Tiếp theo

Vương Triều Càn Long vietsub tập 5

0 Lượt xem· 08/21/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Người theo dõi
0

Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.

Xem nhiều hơn

[00:02:38] Hòa đại nhân tiến cử, ân đức này tiểu nhân vạn lần chết cũng khó báo đáp.

[00:02:42] Ngươi được bước vào chốn quan trường, thực thụ Tri huyện Thanh Phố.

[00:02:46] Đây là ân điển đặc cách bổ nhiệm của Hoàng Thượng dành cho ngươi.

[00:02:48] Không liên quan gì đến Hòa mỗ này, không cần cảm ơn ta.

[00:02:51] Tiểu nhân không có công danh, cũng không phải quyên tiền mua chức.

[00:02:55] Vô duyên vô cớ lại được một chức Tri huyện thực thụ.

[00:02:59] Thật sự rất áy náy.

[00:03:01] Chuyện này ngay cả trên thương trường cũng không thể xảy ra.

[00:03:06] Vì vậy, tiểu nhân cũng xin bày tỏ một chút lòng hiếu thảo với Thái hậu.

[00:03:25] Tám vạn lượng.

[00:03:26] So với lệ thường quyên quan,

[00:03:28] tiểu nhân vẫn còn hời chán.

[00:03:36] Bây giờ ngươi đã là Thất phẩm Tri huyện rồi,

[00:03:40] tự nhiên cũng nên báo hiếu Thái hậu.

[00:03:42] Nhưng ngươi ra tay hào phóng như vậy,

[00:03:46] ta lại muốn tặng ngươi một thứ. Lưu Toàn!

[00:03:49] Nô tài có mặt.

[00:03:50] Mang lên đây.

[00:03:51] Vâng.

[00:03:54] C

[00:04:11] Chữ "Liêm" này, ngươi mỗi ngày phải xem mấy lần.

[00:04:15] Đảm bảo ngươi cả đời hưởng không hết.

[00:04:26] Lão gia.

[00:04:27] Chúng ta ngàn dặm xa xôi đến Thanh Phố, Giang Tô nhậm chức,

[00:04:30] chẳng mang theo thứ gì, e là có chút bất tiện.

[00:04:34] Hòa đại nhân đã dặn dò nhiều lần,

[00:04:36] nhiệm kỳ tri huyện này của ta nhất định phải làm quan thanh liêm.

[00:04:40] Mang theo hòm to rương nhỏ đi nhậm chức,

[00:04:43] trông đã không giống một vị quan thanh liêm rồi.

[00:04:45] Ta nhất định phải trong sạch như hành trộn đậu phụ.

[00:04:51] Lão gia! Lão gia!

[00:05:21] Hòa Thân!

[00:05:23] Nô tài đang hầu hạ đây ạ.

[00:05:24] Chỗ ngươi có tất cả bao nhiêu cửa sổ trước sau?

[00:05:27] Bẩm Hoàng Thượng, hai tầng trên dưới, bao gồm cả đại điện kia,

[00:05:30] tổng cộng có một trăm cửa sổ ạ.

[00:05:33] Một trăm cửa sổ, tốt.

[00:05:35] Bảo Lưu Dung viết một chữ "Phúc",

[00:05:39] khắc một vạn chữ, mỗi cửa sổ khảm một trăm chữ.

[00:05:47] Chỗ này, ngươi phải xây thêm một hành lang có mái che.

[00:05:55] [Nội dung không rõ]

[00:05:55] Cột gỗ nam mộc, ngói lưu ly.

[00:05:58] Để Thái hậu dù gió mưa cũng có thể đi ra bờ hồ.

[00:06:00] Hồ ở đây này, ngươi xem, thế nào? Quay lại đây.

[00:06:08] Phải thật lớn. Chỗ này thêm một hồ cá vàng.

[00:06:13] Trồng hoa sen, nuôi một vạn con cá vàng.

[00:06:23] Sao thế?

[00:06:24] Nếu đều làm theo ý chỉ của Hoàng Thượng,

[00:06:27] nô tài e là không đủ bạc.

[00:06:29] Nô tài e là không đủ bạc.

[00:06:29] Sao lại không đủ? Ba triệu lượng sao lại không đủ?

[00:06:32] Nô tài bất tài.

[00:06:35] Số bạc gom được còn chưa tới một triệu lượng.

[00:06:38] Nô tài nghĩ, nếu đã không dùng quốc khố, vậy thì...

[00:06:44] không dùng quốc khố thì cứ tạm bợ.

[00:06:54] Hòa Thân, lúc đó trẫm muốn dừng công trình để bàn lại.

[00:06:57] Là ngươi đã khoác lác trước mặt trẫm.

[00:07:01] Tốt lắm, bây giờ lại muốn tạm bợ sao? Không được.

[00:07:08] Cả đời trẫm chưa từng làm chuyện keo kiệt bủn xỉn.

[00:07:12] Vâng.

[00:07:13] Đã nói ba triệu lượng, thiếu một đồng ngươi chính là khi quân.

[00:07:19] G

[00:07:30] Hòa gia, vào nhà ngồi đi.

[00:07:52] Hòa gia vẫn còn buồn rầu vì chuyện Vạn Phúc Lâu sao?

[00:07:57] Nàng biết cả rồi sao?

[00:08:00] Đã mấy ngày rồi.

[00:08:02] Cả nhà trên dưới đều lo lắng theo Hòa gia.

[00:08:06] Nghe nói phu nhân đã bán hết của hồi môn của mình rồi.

[00:08:11] Lúc Hoàng Thượng giao Vạn Phúc Lâu cho ta,

[00:08:14] rất nhiều người không phục.

[00:08:17] Nhưng Hoàng Thượng lại đặc cách đề bạt ta.

[00:08:22] Người tin tưởng ta.

[00:08:26] Ta không thể làm hỏng việc được.

[00:08:32] Vẫn chưa gom đủ bạc.

[00:08:39] Bạc quyên góp của Lục bộ Cửu khanh, cộng thêm Lục doanh Phong Đài,

[00:08:43] vẫn chưa tới một triệu lượng.

[00:08:50] Nghe chàng nói vậy,

[00:08:52] những người quyên bạc đều là quan ở kinh thành.

[00:08:58] Chỉ có một Phổ Đạo Chiêu là tri huyện được bổ đi nơi khác.

[00:09:05] Cũng phải. Ở ngay dưới mắt Hoàng Thượng,

[00:09:09] quan kinh thành lấy đâu ra tiền chứ.

[00:09:15] Chàng đừng ủ rũ nữa.

[00:09:17] Thiếp tặng chàng một thứ, chàng nhất định sẽ vui.

[00:09:33] Hòa gia.

[00:09:35] Đồ thiếp tặng chàng, chàng coi thường đến vậy sao?

[00:09:39] Chàng mở ra xem đi.

[00:09:56] Cái này đáng giá bao nhiêu?

[00:09:58] Chắc khoảng năm, sáu vạn lượng bạc.

[00:10:01] Quý giá như vậy sao?

[00:10:04] Đây là do phu nhân của cựu Phiên tư Cam Túc Ngô Diên Tán tặng.

[00:10:09] Bà ta ra tay cũng thật phi phàm.

[00:10:13] Người ta là quan ngoại trấn mà.

[00:10:15] Vài vạn lượng bạc có đáng là gì.

[00:10:23] Hồi ta ở Cam Túc,

[00:10:25] thường nghe Vương Đản Vọng bọn họ chê cười quan kinh thành nghèo, còn nói,

[00:10:29] mười quan kinh thành cũng không bằng một quan ngoại trấn.

[00:10:48] Ta đúng là nhất thời hồ đồ.

[00:10:51] Khanh Liên, nàng đã giúp ta một việc lớn rồi.

[00:10:56] Hòa gia vẫn khách sáo như vậy.

[00:10:59] Mạng này của thiếp là do Hòa gia ban cho.

[00:11:02] Cả đời này Khanh Liên cũng không báo đáp hết được.

[00:11:26] Học sĩ công, Hòa mỗ đến đây để thỉnh giáo.

[00:11:56] [Nội dung không rõ]

[00:12:06] Ngươi viết à?

[00:12:08] Múa rìu qua mắt thợ, để Kỷ đại học sĩ chê cười rồi.

[00:12:14] Không nhìn ra đấy, ngươi cũng biết chút về đạo văn chương.

[00:12:20] "Cương mà không lộ, nhu mà không nịnh".

[00:12:23] Viết một chữ "Hiếu" thật thấu đáo, sâu sắc.

[00:12:26] Trăm điều thiện ở nhân gian, hiếu đứng đầu.

[00:12:30] Cho nên, Đại Thanh ta lấy hiếu trị thiên hạ. Con hiếu với cha mẹ,

[00:12:35] thần hiếu với vua cha thì thiên hạ thái bình.

[00:12:40] Đương kim Hoàng Thượng của chúng ta, đích thân thực hành đạo hiếu.

[00:12:43] Để mừng Thánh thọ Thái hậu, xây Vạn Phúc Lâu.

[00:12:48] Hết lòng làm vui lòng bậc sinh thành.

[00:12:50] Hoàng A Mã.

[00:12:51] Bài văn này của Hòa Thân viết thật là hay.

[00:12:56] Hắn mà biết Đệ nhất học sĩ Đại Thanh ta,

[00:13:00] Thập Cách Nhi khen hắn như vậy,

[00:13:04] chắc hắn sợ chết khiếp mất.

[00:13:06] Hoàng A Mã, người ta nói thật mà.

[00:13:10] Đọc tiếp đi, "Hết lòng làm vui lòng bậc sinh thành".

[00:13:12] Bạc trong Nội cung là để Hoàng Thượng chi dùng hằng ngày.

[00:13:15] Thánh Thượng của chúng ta lại trích hai mươi vạn lượng bạc từ Nội cung

[00:13:17] để dùng cho Vạn Phúc Lâu. Triều đình và dân chúng nghe được,

[00:13:20] không ai không rơi lệ cảm phục.

[00:13:22] Nô tài giỏi, có tâm kế.

[00:13:26] Hoàng Thượng đã giao cho Nam Thư Phòng

[00:13:30] in bài văn này thành công báo,

[00:13:32] gửi đi các tỉnh rồi.

[00:13:37] Cũng nên để đám quan ngoại trấn này học tập đạo hiếu,

[00:13:41] thể hiện lòng trung thành đi thôi.

[00:13:46] Dưới gầm trời này, không đâu không phải đất của vua.

[00:13:49] Khắp bốn cõi, không ai không phải bề tôi của vua.

[00:13:52] Thiên tử hiếu thảo, khắc kỷ phụng dưỡng cha mẹ.

[00:13:54] Các bậc quân vương xưa nay, tuyệt đối chưa từng có.

[00:13:57] Đạo hiếu sâu sắc, cảm động đất trời.

[00:14:01] Đây là công báo triều đình vừa gửi đến sao?

[00:14:06] Trung thừa, theo tại hạ thấy,

[00:14:09] đây là cơ hội ngàn năm có một của Trung thừa đó.

[00:14:30] Này, nhanh chút đi, tôi còn có việc gấp.

[00:14:44] Đại quản gia, tôi là sư gia của Tuần phủ Hà Nam Tô Kỷ.

[00:14:48] Đến xin gặp Hòa đại nhân.

[00:14:49] Chúng tôi đến để quyên bạc mừng thọ Lão Phật gia.

[00:14:54] Các vị gia.

[00:14:55] Hòa lão gia nhà chúng tôi đang bận trong phòng.

[00:14:58] Xin các vị đợi một lát.

[00:15:01] Học sinh Thẩm Tu Nho.

[00:15:02] Làm khách trong phủ Tổng đốc Hồ Quảng Ngô Thiện Đạt.

[00:15:05] Lần này nhận lệnh của Ngô Chế đài,

[00:15:09] đặc biệt đến để hiếu kính Thái hậu.

[00:15:16] Năm vạn lượng. Ngô Chế đài quả là ra tay hào phóng.

[00:15:22] Chút lòng thành, chút lòng thành.

[00:15:26] Tốt, bạc này ta thay mặt Thái hậu nhận.

[00:15:29] Lát nữa bảo Hộ bộ viết cho ngươi một biên lai.

[00:15:42] Hòa gia, Vương Niệm Ân đến rồi.

[00:15:46] Chính là vị sư gia của Quốc Thái ở Sơn Đông.

[00:15:49] Không sai, chính là hắn.

[00:15:52] Sau khi hắn vào kinh,

[00:15:54] đã ở khách điếm Vĩnh Xương bao nhiêu ngày rồi?

[00:15:58] Chắc cũng bảy, tám ngày rồi ạ.

[00:16:03] Dẫn mà không phát, chẳng qua là muốn thăm dò tình hình trước.

[00:16:09] Mời hắn vào, dọn trà ở hoa sảnh.

[00:16:11] [Chữ không rõ]

[00:16:13] Hiểu ý ta chưa?

[00:16:15] Nô tài hiểu.

[00:16:18] Đi đi.

[00:16:19] Vâng.

[00:16:21] [Chữ không rõ]

[00:16:29] Lão huynh, ngài cứ ngồi một lát.

[00:16:33] Hòa đại nhân ngài ấy thật sự quá bận.

[00:16:36] Tôi vào trong bẩm báo với ngài ấy ngay.

[00:16:40] Lưu tổng quản, khoan đã.

[00:16:42] Vương tiên sinh còn có gì cần dặn dò sao?

[00:16:47] Lưu tổng quản, ngài xem.

[00:16:52] Chút quà mọn, coi như là quà gặp mặt.

[00:16:55] Lưu tổng quản đừng chê nhé.

[00:17:01] Vương tiên sinh, ngài khách sáo quá rồi.

[00:17:06] Lưu tổng quản, xin hãy nhận lấy cho tôi vui lòng.

[00:17:11] Nhận, nhận. Mời, Vương tiên sinh.

[00:17:18]

[00:17:22] Nghe nói người của Giang Chiết, Hồ Quảng đã đến từ lâu.

[00:17:26] Hiếu kính Thái hậu không phân biệt trước sau, chủ yếu là xem

[00:17:31] có tấm lòng này hay không. Vương tiên sinh nói có phải không?

[00:17:35] Đúng, là vậy đó, mấu chốt là tấm lòng.

[00:17:42] Ngô đại nhân, Tổng đốc Hồ Quảng,

[00:17:45] là người được Hoàng Thượng trọng dụng đó. Phải.

[00:17:48] Theo lý mà nói, số bạc ông ta hiếu kính Thái hậu chắc không ít đâu nhỉ?

[00:17:54] Chuyện này... đám hạ nhân chúng tôi không biết rõ nội tình.

[00:18:02] Vương tiên sinh, ngài cứ ngồi.

[00:18:04] Tôi đi mời Hòa đại nhân ra gặp khách ngay.

[00:18:08] Ngài cứ tự nhiên.

[00:18:20] Bạc quyên góp của các Tổng đốc Tuần phủ hiếu kính Thái hậu.

[00:18:26] Tuần phủ Chiết Giang, Tuần phủ Quý Châu.

[00:18:31] Tuần phủ An Huy, Tuần phủ Hà Nam.

[00:18:38] Tổng đốc Hồ Quảng Ngô Thiện Đạt, quyên góp mười sáu vạn lượng.

[00:18:52] Hòa đại nhân.

[00:19:04] Vương tiên sinh, Vương tiên sinh, việc của chúng ta

[00:19:06] coi như xong rồi nhỉ?

[00:19:07] Xong rồi, chỉ chờ về lĩnh thưởng thôi.

[00:19:10] Vậy thì tốt quá.

[00:19:24] Thẩm tiên sinh, ngài nhận cho kỹ nhé.

[00:19:28] Đây là biên lai của Hộ bộ gửi cho Ngô Chế đài,

[00:19:32] biên lai của năm vạn lượng bạc.

[00:19:34] Làm phiền ngài phải đích thân mang đến. Mời ngồi, mời ngồi.

[00:19:38] Tôi à... thật sự phải ngồi một lát. Ngồi một lát.

[00:19:46] Vừa rồi tôi đến gõ cửa phòng Vương sư gia,

[00:19:48] không biết ông ấy đã đi đâu.

[00:19:51] Tôi còn phải đợi ông ấy về nữa.

[00:19:54] Sao? Chẳng lẽ ông ấy cũng chưa nhận được biên lai?

[00:19:56] Đúng vậy, nếu không tôi lại phải đi thêm một chuyến.

[00:20:01] Ông ấy ra ngoài gặp khách rồi.

[00:20:04] Không biết khi nào mới về.

[00:20:06] Hay là để tôi chuyển giúp ngài, được không?

[00:20:13] Vậy thì làm phiền ngài.

[00:20:23] Hai mươi vạn lượng.

[00:20:31] Hòa gia cao tay thật.

[00:20:33] Một cuốn sổ sách giả, lừa được Vương Niệm Ân.

[00:20:37] Lại dùng biên lai thật, dọa được Thẩm Tu Nho.

[00:20:41] Các ngươi cứ so bì với nhau đi.

[00:20:49] Quốc Thái này quyên góp hai mươi vạn lượng.

[00:20:53] Nhiều như vậy, vượt qua tất cả chúng ta rồi.

[00:20:55] Xem ra chúng ta cũng phải quyên góp thêm.

[00:20:58] Vậy chúng tôi xin cáo từ.

[00:21:02]

[00:21:08]

[00:21:12] Cái gì? Ngươi cần nhiều bạc như vậy?

[00:21:19] Thầy đã hiểu lầm ý của học trò.

[00:21:22] Học trò chỉ muốn nhờ thầy đứng ra bảo lãnh,

[00:21:27] vay tạm ở một tiền trang bất kỳ trong kinh thành.

[00:21:34] Ngươi ở trong phủ Ngô Chế đài tại Hồ Quảng,

[00:21:36] một năm có mấy ngàn lượng bổng lộc.

[00:21:39] Nuôi gia đình lớn nhỏ đáng lẽ phải cơm áo không lo.

[00:21:43] Huống hồ giữ mình thanh bạch là bản sắc của người quân tử.

[00:21:48] Trước đây ta đã dạy ngươi thế nào, quên hết rồi sao?

[00:21:50] Lời dạy của ân sư, học trò cả đời ghi nhớ.

[00:21:55] Sao dám có suy nghĩ không an phận với hai chữ "tài lợi".

[00:21:59] Con là vì công việc của Ngô Chế đài

[00:22:02] học trò mới mạo muội xin thầy ra mặt giúp đỡ.

[00:22:31] Ngươi nói đều là sự thật chứ?

[00:22:33] Lời học trò nói câu nào cũng là thật.

[00:22:38] Cái gì?

[00:22:40] Theo học trò thấy, nước lên thì thuyền lên.

[00:22:45] Tổng đốc, tuần phủ các tỉnh không ai chịu thua kém.

[00:22:48] Học trò đã là mạc khách của Ngô đại nhân,

[00:22:51] cũng không thể không nghĩ cho ông ấy.

[00:22:56] Lưu tổng quản.

[00:22:57] Này các vị gia, sao các vị lại đến nữa rồi?

[00:23:01] Chúng tôi muốn quyên góp thêm bạc.

[00:23:03] Được, tôi đi mời Hòa đại nhân.

[00:23:05] Báo hiếu Thái hậu, ai mà không muốn đứng đầu chứ.

[00:23:10] Gia, bạc đã gom đủ cả rồi.

[00:23:15] Ngài đi báo tin vui cho Hoàng Thượng,

[00:23:19] sao lại không vui thế?

[00:23:27] Dù cho quan ngoại trấn có tiền,

[00:23:30] cũng không đến mức ai cũng hào phóng như vậy.

[00:23:34] Xem ra trong này khó đảm bảo không có tham quan.

[00:23:39] Gia, ngài đang nói gì vậy?

[00:23:53] Gia.

[00:23:59] Sao vậy? Cứ nói đi.

[00:24:03] Bạc cho Vạn Phúc Lâu đã dư dả rồi.

[00:24:06] Tổng cộng quyên được bốn triệu sáu trăm ngàn lượng.

[00:24:09] Nhiều vậy sao?

[00:24:15] Tổng đốc Hồ Quảng Ngô Thiện Đạt quyên góp mười tám vạn lượng.

[00:24:23] Tổ tiên nhà họ có tiền, thật khó có được tấm lòng hiếu thảo của hắn.

[00:24:30] Tuần phủ Chiết Giang Thường An, quyên góp mười bảy vạn lượng.

[00:24:34] Gia đình họ cũng khá giả.

[00:24:39] Nhưng cũng làm khó hắn rồi.

[00:24:40] Tuần phủ Hà Nam Tô Kỷ quyên góp mười chín vạn lượng.

[00:24:44] Tô Kỷ cũng quyên mười chín vạn lượng?

[00:24:48] Tuần phủ Vân Nam Dương Ứng Cư quyên góp mười tám vạn lượng.

[00:24:53] [Nội dung không rõ]

[00:24:53] Tuần phủ Sơn Đông Quốc Thái quyên góp hai mươi vạn lượng.

[00:24:58] Tuần phủ Sơn Tây Phúc Tung quyên góp mười chín vạn lượng.

[00:25:01] Tổng đốc Tứ Xuyên A Lý Cáp.

[00:25:03] Quyên góp mười sáu vạn năm ngàn lượng.

[00:25:05] Tuần phủ An Huy Ngô Chi Thừa.

[00:25:07] Quyên góp mười bảy vạn tám ngàn lượng.

[00:25:09] Giang Nam Hà Đạo Học Kiện quyên góp mười chín vạn năm ngàn lượng.

[00:25:13] Tuần phủ Hồ Bắc Lý Củ Xán quyên góp mười...

[00:25:19] [Nội dung không rõ]

[00:25:20] [Nội dung không rõ]

[00:25:21] Hoàng Thượng.

[00:25:26] [Nội dung không rõ]

[00:25:41] Nô tài đáng tội chết, nô tài đáng tội chết.

[00:25:44] Ngươi có tội gì chứ?

[00:25:46] Nô tài đã làm Hoàng Thượng không vui.

[00:25:49] Trẫm không không vui. Rất tốt, ngươi có tài kiếm tiền.

[00:25:56] Hơn nữa, nói là làm, làm là quyết. Trẫm muốn đặc cách đề bạt ngươi.

[00:26:26] Bạc thưởng của Lục doanh, bổng lộc của quan kinh thành,

[00:26:33] tất cả đều trả lại.

[00:26:34] [Nội dung không rõ]

[00:26:38] Số còn lại niêm phong, không được đụng đến, đợi chỉ của trẫm.

[00:26:45] Hộ bộ Thị lang Hòa Thân lịch duyệt lão luyện,

[00:26:48] đặc biệt giỏi quản lý tài chính, thăng làm Hộ bộ Thượng thư.

[00:26:53] Tổng quản tiền lương quốc khố. Khâm thử.

[00:26:57] Nô tài Hòa Thân, thành hoàng thành khủng, khấu tạ thánh ân.

[00:27:14] Nô tài Tiểu Phúc Tử thỉnh an chủ tử nương nương.

[00:27:18] Được rồi, được rồi, đứng lên đi.

[00:27:20] Tạ chủ tử.

[00:27:25] (C

[00:27:28] Có chuyện gì sao?

[00:27:32] Mấy người các ngươi ra ngoài trước đi.

[00:27:44] Nói đi.

[00:27:47] Bẩm chủ tử nương nương, Hoàng Thượng sai nô tài truyền chỉ,

[00:27:51] tối nay thánh giá không qua bên này nữa.

[00:28:02] Vậy sao? Hoàng Thượng không nói gì khác à?

[00:28:09] Chủ tử đừng để trong lòng, chuyện khác...

[00:28:13] Hoàng Thượng không nói gì cả, chỉ là...

[00:28:17] chỉ là có chút long nhan không vui.

[00:28:21] Chuyện này không liên quan đến chủ tử.

[00:28:23] Long nhan không vui? Hoàng Thượng vì sao lại tức giận?

[00:28:33] Hoàng Thượng đã đập vỡ mô hình của Vạn Phúc Lâu rồi.

[00:28:48] Hoàng Thượng, đã đến giờ dùng bữa tối rồi.

[00:28:48] Hoàng Thượng, đã đến giờ dùng bữa tối.

[00:28:53] Sao nàng lại đến đây? Đứng dậy, đứng dậy.

[00:29:07] Đừng động đậy.

[00:29:17] Cũng không trách Hoàng Thượng tức giận.

[00:29:21] Mừng thọ tám mươi lăm tuổi của Hoàng Ngạch nương,

[00:29:23] khắp bốn biển đều mong chờ một niềm vui lớn lao.

[00:29:28] Nhưng những kẻ làm việc này lại lừa gạt qua loa như vậy.

[00:29:31] Hoàn toàn không coi công việc ra gì.

[00:29:34] Cái mô hình này thần thiếp đã sớm không vừa mắt rồi.

[00:29:38] Hoàng Thượng đập rất hay, đáng phải đập.

[00:29:46] Quỳ an đi!

[00:29:46] Quỳ an đi.

[00:30:22] Tiểu Phúc Tử! Tiểu Phúc Tử!

[00:30:28] Nô tài có mặt, nô tài có mặt.

[00:30:31] Trẫm bảo ngươi đến Chung Túy Cung truyền chỉ, ngươi đã nói gì?

[00:30:37] Bẩm Hoàng Thượng, nô tài đã truyền ý chỉ của Hoàng Thượng.

[00:30:41] Thấy chủ tử nương nương rất buồn,

[00:30:44] nô tài đã nói thêm vài câu.

[00:30:46] Ngươi dám sinh chuyện à?

[00:30:48] Nô tài biết tội.

[00:30:49] Người đâu!

[00:30:52] Đánh năm mươi roi!

[00:30:54] [Tiếng kêu]

[00:30:54] Hoàng Thượng tha cho nô tài đi.

[00:30:56] Hoàng Thượng, tha cho nô tài đi.

[00:31:10] Chủ tử, xảy ra chuyện rồi!

[00:31:13] Hoàng Thượng đã đánh chết Tiểu Phúc Tử rồi!

[00:31:17] Chủ tử! Chủ tử!

[00:31:21] Mau gọi thái y! Người đâu mau đến đây!

[00:31:24] Cao Vân Tòng!

[00:31:28] Cao Vân Tòng!

[00:31:32] Nô tài có mặt.

[00:31:34] Bên Hoàng hậu thế nào rồi?

[00:31:36] Hoàng Thượng, người đừng quá lao lực, cả đêm không ngủ ngon.

[00:31:41] Trẫm đang hỏi ngươi.

[00:31:43] Bẩm Hoàng Thượng, bên Chung Túy Cung có truyền lời đến,

[00:31:48] thái y đã bắt mạch cho Hoàng hậu, đã uống một thang thuốc.

[00:31:52] Bây giờ người đã đỡ nhiều rồi ạ.

[00:32:19] Thần A Quế, cung thỉnh Hoàng Thượng thánh an.

[00:32:26] A Quế, hôm nay ngươi đến sớm vậy.

[00:32:31] Hoàng Thượng, Ngự sử Tiền Phong đã dâng tấu rồi ạ.

[00:32:46] Để tố cáo Quốc Thái, Ngô Thiện Đạt và các tổng đốc, tuần phủ khác tham ô.

[00:32:55] Tiền Phong!

[00:32:56] Thần có mặt.

[00:32:57] Tấu của ngươi trẫm đã xem. Ngươi đúng là quét sạch ngàn quân.

[00:33:06] Nói nào là Sơn Đông, Hà Nam,

[00:33:08] Hồ Quảng, Giang Chiết, mười tổng đốc tuần phủ.

[00:33:12] Đều là tham quan. Ngươi có bằng chứng gì không?

[00:33:19] Bẩm Hoàng Thượng, thần chỉ nghe đồn.

[00:33:22] Còn về bằng chứng, đó là việc của Hình bộ và Đại Lý Tự.

[00:33:25] Chỉ nghe đồn mà một tờ tấu tố cáo mười tổng đốc tuần phủ.

[00:33:31] Ngươi có phải là quá tùy tiện rồi không?

[00:33:33] Hoàng Thượng, những gì thần nghe được không phải là không có căn cứ.

[00:33:38] Học trò của thần, Thẩm Tu Nho,

[00:33:40] chính là sư gia trong phủ Tổng đốc Hồ Quảng Ngô Thiện Đạt.

[00:33:43] Chỉ nghe một học trò nói người ta quyên góp chút bạc,

[00:33:47] đã một mực khẳng định người ta là tham quan.

[00:33:50] Hoàng Thượng, đây là đại sự làm trong sạch nền quan lại.

[00:33:53] Tuyệt đối không thể xem nhẹ.

[00:33:55] Trẫm biết rồi, ngươi quỳ an đi.

[00:33:58] Hoàng Thượng, thần là ngôn quan, theo tổ chế Đại Thanh,

[00:34:05] Hoàng Thượng không thể đuổi thần đi, thần có lời muốn nói.

[00:34:09] Được, nói, nói đi.

[00:34:10] Hoàng Thượng đã đổi pháp luật của tiên đế từ nghiêm khắc sang khoan dung,

[00:34:14] minh oan cho mấy chục vụ án oan của triều trước.

[00:34:17] Đây quả thực là việc trên hợp ý trời, dưới thuận lòng dân.

[00:34:22] Thêm vào đó Hoàng Thượng dốc lòng trị nước,

[00:34:25] mới tạo ra được thời thịnh thế Càn Long vạn dân ca tụng này.

[00:34:28] Nhưng Hoàng Thượng cũng phải thấy rằng, lấy khoan dung để trị nước

[00:34:33]

[00:34:35] Tiền Phong, ngươi muốn phỉ báng quân phụ sao?

[00:34:40] Thần không dám, nhưng thần cho rằng,

[00:34:43]

[00:34:45] dừng xử án mùa thu, giảm hình ngục, để thể hiện sự cai trị nhân từ.

[00:34:50] Nhưng... nhưng đối với tham quan ô lại,

[00:34:54] đó là tuyệt đối không thể có chút dung túng nào.

[00:34:57] Ngươi còn biết

[00:34:59] trẫm đã tạo ra thời thịnh thế vạn dân ca tụng à?

[00:35:03] Trong mắt ngươi còn có thịnh thế sao?

[00:35:06] Người ta làm đến tổng đốc, tuần phủ, quyên góp chút bạc,

[00:35:12] là cứ phải làm to chuyện như vậy sao?

[00:35:15] Hoàng Thượng, thần không phải là làm to chuyện.

[00:35:18] Là Hoàng Thượng, là Hoàng Thượng đang né tránh sự thật.

[00:35:22] Họ một lần bỏ ra mấy chục vạn lượng bạc.

[00:35:25] Tiền của họ từ đâu ra, phải điều tra cho rõ.

[00:35:29] Nếu không điều tra rõ, đây chính là dung túng cho tham quan.

[00:35:34] Vậy thì tội của trẫm không nhỏ đâu nhỉ?

[00:35:37] Vậy ngươi hãy học Đổng Hồ, học Thái Sử Giản, học Tư Mã Thiên,

[00:35:41] cầm bút viết thẳng.

[00:35:41] Cầm bút viết thẳng.

[00:35:42] Không cần dùng phép viết Xuân Thu gì cả.

[00:35:44] Viết tội ác tày trời của trẫm vào sử sách,

[00:35:48] viết vào Đại Thanh thực lục.

[00:35:49] Hoàng Thượng, nghiêm trị tham quan, chỉnh đốn quan trường,

[00:35:55] tuyệt không phải là chuyện của một mình Tiền Phong.

[00:35:58] Nếu thật sự phải viết, dù có bao nhiêu bút,

[00:36:02] e là cũng không viết hết.

[00:36:03] Vậy ngươi bảo họ đều viết đi, ngươi làm tổng biên soạn.

[00:36:08] Chuyện gì?

[00:36:09] Mấy chục vị Ngự sử của Đô Sát Viện cùng lúc dâng thẻ bài xin gặp.

[00:36:16] Gọi tất cả vào đây.

[00:36:17] [Nội dung không rõ]

[00:36:50] Tốt, khí thế không nhỏ đâu.

[00:37:16] Nô tài thỉnh an Hoàng Thượng.

[00:37:18] Đứng dậy đi.

[00:37:20] Nô tài không dám đứng dậy.

[00:37:23] Nô tài có tội.

[00:37:25] Nô tài đã không hầu hạ tốt cho Thái hậu Lão Phật gia.

[00:37:28] Lão Phật gia tối qua cứ ở trong tiểu Phật đường tụng kinh.

[00:37:32] Nô tài bọn con khuyên thế nào người cũng không chịu nghỉ ngơi.

[00:38:03] [Nội dung không rõ]

[00:38:05] [Nội dung không rõ]

[00:38:10] [Nội dung không rõ]

[00:38:14] [Nội dung không rõ]

[00:38:14] Ngồi xuống nói chuyện đi.

[00:38:16] [Nội dung không rõ]

[00:38:31] Ngạch nương.

[00:38:33] Trong lòng có chuyện gì không vui,

[00:38:35] cứ nói với con trai.

[00:38:38] Mẹ đã có tuổi rồi,

[00:38:40] không chịu nổi việc thức trắng đêm giày vò thế này đâu.

[00:38:47] Ngồi xuống đi.

[00:38:49] Hoàng Thượng là hoàng đế của triều Đại Thanh,

[00:38:53] nhưng con cũng là con trai của ta.

[00:38:57] Nếu trong lòng con trai lo lắng sốt ruột,

[00:39:01] con nói xem, làm mẹ có ngủ được không?

[00:39:07] Sao con lại đánh chết Tiểu Phúc Tử?

[00:39:16] Đánh chết Tiểu Phúc Tử.

[00:39:19] Làm Hoàng hậu sợ đến phát bệnh.

[00:39:22] Con nói xem, trong lòng mẹ buồn rầu biết bao.

[00:39:28] Ngồi đi.

[00:39:48] Ngạch nương nói là chuyện nhà,

[00:39:53] nhưng trong lòng con trai lo lắng là quốc sự.

[00:39:56] trong lòng con trai lo lắng là quốc sự.

[00:39:57] Quốc sự à? Vậy thì ta không thể nói được rồi.

[00:40:02] Triều Đại Thanh có quy củ, hậu cung không được tham gia chính sự.

[00:40:08] Nhưng hôm nay Ngạch nương nói với con là chuyện nhà.

[00:40:15] Chuyện đó cũng là do chuyện nhà gây ra.

[00:40:21] Hòa Thân mang đến một mô hình Vạn Phúc Lâu.

[00:40:25] Con trai nhất thời nóng giận, đã chém vỡ nó.

[00:40:27] [Nội dung không rõ]

[00:40:28] Tại sao lại chém vỡ?

[00:40:29] Là vì lòng sốt ruột nên nóng nảy.

[00:40:29] Lòng sốt ruột nên nóng nảy.

[00:40:34] Kể từ khi Hòa Thân...

[00:40:36] viết một bài văn trên công báo,

[00:40:40] quan lại các tỉnh

[00:40:42] đều cử người đến kinh thành quyên bạc.

[00:40:45] [Nội dung không rõ]

[00:40:47] Quyên được hơn bốn triệu lượng.

[00:40:51] Quốc Thái ở Sơn Đông quyên hai mươi vạn lượng.

[00:40:55] Còn các tổng đốc, tuần phủ nơi khác cũng đều mười bảy, mười tám vạn lượng.

[00:41:00] Đương nhiên, một số quan ngoại tỉnh gia cảnh giàu có.

[00:41:04] Nhưng trong số đó chắc chắn có những tham quan phẩm hạnh không trong sạch.

[00:41:13] Con trai nghĩ đến những chuyện này là trong lòng lại bực bội.

[00:41:17] Nói như vậy, là Ngạch nương đã làm con ấm ức rồi.

[00:41:21] Nhưng ta vẫn muốn nói thêm một câu.

[00:41:23] Hoàng A Mã của con trước đây sống những ngày tháng của một hoàng đế nghèo.

[00:41:28] Đến tay con, thiên hạ này mới giàu có.

[00:41:33] Trước đây cũng có tiền lệ mở quyên góp.

[00:41:38] Nhưng ta chưa bao giờ thấy

[00:41:40] người nào như Vương Đản Vọng.

[00:41:42] Mở quyên góp đã thu được hơn bảy triệu lượng bạc.

[00:41:48] Sau đó Hòa Thân này lại khuấy động một phen.

[00:41:53] lại thu được hơn bốn triệu lượng.

[00:41:56] Đây là điều mà các triều trước chưa từng

[00:41:58] dám nghĩ tới.

[00:42:02] Theo ta thấy,

[00:42:04] những tổng đốc, tuần phủ này

[00:42:06] quyên góp mười mấy, hai mươi vạn lượng bạc,

[00:42:09] Hoàng Thượng không cần phải để trong lòng.

[00:42:12] Những năm nay đã trừng trị không ít tham quan.

[00:42:16] Ngay cả hoàng thân quốc thích như Cao Hằng cũng không tha.

[00:42:21] Tham quan không thể diệt trừ tận gốc, nhưng con trai nghĩ

[00:42:22] Tham quan không thể diệt trừ tận gốc? Nhưng con trai nghĩ

[00:42:25] Tham quan không thể diệt trừ tận gốc, nhưng con trai nghĩ

[00:42:26] lần này, các quan ngoại tỉnh đến quyên bạc,

[00:42:29] ra tay hào phóng, so với Vương Đản Vọng,

[00:42:33] Trần Huy Tổ là không giống nhau.

[00:42:38] Hắn quyên góp công khai, ít nhiều vẫn thể hiện sự thẳng thắn.

[00:42:44] Con có thể nghĩ như vậy, Ngạch nương cũng yên tâm rồi.

[00:42:51] Nhưng các ngự sử không nghĩ vậy.

[00:42:55] Hôm nay Tiền Phong đã dâng tấu,

[00:42:58] tố cáo mười tổng đốc, tuần phủ, còn muốn điều tra tất cả.

[00:43:01] một tờ tấu tố cáo mười tổng đốc, tuần phủ, còn muốn điều tra tất cả.

[00:43:02] Hoàng đế à, vua là cha, bề tôi là con.

[00:43:09] Quan ngoại trấn của mười tám tỉnh Đại Thanh,

[00:43:12] tất cả đều là bề tôi của Hoàng đế.

[00:43:13] tất cả đều là bề tôi của Hoàng đế!

[00:43:15] tất cả đều là bề tôi của Hoàng đế.

[00:43:16] Lại đây.

[00:43:21] Ta lại nhớ ra một chuyện.

[00:43:24] Lão tổ tông của họ Huy Phát thị thuộc Tương Hoàng Kỳ.

[00:43:29] Gia giáo nhà họ rất nghiêm. Ông ấy có tất cả mười người con trai.

[00:43:34] Trong đó có một người phạm tội bất hiếu,

[00:43:35] trong đó có một người phạm tội bất hiếu,

[00:43:38] đã bị ông ấy đuổi đi rồi.

[00:43:41] Nhưng nếu cả mười người con trai đều không nên thân,

[00:43:44] nhưng nếu cả mười người con trai đều không nên thân,

[00:43:45] đều đuổi đi hết,

[00:43:47] thì gia đình này chẳng phải sẽ sụp đổ sao?

[00:43:49] Phải, phải, Ngạch nương nói phải.

[00:43:52] Nếu điều tra hết cả mười tổng đốc, tuần phủ,

[00:43:55] chẳng phải là sẽ loạn hết cả lên sao?

[00:43:59] Cho nên chuyện này, không thể quá vội.

[00:44:03] Cái mô hình đó, chém vỡ cũng tốt.

[00:44:06] Ngạch nương muốn là sự vui vẻ, không phải tòa lầu đó.

[00:44:17] Nhưng người nghĩ giống Tiền Phong cũng không ít.

[00:44:29] Tòa lầu này, vẫn phải xây, càng hoành tráng càng tốt.


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo


Tiếp theo