अगला

Hạnh Phúc Tựa Như Hoa tập 25 - Tôn Lệ, Đặng Siêu

21 विचारों· 06/07/25
duongvu88
duongvu88
3 ग्राहकों
3

⁣Hạnh Phúc Tựa Như Hoa là bộ phim truyền hình Trung Quốc năm 2005, kể về Đỗ Quyên – nữ diễn viên múa trong quân đội (do Tôn Lệ thủ vai) – và Bạch Dương – người chồng quân nhân xuất thân danh giá (do Đặng Siêu đóng). Phim khắc họa hành trình hôn nhân đầy thử thách, những biến động tâm lý và khát vọng tìm kiếm hạnh phúc giản dị. Đây cũng là bộ phim đầu tiên đánh dấu sự kết hợp của cặp đôi Tôn Lệ – Đặng Siêu trên màn ảnh, trước khi họ trở thành vợ chồng ngoài đời thực.

और दिखाओ

[00:03:16] Viết tâm huyết quá nhỉ. Gì thế?

[00:03:19] Cô có bằng chứng gì

[00:03:24] nói đây là án oan hả?

[00:03:30] Có phải vì anh ta là người tình cũ của cô không?

[00:03:36] Chuyện liên quan đến tính mạng con người.

[00:03:38] Anh đừng vô lý quấy rối như vậy được không?

[00:03:40] Tôi vô lý quấy rối?

[00:03:43] Cô đang làm cái trò gì vậy hả?

[00:03:45] Cô coi tôi không tồn tại phải không?

[00:03:46] Nhảy ngược nhảy xuôi giúp người tình cũ.

[00:03:49] Đi khắp nơi kiện cáo, ý gì đây hả?

[00:03:51] Cô có cái nhà này không?

[00:03:52] Có tôi không? Có không?

[00:03:54] Bình thường anh nói em thế nào cũng được.

[00:03:56] Nhưng bây giờ không giống vậy.

[00:03:58] Chính anh cũng nói rồi,

[00:04:00] Lâm Bân anh ấy có thể

[00:04:01] sẽ bị kết án tử hình.

[00:04:05] Anh không có chút lòng trắc ẩn nào sao?

[00:04:07] Đó là hai chuyện khác nhau.

[00:04:08] Gây ra chuyện thì phải gánh hậu quả, biết không?

[00:04:11] Anh ấy tuyệt đối không thể phạm lỗi.

[00:04:18] Tối muộn rồi đi đâu đấy?

[00:04:19] Gửi thư.

[00:04:20] Gửi thư gì? Điên rồi à?

[00:04:22] Ngồi xuống cho tôi. Ngoan ngoãn ở yên đó.

[00:04:26] Ngồi xuống cho tôi. Làm gì thế?

[00:04:27] Làm gì là làm gì?

[00:04:35] Tôi không trị nổi cô nữa rồi. Ở yên đó!

[00:04:46] Buông ra!

[00:04:48] Đi rồi thì đừng quay về nữa!

[00:05:14] Trịnh Viện Viện.

[00:05:16] Sao chị lại ở đây?

[00:05:22] Lâm Bân... anh ấy vẫn ổn chứ?

[00:05:28] Chị đã đến thăm anh ấy chưa?

[00:05:32] Chưa. Bây giờ chị không thể đến gặp anh ấy.

[00:05:39] Chị cũng không còn mặt mũi nào gặp anh ấy.

[00:05:42] Chị là vợ của anh ấy.

[00:05:44] Chị không đi thì ai đi chứ?

[00:05:48] Em đi thăm anh ấy đi, Đỗ Quyên.

[00:05:51] Chị xin em đấy. Anh ấy bây giờ rất cần em.

[00:05:54] Hai người cãi nhau à?

[00:05:59] Có chuyện gì không vui

[00:06:02] đợi anh ấy qua được cơn này rồi nói sau nhé.

[00:06:07] À, Lâm Bân.

[00:06:08] Tính cách anh ấy hơi cố chấp.

[00:06:11] Anh ấy cũng không phải người xấu.

[00:06:13] Chị nên hiểu.

[00:06:17] Đừng khóc nhé. Đừng khóc nhé.

[00:06:24] Chúng ta cùng nghĩ cách.

[00:06:25] Nhất định sẽ nghĩ ra cách thôi.

[00:06:27] Lâm Bân là người thế nào,

[00:06:29] thủ trưởng quân khu đều biết.

[00:06:32] Nhất định sẽ điều tra rõ ràng.

[00:06:35] Chị đừng buồn nữa.

[00:06:41] Chị vốn không muốn nói với em.

[00:06:43] Nhưng mà...

[00:06:46] Nhưng nếu chị không nói ra,

[00:06:50] chị sẽ mang gánh nặng tội lỗi này

[00:06:53] suốt nửa đời còn lại.

[00:06:57] Xin lỗi Đỗ Quyên. Thật sự xin lỗi.

[00:07:01] Sao lại nói vậy?

[00:07:04] Chị có gì phải xin lỗi em chứ?

[00:07:07] Đừng nói vậy.

[00:07:28] Ý gì đây?

[00:07:30] Chuyện là do chị gây ra.

[00:07:34] Lâm Bân... Anh ấy chịu tội thay chị.

[00:07:38] Sao lại như vậy?

[00:07:41] Anh ấy nói anh ấy nợ chị, cho nên...

[00:07:45] Em biết mà. Anh ấy... con người này

[00:07:50] luôn như vậy.

[00:07:53] Đi, chúng ta đến viện kiểm sát trình bày rõ sự việc. Đi.

[00:07:56] Không được, Đỗ Quyên. Chị không thể đi.

[00:07:58] Bây giờ chị không thể đi.

[00:07:59] Tại sao? Chị hiểu rõ tình hình.

[00:08:03] Chị đi có thể nói rõ mọi chuyện mà.

[00:08:06] Anh ấy sẽ vô tội.

[00:08:07] Không được. Bây giờ chị thật sự không thể đi.

[00:08:14] Em bây giờ không thể hiểu được hoàn cảnh của chị.

[00:08:19] Thật đó. Chị đi...

[00:08:23] Chị đi...

[00:08:24] Chị đi chỉ làm tình hình vụ án thêm nghiêm trọng.

[00:08:26] Em biết không?

[00:08:28] Chuyện này em cũng không hiểu.

[00:08:32] Nhưng cũng phải nghĩ cách chứ.

[00:08:35] Chúng ta cùng nghĩ cách.

[00:08:37] Để em xem có thể...

[00:08:42] Ba chị, Phó Tư lệnh Trịnh,

[00:08:44] ông ấy nhất định có quan hệ.

[00:08:46] Đỗ Quyên, chị nói cho em biết,

[00:08:47] em tuyệt đối đừng đi tìm ba chị.

[00:08:49] Ông ấy bây giờ bệnh rất nặng.

[00:08:52] Còn người nhà chị nữa,

[00:08:54] tuyệt đối đừng nói cho họ biết.

[00:08:57] Nếu không nhà chị sẽ hoàn toàn tiêu đời.

[00:09:00] Tại sao chứ? Lâm Bân là chồng chị.

[00:09:04] Sao chị... Trịnh Viện Viện, chị yêu anh ấy.

[00:09:13] Chị yêu anh ấy phải không? Hả?

[00:09:16] Phải. Chị yêu anh ấy.

[00:09:22] Nhưng mà...

[00:09:28] Chị cũng không biết phải làm sao.

[00:09:31] Chị cũng không biết phải làm sao nữa.

[00:09:34] Vậy sao chị lại nói với em những chuyện này?

[00:09:42] Anh ấy yêu em. Anh ấy nói rồi.

[00:09:47] Hai người phụ nữ anh ấy có lỗi,

[00:09:50] một trong số đó là em.

[00:09:53] Tối qua chị đã nói chuyện với anh ấy cả đêm.

[00:09:57] Anh ấy đã thừa nhận.

[00:10:02] Anh ấy chưa bao giờ quên em.

[00:10:06] Anh ấy kết hôn với chị,

[00:10:09] là để em hoàn toàn quên anh ấy.

[00:10:15] Anh ấy giả vờ ở bên chị,

[00:10:17] giả vờ hạnh phúc. Thực ra hôn nhân của bọn chị

[00:10:22] đã chỉ còn trên danh nghĩa.

[00:10:25] Trong lòng anh ấy chỉ có em.

[00:10:29] Người phụ nữ anh ấy yêu cũng chỉ có em.

[00:10:52] Đi đâu về đấy?

[00:10:54] Về phòng ngủ ngay cho tôi.

[00:10:55] Đừng có lằng nhằng mãi.

[00:10:59] Cô vẫn chưa điên đủ phải không?

[00:11:00] Lâm Bân chịu tội thay Trịnh Viện Viện,

[00:11:02] anh có biết không?

[00:11:02] Nói nhỏ chút được không? Mọi người ngủ cả rồi.

[00:11:07] Thì sao chứ?

[00:11:09] Anh biết từ lâu rồi phải không?

[00:11:14] Anh vẫn luôn làm ăn với Trịnh Viện Viện,

[00:11:16] sao có thể không biết?

[00:11:17] Phải, tôi biết.

[00:11:20] Anh ta chẳng phải đã làm một việc rất đàn ông sao?

[00:11:23] Đúng không?

[00:11:24] Nếu anh ấy bị oan,

[00:11:26] anh cũng thờ ơ như vậy sao?

[00:11:28] Nếu tôi giúp được anh ta, tôi nhất định sẽ giúp.

[00:11:31] Nhưng tôi không muốn cô ra mặt.

[00:11:34] Tôi không muốn cô làm trò cười cho thiên hạ,

[00:11:35] cô biết không?

[00:11:36] Anh muốn giúp anh ấy?

[00:11:37] Cô thật sự không hiểu hay giả vờ không hiểu?

[00:11:39] Sao cô lại ngây thơ như vậy?

[00:11:43] Cô nghĩ chuyện này đơn giản như chuyển ngành sao?

[00:11:44] Đừng nói là tôi,

[00:11:46] ngay cả tư lệnh cũng không giúp được,

[00:11:47] cô biết không?

[00:11:48] Tôi hỏi cô, Trịnh Viện Viện tìm cô làm gì? Hửm?

[00:12:00] Anh ta là đàn ông.

[00:12:03] Anh ta đang làm việc mà anh ta cho là đúng.

[00:12:05] Trước khi làm, anh ta đã nghĩ rõ hậu quả rồi.

[00:12:10] Chuyện này cô không giúp được anh ta đâu, cô hiểu không?

[00:12:11] Chỉ cần chưa tuyên án,

[00:12:13] thì không thể nói là không còn chút hy vọng nào.

[00:12:16] Cũng nên thử chứ.

[00:12:23] Chuyện này đừng lôi nhà chúng ta vào.

[00:12:24] Nghe thấy không? Đừng tìm ba tôi.

[00:12:27] Trưởng phòng Bạch rất quý Lâm Bân.

[00:12:29] Ông ấy quan tâm anh ấy, sẽ không bỏ mặc đâu.

[00:12:32] Tôi nói cho cô biết, muốn tìm ai thì tìm.

[00:12:33] Đừng lôi chuyện xấu hổ này vào nhà chúng ta.

[00:12:35] Ba, ba ngủ chưa ạ?

[00:12:39] Con có chút chuyện muốn nói với ba.

[00:12:45] Ngày mai được không?

[00:12:46] Bây giờ được không ạ?

[00:12:48] Ba, Đỗ Quyên bị thần kinh.

[00:12:50] Cô đừng nói bậy. Về phòng ngủ đi.

[00:13:03] Muộn thế này có chuyện gì vậy con?

[00:13:10] Đồ ngốc.

[00:13:16] Ba sẽ giúp anh ấy chứ?

[00:13:22] Đỗ Quyên.

[00:13:26] Ba có vài vấn đề không hiểu rõ.

[00:13:29] Con có thể nói cho ba biết không?

[00:13:31] Ba hỏi đi ạ.

[00:13:32] Tại sao Trịnh Viện Viện

[00:13:34] lại đưa tờ giấy này cho con?

[00:13:38] Đây là chuyện liên quan đến tính mạng con người đấy.

[00:13:44] Vì Lâm Bân là mối tình đầu của con.

[00:14:11] Lâm Bân nói nó có lỗi với Trịnh Viện Viện.

[00:14:17] Rốt cuộc nó nợ Trịnh Viện Viện điều gì?

[00:14:24] Nếu con thấy khó xử thì thôi vậy.

[00:14:31] Lâm Bân cảm thấy

[00:14:32] Trịnh Viện Viện bây giờ ra nông nỗi này

[00:14:36] đều do anh ấy gây ra. Anh ấy có trách nhiệm.

[00:14:40] Vậy tại sao con lại nghĩ ba có thể giúp nó?

[00:14:42] Con thật sự không còn cách nào khác.

[00:14:44] Nếu ba không giúp được thì con làm thế nào?

[00:14:50] Con sẽ đi khiếu nại. Con sẽ tìm thủ trưởng quân khu.

[00:14:53] Con sẽ tìm Quân ủy.

[00:14:55] Con tin nhất định sẽ có cách.

[00:14:58] Lâm Bân phạm tội lớn đấy.

[00:15:01] Con không sợ làm ầm ĩ cả thành phố,

[00:15:04] không sợ bị liên lụy sao?

[00:15:06] Con biết. Nhưng lần này không giống.

[00:15:10] Điên rồi. Ba thấy con đúng là điên rồi.

[00:15:12] Con có biết bây giờ đang tinh giản biên chế không?

[00:15:15] Chẳng lẽ vì chuyện này

[00:15:16] mà con muốn từ bỏ sự nghiệp múa của mình?

[00:15:19] Nếu là vì chuyện này, con cũng chấp nhận.

[00:15:25] Con thật sự muốn giúp anh ấy.

[00:15:28] Con không sợ làm tổn thương Bạch Dương,

[00:15:30] không sợ làm tổn thương cả nhà chúng ta sao?

[00:15:33] Bạch Dương thật lòng yêu con.

[00:15:35] Cả nhà chúng ta đối xử với con cũng rất tốt. Con...

[00:15:40] Con biết Bạch Dương anh ấy sẽ không vui.

[00:15:43] Con sẽ tìm cơ hội giải thích với anh ấy.

[00:15:47] Nhưng chuyện liên quan đến tính mạng con người.

[00:15:50] Con không có lựa chọn.

[00:15:54] Ba, xin ba hãy hiểu cho con.

[00:15:57] Con và Lâm Bân,

[00:15:59] quan hệ của chúng con rất đơn giản.

[00:16:02] Anh ấy giống như một người thân của con.

[00:16:06] Ba,

[00:16:07] Lâm Bân là cấp dưới mà ba coi trọng nhất.

[00:16:13] Nếu ba không cứu anh ấy, anh ấy...

[00:16:20] anh ấy có thể sẽ thật sự không còn hy vọng.

[00:16:24] Ba, anh ấy bị oan.

[00:16:28] Ba nhất định phải cứu anh ấy.

[00:16:54] Cô rốt cuộc muốn thế nào?

[00:16:57] Cô làm tôi ghê tởm chưa đủ,

[00:16:58] còn muốn làm người nhà tôi ghê tởm

[00:16:59] phải không? Sao lại hỗn láo thế hả?

[00:17:01] Vậy anh muốn em phải làm sao?

[00:17:03] Anh không giúp thì em biết tìm ai?

[00:17:06] Mẹ kiếp, tại sao tôi phải giúp anh ta?

[00:17:08] Tại sao? Mẹ kiếp, đáng đời!

[00:17:11] Gọi là báo ứng đấy! Dám quyến rũ vợ tôi!

[00:17:13] Anh khốn nạn!

[00:17:26] Thôi được.

[00:17:28] Tôi coi như chuyện này chưa từng xảy ra.

[00:17:31] Cô cũng coi như chuyện này chưa từng xảy ra.

[00:17:33] Sau này tôi không muốn nghe đến tên người này nữa.

[00:17:36] Anh ấy sắp chết rồi!

[00:17:38] Anh ấy sắp chết rồi, sao anh còn như vậy?

[00:17:40] Anh có còn là người không hả?

[00:17:42] Cô có thôi đi không? Anh ta bây giờ vẫn chưa chết.

[00:17:47] Dù anh ta có chết,

[00:17:49] cũng không đến lượt cô khóc tang cho anh ta.

[00:17:57] Cô có thôi đi không?

[00:18:05] Nói cái gì thế?

[00:18:09] Cô nói xem cô có hỗn không hả?

[00:18:13] Tôi đã nói đừng có cứng đầu với tôi,

[00:18:14] cô không nghe.

[00:18:17] Thế nào? Đau không?

[00:18:19] Tránh ra! Tránh ra!

[00:18:22] Cô rốt cuộc muốn thế nào? Hả?

[00:19:09] Sao chuyện gì cũng đổ lên đầu em thế này.

[00:19:15] Số em là số gì vậy?

[00:19:20] Nếu muốn khóc thì cứ khóc đi.

[00:19:24] Dù sao ở đây cũng không có ai khác.

[00:21:25] Gặp được chưa?

[00:21:27] Không cho gặp.

[00:21:28] Đừng vội. Hay là tìm thêm mối quan hệ xem sao.

[00:21:33] Em sẽ ngày nào cũng đến, ngày nào cũng đến thăm anh ấy.

[00:21:37] Dù không gặp được,

[00:21:39] nhưng em biết anh ấy ở trong đó.

[00:21:43] Nói chuyện với anh ấy một lúc,

[00:21:46] anh ấy sẽ nghe thấy.

[00:21:59] Con nói xem, một mình ở ngoài

[00:22:01] sao không biết tự chăm sóc mình chứ?

[00:22:04] Con ở ngoài thì thôi,

[00:22:06] Đỗ Quyên thì suốt ngày không ở nhà.

[00:22:09] Cũng không biết nó bận rộn linh tinh cái gì.

[00:22:11] Có việc chứ sao.

[00:22:13] Hôm qua mẹ lên đoàn,

[00:22:15] mẹ thấy một đám đồng chí già

[00:22:16] đang ngồi tán gẫu.

[00:22:19] Kết quả là mẹ vừa đến,

[00:22:21] mấy đồng chí già đó đều im bặt.

[00:22:24] Mẹ lờ mờ nghe thấy họ nói

[00:22:26] Đỗ Quyên gì gì đó.

[00:22:29] Đỗ Quyên làm sao?

[00:22:31] Mẹ, con mệt rồi. Mẹ ra ngoài trước đi.

[00:22:35] Con với Đỗ Quyên không cãi nhau chứ?

[00:22:36] Không ạ.

[00:22:45] Thật là lo lắng.

[00:23:02] Đỗ Quyên, lên xe đi.

[00:23:14] Đừng chạy lung tung nữa.

[00:23:18] Ba, xin ba tha lỗi cho con.

[00:23:22] Con biết làm như vậy cũng không có tác dụng gì nhiều.

[00:23:25] Nhưng con cảm thấy cũng nên làm gì đó.

[00:23:30] Sao lại không có tác dụng? Thủ trưởng cấp trên

[00:23:35] đều biết quân khu chúng ta xảy ra một vụ án oan.

[00:23:39] Nhân vật chính chính là anh hùng chiến đấu Lâm Bân đấy.

[00:23:56] Về nhà đi.

[00:23:57] Mọi người trong nhà đều lo lắng cho con.

[00:24:17] Trịnh Viện Viện.

[00:24:19] Ồ, là em à.

[00:24:21] Chuyện của Lâm Bân có kết quả rồi,

[00:24:22] chị biết không?

[00:24:24] Chị nghe nói rồi.

[00:24:26] Quân ủy đã phát lệnh truy nã đỏ,

[00:24:28] nói rằng tên họ Giả đó

[00:24:29] đã bị dẫn độ về nước rồi.

[00:24:30] Ngày mai đi đón anh ấy nhé.

[00:24:35] Chị không có tư cách đi đón anh ấy.

[00:24:36] Chị là vợ anh ấy.

[00:24:38] Chị không đi thì ai đi?

[00:24:42] Nhưng hai tháng nay,

[00:24:44] chị chẳng làm được gì cả.

[00:24:46] Đều là em và Trưởng phòng Bạch chạy vạy.

[00:24:48] Còn nhờ đến bao nhiêu mối quan hệ cũ của Bộ trưởng Bạch.

[00:24:51] Đừng nghĩ vậy, mọi chuyện qua rồi.

[00:24:55] Sau này cứ sống tốt nhé.

[00:25:00] Em đi đây.

[00:25:02] Này, Đỗ Quyên.

[00:25:07] Tại sao em không ở bên anh ấy?

[00:25:11] Đừng nói vậy.

[00:25:14] Đều là chuyện quá khứ rồi.

[00:25:16] Không có quá khứ.

[00:25:18] Hai người yêu nhau đến thế,

[00:25:19] tại sao không ở bên nhau?

[00:25:23] Quan hệ của chúng em

[00:25:25] không phải như chị nghĩ đâu.

[00:25:28] Em đừng tự lừa dối mình nữa.

[00:25:30] Hai người đều chưa quên đối phương,

[00:25:32] phải không?

[00:25:49] Cẩn thận. Này, uống nhiều nước vào.

[00:26:02] Đừng đi. Ở lại đây một lát.

[00:26:11] Đừng để bị cảm. Nghe không?

[00:27:08] Để em xem. Hết sốt chưa?

[00:27:15] Hết sốt rồi. Dậy đi.

[00:27:17] Ra ngoài đi dạo.

[00:27:19] Không đâu. Anh thấy đầu vẫn còn chóng mặt lắm.

[00:27:23] Cả người không có sức.

[00:27:25] Không dậy nổi.

[00:27:29] Anh ngủ nhiều quá cũng sẽ chóng mặt.

[00:27:32] Anh vẫn không khỏe. Hay là...

[00:27:34] tiêm hai mũi nhé.

[00:27:35] Anh không tiêm. Anh sợ nhất là tiêm.

[00:27:37] Vậy anh dậy đi.

[00:27:39] Anh không muốn dậy.

[00:27:41] Anh chỉ muốn nằm trên giường xem em làm việc.

[00:27:45] Ôi, em còn làm việc nữa.

[00:27:47] Quyên, Quyên, đừng giận anh nữa.

[00:27:54] Lúc em không có ở đây,

[00:27:57] anh nhớ em lắm lắm.

[00:27:59] Thật đó, thật đó.

[00:28:02] Ngủ nhiều quá rồi phải không?

[00:28:04] Không có. Ai ngủ nhiều chứ?

[00:28:15] Nhớ chết đi được.

[00:28:42] Viện Viện, có chuyện gì sao?

[00:28:49] À... cháu đến tìm Đỗ Quyên.

[00:28:52] Ồ, vậy vào nhà đi.

[00:28:53] Ồ, không cần đâu. Cô ấy có ở nhà không ạ?

[00:28:55] Có lẽ có. Viện Viện,

[00:28:59] Lâm Bân gần đây tâm trạng thế nào?

[00:29:02] Cũng ổn. À... Hay là thôi vậy.

[00:29:07] Cháu về trước đây.

[00:29:08] Viện Viện, Lâm Bân rốt cuộc thế nào?

[00:29:19] Anh ấy... cả người như suy sụp rồi.

[00:29:24] Hôm nay anh ấy uống rượu cả ngày.

[00:29:27] Uống mãi đến chiều.

[00:29:29] Khuyên thế nào anh ấy cũng không nghe.

[00:29:32] Cho nên... cho nên cháu đến tìm Đỗ Quyên.

[00:29:37] Muốn cô ấy đến khuyên Lâm Bân.

[00:29:54] Lâm Bân, vẫn còn uống à?

[00:29:57] Trưởng phòng Bạch đến rồi.

[00:30:07] Chú Bạch, chú xem.

[00:30:23] Lấy một cái khăn lạnh.

[00:30:25] Cho cậu ta tỉnh táo lại.

[00:30:33] Xem cậu ra cái bộ dạng gì đây.

[00:30:39] Làm tôi thất vọng quá.

[00:30:41] Tôi lựa chọn kỹ càng,

[00:30:43] sao lại chọn trúng cậu chứ?

[00:30:47] Vì chút chuyện tình cảm trai gái,

[00:30:49] cậu dám vứt bỏ tất cả

[00:30:51] đi chịu tội thay người ta.

[00:30:54] Cậu là anh hùng à?

[00:30:55] Cậu giỏi lắm à? Phải không?

[00:30:59] Ngây thơ, nực cười! Cậu tưởng

[00:31:05] cậu muốn làm gì thì làm à?

[00:31:08] Tôi nói cho cậu biết, cậu là quân nhân.

[00:31:11] Ngay cả mạng sống này của cậu cũng là của quân đội,

[00:31:13] là của đất nước. Cậu chà đạp bản thân,

[00:31:16] chính là chà đạp đất nước, chà đạp quân đội.

[00:31:17] Cậu biết không?

[00:31:20] Hành vi này của cậu,

[00:31:22] ở chiến trường,

[00:31:23] là phải chịu quân pháp trừng trị.

[00:31:24] Phải ăn đạn đấy.

[00:31:28] Ngài cứ xử phạt tôi đi.

[00:31:31] Ngài đánh tôi đi, xử bắn tôi đi.

[00:31:36] Ngài nói đúng. Tôi là một...

[00:31:41] tôi là một kẻ vô dụng.

[00:31:44] Tôi làm gì cũng thất bại.

[00:31:47] Cao điểm 101, tôi chỉ huy sai lầm.

[00:31:52] Cao điểm 307, đại đội trưởng của chúng tôi...

[00:31:56] Đại đội trưởng của chúng tôi chết trong vòng tay tôi.

[00:32:08] Tôi yêu Đỗ Quyên,

[00:32:10] nhưng tôi không có cách nào bảo vệ cô ấy.

[00:32:13] Tôi cưới Trịnh Viện Viện,

[00:32:14] nhưng tôi không có cách nào khiến cô ấy hạnh phúc.

[00:32:18] Hai người họ đều sống không tốt.

[00:32:21] Đều là vì tôi cả.

[00:32:23] Tôi thật vô dụng, Trưởng phòng

[00:32:26] Tôi vô dụng quá! Tôi chẳng giúp được ai cả!

[00:32:32] Tôi nợ tất cả mọi người.

[00:32:34] Tôi luôn nợ người khác.

[00:32:36] Nợ phụ nữ, nợ lãnh đạo, nợ...

[00:32:42] Tôi thật sự là một kẻ vô dụng.

[00:32:46] Người như tôi,

[00:32:47] sống còn có ý nghĩa gì?

[00:32:50] Tôi thật nên...

[00:32:51] Tôi thật nên cùng với những

[00:32:53] anh em nằm lại trên chiến trường,

[00:32:55] ở bên nhau.

[00:32:57] Trưởng phòng, ngài không nên quan tâm đến tôi.

[00:33:03] Ngài thật sự không nên quan tâm đến tôi.

[00:33:05] Ngài thật sự nên để tôi chết đi.

[00:33:07] Cậu ngồi xuống cho tôi!

[00:33:11] Cậu không chỉ là một kẻ vô dụng,

[00:33:13] cậu còn là một kẻ nhát gan.

[00:33:17] Mọi người đều nghĩ cậu là anh hùng,

[00:33:19] là đại đội trưởng anh hùng

[00:33:22] Không ngờ nội tâm cậu lại yếu đuối đến vậy.

[00:33:27] Xem ra là ít đánh trận quá.

[00:33:29] Đánh thêm vài trận nữa cậu sẽ hiểu.

[00:33:32] Cậu còn mặt mũi nói đến phụ nữ?

[00:33:37] Cậu có biết phụ nữ vĩ đại đến nhường nào không?

[00:33:40] Cậu biết không?

[00:33:45] Tôi thấy cậu hoàn toàn không xứng làm đàn ông,

[00:33:49] cũng không xứng làm quân nhân.

[00:33:51] Cậu cởi bộ quân phục này ra cho tôi!

[00:33:53] Hả? Cởi ra cho tôi!

[00:33:57] Không thể làm ô uế nó nữa!

[00:34:28] Lúc nãy ba đến chỗ Lâm Bân.

[00:34:30] Ba mắng nó một trận tơi bời.

[00:34:32] Chịu chút thất bại đã muốn chết.

[00:34:35] Lúc đó nếu ba có súng,

[00:34:36] ba nhất định bắn chết nó. Chết đi cho rồi!

[00:34:39] Loại người này sống cũng chẳng có ý nghĩa gì.

[00:34:41] Lãng phí tiền của nhà nước.

[00:34:43] Không ai cần quan tâm đến nó.

[00:34:47] Con cũng đừng quan tâm đến nó.

[00:35:00] Tôi nói này,

[00:35:03] Đỗ Quyên vội vàng hấp tấp

[00:35:04] chạy đi đâu làm gì thế?

[00:35:06] Lúc nãy con la hét cái gì vậy?

[00:35:10] Tôi hỏi ông đó.

[00:35:11] Ông làm sao vậy hả?

[00:35:13] Lại làm sao nữa đây?

[00:36:22] Lâm Bân! Lâm Bân!

[00:36:51] Anh là đồ phản bội!

[00:36:53] Trưởng phòng nói ông ấy muốn đánh anh.

[00:36:55] Ông ấy nói anh muốn chết thì cứ để anh chết đi.

[00:36:58] Ông ấy nói anh sống cũng là một kẻ vô dụng,

[00:36:59] lãng phí tài sản của nhân dân.

[00:37:03] Em thấy ông ấy nói rất đúng.

[00:37:06] Anh chết đi!

[00:37:08] Em một giọt nước mắt cũng không rơi.

[00:37:10] Anh ở trong đó bao nhiêu ngày,

[00:37:13] em ngày nào cũng đến bên ngoài trại giam thăm anh.

[00:37:16] Em nói chuyện với anh. Em muốn nói cho anh biết,

[00:37:20] rất nhiều người đang tìm cách cứu anh.

[00:37:23] Em muốn nói cho anh biết,

[00:37:26] em chưa bao giờ nghĩ anh sẽ phạm tội.

[00:37:30] Em đi tìm thủ trưởng quân khu,

[00:37:32] em nói với họ anh là anh hùng.

[00:37:35] Em chạy ngược chạy xuôi,

[00:37:37] người khác đều cười nhạo em.

[00:37:40] Em chưa bao giờ quan tâm.

[00:37:44] Em tưởng anh đang kiên trì,

[00:37:46] tưởng anh đang mong đợi.

[00:37:48] Em cảm thấy mọi việc em làm đều đáng giá.

[00:37:53] Anh làm em thất vọng quá!

[00:37:56] Sao anh lại là người như vậy?

[00:37:58] Anh là đồ phản bội!

[00:38:03] Đỗ Quyên...

[00:38:30] Sống cho tốt! Nghe thấy không?

[00:38:40] Được.

[00:38:52] Alo, Đại Mai?

[00:38:53] Đỗ Quyên có ở chỗ cô không? Ồ.

[00:39:31] Anh có sao không? Có cần em đưa anh về không?

[00:39:35] Coi anh là đàn bà thật à?

[00:39:37] Đàn bà gì chứ?

[00:39:38] Phụ nữ mạnh mẽ hơn đàn ông.

[00:39:41] Yên tâm đi, anh ổn rồi.

[00:39:44] Sẽ không bao giờ như vậy nữa.

[00:39:47] Lần này có thể tin anh không?

[00:39:48] Đỗ Quyên, sau này anh sẽ sống tốt.

[00:39:54] Em đi đây.

[00:39:56] Này, Bạch Dương!

[00:39:58] Muộn thế này còn ra ngoài à?

[00:40:01] Bạch Dương.

[00:40:17] Đỗ Quyên.

[00:40:19] Anh về đi.

[00:40:20] Trịnh Viện Viện đang ở nhà đợi anh đấy.

[00:40:23] Cô ấy chắc chắn sốt ruột lắm.

[00:40:42] Đừng có nói tôi không cho cô cơ hội.

[00:40:46] Cô tự chuốc lấy đấy.

[00:40:56] Để anh.

[00:41:11] Đi công tác à?

[00:41:15] Sao thế?

[00:41:18] Sau này tôi không ở đây nữa.

[00:41:21] Ý gì đây?

[00:41:22] Chính là ý đó.

[00:41:23] Sau này ở công ty, không về nữa.

[00:41:25] Anh làm gì vậy? Anh sẽ không...

[00:41:28] Vẫn còn giận chuyện của Lâm Bân à?

[00:41:36] Sau này cô mà còn nhắc đến tên khốn đó,

[00:41:39] tôi sẽ không bao giờ về đây ở nữa.

[00:41:41] Em cứ nhắc đấy.

[00:41:42] em quang minh lỗi lạc, sao em không nhắc?

[00:41:44] em nói cho anh biết,

[00:41:45] anh đừng có tự mình có chuyện

[00:41:46] rồi trút giận lên em.

[00:41:48] Lấy Lâm Bân ra nói chuyện.

[00:41:49] Tôi có chuyện gì chứ?

[00:41:51] Cô còn vu oan giá họa.

[00:41:53] Phải không? Tôi có chuyện gì?

[00:41:54] Anh vội cái gì?

[00:41:55] Em biết bây giờ anh áp lực công việc lớn.

[00:41:58] Nhưng anh cũng không thể đem áp lực của mình

[00:42:00] đổ hết lên người nhà anh.

[00:42:03] Vừa về nhà là mặt mày cau có.

[00:42:04] Anh có thể trưởng thành hơn chút được không?

[00:42:06] Thôi được rồi.

[00:42:08] Làm gì vậy? Anh đi đâu?

[00:42:17] Cô còn quan tâm tôi à? Lạ thật đấy!

[00:42:23] Thật cảm động.

[00:42:26] Anh làm gì vậy? Có gì từ từ nói.

[00:42:28] Anh làm gì vậy?

[00:42:29] Buông ra! Buông ra!

[00:42:30] Anh làm gì vậy?

[00:42:31] Buông ra!

[00:42:49] Công ty của Bạch Dương đang cùng Liên Xô

[00:42:52] thực hiện một thương vụ đổi hàng rất lớn.

[00:42:54] Tổng giám đốc của họ

[00:42:55] lại để nó phụ trách dự án này.

[00:42:58] Nó chịu áp lực quá lớn.

[00:43:00] Con nên hiểu cho nó chứ.

[00:43:04] Để nó ở văn phòng đi.

[00:43:07] Rảnh thì qua thăm nó.

[00:43:10] Mang quần áo bẩn về đây.

[00:43:11] Hầm chút canh mang qua cho nó.

[00:43:13] Làm việc gì thì làm đi.

[00:43:17] Lúc này không được

[00:43:18] gây thêm chuyện rắc rối cho nó nữa.


 0 टिप्पणियाँ sort   इसके अनुसार क्रमबद्ध करें


अगला