Hasta la próxima

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 29 - Hồ Quân, Chu Vận

19 vistas· 05/25/25
duongvu88
duongvu88
3 Suscriptores
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Mostrar más

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên.

[00:02:30] Chìa khóa của mẹ đâu rồi?

[00:02:37] Để ở bệnh viện rồi.

[00:02:38] Không thể nào, rõ ràng mẹ để trong túi mà.

[00:02:42] Con có thấy chìa khóa của mẹ đâu không?

[00:02:43] Chìa khóa của mẹ sao con biết được.

[00:02:48] Không được, phải đến bệnh viện tìm.

[00:02:51] Con đói rồi. -Đưa con ít tiền này.

[00:02:54] Con đi mua cái bánh mì ăn lót dạ đi.

[00:02:56] Mẹ không phải là đến tiền cũng không tìm thấy đấy chứ?

[00:03:02] Mẹ, sao thế ạ?

[00:03:05] Sao thế? Có chuyện gì vậy?

[00:03:06] Bố.

[00:03:07] Mẹ con không tìm thấy tiền, cũng không tìm thấy chìa khóa.

[00:03:08] Tiền? Chìa khóa?

[00:03:14] Chìa khóa mới đây...

[00:03:20] Đây không phải chìa khóa sao?

[00:03:26] Có gì đáng khóc đâu chứ.

[00:03:29] Đi, vào nhà trước đã, vào nhà, vào nhà.

[00:03:30] Anh đừng chạm vào em.

[00:03:33] Được rồi, ban ngày cũng không cho chạm nữa.

[00:03:35] Em làm sao thế này?

[00:03:38] Anh xem, anh xem nhà cửa sao mà bừa bộn thế này.

[00:03:41] Ngày nào em cũng dọn, ngày nào cũng bừa.

[00:03:42] Chắc là không muốn cho tôi sống nữa rồi.

[00:03:52] Bố nói này, mẹ con làm sao thế này?

[00:03:55] Bị thần kinh, lẫn thẩn lắm.

[00:03:57] Trí nhớ không tốt, lại còn hay trách người khác.

[00:03:59] Không được nói mẹ con như thế.

[00:04:01] Mẹ con là do mệt mỏi thôi.

[00:04:03] Sau này, con phải đỡ đần mẹ việc nhà nhiều hơn.

[00:04:08] Xem nhà cửa bừa bộn thế này.

[00:04:09] Bố, con sắp thi cấp ba rồi.

[00:04:11] Dựa vào đâu mà con phải chia sẻ việc nhà?

[00:04:13] Hay là bố giúp mẹ con đi.

[00:04:15] Lúc này ấy à

[00:04:19] con phải nhường nhịn mẹ con một chút.

[00:04:22] Mẹ con bị bệnh đấy.

[00:04:24] Bệnh gì? Bệnh thần kinh à?

[00:04:30] Đứa bé này.

[00:04:32] Mẹ ơi, bác cả đến rồi.

[00:04:43] Chị, sao thế?

[00:04:51] Anh ấy đòi ly hôn.

[00:04:54] Ai cơ? Tiểu Đỗ á? Không thể nào.

[00:04:57] Con người anh ta có bao giờ nói câu nào nghiêm túc đâu.

[00:05:01] Cả đời anh ta,

[00:05:03] chỉ có câu này là nghiêm túc thôi.

[00:05:07] Nếu không phải là thật, chuyện mất mặt thế này,

[00:05:10] sao chị lại nói với em được chứ?

[00:05:14] Anh ấy đã chính thức đề nghị ly hôn với chị rồi.

[00:05:17] Anh ấy đưa cả thư con bé đó viết cho anh ấy cho chị xem rồi.

[00:05:20] Sao lại thế được?

[00:05:22] Anh ấy bao nhiêu tuổi rồi?

[00:05:23] Sao lại có thể nghĩ đến chuyện này chứ?

[00:05:26] Em thấy anh ấy già,

[00:05:28] chứ bản thân anh ấy chẳng thấy thế đâu.

[00:05:31] Tiểu Mạn à, con bé đó kém anh ấy hơn hai mươi tuổi đấy.

[00:05:36] Thư viết thế này này...

[00:05:39] Em nói xem phụ nữ bây giờ sao lại thế chứ?

[00:05:42] Tiểu Mạn, chị chẳng còn mặt mũi nào nói với em nữa.

[00:05:48] Nó viết...

[00:05:50] Lòng tự trọng của chị bị bọn họ chà đạp hết rồi.

[00:05:54] Chị! Tiểu Mạn!

[00:05:55] Chị, đừng khóc nữa.

[00:05:58] Giữ gìn sức khỏe chứ.

[00:06:04] Tiểu Mạn, chị hối hận chết đi được.

[00:06:08] Đừng hối hận nữa, chúng ta nghĩ cách giải quyết đi.

[00:06:13] Tiểu Mạn, em nói xem có phải chị đối xử không tốt với anh ấy không?

[00:06:19] Chị cứ hay nói anh ấy, chị đang mãn kinh mà,

[00:06:21] chị không kiểm soát được cảm xúc của mình.

[00:06:23] Hơn nữa, chị không cho anh ấy chạm vào chị. Em nói xem, anh ấy là đàn ông,

[00:06:26] anh ấy không chịu nổi việc không có phụ nữ, đúng không?

[00:06:29] Có phải chị có lỗi với anh ấy trước không?

[00:06:31] Chị, sao chị còn bênh vực anh ta chứ?

[00:06:34] Anh ta chính là một tên lưu manh.

[00:06:38] Là chị quá tin tưởng anh ấy.

[00:06:41] Quá tin tưởng vào tình cảm của chúng tôi.

[00:06:45] Tiểu Mạn, tình cảm ba mươi mấy năm,

[00:06:47] anh ấy nói bỏ là bỏ. Tiểu Mạn à.

[00:06:51] Trước đây anh ấy hồ đồ,

[00:06:52] chị đều coi anh ấy như trẻ con, chị tha thứ cho anh ấy.

[00:06:55] Tin vào tình cảm thanh mai trúc mã của chúng tôi.

[00:06:58] Chị nghĩ cả đời này anh ấy sẽ không rời xa chị.

[00:07:01] Chị nghĩ anh ấy yêu chị, đúng không?

[00:07:04] Em nói xem có phải chị không biết chừng mực không?

[00:07:07] Có phải chị...

[00:07:09] Chị làm không đúng? Chị không đủ hiểu anh ấy?

[00:07:11] Nếu chị đối tốt với anh ấy hơn một chút, dịu dàng chu đáo hơn một chút,

[00:07:13] có phải anh ấy sẽ không như vậy không?

[00:07:14] Anh ấy sẽ không rời xa chị, đúng không?

[00:07:16] Chị, chị thật là...

[00:07:19] Đến nước này rồi, sao chị vẫn còn tự trách mình thế?

[00:07:23] Lẽ ra chị không nên nghe lời em.

[00:07:26] Chị cứ luôn chống đối anh ấy. Chị hối hận chết đi được.

[00:07:31] Chị hối hận chết đi được, Tiểu Mạn. Chị hối hận chết đi được.

[00:07:34] Sao lại là lỗi của em? Em nói gì cơ?

[00:07:40] Chị hối hận...

[00:07:46] Anh quá vô nhân tính rồi đấy.

[00:07:49] Sao thế?

[00:07:50] Sao thế? Có án mạng à?

[00:07:52] Anh nói xem, chị em khóc thành thế này,

[00:07:53] mà anh vẫn còn đọc báo à?

[00:07:54] Được rồi, được rồi, chúng ta vào trong, vào trong.

[00:07:59] Anh xem đi.

[00:08:00] Anh xem chị em khóc thành thế này rồi,

[00:08:02] mà anh lại giả vờ như không nghe thấy.

[00:08:03] Anh Đỗ bệnh nặng lắm rồi à?

[00:08:06] Ly hôn, là sắp ly hôn rồi.

[00:08:10] Vậy họ ly hôn,

[00:08:12] anh có thể làm gì được chứ?

[00:08:13] Đi dạy dỗ anh ta một trận.

[00:08:14] Tên già lưu manh đó, dạy dỗ anh ta một trận.

[00:08:16] Đúng, dạy dỗ anh ta một trận. Lão lưu manh.

[00:08:19] Quay lại, quay lại.

[00:08:20] Anh nghĩ kỹ xem dạy dỗ anh ta thế nào chưa?

[00:08:23] Anh ta bây giờ không còn ở nhà nữa rồi.

[00:08:25] Vậy... vậy hai người nói xem,

[00:08:29] tôi nên dạy dỗ anh ta thế nào?

[00:08:30] Là dùng văn hay dùng võ?

[00:08:31] Nghiêm túc đi.

[00:08:33] Thật ra cũng không hoàn toàn là lỗi của anh ấy.

[00:08:36]

[00:08:40] Cậu không cần đi tìm anh ta. Rõ ràng là lỗi của anh ta,

[00:08:42] tại sao chúng ta phải đi tìm anh ta chứ?

[00:08:44] Cứ như thể là tôi có lỗi gì vậy.

[00:08:46] Đúng thế mà. Vậy... ý của chị là,

[00:08:50] chị muốn đích thân đi tìm anh ta nói chuyện?

[00:08:52] Tôi thấy rất thích hợp.

[00:08:53] Quay lại, quay lại.

[00:08:55] Không phải là không tìm anh ta nói chuyện.

[00:08:59] Ý của tôi là... tôi...

[00:09:04] Anh không hiểu ý của chị tôi à?

[00:09:06] Là bảo anh đi,

[00:09:08] nhưng đừng để tiểu Đỗ nhận ra

[00:09:10] chúng ta chủ động tìm anh ta.

[00:09:12] Tôi đi? Không được... Hiểu rồi.

[00:09:16] Là để anh ta chủ động đến tìm chúng ta nói chuyện.

[00:09:20] Đúng, đúng, chúng ta cũng có lòng tự trọng mà.

[00:09:22] Sao phải khúm núm như vậy chứ? Thật là.

[00:09:26] Thôi, không phiền cậu nữa.

[00:09:29] Biết là cậu căn bản không coi chuyện này ra gì.

[00:09:31] Tôi ngốc à? Anh rể chứ có phải em gái đâu.

[00:09:34] Không có quan hệ máu mủ, cậu đương nhiên không muốn đi rồi.

[00:09:37] Anh cố tình phải không? Ở đây giả ngốc.

[00:09:39] Anh không giả ngốc, anh ngốc thật mà. anh...

[00:09:42] Anh mau đi đi.

[00:09:42] Đi đi đi.

[00:09:48] Đồng chí,

[00:09:49] Đỗ Tiểu Minh ở đâu, cô có biết không?

[00:09:51] Đỗ Tiểu Minh! Có người tìm!

[00:09:54] Được, cảm ơn, cảm ơn.

[00:09:58] Sao cậu lại đến đây?

[00:09:59] Sao cậu tìm được đến đây?

[00:10:01] Là Thư Lộ bảo cậu đến phải không?

[00:10:03] Tôi biết bây giờ cô ấy không có chỗ ở.

[00:10:06] Ở nhà các anh, tôi cũng yên tâm rồi.

[00:10:08] Cảnh Trực,

[00:10:09] sao cậu lại không hiểu chuyện như vậy?

[00:10:11] Cậu đến tìm tôi làm gì?

[00:10:13] Đây là chuyện riêng giữa hai chúng tôi.

[00:10:16] Cậu nói xem, cậu xen vào giữa, ra cái thể thống gì chứ?

[00:10:20] Đi đi, đừng ở đây làm mất mặt nữa.

[00:10:23] Đi đi đi, đến phòng khác.

[00:10:25] Đừng... Có chuyện gì,

[00:10:28] chúng ta nói ở đây. Trong phòng...

[00:10:34] hơi không tiện, phải không?

[00:10:37] Họ Đỗ kia, còn biết mình bao nhiêu tuổi không hả?

[00:10:40] Cậu đừng có giảng đạo lý lớn lối đó với tôi.

[00:10:42] Tôi biết tôi bao nhiêu tuổi.

[00:10:45] Tôi cũng biết tôi đang làm gì.

[00:10:47] Tôi thật sự muốn... thật sự muốn biết,

[00:10:49] anh bây giờ đang làm gì thế?

[00:10:52] Lão Cảnh, hai chúng ta quen nhau cũng gần ba mươi năm rồi.

[00:10:55] Tôi nghĩ gì, cậu không hiểu.

[00:10:59] Cho nên tôi làm chuyện gì,

[00:11:00] cậu tự nhiên sẽ không hiểu rồi.

[00:11:02] Tôi nói với cậu cũng không thông.

[00:11:03] Hai chúng ta, chỗ này không giống nhau.

[00:11:06] Không thông, không thông.

[00:11:08] Được, chuyện vớ vẩn của anh tôi lười quản.

[00:11:11] Nhưng vợ anh bây giờ đang ở nhà tôi đấy.

[00:11:13] Vợ anh lại là chị gái của vợ tôi.

[00:11:16] Đi, đưa vợ anh về nhà đi.

[00:11:18] Tôi không đi, tôi không đi.

[00:11:22] Cô ấy cũng thật đáng thương.

[00:11:25] Cậu nói xem, cô ấy dù sao

[00:11:26] cũng là trí thức học đại học.

[00:11:29] Cũng nên có chút lòng tự trọng chứ.

[00:11:31] Còn như vậy. Cậu nói xem, hai chúng tôi ở bên nhau,

[00:11:34] tình cảm đã tan vỡ rồi.

[00:11:35] Ở bên nhau chính là một sự dày vò.

[00:11:38] Chia tay sớm một chút,

[00:11:39] không phải là chuyện tốt sao?

[00:11:41] Sao còn khóc lóc om sòm, nhờ người đến cầu xin chứ?

[00:11:44] Thế này thì với phụ nữ nông thôn,

[00:11:45] đoàn người kêu oan như Tần Hương Liên có gì khác biệt đâu?

[00:11:48] Bị người ta coi thường, thật mất mặt, thật mất mặt.

[00:11:51] Nói cho anh biết, họ Đỗ,

[00:11:53] lùi lại hai mươi năm, tôi một đấm đánh chết nửa anh đấy.

[00:11:57] Cậu đừng động thủ.

[00:11:58] Chúng ta quân tử động khẩu bất động thủ, được không?

[00:12:00] Được, tôi lười động đến anh.

[00:12:02] Tôi đánh anh, anh có đau không?

[00:12:04] Anh, lão lưu manh này.

[00:12:07] Cậu đừng có đạo mạo giả tạo như thế.

[00:12:09] Lão lưu manh gì chứ?

[00:12:10] Ép buộc người khác, đó mới là lưu manh.

[00:12:12] Hai chúng tôi là tình nguyện đôi bên,

[00:12:16] chuyện đường đường chính chính.

[00:12:18] Cậu thấy cô gái xinh đẹp, cậu không động lòng à?

[00:12:21] Anh nói gì? Tôi đánh anh! Tôi...

[00:12:24] Nói trúng tim đen của cậu rồi phải không?

[00:12:25] Cậu dùng sức mạnh như vậy.

[00:12:27] Tôi nói cho cậu biết,

[00:12:28] chúng ta đều là đàn ông hơn năm mươi tuổi rồi.

[00:12:30] Cậu phải hiểu nỗi khổ của tôi chứ.

[00:12:32] Cậu đây là ghen tị, ghen tị!

[00:12:34] Còn nói thêm một chữ nữa, tôi bẻ răng anh.

[00:12:57] Tối nay muốn ăn gì?

[00:12:59] Để anh nấu cho em.

[00:13:00] Lâu lắm rồi không ăn cơm anh nấu, phải không?

[00:13:07] Em ngồi yên đừng động đậy.

[00:13:10] Để anh, để anh.

[00:13:19] Vô vị.

[00:13:21] Vô vị cái gì?

[00:13:23] Cái gì cũng vô vị, đến sống cũng thấy vô vị.

[00:13:39] Cảnh Trực nói gì với anh ấy rồi?

[00:13:42] Tiểu Đỗ bây giờ muốn đi làm thủ tục ly hôn với chị ngay.

[00:13:45] Cảnh Trực sao lại có thể như vậy chứ?

[00:13:47] Cậu ta hận chị phải không?

[00:13:53] Chị nói chuyện với em, em có nghe không?

[00:13:55] Sao em không nói gì vậy?

[00:13:57] Cảnh Trực rốt cuộc đã nói gì với Tiểu Đỗ mà?

[00:14:00] Hôm qua chị gặp Tiểu Đỗ thái độ đâu phải thế này.

[00:14:02] Cảnh Trực rốt cuộc đã nói lời khó nghe gì

[00:14:04] kích động anh ấy vậy? Có phải còn động thủ không?

[00:14:07] Chị nói cho em biết, Tiểu Đỗ là trí thức,

[00:14:10] là người có sĩ diện.

[00:14:11] Lão Cảnh làm cán bộ lớn như vậy, cậu ta nói năng làm việc

[00:14:13] sao lại không có chừng mực như thế?

[00:14:16] Lẽ ra chị không nên để Cảnh Trực quản chuyện của chúng tôi.

[00:14:24] Chị của em gọi điện đến rồi, nói những gì...

[00:14:49] Không phải, là Tiểu Đỗ có lỗi với chị em.

[00:14:52] Em trợn mắt nhìn anh làm gì?

[00:14:59] Bác sĩ Thư,

[00:15:00] anh rất đồng cảm với anh ta phải không?

[00:15:02] Ai cơ? Giả vờ? Giả vờ cái gì?

[00:15:05] Anh Đỗ sở dĩ muốn ly hôn với chị em,

[00:15:07] là vì chị em không muốn anh ấy chạm vào chị ấy.

[00:15:10] Anh ấy chạm vào là bà ấy thấy khó chịu,

[00:15:12] thấy buồn nôn.

[00:15:14] Chuyện này cũng không phải một hai ngày rồi.

[00:15:16] Cho nên Tiểu Đỗ không chịu nổi nữa.

[00:15:18] Đừng chạm vào em nhé. Anh... anh không chạm vào em.

[00:15:23] Anh chỉ muốn nói với em thôi mà.

[00:15:24] Bây giờ em cũng giống chị em,

[00:15:26] có thể thời gian còn lâu hơn.

[00:15:28] Có phải anh sớm đã không chịu nổi rồi không?

[00:15:30] Không có, không có.

[00:15:31] Em xem,

[00:15:32] em xem bây giờ trước khi ngủ anh đều đọc sách.

[00:15:34] Một năm qua,

[00:15:35] anh đã đọc mấy cuốn sách rồi. Anh...

[00:15:38] Thôi bỏ đi, đàn ông ai cũng như nhau. Làm phụ nữ thật chẳng có gì hay.

[00:15:47] Sống cũng chẳng có ý nghĩa gì.

[00:15:49] Đã nói với anh rồi, đừng chạm vào em.

[00:15:55] Em nói xem bây giờ ai còn dám chạm vào em nữa chứ?

[00:16:07] Vừa rồi mọi người đã nói rất nhiều rồi,

[00:16:08] tôi sẽ không nói nhiều nữa.

[00:16:09] Nhưng tôi vẫn muốn nhấn mạnh một điểm,

[00:16:11] mong mọi người nghiêm túc đối đãi.

[00:16:12] Đó là vấn đề nhập khẩu công nghệ tiên tiến.

[00:16:15] Phải bắt đầu nắm chắc từ việc đào tạo thiết bị và nhân viên.

[00:16:18] Việc này liên quan đến

[00:16:19] vấn đề lớn là hiện đại hóa y tế của chúng ta.

[00:16:21] Phương diện này chủ yếu do Phó cục trưởng Quý phụ trách.

[00:16:25] Hiểu chưa? Hiểu rồi.

[00:16:26] Tốt, tan họp.

[00:16:28] Quá cũ rồi, thiết bị của chúng ta quá lạc hậu.

[00:16:31] Lẽ ra phải thay từ lâu rồi, lẽ ra phải thay từ lâu rồi.

[00:16:52] Cái này... tôi có một ca bệnh khó,

[00:16:55] muốn cậu chẩn đoán giúp.

[00:16:57] Triệu chứng gì?

[00:16:59] Có một người / phụ nữ...

[00:17:02] Trước đây thì rất bình thường.

[00:17:06] Đâu chỉ là bình thường, phải nói là xuất sắc.

[00:17:10] Bây giờ không biết tại sao,

[00:17:11] bỗng nhiên cô ấy biến thành người khác.

[00:17:13] Trở nên nhạy cảm, hay quên,

[00:17:16] đa nghi nặng.

[00:17:18] Cái này... cái này... động một tí là khóc lóc sướt mướt.

[00:17:21] Hay nổi cáu vô cớ. Đặc biệt là nếu cô ấy ở đó,

[00:17:25] anh tuyệt đối không được đến gần.

[00:17:26] Anh cách xa cô ấy tám trượng,

[00:17:27] cô ấy vẫn thấy anh đang chạm vào mình.

[00:17:30] Điều khiến người ta không chịu nổi nhất là,

[00:17:31] cô ấy không nói chuyện với anh, cô ấy không để ý đến anh.

[00:17:34] Từ hôm qua đến hôm nay chỉ có một câu:

[00:17:37] "Sống thật vô vị".

[00:17:39] Từ đó về sau không còn gì nữa.

[00:17:41] Có phải anh đã ép buộc cô ấy làm chuyện gì không?

[00:17:44] Tôi... bây giờ tôi gặp cô ấy,

[00:17:47] giống như chuột gặp mèo vậy.

[00:17:51] Cái này cậu rành mà.

[00:17:52] Tâm lý của chuột cậu hẳn là rất hiểu.

[00:17:55] Không phải, cậu vừa nói gì?

[00:17:56] Tôi ép buộc cô ấy? Tôi ép buộc cô ấy cái gì?

[00:17:59] Có phải cậu đang nói về

[00:18:00] vấn đề sinh hoạt vợ chồng của tôi và Thư Mạn không?

[00:18:04] Bỉ ổi, vô liêm sỉ.

[00:18:06] hạ lưu, bẩn thỉu.

[00:18:08] Tôi với hạng người thô bỉ như anh,

[00:18:09] đơn giản là không có gì để nói.

[00:18:11] Anh đi hỏi bác sĩ phụ khoa đi.

[00:18:16] Tôi nói cho anh biết nhé,

[00:18:17] vấn đề tâm lý của Thư Mạn bây giờ

[00:18:19] đã khá nghiêm trọng rồi.

[00:18:21] Anh đừng có không coi là chuyện gì cả nhé.

[00:18:23] Chính vì tôi quá coi trọng chuyện này,

[00:18:25] tôi mới đến tìm cậu.

[00:18:27] Bây giờ cô ấy một câu cũng không nói với tôi.

[00:18:29] Cô ấy nghi ngờ tôi.

[00:18:32] Cậu nói xem, sao cô ấy lại có thể nghi ngờ tôi chứ?

[00:18:34] Cô ấy không nghi ngờ con người anh.

[00:18:36] Cô ấy là triệu chứng mãn kinh điển hình.

[00:18:39] Anh nên hiểu chứ.

[00:18:40] Anh còn muốn tôi hiểu cô ấy thế nào nữa?

[00:18:42] Bây giờ cô ấy chính là một tảng băng.

[00:18:45] Từ trong ra ngoài đều lạnh lẽo.

[00:18:48] Tôi còn dám chạm vào cô ấy à?

[00:18:50] Cậu nói xem người đàn ông nào còn có hứng thú như vậy?

[00:18:53] Anh xem kìa, anh xem kìa!

[00:18:55] Thái độ bây giờ của anh, cách nói này của anh,

[00:18:58] chẳng trách bệnh tình của Thư Mạn lại nặng thêm.

[00:19:00] Anh đang oán trách cô ấy.

[00:19:02] Tôi không oán trách cô ấy mà. Tôi...

[00:19:05] Anh đang oán trách

[00:19:06] cô ấy không làm tròn nghĩa vụ của người vợ.

[00:19:07] Cậu nói bậy!

[00:19:09] Bây giờ trước mặt cô ấy tôi còn không dám đánh rắm,

[00:19:11] không dám nói câu đó.

[00:19:13] Nhưng trong lòng anh nghĩ như vậy.

[00:19:16] Trong lòng có nghĩ thì thân thể sẽ có động.

[00:19:18] Thư Mạn là một người phụ nữ thông minh.

[00:19:20] Cô ấy biết anh ghét bỏ cô ấy.

[00:19:22] Anh bảo cô ấy làm sao có thể vực dậy tinh thần được chứ?

[00:19:24] Tôi ghét bỏ cô ấy?

[00:19:26] Anh là người thân cận nhất của cô ấy.

[00:19:28] Nếu anh còn không hiểu cô ấy nữa,

[00:19:29] anh bảo cô ấy phải làm sao đây?

[00:19:32] Thư Mạn thật sự cho rằng

[00:19:33] tôi là người hiểu cô ấy nhất sao?

[00:19:36] Anh có ý gì?

[00:19:37] Nếu cô ấy thật sự nghĩ như vậy,

[00:19:39] tại sao cô ấy lại luôn bài xích tôi chứ?

[00:19:41] Làm tôi phải mặt dày đến tìm cậu.

[00:19:43] Anh... Sao anh không tìm nguyên nhân từ chính mình?

[00:19:46] Cậu nói xem, tôi... tôi có nguyên nhân gì chứ?

[00:19:47] Anh chính là không đủ quan tâm, hiểu cô ấy.

[00:19:49] Anh căn bản không thể đứng trên lập trường của cô ấy để suy nghĩ vấn đề.

[00:19:53] Tôi lười nói với anh nữa.

[00:19:54] Anh căn bản không làm được, anh đâu phải tôi.

[00:19:56] Cậu mơ đi.

[00:19:58] Cả đời này cậu cũng không có cơ hội đó đâu.

[00:20:00] Còn không phải là anh... Sao? Cậu muốn thế nào?

[00:20:02] Tôi... Tùy anh vậy.

[00:20:07] Nào, há miệng ra, A...

[00:20:11] Họng khá đỏ, viêm amidan rồi.

[00:20:15] Tôi kê cho cô ít thuốc.

[00:20:16] Về nhà uống đúng giờ nhé. Được.

[00:20:22] Bác sĩ Thư, chủ nhiệm nói những bệnh án cô viết này

[00:20:24] và đơn thuốc đều không khớp. Phiền cô đối chiếu lại.

[00:20:26] Đợi tôi khám xong bệnh nhân rồi nói. Cô để đây.

[00:20:28] Bác sĩ Thư, cô chỉ cần đối chiếu sơ qua thôi.

[00:20:30] Bên chủ nhiệm đang đợi đấy ạ.

[00:20:31] Đợi tôi khám xong bệnh nhân rồi nói, cô không nghe thấy à?

[00:20:33] Đợi tôi khám xong bệnh nhân

[00:20:34] rồi đối chiếu bệnh án cho cô không được sao?

[00:20:36] Sao cô lại cứng nhắc như vậy?

[00:20:41] Để đây trước đi. Bác sĩ Thư bây giờ đang bận.

[00:20:56] Đi lấy thuốc đi.

[00:21:06] Bác sĩ Tiêu, có phải tôi lại "geng" (mãn kinh) rồi không?

[00:21:09] Chuyện này không thể cứ nghĩ mãi được.

[00:21:11] Cứ nghĩ mãi sẽ thành gánh nặng tâm lý.

[00:21:13] Theo tôi thấy, cô đến khoa phụ sản khám xem sao,

[00:21:15] kê ít estrogen đi.

[00:21:17] Tôi uống rồi, nhưng không có tác dụng.

[00:21:20] Cô chính là nghĩ quá nhiều rồi, áp lực tâm lý lớn.

[00:21:24] Như vậy đối với sức khỏe càng không có lợi.

[00:21:28] Làm phụ nữ sao mà khó thế này chứ.

[00:21:42] Tôi và Tiểu Kiều à, là vợ chồng tào khang.

[00:21:45] Cậu và Thư Mạn là đôi uyên ương thần tiên.

[00:21:48] Công chúa hoàng tử lãng mạn vô cùng.

[00:21:51] Lãng mạn cái quái gì. Lão tử bây giờ chỉ cầu,

[00:21:53] buổi tối có thể ngủ một giấc yên ổn.

[00:21:55] Vậy tôi chỉ cho cậu một cách.

[00:21:57] Ngủ riêng, ngủ phòng riêng.

[00:22:01] Tiểu Kiều mấy năm nay sức khỏe không tốt,

[00:22:03] nên ngủ phòng riêng.

[00:22:05] Cô ấy ở bên kia xem TV, cắn hạt dưa, lau nước mắt.

[00:22:07] Tôi ở bên này,

[00:22:09] hút thuốc, đánh rắm, ngáy ngủ, thoải mái!

[00:22:14] Cậu nói xem, phụ nữ ngủ một mình, cô ấy không thấy trống trải à?

[00:22:18] Tôi thấy là cậu trống trải thì có.

[00:22:22] Cái này chỉ là thói quen thôi.

[00:22:24] Cậu xem nhé, tôi thường xuyên đi công tác xa nhà.

[00:22:26] Mấy năm đó là đi công tác ở địa phương.

[00:22:29] Cô ấy phải ngủ một mình, quen rồi.

[00:22:39] Nhưng vợ nhà cậu... quen...

[00:22:41] Sao thế? Không có gì.

[00:22:43] Chẳng phải chỉ là một nữ đồng chí xinh đẹp thôi sao.

[00:22:47] Cậu nói xem, lão đồng chí này,

[00:22:48] trong tư tưởng còn bao nhiêu thứ bẩn thỉu vớ vẩn.

[00:22:50] Đừng nói lung tung. Nói gì thế? Để người ta nghe thấy.

[00:22:53] Hai vị lãnh đạo lão thành.

[00:22:57] Từ xa đã thấy hai vị rồi.

[00:22:58] Thế nào? Họp mặt à?

[00:23:00]

[00:23:03] Hai người họp mặt đi. Lão già này.

[00:23:07] Trưởng phòng Đào.

[00:23:10] Cục trưởng Cảnh, lãnh đạo lão thành như ngài gọi tôi là trưởng phòng,

[00:23:12] ngài đang mắng tôi đấy à?

[00:23:13] Sao thế? Có phải ngài thấy tôi

[00:23:15] bây giờ già rồi không dám gọi tên tôi nữa không?

[00:23:18] Cô nói xem, tiểu đồng chí này càng ngày càng giỏi nói.

[00:23:23] Mấy lão già chúng tôi đều nói không lại các cô rồi.

[00:23:26] Xe của cô không phải đang đợi cô ở đây sao?

[00:23:29] Có việc thì đi làm việc của cô đi.

[00:23:31] Vâng, tôi vừa xuống xe, đang định đến cơ quan.

[00:23:33] Chúng ta cùng đi. Được, được.

[00:23:48] Sao thế. Cục trưởng Cảnh.

[00:23:51] Có một chuyện này,

[00:23:52] tôi vẫn chưa hiểu rõ.

[00:23:55] Đó là tại sao mỗi lần ngài gặp tôi,

[00:23:56] đều căng thẳng như vậy?

[00:23:59] Cái này tôi thật sự không hiểu nổi.

[00:24:01] Ngài có thể cho tôi biết, là tại sao không?

[00:24:03] Tôi căng thẳng? Tôi căng thẳng sao?

[00:24:06] Cô... cô bé này thật biết đùa. Cô...

[00:24:10] Cục trưởng Cảnh, tôi chuyển nhà rồi.

[00:24:12] Cuối tuần này tôi muốn mời khách, ngài có nể mặt không?

[00:24:16] Mời khách?

[00:24:19] Tôi mời bạn học và đồng nghiệp cơ quan.

[00:24:21] Cảnh Linh cũng đi.

[00:24:23] Cho nên, tôi cũng muốn mời ngài và bác sĩ Thư.

[00:24:25] Được thôi, tôi về bàn bạc với chị dâu cô đã.

[00:24:27] Vâng, chờ tin của ngài.

[00:24:29] Trưởng phòng Đào. Đến đây! Tôi đi trước nhé.

[00:24:45] Anh và cô gái đó còn liên lạc không?

[00:24:48] Ai cơ? Tiểu Đào Hoa

[00:24:52] Ai? Linh Tử chiều nay gọi điện cho em rồi.

[00:24:57] Nó nói Tiểu Đào Hoa tuần sau chuyển nhà mời khách.

[00:25:01] Mời hai chúng ta đến.

[00:25:03] Nó còn nói,

[00:25:05] Tiểu Đào Hoa ở đơn vị đã nói với anh rồi.

[00:25:08] Đúng không?

[00:25:09] Hình như có chuyện đó.

[00:25:13] Sao anh lại quên mất nhỉ?

[00:25:15] Anh thật sự quên rồi à?

[00:25:20] Em muốn

[00:25:21] muốn lôi chuyện này ra với anh, thì thật vô vị quá rồi.

[00:25:24] Đồng chí Tiểu Đào bây giờ là cán bộ cấp trưởng phòng rồi.

[00:25:26] Là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của lớp kế cận thứ ba.

[00:25:30] Em nói xem, lời này của em mà bị truyền ra ngoài,

[00:25:31] thì không thích hợp biết bao.

[00:25:33] Đừng làm mấy trò này nữa, được không?

[00:25:35] Đúng vậy, người ta vừa trẻ, vừa đẹp,

[00:25:40] lại có sự nghiệp, ưu tú biết bao.

[00:25:42] Em... Em có ngủ không đấy? Em không đi làm à?

[00:25:48] Cô ấy đẹp hay em đẹp?

[00:25:51] Em bao nhiêu tuổi rồi?

[00:25:53] Cảnh Cảnh bây giờ còn không trẻ con như em.

[00:25:55] Anh mau nói đi, đừng nói nhảm nữa.

[00:25:58] Em đẹp. Em là tiên nữ hạ phàm.

[00:26:03] Anh lấy được người vợ như em, anh mãn nguyện rồi.

[00:26:10] Em nói xem, anh là một người lính,

[00:26:13] không học vấn, không gia thế, lại không có ngoại hình,

[00:26:18] sao lại lấy được một người như em,

[00:26:21] vừa có học vấn, vừa xinh đẹp, một đại mỹ nữ như vậy chứ?

[00:26:26] Đây là phúc đức ba đời nhà họ Cảnh chúng tôi tích lại đấy.

[00:26:31] Không phải, không phải, không thể tuyên truyền mê tín.

[00:26:35] Là nhờ ơn Đảng và phúc của Chủ tịch Mao.

[00:26:38] Nếu không thì,

[00:26:39] đại tiểu thư giai cấp tư sản như em sao có thể để ý đến anh,

[00:26:43] sống cùng anh lâu như vậy chứ?

[00:26:46] Em đẹp lắm, em đẹp lắm.

[00:27:13] Em đẹp lắm. Đẹp.

[00:27:28] Tiểu Thư, cô xem chữ cái Latinh tên thuốc này,

[00:27:31] có phải cô viết sai rồi không?

[00:27:33] Còn liều lượng thuốc này nữa, cũng có vấn đề.

[00:27:36] Không thể nào, tôi không thể phạm lỗi sơ đẳng như vậy được.

[00:27:38] Bộ bệnh án này chính là của phòng khám chúng ta.

[00:27:41] Trên đó ký tên cô, sao lại có thể nhầm được?

[00:27:44] Sao có thể chứ? Sao có thể chứ?

[00:27:47] Có gì mà không thể chứ?

[00:27:49] Tuổi lớn rồi, mắt lão hóa rồi,

[00:27:51] thì nên đeo kính lão vào, cố tỏ ra làm gì?

[00:27:55] Bác sĩ Tiêu, lúc tôi viết,

[00:27:57] là viết từng chữ từng chữ một.

[00:27:59] Nhìn rõ ràng rành mạch mà.

[00:28:01] Cô à, chính là thần kinh quá căng thẳng rồi.

[00:28:05] Hay là xin nghỉ hai ngày, nghỉ ngơi đi.

[00:28:08] Đừng tự tạo áp lực quá lớn cho mình.

[00:28:10] Cô cũng là người quá nửa đời người rồi.

[00:28:13] Còn nữa, nhanh chóng đi cắt một cái kính lão đi.

[00:28:19] Viết sai bệnh án thôi mà, không coi là lỗi gì lớn.

[00:28:23] Mấy con số Ả Rập đó trông giống nhau cả.

[00:28:25] Đừng nói là cậu bao nhiêu năm không dùng tiếng Latinh rồi,

[00:28:28] ngay cả sinh viên đại học tốt nghiệp chuyên ngành Latinh,

[00:28:30] cũng khó tránh khỏi sai sót mà.

[00:28:32] Cậu thật là trái với lương tâm.

[00:28:34] Cảnh Trực nói câu này thì còn tạm được.

[00:28:37] Lời Cảnh Trực nói, cũng không hoàn toàn là sai.

[00:28:43] Cảnh Trực mà biết anh nói về anh ấy như vậy,

[00:28:44] xem anh ấy phản ứng thế nào.

[00:28:46] Cậu xem, cậu xem, cậu vẫn có thể vui lên được mà.

[00:28:50] Chỉ là với cậu mới có thể nói vài câu tâm sự.

[00:28:53] Cả đời người phụ nữ,

[00:28:55] phải trải qua mấy giai đoạn quan trọng.

[00:28:58] Tuổi dậy thì, thời kỳ cho con bú...

[00:29:01] Rồi đến thời kỳ mãn kinh, là lúc yếu đuối nhất.

[00:29:05] Cậu lại là người mạnh mẽ,

[00:29:07] có thể nói, sự nghiệp

[00:29:08] chưa bao giờ thực sự được thỏa mãn.

[00:29:11] Khó khăn lắm con cái mới lớn,

[00:29:13] cuối cùng có cơ hội thể hiện tài năng và hoài bão,

[00:29:16] lại đối mặt với tình trạng cơ thể như thế này.

[00:29:19] Cậu là lực bất tòng tâm.

[00:29:21] Cậu trong lòng u uất,

[00:29:23] không biết giải tỏa ra sao.

[00:29:24] Nếu tôi là cậu, tôi cũng sẽ phát điên.

[00:29:29] Quý Thành, cậu thật sự quá hiểu tôi rồi.

[00:29:32] Chỉ là, tôi ít nói với cậu thôi.

[00:29:37] Những lời này, tôi tin Cảnh Trực

[00:29:39] không biết đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi.

[00:29:41] Cậu chỉ là nghe mệt rồi.

[00:29:43] Đạo lý không phải không hiểu, chỉ là không cam tâm.

[00:29:48] Bây giờ cơ hội vẫn còn mà.

[00:29:50] Gần đây, viện sắp tổ chức một buổi hội chẩn chuyên gia nhi khoa.

[00:29:54] Mời đến đều là chuyên gia nhi khoa của các bệnh viện lớn.

[00:29:57] Cậu cũng có tên trong danh sách.

[00:29:59] Tôi vừa xảy ra sự cố, có thể cho tôi tham gia không?

[00:30:04] Không gây ra hậu quả,

[00:30:05] thì không coi là sự cố y tế thực sự mà.

[00:30:07] Cậu đừng có để bụng chuyện này nữa nhé.

[00:30:09] Đừng coi nó là sự cố nữa.

[00:30:11] Cậu mới bao nhiêu tuổi chứ? Ít nhất còn mười năm nữa.

[00:30:14] Chúng ta còn rất nhiều việc phải làm đấy.

[00:30:17] Viện trưởng Quý tăng ca à?

[00:30:26] Em... Sao em lại có chuyện để nói với anh ta?

[00:30:27] Anh đến thì không nói chuyện với anh còn chạy à? Em!

[00:30:33] Cậu nhóc này, quấy rối vợ tôi, lẽ ra tôi nên đánh cậu.

[00:30:39] Nhưng mà,

[00:30:40] vừa rồi, tôi đã thấy được nụ cười hiếm hoi của vợ tôi.

[00:30:43] Tôi cũng nên cảm ơn cậu.

[00:30:45] Cậu nói xem tôi nên cảm ơn cậu trước,

[00:30:47] hay là đánh cậu trước đây?

[00:30:49] Anh đừng nghĩ lúc này cô ấy có nụ cười,

[00:30:51] thì anh đã mọi chuyện tốt đẹp rồi.

[00:30:54] Cô ấy vừa xảy ra sự cố, trong lòng yếu đuối biết bao.

[00:30:57] Tâm trạng chắc chắn sẽ có thay đổi.

[00:31:00] Tôi cảnh cáo anh nhé,

[00:31:02] sau này anh nhất định phải dành thời gian ở bên cô ấy nhiều hơn.

[00:31:05] Xem phim, dạo công viên.

[00:31:08] Quan trọng nhất là anh phải thường xuyên khen ngợi cô ấy.

[00:31:12] Để cô ấy cảm thấy anh quan tâm đến cô ấy.

[00:31:16] Tôi nói những lời này anh có hiểu không?

[00:31:19] Cậu nói

[00:31:20] chẳng phải là cái cách của tên Frank đó sao? (Frank?

[00:31:23] Nói cô ấy giống như hai mươi tám tuổi,

[00:31:26] mãi mãi trẻ trung, mãi mãi xinh đẹp.

[00:31:28] Chuyện này có gì khó đâu mà.

[00:31:30] Frank như vậy chính là rất tôn trọng phụ nữ.

[00:31:33] Anh thật sự phải học hỏi đấy.

[00:31:58] Bộ quần áo này của em là mặc từ bệnh viện về.

[00:32:01] Cứ thế nằm trên giường, có rất nhiều vi khuẩn đấy.

[00:32:07] Vừa rồi ấy, anh ở bên ngoài,

[00:32:09] thấy em nói chuyện với Quý Thành,

[00:32:11] nhìn từ xa, cứ tưởng là Ký Tĩnh.

[00:32:16] Dáng người đó...

[00:32:19] Không chỉ dáng người, trông cũng đẹp.

[00:32:21] Không phải đẹp, mà là quá đẹp.

[00:32:25] Nói em hai mươi tám tuổi cũng không ai tin.

[00:32:27] Mười tám, mười tám! Lúc đó hai chúng ta thư từ qua lại,

[00:32:31] em không phải mười tám tuổi sao?

[00:32:32] Đẹp như lúc đó.

[00:32:35] Không, không, còn đẹp hơn lúc đó nữa.

[00:32:41] Em xem, em xem, em cười lên, đẹp, xinh!

[00:32:46] Rất ghét em phải không?

[00:32:48] Phải... Không phải, không phải.

[00:32:50] Anh tưởng mắt em mờ rồi à?

[00:32:52] Không đeo kính lão là không nhìn rõ anh à?

[00:32:55] Em không cần nhìn cũng biết anh đức hạnh thế nào.

[00:32:58] Em nói xem, con người em cả đời chủ quan chủ nghĩa. Em...

[00:33:00] Đừng có hả hê nữa.

[00:33:01] Cả đời này anh đều hy vọng tôi làm một người nội trợ,

[00:33:04] không có thành tích gì trong công việc.

[00:33:07] Bây giờ tốt rồi, thuận theo ý anh rồi.

[00:33:09] Anh rất vui, rất đắc ý phải không?

[00:33:11] Không phải, em nói anh... Sao anh có thể

[00:33:13] xây dựng niềm vui của mình trên nỗi đau của em được chứ?

[00:33:16] Anh đừng tưởng đàn ông không có mãn kinh.

[00:33:19] Đàn ông cũng có mãn kinh á.

[00:33:21] Đàn ông mãn kinh còn già hơn, thảm hơn.

[00:33:25] Hói đầu, bụng phệ, đi không nổi,

[00:33:27] xấu nhất thế giới.

[00:33:28] Được, em mắng đi, em mắng đi.

[00:33:29] Chỉ cần có thể giải tỏa cơn giận của em,

[00:33:31] em cứ mắng thoải mái. Mắng nữa đi, mắng.

[00:33:36] Em xem, em xem,

[00:33:37] tiếng cười này của em nghe hay hơn tiếng khóc nhiều.

[00:33:40] Anh nói xem sao anh lại đáng ghét thế này chứ. Anh...

[00:34:11]

[00:34:19] Mơ thấy mình già rồi, răng rụng hết.

[00:34:25] Lưng cũng còng rồi, mặt toàn nếp nhăn.

[00:34:34] Anh còn tưởng

[00:34:35] hôm nay em nói chuyện với Quý Thành rất vui vẻ,

[00:34:38] tối có thể mơ một giấc mơ đẹp chứ.

[00:34:43] Những ngày tốt đẹp còn chưa qua được bao nhiêu,

[00:34:47] sao đã già thành thế này rồi?

[00:34:50] Anh nói xem đây là chuyện gì vậy?

[00:34:55] Nhưng sao anh lại nhớ

[00:34:57] toàn là những ngày tốt đẹp nhỉ?

[00:35:02] Nhớ càng nhiều ngày tốt đẹp, trong lòng càng khó chịu.

[00:35:10] Trước đây, nhìn người khác đeo kính lão,

[00:35:15] trong lòng nghĩ thật buồn cười, sao lại hài hước như vậy.

[00:35:24] Cả đời này của em, chắc chắn không cần đeo.

[00:35:29] Không ngờ không đeo lại xảy ra vấn đề.

[00:35:36] Lại còn bắt buộc phải đeo.

[00:35:41] Em cũng trở thành một bà lão hài hước rồi.

[00:35:53] Anh vẫn còn nhớ đấy. Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau,

[00:35:56] anh đã nghĩ,

[00:35:58] cô gái này nếu mà đeo thêm một cặp kính nữa,

[00:36:04] thì thật là quá ngầu.

[00:36:07] Anh thật giả tạo. Sao lại là giả tạo chứ?

[00:36:12] Bây giờ em mà đeo kính vào,

[00:36:14] thì chính là một nữ sinh viên đại học.

[00:36:22] Anh còn yêu em không?

[00:36:24] Đã... đã tuổi này rồi,

[00:36:28] nói lời này có chút sến sẩm.

[00:36:35] Có phải anh không yêu em nữa rồi không? Phải không?

[00:36:42] Yêu, yêu, yêu.

[00:36:58] Đeo vào rồi.

[00:37:01] Cậu nói xem, cậu đeo kính trông cũng khá đẹp đấy.

[00:37:04] Càng giống chuyên gia học giả hơn rồi.

[00:37:07]

[00:37:08] Nghe là biết không phải lời thật lòng.

[00:37:12] Bây giờ phản ứng của cậu còn mạnh không?

[00:37:15] Cậu và Cảnh Trực, hai người còn... cái đó không?

[00:37:20] Cũng tạm được. Còn cậu thì sao?

[00:37:23] Hai người có phải là phu xướng phụ tùy không?

[00:37:26] Không có. Tớ chẳng có phản ứng gì.

[00:37:29] Người ta nói mãn kinh gì đó,

[00:37:31] đều là cái này, cái kia gì đó.

[00:37:32] Tớ về cơ bản là không có.

[00:37:33] Có thể thỉnh thoảng ra chút mồ hôi thôi.

[00:37:36] Quý Thành còn lo lắng tớ phản ứng mạnh nữa.

[00:37:38] Đặc biệt nhờ người từ nước ngoài

[00:37:39] mang về cho tớ ít estrogen gì đó.

[00:37:43] Cậu muốn không? Tớ lấy cho cậu ít.

[00:37:44] Không cần, không cần.

[00:37:45] Uống chút đi, không sao đâu.

[00:37:47] Cậu uống không?

[00:37:49] Tớ chẳng có phản ứng gì, tớ uống làm gì chứ?

[00:37:52] Hai chúng tớ, sinh hoạt vợ chồng,

[00:37:53] vẫn gần như hồi trẻ.

[00:37:56] Quý Thành còn nói nữa, còn nói anh ấy thắc mắc,

[00:37:59] sao vẫn như người trẻ vậy.

[00:38:03] Nhanh ăn đi, cậu.

[00:38:06] Thư Mạn dạo này tâm trạng tốt hơn nhiều rồi.

[00:38:09] Xin chào, xin chào!

[00:38:11] Công tác của anh làm tốt đấy.

[00:38:13] Đương nhiên rồi. Tôi bây giờ ấy à,

[00:38:16] là sáng xin chỉ thị, tối báo cáo.

[00:38:19] Ba bài kinh điển, ngày nào cũng đọc.

[00:38:21] Buổi sáng vừa mở mắt ra,

[00:38:22] tôi liền bắt đầu hát thánh ca ca ngợi.

[00:38:25] "Hôm nay em mặc bộ đồ này đẹp thật đấy!"

[00:38:28] "Hôm nay em đẹp quá!"

[00:38:29] Buổi tối trước khi nhắm mắt ngủ, tôi lại ca công tụng đức.

[00:38:35] Liệt kê vợ tôi

[00:38:36] những công lao vĩ đại mấy chục năm qua.

[00:38:39] Như vậy là đúng rồi. Anh cũng đừng coi đây là gánh nặng.

[00:38:43] Thật ra,

[00:38:44] đây cũng là một loại tình thú trong cuộc sống vợ chồng đấy.

[00:38:47] Cậu thôi đi. Đứng nói chuyện không đau lưng.

[00:38:50] Vợ cậu coi cậu như hoàng thượng, ngày nào cũng cung phụng,

[00:38:53] nịnh bợ, cậu nói với tôi những lời này,

[00:38:55] có trái lương tâm không?

[00:38:58] Anh sai rồi. Phản ứng của Phi Phi ấy à,

[00:39:00] còn mạnh hơn Thư Mạn nhiều.

[00:39:03] Đồ đạc nhà tôi ấy à, đều bị cô ấy đập vỡ hết rồi.

[00:39:05] Thật à?

[00:39:07] Tối hôm qua, tôi chỉ cãi lại cô ấy một câu thôi,

[00:39:11] cô ấy suýt nữa nhảy từ trên lầu xuống.

[00:39:15] Anh xem này... này...

[00:39:19] Tôi nhớ nhà các người ở tầng một mà.

[00:39:23] Vậy... Vậy tôi cũng lo lắng chứ.

[00:39:24] Đúng. Tóm lại,

[00:39:26]

[00:39:29] Cho nên nói, so với tôi ấy à,

[00:39:31] anh hạnh phúc hơn nhiều rồi.

[00:39:35] Đúng rồi, hôm nay họp,

[00:39:37] cậu phát biểu chính, nghe thấy chưa?

[00:39:39] Đây là vấn đề mang tính chuyên môn cao.

[00:39:41] Vậy nhanh lên, nhanh lên, đi, đi, đi, nhanh.

[00:39:43] Ăn cơm đi, đừng đọc báo nữa.

[00:39:45] Bà nội.

[00:39:46] Anh hai.

[00:39:49] Bố, mẹ, bà nội.

[00:39:54] Chào bà nội, chào cô ạ.

[00:39:56] Chào chú ạ, chào Cảnh Cảnh.

[00:40:04] Tĩnh Tĩnh, lại đây, ngồi đi, ngồi.

[00:40:06] Ngồi xuống, ngồi xuống, ăn cùng đi, ăn cùng đi.

[00:40:10] Vậy con nói chuyện với bà nội nhé.

[00:40:12] Hổ Tử à, theo bố một lát.

[00:40:19] Con nói xem, bộ mặt này của con là cho ai xem hả? Con!

[00:40:21] Quý Tĩnh là cô gái tốt như vậy,

[00:40:22] sao lại để ý đến thằng nhóc hỗn xược như con chứ?

[00:40:25] Bố, lời cần nói con đã nói hết bốn năm trước rồi.

[00:40:28] Bố thấy bốn năm nay con sống uổng phí rồi.

[00:40:29] Con còn chưa nói xong mà.

[00:40:30] Bốn năm trước con qua lại với Tĩnh Tĩnh,

[00:40:32] đó là có chút hờn dỗi,

[00:40:33] là vì con không trưởng thành.

[00:40:34] Bây giờ con trưởng thành à?

[00:40:35] Con chả biết cái gì cả.

[00:40:36] Bố, từ nhỏ đến lớn,

[00:40:38] bố chưa bao giờ nghe con nói một câu hoàn chỉnh.

[00:40:40] Bây giờ là chuyện đại sự cả đời của con.

[00:40:41] Bố có thể nghiêm túc

[00:40:42] nghe con nói một câu, chỉ một câu thôi được không?

[00:40:47] Đừng nói một câu, hai câu bố cũng nghe. Con nói đi.

[00:40:52] Chúng con muốn kết hôn.

[00:40:53] Kết... kết cái gì?

[00:40:55] Kết hôn.

[00:40:55] Con hiểu kết hôn là gì không mà đòi kết hôn?

[00:40:58] Không hiểu mới kết chứ.

[00:40:59] Với lại ai hiểu chứ?

[00:41:00] Bố ngày xưa không kết hôn,

[00:41:01] bố cũng đâu biết là thế nào.

[00:41:02] Con ít nói nhảm đi. Đừng có so với bố.

[00:41:04] Ít nhất bố lúc đó,

[00:41:05] lúc kết hôn trưởng thành hơn con.

[00:41:07] Chuyện này chẳng liên quan gì đến trưởng thành hay không trưởng thành cả.

[00:41:09] Chúng con đã đến tuổi kết hôn.

[00:41:11] Theo pháp luật nhà nước,

[00:41:12] cho phép chúng con kết hôn ở tuổi này.

[00:41:15] Bố không quản được con.

[00:41:17] Con đi nói với mẹ con đi.

[00:41:18] Con không nói với mẹ, mẹ đang mãn kinh.

[00:41:20] Hỗn đản!

[00:41:21] Con mà còn... còn nói về mẹ con như thế,

[00:41:23]

[00:41:24] bất kể con bao nhiêu tuổi,

[00:41:24] lấy vợ hay chưa, bố đánh gãy chân con.

[00:41:27] Sao con lại không có chí tiến thủ như vậy chứ?

[00:41:29] Nhất định phải treo cổ trên một cái cây à?

[00:41:31] Đúng là có vấn đề mà, con.

[00:41:33] Mẹ, chuyện của con và Quý Tĩnh,

[00:41:35] liên quan gì đến mẹ chứ?

[00:41:37] Con biết mẹ không thích dì Thạch.

[00:41:38] Đó là chuyện của thế hệ trước các mẹ.

[00:41:40] Mẹ nói xem liên quan gì đến thế hệ chúng con chứ?

[00:41:42] Con chính là thích Quý Tĩnh.

[00:41:43] Con muốn sống với cô ấy cả đời.

[00:41:44] Hỗn xược!

[00:41:45] Anh chỉ biết đứng một bên hùa vào.

[00:41:47] Hổ Tử trở nên thế này hoàn toàn là trách nhiệm của anh.

[00:41:49] Con trở thành thế nào cơ?

[00:41:51] Con không hiểu,

[00:41:51] tại sao mẹ lại như lâm đại địch thế này?

[00:41:54] Con xem con làm mẹ con tức giận thế nào kìa.

[00:41:58] Con không biết mẹ con bây giờ đang mãn... mãn kinh à?

[00:42:00] Con nhường một chút đi mà.

[00:42:01] Bố, chuyện này có thể nhường được sao?

[00:42:02] Đây là hạnh phúc cả đời của con.

[00:42:03] Chuyện đại sự cả đời của con đấy.

[00:42:04] Vậy con cũng phải linh hoạt một chút chứ.

[00:42:06] Anh còn dạy nó giả tạo nữa à? Còn dạy...

[00:42:08] Hai người đều giả tạo như nhau.


 0 Comentarios sort   Ordenar por


Hasta la próxima