(AI-sub) Thiên Hạ Trường Hà tập 28 - La Tấn
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Thiên Hạ Trường Hà: Bản hùng ca trị thủy thời Khang Hy <br>Giữa một triều đại thịnh vượng, tồn tại một hiểm họa ngàn năm mang tên Hoàng Hà. "Thiên Hạ Trường Hà" là câu chuyện về Hoàng đế Khang Hy (La Tấn) cùng hai vị quan tài năng Cận Phụ và Trần Hoàng, dốc lòng chinh phục dòng sông hung dữ đã gây tai ương cho bá tánh suốt bao đời. <br>Bộ phim không chỉ là cuộc chiến giữa con người với thiên nhiên mà còn là cuộc đấu trí căng thẳng nơi quan trường. Với kịch bản chặt chẽ, diễn xuất thực lực và quy mô sản xuất hoành tráng, đây là một bản hùng ca về ý chí, khát vọng và sự hy sinh vì bình yên cho thiên hạ mà bạn không thể bỏ lỡ.
[00:01:54] Mẹ.
[00:01:56] Con trai về rồi.
[00:01:59] Mẹ.
[00:02:01] Con trai về rồi.
[00:02:09] Con trai của ta.
[00:02:13] Con về rồi.
[00:02:20] Ông trời có mắt.
[00:02:26] Sao thế?
[00:02:30] Con về chuyến này,
[00:02:32] chỉ có thể ở một đêm rồi đi.
[00:02:34] Vâng mệnh tuần tra ba tỉnh,
[00:02:36] giao lương thực, thuốc men.
[00:02:38] Thấy cảnh tang thương khắp nơi,
[00:02:39] trong lòng đau xót khôn nguôi.
[00:02:42] Thực sự không thể vui nổi.
[00:02:45] Mẹ.
[00:02:47] Con về lần này,
[00:02:48] đã bàn giao xong công việc ở huyện Đào Nguyên.
[00:02:50] bàn giao xong rồi.
[00:02:51] Mấy tháng tới
[00:02:52] sẽ ở trên thuyền,
[00:02:53] đi đi lại lại giữa các vùng dịch.
[00:02:56] Con muốn đưa mẹ về quê,
[00:02:58] nghỉ ngơi vài ngày.
[00:03:00] Mẹ thấy được không ạ?
[00:03:02] Tại sao?
[00:03:04] Mẹ mà đi theo con
[00:03:05] cũng sẽ long đong vất vả.
[00:03:07] Hơn nữa,
[00:03:09] những nơi bị ngập lụt đó,
[00:03:11] dịch bệnh rất nghiêm trọng.
[00:03:13]
[00:03:14] chẳng phải là con bất hiếu sao?
[00:03:16] Con nói vậy cũng là có ý tốt.
[00:03:19] Con có công vụ trong người,
[00:03:21] mẹ ở đâu cũng vậy thôi.
[00:03:25] Hoàng thượng ban cho con chức quan.
[00:03:27] Bách tính huyện Đào Nguyên,
[00:03:30] cứ nói với mẹ,
[00:03:32] muốn tặng con chút gì đó.
[00:03:35] Ban đầu mẹ cũng không đồng ý.
[00:03:39] Sau đó họ mang đến.
[00:03:42] Mẹ thấy,
[00:03:44] cũng không ngại nhận lấy.
[00:03:46] Cái gì ạ?
[00:03:48] Mẹ, sao mẹ có thể nhận chứ? Cái này...
[00:03:50] Ra đây.
[00:04:00] Thái phu nhân an hảo.
[00:04:01] Vu đại nhân an hảo.
[00:04:05] Mẹ đã hỏi rồi.
[00:04:06] Đây là một đứa trẻ tị nạn.
[00:04:09] Số khổ.
[00:04:10] Bát tự của con bé mẹ cũng đã xem rồi.
[00:04:13] Chọn ngày không bằng gặp ngày.
[00:04:17] Con thành hôn rồi hẵng đi.
[00:04:23] Xin tuân theo lệnh của mẫu thân.
[00:04:29] Xin hỏi cô nương quý danh là gì?
[00:04:33] Không nói nữa.
[00:04:35] Làm ô nhục tổ tông.
[00:04:39] Nói gì mà ô nhục tổ tông chứ.
[00:04:44] Nếu cô là con nhà gia giáo,
[00:04:47] ta sẽ đưa cô về,
[00:04:49] đoàn tụ với cha mẹ.
[00:04:53] Quân tử không lừa dối nơi khuất tất.
[00:04:55]
[00:05:00] Nhà gia giáo hay nhà không gia giáo,
[00:05:02] có gì khác nhau?
[00:05:04] Chẳng phải đều giống nhau,
[00:05:05] bị nước lũ cuốn đi sạch sẽ sao?
[00:05:08] Cả nhà ta chết sạch.
[00:05:10] Cha già bệnh tật nằm trên giường,
[00:05:13]
[00:05:15] rồi chết.
[00:05:18] Mẹ ta vì cứu đệ đệ,
[00:05:21] nhảy xuống nước,
[00:05:23] bị một cây đại thụ đâm phải,
[00:05:25] ngay cả thi thể cũng không tìm thấy.
[00:05:29] Ta đã bán mình,
[00:05:31] xây mộ cho cha mẹ.
[00:05:34] Đệ đệ đến nay không rõ sống chết.
[00:05:54] Chuyện khi nào?
[00:05:56] Tháng chín.
[00:06:00] Những chuyện này,
[00:06:01] sau này ta sẽ không nói nữa.
[00:06:08] Ngài là một vị quan tốt.
[00:06:11] Sao cô biết?
[00:06:13] Ngay cả lý trưởng trong thôn chúng tôi,
[00:06:15] cũng sống tốt hơn ngài.
[00:06:18] Ta là một vị quan nghèo.
[00:06:20] Ngài sẽ hối hận.
[00:06:22] Từ ngày ta
[00:06:23] bán mình,
[00:06:25] đời này của ta chỉ còn lại
[00:06:26] xương với thịt.
[00:06:27] Hồn của ta vẫn còn trôi dạt trên sông.
[00:06:31] Chẳng qua là chết muộn vài năm.
[00:06:44] Ngài không về ngủ sao?
[00:06:49] Ta còn phải nói một câu.
[00:06:51] Ta chính là
[00:06:52] thủ phạm gây ra lũ lụt ba tỉnh, Vu Chấn Giáp.
[00:06:54] Mạng sống của cả nhà cô,
[00:06:57] đều do ta hại chết.
[00:07:03] Ta phải nói cho rõ.
[00:07:05] Nếu không trong lòng sẽ áy náy.
[00:08:04] Sao thế?
[00:08:07] Mẹ.
[00:08:09] Hôm nay lòng con rất rối bời,
[00:08:13] không phân biệt được thiện ác.
[00:08:15] Công phu thận độc của con
[00:08:17] vẫn chưa đủ.
[00:08:32] Cô nương.
[00:08:33] Vu mỗ hôm nay có hoàng mệnh trong người,
[00:08:36] sắp phải lên đường ngay.
[00:08:39] Cô nương đã dậy chưa?
[00:08:41] Vu mỗ phải vào
[00:08:42] thu dọn đồ đạc một chút.
[00:09:28] Tổng Hà đại nhân.
[00:09:31] Ngài...
[00:09:33] chức quan mất rồi.
[00:09:35] Nhưng không ảnh hưởng đến việc đeo gông làm việc.
[00:09:39] Thiên Nhất.
[00:09:41] Gia.
[00:09:43] Gông đâu?
[00:09:44] Đã đến Hà Đốc Phủ rồi còn đeo à?
[00:09:46] Chuyện này...
[00:09:47] Ngài không sợ bị người khác nhìn thấy sao?
[00:09:49] Cái thứ này...
[00:09:51] Vào trong, vào trong nói.
[00:09:56] Đừng đứng đó nữa, vào đi.
[00:10:04] Chỉ có thể tháo ở đây.
[00:10:05] Chỗ khác không được.
[00:10:07] Nếu huynh chê nặng,
[00:10:08] hôm khác ta đổi cho huynh cái nhẹ hơn.
[00:10:10] Cái nhẹ cũng hơn hai mươi cân.
[00:10:12] Cái thứ này chẳng có lợi ích gì cả.
[00:10:13] Ta không đeo.
[00:10:14] Chúng ta coi như là ở Quỷ Môn Quan
[00:10:16] đi một vòng.
[00:10:17] Hoàng thượng đã bịt miệng thiên hạ,
[00:10:19] giữ lại cho chúng ta một mạng.
[00:10:21] Huynh không đeo gông,
[00:10:22] đến lúc bị ngôn quan nhìn thấy,
[00:10:24] lại tấu huynh một bản.
[00:10:25] Ta ôm con nhà họ
[00:10:26] nhảy giếng chắc?
[00:10:27] Ngày nào cũng tấu ta.
[00:10:29] Không phải,
[00:10:29] hai người các huynh rốt cuộc bây giờ
[00:10:31] là quan hay là dân,
[00:10:32] là phạm nhân hay người tốt?
[00:10:33] Đây là quy củ kiểu gì vậy?
[00:10:35] Cái này gọi là cách chức lưu nhiệm.
[00:10:38] Cái này gọi là đái tội biện sự.
[00:10:41] Đây là quy củ của triều đình.
[00:10:43] Đây gọi là quy củ chó má gì chứ!
[00:10:45] Hai chúng ta đeo gông,
[00:10:46] Vu Chấn Giáp được đề bạt,
[00:10:47] Thôi Duy Nhã chạy đến Quảng Tây
[00:10:49] nhậm chức rồi.
[00:10:49] Tiếp tục làm Bố chính sứ.
[00:10:51] Hắn ở kinh thành rảnh rỗi hơn hai năm,
[00:10:53] nương tựa lão Sách,
[00:10:54] bày ra cái trò
[00:10:54] hai mươi bốn tội lớn để hại chúng ta.
[00:10:57] Ta phát hiện ra rồi.
[00:10:59] Chỉ cần không làm việc,
[00:11:00] chống nạnh chửi người,
[00:11:01] làm thế nào cũng đúng.
[00:11:02] Làm thế nào cũng có thể được lợi.
[00:11:04] Vậy người làm việc sao lại
[00:11:05] xui xẻo thế chứ?
[00:11:11] Đói bụng rồi, lấy chút gì ăn đi.
[00:11:13] Khoan đã.
[00:11:14] Ta vẫn chưa hiểu rõ. Huynh...
[00:11:15] Thiên Nhất đói rồi.
[00:11:17] Huynh cứ nói xem lời ta nói
[00:11:17] có lý không đi.
[00:11:19] Phu nhân, phu nhân.
[00:11:19] Vất vả, vất vả.
[00:11:28] Huynh làm gì vậy? Kéo ta làm gì?
[00:11:34] Trần Thiên Nhất.
[00:11:36] Hôm nay ta mới phát hiện,
[00:11:37] miệng của đệ sao mà lắm lời thế.
[00:11:39] Sao nhiều lời vô ích vậy?
[00:11:41] Lúc thì Vu Chấn Giáp,
[00:11:42] lúc thì Thôi Duy Nhã.
[00:11:43] Đệ nói những chuyện đó làm gì?
[00:11:44] Đệ muốn làm gì?
[00:11:46] Ta bất bình thì lên tiếng.
[00:11:47] Chuyện này không công bằng.
[00:11:48] Ta còn nói cho đệ biết,
[00:11:50] sau này chuyện không công bằng còn nhiều.
[00:11:53] Những chuyện này ta đều đỡ cho đệ.
[00:11:55] Đệ chỉ cần lo trị thủy.
[00:11:56] Gươm sáng giáo ngầm không hại được đệ.
[00:11:58] Nhưng đệ phải học cách im miệng cho ta.
[00:12:00] Ta nói với huynh một chút cũng không được sao?
[00:12:08] Được.
[00:12:10] Ta lớn hơn đệ vài tuổi,
[00:12:12] hôm nay ta dạy cho đệ một bài học.
[00:12:15] Tại sao ta không cho đệ nói?
[00:12:17] Đệ bây giờ thì được cái
[00:12:19] sướng miệng.
[00:12:20] Nhưng nói nhiều,
[00:12:22] đệ sẽ có một bụng oán khí.
[00:12:24] Oán khí này trong người nặng rồi,
[00:12:26] đệ làm việc,
[00:12:28] khó tránh sẽ không công chính.
[00:12:29] Phán đoán sẽ có sai lệch.
[00:12:32] Người có thể lừa người,
[00:12:34] nhưng người không lừa được sông nước.
[00:12:39] Dồn hết tâm tư vào việc trị thủy.
[00:12:41] Thế giới này
[00:12:42] vốn dĩ không công bằng.
[00:12:44] Oán trách cũng không giải quyết được
[00:12:45] bất cứ vấn đề gì.
[00:12:47] Phàm là người làm việc,
[00:12:49]
[00:12:50] chịu oan ức là khó nhất.
[00:12:52] Đệ hãy ghi nhớ câu này.
[00:12:55] Ta chỉ cảm thấy lạnh lòng.
[00:12:57] Nghe lời huynh ta thấy nản lòng.
[00:13:02] Đệ trị thủy vì cái gì?
[00:13:05] Vì Hoàng thượng?
[00:13:06] Nước có lớn đến đâu cũng không ngập được Hoàng thượng.
[00:13:09] Ngập được trong kinh thành,
[00:13:10] những vị đại quan đó sao?
[00:13:12] Không ngập được.
[00:13:14] Đệ trị thủy là vì
[00:13:15] bách tính hai bên bờ Hoàng Hà.
[00:13:17] Vì họ,
[00:13:18] sang năm không phải đi tị nạn nữa.
[00:13:20] Vì hàng triệu dân chúng hai bên bờ Hoàng Hà.
[00:13:22] Vì họ,
[00:13:24] không đáng chịu chút oan ức sao?
[00:13:37] Ta sai rồi.
[00:13:40] Tử Viên.
[00:13:42] Huynh thực sự là thầy của ta.
[00:13:54] Về rồi.
[00:13:56] Tới rồi, tới rồi.
[00:14:11] Cận Tổng Hà, Cận Tổng Hà.
[00:14:12] Cận Tổng Hà, Cận Tổng Hà.
[00:14:15] Các vị, vẫn khỏe cả chứ?
[00:14:18] Cận Tổng Hà vẫn khỏe.
[00:14:21] Mọi người đều thấy rồi.
[00:14:23] Chúng tôi bây giờ là đái tội biện sự.
[00:14:25] Chức vụ không còn.
[00:14:27] Sau này các vị có thể gọi tôi là lão Cận,
[00:14:29] Cận Phụ.
[00:14:31] Bạn bè thân thiết
[00:14:32] gọi tôi là Tử Viên cũng được.
[00:14:34] Cận Tổng Hà.
[00:14:34] Đây là sự tin tưởng của Hoàng thượng dành cho ngài.
[00:14:36] Ngài sẽ sớm được phục chức thôi.
[00:14:37] Cận Tổng Hà.
[00:14:38] Đái tội biện sự là phải đeo gông.
[00:14:40] Nhưng đây đều là để
[00:14:41] che mắt người ngoài.
[00:14:49] Người đến công trường,
[00:14:50] tự nhiên sẽ tháo gông xuống.
[00:14:52] Trên đường đi lại vẫn phải đeo.
[00:14:54] Như vậy cũng tốt.
[00:14:56] Nhắc nhở mọi người.
[00:14:59] Trên đê sông mà còn có sai sót,
[00:15:01] ta và Thiên Nhất
[00:15:02] chính là tấm gương của các vị.
[00:15:05] Được rồi.
[00:15:07] Trước tiên đi xem
[00:15:08] đoạn đê vỡ.
[00:15:11] Tháo cái thứ vướng víu của Cận Tổng Hà ra.
[00:15:12] Tháo ra đi.
[00:15:13] Chẳng làm được việc gì cả.
[00:15:24] Ta đi giám sát đê của Vương Đăng Tuyển.
[00:15:26] Đệ đi giám sát sông mới.
[00:15:30] Đừng tách ra.
[00:15:32] Chúng ta ở cùng nhau.
[00:15:36] Ăn cơm, ăn cơm nào!
[00:15:38] Ăn cơm nào! Ăn cơm nào!
[00:15:40] Phía sau xếp hàng đi.
[00:15:41] Nào nào nào.
[00:15:41] Ăn cơm, ăn cơm.
[00:15:47] Cửa sông ra biển bây giờ vẫn bị bồi lắng.
[00:15:49] Ta nghĩ ra một cách.
[00:15:51] Ở hai bên dòng sông cũ, gần mép nước,
[00:15:54] mỗi bên đào một con sông dẫn.
[00:15:56] Ba sông song song, tạo thành hình chữ "xuyên".
[00:15:58] Như vậy,
[00:15:59] hai dải đất bùn ở giữa
[00:16:01] nhờ dòng nước từ trên xuống,
[00:16:02] hai bên kẹp lại,
[00:16:03] sẽ theo dòng chảy mà khơi thông.
[00:16:05] Ba sông nhỏ hợp thành một sông lớn,
[00:16:07] nhanh chóng xói rộng, đào sâu.
[00:16:09] Như vậy là có thể khơi thông
[00:16:10] con đường ra biển.
[00:16:11] Còn phải xây thêm đê.
[00:16:13] Đất đào sông dẫn
[00:16:14] có thể dùng để xây đê.
[00:16:16] Cận đại nhân.
[00:16:17] Cận đại nhân.
[00:16:18] Ăn cơm, ăn cơm.
[00:16:25] Ý của đệ không tồi.
[00:16:26] Chỉ là...
[00:16:27] Nhưng chỉ sợ thời gian quá lâu.
[00:16:29] Ta không hiểu.
[00:16:30] Đào sông mới, xây đê,
[00:16:33] tự nhiên có thể giải quyết
[00:16:33] vấn đề bồi lắng ở cửa sông.
[00:16:35] Nhưng thời gian này ít nhất cũng phải mười năm,
[00:16:37] thậm chí là mười lăm năm.
[00:16:39] Hoàng thượng chưa chắc đã đồng ý.
[00:16:40] Tướng ở ngoài, quân lệnh có thể không tuân.
[00:16:42] Huynh quan tâm ngài ấy có đồng ý hay không làm gì.
[00:16:44] Chúng ta trị thủy xong là được.
[00:16:45] Ngài ấy có hiểu đâu.
[00:16:47] Ta nói đệ này,
[00:16:48] đệ mở miệng là Hoàng thượng không hiểu,
[00:16:50] ngậm miệng cũng là Hoàng thượng không hiểu.
[00:16:51] Đệ đang phạm đại kỵ đó,
[00:16:53] đệ có biết không?
[00:16:55] Được rồi, chuyện này,
[00:16:57] hai ta bàn lại đã.
[00:16:58] Đệ đừng có chuyện gì cũng vỗ đầu một cái
[00:16:59] là quyết định.
[00:17:01] Ta biết.
[00:17:03] Huynh trách ta
[00:17:04] nói bốn chữ "nhất lao vĩnh dật",
[00:17:06] gây ra nhiều phiền phức.
[00:17:08] Thế ta nói rồi thì làm sao?
[00:17:11] Thôi Duy Nhã bác bỏ "nhất lao vĩnh dật" của đệ
[00:17:12] là có lý.
[00:17:14] Từ thời Đại Vũ trị thủy đến nay,
[00:17:16] mấy nghìn năm rồi,
[00:17:17] có "nhất lao vĩnh dật" được không?
[00:17:18] Đời chúng ta
[00:17:19] chưa chắc đã thực hiện được.
[00:17:21] Đây là một nguyện vọng tốt đẹp,
[00:17:23] cần hô thì vẫn phải hô ra.
[00:17:24] Ta,
[00:17:25] ăn cơm xong đến chỗ đê vỡ
[00:17:26] xem nền móng.
[00:17:27] Đệ cứ ở đây canh đi.
[00:17:32] Mọi người đừng chen lấn, đừng làm loạn.
[00:17:35] Vu đại nhân phụng chỉ cứu tế,
[00:17:37] nhà nào cũng có phần.
[00:17:39] Mỗi người được phát mười cân kê,
[00:17:42] hai thang thuốc phong hàn tán.
[00:17:51] Mười cân này
[00:17:52] là để ăn tạm mấy ngày.
[00:17:55] Trong huyện sẽ sớm dựng lều cháo.
[00:18:02] Bảo người trong thôn ra hết đi.
[00:18:05] Chỉ còn từng này người thôi.
[00:18:07] Ra nữa thì toàn là ma cả rồi.
[00:18:16] Chỉ có từng này người?
[00:18:19] Đều đi tị nạn rồi à?
[00:18:21] Tị nạn gì chứ.
[00:18:23] Tối đến nước dâng lên,
[00:18:25] đang ngủ,
[00:18:26] đều đi gặp Diêm Vương hết rồi.
[00:18:39] Đây là của chính ông
[00:18:41] mang theo à?
[00:18:43] Lương thực đâu ra nữa.
[00:18:46] Đây là gì?
[00:18:48] Đây là thịt.
[00:18:59] Vu... Vu đại nhân.
[00:19:00] Ngài nên nghỉ ngơi một chút.
[00:19:03] Chúng ta tối nay lên thuyền lớn ngủ,
[00:19:05] không đi sâu vào trong nữa.
[00:19:09] Phía trước không phải còn
[00:19:10] hơn hai mươi thôn sao?
[00:19:12] Bên đó đang có dịch bệnh, không đi được.
[00:19:20] Các người không đi được, ta đi được.
[00:19:23] Đừng đi nữa.
[00:19:25] Người chết hết rồi.
[00:19:28] Tôi chính là trốn từ đó ra.
[00:19:34] Người huyện cử đi
[00:19:37] đều đang bận đốt xác ở đó.
[00:19:41] Chết sạch rồi.
[00:19:43] Chết sạch rồi.
[00:19:45] Hơn hai mươi thôn,
[00:19:48] chắc là không còn người sống.
[00:19:52] Con gái tôi gả đến đó.
[00:19:56] Tôi biết mà.
[00:20:47] Vu đại nhân.
[00:20:48] Ngài thấy rồi chứ?
[00:20:49] Không một bóng người.
[00:20:51] Chúng ta về thôi.
[00:20:55] Sao lại không một bóng người chứ?
[00:20:59] Ngài không nghe họ nói sao?
[00:21:00] Đã bắt đầu đốt xác rồi.
[00:21:03] Sao có thể chết đói hết được?
[00:21:06] Anh em cũng đều có gia đình già trẻ.
[00:21:08] Chuyện này...
[00:21:10] Chuyện này...
[00:21:12] Đi.
[00:21:14] Vu đại nhân.
[00:21:35] Triều đình mang lương thực, thuốc men đến rồi.
[00:21:39] Có ai còn sống, còn thở không?
[00:21:42] Ra nhận lương.
[00:21:51] Triều đình mang lương thực, thuốc men đến rồi.
[00:21:55] Có ai còn sống, còn thở không?
[00:21:59] Ra nhận lương.
[00:22:41] Triều đình mang lương thực, thuốc men đến rồi.
[00:22:45] Có ai còn sống, còn thở không?
[00:22:48] Ra nhận lương.
[00:22:54] Triều đình mang lương thực, thuốc men đến rồi.
[00:22:57] Có ai còn sống, còn thở không?
[00:23:00] Ra...
[00:23:04] Triều đình...
[00:23:05] Triều đình mang lương thực, thuốc men đến rồi.
[00:23:09] Có ai...
[00:23:12] ...còn sống, còn thở không?
[00:23:15] Ra nhận lương.
[00:23:19] Triều đình mang lương thực, thuốc men đến rồi.
[00:23:22] Có ai...
[00:23:27] ...còn sống, còn thở không?
[00:23:29] Ra nhận lương.
[00:23:37] Triều đình mang lương thực, thuốc men đến rồi.
[00:23:39] Có ai còn sống, còn thở không?
[00:23:42] Ra nhận lương.
[00:23:43] Có ai không?
[00:23:49] Ra nhận lương đi.
[00:23:58] Triều đình mang lương thực, thuốc men đến rồi.
[00:24:32] Ngươi từ đâu đến?
[00:24:34] Sao lại đến đây?
[00:25:36] Vu đại nhân.
[00:25:37] Đưa tay ra.
[00:25:53] Không làm thế này,
[00:25:55] sợ tay mang đồ bẩn vào.
[00:25:57] Dọn lên đi.
[00:26:10] Vu đại nhân, mời dùng bữa.
[00:26:12] Nghỉ ngơi sớm.
[00:26:13] Ngày mai còn hai huyện phải đi.
[00:26:15] Dọn xuống.
[00:26:16] Ta không ăn nổi.
[00:26:18] Sao ngài có thể không ăn một miếng nào chứ?
[00:26:20] Vừa vào vùng dịch,
[00:26:21] thuyền của chúng ta không vào được,
[00:26:23] chỉ có thể dùng người, dùng ngựa vận chuyển vào.
[00:26:25] Đi hết ba tỉnh,
[00:26:26] không ăn không được đâu.
[00:26:27] Ngài... ta biết rồi.
[00:26:29] Ta ăn.
[00:26:35] Ngươi lui đi.
[00:26:36] Ta viết tấu báo cho Hoàng thượng trước.
[00:26:39] Lát nữa sẽ ăn.
[00:26:41] Vâng.
[00:28:08] Đại nhân.
[00:28:12] Ai?
[00:28:13] Báo cáo thiên tai mới đã được gửi đến.
[00:28:17] Được.
[00:30:00] Được.
[00:30:02] Được rồi.
[00:30:03] Các ngươi lui ra đi.
[00:30:04] Vâng.
[00:30:15] Ngồi cả đi.
[00:30:29] Các khanh giỏi thật.
[00:30:31] Trẫm trốn ở đâu,
[00:30:33] các khanh đuổi theo đến đó.
[00:30:36] Đây là tấu chương vừa đến từ Tấu sự xứ.
[00:30:38] Vâng, vâng.
[00:30:39] Chủ yếu là...
[00:30:41] chủ yếu là tình hình thiên tai ở các nơi.
[00:30:43] Còn một phần là
[00:30:45] đơn cáo ngự trạng của các bộ lạc Mông Cổ.
[00:30:52] Vẫn là chuyện Chuẩn Cát Nhĩ.
[00:30:54] Lần này phiền phức rồi.
[00:30:57] Có người nói Cát Nhĩ Đan
[00:30:58] đã tổ chức một
[00:30:59] đội súng hỏa mai ra trò.
[00:31:02] Những năm này,
[00:31:03]
[00:31:06] Vùng quan ngoại là đất phát tích,
[00:31:08] tổ tông ở dưới đất
[00:31:09] đều đang nhìn đó.
[00:31:13] Nếu chúng còn không dừng tay,
[00:31:16] vậy thì đánh một trận.
[00:31:19] Bây giờ ở dưới không biết bao nhiêu người
[00:31:20] nói trẫm hiếu chiến.
[00:31:22] Không hiếu chiến được sao?
[00:31:25] Để mặc những kẻ này
[00:31:26] chia cắt Đại Thanh,
[00:31:27] sau khi chết
[00:31:28] làm sao đi gặp tổ tông?
[00:31:33] Hoàng thượng.
[00:31:34] Hoàng thượng.
[00:31:37] Thần cho ngài xem một thứ thú vị.
[00:31:53] Dùng chu sa viết tấu báo.
[00:31:56] Vu Chấn Giáp này có phải bị điên không?
[00:32:08] Đây là máu.
[00:32:10] Cái gì?
[00:32:12] Vu Chấn Giáp này,
[00:32:13] mỗi lần đến một nơi lại viết một phong.
[00:32:16] Hơn nữa, nội dung viết
[00:32:17] chỉ là một số
[00:32:19] báo cáo thông thường về tình hình cứu tế.
[00:32:21] Vốn dĩ chuyện này,
[00:32:23] Tấu sự xứ dán thêm thiếp hoàng,
[00:32:25] thì
[00:32:26] ngài chỉ cần xem tiêu đề là được.
[00:32:28] Thần chỉ cảm thấy
[00:32:29] chuyện này thú vị,
[00:32:30] mang đến cho ngài xem.
[00:32:31] Dù hắn có lòng hối tội,
[00:32:33] ngày nào cũng dùng máu viết tấu báo
[00:32:35] cũng quá vô quy củ.
[00:32:37] Hoàng thượng.
[00:32:38] Ban một đạo chỉ, quở trách hắn một phen.
[00:32:41] Không sao.
[00:32:42] Hắn muốn viết thì cứ để hắn viết,
[00:32:43] xem hắn có thể viết đến bao giờ.
[00:32:45] Viết đến chết thì thôi.
[00:32:46] Hắn cũng không phải kẻ ngốc.
[00:32:50] Trên Hà đạo có tin gì không?
[00:32:52] Trần Hoàng và Cận Phụ đó,
[00:32:55] đang lấp đoạn đê vỡ,
[00:32:56] đồng thời đào sông mới.
[00:32:57] Nghe nói ngày nào cũng đeo gông.
[00:33:01] Đeo gông thì làm việc thế nào?
[00:33:03] Tự nhiên là đến công trường thì tháo ra.
[00:33:06] Nhưng đi đến đâu cũng đeo.
[00:33:08] Cái này cũng quá không ra thể thống gì.
[00:33:10] Nô tài xin Hoàng thượng ban chỉ,
[00:33:12] tháo gông của họ ra.
[00:33:17] Được, ngươi viết tấu báo, trẫm sẽ phê duyệt.
[00:33:19] Vâng.
[00:33:20] Hoàng thượng.
[00:33:21] Nô tài nghĩ,
[00:33:22] đây là một tấm lòng khổ tâm của Cận Phụ.
[00:33:25] Theo lý mà nói, Tiêu Gia Độ vỡ đê,
[00:33:27] lẽ ra ông ta phải tự bỏ tiền ra tu sửa.
[00:33:30] Bây giờ triều đình thay ông ta bỏ tiền,
[00:33:33] đây đã là phá vỡ quy củ.
[00:33:36] Nếu ông ta lại như không có chuyện gì,
[00:33:37] quay lại đê sông
[00:33:39] để chỉ huy trị thủy,
[00:33:41] vậy sau này Hà đạo Tổng đốc
[00:33:43] gặp phải chuyện vỡ đê nữa,
[00:33:45] có phải cũng xử lý theo cách này không?
[00:33:47] Cái gông này, thần thấy là Cận Tử Viên
[00:33:51] giữ thể diện cho triều đình.
[00:33:54]
[00:34:00] Sách tướng nói vậy,
[00:34:03] cũng có mấy phần lý.
[00:34:04] Phải không?
[00:34:10] Vậy là thời cơ chưa đến.
[00:34:12] Đồ ba phải.
[00:34:15] Được, vậy thôi.
[00:34:16] Cứ để ông ta đeo đi.
[00:34:19] Chuyện này sau khi lui,
[00:34:20] các khanh bàn lại.
[00:34:22] Phải điều tra cho rõ ràng,
[00:34:24] đừng đoán mò.
[00:34:27] Vâng.
[00:34:27] Vâng.
[00:34:29] Cao Sĩ Kỳ ở lại.
[00:34:36] Nô tài cáo lui.
[00:34:37] Nô tài cáo lui.
[00:34:42] Gần đây đọc sách gì rồi?
[00:34:46] Thần...
[00:34:48] đọc linh tinh.
[00:34:50] Đọc linh tinh?
[00:34:53] Thần không dám giấu Hoàng thượng.
[00:34:56] Thần thực ra đang đọc
[00:34:58] sách của Phan Kế Tuần triều Minh.
[00:35:00] Gần đây chuyện Hà đạo
[00:35:02] liên tục làm Hoàng thượng phiền lòng.
[00:35:04] Thần nghĩ,
[00:35:05] Thần nghĩ,
[00:35:05] làm sao cũng không thể là người ngoài cuộc.
[00:35:07] Phải hiểu một chút.
[00:35:11] Để chia sẻ lo âu với Hoàng thượng.
[00:35:17] Lần nào cũng trùng hợp như vậy.
[00:35:20] Trẫm cũng đang đọc.
[00:35:21] Phải.
[00:35:22] Phải.
[00:35:23] Phải.
[00:35:24] Đúng là trùng hợp.
[00:35:26] Phải.
[00:35:27] Vâng.
[00:35:28] Về đi.
[00:35:29] Vâng.
[00:35:30] Vâng.
[00:35:37] Thần cáo lui.
[00:36:02] Nhị gia, Nhị gia.
[00:36:04] Sinh gia.
[00:36:06] Có thuyền quan.
[00:36:25] Ai vậy?
[00:36:27] Kính thiên lý, cho ta xem.
[00:36:38] Đại nhân.
[00:36:39] Cựu Hà đạo Tổng đốc
[00:36:40] Cận Phụ đại nhân đến bái kiến.
[00:36:48] Bảo ông ta lên thuyền nói chuyện,
[00:36:50] ta không xuống bờ.
[00:36:52] Vâng, đại nhân.
[00:37:04] Cận Tổng Hà lên thuyền bái kiến,
[00:37:06] tôi không dám nhận.
[00:37:08] Tôi là người bị cách chức lưu nhiệm,
[00:37:10] gọi là Tổng Hà không còn phù hợp.
[00:37:11] Mời đứng dậy, mời đứng dậy.
[00:37:16] Thiên Nhất không có ở đây.
[00:37:17] Gần Tiêu Gia Độ,
[00:37:18] lại đào một con sông mới,
[00:37:19] cậu ấy đang bận việc này.
[00:37:22] Mời ngồi.
[00:37:28] Mời.
[00:37:29] Được.
[00:37:34] Tôi đi dọc đường nghe nói,
[00:37:36] Vu đại nhân ở ba tỉnh,
[00:37:37] phát lương thực, thuốc men,
[00:37:39] một mình vào vùng dịch.
[00:37:41] Dũng cảm phi thường,
[00:37:43] nghe mà lòng thấy rộng mở.
[00:37:46] Đừng nói lời khách sáo.
[00:37:48] Muốn nói gì thì cứ nói đi.
[00:37:51] Ông có ý gì?
[00:37:53] Nếu có Trần Thiên Nhất ở đây,
[00:37:55] lúc này chắc đã nhảy lên
[00:37:57] đánh tôi rồi.
[00:38:00] Có phải quan viên trên dưới Hà đạo
[00:38:03] đều hận không thể
[00:38:04] ăn thịt lột da tôi không?
[00:38:10] Nếu Thiên Nhất ở đây, e là như vậy.
[00:38:13] Tôi tự nhiên sẽ không.
[00:38:15] Tôi là tội thần,
[00:38:16] ông là người mới nhậm chức,
[00:38:18] tiếng ngay thẳng chấn động thiên hạ,
[00:38:20] Án sát sứ ba tỉnh.
[00:38:22] Tôi đến bái kiến,
[00:38:23] đó là quy tắc quan trường.
[00:38:25] Vu đại nhân,
[00:38:26] đừng hiểu lầm tôi.
[00:38:30] Tôi đến để xem.
[00:38:31] đoạn đê vỡ ở Tiêu Gia Độ.
[00:38:34] Ông nói chuyện với tôi,
[00:38:35] không cần khách sáo như vậy.
[00:38:42] Hoàng thượng bảo tôi
[00:38:43] xuống xem xét bách tính ba tỉnh.
[00:38:47] Tôi không cứu được.
[00:38:48] Lương thực và thuốc men
[00:38:50] mang đến nơi,
[00:38:51] cũng chẳng còn mấy người sống sót.
[00:38:54] Tôi đã đi qua mấy thôn,
[00:38:58] ngay cả người chôn cất thi thể cũng không có.
[00:39:03] Tôi tiếng ngay thẳng chấn động thiên hạ,
[00:39:06] tôi là thằng khốn nạn số một thiên hạ,
[00:39:08] được không?
[00:39:11] Ông chi bằng cứ mặt đối mặt
[00:39:12] chế nhạo tôi một trận.
[00:39:15] Tôi chi bằng chết đi cho xong.
[00:39:21] Ông thấy rồi.
[00:39:24] Vậy cũng tốt.
[00:39:29] Ông giải thích cho tôi,
[00:39:30] ông xin được Vương mệnh kỳ bài,
[00:39:32] tại sao không giết tôi?
[00:39:34] Tại sao?
[00:39:35] Các ông thấy tôi được thăng chức,
[00:39:37] mặc quan phục mới,
[00:39:39] thì tôi phải vui vẻ hát ca,
[00:39:41] phải không?
[00:39:44] Tôi sắp bị ngài ấy hành chết rồi.
[00:39:47] Ai?
[00:39:48] Hoàng thượng.
[00:39:50] Ngài ấy bảo tôi mỗi lần đến một nơi cứu tế,
[00:39:53] phải viết tấu báo,
[00:39:54] báo cáo cho ngài ấy sự thật.
[00:39:57] Tấu báo này tôi phải viết thế nào?
[00:40:00] Nơi đây mười nhà chín trống,
[00:40:04] thi thể khắp nơi.
[00:40:08] Bách tính đói kém,
[00:40:13] đổi con mà ăn.
[00:40:26] Nếu lúc đó tôi chết đi thì tốt rồi.
[00:40:38] Chuyện này là sao?
[00:40:40] Tấu báo của tôi đều viết bằng máu.
[00:40:43] Tôi rạch cánh tay,
[00:40:46] nhìn máu chảy ra,
[00:40:49] trong lòng thấy thống khoái.
[00:40:56] Dù có giết tôi một nghìn lần,
[00:40:59] cũng không bằng một tháng này
[00:41:01] chịu tội.
[00:41:02] Tôi đau khổ đến chết.
[00:41:05] Đến vùng dịch,
[00:41:06] cùng với những người làm việc,
[00:41:09] -cùng nhau đốt xác.
[00:41:11] Tôi còn không thèm che khăn lên mặt.
[00:41:17] Tôi muốn chết ở đó.
[00:41:19] Đã chết nhiều người như vậy rồi,
[00:41:21] thêm một Vu Chấn Giáp như ông
[00:41:23] thì có ích gì?
[00:41:24] Ông nên biết rõ,
[00:41:25] lý do tôi không giết ông.
[00:41:27] Ông là một vị quan tốt.
[00:41:30] Có người như ông
[00:41:32] là điều hiếm có.
[00:41:35] Gặp chuyện đừng quá cố chấp.
[00:41:38] Phải có cái nhìn đại cục.
[00:41:40] Chỉ cần ông buông bỏ danh tiếng của mình,
[00:41:42] ông nhất định sẽ trở thành một danh thần một đời.
[00:41:45] Nếu ông cứ mãi như vậy,
[00:41:46] mông muội,
[00:41:47] oán trách bản thân,
[00:41:48] coi mình là một kẻ vô dụng,
[00:41:50] ông bây giờ cứ từ đây
[00:41:51] nhảy xuống cho tôi.
[00:41:52] Tôi nói cho ông biết,
[00:41:53] ông ngay cả làm một bao cát cũng không xứng.
[00:41:56] Một danh thần một đời.
[00:42:00] Chỉ bằng tôi?
[00:42:02] Cầu nhân được nhân,
[00:42:04] còn oán gì nữa, Vu Chấn Giáp?
[00:42:06] Ông nghĩ gì trong lòng tôi biết rõ.
[00:42:08] Ông nghĩ gì trong lòng tôi biết rõ.
[00:42:09] Nếu ông không muốn làm một danh thần một đời,
[00:42:10] ông làm gì
[00:42:12] mà liều mạng bảo vệ cái đê đó?