下一个

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 23 - Hồ Quân, Chu Vận

19 意见· 05/23/25
duongvu88
duongvu88
3 订户
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

显示更多

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có trùng hợp, hoàn toàn là ngẫu nhiên.

[00:02:24] Đi đâu đấy?

[00:02:25] Thạch Phi Phi bị viêm phổi, nhập viện rồi.

[00:02:26] Mang cơm cho cô ấy.

[00:02:28] Cơm của anh và Cảnh Cảnh em nấu xong rồi.

[00:02:29] Để trong nồi đấy.

[00:02:31] Đừng, đừng, để anh đi cho. Em mệt cả ngày rồi.

[00:02:32] Anh nghĩ Thạch Phi Phi thật sự thiếu miếng cơm này sao?

[00:02:36] Cô ấy chẳng qua là muốn tìm người nói chuyện thôi.

[00:02:38] Anh đi làm gì? Ai thèm để ý đến anh.

[00:02:40] Thạch Phi Phi bệnh rồi, Quý Thành làm cái gì thế hả?

[00:02:41] Dù sao anh ta cũng là cha của đứa bé.

[00:02:43] Con người này, mai gặp anh phải chỉnh đốn anh ta mới được.

[00:02:47] Làm chuyên gia mấy ngày mà càng ngày càng vô tâm.

[00:02:49] Quý Thành con người này anh còn không biết sao? Càng mắng càng hăng.

[00:02:52] Cứ mặc kệ tính cách của cậu ta đi.

[00:02:54] Dù sao thì bây giờ cậu ta cũng chưa tìm ai khác.

[00:02:56] Cơm đó anh tự hâm lại mà ăn nhé.

[00:02:59] Cậu thật là hạnh phúc.

[00:03:02] Chồng làm quan, ở nhà lớn.

[00:03:05] Hai đứa con trai cũng rất có chí khí.

[00:03:08] Đứa thì học đại học, đứa thì làm anh hùng.

[00:03:12] Người so với người đúng là tức chết mà.

[00:03:17] Năm ngoái lúc hai đứa con tôi thi rớt,

[00:03:19] sao cô không nói tôi hạnh phúc đi?

[00:03:22] Với lại, Hổ Tử bây giờ đang ở tiền tuyến,

[00:03:24] tôi ngày nào cũng nơm nớp lo sợ, hạnh phúc cái gì chứ.

[00:03:27] Tôi ngày nào cũng nơm nớp lo sợ, hạnh phúc cái gì chứ.

[00:03:28] Đừng nói những lời này trước mặt tôi nữa.

[00:03:32] Cậu nói xem, mấy ngày nay tôi ở phòng bệnh,

[00:03:36] cũng không biết sao nữa, cứ hay gặp ác mộng.

[00:03:39] Cậu nói phòng bệnh an toàn biết mấy,

[00:03:40] nhưng tôi cứ cảm thấy như nửa đêm có người gõ cửa vào vậy.

[00:03:44] Tôi cũng không biết bị sao nữa.

[00:03:46]

[00:03:48] Cậu có cảm giác bất an kéo dài và mãnh liệt.

[00:03:54] Đúng rồi, tôi đi tìm Quý Thành đến.

[00:03:57] Bị bệnh rồi, cậu ấy nên đến thăm cậu.

[00:04:00] Thôi, gặp còn không bằng không gặp.

[00:04:04] Cũng chẳng có gì để nói.

[00:04:06] Với lại, người ta bây giờ cũng bận rộn lắm.

[00:04:06] Với lại người ta bây giờ cũng bận rộn lắm.

[00:04:08] Đừng để lây bệnh cho người ta.

[00:04:10] Làm lỡ dở sự nghiệp lớn của người ta nữa.

[00:04:13] Cậu cứ mãi thái độ như vậy, lạnh lùng châm chọc.

[00:04:15] Quý Thành là một người suy nghĩ tỉ mỉ.

[00:04:17] Trong lòng cậu ấy có hai mẹ con cậu.

[00:04:20] Điều này tôi có thể cảm nhận được.

[00:04:22] Chỉ là cậu ấy một mình, quen rồi.

[00:04:26] Đã mười mấy năm rồi, người cố chấp như cậu ấy,

[00:04:29] cậu muốn cậu ấy thay đổi, phải cho cậu ấy một giai đoạn chuyển tiếp.

[00:04:33] Cho cậu ấy chút thời gian.

[00:04:34] Cậu đừng nói với tôi những chuyện này nữa.

[00:04:40] Làm như tôi vẫn còn hy vọng gì ở anh ta vậy.

[00:04:44] Tôi không ngốc đến thế, cũng không hèn hạ đến thế.

[00:04:48] Người ta vốn dĩ cũng chẳng coi trọng mình.

[00:04:50] Mình còn mặt dày mày dạn, chờ người ta bố thí sao.

[00:04:54] Cái mặt nóng này đã dán vào mông lạnh của người ta cả đời rồi.

[00:04:59] Đừng nói vậy, nghe mà trong lòng tôi thấy khó chịu quá.

[00:05:03] Cậu cũng vậy, vun vén cho chúng tôi nửa đời người rồi.

[00:05:10] Chuyện duyên phận, thật sự không thể cưỡng cầu.

[00:05:15] Tôi đã chấp nhận số phận rồi.

[00:05:18] May là anh ấy đối với con gái rất tận tâm.

[00:05:21] Đời này của tôi, cứ vậy thôi.

[00:05:24] Tôi nghe những lời cậu nói, hình như đều là đang trách móc tôi.

[00:05:29] Tôi thật hối hận, ban đầu không nên khuyên các người ở bên nhau.

[00:05:34] Vậy thì sự hối hận này của cậu, thật là hối hận lớn rồi.

[00:05:40] Nói thật với cậu, lấy Quý Thành, tôi không hối hận.

[00:05:45] Dù sao chúng tôi cũng có được một đứa con gái.

[00:05:48] Tĩnh Tĩnh rất thông minh, học cũng giỏi.

[00:05:52] Điểm này giống cha nó, sau này cũng không thua kém gì cậu đâu.

[00:06:04] Hết nước nóng rồi, tôi đi lấy nước cho cậu.

[00:06:40] Để tôi.

[00:06:55] Bác sĩ Quý, để tôi.

[00:06:57] Không cần.

[00:07:36] Chú ý góc độ, đừng dùng sức quá.

[00:08:17] Đừng phức tạp quá, tối nay anh có cuộc họp.

[00:08:22] Em có thù với mấy món rau này à?

[00:08:28] Hai người họ tốt rồi.

[00:08:30] Hai người nào? Quý Thành với Thạch Phi Phi phải không?

[00:08:33] Đó là chuyện tốt.

[00:08:41] Mùi gì mà nồng thế?

[00:08:45] Mùi gì?

[00:08:46] Mùi giấm. Chua loét.

[00:08:55] Đồng chí Thư Mạn, đồng chí Cảnh Hổ tìm em đấy!

[00:08:59] Thư của Hổ Tử.

[00:09:01] Thằng bé này, lại gửi thư đến chỗ anh rồi.

[00:09:04] Đã nói với nó bao nhiêu lần rồi.

[00:09:06] Gửi thư đến bệnh viện để em xem trước.

[00:09:08] Bọn anh có tiếng nói chung mà.

[00:09:09] Em lại chưa từng đi lính, đánh trận.

[00:09:11] Nó nói gì với em, em cũng không hiểu đâu, đúng không?

[00:09:18] Làm gì thế? Đừng có chưa vào nhà mà đã...

[00:09:21] Để người khác nhìn thấy, lại tưởng anh làm gì em.

[00:09:25] Hổ Tử nhà ta làm tốt lắm.

[00:09:26] Xem này, mới một năm đã lên tiểu đội trưởng rồi.

[00:09:28] Còn lập được công hạng ba nữa.

[00:09:31] Em nên vui mới phải. Vui lên!

[00:09:33] Thư Mạn!

[00:09:35] Hai người sao lại đến đây?

[00:09:38] Không phải đến thăm hai người đâu, là đến xem nhà mới.

[00:09:41] Chẳng phải Quý Thành vừa mới lên phó viện trưởng sao.

[00:09:43] Cục cũng phân cho anh ấy một căn hộ, ngay trong khu này.

[00:09:46] Thật sao? Sau này chúng ta lại là hàng xóm rồi.

[00:09:48] Tốt quá! Khi nào chuyển nhà báo tôi một tiếng.

[00:09:50] Tôi tìm mấy người giúp các người.

[00:09:52] Không cần, trong viện có người rồi, phải không?

[00:09:56] Đang nói chuyện mà, xem con người này.

[00:10:00] Được, vậy hai người cứ nói chuyện trước nhé.

[00:10:01] Hôm khác chúng ta lại tụ tập.

[00:10:04] Được rồi. Được. Tạm biệt nhé. Tạm biệt, Quý Thành.

[00:10:10] Lão già này đi hai năm mà thật sự thăng quan rồi.

[00:10:14] Lên thành phố hay lên bộ vậy?

[00:10:16] Lệnh điều động xuống chưa?

[00:10:17] Vẫn cùng một hệ thống.

[00:10:18] Họp hành gì đó vẫn có thể gặp mặt.

[00:10:21] Nếu cậu cãi nhau với vợ, muốn than thở,

[00:10:24] vẫn cứ đến tìm tôi.

[00:10:25] Ít nói nhảm đi.

[00:10:29] Cấp chính cục rồi. Cán bộ cấp sư đoàn.

[00:10:33] Lão già này, cả đời cứ đè đầu tôi.

[00:10:36] Tôi đi là để nhường chỗ cho cậu.

[00:10:40] Không đùa đâu, tôi đi lần này,

[00:10:43] vị trí cục trưởng này sẽ trống ra.

[00:10:45] Tôi đã trao đổi ý kiến với lãnh đạo liên quan ở thành phố rồi.

[00:10:48] Cậu lên cục trưởng, không vấn đề gì.

[00:10:50] Theo kinh nghiệm của tôi,

[00:10:53] cậu phải tìm một người vừa hiểu nghiệp vụ, vừa có năng lực,

[00:10:58] một phó tướng như vậy.

[00:11:00] Coi thường tôi à? Tôi nói cho cậu biết,

[00:11:03] thời gian tôi làm việc trong ngành y tế này còn lâu hơn cậu.

[00:11:06] Nghiệp vụ nào mà tôi không hiểu chứ?

[00:11:08] Cái "hiểu nghiệp vụ" mà tôi nói,

[00:11:10] nó không phải là "hiểu nghiệp vụ" như trước đây.

[00:11:14] Bây giờ là thực hiện "bốn hiện đại hóa", y tế cũng phải hiện đại hóa.

[00:11:18] Không phải là hô khẩu hiệu đâu.

[00:11:20] Chưa nói đến chúng ta không được học hành cao,

[00:11:22] ngay cả những chuyên gia lão làng kia,

[00:11:24] cũng đối mặt với thử thách mới, đúng không?

[00:11:28] Phải có tầm nhìn quốc tế.

[00:11:31] Còn phải có kiến thức văn hóa y học Trung - Ngoại làm nền tảng.

[00:11:36] Làm phó tướng mà còn có thể hòa hợp với một người thô kệch như cậu.

[00:11:42]

[00:11:51] Giường này mới đến phải không?

[00:11:53] Bệnh động kinh phát tác, mới đưa vào. Mới ba tuổi. Thật sao?

[00:12:01] Đơn thuốc này ai kê? Là bác sĩ Hoàng.

[00:12:05] Bác sĩ Hoàng đâu?

[00:12:06] Bác sĩ Thư, hôm qua là tôi trực.

[00:12:09] Có gì không đúng sao?

[00:12:11] Tại sao lại ngừng dùng Luminal?

[00:12:12] Người nhà bệnh nhi đó,

[00:12:14] anh ấy nói Luminal có tác dụng phụ khá mạnh.

[00:12:16] Cho nên tôi thấy đổi sang dùng Phenytoin thì

[00:12:19] phù hợp hơn.

[00:12:20] Cô không biết đột ngột ngừng dùng Luminal

[00:12:22] sẽ làm cho bệnh động kinh của bệnh nhân phát tác sao?

[00:12:25] Tôi quên mất. Vậy bây giờ tôi thêm vào nhé.

[00:12:27] Lúc ở trường, thầy cô không dạy cô sao?

[00:12:30] Đồng thời sử dụng hai loại thuốc chống động kinh,

[00:12:32] có thể gây tương tác ở các giai đoạn

[00:12:34] dược động học và dược lực học của thuốc.

[00:12:37] Vậy phải làm sao đây?

[00:12:40] Tiếp tục dùng Luminal, kiểm soát liều lượng.

[00:12:43] Theo dõi các chỉ số của bệnh nhi.

[00:12:44] Được, tôi sẽ làm. Cảm ơn cô, bác sĩ Thư.

[00:12:50] Để ý một chút.

[00:12:55] Cô ta không phải tốt nghiệp trường y danh tiếng sao?

[00:12:57] Sao ngay cả kiến thức cơ bản về dùng thuốc cũng không biết?

[00:12:58] Trường y danh tiếng gì chứ.

[00:13:00] Gốc gác của cô ta tôi biết quá rõ rồi.

[00:13:02] Trước Cách mạng Văn hóa cũng là y tá.

[00:13:03] Trong Cách mạng Văn hóa vì biết nịnh nọt đội tuyên truyền công nông,

[00:13:06] mới được tiến cử làm học viên công nông binh.

[00:13:09] Cậu xem cô ta tranh giành quyền lực như vậy,

[00:13:10] làm gì có tâm trí lo nghiệp vụ chứ.

[00:13:13] Nhưng tôi lại rất khâm phục loại người này.

[00:13:15] Dù ở thời điểm nào, cô ta cũng rất nổi bật.

[00:13:19] Cậu đừng cười, đối phó với loại người này,

[00:13:21] cậu nhất định phải cẩn thận một chút.

[00:13:23] Cô ta nổi hay không thì liên quan gì đến tôi.

[00:13:25] Cách mạng Văn hóa đã kết thúc từ lâu rồi.

[00:13:28] Cậu thật sự không hiểu năng lực của loại người này rồi.

[00:13:33] Trưởng khoa cũ cuối năm nay là nghỉ hưu rồi.

[00:13:35] Trưởng khoa mới chắc chắn sẽ chọn từ mấy người

[00:13:36] bác sĩ chính có năng lực, đang ở độ tuổi sung sức các cậu.

[00:13:39] Vốn dĩ chắc chắn là cậu, không chạy đi đâu được.

[00:13:41] Nhưng từ khi cô Hoàng đến cuối năm ngoái,

[00:13:44] tôi thấy tình hình có vẻ không ổn rồi.

[00:13:47] Người phụ nữ này rất giỏi tạo mối quan hệ.

[00:13:50] Tôi nghe Quý Thành nói rồi,

[00:13:51] lãnh đạo cũ, chuyên gia cũ của bệnh viện chúng ta,

[00:13:53] ấn tượng về cô ta đều rất tốt.

[00:13:55] Đây là bệnh viện, làm trưởng khoa không thể chỉ dựa vào quan hệ.

[00:13:59] Vẫn cần thực tài thực học.

[00:14:00] Cô ta cũng viết luận văn, tôi nói cho cậu biết,

[00:14:03] cậu phải nhanh chóng viết đi.

[00:14:05] Không chỉ phải viết nhiều, mà còn phải viết hay.

[00:14:07] Xem đến lúc đó cô ta làm thế nào.

[00:14:14] Mẹ, mẹ nghĩ giúp con một đề bài văn đi.

[00:14:17] Mai thầy cô bắt nộp rồi.

[00:14:19] Mẹ đang làm việc.

[00:14:20] Đợi bố con về rồi bảo bố nghĩ cho.

[00:14:22] Bố con làm sao biết làm văn.

[00:14:23] Mẹ, lần trước mẹ nghĩ cho con đề bài văn đó,

[00:14:26] cô Trần của chúng con rất thích.

[00:14:27] Cứ hỏi con mãi,

[00:14:29] "Mẹ con có phải học chuyên Văn không?"

[00:14:30] Con nói phải ạ.

[00:14:32] Con bé này thật biết nịnh hót.

[00:14:33] Được, mẹ làm xong việc sẽ nghĩ cho con.

[00:14:40] Dì Mã, Cảnh Cảnh.

[00:14:41] Bác sĩ Thư, tôi đến giao gạo cho chị.

[00:14:43] Đến rồi à, để vào bếp đi. Được.

[00:14:46] Thật ngại quá, để chị phải tự mình chạy một chuyến.

[00:14:47] Đâu có, đây là việc trong phận sự của tôi mà.

[00:14:49] Với lại, Cục trưởng Cảnh bận rộn lắm.

[00:14:51] Cảm ơn nhé. Không có gì.

[00:14:53] Cảnh Cảnh, nhà con mua cải thảo chưa?

[00:14:56] Con không biết. Không biết à?

[00:14:58] Chị không nói tôi cũng quên mất.

[00:15:00] Xem chị một trí thức này,

[00:15:02] thật đúng là không quan tâm đến chuyện cơm áo gạo tiền.

[00:15:04] Cải thảo này là món ăn chính qua mùa đông của người miền Bắc đấy.

[00:15:06] Bây giờ chị không mua, mùa đông mua sẽ đắt gấp mấy lần.

[00:15:10] Được rồi, mai tôi mang đến cho chị.

[00:15:11] Không cần, không cần, tôi để Cảnh Trực đi mua.

[00:15:13] Cục trưởng Cảnh là người làm việc lớn.

[00:15:15] Chuyện mua cải thảo, mua gạo trong nhà,

[00:15:17] nên giao cho phụ nữ làm.

[00:15:18] Trong nhà một cây kim cũng đừng để anh ấy động vào,

[00:15:20] anh ấy mới có thể chuyên tâm làm việc lớn.

[00:15:23] Xem tôi này, có gì thì

[00:15:25] trong lòng nghĩ gì thì nói thẳng ra.

[00:15:27] Tính chị thật thẳng thắn, như vậy tốt.

[00:15:32] Đúng rồi, hai ngày nay tôi phát hiện

[00:15:35] sắc mặt Cục trưởng Cảnh không được tốt.

[00:15:38] Thật sao? Tôi sao không thấy nhỉ?

[00:15:41] Thật ra, đàn ông đến một độ tuổi nhất định,

[00:15:44] sinh hoạt vợ chồng phải tiết chế một chút.

[00:15:46] Chị xem, mới vào thu, sáng tối se lạnh,

[00:15:48]

[00:15:51] Xem tôi nói này, chị là bác sĩ,

[00:15:53] chị biết nhiều hơn tôi.

[00:15:56] Bác sĩ Thư, gạo tôi đổ vào thùng gạo cho chị rồi.

[00:15:58] Cảm ơn. Không có gì, không có gì.

[00:16:00] Được rồi, vậy tôi đi đây.

[00:16:01] Mai mang cải thảo đến cho chị.

[00:16:02] Không cần, không cần. Được, tạm biệt nhé.

[00:16:03] Đúng rồi, quên nói cho chị một chuyện.

[00:16:06] Cục trưởng Sở đi rồi.

[00:16:07] Tất cả chúng tôi đều cho rằng,

[00:16:08] năng lực của Cục trưởng Cảnh không hề thua kém Cục trưởng Sở.

[00:16:11] Lúc ở trong quân đội,

[00:16:12] Cục trưởng Cảnh chẳng phải cấp bậc còn cao hơn Cục trưởng Sở một bậc sao?

[00:16:15] Cho nên lần này,

[00:16:16] Cục trưởng Cảnh nên được bổ nhiệm chính thức rồi. Chúc mừng chị.

[00:16:21] Được rồi, tôi đi đây. Càng nói càng nhiều.

[00:16:23]

[00:16:28] Mẹ, con không biết viết đề bài này, mẹ viết giúp con đi.

[00:16:32] Mẹ có thể giúp con nghĩ ý tưởng, không thể viết giúp con.

[00:16:36] Vậy chẳng phải là gian lận sao?

[00:16:37] Gian lận thì gian lận chứ.

[00:16:39] Bạn cùng lớp con ai cũng nhờ bố mẹ viết văn.

[00:16:41] Mẹ viết giúp con một bài đi mà.

[00:16:42] Mẹ không viết thì con không nộp được.

[00:16:45] Cô giáo sẽ phê bình con.

[00:16:47] Gian lận mà con còn hùng hồn như vậy.

[00:16:49] Con còn nhỏ như vậy đã học thói xấu này.

[00:16:51] Làm giả, lừa dối thầy cô,

[00:16:53] còn bắt mẹ giúp con cùng lừa dối, tuyệt đối không được.

[00:16:55] Mẹ đáng ghét!

[00:16:58] Sao thế? Sao lại thế này?

[00:16:59] Mẹ đáng ghét, mẹ mắng người.

[00:17:01] Tối nay con mà không viết xong bài văn thì đừng hòng đi ngủ.

[00:17:04] Con không cần mẹ.

[00:17:06] Em làm gì vậy?

[00:17:08] Anh có biết con gái anh làm gì không?

[00:17:09] Nó muốn gian lận, còn khoe khoang khắp nơi.

[00:17:11] Anh nói xem nó học thói cơ hội này từ đâu?

[00:17:14] Trẻ con còn nhỏ, nói theo người khác,

[00:17:16] nó biết gì là gian lận chứ.

[00:17:18] Chính thái độ dung túng của anh,

[00:17:19] mới khiến nó dám làm càn như vậy.

[00:17:21] Em nói cho anh biết,

[00:17:22] anh chưa đi học, anh không biết gì là gian lận.

[00:17:24] Đây không phải chuyện nhỏ, thói xấu này mà hình thành,

[00:17:26] đặc biệt là con gái,

[00:17:28] cái gốc này mà lệch lạc,

[00:17:30] lớn lên làm sao làm người.

[00:17:31] Phải, anh chưa học đại học,

[00:17:32] anh cũng chưa học tiểu học nữa.

[00:17:34] Ý gì đây?

[00:17:35] Anh thấy gian lận rất đúng, phải không?

[00:17:36] Tất nhiên là không đúng.

[00:17:37] Nhưng cũng không cần phải làm quá lên như vậy.

[00:17:38] Ai làm quá lên?

[00:17:40] Em nói to tiếng như vậy,

[00:17:41] không phải làm quá lên là gì?

[00:17:43] Anh cả, anh về rồi.

[00:17:44] Anh viết văn giúp em đi.

[00:17:46] Còn nhỏ mà đã học gian lận à?

[00:17:47] Em thông minh hơn anh cả nhiều đấy.

[00:17:50] Cái áo len dày của anh đâu rồi?

[00:17:52] Giặt rồi, toàn nước tương, sao mặc được.

[00:17:55] Đừng giặt nữa, mai anh còn đi công tác.

[00:17:57] Mai anh đi công tác? Sao không nói sớm?

[00:18:00] Tuần này em đều trực đêm.

[00:18:02] Không, anh vừa mới nhận được thông báo.

[00:18:03] Ây gì mà ây

[00:18:05] Em phải nhanh chóng ủi khô quần áo cho anh.

[00:18:07] Thật đáng ghét, em lại không có thời gian viết luận văn rồi.

[00:18:11] Đừng, đại chuyên gia.

[00:18:12] Tôi quyết không làm mất thời gian của cô.

[00:18:14] Tôi tự làm được rồi chứ?

[00:18:15] Bớt cái kiểu đó đi.

[00:18:16] Việc nhà, việc con cái,

[00:18:18] em có bao giờ để anh nhúng tay vào đâu.

[00:18:19] Anh tự mình không lên được chức,

[00:18:20] đừng có đổ trách nhiệm lên đầu anh.

[00:18:23] Em nói linh tinh gì thế?

[00:18:25] Ngày mai mua cải thảo, em tự đi mua.

[00:18:27] Cùng lắm thì em nhờ Ngưu Ngưu giúp em khiêng.

[00:18:29] Đừng có ở đó nói mát.

[00:18:32] Gió? Ai nói mát?

[00:18:34] Dì Mã nói, bố muốn làm cục trưởng,

[00:18:36] thì không được làm việc nhà.

[00:18:37] Việc nhà phải phụ nữ đảm đương.

[00:18:38] Việc nhà phải phụ nữ làm.

[00:18:39] Đúng không mẹ? Đây chính là nói mát.

[00:18:42] Người lớn nói chuyện, trẻ con đừng xen vào.

[00:18:46] Không phải, bà Mã đó thật sự nói vậy sao?

[00:18:50]

[00:18:51] Bà Mã sao lại nói thẳng thừng như vậy được.

[00:18:53] Đúng vậy.

[00:18:54] Nhưng ý thì hoàn toàn đúng. Bà Mã thật sự quan tâm đến anh đấy.

[00:18:57] Luôn bất bình thay cho anh.

[00:19:00] Nếu anh không lên được cục trưởng,

[00:19:01] thì chắc chắn là em đã làm vướng chân anh.

[00:19:04] Bà Mã này, bà ấy là một đồng chí tốt.

[00:19:10] Nhiệt tình, đảm đang. Bà ấy luôn lo lắng

[00:19:12] việc nhà ta đã mua cải thảo dự trữ đông chưa.

[00:19:14] Đừng có nhắc đến bà Mã là em lại ghen tuông như vậy.

[00:19:17] Ai ghen tuông chứ?

[00:19:19] Bà Mã là một đồng chí tốt biết bao.

[00:19:20] Bà ấy còn quan tâm đến cách ăn mặc của em nữa.

[00:19:23] Sợ em quê mùa quá ảnh hưởng đến hình ảnh của anh.

[00:19:25] Đặc biệt quan tâm đến sức khỏe của anh.

[00:19:27] Sắc mặt có tốt không,

[00:19:29] còn khuyên bảo em, khuyên bảo em một cách chân thành rằng,

[00:19:32] sinh hoạt vợ chồng phải tiết chế.

[00:19:35] Bà ấy sợ ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất và tinh thần của anh.

[00:19:38] Bà ấy còn hơn cả vợ, hơn cả mẹ.

[00:19:40] Em ghen với bà ấy? em bị điên à.

[00:19:42] Không phải, bà Mã đó thật sự nói vậy sao?

[00:19:46] Anh nói xem?

[00:19:47] Cũng chỉ có hạng người như bà Mã mới nói ra được những lời như vậy.

[00:19:51] Đừng có đánh trống lảng nữa.

[00:19:52] Trọng điểm là em có làm vướng chân anh không?

[00:19:54] Không, tất nhiên là không.

[00:19:55] Anh làm gì có cái chân sau đó.

[00:19:58] Anh nói một học viên công nông binh,

[00:20:00] lại có thể ngang hàng ngang vế với em.

[00:20:02] Dựa vào cái gì chứ?

[00:20:03] Dựa vào cái gì mà lại?

[00:20:04] Chỉ dựa vào em là bà nội trợ.

[00:20:06] Được, lại nữa rồi.

[00:20:08] Anh nói nếu lúc đầu anh cưới Mã Lệ Lệ,

[00:20:09] có phải đã lên bộ trưởng rồi không?

[00:20:12] Em sao cứ nói đông nói tây, chẳng có trọng điểm gì cả.

[00:20:16] Trong đầu em có phải có chút...

[00:20:18] Có chút gì? Không có gì.

[00:20:26] Bác sĩ Thư, luận văn của cô tôi xem qua rồi.

[00:20:28] Nội dung rất chắc chắn.

[00:20:29] Đúng rồi, tiếng Anh của cô thế nào?

[00:20:32] Lúc học đại học có học qua.

[00:20:33] Nhiều năm không dùng, quên gần hết rồi.

[00:20:35] Vậy phải nhanh chóng ôn lại.

[00:20:36] Lần đi Mỹ tu nghiệp này, tôi vẫn luôn tranh thủ cho cô.

[00:20:39] Chắc không có vấn đề gì lớn.

[00:20:40] Cảm ơn trưởng khoa.

[00:20:42] Chị dâu, chị dâu!

[00:20:44] Được, tôi đi trước. Tạm biệt.

[00:20:45] Sao vậy em?

[00:20:46] Bố bị ngã, không cử động được.

[00:20:48] Người đâu? Đưa đến bệnh viện rồi.

[00:20:50] Đã ở bệnh viện rồi. Mau đi.

[00:20:55] Gối, cái gối này.

[00:20:57] Để tôi, tôi sửa cái gối này cho ông.

[00:21:01] Cao một chút.

[00:21:04] Ông làm gì vậy?

[00:21:05] Đi tiểu.

[00:21:07] Ông đi tiểu, ông la lối cái gì?

[00:21:09] Đây không phải có bô sao.

[00:21:13] Không cần, không cần, tôi muốn đứng tiểu.

[00:21:15] Mẹ, bố sao rồi? Sao rồi?

[00:21:18] Cái đó...

[00:21:23] Quay lưng lại, mau quay lưng lại.

[00:21:26] Bố con có việc quan trọng cần giải quyết.

[00:21:28] Nhanh, quay lưng lại.

[00:21:29] Mẹ, con đi tìm một hộ lý đến cho mẹ nhé?

[00:21:32] Không cần đâu, một lát là được rồi.

[00:21:34] Lật lại.

[00:21:36] Bố, sao vậy?

[00:21:38] Cử động đi... cái đó... cái đó...

[00:21:42] Nửa người đó, lại không cử động được nữa rồi.

[00:21:44] Chắc là bệnh cũ lại tái phát.

[00:21:46] Trời ấm thì còn đỡ một chút.

[00:21:48] Trời lạnh là không được.

[00:21:50] Làm sao cũng không cử động được, con nói xem đây là...

[00:21:54] Tiểu xong rồi.

[00:21:56]

[00:21:59] ông ấy rất chú ý đến hình tượng cá nhân của mình.

[00:22:05] Xong chưa? Để con, để con.

[00:22:06] Không cần, cái này không cần.

[00:22:08] Con mà đụng vào cái này, bố con sẽ ngại đấy.

[00:22:10] Mẹ mang đi đổ.

[00:22:14] Sao rồi bố? Chỗ nào không khỏe?

[00:22:16] Cũng không thấy chỗ nào không khỏe.

[00:22:20] Chỗ khác thì không sao, giống như mấy năm trước.

[00:22:24] Nửa người này lại không cử động được, bố thấy không ổn rồi.

[00:22:28] Bố, lần này nhập viện, chúng ta ở lại mấy ngày.

[00:22:31] Đã đến rồi, chúng ta làm một cuộc kiểm tra toàn thân.

[00:22:34]

[00:22:39] Ông đến bệnh viện thì phải nghe lời bác sĩ.

[00:22:42] Bảo ông kiểm tra thì ông kiểm tra.

[00:22:44] Ông sao lại cố chấp vậy?

[00:22:46] Chỉ là một cuộc kiểm tra định kỳ thôi.

[00:22:48] Bệnh của bố là bệnh cũ rồi.

[00:22:50] Chúng ta phải kiểm tra kỹ xem vấn đề ở đâu.

[00:22:53] Theo tuổi tác tăng lên,

[00:22:54] vấn đề này sẽ ngày càng nghiêm trọng.

[00:22:56] Con không dọa bố đâu.

[00:22:58] Con đi gọi điện cho Cảnh Trực, bảo anh ấy đến ngay.

[00:23:00] Được. Không cần, không cần.

[00:23:02] Nó bận việc lớn của nó đi.

[00:23:05] Linh Tử cũng đi đi, các con đều đi đi.

[00:23:07] Để mẹ con lại là được rồi.

[00:23:08] Đi đi, các con đều đi đi.

[00:23:11] Chỉ cần mẹ ở đây là được rồi.

[00:23:12] Mẹ chỉ là một bà già giúp việc.

[00:23:14] Mẹ chỉ suốt ngày hầu hạ ông ấy.

[00:23:16] Bệnh của bố là chuyện lớn, chúng con sao có thể đi được.

[00:23:21] Cảnh Trực. Sao rồi? Bố chúng ta sao rồi?

[00:23:23] Báo cáo kiểm tra đã có rồi.

[00:23:25] Bệnh van tim do thấp khớp,

[00:23:27] gây huyết khối nhĩ trái, kèm theo biến chứng.

[00:23:29] Ngoại khoa đề nghị, phẫu thuật ngay.

[00:23:33] Phẫu thuật gì?

[00:23:34] Phẫu thuật lồng ngực.

[00:23:36] Bố chúng ta đã bảy mươi sáu rồi, chịu nổi không?

[00:23:39] Hiện tại loại phẫu thuật này ở trong nước khá là thành thục.

[00:23:41] Hơn nữa, bệnh của bố,

[00:23:43] ngoài phẫu thuật ra không còn cách nào khác.

[00:23:45] Tuy nhiên, quyết định này vẫn phải do anh đưa ra.

[00:23:49] Không, trước tiên hãy nghe ý kiến của người lớn tuổi đã.

[00:23:51] Em mau về nhà chăm sóc Cảnh Cảnh đi.

[00:23:53] Ở đây anh lo.

[00:23:54] Phi Phi đã đón Cảnh Cảnh về nhà rồi.

[00:23:56] Có một người hàng xóm như vậy, thật là hữu ích.

[00:24:01] Bà nhẹ tay một chút được không? La lối cái gì?

[00:24:05] Còn la lối nữa tôi không cho ông ăn cơm, ông biết không?

[00:24:08] Sao vậy? Sao lại không nghe lời thế này?

[00:24:09] Sao vậy? Đây là...

[00:24:10] Con nói xem, mẹ con này.

[00:24:14] Xoa lưng cho người ta thì nhẹ nhàng một chút.

[00:24:16] Cái tay như cái giũa, cào rách cả người, đau muốn chết.

[00:24:19] Còn không cho người ta nói một câu.

[00:24:21] Sao chứ? Tay tôi như cái giũa thì sao chứ?

[00:24:26] Tôi là người nhà của giai cấp công nhân, tôi là như vậy đấy.

[00:24:28] Tay tôi chính là thô ráp, sao chứ?

[00:24:30] Ông nói xem, hầu hạ ông cả đời rồi,

[00:24:31] về già rồi ông còn chê bai tôi nữa.

[00:24:34] Tôi chê bai bà cái gì?

[00:24:35] Tôi còn không được nói ông sao?

[00:24:37] Được, chúng ta nói chuyện nghiêm túc.

[00:24:39] Bố, báo cáo kiểm tra của bố có rồi.

[00:24:44] Bác sĩ đề nghị tốt nhất vẫn nên phẫu thuật.

[00:24:50] Bố con lớn tuổi như vậy rồi,

[00:24:51] xương cốt đều giòn rồi, sao mà phẫu thuật được.

[00:24:56] Vậy chúng ta về nhà, tìm bác sĩ kê ít thuốc bắc,

[00:24:59] xoa bóp một chút là được rồi.

[00:25:01] Mẹ, bác sĩ nói rồi,

[00:25:03] bố bị bệnh van tim do thấp khớp gây huyết khối.

[00:25:06] Chỉ uống thuốc bắc, xoa bóp không có tác dụng đâu.

[00:25:09] Vậy không làm thì sẽ thế nào?

[00:25:12]

[00:25:25] Chuyện lớn thế này, các ông đàn ông quyết định đi.

[00:25:30] Con trai, bố tin con, con quyết định đi.

[00:25:34] Bố mẹ đừng căng thẳng vội.

[00:25:36] Con đi hỏi thêm chuyên gia.

[00:25:46] Cho một lời dứt khoát, làm hay không làm?

[00:25:52] Chúng tôi...

[00:25:53] chỉ cung cấp phương án điều trị và các khả năng có thể xảy ra.

[00:25:56] Quyết định vẫn là do bệnh nhân và người nhà bệnh nhân.

[00:25:58] Đừng nói nhiều lời vô ích với tôi.

[00:25:59] Tôi chỉ hỏi cậu, nếu không làm,

[00:26:03] có thể dẫn đến nhồi máu cơ tim không?

[00:26:05] Không ai có thể đảm bảo sẽ xảy ra tình huống gì.

[00:26:08] Giống như ngay cả khi đã phẫu thuật,

[00:26:10] cũng không thể đảm bảo

[00:26:11] hoàn toàn khỏe mạnh như người bình thường.

[00:26:14] Sao cậu không nói một lời thật lòng nào vậy?

[00:26:18] Mười năm cách mạng Văn hóa, cậu chẳng học được gì,

[00:26:20] cái kiểu vòng vo tam quốc này cậu tự học được sao?

[00:26:22]

[00:26:24] Lão già này, có tiến bộ đấy.

[00:26:26] Dám nói chuyện với lãnh đạo như vậy.

[00:26:27] Tôi nói cho anh biết.

[00:26:30] Nếu là cha tôi gặp phải tình huống này,

[00:26:33] tôi tuyệt đối sẽ không nhờ người khác quyết định thay mình.

[00:26:37] Bây giờ việc anh cần làm là hạ quyết tâm.

[00:26:39] Tôi biết điều này rất khó.

[00:26:42] Nhưng cũng chỉ có thể là tự anh quyết định.

[00:26:45] Anh không cần phải nghĩ đến việc dựa dẫm vào người khác.

[00:26:50] Tôi quyết định rồi. Phẫu thuật. Cậu làm.

[00:26:58] Ở chỗ này không thấy gì à

[00:27:00] Đây không phải là điều quan trọng.

[00:27:02] Tôi phải ăn thịt rồi, cả ba ngày chưa ăn thịt.

[00:27:06] Giun trong bụng đói meo cả rồi.

[00:27:08] Ông lảm nhảm cái gì vậy?

[00:27:09] Bà làm chút việc gì đó đi, đi mua thịt đầu heo cho tôi.

[00:27:14] Bác sĩ không phải nói rồi sao?

[00:27:17] Trước phẫu thuật không được ăn đồ mặn, biết không?

[00:27:19] Chúng ta đợi bệnh khỏi, đợi bệnh khỏi rồi về nhà,

[00:27:23] tôi ngày nào cũng làm thịt kho tàu cho ông.

[00:27:26] Bố.

[00:27:28] Con đến rồi à, đến rồi.

[00:27:31] Tinh thần của bố rất tốt.

[00:27:32] Con tưởng phải phẫu thuật, bố sẽ rất căng thẳng.

[00:27:35] Bố căng thẳng cái gì, người nên căng thẳng là bác sĩ.

[00:27:39] Bố, không thể nói như vậy được.

[00:27:41] Bác sĩ mà căng thẳng,

[00:27:42] trên bàn mổ xảy ra chút sai sót,

[00:27:43] thì không xong đâu.

[00:27:45] Không phải Tiểu Quý làm cho bố sao? Thằng nhóc đó được.

[00:27:48] Thời Cách mạng Văn hóa, bị chỉnh đốn như vậy

[00:27:51] lâm nguy không sợ, còn cứu bố một mạng.

[00:27:53] Cho nên con trai, con cứ yên tâm.

[00:27:56] Bố sẽ phối hợp tốt với nó.

[00:28:01] Xem kìa.

[00:28:02] Bác, chào bác.

[00:28:03] Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay.

[00:28:05] Lâu rồi không gặp.

[00:28:09] Xem kìa, sắc mặt cũng tốt, tinh thần cũng tốt.

[00:28:11] Còn trắng ra nữa, hình như chiều cao cũng tăng lên một chút.

[00:28:16] Đúng vậy, đang tuổi phát triển mà.

[00:28:20] Bác ơi, bác đừng căng thẳng.

[00:28:22] Sáng nay bác làm đầu tiên, yên tâm.

[00:28:24] Được, tôi yên tâm.

[00:28:26] Cháu làm cho tôi, sao không yên tâm được.

[00:28:28] Cứ cho là lùi một vạn bước,

[00:28:30] phẫu thuật của chúng ta đột nhiên xảy ra sơ suất cũng không sao.

[00:28:31] Phẫu thuật của chúng ta đột nhiên xảy ra sơ suất cũng không sao.

[00:28:33] Coi như hai bác cháu ta đóng góp lớn cho y học nước nhà.

[00:28:37] Ông nói gì thế này?

[00:28:39] Bố, lúc này rồi,

[00:28:40] bố đừng nói những lời không may mắn đó.

[00:28:42] Bác sĩ Quý, cái đó... cái đó... ông ấy...

[00:28:45] Mấy ngày nay nhốt trong phòng không ra ngoài,

[00:28:46] nhốt đến phát bệnh rồi, anh đừng để bụng.

[00:28:50] Được rồi mẹ, bố chỉ là vô tâm thôi,

[00:28:52] mẹ còn thật sự để bụng sao?

[00:28:53] Ông ấy vô tâm, nhưng tim tôi thì đang treo lơ lửng đây.

[00:29:00] Thằng cả à, con nói xem cuộc phẫu thuật này,

[00:29:02] cuộc phẫu thuật này chúng ta không làm có được không?

[00:29:04] Nếu mẹ không làm,

[00:29:06] ông cụ sẽ phải nằm liệt trên giường.

[00:29:07] Bố khổ, mẹ cũng khổ.

[00:29:10] Con nói xem, bố con cả đời này,

[00:29:13] chưa từng vào bệnh viện.

[00:29:14] Vào bệnh viện một lần sao lại phải phẫu thuật chứ?

[00:29:17] Mẹ nói lỡ như có chuyện gì không may,

[00:29:19] trong lòng mẹ...

[00:29:21] Mẹ... mẹ cứ...

[00:29:22] Anh Cảnh, tôi đi chuẩn bị trước. Được.

[00:29:24] Bác sĩ Quý, Viện trưởng Quý.

[00:29:27] Hai người đi trước đi.

[00:29:28] Viện trưởng Quý, trên bàn mổ,

[00:29:33] anh nhất định phải cẩn thận, tay đó...

[00:29:36] Mẹ, không phải con phê bình mẹ,

[00:29:38] mẹ thật sự có chút lẩm cẩm rồi.

[00:29:40] Phẫu thuật này, giống như đánh trận vậy.

[00:29:42] Tiểu Quý bây giờ, cậu ấy chính là chỉ huy.

[00:29:44] Mẹ mà làm cậu ấy căng thẳng,

[00:29:46] mẹ nói xem cậu ấy làm sao chỉ huy đánh trận được?

[00:29:48] Trận này có thể thắng không?

[00:29:49] Vậy bác chỉ an ủi cháu thôi, cái đó...

[00:29:52] Bác đi làm hai quả trứng ốp la cho con.

[00:29:55] Mẹ, mẹ chỉ cần không nói gì là tốt hơn tất cả rồi.

[00:29:58] Cục trưởng Cảnh, điện thoại.

[00:30:01] Đến đây.

[00:30:03] Phiền cháu rồi. Bác gái yên tâm. Phiền cháu.

[00:30:10] Chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.

[00:30:12] Tôi đi trước.

[00:30:14] Cái đó... nhờ cháu nhé.

[00:30:15] Bộ yêu cầu anh về báo cáo tình hình.

[00:30:17] Anh đi rồi về ngay.

[00:30:18] Đi đi. Đối với Quý Thành mà nói,

[00:30:19] bệnh của bố cũng không phải là phẫu thuật lớn, yên tâm đi.

[00:30:22] Có chuyện gì cứ gọi điện thẳng đến văn phòng anh.

[00:30:24] Anh đi đây.

[00:30:28] Bố, bố đừng căng thẳng nhé, không sao đâu.

[00:30:35] Bác sĩ Quý, anh cẩn thận nhé. Phiền anh rồi.

[00:30:48] Chuyện gì vậy?

[00:30:49] Phẫu thuật lớn cần bồi bổ máu, tôi hầm chút canh gà.

[00:30:51] Sao chị biết nhà tôi có người phẫu thuật?

[00:30:55] Chị tài thật.

[00:30:56] Mau đi đi, cuộc họp chiều nay ở cục,

[00:30:58] tôi đã xin nghỉ cho anh rồi.

[00:30:59] Xe tôi đã gọi rồi, đang đợi anh ở dưới.

[00:31:01] Được rồi, được rồi.

[00:31:04] Alo, à, tôi đây.

[00:31:10] Gì cơ?

[00:31:22] Bố... một người sống sờ sờ đẩy vào,

[00:31:28] sao đẩy ra lại không còn hơi thở nữa?

[00:31:31] Bố ơi, đừng chết, bố ơi!

[00:31:33] Các người đền mạng, các người đền mạng!

[00:31:37] Bố... các người là bệnh viện gì vậy?

[00:31:42] Không được! Thằng cả! Bố!

[00:31:48] Bố con hết hơi rồi! Bố!

[00:31:57] Mẹ dậy trước đi, mẹ!

[00:32:01] Bố ơi, bố tỉnh lại đi!

[00:32:06] Ông ơi!

[00:32:08] Bố ơi, bố tỉnh lại đi!

[00:32:14] Bố ơi! Bố ơi! Bố, bố tỉnh lại đi!

[00:32:22] Đều tại con!

[00:32:24] Con xin lỗi bố, bố ơi!

[00:32:28] Cảnh Trực, không thể trách anh được.

[00:32:32] Em nghe bác sĩ bên trong nói là do gây mê có vấn đề.

[00:32:35] Thằng họ Quý kia! Mày phải nói rõ cho tao!

[00:32:39] Tao không để yên cho mày đâu! Các người buông tôi ra!

[00:32:43] Thằng họ Quý! Mày không nói rõ cho tao,

[00:32:45] chuyện gì đã xảy ra! Thằng họ Quý!

[00:32:50] Bố tôi tin tưởng anh như vậy,

[00:32:52] cả nhà chúng tôi đều rất tin tưởng anh,

[00:32:54] anh phẫu thuật kiểu gì vậy?

[00:32:57] Anh nói rõ cho tôi!

[00:33:00] Bố đâu? Trả bố lại cho tôi!

[00:33:05] Nhà chúng tôi có lỗi gì với anh chứ, đồ họ Quý!

[00:33:11] Anh!

[00:33:13] Sự việc chưa rõ ràng,

[00:33:15] không được làm loạn.

[00:33:18] Đi cùng mẹ, bây giờ mẹ cần em. Mau đi.

[00:33:31] Nói về quá trình phẫu thuật đi.

[00:33:43] Sơ bộ phán đoán, do gây mê gây ra.

[00:33:47] Nhồi máu cơ tim diện rộng, cấp cứu không hiệu quả.

[00:33:58] Tôi có trách nhiệm không thể chối cãi.

[00:33:59] Tôi không cần phán đoán sơ bộ.

[00:34:04] Cậu là chuyên gia, tìm ra nguyên nhân thất bại của ca phẫu thuật.

[00:34:13] Nếu không tôi sẽ không tha cho cậu.

[00:34:22] Mẹ nhất định đừng gục ngã nhé.

[00:34:26] Bố con mất rồi, mẹ nói mẹ lại như vậy,

[00:34:29] mẹ để chúng con phải làm sao?

[00:34:34] Mẹ.

[00:34:38] Anh cả, sao rồi? Anh ta thừa nhận chưa?

[00:34:41] Là anh ta hại bố chúng ta, phải không?

[00:34:44] Linh Tử, đừng nói như vậy vội.

[00:34:46] Đến giờ chị vẫn còn bênh vực anh ta, chị làm gì vậy?

[00:34:48] Được rồi, đừng cãi nữa.

[00:34:50] Đợi báo cáo điều tra có rồi hãy nói.

[00:34:56] Mẹ, mẹ cứ nghĩ thoáng một chút.

[00:35:01] Thằng cả ơi, thằng cả, mẹ hối hận quá!

[00:35:13] Bố con... Bố con lúc sắp đi,

[00:35:16] chỉ muốn ăn một bát thịt kho tàu, mẹ lại không làm cho bố.

[00:35:21] Bố ra đi với cái bụng đói.

[00:35:27] Đi, đi mua thịt đi.

[00:35:30] Mua loại thịt ba chỉ ngon nhất.

[00:35:33] Mua giò heo, mua...

[00:35:36] Mua về làm cho bố con, làm thịt ba chỉ hầm giò heo.

[00:35:42] Mẹ hối hận quá!

[00:35:49] Mẹ, được rồi mẹ.

[00:35:55] Cảm ơn viện trưởng, cảm ơn.

[00:36:04] Bác sĩ Quý.

[00:36:14] Anh đến vừa đúng lúc.

[00:36:16] Tôi định chiều nay đi tìm anh.

[00:36:19] Báo cáo điều tra đã có rồi.

[00:36:21] Biết rồi, tôi vừa gặp viện trưởng.

[00:36:26] Anh hoặc người nhà anh,

[00:36:29] nếu có bất kỳ nghi ngờ nào về bản báo cáo điều tra này,

[00:36:32] có thể tổ chức chuyên gia cấp cao hơn để thẩm định lại.

[00:36:36] Không cần đâu, Quý Thành.

[00:36:40] Trong lòng tôi, cậu luôn là một bác sĩ giỏi.

[00:36:46] Tôi tin rằng trong chuyện này,

[00:36:48] cậu đã cố gắng hết sức rồi.

[00:36:53] Tôi không có gì để nói cả.

[00:36:58] Xin hãy tin rằng, lòng tôi rất đau buồn, thật sự.

[00:37:17] Ông ơi, tôi biết.

[00:37:21] Cả đời này, ông chỉ thích ăn thịt.

[00:37:27] Ông đừng trách tôi keo kiệt.

[00:37:29] Làm sao tôi biết ông đi vội như vậy.

[00:37:35] Ông nếm thử đi.

[00:37:36] Nếm thử xem hôm nay thịt hầm có nhừ không.

[00:37:41] Ăn miếng thịt này rồi ông lên đường nhé.

[00:37:45] Ông đừng oán hận tôi.

[00:37:48] Mẹ.

[00:37:53] Chuyển đến ở chỗ con đi.

[00:37:56] Con với Thư Mạn chăm sóc mẹ.

[00:38:00] Mẹ không đi đâu cả, mẹ ở đây.

[00:38:04] Bố con chỉ quen ở đây, mẹ mà đi,

[00:38:08] ông ấy về ai làm thịt cho ông ấy ăn.

[00:38:16] Mẹ, bố... bố báo mộng cho con rồi.

[00:38:23] Bảo mẹ chuyển đến ở chỗ con.

[00:38:25] Sau này chúng con sẽ chăm sóc mẹ thật tốt.

[00:38:30] Thật sao? Thật.

[00:38:33] Con nói cái ông già này,

[00:38:35] ông chết rồi mà sao vẫn trọng nam khinh nữ vậy.

[00:38:39] Sao ông ngay cả một giấc mơ cũng không báo cho tôi.

[00:38:44] Ông đang oán hận tôi phải không?

[00:38:47] Mẹ.

[00:38:51] Thằng cả à, bố con sống chưa đủ.

[00:38:54] Con nói cái thằng Quý Thành này,

[00:38:57] đúng là đồ trời đánh mà.

[00:38:59] Mẹ, báo cáo điều tra đã có rồi.

[00:39:03] Bố mất là do dị ứng thuốc mê.

[00:39:08] Là tai nạn, không phải lỗi của Quý Thành.

[00:39:14] Mẹ.

[00:39:20] Sao mà xui xẻo thế này.

[00:39:29] Chúng ta sao lại xui xẻo thế này.

[00:39:34] Mẹ đã nói không đến đây ở, không đến đây ở.

[00:39:35] Con nói ở cái nhà lầu nhỏ này của con,

[00:39:37] Mẹ chẳng quen ai cả.

[00:39:39] Một mình mẹ buồn bực biết bao.

[00:39:41] Bà nội, con chơi với bà.

[00:39:43] Đúng vậy mà, mẹ.

[00:39:44] Ở một thời gian rồi mẹ sẽ quen.

[00:39:46] Đây là khu nhà ở của Cục Y tế.

[00:39:47] Trong khu này có nhiều người già lắm.

[00:39:49] Bà Lưu ở nhà bên cạnh,

[00:39:50] bà Triệu ở tòa nhà phía trước,

[00:39:52] mẹ không phải đều quen sao?

[00:39:53] Lúc bố con còn sống vẫn hay nhắc,

[00:39:56] muốn đến nhà con cả ở, ở cái nhà lầu nhỏ này.

[00:39:58] Nhà lầu nhỏ có sàn gỗ.

[00:40:00] Con nói xem, chưa ở được mà người đã đi rồi.

[00:40:08] Để anh.

[00:40:09] Học đi nhé. Vâng.

[00:40:11] Xương của người già giòn lắm,

[00:40:13] không được dùng sức mạnh, nhẹ nhàng thôi.

[00:40:15] Nhưng cũng không được quá nhẹ, nhẹ quá thì không có tác dụng.

[00:40:18] Như thế này.

[00:40:20] Lực này.

[00:40:22] Con cứ để Tiểu Thư làm đi.

[00:40:24] Mẹ cũng kén chọn ghê.

[00:40:36] Sao con lại tốt với mẹ như vậy?

[00:40:38] Con có phải sắp đi Mỹ không?

[00:40:41] Mẹ, trí tưởng tượng của mẹ phong phú quá.

[00:40:45] Mẹ chỉ là chưa được học hành thôi.

[00:40:46] Nếu mẹ có chút văn hóa,

[00:40:48] thì có thể trở thành tiểu thuyết gia rồi.

[00:40:52] Nếu con đi Mỹ,

[00:40:54] con đừng thấy chân tay mẹ không linh hoạt,

[00:40:57] mẹ dù phải bò, mẹ cũng sẽ bò đi tìm con.

[00:41:01] Mẹ yên tâm.

[00:41:19] Em cứ đi đi.

[00:41:22] Đừng nói lời trái lòng nữa.

[00:41:24] Em vốn dĩ không hề muốn đi.

[00:41:26] Hộ chiếu này, cũng là làm từ trước.

[00:41:28] Không phải, anh nói thật lòng đấy.

[00:41:31] Em lúc đó không đi được Liên Xô,

[00:41:33] đã oán hận anh nửa đời người.

[00:41:34] Lần này vì chuyện gia đình,

[00:41:36] lại không đi Mỹ được.

[00:41:37] Thôi rồi, hai siêu cường quốc này,

[00:41:39] sau này chắc chắn sẽ là ác mộng nửa đời sau của anh.

[00:41:42] Yên tâm, mẹ có anh rồi.

[00:41:44] Anh nhất định sẽ chăm sóc mẹ chu đáo.

[00:41:47] Em làm sao yên tâm được.

[00:41:49] Anh nói xem, bà cụ đột ngột mất đi người thân,

[00:41:51] hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý.

[00:41:53] Theo kinh nghiệm của em,

[00:41:55] bà bị trầm cảm rồi.

[00:41:57] Bà cần người thân quan tâm chăm sóc tỉ mỉ,

[00:41:59] giúp bà vượt qua giai đoạn khó khăn này.

[00:42:02] Bây giờ em còn nói gì đến sự nghiệp cá nhân nữa.

[00:42:04] Vậy mới gọi là không hiểu chuyện.

[00:42:07] Vợ ơi.

[00:42:08] Được rồi, được rồi, đừng lôi thôi nữa, em đi nấu cơm đây.


 0 注释 sort   排序方式


下一个