Kiều Gia Đại Viện tập 5 - Trần Kiến Bân, Tưởng Cần Cần, Mã Y Lợi
🎬 Kiều Gia Đại Viện – Bộ phim truyền hình Trung Quốc quy tụ dàn diễn viên thực lực: Trần Kiến Bân, Tưởng Cần Cần, Mã Y Lợi – là bức tranh lịch sử hoành tráng tái hiện cuộc đời thăng trầm của gia tộc họ Kiều suốt nhiều thế hệ. Với bối cảnh phong kiến chuyển mình sang thời hiện đại, phim không chỉ kể về những biến cố gia đình, mà còn khắc họa sâu sắc thân phận con người trong cơn lốc thời cuộc. Đậm chất bi kịch, tình thân và nghĩa vợ chồng, Kiều Gia Đại Viện là hành trình của danh dự, hi sinh và khát vọng giữ gìn truyền thống giữa sóng gió thời đại.
[00:00:08] Trong nhà
[00:00:21] Các người có biết đây là gì không?
[00:00:23] Phi tiêu đưa tin của Lưu Hắc Thất.
[00:00:26] Đây không phải phi tiêu đưa tin.
[00:00:29] Các người có biết đây là gì không?
[00:00:32] Biết không?
[00:00:38] Việc làm ăn ở Bao Đầu xảy ra chuyện,
[00:00:40] chủ nợ bây giờ ép đến tận cửa.
[00:00:42] Anh cả ta vừa qua đời, còn chưa qua tuần đầu,
[00:00:46] đã đóng cái này lên cửa nhà ta.
[00:00:49] Đây không phải phi tiêu đưa tin,
[00:00:51] đây là hòn đá bỏ xuống giếng.
[00:00:54] Đây là bĩnh lên đầu Kiều Trí Dung ta một bãi!
[00:01:09] Tình hình nhà họ Kiều các người bây giờ cũng rõ rồi.
[00:01:11] Bạc thì ta không có,
[00:01:13] mạng thì ta có một.
[00:01:17] Trong số các người, nếu ai sợ hãi,
[00:01:20] ai muốn đi, ta tuyệt đối không giữ.
[00:01:22] Dù sao đây cũng là chuyện riêng của nhà họ Kiều chúng ta,
[00:01:24] không liên quan đến những người ngoài họ như các người.
[00:01:27] Có thể đi, ngay bây giờ.
[00:01:32] Nhị gia, Trường Thuyên tôi tuy không mang họ Kiều,
[00:01:36] nhưng tôi lớn lên ở nhà họ Kiều từ nhỏ.
[00:01:38] Nhà họ Kiều bây giờ gặp chuyện thế này, tôi quyết không đi.
[00:01:41] Đúng, chúng tôi không đi! Chúng tôi không đi!
[00:01:43] Đúng, tôi đánh!
[00:01:45] Nói gì thế?
[00:01:46] Không... không phải, không phải... Tôi... tôi đánh... tôi đánh chết hắn!
[00:01:50] Tôi... tôi đánh chết hắn!
[00:01:57] Tốt lắm!
[00:01:59] Vậy chúng ta cứ thế này.
[00:02:01] Ban ngày chúng ta chia đội luyện võ,
[00:02:04] ban đêm canh gác nhà cửa.
[00:02:06] Ta không tin,
[00:02:07] có tường cao thế này, chúng ta có đông người thế này,
[00:02:10] Lưu Hắc Thất hắn...
[00:02:11] hắn thật sự có ba đầu sáu tay sao?
[00:02:15] Chúng ta liều với hắn!
[00:02:17] Liều mạng! Liều với chúng!
[00:02:19] Liều mạng! Liều mạng! Liều mạng! Liều mạng!
[00:03:00] Ông chủ
[00:03:02] Không ngờ phi tiêu của cậu cũng chuẩn thật đấy.
[00:03:05] Răng của ta đúng là có hơi đau.
[00:03:10] Cậu nói xem có lạ không chứ,
[00:03:11] nhà họ Kiều chúng ta đã đến nước này rồi,
[00:03:14] tại sao Lưu Hắc Thất lại đột nhiên đến tống tiền chúng ta?
[00:03:18] Nếu người ta đã ra chiêu,
[00:03:20] chúng ta phải tiếp chiêu.
[00:03:21] Có điều bây giờ chúng ta cũng chẳng còn gì để mất.
[00:03:27] Ông chủ
[00:03:56] Mọi người nghe cho rõ!
[00:03:58] Ta, Kiều Trí Dung,
[00:04:00] hôm nay ở đây gửi chiến thư cho Lưu Hắc Thất.
[00:04:03] Nếu hắn tự cho rằng,
[00:04:04] mình là một anh hùng,
[00:04:06] ba ngày sau hãy đến đây gặp ta một phen.
[00:04:08] Nếu hắn không dám đến,
[00:04:10] thì hắn chính là một kẻ hèn nhát.
[00:04:11] Đừng nói là năm ngàn lượng bạc,
[00:04:13] cho dù là năm lượng bạc,
[00:04:15] năm bãi phân bò ta cũng không cho hắn.
[00:04:21] Nghe cho rõ đấy!
[00:04:25] Nhị gia có phải điên rồi không?
[00:04:27] Nhiều người như vậy mà cậu ấy nói thế,
[00:04:27] chắc chắn sẽ đến tai Lưu Hắc Thất.
[00:04:29] Đây chẳng phải là gửi chiến thư cho người ta sao?
[00:04:30] Đúng vậy.
[00:04:30] Không biết cậu ấy nghĩ gì nữa. Đi thôi.
[00:04:43] Bình an vô sự!
[00:04:51] Bình an vô sự!
[00:05:07] Lưu Hắc Thất đến rồi!
[00:05:08] Đừng ồn, để tôi đi báo tin.
[00:05:10] Nhanh
[00:05:14] Nhị gia! Nhị gia, không hay rồi!
[00:05:15] Lưu Hắc Thất chắc chắn đã biết rồi,
[00:05:16] bây giờ đang ở ngoài đập cửa đó.
[00:05:18] Đến bao nhiêu người?
[00:05:19] Không biết, tôi chưa mở cửa. Không biết.
[00:05:20] Sao không lên mái nhà xem?
[00:05:21] Chưa xem ạ
[00:05:24] Nhị gia, làm sao bây giờ?
[00:05:31] Nhị gia
[00:05:33] Nhị gia đến rồi!
[00:05:34] Nhị gia, Lưu Hắc Thất đến rồi.
[00:05:35] Mở cửa
[00:05:36] Nhị gia, Lưu Hắc Thất đến rồi.
[00:05:37] Không được mở cửa đâu, Nhị gia!
[00:05:39] Mở cửa
[00:05:40] Mở cửa! Mở cửa!
[00:05:41] Nghe tôi!
[00:05:41] Lát nữa ra ngoài cùng xông lên, nghe thấy không?
[00:05:43] Nghe rồi! Được, được, được!
[00:05:45] Đi! Cùng xông lên! Đi! Nhanh!
[00:05:48] Ở đó kìa!
[00:05:49] Chạy đâu! Chạy đâu!
[00:05:50] Làm... làm... làm gì vậy các người?
[00:05:52] Đừng để hắn chạy!
[00:05:54] Bắt lấy hắn! Đừng để hắn chạy!
[00:05:58] Kiều Trí Dung!
[00:06:00] Kiều Trí Dung!
[00:06:01] Kiều Trí Dung!
[00:06:03] Chờ đã! Chờ đã!
[00:06:07] Ai thế?
[00:06:10] Ngươi không nhận ra ta rồi à?
[00:06:12] Ta là Tôn Mậu Tài bán đậu phộng đây mà.
[00:06:15] Ngươi không nhận ra ta à?
[00:06:20] Sao ngươi lại đến đây?
[00:06:21] Ta vất vả lắm mới đến thăm ngươi,
[00:06:23] ngươi cứ thế này mà đối... đối đãi với... với khách quý sao?
[00:06:26] Bỏ ra đi!
[00:06:29] Nhẹ thôi! Nhẹ thôi! Nhẹ thôi!
[00:06:39] Con lừa! Con lừa của ta!
[00:06:41] Biết rồi, biết rồi! Đi thôi, đi thôi!
[00:06:43] Nhị Bảo, dắt con lừa ra chuồng ngựa sau sân đi nhé.
[00:06:45] Cẩn thận nhé!
[00:06:46] Mọi người cẩn thận!
[00:06:46] Biết rồi.
[00:06:47] Nhanh lên! Nhanh, nhanh, nhanh, nhanh, đóng cửa!
[00:07:10] Ngồi đi
[00:07:18] Dâng trà
[00:07:23] Lần trước không phải là ngươi đỡ ta lên ngựa sao?
[00:07:24] Sao vậy? Anh bán đậu phộng?
[00:07:28] Bụng đói rồi, kiếm chút gì ăn đi.
[00:07:30] Tối muộn thế này lấy đâu ra đồ ăn? Không có đồ ăn.
[00:07:34] Đi làm một bát mì cắt dao đi.
[00:07:53] Bình... bình an vô sự.
[00:07:55] Bình an vô sự.
[00:08:05] Ngon, ngon, ngon! Ngon!
[00:08:10] Ngon, ngon!
[00:08:14] Lần này ta thấy thoải mái rồi.
[00:08:20] Hình như ông chủ không được thoải mái lắm nhỉ?
[00:08:26] Lần trước ở trường thi Thái Nguyên,
[00:08:28] ông chủ Kiều ngươi bỏ thi giữa chừng,
[00:08:30] ta thì làm xong bài văn cũng không đỗ.
[00:08:32] Ngươi nói xem có xui không chứ?
[00:08:37] Một nam nhi bảy thước, kinh luân đầy bụng,
[00:08:39] lại phải dựa vào việc bán đậu phộng để nuôi mẹ già.
[00:08:43] Hôm nay đến đây định kiếm ngươi ăn chực một bữa,
[00:08:46] không ngờ còn suýt bị người nhà của ngươi đánh.
[00:08:49] Ngươi nói xem ta có xui hơn ngươi không?
[00:08:53] Ngươi thế này có là gì.
[00:08:56] ông chủ Kiều,
[00:08:59] thi hương ở phủ Thái Nguyên, ngươi cho ta mượn ngựa.
[00:09:01] Tuy ta không thi đỗ,
[00:09:03] nhưng tấm lòng hào sảng này của ông chủ Kiều,
[00:09:05] trong lòng ta rất khâm phục.
[00:09:07] Ta không thích nợ ai cái gì.
[00:09:09] Hôm nay đến đây là vì ta biết tâm trạng ngươi không tốt.
[00:09:12] Chuyện khác thì không được,
[00:09:14] nhưng ta có thể cùng ông chủ Kiều trò chuyện, chơi cờ.
[00:09:17] Không cần.
[00:09:20] Ngươi đừng có suốt ngày "không cần", "không cần".
[00:09:22] Phủ của ngươi gần đây có chuyện, ta có nghe qua.
[00:09:25] Nhưng ta không thể nào ngờ được chỉ vì chút chuyện nhỏ này,
[00:09:28] mà một ông chủ Kiều hào sảng như ngươi,
[00:09:30] sao bây giờ lại giống như một mụ đàn bà vậy?
[00:09:36] Ngươi mặt mày ủ rũ cho ai xem chứ?
[00:09:39] Đó là vì chuyện ngươi biết còn quá ít.
[00:09:42] Ta biết, không phải là chuyện của anh ngươi Trí Quảng sao?
[00:09:56] Ngươi có biết cái này không?
[00:09:59] Sao vậy, Nhị gia?
[00:10:01] Đi, lấy một chậu nước rửa chân.
[00:10:04] Đến đây, đi đi, mang cái bát này đi.
[00:10:33] Không được!
[00:10:34] Đúng là đồ không biết xấu hổ Tôn Mậu Tài.
[00:10:36] Chẳng phải chỉ là một kẻ bán đậu phộng sao?
[00:10:38] Nhị gia đối xử tốt với hắn, cho hắn một bát mì ăn là được rồi.
[00:10:41] Còn đòi nước rửa chân.
[00:10:42] Hắn thật sự coi mình là ông chủ rồi.
[00:10:44] Cậu đừng có ở đó mà ca cẩm nữa.
[00:10:46] Cậu không thấy lửa sắp tắt rồi sao?
[00:10:47]
[00:10:48] Lát nữa nước sẽ không sôi được đâu.
[00:10:50] Trương ma, ống khói này của bà bị tắc rồi thì phải.
[00:10:52] Lúc nào rảnh tôi sẽ sửa giúp bà.
[00:10:56] Một người nếu thân ở vũng bùn, mà lòng cũng ở vũng bùn,
[00:11:00] thì người đó chỉ có thể nhìn thấy vũng bùn.
[00:11:03] Người này nếu thân ở vũng bùn mà lòng như chim bằng,
[00:11:07] thì thứ người đó thấy không phải là vũng bùn,
[00:11:09] mà là chín vạn dặm trời đất dưới đôi cánh giương rộng.
[00:11:11] Đừng có nói với ta chuyện chín vạn dặm trời đất gì đó.
[00:11:13] Bây giờ ta chỉ muốn nhìn thấy những nén bạc trắng lóa.
[00:11:19] Cũng gần như ta phán đoán.
[00:11:22] Cuối cùng ta cũng hiểu ra rồi.
[00:11:25] ông chủ Kiều,
[00:11:27] ngươi định ở lì trong căn nhà cũ này bao lâu?
[00:11:29] Là một năm, hay là năm năm?
[00:11:34] Lưu Hắc Thất là người giang hồ,
[00:11:36] hắn có thể cù cưa với ngươi, ngươi có thể không?
[00:11:39] Chuyện của ngươi bây giờ là giải quyết việc cấp bách,
[00:11:41] mau chóng giải quyết ổn thỏa mọi việc.
[00:11:44] Ngươi cứ ở lì trong căn nhà cũ này,
[00:11:45] vậy thì hàng hóa ra vào của nhà ngươi,
[00:11:48] thì phải làm sao?
[00:11:49] Ngươi giữ được sao?
[00:11:50] Ta đương nhiên biết phải mời tiêu cục.
[00:11:52] Nhưng mời tiêu cục cần phải có bạc, ta có không?
[00:11:54] Hơn nữa, chuyến tiêu này của Lưu Hắc Thất không phải ai cũng dám nhận.
[00:11:56] Ngươi biết không?
[00:11:57] Chúng ta khoan hãy nói đến chuyện ai nhận tiêu hay không,
[00:11:59] chỉ nói là có bạc,
[00:12:00] ngươi đưa cho Lưu Hắc Thất hay đưa cho tiêu cục?
[00:12:02] Ta đương nhiên không thể đưa cho Lưu Hắc Thất.
[00:12:04] Ta thà đưa cho tiêu cục.
[00:12:05] Nhưng ta phải có, ta phải có chứ!
[00:12:07] Ta có sao?
[00:12:16] Ở huyện Kỳ bây giờ có thể xuất ra bạc chỉ có ba nhà.
[00:12:19] Nhà họ Thủy, nhà họ Nguyên đang đòi bạc ngươi,
[00:12:21] chắc chắn sẽ không cho ngươi vay.
[00:12:22] Ta ở ngoài nghe nói,
[00:12:23] Đạt Thịnh Xương muốn thâu tóm mối làm ăn của nhà ngươi.
[00:12:26] Hơn nữa còn muốn thâu tóm cả căn nhà cũ của nhà ngươi.
[00:12:28] Nếu đã như vậy,
[00:12:30] tại sao chúng ta không dùng bạc của Đạt Thịnh Xương,
[00:12:32] để giải quyết việc cấp bách này trước?
[00:12:41] Chả trách Tứ ca cứ bảo ta bán căn nhà đi.
[00:12:43] Thì ra là như vậy.
[00:12:45] Vậy sau này ta phải trả hắn thế nào?
[00:12:49] Còn núi xanh ở đó, lo gì không có củi đốt.
[00:12:52] Cơm phải ăn từng miếng,
[00:12:53] việc phải làm từng cái một.
[00:12:55] Chúng ta hãy giải quyết việc cấp bách này trước đã.
[00:12:57] Tôn lão tiên sinh,
[00:12:59] vâng.
[00:12:59] Nước rửa chân của ngài đây.
[00:13:02] Trường Thuyên
[00:13:04] Trường Thuyên
[00:13:08] Sáng mai, ngươi mời Tứ gia đến đây cho ta.
[00:13:10] Cứ nói ta có việc gấp cần thương lượng với huynh ấy.
[00:13:15] Ông chủ, có hơi lệch rồi.
[00:13:19] Sao cơ?
[00:13:20] Mặt
[00:13:22] Nóng trong người, đau răng.
[00:13:24] Đau răng
[00:13:27] Ta chuyên trị đau răng.
[00:13:28] Để ta xem, để ta xem.
[00:13:38] Há miệng
[00:13:42] Là chỗ này đúng không?
[00:13:44] Há miệng ra! Há miệng ra! Há miệng ra!
[00:13:45] Đừng động đậy! Đừng động đậy!
[00:13:47] Đừng động đậy nhé! Đừng động đậy!
[00:13:48] Đừng động đậy!
[00:13:53] Ta có một bài thuốc dân gian trị đau răng.
[00:13:56] Ngủ một giấc,
[00:13:57] tỉnh dậy sẽ không đau răng nữa.
[00:14:00] Cầm chắc nhé! Cầm chắc nhé!
[00:14:06] Cắn chặt! Cắn chặt! Cắn chặt!
[00:14:10] Đừng động đậy nhé!
[00:14:11] Được rồi, đừng động đậy.
[00:14:14] Còn đau không?
[00:14:16] Đau không?
[00:14:17] Không đau nữa đúng không?
[00:14:19] Không đau nữa.
[00:14:19] Lát nữa sẽ không đau nữa đâu.
[00:14:21] Được rồi
[00:14:22] Có người!
[00:14:23] Đâu rồi? Ở đâu rồi?
[00:14:25] Không đau nữa chứ?
[00:14:30] Nhị gia
[00:14:34] Nhị gia, ở... ở... ở kia!
[00:14:35] Ở đó kìa!
[00:14:36] Ở đó kìa! Ở đó kìa! Nhị...
[00:14:37] Ở đó kìa! Nhanh, nhanh, nhanh, nhanh!
[00:14:39] Ở đâu? Nhanh lên! Ở đâu?
[00:14:42] Anh em, ta biết ngươi không phải Lưu Hắc Thất.
[00:14:45] Hôm nay ta không đuổi theo ngươi.
[00:14:47] Ngươi về nói lại với hắn một tiếng.
[00:14:48] Hắn không phải muốn bạc sao? Bảo hắn tự mình đến lấy.
[00:14:51] Nhà họ Kiều chúng ta có đầy bạc.
[00:14:53] Nhưng hắn phải có gan tự mình đến lấy.
[00:14:55] Biết chưa?
[00:15:01] Không sao rồi. Về đi.
[00:15:05] Về cả đi. Về cả đi.
[00:15:07] Về đi. Về đi. Về đi.
[00:15:10] Canh cửa cho tốt nhé.
[00:15:11] Nghe thấy không? Canh cửa cho tốt. Biết rồi.
[00:15:14] Nhị gia, có máu. Sao lại có máu?
[00:15:20] Răng mất rồi.
[00:15:22] Cũng linh nghiệm thật. Không đau nữa.
[00:15:26] Linh cái quái gì. Vừa nhìn đã biết...
[00:15:28] vừa nhìn đã biết là một kẻ lừa đảo.
[00:15:37] Tứ gia, đi lối này.
[00:15:38] Làm gì vậy? Nhìn đường đi chứ.
[00:15:40] Chú ý chút. Đây là Tứ gia. Nhìn đường đi.
[00:15:42] Cũng ra dáng ra phết đấy chứ.
[00:15:48] Nhị gia, Tứ gia đến rồi.
[00:15:51] Đến rồi
[00:15:57] Tứ gia đến rồi.
[00:15:58] Tứ ca
[00:16:00] Tứ gia, mời ngài.
[00:16:02] Lão Nhị, gọi ta đến sớm thế này, có chuyện gấp sao?
[00:16:05] Ngồi xuống nói chuyện. Ngồi xuống nói chuyện. Được.
[00:16:16] Anh ta là ai vậy?
[00:16:18] Quên mất, quên mất.
[00:16:19] Đây là tiên sinh ta mới mời.
[00:16:20] Tôn Mậu Tài, Tôn tiên sinh.
[00:16:22] Tứ gia. Đây là Tứ gia.
[00:16:23] Ông tự tìm chỗ nào ngồi tạm đi.
[00:16:26] Vậy tôi ra ngoài trước.
[00:16:32] Lão nhị
[00:16:35] Hai hôm nay ta đi gặp bạn bè,
[00:16:37] về nhà sao nghe nói đệ gây sự với Lưu Hắc Thất?
[00:16:39] Còn gửi chiến thư cho người ta, có chuyện đó không?
[00:16:45] Lão Nhị, xong rồi.
[00:16:47] Mau nghe ta, mời người của tiêu cục đi.
[00:16:50] Đệ nói xem đến lúc đó,
[00:16:51] đệ không đòi được bạc về,
[00:16:54] chúng ta sẽ phải dùng căn nhà cũ để trả nợ đó.
[00:16:56] Hôm nay ta gọi huynh đến...
[00:16:57] Ta nói cho đệ biết,
[00:16:59] đệ tuyệt đối không được để Lưu Hắc Thất...
[00:17:00] đốt căn nhà này, biết không?
[00:17:03] Hôm nay đệ gọi huynh đến chính là vì chuyện này.
[00:17:06] Mời tiêu cục không phải cần có bạc sao?
[00:17:08] Đệ nhớ lần trước huynh có nói với đệ,
[00:17:10] huynh có một người bạn muốn mua căn nhà cũ này của chúng ta.
[00:17:15] Hôm nay huynh cứ nói với ông ta,
[00:17:17] nói là đệ hiện đang cần gấp bạc,
[00:17:19] nhờ ông ta cho đệ vay, lãi suất tính đủ.
[00:17:21] Đệ sẽ dùng căn nhà cũ này làm thế chấp.
[00:17:23] Sau một tháng,
[00:17:24] nếu đệ có thể trả hết cả vốn lẫn lãi thì thôi.
[00:17:27] Nếu không,
[00:17:28] đệ sẽ định giá lại căn nhà cũ này, bán cho ông ta.
[00:17:37] Vậy đệ định vay bao nhiêu?
[00:17:40] Ba vạn lượng.
[00:17:44] Ba vạn lượng?
[00:17:47] Ta nói này Lão Nhị,
[00:17:48] đệ đã vay một lần thì vay nhiều thêm một chút đi.
[00:17:50] Bạn ta nói người ta trả tám vạn lượng.
[00:17:52] Không cần, không cần. Tám vạn lượng không cần.
[00:17:55] Ba vạn lượng là đủ rồi.
[00:17:58] Đủ rồi
[00:18:00] Đệ đây là vay bạc chứ không phải bán nhà.
[00:18:03] Ta đi nói với người ta,
[00:18:03] người ta có đồng ý hay không còn chưa chắc.
[00:18:06] Vậy thì phiền Tứ ca rồi.
[00:18:12] Được. Ta đi nói với người ta một tiếng.
[00:18:15] Ta nói cho đệ biết,
[00:18:17] nếu bên ta nói xong rồi,
[00:18:18] đệ không được đổi ý, biết không?
[00:18:19] Không! Tuyệt đối không! Tuyệt đối không!
[00:18:22] Đệ làm việc... ta nói cho đệ biết nhé.
[00:18:25] Được rồi. Ta đi đây.
[00:18:27] Vậy phiền Tứ ca rồi.
[00:18:29] Đệ ở nhà đi, có biết không?
[00:18:31] Đừng, đừng, đừng... đừng ra ngoài.
[00:18:32] Được, vậy đệ không đi đâu cả. Đệ ở đây chờ.
[00:18:34] Tứ ca đi thong thả.
[00:18:41] Cái thứ gì không biết!
[00:18:51] Đại chưởng quỹ, số bạc này không thể cho vay.
[00:18:53] Lỡ như cho vay bạc, để hắn vượt qua được ải này,
[00:18:55] Ông chủ và ngài chẳng phải là đã phí công vô ích rồi sao?
[00:18:59] Chỉ có ba vạn lượng bạc, cho dù có cho Kiều Trí Dung vay,
[00:19:01] Kiều Trí Dung cũng không lật ngược được tình thế đâu.
[00:19:03] Đại chưởng quỹ lo lắng chắc chắn không phải chuyện này.
[00:19:09] Các người nói xem, Kiều Trí Dung tên nhóc này,
[00:19:11] nếu thật sự muốn bán căn nhà cũ cho chúng ta,
[00:19:13] tại sao chỉ vay ba vạn lượng?
[00:19:16] Căn nhà cũ của hắn ít nhất cũng trị giá tám vạn.
[00:19:19] Đại chưởng quỹ, ý của ngài là...
[00:19:25] Vay ba vạn lượng bạc cho Kiều Trí Dung,
[00:19:27] cũng tương đương với việc đặt cọc trước căn nhà của hắn.
[00:19:30] Hắn muốn bán cho người khác cũng không thể được nữa.
[00:19:34] Vậy thì trong tay Kiều Trí Dung sẽ không còn con bài nào nữa.
[00:19:37] Vậy chúng ta cho vay!
[00:19:39] Lỡ như chúng ta xem thường tên nhóc này,
[00:19:41] để hắn dùng số bạc này,
[00:19:42] lại khiến cho ván cờ đã chắc chắn thua của nhà họ Kiều sống lại.
[00:19:47] Vậy thì chúng ta đã bị tên nhóc này
[00:19:49] chơi một vố rồi.
[00:19:51] Con rết trăm chân chết còn không ngã.
[00:19:53] Lần này không thể để lại kẽ hở cho nhà họ Kiều sống lại được nữa.
[00:19:58] Vậy chúng ta không cho vay!
[00:20:00] Đại chưởng quỹ,
[00:20:01] Kiều Trí Dung không vay được bạc ở chỗ chúng ta,
[00:20:03] liệu có đến nhà họ Thủy, nhà họ Nguyên vay không?
[00:20:05] Không thể nào
[00:20:07] Nếu hắn có thể vay được bạc từ nhà họ Thủy và nhà họ Nguyên,
[00:20:10] thì hắn đã không tìm đến chúng ta.
[00:20:12] Ai cũng biết nhà họ Kiều và chúng ta là kẻ thù không đội trời chung.
[00:20:16] Đại chưởng quỹ, ý của ngài là,
[00:20:18] Kiều Trí Dung không vay được bạc từ chúng ta,
[00:20:20] cũng không vay được từ nơi khác.
[00:20:22] Không có bạc, hắn chẳng làm được việc gì cả.
[00:20:28] Không cho mượn.
[00:20:33] Tứ gia
[00:20:36] Tứ gia
[00:20:39] Để ngài đợi lâu rồi. Thất kính, thất kính.
[00:20:43] Tứ gia, mời ngài ngồi.
[00:20:45] Được. Mời, mời. Mời ngài.
[00:20:51] Tứ gia, tôi hỏi ngài một chuyện.
[00:20:55] Ngài nói đi
[00:20:57] Ngài thay mặt nhà họ Kiều vay ba vạn lượng bạc này,
[00:21:01] nhà họ Kiều định làm ăn gì vậy?
[00:21:05] Hắn có thể làm ăn gì chứ?
[00:21:07] Chuyện là thế này,
[00:21:08] Trí Dung nhà chúng tôi đã chọc giận Lưu Hắc Thất rồi.
[00:21:12] Người ta dọa sẽ đốt nhà họ Kiều chúng tôi.
[00:21:16] Bảo tôi đến đây vay bạc là muốn mời tiêu cục,
[00:21:18] canh gác nhà cửa.
[00:21:24] Thì ra là chuyện này à.
[00:21:27] Đúng rồi, Tứ gia.
[00:21:29] Gần đây tôi có nghe nói Kiều Trí Dung đi khắp nơi vay bạc.
[00:21:34] Nhưng ai sẽ cho vay chứ?
[00:21:36] Nhà họ Lục ở Thái Cốc đó.
[00:21:39] Lục gia
[00:21:41] Nhà Lục Đại Khả?
[00:21:46] Chuyện này thật lạ.
[00:21:47] Lục Đại Khả này,
[00:21:49] là người nổi tiếng keo kiệt nhất thiên hạ ở Sơn Tây chúng ta mà.
[00:21:52] Kiều Trí Dung thật có gan, lại chạy đến nhà ông ta vay.
[00:21:56] Hôm đó,
[00:21:57] hắn và Tào chưởng quỹ mặc đồ tang xông vào nhà ông ta,
[00:22:00] ngày hôm sau, Hầu quản gia của nhà họ Lục,
[00:22:02] đến thẳng chỗ Tào chưởng quỹ ở Kiều gia bảo, huyện Kỳ,
[00:22:04] nói chuyện cả nửa ngày trời.
[00:22:08] Tứ gia, bạc chúng tôi cho vay.
[00:22:12] Lãi tháng một phân hai, thời hạn một tháng.
[00:22:15] Đến lúc đó nhà họ Kiều không trả được bạc,
[00:22:17] sẽ bán căn nhà cũ đó cho chúng tôi.
[00:22:20] Được. Vậy quyết định như thế nhé.
[00:22:22] Tôi... tôi lập tức về báo lại.
[00:22:25] Ngài đi ngay sao?
[00:22:25] Tôi đi ngay.
[00:22:30] À phải rồi, Thôi đại chưởng quỹ,
[00:22:33] chuyện lần trước tôi nói với ngài,
[00:22:35] ngài không được đổi ý đâu nhé.
[00:22:37] Tứ gia, đương nhiên.
[00:22:40] Một tháng sau, nhà họ Kiều không trả được bạc,
[00:22:42] bán căn nhà cũ của hắn cho Đạt Thịnh Xương chúng tôi,
[00:22:45] một vạn lượng cổ phần đó của ngài, tôi sẽ trả.
[00:22:50] Vậy tôi xin đa tạ nhé.
[00:22:52] Cáo từ, cáo từ, cáo từ.
[00:22:54] Cáo từ. Đi thong thả.
[00:23:00] Đại chưởng quỹ, sao ngài lại đồng ý cho vay bạc rồi?
[00:23:10] Nhà họ Lục cử người đến huyện Kỳ là chuyện lớn như vậy,
[00:23:13] sao ta lại không có chút tin tức nào?
[00:23:16] Đại chưởng quỹ, ý của ngài là...
[00:23:23] Cử vài người làm việc có năng lực,
[00:23:25] hai hôm nay theo dõi sát sao nhà họ Lục cho ta.
[00:23:28] Vâng
[00:23:35] Nhổ ra
[00:23:42] Ông chủ, Tôn tiên sinh,
[00:23:44] bạc của Đạt Thịnh Xương đã nhập kho rồi.
[00:23:49] Tốt
[00:23:50] Răng của ta cũng khỏi rồi.
[00:23:51] Đây gọi là song hỷ lâm môn, đại hỷ!
[00:23:53] Ông chủ, ngài xem chuyện này...
[00:23:58] Ba vạn lượng bạc này tuy nói là vay,
[00:24:00] nhưng thực chất là đông gia đã thế chấp căn nhà này cho Đạt Thịnh Xương. Ngài...
[00:24:04] Chuyện này ông không cần lo.
[00:24:05] Trong lòng tôi đã có tính toán.
[00:24:07] Bây giờ ông đến tổng hiệu của Đại Đức Hưng,
[00:24:09] đối phó với những chủ nợ đó.
[00:24:11] Đợi tôi giải quyết xong Lưu Hắc Thất,
[00:24:12] sẽ đến xử lý chuyện của họ.
[00:24:14] Tào thúc, vất vả rồi.
[00:24:17] Tào chưởng quỹ đi thong thả.
[00:24:20] Ông chủ, bạc đã có rồi, bước tiếp theo nên mời tiêu cục.
[00:24:23] Tính ra khắp tỉnh Sơn Tây, phủ Thái Nguyên,
[00:24:26] có mấy chục tiêu cục,
[00:24:27] có thể đấu với Lưu Hắc Thất chỉ có một nhà.
[00:24:30] Tam Tinh tiêu cục của Đới lão tiên sinh.
[00:24:32] Đúng, chuyện này chúng ta nghĩ giống nhau rồi.
[00:24:36] Đi
[00:24:37] Bây giờ đi ngay à?
[00:24:38] Bây giờ là lúc ngàn cân treo sợi tóc.
[00:24:41] Đi
[00:24:42] Chờ đã.
[00:24:48] Ông chủ, không được, không được, không được.
[00:24:50] Có gì mà không được?
[00:24:52] Ngươi chính là Ngọa Long tiên sinh mà ta mời đến.
[00:24:54] Cái gì cũng được.
[00:25:01] Mậu Tài huynh.
[00:25:05] Đi
[00:25:07] Cậu còn chưa đi giày nữa.
[00:25:11] Đi, lên xe đi.
[00:25:32] Tại hạ Kiều Trí Dung, Đới lão tiên sinh có ở nhà không?
[00:25:41] Nhị gia, Đới lão tiên sinh không có ở nhà.
[00:25:43] Chúng ta đến có hơi đường đột rồi.
[00:25:45] Lẽ ra phải báo trước một tiếng.
[00:25:50] Hay là chúng ta đừng về nữa,
[00:25:52] cứ ở đây đợi đi.
[00:25:55] Ông chủ
[00:25:58] Chúng ta có nên nghĩ cách khác không?
[00:26:00] Nghĩ cách gì?
[00:26:02] Tôi nghe nói Đới lão tiên sinh là một người con hiếu thảo,
[00:26:04] chúng ta có nên bắt đầu từ chữ Hiếu không?
[00:26:06] Bắt đầu từ chữ Hiếu thế nào?
[00:26:09] Đới lão tiên sinh thường đến nhà tranh ở sau núi ngủ,
[00:26:12] Làm gì
[00:26:13] để chịu tang cho mẹ của ông ấy đó.
[00:26:17] Đi sau núi!
[00:26:18] Sau núi
[00:26:20] Nhanh, nhanh, nhanh, nhanh, nhanh, nhanh, nhanh!
[00:26:24] Nhanh, nhanh!
[00:26:45] Sư phụ, có người đến.
[00:26:49] Dừng, dừng, dừng!
[00:26:55] Đới lão anh hùng cứu mạng!
[00:26:58] Tại hạ Kiều Trí Dung ở huyện Kỳ, gia môn bất hạnh,
[00:27:02] hôm nay gặp phải sự uy hiếp của Lưu Hắc Thất.
[00:27:04] Ở khắp Sơn Tây,
[00:27:05] chỉ có Đới lão anh hùng mới có thể trị được hắn.
[00:27:08] Tại hạ khẩn cầu Đới lão anh hùng xuất sơn!
[00:27:21] Trấn Sơn, con về trước đi.
[00:27:28] Mang đồ qua đây.
[00:27:52] Các người về đi.
[00:27:54] Đi đi, đi đi.
[00:27:56] Ngài có được không? Đi đi, đi đi.
[00:27:57] Trông nhà cho tốt.
[00:27:58] Đề phòng Lưu Hắc Thất.
[00:34:14] ông chủ Kiều,
[00:34:16] mấy ngày nay ngài đến đây,
[00:34:17] chiếm nhà tranh của ta,
[00:34:19] còn cả nơi này nữa,
[00:34:20] rốt cuộc là có ý gì vậy?
[00:34:24] Đới lão anh hùng,
[00:34:26] Trí Dung một tuổi mất cha, ba tuổi mất mẹ,
[00:34:28] hoàn toàn dựa vào anh chị nuôi lớn.
[00:34:30] Người ta thường nói, anh cả như cha.
[00:34:34] Anh trai Trí Quảng của tôi vừa mới qua đời,
[00:34:36]
[00:34:42] Nhà họ Kiều gần đây liên tiếp xảy ra chuyện,
[00:34:45] tôi cũng có nghe qua.
[00:34:48] Đới lão anh hùng,
[00:34:50] Trí Dung đột nhiên phát hiện,
[00:34:52] bản thân mình bao nhiêu năm qua,
[00:34:53] thực ra luôn là một đứa con bất hiếu của nhà họ Kiều.
[00:34:56] Tại sao lại nói vậy?
[00:34:58] Cha còn xem chí hướng, cha mất xem hành động.
[00:35:01] Ba năm không đổi đạo của cha, có thể gọi là hiếu.
[00:35:04] Nhưng Trí Dung từ nhỏ đã nghịch ngợm, không muốn kinh doanh.
[00:35:07] Đây là bất hiếu về chí hướng.
[00:35:09] Sau khi anh trai qua đời,
[00:35:10] tôi lại lần lữa hết lần này đến lần khác,
[00:35:12] không muốn tiếp quản gia nghiệp.
[00:35:14] Đây là bất hiếu về hành vi.
[00:35:16] Bây giờ Lưu Hắc Thất uy hiếp nhà họ Kiều,
[00:35:19] tôi ngay cả gia nghiệp tổ tiên để lại cũng không giữ được,
[00:35:22] tôi làm sao có thể gánh vác nổi một chữ Hiếu chứ?
[00:35:25] Nhưng ta và Lưu Hắc Thất đã có giao ước từ trước,
[00:35:29] nước giếng không phạm nước sông.
[00:35:31]
[00:35:37] Đới lão anh hùng,
[00:35:39] ngài ba năm nay vẫn luôn chịu tang cho mẹ,
[00:35:41] không thể nói là không hiếu.
[00:35:43] Nhưng tôi cho rằng, đây cũng chỉ là tiểu hiếu.
[00:35:46] Kính người già nhà mình, rồi đến người già nhà người khác,
[00:35:48] thương trẻ nhỏ nhà mình, rồi đến trẻ nhỏ nhà người khác.
[00:35:50] Nếu ngài trơ mắt nhìn Trí Dung không thể hành hiếu với cha anh,
[00:35:53] mà không ra tay tương trợ,
[00:35:54] thì làm sao có thể gánh vác nổi một chữ Hiếu chứ?
[00:35:58] Tôi nghĩ chỉ có thành toàn cho chữ hiếu của người khác,
[00:36:01] đó mới thực sự được gọi là đại hiếu.
[00:36:04] Theo như ông chủ Kiều nói,
[00:36:06] lấy chữ hiếu để bàn chuyện kinh doanh, lấy chuyện kinh doanh để nói về việc bảo tiêu.
[00:36:12] Thương và tiêu,
[00:36:13] bản thân nó đã là một việc tương trợ lẫn nhau.
[00:36:16] Huống hồ tấm lòng thành và hiếu thảo của ông chủ Kiều.
[00:36:22] Được rồi, ta đồng ý.
[00:36:28] Trí Dung thay mặt cho liệt tổ liệt tông nhà họ Kiều,
[00:36:31] anh chị tôi, cháu trai tôi,
[00:36:35] xin khấu tạ đại ân đại đức của Đới lão anh hùng.
[00:36:38] Nhanh, nhanh mời dậy.
[00:36:52] Diêm sư phụ, mời.
[00:37:04] Đóng cổng lớn lại.
[00:37:06] Các ngươi mấy người dọc theo tường, cắm đầy cờ tiêu.
[00:37:13] Mấy cô gái kia là...
[00:37:18] Mấy cô gái này đều là người của tiêu cục cử đến,
[00:37:21] chuyên bảo vệ nữ quyến, người nào cũng có võ công.
[00:37:23] Diêm sư phụ,
[00:37:24] hôm nay tôi muốn mở tiệc đón gió cho các vị.
[00:37:26] ông chủ Kiều không cần đâu.
[00:37:28] Theo quy củ sư phụ tôi đã đặt ra,
[00:37:29] trong thời gian bảo tiêu, chúng tôi không được uống rượu.
[00:37:31] Được rồi, vậy cung kính không bằng tuân mệnh.
[00:37:33] Trong sân của tôi còn có mấy chục người làm,
[00:37:35] ông cần dùng cứ tùy ý ra lệnh.
[00:37:43] Xong chưa? Nhanh lên!
[00:37:44] Xong rồi, đến ngay đây.
[00:37:51] Tôi đã sắp xếp xong rồi.
[00:37:52] Từ tối nay, tôi sẽ ở cùng với ngài.
[00:37:56] Mấy nữ đệ tử đó sẽ bảo vệ nội trạch,
[00:37:58] các đệ tử còn lại sẽ canh gác bên ngoài.
[00:38:00] Được, được, được.
[00:38:02] Hôm đó ta la lớn như vậy,
[00:38:03] Lưu Hắc Thất mà không đến,
[00:38:05] hắn sẽ mất hết mặt mũi.
[00:38:07] Chúng ta phải cẩn thận một chút.
[00:38:10] Ông chủ! Đến đây! Sao vậy?
[00:38:12] Tôi nói cho ngài biết.
[00:38:13] Nhà họ Nguyên và nhà họ Thủy lại cho người đến đòi tiền cổ phần rồi.
[00:38:16] Và... những chủ nợ đó,
[00:38:17] ngày nào cũng đến xưởng tơ lụa trà Đại Đức Hưng ăn vạ không đi.
[00:38:20] Làm ăn cũng không được nữa.
[00:38:22] Ông đi ổn định họ trước đi.
[00:38:23] Tôi đang bận ở đây. Mau đi, mau đi.
[00:38:26] Đới lão tiên sinh đâu rồi? Sao không thấy?
[00:38:29] Sư phụ nói,
[00:38:30] đến lúc cần, ông ấy sẽ đến.
[00:39:36] Lưu Hắc Thất bọn chúng đến rồi!
[00:40:15] Anh em, Lưu Hắc Thất đến rồi!
[00:40:16] Lấy vũ khí!
[00:40:29] Vâng.