Bir sonraki

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 39+40 - Trần Khôn, Tôn Lệ

0 Görünümler· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Aboneler
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

Daha fazla göster

[00:00:24] Nơi này giống như một thế giới khác.

[00:00:27] Thật tuyệt.

[00:00:30] Nếu em thích...

[00:00:31] ...chúng ta dọn về quê ở vài ngày, thật đó.

[00:00:35] Hay là chúng ta dứt khoát dọn về quê ở luôn, em thấy sao?

[00:00:41] Nhưng anh có rời xa được tất cả những thứ này của anh không?

[00:00:47] Hai mẹ con chính là tất cả của anh.

[00:00:53] Chẳng phải em vẫn luôn ao ước một cuộc sống yên bình sao?

[00:00:56] Không có giết chóc, không có tranh đấu.

[00:00:59] Không có lừa gạt dối trá.

[00:01:02] Cũng không có phản bội.

[00:01:06] Ruộng vườn sắp hoang vu, sao không quay về?

[00:01:13] Nhìn kìa.

[00:01:14] Đó là điêu lâu của nhà họ Lương chúng ta.

[00:01:16] Năm đó sau khi giết tên du côn Hồng Kông,

[00:01:18] ba đã đưa anh đến đây lánh nạn.

[00:01:20] Anh đã mua hết mảnh đất xung quanh đó rồi.

[00:01:23] Sau này, chúng ta sẽ sinh con đẻ cái ở đó.

[00:01:29] Chỉ có gia đình chúng ta thôi.

[00:01:32] Cả nhà sống một cuộc sống yên bình.

[00:01:42] Tư lệnh Từ, mời.

[00:01:45] Tư lệnh Từ.

[00:01:47] Chuyện trước đây của Đốc biện Tạ...

[00:01:49] ...thật là có nhiều điều đắc tội.

[00:01:51] Tư lệnh Từ quá lời rồi.

[00:01:52] Nói đến chuyện này, cũng phải trách tôi.

[00:01:54] Đúng vậy, Thiên Hào lão đệ chưa bao giờ giới thiệu,

[00:01:57] tôi thật sự không biết ngài là đại ca của cậu ấy.

[00:02:00] Người không biết không có tội.

[00:02:01] Lát nữa Từ tôi xin tự phạt ba ly.

[00:02:04] Tư lệnh Từ, sau này còn phải nhờ ngài...

[00:02:06] ...quan tâm nhiều hơn đến nhà họ Tạ chúng tôi.

[00:02:08] Cái đó là tự nhiên rồi. Nhưng sau khi anh đến Nam Kinh nhậm chức,

[00:02:12] đừng quên nói tốt cho Từ tôi vài câu nhé.

[00:02:15] Đó là đương nhiên rồi.

[00:02:16] Chính là vậy.

[00:02:17] Người xưa nói rất hay, không đánh không quen biết mà.

[00:02:20] Đúng, đúng, không đánh không quen biết.

[00:02:22] Nào, Tư lệnh Từ, mau ngồi, mau ngồi.

[00:02:24] Gia Tuấn bây giờ như vậy, em rất lo lắng.

[00:02:27] Không biết cậu ấy có làm ra...

[00:02:29] ...chuyện gì mất lý trí hơn không.

[00:02:31] Như vậy cũng tốt.

[00:02:33] Chúng ta ai cũng không nợ ai, coi như xong.

[00:02:35] Đại ca, dù sao cậu ấy cũng đã cứu mạng em.

[00:02:40] Nếu một ngày nào đó cậu ấy rơi vào tay anh,

[00:02:42] mong đại ca nể mặt tiểu đệ,

[00:02:45] giữ lại cho cậu ấy một mạng.

[00:02:50] Lần này anh đi Nam Kinh,

[00:02:52] không biết khi nào mới có thể trở về.

[00:02:58] Thiên Hào, chúng ta mỗi người tự bảo trọng.

[00:03:09]

[00:03:14] Đi đường cẩn thận.

[00:03:37] Hắn có súng, đừng quá coi thường.

[00:03:37] Cho nên nhân lúc anh chưa đi xa, mời anh đến đây.

[00:03:42] Làm nghề này của chúng tôi,

[00:03:44] chỉ thấy tiền, không thấy súng.

[00:03:49] Vậy phiền các anh.

[00:04:20] Nói, ai sai mày làm?

[00:04:25] Là họ Tạ. Tuấn ca, làm sao đây?

[00:04:29] Không sao chứ, Tuấn ca?

[00:04:50] Phương Gia Tuấn dù sao cũng là em họ của anh.

[00:04:54] Anh thật sự muốn nó chết sao?

[00:04:58] Tư lệnh Từ chắc cũng không thích...

[00:05:00] ...bị người khác chĩa súng vào đầu mình nhỉ?

[00:05:02] Dù là anh em ruột.

[00:05:06] Haiz, nó thật sự không nên...

[00:05:08] ...đối xử với anh họ của mình như vậy. Ngài nói có phải không?

[00:05:12] Đúng là không nên thật.

[00:05:14] Cho nên nó đáng đời.

[00:05:21] Cẩm Khôn.

[00:05:23] Anh đợi em một lát, em xuống ngay.

[00:05:38] Cẩm Khôn.

[00:05:41] Tư lệnh Từ đã nói chuyện với anh rồi sao?

[00:05:52] Vậy thì tốt.

[00:05:55] Thiên Hữu đại ca.

[00:06:05] Nhất thiết phải như vậy sao?

[00:06:08] Cậu ấy là em họ ruột của anh.

[00:06:14] Lúc nó gây chuyện ở bến tàu,

[00:06:17] nó có nhớ tôi là anh họ ruột không?

[00:06:19] Lúc nó dùng giấy tờ nhà làm mồi nhử để cướp tiền của tôi,

[00:06:23] nó có nhớ tôi là anh họ ruột không?

[00:06:25] Lúc nó dẫn một đám người xông vào văn phòng tôi,

[00:06:26] chĩa súng vào đầu tôi,

[00:06:28] nó có nhớ tôi là anh họ ruột không?

[00:06:31] Tôi muốn nó chết?

[00:06:32] Rõ ràng là nó muốn giết tôi, nó muốn tôi chết!

[00:06:36] Chẳng phải anh vẫn đang sống sao?

[00:06:38] Bây giờ tôi còn sống không có nghĩa là...

[00:06:39] ...ngày mai tôi sẽ không chết dưới họng súng.

[00:06:42] Chẳng phải em cũng đã nói chuyện với cậu ấy rồi sao?

[00:06:44] Kết quả thì sao?

[00:06:45] Bây giờ nó đã điên rồi, điên hoàn toàn rồi.

[00:06:54] Em thấy là anh điên rồi thì có.

[00:07:25] Gia Tuấn ca.

[00:07:27] Gia Tuấn ca.

[00:07:28] Gia Tuấn ca, họ đi rồi.

[00:07:30] Ai đi? - Thành ca.

[00:07:32] Thành ca họ mang súng đến Nam Châu Lý rồi.

[00:07:35] Nói là để báo thù cho anh.

[00:07:36] Đây không phải là làm càn sao?

[00:07:38] Xong rồi, đừng động đậy.

[00:07:40] Gia Tuấn ca, làm sao đây?

[00:07:47] Tạ Thiên Hữu!

[00:08:23] Cẩm Khôn! Cẩm Khôn!

[00:08:26] Anh nghe xem, bên ngoài có chuyện gì vậy?

[00:08:34] Em đừng quan tâm, để anh ra xem.

[00:08:46] Đại thiếu gia, sao vậy?

[00:08:47] Cửa sắp bị phá rồi.

[00:08:48] Mau đi tìm người chặn cửa lại!

[00:08:49] Đừng để chúng vào! Nhanh lên!

[00:08:58] Không được động đậy! Không được động đậy!

[00:09:01] Các người muốn làm gì?

[00:09:11] Có chuyện gì vậy?

[00:09:13] Để tôi ra xem.

[00:09:24] Trừ một tên nghiện thuốc phiện, người đều ở đây cả.

[00:09:30] Này, này, này, anh... anh là ai?

[00:09:32] Mày không cần biết tao là ai.

[00:09:33] Chỉ cần biết súng của tao.

[00:09:35] Các người làm gì vậy?

[00:09:36] A, Cẩm Khôn, mau cứu tôi!

[00:09:37] Ngồi xuống!

[00:09:39] Bỏ súng xuống.

[00:09:41] Ra ngoài! Đừng xía vào chuyện người khác!

[00:09:43] Nếu tôi không ra thì sao?

[00:09:48] Cục trưởng Lương, Hội Anh Em làm việc, mời anh tránh mặt. Lương Cục trưởng, Hội Anh Em làm việc, mời ngài tránh mặt.

[00:09:51] Mày là cái thá gì, dám bảo tao tránh mặt?

[00:09:57] A Thành!

[00:10:02] Các người muốn làm gì?

[00:10:08] Tên họ Tạ thuê người giết người.

[00:10:09] Chúng tôi muốn báo thù cho anh!

[00:10:11] Gia Tuấn.

[00:10:12] Em quên chúng ta đã từng nói gì rồi sao?

[00:10:17] Cục trưởng Lương, người của tôi, chuyện của tôi.

[00:10:21] Xin anh hãy về ngủ tiếp đi.

[00:10:23] Ý của cậu là,

[00:10:24] sáng mai thức dậy,

[00:10:25] tôi sẽ thấy Nam Châu Lý đầy máu sao?

[00:10:29] Đến đây không phải ý của tôi.

[00:10:30] Ý của ai?

[00:10:32] A Thành, ai bảo các cậu đến?

[00:10:34] Chúng tôi muốn nợ máu trả máu!

[00:10:40] Hôm nay ở đây, tất cả mọi người,

[00:10:43] người đã đổ máu chỉ có tôi.

[00:10:48] Vậy Tuấn ca, anh nói phải xử lý hắn thế nào?

[00:10:51] Xử lý thế nào cũng không đến lượt các người.

[00:10:54] Hiểu chưa?

[00:10:55] Nước có quốc pháp, nhà có gia quy.

[00:11:03] Cẩm Khôn... Thiên Tuệ... Thiên Tuệ... đứa nhỏ này...

[00:11:12] Cẩm Khôn!

[00:11:16] Thành ca, bên ngoài có cảnh sát!

[00:11:18] Tuấn ca, làm sao đây?

[00:11:25] Cẩm Khôn, là người của anh phải không?

[00:11:43] Lần sau tìm mấy kẻ có ích một chút,

[00:11:46] đừng tốn tiền vô ích nữa.

[00:11:52] A Thành, đi.

[00:12:30] A Thành!

[00:12:34] Hoa Tử!

[00:12:35] Hoa Tử!

[00:12:36] Em trai của tôi!

[00:12:38] Hoa Tử!

[00:12:42] Hoa Tử!

[00:12:45] Hoa Tử!

[00:12:46] Hoa Tử!

[00:12:47] Hoa Tử!

[00:12:48] Hoa Tử!

[00:12:49] Hoa Tử!

[00:12:59] Hoa Tử!

[00:13:08] Hoa Tử...

[00:13:12] Mày giết nó! Mày giết em trai tao!

[00:13:16] Cẩm Khôn, anh muốn giải quyết thế nào?

[00:13:22] Nhắm vào tôi đây.

[00:13:26] Bỏ súng xuống!

[00:13:28] Bỏ xuống!

[00:13:31] Bỏ xuống!

[00:13:38] Cẩm Hoa chết là vì tôi.

[00:13:43] Cứ để tôi đền mạng.

[00:13:53] Cút!

[00:13:56] Tôi không muốn nhìn thấy cậu nữa!

[00:13:58] Cút khỏi Nam Châu Lý!

[00:14:00] Tôi không bao giờ muốn nhìn thấy cậu nữa!

[00:14:04] Cút!

[00:14:07] Được, tôi nợ anh một mạng.

[00:14:11] Tôi sẽ nhớ.

[00:14:20] Hoa Tử! Hoa Tử!

[00:15:19] Cẩm Khôn, anh đã thức cả đêm rồi.

[00:15:22] Nghỉ một lát đi.

[00:15:27] Mọi người đều nói nó ngốc. Thực ra nó là người thông minh nhất.

[00:15:33] Cả Nam Châu Lý này chỉ có nó biết điều.

[00:15:36] nó liền đưa chân giò heo của nó cho tôi ăn.

[00:15:41] Người ta nói tôi khắc cha mẹ, khắc anh em.

[00:15:45] Nó biết đó là lời nói ngu ngốc,

[00:15:47] nên đối xử tốt với tôi.

[00:15:51] Tôi đói bụng,

[00:15:58] Tôi oán hận,

[00:16:01] nó liền đem món bánh sữa ở lầu Nam Phụng mà nó yêu thích,

[00:16:03] chia cho tôi một miếng.

[00:16:07] Bánh sữa đối với nó...

[00:16:11] ...là hạnh phúc quý giá nhất.

[00:16:16] Nó chia cho tôi chính là muốn nói với tôi:

[00:16:19] "Anh, em trao hạnh phúc của em cho anh,

[00:16:22] anh đừng oán hận nữa."

[00:16:27] Ai nói nó ngốc?

[00:16:30] Nếu nói ngốc,

[00:16:32] chúng ta mới là những người ngốc nhất.

[00:16:36] Muốn thật nhiều,

[00:16:38] có được rồi lại không biết trân trọng.

[00:16:41] Cẩm Khôn...

[00:16:44] Anh còn nhớ có năm em không có tiền đóng học phí,

[00:16:48] Hoa Tử đã giúp em.

[00:16:51] Nó chạy đến trước mặt ba anh dập đầu nhận làm con nuôi.

[00:16:56] Chúc mừng phát tài, bao lì xì đem ra đây!

[00:17:01] Bao lì xì, bánh móng ngựa!

[00:17:03] Bao lì xì, bánh móng ngựa!

[00:17:04] Cẩm Khôn, đừng như vậy nữa.

[00:17:06] Cẩm Khôn!

[00:17:08] Hoa Tử...

[00:17:11] Anh đã nói sẽ dùng mạng sống để bảo vệ em.

[00:17:14] Vậy mà lại trơ mắt nhìn em chết trước mặt mình.

[00:17:19] Chẳng lẽ thật sự là bát tự của anh không tốt,

[00:17:22] đã khắc chết em sao?

[00:17:24] Không, Cẩm Khôn, không thể trách anh.

[00:17:26] Đương nhiên không thể trách tôi rồi.

[00:17:31] Sao tôi có thể dùng những lời này...

[00:17:33] ...để lừa dối chính mình chứ?

[00:17:38] Cái chết của Hoa Tử không phải do số mệnh.

[00:17:41] Là do người.

[00:17:42] Là do Phương Gia Tuấn!

[00:17:47] Cẩm Khôn, anh định làm gì?

[00:17:54] Tôi để nó đi...

[00:17:56] ...là vì tôi không muốn Nam Châu Lý nhuốm thêm máu.

[00:18:00] Tôi để nó đi...

[00:18:02] ...không phải vì tôi tha thứ cho nó.

[00:18:14] Em trai ruột của tôi...

[00:18:30] Tôi biết trên thế giới này,

[00:18:33] sẽ không còn chuyện gì khiến anh ấy đau buồn hơn nữa.

[00:18:37] Cái chết của Cẩm Hoa,

[00:18:39] đối với anh ấy chắc chắn là một sự sụp đổ tinh thần,

[00:18:42] một sự tước đoạt tàn nhẫn.

[00:18:44] Từ nhỏ đến lớn, bao nhiêu năm qua,

[00:18:48] chỉ có Cẩm Hoa chất phác,

[00:18:49] là người kiên nhẫn nhất, chân thành nhất,

[00:18:51] và trung thành nhất để anh ấy trút bầu tâm sự.

[00:18:54] Bây giờ, Cẩm Hoa đã ra đi mãi mãi.

[00:18:59] Thế giới rộng lớn, biển người mênh mông,

[00:19:04] tôi thật lo rằng anh ấy sẽ từ đây đánh mất bản tính lương thiện của mình.

[00:19:21] Báo cáo Cục trưởng, có một người Tây muốn gặp ngài.

[00:19:32] Lương Cục trưởng.

[00:19:34] Cái ghế của ngài ngồi có thoải mái không?

[00:19:38] Rất thoải mái.

[00:19:40] Nếu ghế của Cục trưởng ngồi thoải mái,

[00:19:42] tại sao gánh nặng lại không có người gánh vác?

[00:19:47] Sao?

[00:19:49] Ông nghi ngờ công việc của tôi làm không tròn trách nhiệm sao?

[00:19:53] Nào dám, nào dám.

[00:19:55] Cục trưởng rất tròn trách nhiệm.

[00:19:58] Là tên họ Phó kia quá không tròn trách nhiệm.

[00:20:05] Ông có ý gì?

[00:20:09] Ông ta chết quá sớm.

[00:20:12] Việc cần làm bây giờ không ai làm.

[00:20:15] Chẳng phải là rất không tròn trách nhiệm sao?

[00:20:21] Vậy tôi có thể nói cho ông biết,

[00:20:23] là vì ông ta đã làm quá nhiều,

[00:20:24] những việc không nên làm.

[00:20:28] Vậy thì nên làm nhiều hay làm ít,

[00:20:32] Lương Cục trưởng tự mình cân nhắc đi.

[00:20:34] Xin cáo từ.

[00:20:48] Hội Anh Em làm loạn đến mức ngông cuồng như vậy,

[00:20:51] nhưng quân cảnh của chúng ta lại không có hành động gì.

[00:20:55] Nếu như phía Cục Cảnh sát,

[00:20:57] có thể sớm hành động phối hợp,

[00:21:00] cũng sẽ không đến nông nỗi ngày hôm nay, phải không?

[00:21:05] Cấp trên đã ra tử lệnh.

[00:21:07] Bọn phản loạn này phải bị tiêu diệt triệt để.

[00:21:11] Giặc cướp bị trừ,

[00:21:13] người có công sẽ được luận công ban thưởng.

[00:21:16] Người có lỗi cũng tuyệt đối không dung túng.

[00:21:20] Lương Cục trưởng, tôi nói nãy giờ,

[00:21:24] anh có nghe lọt tai không vậy?

[00:21:28] Tôi đang nghe đây. Mời ngài nói tiếp.

[00:21:30] Tôi nói xong rồi.

[00:21:40] Tư lệnh, lời của ngài câu nào cũng chí lý.

[00:21:43] Phân cục cảnh sát khu 9 của tôi từ bây giờ,

[00:21:46] sẽ toàn diện phối hợp tiêu diệt Hội Anh Em.

[00:22:00] Cẩm Khôn.

[00:22:05] Cẩm Khôn.

[00:22:07] Em biết anh chưa ngủ.

[00:22:48] Thiên Tuệ.

[00:22:50] Thiên Tuệ.

[00:22:55] Anh định đi à?

[00:23:02] Em đưa cái này cho Tiểu Hạnh Tử.

[00:23:07] Giấy bán thân.

[00:23:10] Tại sao bây giờ lại trả cho cô ấy?

[00:23:13] Em cứ đưa cho cô ấy là được.

[00:23:14] Và bảo cô ấy nói với Gia Tuấn một tiếng,

[00:23:16] bảo cậu ta cẩn thận một chút.

[00:23:20] Có ý gì?

[00:23:22] Thật sự sắp bắt đầu rồi sao?

[00:23:27] Hoặc là để cậu ta giải tán vũ trang của Hội Anh Em,

[00:23:30] hoặc là lập tức biến mất khỏi Quảng Châu.

[00:23:55] Chị nói với Gia Tuấn ca,

[00:23:57] là Cẩm Khôn nói.

[00:23:59] Nếu họ có thể giải tán vũ trang,

[00:24:01] anh ấy vẫn còn cơ hội cứu vãn.

[00:24:05] Chị vẫn chưa hiểu Gia Tuấn ca sao?

[00:24:07] Anh ấy nhất định không chịu đâu.

[00:24:17] Tiểu Hạnh Tử sống có quen không?

[00:24:20] Hay là cùng chị về đi.

[00:24:24] Em vẫn nên ở cùng Gia Tuấn ca.

[00:24:27] Ít nhất cũng có thể chăm sóc họ một chút.

[00:24:33] Vậy hai người nhớ bảo trọng.

[00:24:56] Xuống xe!

[00:25:01] Hai người qua bên kia, anh qua bên đó.

[00:25:03] Đi theo tôi!

[00:25:04] Mọi người lục soát kỹ cho tôi!

[00:25:10] Tránh ra! Tránh ra!

[00:25:11] Đi theo! Nhanh!

[00:26:27] Báo cáo, không có.

[00:26:30] Rút!

[00:27:11] Tuấn ca, chúng ta giết ngược lại đi!

[00:27:14] Đã chết nhiều anh em như vậy,

[00:27:16] tôi không thể nhịn được nữa.

[00:27:17] Anh em cứ thế chết vô ích sao?

[00:27:19] Thù thì phải báo,

[00:27:21] nhưng không thể thù cũ chưa trả lại thêm thù mới.

[00:27:28] Không ngờ anh...

[00:27:31] Vậy anh nói phải làm sao?

[00:27:34] Việc cấp bách của chúng ta bây giờ,

[00:27:36] là phải chiêu mộ thêm người, kiếm thêm súng,

[00:27:38] làm lớn mạnh đội ngũ của chúng ta,

[00:27:40] rồi sau đó tính sổ mới sổ cũ với chúng một lượt.

[00:27:46] Nhưng việc này cần tiền.

[00:27:49] Vấn đề tiền bạc, để tôi nghĩ cách.

[00:28:05]

[00:28:09] Sao vậy em?

[00:28:11] Anh nghe đi.

[00:28:13] Lại có tiếng súng.

[00:28:16] Em có cảm giác tiếng súng đó,

[00:28:19] vang lên ngay tại Nam Châu Lý của chúng ta.

[00:28:22] Nhưng ai mà biết được,

[00:28:25] đây đều là người của Nam Châu Lý,

[00:28:28] cầm súng đạn của Quảng Châu bắn giết lẫn nhau.

[00:28:33] Thiên Tuệ,

[00:28:35] nhiều chuyện ai mà lường trước được.

[00:28:37] Bây giờ em đang mang thai,

[00:28:39] đừng nghĩ những chuyện này, chú ý sức khỏe.

[00:28:43] Sinh con ra trong một thế giới như thế này,

[00:28:48] em cảm thấy mình như một tội nhân.

[00:29:58] Thiên Tuệ.

[00:30:00] Em đến rồi.

[00:30:07] Cảm ơn em đã đến.

[00:30:11] Tìm tôi có chuyện gì?

[00:30:14] À, tôi nghĩ tình hình của tôi bây giờ,

[00:30:18] em cũng nên biết rõ rồi.

[00:30:21] Họ đang truy nã anh.

[00:30:26] Hôm nay em đến, Cẩm Khôn anh ấy có biết không?

[00:30:32] Gia Tuấn, tình cảnh của anh bây giờ rất nguy hiểm.

[00:30:37] Tôi hiểu.

[00:30:42] Thiên Tuệ, em có chịu giúp tôi không?

[00:30:50] Anh muốn em giúp anh thế nào?

[00:30:53] Tôi cần tiền. Rất nhiều tiền.

[00:30:56] Anh cần tiền để làm gì?

[00:30:58] Tiếp tục mua súng mua đạn để giết chóc lẫn nhau sao?

[00:31:02] Gia Tuấn, anh buông súng xuống đi.

[00:31:06] Cẩm Khôn đã nói,

[00:31:07] chỉ cần các anh giải tán vũ trang,

[00:31:09] các anh vẫn còn cơ hội.

[00:31:10] Giải tán vũ trang?

[00:31:12] Nếu không có súng,

[00:31:13] tôi còn có thể có cơ hội gì?

[00:31:15] Gia Tuấn, anh...

[00:31:15] Đừng nói nữa, chuyện này em không hiểu đâu.

[00:31:19] Tôi đến là vì nghĩ chỉ có em chịu giúp tôi.

[00:31:22] Nếu em không muốn,

[00:31:23] vậy thì tôi đi.

[00:31:25] Gia Tuấn!

[00:31:27] Em cần thời gian chuẩn bị.

[00:31:31] Ba ngày.

[00:31:32] Ba ngày sau, vẫn giờ này, được không?

[00:31:36] Được, tôi hứa với em.

[00:31:40] Nhưng anh phải đồng ý với em một điều kiện.

[00:31:46] Em nói đi.

[00:31:51] Gia Tuấn, hãy rời khỏi nơi này, sống cho tốt.

[00:31:58] Rời đi, tôi sẽ cân nhắc.

[00:32:01] Nhưng sống cho tốt,

[00:32:04] xin lỗi, Thiên Tuệ,

[00:32:06] tôi không thể hứa với em.

[00:32:46] Thiên Tuệ.

[00:32:51] Em xem, hôm nay trời đẹp quá.

[00:32:53] Anh cũng vừa hay rảnh.

[00:32:54] Chúng ta lại về quê xem một chút nhé?

[00:32:56] Nào.

[00:33:09] Nếu em không thích căn nhà cũ này,

[00:33:11] sau này chúng ta có thể xây lại.

[00:33:14] Cẩm Khôn.

[00:33:16] Chỉ cần anh, con và em...

[00:33:20] ...chúng ta đều được bình an,

[00:33:22] nhà thế nào em cũng thích.

[00:33:27] Chỉ cần gia đình ba người chúng ta sống ở đây,

[00:33:29] chắc chắn sẽ tốt.

[00:33:33] Tên khai sinh của con, em đặt.

[00:33:35] Tên ở nhà, anh muốn gọi nó là An Tử.

[00:33:39] Em hiểu ý anh không?

[00:33:47] Này, Cẩm Khôn,

[00:33:48] anh còn nhớ trò chơi chúng ta chơi hồi nhỏ không?

[00:33:52] Trò gì?

[00:34:32] Cẩm Khôn, anh nói xem những trận đánh giết ở Nam Châu Lý,

[00:34:37] khi nào mới có thể dừng lại?

[00:34:51] Gia Tuấn... anh ấy đã đến tìm em.

[00:35:00] Anh... sao anh không có vẻ gì là ngạc nhiên cả?

[00:35:06] Anh đã cho người canh gác ở Nam Châu Lý.

[00:35:10] Nếu anh không muốn cho nó vào,

[00:35:12] nó có vào được không?

[00:35:14] Vậy thì bây giờ cậu ấy nhất định đang ở trong tay anh rồi.

[00:35:22] Anh tha cho cậu ấy đi.

[00:35:26] Anh đâu có bắt nó.

[00:35:31] Chẳng phải anh muốn báo thù cho Hoa Tử sao?

[00:35:36] Hoa Tử...

[00:35:41] Dù anh có giết nó, Hoa Tử có thể sống lại không?

[00:35:44] Cũng chính vì em trai của anh,

[00:35:47] anh mới có thể cùng Gia Tuấn...

[00:35:48] ...ngủ chung một giường mười mấy năm.

[00:35:54] Bao nhiêu năm rồi,

[00:35:55] trong đầu anh,

[00:35:56] luôn là Nam Châu Lý, Nam Châu Lý.

[00:35:59] Nhưng lần này Gia Tuấn gây chuyện quá lớn.

[00:36:01] Anh trai em đã liên thủ với Tư lệnh Từ.

[00:36:03] Muốn bảo vệ nó,

[00:36:05] anh phải nhận nhiệm vụ tiêu diệt nó trước.

[00:36:09] Nếu là người khác ở vị trí của anh,

[00:36:13] Gia Tuấn có thể sống đến bây giờ không?

[00:36:17] Thiên Tuệ,

[00:36:21] em thật sự quá không hiểu anh rồi.

[00:36:29] Xin lỗi anh, Cẩm Khôn.

[00:36:42] Gia Tuấn tìm em có việc gì?

[00:36:45] Cậu ấy cần tiền. Rất nhiều tiền.

[00:36:49] Nó vẫn chưa cam tâm.

[00:36:53] Anh nói xem chúng ta phải làm thế nào?

[00:36:56] Nó hoặc là phải buông súng,

[00:36:57] hoặc là phải rời đi.

[00:37:01] Cậu ấy sẽ không đồng ý đâu.

[00:37:05] Nhưng lần này không phải do nó quyết định.

[00:37:12] Cẩm Khôn, anh nói đùa phải không?

[00:37:16] Tôi lấy mạng sống của Gia Tuấn ra đùa với anh sao?

[00:37:19] Hố đã đào sâu thế này rồi,

[00:37:20] anh bảo tôi làm sao lấp cho bằng?

[00:37:23] Anh biết chuyện này là không thể.

[00:37:24] Tại sao không thể?

[00:37:25] Tối hôm đó nó suýt nữa đã giết tôi!

[00:37:27] Tình hình lúc đó anh biết rất rõ.

[00:37:31] Tôi biết rất rõ.

[00:37:33] Ban ngày đổ máu là Phương Gia Tuấn.

[00:37:35] Buổi tối chết là em trai ruột của tôi!

[00:37:37] Anh thuê người giết người,

[00:37:39] nó có giết anh cũng coi như huề.

[00:37:41] Huống hồ nó còn giữ lại cho anh một mạng.

[00:37:50] Anh muốn Gia Tuấn chết,

[00:37:52] chẳng qua là vì nó đã phá hủy bến tàu của anh,

[00:37:53] cướp tiền của anh.

[00:37:54] Nhưng anh đừng quên,

[00:37:56] trong số tiền đó có một nửa là của nhà họ Lương chúng tôi.

[00:38:00] Nếu đã liên quan đến tiền bạc,

[00:38:02] chúng ta cứ coi như một vụ làm ăn mà bàn bạc.

[00:38:05] Nếu tôi để chúng nó đi,

[00:38:07] từ nay về sau sẽ không còn ai...

[00:38:09] ...phá bến tàu hay cướp tiền của anh nữa.

[00:38:11] Không lỗ chính là lời. Anh nói xem?

[00:38:15] Nếu là một vụ làm ăn,

[00:38:17] vậy anh có thể lời được gì?

[00:38:18] Tôi chỉ hy vọng Thiên Tuệ được vui vẻ.

[00:38:21] Gia Tuấn là anh họ của nó.

[00:38:23] Anh là anh ruột của nó.

[00:38:26] Năm năm trước anh nói vậy, tôi tin.

[00:38:30] Bây giờ...

[00:38:33] Tin hay không tùy anh.

[00:38:35] Dù sao thì chúng tôi cũng định rời đi rồi.

[00:38:39] Rời đi?

[00:38:41] Thiên Tuệ đã bàn bạc với tôi rồi,

[00:38:43] qua một thời gian nữa sẽ rời Quảng Châu, không bao giờ quay lại.

[00:38:48] Anh tha cho Gia Tuấn, trước khi tôi từ chức,

[00:38:51] tôi sẽ giúp anh sắp xếp ổn thỏa mọi việc.

[00:38:54] Sau khi tôi đi, tất cả những thứ này đều là của anh.

[00:38:55] Không chỉ là việc làm ăn. Sao nào?

[00:38:59] Cẩm Khôn, anh đột nhiên...

[00:39:03] ...anh bị làm sao vậy?

[00:39:07] Thiên Hữu ca, người thông minh như anh,

[00:39:10] sẽ không hiểu được cách làm ngu ngốc này đâu.

[00:39:13] Thôi, không nói xa xôi nữa. Cứ nói chuyện bây giờ đi.

[00:39:21] Được, tôi hứa với anh.

[00:39:23] Nhưng phía Tư lệnh Từ, e là không do tôi quyết định.

[00:39:25] Cho nên tôi mới tìm anh,

[00:39:27]

[00:39:32] Bây giờ tất cả các lối đi đều đã bị phong tỏa.

[00:39:34] Nếu chúng ta muốn để họ đi,

[00:39:36] chỉ có thể lén lút mở một lối ra.

[00:39:39] Nói tiếp đi.

[00:39:41] Cửa khẩu Bảo An chẳng phải là người của anh quản sao?

[00:39:50] Tôi có hai điều kiện.

[00:39:52]

[00:39:53] Thứ nhất,

[00:39:54] anh nói với Phương Gia Tuấn, là tôi đã để nó đi.

[00:39:58] Ân oán giữa tôi và nó từ nay xóa bỏ.

[00:40:00]

[00:40:03] Thứ hai thì sao?

[00:40:06] Anh phải đi cùng nó.

[00:40:08] Nếu không,

[00:40:09] tôi không thể đảm bảo bất cứ điều gì.

[00:40:16] Thiên Hữu ca, một lời đã định.

[00:40:33] Thiên Tuệ.

[00:40:36] Thiên Tuệ.

[00:40:38] Thiên Tuệ.

[00:40:49] Thiên Tuệ, đã mang tiền đến chưa?

[00:40:53] Ở chỗ tôi.

[00:40:56] Gia Tuấn, đừng hiểu lầm.

[00:40:58] Cẩm Khôn đến để giúp cậu.

[00:41:00] Giúp tôi?

[00:41:02] Cẩm Khôn, anh...

[00:41:10] Nói thật, tôi không thể tha thứ cho cậu.

[00:41:14] Tôi cũng không thể thuyết phục bản thân mình.

[00:41:18] Tôi nghĩ cả đời này tôi không muốn gặp lại cậu nữa.

[00:41:21] Cầm tiền rồi đi đi.

[00:41:25] Anh muốn ép tôi đi?

[00:41:27] Phải, tôi ép cậu.

[00:41:29] Tôi không đi!

[00:41:32] Chỉ cần tôi có người, có súng,

[00:41:34] sẽ không ai dám ép tôi đi.

[00:41:37] Cậu tin những lời cậu nói không?

[00:41:39] Cậu tin rằng cậu nhất định sẽ thắng sao?

[00:41:43] Dù sao thì tôi cũng không đi!

[00:41:47] Cậu muốn chết không ai cản.

[00:41:51] Tiểu Hạnh Tử thì sao?

[00:41:53] Những anh em dưới trướng cậu thì sao?

[00:41:56] Họ đều có cha già mẹ yếu, con thơ.

[00:41:58] Đi theo cậu cùng chết sao?

[00:42:04] Cuộc nói chuyện của Cẩm Khôn và Gia Tuấn...

[00:42:07]

[00:42:09] Tôi biết rõ họ đang nói về chuyện gì,

[00:42:12] nhưng tôi vẫn có chút bất an.

[00:42:15] Tôi đã bàn bạc với Thiên Hữu rồi.

[00:42:17] Anh ta đồng ý để các cậu đi.

[00:42:20] Điều kiện là,

[00:42:22]

[00:42:25] Tôi không tin anh ta.

[00:42:27] Càng không đồng ý bất kỳ điều kiện nào của anh ta.

[00:42:30] Cẩm Khôn,

[00:42:32] tôi có thể tin anh.

[00:42:34] Nhưng anh phải nói cho tôi một câu thật lòng.

[00:42:37] Anh tin Tạ Thiên Hữu,

[00:42:38] anh ta thật sự sẽ để tôi đi sao?

[00:42:45] Tôi phải tin anh ta.

[00:42:48] Được, nếu anh cũng nói như vậy,

[00:42:53] tôi đồng ý với anh.

[00:42:55] Nhưng tôi phải nói cho anh biết,

[00:42:57] tôi đồng ý với anh là vì tôi tin anh.

[00:43:00] Nhưng đối với Tạ Thiên Hữu,

[00:43:02] tôi sẽ không bao giờ tin.

[00:43:05] Nói đi, anh sắp xếp thế nào?

[00:43:10] Vào đi.

[00:43:14] Theo kế hoạch của tôi và Tạ Thiên Hữu,

[00:43:16] lẽ ra tôi sẽ cùng cậu rời đi từ cửa khẩu Bảo An.

[00:43:19] Ý của anh là?

[00:43:21] Bây giờ tôi đã có một điều chỉnh nhỏ.

[00:43:23] Tôi vẫn sẽ đến Bảo An.

[00:43:26] Còn họ sẽ hộ tống cậu rời đi từ núi Phụng Hoàng.

[00:43:31] Anh còn nói anh tin anh ta.

[00:43:32] Chỉ cần có thể giữ được mạng của cậu, tôi tin tất cả.

[00:43:35] Nhưng còn có một Tư lệnh Từ, cậu biết không?

[00:43:37] Tôi phải cẩn thận gấp đôi.

[00:43:39] Vậy anh em của tôi thì sao?

[00:43:40] Cái này cậu không cần lo.

[00:43:42] Tôi đã cho người thông báo cho họ đến đó rồi.

[00:43:45] Họ sẽ gặp cậu ở đó.

[00:43:48] Anh tìm thấy họ bằng cách nào?

[00:43:50] Tiểu Hạnh Tử ở cùng các cậu,

[00:43:52] tôi sao lại không tìm được?

[00:43:58] Thời gian không còn sớm, lên đường đi.

[00:44:09] Phương Gia Tuấn.

[00:44:15] Cậu đã nói cậu nợ tôi một mạng.

[00:44:18] Cậu phải giữ gìn nó cho tốt.

[00:44:44] Nói với Thiên Tuệ, tôi đi rồi.

[00:45:11] Nó đi rồi.

[00:45:14] Đi rồi.

[00:45:17] Mọi chuyện sẽ sớm kết thúc thôi.

[00:45:38] Nhanh!

[00:45:43] Nhanh!

[00:45:45] Nhanh! Bên này!

[00:46:00] Gia Tuấn ca sao còn chưa tới?

[00:46:32] Thiên Hữu ca.

[00:46:35] Gia Tuấn đâu?

[00:46:38] Tôi đặc biệt đến báo cho anh một tiếng,

[00:46:39] nó đi rồi.

[00:46:41] Hừ, anh quả nhiên không yên tâm.

[00:46:47]

[00:46:48]

[00:46:51] Như vậy chẳng phải sẽ an toàn hơn sao?

[00:46:55] Vậy sao?

[00:46:57] Như vậy là có thể an toàn sao?

[00:47:06] Mau đi!

[00:47:31] Sắp đến rồi, họ ở ngay phía trước.

[00:47:59] Chuẩn bị!

[00:48:21] Gia Tuấn ca đến rồi! Gia Tuấn ca đến rồi!

[00:48:23] Gia Tuấn ca!

[00:48:24] Tiểu Hạnh Tử! Cô ấy ở đó!

[00:48:27] Tiểu Hạnh Tử!

[00:48:30] Nhanh lên!

[00:48:52] Gia Tuấn ca, đừng qua! Có mai phục!

[00:48:55] Có mai phục! Mau rút! Nhanh lên!

[00:48:57] Gia Tuấn ca, mau đi!

[00:49:00] Tiểu Hạnh Tử!

[00:49:02] Nguy hiểm! Đừng qua!

[00:49:03] Tiểu Hạnh Tử!

[00:49:42] Dừng xe!

[00:50:30] Tiểu Hạnh Tử! Tiểu Hạnh Tử!

[00:50:57] Lương Cục trưởng đến thật đúng lúc.

[00:51:00] Không có Phương Gia Tuấn. Hắn chạy rồi.

[00:51:02] Thật sao?

[00:51:04] Yên tâm, hắn bị trúng đạn, bị thương rồi.

[00:51:06] Chạy không xa đâu, chắc là sắp chết rồi.

[00:51:10] Làm phiền Lương Cục trưởng giúp nhận dạng thi thể.

[00:51:13] Tôi đi ngay đây.

[00:51:15] Sống thấy người, chết thấy xác.

[00:51:17] Đây là cơ hội cuối cùng Từ tôi cho anh.

[00:51:20] Anh nghe hiểu rồi chứ?

[00:51:25] Cử người đi theo hắn. - Vâng.

[00:51:34] Tại sao anh lại lừa tôi?

[00:51:37] Chẳng phải anh cũng lừa tôi sao?

[00:51:39] Tôi bảo anh đến cửa khẩu Bảo An,

[00:51:41] ít nhất là còn muốn giữ lại mạng sống của anh.

[00:52:10] Này, tỉnh dậy, tỉnh dậy!

[00:52:27] Hắn ở bên đó, tôi đi đây. Anh đi tìm hắn đi.

[00:52:42] Gia Tuấn! Gia Tuấn!

[00:52:44] Gia Tuấn! Tôi là Cẩm Khôn đây!

[00:52:47] Gia Tuấn, cậu tỉnh lại đi! Tôi là Cẩm Khôn đây!

[00:52:53] Gia Tuấn!

[00:52:59] Tôi còn tưởng không đợi được anh đến.

[00:53:07] Đi, đi! Tôi đưa cậu đi!

[00:53:09] Cố lên một chút, cố lên một chút! Đi!

[00:53:16] Nói cho tôi biết! Nói cho tôi biết là ai làm!

[00:53:23] Là lỗi của tôi.

[00:53:25] Là lỗi của tôi, Gia Tuấn.

[00:53:36] Tôi đã nói rồi.

[00:53:38] Tôi đã nói là không thể tin anh ta.

[00:53:43] Gia Tuấn.

[00:53:49] Cẩm Khôn,

[00:53:52] tôi nợ anh một mạng,

[00:53:54] bây giờ có thể trả lại cho anh rồi.

[00:53:57] Cậu không nợ tôi gì cả.

[00:53:59] Tôi đã tha thứ cho cậu từ lâu rồi.

[00:54:00] Chúng ta là anh em tốt! Chúng ta là anh em tốt mà!

[00:54:04] Phải, kiếp sau đầu thai,

[00:54:12] chúng ta làm anh em ruột.

[00:54:16] Chúng đến rồi! Gia Tuấn, đi!

[00:54:19] Hứa với tôi, cậu đi với tôi!

[00:54:20] Cậu đi với tôi! Cậu đi với tôi!

[00:54:23] Đi, đi!

[00:54:27] Đi!

[00:54:35] Cẩm Khôn.

[00:54:38] Tôi không muốn chết trong tay chúng. Tôi không muốn!

[00:54:43] Tôi biết, tôi biết, vậy chúng ta đi!

[00:54:44] Vậy chúng ta đi, Gia Tuấn!

[00:54:47] Tôi có thể bảo vệ cậu! Tôi có thể bảo vệ cậu!

[00:54:50] Đưa tôi.

[00:54:56] Giúp tôi.

[00:54:57] Giúp cậu cái gì?

[00:54:59] Chỉ có anh mới giúp được tôi.

[00:55:01] Giúp cậu cái gì?!

[00:55:04] Không! Cậu điên rồi! Gia Tuấn, cậu điên rồi!

[00:55:06] Gia Tuấn, cậu điên rồi! Gia Tuấn, cậu điên rồi!

[00:55:09] Không! Cẩm Khôn!

[00:55:18] Nếu anh không giúp tôi,

[00:55:21] đến cơ hội báo thù cũng không có nữa.

[00:55:35] Đừng!

[00:56:25] Báo cáo, là Lương Cục trưởng đã tự tay xử quyết tên phỉ họ Phương.

[00:56:29] Tôi đã biết hắn là một người thông minh.

[00:56:46] Lương Cục trưởng, lần này anh đã lập công đầu.

[00:56:49] Trong tiệc mừng công, ly rượu đầu tiên này...

[00:56:51] ...tôi phải kính anh.

[00:57:23] Thiên Hữu ca, mặt anh bẩn rồi.

[00:57:51] Hoàng hôn hôm đó, tà dương như máu.

[00:57:55] Tôi ngửi thấy rõ mùi máu tanh nồng nặc,

[00:57:57] tràn ngập khắp Nam Châu Lý.

[00:58:00] Mùi máu tanh mà gió không thể thổi bay, mưa không thể rửa sạch.

[00:58:03] Mùi máu tanh mà dâu bể đổi thay cũng không thể xóa nhòa.

[00:58:07] Tôi tự nhủ với mình,

[00:58:09] đừng nhìn,

[00:58:11] đừng nghe,

[00:58:12] đừng nghĩ.

[00:59:14] Đại thiếu gia về rồi. - Ừm.

[00:59:46] Anh tìm tôi?

[00:59:49] Thiên Tuệ, Lương Cẩm Khôn cho người theo dõi anh.

[00:59:52] Em nên biết nó muốn làm gì.

[00:59:56] Anh ấy muốn làm gì là chuyện giữa hai người.

[00:59:59] Sao anh lại đến hỏi em?

[01:00:01] Thiên Tuệ, anh là anh trai của em.

[01:00:04] Em không thể giả vờ như không thấy gì được.

[01:00:07] Em thấy thì có thể làm gì?

[01:00:09] Bao nhiêu chuyện ở Nam Châu Lý em đều thấy cả.

[01:00:11] Em có thể làm gì?

[01:00:13] Thiên Tuệ, Thiên Tuệ!

[01:00:14] Thiên Tuệ, anh là anh trai em!

[01:00:17] Cẩm Khôn là chồng em, nó không thể đối xử với anh như vậy!

[01:00:20] Gia Tuấn là anh họ của em, hình như cũng là em họ của anh.

[01:00:24] Anh đã làm gì với cậu ấy?

[01:00:39] Chú Trung.

[01:00:43] Ông lập tức cử người đến Nam Kinh,

[01:00:44] đưa lá thư này cho nhị thiếu gia.

[01:00:46]

[01:00:55] Alo? Tôi tìm Tư lệnh Từ.

[01:00:58] Gì? Đang họp à?

[01:01:01] Được, vậy phiền anh chuyển lời giúp ông ấy,

[01:01:02] tôi là Tạ Thiên Hữu.

[01:01:03] Tôi có chuyện rất quan trọng,

[01:01:05] bây giờ tôi sẽ đến tìm ông ấy ngay.

[01:01:06] Được, tạm biệt.

[01:01:15] A Quế, mau chuẩn bị xe! Tôi phải ra ngoài!

[01:01:23] Gia Nghi.

[01:02:21] Các người là ai? Các người muốn làm gì?

[01:02:23] Chúng tôi là ai không quan trọng. Có người muốn gặp ông.

[01:02:26] Phiền ông đi cùng chúng tôi một chuyến.

[01:02:29] Tôi biết ai đã sai các người đến.

[01:02:30] Nói đi,

[01:02:32] Lương Cẩm Khôn đã cho các người bao nhiêu tiền?

[01:02:33] Tôi sẽ cho các người gấp đôi!

[01:02:34] Bớt nói nhảm! Dẫn đi!

[01:02:36] Được! Tôi đi cùng các người! Tôi đi!

[01:03:15] Thiên Hữu ca, xin lỗi nhé.

[01:03:18] Mời anh đến thế này.

[01:03:20] Nhưng đây có lẽ đã là cách tốt nhất rồi.

[01:03:26] Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?

[01:03:31] Thiên Hữu ca cũng học được cách giả vờ ngây ngô rồi.

[01:03:35] Nghe nói anh sắp đi xa.

[01:03:41] Để sổ sách giữa anh và tôi được tính toán cho rõ ràng.

[01:03:44] Sổ sách gì?

[01:03:48] Còn nhớ cái này không?

[01:03:52] Không nhớ.

[01:03:54] Nhưng từng chữ trên này tôi đều nhớ.

[01:03:58] Cả đời tôi đều nhớ.

[01:04:02] Đây là tôi, Gia Tuấn, Thiên Hào...

[01:04:05] ...bài vị kết nghĩa của mấy anh em chúng tôi.

[01:04:08] Lời thề trên này là do chính tay anh viết.

[01:04:13] Anh em chúng tôi,

[01:04:15] sống cùng sống, chết cùng chết.

[01:04:22] Chỉ tiếc là bây giờ lại thiếu một người nữa.

[01:04:25] Cẩm Khôn, cái chết của Phương Gia Tuấn không liên quan đến anh.

[01:04:28] Tuyệt đối không liên quan.

[01:04:30] Là nó đã gây thù chuốc oán quá nhiều.

[01:04:32] Là người khác muốn giết nó.

[01:04:34] Em cũng biết là Tư lệnh Từ ra lệnh tiêu diệt nó.

[01:04:37] Anh còn thay nó nói tốt rất nhiều lời trước mặt Tư lệnh Từ.

[01:04:41] Hôm đó anh còn sắp xếp cho nó,

[01:04:42] cơ hội trốn thoát từ cửa khẩu Bảo An.

[01:04:44] Chính là em đã đưa nó đến...

[01:04:46] Không! Là nó tự chọn sai đường.

[01:04:50] Cẩm Khôn, em cũng biết anh là anh họ ruột của nó.

[01:04:53] Sao anh có thể hại nó được?

[01:04:55] Cái chết của nó thật sự không liên quan đến anh.

[01:04:58] Tôi có nói là anh hại chết nó không?

[01:05:03] Xem ra là anh đã làm chuyện khuất tất.

[01:05:11] Anh có biết không,

[01:05:13] tôi đã từng ngưỡng mộ anh đến nhường nào.

[01:05:17] Anh là trong lòng mấy anh em nhỏ chúng tôi,

[01:05:20] thần tượng đáng kính trọng nhất.

[01:05:23] Trong thời niên thiếu hèn mọn của tôi,

[01:05:26] sự tán thưởng mà tôi khao khát nhất,

[01:05:28] chính là đến từ anh.

[01:05:31] Dù anh chỉ liếc nhìn tôi một cái,

[01:05:33] tôi cũng sẽ xúc động đến mất ngủ cả đêm.

[01:05:37] Năm đó mấy tên du côn Hồng Kông,

[01:05:39] truy sát chúng tôi.

[01:05:42] Anh vì để bảo toàn cho tôi và Gia Tuấn,

[01:05:44] đã đến nhà kho đưa em trai ruột của mình là Thiên Hào đi làm mồi nhử.

[01:05:48] Điều đó đã cho tôi hiểu thế nào là tình, thế nào là nghĩa.

[01:05:54] Lúc bãi công, anh đại nghĩa diệt thân,

[01:05:58] dẫn đầu niêm phong nhà kho của chính nhà mình.

[01:06:01] Anh có biết không?

[01:06:04] Khi tôi chen chúc trong đám đông,

[01:06:05]

[01:06:08] anh quả thực là hiện thân của sự chân thành và đức hạnh.

[01:06:14] Mà bây giờ tất cả những điều đó,

[01:06:19] đã sớm không còn tồn tại nữa.

[01:06:22] Anh có thừa nhận không?

[01:06:24] Anh không cần trả lời.

[01:06:27] Là sai lầm của anh đã hại chết Mạch Kỳ.

[01:06:30] Bây giờ anh lại hại chết Phương Gia Tuấn.

[01:06:33] Anh đã toại nguyện rồi.

[01:06:36] Nhưng anh không ngờ tới phải không?

[01:06:38] Dưới suối vàng,

[01:06:39] Mạch Kỳ và Gia Tuấn lại ở bên nhau.

[01:06:41] Là chính tay anh đã tác hợp cho họ ở bên nhau.

[01:06:44] Anh không biết sao?

[01:06:45] Đừng nói nữa, Cẩm Khôn!

[01:06:47] Cẩm Khôn, chuyện đã qua hãy để nó qua đi.

[01:06:51] Sau này anh, tôi và cả Thiên Hào,

[01:06:53] chúng ta vẫn là anh em tốt.

[01:06:55] Chúng ta cùng nhau bảo vệ sự bình an của Nam Châu Lý,

[01:06:57] được không?

[01:06:58]

[01:07:01] một tên du côn không có chí lớn.

[01:07:04] Tôi đã thật sự vì những lời này của anh,

[01:07:05] mà xấu hổ suốt nhiều năm.

[01:07:08] Nhưng đến bây giờ tôi cuối cùng đã hiểu ra,

[01:07:11] có thể bình an...

[01:07:12] ...bảo vệ những chiếc bánh sữa ở lầu Nam Phụng,

[01:07:13] là một điều hạnh phúc biết bao.

[01:07:17] Mỗi người trong lòng đều có một miếng bánh sữa nhỏ.

[01:07:20] Của anh đã đi đâu rồi?

[01:07:22] Anh đã đánh mất nó.

[01:07:24] Trong lúc anh đánh mất miếng bánh sữa của mình,

[01:07:26] anh còn hủy hoại cả của Mạch Kỳ,

[01:07:28] của Gia Tuấn,

[01:07:30] của Gia Nghi tỷ,

[01:07:31] và cả của em trai ngốc của tôi, Hoa Tử.

[01:07:34] Tạ Thiên Hữu,

[01:07:36] anh đã nợ bao nhiêu món nợ?

[01:07:38] Đúng, đúng, Cẩm Khôn! Hoa Tử, em trai ruột của em,

[01:07:42] nó bị chính đám người của Phương Gia Tuấn hại chết.

[01:07:44] Đây gọi là gieo gió gặt bão!

[01:07:46] Phương Gia Tuấn đã chết,

[01:07:47] thị phi ân oán của Nam Châu Lý chúng ta...

[01:07:48] ...từ nay coi như kết thúc.

[01:07:50] Kết thúc sao?

[01:07:53] Tôi là chồng của em gái ruột của anh, Tạ Thiên Tuệ.

[01:07:56] Anh lại dám cho người gửi thư đến Nam Kinh cho Thiên Hào,

[01:07:59] để Thiên Hào ép Tư lệnh Từ đến giết tôi.

[01:08:01] Đây là cái gọi là kết thúc sao?

[01:08:03] Nhưng tiếc là,

[01:08:03] Tư lệnh Từ không còn giúp được anh nữa rồi.

[01:08:14] Cẩm Khôn!

[01:08:15] Nể mặt Thiên Tuệ,

[01:08:17] nể mặt đứa cháu ngoại sắp chào đời của anh,

[01:08:20] em tha cho anh lần này đi.

[01:08:22] Sau này em làm đại ca của Nam Châu Lý,

[01:08:24] anh sẽ nghe lời em tất cả.

[01:08:27] Tôi đã nói với anh từ lâu,

[01:08:30] từ nay về sau, Nam Châu Lý không có đại ca nào cả.

[01:08:34] Cũng không có cái gọi là tình và nghĩa nữa.

[01:08:59] A... a... Cẩm Khôn! Cẩm Khôn!

[01:09:02] Đều là lỗi của anh!

[01:09:04] Là do anh nhất thời sai lầm đã hại các em.

[01:09:06] Em cho anh một cơ hội sửa sai đi, Cẩm Khôn!

[01:09:12] Cẩm Khôn!

[01:09:15] Cẩm Khôn!

[01:09:19] Tôi sẽ không giết anh.

[01:09:21] Giết anh bẩn tay tôi.

[01:09:24]

[01:09:29] Cẩm Khôn! Cẩm Khôn!

[01:09:31] Cẩm Khôn, em không thể đối xử với anh như vậy!

[01:09:33] Anh không muốn chết!

[01:09:34] Anh không muốn chết, Cẩm Khôn!

[01:09:37] Biết có hôm nay, hà tất làm vậy lúc trước?

[01:09:40] Bây giờ không ai có thể giúp anh được nữa.

[01:09:50] Thằng họ Lương, có chết thì cũng là mày chết trước!

[01:09:55] Là mày tự tìm lấy! Là mày ép tao!

[01:09:58] Thiên Hữu ca, anh định làm gì?

[01:10:00] Mẹ nó đừng có anh với em nữa!

[01:10:01] Tình anh em gì, tình với nghĩa gì,

[01:10:04] mẹ nó đều là giả dối!

[01:10:07]

[01:10:10]

[01:10:12] ...mấy thằng em ma quỷ của mày trước.

[01:10:18] Tôi đã gọi anh là Thiên Hữu ca hai mươi mấy năm.

[01:10:21] Chẳng lẽ tôi còn không hiểu anh sao?

[01:10:30] Bắn đi.

[01:10:48] Nhìn cho kỹ.

[01:10:50] Trong khẩu súng này thật sự có một viên đạn.

[01:10:52] Tôi chưa nói cho anh biết phải không?

[01:10:54] Gia Tuấn chính là bị khẩu súng này bắn chết.

[01:10:57] Cho nên, khẩu súng này hôm nay nhất định phải nổ thêm một lần nữa.

[01:12:29] Cẩm Khôn!

[01:12:32] Cẩm Khôn!

[01:12:35] Cẩm Khôn!

[01:12:46] Có ai không?

[01:12:55] Gia Nghi tỷ, đại ca của em có ở đây không?

[01:13:01] Cậu ấy đi rồi.

[01:13:03] Đi rồi?

[01:13:05] Có để lại cho em một lá thư.

[01:13:07] Thư đâu?

[01:13:58] Thiên Tuệ, sao em lại ở đây một mình?

[01:13:59] Về nhà đi. - Đừng đụng vào tôi!

[01:14:03] Anh đã làm gì anh ấy rồi?

[01:14:06] Ai?

[01:14:09] Cậu của An Tử. Đại ca của tôi.

[01:14:21] Anh đã giết anh ấy rồi.

[01:14:29] Anh đã hứa với em rồi.

[01:14:32] Tại sao anh vẫn làm như vậy?

[01:14:37] Không phải anh muốn giết anh ta.

[01:14:39] Người giết anh ta là chính anh ta.

[01:14:41] Là anh ta đã tự đi đến bước đường này.

[01:14:45] Anh thừa nhận rồi.

[01:14:48] Thiên Tuệ.

[01:14:50] Em còn hiểu rõ anh ta bây giờ hơn anh.

[01:14:52] Chết và sống có gì khác biệt?

[01:14:55] Nếu đã như vậy,

[01:14:56] tại sao anh còn phải giết anh ấy?

[01:15:01] Thiên Tuệ, nếu em nhìn thấy...

[01:15:04] ...nếu em nhìn thấy dáng vẻ chết không nhắm mắt của Gia Tuấn,

[01:15:08] em sẽ không hỏi anh những lời như vậy.

[01:15:14] Nhưng dù sao anh ấy cũng là đại ca của em!

[01:15:19] Hai ngày nay, em đêm nào cũng nằm mơ.

[01:15:23] Mơ thấy lúc nhỏ em ngồi trên chiếc xích đu này,

[01:15:26] đại ca đẩy xích đu, em cười thật vui vẻ.

[01:15:32] Người đại ca em đã gọi hai mươi năm,

[01:15:34] bỗng nhiên không còn nữa.

[01:15:43] Đừng đụng vào tôi!

[01:15:44] Tôi hận anh! Tôi hận anh! Tôi hận anh!

[01:15:50] Tại sao thế giới này chỉ có hận thù?

[01:16:36] Mọi người cẩn thận tay chân một chút!

[01:16:55] Đại thiếu gia, xe đến rồi.

[01:16:57] Biết rồi.

[01:17:06] Đại thiếu gia.

[01:17:33] Bây giờ phải đi luôn sao?

[01:17:36] Cũng gần rồi.

[01:17:40] Nói thật,

[01:17:41] cái Nam Châu Lý này tôi không muốn ở thêm một ngày nào.

[01:17:44] Cứ nhắm mắt lại là toàn những chuyện...

[01:17:47] ...khiến người ta đau lòng.

[01:17:50] Nhưng bây giờ thật sự phải đi rồi,

[01:17:53] lại có chút không nỡ.

[01:17:55] Hay là chúng ta dời lại vài ngày nữa hãy đi?

[01:18:02] Sớm muộn gì cũng phải đi.

[01:18:06] Mấy ngày nay em vẫn luôn nghĩ,

[01:18:09] cuộc sống điền viên mà chúng ta ngày đêm mong đợi,

[01:18:13] liệu có thật sự tốt đẹp như chúng ta tưởng tượng không?

[01:18:18] Đương nhiên rồi. Em nghĩ xem,

[01:18:22] em, anh và con trai của chúng ta, An Tử,

[01:18:24] ba chúng ta, yên yên tĩnh tĩnh.

[01:18:28] Không có bao nhiêu chuyện lộn xộn,

[01:18:29] đến làm phiền chúng ta, thì tốt biết mấy.

[01:18:33] An Tử có cảm thấy cô đơn không?

[01:18:38] Đương nhiên là không rồi.

[01:18:41] Ngoài có anh và em bên cạnh nó,

[01:18:43] còn có bao nhiêu là cây cối, bao nhiêu là chim non.

[01:18:46] Em thử tưởng tượng xem, mỗi buổi sáng,

[01:18:50] An Tử của chúng ta còn chưa mở mắt,

[01:18:53] đã có thể nghe thấy khắp nơi là tiếng chim non...

[01:18:55] ...chíp chíp líu lo, chíp chíp líu lo ca hát.

[01:18:58] Nó nhất định sẽ mỉm cười mà tỉnh dậy.

[01:19:08] Cẩm Khôn, vì con của chúng ta,

[01:19:14] em sẽ tự bảo vệ mình thật tốt.

[01:19:22] A Thái, em muốn ăn khế.

[01:19:25] Chị đi mua cho em.

[01:19:26] Được, được! Thích ăn chua là tốt.

[01:19:28] Người ta nói "thích chua sinh con trai, thích cay sinh con gái", chúc mừng thiếu gia!

[01:19:30] E là thiếu phu nhân sắp sinh tiểu thiếu gia rồi.

[01:19:32] Tôi đi mua ngay đây.

[01:19:33] Thôi, A Thái, chị cứ làm việc của mình đi.

[01:19:36] Để tôi đi mua.

[01:20:12] A, sao vậy em?

[01:20:15] Nó đang đạp em.

[01:20:16] Ai vậy? An Tử hả?

[01:20:22] Nó lại đạp em nữa rồi.

[01:21:36] Cẩm Khôn!

[01:21:42] Cẩm Khôn!

[01:21:43] Cẩm Khôn, anh sao vậy?

[01:21:44] A Thái! A Thái, giúp tôi! A Thái!

[01:21:47] Cẩm Khôn! Cẩm Khôn, anh sao vậy?

[01:21:50] Cẩm Khôn, anh không sao, không sao đâu, không sao đâu.

[01:21:53] Cẩm Khôn, anh sao vậy? Anh nói chuyện với em đi, Cẩm Khôn!

[01:21:56] A Thái! Người đâu!

[01:21:58] Cẩm Khôn! Cẩm Khôn!

[01:22:17] Cẩm Khôn, anh sao vậy?

[01:22:55] Tôi hy vọng mình có thể quên đi Nam Châu Lý,

[01:23:00] quên đi tất cả những niềm vui và bất hạnh,

[01:23:03] quên đi tôi từ đâu đến,

[01:23:06] sẽ đi về đâu.

[01:23:09] Nhưng tôi biết rõ,

[01:23:12] những ký ức đó đã sớm khắc sâu vào vòng xoay của năm tháng.

[01:23:18] Chúng sẽ ở trong nửa đời còn lại của tôi,

[01:23:21] xuân sinh hạ trưởng, kéo dài không dứt.

[01:23:26] Trong giấc mơ của mỗi đêm,

[01:23:30] trăm ngàn lần quẩn quanh, vương vấn không rời.

[01:23:38] Anh có tin không?

[01:23:40] Trên mảnh đất được nuôi dưỡng bằng nỗi đau và máu tươi,

[01:23:44] hoa vẫn sẽ nở, chim vẫn sẽ hót,

[01:23:48] mặt trời vẫn sẽ mọc.


 0 Yorumlar sort   Göre sırala


Bir sonraki