoàng Thượng dạy bảo, nô tài khắc cốt ghi tâm.

[00:07:16] Nô tài sẽ lập tức thông báo cho Phổ Đạo Chiêu,

[00:07:19] bảo hắn ngày mai rời khỏi kinh thành,

[00:07:21] đến các châu huyện địa phương để đào mỏ vàng.

[00:07:30] Không phải nói là không đi nữa sao? Sao lại thay đổi rồi?

[00:07:38] Đây là ý của Hoàng Thượng.

[00:07:41] Hoàng Thượng thánh minh.

[00:07:46] Đương nhiên Trung đường đại nhân không cho hạ chức xuất kinh,

[00:07:52] cũng là có lý do.

[00:08:26] Trung đường, ngài sao thế này?

[00:08:32] Ta chỉ xin ngươi,

[00:08:33] đừng bức ép các quan đốc phủ ở địa phương quá đáng.

[00:08:38] Trung đường, ngài tuyệt đối đừng nói vậy.

[00:08:42] Nếu không nhờ Trung đường đề bạt, Phổ Đạo Chiêu tôi có đáng là gì.

[00:08:46] Lần này hạ chức đi đào mỏ vàng,

[00:08:48] nhất định sẽ luôn luôn, mọi việc đều chú ý,

[00:08:51] sẽ không để Hòa trung đường phải làm người xấu đâu.

[00:10:19] Này Kỷ đại học sĩ,

[00:10:21] sao ông lại đến chỗ tôi chơi thế này?

[00:10:24] Ông nói gì vậy? Ông là Quân Cơ đại thần,

[00:10:27] mấy tháng trời không bước chân đến cửa Quân Cơ Xứ,

[00:10:30] còn nói tôi đến đây làm gì?

[00:10:32] Quân Cơ Xứ chẳng phải có Quế đại nhân và Trung đường,

[00:10:37] còn có cả ông anh đây sao?

[00:10:39] Quế trung đường bị bệnh rồi.

[00:10:41] Hòa Thân bây giờ đang gặp rắc rối lớn. Phổ Đạo Chiêu...

[00:10:45] Này, ông có nghe tôi nói không vậy hả?

[00:10:49] Tôi đang nghe đây.

[00:10:51] Bây giờ Phổ Đạo Chiêu đang đào mỏ vàng ở các tỉnh ngoài,

[00:10:55] làm cho gà chó không yên.

[00:10:58] Các quan đốc phủ địa phương đều dâng sớ đàn hặc Hòa Thân.

[00:11:03] Việc liên quan đến đại cục, chúng ta phải bàn bạc một chút chứ.

[00:11:08] Cuối cùng tôi cũng tìm thấy rồi! Ông xem, ông xem.

[00:11:14] Ông xem bài thơ ngự chế của Thánh Tổ gia này.

[00:11:18] Lúc bọn họ sao chép,

[00:11:20] lại chép hoa mai thành hoa sen.

[00:11:24] Kỷ Hiểu Lam!

[00:11:26] Đúng là kẻ sĩ không biết chữ,

[00:11:29] nhầm lẫn giữa hoa mai và hoa sen.

[00:11:45] Hòa trung đường, ngài xem những tấu chương này...

[00:11:57] Không có gì to tát cả.

[00:12:00] Trong phòng này ngột ngạt quá, chúng ta ra ngoài đi dạo đi.

[00:12:07] Cũng được, cũng được.

[00:12:20] Ngàn lần không nên, vạn lần không nên,

[00:12:23] ông không nên trọng dụng kẻ tiểu nhân như Phổ Đạo Chiêu.

[00:12:30] Không dùng hắn, thì số bạc chi tiêu bây giờ lấy từ đâu ra?

[00:12:36] Làm sao có thể ăn nói với Hoàng Thượng được đây?

[00:12:42] Thực ra ông có làm tốt đến đâu...

[00:12:50] Cảm ơn ý tốt của ông.

[00:12:53] Hoàn cảnh của tôi, trong lòng tôi tự biết.

[00:13:01] Ý trời không thể trái, ta chỉ là đang cố hết sức mình mà thôi.

[00:13:07] Lưu đại nhân.

[00:13:09] Đó không phải là quản gia của Quế trung đường sao?

[00:13:11] Lưu đại nhân!

[00:13:12] Lưu...

[00:13:12] Lưu đại nhân!

[00:13:13] Lẽ nào...

[00:13:14] Lưu đại nhân, chủ tử nhà tôi... đi rồi.

[00:13:18] Lưu đại nhân, chủ tử nhà tôi đi rồi.

[00:13:20] Đại nhân, chủ tử nhà tôi đi rồi.

[00:13:21] Cái gì? Sao có thể như vậy được?

[00:13:25] Hôm trước tôi đến thăm ông ấy, ông ấy còn nói chuyện với tôi mà.

[00:13:28] Hôm trước tôi đến thăm, đến thăm ông ấy, ông ấy còn nói chuyện với tôi mà.

[00:13:29] Sao ông ấy lại ra đi nhanh như vậy...

[00:13:34] Ông mau về phủ đi.

[00:13:37] Bảo với chủ mẫu và thiếu chủ nhà ông,

[00:13:39] nói rằng tôi và Lưu đại nhân sẽ lập tức đến phủ viếng.

[00:13:43] Chủ tử trước khi lâm chung có dặn,

[00:13:45] nói rằng người khác đến viếng không sao,

[00:13:48] nhưng nếu là Hòa trung đường đến, ông ấy không dám nhận.

[00:13:51] Xin Trung đường không cần đến.

[00:13:57] Hòa đại nhân, vậy tôi...

[00:14:00] Lưu đại nhân.

[00:14:06] Hòa trung đường, ngài ở đây à, làm tôi tìm mãi.

[00:14:15] Hòa trung đường, Thái Thượng Hoàng muốn gặp ngài.

[00:14:20] Tôi cũng muốn gặp ngài.

[00:14:23] Đi thôi.

[00:14:28] Ngồi đi. - Tạ ơn chủ tử.

[00:14:35] Cao Vân, cái bánh phục linh hôm qua ăn ấy,

[00:14:39] bảo họ mang thêm đến cho Hòa đại nhân nếm thử.

[00:14:45] Ông sắp xếp một chút, mang hai hộp về.

[00:14:48] Dạ.

[00:14:55] Dạo này ông bận à?

[00:14:58] Thái Thượng Hoàng biết cả.

[00:15:00] Nô tài vốn là số bận rộn mà.

[00:15:04] Bận gì?

[00:15:07] Trước đây thì bôn ba vì chuyện quân lương của Lục Doanh binh.

[00:15:10] Lúc này thì bận một số việc lặt vặt.

[00:15:12] Việc lặt vặt nào?

[00:15:14] Nạn thổ phỉ Bạch Liên giáo, nạn châu chấu ở Hà Nam,

[00:15:17] còn có việc đào kênh ở Giang Tô... vân vân.

[00:15:23] Còn một việc lặt vặt nữa ông quên rồi.

[00:15:28] Thái Thượng Hoàng đang nói đến việc lặt vặt nào ạ?

[00:15:34] Viên Minh Viên. Chuyện Viên Minh Viên sao ông lại quên được?

[00:15:42] Nô tài đáng chết, lại quên mất việc báo cáo công trình Viên Minh Viên

[00:15:46] mọi lúc cho chủ tử. Thái Thượng Hoàng, công trình Viên Minh Viên,

[00:15:52]

[00:15:55] Hiện tại, ba khu vườn Sướng Xuân Viên, Viên Minh Viên

[00:15:57] và Thanh Y Viên sắp hoàn công rồi ạ.

[00:16:02] Cái "sắp hoàn công" của ông, rốt cuộc là bao lâu?

[00:16:08] Ít nhất cũng phải trong vòng một năm ạ.

[00:16:13] Không thể sớm hơn một chút sao?

[00:16:16] Vấn đề tiền bạc, nhất thời không xoay sở kịp.

[00:16:35] Con người ông, trước đây thì...

[00:16:43] sao bây giờ...

[00:16:51] Suy cho cùng là do nô tài thờ vua không thành tâm,

[00:16:54] mới khiến Thái Thượng Hoàng không vui.

[00:16:56] Chuyện tiền bạc, nô tài sẽ lập tức tìm cách.

[00:16:59] Chắc chắn trong vòng ba tháng sẽ để Thái Thượng Hoàng

[00:17:01] vui vẻ vào ở trong vườn.

[00:17:07] Nô tài xin cáo an.

[00:17:11] Lại đây, lại đây, lại đây.

[00:17:32] Có cả tóc bạc rồi.

[00:17:36] Trẫm biết ông khó khăn.

[00:17:44] Chủ tử ơi!

[00:17:47] Trẫm biết, biết là khó khăn.

[00:18:02] Hòa Thân. - Nô tài có mặt.

[00:18:07] Đứng dậy đi. - Tạ ơn Thái Thượng Hoàng. - Đứng dậy, đứng dậy.

[00:22:12] Hoàng A Mã, người đến uống chút trà đi ạ.

[00:22:30] Hôm nay A Mã có hứng, còn có thể viết vài chữ.

[00:22:40] Hôm nay người đừng viết nữa.

[00:22:42] Con thấy người đã quá mệt rồi.

[00:22:47] Vừa rồi nói cái gì mà "dạng lân bất tộ"...

[00:23:10] Hoàng A Mã, hay là người đi nằm một lát đi ạ.

[00:23:22] Hoàng A Mã, người định làm gì vậy ạ?

[00:23:25] Viết vài chữ.

[00:23:27] Hôm nay người đừng viết nữa, người mệt lắm rồi.

[00:23:29] Hôm nay cứ viết. - Người nghỉ một lát đi ạ.

[00:23:31] Lấy giấy ra đây. - Hay là ngày mai hãy viết ạ.

[00:23:39] Hoàng A Mã... - Trải ra, trải ra.

[00:23:41] Người cứ nghỉ một lát đi, được không ạ?

[00:23:44] Mài mực, mài mực.

[00:23:49] Mài cho đều vào.

[00:23:55] Người đừng để mệt quá.

[00:24:41] Hoàng A Mã!

[00:25:07] Hoàng A Mã!

[00:25:43] Hoàng A Mã!

[00:25:51] Chuyện gì mà hoảng hốt vậy?

[00:25:53] Thái Thượng Hoàng... băng hà rồi.

[00:26:07] Hòa đại nhân! Hòa đại nhân!

[00:26:47] Hòa đại nhân! Hòa đại nhân!

[00:27:14] Thái Thượng Hoàng ơi! Chủ tử ơi, người làm sao vậy?

[00:27:25] Nô tài đang lên kế hoạch mừng thọ chín mươi cho người đây.

[00:27:31] Có rất nhiều việc cần hỏi ý kiến của người.

[00:27:37] Nô tài không gặp được người, trong lòng sốt ruột lắm.

[00:27:47] Vừa rồi nô tài bị vấp ngã ở cửa cung,

[00:27:52] có làm kinh động đến người không ạ?

[00:27:55] Nô tài thật vô dụng, đã từng này tuổi đầu,

[00:28:01] vẫn khiến người không thể yên lòng.

[00:28:08] Nô tài theo người hơn hai mươi năm,

[00:28:11] ngày nào cũng được gặp mặt người.

[00:28:15] Sao hôm nay lại cách một tấm ván,

[00:28:20] không thể gặp được người nữa rồi?

[00:28:26] Không thể nào, tôi không thể... Nô tài muốn gặp Thái Thượng Hoàng!

[00:28:36] Không thể nào! Tôi không thể... Nô tài muốn gặp Thái Thượng Hoàng!

[00:28:38] Nô tài muốn gặp người!

[00:28:47] Nô tài... nô tài đến đây!

[00:28:55] Hòa đại nhân! Thái Thượng Hoàng ơi!

[00:28:59] Đừng cản tôi, tôi muốn gặp Thái Thượng Hoàng!

[00:29:00] Đừng cản tôi, tôi muốn gặp...

[00:29:02] Đừng cản tôi, tôi muốn gặp Thái Thượng...

[00:29:04] Tôi muốn gặp Thái Thượng Hoàng!

[00:29:07] Cho tôi đi theo Thái Thượng Hoàng đi!

[00:29:10] Cho tôi đi theo Thái Thượng Hoàng đi!

[00:29:16] Cho tôi đi theo Thái Thượng Hoàng đi!

[00:29:20] Cho tôi đi theo...

[00:29:21] Cho tôi đi theo...

[00:29:21] Hòa Thân! Thân là bề tôi mà có ai khóc tang như ông không?

[00:29:35]

[00:29:37]

[00:29:40] là có thể đàn hặc ông tội đại bất kính, ông biết không?

[00:29:45] Bây giờ là ngày cả nước để tang,

[00:29:48] chúng ta có rất nhiều việc phải làm,

[00:29:51] tuyệt đối không thể mất chừng mực,

[00:29:53] tuyệt đối không thể mất chừng mực.

[00:30:12] Cao công công.

[00:30:36] Hoàng Thượng đâu?

[00:30:38] Hoàng Thượng đau buồn quá độ,

[00:30:41] đã được chúng tôi khuyên về nghỉ ngơi rồi.

[00:30:48] Hòa Thân tiếp chỉ.

[00:30:59] Nô tài có mặt.

[00:31:01] Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu rằng,

[00:31:05] quốc gia đột nhiên gặp biến cố lớn, Trẫm mới chịu tang đau đớn,

[00:31:08] e rằng tinh thần có chỗ không chu toàn.

[00:31:11] Giao cho Hòa Thân ở lại Càn Thanh Cung,

[00:31:13]

[00:31:17] Khâm thử.

[00:31:19] Hòa Thân tuân chỉ.

[00:32:34] Hòa trung đường. - Lưu đại nhân.

[00:32:38] Ông đã hai ngày hai đêm không chợp mắt rồi,

[00:32:41] chắc chắn mệt lắm. Nằm nghỉ trên chiếu này một lát đi.

[00:32:48] Việc trong tay tôi sẽ làm thay ông.

[00:32:51] Không được, Lưu đại nhân.

[00:32:56]

[00:32:59] giao cho tôi chủ trì,

[00:33:02] điều đó cho thấy thánh ân vẫn không suy giảm.

[00:33:07] Làm bề tôi, dù gan não lấm đất,

[00:33:09] cũng khó báo đáp được một phần vạn ơn vua.

[00:33:11] Chút mệt mỏi này có đáng gì.

[00:33:14] Tôi biết lúc Thái Thượng Hoàng còn tại thế,

[00:33:20] điều người mong muốn nhìn thấy nhất,

[00:33:22] chính là tôi phụng sự ngài như thế nào,

[00:33:24] thì cũng phụng sự Đương kim Hoàng Thượng như vậy.

[00:33:27] Tôi phải để người yên lòng.

[00:33:32] Hòa trung đường ơi, Hòa trung đường.

[00:33:39] Nhưng ông đến đúng lúc lắm,

[00:33:43] tôi có mấy việc muốn bàn với ông đây.

[00:33:46]

[00:33:52] vẫn tiếp kiến người và xử lý chính vụ như thường,

[00:33:56] còn phải ba lần đến điện thờ để khóc tang.

[00:34:00] Trở về Thượng Thư phòng phê duyệt tấu chương đến canh ba,

[00:34:04] đến canh năm lại dậy trở lại Thượng Thư phòng.

[00:34:09] Cứ thế này,

[00:34:11] thì dù là thân sắt cũng không chịu nổi.

[00:34:16] Tôi muốn dựng một lều tạm trong Long Tông Môn,

[00:34:20] ông và Hiểu Lam huynh,

[00:34:22] mấy vị Quân Cơ đại thần các ông sẽ trực ở đó,

[00:34:25] những chính vụ có thể gánh vác được thì cứ gánh vác.

[00:34:28] Như vậy Hoàng Thượng cũng có thể nghỉ ngơi thêm một chút.

[00:34:32] Được, dựng lều ở Long Tông Môn là tốt đấy.

[00:34:37] Thượng Thư phòng, Quân Cơ Xứ ở ngay gần,

[00:34:41] chúng ta cũng có thể gánh vác giúp Hoàng Thượng một số việc vặt.

[00:34:45] Ông và tôi cũng có thể đỡ vất vả đi lại.

[00:34:51] Tiếp nữa là phải định thụy hiệu và miếu hiệu cho Đại Hành Hoàng Đế.

[00:34:57] Thầy Chu có một điều khoản,

[00:35:02] nói rằng Đại Hành Hoàng Đế được đề nghị thụy hiệu là Cao Tông Thuần Hoàng Đế.

[00:35:17] Vì ông ấy đã nói, chắc hẳn Hoàng Thượng sẽ chấp nhận.

[00:35:23] Không biết vì sao, di chiếu của Thái Thượng Hoàng,

[00:35:28] Hoàng Thượng lại không dùng thầy Chu, cũng không dùng Hiểu Lam huynh,

[00:35:33] mà giao cho tôi soạn thảo. Ông xem thử xem có được không.

[00:36:08] Tâm tư của Thái Thượng Hoàng, ngoài ông ra,

[00:36:12] còn ai có thể hiểu thấu đáo như vậy chứ?

[00:36:18] (đọc)

[00:36:19] Trẫm duy Đế vương đản ưng thiên mệnh, hưởng tộ cửu trường. (Trẫm nghĩ rằng bậc đế vương sinh ra phụng mệnh trời, hưởng ngôi báu lâu dài)

[00:36:26] Viết hay lắm. Thái Thượng Hoàng chấp chính sáu mươi năm,

[00:36:37] cộng thêm mấy năm nay là sáu mươi tư năm.

[00:36:41] Những công lao to lớn mà ngài đã tạo dựng,

[00:36:46] và sự nhân từ trong cai trị đều được viết ra cả. Hay lắm!

[00:36:51] (ho)

[00:36:55] Chỉ có đoạn về thổ phỉ Bạch Liên giáo,

[00:37:01] tôi thấy có thể cân nhắc lại.

[00:37:05] Đúng, đúng, đúng. Lúc tôi viết đoạn này,

[00:37:09] cũng cảm thấy không được thuận lắm. Ông chỉ giúp tôi,

[00:37:13] xem chỗ nào không đúng, tôi sẽ sửa.

[00:37:15] (ho)

[00:37:18] Ví dụ như bốn dòng đầu này, ở đây.

[00:37:38] Đã canh năm rồi.

[00:37:41] Sao Trẫm không có cảm giác gì vậy?

[00:37:45] Hoàng Thượng từ nhỏ đã như vậy rồi,

[00:37:47] làm việc gì cũng đều toàn tâm toàn ý, không hề phân tâm.

[00:37:53] Nhưng ngày thường đều là canh năm thượng triều,

[00:37:56] hôm nay Hoàng Thượng đã thức trắng cả một đêm rồi.

[00:38:02] Tuy tinh thần long hổ,

[00:38:04] nhưng cũng phải chú ý nghỉ ngơi mới được.

[00:38:07] Nhưng mà, Hoàng A Mã vừa mới băng hà,

[00:38:10] bao nhiêu việc đang chờ Trẫm xử lý,

[00:38:13] Trẫm làm sao ngủ được chứ?

[00:38:17] Lúc này lại có người gây thêm phiền phức.

[00:38:25] Tuần phủ Sơn Đông Y Giang A biết tin Thái Thượng Hoàng băng hà,

[00:38:30] dâng tấu thỉnh an cho Trẫm,

[00:38:33] bên trong lại không có một câu an ủi nào.

[00:38:36] Toàn là những chuyện bình thường, tầm thường.

[00:38:41] Ông nói xem, trong lòng họ còn có Trẫm không?

[00:38:48] Thật trùng hợp,

[00:38:51] thần ở đây cũng có một bức thư nhanh gửi đến Quân Cơ Xứ,

[00:38:55] là của Y Giang A viết cho Hòa Thân.

[00:38:58] Trong thư ân cần khuyên Hòa Thân nén bi thương.

[00:39:15] Điều này chính là minh chứng cho quyền thế ngút trời của Hòa Thân,

[00:39:20] đã đe dọa đến giang sơn xã tắc.

[00:39:24] Trẫm thấy đã đến lúc phải quyết đoán xử lý rồi.

[00:39:30] Nhưng mà, ném chuột sợ vỡ đồ.

[00:39:33] Ngồi đi.

[00:39:36] Thầy Chu sợ rằng không tiện giải thích với thiên hạ phải không?

[00:39:43] Vâng ạ. Thiên hạ đều biết,

[00:39:47] Hòa Thân là trọng thần tâm phúc số một của Thái Thượng Hoàng.

[00:39:51] Nếu bây giờ trị tội Hòa Thân,

[00:39:55] không chỉ thiên hạ sẽ coi Hoàng Thượng là bất hiếu,

[00:39:59] mà còn tổn hại đến thánh đức anh minh của Thái Thượng Hoàng.

[00:40:04] Nhưng, Hòa Thân một ngày chưa trừ...

[00:40:09] Hoàng Thượng có thể nghĩ cách khác không ạ?

[00:40:13] Ví dụ như cách Đường Đại Tông đối phó với Lý Phụ Quốc.

[00:40:19] Thầy Chu bảo Trẫm ngầm trừ khử hắn,

[00:40:24] rồi báo cho thiên hạ biết là hắn chết vì bạo bệnh sao?

[00:40:29] Hoàng Thượng cho là không ổn ạ?

[00:40:32] Đâu chỉ là không ổn.

[00:40:36] Năm đó Đại Tông với thân phận thiên tử,

[00:40:39] lại hành xử như đạo tặc, thật đáng hổ thẹn.

[00:40:43] Trẫm trên phụng mệnh trời, kế thừa đại thống,

[00:40:48] sao có thể học theo ông ta được?

[00:40:50] Hoàng Thượng nói phải, thần nhất thời hồ đồ rồi.

[00:40:54] Trẫm biết trong chuyện này có khó khăn. Trẫm hy vọng,

[00:41:00] có thể đường đường chính chính định tội cho Hòa Thân,

[00:41:04] sau đó công cáo thiên hạ, xử tử hắn giữa triều đình.

[00:41:09]

[00:41:13] Thái Thượng Hoàng đã nói, thiên hạ không có người nào là không có tội.

[00:41:19] Hãy suy nghĩ kỹ đi. - Dạ.

[00:41:22] Hoàng Thượng, mời người dùng điểm tâm.

[00:41:30]

[00:41:34] đã hai ngày hai đêm không chợp mắt rồi phải không?

[00:41:36] Vâng.

[00:41:40] Mang cái này cho Hòa đại nhân, cứ nói với ông ta,

[00:41:43] là Trẫm nói, bảo ông ta nhất định phải nghỉ ngơi cho tốt.

[00:41:47] Dạ.

[00:41:57] Nô tài là ai chứ,

[00:42:00] mà dám làm phiền Hoàng Thượng quan tâm lo lắng như vậy.

[00:42:53] Có rồi. Thiên hạ không phải đều cho rằng,

[00:42:56] Hòa Thân trung thành nhất với Thái Thượng Hoàng sao?

[00:42:58] Trẫm sẽ làm lớn chuyện trên chữ "trung" của hắn.

[00:43:02] Tháng giêng năm ngoái, Thái Thượng Hoàng triệu kiến Hòa Thân ở Viên Minh Viên,

[00:43:06] Hòa Thân lại dám cưỡi ngựa đi thẳng vào Tả Môn,

[00:43:08] đi qua điện Chính Đại Quang Minh đến tận Thọ Sơn Khẩu, đúng là vô quân vô phụ.

[00:43:12] Lẽ nào đó cũng gọi là trung?

[00:43:15] Đúng rồi, lần đó Thái Thượng Hoàng mang bệnh phê duyệt tấu chương,

[00:43:18] chữ viết khó tránh có chỗ không rõ ràng.

[00:43:21] Hòa Thân lại dám đứng bên cạnh nói "hay là xé đi",

[00:43:24] rồi soạn thảo lại thánh chỉ, thật là kinh người.

[00:43:29] Còn nữa, ngày 3 tháng 9 năm Càn Long thứ sáu mươi,

[00:43:34] Thái Thượng Hoàng có ý định truyền ngôi cho Trẫm.

[00:43:36] Thế mà Hòa Thân vào ngày 2 tháng 9,

[00:43:38] đã mang đến cho Trẫm một cây gậy như ý màu vàng óng,

[00:43:41] tiết lộ thiên cơ, lại còn tự cho đó là công lao ủng hộ.

[00:43:44] Trẫm thấy chỉ riêng tội này hắn đã đáng chém rồi.

[00:43:50] Thái Thượng Hoàng hạ chỉ để Hòa Thân quản lý Lại Bộ và Hình Bộ.

[00:43:54] Sau đó vì hắn là một người có tài

[00:43:56] trong việc dự toán quân nhu, nên cho hắn kiêm quản Hộ Bộ.

[00:43:59] Nhưng hắn vào Hộ Bộ rồi,

[00:44:00] lại một mình thâu tóm mọi công việc của Hộ Bộ,

[00:44:03] thay đổi quy định cũ,

[00:44:04] không cho người khác tham gia nửa lời ý kiến.

[00:44:07] Bây giờ Thái Thượng Hoàng băng hà,

[00:44:09] Trẫm hạ lệnh cho các vương công Mông Cổ,

[00:44:11] những ai chưa từng bị bệnh đậu mùa đều phải vào kinh chịu tang.

[00:44:14] Nhưng Hòa Thân thì sao? Hắn chỉ một câu nói,

[00:44:16] lại bảo họ đều không cần đến.

[00:44:18] Nhưng những tội danh như bất kính với Thái Thượng Hoàng,

[00:44:20] tiết lộ cơ mật, lộng quyền này,

[00:44:24] chỉ là những chuyện mà vài người trong triều biết thôi.

[00:44:27] Điều quan trọng là phải định ra một tội danh,

[00:44:31] để cả thiên hạ đều không còn gì để nói.

[00:44:36] Hãy nghĩ thêm đi.

[00:44:45] Sao lại quên mất chuyện này nhỉ?


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo


Tiếp theo