Susunod

(AI-sub) Thiên Hạ Trường Hà tập 04 - La Tấn

1 Mga view· 08/01/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Mga subscriber
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Thiên Hạ Trường Hà: Bản hùng ca trị thủy thời Khang Hy <br>Giữa một triều đại thịnh vượng, tồn tại một hiểm họa ngàn năm mang tên Hoàng Hà. &quot;Thiên Hạ Trường Hà&quot; là câu chuyện về Hoàng đế Khang Hy (La Tấn) cùng hai vị quan tài năng Cận Phụ và Trần Hoàng, dốc lòng chinh phục dòng sông hung dữ đã gây tai ương cho bá tánh suốt bao đời. <br>Bộ phim không chỉ là cuộc chiến giữa con người với thiên nhiên mà còn là cuộc đấu trí căng thẳng nơi quan trường. Với kịch bản chặt chẽ, diễn xuất thực lực và quy mô sản xuất hoành tráng, đây là một bản hùng ca về ý chí, khát vọng và sự hy sinh vì bình yên cho thiên hạ mà bạn không thể bỏ lỡ.

Magpakita ng higit pa

[00:02:18] Năm xưa Lư Sinh trên đường đi thi

[00:02:19] đã đi qua đây.

[00:02:21] Lữ Tổ vì muốn điểm hóa cho chàng

[00:02:23] đã biến ra một quán trọ.

[00:02:27] Nấu cho chàng bát cơm kê này.

[00:02:29] Còn đưa cho chàng một cái gối.

[00:02:31] Lư Sinh này

[00:02:32] mơ thấy mình

[00:02:34] đỗ đầu bảng vàng.

[00:02:37] Đỗ trạng nguyên trước điện vua.

[00:02:39]

[00:02:41] được chọn làm phò mã là chuyện tất nhiên.

[00:02:44] Lư Sinh tuổi còn trẻ

[00:02:46] đã làm quan đến nhất phẩm.

[00:02:48] Gặp lúc biên cương bị xâm lược,

[00:02:52] chàng bỏ văn theo võ,

[00:02:53] lập nên công lao hiển hách.

[00:02:55] Được phong Trấn Quốc Công, chức Đại tướng quân.

[00:02:59] Hô phong hoán vũ, quyền khuynh trong ngoài.

[00:03:02] Học trò...

[00:03:04] Ta nói hai người chừa lại cho ta một ít.

[00:03:12] Lư Sinh cuối cùng đã hiểu ra,

[00:03:15] phồn hoa phú quý

[00:03:17] không thể lưu luyến.

[00:03:19] Theo Lữ Động Tân

[00:03:20] lên núi tu đạo.

[00:03:23] Chàng không làm quan được thì còn có thể làm thần tiên.

[00:03:26] Mấy người chúng ta thì sao?

[00:03:28] Quan cũng làm không xong,

[00:03:29] thần tiên cũng tu không nổi.

[00:03:32] Lãng phí năm tháng,

[00:03:33] đó mới gọi là công cốc.

[00:03:35] Tuy nói rằng,

[00:03:37] phồn hoa phú quý

[00:03:39] cuối cùng cũng là công cốc.

[00:03:41] Nhưng dẫu sao chàng cũng đã mơ một giấc.

[00:03:44] Nói đến làm quan,

[00:03:45] ta là người không muốn làm nhất.

[00:03:47] Nhưng đọc sách mà không làm quan,

[00:03:49] người ta xem mình như quái vật.

[00:03:52] Ngươi tưởng làm quan

[00:03:53]

[00:03:55] Cho dù ngươi may mắn thi đỗ,

[00:03:57] ngươi cũng phải từng tầng từng tầng

[00:03:59] nhẫn nại đi lên.

[00:04:00] Không biết năm nào

[00:04:01] mới có thể công thành danh toại.

[00:04:03] Ta nói cho ngươi biết,

[00:04:04] làm huyện quan cả đời,

[00:04:05] chẳng phải cũng có đầy sao?

[00:04:07] Ta có một người đồng hương, Lưu mù,

[00:04:08] đỗ một cái phó bảng.

[00:04:10] Nghe nói là đi cửa của Minh Tương.

[00:04:13] Tiền quà vào cửa đã mất một ngàn bảy.

[00:04:15] Đường quan năm ngàn,

[00:04:17] đến chỗ Minh Tương thực nhận tám ngàn.

[00:04:20] Mới được một chức tri huyện.

[00:04:22] Ta còn có một người em họ,

[00:04:24] mất một ngàn năm trăm lạng bạc,

[00:04:26] đúc một pho tượng Bồ tát bằng vàng ròng

[00:04:28] đem tặng Tác Tương.

[00:04:30] Lập tức đỗ cao.

[00:04:31] Chuyện này

[00:04:33] cũng giống như làm ăn buôn bán.

[00:04:35] Người mua lòng cam, người bán dạ thuận.

[00:04:37] Tiền nào của nấy.

[00:04:40] Già trẻ không lừa.

[00:04:42] Chỉ có thể trách chúng ta

[00:04:43] toàn là thư sinh nghèo.

[00:04:45] Nhưng đại ca,

[00:04:46] anh không có vấn đề.

[00:04:48] Anh là góa phụ sinh con,

[00:04:50] có của để dành.

[00:04:51] Anh...

[00:04:52] Thô bỉ.

[00:04:53] Nếu thật sự không thi đỗ được thì không thi nữa.

[00:04:55] Cứ khư khư ôm lấy chút công danh đó,

[00:04:57] việc gì phải thế?

[00:04:59] Hơn nữa, quan nhỏ phải tặng quà cho quan lớn,

[00:05:02] quan lớn phải tặng quà cho quan lớn hơn.

[00:05:05]

[00:05:07] Triều đại nào

[00:05:07] đến mức không dùng tiền

[00:05:08] thì không làm được việc,

[00:05:09] cũng không còn xa ngày diệt vong.

[00:05:12] Có thể dùng thì dùng,

[00:05:13] không dùng,

[00:05:14] ta về nhà viết sách.

[00:05:22] Kết bạn phải kết giao bằng tấm lòng.

[00:05:23] Anh em chúng ta ba người,

[00:05:25] sau này nếu có ai đắc thế,

[00:05:28] đừng quên những người khác.

[00:05:31] Giúp đỡ lẫn nhau.

[00:05:33] Cùng tiến cùng lùi.

[00:05:50] Cùng tiến cùng lùi.

[00:05:57] Cháy rồi! Cháy rồi! Cháy rồi!

[00:06:07] Tiểu nhị nói rằng,

[00:06:08] mấy người họ

[00:06:09] đã nợ tiền phòng mấy ngày,

[00:06:10] đã bị đuổi đi rồi.

[00:06:12] Vậy còn không mau đuổi theo?

[00:06:14] Hỏi tiểu nhị,

[00:06:14] họ thường ở trọ chỗ nào.

[00:06:16] Mau chuẩn bị xe ngựa.

[00:06:22] Ta nói,

[00:06:24] Đi thôi.

[00:06:28] Cuốn sách này,

[00:06:30] ta thấy cũng thường thôi.

[00:06:32] Ngài không hiểu.

[00:06:33] Đi đi.

[00:06:34] Thế thì Cận đại nhân hiểu à?

[00:06:35] Nếu so với Trần Thiên Nhất,

[00:06:37] ta ngay cả tư cách làm học trò của cậu ấy cũng không có.

[00:06:39] Ta mà gọi là hiểu sao?

[00:06:40] Ngài mau lên đi.

[00:06:43] Người đó phóng khoáng không gò bó.

[00:06:46] Thiên hạ kỳ tài,

[00:06:47] đa số đều không tuân thủ quy củ.

[00:06:49] Ngài, ngài, ngài... Ta nói,

[00:06:50] mới hai mươi mấy tuổi.

[00:06:52] Hai mươi mấy tuổi,

[00:06:53] học vấn uyên thâm có đầy.

[00:06:55] Ngược lại như Vu huynh ngài,

[00:06:57] ngài nói xem, ngài từng này tuổi rồi,

[00:06:58] cái đầu vẫn như

[00:06:59] cái gáo gỗ du.

[00:07:00] Ngài thật là hiếm thấy, thật đấy, thật đấy.

[00:07:02] Nhanh lên.

[00:07:04] Cận Phụ,

[00:07:05] chú ý thân phận của ngươi.

[00:07:10] Tính tình nóng nảy quá.

[00:07:11] Mạo phạm xin đừng trách.

[00:07:13] Ngài mau lên, mau lên, mau lên.

[00:07:15] Đi đi đi.

[00:07:17] Ta cũng là người nóng tính.

[00:07:18] Nhất thời lại quên mất

[00:07:20] ai là tù phạm.

[00:07:21] Ta nói, ta nói...

[00:07:23] chúng ta...

[00:07:23] - Hai vị đại nhân, xe ngựa đã chuẩn bị xong. - Đi!

[00:07:26] Đi, nhanh lên.

[00:07:28] Tử Viên huynh.

[00:07:32] Cận đại nhân,

[00:07:34] vừa rồi ngươi nói ta là đầu gỗ du,

[00:07:36] tại hạ thực sự không thể đồng tình.

[00:07:38] Vậy ngài không đồng tình,

[00:07:39] ngài tự tát mình một cái

[00:07:41] làm gì?

[00:07:51] Ngài đây là...

[00:07:53] Ta...

[00:07:55] Vừa rồi lại có một chút

[00:07:58] ý đồng tình, kính phục ngươi.

[00:07:59] Vậy...

[00:08:00] Nhưng nghĩ lại,

[00:08:02] ngươi là mệnh quan triều đình,

[00:08:04] là tù phạm đang bị áp giải.

[00:08:06] Trên dưới Hoàng Hà vì ngươi

[00:08:08] mà thêm bao nhiêu cô nhi quả phụ.

[00:08:10] Sao ta có thể có ý niệm đồng tình?

[00:08:12] Thánh nhân không lừa dối lòng mình.

[00:08:14] Nên mới tự tát mình một cái.

[00:08:16] Ngài không phải đầu gỗ du,

[00:08:18] vậy ai là?

[00:08:20] Ngươi... Này, mau lên.

[00:08:28] Ta chính là không lừa dối lòng mình.

[00:08:30] Không lừa dối lòng mình.

[00:08:31] Ta chính là không lừa dối lòng mình.

[00:08:42] Vẫn là đến muộn rồi.

[00:08:45]

[00:08:47] Chúng ta về kinh sư,

[00:08:48] cậu ta là cử nhân của tỉnh nào,

[00:08:50] chúng ta đến hội quán địa phương

[00:08:51] hỏi là biết ngay.

[00:08:52] Cần gì phải lãng phí thời gian ở đây?

[00:08:53] Vẫn là lên đường thì hơn.

[00:08:55] (tiếng Do Thái)

[00:08:58] Đây là thơ của Thiên Nhất.

[00:09:03] Bốn mươi năm làm công làm hầu,

[00:09:06] tuy là giấc mộng cũng phong lưu.

[00:09:09] Ta nay sa cơ trên đường Hàm Đan,

[00:09:13] muốn mượn tiên sinh cái gối đầu.

[00:09:17] Tiền Đường, Trần Thiên Nhất.

[00:09:21] Thơ không hay.

[00:09:22] Sao lại có

[00:09:22] nhiều ý niệm công danh như vậy.

[00:09:25] Nam nhi sinh ra giữa trời đất,

[00:09:28] vốn nên làm một vài việc.

[00:09:29] Không có công danh thì làm sao được?

[00:09:34] Ngươi và ta không phải đều là người trong vòng công danh sao?

[00:09:37] Cần gì phải để một người có chí khí,

[00:09:38] muốn làm việc đi làm ẩn sĩ chứ?

[00:09:42] Ngươi thì quan lớn,

[00:09:44] hại người cũng nhiều.

[00:09:53] Cục gỗ du.

[00:09:55] Đồ hại người.

[00:09:58] Nói thật nhé,

[00:10:00] lũ lụt lần này,

[00:10:02] trẫm có trách nhiệm.

[00:10:04] Mấy năm nay一直 bận đánh trận,

[00:10:06] lại bỏ bê việc sông ngòi.

[00:10:08] đã bỏ bê.

[00:10:11] Chúng ta nợ Hoàng Hà

[00:10:13] quá nhiều.

[00:10:18] Hoàng...

[00:10:19] Đây đều là nô tài

[00:10:20] và Tác Tương sơ suất.

[00:10:22] Xin Hoàng thượng trị tội nô tài và Tác Tương.

[00:10:24] Xin trị tội cả hai.

[00:10:25] Trị tội thật nặng.

[00:10:30] Chuyện trị tội không cần bàn nữa.

[00:10:34] Hoàng Hà này đã đến lúc

[00:10:35] phải trị rồi.

[00:10:37] Cổ nhân nói,

[00:10:39] Hoàng Hà trong, thánh nhân xuất.

[00:10:41] Trẫm không dám mong Hoàng Hà trong,

[00:10:43] trẫm chỉ hy vọng

[00:10:44] bách tính trong thiên hạ

[00:10:46] không còn phải vì Hoàng Hà mà lo lắng sợ hãi.

[00:10:50] Trẫm muốn tìm ra Đại Vũ của triều ta.

[00:10:51] Lý Băng, Phan Quý Tuần.

[00:10:54] Khoa cử năm nay,

[00:10:56] sẽ thêm phần thi sách luận.

[00:10:58] Đối với việc sông ngòi,

[00:10:59] các thí sinh có thể tự do trình bày ý kiến.

[00:11:02] Trẫm muốn trong khoa cử

[00:11:05] tuyển chọn nhân tài trị thủy.

[00:11:07] Hoàng thượng không theo một khuôn mẫu nào mà tuyển chọn nhân tài,

[00:11:10] thật là từ ngàn xưa đến nay,

[00:11:11] đại hạnh của giới học sĩ.

[00:11:14] Bốn chữ "không theo một khuôn mẫu"

[00:11:15] nói rất hay.

[00:11:16] Trong triều ngoài nội, thôn quê đồng ruộng,

[00:11:19] chỉ cần là nhân tài trị thủy,

[00:11:21] đều có thể ủy thác trọng trách.

[00:11:23] Các ngươi lui xuống,

[00:11:25] hãy tìm hiểu kỹ,

[00:11:26] báo cáo lên bất cứ lúc nào.

[00:11:28] Hoàng thượng thánh minh.

[00:11:32] Sao thế?

[00:11:33] Ông nói thì có lý,

[00:11:36] còn của ông thì sao?

[00:11:36] Lão Minh,

[00:11:37] lão Minh,

[00:11:38] ông qua đây cho tôi.

[00:11:40] Tác gia.

[00:11:44] Qua đây. Tôi đắc tội gì ông?

[00:11:46] Nói thế là sao?

[00:11:48] Nói thế là sao?

[00:11:49] Lên cơn gì thế?

[00:11:50] Kéo tôi vào cùng với ông

[00:11:51] bị giáng chức xử lý.

[00:11:52] Tôi đã làm gì?

[00:11:53] Tôi không hiểu.

[00:11:55] Đây không phải chỉ là cách nói thôi sao?

[00:11:56] Cách nói gì?

[00:11:58] Ông xem,

[00:11:59] hai ta là đại thần Nam Thư Phòng.

[00:12:01] Vương Quang Dụ không đủ năng lực,

[00:12:03] tội lỗi trước tiên là của chúng ta.

[00:12:05] Chủ động nhận lỗi,

[00:12:06] nói một câu cho hay.

[00:12:08] Sao ông lại làm thật thế?

[00:12:09] Đi đi, đi đi.

[00:12:10] Tôi làm thật?

[00:12:11] tôi sẽ vén rèm cho ngài để tạ tội.

[00:12:12] Đại thần phạm lỗi,

[00:12:13] ông tự xin cách chức giáng cấp,

[00:12:16] ông lôi tôi vào làm gì?

[00:12:18] Đại thần Nam Thư Phòng, ai là người đứng đầu?

[00:12:22] Tôi cùng ông bị giáng cấp,

[00:12:24] cần ông nói thay cho tôi sao?

[00:12:26] Phải, tôi kích động rồi.

[00:12:27] Vẫn không vững vàng bằng Tác Tương.

[00:12:30] Lần sau vào Nam Thư Phòng,

[00:12:34] Ông không ngáng chân đào hố hại tôi

[00:12:35] đã là tốt lắm rồi.

[00:12:36] Còn vén rèm cho tôi?

[00:12:42] Đồ thối tha.

[00:13:08] Chạy đi, chạy đi.

[00:13:13] Ngươi buông tay ra.

[00:13:14] Để ta tự cưỡi một lúc đi.

[00:13:15] Chạy đi.

[00:13:17] Chạy đi, chạy đi.

[00:13:18] Hoàng thượng, người buông tay.

[00:13:19] Người để con tự cưỡi một lúc.

[00:13:23] Hoàng thượng, người buông tay ra.

[00:13:25] Để con tự cưỡi đi.

[00:13:26] - Mẫu hậu. - Để ta hầu hạ.

[00:13:27] - Mẫu hậu. - Để ta hầu hạ.

[00:13:28] Hoàng thượng ngoan.

[00:13:29] Người thật sự để con tự cưỡi một lúc.

[00:13:30] Con xin người đó.

[00:13:32] Thế thì không được.

[00:13:33] Con nói con muốn cưỡi ngựa

[00:13:34] chạy trong cung.

[00:13:35] Mọi người nhìn thấy,

[00:13:36] chẳng phải sợ chết khiếp sao?

[00:13:37] Hôm khác đưa con đến bãi săn Mộc Lan,

[00:13:38] con muốn cưỡi thế nào thì cưỡi.

[00:13:40] - Người đưa con ra thảo nguyên lớn. - Được, con muốn đi đâu thì đi.

[00:13:41] - Được, con muốn đi đâu thì đi.

[00:13:46] Hôm nay Trương Dũng

[00:13:47] cống cho ta một con ngựa.

[00:13:48] Ông ấy nói ngựa này không lớn được, gọi là ngựa quả.

[00:13:51] Mẫu hậu

[00:13:52] cứ luôn miệng đòi cưỡi ngựa.

[00:13:53] Ta liền nghĩ đem con ngựa này đến

[00:13:55] cho bà cưỡi, giải khuây.

[00:13:56] Phía trước lại thắng trận rồi phải không?

[00:13:58] Sao người biết ạ?

[00:13:59] Con ngựa này là một loại ngựa Điền.

[00:14:02] Năm xưa Ngô Tam Quế đã từng tiến cống.

[00:14:04] Chuyên dùng cho các nữ quyến cưỡi.

[00:14:08] Ta nhớ ra rồi.

[00:14:10] Năm xưa đi Tây Sơn dâng hương,

[00:14:12] con hồ ly tinh họ Đổng kia

[00:14:14] cũng cưỡi ngựa quả.

[00:14:19] Con hồ ly tinh họ Đổng nào ạ?

[00:14:21] Người cô ta nhỏ quá.

[00:14:24] Lúc đó ta còn nói thật hiếm thấy,

[00:14:26] lại có con ngựa nhỏ như vậy

[00:14:27] cho người nhỏ như vậy cưỡi.

[00:14:58] Bà ơi.

[00:15:00] Con muốn biết điều gì?

[00:15:06] Bà ơi.

[00:15:07] Con muốn...

[00:15:09] Con muốn biết

[00:15:10] những điều không có trong Quốc sử quán.

[00:15:13] Sự thật.

[00:15:22] Thương thay ngàn dặm cỏ,

[00:15:25] héo úa không màu sắc.

[00:15:27] A mã của con,

[00:15:30] rốt cuộc là đi tu,

[00:15:33] hay là đã chết?

[00:15:36] Còn cả mẫu hậu ruột của con.

[00:15:40] Tại sao bà lại đột ngột qua đời?

[00:15:43] Con không biết những điều này.

[00:15:45] Con không biết gì cả.

[00:15:46] Thương thay ngàn dặm cỏ,

[00:15:48] héo úa không màu sắc.

[00:15:50] Bây giờ con

[00:15:52] cầm những lời lẽ sáo rỗng đó

[00:15:54] đến hỏi chuyện a mã của con,

[00:15:55] không cảm thấy xấu hổ sao?

[00:15:58] Chúng biết cái gì?

[00:16:01] Con thà tin vào lời đồn chúng bịa ra,

[00:16:03] còn hơn là tin ta.

[00:16:05] Đúng không?

[00:16:06] (Thở dài)

[00:16:12] Chuyện cũ đã qua.

[00:16:14] Biết những chuyện này,

[00:16:17] có ích gì cho con không?

[00:16:24] Có ích.

[00:16:26] Bà ơi.

[00:16:28] Ông trời ở trên kia.

[00:16:30] Bà phải nói thật với con.

[00:16:32] Trong Quốc sử quán,

[00:16:33] những thứ được viết ra,

[00:16:35] rốt cuộc có bao nhiêu là thật?

[00:16:38] Một kẻ ăn mày cũng có cha có mẹ.

[00:16:41] Nhưng con chỉ có bà.

[00:16:46] Mỗi lần con hỏi như vậy,

[00:16:47] bà đều trả lời con như thế.

[00:16:49] Bà đều không nói.

[00:16:50] Nhưng bây giờ con đã lớn rồi.

[00:16:53] Bà phải nói cho con biết.

[00:16:55] Con thật sự nghĩ mình đã lớn rồi à?

[00:17:00] Những người mặc áo cổ đỏ,

[00:17:02] cổ xanh, những người hầu,

[00:17:04] các quan lại,

[00:17:06] trước mặt con,

[00:17:06] giống như một con chó xù.

[00:17:09] Con có biết Ngô Tam Quế

[00:17:10] đã cho chúng bao nhiêu tiền không?

[00:17:12] Sau lưng, chúng đều đang viết thư.

[00:17:15] Chúng mong sao

[00:17:16] một ngày nào đó Ngô Tam Quế

[00:17:17] xông vào Tử Cấm Thành,

[00:17:19] chém đầu bà và con.

[00:17:20] (Thở dài)

[00:17:23] Trong mắt chúng,

[00:17:26] con chỉ là một thằng nhóc ranh.

[00:17:29] Một vị hoàng đế nhỏ mà mệnh lệnh không ra khỏi Tử Cấm Thành,

[00:17:31] to gan lớn mật.

[00:17:34] Được rồi,

[00:17:35] bây giờ ta sẽ cho con biết sự thật.

[00:17:38] Một ngày nào đó chúng ta thua,

[00:17:41] rút khỏi Sơn Hải Quan,

[00:17:43] hai bà cháu ta sẽ chết

[00:17:44] hai bà cháu ta sẽ chết trong căn phòng này.

[00:17:45] trong căn phòng này.

[00:17:49] Lịch sử của Đại Thanh,

[00:17:51] sẽ do chúng tùy tiện nói bậy,

[00:17:53] tùy tiện bịa đặt.

[00:17:55] Một trăm năm, hai trăm năm sau,

[00:17:58] người ta sẽ tin rằng

[00:17:59] đó chính là sự thật.

[00:18:05] Bây giờ con

[00:18:10] lớn tiếng quát tháo ta,

[00:18:15] con không cảm thấy ấu trĩ sao?

[00:18:51] Chạy nhanh lên!

[00:18:52] (Tiếng reo hò)

[00:18:53] Theo kịp đi!

[00:18:56] Thả nhanh! Thả! Thả!

[00:18:58] Thả đi!

[00:18:59] (Tiếng reo hò)

[00:19:01] Con biết rồi.

[00:19:02] Bà ơi.

[00:19:03] Nhanh, nhanh.

[00:19:05] Biết rồi.

[00:19:07] Thì đi thôi.

[00:19:10] Các ngươi mau theo kịp đi.

[00:19:14] Bay rồi!

[00:19:15] Thật sự bay lên rồi!

[00:19:19] Nhanh, nhanh!

[00:19:21] Các ngươi mau nhìn kìa!

[00:19:32] Mau đến đuổi theo ta đi!

[00:19:35] Mau đến đây!

[00:19:37] Mau đến đây!

[00:19:40] Có vui không?

[00:19:45] Vương Phụ Thần của Thiểm Tây

[00:19:47] và Cảnh Tinh Trung của Phúc Kiến

[00:19:49] đã đầu hàng.

[00:19:51] Cục diện này đối với quân ta

[00:19:53] là một bước ngoặt.

[00:19:56] Binh lực tuy yếu,

[00:19:57] nhưng Tam Phiên đã trừ được một,

[00:20:00] đối với quân tâm của lão tặc Ngô Tam Quế

[00:20:02] là một đòn giáng mạnh.

[00:20:03] Như vậy Thiểm, Mân, Việt

[00:20:05] cũng như Giang Tây,

[00:20:06] đều có thể lần lượt bình định.

[00:20:08] Thật đáng mừng.

[00:20:11] Trong Tam Phiên,

[00:20:13] Thượng Chi Tín do dự không quyết.

[00:20:15] Cảnh Tinh Trung ý chí không kiên định.

[00:20:18] Quân đội của hai nhà họ cộng lại,

[00:20:19] cũng không tinh nhuệ bằng binh của Ngô Tam Quế.

[00:20:23] Cũng không giỏi chỉ huy bằng Ngô Tam Quế.

[00:20:26] Ngô Tam Quế thiệt thòi nhất

[00:20:27] là do dã tâm quá lớn,

[00:20:29] binh lực dàn trải quá rộng.

[00:20:30] Nhưng một khi thu hẹp lại,

[00:20:32]

[00:20:33] Không thể vui mừng quá sớm.

[00:20:35] Hoàng thượng nói phải.

[00:20:36] Khu vực Trường Sa,

[00:20:37] đại quân của Ngô Tam Quế tập trung,

[00:20:39]

[00:20:41] Thượng Chi Tín,

[00:20:42] tôi thấy quân đội của hắn do dự không quyết,

[00:20:44] đánh hắn trước.

[00:20:46] Như vậy có thể chặt đứt tay chân của hắn.

[00:20:49] Minh Tương,

[00:20:50] chuyện đánh trận

[00:20:51] giở trò ma mãnh là không được đâu.

[00:20:54] Ông có tiêu diệt Thượng Chi Tín

[00:20:55] sạch sẽ đi chăng nữa,

[00:20:57] Ngô Tam Quế cũng không đầu hàng.

[00:20:59] Hơn nữa,

[00:21:00] Thượng Chi Tín không đối đầu với quân ta,

[00:21:02] trong tình hình không gây ra mối đe dọa,

[00:21:03] không cần phải phân tán binh lực đi tiêu diệt hắn.

[00:21:06] Đánh trận là đánh trận,

[00:21:08] sao lại còn cười nhạo tôi?

[00:21:10] Tôi cũng là lo lắng

[00:21:12] mọi người đều cảm thấy Ngô Tam Quế

[00:21:13] người đông thế mạnh,

[00:21:15] phải không, sinh lòng sợ hãi.

[00:21:17] Tiền tuyến, hậu phương,

[00:21:18] đều có chút niềm tin.

[00:21:20] Ông cứ loại bỏ được

[00:21:22] hai trong ba tên Phiên,

[00:21:23] sao lại gọi là giở trò ma mãnh?

[00:21:26] Được, được, được.

[00:21:28] Là tôi không phải rồi.

[00:21:29] Ăn nói không lựa lời.

[00:21:31] Mai tôi mời ông uống rượu,

[00:21:32] tạ lỗi với ông, lão Minh.

[00:21:33] Thôi, thôi, thôi.

[00:21:34] Tác Tương nói đúng.

[00:21:35] Không cần ham công lớn,

[00:21:37] dùng binh lực đi đối phó Thượng Chi Tín.

[00:21:40] Hơn nữa binh mã của chúng ta

[00:21:41] đến Quảng Đông,

[00:21:42] nơi đó ẩm ướt khó chịu,

[00:21:44] cũng chưa chắc sẽ một trận thành công.

[00:21:46] Phân tán binh lực,

[00:21:48] ngược lại sẽ khiến Ngô Tam Quế

[00:21:50] có cơ hội nghỉ ngơi.

[00:21:52] Hoàng thượng nói rất thấu đáo.

[00:21:54] Ý của nô tài là,

[00:21:56] đợi chiến sự ở Giang Tây kết thúc,

[00:21:59] lệnh cho Đại tướng quân Nhạc Nhạc

[00:22:00] dẫn đại quân vào Hồ Nam,

[00:22:03] kẹp đánh Trường Sa, công kích hai bên sườn.

[00:22:05] Lặc Nhĩ Cẩm suất quân

[00:22:06] tiến thẳng đến Kinh Châu, Vũ Xương.

[00:22:08] Tấn công trực diện Trường Sa.

[00:22:10] Các quân đội còn lại, quét sạch một nơi,

[00:22:12] tiến lên một nơi,

[00:22:13] dần dần bao vây lão tặc

[00:22:14] tại khu vực Trường Sa.

[00:22:16] Lặc Nhĩ Cẩm chỉ có mấy vạn quân,

[00:22:19] có thể giữ được không?

[00:22:20] Giữ thì giữ không được.

[00:22:22] Chỉ có thể không ngừng áp dụng

[00:22:23] thế tấn công.

[00:22:24] Chọn một đội quân mạnh,

[00:22:26] cắt đứt đường lương thảo của hắn.

[00:22:28] Ưu thế của quân Ngô là sức chiến đấu mạnh,

[00:22:30] chuẩn bị đầy đủ.

[00:22:31] Còn ưu thế của quân ta

[00:22:33] là chiều sâu chiến lược lớn,

[00:22:34] tiến lui có dư địa.

[00:22:36] Chỉ có không ngừng

[00:22:38] áp dụng thế tấn công,

[00:22:40] để lão tặc lòng dạ nghi ngờ,

[00:22:41] mới có thể dần dần

[00:22:43] hình thành thế bao vây.

[00:22:45] Ta đã nói với Lặc Nhĩ Cẩm rồi,

[00:22:47] không có viện quân cho hắn.

[00:22:48] Ta ở kinh sư

[00:22:49] đã lập hương án cho hắn.

[00:22:51] Tác Tương dụng binh rất giỏi.

[00:22:53] Về phía Lặc Nhĩ Cẩm,

[00:22:54] bằng mọi giá phải ủng hộ hắn.

[00:22:56] Trẫm sẽ nghĩ cách khác.

[00:22:57] Trẫm sẽ nghĩ cách khác.

[00:22:59] Hoàng thượng.

[00:23:01] Quân đội ở đây không thể động.

[00:23:02] Cát Nhĩ Đan,

[00:23:03] Cát Nhĩ Đan lại đến rồi.

[00:23:06] Cát Nhĩ Đan sao?

[00:23:07] Cát Nhĩ Đan đi săn,

[00:23:09] còn viết thư hỏi Hoàng thượng có đi không.

[00:23:12] Từ Chiêu Ô Đạt Minh đến kinh sư,

[00:23:14] cưỡi ngựa chỉ mất một ngày một đêm.

[00:23:18] Có bao nhiêu người?

[00:23:20] Năm vạn kỵ binh tinh nhuệ.

[00:23:21] (Lo lắng)

[00:23:22] Nô tài xin chỉ thị của Hoàng thượng.

[00:23:24] Kinh sư

[00:23:26] không đóng cổng thành.

[00:23:29] Sắp đến kỳ thi rồi.

[00:23:31] Vậy thì...

[00:23:32] Vậy thì...

[00:23:34] bách tính ở ngoại ô kinh thành

[00:23:35] đã bắt đầu bỏ chạy rồi.

[00:23:38] Năm vạn kỵ binh tinh nhuệ, dù không công thành,

[00:23:39] chúng ở dưới kinh thành,

[00:23:41] cưỡi ngựa múa đao chạy một vòng,

[00:23:43] e là cũng sẽ...

[00:23:44] cũng sẽ...

[00:23:45] (Lo lắng)

[00:23:50] cũng sẽ mất hết thể diện.

[00:23:52] Chuyện này có gì không dám nói?

[00:23:53] Mất thể diện thì cứ mất thôi.

[00:23:55] Binh lực còn lại ở kinh thành

[00:23:55] Binh lực còn lại ở kinh thành

[00:23:57] chưa đến một vạn.

[00:23:58] Không dùng không thành kế thì làm sao?

[00:24:00] Ông nói xem?

[00:24:01] Hoàng thượng,

[00:24:02] nô tài cho rằng

[00:24:04] Cát Nhĩ Đan này

[00:24:05] không mang theo các khí cụ công thành lớn,

[00:24:07] cũng chỉ là đến để phô trương võ lực,

[00:24:09] thăm dò thực lực của chúng ta.

[00:24:11] Quân ta hiện nay chủ lực đều ở phương nam,

[00:24:13] vì thế hắn mới có cái gan tày trời này.

[00:24:18] (Tiếng Trung Quốc)

[00:24:26] Truyền chỉ xuống,

[00:24:28] thưởng hậu cho đại quân của Cát Nhĩ Đan.

[00:24:30] Năm vạn kỵ binh tinh nhuệ này,

[00:24:32] mỗi người rượu hai cân, thịt bốn cân.

[00:24:35] Ngoài ra, cử thêm

[00:24:36] kỵ binh của doanh Hương Sơn Nhuệ Kiện

[00:24:38] một ngàn người qua đó,

[00:24:39] cùng họ săn bắn.

[00:24:40] Uống rượu, chém gió, đánh nhau,

[00:24:42] làm gì cũng được.

[00:24:44] Làm bạn tốt.

[00:24:46] Đánh nhau,

[00:24:47] không được thua.

[00:24:49] Dạ.

[00:24:50] Nô tài đích thân đi truyền chỉ.

[00:24:52] Ngoài ra, ngươi hãy nói với Cát Nhĩ Đan,

[00:24:54] nói rằng trẫm rất nhớ họ.

[00:24:57] Nhân dịp năm có kỳ thi lớn,

[00:24:59] trẫm

[00:25:01] phải xem bài văn của các cử tử.

[00:25:03] Dạ.

[00:25:08] Được rồi,

[00:25:09] đừng ai mặt mày ủ dột nữa.

[00:25:11] Cơn tức này trẫm cũng đã nhịn rồi,

[00:25:13] các ngươi có gì mà không nhịn được?

[00:25:16] Đợi đến khi bình định Tam Phiên,

[00:25:17] hãy nói chuyện khác.

[00:25:18] Đừng tự làm rối loạn trận địa.

[00:25:21] Tiểu tổ tông của tôi ơi.

[00:25:24] Có nhớ ông cậu không?

[00:25:25] Ông cậu.

[00:25:26] Có nhớ ta không?

[00:25:27] Nhớ.

[00:25:28] Hoàng thượng đã nói,

[00:25:29] bảo nô tài một giờ đồng hồ

[00:25:31] phải về giao ban.

[00:25:32] Tác Tương gia bận rộn quân vụ,

[00:25:34] đừng để mệt quá.

[00:25:35] Biết rồi, biết rồi.

[00:25:36] Hoàng thượng còn nói,

[00:25:38] ngài

[00:25:38] đừng có nuông chiều Thái tử quá.

[00:25:40] Mỗi lần về cung lại khó quản.

[00:25:42] Cút, cút, cút.

[00:25:43] Cút, cút, cút.

[00:25:46] Bẩn miệng.

[00:25:48] Lại đây, lại đây, lại đây.

[00:25:49] Chậm thôi, đừng ngã.

[00:25:50] Đừng ngã.

[00:25:52] Cháu đúng là, đúng là quá nghịch.

[00:25:55] - Vẽ hổ, vẽ hổ. - Vẽ hổ.

[00:25:57] - Vẽ hổ. - Được, được, được.

[00:25:58] - Vẽ hổ. - Được, được, được.

[00:25:59] Thế ta hỏi cháu trước,

[00:26:00] cháu gọi ta là gì?

[00:26:01] Ông cậu.

[00:26:02] Ông cậu.

[00:26:03] Vậy ai thương cháu nhất?

[00:26:06] Ông cậu, A mã.

[00:26:08] Sau này nếu có ai hỏi cháu,

[00:26:10] cháu phải nói A mã của cháu

[00:26:12] lên trước.

[00:26:13] Nghe thấy chưa?

[00:26:15] Ông cậu tuy thương cháu,

[00:26:16] nhưng tương lai cháu

[00:26:18] sẽ ngồi trên vị trí của A mã cháu.

[00:26:21] Cho nên,

[00:26:22] cháu phải ngoan ngoãn làm một

[00:26:24] tiểu hoàng đế.

[00:26:26] Được không?

[00:26:27] Được, vậy chúng ta vẽ hổ.

[00:26:31] Ta ngồi yên rồi, ta ngồi yên rồi.

[00:26:33] Cháu vẽ đi.

[00:26:36] Cho cháu.

[00:26:38] Vẽ hổ.

[00:26:39] Vẽ cái gì trước?

[00:26:41] Chữ "Vương".

[00:26:42] Được.

[00:26:43] Lão gia.

[00:26:45] (Tiếng Trung)

[00:26:47] (Tiếng Trung)

[00:26:48] Minh Tương gia.

[00:26:51] Vẽ hổ, hổ.

[00:26:52] Được, được, được.

[00:26:53] Thái tử gia cũng ở đây à?

[00:26:55] Minh Tương gia, ông lên thư phòng của tôi trước,

[00:26:57] đợi tôi một lát.

[00:27:00] Đây không phải là thư phòng sao?

[00:27:03] Ông thấy ông ở đây...

[00:27:03] Đừng động.

[00:27:04] Đừng động.

[00:27:05] Ông ở đây có thích hợp không?

[00:27:06] Tôi thấy,

[00:27:08] Thái tử gia à,

[00:27:10] Tác Tương dũng mãnh như vậy,

[00:27:13] có phải nên dùng chu sa

[00:27:15] vẽ cho ông ấy cái mồm máu

[00:27:16] gì đó không?

[00:27:18] Ông có chuyện gì đứng đắn không?

[00:27:20] Sao ở đâu cũng có mặt ông?

[00:27:22] Ông nói xem.

[00:27:22] Có chuyện đứng đắn, có chuyện đứng đắn.

[00:27:24] Đây không phải là chuyện đứng đắn sao?

[00:27:25] Có chuyện đứng đắn gì?

[00:27:27] Đừng động, đừng động.

[00:27:29] Được.

[00:27:30] Đến rồi, Thái tử gia.

[00:27:32] Cháu xem.

[00:27:33] Cái này đẹp hơn, đẹp hơn.

[00:27:35] Nhìn cái này đỏ rực.

[00:27:36] Cái này đỏ rực.

[00:27:37] Chúng ta đổi cái này, được không?

[00:27:39] Dùng cái này, dùng cái này.

[00:27:41] Lại vẽ một con hổ nữa à?

[00:27:43] Đúng rồi.

[00:27:44] Vẽ một con hổ đỏ nhé.

[00:27:45] Đừng động nhé.

[00:27:46] Nhất định phải giữ yên.

[00:27:47] Đừng động.

[00:27:48] Ông xem ông kìa.

[00:27:50] Nào, vẽ trước đi.

[00:27:51] Đúng rồi, đúng rồi, mạnh tay lên.

[00:27:53] Ông có chuyện gì đứng đắn không?

[00:27:54] Đừng động.

[00:27:55] Vẽ cái mũi to trước đi.

[00:27:56] Có chuyện đứng đắn thì nói đi.

[00:27:57] Có nói không?

[00:27:58] Ông đừng động nhé.

[00:28:02] Cận Phụ tìm thấy rồi.

[00:28:07] Ông...

[00:28:10] Tôi phái người đưa hắn đến kinh sư,

[00:28:12] sắp đến nơi rồi.

[00:28:13] Đừng động, đừng động. Ông xem.

[00:28:15] Không động, không động.

[00:28:16] Tôi còn chưa nói với Hoàng thượng.

[00:28:17] Tôi qua đây báo cho ông một tiếng.

[00:28:19] Ông gan to quá đấy.

[00:28:20] Đừng động.

[00:28:20] Tôi không động.

[00:28:22] Chuyện này,

[00:28:24] ông đừng có quản.

[00:28:27] Tôi có thể không quản sao? Đừng động.

[00:28:28] Không động, không động.

[00:28:31] Ông...

[00:28:31] Đúng rồi,

[00:28:33] vừa rồi Lương Cửu Công nói với tôi,

[00:28:35] ông dạy Thái tử

[00:28:36] đến mức nói bậy.

[00:28:38] Tôi còn phải dạy.

[00:28:39] Tôi phải dạy. Đừng động.

[00:28:40] Tôi không động, không động.

[00:28:42] Hổ vẽ xong chưa?

[00:28:44] Lão...

[00:28:45] Hổ vẽ

[00:28:46] xong rồi.

[00:28:48] Ông đúng là đồ cáo già.

[00:29:09] Quan áp giải là ai?

[00:29:16] Giang Ninh tri huyện, Vu Chấn Giáp.

[00:29:19] Xin hỏi đại nhân?

[00:29:22] Minh Tương lệnh cho Hình bộ trực tiếp đưa Cận Phụ

[00:29:25] đến Dưỡng Phong Giáp Đạo.

[00:29:26] Ngươi cầm văn thư áp giải

[00:29:27] về đi.

[00:29:32] Vâng.

[00:29:37] Người của Hình bộ đến giao nhận,

[00:29:39] tôi có thể về rồi.

[00:29:41] Triều đình sẽ điều tra rõ vụ án của ngươi.

[00:29:44] Nếu ngươi là lương thần,

[00:29:46] Hoàng thượng chắc chắn sẽ không oan cho ngươi.

[00:29:49] Vu đại nhân

[00:29:51] cảm thấy ta là lương thần?

[00:29:55] Có một việc

[00:29:56] ta muốn nhờ cậy Vu đại nhân.

[00:29:59] Xin cứ nói.

[00:30:01] Con trai ta, Cận Trị Dự,

[00:30:03] đã bị lạc trên sông.

[00:30:05] Nếu có cơ hội gặp được nó,

[00:30:09] xin hãy cho nó biết tung tích của ta.

[00:30:12] Ta phải nói với nó thế nào?

[00:30:15] Nói rằng ta đã không chăm sóc tốt cho nó.

[00:30:18] Cũng có lỗi với mẹ nó.

[00:30:21] Thân không có của cải gì,

[00:30:23] cũng không để lại gia sản gì.

[00:30:26] Lòng này quang minh,

[00:30:28] còn cầu gì hơn?

[00:30:30] Làm phiền ngài rồi.

[00:30:39] Bút dùng trung phong,

[00:30:40] trong đó có một đạo lý.

[00:30:41] Ví dụ như, khi chúng ta làm việc,

[00:30:43] suy nghĩ,

[00:30:44] tâm địa phải chính đại quang minh.

[00:30:51] (Tiếng Trung)

[00:30:53] Cứ như vậy.

[00:30:57] Minh quang...

[00:30:58] Minh quang...

[00:30:59] Minh quang...

[00:31:00] Quang...

[00:31:00] Quang...

[00:31:01] Phẩy...

[00:31:02] Chấm...

[00:31:04] Mác.

[00:31:06] Đây chính là từ thiên phong chuyển sang trung phong.

[00:31:08] Giống như là,

[00:31:09] khi chúng ta chèo thuyền dùng mái chèo,

[00:31:11] sức lực này

[00:31:12] đều được phát ra từ trung phong.

[00:31:14] Đạo lý bên trong này,

[00:31:15] con phải nghiền ngẫm kỹ.

[00:31:17] Biết không?

[00:31:18] Nói xem,

[00:31:19] A mã vừa nói gì?

[00:31:22] Ngốc nghếch.

[00:31:25] Hoàng thượng.

[00:31:26] Đợi khi Thượng thư phòng mở cửa,

[00:31:27] sư phụ tự nhiên sẽ dạy Thái tử.

[00:31:29] Dạy con là một niềm vui của thiên hạ.

[00:31:31] Nó là Thái tử, không phải bình thường.

[00:31:34] Phải thường xuyên

[00:31:35] giảng những đạo lý này cho nó.

[00:31:37] Hiểu được hay không,

[00:31:38] không sao cả.

[00:31:39] Cứ ghi nhớ trước,

[00:31:40] sẽ có lúc hiểu.

[00:31:42] Hoàng thượng dạy con những điều này,

[00:31:43] đạo lý làm người,

[00:31:44] cả đời nó cũng không dùng đến.

[00:31:47] Nàng nói sai rồi.

[00:31:48] Con cháu nhà Mãn ta,

[00:31:50] không giống con cháu nhà Hán.

[00:31:52] Nền tảng học vấn của họ sâu dày.

[00:31:53] Chúng ta phải nỗ lực hơn.

[00:31:55] Trẫm hy vọng đứa trẻ này sau này

[00:31:56] sẽ vượt xa trẫm.

[00:31:59] Chỉ trung hậu thật thà,

[00:32:01] thành A Đẩu cũng không được.

[00:32:04] Nói xem,

[00:32:05] chữ nó viết thế nào?

[00:32:06] Nói thật, không được nịnh bợ.

[00:32:08] Chữ của Thái tử gia,

[00:32:10] tuổi nhỏ mà có nền tảng này,

[00:32:11] rất đáng nể.

[00:32:15] Trẫm vốn muốn lau mặt cho nó,

[00:32:17] không ngờ lại lau thành con mèo hoa.

[00:32:19] Đưa nó đến chỗ Thái hoàng thái hậu.

[00:32:20] Đưa nó đến chỗ Thái hoàng thái hậu.

[00:32:21] Không cho nó ăn nhiều đồ ngọt,

[00:32:22] lại bị tích thực bây giờ.

[00:32:24] (Tiếng Trung)

[00:32:26] (Tiếng Trung)

[00:32:28] (Âm nhạc)

[00:32:41] Hoàng thượng.

[00:32:41] (Tiếng Trung)

[00:32:43] Cận Phụ đã được áp giải đến kinh thành.

[00:32:45] Nô tài đã sắp xếp cho hắn

[00:32:47] ở tại phòng bếp của Dưỡng Phong Giáp Đạo.

[00:32:50] Nhanh vậy sao?

[00:32:51] (Tiếng Trung)

[00:32:53] Nô tài không tin tưởng người khác,

[00:32:54] đã cho sư gia của mình giám sát áp giải.

[00:32:56] Ngày đêm không nghỉ,

[00:32:57] phạm nhân được chăm sóc rất tốt.

[00:33:01] Trẫm sẽ đích thân đi thẩm vấn hắn.

[00:33:03] Hoàng...

[00:33:04] Sao vậy?

[00:33:05] Bây giờ không thể thẩm vấn.

[00:33:06] Chuyện này

[00:33:07] nô tài đã báo cho Tác Tương.

[00:33:09] Cứ giấu mãi ông ấy cũng không được.

[00:33:11] Bây giờ ông ấy chắc chắn hận tôi đến xương tủy.

[00:33:12] Chắc chắn sẽ làm ầm lên.

[00:33:14] Bách quan đều đang nhìn vào chuyện này.

[00:33:15] Nếu Cận Phụ khai ra,

[00:33:16] lôi ra một loạt

[00:33:17] quan lại đường sông tham ô,

[00:33:19] bách quan chấn động,

[00:33:20] chính cục bất ổn.

[00:33:22] Ông từ ngàn dặm đưa người về đây,

[00:33:23] lại không thể thẩm vấn,

[00:33:24] lại không thể định tội.

[00:33:26] Vậy thì bách quan,

[00:33:27] chẳng phải bàn tán càng nhiều sao?

[00:33:29] Chỉ cần Hoàng thượng không rối,

[00:33:31] tự nhiên sẽ có người rối loạn trận địa.

[00:33:33] Vương Quang Dụ chính là vì

[00:33:34] Hoàng thượng vội vàng muốn thẩm vấn,

[00:33:36] mới chết.

[00:33:39] Nô tài sợ rằng,

[00:33:40] nếu Cận Phụ có mệnh hệ gì,

[00:33:42] chẳng phải đi ngược lại ý định ban đầu của Hoàng thượng sao?

[00:33:45] Sắp đến kỳ thi rồi,

[00:33:46] trẫm cũng không muốn gây chuyện.

[00:33:49] Trông coi Cận Phụ cho tốt.

[00:33:50] Sống chết của hắn

[00:33:52] phụ thuộc vào ông.

[00:33:54] Nô tài nhất định

[00:33:55] sẽ làm việc này

[00:33:57] kín kẽ không một kẽ hở.

[00:34:06] Đi mau!

[00:34:08] Đừng động, đừng động.

[00:34:12] Ông ra đây cho tôi!

[00:34:13] Ra đây!

[00:34:14] Tác Tương.

[00:34:14] Ông ra đây cho tôi!

[00:34:17] Đều đang đợi tôi đấy.

[00:34:18] Ông không biết Hoàng thượng sai tôi à?

[00:34:20] Ông dám làm loạn chính sự.

[00:34:22] Tôi sẽ đến chỗ Hoàng thượng tố cáo ông.

[00:34:23] Ông đi theo tôi một chuyến.

[00:34:24] Tác Tương, Tác Tương, sao vậy?

[00:34:25] Tôi có việc gì không đúng

[00:34:26] mà khiến Tác Tương tức giận như vậy?

[00:34:28] Tôi hỏi ông,

[00:34:29] việc của Lục Bộ, ông quản hay tôi quản?

[00:34:32] Tự nhiên là Tác Tương chủ quản,

[00:34:34] tôi phụ tá.

[00:34:35] An Huy Tuần phủ Cận Phụ,

[00:34:37] đó là khâm phạm mà Hoàng thượng muốn bắt.

[00:34:40] Ông đưa hắn đến kinh sư,

[00:34:41] tôi ngay cả biết cũng không biết.

[00:34:43] Hơn nữa,

[00:34:44] đó là tội phạm đã bị cách chức.

[00:34:47] Ông cho hắn ở Dưỡng Phong Giáp Đạo,

[00:34:49] đó là nơi quan lại có tội

[00:34:50] chờ thẩm vấn, phải không?

[00:34:52] Ông không giam hắn vào đại lao,

[00:34:54] đây cũng là vi phạm

[00:34:55] quy chế của triều đình.

[00:34:56] Ông muốn làm gì?

[00:34:58] Trong mắt ông còn có tôi không?

[00:34:59] Tôi nói cho ông biết,

[00:35:00] cái mặt đầy mực chu sa của tôi,

[00:35:01] đến giờ mới rửa sạch.

[00:35:03] Ông nói xem, tên nhóc nhà ông.

[00:35:05]

[00:35:06] Được rồi, ông đi với tôi.

[00:35:08] Tác Tương, Tác Tương, Tác Tương.

[00:35:09] Hoàng thượng đã

[00:35:10] quở trách tôi một trận rồi.

[00:35:11] Đây, đây, đây...

[00:35:13] Tác Tương mắng phải, mắng hay.

[00:35:15] Thật là có phong thái của bậc

[00:35:17] cổ đại thần chính trực lập triều.

[00:35:18] Thôi đi.

[00:35:19] Đừng nói nhảm với tôi nữa.

[00:35:21] Ông mau chóng

[00:35:21] giam hắn vào đại lao.

[00:35:22] Bây giờ tôi vào ngay,

[00:35:23] cùng Hoàng thượng định tội của ông.

[00:36:40] Nô tài Tác Ngạch Đồ khấu kiến Hoàng thượng.

[00:36:47] Hoàng thượng,

[00:36:48] nô tài muốn dâng sớ tâu tội Minh Châu.

[00:36:55] Là chuyện của Cận Phụ phải không?

[00:37:00] Hắn vừa mới dâng tấu sớ xin tội lên.

[00:37:03] Chuyện này ngươi không biết phải không?

[00:37:05] Trẫm cũng không biết.

[00:37:07] Tên cẩu nô tài này.

[00:37:09] Nô tài nghĩ

[00:37:10] hắn nhất định có mưu đồ.

[00:37:12] Mưu đồ gì?

[00:37:13] Minh Châu muốn nhúng tay vào Lục Bộ,

[00:37:15] tùy tiện phá hoại pháp lệnh của triều đình.

[00:37:19] Cận Phụ đó là

[00:37:20] tội phạm do Hoàng thượng chỉ định.

[00:37:21] Hơn nữa là thủ phạm chính

[00:37:23] của trận lụt lần này.

[00:37:25] Hắn không xử hắn theo pháp luật,

[00:37:27] công bố cho thiên hạ,

[00:37:28] giữa bọn họ

[00:37:29] có phải có câu kết gì không?

[00:37:31] Hơn nữa hắn tùy tiện phái một người

[00:37:32] là có thể đón khâm phạm về,

[00:37:34] còn ra thể thống gì nữa?

[00:37:35] Chuyện này

[00:37:36] nô tài càng nghĩ càng tức giận.

[00:37:40] Một đại thần Nam Thư Phòng

[00:37:42] một chút quy củ này cũng không hiểu sao?

[00:37:42] một chút quy củ này cũng không hiểu sao?

[00:37:43] một chút quy củ này cũng không hiểu sao?

[00:37:44] Xem ra

[00:37:44] đúng là phải bàn bạc

[00:37:45] về tội của hắn.

[00:37:49] Lại đây, lại đây. Đứng dậy.

[00:37:53] Ông cậu.

[00:37:56] Hắn câu kết gì với Cận Phụ chứ?

[00:37:59] Hắn chỉ muốn tranh công.

[00:38:00] Chút khôn vặt của hắn,

[00:38:01] trẫm lại không nhìn ra sao?

[00:38:04] Nhưng lần này,

[00:38:05] hắn đưa Cận Phụ về,

[00:38:06] hắn đưa Cận Phụ về,

[00:38:08] cũng coi như là

[00:38:09] không làm hỏng chuyện.

[00:38:11] Ta đã quở trách hắn một trận,

[00:38:13] quở trách rất nặng.

[00:38:16] Chuyện này,

[00:38:17] đừng làm lớn chuyện nữa.

[00:38:19] Nếu không,

[00:38:20] sẽ cho thấy Nam Thư Phòng

[00:38:21] không phải là vua tôi một lòng.

[00:38:22] Hoàng thượng,

[00:38:23] nếu người bao che cho hắn như vậy,

[00:38:24] nhúng tay vào Lục Bộ,

[00:38:25] vậy nô tài chuẩn bị từ quan

[00:38:27] về quê dưỡng lão.

[00:38:29] Ông cậu.

[00:38:31] Ta mới nói mấy câu,

[00:38:33] ông đã muốn ném mũ quan.

[00:38:36] Vậy trẫm làm hoàng thượng thế nào đây?

[00:38:43] Khoảng thời gian này,

[00:38:44] vì khoa cử,

[00:38:44] còn có chuyện của Ngô Tam Quế,

[00:38:46] làm ta đau đầu.

[00:38:49] Sau khi qua đi,

[00:38:51] ta nhất định sẽ chỉnh đốn lại.

[00:38:54] Chỉnh đốn, chỉnh đốn,

[00:38:55] nhất định phải chỉnh đốn.

[00:38:56] Giống như Minh Châu,

[00:38:57] giáng chức hắn hai cấp,

[00:38:58] giảm một năm bổng lộc, ông thấy được không?

[00:39:00] Vậy...

[00:39:01] Hoàng thượng,

[00:39:02] vậy người nhất định phải tuân theo

[00:39:03] pháp lệnh của triều đình,

[00:39:04] mau chóng đưa Cận Phụ này

[00:39:06] đến Thái Thị Khẩu,

[00:39:08] xử theo pháp luật, công bố cho thiên hạ.

[00:39:11] Giết thì nhất định phải giết.

[00:39:12] Nhưng không thể giết ở đây.

[00:39:14] Đưa hắn đến bờ Hoàng Hà để giết,

[00:39:16] để xoa dịu

[00:39:17] oán khí của bảy châu huyện hạ du.

[00:39:22] Bảy châu huyện hạ du

[00:39:23] gặp phải trận lụt lớn như vậy,

[00:39:24] là hoàng đế của Đại Thanh,

[00:39:26] trẫm muốn đích thân đến đó xem một chút,

[00:39:28] mới có thể yên lòng.

[00:39:34] Cận Phụ bây giờ

[00:39:35] bị giam ở Dưỡng Phong Giáp Đạo.

[00:39:38] Vẫn tốt hơn là

[00:39:39] hắn ở trong nhà lao của Hình bộ

[00:39:40] rồi chết vì bệnh, phải không?

[00:39:41] Như vậy chẳng phải quá hời cho hắn sao?

[00:39:43] Thế này,

[00:39:44] ngươi đi giúp trẫm lên kế hoạch,

[00:39:47] dâng tấu sớ lên.

[00:39:49] Vậy...

[00:39:51] Quỳ an đi.

[00:39:55] Dạ.

[00:40:03] Phù thiên địa giả,

[00:40:05] vạn vật chi nghịch lữ.

[00:40:08] Quang âm giả,

[00:40:10] bách đại chi quá khách.

[00:40:12] Nhi phù sinh nhược mộng,

[00:40:15] vi hoan kỷ hà?

[00:40:19] Trạch kỳ thiện giả...

[00:40:20] nhi phù sinh nhược mộng,

[00:40:22] kỳ bất thiện giả...

[00:40:23] kỳ bất thiện giả...

[00:40:26] Ta nói này Cao,

[00:40:27] ngươi có thể im lặng một lúc không?

[00:40:28] Ồn đến mức ta đau cả óc.

[00:40:30] Ta còn muốn khuyên ngươi im lặng một lúc đây.

[00:40:32] Vo ve vo ve,

[00:40:33] như con ruồi vậy.

[00:40:34] Thánh nhân nghe thấy chắc tức chết.

[00:40:36] Ngươi thì tiêu sái rồi.

[00:40:38] Đỗ thì ta may,

[00:40:40] không đỗ là mệnh của ta.

[00:40:41] Sợ gì chứ?

[00:40:42] Ta không thể như Từ Càn Học,

[00:40:44] đút bạc cho người ta.

[00:40:45] Ta cũng không muốn như ngươi,

[00:40:47] chỉ biết học vẹt.

[00:40:48] Ngươi là thần tiên,

[00:40:49] chúng ta đều là người phàm.

[00:40:50] Ta chỉ có thể tự mua vui cho mình.

[00:40:56] Đến chỗ Minh Tương thì đừng đi nữa.

[00:40:58] Mất năm mươi lạng tiền quà vào cửa,

[00:40:59] ngay cả một sợi lông của Minh Tương cũng không thấy.

[00:41:02] Tác Tương thì rẻ hơn,

[00:41:03] năm lạng là gặp được.

[00:41:05] Ai đi thì đi với tôi.

[00:41:06] Chỉ cần năm lạng.

[00:41:08] Thế này không phải là mọi người

[00:41:09] đều có cơ hội sao?

[00:41:10] Đi, đi, đi.

[00:41:11] Đi, đi, đi.

[00:41:12] Năm lạng.

[00:41:13] Đợi tôi với.

[00:41:14] Đúng rồi, xuống đây, xuống đây, xuống đây.

[00:41:17] Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên.

[00:41:18] Chỉ có năm lạng bạc.

[00:41:19] Năm lạng bạc.

[00:41:22] Ngươi đi không?

[00:41:23] Ta... Ta không có tiền.

[00:41:24] Nếu ta có tiền, ta đã đi từ lâu rồi.

[00:41:26] Những người này,

[00:41:27] sau này làm tể tướng, tướng quân,

[00:41:29] không biết sẽ có bộ mặt gì.

[00:41:31] Mặc kệ họ bộ mặt gì.

[00:41:33]

[00:41:36] Hai ta,

[00:41:37] dù sao cũng phải đối phó xong vở kịch này trước đã.

[00:41:40] Thiên Nhất à.

[00:41:41] Nếu hai ta không nhập vai được,

[00:41:43] sớm muộn cũng chỉ có số phận làm chân sai vặt.

[00:41:47] (Thở dài)

[00:41:59] Tương gia.

[00:42:00] Các vị khách

[00:42:01] đều đang đợi ở đại sảnh.

[00:42:03] Ngươi nhận bao nhiêu bạc rồi?

[00:42:05] Cho họ ở đây tụng kinh gõ mõ à?

[00:42:09] Tôi nào dám.

[00:42:10] Không phải là nước lụt đã rút,

[00:42:11] Nhưng sau này lỡ họ

[00:42:12] các cử tử đi thi

[00:42:14] đều đã vào kinh.

[00:42:16] Cũng có người cầm danh thiếp đến,

[00:42:18] còn có người chờ để dâng bạc.

[00:42:21] Nếu ngài không gặp,

[00:42:23] họ sẽ chạy sang Tác phủ.

[00:42:25] Ý ngươi là ta nên gặp?

[00:42:27] Vậy...

[00:42:28] Theo tôi nói,

[00:42:30] mấy đồng bạc này không quan trọng.

[00:42:33] thi đỗ,

[00:42:34] thì ở trong triều,

[00:42:35] đều là người của ngài.

[00:42:37] Nói gì thế?

[00:42:39] Sau này không được nói lời này.

[00:42:40] Hoàng thượng kỵ nhất điều này.

[00:42:42] Ai mà không biết,

[00:42:43] không gặp ta thì gặp lão Tác.

[00:42:45] Hôm nay ta đổi quy tắc,

[00:42:47] tất cả đều không gặp.

[00:42:49] Hoàng thượng đang vì chuyện của Phụ

[00:42:50] mà nghi ngờ Tác Ngạch Đồ.

[00:42:52] Ta lại đổ cái thùng phân

[00:42:54] cử tử đi thi đút lót

[00:42:55] lên đầu hắn.

[00:42:57] Vậy... vậy chúng ta không gặp.

[00:43:00] Không gặp không có nghĩa là không quản.

[00:43:02] Ngươi theo dõi cho ta,

[00:43:04]

[00:43:05] bà con với Tác Ngạch Đồ,

[00:43:06] chống đối chúng ta,

[00:43:08] tất cả đều không cho thi đỗ.

[00:43:10] Ta không làm nên chuyện,

[00:43:11] chuyên đi phá chuyện của Tác Ngạch Đồ.

[00:43:13] Hiểu không?

[00:43:14] Dạ.

[00:43:18] Lão Tác, gọi cha đi.

[00:43:28] Gọi đi.

[00:43:30] Lão Tác, gọi cha đi.


 0 Mga komento sort   Pagbukud-bukurin Ayon


Susunod