Strax

Hạnh Phúc Tựa Như Hoa tập 2 - Tôn Lệ, Đặng Siêu

14 Visningar· 06/07/25
duongvu88
duongvu88
3 Prenumeranter
3

⁣Hạnh Phúc Tựa Như Hoa là bộ phim truyền hình Trung Quốc năm 2005, kể về Đỗ Quyên – nữ diễn viên múa trong quân đội (do Tôn Lệ thủ vai) – và Bạch Dương – người chồng quân nhân xuất thân danh giá (do Đặng Siêu đóng). Phim khắc họa hành trình hôn nhân đầy thử thách, những biến động tâm lý và khát vọng tìm kiếm hạnh phúc giản dị. Đây cũng là bộ phim đầu tiên đánh dấu sự kết hợp của cặp đôi Tôn Lệ – Đặng Siêu trên màn ảnh, trước khi họ trở thành vợ chồng ngoài đời thực.

Visa mer

[00:02:24] Những người chưa từng ra chiến trường như bọn em,

[00:02:26] thì làm gì có tư cách mà bình phẩm anh hùng chiến đấu chứ.

[00:02:29] Em có tư cách. Em không có tư cách thì ai có tư cách nữa.

[00:02:33] Thật sao?

[00:02:38] Bốn cái túi này của em,

[00:02:40] là em mượn hay là của em thật đấy?

[00:02:42] Của em. Hôm nay em chính thức được đề bạt rồi.

[00:02:45] Thật sao? Vậy phải chúc mừng, chúc mừng.

[00:02:48] Cảm ơn. Chúc mừng, chúc mừng.

[00:02:52] Em mới bao nhiêu tuổi đã được đề bạt rồi?

[00:02:54] Em nhập ngũ tám năm rồi. Anh thì sao?

[00:02:57] Nhập ngũ mấy năm rồi?

[00:02:58] Bốn năm.

[00:02:59] Bốn năm? Bốn năm đã làm đại đội trưởng rồi cơ à?

[00:03:02] Đúng là thần tốc.

[00:03:07] Đại đội của chúng tôi,

[00:03:08] từ đại đội trưởng đến trung đội trưởng đều hy sinh cả rồi.

[00:03:11] Tôi ở trên trận địa,

[00:03:13] từ trung đội phó được bổ nhiệm thẳng làm đại đội trưởng.

[00:03:16] Xin lỗi nhé.

[00:03:18] Em có gì mà phải xin lỗi.

[00:03:19] Em lại không hiểu chuyện đánh đấm.

[00:03:24] Đại đội trưởng, anh là người ở đâu vậy?

[00:03:28] Tứ Xuyên.

[00:03:30] Nam Xuyên hay Bắc Xuyên?

[00:03:31] Vạn Huyện.

[00:03:32] Thật sao? Sao tôi không nghe ra giọng của anh nhỉ?

[00:03:37] Cô cũng là người Vạn Huyện à?

[00:03:38] Ừm. Nhà em ở sau núi của Cục Tài chính.

[00:03:42] Bố mẹ tôi là người miền Bắc, giọng tôi giống bố mẹ.

[00:03:46] Trùng hợp quá.

[00:03:47] Sau này anh đến quân khu phải thường xuyên đến thăm em nhé.

[00:03:49] Em ở quân khu chưa có đồng hương nào gần như vậy đâu.

[00:03:52] Được.

[00:03:54] Vậy đồng hương, anh tên gì?

[00:03:57] Trên quân hàm kia có tên của anh.

[00:04:02] Lâm Bân? Đây không phải của Bảo Căn sao?

[00:04:05] Đây là tên của tôi.

[00:04:07] Quân hàm của Bảo Căn bị người ta lấy mất rồi,

[00:04:08] tôi liền đưa của tôi cho cậu ấy.

[00:04:12] Này, em hiểu chưa?

[00:04:15] À, hiểu rồi, hiểu rồi.

[00:04:16] Quân hàm của em ở chỗ Bảo Căn,

[00:04:18] quân hàm của anh ở chỗ em.

[00:04:24] Ừm, em đi trước nhé.

[00:04:25] Được.

[00:04:30] Đại đội trưởng Lâm, tạm biệt.

[00:04:32] Tạm biệt.

[00:05:04] Làm gì đấy? Trả lại đây.

[00:05:05] He he, Lâm Bân.

[00:05:07] Trả lại đây, đưa đây.

[00:05:10] Lâm Bân không phải là tay đại đội trưởng quê mùa đó sao?

[00:05:13] Em với anh ta sao rồi?

[00:05:16] Hai người mới gặp nhau hai lần,

[00:05:18] đã trao đổi tín vật rồi à?

[00:05:20] Nói bậy bạ gì thế? Đây là của Bảo Căn.

[00:05:24] Haizz, nói với cái đồ dung tục như chị cũng không rõ được.

[00:05:27] Chị nói cho em biết,

[00:05:28] chị với Vệ Quốc sớm đã thấy hai người có gì đó không ổn rồi.

[00:05:32] Tránh xa người đàn ông đó ra một chút.

[00:05:34] Tại sao?

[00:05:35] Chị cũng không nói rõ được. Tóm lại,

[00:05:38] em tuyệt đối không được yêu anh ta.

[00:05:40] Yêu với không yêu cái gì? Nói nhảm nhí gì vậy?

[00:05:43] Em dám nói chị đối với người đó không có chút

[00:05:46] ý tứ đó sao?

[00:05:48] Chị nói cho em biết, loại đàn ông đó nguy hiểm nhất đấy.

[00:05:52] Càng nói càng linh tinh. Nguy hiểm gì chứ?

[00:05:55] Anh ta là người xấu? Là công tử ăn chơi à?

[00:05:58] Chị biết anh ta là một anh hùng chiến đấu.

[00:06:01] Nhưng anh hùng không nhất định là một người chồng tốt đâu.

[00:06:03] Chồng với không chồng gì chứ.

[00:06:04] Chị suốt ngày nghĩ đến đàn ông,

[00:06:07] đừng nghĩ người khác cũng giống chị, dung tục.

[00:06:16] Sao không nói gì?

[00:06:17] Đỗ Quyên,

[00:06:19] em chưa bao giờ vì một người đàn ông xa lạ

[00:06:21] mà nổi giận với chị như vậy đâu.

[00:06:23] Em thật sự có vấn đề rồi. Ôi chao.

[00:06:26] Em nghe chị một câu đi,

[00:06:30] đừng gặp lại anh ta nữa. Chị đều là vì tốt cho em.

[00:06:46] Đại Mai, lòng em rối bời. Đời này,

[00:06:52] em sẽ không bao giờ yêu đương. Chị cũng đừng yêu.

[00:06:57] Chỉ hai chúng ta mãi mãi ở bên nhau, được không?

[00:07:03] Được. Hai chúng ta đều không yêu đương,

[00:07:07] chỉ hai chúng ta mãi mãi ở chung với nhau.

[00:07:09] Được chưa?

[00:07:24] Sao em về nhanh vậy?

[00:07:26] Anh ta đi rồi.

[00:07:28] Vệ Quốc nói sáng sớm đã đi rồi.

[00:07:31] Tại sao anh ta không nói cho em biết?

[00:07:34]

[00:07:38] Có lẽ anh ta đột nhiên nhận được lệnh gì đó.

[00:07:42] Vậy anh ta có thể gọi điện thoại báo cho em chứ.

[00:07:45] Anh hùng chiến đấu thì ghê gớm nhỉ. Lại còn là đồng hương của mình nữa chứ.

[00:07:54] Anh ta thật là... Chị còn cười được.

[00:07:59] Chị nói cho em biết, thật ra, loại đàn ông như anh ta...

[00:08:03] Đàn ông với không đàn ông gì.

[00:08:05] Em chỉ không hiểu,

[00:08:07] có phải anh ta rất ghét em không?

[00:08:11] Hừ, anh ta dựa vào đâu mà ghét em?

[00:08:14] Chị lại thấy anh ta khá biết điều đấy.

[00:08:19] Ý gì vậy?

[00:08:21] Anh ta chắc chắn biết,

[00:08:22] hai người căn bản không thể nào,

[00:08:24] cho nên, anh ta dứt khoát giải quyết nhanh gọn.

[00:08:28] Lộn xộn gì chứ. Chúng em chỉ là đồng hương.

[00:08:31] Được được được, chị biết hai người là đồng hương,

[00:08:34] lại còn là loại đồng hương rất rất thân.

[00:08:38] Chị nói bậy gì thế?

[00:08:39] Chị nói sai sao? Nói bậy.

[00:08:41] Em tưởng chị không nhìn ra à?

[00:08:43] Chị với Vệ Quốc sớm đã nhìn ra rồi.

[00:08:45] Chị nói cho em biết, em đừng có mà...

[00:08:55] Quân khu sắp mở một đội huấn luyện.

[00:08:58] Tuyển chọn một số nhân viên chuyên nghiệp

[00:09:00] có kinh nghiệm thực chiến, trình độ văn hóa nhất định,

[00:09:03] huấn luyện một thời gian. Trung đoàn quyết định cử cậu đi.

[00:09:07] Rõ!

[00:09:39] Đỗ Quyên, có thư của cậu.

[00:09:41] Cảm ơn.

[00:09:43] Ai vậy? Ai vậy?

[00:10:03] Trông có vẻ phấn chấn nhỉ.

[00:10:06] Đại đội trưởng Lâm của em cuối cùng cũng viết thư cho em rồi.

[00:10:11] Đồng chí Đỗ Quyên,

[00:10:13] nghe nói cậu và đại đội trưởng là đồng hương,

[00:10:15] tôi rất vui.

[00:10:16] Ông nội của bố tôi cũng ở Tứ Xuyên,

[00:10:18] vậy chúng ta cũng là đồng hương rồi.

[00:10:20] Chúng ta đều là đồng hương.

[00:10:21] Cậu có liên lạc với đại đội trưởng không?

[00:10:23] Đại đội trưởng có ấn tượng rất tốt về cậu.

[00:10:25] Anh ấy nói cậu là cô gái

[00:10:27] tốt bụng và đáng yêu nhất trên đời.

[00:10:29] Tôi thật sự hy vọng chúng ta mãi mãi là những người đồng đội tốt nhất,

[00:10:32] không ai quên ai.

[00:10:44] Này.

[00:10:46] Làm gì vậy? Muốn dọa chết em à?

[00:10:49] Dọa chết em? Em đọc chăm chú quá,

[00:10:51] có kẻ địch vào em cũng không biết.

[00:10:58] Ồ, bây giờ đến chị cũng phải giữ bí mật à?

[00:11:00] Chị ngoài những sở thích tầm thường ra,

[00:11:03] còn có chút gì tích cực, cầu tiến không vậy?

[00:11:05] Chị sở thích tầm thường?

[00:11:08] Không biết là ai

[00:11:09] suốt ngày thở ngắn than dài,

[00:11:11] chỉ vì một người nào đó không từ mà biệt,

[00:11:13] bặt vô âm tín.

[00:11:17] Sao chị thấy đồng chí Đỗ Quyên tích cực, cầu tiến

[00:11:21] hình như mắc bệnh tương tư rồi thì phải?

[00:11:23] Nói nữa là em đánh chị đấy. Chị chỉ biết bắt nạt em thôi.

[00:11:25] Ối, em làm gì vậy? Thôi thôi,

[00:11:27] chị không đánh lại em được chưa? Chị cảnh cáo em nhé,

[00:11:29] tránh xa tay đại đội trưởng nhãi con đó ra một chút.

[00:11:32] Hoàn toàn không hợp với em.

[00:11:33] Với lại,

[00:11:35] vốn dĩ là vậy mà, em nghĩ xem,

[00:11:37] cả quân khu chúng ta có bao nhiêu người đàn ông ưu tú,

[00:11:40] sao cứ phải tìm anh ta chứ? Anh ta có gì?

[00:11:43] Chúng ta bây giờ là thời bình,

[00:11:45] huân chương anh hùng cũng không thể ăn được.

[00:12:22] Về rồi à?

[00:12:30] Tức chết đi được. Con yêu tinh nhỏ.

[00:12:34] Sao thế? Sao thế?

[00:12:37] Con bé Thường Bảo ở đoàn kịch nói em biết chứ?

[00:12:39] Biết.

[00:12:41] Tóc tết bím to,

[00:12:43] suốt ngày giả vờ ngây thơ,

[00:12:45] quê một cục, y như thôn nữ.

[00:12:47] Vậy mà dám so sánh với chị.

[00:12:49] So sánh với chị? So sánh cái gì?

[00:12:52] So sánh sức hút chứ sao.

[00:12:56] Nó tưởng mấy tay lính nông thôn

[00:12:58] từ đơn vị lên trong đoàn kịch nói thích nó,

[00:13:00] thì tất cả cán bộ trẻ trong quân khu

[00:13:02] đều thích nó à?

[00:13:04] Đúng là không biết xấu hổ.

[00:13:06] Không phải chị với Bạch Dương đi xem phim nội bộ sao?

[00:13:09] Sao lại gây sự với người của đoàn kịch nói vậy?

[00:13:11] Đừng nhắc nữa. Bạch Dương lại còn dẫn cả nó đi nữa.

[00:13:16] Không đúng.

[00:13:17] Chắc chắn là nó bám theo Bạch Dương đòi đi.

[00:13:21] Em nghe người trong đoàn kịch nói,

[00:13:24] nói Bạch Dương với Tiểu Thường Bảo yêu nhau. Thật đấy.

[00:13:28] Không thể nào thật được.

[00:13:30] Không thể. Tuyệt đối không thể.

[00:13:31] Sao chị biết không thể?

[00:13:33] Còn phải hỏi sao? Em nghĩ xem,

[00:13:35] Bạch Dương đến chị còn chẳng có biểu hiện gì,

[00:13:38] sao có thể yêu nó được.

[00:13:42] Tuyệt đối không thể.

[00:13:44] Tại sao chị không giận Bạch Dương?

[00:13:47] Lại đi gây sự với Tiểu Thường Bảo.

[00:13:50] Chị việc gì phải giận Bạch Dương?

[00:13:53] Anh ta là gì của chị chứ?

[00:13:55] Chị buồn rồi.

[00:13:58] Chị buồn gì chứ?

[00:14:03] Loại công tử ăn chơi như Bạch Dương,

[00:14:04] cho không chị, chị còn chưa chắc đã thích.

[00:14:08] Chị thật sự muốn yêu anh ta à?

[00:14:09] Ai muốn yêu anh ta chứ? Đáng ghét.

[00:14:15] Em không thích bộ dạng bây giờ của chị.

[00:14:17] Suốt ngày đầy bụng oán thán,

[00:14:18] như một bà cô già.

[00:14:21] Đại Mai, đừng yêu đương nữa, được không?

[00:14:27] Đi, đi ngủ đi.

[00:14:29] Ôi, em đi đi.

[00:14:31] Chị với đứa trẻ con như em chẳng nói rõ được gì.

[00:14:35] Đi đi, đi đi. Chị đang bực mình đây.

[00:14:54] Nhìn gì thế?

[00:14:55] Em hình như thấy một người.

[00:14:57] Ai vậy?

[00:15:05] Đại đội trưởng Lâm, chúng tôi đi đây.

[00:15:12] Đại đội trưởng Lâm, là anh à?

[00:15:14] Anh về lúc nào vậy?

[00:15:15] Sao anh không báo cho chúng tôi một tiếng?

[00:15:18] Ở chỗ chúng tôi,

[00:15:19] có một người tối nào cũng sốt ruột đấy.

[00:15:28] Ồ, cái đó,

[00:15:29] tôi có đồ để quên ở phòng tập,

[00:15:31] tôi phải về lấy.

[00:15:32] Hai người từ từ nói chuyện.

[00:15:40] Đỗ Quyên, Đại Mai, chào hai người.

[00:15:44] Chào anh.

[00:15:51] Này, không sao chứ?

[00:15:53] Hừ, không sao.

[00:15:55] Đồ ngốc.

[00:15:57] Chị mới ngốc ấy.

[00:16:01] Này, Đại đội trưởng Lâm,

[00:16:08] anh đừng để bụng nhé.

[00:16:09] Đỗ Quyên nó chỉ là một đứa trẻ con.

[00:16:12] Thật ra...

[00:16:30] Đại Mai, Đại Mai, Đại Mai.

[00:16:36] Em đợi chị ở cổng nhé.

[00:16:42] Cán sự Bạch, anh gọi tôi à?

[00:16:43] Đúng vậy. Có chuyện gì không?

[00:16:46] Cái đó... giúp một việc.

[00:16:49] Mời tôi giúp à?

[00:16:50] Vậy anh phải nói rõ là giúp việc gì,

[00:16:53] nếu không tôi không đồng ý đâu.

[00:16:56] Haizz, chỉ là mời cậu ăn một bữa cơm.

[00:16:58] Mời tôi ăn cơm?

[00:17:02] Viên đạn bọc đường. Động cơ chắc chắn không trong sáng.

[00:17:04] Đồng chí này tư tưởng phức tạp quá.

[00:17:07] Cán sự Bạch,

[00:17:08] anh rốt cuộc đang giở trò gì vậy?

[00:17:10] Tôi nghe nói,

[00:17:13] người yêu của anh là con gái cưng của Phó Tư lệnh Trịnh đấy.

[00:17:16] Tìm tôi làm gì? Làm kỳ đà cản mũi à?

[00:17:18] Nói bậy. Một câu thôi, đi hay không?

[00:17:23] Không đi.

[00:17:24] Được được được, tôi xin cậu, được không?

[00:17:29] Vậy Đỗ Quyên đi cùng tôi, được không?

[00:17:31] Không phải...

[00:17:33] Hai người đi vệ sinh cũng đi cùng nhau à?

[00:17:35] Ừ, chúng tôi thân như vậy đấy.

[00:17:39] Được được.

[00:18:11] Hôm nay chị ăn ngon miệng thế?

[00:18:12] Không giảm cân à?

[00:18:13] Ăn trước một chút, tối chắc chắn sẽ đói.

[00:18:17] Hả? Nhà Bạch Dương keo kiệt lắm à?

[00:18:19] Em ngốc à? Đến nhà thủ trưởng ăn cơm,

[00:18:22] em còn có thể ăn thật sao? Chắc chắn phải...

[00:18:24] chỉ có thể làm bộ làm tịch thôi.

[00:18:27] Phiền phức thật. Không muốn đi nữa.

[00:18:31] Em muốn cho chị leo cây à?

[00:18:35] Này, chị có hứng thú với Bạch Dương,

[00:18:37] đây chẳng phải là một

[00:18:38] cơ hội tốt để tiếp xúc riêng sao?

[00:18:39] Sao cứ phải kéo em đi làm gì?

[00:18:41] Đối phó với loại công tử bột như Bạch Dương,

[00:18:43] chị phải cẩn thận hơn một chút.

[00:18:48] Bây giờ đều đồn,

[00:18:49] anh ta với con gái Phó Tư lệnh Trịnh đang yêu nhau đấy.

[00:18:50] Anh ta mời chị đi ăn cơm, ý gì vậy?

[00:18:54] Vậy thì đừng đi nữa. Mệt mỏi thật.

[00:18:57] Sao chị lại không đi chứ?

[00:18:58] Anh ta cần chị. Chị cũng cần anh ta đấy

[00:19:05] Đến nhà thủ trưởng làm khách, chị không sợ à?

[00:19:09] Sợ. Nếu không chị gọi em làm gì?

[00:19:12] Em còn tưởng chị gan dạ lắm cơ.

[00:19:18] Vui rồi nhé? Gặp Lâm Bân rồi à?

[00:19:23] Hỏi em đấy.

[00:19:24] Chị phiền phức quá. Nói về anh ta làm gì?

[00:19:26] Lâm Bân thật ra rất có năng lực.

[00:19:31] Nhưng anh ta không có gốc gác, không có nền tảng,

[00:19:33] làm đại đội trưởng thì có ích gì?

[00:19:36] Không có bối cảnh,

[00:19:37] ở quân khu căn bản không thể có cơ hội phát triển.

[00:19:39] Phiền chết đi được. Lý luận tầm thường.

[00:19:41] Em căn bản không nghĩ đến những thứ đó.

[00:19:43] Vậy chị khuyên em nên nghĩ đi.

[00:19:45] Suốt ngày giả vờ thanh cao, giả tạo không?

[00:19:49] Không đi nữa.

[00:19:55] Nào, ăn nhiều dưa chuột cho đẹp da.

[00:19:58] Tối sẽ đói đấy. Ăn đi, ăn nhanh, ăn nhanh.

[00:20:07] Viện Viện này,

[00:20:08] nghỉ một lát đi. Dì Hoàng này.

[00:20:12] Bạch Dương đâu?

[00:20:13] Nó có việc ở đơn vị,

[00:20:15] một lát nữa sẽ về.

[00:20:16] Bố mẹ, con về rồi.

[00:20:17] Về rồi.

[00:20:20] Về rồi.

[00:20:22] Bố mẹ.

[00:20:27] À, hai đồng chí trẻ này là...

[00:20:30] Đây là người của đội múa Đoàn văn công chúng ta.

[00:20:31] Giới thiệu một chút, đồng chí Lý Mai, đồng chí Đỗ Quyên.

[00:20:35] Chào thủ trưởng.

[00:20:37] Chào thủ trưởng.

[00:20:39] Được được được. Nào nào nào, ngồi đi, ngồi đi.

[00:20:41] Tiểu Ngô à, thêm hai bộ bát đũa nữa.

[00:20:43] Vâng, đến ngay.

[00:20:48] Em ngồi đây. Được, ngồi đây.

[00:20:54] Nào nào nào, ngồi đây.

[00:20:56] Viện Viện, sắp tốt nghiệp rồi phải không?

[00:20:59] À đúng rồi, năm nay tốt nghiệp rồi.

[00:21:02] Hướng phân công sau khi tốt nghiệp đã định chưa?

[00:21:04] Về nguyên tắc thì nên về đơn vị cũ,

[00:21:06] nhưng cũng có thể tự lựa chọn.

[00:21:09] Ồ, vậy con trước đây học y,

[00:21:11] bây giờ lại học báo chí,

[00:21:13] có phải con muốn vào tòa soạn báo quân đội không?

[00:21:16] Bây giờ cũng có mấy tòa soạn lớn,

[00:21:18] còn có Đài Truyền hình Trung ương, Đài Truyền hình Bắc Kinh,

[00:21:21] họ đều đến khoa chúng con tuyển người.

[00:21:23] Con sẽ lựa chọn thêm.

[00:21:26] Tiểu Ngô à, lấy đôi đũa.

[00:21:28] Bạch Dương, con xem Viện Viện kìa,

[00:21:32] từ nhỏ lớn lên cùng con,

[00:21:33] người ta bây giờ giỏi giang biết bao.

[00:21:36] Đó là... À, quên giới thiệu.

[00:21:40] Đây là,

[00:21:41] bạn thân từ nhỏ,

[00:21:43] lớn lên cùng nhau,

[00:21:45] Trịnh Viện Viện.

[00:21:50] Tiểu Ngô, mang canh ra.

[00:21:53] Dì ơi, để con.

[00:22:06] Nào nào nào, ăn thức ăn đi, ăn thức ăn đi.

[00:22:09] Nào, ăn nhiều vào nhé.

[00:22:12] Này, Viện Viện, ăn đi.

[00:22:14] Nào nào nào, ăn nhiều vào.

[00:22:16] Cái đó... Chú Bạch,

[00:22:17] Dì Hoàng, con...

[00:22:18] con đột nhiên nhớ ra khoa con còn chút việc,

[00:22:21] con xin phép đi trước. Mọi người cứ từ từ ăn.

[00:22:23] Này, Viện Viện, sao lại đi rồi?

[00:22:28] Đứa bé này.

[00:22:31] Sao lại thế này?

[00:22:35] Nào nào nào, ăn đi.

[00:22:36] Cảm ơn thủ trưởng.

[00:22:37] Ăn nhiều vào nhé.

[00:22:39] Nào, ăn cái này đi.

[00:22:43] Dì ơi, những món này đều do dì nấu ạ?

[00:22:47] Ý gì?

[00:22:48] Rất ngon.

[00:22:49] Còn ngon hơn cả mẹ con nấu nữa.

[00:22:52] Ồ, vậy thì ăn nhiều vào.

[00:22:56] Này, cô gái đó hình như rất tức giận.

[00:23:00] Anh không đi xem thử à?

[00:23:02] Không sao. Ăn nhiều vào nhé. Nào, ăn nhiều vào.

[00:23:14] Đến nhà họ tớ mới biết,

[00:23:16] tên nhóc này rốt cuộc muốn làm gì.

[00:23:17] Hóa ra là muốn dùng tớ làm bia đỡ đạn,

[00:23:19] đuổi cô gái kia đi. Bạch Dương thật xấu xa.

[00:23:24] Này, em thấy cô gái kia khá xinh đấy.

[00:23:25] Ngoài việc hơi kiêu ngạo ra thì không có khuyết điểm gì lớn.

[00:23:28] Gia đình lại là con nhà cán bộ cao cấp,

[00:23:29] Bạch Dương tại sao không ưa người ta?

[00:23:31] Lăng nhăng chứ sao. Nếu không thì sợ Phó Tư lệnh Trịnh,

[00:23:35] quan to hơn bố anh ta.

[00:23:36] Trịnh Viện Viện lại là sinh viên đại học,

[00:23:38] sau khi kết hôn anh ta chắc chắn sẽ bị lép vế.

[00:23:41] Loại công tử nhà giàu như Bạch Dương,

[00:23:42] chị cũng khá hiểu anh ta đấy.

[00:23:45] Chị thích hiểu anh ta chắc.

[00:23:47] Em có thấy nhà Bạch Dương không?

[00:23:50] Đồ đạc và sàn nhà đẹp biết bao.

[00:23:53]

[00:23:56] gu thẩm mỹ rất tốt.

[00:23:58] Chị nhìn kỹ thế à?

[00:24:00] Em chẳng dám nhìn gì cả.

[00:24:03] Sàn nhà, đồ đạc gì chứ,

[00:24:04] em vừa thấy Trưởng phòng Bạch và mẹ Bạch Dương,

[00:24:06] còn mấy vị thủ trưởng lớn nữa,

[00:24:08] không dám thở mạnh. Chị gan thật đấy.

[00:24:11] Sao lại quê mùa thế? Chưa từng thấy sự đời.

[00:24:14] Có gì đâu.

[00:24:16] Chị thấy Trưởng phòng Bạch rất tốt,

[00:24:19] rất hòa nhã. Bạch Dương có hơi lăng nhăng,

[00:24:22] nhưng có thể yêu một chàng trai như vậy,

[00:24:24] cũng rất thú vị.

[00:24:26] Không thể nào? Thật sự thích Bạch Dương à?

[00:24:29] Cũng không có gì là không thể.

[00:24:32] Này, chị hỏi em, nếu Bạch Dương theo đuổi em,

[00:24:35] em có đồng ý không?

[00:24:36] Sao có thể.

[00:24:38] Anh ta từ khi quen em đến giờ,

[00:24:39] chưa từng nhìn thẳng vào em mấy lần.

[00:24:42] Em đừng quan tâm người khác nghĩ gì,

[00:24:44] em hãy nghĩ xem em nghĩ gì đã.

[00:24:46] Ôi, em chẳng nghĩ đến mấy chuyện vớ vẩn đó đâu.

[00:24:48] Những động tác mà Đoàn trưởng Diệp dạy hôm nay em vẫn chưa nắm vững,

[00:24:51] ngày mai không biết trả bài thế nào.

[00:24:53] Này, về ký túc xá xem giúp em nhé.

[00:24:54] Điệu múa Tân Cương đó, chị biết chưa?

[00:24:56] Chị nghĩ Bạch Dương chắc thích kiểu người

[00:25:01] trưởng thành hơn một chút.

[00:25:05] Nói gì?

[00:25:07] Em nói gì?

[00:25:10] Ồ, trưởng thành. Đó chẳng phải là chị sao?

[00:25:15] Đáng ghét, phiền phức. Em đi đi.

[00:25:18] Đại Mai.

[00:25:20] Làm gì vậy cậu? Dọa chết người không đền mạng à.

[00:25:23] Cậu đi đâu vậy?

[00:25:24] Quan tâm tớ đi đâu làm gì? Có quyền quản không?

[00:25:26] Cậu có phải đến nhà Bạch Dương không?

[00:25:28] Tớ đến rồi. Thì sao nào?

[00:25:31] Này này này, bình tĩnh nào. Bên ngoài đẹp lắm à?

[00:25:35] Đại Mai, thái độ tốt một chút.

[00:25:37] Vệ Quốc cậu cũng thật là,

[00:25:39] Đại Mai đi đâu phải báo cáo với cậu à?

[00:25:41] Ai mà không biết anh ta là loại người gì.

[00:25:43] Bố anh ta mà không phải là trưởng phòng,

[00:25:44] anh ta dựa vào đâu mà ở lại quân khu?

[00:25:45] Chẳng phải chỉ là một công tử bột sao.

[00:25:47] Suốt ngày xem phim đồi trụy, nghe nhạc ủy mị.

[00:25:51] Nam nữ tụ tập nhảy nhót,

[00:25:53] cậu cứ ở cùng loại người này làm gì?

[00:25:57] Tớ thích. Cậu quản được à?

[00:26:00] Tôi là lão đồng chí, tôi là đảng viên,

[00:26:02] tôi có nghĩa vụ nhắc nhở cậu.

[00:26:06] Cảm ơn nhé.

[00:26:07] Cậu...

[00:26:11] Đại Mai.

[00:26:15] Ôi, Vệ Quốc anh cũng thật là,

[00:26:16] sao cứ làm Đại Mai tức giận vậy?

[00:26:18] Làm cậu ấy tức giận còn hơn là cậu ấy không thèm để ý đến tôi.

[00:26:25] Đỗ Quyên, Đại Mai thật sự yêu Bạch Dương rồi à?

[00:26:29] Hả? Không thể nào. Em nói cho anh biết,

[00:26:32] thật ra Bạch Dương anh ta... chỉ là nhiệt tình,

[00:26:36] đối với cô gái nào trong đoàn cũng vậy,

[00:26:38] không phải chỉ tốt với một ai.

[00:26:40] Đối với em cũng rất tốt. Thật đấy.

[00:26:44] Công tử ăn chơi.

[00:26:46] Hẹp hòi.

[00:27:10] Con đừng đi.

[00:27:14] Bố, gọi con đấy.

[00:27:15] Giả ngốc à? Hai cô gái kia là sao?

[00:27:21] À... ồ... Đại Mai và Đỗ Quyên ấy à.

[00:27:26] Bạn tốt mà. Mẹ đều biết cả.

[00:27:31] Mẹ quên rồi à, trước đây mẹ vẫn luôn nói với con,

[00:27:33] Đỗ Quyên rất chất phác,

[00:27:35] cứ đòi giới thiệu cho Đại Hải.

[00:27:36] Con đừng có lém lỉnh.

[00:27:38] Con đưa hai đứa nó đến nhà chúng ta,

[00:27:40] ý con là gì?

[00:27:41] Không có ý gì cả.

[00:27:43] Chỉ là bạn tốt chơi với nhau thôi.

[00:27:45] Con muốn tức chết mẹ à?

[00:27:48] Gia đình Phó Tư lệnh Trịnh đối với chuyện của con và Viện Viện,

[00:27:49] rất là quan tâm.

[00:27:51] Con làm rối tung lên như vậy,

[00:27:52] con để mẹ và bố con biết ăn nói thế nào?

[00:27:55] Này, chuyện này không liên quan đến tôi đâu nhé.

[00:28:00] Bà cũng đừng lo lắng vô ích nữa.

[00:28:02] Chỗ Phó Tư lệnh Trịnh, ông tự đi mà giải thích.

[00:28:05] Ôi, tôi giải thích cái gì chứ?

[00:28:07] Bà không phải là đang làm loạn sao?

[00:28:09] Tôi nói cho ông biết,

[00:28:11] nhà chúng ta không cho phép

[00:28:12] lấy một người làm nghề múa làm con dâu.

[00:28:14] Này, bà nói vậy là ý gì?

[00:28:17] Nói trúng tim đen của ông rồi à?

[00:28:19] Hả? Nói trúng tim đen của ông rồi à?

[00:28:20] Tôi nói tôi...

[00:28:22] Này, bà không phải là vô cớ gây sự sao?

[00:28:25] Thôi, thôi, hai người bớt nói vài câu đi.

[00:28:27] Thời kỳ mãn kinh không qua nổi đây mà.

[00:28:49] Con nói xem con tìm người như thế nào không tốt,

[00:28:51] cứ phải tìm người của đội múa.

[00:28:55] Mẹ, không phải con đã nói với mẹ rồi sao?

[00:28:58] Con với họ không có quan hệ gì.

[00:29:01] Nói thẳng ra là,

[00:29:02] con chỉ là ghét Trịnh Viện Viện.

[00:29:04] Con đã ám chỉ với cô ta nhiều lần rồi,

[00:29:07] cô ta vẫn không hiểu.

[00:29:08] Con không dùng chiêu này, sau này cô ta vẫn sẽ làm phiền con.

[00:29:12] Hứa với mẹ, đừng tìm người làm nghề múa, được không?

[00:29:17] Mẹ, không phải con đã nói rồi sao?

[00:29:20] Trước ba mươi tuổi con hoàn toàn không yêu đương,

[00:29:24] phải không?

[00:29:25] Sau bốn mươi tuổi mới cân nhắc chuyện hôn nhân.

[00:29:28] Mẹ nghĩ xem, lúc đó mẹ cũng bảy tám mươi tuổi rồi,

[00:29:35] tìm cho mẹ một người giúp việc chăm sóc mẹ.

[00:29:38] Nói bậy. Mẹ còn muốn trước khi nghỉ hưu được bế cháu nội nữa.

[00:29:43] Cái này con không đảm bảo được.

[00:29:46] Con trai, con nói xem Viện Viện có điểm nào không tốt?

[00:29:52] Lúc nhỏ hai đứa chơi đồ hàng,

[00:29:53] không phải đều là con làm chú rể, nó làm cô dâu sao?

[00:29:56] Con ghét cô ta.

[00:29:59] Chỉ vì người ta học vấn cao à? Hả?

[00:30:01] Con... cô ta học vấn cao à?

[00:30:06] Con... Con quá hiểu cô ta rồi.

[00:30:09] Chưa tốt nghiệp cấp hai nữa. Từ tiểu học đến cấp ba,

[00:30:13] tất cả bài kiểm tra đều chép của con.

[00:30:15] Trông thì có bằng đại học, cái gì chứ.

[00:30:18] Cao đẳng cũng không bằng.

[00:30:20] Đều không phải dựa vào thực lực mà thi đỗ.

[00:30:24] Cái gì mà học viên công nông binh.

[00:30:26] Cô ta không thấy xấu hổ à? Lúc nãy còn nói gì,

[00:30:31] à, Đài Trung ương đến rồi,

[00:30:34] muốn tuyển người ở chỗ chúng tôi,

[00:30:35] tôi thì... vẫn chưa nghĩ kỹ,

[00:30:37] tất nhiên lựa chọn của tôi có rất nhiều... Giả tạo.

[00:30:42] Con thông minh.

[00:30:44] Con thông minh thì thi nghiên cứu sinh cho mẹ xem,

[00:30:46] để mẹ xem nào.

[00:30:47] Vội gì chứ. Này mẹ,

[00:30:50] con thấy con nên đến Harvard trước,

[00:30:53] học tiến sĩ. Không đúng, không đúng.

[00:30:57] Harvard không hợp với con lắm.

[00:30:59] Con thấy Học viện Quân sự West Point vẫn hợp với con hơn.

[00:31:02] Con à, mẹ quá hiểu con rồi.

[00:31:05] Con là thân thể bốn mươi cân, miệng lưỡi một trăm cân.

[00:31:11] Thế thì thành lợn rồi.

[00:31:14] Này, cười rồi, cười rồi. Không giận nữa nhé.

[00:31:19] Vậy con phải nghe lời.

[00:31:20] Con nghe lời.

[00:31:21] Bạch Dương.

[00:31:24] Này, bố con bên kia cũng không ổn rồi. Con đi đây.

[00:31:32] Sao vậy bố?

[00:31:34] Đây là bản thảo của con.

[00:31:37] Thế nào? Bố đã đọc kỹ chưa?

[00:31:40] Bố đến lỗi chính tả cũng sửa cho con rồi,

[00:31:43] còn muốn kỹ thế nào nữa?

[00:31:44] Rất có ý mới phải không? Cái này... ý gì đây?

[00:31:51] Ý gì? Từ lý thuyết đến lý thuyết,

[00:31:53]

[00:31:55] Loại bài viết chỉ trên giấy của con,

[00:31:58] nếu đồng chí từ tiền tuyến về đọc được,

[00:32:00] sẽ cười rụng răng đấy.

[00:32:02] Bố, bố có hiểu không vậy?

[00:32:06] Trên này của con là,

[00:32:07] tập hợp tất cả các trận đánh nổi tiếng trong và ngoài nước.

[00:32:10] Biết đánh trận mới có thể nghiên cứu kiến thức lý luận.

[00:32:13] Mấy vị tiến sĩ ở học viện quân sự kia,

[00:32:15] có mấy người thực sự từng đánh trận?

[00:32:17] Con cứ khoác lác đi. Con xem bài viết này,

[00:32:22]

[00:32:24] văn phong lại tốt. Xem đi, học hỏi đi.

[00:32:33] Lâm Bân nào vậy?

[00:32:35] Đại đội trưởng anh hùng của Trung đoàn Chiến đấu.

[00:32:38] Bây giờ đang tập huấn ở đội huấn luyện của chúng ta.

[00:32:40] Chàng trai này không tồi, rất có tư tưởng.

[00:32:43] Học hỏi đi.

[00:32:48] Này, con đi đâu vậy?

[00:32:52] Con để mẹ con thu dọn đồ đạc,

[00:32:53] ra tiền tuyến đánh trận.

[00:32:55] Ôi, con khiêm tốn một chút được không?

[00:33:11] Đỗ Quyên.

[00:33:18] Tôi hỏi anh, có phải anh rất ghét tôi không?

[00:33:24] Cười gì?

[00:33:25] Xin lỗi.

[00:33:27] Xin lỗi gì?

[00:33:29] Lúc tôi đi vội,

[00:33:30] không kịp nói với cô.

[00:33:32] Sau khi về, nhiệm vụ huấn luyện lại nặng,

[00:33:34] viện cớ. Vệ Quốc sao anh không quên?

[00:33:38] Tôi thấy anh,

[00:33:39] căn bản không coi người đồng hương này ra gì.

[00:33:43] À, Bảo Căn nói cậu ấy nhận được thư hồi âm của cô rồi.

[00:33:48] Rất hạnh phúc.

[00:33:51] Tôi không ngờ cậu ấy lại viết thư cho tôi.

[00:33:55] Cậu ấy rất hài hước.

[00:33:56] Nói ông nội của bố cậu ấy cũng là người Tứ Xuyên,

[00:33:59] cho nên cậu ấy cũng là đồng hương của chúng ta.

[00:34:01] Cậu ấy còn gửi một tấm ảnh cho tôi,

[00:34:04] là ảnh chụp chung của anh và cậu ấy.

[00:34:06] Anh đeo nhiều huân chương thế, trông rất oai phong.

[00:34:10] Vậy sao? Bảo Căn nói cậu ấy bây giờ đi làm rồi,

[00:34:15] còn làm trung đội trưởng dân quân. Rất tốt.

[00:34:19] Cậu ấy nói cho tôi biết rồi

[00:34:22] Lâm Bân.

[00:34:29] Tôi đi đây.

[00:35:04] Tên Diêm Vương đó đến rồi. Nhanh lên, nhanh lên.

[00:35:16] Chào đồng chí.

[00:35:20] Đồng chí Chính trị viên,

[00:35:21] tôi là Tham mưu Phòng Quân vụ Cục Hậu cần Quân khu,

[00:35:23] Vương Đại Hải.

[00:35:24] Chào anh.

[00:35:25] Tổ kiểm tra quân dung quân kỷ của chúng tôi,

[00:35:27] theo lệnh của Thủ trưởng Quân khu tiến hành kiểm tra định kỳ.

[00:35:29] Xin hãy hợp tác.

[00:35:31] Ồ, vậy... mời kiểm tra.

[00:35:34] Hải Tử.

[00:35:40] Hai người quen nhau à?

[00:35:42] À, bạn bè.

[00:35:46] Các cô mau tập luyện đi.

[00:35:52] Mặt sau nắp đàn piano có bụi.

[00:36:12] Đế xà tập có bụi.

[00:36:15] Cậu kiểm tra phía trên đi.

[00:36:26] Báo cáo, có bụi.

[00:36:28] Ghi lại.

[00:36:33] Tham mưu Vương, anh xem cửa sổ cao như vậy,

[00:36:37] các cô gái của chúng tôi người thấp,

[00:36:39] không với tới được mà.

[00:36:41] Anh có thể phân tích tình hình cụ thể không?

[00:36:44] Chúng tôi kiểm tra kết quả, đồng chí Chính trị viên.

[00:36:48] Đi, chúng ta qua bên kia xem.

[00:36:49] Được thôi.

[00:37:08] Trời ơi, tên Diêm Vương này muốn làm gì vậy?

[00:37:11] Không biết.

[00:37:12] Kiểm tra nội vụ mà kiểm tra đến cả phòng thay đồ.

[00:37:17] Đúng là...

[00:37:33] Cái này của ai?

[00:37:40] Chính trị viên, tủ số 25 là của ai?

[00:37:44] Cái này tôi phải về đội kiểm tra mới biết được.

[00:37:51] Là của tôi.

[00:37:59] Tên.

[00:38:00] Lý Mai.

[00:38:02] Lý Mai, trong túi quân dụng phát hiện bốn gói nhỏ đồ ăn vặt.

[00:38:06] Lần lượt là hạt hướng dương, ô mai, ôliu muối.

[00:38:13] Tôi có phải ăn vặt lúc tập luyện đâu.

[00:38:16] Tôi phạm lỗi gì chứ?

[00:38:17] Tại sao lại ghi tên tôi?

[00:38:18] Một quân nhân,

[00:38:20] phải luôn giữ vững bản chất của quân nhân.

[00:38:22] Một quân nhân thích ăn vặt,

[00:38:25] nhất định không phải là một quân nhân thực thụ.

[00:38:26] Anh này cũng quá vô lý rồi đấy.

[00:38:29] Thái độ của cô có vấn đề.

[00:38:31] Tôi có vấn đề gì chứ?

[00:38:32] Này, Đại Hải.

[00:38:35] Gọi tôi là Tham mưu Vương.

[00:38:40] Tham mưu Vương,

[00:38:41] tôi thấy chuyện này,

[00:38:43] có thể xem xét từ hai phương diện.

[00:38:44] Thứ nhất là,

[00:38:46]

[00:38:48] lại không thể ăn nhiều cơm,

[00:38:50] bình thường ăn chút đồ ăn vặt cũng là có thể thông cảm mà.

[00:38:52] Phải không?

[00:38:53] Đúng vậy.

[00:38:54] Cán sự Bạch, tôi đang thi hành công vụ. Tránh ra.

[00:39:09] Tham mưu Vương.

[00:39:12] Đại Mai.

[00:39:26] Chẳng phải chỉ là một tham mưu quèn sao,

[00:39:27] có gì ghê gớm chứ? Mặt dài như cái đót giày.

[00:39:31] Nhìn thấy đã ghét.

[00:39:33] Gọi hắn là Diêm Vương sống là còn đề cao hắn rồi,

[00:39:35] hắn chính là một tên phát xít.

[00:39:38] Chị nói xem sao chị xui xẻo thế chứ.

[00:39:41] Cả đoàn chúng ta chỉ có chị là hay ăn vặt,

[00:39:43] ai cũng không kiểm tra, lại kiểm tra chị.

[00:39:45] Cán sự Bạch, tôi nghĩ...

[00:39:47] Này, để tôi đi một lát đã nhé.

[00:39:52] Chị nói xem anh ta có giống chó nghiệp vụ không,

[00:39:54] khứu giác rất nhạy bén.

[00:39:55] Chị thấy cũng gần giống.

[00:39:57] Làm gì vậy? Đáng ghét.

[00:40:07] Bạch Dương, cậu quen tên Diêm Vương sống đó à?

[00:40:10] Đại Hải? Quen. Bạn thân. Bạn từ thuở nhỏ.

[00:40:16] Chúng tôi hồi nhỏ học cùng lớp.

[00:40:19] À, vậy anh ta cũng là con nhà cán bộ trong khu tập thể.

[00:40:24] Bố anh ta chính là Trưởng phòng Hậu cần Vương của chúng ta đấy.

[00:40:29] Này, mẹ anh ta các cậu gặp rồi đấy.

[00:40:31] Lần trước cùng mẹ tôi đến hậu trường.

[00:40:35] À, Trưởng phòng Phùng,

[00:40:36] chính là mẹ của Tham mưu Vương à?

[00:40:39] Không giống nhỉ.

[00:40:40] Trưởng phòng Phùng trông rất hòa nhã.

[00:40:44] Cái này thì không biết rồi.

[00:40:45] Thật ra Đại Hải là người rất tốt bụng. Thật đấy.

[00:40:49] Chúng tôi từ nhỏ lớn lên cùng nhau,

[00:40:52] cùng nhau lớn lên.

[00:40:53] Hôm nay lại bỏ rơi tôi. Hay thật đấy!

[00:40:56] Người này thật là... À này.

[00:41:00] Nghĩ gì thế?

[00:41:03] Không nghĩ gì cả. Muốn uống chút canh.

[00:41:06] Này, chị lấy gì đựng canh vậy?

[00:41:13] Người này thật là.

[00:41:23] Này, tớ không tin,

[00:41:25] bài viết của Lâm Bân thật sự không có sơ hở nào.

[00:41:28] Tớ nói cho cậu biết, trận đánh ở cao điểm 101 đó,

[00:41:29] chỉ huy có vấn đề.

[00:41:31] Lúc đó chỉ là một trung đội trưởng quèn, cậu biết không?

[00:41:33] Biết gì chứ?

[00:41:35] Cậu đừng có không phục.

[00:41:36] Anh bạn đó không chỉ biết đánh trận,

[00:41:38] còn có chút đầu óc.

[00:41:39] Đó là gặp may thôi mà.

[00:41:40] Loại người này tớ gặp nhiều rồi.

[00:41:42] Thật đấy. Phó Chính trị viên đại đội của chúng tôi,

[00:41:44] cậu biết không?

[00:41:45] Chỉ là một tên lính nông thôn, có gì chứ.

[00:41:47] Giả tạo đến mức nào.

[00:41:52] Này, cậu làm gì thế này?

[00:41:56] Cậu có biết ném bóng không vậy?

[00:42:01] Chào Cán sự Bạch.

[00:42:12] Đánh bóng.

[00:42:17] Trưởng phòng Bạch bảo tôi học hỏi,

[00:42:18] tôi đến xin chỉ giáo.

[00:42:20] Cậu bị bệnh à?

[00:42:21] Không được sao?

[00:42:25] Đại đội trưởng Lâm.

[00:42:27] Cán sự Bạch.

[00:42:28] Muốn giao lưu với anh một chút.

[00:42:31] Cán sự Bạch giao lưu gì?

[00:42:32] Mọi người cùng chơi đi.

[00:42:33] Gần đây Đại đội trưởng Lâm

[00:42:36] đăng một bài viết

[00:42:37] lý luận quân sự rất có ảnh hưởng.

[00:42:39] Tôi có chút thắc mắc, muốn bàn bạc với anh.

[00:42:42] Xin mời.

[00:42:44] Chúng ta tìm chỗ nào đó nói chuyện được không?

[00:42:45] Ở đây đi.

[00:42:48] Trận đánh ở cao điểm 101 mà anh đề cập trong bài viết,

[00:42:51] có những yếu tố mang tính cảm tính,

[00:42:53] một số dữ liệu quan trọng

[00:42:54] không khớp với một số tài liệu tôi tra cứu.

[00:42:57] Làm gì?

[00:43:00] Tác phẩm lý luận quân sự không phải là văn học, mà là khoa học.

[00:43:04] Không thể xen lẫn bất kỳ tình cảm cá nhân nào vào đó.

[00:43:06] Anh có tư cách gì để đánh giá cao điểm 101?

[00:43:09] Anh nói chuyện cẩn thận một chút.

[00:43:11] Anh từng ra chiến trường, anh thấy mình hơn người phải không?

[00:43:14] Tôi cũng là quân nhân,

[00:43:15] tôi có quyền đánh giá bất kỳ hành động quân sự nào.

[00:43:17] Cao điểm 101 đối với nghiên cứu của tôi là nhỏ nhất.

[00:43:20] Cán sự Bạch, tôi nói cho anh biết,

[00:43:23] nếu anh coi đây là trò tiêu khiển,

[00:43:24] tôi khuyên anh về nhà mà tiêu khiển.

[00:43:26] Đừng khoe khoang trước mặt tôi, tôi không thích nghe. Nào.

[00:43:33] Này này, làm gì vậy?

[00:43:34] Thâm niên quân ngũ của tôi còn dài hơn anh.

[00:43:38] Anh là anh hùng, anh có thể xúc phạm người khác phải không?

[00:43:41] Anh hùng?

[00:43:43] Nếu có thể để những người anh em của tôi sống sót trở về,

[00:43:46] cho dù có dựng bia tưởng niệm cho tôi, tôi cũng không cần.

[00:43:49] Bạch Dương.

[00:43:50] Buông ra.


 0 Kommentarer sort   Sortera efter


Strax