A seguir

Kiều Gia Đại Viện tập 2 - Trần Kiến Bân, Tưởng Cần Cần, Mã Y Lợi

2 Visualizações· 07/14/25
duongvu88
duongvu88
3 Assinantes
3

⁣🎬 Kiều Gia Đại Viện – Bộ phim truyền hình Trung Quốc quy tụ dàn diễn viên thực lực: Trần Kiến Bân, Tưởng Cần Cần, Mã Y Lợi – là bức tranh lịch sử hoành tráng tái hiện cuộc đời thăng trầm của gia tộc họ Kiều suốt nhiều thế hệ. Với bối cảnh phong kiến chuyển mình sang thời hiện đại, phim không chỉ kể về những biến cố gia đình, mà còn khắc họa sâu sắc thân phận con người trong cơn lốc thời cuộc. Đậm chất bi kịch, tình thân và nghĩa vợ chồng, Kiều Gia Đại Viện là hành trình của danh dự, hi sinh và khát vọng giữ gìn truyền thống giữa sóng gió thời đại.

Mostre mais

[00:00:00] Đừng kéo ta.

[00:00:00] Ta không đi, ta không đi.

[00:00:02] Buông người ra!

[00:00:11] Hai vị sao thế, có chuyện gì vậy?

[00:00:13] Hai người các ngươi,

[00:00:14] cũng là...

[00:00:15] cũng là tú tài.

[00:00:18] Có biết người đứng trước mặt các ngươi là ai không?

[00:00:20] Biết.

[00:00:21] Biết tại sao không quỳ?

[00:00:23] Nếu như ở nơi khác,

[00:00:25] tất nhiên tại hạ gặp các vị sẽ phải bái lạy.

[00:00:27] Nhưng bây giờ là đang ở trước Long Môn của Cống viện Sơn Tây.

[00:00:30] Tại hạ có thể không bái.

[00:00:32] Nếu bản quan nhất định bắt các ngươi bái lạy thì sao?

[00:00:36] Đại nhân sẽ không làm vậy.

[00:00:37] Đại nhân là tông thất Đại Thanh, là trọng thần của quốc gia.

[00:00:39] Tất nhiên có thể thấu hiểu đạo lý yêu quý sĩ diện văn nhân cho quốc gia.

[00:00:44] Tuyệt đối sẽ không ở nơi mà tú tài trong thiên hạ

[00:00:46] sắp được nở mày nở mặt, trước cửa Long Môn của Cống viện này,

[00:00:48] mà làm ra chuyện ép buộc tú tài phải quỳ lạy.

[00:00:56] Ta đã gặp ngươi.

[00:00:58] Tại hạ cũng đã gặp ngài.

[00:00:59] Tên là gì?

[00:01:01] Tại hạ Kiều Trí Dung.

[00:01:03] Người ở đâu?

[00:01:04] Người ở Kiều Gia Bảo, huyện Kỳ.

[00:01:07] Nhà họ Kiều ở Kiều Gia Bảo, huyện Kỳ.

[00:01:11] Ở ba huyện Kỳ, Thái, Bình của Tấn Trung,

[00:01:13] nhà họ Kiều tuy không được xem là nhà giàu nhất,

[00:01:16] nhưng cũng là nhà đại phú.

[00:01:17] Theo ta được biết,

[00:01:19] nhà họ Kiều ở Bao Đầu có hơn mười mấy cửa tiệm.

[00:01:22] Ở phủ Thái Nguyên và Thiên Tân cũng có buôn bán.

[00:01:25] Ở Bắc Kinh ta cũng từng thấy việc làm ăn của nhà họ Kiều.

[00:01:28] Ngươi và nhà họ Kiều có quan hệ gì?

[00:01:32] Là con cháu của chi hai nhà họ Kiều.

[00:01:39] Hồ đại nhân,

[00:01:41] chỉ vì hắn là hậu nhân nhà họ Kiều,

[00:01:43] mà chuyện lớn như khoa cử

[00:01:45]

[00:01:46] Tú tài của các huyện khác,

[00:01:48] vì tranh một suất,

[00:01:50] đều sẽ dùng bạc, chạy cửa sau,

[00:01:52] dù sứt đầu mẻ trán cũng sẽ đến.

[00:01:56] Không phải đâu đại nhân, trục xe nhà chúng tôi hỏng thật mà.

[00:01:58] Hai người các ngươi có phải là tri huyện của các ngươi

[00:02:02] mời các ngươi đến cho đủ số không?

[00:02:08] Hồ đại nhân, người Sơn Tây xưa nay tham tiền,

[00:02:12] trọng thương khinh quan.

[00:02:14] Chính là cái thói trọng thương này

[00:02:17] đã làm hỏng dân phong của Sơn Tây.

[00:02:20] Quả thực chính là...

[00:02:22] Quả thực chính là vạn kiếp bất phục.

[00:02:26] Ngươi còn có gì muốn nói không?

[00:02:30] Tại hạ không có gì để nói.

[00:02:32] Hôm nay tại hạ đến để thi, không phải đến để nói chuyện.

[00:02:35] Đại nhân, ngài xem phải làm sao?

[00:02:40] Cho họ vào trong.

[00:02:43] Vào trong.

[00:02:50] Cho họ vào đi.

[00:02:52] Vào đi.

[00:02:56] Thế mới phải, vào rồi.

[00:02:58] Vào rồi, vào rồi.

[00:03:04] Đại nhân.

[00:03:07] Tại hạ có một câu muốn nói, ngài có thể nghe không?

[00:03:10] Muốn nghe.

[00:03:17] Hồ đại nhân.

[00:03:19] vừa rồi Hà đại nhân hỏi tại hạ có phải được tri huyện tìm đến cho đủ số không,

[00:03:21] tại hạ không tiện trả lời.

[00:03:23] Tại hạ có phải được tìm đến cho đủ số không,

[00:03:25] phải đợi sau ba vòng thi Hương,

[00:03:26] ngài xem bài thi mới biết được.

[00:03:29] Điều tại hạ không nhịn được muốn nói bây giờ là,

[00:03:31] vừa rồi Hà đại nhân nói

[00:03:32] dân phong của Sơn Tây hoàn toàn là do thói trọng thương làm bại hoại.

[00:03:36] Tú tài ngu độn, không dám đồng tình.

[00:03:39] Thiên hạ có bốn nghề: Sĩ, Nông, Công, Thương.

[00:03:42] Thánh nhân có câu: "Vô nông bất ổn, vô thương bất phú."

[00:03:46] Thánh nhân cũng chưa từng nói

[00:03:47] trọng thương sẽ làm bại hoại dân phong. Do đó tại hạ biết,

[00:03:50] lời này không phải do thánh nhân nói,

[00:03:52] mà là Hà đại nhân đang vu khống cho thương nhân Sơn Tây.

[00:03:55] Đúng, đúng, đúng, không sai.

[00:03:59] Thứ hai,

[00:04:01] Đại Thanh ta đất rộng của nhiều,

[00:04:03] sản vật Nam Bắc khác nhau.

[00:04:05] Nếu thương nhân không đi lại,

[00:04:07] hàng hóa không thể thông thương Nam Bắc,

[00:04:09] vật không thể dùng hết công dụng,

[00:04:10] dân không thể được lợi.

[00:04:12] Dân không lợi thì không giàu.

[00:04:14] Dân không giàu thì nước không có thuế.

[00:04:16] Nước không có thuế thì binh không mạnh.

[00:04:18] Binh không mạnh thì thiên hạ nguy.

[00:04:20] Từ đó có thể thấy,

[00:04:21] thói trọng thương này phát triển mạnh mẽ

[00:04:22] thực sự là một mắt xích quan trọng để làm nước giàu dân mạnh.

[00:04:26] Thứ ba,

[00:04:27] nền tảng của việc lập quốc nằm ở thuế khóa.

[00:04:29] Thuế khóa của cả nước,

[00:04:30] nông chiếm bảy phần,

[00:04:31] thương chiếm ba phần.

[00:04:33] Xét về thương nhân cả nước mà nói,

[00:04:34] thương nhân của tỉnh Sơn Tây chúng ta lại chiếm một phần ba trong đó.

[00:04:37] Từ đó có thể thấy,

[00:04:39] thương nhân đi buôn nộp thuế

[00:04:40] thực sự là việc lớn để làm nước mạnh, củng cố nền tảng.

[00:04:43] Theo ý của Hà đại nhân,

[00:04:45] chẳng lẽ muốn thương nhân Sơn Tây chúng ta đều đóng cửa,

[00:04:47] không nộp thuế cho quốc gia nữa mới là chuyện tốt sao?

[00:04:50] To gan!

[00:04:50] Tại hạ chưa nói xong.

[00:04:53] Trải qua các triều đại,

[00:04:55] người đời đều xem

[00:04:56] việc thương nhân đi buôn như hồng thủy mãnh thú,

[00:04:59] thực sự là sai lầm to lớn.

[00:05:01] Muốn giải quyết cái khó của vạn dân Sơn Tây ngày nay,

[00:05:03] muốn giải quyết khó khăn, chính là phải khơi thông lại con đường buôn bán,

[00:05:06] để vạn dân phát triển sự nghiệp,

[00:05:08] thì phải phát triển thương nghiệp, phải trọng thương.

[00:05:14] Tên nhóc này nói không tồi.

[00:05:15] Xem kìa,

[00:05:17] Nói hay lắm.

[00:05:18] Nói xong rồi.

[00:05:19] Nói xong rồi.

[00:05:21] Vào đi.

[00:05:23] Đợi đã.

[00:05:27] Bản quan nhớ ngươi rồi.

[00:05:29] Thi cho tốt.

[00:05:30] Ta đợi tin tốt của ngươi.

[00:05:37] Đại nhân, mời đi bên này.

[00:05:43] Tôi đưa tiểu thư về trước đã.

[00:05:45] Được, chúng ta về trước đi.

[00:05:48] Nhường đường, nhường đường ạ.

[00:05:50] Tránh ra một chút, tránh ra một chút.

[00:06:04] Có chút thú vị.

[00:06:05] Có chút thú vị.

[00:06:07] Dám ở trước mặt khâm sai đại thần

[00:06:09] nói đỡ cho thương nhân Sơn Tây chúng ta, giỏi lắm.

[00:06:12] Cha, đi thôi.

[00:06:16] Ta thì ưng rồi,

[00:06:19] nhưng ta ưng thì có ích gì.

[00:06:21] Bao nhiêu người đến hỏi cưới con gái ta,

[00:06:23] con gái ta một người cũng không ưng.

[00:06:26] Cha, con đã nói rồi mà,

[00:06:28] cả đời không xuất giá, ở bên cạnh cha,

[00:06:29] làm chiếc áo bông nhỏ ấm áp của cha.

[00:06:34] Lên xe.

[00:06:40] Được rồi, Trường Thuyên, đi nhanh đi.

[00:07:00] Nhạn Môn Quan

[00:07:16] Đây không phải là Thôi đại chưởng quỹ của Đạt Thạnh Xương sao?

[00:07:20] Cậu vội vàng đi đâu vậy?

[00:07:22] Tôi đi gửi thư khẩn cho hiệu Phúc tự của nhà họ Kiều.

[00:07:25] Nhà họ Kiều?

[00:07:26] Có phải là việc đầu cơ cao lương của nhà họ Kiều không làm nổi nữa không?

[00:07:30] Chúng tôi không quản những việc này, chỉ lo đưa thư thôi.

[00:07:33] Đi cẩn thận nhé.

[00:07:44] Đại chưởng quỹ, ngài uống miếng nước đi.

[00:07:46] Chúng ta cũng đừng chần chừ nữa.

[00:07:48] Gần đây Tứ Hải Tín Cục thường xuyên gửi thư cho nhà họ Kiều,

[00:07:51] chắc chắn là việc đầu cơ cao lương của nhà họ Kiều không làm nổi nữa, sắp sụp đổ rồi.

[00:07:55] Đêm dài lắm mộng,

[00:07:56] chưa biết chừng sẽ xảy ra chuyện gì nữa.

[00:07:58] Chúng ta cũng mau chóng đi kéo ngựa đi.

[00:08:00] Vâng ạ.

[00:08:33] Hết giờ, thu bài, dọn trường thi!

[00:08:37] Thu bài!

[00:08:39] Ngưng bút

[00:08:41] Thu bài!

[00:08:44] Thu bài!

[00:08:48] Dọn trường thi rồi! Dọn trường thi rồi!

[00:08:51] Thu bài thi rồi!

[00:08:53] Dọn trường thi rồi! Dọn trường thi rồi!

[00:08:56] Thu bài thi rồi!

[00:08:58] Dọn trường thi rồi! Dọn trường thi rồi!

[00:09:01] Thu bài thi rồi! Thu bài thi rồi!

[00:09:04] Dọn trường thi! Thu bài thi rồi!

[00:09:08] Thu bài thi rồi!

[00:09:12] Thu bài thi rồi!

[00:09:15] Dọn trường thi rồi! Dọn trường thi rồi!

[00:09:23] Nhanh lên, nhanh lên, thu bài thi rồi nhé!

[00:09:35] Thu bài thi rồi!

[00:09:39] Thu bài thi rồi!

[00:09:41] Tôi viết lạc đề rồi thì phải.

[00:09:44] Tôi có thể viết lại một bài khác không?

[00:09:49] Ngươi có biết không,

[00:09:50] ngươi đã lấy đi bài văn hay nhất thiên hạ của ta đó.

[00:09:55] Cảm ơn anh nhé, Kiều Trí Dung.

[00:09:57] Cảm ơn gì chứ.

[00:09:58] Nếu không phải có anh, tôi còn chẳng vào được nữa là.

[00:10:00] Đồ của tôi, đồ của tôi!

[00:10:03] Có phải cái này không? Đúng, đúng, đúng.

[00:10:06] Đi, đi, đi. Cảm ơn nhiều. Nhanh lên.

[00:10:07] Anh, anh tên là gì?

[00:10:09] Tôn Mậu Tài.

[00:10:11] Hẹn ngày tái ngộ.

[00:10:12] Kiều Trí Dung, hẹn ngày tái ngộ.

[00:10:14] Nhanh lên, đi thôi, đi thôi.

[00:10:21] Nhị gia.

[00:10:25] Nhị gia.

[00:10:27] Nhị gia, ở đây này.

[00:10:29] Thế nào, Nhị gia có phải thi hỏng rồi không?

[00:10:32] Thi hỏng cái gì mà thi hỏng.

[00:10:33] Không sao chứ?

[00:10:36] Thi xong hai vòng còn lại,

[00:10:38] thủ khoa năm nay chính là Nhị gia ta.

[00:10:39] Thật sao? Biết chưa? Đi.

[00:11:03] Mợ cả.

[00:11:05] Chuyện này tôi đã nghĩ kỹ rồi.

[00:11:08] Chúng ta phải cử người đến phủ Thái Nguyên

[00:11:10] đón Nhị gia về.

[00:11:13] Vào lúc mấu chốt này,

[00:11:14] nhà họ Kiều chúng ta,

[00:11:15] không có đàn ông là không được.

[00:11:20] Mợ cả,

[00:11:22] có một chuyện,

[00:11:26] tôi không biết có nên nói hay không.

[00:11:31] Nhưng vì nhà họ Kiều,

[00:11:35] tôi nhất định phải nói.

[00:11:37] Mợ cả, tôi và mợ,

[00:11:40] phải giữ kín trong bụng hai chuyện mà Đại gia đã dặn dò.

[00:11:42] Giữ kín trong lòng,

[00:11:45] Cứ coi như, ông ấy chưa từng nói.

[00:11:47] Nhưng đợi Nhị gia về,

[00:11:50] chúng ta chỉ có thể nói với cậu ấy rằng,

[00:11:52] Đại gia lúc lâm chung có để lại di ngôn,

[00:11:55] bảo cậu ấy về

[00:11:57] tiếp quản việc nhà họ Kiều.

[00:11:59] Nếu cậu ấy không thể về nắm việc nhà,

[00:12:02] Đại gia

[00:12:03] sẽ không nhắm mắt được.

[00:12:06] Nhưng hiện giờ nhà họ Kiều đang nguy trong sớm tối,

[00:12:10] nợ nần chồng chất.

[00:12:12] Chuyện Đại gia qua đời,

[00:12:14] tuyệt đối không được loan ra ngoài.

[00:12:18] Mợ phải mau chóng quyết định đi.

[00:12:20] Để Nhị gia mau chóng về.

[00:12:22] Mợ cả,

[00:12:25] tôi cũng là vì mợ,

[00:12:27] vì nhà họ Kiều chúng ta.

[00:12:56] Đặt cẩn thận nhé.

[00:13:01] Đặt vào trong cùng cho tôi là được.

[00:13:03] Đúng, trong cùng ấy.

[00:13:05] Cẩn thận một chút.

[00:13:18] Di Ái Quán Ngọc Thạch Điếm. Tên thật tao nhã.

[00:13:20] Nhị gia, chúng ta ăn chút gì đi.

[00:13:22] Cậu chỉ biết ăn thôi.

[00:13:24] Cậu có bánh rồi, tôi còn chưa ăn gì cả.

[00:13:37] Đừng động đậy.

[00:13:56] Vị bằng hữu này định xem món nào ạ?

[00:13:59] Chúng tôi xem qua thôi.

[00:14:02] Đồ đạc cũng bình thường, không có gì đặc biệt cả.

[00:14:05] Đúng thế, không có gì đặc biệt cả.

[00:14:13] Minh Châu

[00:14:14] Đem vòng tay này cho anh ta xem.

[00:14:16] Xem có phải là đồ tốt không.

[00:14:18] Tiểu thư, cái này...

[00:14:19] Bảo cô đi thì mau đi đi.

[00:14:24] Tiểu thư bảo đem cái này cho vị gia kia xem.

[00:14:31] Cha, người tới rồi, tới rồi.

[00:14:34] Đang tính sổ đây.

[00:14:38] Cha ơi.

[00:14:44] Con nói bậy.

[00:14:45] Thật mà.

[00:14:47] Xem đi, xem đi.

[00:14:53] Vị gia này, ngài xem cái này.

[00:15:04] Đây là một món đồ tốt.

[00:15:08] Uyên ương,

[00:15:11] là không chia lìa.

[00:15:14] Thú vị, để ta xem nào, để ta xem nào.

[00:15:20] Món đồ này có chút thú vị.

[00:15:22] Nhìn qua đây giống như là một chiếc vòng đơn lẻ.

[00:15:25] Vị tiểu gia này mắt thật tinh tường.

[00:15:28] Nhưng đây không chỉ là một chiếc vòng đơn lẻ,

[00:15:31] mà giống như là một tín vật.

[00:15:33] Là tín vật.

[00:15:35] Dám hỏi chiếc vòng ngọc này bán bao nhiêu bạc?

[00:15:43] Ít nhất cũng phải hai mươi lạng.

[00:15:46] Nhị gia, chúng ta không mang nhiều bạc như vậy.

[00:16:06] Cha

[00:16:08] Vị gia này,

[00:16:09] mời ngài sang bên này xem.

[00:16:19] Lão Hầu, ông ra ngoài trước đi.

[00:16:26] Đóng cửa lại.

[00:16:28] Làm gì vậy?

[00:16:33] Chiếc vòng đâu rồi?

[00:16:35] Đây... chiếc vòng đâu rồi?

[00:16:38] Vòng đâu rồi?

[00:16:40] Sao con lại có thể mang ra ngoài được?

[00:16:42] Anh ta nói đồ trong tiệm nhà mình không tốt.

[00:16:44] Cũng không thể...

[00:16:49] Con đó, con đó, con đó!

[00:16:54] Cha đừng có nghĩ linh tinh nhé.

[00:16:56] Cha nghĩ linh tinh cái gì chứ?

[00:17:00] Làm phiền rồi, cáo từ.

[00:17:02] Tiểu gia đi rồi.

[00:17:07] Vị này, vị tiểu gia này.

[00:17:08] Vị tiểu gia này đi thong thả, đi thong thả.

[00:17:13] Ông đang gọi tôi sao?

[00:17:14] Vâng, vâng, vâng.

[00:17:15] Đây là ông chủ của chúng tôi.

[00:17:16] Thất kính, thất kính, thất kính.

[00:17:18] Tiểu gia rất có mắt nhìn.

[00:17:23] Nếu thích, giá cả có thể thương lượng.

[00:17:26] Nhưng hôm nay bạc của tôi thật sự...

[00:17:29] Vị tiểu gia này vừa nói, đây là một tín vật.

[00:17:33] Lão hủ thấy rất có lý.

[00:17:36] Vậy thế này đi,

[00:17:38] một lạng bạc, thế nào?

[00:17:41] Ông không nói đùa với tôi chứ?

[00:17:42] Đâu có, đâu có.

[00:17:44] Gói chiếc vòng ngọc uyên ương lại cho vị tiểu gia này.

[00:17:48] Có chuyện tốt thế này sao? Thật hay giả vậy?

[00:17:51] Cầm đi.

[00:18:04] Chiếc vòng ngọc này bán rẻ cho tôi như vậy,

[00:18:06] chắc chắn là có lý do của nó.

[00:18:08] Chỉ là bây giờ tôi

[00:18:10] chưa nghĩ ra.

[00:18:12] Nhị gia, chúng ta vớ được món hời lớn rồi,

[00:18:13] đừng có suy nghĩ vẩn vơ nữa, mau đi thôi!

[00:18:15] Ngài đừng có nghĩ lung tung nữa.

[00:18:18] Mau đi thôi, còn phải đi thi vòng hai nữa.

[00:18:20] Chỉ biết vớ hời thôi.

[00:18:42] Thấy chưa,

[00:18:43] một lạng bạc, bán đi rồi.

[00:18:46] Sao thế? Cha tiếc à?

[00:18:50] Chẳng trách người ta nói cha là kẻ keo kiệt số một Sơn Tây.

[00:18:54] Keo kiệt

[00:18:59] Hiếm khi người ta ưng mà.

[00:19:01] Đúng vậy, hiếm khi người ta ưng mà.

[00:19:07] Ai ưng ai chứ?

[00:19:13] Cha, cha đừng nói nữa.

[00:19:16] Cha nói nữa con tính sai hết. Tính sai thì tính vào ai đây?

[00:19:19] Tổn tài rồi, tổn tài rồi.

[00:19:21] Lần này đúng là tổn tài rồi.

[00:19:30] Mợ cả.

[00:19:42] Lui ra đi.

[00:19:43] Vâng.

[00:19:50] Mợ cả,

[00:19:51] chuyện làm ăn ở Bao Đầu không giấu được nữa rồi.

[00:19:55] Huyện Kỳ sẽ sớm biết thôi.

[00:19:57] Nếu tin tức Đại gia qua đời lan ra,

[00:20:00] những người đòi nợ đó có thể sẽ...

[00:20:04] Đừng nói gì cả.

[00:20:08] Bây giờ chúng ta phải làm sao đây?

[00:20:19] Bây giờ chỉ có thể tạm thời giấu kín không phát tang.

[00:20:26] Cũng chỉ có thể như vậy thôi.

[00:20:37] Làm gì đó?

[00:20:38] Làm gì mà kéo tôi?

[00:20:40] Tôi phải đi thi mà!

[00:20:41] Anh nợ tôi bao nhiêu bạc hả?

[00:20:43] Không phải tôi đã để lại lạc rang và chăn đệm cho anh rồi sao?

[00:20:46] Mấy thứ rách nát của anh đáng bao nhiêu tiền chứ?

[00:20:47] Không được, anh không thể đi.

[00:20:48] Tôi nói cho anh biết, anh đừng có làm lỡ việc thi của tôi.

[00:20:50] Năm nay là khoa thi ân điển của hoàng thượng, anh làm lỡ việc tôi đỗ cử nhân,

[00:20:53] anh cũng không thử soi lại mình xem,

[00:20:56] cái bộ dạng của anh mà cũng đỗ cử nhân được sao?

[00:20:58] Tôi không nói với anh nữa, anh là cái thá gì chứ.

[00:21:00] Kia không phải là Tôn Mậu Tài sao?

[00:21:02] Anh làm gì vậy?

[00:21:03] Cái thá gì chứ? Không được đi.

[00:21:04] Giữ hắn lại.

[00:21:05] Anh, anh buông ra.

[00:21:09] Anh buông tay ra trước, anh buông tay ra trước.

[00:21:10] Thế này, thế này, thế này,

[00:21:12] anh ta nợ anh bao nhiêu bạc?

[00:21:13] Tôi trả thay cho anh ta.

[00:21:14] Cậu.

[00:21:17] Năm lạng.

[00:21:18] Năm lạng bạc.

[00:21:20] Trường Thuyên.

[00:21:21] Nhị gia, đưa tiền, đưa tiền.

[00:21:22] Dựa vào đâu mà chúng ta trả chứ?

[00:21:24] Nhanh lên.

[00:21:25] Dựa vào đâu mà chúng ta trả?

[00:21:26] Tôi còn muốn ăn một bữa ngon nữa đó.

[00:21:28] Cho anh, năm lạng bạc.

[00:21:29] Năm lạng, cầm cho kỹ.

[00:21:30] Đếm kỹ đi.

[00:21:31] Đúng không? Được rồi, đi.

[00:21:32] Còn có đồ gì ở chỗ anh không?

[00:21:34] Tiểu nhị.

[00:21:35] Chưởng quỹ.

[00:21:36] Mang hành lý của Tôn đại gia ra đây.

[00:21:41] Đây, đây, đây.

[00:21:43] Cầm đi.

[00:21:44] Đi, mau đi thi vòng hai.

[00:21:46] Cứ thế nhé.

[00:21:47] Giải tán cả đi, giải tán đi.

[00:21:48] Nhường đường, nhường đường.

[00:21:51] Anh mau cưỡi con ngựa này đi.

[00:21:53] Nếu không anh không thi được thật đấy, tôi nói cho anh biết.

[00:21:55] Hầu hạ đi.

[00:21:56] Nhị gia, dựa vào đâu mà tôi phải hầu hạ anh ta?

[00:21:58] Đi, còn phải hầu hạ anh nữa.

[00:22:00] Tôi nói cho anh biết nhé, anh phải cảm ơn Nhị gia chúng tôi cho tử tế.

[00:22:03] Tôi đâu có bảo anh trả bạc thay cho tôi.

[00:22:04] Là anh tự nguyện.

[00:22:06] Tôi và các người không ai nợ ai.

[00:22:07] Anh là cái loại người gì vậy hả?

[00:22:09] Đến ăn mày đến cửa,

[00:22:10] người ta cho cái bánh bao còn phải cảm ơn.

[00:22:12] Anh còn là người đọc sách.

[00:22:13] Tôi nói cho anh biết, sách của anh đọc vào bụng chó cả rồi.

[00:22:16] Tôi không tranh luận với hạ nhân.

[00:22:17] Tôi không nợ các người nữa.

[00:22:19] Tôi phải đến Cống viện dự thi, còn anh thì không đi được.

[00:22:22] Sách của anh đọc vào bụng chó cả rồi.

[00:22:32] Về ngồi xuống.

[00:22:35] Ngất rồi

[00:22:36] Đến mức đó sao?

[00:22:53] Ở đâu rồi?

[00:23:01] Trường Thuyên!

[00:23:03] Trường Thuyên!

[00:23:05] Trường Thuyên!

[00:23:07] Thuận Tử!

[00:23:09] Trường Thuận!

[00:23:10] Trường Thuyên!

[00:23:11] Cậu đến đây làm gì?

[00:23:11] Sao cậu lại đến đây?

[00:23:12] Nhị... Nhị gia đâu?

[00:23:15] Đang ở trong đó thi.

[00:23:16] Mau... mau gọi Nhị gia ra đây.

[00:23:18] Nói đùa à.

[00:23:19] Nói ra là ra được sao?

[00:23:20] Đang thi thì ra được sao?

[00:23:22] Đại... Đại gia mất rồi.

[00:23:24] Đại... Đại gia mất rồi.

[00:23:25] Lúc đi vẫn còn khỏe mạnh mà.

[00:23:27] Sao lại nói mất là mất được?

[00:23:28] Mất... mất rồi, đừng nói gì nữa.

[00:23:30] Mau nghĩ cách đưa Nhị gia ra đây đi.

[00:23:32] Được, cậu đợi đó.

[00:23:39] Tìm Nhị gia chúng tôi.

[00:23:40] Nhà chúng tôi có chuyện lớn rồi.

[00:23:42] Cho chúng tôi vào đi.

[00:23:43] Nhị gia, Nhị gia, Nhị gia!

[00:23:45] Đi mau đi mau, có nghe không, đây là trường thi.

[00:23:52] Nhị... Nhị... Nhị gia! Nhị gia!

[00:23:55] Cậu hét bừa cái gì vậy? Còn xa lắm.

[00:23:56] Đi mau!

[00:24:02] Nhị gia!

[00:24:04] Có lính kìa, đợi một chút.

[00:24:05] Đợi họ qua đi, qua rồi.

[00:24:11] Được rồi, đi đi đi.

[00:24:12] Anh ở đây trông chừng nhé, Mã chưởng quỹ.

[00:24:23] Nhị gia! Nhị... Nhị gia! Nhị gia!

[00:24:27] Nhị... Nhị gia! Nhị gia!

[00:24:30] Nhị gia! Nhị gia!

[00:24:32] Sao thế? Ai vậy?

[00:24:34] Kiều... Kiều Nhị gia! Nhị gia!

[00:24:39] Nhị gia! Nhị gia!

[00:24:39] Nhị gia! Nhị gia!

[00:24:40] Trường Thuyên

[00:24:40] Đại gia không ổn rồi, cậu mau về đi.

[00:24:42] Nhị gia, Đại gia không ổn rồi! Trường Thuyên!

[00:24:45] Làm gì vậy? Về, về.

[00:24:46] Trường Thuyên! Trường Thuyên!

[00:24:48] Đại gia không qua khỏi rồi, Nhị gia.

[00:24:50] Đi mau, đi mau.

[00:24:50] Nhị gia mau về đi, Đại gia không qua khỏi rồi.

[00:24:51] Trường Thuyên!

[00:24:53] Kiều Nhị gia!

[00:24:54] Sao vậy? Anh cả tôi sao rồi?

[00:24:55] Nhị gia, Đại gia không qua khỏi rồi.

[00:24:57] Đi mau đi, mau về đi.

[00:24:58] Anh cả tôi có chuyện rồi, tôi không thi nữa, tôi không thi nữa!

[00:25:01] Tôi... tôi không thi nữa, tôi không thi nữa.

[00:25:02] Anh cả tôi có chuyện rồi.

[00:25:03] Tôi... tôi không thi nữa, tôi không thi nữa.

[00:25:04] Thật mà, anh cả tôi có chuyện rồi.

[00:25:06] Tôi... tôi không thi nữa, anh cả tôi có chuyện rồi.

[00:25:08] Anh cả tôi có chuyện rồi, tôi không thi nữa.

[00:25:10] Tôi không thi nữa, được chưa?

[00:25:16] Có chuyện gì vậy? Có chuyện gì vậy?

[00:25:18] Thưa các vị đại nhân,

[00:25:19] tú tài này nhà có chuyện, muốn ra ngoài.

[00:25:22] Hai người các ngươi buông tay ra.

[00:25:26] Đây không phải là Kiều Trí Dung sao?

[00:25:28] Hồ đại nhân, con xin các ngài mở lòng từ bi.

[00:25:30] Anh cả con không qua khỏi rồi, con muốn về.

[00:25:33] Kiều Trí Dung, ngươi phải nghĩ cho kỹ.

[00:25:36] Nếu ngươi bước ra khỏi Long Môn này nửa bước,

[00:25:38] kỳ thi ân khoa ba năm một lần của triều đình,

[00:25:41] ngươi sẽ lỡ mất đó.

[00:25:42] Con không thi nữa, con thật sự không muốn thi nữa.

[00:25:51] Đứng dậy đi.

[00:25:55] Kiều Trí Dung à,

[00:25:56] ta cũng là người đọc sách,

[00:25:58] ta hiểu rõ nhất nỗi khổ của người đọc sách.

[00:26:00] Mười năm đèn sách, chẳng phải là vì ngày hôm nay sao?

[00:26:03] Đại nhân, Trí Dung một tuổi mất cha, ba tuổi mất mẹ,

[00:26:07] đều do anh chị dâu nuôi con khôn lớn.

[00:26:09] Hôm nay anh cả con không qua khỏi,

[00:26:10] con ở lại đây cũng không viết được gì cả.

[00:26:13] Con xin ngài,

[00:26:14] hãy cho họ mở Long Môn cho con đi.

[00:26:19] Hồ đại nhân,

[00:26:20] không thể vì một mình hắn mà phá vỡ quy củ của trường thi được.

[00:26:23] Ta biết.

[00:26:27] Kiều Trí Dung à,

[00:26:29] nếu bản quan nói với ngươi,

[00:26:30] bài thi vòng một của ngươi ta đã xem rồi, rất tốt...

[00:26:33] Chỉ cần ngươi thi xong, khoa thi ân điển lần này chắc chắn sẽ đỗ.

[00:26:37] Ngươi còn muốn đi không?

[00:26:42] Đại nhân,

[00:26:44] ân khoa con không đỗ,

[00:26:46] năm sau con có thể tham gia thi Hương.

[00:26:48] Nhưng con chỉ có một người anh cả thôi.

[00:26:52] Trí Dung muốn đi.

[00:27:00] Kiều Trí Dung à,

[00:27:02] chẳng ngờ ngươi lại có tình có nghĩa như vậy.

[00:27:05] Mở Long Môn.

[00:27:10] Tạ ơn đại nhân, tạ ơn đại nhân, tạ ơn đại nhân!

[00:27:23] Nhanh!

[00:27:27] Mở cửa! Mở cửa! Mở cửa!

[00:27:29] Kiều Trí Quảng, ra đây!

[00:27:31] Đập mạnh vào!

[00:27:32] Sơn Tây, huyện Kỳ, (hiệu) Đại Đức Hưng Mở cửa! Mở cửa! Mở cửa!

[00:27:35] Trả lại bạc cho chúng tôi! Trả lại bạc cho chúng tôi!

[00:27:38] Mở cửa! Mở cửa! Mau mở cửa!

[00:27:41] Nghe lệnh ta.

[00:27:44] Mở cửa ra!

[00:27:48] Kiều Trí Quảng, ra đây! Kiều Trí Quảng!

[00:27:50] Các người ồn ào gì vậy, ồn ào gì vậy?

[00:27:52] Có gì từ từ nói, nghe chưa? Từ từ nói!

[00:27:56] Trí Quảng đâu?

[00:27:57] Sao Trí Quảng không ra? Chúng tôi muốn gặp Trí Quảng.

[00:28:00] Tứ gia, các vị gia,

[00:28:03] ông chủ chúng tôi vẫn đang bệnh.

[00:28:04] Có chuyện gì mọi người nói với tôi, được không?

[00:28:07] Anh... anh nói với chúng tôi không có tác dụng.

[00:28:08] Chúng tôi đã đến đây rồi,

[00:28:09] chuyện này không thể để qua loa được.

[00:28:12] Mất hết tiền góp vốn, chúng tôi sống thế nào?

[00:28:15] Hơn nữa, như tôi đây, một cử nhân,

[00:28:17] sau này tôi phải dựa vào số bạc này để lên kinh ứng thí.

[00:28:19] Không có số bạc này, anh bảo tôi phải làm sao?

[00:28:21] Các vị, đừng ồn ào nữa.

[00:28:23] Trả lại bạc cho chúng tôi! Trả lại bạc cho chúng tôi!

[00:28:25] Các vị, các vị gia nghe tôi nói một câu.

[00:28:27] Ý của các vị tôi đều đã hiểu cả rồi.

[00:28:29] Đợi ông chủ chúng tôi khỏe hơn một chút,

[00:28:30] ông ấy nhất định sẽ ra cho các vị một câu trả lời, được không?

[00:28:33] Mọi người cứ về trước đi, về trước đi.

[00:28:35] Được rồi, được rồi.

[00:28:36] Đừng hét nữa.

[00:28:39] Anh đừng giở trò đó.

[00:28:42] Tôi biết anh không làm chủ được.

[00:28:44] Anh đã không làm chủ được, thì mau tránh đường ra.

[00:28:47] Chúng tôi vào trong tìm Trí Quảng.

[00:28:48] Bây giờ anh ta làm ăn thất bại,

[00:28:50] định làm rùa rụt cổ không gặp chúng tôi nữa à?

[00:28:51] Chúng tôi không đồng ý.

[00:28:52] Đúng, chúng tôi không đồng ý!

[00:28:53] Đừng ồn ào nữa.

[00:28:55] Đừng ồn ào!

[00:28:57] Các vị nghe tôi nói.

[00:28:59] Các vị đều là người trong nhà của ông chủ,

[00:29:01] các vị cứ làm loạn với ông ấy mãi như vậy,

[00:29:03] có thấy hợp lý không?

[00:29:06] Tào chưởng quỹ,

[00:29:07] anh đã không cho chúng tôi vào tìm Trí Quảng nói lý lẽ,

[00:29:10] vậy anh cho chúng tôi một ý kiến,

[00:29:11] chúng tôi rốt cuộc phải làm thế nào? Anh nói đi.

[00:29:14] Nghe tôi này,

[00:29:15] đừng nói với anh ta, phải làm sao?

[00:29:16] Chúng ta vào trong tìm Trí Quảng!

[00:29:17] Các người không được vào, các người không được vào!

[00:29:20] Trí Quảng, anh ra đây cho tôi!

[00:29:21] Trí Quảng, anh ra đây cho tôi!

[00:29:23] Trí Quảng, anh ra đây cho tôi!

[00:29:25] Không được để họ vào!

[00:29:27] Trí Quảng, anh ra đây!

[00:29:29] Trí Quảng, anh ra đây!

[00:29:35] Trí Quảng, anh ra đây!

[00:29:39] Cái này không được.

[00:29:40] Lấy gậy lớn chặn lại.

[00:29:45] Trí Quảng, anh ra đây!

[00:29:51] Ta phải về Kiều Gia Bảo một chuyến, trông coi cửa tiệm nhé.

[00:29:59] Mở cửa, mở cửa, mở cửa!

[00:30:01] Mau đi.

[00:30:23] Nhanh, nhanh khuân đi.

[00:31:02] Mợ cả.

[00:31:06] Đám người Đạt Khánh đã giải tán chưa?

[00:31:09] Giải tán thì giải tán rồi,

[00:31:10] nhưng sớm muộn gì họ cũng sẽ quay lại.

[00:31:13] E là lần sau,

[00:31:14] sẽ làm loạn đến Kiều Gia Bảo,

[00:31:16] làm loạn đến tận nhà.

[00:31:25] Mợ cả,

[00:31:27] cứ để ở nhà mãi không phải là kế lâu dài.

[00:31:29] Những người đến vận chuyển băng này,

[00:31:31] đều có thể làm lộ chuyện ra ngoài.

[00:31:33] Tào chưởng quỹ, tối qua tôi đã suy nghĩ,

[00:31:37] muốn giải quyết đại nạn của nhà họ Kiều,

[00:31:39] không có quý nhân giúp đỡ là không được.

[00:31:42] Hiện giờ chỉ có thể dựa vào Nhị gia.

[00:31:44] Nhị gia dù có về,

[00:31:47] trong kho bạc này,

[00:31:49] cũng không thể tự nhiên biến ra bạc được.

[00:31:52] Không phải Nhị gia chưa đính hôn,

[00:31:53] chưa thành hôn sao?

[00:31:58] Mợ cả, ý của mợ là...

[00:32:02] Người bạn thanh mai trúc mã của Nhị gia,

[00:32:04] không phải là tiểu thư Tuyết Anh nhà họ Giang sao?

[00:32:07] Chuyện này ông không cần quản, chỉ cần nhớ lời tôi nói,

[00:32:10] mau đi đến ba huyện Kỳ, Thái, Bình,

[00:32:12] hỏi xem có gia đình nào thích hợp không.

[00:32:14] Nhớ, chuyện này nhất định phải giữ bí mật.

[00:32:18] Rốt cuộc Nhị gia có đồng ý hay không,

[00:32:21] tôi còn chưa biết nữa.

[00:32:22] Mợ cả, tấm lòng của mợ tôi hiểu.

[00:32:26] Mợ cứ yên tâm, sau khi Nhị gia về,

[00:32:29] chuyện này chúng ta không thể để cậu ấy biết được.

[00:32:32] Nhà họ Kiều gặp đại nạn,

[00:32:34] rốt cuộc có thể được cứu hay không,

[00:32:37] đành xem ý trời vậy.

[00:32:41] Tôi sẽ cho người sắp xếp chuyện này.

[00:33:00] Tránh ra, tránh ra!

[00:33:12] Nhị gia.

[00:33:16] Không đúng.

[00:33:16] Có phải anh cả tôi không sao, các người lừa tôi không?

[00:33:19] Nếu không sao đèn lồng lại như thế này?

[00:33:20] Cửa cũng không dán giấy trắng.

[00:33:22] Nhị gia, cậu nói nhỏ thôi.

[00:33:23] Đây là ý của Tào chưởng quỹ và Mợ cả.

[00:33:24] Nói là đợi cậu về mới phát tang.

[00:33:29] Mở cửa, mở cửa!

[00:33:31] Đóng cửa, đóng cửa, đóng cửa.

[00:33:32] Nhanh, nhanh, nhanh. Được, được, được.

[00:33:37] Nhị gia.

[00:33:56] Anh đi vội vàng như thế,

[00:33:58] lúc tôi đi vẫn còn khỏe mạnh mà.

[00:34:00] Nhị gia.

[00:34:01] Lúc tôi đi vẫn còn khỏe mạnh, mới... mới hai ngày.

[00:34:04] Nhị gia, ngay ngày cậu đi, Đại gia đã qua đời rồi.

[00:34:08] Lập di chúc bảo cậu về.

[00:34:10] Vào lúc mấu chốt này,

[00:34:12] nhà họ Kiều không có đàn ông là không được.

[00:34:14] Chúng tôi đã làm theo lời Đại gia nói, gọi cậu về.

[00:34:17] Không thể nào.

[00:34:22] Không thể nào...

[00:34:27] Tôi phải để anh cả tôi quay lại.

[00:34:29] Nhị gia.

[00:34:29] Tôi phải để anh cả tôi quay lại.

[00:34:31] Không được động, Nhị gia.

[00:34:32] Nhị gia, không được làm vậy, Nhị gia.

[00:34:33] Buông tôi ra!

[00:34:35] Tôi phải để anh cả tôi về.

[00:34:36] Nhị gia, không được làm vậy.

[00:34:37] Em phải đi cùng anh.

[00:34:38] Sao anh không đợi em, anh cả?

[00:34:40] Nhị gia, Nhị gia.

[00:34:41] Không được, Nhị gia.

[00:34:43] Không thể nào, tôi phải xem.

[00:34:47] Nhị gia! Nhị gia!

[00:34:50] Làm gì vậy?

[00:34:51] Anh cả!

[00:34:52] Không được, Nhị gia.

[00:34:53] Nhị gia, không được động.

[00:34:54] Các người làm gì vậy?

[00:34:57] Nhị gia, Nhị gia!

[00:34:58] Nhị gia... Nhị...

[00:35:01] Nhị gia!

[00:35:11] Không thể nào.

[00:35:20] Mợ cả đã ngất đi mấy lần rồi.

[00:35:23] Kéo cũng không dậy nổi.

[00:35:27] Tại sao?

[00:35:33] Nhị gia, Nhị gia! Đi theo Nhị gia mau.

[00:35:37] Nhị gia!

[00:35:47] Nhị gia.

[00:35:51] Mợ cả, Nhị gia về rồi.

[00:35:55] Nhị gia.

[00:35:58] Mợ cả đã ngất đi hai lần rồi.

[00:36:00] Chị ấy thật sự không chịu nổi nữa.

[00:36:23] Chị dâu.

[00:36:26] Chị dâu.

[00:36:28] Em về rồi.

[00:36:31] Nhị đệ.

[00:36:33] Anh cả của em mất rồi.

[00:36:41] Chị dâu, em về rồi.

[00:36:45] Dù trời có sập xuống em cũng sẽ cùng chị gánh vác.

[00:36:51] Chị đừng như vậy...

[00:36:57] Có chuyện gì chị cứ nói ra.

[00:37:00] Chị cứ quỳ thế này, lỡ có mệnh hệ gì...

[00:37:03] Chị dâu.

[00:37:10] Nếu chị không đứng dậy, em sẽ quỳ cùng chị.

[00:37:13] Em sẽ quỳ cùng chị.

[00:37:17] Nhị đệ.

[00:37:19] Em không nên quỳ ở đây.

[00:37:21] Người nên quỳ ở đây là chị và Cảnh Thái.

[00:37:25] Gia nghiệp mà hai đời nhà họ Kiều vất vả gầy dựng,

[00:37:30] đã bị anh cả của em làm cho tan hoang.

[00:37:36] Đừng nói là quỳ ở đây tạ tội với tổ tiên,

[00:37:39] mà cho dù đi chết cùng anh ấy

[00:37:42] cũng là điều nên làm.

[00:37:45] Nhị đệ, mau đứng dậy đi.

[00:37:48] Đây không có chuyện gì của em cả.

[00:37:51] Chị không đứng dậy, em cũng sẽ không đứng dậy.

[00:37:53] Mau đứng dậy đi.

[00:37:57] Mợ cả, cử người đến phủ Thái Nguyên

[00:37:59] đón Nhị gia về,

[00:38:00] không phải là để truyền đạt di ngôn của Đại gia sao?

[00:38:03] Sao vậy, chuyện lớn như thế,

[00:38:06] mợ đã quên rồi sao?

[00:38:13] Anh cả của em nói, anh ấy có lỗi với tổ tiên,

[00:38:17] chết rồi, cũng không có mặt mũi vào mộ tổ nhà họ Kiều.

[00:38:22] Mẹ!

[00:38:28] Anh ấy còn nói,

[00:38:31] Cảnh Thái bây giờ còn nhỏ,

[00:38:34] để nắm giữ gia nghiệp nhà họ Kiều,

[00:38:37] chỉ có thể dựa vào em.

[00:38:38] Em

[00:38:40] Chị dâu, việc này em không làm được đâu.

[00:38:45] Chị là một người phụ nữ,

[00:38:47] Cảnh Thái còn là một đứa trẻ.

[00:38:50] Nhà họ Kiều bây giờ gặp đại nạn,

[00:38:52] để nắm giữ gia nghiệp nhà họ Kiều,

[00:38:56] chỉ có thể dựa vào em.

[00:38:57] Chị dâu,

[00:38:59] em là do chị nuôi lớn,

[00:39:01] chị biết em chưa bao giờ nghĩ đến việc làm ăn.

[00:39:03] Không phải em không muốn làm,

[00:39:04] mà là em không làm được đâu, chị dâu.

[00:39:06] Nhị gia, đến lúc này rồi, sao cậu lại có thể...

[00:39:09] Tào chưởng quỹ, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc làm ăn.

[00:39:12] Tôi đã nói rõ với anh cả tôi rồi,

[00:39:13] tôi chỉ muốn chuyên tâm học hành, sống cuộc đời của mình.

[00:39:15] Ông đừng ép tôi nữa.

[00:39:21] Chị dâu... Nhị đệ...

[00:39:23] Em đồng ý đi, em đồng ý đi.

[00:39:26] Nhị đệ, em đồng ý đi, được không?

[00:39:40] Chị dâu, chị đừng như vậy.

[00:39:45] Chị dâu!

[00:39:48] Anh chị bất tài, đã đẩy nhà họ Kiều đến bước đường này.

[00:39:55] Chúng tôi có lỗi với em.

[00:39:57] Nhà họ Kiều bây giờ đã xong rồi.

[00:40:00] Cùng lắm thì chúng tôi đem toàn bộ gia sản ra để trả nợ.

[00:40:05] Nếu không đủ, chị sẽ cùng Cảnh Thái ra đi tay trắng.

[00:40:10] Em là người học hành đỗ đạt,

[00:40:13] chị việc gì

[00:40:14] việc gì phải kéo em vào vũng nước đục này chứ?

[00:40:18] Chị đi xử lý việc nhà đây.

[00:40:20] Mẹ!

[00:40:25] Mẹ! Chị dâu!

[00:40:27] Mợ cả


 0 Comentários sort   Ordenar por


A seguir