Berikutnya

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 15+16 - Trần Khôn, Tôn Lệ

0 Tampilan· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Pelanggan
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

Menampilkan lebih banyak

[00:00:20] Không, không.

[00:00:23] Con không thể để Gia Tuấn chết.

[00:00:25] Chắc chắn còn cách khác.

[00:00:27] Chắc chắn còn cách khác.

[00:00:28] Có cách gì chứ?

[00:00:29] Cậu có cách nào tốt hơn sao?

[00:00:32] Sự việc đến nước này,

[00:00:33] nếu không có ai đứng ra nhận trách nhiệm,

[00:00:35] danh dự của giới lao công sẽ bị tổn hại.

[00:00:37] Rất có thể sẽ gây ra bạo loạn.

[00:00:38] Thiên Hựu, Gia Nghi nó...

[00:00:40] Mất lòng dân là mất thiên hạ.

[00:00:42] Cậu nên hiểu đạo lý này.

[00:00:47] Trước đây tôi hiểu.

[00:00:49] Nhưng bây giờ hồ đồ lắm rồi.

[00:00:54] Tôi, Tạ Thiên Hựu, mang đầy nhiệt huyết báo quốc, dấn thân vào cách mạng.

[00:00:59] Từ bỏ gia đình,

[00:01:01] từ bỏ của cải, từ bỏ hưởng lạc.

[00:01:05] Nhưng hôm nay lại bắt tôi từ bỏ anh em của mình.

[00:01:11] Tôi thật sự không thể hiểu nổi.

[00:01:25] Thiên Hựu à.

[00:01:28] Điều này cho thấy cậu vẫn chưa đủ chín chắn.

[00:01:31] Cách mạng là gì?

[00:01:34] Cách mạng chính là mất đi mạng của một số người.

[00:01:37] Là phải đổ máu, cách mạng là phải có người chết.

[00:01:42] Ôn huynh, coi như tôi cầu xin huynh, tôi xin huynh đó.

[00:01:47] Thiên Hựu,

[00:01:49] cậu là người có lý tưởng lớn lao.

[00:01:52] Phật nói, không xả thì không được.

[00:02:16] Thiên Hựu, Gia Tuấn đâu?

[00:02:21] Đi uống với tôi vài ly được không?

[00:02:24] Sao vậy?

[00:02:26] Sao vậy à? Là do Tạ Thiên Hựu tôi quyết định được sao?

[00:02:31] Mẹ kiếp, tôi chẳng là cái thá gì cả.

[00:02:35] Chẳng là gì cả.

[00:03:35] Cẩm Khôn, ăn rau đi.

[00:03:41] Phùng Mộ Trinh có nói...

[00:03:42] khi nào Gia Tuấn được thả ra không?

[00:03:45] Chị ấy nói là trong hai ngày tới.

[00:03:48] Thiên Tuệ.

[00:03:52] Cậu sao vậy?

[00:03:53] Uống mấy ly này đã say rồi à? Ăn rau đi.

[00:03:59] Thật ra tôi không nói cậu cũng biết.

[00:04:03] Tôi... tôi muốn mời cậu đi xem phim.

[00:04:06] Xem phim?

[00:04:09] Ối, muộn quá rồi. Hôm khác tôi mời cậu nhé.

[00:04:13] Ngày mai cũng được.

[00:04:15] Ngày mai... Ngày mai trường có hoạt động từ thiện.

[00:04:18] Tôi đã đăng ký làm tình nguyện viên rồi.

[00:04:22] Ngày kia đi.

[00:04:24] Ngày kia... ngày kia phải đi thăm hỏi các sĩ quan sinh Hoàng埔.

[00:04:29] Tiện thể đi thăm Thiên Hào.

[00:04:31] Cậu có muốn nhắn gì không?

[00:04:33] Cậu cứ nói chúng tôi rất nhớ nó.

[00:04:35] Vậy ngày kìa thì được rồi chứ?

[00:04:38] Chuyện ngày kìa làm sao tôi biết được?

[00:04:45] Ăn xong chưa? Tính tiền thôi.

[00:04:51] Cảm ơn, cảm ơn đại tiểu thư đã mời.

[00:04:55] Nào.

[00:04:56] Chúng ta vì Gia Tuấn có thể sớm trở về, cạn ly!

[00:05:26] Ai đó?

[00:05:28] Mở cửa! Mạch Quỳnh! Mạch Quỳnh, mở cửa!

[00:05:31] Tôi là Cẩm Khôn đây!

[00:05:35] Mạch Quỳnh ngủ rồi.

[00:05:38] Mở cửa! Cho tôi vào! Mở cửa!

[00:05:40] Anh làm gì vậy?

[00:05:42] Cô nhíu mày làm gì?

[00:05:43] Thấy tôi kinh tởm à?

[00:05:45] Anh tôn trọng một chút đi.

[00:05:46] Tôn trọng?

[00:05:48] Tại sao không ai tôn trọng tôi?

[00:05:50] Mạch Quỳnh, tôi muốn nói chuyện với cô! Mạch Quỳnh!

[00:05:53] Cẩm Khôn!

[00:05:54] Cẩm Khôn, cậu sao vậy Cẩm Khôn?

[00:05:55] Mạch Quỳnh!

[00:05:56] Cậu cũng thật là, không thấy cậu ấy say rồi sao?

[00:05:57] Để cậu ấy vào đi.

[00:05:58] Tôi không cho cậu ta vào nhà chúng ta.

[00:06:00] Cô tránh ra cho tôi!

[00:06:02] Nếu bây giờ là Phương Gia Tuấn và Tạ Thiên Hựu,

[00:06:03] chắc cô còn ra đầu ngõ đón không kịp nữa là.

[00:06:05] Mở cửa! Mạch Quỳnh, tôi đau đầu quá.

[00:06:08] Cẩn thận.

[00:06:17] Chưa say mà. Nhìn bộ dạng của cậu kìa.

[00:06:19] Vậy mà cả thế giới đều bắt nạt tôi,

[00:06:21] sao cô không quan tâm?

[00:06:23] Nỗi khổ trong lòng tôi không ai hiểu được.

[00:06:26] Cẩm Khôn, cậu đừng nói vậy.

[00:06:29] Nỗi khổ của cậu, tôi hiểu.

[00:06:31] Tôi vẫn luôn hiểu mà.

[00:06:32] Cô không hiểu đâu.

[00:06:34] Tôi, Lương Cẩm Khôn, là con vợ hai, đúng vậy.

[00:06:38] Nhưng tôi rất trung thành với anh em.

[00:06:40] Tôi rất hiếu thuận với ba mẹ.

[00:06:42] Tôi chung thủy với tình cảm.

[00:06:44] Ngay cả đứa em ngốc mà chẳng ai ưa của tôi,

[00:06:46] tôi cũng thương nó như vậy.

[00:06:47] Tôi không tốt ở đâu?

[00:06:48] Tôi có điểm nào không đủ để Tạ Thiên Tuệ thích?

[00:06:52] Không thích thì thôi.

[00:06:55] Tại sao cứ lần này đến lần khác lợi dụng sự tốt bụng của tôi với cô ta?

[00:06:58] Không coi tôi là người.

[00:07:01] Còn Gia Tuấn nữa.

[00:07:05] Tôi vì nó mà sắp bán thân rồi.

[00:07:07] Nó biết rõ tôi thích Thiên Tuệ.

[00:07:09] Tôi thật sự thích Thiên Tuệ, cô biết không?

[00:07:12] Vậy mà nó còn bàn với Thiên Tuệ bỏ trốn cùng nhau.

[00:07:14] Cô nói xem còn giống anh em không?

[00:07:15] Cô nói đi, nói đi!

[00:07:17] Chắc chắn là cậu ta không đúng.

[00:07:19] Là cậu ta nợ cậu.

[00:07:21] Phải, là nó nợ tôi.

[00:07:24] Nhưng người nợ tôi nhiều lắm.

[00:07:29] Nhưng tôi không hận họ.

[00:07:32] Tôi hận Tạ Thiên Hựu.

[00:07:34] Vì cậu ta coi thường tôi từ tận đáy lòng.

[00:07:39] Mỗi lần ánh mắt cậu ta nhìn tôi,

[00:07:41] luôn là khinh bỉ và không ưa.

[00:07:45] Không, cậu ta đâu có dùng mắt nhìn tôi.

[00:07:48] Cậu ta dùng lỗ mũi, dùng cằm,

[00:07:49] dùng lưng, dùng mông của cậu ta.

[00:07:57] Không được.

[00:08:00] Tôi, Lương Cẩm Khôn, không thể sống thế này nữa.

[00:08:01] Tôi muốn hơn người.

[00:08:03] Tôi muốn tất cả những người coi thường tôi,

[00:08:04] tất cả bọn họ phải hối hận.

[00:08:06] Cẩm Khôn, cậu đừng như vậy, tôi sợ.

[00:08:22] Lương Cẩm Khôn!

[00:08:24] Mẹ kiếp, mày cút ra đây cho tao!

[00:08:27] Lương Cẩm Khôn!

[00:08:32] Lương Cẩm Khôn!

[00:08:33] Lương Cẩm Khôn, mày cút ra đây cho tao!

[00:08:35] Lương Cẩm Khôn! Cút ra đây! Cút ra đây!

[00:08:40] Có chuyện gì sao?

[00:08:42] Kêu Lương Cẩm Khôn ra đây.

[00:08:44] Nửa đêm nửa hôm, có để người ta ngủ không hả?

[00:08:47] Kêu con trai bà ra đây.

[00:08:49] Thiên Hựu à,

[00:08:51] Cẩm Khôn đã chọc giận gì cậu?

[00:08:53] Kêu nó ra đây.

[00:08:55] Nó không có ở nhà.

[00:08:56] Kêu nó ra đây! Ra đây!

[00:08:59] Phu nhân, trong phòng cậu chủ không có người.

[00:09:02] Nghe thấy chưa?

[00:09:03] Phòng thằng ngốc có không?

[00:09:04] Cũng xem rồi, không có.

[00:09:06] Lương Cẩm Khôn!

[00:09:08] Thiên Hựu,

[00:09:09] nếu cậu không tin thì tự vào mà lục soát.

[00:09:10] Mở cửa rào ra! Mở ra!

[00:09:15] Mở cửa rào ra!

[00:09:16] Lương Cẩm Khôn! Mày ra đây! Lương Cẩm Khôn!

[00:09:20] Mày cút ra đây cho tao! Cút ra đây!

[00:09:23] Ra đây! Lương Cẩm Khôn! Ra đây!

[00:09:26] Thiên Hựu, Thiên Hựu, anh đừng như vậy.

[00:09:28] Thiên Hựu, chúng ta về nhà đi, được không?

[00:09:30] Có chuyện gì ngày mai hãy nói.

[00:09:31] Thiên Hựu!

[00:09:32] Phương Gia Nghi, cô đã hại chết em trai ruột của mình.

[00:09:36] Cô cũng đã hủy hoại tôi.

[00:09:40] Gia Tuấn...

[00:09:44] Gia Tuấn...

[00:09:47] Gia Nghi! Gia Nghi!

[00:09:49] Chị Gia Nghi! Chị Gia Nghi, sao vậy?

[00:09:56] Đi, chúng ta về nhà. Đi.

[00:10:08] Ố, đại tiểu thư, chào buổi sáng. Đợi ai vậy?

[00:10:12] Lương Cẩm Khôn, Gia Tuấn là do anh hại.

[00:10:16] Nếu nó chết, anh cũng đừng hòng sống.

[00:10:31] Đứng lại! Anh làm gì vậy? Làm gì vậy?

[00:10:37] Phùng Bá Hàn, tại sao ông lại lừa tôi?

[00:10:41] Tại sao ông lại lừa Mộ Trinh?

[00:10:45] Tôi có thể thấy ông không hề thích cô ấy.

[00:10:47] Ông đang lợi dụng cô ấy.

[00:10:50] Tôi nể mặt Mộ Trinh,

[00:10:52] mới giúp ba cậu hoàn thành việc sáp nhập.

[00:10:54] Đó đã là một ân tình trời ban rồi.

[00:10:58] Vậy tại sao ông lại...

[00:10:58] tại sao lại hại Phương Gia Tuấn?

[00:11:00] Tại sao ông lại hại Phương Gia Tuấn?

[00:11:02] Tại sao ông lại hại Phương Gia Tuấn?

[00:11:04] Cút ra ngoài!

[00:11:05] Cút ra ngoài!

[00:11:07] Cút!

[00:11:26] Tôi đã hoàn toàn không còn chút oán hận nào với Gia Tuấn.

[00:11:30] Tôi đổ lỗi cho việc Gia Tuấn bị bắt,

[00:11:31] thậm chí cả việc tôi và Gia Tuấn bỏ trốn bất thành,

[00:11:34] tất cả đều đổ cho một người.

[00:11:36] Đó là Lương Cẩm Khôn.

[00:11:39] Điều mà tôi không biết,

[00:11:40] lúc này vẫn còn một người,

[00:11:42] đang chịu sự dày vò cả về tâm hồn lẫn thể xác.

[00:11:53] Nhanh lên!

[00:12:03] Thiên Tuệ, sao em lại đến đây?

[00:12:06] Gia Tuấn...

[00:12:07] Anh sống có tốt không?

[00:12:12] Nếu anh đưa em đi sớm hơn,

[00:12:15] thì tốt biết mấy.

[00:12:17] Thiên Tuệ...

[00:12:20] Thiên Tuệ... Này, này...

[00:12:22] Thiên Tuệ, em đừng khóc mà.

[00:12:24] Đừng khóc, hãy mạnh mẽ lên.

[00:12:30] Gia Tuấn,

[00:12:33] em yêu anh.

[00:12:35] Cưới em đi.

[00:12:42] Được.

[00:12:44] Anh hứa với em.

[00:12:46] Chỉ cần anh có thể sống sót ra ngoài,

[00:12:48] anh nhất định sẽ cưới em.

[00:12:51] Có câu nói này của anh, em chết cũng cam lòng.

[00:12:58] Đừng nói ngốc nghếch.

[00:13:00] Hứa với anh, phải sống thật tốt.

[00:13:06] Không thể được nữa rồi.

[00:13:07] Gia Tuấn,

[00:13:08] không có anh, em không thể sống tốt được nữa.

[00:13:14] Gia Tuấn!

[00:13:31] Gia Tuấn!

[00:14:07] Bây giờ cuối cùng cũng nhớ đến Thượng đế rồi à?

[00:14:10] Đã quên lâu lắm rồi nhỉ?

[00:14:17] Tôi đi đây.

[00:14:19] Cô tự bảo trọng nhé.

[00:14:34] Tôi quyết định đi nhận trách nhiệm,

[00:14:36] để đổi Gia Tuấn ra ngoài.

[00:14:38] Đến chào cô một tiếng.

[00:14:43] Làm như vậy sẽ thế nào?

[00:14:56] Cô lo cho tôi sao?

[00:15:07] Lành ít dữ nhiều.

[00:15:09] Nhưng tôi tin rằng sự quang minh lỗi lạc có thể chiến thắng bóng tối,

[00:15:13] chính nghĩa có thể chiến thắng tà ác.

[00:15:30] Tôi vào đây.

[00:15:55] Thiên Hựu à, sao cậu vẫn chưa nghĩ thông vậy?

[00:15:59] Chính vì tôi nghĩ thông rồi mới đến đây.

[00:16:02] Tôi sẵn sàng chấp nhận thẩm tra,

[00:16:04] sẵn sàng đối mặt với công chúng nói ra sự thật.

[00:16:08] Sự thật?

[00:16:09] Cái gì mới là sự thật?

[00:16:14] Tôi vì lợi ích gia đình mà lạm dụng quyền lực,

[00:16:17] một tay lên kế hoạch vụ vận chuyển hàng lậu.

[00:16:20] Dùng việc không cưới Phương Gia Nghi để ép buộc Phương Gia Tuấn,

[00:16:23] cậu ta trong tình thế vô cùng bất đắc dĩ mới mở kho.

[00:16:27] Người vận chuyển hàng lậu cũng là do tôi tìm.

[00:16:29] Nhà họ Lương trả giá cao nhưng không biết nguồn gốc hàng hóa.

[00:16:35] Đây chính là toàn bộ sự thật.

[00:16:42] Xem ra,

[00:16:44] cậu định hy sinh bản thân để bảo toàn cho Nam Châu Lý rồi.

[00:16:48] Không nói là hy sinh, đây chính là sự thật.

[00:16:51] Bây giờ tôi sẽ viết ra toàn bộ quá trình,

[00:16:54] trình lên Tổng công hội và các báo lớn.

[00:16:57] Đảm bảo không liên lụy đến Hội liên hiệp lao công.

[00:17:00] Còn về việc xử lý thế nào,

[00:17:03] tùy ý.

[00:17:05] Được.

[00:17:07] Quả là có gan có tầm nhìn.

[00:17:13] Vậy thì viết đi.

[00:17:20] Gia Tuấn!

[00:17:22] Anh Thiên Hựu.

[00:17:23] Không sao rồi. Về nhà đi.

[00:17:26] Thật sự không sao rồi sao?

[00:17:27] Phải, về nhà chăm sóc tốt cho chị hai của em,

[00:17:30] còn có chị Kỳ của em nữa.

[00:17:33] Này, đợi đã! Mau mở cửa ra!

[00:17:37] Tôi đến để thay thế Phương Gia Tuấn.

[00:17:38] Cái gì? Thay thế?

[00:17:40] Cậu tưởng đây là sở đổi tiền à?

[00:17:42] Cậu tưởng là tiền Trung ương đổi lấy Viên Đại Đầu à?

[00:17:44] Muốn đổi là đổi sao? Nằm mơ đi!

[00:17:46] Này, anh...

[00:17:56] Anh Thiên Hựu, rốt cuộc là chuyện gì vậy?

[00:17:58] Anh mau nói đi.

[00:18:00] Ôn Đình Quang! Ôn Đình Quang!

[00:18:04] Ông đã hứa sẽ thả Gia Tuấn ra ngoài.

[00:18:05] Tại sao lại đổi ý?

[00:18:07] Ông là đồ lừa đảo! Ôn Đình Quang!

[00:18:12] Tạ Thiên Hựu à Tạ Thiên Hựu,

[00:18:15] cậu đúng là một A Đẩu không đỡ nổi mà.

[00:18:19] Tôi bắt đầu nghi ngờ cả con mắt của mình rồi đấy.

[00:18:24] Ba chữ Tạ Thiên Hựu trên này,

[00:18:27] đúng là rồng bay phượng múa.

[00:18:56] Anh Thiên Hựu!

[00:18:59] Em thật là quá ngây thơ.

[00:19:08] Đều là tại ông, đều là tại ông tự cho mình là thông minh.

[00:19:11] Còn ép nó hồi tâm chuyển ý.

[00:19:12] Giờ thì hay rồi, mất mạng con trai rồi.

[00:19:15] Trời ơi, mau nghĩ cách đi, nghĩ cách nhỏ đi.

[00:19:19] Đúng rồi, Cục Cảnh sát!

[00:19:22] Gọi điện cho Cục trưởng! Mau, mau đi!

[00:19:26] Cần bao nhiêu tiền cũng cho ông ta! Còn có cổ phần nữa!

[00:19:29] Cho ông ta, cho ông ta hết! Mau gọi đi!

[00:19:38] Alo, là Phó Cục trưởng phải không ạ?

[00:19:42] Tôi là Tạ Quảng Lợi đây.

[00:19:44] Ngài xem, Thiên Hựu nhà chúng tôi, nó...

[00:19:47] Nghe rồi. Các vị đúng là thông minh quá sẽ bị thông minh hại.

[00:19:52] Sự việc đến nước này, tìm tôi cũng vô ích.

[00:19:55] Vâng, vâng, vâng, là lỗi của nó.

[00:19:59] Chỉ cần ngài chịu giúp, thế nào cũng được.

[00:20:03] Đừng nhắc đến tiền. Đây không phải chuyện tiền bạc có thể giải quyết được.

[00:20:16] Lương Quý Nguyên!

[00:20:18] Đều là do Lương Quý Nguyên, lão già này hại.

[00:20:20] Tôi đi tìm ông ta tính sổ đây!

[00:20:22] Ông bà chủ, ông chủ nhà họ Lương đến.

[00:20:25] Đến hay lắm, cho ông ta vào.

[00:20:36] Tạ ông, Tạ phu nhân.

[00:20:40] Lương Quý Nguyên,

[00:20:43] ông còn mặt mũi bước vào cửa nhà họ Tạ của tôi sao?

[00:20:57] Cái này, đúng rồi.

[00:21:02] Đây là tiền hàng của lô hàng đó.

[00:21:07] Tôi để ở đây.

[00:21:11] Tôi đi trước đây.

[00:21:14] Đợi đã.

[00:21:24] Tạ phu nhân có gì chỉ giáo?

[00:21:27] Phỉ!

[00:21:35] Nhổ hay lắm.

[00:21:39] Thế này là huề nhau rồi.

[00:21:42] Tôi, Lương Quý Nguyên, không còn nợ các vị gì nữa.

[00:21:45] Cút!

[00:21:48] Cáo từ.

[00:21:56] Phu nhân, bà sao vậy? A Quế, mau lại đây!

[00:22:01] Phu nhân, bà sao vậy? Bà sao vậy?

[00:22:03] Tỉnh lại, tỉnh lại!

[00:22:07] Mau rót ly nước, nhanh lên!

[00:22:10] Phu nhân, phu nhân!

[00:22:24] Cô theo tôi làm gì?

[00:22:26] Tôi muốn tìm Lương Cẩm Khôn.

[00:22:27] Làm sao tôi biết cậu ta ở đâu?

[00:22:28] Dù sao cũng không có ở nhà chúng tôi.

[00:22:33] Mạch Quỳnh, xin cô hãy nói cho tôi biết.

[00:22:37] Tạ tiểu thư, cô đừng như vậy.

[00:22:41] Tôi có thể nói cho cô biết,

[00:22:43] nhưng cô tuyệt đối đừng làm hại cậu ấy.

[00:22:48] Thật ra chuyện này,

[00:22:49] thật sự không thể trách Cẩm Khôn được.

[00:22:51] Cậu ấy cũng bị Phùng Mộ Trinh lừa.

[00:22:54] Cậu ấy thật sự rất đau khổ.

[00:22:56] Vẫn không dám về nhà,

[00:22:57] chính là vì sợ gặp cô.

[00:23:00] Tạ tiểu thư, cô không biết...

[00:23:03] Cẩm Khôn yêu cô đến nhường nào đâu.

[00:23:06] Chủ đề nói chuyện của hai chúng tôi,

[00:23:08] luôn là về cô.

[00:23:10] Tạ tiểu thư, tôi thề,

[00:23:12] những lời tôi vừa nói đều là thật lòng.

[00:23:14] Đúng rồi,

[00:23:16] tôi hy vọng cô thề trước,

[00:23:18] tôi mới có thể dẫn cô đi gặp cậu ấy.

[00:23:21] Tôi thề, lấy nhân cách của tôi ra thề.

[00:23:25] Không, lấy tính mạng của anh cả tôi ra thề.

[00:23:28] Như vậy được chưa?

[00:23:31] Đi thôi.

[00:23:37] Nào, cẩn thận.

[00:23:43] Tạ tiểu thư, ở trên đó.

[00:23:45] Đây là đồ ăn, cô mang cho cậu ấy đi.

[00:23:48] Cảm ơn. Đừng khách sáo.

[00:23:56] Sao cô về muộn vậy?

[00:23:57] Cô mà không về nữa là tôi...

[00:24:07] Cẩm Khôn.

[00:24:08] Thiên Tuệ.

[00:24:17] Thiên Tuệ, xin lỗi.

[00:24:20] Là tôi đã hại anh Thiên Hựu.

[00:24:21] Là tôi đã hại Gia Tuấn.

[00:24:23] Đừng nói nữa.

[00:24:24] Bây giờ không phải lúc đau buồn.

[00:24:28] Cẩm Khôn,

[00:24:30] anh đi cầu xin học tỷ lần nữa đi.

[00:24:32] Có lẽ vẫn còn cách.

[00:24:41] Thiên Tuệ, nếu cô ấy không chịu giúp,

[00:24:43] em sẽ không trách anh cả đời chứ?

[00:24:45] Sẽ không.

[00:24:47] Mạch Quỳnh đã nói với em rồi.

[00:24:50] Chuyện này không thể trách anh.

[00:24:54] Chỉ trách em bệnh cấp bái loạn đầu y.

[00:25:02] Được, bây giờ anh đi ngay.

[00:25:04] Ấy, Cẩm Khôn.

[00:25:07] Ăn đồ trước đã.

[00:25:08] Rồi về tắm rửa,

[00:25:10] thay quần áo rồi hẵng đi.

[00:25:20] Từ lúc nhìn thấy Cẩm Khôn,

[00:25:22] tôi biết mình đã hoàn toàn tha thứ cho anh ấy.

[00:25:26] Cẩm Khôn có tội,

[00:25:28] nhưng Cẩm Khôn cũng vô tội.

[00:25:31] Người thực sự sai là cái thời thế này.

[00:25:37] Lương quân,

[00:25:38] xin anh hãy tin tôi.

[00:25:40] Tôi thật sự không lừa anh.

[00:25:41] Khi tôi nghe tin,

[00:25:43] đã cãi nhau rất kịch liệt với ba.

[00:25:47] Ốm mấy ngày liền.

[00:25:49] Mong anh có thể tha thứ cho tôi.

[00:25:54] Tôi tin em, Mộ Trinh.

[00:25:55] Thật sao?

[00:25:57] Em thật sự rất vui vì anh vẫn gọi em là Mộ Trinh.

[00:26:00] Đi, chúng ta đến Thương hội.

[00:26:04] Lát nữa, dù em có nói gì với ba,

[00:26:06] anh cũng đừng ngắt lời em, được không?

[00:26:09] Đi.

[00:26:13] Có phải Ôn Đình Quang bảo cậu đến không?

[00:26:15] Không phải.

[00:26:16] Tôi phải nghe ý của ngài trước,

[00:26:18] rồi mới đi tìm ông ta.

[00:26:21] Vậy cậu cứ đi tìm ông ta trước, nghe ý của ông ta,

[00:26:24] rồi lại đến tìm tôi, chẳng phải sẽ thú vị hơn sao?

[00:26:29] Ai trước ai sau có gì khác biệt đâu ạ?

[00:26:36] Ngài cũng là người thông minh, ngài nói xem?

[00:26:42] Tôi thật không hiểu nổi các người.

[00:26:45] Thôi vậy.

[00:26:47] Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.

[00:26:49] Không có chuyện gì, tôi cáo từ.

[00:26:50]

[00:27:03] Ba, con có chút chuyện muốn tìm ba.

[00:27:06] Có phải Lương Cẩm Khôn bảo con đến,

[00:27:08] là để cầu xin cho Tạ Thiên Hựu và Phương Gia Tuấn không?

[00:27:13] Không chỉ vậy.

[00:27:15] Cẩm Khôn, vào đi.

[00:27:22] Bác trai, xin lỗi.

[00:27:23] Lại làm phiền bác rồi.

[00:27:26] Còn chuyện gì, nói đi.

[00:27:29] Thứ nhất, con và Cẩm Khôn đã đính hôn.

[00:27:33] Đây là nhẫn anh ấy vừa cho con.

[00:27:36] Thứ hai, Cẩm Khôn đã thôi học từ lâu.

[00:27:40] Con muốn giới thiệu anh ấy đến Thương hội giúp ba một chút việc.

[00:27:44] Thứ ba mới là chuyện ba vừa nhắc đến.

[00:27:49] Mộ Trinh!

[00:27:54] Quá đáng!

[00:27:56] Con quá ngang ngược rồi!

[00:27:58] Nếu ba không đồng ý một chuyện nào,

[00:28:00] con ra khỏi cửa là nhảy xuống sông Châu Giang.

[00:28:02] Tính con thế nào ba hiểu rõ.

[00:28:04] Con nói được là làm được.

[00:28:07] Được, con đi đi! Con đi đi!

[00:28:10] Con đi nhảy đi!

[00:28:13] Được!

[00:28:15] Ấy, Mộ Trinh!

[00:28:16] Cẩm Khôn, chúng ta cùng nhảy.

[00:28:18] Tất cả quay lại cho ta!

[00:28:21]

[00:28:35] Ba.

[00:28:38] Ba muốn mắng chửi thế nào cũng được.

[00:28:41] Nhưng con đã là người của Cẩm Khôn rồi.

[00:28:43] Chẳng lẽ ba muốn con gái mất danh dự sao?

[00:29:03] Lương Cẩm Khôn.

[00:29:05] Cậu... cậu có muốn đến Thương hội không?

[00:29:12] Muốn, rất muốn ạ.

[00:29:30] Lưu Hội trưởng.

[00:29:32] Vị trí Đoàn tổng của Thương đoàn chúng ta vẫn còn trống phải không?

[00:29:39] Tôi giới thiệu cho ông một người.

[00:29:57] Anh có muốn đến nhà em ngồi chơi không?

[00:29:58] Được chứ, chỉ là...

[00:30:01] em giới thiệu anh với bác trai bác gái thế nào đây?

[00:30:03] Đâu phải lần đầu gặp, còn cần giới thiệu nữa sao?

[00:30:08] Được, tôi sẽ giới thiệu với họ anh là...

[00:30:12] anh là... của tôi.

[00:30:15] Không làm khó anh nữa.

[00:30:17] Ở trước mặt họ, anh cứ gọi tôi là Mộ Trinh là được rồi.

[00:30:20] Mời.

[00:30:58] Chị Kỳ, để nó lộn một vòng đi.

[00:31:02] Vui quá, vui quá, vui quá!

[00:31:03] Chị Kỳ, cho em chơi với được không?

[00:31:05] Em chơi đi.

[00:31:07] Em chơi không giỏi, chị đừng cười em.

[00:31:11] Kéo sợi dây lên.

[00:31:17] Em cũng biết chơi rồi!

[00:31:25] Chị Kỳ xem này, em cũng biết chơi rồi!

[00:31:27] Anh Thiên Hựu, anh xem!

[00:31:29] Anh Thiên Hựu.

[00:31:34] Chị.

[00:31:40] Xin lỗi nhé.

[00:31:44] Đây là dì bảo em mang đến.

[00:31:47] Chị cầm đi.

[00:31:51] Em đi trước đây.

[00:31:54] Chị.

[00:32:08] Em đi trước đây.

[00:32:12] Chị Kỳ, mai gặp.

[00:32:15] Mai gặp.

[00:32:26] Lao công vạn tuế!

[00:32:30] Đả đảo quân phiệt!

[00:32:33] Đuổi bọn xâm lược!

[00:32:36] Đả đảo tất cả các phe phái phản cách mạng!

[00:32:48] Mạch Kỳ!

[00:32:52] Đúng là cậu thật à.

[00:32:53] Chúng ta thắng rồi, thật sự thắng rồi.

[00:32:56] Tôi là Vương Mã Lệ của hãng洋行 Vạn Phong bên cạnh cậu đây.

[00:33:00] Không, bây giờ tôi tên là Vương Tân Phương.

[00:33:02]

[00:33:03] Xin lỗi, tôi còn có việc phải đi trước.

[00:33:19] Dừng! Dừng!

[00:33:21] Mạch tiểu thư, Mạch tiểu thư, cô đi đâu vậy?

[00:33:23] Tôi đưa cô một đoạn.

[00:33:24] Mạch tiểu thư, Mạch tiểu thư!

[00:33:28] Được rồi, làm việc chính quan trọng hơn.

[00:33:32] Đối với tôi, đây chính là việc chính.

[00:33:46] Gia Tuấn, mau tỉnh dậy.

[00:33:48] Sao vậy, anh Thiên Hựu?

[00:33:50] Họ đến rồi, có lẽ đã đến lúc rồi.

[00:33:57] Gia Tuấn, sợ không?

[00:34:00] Em không sợ.

[00:34:06] Tạ Bộ trưởng, xin lỗi nhé.

[00:34:08] Mời.

[00:34:15] Gia Tuấn, em phải sống tốt nhé.

[00:34:19] Anh đi đây.

[00:34:24] Không, anh Thiên Hựu!

[00:34:27] Có chết chúng ta cũng chết cùng nhau!

[00:34:35] Gia Tuấn, hãy nhớ những lời anh đã nói với em.

[00:34:40] Phải nhớ mãi mãi.

[00:34:55] Đi thôi.

[00:35:01] Anh Thiên Hựu!

[00:35:02] Anh Thiên Hựu!

[00:35:04] Anh Thiên Hựu!

[00:35:06] Các người giết luôn tôi đi, tôi không sống nữa!

[00:35:08] Anh Thiên Hựu!

[00:35:11] Anh Thiên Hựu!

[00:35:15] Anh Thiên Hựu!

[00:35:37] Tiểu Lâm.

[00:35:38] Đình công thắng lợi rồi.

[00:35:40] Đúng vậy, phía Chính phủ Quốc dân,

[00:35:42] đã thương lượng với Lãnh sự quán Anh, Pháp,

[00:35:43] ra lệnh cho Cục Công vụ Sa Diện hủy bỏ 12 điều lệ hà khắc,

[00:35:46] ban hành lại 7 điều khoản giải quyết song phương.

[00:35:49] Đại hội Lao công cho rằng đã hài lòng,

[00:35:50] quyết định ngày 16 sẽ trở lại làm việc toàn diện.

[00:36:14] Quán trà Ngọc Hồ Xuân.

[00:36:18] Hội trưởng, ngài xem.

[00:36:19] Đây là giấy phép mang súng.

[00:36:22] Đây là các giấy tờ liên quan, đã đủ cả.

[00:36:25] Sáng mai, ngài có thể đến Cục Quân giới Tây Sơn,

[00:36:28] để lĩnh 40 khẩu súng đó về.

[00:36:30] Cũng không ít tốn công sức của tôi đâu.

[00:36:36] Đây là chi phí lo lót, xin hãy nhận lấy.

[00:36:38] Đâu có, đâu có.

[00:36:39] Thôi đi, kết bạn thôi mà.

[00:36:41] Tôi đã nợ ông một ân tình,

[00:36:43] sao có thể để ông tốn kém nữa.

[00:36:47] Cầm đi.

[00:36:48] Ông không cầm, tôi cầm thay ông đấy.

[00:36:50] Cái này...

[00:36:52] Tiểu đệ bất tài, Hội trưởng độ lượng,

[00:36:54] mong Hội trưởng sau này chiếu cố nhiều hơn.

[00:36:56] Đâu có, đâu có.

[00:36:57] Bây giờ là thiên hạ của lớp trẻ các người.

[00:37:00] Phó lão đệ à.

[00:37:02] Chuyện này anh cũng tốn không ít tâm sức.

[00:37:05] Một chút lòng thành.

[00:37:06] Phùng Hội trưởng, ngài khách sáo quá, khách sáo quá.

[00:37:10] Xin lỗi, xin lỗi.

[00:37:11] Nào, chúng ta lấy trà thay rượu.

[00:37:15] Đợi đã, người pha trà còn chưa đến.

[00:37:17] Ố, đến rồi.

[00:37:21] Thiên Hựu, lại đây, lại đây.

[00:37:26] Cậu không phải muốn tạ tội với Phùng Hội trưởng sao?

[00:37:27] Một chén trà nhạt xóa bỏ ân thù, thế nào?

[00:37:37] Thiên Hựu à.

[00:37:42] Thiên Hựu, tôi đang giúp cậu đấy.

[00:37:46] Đừng có không biết điều.

[00:37:49] Rốt cuộc là chuyện gì vậy?

[00:37:50] Cậu đừng hỏi.

[00:37:52] Cứ đi rót trà là được.

[00:37:53] Cậu đừng quên,

[00:37:55] Phương Gia Tuấn vẫn còn ở Ban Duy trì Kỷ luật Đình công đấy.

[00:38:07] Được.

[00:38:09] Tôi làm theo lời ông là được chứ gì.

[00:38:37] Phùng Hội trưởng,

[00:38:39] vãn bối Thiên Hựu có nhiều điều đắc tội,

[00:38:42] mong Hội trưởng rộng lòng tha thứ.

[00:39:04] Phó Cục trưởng,

[00:39:05] xét trên tình nghĩa nhiều năm,

[00:39:07] Thiên Hựu có chỗ nào chưa phải,

[00:39:10] xin hãy lượng thứ cho.

[00:39:13] Thiên Hựu lão đệ à, đừng ngại.

[00:39:16] Nam tử hán đại trượng phu, co được duỗi được.

[00:39:20] Hàn Tín còn từng chui qua háng người khác nữa là.

[00:39:30] Ôn huynh, ơn tri ngộ, cả đời khó quên.

[00:39:34] Một chén trà nhạt, ngày sau còn dài.

[00:39:38] Thiên Hựu à,

[00:39:40] hôm đó cậu nói với tôi về cách mạng,

[00:39:42] cậu còn nhớ không?

[00:39:47] Nhớ.

[00:39:48] Ngài nói cách mạng là phải có người chết.

[00:39:52] Trí nhớ không tệ.

[00:39:55] Hôm nay tôi bổ sung thêm một chút.

[00:39:57] Cái gọi là cách mạng ấy à,

[00:39:59] chính là hai người có địa vị ngang nhau,

[00:40:01] bình tĩnh ngồi xuống,

[00:40:02] uống tách trà nói chuyện, giống như một vụ làm ăn.

[00:40:06] Một khi đã bàn đến mức đôi bên cùng có lợi,

[00:40:08] thì coi như đã thành công lớn rồi. Cậu hiểu không?

[00:40:14] Hiểu. Đa tạ chỉ giáo.

[00:40:17] Được rồi, ngồi xuống.

[00:40:20] Uống ly trà, thanh lọc dạ dày cho tốt.

[00:40:23] Lát nữa chúng ta cùng đến Trần Đường,

[00:40:25] gọi một cuộc vui náo nhiệt.

[00:40:26] Mọi người cùng vui vẻ một phen.

[00:40:36] Cẩm Khôn, anh nghỉ sớm đi, mai gặp.

[00:41:00] Thiên Tuệ, chưa ngủ à?

[00:41:02] Thế nào rồi?

[00:41:05] Phùng Bá Hàn đã đồng ý giúp rồi.

[00:41:08] Thật sao? Cẩm Khôn, cảm ơn anh nhiều lắm!

[00:41:13] Nhưng em có biết tôi làm được bằng cách nào không?

[00:41:16] Vì tôi đã đồng ý với Phùng Mộ Trinh,

[00:41:18] vào Thương hội làm việc.

[00:41:21] Vào Thương hội?

[00:41:24] Tôi còn tưởng là...

[00:41:25] Em còn tưởng cô ta chỉ cần tôi yêu cô ta, cưới cô ta?

[00:41:31] Một khi tôi vào Thương hội,

[00:41:32] sẽ biến thành một con chó trong tay Phùng Bá Hàn.

[00:41:35] Muốn thoát ra sẽ vô cùng khó khăn.

[00:41:41] Cẩm Khôn.

[00:41:43] Em biết anh đều là vì em.

[00:41:47] Cả đời này em sẽ biết ơn anh.

[00:41:52] Tôi có thể ôm em không?

[00:41:58] Có lẽ cả đời này,

[00:42:00] chỉ có một lần này thôi.

[00:42:17] Giờ phút này, tôi dường như có chút hiểu được Cẩm Khôn.

[00:42:32] Anh cả cuối cùng cũng được tự do, trở về Nam Châu Lý.

[00:42:36] Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi,

[00:42:38] anh ấy đã cảm thấy thế sự tang thương, vật còn người mất.

[00:42:43] Anh cả nói anh ấy cuối cùng đã trưởng thành.

[00:42:46] Trong mắt anh ấy, tôi đọc được sự kiên định,

[00:42:49] cũng đọc được một tia lạnh lùng.

[00:43:18] Mẹ, mẹ đừng dậy, mau nằm xuống đi.

[00:43:24] Con trai, mẹ có lỗi với con.

[00:43:29] Mẹ, mẹ đừng nói vậy, đã qua rồi.

[00:43:34] Tất cả đã qua rồi.

[00:43:43] ...nó đi rồi.

[00:43:45] Đi rồi? Chị ấy đi đâu ạ?

[00:43:48] Tối hôm biết tin con được bình an, nó đã đi ngay trong đêm.

[00:43:52] Nói là đi Nam Kinh học.

[00:43:56] Tại sao mẹ không cản chị ấy?

[00:43:59] Cản lại thì sao?

[00:44:01] Hai đứa đã thành ra thế này,

[00:44:04] mẹ thấy nó cũng đã chết tâm rồi.

[00:44:07] Cứ để nó đi đi.

[00:44:10] À, trước khi đi nó đưa cho mẹ một lá thư.

[00:44:18] Con xem đi.

[00:44:23] Thiên Hựu, bảo trọng.

[00:44:28] Một cơn sóng gió,

[00:44:30] cuối cùng đã kết thúc bằng sự ra đi của chị Gia Nghi.

[00:44:33] Để bù đắp, Gia Tuấn đã vào đại học,

[00:44:36] trở thành đàn em của tôi.

[00:44:38] Còn Cẩm Khôn thì một bước lên mây,

[00:44:40] được Phùng Bá Hàn đề bạt làm Đoàn tổng của Thương đoàn,

[00:44:42] trở thành một cảnh tượng nổi bật ở Nam Châu Lý.

[00:44:53]

[00:44:56] Đến rồi, đợi lâu chưa?

[00:45:22] Rượu!

[00:45:23] Cậu chủ, cậu không thể uống nữa.

[00:45:26] Nếu không, ông bà chủ sẽ trách tôi mất.

[00:45:32] Rót rượu!

[00:45:47] Lương Đoàn tổng, tiểu đệ xin kính ngài ba ly.

[00:45:50] Ly thứ nhất, chúc ngài một bước lên mây, phất lên như diều gặp gió.

[00:45:56] Tôi mượn lời chúc của cậu.

[00:45:57] Đừng nói ba ly, thêm mấy ly nữa tôi cũng uống.

[00:46:00] Được!

[00:46:29] Này, cầm lấy.

[00:46:45] Anh sao vậy?

[00:46:48] Anh...

[00:46:56] Tôi rất tốt, tôi không sao.

[00:47:00] Nhìn xem, bây giờ tôi vẫn còn sống mà.

[00:47:08] Đừng nhìn tôi như vậy.

[00:47:10] Tôi không phải là kẻ đáng thương.

[00:47:13] Bây giờ tôi rất tốt.

[00:47:15] Bây giờ tôi tốt cực kỳ.

[00:47:23] Đi uống với tôi thêm hai ly nữa.

[00:47:38] Dựa vào đâu?

[00:47:40] Dựa vào đâu?

[00:47:42] Suốt sáu năm rồi.

[00:47:45] Tôi từ bỏ tình thân,

[00:47:48] từ bỏ của cải, từ bỏ hưởng lạc.

[00:47:52] Tôi coi thường sinh tử,

[00:47:55] vì lợi ích của người lao công mà dốc hết gan ruột.

[00:48:02] Không ngờ cuối cùng lại rơi vào kết cục thế này.

[00:48:08] Tôi, Tạ Thiên Hựu, có tội tình gì chứ?

[00:48:13] Thà cứ phán rõ cho tôi một tội danh,

[00:48:15] xử tôi tội chết còn hơn.

[00:48:18] Anh Thiên Hựu, anh đừng như vậy.

[00:48:26] Tôi thật ngu ngốc.

[00:48:29] Còn đi viết thư trần tình gì đó.

[00:48:34] Nào ngờ người ta lại vì một vụ làm ăn,

[00:48:38] chỉ vì 40 khẩu súng,

[00:48:42] ông Phùng Bá Hàn đó và Ôn Đình Quang,

[00:48:44] chỉ vì 40 khẩu súng,

[00:48:45] mà đã整 cho tôi ra nông nỗi này.

[00:48:48] Phùng Bá Hàn... Anh nói rõ hơn đi, anh Thiên Hựu.

[00:48:51] Anh Thiên Hựu!

[00:48:52] Anh Thiên Hựu!

[00:48:55] Anh Thiên Hựu!

[00:49:02] Cẩm Khôn, anh có súng! Súng của anh đâu? Súng của anh đâu?

[00:49:05] Anh có súng, bắn cho tôi một phát đi.

[00:49:07] Anh Thiên Hựu!

[00:49:08] Anh Thiên Hựu!

[00:49:09] Anh Thiên Hựu!

[00:49:15] Đại thiếu gia, đây là canh giải rượu của ngài.

[00:49:17] Để tôi.

[00:49:18] Chú Trung, chú ra ngoài đi.

[00:49:20] Anh Thiên Hựu.

[00:49:24] Sao lại thành ra thế này?

[00:49:25] Không phải tôi.

[00:49:27] Tôi gặp vài người bạn, tình cờ gặp thôi.

[00:49:29] Chỉ có anh là nhiều bạn.

[00:49:37] Anh Thiên Hựu, anh nói đi.

[00:49:40] Nói gì?

[00:49:41] Anh cả em đã thành ra thế này rồi.

[00:49:43] Có gì ngày mai nói đi.

[00:49:47] Đi đi.

[00:49:49] Cẩm Khôn, anh đừng đi.

[00:49:51] Thiên Tuệ, em ra ngoài trước đi.

[00:49:54] Anh có chuyện muốn nói với Cẩm Khôn.

[00:50:05] Cẩm Khôn.

[00:50:07] Tôi biết trong lòng anh,

[00:50:08] thật ra vẫn luôn rất hận tôi.

[00:50:11] Thấy tôi thế này,

[00:50:12] trong lòng anh rất thoải mái phải không?

[00:50:14] Đâu đến nỗi đó.

[00:50:15] Trong lòng tôi, tôi vẫn rất kính trọng ngài.

[00:50:20] Vậy sao?

[00:50:22] Dù sao anh Thiên Hựu cũng là người làm việc lớn.

[00:50:33] Cẩm Khôn.

[00:50:35] Nếu anh vẫn còn gọi tôi là anh Thiên Hựu,

[00:50:37] thì đừng như vậy.

[00:50:39] Muốn nói gì thì cứ nói, chỉ có hai chúng ta.

[00:50:47] Anh Thiên Hựu,既然 anh đã bảo em nói thì em sẽ nói.

[00:50:53] Tôi biết mình không có chí lớn, mắt nhìn nông cạn.

[00:50:56] Gặp Đại tổng thống cũng chỉ biết xin một miếng bánh sữa nhỏ.

[00:50:59] Chuyện lớn hơn nữa,

[00:51:00] tôi cũng chỉ nhìn thấy một khía cạnh nhỏ.

[00:51:03] Nhưng tôi không thấy có gì không tốt.

[00:51:05] Nếu mấy ngày liền anh không có cơm ăn,

[00:51:07] chẳng phải miếng bánh sữa nhỏ là quan trọng nhất sao?

[00:51:12] Thế nên tôi vẫn luôn cảm thấy,

[00:51:13] bất cứ thứ gì dù nhỏ đến đâu,

[00:51:16] vào lúc anh cần nó nhất,

[00:51:18] nó chính là lớn nhất.

[00:51:21] Thật ra cũng là vậy, thật ra cũng là vậy.

[00:51:25] Nói tiếp đi.

[00:51:30] Tôi... tôi còn cảm thấy,

[00:51:33] làm người phải trung thành, với bạn bè,

[00:51:35] với tình yêu.

[00:51:41] Nói tiếp đi.

[00:51:44] Anh Thiên Hựu, xin lỗi.

[00:51:49] Cậu nói đúng, là tôi quá cao xa vời vợi,

[00:51:52] quá viển vông,

[00:51:55] nên mới rơi vào cảnh này.

[00:52:00] Anh Thiên Hựu, hay là anh nói cho tôi biết,

[00:52:02] chuyện 40 khẩu súng là sao?

[00:52:07] Đó là một âm mưu lớn.

[00:52:09] Không nói thì thôi.

[00:52:10] Anh nói cho tôi biết đi.

[00:52:11] Nếu tôi biết Nam Châu Lý của chúng ta,

[00:52:12] không nợ Phùng Bá Hàn gì cả,

[00:52:13] thì tôi không cần phải tiếp tục ở lại Thương đoàn nữa.

[00:52:19] Cẩm Khôn, anh giúp tôi một việc.

[00:52:22] Đi kiếm một miếng bánh sữa nhỏ được không?

[00:52:23] Bánh sữa nhỏ?

[00:52:26] Bây giờ à?

[00:52:28] Được, tôi đến Nam Phụng Lâu mua.

[00:52:30] Cẩm Khôn.

[00:52:33] Không phải đến Nam Phụng Lâu.

[00:52:35] Là đến Thương đoàn.

[00:52:40] Hội trưởng, đi ra ngoài ạ?

[00:52:42] Phải, đến Tòa thị chính có chút việc.

[00:52:45] Cậu đi cùng tôi đi.

[00:52:46] Ồ, đi thôi.

[00:52:51] Hội trưởng, thư đề nghị tẩy chay tiền Trung ương,

[00:52:54] tôi vẫn chưa hoàn thành.

[00:52:59] Đi đi.

[00:53:37] Nhanh, quay xe lại! Nhanh!

[00:54:22] Lương Cẩm Khôn đâu?

[00:54:24] Hình như đã vào văn phòng của ngài rồi.

[00:54:51] Rất muốn gặp em.

[00:54:53] Tối nay cùng đi ăn tối nhé.

[00:54:55] Là anh đến trường đón em,

[00:54:56] hay là em đến Thương hội tìm anh?

[00:55:01] Được, ừm.

[00:55:10] Hội trưởng, xin lỗi.

[00:55:12] Tôi vào gọi điện cho Mộ Trinh.

[00:55:18] Mộ Trinh, Hội trưởng muốn nói chuyện với em.

[00:55:26] Là Mộ Trinh phải không?

[00:55:28] Ba, không phải ba đến Tòa thị chính sao?

[00:55:32] Ba quay về lấy một tập tài liệu.

[00:55:35] Con và Cẩm Khôn nói chuyện tiếp đi.

[00:55:40] Mộ Trinh, lát nữa anh gọi cho em.

[00:55:42]

[00:55:57] Mời vào.

[00:56:08] Cảm ơn.

[00:56:10] Tan làm đợi tôi.

[00:56:13] Đây là đơn xin nghỉ việc của tôi.

[00:56:18] Cô muốn nghỉ việc? Tại sao vậy?

[00:56:30] A Kỳ.

[00:56:32] Anh biết em vẫn luôn,

[00:56:34] tự trách về việc Phương Gia Nghi bỏ đi.

[00:56:37] Nhưng sự ra đi của cô ấy không phải là vì em.

[00:56:41] Chuyện đó,

[00:56:43] khiến mối quan hệ giữa anh và cô ấy trở nên rất phức tạp.

[00:56:46] Cô ấy cũng không thể...

[00:56:47] đối mặt với ba mẹ và Gia Tuấn được nữa.

[00:56:50] Đúng rồi, gần đây cô ấy có viết thư về.

[00:56:53] Là viết cho Gia Tuấn.

[00:56:54] Trong thư cũng nói như vậy.

[00:56:58] A Kỳ,

[00:56:59] đừng suy nghĩ lung tung nữa.

[00:57:01] Thu lại đơn xin nghỉ việc đi.

[00:57:03] Em xin nghỉ việc không chỉ vì lý do này.

[00:57:06] Còn lý do gì nữa?

[00:57:08] Chính là sợ không chuyên tâm làm không tốt việc.

[00:57:11] Không thể chuyên tâm làm tốt việc cũng không sao.

[00:57:15] Chỉ cần chuyên tâm đối tốt với anh là được.

[00:57:17] Anh hy vọng em có thể luôn ở bên cạnh anh.

[00:57:24] Làm việc đi.

[00:57:28] Em còn một chuyện muốn nói với anh.

[00:57:32] Đừng ấp a ấp úng. Có chuyện gì cứ nói.

[00:57:35] Em xem trong tài liệu đánh máy,

[00:57:37] công ty có nhiều giao dịch với hãng buôn Anh.

[00:57:40] Em có chút lo lắng.

[00:57:42] Cái này có gì đáng lo?

[00:57:44] Quảng Lợi làm ngoại thương,

[00:57:46] làm ngoại thương thì phải giao dịch với người nước ngoài.

[00:57:49] Chỉ cần là buôn bán chính đáng thì không có gì đáng chê trách.

[00:57:52] A Kỳ,

[00:57:53] em quan tâm đến chuyện công ty,

[00:57:55] đương nhiên là tốt,

[00:57:56] nhưng đây đều là chuyện của đàn ông.

[00:57:59] Không, ý em là...

[00:58:01] Em đừng lo nghĩ nhiều nữa.

[00:58:04] Đi đi.

[00:58:43] Ối ối ối, sai rồi, sai rồi.

[00:58:45] Không phải 26.000, là 2.600.

[00:58:50] Cô sai một li,

[00:58:52] tôi lỗ to rồi đấy.

[00:58:54] Tôi sửa ngay đây.

[00:58:55] Không sao, không sao.

[00:58:57] Vấn đề là ở đây này.

[00:59:00] Cô xem, cách gõ phím của cô phải như thế này.

[00:59:05] Giám đốc,

[00:59:07] Thiên Hựu thiếu gia đến lâu rồi ạ.

[00:59:10] Thiên... Thiên Hựu đến à? Được, được, được.

[00:59:24] Ba.

[00:59:27] Chuyện này là sao ạ?

[00:59:30] Bây giờ đám ma đói đó làm loạn ghê quá,

[00:59:33]

[00:59:36] Hàng của công ty này cần vào gấp,

[00:59:39] thế nên mới cho thuê tàu bến của nhà chúng ta.

[00:59:43] Hàng hóa thì tạm thời để trong kho nhà mình.

[00:59:47] Tiền thuê trả khá cao, ba thấy rất hời.

[00:59:50] Ba xem, tiền thuê này cao quá vô lý rồi.

[00:59:54] Bây giờ tình hình rất căng thẳng.

[00:59:56] Hàng của ai đến bờ trước thì người đó kiếm được một khoản lớn.

[01:00:00] Hơn nữa cũng không phạm pháp.

[01:00:02] Sao vậy?

[01:00:03] Bây giờ con không làm ở công hội nữa,

[01:00:05] còn muốn bắt lỗi của ba à?

[01:00:07] Không, ý con là,

[01:00:10] nếu lô hàng này đắt giá như vậy,

[01:00:12] vậy tại sao ba chỉ cho thuê tàu bến thôi?

[01:00:14] Giao dịch trực tiếp với người bán trên tàu,

[01:00:16] chẳng phải lợi nhuận còn lớn hơn sao?

[01:00:17] Cái đó thì ba không dám làm.

[01:00:19] Loại buôn bán đó không phải người như chúng ta có thể làm được.

[01:00:22] Buôn bán gì? Thuốc phiện?

[01:00:29] Thiên Hựu.

[01:00:32] Thiên Hựu, con không được nói bừa.

[01:00:35] Ba của con chỉ kiếm thêm chút tiền thuê thôi.

[01:00:38] Còn người ta buôn bán gì,

[01:00:40] ba hoàn toàn không biết một chút nào.

[01:00:45] Ba thật sự không biết sao?

[01:00:47] Tuyệt đối.

[01:00:48] Đây là quy tắc trong giới kinh doanh.

[01:00:51] Ba không thể phá hỏng quy tắc của người ta được.

[01:00:55] Giữ lại bản hợp đồng này mới là không hợp quy tắc.

[01:01:02] Ba, bản hợp đồng này,

[01:01:04] hình như là Mạch Kỳ viết phải không ạ?

[01:01:05] Đúng vậy. Ý con là sao?

[01:01:10] Con nghi ngờ Mạch Kỳ?

[01:01:12] Không, con không có ý đó.

[01:01:17] Ba, con muốn đưa Mạch Kỳ về nhà một chuyến.

[01:01:21] Ba thấy có thích hợp không?

[01:01:23] Con muốn đưa Mạch Kỳ về ra mắt mẹ con à?

[01:01:36] Như vậy có đột ngột quá không?

[01:01:39] Ba thấy hay là để qua một thời gian nữa đi.

[01:01:42] Dù sao thì Phương Gia Nghi...

[01:01:44] Con cũng biết mẹ con là người cổ hủ.

[01:01:48] Ba thấy cứ từ từ đã.

[01:01:51] Hay là thế này,

[01:01:52] ba về trước dò hỏi ý của bà ấy xem sao, con thấy thế nào?

[01:01:58] Cũng được.

[01:01:59] Ba, ba thấy Mạch Kỳ thế nào?

[01:02:03] Đó là một cô bé tốt.

[01:02:06] Ngoan ngoãn, thông minh, lại giỏi giang.

[01:02:09] Nhân phẩm và dung mạo đúng là không có gì để chê.

[01:02:13] Ôi, thời nay một cô gái có phẩm hạnh như vậy,

[01:02:17] không còn nhiều nữa.

[01:02:19] Ba, xem ra ba thật sự rất thích cô ấy.

[01:02:22] Cảm ơn sự ủng hộ của ba.

[01:02:29] Này, Thiên Hựu à, tìm cậu đấy.

[01:02:39] Alo? Là 400? Không phải 40 sao?

[01:02:47] Tối nay chúng ta đi khiêu vũ nhé.

[01:02:50] Khiêu vũ gì?

[01:02:52] Anh Thiên Hựu, giấy phép mang súng em tìm thấy rồi.

[01:02:54] Trên đó có chữ ký không?

[01:02:56] Có, do Ôn Đình Quang ký cấp.

[01:02:58] Có lấy đi không?

[01:02:59] Thế này, anh cứ đừng động vào.

[01:03:00] Cũng đừng gọi điện nữa.

[01:03:02] Tối nay chúng ta gặp rồi nói, được không?

[01:03:06] Nghe giọng có vẻ là Cẩm Khôn nhỉ?

[01:03:11] Không, không phải, là một người bạn bình thường.

[01:03:14] Hẹn tôi bàn một vụ làm ăn.

[01:03:16] Làm ăn gì mà bí hiểm vậy?

[01:03:23] Súng, tin không?

[01:03:52] Cẩm Khôn, hôm nay em rất vui. Anh thì sao?

[01:03:55] Anh cũng rất vui.

[01:03:56] Vậy sao?

[01:03:58] Vậy khi nào anh vui nhất?

[01:04:01] Lúc khiêu vũ.

[01:04:03] Được rồi, Cẩm Khôn.

[01:04:05] Nghỉ sớm đi, mai gặp.

[01:04:07] Thật ra Mộ Trinh,

[01:04:09] em sắp tốt nghiệp rồi, việc học là quan trọng.

[01:04:11] Không cần ngày nào cũng đến với anh đâu.

[01:04:13] Chẳng lẽ anh không muốn em ngày nào cũng ở bên anh sao?

[01:04:15] Không, không phải.

[01:04:16] Thật ra anh thấy em là một người phụ nữ phi thường,

[01:04:19] trí tuệ vượt xa đàn ông.

[01:04:21] Sau này anh còn cần em cất nhắc,

[01:04:23] để làm nên sự nghiệp nữa.

[01:04:24] Cho nên mối quan hệ của chúng ta,

[01:04:26] không nên chỉ giới hạn trong...

[01:04:27] tình yêu nam nữ tầm thường.

[01:04:30] Nên là cao thượng hơn, càng...

[01:04:33] Dù sao thì trước mắt em tập trung...

[01:04:34] vào việc học là tốt nhất.

[01:04:37] Cũng được.

[01:04:38] Vậy sau này chúng ta một tuần gặp nhau hai lần.

[01:04:41] Nhưng anh phải đồng ý với em một yêu cầu.

[01:04:44] Em nói đi.

[01:04:45] Sau này không cho phép anh có bất kỳ qua lại nào với Tạ Thiên Tuệ.

[01:04:50] Anh và cô ấy ở cùng một con hẻm,

[01:04:52] chẳng lẽ gặp nhau không cần chào hỏi sao?

[01:04:55] Lương quân, mong anh đừng phụ lòng...

[01:04:58] công lao cất nhắc và đề bạt của ba em dành cho anh.

[01:05:03] Được, sau này...

[01:05:05] anh sẽ cố gắng không về Nam Châu Lý,

[01:05:07] có việc hay không đều ở Thương đoàn,

[01:05:09] nếu không có việc nữa thì ra đường đi dạo. Được chưa?

[01:05:13] Cẩm Khôn, anh đừng giận. Tình yêu là ích kỷ.

[01:05:17] Em chỉ có một yêu cầu nhỏ như vậy thôi.

[01:05:21] Được, anh hứa với em.

[01:05:22] Muộn quá rồi, về trước đi.

[01:05:24] Không biểu thị một chút sao?

[01:05:29] Mai gặp.

[01:06:09] Cẩm Khôn.

[01:06:30] Nào Cẩm Khôn, qua đây nói.

[01:06:32] Anh Thiên Hựu.

[01:06:33] Anh chắc chắn là 400 chứ không phải 40?

[01:06:36] Chính xác, là hiệp nghị giao dịch 400 khẩu súng.

[01:06:41] Lấy nhiều súng như vậy,

[01:06:43] họ muốn làm gì?

[01:06:45] Thương hội đã phát động tẩy chay tiền Trung ương,

[01:06:48] chắc là sợ thị trường hỗn loạn.

[01:06:51] Không đến nỗi nhiều súng như vậy.

[01:06:55] Cẩm Khôn, cứ bình tĩnh đã. Đợi điều tra rõ ràng rồi nói.

[01:06:58] Vậy còn giấy phép mang súng?

[01:07:01] Cứ để đó đi, đừng vội lấy.

[01:07:03] Tôi nghĩ Phùng Bá Hàn chưa chắc đã tin anh.

[01:07:06] Tôi cũng biết.

[01:07:08] Cẩm Khôn, anh cũng phải tự cẩn thận.

[01:07:10] Đúng rồi, chuyện này đừng nói với ai hết.

[01:07:13] Đặc biệt là Thiên Tuệ.

[01:07:15] Anh Thiên Hựu,

[01:07:18] sau này anh sẽ giúp em giải thích với Thiên Tuệ phải không?

[01:07:21] Yên tâm đi, tôi sẽ làm.

[01:07:22] Tôi về trước đây.

[01:07:39] Cẩm Khôn, anh cả tôi đã nói hết với em rồi.

[01:07:42] Việc anh làm rất vĩ đại. Em yêu anh.

[01:07:45] Thật sao? Anh cũng yêu em.

[01:07:47] Vậy em gả cho anh nhé.

[01:07:55] Gia Tuấn.

[01:07:58] Cầu xin ngài, lão tổng.

[01:08:00] Tôi làm ăn nhỏ lẻ.

[01:08:02] Người đến mua đồ thường là các bà lão.

[01:08:04] Làm gì có thời gian đi ngân hàng đổi tiền.

[01:08:09] Thế nên tôi cũng không có cách nào cả.

[01:08:11] Chuyện gì vậy?

[01:08:12] Đoàn tổng.

[01:08:13] Ông ta không chịu thực hiện quy định của Thương đoàn,

[01:08:14] nói rằng nếu không nhận tiền giấy của Ngân hàng Trung ương,

[01:08:17] thì việc kinh doanh của ông ta không làm được nữa. Niêm phong đi.

[01:08:18] Cẩm Khôn... À không, Lương Đoàn tổng.

[01:08:22] Chú Đức.

[01:08:23] Ông chủ Tiền cứ nhận trước, sau này đến ngân hàng đổi.

[01:08:26] Như vậy cũng không tính là vi phạm quy định nhỉ?

[01:08:28] Ai cũng làm vậy thì quy định chẳng phải đặt ra vô ích sao? Niêm phong!

[01:08:30] Im miệng!

[01:08:33] Chú Đức, vậy chú và họ là...

[01:08:36] Hàng của tiệm đồng Phương Ký chúng tôi đều ký gửi ở đây.

[01:08:38] Hôm nay chú đến đây là để thanh toán một ít tiền hàng.

[01:08:41] Là vậy sao?

[01:08:43] Vậy thế này đi, ông chủ.

[01:08:44] Nể mặt chú Đức của tôi, tôi sẽ nương tay một lần.

[01:08:46] Cho họ một cái biển đặc cách.

[01:08:47] Cảm ơn, cảm ơn.

[01:08:55] Ông chủ Phương,

[01:08:55] thật không ngờ ông... ông còn có bạn bè trên giang hồ thế này.

[01:08:58] Sau này chúng ta sẽ tiện lợi hơn nhiều.

[01:09:01] Thật tốt quá.

[01:09:06] Đợi đã.

[01:09:09] Chiều tối mai có rảnh không?

[01:09:14] Có, tôi có.

[01:09:18] Vậy được.

[01:09:20] Chiều tối mai bảy giờ,

[01:09:21] cậu và Quách Đoàn phó dẫn vài người,

[01:09:23] đến trạm kiểm soát Thiên Bảo nhận một lô hàng.

[01:09:28] Cảm ơn Hội trưởng đã trọng dụng.

[01:09:29] Nhưng từ bây giờ,

[01:09:33] cậu không được rời khỏi Thương hội nửa bước.

[01:09:39] Đi đi, gọi một cuộc điện thoại.

[01:09:43] Phòng của cậu cũng đã lắp rồi.

[01:09:48] Mộ Trinh cũng không được nói sao?

[01:09:52] Tùy cậu.

[01:10:30] Em nghĩ bác trai cố tình không muốn anh biết.

[01:10:32] Vậy thì cứ giả vờ không biết.

[01:10:34] Đừng lo lắng.

[01:10:35] Khó khăn lắm bác trai mới trọng dụng anh như vậy.

[01:10:38] Anh cũng đã mong có thể làm được việc gì đó ra trò từ lâu.

[01:10:43] Hội trưởng, cậu ta đúng là gọi cho Tứ tiểu thư.

[01:10:56] Ố, thịnh soạn quá nhỉ.

[01:10:59] Ba, không sống nữa à?

[01:11:02] Hôm nay Thương đoàn định niêm phong tiệm đồ đồng của ông chủ Tiền.

[01:11:05] May mà Cẩm Khôn nể mặt ba con nên mới không niêm phong.

[01:11:08] Ông chủ Tiền cảm kích,

[01:11:09] đã thanh toán hết tiền hàng còn nợ.

[01:11:12] Thương đoàn muốn niêm phong tiệm? Tại sao?

[01:11:15] Tẩy chay tiền Trung ương, làm loạn ghê lắm.

[01:11:18] Thằng bé Cẩm Khôn này có triển vọng rồi.

[01:11:20] Vào Thương đoàn chưa được mấy ngày đã lên làm Đoàn tổng.

[01:11:23] Tương lai chắc chắn sẽ giỏi hơn thằng nhóc Tạ Thiên Hựu nhiều.

[01:11:31] Ba, mẹ,

[01:11:33] con ra ngoài một chuyến.

[01:11:35] Sao không ăn nữa?

[01:11:36] Con có về ăn nữa không?

[01:11:39] Đừng đợi con.

[01:11:41] Thằng bé này... Ăn đi.

[01:11:54] Cô tìm ai?

[01:11:56] Cô là ai?

[01:11:59] Lê Hạnh, em từ quê lên.

[01:12:02] Cô là họ hàng nhà họ?

[01:12:04] Đến thăm họ hàng? Sao cô lại khóc thế này?

[01:12:06] Ai cho mày ra đây? Cút vào trong!

[01:12:09] Mở cái cửa mà lâu thế.

[01:12:11] Lương phu nhân, Cẩm Khôn có ở nhà không?

[01:12:13] Không có.

[01:12:14] Sáng sớm chết dí đi đâu không thấy quay về.

[01:12:18] Sao bà lại rủa con trai tôi?

[01:12:19] Ai rủa con trai bà?

[01:12:37] Thiên Tuệ, Thiên Tuệ, mau qua đây, qua đây.

[01:12:40] Sao vậy?

[01:12:41] Nhà họ Lương có một cô bé từ quê lên đang bị đánh kìa.

[01:12:45] Anh em kết nghĩa mà cậu không quan tâm,

[01:12:47] lại đi lo chuyện người không liên quan.

[01:12:49] Sao anh biết tôi không quan tâm?

[01:12:50] Tôi đến đây là để tìm Cẩm Khôn.

[01:12:52] Tìm nó làm gì?

[01:12:54] Tôi nghe nói Thương đoàn đang tẩy chay tiền Trung ương,

[01:12:56] tôi rất lo cho nó.

[01:12:58] Từ ngày nó vào Thương đoàn,

[01:13:00] cậu đã nên lo rồi.

[01:13:00] Hôm khác chơi chẳng phải là được sao?

[01:13:03] Tôi đói rồi, chúng ta đi ăn khuya đi.

[01:13:06] Tôi không có khẩu vị.

[01:13:08] Em muốn ăn gì để họ mua về là được.

[01:13:10] Đến lượt anh.

[01:13:14] Không cần đâu.

[01:13:15] Anh đưa em về nhà xong, tiện thể ăn chút là được.

[01:13:21] Đứng lại! Phùng tiểu thư đã dặn,

[01:13:23] không ai được vào làm phiền.

[01:13:25] Chúng tôi là bạn tốt của Lương Đoàn tổng.

[01:13:27] Bạn tốt cũng không được. Sang một bên đợi đi.

[01:13:30] Làm sao bây giờ? Đợi thôi.

[01:13:43] Người ta chuyên đến đây để chơi cờ với anh,

[01:13:45] chưa chơi xong anh đã đuổi người ta đi. Thật là...

[01:13:49] Em sợ bác trai giận.

[01:13:51] Cẩm Khôn.

[01:13:53] Gia Tuấn.

[01:13:57] Qua đó đi, em ở đây đợi anh.

[01:14:01] Sao hai người lại đến đây?

[01:14:03] Cẩm Khôn, về nhà đi.

[01:14:08] Cẩm Khôn, tẩy chay tiền Trung ương là chống lại Đại tổng thống Tôn,

[01:14:11] là không đúng. Đừng làm nữa, về đi.

[01:14:14] Nói với anh Thiên Hựu,

[01:14:15] chiều tối mai 7 giờ ở Thiên Bảo.

[01:14:16] Cái gì?

[01:14:17] Tôi đã nói rồi, đừng đến tìm tôi nữa.

[01:14:19] Đi, đi, đi, tôi còn có việc, còn phải ở với Mộ Trinh.

[01:14:20] Đi, đi, đi.

[01:14:21] Cậu điên rồi!

[01:14:22] Tôi điên thì tốt quá, tất cả là của cậu rồi.

[01:14:24] Chúng tôi là vì cậu...

[01:14:25] vì lo cho cậu mới nói vậy, cậu có biết không?

[01:14:27] Cần sao?

[01:14:28] Gia Tuấn, chúng ta đi.

[01:14:35] Cần gì phải làm căng như vậy, dù sao cũng là hàng xóm.

[01:14:38] Đi, Cẩm Khôn, em đi ăn khuya với anh.

[01:14:40] Anh không đói.

[01:14:42] Vậy anh nghỉ ngơi cho khỏe đi. Ngày mai chú ý an toàn.

[01:14:44] Được.

[01:14:45] Mai gặp.

[01:15:00] Cẩm Khôn, anh ấy sao vậy?

[01:15:02] Anh ấy đáng thương quá.

[01:15:03] Anh ấy hoàn toàn bị Thương đoàn khống chế rồi.

[01:15:09] Em và Gia Tuấn đã đi tìm nó rồi à?

[01:15:12] Anh cả,

[01:15:14] em cảm thấy em có lỗi với Cẩm Khôn.

[01:15:16] Anh ấy là vì em,

[01:15:18] vì Nam Châu Lý mới ra nông nỗi này.

[01:15:21] Nó có nói gì với em không?

[01:15:24] Anh ấy bảo em nói với anh,

[01:15:26] chiều tối mai, bảy giờ, Thiên Bảo.

[01:15:30] Ý gì vậy?

[01:15:34] Chẳng lẽ nó hẹn anh đến trà lầu Thiên Bảo uống trà à?

[01:15:41] Anh cả, không lẽ anh...

[01:15:44] bảo Cẩm Khôn đang làm gì đó phải không?

[01:15:48] Thiên Tuệ, nó có thể làm gì chứ?

[01:15:51] Được rồi, ngày mai anh đi một chuyến là được.

[01:15:54] Đừng suy nghĩ lung tung nữa. Về nghỉ sớm đi.

[01:16:23] Cẩm Khôn, hút điếu thuốc đi.

[01:16:25] Cảm ơn Quách Đoàn phó, tôi không hút thuốc.

[01:16:40] Đừng lo, đều đã lo lót cả rồi.

[01:16:42] Sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.

[01:16:43] Chắc chắn là không.

[01:16:46] Đến rồi, đến rồi, đến rồi.

[01:17:11] Cẩm Khôn, là cậu đi kiểm hàng hay là tôi đi?

[01:17:14] Tôi đi.

[01:17:44] Được, được, không vấn đề.

[01:17:45] Không hay rồi, cảnh sát đến!

[01:17:52] Quách Đoàn phó, sao lại có cảnh sát?

[01:17:55] Anh không phải nói không có vấn đề gì sao?

[01:17:56] Mẹ kiếp, sao lại có cảnh sát?

[01:18:00] Lương Cẩm Khôn, có phải mày báo tin không hả?

[01:18:04] Anh phải chịu trách nhiệm cho câu nói này của mình.

[01:18:12] Xe của ai mà đỗ ở đây?

[01:18:15] Cảnh quan, chúng tôi đang qua cửa khẩu, kiểm hàng.

[01:18:19] Kiểm hàng?

[01:18:20] Kiểm hàng gì?

[01:18:22] Hàng của Nam Châu Lý. Này, ngài xem.

[01:18:25] Vậy cậu là người của Nam Châu Lý?

[01:18:26] Phải.

[01:18:29] Vậy cậu chắc chắn quen Tạ Thiên Hựu rồi.

[01:18:31] Phải, anh ấy là anh cả của tôi. Phải.

[01:18:33] Ngài xem đi.

[01:18:36] Vậy Lương Quý Nguyên cậu cũng quen phải không?

[01:18:39] Ông ấy là ba tôi.

[01:18:41] Ba cậu?

[01:18:44] Cậu chính là Lương Cẩm Khôn?

[01:18:47] Cậu là Lương Cẩm Khôn phải không?

[01:18:49] Ba của cậu hôm qua,

[01:18:50] còn mời tôi ăn gà vừng ở Phẩm Vinh Thăng nữa đấy.

[01:18:53] Đúng rồi, còn nhắc đến cậu nữa.

[01:18:56] Nhắc đến tôi?

[01:18:57] Đúng vậy.

[01:18:58] Nói gì ạ?

[01:18:59] Nói cậu nhóc này vô lương tâm, chỉ ăn không lớn.

[01:19:05] Được rồi, được rồi, đi đi.

[01:19:07] Ngài... ngài không xem nữa ạ?

[01:19:10] Không cần, không cần. Đi đi.

[01:19:14] Quay lại.

[01:19:16] Nhớ về bảo mẹ cậu hầm chút canh.

[01:19:19] Bồi bổ cho tốt.

[01:19:25] Đoàn tổng, ngài thật giỏi.

[01:19:28] Tôi nói sai rồi.

[01:19:29] Về trước mặt Hội trưởng, tôi sẽ tự tát mình.

[01:19:32] Đi thôi, đi thôi, đi.

[01:19:35] Lái xe.

[01:19:38] 400 khẩu súng này không thể nói lên vấn đề gì.

[01:19:41] Âm mưu đằng sau những khẩu súng mới là mấu chốt.

[01:19:44] Tôi đã tốn công sức như vậy,

[01:19:45] đều không đi báo cáo.

[01:19:48] Âm mưu là lớn, súng ống là nhỏ, hiểu không?

[01:19:53] Không có súng, họ làm sao thực hiện âm mưu?

[01:19:57] Cẩm Khôn, nghe tôi nói.

[01:19:59] Tôi đoán họ sẽ có hành động lớn.

[01:20:01] Nhưng nếu chúng ta không có bằng chứng xác thực,

[01:20:04] cho dù chúng ta đi báo cáo thì có thể làm gì?

[01:20:06] Phủ Tổng thống sẽ vì suy đoán của chúng ta mà hành động sao?

[01:20:11] Nhưng tôi đã trở thành đồng phạm của họ rồi.

[01:20:14] Đúng vậy, hiện tại anh đang nhẫn nhục chịu đựng.

[01:20:17] Đợi đến ngày có được bằng chứng,

[01:20:19] anh sẽ đoạn tuyệt với họ.

[01:20:20] Tất cả mọi người sẽ phải kinh ngạc.

[01:20:23] Thiên Tuệ cũng vậy.

[01:20:27] Thiên Tuệ bây giờ chắc chắn rất hận tôi.

[01:20:30] Công hội thì sao?

[01:20:32] Thật ra Thiên Tuệ cũng rất lo cho anh.

[01:20:34] Tối qua về nhà, em ấy còn nói với tôi,

[01:20:36] tất cả những gì anh làm,

[01:20:38] đều là vì Nam Châu Lý, vì em ấy.

[01:20:40] Trong lòng em ấy còn cảm thấy rất có lỗi với anh.

[01:20:44] Cẩm Khôn, cố gắng thêm một thời gian nữa được không?

[01:20:49] Đúng rồi, chị Gia Nghi có tin tức gì không?

[01:20:52] Chị ấy thường xuyên viết thư về.

[01:20:53] Chị ấy còn nhờ tôi thay chị ấy hỏi thăm anh nữa.

[01:20:56] Vậy anh cũng giúp tôi cảm ơn chị ấy, hỏi thăm chị ấy.

[01:21:00] Không thành vấn đề.

[01:21:02] Đúng rồi Cẩm Khôn, không còn sớm nữa.

[01:21:04] Về nghỉ sớm đi.

[01:21:05] Có tình hình gì chúng ta sẽ liên lạc kịp thời.

[01:21:07] Còn nữa, đừng nói gì với Thiên Tuệ nữa.

[01:21:09] Em ấy không giữ được bình tĩnh.

[01:21:11] Tôi còn có việc, tôi đi trước đây.

[01:21:12] Anh Thiên Hựu... Anh...

[01:21:30] Đúng là không biết xấu hổ.

[01:21:32] Ngay cả người phụ nữ của con trai mà ông cũng tơ tưởng.

[01:21:35] Thiên Hựu sẽ không cưới cô ta, vậy thì không thể tính là...

[01:21:38] Tâm tư của bà tôi biết.

[01:21:41] Bà ấy,

[01:21:42] có thể dung túng cho con dâu mà bà đã chọn là Phương Gia Nghi,

[01:21:45] tiếp quản nhà họ Tạ,

[01:21:46] nhưng bà tuyệt đối không cho phép Mạch Kỳ bước nửa bước vào nhà họ Tạ.

[01:21:50] Nhưng Thiên Hựu cứ qua lại với cô ta như vậy,

[01:21:53] lỡ ngày nào đó nó đưa cô ta về nhà,

[01:21:56] bà cũng không làm gì được cô ta.

[01:21:58] Hơn nữa,

[01:22:00] tôi cũng không phải là nạp thiếp,

[01:22:02] chẳng phải chỉ là nuôi ở bên ngoài thôi sao?

[01:22:05] Bà mắt không thấy, lòng không phiền.

[01:22:07] Đương nhiên, vẫn phải có sự đồng ý của bà. Bà là lớn nhất mà.

[01:22:12] Cô ta xứng đáng được so sánh với tôi sao?

[01:22:14] Không xứng, đương nhiên không xứng.

[01:22:16] Một cô gái tầm thường ở Nam Quan sao có thể so sánh với bà?

[01:22:19] Tôi đã nói với Thiên Hựu,

[01:22:20] bảo nó ngày mai đưa con bé đó đến đây.

[01:22:23] Bà muốn gặp cô ta?

[01:22:24] Phải, tôi muốn xem thử,

[01:22:27] rốt cuộc là một người phụ nữ thế nào,

[01:22:29] mà khiến cả hai cha con ông đều thấy sắc nổi lòng tà.

[01:22:34] Vậy coi như bà đồng ý rồi nhé.

[01:22:39] Tương lai nếu Thiên Hựu có hận bà,

[01:22:42] bà đừng trách tôi không nhắc nhở bà.

[01:22:45] Nó hận tôi cũng không sao.

[01:22:47] Quảng Lợi nó cũng đã tiếp quản rồi.

[01:22:49] Tôi cũng nên an hưởng tuổi già rồi.

[01:22:53] An hưởng tuổi già?

[01:22:56] Bà cứ chờ chết sớm đi.

[01:23:01] Nhất định phải đi sao?

[01:23:03] Anh cũng là vì tốt cho em.

[01:23:05] Sau này em có thể danh chính ngôn thuận,

[01:23:07] đến Nam Châu Lý tìm anh.

[01:23:09] Nhưng em thấy bây giờ như vậy cũng rất tốt rồi.

[01:23:13] Em không muốn ở bên anh sao?

[01:23:16] Em chưa nghĩ đến.

[01:23:20] Mạch Kỳ, chẳng lẽ em không muốn gả cho anh sao?

[01:23:24] Em cảm thấy em vẫn chưa đủ hiểu anh.

[01:23:28] Em muốn thế nào mới gọi là hiểu?

[01:23:31] Anh vì lợi ích của người lao công mà coi thường sinh tử,

[01:23:33] em không thấy sao?

[01:23:34] Anh vì cứu Phương Gia Tuấn mà dứt khoát nhận tội,

[01:23:35] em cũng không thấy sao?

[01:23:37] Còn bài thơ anh viết cho em,

[01:23:39] em không thích sao?

[01:23:40] Anh vì em mà rời xa Phương Gia Nghi,

[01:23:41] chẳng lẽ tất cả những điều đó vẫn chưa đủ sao?

[01:23:46] Mạch Kỳ,

[01:23:48] anh biết em là người phụ nữ độc lập,

[01:23:50] nhưng em cũng không thể quá ly kinh phản đạo.

[01:23:52] Xã hội này có quy tắc.

[01:23:54] Nếu em không tuân theo,

[01:23:55] sẽ bị loại bỏ, bị vứt bỏ, em hiểu không?

[01:24:01] Đừng cứ cúi đầu. Nhìn anh này.

[01:24:06] Anh chỉ hỏi em một câu này thôi, đi hay không đi?

[01:24:11] Ngày mai em trả lời có được không?

[01:24:18] Tùy em.

[01:24:19] Ngày mai, ngày kia, hoặc ngày kìa.

[01:24:21] Em muốn ngày nào trả lời cũng được.

[01:24:23] Anh đi đây, tạm biệt.

[01:25:23] (Music)


 0 Komentar sort   Sortir dengan


Berikutnya