(AI-sub) Sóng gió Tây Quan - Trần Khôn, Tôn Lệ -

6/20 Video

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 11+12 - Trần Khôn, Tôn Lệ

1 Lượt xem· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Người theo dõi
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

Xem nhiều hơn

[00:00:01] Phì Tử, A Cường.

[00:00:08] Phì Tử, A Cường.

[00:00:25] Ai cho các người mở cửa kho hả?

[00:00:27] Ai cho các người đánh bạc?

[00:00:30] Còn uống rượu nữa, thoải mái quá nhỉ?

[00:00:38] Gia Tuấn, mọi người thật sự mệt quá.

[00:00:42] Nên uống một chút.

[00:00:43] Là ông cho mở cửa, đúng không?

[00:00:47] Gia Tuấn, nể mặt anh Lưu một lần, không có lần sau.

[00:00:51] Không phải tôi nể mặt ông.

[00:00:52] Đây là quy định của Ủy ban Bãi công.

[00:00:56] Đưa rượu cho tôi.

[00:01:01] Tôi cho các người uống, cho các người uống này!

[00:01:09] Uống đi!

[00:01:14] Lưu Dân Khôi, ông đừng có xưng huynh gọi đệ với tôi.

[00:01:18] Tôi nói cho các người biết, sau này ai còn uống rượu,

[00:01:22] thì đừng trách tôi không khách sáo.

[00:01:30] Mẹ kiếp.

[00:01:33] Tưởng mình là ai chứ.

[00:01:34] Nó mà không phải là em vợ của Tạ Thiên Hữu,

[00:01:38] dựa vào đâu mà làm đội trưởng.

[00:01:41] Uống, uống, uống!

[00:01:43] Nào, Lý Tử, đi mua rượu đi.

[00:01:47] Nào, đoán tiếp nào.

[00:02:24] Ở bên ngoài làm con gái nhà lành có bầu,

[00:02:26] suýt chút nữa bị nổ chết.

[00:02:28] Sợ quá nên chạy về nhà làm loạn.

[00:02:31] Thế mà gọi là tân thời à? Tôi thấy còn hạ tiện hơn.

[00:02:33] Nhà họ Tạ lần này mất mặt quá.

[00:02:40] Nghe gì thế?

[00:02:42] Mấy chuyện bẩn thỉu này đừng nói trong nhà.

[00:02:45] Làm bẩn tai Hoa Tử nhà chúng ta.

[00:02:46] Con trai bà ngốc, dạy cũng không biết.

[00:02:49] Con trai bà biết đấy.

[00:02:51] Con trai bà mấy năm trước đã biết,

[00:02:52] ngày nào cũng chạy ra Nam Quan.

[00:02:56] Mẹ, lại sao nữa rồi?

[00:03:00] Cẩm Khôn.

[00:03:03] Ôi mẹ ơi.

[00:03:06] To tiếng thế làm gì? Định dọa chết mẹ con à?

[00:03:09] Mẹ, mấy chuyện này mẹ đừng xía vào.

[00:03:10] Chuyện của Tạ Thiên Hữu con nghe là bực mình.

[00:03:13] Mẹ, mẹ tìm con à?

[00:03:16] Thiên Tuệ à,

[00:03:17] tối nay ở rạp hát Việt Nhã có phim "Triệu Tử Long" của Hùng Phi Ảnh.

[00:03:20] Đây có hai vé, con muốn đi không?

[00:03:22] Không hay, không đi.

[00:03:23] Ôi, khó khăn lắm mới kiếm được.

[00:03:25] Thiên Tuệ à, hay là con đi cùng Gia Tuấn đi.

[00:03:32] Mẹ, mẹ nói gì vậy?

[00:03:34] Bảo con đi xem phim với Gia Tuấn ạ?

[00:03:38] Con không chịu thì thôi thôi.

[00:03:40] Không, không, không.

[00:03:41] Ai nói không đi chứ?

[00:03:43] Cảm ơn mẹ, con đi đây.

[00:03:46] Vẫn còn sớm, ăn cơm xong rồi đi.

[00:03:48] Con đi tìm anh ấy trước.

[00:03:50] Mang ô đi.

[00:03:51] Biết rồi.

[00:03:58] Bà cũng giỏi thật đấy.

[00:04:01] Thiên y vô phùng.

[00:04:04] Có kẽ hở thì còn gọi là thiên y sao?

[00:04:08] Lão gia, ngài uống chút canh quy phục linh.

[00:04:10] Trời chưa sáng tôi đã dậy hầm rồi.

[00:04:13] Lão gia, uống bát cháo đậu xanh.

[00:04:15] Đậu mới dưới quê mới gửi lên. Nào.

[00:04:17] Được rồi, được rồi, đừng làm phiền tôi nữa, mau ăn đi.

[00:04:21] Ba, mẹ cả.

[00:04:24] Nhanh, ăn cơm.

[00:04:35] Cẩm Khôn, dạo này làm gì thế?

[00:04:38] Không làm gì cả, ngày nào cũng đi học.

[00:04:42] Không gây sự chứ?

[00:04:43] Không ạ, thật sự không có.

[00:04:46] Vậy Hội trưởng Thương hội Phùng Bá Hàn,

[00:04:49] sao tự nhiên lại hỏi thăm con với ba?

[00:04:51] Ồ.

[00:04:52] Con không đắc tội với ông ta chứ?

[00:04:54] Ông ấy là ba của bạn học con.

[00:04:55] Ba của bạn học?

[00:04:57] Sao lại đột nhiên hỏi thăm con với ba?

[00:05:00] Nói xem là chuyện gì?

[00:05:04] Hội trưởng hỏi thăm Cẩm Khôn nhà ta à?

[00:05:07] Lão gia, ngài còn chưa biết à?

[00:05:10] Con gái của Hội trưởng, Phùng Mộ Trinh, là đàn chị của Cẩm Khôn nhà ta đó.

[00:05:16] Phùng Mộ Trinh bây giờ đối với Cẩm Khôn nhà chúng ta, thật sự là...

[00:05:18] Mẹ, đừng nói bậy.

[00:05:20] Sao lại nói bậy chứ?

[00:05:20] Sao lại nói bậy chứ?

[00:05:21] Phùng Mộ Trinh theo đuổi con, chuyện này không phải giả chứ?

[00:05:24] Chuyện này là thật.

[00:05:25] Chuyện này là thật.

[00:05:27] Cô ấy là hội trưởng hội sinh viên,

[00:05:28] con là hội trưởng hội đọc sách,

[00:05:29] chúng con chỉ là qua lại vì công việc thôi.

[00:05:31] Ra là vậy. Nào, ngồi qua đây.

[00:05:36] Ngồi đi. Hú hồn một phen.

[00:05:40] Con trai, nói cho ba nghe,

[00:05:43] con gái của hội trưởng theo đuổi con như thế nào?

[00:05:48] Không có, thật sự không có.

[00:05:50] Lão gia, ngài xem, câu hỏi của ngài không đứng đắn gì cả.

[00:05:53] Chuyện của con trai với con dâu mà ngài cũng hỏi được à?

[00:05:55] Ngài xem, mặt Cẩm Khôn bị ngài hỏi đỏ hết cả rồi.

[00:05:58] Nào, để tôi nói thay nó.

[00:05:59] Mẹ!

[00:06:00] Phải nói là xe hơi nhà họ Phùng,

[00:06:03] sáng nào cũng đậu ở đầu ngõ chờ.

[00:06:07] Cẩm Khôn nhà ta có khí phách, nhất quyết không lên xe.

[00:06:09] Tôi khuyên nó mấy lần mà nó không đi.

[00:06:11] Không tin ngài hỏi nó xem.

[00:06:12] Cẩm Khôn, thật có chuyện này sao?

[00:06:15] Ba,

[00:06:16] mỗi sáng con và Thiên Tuệ đi quá sớm,

[00:06:17] con không biết.

[00:06:20] Tốt quá rồi, Cẩm Khôn.

[00:06:23] Sáng mai đi muộn một chút, chờ cô Phùng.

[00:06:26] Lịch sự mà.

[00:06:27] Nào, ăn thức ăn đi, ăn đi.

[00:06:29] Nào nào nào, ăn thức ăn đi.

[00:06:32] Nào nào nào, ăn thức ăn, ăn đi.

[00:06:39] Bực mình quá.

[00:06:42] Đi đi, xin anh đó, đi đi.

[00:06:47] Coi như em xin lỗi anh, được không?

[00:06:49] Thiên Tuệ, em không thấy lạ sao?

[00:06:53] Bà ấy trước giờ luôn phản đối chúng ta qua lại.

[00:06:56] Tại sao đột nhiên lại cho em hai vé xem phim chứ?

[00:06:58] Cho nên em mới vui đó.

[00:07:04] Anh nên hiểu ý của em.

[00:07:06] Anh đương nhiên hiểu ý của em.

[00:07:09] Chỉ là em không hiểu thôi.

[00:07:12] Thôi, đừng nói nhiều nữa, sắp không kịp rồi.

[00:07:14] Chúng ta đi thôi.

[00:07:15] Đi thôi, đi thôi.

[00:07:20] Anh xem anh uống bao nhiêu rượu, đường đi còn không vững.

[00:07:23] Cẩn thận chút.

[00:07:29] Có xa không?

[00:07:30] Không xa.

[00:07:49] Anh không muốn đi xem phim nữa, em tự đi đi.

[00:07:52] Sao vậy? Sắp đến nơi rồi.

[00:07:55] Anh không muốn đi thôi.

[00:07:56] Gia Tuấn, anh không muốn xem phim,

[00:08:00] hay là không muốn xem cùng em?

[00:08:03] Cả hai.

[00:08:43] Tôi sẽ không bao giờ nghĩ rằng,

[00:08:45] vì sự ngang bướng của mình,

[00:08:47] cuối cùng đã gây ra sai lầm lớn,

[00:08:49] đẩy Gia Tuấn vào vực thẳm vạn kiếp bất phục.

[00:09:04] Ba, con đi học đây.

[00:09:07] Không được, trước bảy rưỡi,

[00:09:09] con mà dám bước ra khỏi cửa nửa bước,

[00:09:12] ba đánh gãy chân con.

[00:09:15] Đứng lại!

[00:09:16] Lão gia, lão gia.

[00:09:17] Lão gia, lão gia.

[00:09:18] Nếu cô Phùng thấy ngài đối xử thô bạo với Cẩm Khôn như vậy,

[00:09:21] người ta sẽ nghĩ gì về nhà mình chứ?

[00:09:23] Hơn nữa Cẩm Khôn lớn rồi, ngài... ngài không thể...

[00:09:26] Nó lớn mấy cũng là con trai ta.

[00:09:27] Vâng, là con trai ngài.

[00:09:29] Con trai phát đạt rồi mới có thể hiếu kính với người làm cha như ngài chứ.

[00:09:32] Có phải lý lẽ này không ạ?

[00:09:35] Cẩm Khôn, mau đi đi.

[00:09:38] Mau đến xem này.

[00:09:48] Thiên Tuệ, mình được chọn rồi.

[00:09:49] Mình sắp đi nước ngoài rồi.

[00:09:51] Mình thì sao, mình thì sao?

[00:09:51] Cũng có, cũng có.

[00:09:53] Thiên Tuệ.

[00:09:54] Mình sắp đi Anh du học rồi.

[00:09:55] Mình cũng đi.

[00:09:57] Thiên Tuệ, cậu đi đâu?

[00:09:59] Mình phải đi báo tin vui cho Gia Tuấn.

[00:10:05] Anh Lương, chúc mừng anh.

[00:10:08] Cảm ơn đàn chị.

[00:10:09] Tôi thấy trên bảng thông báo,

[00:10:10] sao không có tên anh vậy?

[00:10:13] Chỉ cần tôi muốn có, thì chắc chắn sẽ có.

[00:10:15] Chỉ là tôi không có hứng thú đi Anh thôi.

[00:10:18] Tôi là người Trung Quốc.

[00:10:20] Du học chứ có phải phản quốc đâu.

[00:10:22] Học cái hay của giặc để trị lại giặc, có gì sai sao?

[00:10:25] Chúng ta học ngành luật.

[00:10:27] Dùng luật của người phương Tây để cai trị Trung Quốc,

[00:10:29] dường như có chút mùi vị của kẻ thực dân.

[00:10:31] Quan điểm này của anh có hơi cực đoan quá không?

[00:10:34] Vậy sao? Vậy thì với quan điểm này,

[00:10:36] chúng ta hãy thảo luận kỹ hơn, thế nào?

[00:10:38] Được thôi. Bây giờ sao?

[00:10:39] Sau khi tan học chúng ta cùng đi uống trà được không?

[00:10:42] Không được, sau khi tan học hội đọc sách của chúng tôi có hoạt động.

[00:10:45] Vậy thôi, hôm khác nói. Tạm biệt.

[00:10:54] Xem kìa, xem kìa, người nào người nấy lười biếng.

[00:10:57] Mới đi tuần hai vòng đã lười biếng.

[00:10:59] Trông có giống đội bảo vệ công nhân không?

[00:11:01] Tất cả tỉnh táo lên, nghe thấy chưa?

[00:11:04] Kiểm tra kỹ lưỡng tất cả các nhà kho cho tôi.

[00:11:06] Không được bỏ sót bất cứ thứ gì.

[00:11:08] Đi mau!

[00:11:16] Đội trưởng, anh đã canh cả đêm rồi.

[00:11:19] Đi đi.

[00:11:23] Nếu anh không yên tâm, tôi sẽ đích thân ở đây canh.

[00:11:29] Gia Tuấn à, cậu làm thế này không phải là tát vào mặt tôi sao?

[00:11:33] Tôi đã nhận lỗi rồi.

[00:11:35] Nếu còn xảy ra chuyện như vậy nữa,

[00:11:38] cậu cứ đưa tôi đến sở thẩm tra.

[00:11:43] Để tôi ở một mình một lát.

[00:11:48] Được.

[00:11:52] Gia Tuấn.

[00:11:56] Anh đã nói không muốn xem phim, em lại đến đây làm gì?

[00:11:59] Em biết anh không muốn xem phim,

[00:12:02] hơn nữa không muốn xem cùng em, là chuyện khác.

[00:12:08] Có chuyện gì em cứ nói đi.

[00:12:13] Khoa Luật chọn em đi Anh du học.

[00:12:16] Vừa mới công bố, còn có cả Cẩm Khôn.

[00:12:22] Tốt quá.

[00:12:23]

[00:12:27] Xem cái giọng của anh kìa,

[00:12:29] giống như mong em đi ngay lập tức vậy.

[00:12:32] Em khiến anh ghét đến thế sao?

[00:12:35] Cho dù chỉ là anh em họ,

[00:12:36] anh cũng nên tỏ ra có chút không nỡ chứ.

[00:12:40] Anh không biết giả vờ.

[00:12:42] Thiên Tuệ, anh thật sự mong em đi ngay.

[00:12:46] Nếu không, cả đời này em sẽ xem thường anh.

[00:12:53] Tại sao em phải xem thường anh chứ?

[00:12:55] Cho dù cả đời anh làm cảnh sát, em cũng sẽ không.

[00:13:02] Thiên Tuệ, em nghe anh nói.

[00:13:05] Bên ngoài không giống như ở nhà.

[00:13:07] Em không thể tùy tiện làm nũng như tiểu thư nữa.

[00:13:09] Phải chăm sóc lẫn nhau với Cẩm Khôn.

[00:13:14] Hai năm nữa khi trở về,

[00:13:16] mọi thứ sẽ khác bây giờ.

[00:13:20]

[00:13:25]

[00:13:28] Tại sao?

[00:13:33] Anh bận mà, anh vừa làm cảnh sát vừa làm đội trưởng.

[00:13:38] Biết đâu vài ngày nữa lại có chức danh gì khác.

[00:13:43] Anh mà nói vậy nữa là em không đi đâu.

[00:13:49] Em xem, em vừa nói không làm nũng như tiểu thư nữa,

[00:13:52] quay đi đã quên rồi.

[00:13:54] Thiên Tuệ, em nên đi.

[00:13:56] Đến một môi trường mới, bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn mới.

[00:13:59] Trở thành một người phụ nữ thực sự độc lập.

[00:14:01] Đừng giống như chị của anh.

[00:14:10] Lời thề hào hùng khi kết nghĩa năm xưa vẫn còn văng vẳng bên tai.

[00:14:15] Vì sự phồn thịnh của Trung Hoa mà hiến thân.

[00:14:18] Đến chết không đổi, trời đất chứng giám.

[00:14:25] Nhưng bây giờ mình đang làm gì đây?

[00:15:08] Tạm biệt, Thiên Tuệ.

[00:15:11] Anh cả.

[00:15:11] Thiên Tuệ, sao vậy?

[00:15:13] Xin mẹ giúp con, giúp con.

[00:15:15] Rốt cuộc là sao? Đừng vội, từ từ nói.

[00:15:18] Con nói gì?

[00:15:21] Nếu Gia Tuấn không thể đi cùng con,

[00:15:23] con sẽ không đi Anh du học.

[00:15:24] Anh cả cũng đồng ý.

[00:15:26] Nghe ý của con,

[00:15:28] Thiên Hữu muốn tài trợ cho Gia Tuấn du học, đúng không?

[00:15:31] Vâng.

[00:15:33] Đến cả đồng lương ít ỏi của nó cũng sắp không còn.

[00:15:36] Lấy gì mà tài trợ? Bán gia sản à?

[00:15:41] Nó chỉ có mấy thứ lặt vặt trong phòng tân hôn.

[00:15:44] Đó còn là tài sản chung của chị Gia Nghi của con và nó.

[00:15:47] Con phải hỏi chị Gia Nghi của con trước, xem có đồng ý không.

[00:15:55] Mẹ, mẹ không cần nói những lời như vậy.

[00:15:58] Chỉ cần anh cả chịu giúp, mẹ không cản được đâu.

[00:16:01] Anh cả của con bây giờ tự mình còn lo chưa xong.

[00:16:04] Con đừng mong nó có thể giúp được con.

[00:16:08] Cho dù không ai giúp con,

[00:16:09] cho dù không thể đi Anh du học,

[00:16:11] con cũng muốn ở bên Gia Tuấn.

[00:16:13] Du học hay không, tùy con.

[00:16:15] Nhưng con không được có bất kỳ qua lại nào với Phương Gia Tuấn nữa.

[00:16:20] Hôm qua mẹ còn bảo con đi xem phim với Gia Tuấn,

[00:16:22] sao hôm nay lại như vậy?

[00:16:24] Hôm qua là hôm qua, hôm nay là hôm nay.

[00:16:27] Thiên Tuệ, con nghe cho rõ đây.

[00:16:29] Trước khi mẹ chết,

[00:16:31] cái nhà này vẫn là mẹ định đoạt.

[00:16:35] Đừng nói là con, ngay cả Tạ Thiên Hữu,

[00:16:38] cũng phải ngoan ngoãn về nhà cho mẹ.

[00:16:42] Từ nay về sau, trong nhà họ Tạ chúng ta,

[00:16:45] tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện ly kinh phản đạo nữa.

[00:16:51] Gia Nghi à, con đến bến tàu một chuyến.

[00:16:55] Phải nói thế nào, không cần mẹ dạy chứ?

[00:17:00] Vâng.

[00:17:02] Nói đi chứ, anh nói đi.

[00:17:06] Hội trưởng Phùng đúng là có tài trợ cho hội đọc sách của chúng tôi...

[00:17:09] tài... tài trợ một số tiền.

[00:17:11] Nhưng hôm nay tôi tình cờ quên ở nhà rồi.

[00:17:14] Nếu không phải chúng tôi nhắc,

[00:17:15] e rằng anh đến Anh rồi,

[00:17:16] cũng chưa chắc đã nhớ ra.

[00:17:18] Đúng vậy, trước đây có từng quên không?

[00:17:20] Mọi người không cần phải vòng vo tam quốc.

[00:17:22] Tôi cho rằng đây là hành vi tham ô.

[00:17:23] Lương Cẩm Khôn, với tư cách là hội trưởng,

[00:17:24] anh không thấy xấu hổ sao?

[00:17:27] Chẳng phải chỉ mấy chục đồng thôi sao? Tôi bồi thường là được.

[00:17:30] Một đồng cũng là vấn đề đạo đức.

[00:17:32] Tôn chỉ của Khoa Luật là thanh liêm chính trực.

[00:17:35] Bây giờ như thế này, sau này làm sao làm thẩm phán được?

[00:17:37] Anh ta căn bản không có tư cách du học Anh.

[00:17:39] Chúng ta đi tố cáo với phòng huấn đạo đi.

[00:17:40] Đừng, đừng, tôi thật sự không tham ô, tin tôi đi.

[00:17:42] Vậy anh giải thích sao về năm mươi đồng này?

[00:17:44] Anh giải thích đi. Để tôi giải thích.

[00:17:46] Hội trưởng, hội trưởng, hội trưởng đến rồi.

[00:17:47] Hội trưởng đến rồi.

[00:17:49] Lần này tôi đã tài trợ cho hội đọc sách một trăm đồng.

[00:17:52] Nhưng do nguyên nhân khách quan,

[00:17:53] tôi chỉ đưa cho hội trưởng Lương năm mươi đồng.

[00:17:56] Và hứa rằng phần còn lại sẽ trả sau một tuần.

[00:17:59] Và yêu cầu anh ấy đừng nói chuyện này ra.

[00:18:01] Là do tôi hành sự không phải, đã gây phiền phức cho mọi người.

[00:18:04] Mong các vị thông cảm.

[00:18:06] Hội trưởng Lương.

[00:18:07] Xin lỗi đã gây phiền phức cho anh.

[00:18:09] Không có, là do tôi tự xử lý không tốt.

[00:18:16] Thế nào? Các bạn học đều phản đối quan điểm của anh.

[00:18:19] Bây giờ anh không còn gì để nói rồi chứ?

[00:18:20] Tôi bảo lưu ý kiến. Chúc cô sớm học thành tài trở về.

[00:18:25] Chuyện đó, tôi rất cảm ơn.

[00:18:27] Đợi tôi tìm mẹ lấy tiền xong,

[00:18:29] sẽ trả lại cô ngay.

[00:18:31] Không cần nhắc lại, chắc chắn anh có nỗi khổ riêng.

[00:18:34] Anh Lương, không mời tôi vào nhà ngồi chơi sao?

[00:18:41] Khốn nạn! - Đi!

[00:18:43] Dựa vào đâu mà nói đuổi là đuổi?

[00:18:45] Chúng ta đi tìm họ Lương nói lý lẽ, đi tìm hắn ta.

[00:18:48] Với cái họ Lương đó cũng chẳng có gì để nói.

[00:18:49] Chúng ta đến thẳng Hội Liên hiệp Lao công kiện hắn.

[00:18:51] Anh Gia Sanh.

[00:18:52] Phỉ!

[00:18:57] Anh Lương, đây là chuyện gì vậy?

[00:19:01] Hàng xóm thôi, không cần để ý.

[00:19:04] Nghe lời họ nói, dường như có liên quan đến cha anh.

[00:19:07] Có cần tôi đi nói với cha tôi một tiếng không?

[00:19:10] Không cần, không cần. Hay là thế này,

[00:19:12] hôm khác tôi mời cô đến nhà tôi ngồi chơi nhé?

[00:19:15] Cũng được, vậy tôi xin cáo từ.

[00:19:18] Cẩm Khôn, có thấy Gia Sanh không?

[00:19:20] Vừa mới đi qua.

[00:19:21] Ôi, đứa bé này...

[00:19:22] Sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?

[00:19:24] Gia Sanh bị đuổi việc rồi.

[00:19:27] Cẩm Khôn, con có thể nói với ba con một tiếng không?

[00:19:31] Con à... con e là không được.

[00:19:33] Bác cũng biết con nói gì ông ấy cũng không nghe.

[00:19:36] Thôi, để nó tự làm tự chịu đi.

[00:19:39] Vậy... vậy để tôi thử xem.

[00:19:42] Nhưng tôi không chắc có được không.

[00:19:44] Vậy cảm ơn cậu nhé, cảm ơn.

[00:19:50] Anh Lương, việc này tôi có thể giúp.

[00:19:54] Chuyện này có liên quan gì đến cô?

[00:19:56] Có thể thấy, tuy anh ghét người đó,

[00:19:58] nhưng anh rất có tình cảm với gia đình này.

[00:20:00] Tôi không ghét anh ta, tôi từ nhỏ đã ở nhờ nhà họ.

[00:20:03] Em trai anh ta, Phương Gia Tuấn, là anh em tốt của tôi.

[00:20:05] Vậy thì càng nên giúp.

[00:20:06] Đi, chúng ta bây giờ đến nhà anh đợi bác trai về.

[00:20:09] Cô có thể thuyết phục được ba tôi sao?

[00:20:11] Anh Lương, đã anh hứa với người ta rồi,

[00:20:14] thì cứ để tôi thử xem.

[00:20:17] Vậy được, mời.

[00:20:18] Đi.

[00:20:22] Gia Sanh, sao vậy?

[00:20:25] Sao vậy?

[00:20:26] Lương Quý Nguyên sa thải chúng tôi vô cớ.

[00:20:28] Chúng tôi đến kiện ông ta.

[00:20:29] Đúng, Lương Quý Nguyên, đây là phá hoại bãi công!

[00:20:31] Nên bắt ông ta lại, bắt lại!

[00:20:33] Mọi người đừng kích động.

[00:20:34] Khiếu nại chủ sở hữu, chúng tôi đương nhiên sẽ thụ lý.

[00:20:37] Tôi sẽ nhanh chóng để đồng chí phụ trách công việc này,

[00:20:39] điều tra và hòa giải theo các quy định liên quan.

[00:20:42] Nhưng cũng mong các vị thông cảm cho khó khăn thực tế của chủ sở hữu.

[00:20:45] Hiện tại đều đang trong giai đoạn bãi công.

[00:20:47] Anh đừng có nói giọng quan liêu với tôi.

[00:20:48] Tôi biết anh với Lương Quý Nguyên là cùng một phe.

[00:20:51] Nhà máy sợi Lương Ký đêm qua đã hoạt động rồi.

[00:20:53] Cái này có được coi là phá hoại bãi công không?

[00:20:54] Hoạt động rồi? Sao có thể chứ?

[00:21:00] Tạ Thiên Hữu, anh giả vờ cũng giống thật đấy.

[00:21:02] Mọi người đều ở chung một ngõ.

[00:21:04] Nhà ông ta hoạt động mà anh không biết sao?

[00:21:06] Gia Sanh, tôi thật sự không biết.

[00:21:10] Vậy đi, tôi sẽ đi điều tra ngay,

[00:21:11] nguyên nhân nhà máy sợi Lương Ký hoạt động.

[00:21:13] Anh điều tra nguyên nhân thì liên quan gì đến chúng tôi?

[00:21:15] Chúng tôi đến đây là để kiện ông ta sa thải công nhân vô cớ.

[00:21:18] Trước khi đình công đã nói ngon nói ngọt.

[00:21:19] Bây giờ lại không giữ lời.

[00:21:21] Nếu anh không giải quyết,

[00:21:22] chúng tôi sẽ đập máy móc của ông ta.

[00:21:24] Đúng, đập máy móc của ông ta.

[00:21:26] Mọi người đừng kích động.

[00:21:27] Bình tĩnh lại, tôi sẽ xử lý.

[00:21:38] Cán sự Vương, đi gọi một chiếc xe.

[00:21:40] Chúng ta đến nhà máy sợi Lương Ký.

[00:21:41] Xem rốt cuộc là chuyện gì.

[00:21:48] Bộ trưởng Tạ.

[00:21:50] Chuyện nhà máy sợi Lương Ký hoạt động,

[00:21:51] tôi tương đối nắm rõ, cho nên...

[00:21:54] chúng ta vẫn nên nói chuyện trước.

[00:21:57] Tin tức của Hội trưởng Phùng thật sự rất nhanh nhạy.

[00:22:02] Anh sợ rồi à?

[00:22:05] Lời của hội trưởng thật khó hiểu.

[00:22:07] Tôi còn có gì phải sợ chứ?

[00:22:09] Mời ngồi.

[00:22:14] Theo như tôi biết,

[00:22:16] nguyên liệu của nhà máy sợi Lương Ký,

[00:22:17] bị mất ở bến tàu do anh giám sát.

[00:22:22] Ủy ban Bãi công đã không có khả năng

[00:22:23] kiểm soát tình hình này,

[00:22:25] thì hãy mở tất cả các kho hàng.

[00:22:26] Mở tất cả các kênh,

[00:22:28] tránh để mọi người chỉ trích Thương hội không công bằng,

[00:22:30] làm khó cho Phùng mỗ tôi đây.

[00:22:33] Không thể nào.

[00:22:35] Không có tin tức chính xác thì tôi đã không đến.

[00:22:38] Đã đến rồi, thì không cần phải bàn chuyện có thể hay không nữa.

[00:22:48] Được, ngài yên tâm.

[00:22:50] Tôi nhất định sẽ đi điều tra sớm nhất,

[00:22:52] cho ngài một câu trả lời hài lòng.

[00:22:54] Nhớ kỹ,

[00:22:56] không phải cho tôi một câu trả lời hài lòng,

[00:22:58] mà là để anh cho công chúng một câu trả lời hài lòng.

[00:23:01] Nếu trước nửa đêm hôm nay anh không thể giải thích,

[00:23:05] sự yên bình trên bến tàu,

[00:23:07] tôi thật sự không thể đảm bảo.

[00:23:10] Hội trưởng Phùng, câu nói này của ngài,

[00:23:12] tôi có thể hiểu là một lời đe dọa không?

[00:23:18] Được thôi, anh hiểu thế nào cũng được.

[00:23:24] Cáo từ.

[00:23:41] Thiên Hữu à, hai nhà chúng ta là hàng xóm.

[00:23:45] Tôi với ba cậu lại có giao tình nhiều năm.

[00:23:49] Cậu không thể oan cho tôi được.

[00:23:52] Sở dĩ có thể hoạt động là vì tôi có tầm nhìn xa.

[00:23:56] Từ trước khi bãi công,

[00:23:57] tôi đã đặt một lô nguyên liệu lớn.

[00:24:00] Thật đó.

[00:24:02] Nếu cháu trai không tin,

[00:24:04] tôi sẽ thề độc.

[00:24:06] Tôi lấy danh nghĩa tám đời tổ tông nhà họ Lương...

[00:24:08] Ngài không cần phải thề.

[00:24:11] Tôi chỉ muốn hỏi một câu.

[00:24:13] Hàng của ngài nhập từ tay ai?

[00:24:16] Đây là bí mật kinh doanh, không thể nói được.

[00:24:23] Ngài không nói thì tôi chỉ có thể đi điều tra.

[00:24:27] Nếu điều tra ra có liên quan đến bãi công,

[00:24:28] thì...

[00:24:29] thì xin lỗi.

[00:24:30] Cứ điều tra.

[00:24:31] Cứ điều tra đi. - Cứ điều tra đi.

[00:24:31] Chỉ cần điều tra ra có một chút liên quan đến bãi công,

[00:24:33] Cứ điều tra đi. - Cứ điều tra đi.

[00:24:34] cậu báo cảnh sát hay báo Thương hội đều được.

[00:24:43] Biết rồi. Tạm biệt.

[00:24:46] Các người tiếp đãi cho tốt.

[00:24:48] Tôi sẽ về ngay.

[00:24:52] Thiên Hữu à, cậu xem,

[00:24:55] trong nhà có khách quan trọng.

[00:24:57]

[00:25:03] Vậy tôi xin cáo từ.

[00:25:09] Lão gia, lỡ như...

[00:25:12] Giám đốc, lỡ như họ điều tra ra hàng nhập từ bến tàu,

[00:25:14] thì chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn đó.

[00:25:17] Thư là do ta viết cho Thương hội.

[00:25:20] Còn sợ rắc rối sao?

[00:25:24] Ta chính là muốn xem Tạ Quảng Lợi kia,

[00:25:26] làm sao gỡ bỏ được đống rận này.

[00:25:37] Bộ trưởng, bây giờ chúng ta đi đâu?

[00:25:39] Đến tất cả các bến tàu và nhà ga, bao gồm cả chợ đen.

[00:25:42] Tất cả những nơi có thể đều đi kiểm tra một lượt.

[00:25:44] Tôi không tin,

[00:25:45] nguyên liệu của nhà họ Lương lại từ trên trời rơi xuống.

[00:25:49] Bộ trưởng, tất cả các kho hàng,

[00:25:51] tôi đều đã kiểm tra qua.

[00:25:53] Ngài xem, xem những niêm phong kia,

[00:25:55] tất cả đều còn nguyên vẹn, ngài xem.

[00:25:57] Anh dám chắc chắn mỗi một gian đều đã kiểm tra?

[00:25:59] Chắc chắn. Nếu mất một xu tiền đồ,

[00:26:01] ngài cứ đưa tôi đến sở thẩm tra xử lý.

[00:26:06] Gia Tuấn đâu?

[00:26:08] Bộ trưởng, mấy ngày nay cậu ấy一直

[00:26:10] đã canh ở cửa kho nhà ngài.

[00:26:12] Khuyên cũng không đi.

[00:26:29] Điều động toàn bộ đội bảo vệ, tăng cường cảnh giới.

[00:26:32] Bằng mọi giá phải bảo vệ tốt số hàng hóa này.

[00:26:34] Rõ.

[00:26:34] Còn nữa, đừng đánh thức Gia Tuấn.

[00:26:36] Để cậu ấy ngủ thêm một lát.

[00:26:37] Được, được.

[00:26:40] Cô Phùng,

[00:26:41] nghe cô vừa nói, ý là...

[00:26:43] không đi Anh học nữa à?

[00:26:46] Tôi tài sơ học thiển,

[00:26:49] không bằng được tài hoa của quý tử nhà bác.

[00:26:51] Cho nên không được chọn.

[00:26:54] Cẩm Khôn nhà chúng tôi cũng không đi nữa.

[00:26:56] Trung Quốc lớn như vậy,

[00:26:58] đồ tốt tổ tiên để lại ăn dùng không hết,

[00:27:02] việc gì phải ra nước ngoài nhặt nhạnh mấy thứ thừa của người Tây?

[00:27:05] Đúng không, lão gia?

[00:27:06] Tôi thấy học trong nước cũng rất tốt.

[00:27:08] Cô Phùng, cô nói tôi nói có đúng không?

[00:27:13] Bác gái có kiến thức uyên thâm, một lời nói trúng tim đen.

[00:27:17] Mẹ không hiểu thì đừng nói lung tung, được không?

[00:27:19] Sao lại không hiểu chứ?

[00:27:21] Khổng Tử nói: "Tam nhân hành, tất hữu ngã sư."

[00:27:24] Sau này con với cô Phùng,

[00:27:26] hai người ngày nào cũng cùng nhau đi học.

[00:27:28] Tôi thấy "lưỡng nhân hành" cũng rất tốt.

[00:27:30] Cái gì mà "Quan quan thư cưu",

[00:27:33] "tại hà chi châu"... cái đó tốt biết bao.

[00:27:37] Có gì mà phải ngại chứ?

[00:27:40] Các con cũng không còn nhỏ nữa.

[00:27:42] Thực và sắc là đại dục của nam nữ.

[00:27:48] Cô Phùng, chúng ta nói chuyện chính.

[00:27:53] Nói chuyện của Phương Gia Sanh.

[00:27:56] Cháu cũng là liều lĩnh mới dám mở lời.

[00:27:58] Nếu bác trai thấy khó xử thì thôi vậy.

[00:28:01] Khó xử mấy cũng phải nể mặt cô Phùng chứ.

[00:28:05] Tôi sẽ cho người đi thông báo cho Phương Gia Sanh,

[00:28:07] sáng mai đi làm.

[00:28:09] Ba, con đi.

[00:28:09] Cẩm Khôn.

[00:28:10] Đừng đi, đừng đi, con sao mà không hiểu chuyện vậy.

[00:28:13] Ngồi xuống, ngồi xuống nói chuyện với cô Phùng đi.

[00:28:17] A Thái, A Thái.

[00:28:20] Đến nhà họ Phương một chuyến.

[00:28:24] Nhị太太, tôi không đi được.

[00:28:25] Đại太太 bảo tôi tắm cho cậu nhỏ.

[00:28:27] Vậy tắm xong rồi đi.

[00:28:29] Tắm xong còn phải giúp Đại太太 đấm lưng nữa.

[00:28:31] Mấy hôm nay bà ấy eo lưng không tốt.

[00:28:33] Cho mặt mà không biết điều.

[00:28:35] Tôi không tin là tôi không sai được cô.

[00:28:38] Còn dám cãi tôi, còn dám cãi tôi.

[00:28:41] Cô còn dám vênh mặt với tôi.

[00:28:46] Bác trai, cũng muộn rồi, cháu nghĩ cháu nên cáo từ.

[00:28:52] Hôm khác chúng ta lại trò chuyện nhé.

[00:28:54] Vậy hôm khác bác dẫn Cẩm Khôn đến tận nhà thăm hỏi.

[00:29:00]

[00:29:17] Cãi gì mà cãi?

[00:29:18] Các người giữ chút thể diện cho tôi có được không?

[00:29:22] Cô Phùng, xin lỗi đã để cô chê cười.

[00:29:25] Thật ra nhà tôi cũng vậy.

[00:29:27] Mẹ tôi là tam thái thái.

[00:29:29] Chẳng qua là cha tôi cưng chiều tôi hơn thôi.

[00:29:31] Thật sao?

[00:29:33] Tôi thật không ngờ cô ở trong nghịch cảnh

[00:29:34] mà vẫn nhân hậu như vậy.

[00:29:36] Nghịch cảnh hay thuận cảnh, là do bản thân mình nhìn nhận.

[00:29:40] Hơn nữa, những điều không thuận lợi bẩm sinh,

[00:29:41] sau này vẫn có thể bù đắp được.

[00:29:43] Chỉ cần nỗ lực,

[00:29:44] đều có thể giành được sự tôn trọng và yêu mến của người khác.

[00:29:47] Tôi tin vào câu nói cổ: "Anh hùng không hỏi xuất thân".

[00:29:53] Tôi rất nể phục cô, cô nói hay quá.

[00:29:55] Thật tuyệt vời.

[00:29:57] Anh Lương, hôm khác lại trò chuyện, tôi phải đi rồi.

[00:29:59] Xe ở ngay bên ngoài, anh Lương xin dừng bước.

[00:30:02] Tạm biệt.

[00:30:05] Cảm ơn cô.

[00:30:12] Thật là một cảnh khó rời xa.

[00:30:18] Muộn thế này còn chưa nghỉ, Thiên Tuệ.

[00:30:20]

[00:30:21] cũng chưa muộn lắm nhỉ?

[00:30:24] Tiện thể đính chính một chút.

[00:30:26] Là bạn học Tạ Thiên Tuệ.

[00:30:28] Sao thế? Giận rồi à?

[00:30:31] Sao tôi lại giận vì chuyện này chứ?

[00:30:33] Tôi không vui là vì tôi không được đi du học nữa.

[00:30:37] Không đi du học được? Nhà em không cho em đi à?

[00:30:40] Nhà tôi không đồng ý cho tôi đi du học cùng Gia Tuấn.

[00:30:43] Gia Tuấn? Gia Tuấn cũng đi du học à?

[00:30:46] Anh ấy không có tư cách du học sao?

[00:30:48] Tôi biết anh ấy không có tiền bằng anh.

[00:30:52] Nhưng phẩm hạnh của anh ấy tốt hơn anh, mạnh hơn anh nhiều.

[00:30:56] Cô đừng hiểu lầm.

[00:30:57] Tôi làm vậy là vì anh Gia Sanh.

[00:30:59] Xin cô tin tôi.

[00:31:01] Tôi chỉ tin những gì tôi thấy.

[00:31:03] Anh tự đi du học đi.

[00:31:05] Trong sương mù ẩm ướt của chủ nghĩa đế quốc,

[00:31:07] hãy thể hiện thật tốt tài năng gặp thời của anh đi.

[00:31:24] Cẩm Khôn, đợi đã.

[00:31:27] Ba thấy con không cần đi du học nữa.

[00:31:30] Mẹ con nói có lý đó.

[00:31:31] Học trong nước cũng tốt mà.

[00:31:34] Ba, con được trường chọn đó.

[00:31:36] Mấy nghìn sinh viên mới chọn được hai mươi người.

[00:31:38] Thì đã sao?

[00:31:40] Cô Phùng người ta muốn đi còn cần phải chọn sao?

[00:31:43] Cô ấy còn không đi, con việc gì phải đi?

[00:31:46] Ba không cho con đi du học, vậy thì con bỏ học.

[00:31:50] Vậy thì bỏ học đi.

[00:31:53] Sáng mai bảo Đỗ Phát đi làm thủ tục cho con.

[00:31:57] Bỏ học thì bỏ học.

[00:31:58] Nhưng ba đừng mong con

[00:32:00] giúp ba nịnh nọt Phùng Mộ Trinh đó.

[00:32:00] Sau khi rời trường,

[00:32:01] con sẽ không có bất kỳ liên lạc nào với cô ấy nữa.

[00:32:04] Cút đi cho khuất mắt.

[00:32:07] Cẩm Khôn, Cẩm Khôn, con đi đâu vậy?

[00:32:12] Lão gia, không phải nói chuyện không đi du học sao?

[00:32:16] Sao bây giờ lại thành bỏ học rồi?

[00:32:19] Vốn dĩ không nghĩ đến, là nó nhắc ta.

[00:32:22] Vừa rồi ta đã dò hỏi thái độ của Phùng Mộ Trinh.

[00:32:25] Phùng Bá Hàn dưới trướng đang thiếu người.

[00:32:28] Cứu nước đường vòng không bằng vào hang cọp.

[00:32:32] Dù sao sớm muộn nó cũng phải tìm việc làm.

[00:32:34] Vào được Thương hội thì hơn bất cứ thứ gì.

[00:32:37] Tốt thì tốt thật,

[00:32:38] vấn đề là...

[00:32:41] Vấn đề là nếu Cẩm Khôn không đi học,

[00:32:42] thì tình cảm với Phùng Mộ Trinh sẽ nhạt đi.

[00:32:44] Sau này người ta còn chịu giúp không?

[00:32:47] Cô Phùng kia một lòng tự nguyện dâng hiến,

[00:32:51] ba ngày không gặp Cẩm Khôn,

[00:32:53] chắc chắn sẽ sốt sắng tìm đến tận cửa.

[00:32:59] Vẫn là lão gia có tầm nhìn xa.

[00:33:04] Nhưng đó là con dâu, đừng có không đứng đắn.

[00:33:08] Nói bậy bạ gì thế.

[00:33:17] Chủ quán, thêm chút rượu nữa.

[00:33:20] Cậu Lương, đừng uống nữa, vui là được rồi.

[00:33:24] Sao thế? Ông cũng nghĩ tôi không có tiền à?

[00:33:27] Con của vợ lẽ cũng không thiếu chút tiền này.

[00:33:29] Tất cả mang đi đổi rượu.

[00:33:56] Cẩm Khôn, anh nói vài câu đi.

[00:33:58] Nói gì cũng được.

[00:34:01]

[00:34:06] Tôi có thể nói gì chứ?

[00:34:10] Anh có biết thế nào là không còn gì không?

[00:34:15] Bây giờ tôi chính là không còn gì cả.

[00:34:21] Tôi đi đây.

[00:34:29] Phải rồi, Gia Tuấn.

[00:34:35] Nếu anh và Thiên Tuệ đi Anh du học,

[00:34:38] đừng quên viết thư cho tôi.

[00:34:40] Đừng quên người anh em kết nghĩa này.

[00:34:53] Cẩm Khôn.

[00:34:54] Này, dừng lại, dừng lại, Cẩm Khôn!

[00:35:08] Gia Tuấn, sao Cẩm Khôn cũng ở đây?

[00:35:16] Không có, anh ấy say quá, đến tìm em nói chuyện thôi.

[00:35:20] Chị, chị lại có chuyện gì à?

[00:35:24] Không... không có chuyện gì.

[00:35:27] Chị chỉ đến xem em thôi.

[00:35:29] Chị, chị cứ nói đi, chị chắc chắn có chuyện.

[00:35:35] Gia Tuấn, em về với chị đi.

[00:35:37] Em đừng canh ở đây nữa, bên trong đã...

[00:35:40] Chị, xin chị đừng nói ra.

[00:35:41] Tuyệt đối đừng nói ra.

[00:35:43] Gia Tuấn.

[00:35:44] Canh giữ nó, trong lòng em sẽ yên tâm hơn.

[00:35:46] Là chị đã hại em.

[00:35:51] Gia Tuấn, xin lỗi, xin lỗi.

[00:35:56] Gia Tuấn, Gia Tuấn, chị xin em.

[00:36:01] Em về nhà với chị đi.

[00:36:02] Em đừng canh ở đây nữa, về nhà với chị được không?

[00:36:05] Chị xin em về nhà với chị.

[00:36:06] Đi mau, đi mau.

[00:36:08] Chị... Gia Tuấn, em nghe lời chị.

[00:36:11] Em như vậy, trong lòng chị rất đau khổ.

[00:36:14] Được rồi, chúng ta về nhà, Gia Tuấn.

[00:36:19] Em không đi, em không đi.

[00:36:21] Chị về đi.

[00:36:23] Em không đi.

[00:36:25] Gia Tuấn, em nghe lời chị, về nhà với chị, Gia Tuấn.

[00:36:30] Chị đi đi!

[00:36:42] Xin lỗi.

[00:37:37] Làm phiền ngài kiểm tra một chút,

[00:37:38] mấy ngày gần đây có hàng hóa ra vào không.

[00:37:43] Tôi là Tạ Thiên Hữu.

[00:37:44] Tạ Thiên Hữu của Hiệp hội Bảo vệ Lợi ích Lao công.

[00:37:48] Đúng, đúng, đúng, không sai.

[00:37:49] Tết Đoan Ngọ năm ngoái chúng ta còn ăn cơm cùng nhau.

[00:37:52] Bộ trưởng Tạ, xảy ra chuyện rồi.

[00:37:53] Bến tàu xảy ra chuyện rồi.

[00:37:55] Nhanh lên, nhanh lên.

[00:38:18] Nối máy cho Hội trưởng Thương hội.

[00:38:22] Hội trưởng Phùng, thời gian ngài cho là nửa đêm.

[00:38:25] Bây giờ mới chín giờ.

[00:38:26] Tạ Thiên Hữu, cậu còn non lắm.

[00:38:29] Làm phong trào công nhân thì còn được.

[00:38:30] Làm chuyện khác cậu còn kém xa.

[00:38:47] Mở cửa cho tôi, nhanh lên!

[00:38:50] Gia Tuấn, cậu tránh ra đi, không trách cậu đâu.

[00:38:56] Chúng tôi mọi người đều có thể làm chứng cho cậu.

[00:38:59] Ông bắn đi, tôi chờ đây.

[00:39:04] Thằng nhãi này thật không sợ chết à?

[00:39:09] Hôm nay tôi đến lấy hàng, không phải đến giết người.

[00:39:12] Kéo nó đi cho tôi.

[00:39:13] Đi!

[00:39:17] Đập cửa cho tôi, nhanh!

[00:39:28] Ơ, sao lại trống không?

[00:40:46] Anh Tạ, Phương Gia Tuấn đâu?

[00:40:47] Ở bên trong.

[00:41:00] Gia Tuấn, rốt cuộc là chuyện gì?

[00:41:04] Gia Tuấn.

[00:41:07] Chuyện này rất nghiêm trọng.

[00:41:09] Cậu phải nói rõ ràng.

[00:41:11] Nếu không thì cậu về Hội Liên hiệp Lao công với tôi mà nói.

[00:41:14] Là tôi làm.

[00:41:17] Thật sự là cậu?

[00:41:19] Ai sai cậu làm? Có phải là Lương Quý Nguyên không? Hàng đâu?

[00:41:23] Có phải ông ta bảo Lương Cẩm Khôn đến cầu xin cậu không?

[00:41:27] Anh Thiên Hữu, đừng ép em nữa.

[00:41:30] Tóm lại là một mình em làm.

[00:41:42] Người đâu!

[00:41:43] Đưa Phương Gia Tuấn về Hội Liên hiệp Lao công.

[00:41:47] Người đâu!

[00:41:52] Đưa cậu ta đi.

[00:42:07] Ôi, ngài còn không tin tôi sao?

[00:42:10] Tôi dám đảm bảo,

[00:42:11] tuyệt đối không có chút liên quan nào đến Quảng Lợi nhà chúng tôi.

[00:42:15] À, báo cảnh sát?

[00:42:17] Khoan hãy báo đã, cục trưởng.

[00:42:19] Đợi tôi hỏi Thiên Hữu rồi nói.

[00:42:22] Được, được, được.

[00:42:24] Được, được, được.

[00:42:25] Cảm ơn cục trưởng đã nhắc nhở.

[00:42:27] Được, cảm ơn.

[00:42:34] Quản lý Tần.

[00:42:36] Quản lý Tần.

[00:42:37] Đến đây, đến đây, đến đây.

[00:42:39] Giám đốc, có chuyện gì?

[00:42:42] Anh thu gom tất cả các tài liệu liên quan đến việc hàng hóa ra vào.

[00:42:46] Không, đốt đi, đốt hết đi.

[00:42:49] Đốt đi à? Vậy sổ sách làm sao?

[00:42:52] Anh ăn cơm không à? Làm sao thì anh tự lo.

[00:42:55] Tóm lại là không được để lại bất kỳ tài liệu nào về việc hàng hóa ra vào.

[00:42:59] Đi mau! Được.

[00:43:16] Tam gia, là tôi đây.

[00:43:20] Nói ngắn gọn.

[00:43:22] Vừa rồi cục cảnh sát có gọi điện đến.

[00:43:24] Nói là thương đoàn cướp hàng gây ra bạo loạn.

[00:43:27] Bây giờ trên bến tàu đang điều tra tung tích của lô hàng đó.

[00:43:31] Ông phải cẩn thận đấy.

[00:43:32] Tại sao tôi phải cẩn thận?

[00:43:34] Ai thấy tôi nhập hàng từ nhà ông?

[00:43:37] Thỏa thuận quân tử tôi đã đốt rồi.

[00:43:40] Cục cảnh sát đến điều tra thì có sao?

[00:43:41] Không có bằng chứng, họ có thể cắn tôi một miếng sao?

[00:43:43] Vậy thì tốt.

[00:43:44] Tôi chỉ sợ ông để lại những thứ đó.

[00:43:47] Tôi cũng vừa mới đốt rồi.

[00:43:49] Tam Cốc.

[00:43:52] Dù ai hỏi, chúng ta cứ một mực nói là không có.

[00:43:56] Đương nhiên rồi, ông yên tâm.

[00:43:59] Dù là Thiên Vương lão tử đến hỏi, tôi cũng không thừa nhận.

[00:44:03] Ông vừa nói đến thương đoàn, là sao vậy?

[00:44:06] Cũng không biết thương đoàn nhận được tin từ đâu,

[00:44:09] cử một đám người đến bến tàu cướp sạch.

[00:44:13] Chính vì chuyện này mà mọi việc mới vỡ lở.

[00:44:16] Ông đó, cũng phải chú ý đến động tĩnh bên phía thương đoàn.

[00:44:21] Ồ, được, được, được.

[00:44:25] Chúng ta có tin gì thì thông báo ngay.

[00:44:28] Vậy nhé, tôi còn có khách.

[00:44:36] Ông yên tâm, bây giờ dù ông đến tra hỏi,

[00:44:40] lão tử cũng không nhận.

[00:44:44] Ông gọi điện cho ông ta làm gì?

[00:44:46] Cục cảnh sát chúng ta không sợ.

[00:44:50] Nhưng nếu thương đoàn tìm được bằng chứng gì đó,

[00:44:52] sẽ có chút phiền phức.

[00:44:55] Để tránh hậu họa sau này mà.

[00:44:58] Thừa thãi.

[00:45:00] Dì ơi, dì ơi.

[00:45:03] Gia Tuấn bị bắt rồi.

[00:45:07] Xem con hoảng hốt chưa kìa.

[00:45:08] Trông có giống người sắp làm vợ không?

[00:45:13] Bắt gì mà bắt, không phải là ở chỗ Thiên Hữu sao?

[00:45:17] Có Thiên Hữu ở đó, còn có gì phải lo.

[00:45:19] Ngồi xuống.

[00:45:22] Lão gia, ngài không phải có việc sao? Đi làm đi.

[00:45:34] Dì ơi.

[00:45:36] Chuyện nhỏ này của đứa trẻ căn bản không phải là chuyện gì lớn.

[00:45:42] Cùng lắm là đưa đến cục cảnh sát.

[00:45:44] Nhà họ Tạ chúng ta dùng tiền có thể giải quyết được, biết không?

[00:45:48] Nhưng bị bắt đến Hội Liên hiệp Lao công thẩm tra,

[00:45:52] nếu Gia Tuấn mà nói ra...

[00:45:55] Thiên Hữu cũng sẽ bị liên lụy.

[00:45:57] Rất tốt, biết nghĩ cho gia đình, cho chồng rồi.

[00:46:02] Con đừng lo, Thiên Hữu nó không sợ bị liên lụy đâu.

[00:46:05] Đợi nó mệt mỏi không làm được nữa,

[00:46:07] bốn bề là địch,

[00:46:09] sẽ biết nhà là tốt, biết con là tốt.

[00:46:13] Ý của dì là...

[00:46:16] Con ngốc, chút hàng đó có là gì.

[00:46:19] Tiền đồ của Thiên Hữu mới là quan trọng nhất.

[00:46:21] Con đã lập công lớn cho nhà họ Tạ rồi.

[00:46:28] Dì ơi, dì muốn hủy hoại sự nghiệp của Thiên Hữu sao?

[00:46:37] Về nhà kinh doanh sản nghiệp của gia đình mới gọi là sự nghiệp.

[00:46:42] Những năm qua nó ở bên ngoài đều là lông bông.

[00:46:49] Anh Thiên Hữu, là em làm.

[00:46:51] Chính là một mình em làm.

[00:46:55] Cậu đừng có lặp đi lặp lại câu này để đối phó với tôi.

[00:46:58] Đừng nói là một mình cậu không thể vận chuyển hàng đi,

[00:47:01] cho dù cậu có thể, thì với cái đầu của cậu,

[00:47:04] nghĩ cả đời cũng không nghĩ ra được chủ ý này.

[00:47:08] Nói đi, rốt cuộc là ai đã sai cậu làm?

[00:47:11] Không ai cả, là em thôi.

[00:47:19] Gia Tuấn ơi là Gia Tuấn.

[00:47:21] Cậu có biết mức độ nghiêm trọng của sự việc bây giờ không?

[00:47:24] Vì nhà máy sợi Lương Ký hoạt động thâu đêm,

[00:47:27] đã tạo cớ cho Thương hội, họ mới cướp hàng hóa ở bến tàu.

[00:47:30] Bây giờ mọi nguồn gốc đều là do cậu.

[00:47:37] Gia Tuấn, coi như anh Thiên Hữu xin cậu, được không?

[00:47:41] Cậu nói thật đi.

[00:47:42] Hàng có phải được vận chuyển đến nhà máy sợi Lương Ký không?

[00:47:44] Những chuyện khác tôi tạm thời không hỏi, chỉ hỏi câu này thôi.

[00:47:46] Anh Thiên Hữu, anh... anh đừng ép em nữa.

[00:47:50] Phương Gia Tuấn, nếu cậu còn như vậy,

[00:47:53] tôi chỉ còn cách đưa cậu vào cục cảnh sát.

[00:48:01] Chủ tịch Ôn.

[00:48:04] Bộ trưởng, Bộ trưởng Ôn.

[00:48:08] Ủy ban Bãi công thành phố Quảng Châu,

[00:48:09] Bộ trưởng Bộ Duy trì Kỷ luật Bãi công.

[00:48:16] Bộ trưởng Ôn, tôi đang thẩm vấn tình hình.

[00:48:19] Lát nữa sẽ trao đổi với ngài.

[00:48:23] Vậy thì cùng hỏi đi.

[00:48:26] Đây là chuyện của Hiệp hội Bảo vệ Lợi ích Lao công.

[00:48:29] Không hợp cho lắm...

[00:48:32] Được rồi, vậy cậu hỏi, tôi nghe.

[00:48:35] Tránh để lát nữa trao đổi lại có khó khăn.

[00:48:40] Xin cứ tự nhiên.

[00:48:46] Phương Gia Tuấn.

[00:48:48] Vị này là Bộ trưởng Ôn của Bộ Duy trì Kỷ luật Bãi công.

[00:48:52] Trước mặt ông ấy,

[00:48:53] hãy nói ra hết những gì cậu muốn nói, nên nói.

[00:49:01] Anh Thiên Hữu, em không có gì để nói cả.

[00:49:36] Chị Gia Nghi, chị thật sự ở đây à?

[00:49:40] Chị không phải đã ở đây cả đêm đấy chứ?

[00:49:44] Chị Gia Nghi, Gia Tuấn dạo này thế nào rồi?

[00:49:47] Em đã hai ngày không thấy anh ấy.

[00:49:49] Anh ấy có về nhà không?

[00:49:55] Chị Gia Nghi, đi đến bến tàu với em được không?

[00:49:58] Chị đi ra ngoài cùng em,

[00:50:00] cứ nói là chị muốn mua một số đồ lặt vặt để kết hôn.

[00:50:04] Như vậy mẹ sẽ không nghi ngờ. Được không?

[00:50:07] Giúp em đi, xin chị đó.

[00:50:09] Được không, chị Gia Nghi?

[00:50:15] Sao vậy, chị Gia Nghi?

[00:50:20] Có phải Gia Tuấn xảy ra chuyện rồi không?

[00:50:23] Chị Gia Nghi, chị nói đi chứ!

[00:50:26] Thiên Tuệ, Thiên Tuệ.

[00:50:28] Em đừng chạy, Thiên Tuệ.

[00:50:29] Cẩm Khôn!

[00:50:30] Thiên Tuệ, sao vậy?

[00:50:31] Thiên Tuệ, em đừng chạy!

[00:50:54] Cẩm Khôn, cậu vẫn còn chút lương tâm.

[00:50:56] Hơn hẳn thằng nhóc Tạ Thiên Hữu kia. Cảm ơn nhé.

[00:51:19] Anh Lương.

[00:51:23] Đàn chị à.

[00:51:24] Chào cô Phùng.

[00:51:30] Anh Lương, ra ngoài ngồi một chút được không?

[00:51:34] Được chứ.

[00:51:38] Đi thôi.

[00:51:56] Anh Lương,

[00:51:57] nếu là tôi đã gây phiền phức cho anh,

[00:52:01] tôi xin trịnh trọng xin lỗi.

[00:52:03] Không có gì.

[00:52:05] Cha tôi trước giờ luôn không tôn trọng ý muốn của tôi.

[00:52:08] Tôi đã quen rồi.

[00:52:10] Thật ra tôi nghĩ dù là đi học,

[00:52:13] hay là ra nước ngoài du học,

[00:52:15] cũng chỉ là để có một tương lai tốt hơn.

[00:52:17] Nếu có một cơ hội rất tốt hoặc rất phù hợp,

[00:52:21] thì tại sao phải bỏ gần cầu xa chứ?

[00:52:28] Thiên Hữu, đã hai ngày rồi.

[00:52:31] Cứ giằng co mãi thế này không phải là cách.

[00:52:32] Thương hội và công chúng còn đang chờ câu trả lời đó.

[00:52:36] Anh không phải đã thấy hết rồi sao?

[00:52:38] Cậu ta không nói, tôi biết làm sao.

[00:52:41] Cậu ta không nói, anh có thể nói mà.

[00:52:45] Anh có ý gì?

[00:52:47] Hàng bị mất từ kho nhà anh.

[00:52:48] Anh nên về nhà hỏi,

[00:52:50] chứ không phải cứ một mực ép buộc Phương Gia Tuấn.

[00:52:53] Ra là mục đích của anh ở đây à.

[00:52:55] Mục đích của tôi chỉ có một,

[00:52:56] điều tra rõ ràng ngọn ngành sự việc.

[00:52:59] Nhưng người khác nghĩ thế nào, tôi khó mà nói.

[00:53:02] Tôi có nghe được một ít lời ra tiếng vào,

[00:53:05] nói rằng vở kịch cha con ngày trước không bằng

[00:53:08] khổ nhục kế của anh em bây giờ đáng xem hơn.

[00:53:12] Bộ trưởng Tạ, nếu Phương Gia Tuấn sống chết không chịu mở miệng,

[00:53:16] thì anh phải cho chúng tôi một lời giải thích.

[00:53:21] Cho các người?

[00:53:23] Tôi chỉ chịu trách nhiệm với công nhân.

[00:53:26] Trách nhiệm chính của Bộ Duy trì Kỷ luật Bãi công là điều tra xử lý công tặc.

[00:53:29] Ai đã động vào số hàng đó,

[00:53:32] người đó chính là công tặc phá hoại bãi công.

[00:53:40] Thưa cô.

[00:53:42] Làm gì vậy? Cho tôi vào.

[00:53:44] Tôi tìm anh cả tôi, anh cả tôi là Tạ Thiên Hữu.

[00:53:47] Thưa cô, xin lỗi, bây giờ là thời kỳ đặc biệt,

[00:53:49] không có giấy tờ, bất cứ ai cũng không được tùy tiện ra vào.

[00:53:52] Anh cả, em là Thiên Tuệ.

[00:53:54] Em có tình hình quan trọng báo cáo.

[00:53:56] Liên quan đến nhà họ Phương, anh cả.

[00:53:58] Cho em vào, anh cả.

[00:54:02] Em là Thiên Tuệ, anh cả.

[00:54:04] Em có tình hình quan trọng báo cáo.

[00:54:06] Là tình hình quan trọng về đội trưởng đội bảo vệ bến tàu Phương Gia Tuấn.

[00:54:09] Anh ra đây, anh cả.

[00:54:12] Anh cả.

[00:54:16] Lại đây ngồi xuống.

[00:54:28] Làm hỏng đại sự, cô chịu trách nhiệm nổi không?

[00:54:30] Thiên Tuệ.

[00:54:34] Em lại muốn làm gì?

[00:54:36] Anh cả, em muốn gặp Phương Gia Tuấn.

[00:54:38] Đây không phải là nơi để em quậy phá, làm mình làm mẩy.

[00:54:41] Có chuyện thì nói, không có chuyện thì về nhà.

[00:54:43] Đợi đã.

[00:54:44] Đã đến rồi thì nên để cô ấy nói hết.

[00:54:47] Cô Tạ, cô biết những gì?

[00:54:53] Tối hôm xảy ra chuyện,

[00:54:55] Phương Gia Tuấn không có mặt ở đó.

[00:54:57] Anh ấy đi xem phim với tôi, chúng tôi đi xem Hùng Phi Ảnh.

[00:55:00] Không, là Triệu Tử Long do Hùng Phi Ảnh đóng.

[00:55:04] Tôi còn có vé xem phim.

[00:55:12] Bị tôi xé rồi.

[00:55:13] Nhưng vé xem phim đó là mẹ tôi cho.

[00:55:15] Bà ấy nhờ người kiếm được hai vé.

[00:55:17] Thật đó, không tin thì ông đi hỏi mẹ tôi.

[00:55:19] Thật sự, Phương Gia Tuấn không có mặt ở đó.

[00:55:22] Chuyện ở bến tàu, chuyện ở kho hàng,

[00:55:24] không có chút quan hệ nào với anh ấy.

[00:55:25] Thật đó, ông phải tin tôi, thật đó.

[00:55:27] Cô Tạ.

[00:55:28] Những gì cô nói, thật sự là không rõ ràng lắm.

[00:55:30] Nhưng tôi hình như đã nghe rõ rồi.

[00:55:32] Ý của cô là muốn dùng việc xem phim để chứng minh,

[00:55:36] tối hôm hàng hóa bị mất,

[00:55:38] vào thời khắc quan trọng, Phương Gia Tuấn không có mặt tại hiện trường, phải không?

[00:55:42] Anh ấy chính là không có mặt ở đó.

[00:55:44] Vậy cô và Phương Gia Tuấn xem phim bao lâu?

[00:55:47] Xem... rất lâu.

[00:55:51] Rất lâu.

[00:55:53] Mở kho vận chuyển hàng,

[00:55:54] cùng lắm cũng chỉ cần nửa tiếng là đủ.

[00:55:57] Các người có xem đến sáng thì vẫn có kẽ hở.

[00:56:00] Không, không, không, chúng tôi không chỉ xem phim.

[00:56:03] Chúng tôi cả đêm ở bên nhau.

[00:56:04] Ở đâu?

[00:56:05] Đừng nói với tôi là ở cửa rạp hát,

[00:56:07] hoặc là đi dạo trên đường đến sáng nhé.

[00:56:10] Thiên Tuệ, em nói thật, không được nói bậy.

[00:56:14] Chúng em ở bên nhau.

[00:56:16] Chúng em ở trong khách sạn.

[00:56:18] Cho đến sáng hôm sau.

[00:56:20] Tạ Thiên Tuệ, không được nói bậy!

[00:56:22] Đây là sự thật.

[00:56:32] Ngồi xuống.

[00:56:41] Cô Tạ, lời khai vừa rồi của cô,

[00:56:44] khiến tôi gần như tin rằng Phương Gia Tuấn là vô tội.

[00:56:47] Cô có thể về rồi.

[00:56:48] Không, vậy Phương Gia Tuấn... có thể thả anh ấy đi chưa ạ?

[00:56:55] Cô Tạ, tâm trạng của cô tôi hoàn toàn có thể hiểu.

[00:56:59] Nhưng tôi nghe anh trai cô nói cô học luật.

[00:57:03] Những chuyện về thủ tục,

[00:57:05] cô ít nhiều cũng nên biết một chút.

[00:57:08] Đừng quá đau lòng, về nhà chờ đi.

[00:57:13] Tôi đã nói như vậy rồi mà ông vẫn không tin tôi sao?

[00:57:16] Tôi có thể tin cô, nhưng người khác chưa chắc đã tin.

[00:57:19] Phải điều tra xác minh chứ.

[00:57:21] Tạ Thiên Tuệ, em còn ở đây làm mất mặt xấu hổ.

[00:57:24] Cút về nhà cho anh, cút!

[00:57:35] Ôn Đình Quang.

[00:57:37] Cô ấy là một cô bé chưa đầy hai mươi tuổi.

[00:57:39] Anh làm vậy không phải là quá đê tiện sao?

[00:57:41] Cô bé mới không biết nói dối.

[00:57:46] Nếu những gì cô ấy nói là sự thật,

[00:57:49] vậy thì có một vấn đề tôi lại muốn hỏi anh đây.

[00:57:54] Anh muốn hỏi tôi vấn đề gì?

[00:57:56] Đêm xảy ra chuyện, anh ở đâu?

[00:58:01] Đây là chuyện riêng của tôi.

[00:58:04] Anh không có quyền hỏi.

[00:58:04] Kho hàng tuy là của nhà họ Tạ các anh,

[00:58:07] nhưng trong thời gian bãi công mà mất hàng,

[00:58:09] thì không còn là chuyện riêng của anh nữa.

[00:58:13] Ôn Đình Quang, nói chuyện là phải có trách nhiệm.

[00:58:18] Vậy thì xin anh trước mặt mọi người,

[00:58:20] nói xem đêm đó anh ở đâu.

[00:58:22] Đúng, nói đi!

[00:58:26] Tôi, Tạ Thiên Hữu, làm người quang minh, làm việc chính đại.

[00:58:29] Nếu điều tra ra chuyện này,

[00:58:31] có nửa điểm liên quan đến tôi hoặc gia đình tôi,

[00:58:34] tùy ý ủy ban xử lý.

[00:58:36] Đó đều là chuyện sau này, chuyện sau này.

[00:58:38] Vì mọi người đều có nghi ngờ, vậy thì tôi cho rằng,

[00:58:41] bây giờ để anh chịu trách nhiệm điều tra tình hình hai nhà Tạ, Lương,

[00:58:44] là thích hợp nhất.

[00:58:47] Xin anh tạm gác công việc hiện tại,

[00:58:48] tập trung vào chuyện này, được không?

[00:58:54] Được, tôi đi điều tra.

[00:58:57] Được, quân tử nhất ngôn.

[00:58:59] Cho anh ba ngày, được không?

[01:00:02] Được. Tránh ra.

[01:00:08] Đứng đó làm gì?

[01:00:09] Làm việc của mình đi.

[01:00:11] Đi đi, làm việc của mình đi.

[01:00:19] Thiên Hữu, sao ba có thể làm chuyện như vậy chứ?

[01:00:23] Nếu không phải con nói, đến giờ ba còn không biết nữa là.

[01:00:27] Không được, hàng mất rồi phải báo cảnh sát ngay.

[01:00:30] Con phải đi báo cảnh sát ngay đi.

[01:00:32] Ba, ba đừng giả vờ nữa.

[01:00:36] Con tuy ngốc,

[01:00:37] nhưng chưa ngốc đến mức ba mong muốn.

[01:00:41] Hàng của ba bị giữ, Lương Quý Nguyên thì đang thiếu gạo nấu cơm.

[01:00:44] Hai người vừa gặp đã hợp ý,

[01:00:45] liên thủ lên kế hoạch cho âm mưu này.

[01:00:48] Để Lương Cẩm Khôn dùng tình anh em,

[01:00:50] đi ép buộc, cầu xin Phương Gia Tuấn, buộc cậu ấy phải khuất phục.

[01:00:53] Sau đó do mẹ dùng hai vé xem phim,

[01:00:55] xúi giục Thiên Tuệ dụ dỗ Phương Gia Tuấn rời đi.

[01:00:58] Có phải như vậy không?

[01:01:03] Thật là một kế hoạch hoàn hảo không kẽ hở.

[01:01:06] Con đoán không sai chứ?

[01:01:09] Thiên Hữu... à... thật ra cũng không phải...

[01:01:14] Ba đang bận, không có thời gian đôi co với con.

[01:01:16] Con về nhà hỏi mẹ con đi.

[01:01:34] Ba mau gọi điện báo tin từng người một.

[01:01:36] Cứ nói là con đang điều tra.

[01:01:38] Nếu điều tra ra có liên quan đến bãi công,

[01:01:40] bất cứ ai cũng không thoát khỏi tội danh công tặc.

[01:01:57] Mẹ, vì mẹ không chịu trả lời bất kỳ câu hỏi nào,

[01:02:00] vậy con cũng không lãng phí thời gian nữa.

[01:02:01] Nhưng có một câu con phải nói rõ.

[01:02:04] Tất cả những người tham gia vào âm mưu này,

[01:02:06] con sẽ đều trình lên Hội Liên hiệp Lao công.

[01:02:08] Hậu quả thế nào,

[01:02:10] các người tự xem xét đi.

[01:02:12] Người cần xem xét chỉ có một mình con.

[01:02:18] Nhiều bằng chứng hơn nữa cũng không thể chứng minh sự trong sạch của con.

[01:02:23] Đừng quên con là con trai trưởng của nhà họ Tạ.

[01:02:28] Vậy là... mẹ thừa nhận rồi?

[01:02:35] Mẹ, mẹ có biết không,

[01:02:38] Thiên Tuệ vì chuyện này mà ngay cả danh dự cũng mất rồi.

[01:02:40] Nó đã thừa nhận trước công chúng là qua đêm với Phương Gia Tuấn trong khách sạn.

[01:02:43] Tất cả là do mẹ hại.

[01:02:45] Hỗn xược! Tất cả nguồn gốc đều nằm ở con.

[01:02:52] Nếu hạnh phúc cả đời của em gái con vì thế mà bị hủy hoại,

[01:02:55] người phải chịu trách nhiệm chính là con, Tạ Thiên Hữu.

[01:03:03] Mẹ còn là một người mẹ không?

[01:03:08] Cậu cả, uống bát canh đậu xanh rồi hãy đi.

[01:03:09] Không uống.

[01:03:13] A Quế.

[01:03:14] Tiểu thư có nhà không?

[01:03:15] Có, ở trên lầu.

[01:03:17] Gọi cô ấy xuống cho tôi.

[01:03:18] Không cần gọi.

[01:03:22] Em đang tìm anh đây.

[01:03:29] Thiên Hữu, anh đợi đã, em có chuyện muốn nói với anh.

[01:03:32] Gia Nghi, anh bây giờ lòng rối như tơ vò.

[01:03:34] Chuyện gì cũng không nghe vào tai.

[01:03:36] Để anh đi đi.

[01:03:37] Thiên Hữu.

[01:03:38] Em muốn nói cho anh biết,

[01:03:40] tất cả những chuyện này đều là lỗi của em.

[01:03:44] Lỗi của em?

[01:03:46] Là em,

[01:03:48] để xóa đi phiền muộn của dì và dượng,

[01:03:55] là em đã cầu xin Gia Tuấn mở kho xuất hàng.

[01:03:58] Còn nhà họ Lương,

[01:04:01] cũng đều là em làm cầu nối.

[01:04:05] Xin lỗi, tất cả là do em nhất thời hồ đồ.

[01:04:08] Không trách ai cả, có trách thì trách em.

[01:04:13] Gia Nghi, những gì em nói đều là thật sao?

[01:04:18] Là thật.

[01:04:20] Nếu anh không tin, anh có thể đi hỏi Gia Tuấn.

[01:04:25] Tại sao em lại làm như vậy?

[01:04:35] Em... để lấy lòng dì, muốn gả cho anh.

[01:04:39] Vì để gả cho anh mà em làm những chuyện này?

[01:04:42] Em thật quá ích kỷ, quá ngu xuẩn.

[01:04:45] Em không chỉ hủy hoại sự nghiệp cả đời của anh,

[01:04:47] còn có em trai ruột của em, còn có Thiên Tuệ.

[01:04:49] Em có biết không?

[01:04:55] Thứ em muốn không phải là hôn nhân sao?

[01:04:57] Được, anh cho em.

[01:05:00] Nhưng anh nói cho em biết,

[01:05:02] anh không còn yêu em nữa.

[01:05:18] Hạ tiện.

[01:05:22] Mẹ muốn nói gì cũng được.

[01:05:24] Sỉ nhục thế nào con cũng không quan tâm.

[01:05:26] Con đoán được, chính là các người bày trò.

[01:05:29] Gia Tuấn là bị các người hãm hại.

[01:05:32] Con... con cút đi cho mẹ.

[01:05:36] Cút đi.

[01:05:39] Cút thì cút. Từ bây giờ,

[01:05:41] con sẽ giống như anh cả, đấu tranh với các người đến cùng.

[01:05:46] Triệt để đoạn tuyệt với cái nhà dơ bẩn này.

[01:05:52] A Quế, canh đậu xanh ướp lạnh xong chưa?

[01:05:57] Lấy cho tôi một bát.

[01:05:58] Bà nói gì ạ?

[01:06:00] Canh đậu xanh.

[01:06:22] Cô vào bằng cách nào?

[01:06:24] Ông mặc kệ tôi vào bằng cách nào.

[01:06:26] Tôi muốn gặp Phương Gia Tuấn.

[01:06:28] Đừng nói là cô,

[01:06:29] bây giờ dù là Tạ Thiên Hữu đến cũng không gặp được cậu ta.

[01:06:32] Anh cả tôi... Tại sao ạ?

[01:06:34] Cô còn không biết anh trai cô bị đình chỉ chức vụ rồi à?

[01:06:39] Vậy tôi nói với anh ấy vài câu qua cánh cửa được không?

[01:06:42] Không được, cậu ta không ở đây, bị đưa đi thẩm vấn rồi.

[01:06:46] Gia Tuấn!

[01:06:49] Thiên Tuệ?

[01:06:49] Gia Tuấn, anh có khỏe không?

[01:06:51] Sao em lại chạy đến đây? Mau về đi.

[01:06:56] Hai người nói chuyện đi, nói chuyện đi.

[01:07:01] Gia Tuấn, em biết anh vô tội.

[01:07:05] Đều là mẹ em hại, bây giờ em rất hận bà ấy.

[01:07:07] Thiên Tuệ, em đừng nói bậy.

[01:07:11] Gia Tuấn, em đã giúp anh chứng minh,

[01:07:14] chứng minh đêm đó anh không có ở bến tàu.

[01:07:16] Anh sẽ sớm được thả thôi.

[01:07:18] Em đã nói thế nào?

[01:07:20] Anh đừng quan tâm.

[01:07:21] Vì anh, em có thể chịu đựng bất cứ điều gì.

[01:07:26] Gia Tuấn, anh vừa ra ngoài,

[01:07:29] chúng ta sẽ rời khỏi nhà, rời khỏi Quảng Châu, được không?

[01:07:35] Thiên Tuệ, em đi đi, anh xin em đó.

[01:07:40] Anh không đồng ý em sẽ không đi.

[01:07:44] Được, anh đồng ý với em.

[01:07:47] Gia Tuấn, vậy anh bảo trọng nhé.

[01:07:52] Bây giờ em đã đoạn tuyệt với gia đình rồi.

[01:07:54] Em ở trong trường.

[01:07:56] Anh yên tâm, mọi thứ đều rất tốt.

[01:07:58] Em ở trường chờ anh.

[01:08:00] Được, anh biết rồi.

[01:08:02] Em tự bảo trọng nhé.

[01:08:03] Được rồi, được rồi, mau đi đi.

[01:08:16] Thế nào?

[01:08:18] Vẫn còn ngoan cố à?

[01:08:22] Đúng là một đứa trẻ bướng bỉnh.

[01:08:24] Giống như ba năm trước, không biết sống chết.

[01:08:27] Cậu có biết không? Tôi mới là ân nhân cứu mạng của cậu.

[01:08:30] Không phải là anh Thiên Hữu của cậu.

[01:08:32] Ba năm trước hắn không cứu được cậu, bây giờ vẫn vậy.

[01:08:49] Mẹ kiếp, chắc chắn là Tạ Quảng Lợi bày trò.

[01:08:52] Tôi đi tìm ông ta tính sổ.

[01:08:54] Ông đi thì có ích gì? Ngồi xuống.

[01:08:57] Được, ông cứ chờ xem.

[01:08:59] Tôi sẽ đến cục cảnh sát báo án ngay.

[01:09:01] Ở vậy cả đời sẽ chết à?

[01:09:02] Tùy ông.

[01:09:03] Văn tự ngàn năm còn biết nói.

[01:09:03] Ông đi đưa Gia Tuấn về cho tôi.

[01:09:06] Không có hợp đồng, đến đâu cũng vô ích.

[01:09:07] Đi đi!

[01:09:11] Ông có cục trưởng cảnh sát làm chỗ dựa,

[01:09:14] tôi có hội trưởng Thương hội làm thông gia.

[01:09:17] Ông không phải chỉ là bỏ tiền sao?

[01:09:20] Tôi một xu cũng không bỏ ra,

[01:09:21] người ta vẫn nhiệt tình bám lấy.

[01:09:25] Có bản lĩnh thì ông gả con gái,

[01:09:27] cho cục trưởng làm vợ lẽ đi.

[01:09:29] Ồ, sao vậy, ông Tạ? Có chuyện tìm tôi à?

[01:09:29] May ra còn có thể đấu với tôi vài ngày.

[01:09:32] Phỉ! Lương Quý Nguyên, ông thật là...

[01:09:34] thật là quá không biết xấu hổ.

[01:09:36] Lương tam gia, ông đừng có giả ngu giả ngơ nữa.

[01:09:36] Lão tử cả đời này không đội trời chung với ông.

[01:09:40] Ông Tạ, làm người phải có độ lượng.

[01:09:42] Ông một tay mua hàng của tôi,

[01:09:44] một tay lại tung tin ra ngoài.

[01:09:45] Tôi thì có lòng dạ hơn ông nhiều.

[01:09:46] Ông còn là người không?

[01:09:48] Ông quên lúc trước ông dùng một tờ khế nhà,

[01:09:49] Ai thấy tôi mua hàng nhà ông?

[01:09:50] ép cả nhà chúng tôi cút đi,

[01:09:51] Đưa ra bằng chứng đi, tôi sẽ trả tiền.

[01:09:53] tôi đâu có tức giận như ông bây giờ.

[01:09:54] Ông còn muốn quỵt nợ?

[01:09:58] Ồ, ra là trong lòng ông vẫn luôn canh cánh trả thù.

[01:10:05] Ông là kẻ tiểu nhân vong ơn bội nghĩa.

[01:10:08] Sớm muộn cũng sẽ bị báo ứng.

[01:10:09] Tôi là tiểu nhân.

[01:10:12] Nhà họ Tạ các người dùng một cuộc hôn nhân,

[01:10:14] để ép buộc Phương Gia Nghi,

[01:10:16] cũng chẳng tốt hơn tôi là bao. Nói đến báo ứng,

[01:10:20] thì cũng là một tiếng sét đánh xuống cả hai nhà.

[01:10:25] Tốt cho ông lắm, Lương Quý Nguyên, tôi công nhận ông độc.

[01:10:39] Sáng mai đến đón tôi sớm một chút.

[01:10:52] Chị Gia Nghi.

[01:10:56] Sao chị lại ở đây?

[01:10:57] Tôi giới thiệu với chị, đây là cô Phùng Mộ Trinh.

[01:10:59] Đây là chị tôi.

[01:11:00] Chào cô Phương.

[01:11:02] Thường nghe Cẩm Khôn nhắc đến cô.

[01:11:04] Anh ấy nói cô là trong số các sinh viên tốt nghiệp trường nữ y Hạ Cát,

[01:11:07] người phụ nữ tiến bộ đầu tiên lên thuyền Phúc Âm.

[01:11:09] Luôn rất ngưỡng mộ, hôm nay may mắn được gặp.

[01:11:12] Cô Phương quả nhiên là khí chất ngời ngời.

[01:11:15] Những chuyện cũ đó không cần nhắc lại nữa.

[01:11:18] Cẩm Khôn, em tiếp cô Phùng cho tốt nhé.

[01:11:25] Chị Gia Nghi, chị khóc à? Tại sao vậy?

[01:11:28] Không có, vừa rồi chị bị gió thổi vào mắt thôi.

[01:11:31] Chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó. Chị có thể nói cho em biết không?

[01:11:36] Gia Tuấn... em ấy bị Hội Liên hiệp Lao công bắt rồi.

[01:11:41] Hội Liên hiệp Lao công? Tại sao ạ?

[01:11:45] Em đi hỏi Thiên Tuệ đi.

[01:11:47] Em đi hỏi Thiên Tuệ đi.

[01:11:48] Vậy em đi hỏi chị ấy.

[01:11:49] Thiên Tuệ... chị ấy không ở nhà.

[01:11:52] Chị ấy đã chuyển đến trường ở rồi.

[01:11:55] Thiên... Thiên Tuệ ở trường rồi?

[01:11:57] Chị Gia Nghi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

[01:11:59] Chị nói đi, chị nói cho em biết đi!

[01:12:12] Chị Gia Nghi!

[01:12:15] Anh Lương, có vẻ như cô Phương đang gặp rắc rối.

[01:12:19] Hay là tôi cho xe đưa anh đến Khoa Luật một chuyến nhé?

[01:12:23] Tốt quá, đàn chị.

[01:12:24] Vậy cảm ơn chị, chúng ta đi ngay bây giờ nhé.

[01:12:25] Đừng khách sáo, đi thôi.

[01:12:41] Anh đến xem tôi bị chê cười à?

[01:12:44] Tôi còn không biết đã xảy ra chuyện gì,

[01:12:46] có gì mà chê cười chứ.

[01:12:48] Rốt cuộc là sao? Gia Tuấn làm sao vậy?

[01:12:54] Cẩm Khôn, phải làm sao đây?

[01:13:00] Thiên Tuệ, đừng khóc, từ từ nói được không?

[01:13:03] Gia Tuấn... Gia Tuấn bị Hội Liên hiệp Lao công bắt rồi.

[01:13:10] Chị nghe chị Gia Nghi nói rồi, rốt cuộc là sao vậy?

[01:13:14] Còn không phải vì nhà anh sao.

[01:13:16] Sao lại vì nhà chúng tôi?

[01:13:20] Gia Tuấn... Gia Tuấn ở bến tàu canh kho hàng của nhà chúng tôi.

[01:13:24] Kết quả là hàng bị trộm mất.

[01:13:26] Chính là được vận chuyển đến nhà máy sợi nhà anh.

[01:13:30] Rồi bị Hội Liên hiệp Lao công bắt.

[01:13:32] Vậy bằng chứng đâu?

[01:13:34] Còn cần bằng chứng gì nữa?

[01:13:36] Tôi đã đoạn tuyệt với gia đình rồi, thế còn chưa đủ sao?

[01:13:39] Cô đừng hiểu lầm, tôi hỏi là bằng chứng giam giữ Gia Tuấn.

[01:13:44] Những gì nên nói tôi đều đã nói, họ vẫn không tin tôi.

[01:13:48] Vậy chị đã nói gì với họ?

[01:13:49] Tôi nói...

[01:13:53] Tôi nói đêm đó,

[01:13:54] cả đêm tôi đều ở bên Gia Tuấn.

[01:13:57] Đương nhiên là tôi nói dối họ.

[01:14:01] Sao lại nhìn tôi như vậy?

[01:14:03] Tôi cũng là vì cứu Gia Tuấn mới nói vậy.

[01:14:06] Chứ đâu phải thật.

[01:14:10] Không có gì, rất tốt.

[01:14:14] Bây giờ khắp nơi đều là tin đồn nhảm nhí.

[01:14:18] Trường học đã hủy bỏ tư cách du học của tôi rồi.

[01:14:22] Nhưng tôi không quan tâm.

[01:14:24] Tôi đã nghĩ kỹ rồi.

[01:14:26] Chỉ cần Gia Tuấn ra ngoài, chúng tôi sẽ cao chạy xa bay.

[01:14:31] Hai người định bỏ trốn?

[01:14:34] Là theo đuổi tự do.

[01:14:38] Tôi và Gia Tuấn đã nói rồi.

[01:14:40] Chúng tôi muốn rời xa sự dơ bẩn,

[01:14:42] đến phương Bắc trời cao mây rộng,

[01:14:45] tìm kiếm chân lý.

[01:14:46] Tìm kiếm tình yêu trong sáng, không chút ràng buộc.

[01:14:50] Chúng tôi còn...

[01:14:54] Sao lại nhìn tôi như vậy? Tôi nói sai chỗ nào à?

[01:14:59] Cô Thiên Tuệ,

[01:15:02] tôi biết trong lòng cô tôi không có vị trí nào.

[01:15:05] Nhưng cô cũng biết tình cảm của tôi đối với cô.

[01:15:09] Cô không thấy nói những điều này là một sự sỉ nhục đối với tôi sao?

[01:15:12] Tôi thấy cô quá kiêu ngạo.

[01:15:14] Cô hoàn toàn phớt lờ tình cảm của người khác.

[01:15:15] Phớt lờ sự tồn tại của người khác.

[01:15:17] Khi cô nhìn thấy tên mình bị gạch đen,

[01:15:19] không để ý đến tên của tôi

[01:15:20] cũng bị gạch đen sao?

[01:15:22] Dù chỉ là hàng xóm,

[01:15:24] ít nhất cô cũng nên hỏi một tiếng,

[01:15:25] tại sao chứ.

[01:15:28] Tại sao?

[01:15:29] Tạm biệt.

[01:15:33] Cẩm Khôn lại một lần nữa khiến tôi bị chấn động.

[01:15:36] Con người thật kỳ lạ.

[01:15:38] Càng muốn thì càng không có được.

[01:15:41] Thứ không muốn,

[01:15:42] lại luôn quanh quẩn bên cạnh.

[01:15:44] Có lẽ đây chính là cái gọi là số phận.

[01:15:52] Đứa bé này làm người ta sốt ruột chết đi được, nó đi đâu rồi?

[01:15:56] Lão gia, Hoa Tử đói quá rồi.

[01:15:58] Chết đói cũng kệ, muộn mấy cũng phải đợi Cẩm Khôn.

[01:16:02] Ai dám đụng một miếng, ta chặt móng vuốt nó.

[01:16:07] Cẩm Khôn đến rồi.

[01:16:09] Cô Phùng... - Cô Phùng Mộ Trinh. Chào bác gái.

[01:16:13] Cha con đúng là có tài tiên đoán.

[01:16:15] Ông ấy nói, nhất định phải đợi Cẩm Khôn đến.

[01:16:18] A Thái, lại đây, lại đây.

[01:16:20] Bảo nhà bếp thêm hai món nữa.

[01:16:23] Cô Phùng, không biết cô sẽ đến,

[01:16:25] toàn là cơm canh đạm bạc, đừng chê nhé.

[01:16:28] Bác trai,千萬別這麼說.

[01:16:29] Mộ Trinh mạo muội thế này thật có chút không phải.

[01:16:33] Mời, mời. Được.

[01:16:35] Cô Phùng, lần sau cô đến nhà chúng tôi,

[01:16:37] cứ gọi điện cho tôi trước.

[01:16:39] Tôi sẽ có thời gian hầm canh cho cô.

[01:16:42] Không phiền bác gái lo lắng rồi.

[01:16:44] Đừng làm mất mặt nữa.

[01:16:45] Nhà hội trưởng Phùng có đầu bếp riêng.

[01:16:48] Canh ngon nào mà chưa từng uống.

[01:16:50] Cha tôi bình thường tác phong giản dị,

[01:16:52] ở nhà ăn rất đơn giản, chủ yếu là đồ chay.

[01:16:56] Xem ra hội trưởng rất chú trọng dưỡng sinh.

[01:17:00] Sau này nhà chúng ta cũng nên ăn chay một chút.

[01:17:02] Đúng, đúng, đúng, để cô Phùng không ăn không quen.

[01:17:07] Ba, sau này không cần đợi con về mới ăn.

[01:17:13] Con là cậu cả của nhà này mà.

[01:17:15] Ba nói đợi là phải đợi. Nào, cô Phùng.

[01:17:19] Ít nhất là Hoa Tử không cần đợi.

[01:17:22] Cô Phùng, mời, mời, mời, mời.

[01:17:24] Được, mau ngồi đi.

[01:17:31] Ăn thức ăn đi, ăn thức ăn đi.

[01:17:32] Nào, nào, nào.

[01:17:35] Cảm ơn bác gái, cảm ơn.

[01:17:37] Nào, Cẩm Khôn.

[01:18:02] Tôi không biết Cẩm Khôn lúc này tâm trạng ra sao.

[01:18:06] Có lẽ anh ấy bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng vào sinh ra tử.

[01:18:10] Có lẽ... đơn giản là tĩnh lặng như nước chết.

[01:18:13] Nhưng dù thế nào,

[01:18:15] anh ấy và Gia Tuấn dù sao cũng là ngủ chung một giường mà lớn lên.

[01:18:19] Anh ấy sẽ không mặc kệ Gia Tuấn,

[01:18:21] chìm đắm trong sỉ nhục và đau khổ.

[01:18:23] Bởi vì họ là anh em.

[01:18:34] Thảo nào hôm đó Gia Tuấn...

[01:18:36] đều là tại tôi không tốt.

[01:18:37] Lẽ ra nên hỏi cậu ấy thêm vài câu.

[01:18:39] Vậy Gia Tuấn rốt cuộc đã nói gì với cậu?

[01:18:41] Cậu ấy hỏi nếu cậu ấy làm chuyện không tốt,

[01:18:42] tôi có tha thứ cho cậu ấy không.

[01:18:44] Tóm lại là rất khổ não.

[01:18:46] Tôi hiểu rồi, tôi hiểu hết rồi.

[01:18:49] Cảm ơn cậu đã cho tôi biết những điều này.

[01:18:51] Anh Lương, tôi vẫn không hiểu.

[01:18:53] Tôi phát hiện anh thật sự rất thích Gia Tuấn, thật đó.

[01:18:57] Tiền để đây.

[01:19:04] Nhưng chị ơi,

[01:19:05] bây giờ người có thể cứu Gia Tuấn, chỉ có chị thôi.

[01:19:06] Chị đi cùng em đến Hội Lao công đi.

[01:19:10] Gia Tuấn đã làm gì, tôi không biết.

[01:19:12] Ai bảo em ấy làm, tôi càng không biết.

[01:19:15] Chị Gia Nghi.

[01:19:21] Thiên Hữu sẽ cứu Gia Tuấn, anh ấy chắc chắn có cách.

[01:19:24] Tạ Thiên Hữu?

[01:19:25] Tạ Thiên Hữu còn lo cho thân mình chưa xong, anh ta dựa vào đâu mà cứu Gia Tuấn.

[01:19:30] Nhưng mà chị Gia Nghi, chị quá làm em thất vọng.

[01:19:34] Cẩm Khôn...

[01:19:38] nể tình em và Gia Tuấn đã ngủ chung một giường mười mấy năm,

[01:19:39] số hàng đó lại được vận chuyển đến nhà máy sợi của nhà em.

[01:19:42] Em có thể...

[01:19:44] coi như chị Gia Nghi xin em, được không?

[01:19:48] Những gì tôi nên làm, tôi sẽ làm.

[01:19:50] Nhưng chị Gia Nghi,

[01:19:51] đợi ngày Gia Tuấn trở về, chị sẽ đối mặt với em ấy thế nào?

[01:19:57] Chị là chị ruột của em ấy.

[01:20:09] Cho tôi vào đi.

[01:20:11] Không được, thật sự không được.

[01:20:14] Anh Tạ, Gia Tuấn anh ấy...

[01:20:16] Mạch Kỳ.

[01:20:19] Qua bên này.

[01:20:24] Tình hình bây giờ rất phức tạp.

[01:20:26] Tạm thời không thể gặp được cậu ấy.

[01:20:28] Vậy phải làm sao đây?

[01:20:31] Làm sao cô biết Phương Gia Tuấn xảy ra chuyện?

[01:20:33] Là Lương Cẩm Khôn nói cho tôi biết.

[01:20:35] Cậu ta còn hỏi tôi một số chuyện.

[01:20:37] Cậu ta hỏi cô cái gì?

[01:20:39] Cậu ta hỏi tôi Gia Tuấn có nói gì với tôi không.

[01:20:41] Vậy Gia Tuấn có nói gì với cô không?

[01:20:43] Không có, cậu ấy chỉ rất bực bội.

[01:20:45] Tôi cũng nói với Lương Cẩm Khôn như vậy.

[01:20:52] Mạch Kỳ, chuyện ở đây cô cũng không thể can thiệp được.

[01:20:55] Vẫn là nên về trước đi.

[01:20:56] Nhưng Gia Tuấn anh ấy... Tôi...

[01:21:00] Cô vội vàng như vậy,

[01:21:01] xem ra cô thật sự rất quan tâm đến Phương Gia Tuấn.

[01:21:04] Không phải, Gia Tuấn trước giờ luôn gọi tôi là chị.

[01:21:12] Yên tâm đi, tôi có cách.

[01:21:15] Tôi không thể để Phương Gia Tuấn ở đây mãi.

[01:21:18] Tôi phải đưa cậu ấy vào cục cảnh sát trước.

[01:21:20] Anh muốn đưa Gia Tuấn vào cục cảnh sát xử lý sao?

[01:21:23] Đây chỉ là bước đầu tiên.

[01:21:25] Sau đó còn có bước thứ hai và thứ ba.

[01:21:27] Tôi là muốn cô...

[01:21:29] Vậy là tôi lo xa rồi.

[01:21:31] Dù sao cậu ấy cũng là em họ của anh mà.

[01:21:34] Dù cậu ấy không phải là em họ của tôi, tôi cũng sẽ lo.

[01:21:37] Tôi luôn đứng về phía công nhân.

[01:21:40] Chính nghĩa phải được thực thi, nhân gian tự có công lý.

[01:21:44] Bộ trưởng Tạ, vậy tôi đi trước.

[01:21:51] Cô vẫn nên gọi tôi là Thiên Hữu.

[01:21:52] Dù sao chúng ta cũng luôn là bạn bè.

[01:21:57] Đưa cái này cho tôi đi, tôi sẽ tìm cách mang cho cậu ấy.

[01:21:59] Được, cảm ơn.

[01:22:04] Thiên Hữu, tạm biệt.

[01:22:06] Tạm biệt.

[01:22:18] Ba.

[01:22:24] Ba, con có chuyện quan trọng muốn nói với ba.

[01:22:27] Có chuyện gì thì nói, đừng có nói giọng quan liêu với ba.

[01:22:31] Vậy con nói thẳng.

[01:22:33] Con cần một khoản tiền.

[01:22:36] Tiền gì? Không có tiền, một xu cũng không có.

[01:22:41] Ba, hàng của ba bán được giá cao trong lúc bãi công,

[01:22:45] không phải đã kiếm được một khoản lớn sao?

[01:22:51] Con trai, ba nói thật với con.

[01:22:56] Lần này ba bị lão súc sinh Lương Quý Nguyên hại thảm rồi.

[01:23:00] Hắn dựa vào mối quan hệ với Phùng Bá Hàn,

[01:23:03] một đồng cũng không đưa, còn nói rất nhiều lời khó nghe với ba.

[01:23:07] Chuyện này nếu để mẹ con biết,

[01:23:10] bà ấy sẽ ăn tươi nuốt sống ba mất.

[01:23:15] Ba có muốn trả mối thù này không?

[01:23:20] Muốn chứ, ba đương nhiên muốn.

[01:23:23] Một ngàn đồng.

[01:23:26] Con... con đang tống tiền ba à?

[01:23:28] Con còn là con trai của ba không?

[01:23:30] Ba, Phương Gia Tuấn bây giờ bị giam ở Hội Liên hiệp Lao công.

[01:23:34] Con lực bất tòng tâm.

[01:23:36] Khó đảm bảo dưới áp lực cao, cậu ấy sẽ nói ra điều gì.

[01:23:39] Thêm một phút, nhà họ Tạ thêm một phần nguy hiểm.

[01:23:42] Tiền có thể đưa cậu ấy vào cục cảnh sát.

[01:23:44]

[01:23:47] Nhưng đây là con đang cứu Phương Gia Tuấn đó.

[01:23:49] Chuyện này có liên quan gì đến việc trả thù?

[01:23:51] Ba, ba nghe con nói hết đã.

[01:23:53] Chỉ cần Gia Tuấn đến cục cảnh sát,

[01:23:55] con có thể nói chuyện với cậu ấy.

[01:23:57] Chỉ cần cậu ấy chỉ ra những người cướp hàng đêm đó,

[01:24:00] là công nhân của nhà máy sợi Lương Ký.

[01:24:02] Rồi để công nhân bị bắt chỉ ra,

[01:24:03] là Lương Quý Nguyên sai làm.

[01:24:06] Hắn Lương Quý Nguyên còn có thể thoát tội sao?

[01:24:09] Cho dù có hội trưởng Thương hội chống lưng,

[01:24:11] hắn ít nhất cũng phải lột một lớp da,

[01:24:13] nhả ra số tiền hàng đã nuốt vào.

[01:24:16] Thiên Hữu, con không lừa ba chứ?

[01:24:19] Ba, con là con trai ruột của ba mà.

[01:24:23] Vậy con nói cần bao nhiêu?

[01:24:25] Một ngàn đồng.

[01:24:27] Được.

[01:25:28] ANTRYST FEND


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo