Als nächstes

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 19 - Hồ Quân, Chu Vận

21 Ansichten· 05/22/25
duongvu88
duongvu88
3 Abonnenten
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Zeig mehr

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có sự trùng hợp, hoàn toàn là ngẫu nhiên.

[00:02:18] Lý Giang Giang

[00:02:19] Vâng

[00:02:20] Cháu bé có vấn đề gì?

[00:02:21] Tức ngực, ho.

[00:02:25] Bác sĩ Thư, tôi là Tiểu Lưu, đồng nghiệp của Trưởng phòng Cảnh.

[00:02:29] Đây là con của chị tôi.

[00:02:30] Tôi đưa cháu đến khám bệnh.

[00:02:31] Sao vậy cháu?

[00:02:35] Nói cho bác biết, sao vậy?

[00:02:36] Cháu mấy tuổi rồi, Giang Giang?

[00:02:38] Tự nói cho bác biết cháu mấy tuổi rồi.

[00:02:40] Bảy tuổi rồi ạ.

[00:02:43] Họp rồi.

[00:02:44] Họp gì vậy?

[00:02:46] Đại hội cán bộ toàn cục.

[00:02:48] Triển khai công tác phòng chống dịch bệnh, nhanh lên.

[00:02:50] Không ai thông báo cho tôi cả.

[00:02:51] Cũng chẳng liên quan gì đến cậu.

[00:02:58] Đây là đang chuyển cái gì vậy? Bốc mùi quá.

[00:03:00] Cậu còn dám hỏi à?

[00:03:02] Tôi nói cho cậu biết nhé,

[00:03:03] ban ngày tôi chia trứng, tối thì chiên trứng.

[00:03:07] Giờ tôi chỉ thiếu nước về nhà ấp trứng nữa thôi.

[00:03:09] Cậu đừng cười. Cậu mà còn bắt tôi làm thế nữa,

[00:03:11] có ngày tôi nhảy lầu cho cậu xem.

[00:03:12] Nhảy lầu à? Cậu nhảy xuống đây cũng không chết được đâu.

[00:03:17] Bây giờ lại bắt đầu phê phán Đặng rồi.

[00:03:21] Phản kích trào lưu lật án hữu khuynh.

[00:03:24] Việc sắp xếp công tác cho cán bộ cũ,

[00:03:26] Lại dừng lại rồi.

[00:03:32] Họp thôi.

[00:03:39] Tôi kê cho cháu hai loại thuốc.

[00:03:41] Một loại là siro ho, một loại là thuốc kháng viêm.

[00:03:43] Uống đúng giờ, có vấn đề gì thì đến tìm tôi.

[00:03:46] Được, cảm ơn chị.

[00:03:48] Nào, Giang Giang.

[00:03:50] Tạm biệt cháu nhé.

[00:03:51] Cảm ơn bác sỹ. À, suýt nữa quên.

[00:03:56] Cái Trưởng phòng Cảnh mấy hôm nay dạ dày cứ đau.

[00:03:58] Tôi bảo anh ấy đi khám, anh ấy cứ lần lữa.

[00:04:00] Tôi muốn hỏi liệu có thể tiện thể kê ít thuốc không,

[00:04:03] tôi mang về cho anh ấy.

[00:04:09] Tôi ở đây là khoa nhi.

[00:04:11] Thế này đi, chị đến khoa nội tìm Chủ nhiệm Trần.

[00:04:13] Bệnh của Cảnh Trực trước giờ đều do ông ấy khám.

[00:04:17] Được, vậy tôi biết rồi.

[00:04:18] Không sao, tôi chỉ muốn tiện thể thôi.

[00:04:20] Tôi đi tìm Chủ nhiệm Trần vậy.

[00:04:22] Vậy được, tôi đi đây, bác sĩ Thư.

[00:04:23] Được, tạm biệt.

[00:04:24] Nào, cảm ơn bác.

[00:04:25] Cảm ơn bác. -Không có gì, tạm biệt.

[00:04:28] Đi thôi.

[00:04:40] Đây là luận văn em viết lại.

[00:04:42] Bị viện trả lại rồi.

[00:04:46] Tại sao vậy?

[00:04:47] Phê phán xu hướng lật án hữu khuynh.

[00:04:49] Tất cả các hoạt động học thuật đều dừng lại rồi.

[00:04:53] Dừng thì dừng thôi.

[00:04:54] Ngay cả công việc của đồng chí Đặng Tiểu Bình...

[00:04:55] Nếu năm ngoái em nộp nó lên thì...

[00:04:56] Anh xin em đừng nhắc lại chuyện này nữa được không?

[00:04:58] Giết người cũng chỉ đến thế là cùng.

[00:05:00] Vì chuyện này,

[00:05:00] anh đã xin lỗi em bao nhiêu lần rồi.

[00:05:02] Em muốn chuyển đến ký túc xá tập thể của bác sĩ.

[00:05:05] Không, tại sao chứ?

[00:05:13] Lòng em rối bời, không muốn về nhà này.

[00:05:16] Vậy em định ở bao lâu?

[00:05:19] Em cũng không biết.

[00:05:21] Có vài chuyện em vẫn chưa nghĩ thông suốt.

[00:05:24] Em cần một mình bình tĩnh lại.

[00:05:26] Suy nghĩ kỹ càng.

[00:05:29] Còn con thì sao? Con cái thì làm thế nào?

[00:05:32] Thời gian này anh giúp em trông con nhé.

[00:05:34] Em sẽ thường xuyên về thăm chúng.

[00:05:39] Vậy chúng ta coi như ly thân rồi sao?

[00:05:45] Em không biết đây là gì nữa.

[00:05:47] Mấy năm nay chúng ta cãi vã liên miên,

[00:05:49] giữa chúng ta chắc chắn đã có vấn đề.

[00:05:52] Phải, nếu có vấn đề thì cũng là vấn đề của anh.

[00:05:58] Anh chẳng có tài cán gì,

[00:05:59] ở cơ quan thì làm việc vặt.

[00:06:01] Ở nhà thì không biết quan tâm em, không biết yêu thương em.

[00:06:04] Đây là anh tự nói, không phải em nói đâu nhé.

[00:06:05] Trong lòng em chẳng phải nghĩ thế sao? Không phải à?

[00:06:07] Xem kìa, chúng ta lại cãi nhau rồi.

[00:06:14] Em có thể từ từ suy nghĩ, nhưng không cần thiết phải rời nhà.

[00:06:18] Ký túc xá tập thể lộn xộn như vậy,

[00:06:19] em bị suy nhược thần kinh, sẽ không ngủ ngon được đâu.

[00:06:23] Để anh đi thì hơn.

[00:06:26] Anh có thể đi đâu?

[00:06:28] Anh còn có thể đi đâu được? Về nhà mẹ chứ sao.

[00:06:30] Vả lại, hai ông bà

[00:06:31] vẫn luôn nhớ cháu nội.

[00:06:33] Anh tiện thể đưa hai đứa về.

[00:06:37] Vậy nói với họ thế nào?

[00:06:41] Em muốn anh nói thế nào?

[00:06:42] Thôi thôi, đừng làm phiền họ nữa.

[00:06:44] Vẫn là em đi thì hơn.

[00:06:45] Vậy em giải thích với đồng nghiệp ở cơ quan thế nào?

[00:06:47] Chúng ta là cặp vợ chồng mẫu mực cơ mà.

[00:06:53] Thật không ngờ chúng ta cũng có ngày hôm nay.

[00:07:01] Đừng tranh cãi nữa, để anh đi.

[00:07:04] Anh nói với người nhà thế này,

[00:07:05] nói là em ban ngày đi làm, tối cũng tăng ca,

[00:07:09] hoàn toàn không có thời gian chăm sóc con cái.

[00:07:13] Anh nói vậy được không?

[00:07:15] Nói thế nào tùy anh, em không quan tâm.

[00:08:03] Ai đó?

[00:08:05] Tôi.

[00:08:07] Cậu mà không mở cửa là tôi đạp đấy.

[00:08:09] Đợi đã, làm gì thế hả?

[00:08:13] Mới mấy giờ chứ?

[00:08:17] Làm gì thế? Chưa đến giờ làm mà.

[00:08:18] Cậu la lối om sòm cái gì thế?

[00:08:26] Tôi còn tưởng người ở phòng thường trực nói bậy.

[00:08:28] Hai đêm không về nhà,

[00:08:30] cậu lại thật sự ngủ ở văn phòng này.

[00:08:32] Thế nào?

[00:08:33] Đến đây xem trò cười của lão tử à?

[00:08:38] Cậu thật sự muốn ly hôn à?

[00:08:41] Nói đi chứ, giả chết làm gì?

[00:08:44] Cậu nói xem, tại sao tôi không ở nhà mẹ tôi,

[00:08:47] chính là sợ bà cụ này lải nhải.

[00:08:49] Cậu nói xem, trốn được bà ấy, lại không trốn được anh.

[00:08:52] Cậu từ bao giờ cũng thành bà cụ rồi?

[00:08:53] Cậu tưởng cậu là Tôn Ngộ Không à?

[00:08:56] Nằm ở đây không ai hay biết, quỷ không hay, phải không?

[00:08:58] Tôi nói cho cậu biết,

[00:09:00] mấy bà tám trong cơ quan này không ít hơn ngoài ngõ đâu.

[00:09:03] Cả cơ quan đều biết rồi.

[00:09:05] Lão Ngụy bảo tôi hỏi cậu,

[00:09:07] cậu với vợ cậu rốt cuộc là sao?

[00:09:11] Nói thế nào nhỉ?

[00:09:13] Công việc của tôi không ai hỏi đến, xảy ra chút chuyện này,

[00:09:17] lại kinh động đến cả người đứng đầu.

[00:09:20] Cậu nói xem đây là chuyện gì chứ?

[00:09:22] Cậu thái độ nghiêm túc một chút.

[00:09:24] Bây giờ tôi đang đại diện tổ chức nói chuyện với cậu đấy.

[00:09:35] Cậu với Thư Mạn rốt cuộc là mâu thuẫn gì?

[00:09:38] Đến mức này rồi.

[00:09:41] Cậu ấy ở đây mấy ngày rồi.

[00:09:42] Lão Cảnh, chúng tôi đến rồi.

[00:09:43] Lão Cảnh.

[00:09:45] Chủ nhiệm Sở cũng ở đây à.

[00:09:46] Chủ nhiệm Sở, Chủ nhiệm Sở, Chủ nhiệm Sở.

[00:09:47] Các người dọn dẹp đi.

[00:09:50] Được.

[00:09:50] Làm như nhà vậy.

[00:09:52] Được rồi, được rồi. Ngài cứ yên tâm.

[00:09:53] Ngài đi ạ, chủ nhiệm.

[00:09:55] Giao cho chúng tôi.

[00:09:56] Nhanh nhanh, mau mang nước này qua đây, bẩn chết đi được.

[00:09:58] Được.

[00:09:58] Mau ăn đi.

[00:10:00] Đây là cái gì thế này?

[00:10:05] Chị từ khi nào mà trở nên chu đáo thế?

[00:10:07] Cảm ơn anh nhé. Cảm ơn, cảm ơn.

[00:10:08] Muốn cảm ơn à? Phải cảm ơn Thiết Mai.

[00:10:11] Vẫn là cô ấy nghĩ chu đáo.

[00:10:12] Biết anh thích ăn đồ bột,

[00:10:14] đặc biệt mua cho anh bánh bao, hoành thánh.

[00:10:16] Thật sao?

[00:10:17] Mau ăn đi.

[00:10:18] Cảm ơn nhé, cảm ơn.

[00:10:32] Vào đi. Chị đến rồi.

[00:10:39] Nhà em, tôi nhớ là khá khó tìm.

[00:10:42] Cũng được, cũng được.

[00:10:43] Bao nhiêu năm không có gì thay đổi.

[00:10:45] Nào, ngồi đi, ngồi đi.

[00:10:55] Mẹ, sao mẹ lại đến đây?

[00:11:00] Đây là nhà con trai mẹ, sao mẹ lại không thể đến?

[00:11:04] Vào nhà ngồi ạ.

[00:11:05] Được rồi, khách sáo làm gì. Nói vài câu rồi đi.

[00:11:08] Con với bố của Hổ Tử,

[00:11:12] có phải thật sự không muốn sống chung nữa không?

[00:11:15] Tại sao chứ?

[00:11:18] Mẹ, chuyện của hai chúng con mẹ đừng lo lắng nữa.

[00:11:22] Chúng con đều lớn cả rồi.

[00:11:24] Nghe lời con nói trong ngoài,

[00:11:26] con thật sự có ý định đó à?

[00:11:31] Không phải như vậy đâu.

[00:11:32] Một hai câu cũng không nói rõ được.

[00:11:35] Mẹ đừng quan tâm nữa.

[00:11:38] Con đừng chê mẹ nói không hay,

[00:11:40] có phải con thấy bây giờ Cảnh Trực không còn được như xưa nữa,

[00:11:44] nên con ghét bỏ nó rồi phải không?

[00:11:45] Không.

[00:11:48] Tôi thấy chúng ta không cần vòng vo nữa.

[00:11:52] Mục đích tôi đến lần này,

[00:11:53] tôi nghĩ cậu nên hiểu rõ.

[00:11:55] Đầu tiên tôi xin tuyên bố,

[00:11:57] không phải Tiểu Mạn gọi tôi đến.

[00:11:59] Tính cách của Tiểu Mạn, cậu biết rất rõ.

[00:12:01] Em ấy dù có gãy răng cũng nuốt vào bụng,

[00:12:04] chứ không bao giờ nói một lời mềm mỏng.

[00:12:06] Có chuyện gì cứ nói thẳng đi.

[00:12:07] Lát nữa tôi còn phải đi họp.

[00:12:10] Cậu và Tiểu Mạn lần này mâu thuẫn hơi lớn,

[00:12:13] trong lòng cậu rốt cuộc nghĩ thế nào?

[00:12:15] Tôi nghĩ thế nào, Thư Mạn biết mà.

[00:12:17] Chị nên trực tiếp hỏi cô ấy.

[00:12:19] Là con đã làm liên lụy đến anh ấy.

[00:12:21] Sau này, con sẽ không bao giờ làm liên lụy đến anh ấy nữa.

[00:12:24] Sau này gì nữa, nó đã bao nhiêu tuổi rồi,

[00:12:26] Còn có thể có sau này sao?

[00:12:31] Con cứ nhìn bố Hổ Tử cả ngày

[00:12:34] khúm núm nhường nhịn, dỗ dành con,

[00:12:36] con tưởng mình ghê gớm lắm à?

[00:12:39] Đó là Cảnh Trực tốt bụng,

[00:12:40] nhân nghĩa, hiền hậu, biết không?

[00:12:43] Bỏ con ra còn sống không nổi nữa à?

[00:12:45] Ta nói cho con biết,

[00:12:46] cả đống cô gái trẻ đẹp,

[00:12:48] đang xếp hàng chờ làm mẹ kế cho cháu nội đấy.

[00:12:51] Một tiểu đội tăng cường.

[00:13:04] Trong lòng tôi rất thương Tiểu Mạn.

[00:13:06] Nếu trong hôn nhân nó lý trí hơn một chút,

[00:13:09] không có nhiều chuyện gia đình vướng bận,

[00:13:11] thành tựu của nó chắc chắn không thua kém Quý Thành.

[00:13:14] Lời này của chị có ý gì?

[00:13:17] Chị muốn khuyên tôi và Thư Mạn ly hôn, phải không?

[00:13:22] Không, sao cậu lại có thể hiểu như vậy?

[00:13:25] Vậy thì...

[00:13:26] Chẳng trách Tiểu Mạn không hợp với cậu.

[00:13:28] Làm sao tôi có thể có ý đó chứ?

[00:13:30] Người ta thường nói, thà phá một ngôi chùa chứ không phá một cuộc hôn nhân mà.

[00:13:32] Đừng nói nhiều lời vô ích nữa.

[00:13:33] Chị cứ nói thẳng, chị và Thư Mạn có ý gì?

[00:13:35] Thái độ của cậu kiểu gì vậy? Tôi nói cho cậu biết,

[00:13:42] Tiểu Mạn lấy cậu thật sự rất thiệt thòi.

[00:13:45] Cô ấy luôn nói với tôi,

[00:13:46] khi cô ấy kết hôn với cậu đã làm liên lụy đến cậu,

[00:13:48] cả đời này cô ấy không biết làm sao để báo đáp cậu.

[00:13:51] Đúng là đại ân thành đại thù.

[00:13:53] Đại ân thành đại thù? Cô ấy thật sự nói vậy sao?

[00:13:58] Ý gì đây?

[00:14:03] Chị về nói với cô ấy,

[00:14:06] cô ấy lấy tôi bao nhiêu năm nay,

[00:14:08] thật sự đã chịu rất nhiều thiệt thòi.

[00:14:10] Cho dù trước đây tôi có ơn với cô ấy,

[00:14:12] bây giờ cũng đã huề rồi.

[00:14:15] Giữa tôi và cô ấy sớm đã không còn gì gọi là ơn nghĩa nữa.

[00:14:18] Cô ấy cũng đừng nhắc gì đến thù hận nữa.

[00:14:27] Thư Mạn, Thư Mạn.

[00:14:32] Thật không đuổi kịp em.

[00:14:35] Lão Sở.

[00:14:37] Tiểu Kiều muốn anh mời em đến nhà ăn cơm.

[00:14:41] Quê nhà gửi lên ít khoai tây,

[00:14:43] ở căng tin lại mua thêm hai món nữa, đi thôi.

[00:14:46] Hôm nay em không đi đâu, em về trước đây.

[00:14:49] Trưởng phòng Cảnh ghét nhất là lề mề.

[00:14:51] Chị làm cho anh ấy ăn là được rồi.

[00:14:53] Xem cái vẻ cẩn thận của em kìa,

[00:14:55] vừa biết thương người, lại biết chăm sóc người khác.

[00:14:58] Ai mà cưới được cô thì hạnh phúc chết mất.

[00:15:01] Cũng phải xem đối tượng nữa.

[00:15:02] Nếu là loại công tử bột, lưu manh,

[00:15:04] em chẳng thèm để ý.

[00:15:07] Nghe nói cô lại có đối tượng rồi à? Làm nghề gì vậy?

[00:15:12] Chắc chắn điều kiện rất tốt phải không?

[00:15:18] Thật ra em cũng không hư vinh đến thế.

[00:15:22] Em chỉ cảm thấy hai người ở bên nhau,

[00:15:25] nói chuyện hợp nhau là quan trọng nhất.

[00:15:27] Còn một điều nữa, em thấy người đàn ông ấy,

[00:15:29] nhất định phải khiến em đặc biệt ngưỡng mộ, đặc biệt khâm phục, thì mới được.

[00:15:34] Điều kiện của em tốt như vậy,

[00:15:36] nói xem người như thế nào mới khiến em ngưỡng mộ được?

[00:15:40] Lý Ngọc Hòa, Dương Tử Vinh, Thiếu Kiếm Ba.

[00:15:45] Quách Kiến Quang, Cao Đại Toàn.

[00:15:47] Cộng tất cả họ lại mới tạm được.

[00:15:49] Xem những năm này,

[00:15:51] em thật sự không thay đổi chút nào.

[00:15:55] Nhớ ngày xưa em và Lão Cảnh yêu nhau,

[00:15:58] đó là chuyện kinh thiên động địa.

[00:16:01] Từ quân trưởng đến ban hậu cần, không ai không biết.

[00:16:04] Ai cũng phản đối.

[00:16:07] Thái độ của Lão Cảnh rất kiên quyết.

[00:16:11] Thà cởi bỏ quân phục cũng phải cưới em, đúng không?

[00:16:17] Em cũng không tệ, tổ chức bảo anh tìm em nói chuyện,

[00:16:21] Em cứ khóc mãi, khóc mãi.

[00:16:26] Nói thật,

[00:16:27] lúc đó trong lòng tôi phản đối hai người kết hôn.

[00:16:30] Nhưng bị em khóc như vậy,

[00:16:33] anh không kiên trì nữa, không phản đối nữa.

[00:16:37] Em yêu anh ấy, anh ấy yêu em, là thật lòng yêu nhau.

[00:16:41] Đúng không?

[00:16:42] Lúc đó tôi ngây thơ, ngốc nghếch.

[00:16:45] Ngốc rất tốt, ngốc rất tốt.

[00:16:47] Em thật sự không còn nhớ anh ấy nữa sao?

[00:16:50] Không.

[00:16:53] Ăn chút trái cây đi.

[00:16:55] Không cần, không cần.

[00:16:59] Sao vậy? Có tâm sự à?

[00:17:02] Tôi không có.

[00:17:05] Tôi cả ngày ăn no ngủ kỹ,

[00:17:09] cả cục này tôi là người sung sướng nhất rồi,

[00:17:11] còn có tâm sự gì nữa.

[00:17:15] Đó chỉ là tạm thời thôi.

[00:17:16] Anh có năng lực, có kinh nghiệm,

[00:17:18] tương lai nhất định có thể làm nên nghiệp lớn.

[00:17:21] Cô bé này lại trêu tôi rồi.

[00:17:24] Thật đấy, tôi thật sự nghĩ vậy.

[00:17:26] Ngài là người không nói thì thôi,

[00:17:27] sau này nhất định sẽ làm nên chuyện kinh người.

[00:17:30] Sau này?

[00:17:31] Sau này là khi nào?

[00:17:33] Đợi tôi sáu mươi tuổi nghỉ hưu rồi.

[00:17:35] Mấy năm nay, Cảnh Trực ở bên cạnh tôi,

[00:17:39] Thư Mạn dài, Thư Mạn ngắn, lải nhải toàn là về em.

[00:17:43] Giữa hai người không có mâu thuẫn nào không giải quyết được.

[00:17:47] Lão Sở, giữa tôi và Cảnh Trực không có mâu thuẫn.

[00:17:51] Không cần giải quyết.

[00:17:53] Đừng an ủi tôi nữa, tôi cảm ơn ý tốt của cô.

[00:17:57] Cô ấy có phải vì chuyện này mà rời xa anh không?

[00:18:01] Cô nói gì?

[00:18:06] Không có gì.

[00:18:08] Thư Mạn, Cảnh Trực bị bệnh rồi, bệnh không nhẹ đâu.

[00:18:15] Cao to như thế, bây giờ chỉ cao bằng tôi thôi.

[00:18:18] Lưng còng rồi.

[00:18:19] Tóc thì rụng từng nắm.

[00:18:23] Trên mặt ấy, như bị xe cán qua vậy,

[00:18:26] toàn nếp nhăn.

[00:18:28] Đàn ông mà rời xa phụ nữ, thật đáng thương.

[00:18:40] Đi thôi, đi thôi!

[00:18:52] Con nhà nghèo sớm biết lo toan.

[00:19:06] Trồng cây nào ra quả nấy.

[00:19:09] Gieo hạt nào nở hoa nấy.

[00:19:15] Hay! Tuyệt vời! Tiểu Thiết Mai, em giỏi thật!

[00:19:19] Anh không biết em biết cái này đấy.

[00:19:20] Hay, hay, hay!

[00:19:30] Tiểu Thư, cô đến rồi.

[00:19:31] Cô nghe Thiết Mai hát vai nam bao giờ chưa?

[00:19:33] Hay lắm.

[00:19:48] Thiết Mai à, sườn xào chua ngọt cũng sắp chín rồi,

[00:19:49] chúng ta đi luộc mì đi.

[00:19:50] Các người ngồi đi, các người ngồi đi.

[00:19:52] Lão Sở cũng đến giúp đi, đến giúp.

[00:19:54] Nhanh lên, nhanh lên.

[00:20:01] Em... sao em lại đến đây?

[00:20:04] Em không nên đến.

[00:20:05] Làm phiền hứng thú của anh rồi.

[00:20:07] Không, mới đến, đừng đi.

[00:20:11] Lão Sở nói anh bị bệnh,

[00:20:12] em đến thăm bệnh nhân.

[00:20:15] Bây giờ xem ra anh rất khỏe.

[00:20:17] Không chỉ sức khỏe tốt, tinh thần còn tốt hơn.

[00:20:21] Em không đi, em còn đợi gì nữa?

[00:20:23] Không, ở nhà người ta thì đừng gây chuyện nữa, được không?

[00:20:25] Ai gây chuyện? Buồn cười.

[00:20:31] Cho dù em không nể mặt anh,

[00:20:32] em cũng phải nể mặt Lão Sở và Tiểu Kiều chứ.

[00:20:35] Em không thể không để ý đến cảm xúc của người khác được.

[00:20:37] Em chính là quá để ý đến người khác,

[00:20:38] mới ra nông nỗi này.

[00:20:47] Đàn ông và đàn bà đúng là khác nhau.

[00:20:49] Phụ nữ ly hôn chỉ là một hơi thở,

[00:20:53] đầu óc nóng lên, không sống nổi nữa thì muốn ly hôn.

[00:20:57] Đàn ông thì thực tế hơn nhiều.

[00:20:59] Phải có người khác bên ngoài rồi mới muốn ly hôn.

[00:21:04] Cảnh Trực, có phải

[00:21:06] chưa bao giờ chủ động đề nghị ly hôn phải không?

[00:21:12] Muốn nói gì?

[00:21:17] Ai đó?

[00:21:18] Thiết Mai à? Làm gì vậy?

[00:21:21] Đói rồi phải không? Mang cơm cho anh đây.

[00:21:24] Tôi đã nói rồi, tôi tan làm về nhà ăn mà.

[00:21:27] Vợ của Chủ nhiệm Sở về nhà ngoại rồi.

[00:21:32] Chủ nhiệm Sở hôm nay đều ăn ở nhà ăn.

[00:21:34] Không, tôi nói tôi về nhà mình ăn.

[00:21:37] Anh không phải đã mấy ngày không về nhà rồi sao?

[00:21:44] Được. Cảm ơn nhé.

[00:21:46] Nào.

[00:21:48] Xem này.

[00:21:50] Em ăn chưa?

[00:21:52] Em không đói.

[00:21:57] Ngon không?

[00:21:59] Ngon.

[00:22:01] Em thích nhất là xem anh ăn cơm.

[00:22:03] Rất hào sảng, rất đàn ông.

[00:22:06]

[00:22:08] Người ta nói tướng ăn của tôi thô lỗ.

[00:22:13] Đó là người ta không hiểu anh, không biết thưởng thức.

[00:22:17] Cô bé này, cô nói gì thế?

[00:22:23] Thứ nhất, em không phải trẻ con.

[00:22:27] Thứ hai, em thật sự rất ngưỡng mộ anh.

[00:22:31] Cũng rất thích anh.

[00:22:36] Cô... không muốn tôi ăn hết cơm này phải không?

[00:22:42] Được rồi, em đi đây.

[00:22:46] Chú họ nhà tôi,

[00:22:58] Ai?

[00:22:59] Làm gì thế? Giật cả mình.

[00:23:06]

[00:23:09] Vợ không có nhà, em họ mang cơm.

[00:23:12] Đừng nói bậy.

[00:23:14] Lời này không thể nói lung tung được.

[00:23:16] Người ta là tiểu cô nương đã có bạn trai rồi.

[00:23:19] tiểu cô nương? Tôi thấy cô ta cũng gần ba mươi rồi chứ.

[00:23:23] Tôi sớm đã nhìn ra rồi,

[00:23:24] cô ta ấy, là có ý đồ xấu.

[00:23:28] Vẫn chưa kết hôn, đối tượng lại không chịu cho ai gặp.

[00:23:32] Tôi điều tra rồi,

[00:23:33] cái đối tượng đó của cô ta căn bản không tồn tại.

[00:23:37] Cô ta ấy, là để ý đến cậu rồi.

[00:23:39] Cậu nói bậy, tôi có vợ con rồi,

[00:23:42] cô ta để ý tôi cái gì?

[00:23:44] Cậu không phải đang ly thân với vợ sao?

[00:23:46] Nói bậy, đó không gọi là ly thân.

[00:23:49] Giữa chúng tôi chỉ là có bất đồng ý kiến.

[00:23:53] Nói bừa đi, tại cậu không về nhà,

[00:23:57] tại cậu chiến tranh lạnh với vợ.

[00:23:59] Ruồi không đậu trứng không có kẽ hở.

[00:24:03] Đắc ý lắm phải không? Gặp vận đào hoa rồi phải không?

[00:24:06] Gặp cái quái gì? Đào hoa cái khỉ gì.

[00:24:08] Cậu nói lời này mà đến tai Thư Mạn,

[00:24:11] thì không xong đâu.

[00:24:14] Còn không xong nữa.

[00:24:15] Cậu tưởng Thư Mạn không biết à?

[00:24:17] Lần trước ở nhà tôi, tại sao đột nhiên bỏ đi?

[00:24:20] Chuyện này Tiểu Kiều cũng nhìn ra rồi.

[00:24:22] Hỏng rồi, tôi phải giải thích rõ ràng với Thư Mạn mới được.

[00:24:29] Cậu nói xem, hai chúng tôi đã cãi nhau đến mức này rồi,

[00:24:31] lại có Tiểu Thiết Mai xen vào giữa,

[00:24:32] thế thì tôi có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.

[00:24:48] Anh đến đây làm gì?

[00:24:50] Cái đó... hôm nay anh về nhà một chuyến,

[00:24:52] mới biết em trực đêm. Ăn cơm chưa?

[00:25:00] Mấy giờ rồi, dĩ nhiên là ăn rồi.

[00:25:04] Em ăn gì vậy?

[00:25:07] Đừng hỏi đông hỏi tây nữa, có chuyện gì thì nói đi.

[00:25:09] Xem em nói kìa,

[00:25:10] Anh không thể quan tâm em một chút sao?

[00:25:12] Tại sao chứ? Ghét em đa nghi à?

[00:25:18] Không phải, anh thật sự sợ em đa nghi đấy.

[00:25:23] Phải không? Em xem, lần trước ở nhà Sở Kiến,

[00:25:25] chính vì cô ấy làm em không vui nên em mới bỏ đi.

[00:25:28] Cô ta dựa vào đâu mà làm em không vui chứ.

[00:25:30] Dù em nhìn nhận chuyện này thế nào,

[00:25:31] hôm nay anh đến đây là để nói cho em biết,

[00:25:33] cô ấy chỉ là đồng nghiệp của anh.

[00:25:35] Giữa anh và cô ấy không có quan hệ gì cả.

[00:25:40] Vợ chồng chúng ta bao nhiêu năm,

[00:25:42] anh là người thế nào,

[00:25:44] em vẫn hiểu.

[00:25:47] Nếu anh và cô ta thật sự không có quan hệ gì,

[00:25:50] chỉ dựa vào tính gia trưởng cố hữu của anh,

[00:25:53] anh sẽ căng thẳng như vậy sao?

[00:25:55] Anh sẽ chỉ vì chuyện này

[00:25:56] chạy đến đây giải thích với em sao?

[00:25:58] Mối quan hệ của chúng ta bây giờ,

[00:26:01] không phải là khá đặc biệt sao?

[00:26:03] Anh sợ em đa nghi.

[00:26:05] Vả lại anh...

[00:26:07] Con tôi bị sốt.

[00:26:12] Ra ngoài trước đi, em có bệnh nhân.

[00:26:14] Anh không thể đi.

[00:26:16] Chúng ta nói rõ chuyện này đã.

[00:26:18] Anh đợi em ở ngoài.

[00:26:20] Tùy anh. Cháu sao vậy?

[00:26:22] Đứa bé này sốt cao quá, đã 38 độ 6 rồi.

[00:26:25] Mở miệng ra cho cô xem nào.

[00:26:28] Xem cho cháu nhé.

[00:26:33] Họng hơi đỏ.

[00:26:34] Vậy uống thuốc gì?

[00:26:37] Xem nào.

[00:26:40] Vào đi.

[00:26:43] Chủ nhiệm, tìm tôi có việc gì ạ?

[00:26:48] Bệnh nhân này là cô khám phải không?

[00:26:50] Đúng.

[00:26:51] Xem kỹ đơn thuốc cô kê đi.

[00:26:54] Một đứa trẻ ba tuổi,

[00:26:55] sao cô có thể dùng liều lượng lớn như vậy?

[00:26:58] Xin lỗi, là do tôi viết nhầm.

[00:27:01] Tai nạn y khoa lần này rất nghiêm trọng.

[00:27:03] Thính lực của bệnh nhân không thể hồi phục hoàn toàn.

[00:27:06] Ban lãnh đạo bệnh viện quyết định kỷ luật cô với hình thức ghi lỗi nặng. Ra ngoài đi.

[00:27:19] Mấy giờ rồi, nghỉ sớm đi.

[00:27:20] Được rồi, được rồi.

[00:27:32] Sao em lại đến đây?

[00:27:37] Có chuyện gì vậy?

[00:27:40] Hôm đó, anh đến bệnh viện tìm tôi,

[00:27:44] tôi đang chuẩn bị khám bệnh cho một đứa trẻ.

[00:27:48] Phải, anh nhớ rồi. Sao vậy?

[00:27:51] Lúc đó, lòng tôi rất rối bời.

[00:27:56] Tôi đã kê sai liều lượng thuốc.

[00:28:03] Làm đứa bé đó bị điếc rồi.

[00:28:11] Vậy còn chữa được không?

[00:28:17] Tôi là bác sĩ,

[00:28:19] vậy mà tôi lại hủy hoại cả cuộc đời của một đứa trẻ.

[00:28:22] Em đừng lo lắng, chúng ta cùng nhau nghĩ cách được không?

[00:28:26] Không còn cách nào nữa.

[00:28:28] Anh có thể tìm bệnh viện lớn hơn,

[00:28:31] chúng ta tìm chuyên gia giỏi hơn.

[00:28:33] Đi đến văn phòng của anh.

[00:28:34] Thôi đi, những cách có thể nghĩ tôi đều đã nghĩ rồi.

[00:28:40] Vô ích rồi.

[00:28:47] Vả lại hôm nay tôi đến tìm anh,

[00:28:51] không phải để nói chuyện này.

[00:29:00] Chúng ta chia tay đi.

[00:29:06] Không, anh... anh biết.

[00:29:08] Chuyện này anh có trách nhiệm.

[00:29:11] Bây giờ em có thể bình tĩnh lại không? Đừng...

[00:29:16] Em rất bình tĩnh.

[00:29:19] Đây là quyết định sau khi em đã suy nghĩ kỹ.

[00:29:23] Chúng ta chia tay đi.

[00:29:28] Em không muốn hai chúng ta đến cuối cùng,

[00:29:29] chỉ còn lại hận thù.

[00:29:34] Thật sự... thật sự thành kẻ thù rồi.

[00:29:42] Nếu em đã quyết định như vậy rồi,

[00:29:46] anh còn có thể nói gì nữa?

[00:29:49] Được rồi, anh đồng ý.

[00:30:33] 6 Đội y tế Đường Sơn

[00:30:34] Đội y tế Đường Sơn

[00:30:39] Thư Mạn.

[00:30:41] Cậu và Cảnh Trực thật sự...

[00:30:44] Đúng, về rồi sẽ làm thủ tục.

[00:30:49] Cậu biết đấy,

[00:30:50] tôi không phải là người thích xen vào chuyện của người khác.

[00:30:52] Nhưng cậu không phải là người khác.

[00:30:56] Cậu là bạn thân nhất của tôi, Cảnh Trực cũng vậy.

[00:31:01] Hai người không phải hay cãi nhau sao?

[00:31:03] Sao anh ấy lại trở thành bạn thân nhất của cậu rồi?

[00:31:06] Tôi cũng không biết từ khi nào nữa.

[00:31:10] Tôi nghe nói hai người sắp ly hôn,

[00:31:12] trong lòng tôi thật sự rất buồn.

[00:31:16] Vì cậu, cũng vì anh ấy.

[00:31:18] Xem kìa, cậu đã bao nhiêu ngày không cười rồi.

[00:31:21] Cậu phải thừa nhận, cậu không thể rời xa anh ấy.

[00:31:24] Thật sao?

[00:31:25] Vậy tôi phải chứng minh cho cậu, cho anh ấy xem,

[00:31:28] không có anh ấy tôi có sống tiếp được không,

[00:31:30] có sống tốt được không.

[00:31:32] Cậu tức giận như vậy có ý nghĩa gì không?

[00:31:34] Cảnh Trực đó, tuy có tật xấu,

[00:31:37] nhưng cậu không thể phủ nhận anh ấy là một người tốt,

[00:31:40] và là một người đàn ông tốt.

[00:31:42] Tôi không phải đang tức giận.

[00:31:43] Đôi khi, tôi thật sự không hiểu anh ấy.

[00:31:48] Chúng tôi ở bên nhau quá lâu,

[00:31:51] khoảng cách quá gần, tôi không nhìn rõ nữa.

[00:31:55] Tôi luôn cảm thấy

[00:31:57] giữa hai người có hiểu lầm gì đó.

[00:31:59] Có phải là vì

[00:32:01] cô gái hát kịch đó không?

[00:32:05] Người khác nói vậy thì thôi,

[00:32:07] cậu hiểu tôi như vậy mà lại nói những lời đó,

[00:32:09] thật là hoang đường.

[00:32:11] Thư Mạn,

[00:32:14] cậu đừng nghĩ mình khác biệt với người khác.

[00:32:16] Thật ra cậu cũng là phụ nữ.

[00:32:18] Tôi dám cá, trong chuyện này,

[00:32:20] là cậu nghĩ nhiều rồi.

[00:32:22] Chúng ta đừng nói những chuyện này nữa.

[00:32:23] Khó khăn lắm tôi mới sắp quên được chuyện này,

[00:32:26] cậu lại ở đây nói này nói nọ.

[00:32:28] Tôi đi làm việc đây.

[00:32:30] Thư Mạn.

[00:33:00] Động đất! Con ơi! Mau chạy! Mau chạy!

[00:33:03] Ngày 28 tháng 7,

[00:33:05] 3 giờ 42 phút 53 giây,

[00:33:07] thành phố Đường Sơn, tỉnh Hà Bắc,

[00:33:09] xảy ra trận động đất mạnh 7,8 độ Richter.

[00:33:12] Tâm chấn tại Đường Sơn,

[00:33:13] khu Lộ Nam, đường Cát Tường,

[00:33:15] 39 độ 38 phút vĩ Bắc,

[00:33:18] 118 độ 11 phút kinh Đông.

[00:33:20] Cường độ chấn tâm đạt 12 độ.

[00:33:22] Độ sâu chấn tiêu 12 km.

[00:33:26] Lão Sở, tôi phải đến Đường Sơn.

[00:33:43] Qua đây, qua đây, nhanh, xuống xe, nhanh!

[00:33:46] Nghe tôi nói, chúng ta theo bộ đội cứu người trước.

[00:33:48] Nhà dân, dùng tay đào.

[00:33:49] Không được dùng đồ sắt.

[00:33:50] Người đào ra, chỉ cần còn sống,

[00:33:52] cấp cứu ngay tại chỗ.

[00:33:53] Chú ý an toàn cá nhân.

[00:33:55] Mau đi!

[00:34:36] Có người! Có người! Mau đến đây! Mau!

[00:34:39] Ở đây có một người! Ở đây có một người!

[00:34:41] Bên này, đào ở đây, đào ở đây nào!

[00:34:43] Một, hai! Một, hai! Một, hai!

[00:34:51] Nào cô gái, dậy đi. Nào, giúp tôi một tay.

[00:34:53] Đây, kéo đây.

[00:35:01] Nào, có người, có người! Nhanh! Nhanh lên, có người!

[00:35:04] Gửi đến lều số bốn, lều số bốn.

[00:35:05] Được, được, được.

[00:35:12] Bên này, bên này, đến bên này.

[00:35:14] Bác sĩ! Bác sĩ! Nhanh! Nhanh lên! Cấp cứu! Cấp cứu!

[00:35:20] Nhanh! Nhanh lên! Nhanh lên! Nhanh! Nhanh lên!

[00:35:24] Cảnh Trực! Lão Cảnh!

[00:35:28] Tôi tìm được vị trí đội y tế của Thư Mạn rồi.

[00:35:30] Cậu mau lên xe đi.

[00:35:32] Không được, tôi còn nhiều việc ở đây.

[00:35:33] Cậu mau lên xe đi.

[00:35:35] Tôi không thể rời khỏi đây.

[00:35:36] Cậu mau lên xe đi.

[00:35:37] Cô ấy có chuyện gì sao?

[00:35:38] Cậu lên xe đi, ở đây có tôi rồi.

[00:35:41] Được.

[00:35:42] Chú ý an toàn, Tiểu Mã.

[00:35:51] Nào, nào, nào, nhanh lên!

[00:35:56] Giúp tôi đỡ dậy.

[00:36:01] Bác sĩ! Bác sĩ! Bác sĩ!

[00:36:04] Bác sĩ!

[00:36:05] Tránh ra!

[00:36:06] Bác sĩ! Bác sĩ!

[00:36:08] Quý Thành! Quý Thành! Cô ấy đâu rồi?

[00:36:19] Thư Mạn đâu rồi? Người đâu rồi?

[00:36:24] Tôi hỏi cậu Thư Mạn cô ấy ở đâu?

[00:36:26] Tôi không biết.

[00:36:30] Penicillin G Natri dùng hết rồi.

[00:36:33] Thư Mạn nhất quyết tự mình vào thành phố mua.

[00:36:38] Một tiếng sau thì động đất.

[00:36:45] Tôi đến hiệu thuốc tìm cô ấy,

[00:36:47] nhưng... tất cả sập rồi! Tất cả sập rồi!

[00:36:50] Không còn gì nữa!

[00:36:59] Mười Ngày Sau -Thư Mạn!

[00:37:16] Em mặc áo blouse trắng, lại chưa từng ra trận,

[00:37:19] còn trốn tôi, em có thể trốn đi đâu được chứ?

[00:37:23] Thư Mạn!

[00:37:54] Lão Cảnh! Lão Cảnh!

[00:38:02] Anh đừng tìm nữa.

[00:38:04] Không còn nữa rồi. Cô ấy không còn nữa rồi.

[00:38:08] Nói bậy! Cô ấy vẫn còn sống!

[00:38:12] Cô ấy chắc chắn vẫn còn sống! Cô ấy phải sống!

[00:38:45] Em ngốc à?

[00:38:47] Em mặc áo blouse trắng,

[00:39:10] Thư Mạn! Thư Mạn!

[00:39:14] Thư Mạn!

[00:39:19] Thư Mạn!

[00:39:23] Lão Cảnh, đừng tìm nữa.

[00:39:26] Lão tử không tin!

[00:39:27] Một trí thức nhỏ bé,

[00:39:29] cô ấy có thể trốn đi đâu được chứ? Thư Mạn!

[00:39:32] Lão Cảnh! Lão Cảnh! Lão Cảnh!

[00:39:38] Thư Mạn! Thư Mạn!

[00:39:42] Anh đừng gọi nữa.

[00:39:44] Hãy để linh hồn cô ấy được yên nghỉ.

[00:39:47] Thư Mạn! Thư Mạn! Thư Mạn!

[00:40:15] Các người không được rắc thuốc! Các người không được rắc thuốc!

[00:40:19] Không được rắc!

[00:40:28] Thư Mạn!

[00:40:31] Thư Mạn!

[00:40:43] Thư Mạn!

[00:40:45] Vợ ơi, mau ra đi! Vợ ơi!

[00:40:49] Cảnh Trực!

[00:40:51] Chỉ cần em trở về, em thế nào cũng được.

[00:40:56] Chỉ cần em còn sống, chỉ cần em có thể sống!

[00:40:59] Cảnh Trực!

[00:41:03] Em không phải thích cãi nhau sao?

[00:41:04] Cãi với tôi đi! Cãi với tôi đi!

[00:41:06] Em không cãi, tôi không thoải mái.

[00:41:08] Thư Mạn!

[00:41:12] Cảnh Trực!

[00:41:14] Cảnh Trực!

[00:41:16] Thư Mạn!

[00:41:17] Cảnh Trực!

[00:41:19] Thư Mạn! Mau ra đây!

[00:41:20] Em là Thư Mạn!

[00:41:25] Em là Thư Mạn! Em là Thư Mạn!

[00:41:27] Em còn sống! Em còn sống!

[00:41:33] Em còn sống! Em còn sống!

[00:41:39] Thư Mạn!

[00:41:44] Vợ ơi.

[00:41:46] Em sẽ không,

[00:41:47] thật sự muốn ly hôn với anh chứ?

[00:41:50] Em không ly hôn nữa! Cả đời này em không ly hôn!

[00:41:54] Em muốn bám lấy anh!

[00:41:56] Em muốn bám chết anh luôn!


 0 Bemerkungen sort   Sortiere nach


Als nächstes