Strax

(AI-sub) Ổ nhỏ tập 20 - Trương Gia Dịch, Lý Niệm, Hải Thanh - 蝸居 vietsub

1 Visningar· 07/28/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Prenumeranter
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- ⁣🎬 Ngọa Cư (蝸居) – Bộ phim truyền hình hiện thực xã hội từng gây chấn động Trung Quốc, kể về hành trình hai chị em vật lộn trong một “ổ nhỏ” giữa thành phố lớn, nơi tình yêu, tiền bạc và phẩm giá đều bị đặt lên bàn cân. <br> <br>Phim có sự tham gia của ảnh đế Trương Gia Dịch trong vai Tống Tư Minh – một nhân vật sâu sắc, đầy mâu thuẫn và là điểm nhấn của toàn bộ bộ phim. Bên cạnh đó là Hai Thanh và Lý Niên, góp phần tạo nên một tác phẩm truyền hình được giới chuyên môn và khán giả đánh giá cao nhất năm 2009.

Visa mer

[00:02:10] Em đừng khuyên tôi nữa. Tôi nhất quyết không làm nữa đâu.

[00:02:15] Anh không khuyên em, anh cũng chẳng khuyên được em.

[00:02:17] Bọn Nhật Bản đúng là dân tộc man rợ, em không cách nào giao tiếp với họ được.

[00:02:22] Thôi được rồi, không làm thì thôi, còn nổi giận thật à?

[00:02:26] Cũng đâu phải con mình, chẳng đáng để bận tâm như vậy.

[00:02:29] Không phải, anh không biết thằng bé đó ngoan thế nào đâu.

[00:02:32]

[00:02:36] Lúc đi học, chú ý rất tập trung, lại thích đặt câu hỏi, còn hay suy nghĩ.

[00:02:40] Anh xem, trò chơi chữ em thiết kế cho nó.

[00:02:42] Nó làm xong một cái, là nó lại có thể nghĩ ra một cái khác để em làm.

[00:02:46] Anh nói xem, đứa trẻ thông minh như vậy tìm đâu ra chứ? Sao lại vớ phải người mẹ như vậy?

[00:02:49] Em thấy người mẹ này chắc chắn là mẹ kế.

[00:02:54] Ôi trời, em đúng là lo chuyện bao đồng.

[00:02:57] Em đi dạy thì cứ đi dạy đi, sao lại còn quản cả chuyện trong nhà người ta chứ?

[00:03:01] Mình làm công việc này, kiếm đồng tiền này, tiền vào tay là xong chuyện rồi.

[00:03:05] Em thì hay rồi, đầu tư tình cảm nhiều như thế, cuối cùng người chịu thiệt luôn là chính em.

[00:03:09] Tiền của bọn Nhật Bản, không kiếm cũng chẳng sao.

[00:03:12] Nếu không phải vì miếng cơm manh áo, em thèm vào mà đi.

[00:03:15] Thôi nào, bớt giận đi, nghĩ xem bước tiếp theo phải làm sao đã.

[00:03:18] Làm... làm sao cái gì? Mua báo chứ sao.

[00:03:21] Xem quảng cáo tuyển dụng đó.

[00:03:23] Anh đoán là sau cuối năm, thông tin tuyển người chắc sẽ nhiều hơn.

[00:03:27] Yên tâm, không để em một mình nuôi gia đình đâu.

[00:03:30] Em biết ngay mà, sợ em thất nghiệp là vì chuyện này.

[00:03:33] Em xem, nghĩ đi đâu vậy?

[00:03:34] Nhà mình trụ đến cuối năm không vấn đề gì hết.

[00:03:37] Đến lúc trả nợ vay thì gay go đấy.

[00:03:47] Ngày mai...

[00:03:51] anh mua hạt dẻ cho em.

[00:03:57] Được không?

[00:04:06] Anh yêu em.

[00:04:10] Hải Tảo.

[00:04:22] Tiểu Bối.

[00:04:27] Xin lỗi anh.

[00:04:29] Thật sự xin lỗi anh.

[00:04:38] Ở trong căn nhà này, Tống Tư Minh cảm thấy...

[00:04:41] ...theo tháng ngày tích tụ, mình đã bị loại ra khỏi tập thể này rồi.

[00:04:47] Bao nhiêu năm qua, nợ vợ con quá nhiều.

[00:04:51] Trong lúc không để ý, con gái đã lớn thành thiếu nữ rồi.

[00:04:56] Vậy mà dáng vẻ lúc nhỏ của con, mình lại không thể nhớ rõ nữa.

[00:05:02] Ấn tượng sâu sắc duy nhất là niềm vui của con khi được ngồi trên cổ mình xem đèn lồng.

[00:05:08] Như thể mới là ngày hôm qua.

[00:05:12] Bên cạnh, một đôi vợ chồng trẻ công kênh một cậu bé chừng 3, 4 tuổi.

[00:05:16] Một gia đình vô cùng hòa thuận đi trong dòng người.

[00:05:19] Người cha đầy yêu thương bế con trai vào lòng, liên tục nói này nói nọ.

[00:05:26] Tống Tư Minh đột nhiên muốn có một đứa con nhỏ.

[00:05:30] Một Đình Đình nhỏ khác.

[00:05:32] Để mình có thể ôm vào lòng mà yêu thương.

[00:05:37] Hải Tảo.

[00:05:39] Hải Tảo.

[00:05:43] Hải Tảo lâu như vậy không gọi cho mình một cuộc điện thoại.

[00:05:46] Từ đêm hôm đó, cô đã biến mất.

[00:05:50] Đây không phải là một điềm tốt đối với mình.

[00:05:55] Vẫn là nên cho cô ấy thời gian, để cô ấy tự mình xử lý.

[00:05:59] Tống Tư Minh bây giờ đang chờ đợi phán quyết của Hải Tảo.

[00:06:04] Vào lúc này, Tống Tư Minh cũng chỉ có thể nói với Hải Tảo trong lòng rằng:

[00:06:09] "Hải Tảo, anh cũng không phải là vạn năng."

[00:06:24] adid

[00:06:24] adida

[00:06:51] C

[00:06:54] did

[00:06:55] did

[00:06:59] - Nào, một, hai, ba. - Sóng ánh sáng động cảm!

[00:07:40] Chị ơi, hai lạng hẹ.

[00:07:42] Hai lạng à? Hai lạng chỉ được mấy cọng này thôi à?

[00:07:45] 2.40.

[00:07:48] 2.40, bốn hào.

[00:07:58] Cảm ơn bánh kem của chồng.

[00:08:01] Sau này chúng ta sẽ kết hôn.

[00:08:03] Anh tên là Bối Lợi (Pelé), con trai anh tên là Bối Khẳng Bảo (Beckenbauer).

[00:08:06] Còn cháu của anh tên là Beckham. Còn em, chính là một cây đại thụ.

[00:08:10] Em sẽ đâm ra rất nhiều cành nhánh, mỗi cành nhánh đều treo đầy quả.

[00:08:14] Chúng đều gọi em là bà nội, bà ngoại.

[00:08:18]

[00:08:22] Em càng già, lại càng bị anh buộc chặt hơn.

[00:08:54] Hải Tảo, anh yêu em.

[00:08:58] Anh vẫn muốn được ở bên em.

[00:09:04] Anh không có cách nào từ bỏ.

[00:09:06] Anh đã yêu em đến tận xương tủy rồi.

[00:09:17] Bao ngày qua, mỗi lần khóc Hải Tảo đều lén lút.

[00:09:22] Chỉ dám chảy nước mắt, không dám khóc thành tiếng.

[00:09:25] Cô sợ tiếng khóc của mình sẽ phá vỡ sự im lặng này,

[00:09:28] khiến cho kết cục tồi tệ nhất đến sớm hơn.

[00:09:32] Sau đó,

[00:09:34] cô nghe thấy Tiểu Bối nói: "Hải Tảo, anh yêu em".

[00:09:40] Trước đây Tiểu Bối vẫn luôn nói, Hải Tảo chưa từng trân trọng.

[00:09:44] Nghe nhiều quá, đến nỗi cảm thấy đây là điều mình đáng được nhận.

[00:09:49] Sau đó là trong lúc hôn mê, Tiểu Bối nói: "Anh yêu em".

[00:09:55] Hải Tảo sợ Tiểu Bối tỉnh lại, rồi sẽ tỉnh táo vứt lại một câu,

[00:10:00] "Hải Tảo, anh đã không còn yêu em nữa rồi."

[00:10:04] Hải Tảo gật đầu lia lịa, gật đầu lia lịa. Cô rất muốn đáp lại: "Anh yêu, em cũng yêu anh."

[00:10:10] Nhưng cô lại không thể nói ra lời.

[00:10:13] Cô cảm thấy, sức nặng trong lời nói của mình...

[00:10:17] ...so với Tiểu Bối, quá nhẹ, quá nhẹ.

[00:10:52] - Cảm ơn. - Không có gì.

[00:11:04] Dạo này chị thế nào?

[00:11:11] Cô muốn hỏi tôi có làm ầm ĩ lên không chứ gì?

[00:11:13] gia đình

[00:11:14] Gia đình.

[00:11:17] Tôi không có.

[00:11:21] Sau khi anh ta phạm phải lỗi lầm mà tất cả đàn ông đều cố tình phạm phải,

[00:11:26] tôi đã đi trên con đường mà mọi phụ nữ đều đi.

[00:11:31] In

[00:11:33] Cái xã hội này thật là không công bằng.

[00:11:36] Chính là vậy đó. Đàn ông làm việc có đẹp hay không là một chuyện,

[00:11:41] lời nói nhất định phải hay.

[00:11:42] AP

[00:11:43] Phụ nữ có dơ bẩn hay không là một chuyện, cử chỉ nhất định phải tao nhã.

[00:11:48] Đó chính là quy luật sinh tồn.

[00:11:53] Nhưng phụ nữ đến tuổi chúng ta, cử chỉ có tao nhã hay không...

[00:11:58] ...cũng chẳng còn ai ngắm nữa.

[00:12:00] Nói gì thì tôi đoán cũng chẳng ai quan tâm, chẳng ai nghe.

[00:12:04] Đàn ông ấy, một khi đã có lựa chọn, có điều kiện,

[00:12:07] nhất định sẽ vùng lên điên cuồng, bù đắp cho khoảng thời gian họ đã thiếu thốn.

[00:12:11] Gì cơ?

[00:12:13] Cô nghĩ mà xem.

[00:12:15] Cái thời non nớt, túng thiếu nhất của người ta, lại chính là lúc hormone dồi dào nhất.

[00:12:19] Cái gì cũng muốn, mà cái gì cũng không có.

[00:12:21] Muốn tiền không tiền, muốn địa vị không địa vị, muốn quyền không quyền.

[00:12:25] Giữ được một người đã là tốt lắm rồi.

[00:12:27] Nhưng bây giờ, giống như con chó được thả rông, như mãnh thú bị nhốt nửa đời người.

[00:12:32] Một khi có lựa chọn, có điều kiện,

[00:12:35] sao lại không thực hiện ước mơ thời thanh xuân chứ?

[00:12:39] Nhớ ngày xưa, chúng ta đều mong có được một chiếc áo khoác dạ xương cá.

[00:12:45] Nhưng bây giờ, cô có coi trọng nó nữa không?

[00:12:48] Bây giờ, ngay cả len cashmere cũng có rồi, cô rõ ràng mua nổi áo khoác len cashmere,

[00:12:53] cớ gì phải đi mua một chiếc áo khoác dạ xương cá lỗi thời chứ?

[00:13:00] Được rồi, hiểu rồi.

[00:13:02] C

[00:13:03] Hoa khôi lớp ta đã là đóa hoa tàn của ngày hôm qua rồi.

[00:13:08] C

[00:13:09] Chị ấy, chính là chiếc áo dạ xương cá đó.

[00:13:11] C

[00:13:14] Hải Tảo có một dự cảm không lành, có lẽ Tiểu Bối đã đi mất rồi.

[00:13:19] Câu "anh yêu em" mà anh ấy nói, có lẽ là ảo giác do chính nội tâm mình mong chờ.

[00:13:57] Ăn cơm trước đi, em hâm nóng canh cho anh rồi.

[00:14:18] LE

[00:15:11] Đây.

[00:15:37] Tiểu Bối.

[00:16:02] Để em, nước lạnh.

[00:16:10] Trong lòng Hải Tảo thật ấm áp.

[00:16:13] Tiểu Bối đã phải chịu tổn thương lớn như vậy, nhưng vẫn một mực thương yêu mình.

[00:16:19] Đây có lẽ là tính cách của anh ấy, rất biết thương người.

[00:16:23] Một chút cũng không giống con một.

[00:16:26] Nhưng cụ thể trên người Hải Tảo,

[00:16:28] Hải Tảo cảm thấy Tiểu Bối thực sự đã định tha thứ cho mình rồi.

[00:16:35] Hải Tảo đều đã nghĩ xong cả rồi.

[00:16:37] Chỉ cần Tiểu Bối chịu tha thứ cho mình, dù là làm trâu làm ngựa, Hải Tảo cũng cam lòng.

[00:16:42] đậu phụ nước trái cây bữa ăn

[00:16:42] đậu ảnh bữa ăn

[00:16:43] Hải Tảo sẽ cần cù chăm chỉ, không quản ngại khó nhọc chăm sóc cho Tiểu Bối, đậu quả nước trái cây

[00:16:46] để bù đắp cho lỗi lầm của mình.

[00:16:48] Titch BRANDOR

[00:16:49] Và trên thực tế, Tiểu Bối cũng không vì vậy mà lơ là Hải Tảo.

[00:16:53] Tutch

[00:16:54] Fitch

[00:16:56] Titch

[00:16:56] Vào phòng đợi anh đi, anh có chuyện muốn nói với em.

[00:16:58] Tuch

[00:17:00] Fuch

[00:17:00] Fitch

[00:17:00] Fitch

[00:17:01] Fitch

[00:17:02] Fitch

[00:17:03] Fitch

[00:17:05] Fitch

[00:17:06] Fitch

[00:17:09] Tuch

[00:17:12] Fitch

[00:17:12] Fitch

[00:17:19] Fitch

[00:17:22] Tech

[00:17:53] Hải Tảo.

[00:17:58] Yêu nhau là chuyện của hai người.

[00:18:02] Nếu em không đồng ý, anh cũng không thể ép buộc em.

[00:18:09] Nhưng anh đã quyết định rồi, tiếp theo đến lượt em.

[00:18:16] Em có muốn ở bên cạnh anh không?

[00:18:24] Anh muốn nghe em nói từ chính miệng mình.

[00:18:28] Muốn?

[00:18:30] Hay là không muốn?

[00:18:34] - Muốn. - Nói to lên.

[00:18:39] Em muốn.

[00:18:48] Được, nếu em đã chọn ở bên cạnh anh,

[00:18:52] thì em nhất định phải hứa với anh.

[00:19:01] Đừng gặp lại ông ta nữa.

[00:19:06] Sức chịu đựng của anh cũng có giới hạn.

[00:19:14] Nếu để anh phát hiện thêm một lần nữa,

[00:19:19] chúng ta sẽ kết thúc, hiểu không?

[00:19:27] Anh tuy chọn ở bên cạnh em,

[00:19:30] nhưng anh không có cách nào từ trong lòng hoàn toàn tha thứ cho em.

[00:19:36] Anh không làm được.

[00:19:44] Cho nên anh nghĩ chúng ta nên có một khoảng thời gian hòa hợp.

[00:19:48] Anh hy vọng em có thể cùng anh kiên trì.

[00:19:57] Em biết.

[00:19:59] Đàn ông...

[00:20:02] ...một khi đã nói tha thứ,

[00:20:04] thì nên hoàn toàn quên đi.

[00:20:10] Nhưng hiện tại anh thật sự không làm được.

[00:20:18] Thật ra khoảng thời gian này, anh cũng đã nghĩ rất nhiều.

[00:20:24] Mỗi một cuộc tình hay là hôn nhân cũng vậy,

[00:20:30] đều không thể thuận buồm xuôi gió.

[00:20:33] Đây có thể là ông trời đang thử thách anh,

[00:20:36] xem anh yêu em có phải là yêu hết lòng hay không.

[00:20:44] Anh nghĩ là phải.

[00:20:52] Em sẽ đi xin nghỉ việc.

[00:20:56] Em sẽ... sẽ đi tìm một công việc mới.

[00:21:00] Chúng ta... chúng ta chuyển đến nơi khác ở.

[00:21:05] Những chuyện còn lại em sẽ tự mình giải quyết.

[00:21:09] Tiểu Bối.

[00:21:12] Em xin lỗi anh.

[00:21:14] Nhưng xin anh hãy tha thứ cho em, xin anh nhất định phải tin em, sau này em sẽ không như vậy nữa.

[00:21:25] Đây là bà người Nhật đưa cho chị, chị không đến dạy học nữa à?

[00:21:32] Tại sao vậy? Chị có học sinh mới à?

[00:21:37] Chị có thể cho tôi biết không?

[00:21:43] Là tôi không muốn dạy nữa.

[00:21:45] Tôi không thích phương pháp giáo dục của mẹ Chính Hùng.

[00:21:49] Chính Hùng rất ngoan, cũng rất chăm chỉ.

[00:21:53] Nhưng chỉ vì môn Ngữ văn của nó không đạt 100 điểm,

[00:21:56] cho nên mẹ nó đã đánh nó, tôi không thể chấp nhận được, cho nên...

[00:22:00] tôi không muốn dạy nữa.

[00:22:02] Không thể tin được. Tất cả người châu Á đều giống nhau à?

[00:22:06] Không phải, tôi chính là người châu Á, nhưng tôi chưa bao giờ đánh con.

[00:22:11] Tôi biết rồi, tôi biết rồi. Chị là một giáo viên rất tốt.

[00:22:14] Nhưng mà ở... ở đây,

[00:22:17] mọi người học rất nhiều.

[00:22:20] Trẻ con, cuộc sống của chúng là học tập, thành tích học tập.

[00:22:25] Đúng, thành tích là quan trọng.

[00:22:28] Nhưng quan trọng nhất không phải là thành tích, mà là phương pháp.

[00:22:33] Tôi đồng ý với quan điểm của chị, nhưng...

[00:22:36] người châu Á...

[00:22:38] Đúng vậy, châu Á tài nguyên ít, dân số đông, áp lực lớn.

[00:22:42] Nếu chúng tôi sống ở Trung Đông, có dầu mỏ mà ông trời ban cho,

[00:22:46] nếu chúng tôi sống ở nước Mỹ của cô, đất rộng người thưa,

[00:22:49] có thể, chúng tôi cũng không cần phải áp lực lớn, phải cố gắng đến vậy.

[00:22:54] Nhưng mà...

[00:22:57] nói đi cũng phải nói lại, tôi thấy làm người Trung Đông cũng không tốt lắm.

[00:23:01] Iraq nếu không phải vì chút dầu mỏ đó, cũng sẽ không bị nước Mỹ của cô đánh cho thảm hại như vậy.

[00:23:06] Chính trị của Mỹ, chúng ta không bàn.

[00:23:10] Chuyện... chuyện của Chính Hùng,

[00:23:13] tôi cảm thấy chị có một chút vấn đề.

[00:23:17] Bởi vì chị nói với mẹ của nó là có vấn đề.

[00:23:22] Mẹ nó cần sĩ diện, sĩ diện.

[00:23:25] Tôi nghe nói, ở châu Á, tất cả người châu Á đều rất sĩ diện.

[00:23:32] Có lẽ vậy.

[00:23:35] - Thôi, không nói nữa, chúng ta vào lớp thôi. - Đúng... vào lớp thôi.

[00:23:41] - Cái này, cảm ơn cô. - Không cần khách sáo, không cần khách sáo.

[00:23:47] - Về rồi à? - Chị, là em.

[00:23:52] Em đến rồi à?

[00:23:57] Hôm nay không đi làm à?

[00:24:02] Em ở nhà một mình làm gì thế?

[00:24:04] Em đang viết sơ yếu lý lịch. Sắp tìm việc rồi, còn phải nộp sơ yếu lý lịch mới mà. Em ngồi đi.

[00:24:16] Tiểu Bối đâu?

[00:24:21]

[00:24:26] Em với Tiểu Bối sau đó rốt cuộc thế nào rồi?

[00:24:31] Bọn em không sao rồi.

[00:24:34] Thật sự không sao rồi?

[00:24:40] Vậy không sao là tốt rồi.

[00:24:42] Sau này phải đối xử tốt với Tiểu Bối đấy nhé.

[00:24:49] Chị, hôm nay em đến...

[00:24:53] ...chủ yếu là muốn nhờ chị giúp em một việc. - Em nói đi.

[00:25:18] Giúp em trả lại cái này cho anh ấy.

[00:25:21] Nói với anh ấy...

[00:25:25] ...tạm biệt.

[00:25:36] Em không dám gặp anh ta à?

[00:25:42] Em không có dũng khí gặp anh ấy.

[00:25:46] Hơn nữa em đã hứa với Tiểu Bối, sau này sẽ không gặp anh ấy nữa.

[00:25:50] Nếu em không có dũng khí, nếu em vẫn còn đau khổ như vậy,

[00:25:54] chứng tỏ trong lòng em vẫn chưa hoàn toàn buông bỏ được anh ta.

[00:25:57]

[00:26:05] Nếu là như vậy, thì tình cảm của em dành cho anh ta vẫn còn rất nguy hiểm.

[00:26:10] Chuyện này chị có thể làm thay em, nhưng con đường sau này phải đi thế nào vẫn phải dựa vào chính em.

[00:26:16] Em phải lựa chọn dứt khoát, em hiểu không?

[00:26:32] Tiểu Bối hôm nay có rảnh không?

[00:26:33] AW

[00:26:37] Gọi điện thoại cho nó đi.

[00:26:39] Em hỏi nó, có muốn buổi tối đến nhà mình ăn một bữa cơm không.

[00:26:44] Bố mẹ rất nhớ nó.

[00:27:05] Tiểu Bối, tối nay anh có thể đến nhà chị ăn cơm không?

[00:27:09] Bố mẹ nói họ rất nhớ anh, muốn gặp anh.

[00:27:16] Được.

[00:27:49] Tiểu Bối.

[00:27:51] - Chú, dì, chị. - Con đến rồi.

[00:27:54]

[00:27:59] Con chỉ biết búp bê Barbie thôi à, con cảm ơn chú chưa?

[00:28:02] - Cảm ơn chú. - Ngoan, nào thơm một cái, thơm một cái.

[00:28:06] - Nào, nào cầm đi. - Tiểu Bối, lâu rồi không đến, chúng ta đều nhớ con.

[00:28:10] Mau đi, đi chơi với bố đi.

[00:28:12] - Đi, nào nào nào. - Ông già, mau đi rót trà đi.

[00:28:15] - Con ngồi đi, con ngồi đi, chú đi pha trà. - Chú đừng bận, chú.

[00:28:17] - Tiểu Bối, con ngồi trước nhé, dì có đồ trên bếp. - Ngồi đi, ngồi đi.

[00:28:23] Tiểu Bối, dép.

[00:28:39] - Nào, Tiểu Bối ăn thịt đi. - Nào, uống chút đi, uống chút đi.

[00:28:44] - Nào, chú, chị, anh rể. - Được.

[00:28:47] Dì, chúc dì dồi dào sức khỏe ạ.

[00:28:53] - Nào, Tiểu Bối, ăn rau đi. - Ăn đi.

[00:28:55] - Cảm ơn dì. - Ăn nhiều vào nhé.

[00:29:00] Thích ăn món này đúng không? Nào, nào nào.

[00:29:12] Ăn từ từ thôi.

[00:29:37] Ware

[00:29:39] Wareh

[00:29:41] Wareh

[00:29:43] Wareh

[00:29:44] Wareh

[00:30:02] Ngồi đi.

[00:30:06] Chuyện gì vậy?

[00:30:12] Anh phải chuyển đi rồi.

[00:30:15] Chỗ này không ở được nữa.

[00:30:17]

[00:30:28] Được, chuyển đi là tốt, sạch sẽ. Chuyển đi lòng cũng thanh thản.

[00:30:58] Tiểu Bối, em đi xem nhà rồi.

[00:31:02] Em không muốn ở đây nữa, hay là chúng ta chuyển đi nhé?

[00:31:18] Được, chuyển đi.

[00:31:38] Tiểu Bối, anh mau đến xem này, hoa của chúng ta hình như sắp hỏng rồi.

[00:31:42] Chúng ta đều không bón phân cho chúng.

[00:31:44] Nước thì cũng lúc tưới lúc không.

[00:31:47] Tiểu Bối.

[00:32:02] SURA

[00:32:03] SURA

[00:32:10] 245 MIKEY

[00:32:11] 250 245

[00:32:18] Khu vực

[00:32:23] CO O

[00:32:47] Tiểu Bối, ngày mai anh còn phải đi làm nữa đó.

[00:32:51] Hay là mau đi ngủ đi.

[00:32:55] Em ngủ trước đi.

[00:33:03] Tiểu Bối, mai còn phải đi làm nữa, mau vào ngủ đi.

[00:33:08] Tuân lệnh.

[00:33:21] Tiếp tục nằm xuống.

[00:33:25] - Tay em đừng đặt lên người anh, anh sẽ gặp ác mộng. - Không đặt ở đây anh mới gặp ác mộng.

[00:34:56] Ối, mẹ đi ị, con mau... đi ra, đi ra, đi ra.

[00:35:00] Thối chết đi được. Con bé này, đợi mẹ một lát nhé.

[00:35:05] Mẹ... không cần con nữa rồi.

[00:35:08] Mẹ... không cần con nữa rồi.

[00:35:12] Mẹ cần con, con ngoan ngoãn đợi một lát, mẹ ra ngay đây, được không?

[00:35:20] Mẹ mở cửa, mẹ mở cửa.

[00:35:24] Mẹ mở cửa, mẹ mở cửa.

[00:35:29] Mẹ.

[00:35:34]

[00:35:39]

[00:35:42] Không chịu, không chịu đâu, con muốn bây giờ không xa nhau cơ.

[00:36:14] Em loay hoay với nó làm gì? Chết cả rồi, vứt đi.

[00:36:18] Thực vật cũng cần tình yêu để tưới tắm.

[00:36:34] Tiểu Bối, Tiểu Bối.

[00:36:36] CAL

[00:36:37] Hay là tối nay chúng ta đi dạo mấy trung tâm thương mại xung quanh đi.

[00:36:40] Xem có cây gì có thể mua không.

[00:36:44] Thôi bỏ đi, mua về rồi cũng sẽ chết.

[00:36:48] Chết rồi lại thấy đau lòng.

[00:36:51] Không có bắt đầu thì sẽ không có kết thúc.

[00:36:53] Tiểu Bối.

[00:36:58] Đang nói về hoa mà.

[00:37:02] Đúng vậy, không có bắt đầu thì sẽ không có kết thúc.

[00:37:10] Không phải chỉ là đi trung tâm thương mại sao, đi chứ. Đợi chúng ta dọn dẹp xong là đi, được không?

[00:37:17] Thôi, không đi nữa.

[00:37:21] Quách Hải Tảo, rốt cuộc em có ý gì?

[00:37:23] Đi cũng là em, không đi cũng là em.

[00:37:25] Em chỉ là thuận miệng nói một câu thôi, chúng ta bây giờ đừng nhạy cảm như vậy có được không?

[00:37:30] Được.

[00:37:33]

[00:37:37] Nhưng chữ "được" này và chữ "được" kia khác xa một trời một vực.

[00:37:41] Hai người đi trên phố.

[00:37:43] Partzion

[00:37:44] Tiểu Bối không còn dùng những lời lẽ sinh động để miêu tả những điều thú vị xung quanh cho Hải Tảo nghe nữa.

[00:37:48] hoặc kéo tay Hải Tảo xem những thứ mà anh ấy thấy có hứng thú.

[00:37:51] Cái này là nến thơm.

[00:37:53] Em muốn đặt ở đầu giường của hai chúng ta, được không?

[00:37:58] Anh chắc sẽ thích mùi này đó.

[00:38:01] Anh có muốn ngửi thử không?

[00:38:09] Tiểu Bối.

[00:38:15] Tống Tư Minh rất bận, thỉnh thoảng nghĩ đến Hải Tảo.

[00:38:19] Thấy cô lâu như vậy không gọi điện, anh cũng đã đoán ra được phần nào.

[00:38:23] Anh nghĩ, cái gì đến sẽ đến.

[00:38:27] Thứ không thuộc về mình cũng không thể cưỡng cầu.

[00:38:40] acer

[00:38:44] acer

[00:38:56] Tiểu Bối!

[00:39:13] Tiểu Bối, anh sao vậy?

[00:39:17] Em xem nào, em xem một chút, Tiểu Bối! Mau để em xem một chút.

[00:39:25] Có đau không?

[00:39:29] Anh sao vậy, Tiểu Bối? Anh sao vậy?

[00:39:48] Tiểu Bối.

[00:39:53] Sao vậy?

[00:39:56] Anh nói gì đi chứ, Tiểu Bối! Tiểu Bối!

[00:40:01] Tiểu Bối, anh...

[00:40:03] Tiểu Bối! Tiểu Bối anh làm gì vậy?

[00:40:09] Tiểu Bối.

[00:40:13] Tiểu Bối, anh làm gì vậy?

[00:40:15] Tiểu Bối, anh buông ra, buông em ra!

[00:40:22] Tiểu Bối!

[00:41:39] Her

[00:41:56] TO

[00:42:06] Hai ngày nay tâm trạng Tiểu Bối rõ ràng đã tốt hơn.

[00:42:09] Lúc tan làm, anh ấy sẽ mang về món hạt dẻ rang đường mà Hải Tảo thích ăn.

[00:42:14] Khi ngồi trên sofa xem TV, anh sẽ bóc từng hạt một đút cho Hải Tảo ăn.

[00:42:20] Nhưng bây giờ, người u uất lại là Hải Tảo.


 0 Kommentarer sort   Sortera efter


Strax