Kim Hôn Phong Vũ Tình -

32/51 视频

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 31 - Hồ Quân, Chu Vận

21 意见· 05/27/25
duongvu88
duongvu88
3 订户
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

显示更多

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn là hư cấu, nếu có trùng hợp, hoàn toàn là ngẫu nhiên.

[00:02:25] Bác gái, cho cháu hỏi một chuyện.

[00:02:27] Đồng chí Lữ Tư Giới ở đâu ạ?

[00:02:30] Ở đằng kia.

[00:02:32] Được, cảm ơn, cảm ơn ạ.

[00:02:33] Bà vào trước đi, bà vào trước đi, đừng khách sáo.

[00:02:38] Anh nói xem, bố của Ngưu Ngưu có giống Ngưu Ngưu không?

[00:02:41] Sao có thể chứ? Mọi người đều nói rồi,

[00:02:43] đứa trẻ ai nuôi thì giống người đó.

[00:02:45] Chúng ta nuôi nó ba mươi năm rồi, chắc chắn giống anh.

[00:02:47] Trừ khi cái lão già đó cũng giống anh.

[00:02:50] Lão già gì chứ, anh nói năng chú ý một chút.

[00:03:01] Đồng chí, đồng chí Lữ Tư Giới có phải ở đây không?

[00:03:04] Đúng vậy.

[00:03:06] Thầy ơi, có người tìm.

[00:03:16] Xin chào. Xin chào

[00:03:19] Mời ngồi.

[00:03:21] Được, ngồi đi, ngồi đi.

[00:03:23] Tiểu Nhã, pha trà cho khách.

[00:03:25] Vâng.

[00:03:32] Giới thiệu một chút, người vừa rồi là Tiểu Nhã.

[00:03:36] Là trợ lý của tôi, cũng là vợ của tôi.

[00:03:41] Ông Lữ, chúng ta đã nói chuyện này qua điện thoại rồi.

[00:03:45] Ông chắc hiểu mục đích chúng tôi đến đây lần này chứ?

[00:03:48] Thú thật, không hiểu lắm.

[00:03:51] Ý ông là sao?

[00:03:53] Tiểu Hứa đã nói thân phận của hai vị,

[00:03:55] bao gồm cả hoàn cảnh gia đình, đều nói cho tôi biết rồi.

[00:03:59] Tôi nghĩ cậu bé đó lớn lên trong môi trường như vậy,

[00:04:02] chắc là rất tốt.

[00:04:04] Tôi không hiểu lắm hai vị,

[00:04:05] tại sao lại muốn phá vỡ sự yên bình của đứa trẻ?

[00:04:08] Làm vậy không tốt đâu.

[00:04:10] Ý ông là sao? Tôi không hiểu.

[00:04:12] Ông đang trách chúng tôi không nên tìm bố mẹ ruột của đứa trẻ à?

[00:04:16] Không, đợi đã.

[00:04:18] Ông là bố ruột của đứa trẻ, đúng không?

[00:04:23] Tiểu Hứa nói vậy, thì cứ cho là vậy đi.

[00:04:27] Đứa trẻ muốn nhận tôi cũng không có vấn đề gì.

[00:04:30] Tôi chỉ là muốn đứng trên góc độ của đứa trẻ để suy nghĩ.

[00:04:32] Hai vị có phải đã làm phức tạp hóa vấn đề rồi không?

[00:04:36] Nhưng đứa trẻ bao năm nay vẫn luôn tìm bố mẹ ruột của nó.

[00:04:39] Tâm trạng của đứa trẻ, ông không thể hiểu sao?

[00:04:42] Bà đừng kích động.

[00:04:44] Tôi không có ý không muốn nhận con.

[00:04:46] Hai vị có thể bảo nó đến tìm tôi.

[00:04:50] Ông nói xem, đứa trẻ có thực sự cần một người bố

[00:04:52] như tôi không?

[00:04:54] Tôi nói thật với hai vị nhé.

[00:04:56] Tôi chưa từng có con, cũng không muốn có con.

[00:05:01] Vậy thì ông... Ông có vấn đề à?

[00:05:07] Tôi nói với ông không rõ ràng.

[00:05:08] Bà là bác sĩ phải không? Bà chắc có thể hiểu tôi.

[00:05:13] Tôi không muốn mang đến một sinh mệnh,

[00:05:14] nhất là một sinh vật to lớn lại có trí khôn. Làm cha kiểu gì được?

[00:05:17] Bởi vì tôi không gánh nổi trách nhiệm này.

[00:05:22] Lời tôi nói có thể hơi sâu sắc.

[00:05:24] Hai vị không hiểu lắm.

[00:05:25] Không, không sâu, một chút cũng không sâu.

[00:05:28] Tôi hiểu rồi. Ông thà nuôi một con chó,

[00:05:31] cũng không muốn có một đứa con, đúng không?

[00:05:33] Tôi thực sự không ngờ ông lại có thái độ như vậy.

[00:05:36] Thật ích kỷ, lạnh lùng.

[00:05:39] Hai vị không cần nổi nóng.

[00:05:43] Tôi chỉ nói một câu thật lòng mà thôi.

[00:05:46] Thực ra con người sinh con đẻ cái thường là mù quáng.

[00:05:51] Chẳng qua chỉ là để nối dõi tông đường mà thôi.

[00:05:53] Hoàn toàn không nghĩ xem mình có năng lực,

[00:05:55] có tư cách để làm một người cha tốt hay không.

[00:05:58] Bây giờ người dám nói thật như tôi rất ít.

[00:06:00] Tôi nói tôi không có năng lực này.

[00:06:02] Bởi vì trên đời này,

[00:06:04] tôi chỉ có thể đối xử tốt với một người, đó chính là bản thân tôi.

[00:06:07] Thậm chí cả vợ tôi, tôi cũng không thể đảm bảo

[00:06:09] tôi có thể chịu trách nhiệm gì với cô ấy.

[00:06:15] Ông nói đây là lời của người sao?

[00:06:17] Tôi nói đây là lời thật lòng.

[00:06:20] Sao hai vị lại không nghe nổi lời thật lòng vậy?

[00:06:22] Ông cũng gọi đây là lời thật lòng?

[00:06:23] Nếu ông là đứa trẻ ba tuổi nói những lời này,

[00:06:25] tôi có thể tha thứ cho ông. Nhưng ông bây giờ...

[00:06:29] Đi thôi.

[00:06:34] Người bố ruột mà Ngưu Ngưu mong đợi bao năm,

[00:06:36] lại là...

[00:06:39] Nếu đã như vậy, thì như ông nói, thà không gặp còn hơn.

[00:06:47] Tôi nhấn mạnh lại một lần nữa,

[00:06:48] tôi không có ý không muốn nhận đứa trẻ này.

[00:06:51] Hai vị có thể đưa nó đến tìm tôi.

[00:06:53] Nó muốn gì tôi đều có thể cho nó.

[00:06:56] Tôi có thể nói cho ông biết một cách có trách nhiệm,

[00:06:58] con trai của chúng tôi, những thứ ở chỗ ông đây,

[00:07:00] nó không cần một thứ nào cả. Đi thôi.

[00:07:05] Số phận của Ngưu Ngưu thật khổ.

[00:07:08] Phải đó. Em nói xem, giải phóng bao nhiêu năm rồi,

[00:07:11] loại đàn ông này sao vẫn chưa được cải tạo vậy?

[00:07:14] Cái cô giáo Hứa này cũng thật là.

[00:07:17] Sao lại cứ tìm loại đàn ông này,

[00:07:19] còn sinh con cho hắn nữa. Ngốc thật.

[00:07:23] Cô giáo Hứa lúc đó còn nhỏ, mới mười tám tuổi.

[00:07:27] Với lại, càng là loại đàn ông này càng có tính lừa gạt.

[00:07:31]

[00:07:35] Cái này anh không hiểu lắm.

[00:07:37] Tại sao phụ nữ lại cứ thích tìm loại

[00:07:40]

[00:07:42] Đây không phải là có bệnh sao?

[00:07:45] Nói với anh cũng không thông đâu.

[00:07:47] Loại đàn ông đó, trên người có

[00:07:50] cái vẻ xấu xa đó, vẻ ích kỷ đó,

[00:07:53] rất có sức quyến rũ.

[00:07:56] Đương nhiên,

[00:07:57] cũng không phải là sức quyến rũ mà chúng ta thường nói.

[00:07:59] Là loại rất xấu, rất lạnh lùng,

[00:08:04] rất u ám, loại quyến rũ đó.

[00:08:07]

[00:08:10] Nhưng mấy cô gái chưa có kinh nghiệm thì

[00:08:13]

[00:08:15] Anh xem, cô gái bên cạnh ông ta kìa.

[00:08:17] Tiểu Nhã, một cô gái tốt biết bao.

[00:08:20] Lại cứ yêu say đắm một tên đại xấu xa như vậy.

[00:08:29] Cười gì vậy? Mặt cười gian xảo.

[00:08:31] Anh đang nghĩ lúc em còn trẻ,

[00:08:34] có từng rung động với loại đàn ông này không?

[00:08:38] Anh nghe nói cái ông họ Lữ này,

[00:08:39] là hậu duệ của vương công quý tộc gì đó.

[00:08:42] Cầm kỳ thi họa, cái gì cũng tinh thông.

[00:08:45] Phong lưu phóng khoáng, rất có sức quyến rũ.

[00:08:47] Bên cạnh em á, thật sự không có nhân vật nào như vậy.

[00:08:50] Nếu có, khó nói lắm.

[00:08:55] Em nói, em nói gì vậy?

[00:08:57] Em là tinh hoa của phái nữ.

[00:08:58] Đến cả người phụ nữ như em,

[00:08:59]

[00:09:02] vậy thì anh thất vọng về phụ nữ quá.

[00:09:04] Cái gì gọi là thất vọng về phụ nữ hả?

[00:09:08] Anh tưởng anh là đàn ông tốt lắm à?

[00:09:10] Anh so với ông ta á, chẳng hơn được bao nhiêu.

[00:09:13] Nếu em nói vậy,

[00:09:15] anh cũng có sức quyến rũ giống ông ta à?

[00:09:23] Không biết hôm nay để Ngưu Ngưu

[00:09:24] đi gặp bố nó, kết quả sẽ thế nào.

[00:09:27] Em cứ yên tâm đi.

[00:09:28] Hôm đó chúng ta đến nhà họ Lữ ấy,

[00:09:30] ông ta là giả vờ với chúng ta thôi.

[00:09:32] Hổ dữ còn không ăn thịt con mà.

[00:09:34] Ông ta thật sự gặp Ngưu Ngưu,

[00:09:35] sẽ không có thái độ như vậy đâu.

[00:09:39] Sao em cứ cảm thấy cái ông họ Lữ này,

[00:09:40] ích kỷ đến tận xương tủy.

[00:09:42] Cứ phải sắp xếp họ gặp mặt,

[00:09:44] cũng không biết có đúng không.

[00:09:48] Mẹ, Bố.

[00:09:50] Sao con về sớm thế?

[00:09:51] Gặp ông ta chưa?

[00:09:55] Con không đi. Con chưa nghĩ xong làm sao gặp ông ta.

[00:09:59] Con sao thế?

[00:10:01] Chúng ta đã nói với ông ấy rồi.

[00:10:02] Người ta sẽ nghĩ thế nào hả?

[00:10:04] Mẹ, gần đây công việc của con áp lực rất lớn.

[00:10:06] Con không muốn làm mấy trò này, chán lắm.

[00:10:11] Cái gì gọi là chán?

[00:10:12] Đây là một việc lớn trong đời con mà.

[00:10:15] Con không thể không nghiêm túc như vậy.

[00:10:20] Mau gọi điện thoại cho Lữ Tư Giới,

[00:10:21] nói với ông ấy không đến nữa. Nhanh, nhanh, nhanh.

[00:10:34] Sao ông lại đến đây?

[00:10:36] Vào đi, vào đi. Mời vào.

[00:10:41] Chào ông. Chào ông.

[00:10:45] Đường đột quá phải không?

[00:10:46] Không đâu, không đâu.

[00:10:48] Ngưu Ngưu đứa trẻ này, vốn dĩ nói là sẽ đi.

[00:10:50] Kết quả có chút không khỏe.

[00:10:52] Ông xem, lại để ông phải đến đây. Mời ngồi, mời ngồi.

[00:10:56] Nào, nào, nào.

[00:10:58] Ông Cảnh, tôi muốn nói chuyện riêng với ông một chút.

[00:11:03] Hai người nói chuyện đi, hai người nói chuyện đi.

[00:11:13] Ông Cảnh, tôi suy đi nghĩ lại, tôi vẫn không biết

[00:11:17] nên đối mặt với đứa trẻ này thế nào.

[00:11:20] Nó năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Hai mươi sáu?

[00:11:24] Tuổi Sửu, hai mươi tám. Hai mươi tám.

[00:11:30] Cũng coi như là một người đàn ông trưởng thành rồi. Phải, phải.

[00:11:33] Ông Cảnh, tôi đã nói với ông rồi,

[00:11:37] đời này của tôi ấy, chưa từng có con.

[00:11:40] Tôi thực sự không biết

[00:11:41] làm sao để làm bố cho một người đàn ông lớn như vậy.

[00:11:46] Ông phải giúp tôi.

[00:11:48] Ông dạy tôi, làm sao làm bố.

[00:11:51] Cái này không có gì để dạy cả. Đây là bản năng.

[00:11:55] Trong cơ thể nó chảy dòng máu của ông.

[00:11:59] Chỉ cần ông nhìn thấy nó,

[00:12:00] ông sẽ biết phải làm gì.

[00:12:05] Đơn giản vậy sao? Đơn giản vậy đó.

[00:12:10] Ngưu Ngưu, lại đây, lại đây.

[00:12:17] Ngưu Ngưu, đây là bố ruột của con, đồng chí Lữ.

[00:12:23] Không không, ông Lữ.

[00:12:27] Chào ông.

[00:12:42] Ngồi đi, ngồi đi, ngồi.

[00:12:48] Xin đợi một lát.

[00:13:22] Món đồ này rất quý giá.

[00:13:25] Là ông nội con để lại.

[00:13:29] Tạm thời để chỗ con giữ. Cầm đi.

[00:13:40] Nó rất đáng tiền, tuyệt đối đừng làm vỡ.

[00:13:44] Vỡ rồi sẽ không đáng tiền nữa. Nào, cầm đi.

[00:13:53] Tạm thời để chỗ con giữ.

[00:13:55] Lỡ ngày nào đó bố cần, con phải trả lại bố.

[00:14:02] Nào, cầm đi.

[00:14:13] Hai người nói chuyện đi, hai người nói chuyện đi.

[00:14:27] Thú thật, gặp cô giáo Hứa thì,

[00:14:30] trong lòng em còn thấy yên tâm.

[00:14:33] Dù sao người ta cũng là một trí thức tử tế.

[00:14:37] Nhưng cái lão Lữ này,

[00:14:39] khiến người ta trong lòng thấy khó chịu quá.

[00:14:46] Anh nói xem, tính ích kỷ này có di truyền không?

[00:14:50] Không đâu. Sao có thể chứ?

[00:14:52] Anh thấy nhân phẩm ấy, cũng như ngoại hình,

[00:14:54] nó là tùy thuộc vào môi trường, phải không?

[00:14:57] Ở với ai thì giống người đó mà.

[00:14:58] Em nói anh xem, anh có ích kỷ không? Tuyệt đối không.

[00:15:02] Còn em thì, có một chút xíu.

[00:15:05] Ai ích kỷ? Ai ích kỷ? Không nghiêm trọng.

[00:15:06] Hai chúng ta đều không ích kỷ. Cho nên nói,

[00:15:08] đứa trẻ sống cùng hai chúng ta,

[00:15:09] làm sao ích kỷ được?

[00:15:14] Lão Lữ này có thể sống tốt được không?

[00:15:17] Em cứ yên tâm một vạn lần đi.

[00:15:18] Loại người ích kỷ như thế này,

[00:15:21] không có kết cục tốt đẹp đâu. Em xem đi.

[00:15:23] Sẽ có quả báo cho ông ta ăn.

[00:15:25] Dù sao đi nữa,

[00:15:26] bố mẹ ruột của Ngưu Ngưu cuối cùng cũng tìm được rồi.

[00:15:30] Tảng đá lớn trong lòng em,

[00:15:34] cuối cùng cũng hạ xuống được rồi.

[00:15:37] Anh nói xem, hai chúng ta có xứng đáng với Ngưu Ngưu không?

[00:15:40] Đương nhiên rồi. Nếu lúc này,

[00:15:43] thằng nhóc này còn có gì muốn nói nữa,

[00:15:45] vậy chỉ còn thiếu nước bị đánh thôi.

[00:15:48] Thôi đi. Anh chỉ nói cho sướng miệng thôi.

[00:15:54] Em nói xem, làm bố cho thằng nhóc này một phen,

[00:15:56] chưa tát nó một cái nào, thật không đã.

[00:16:00] Dám không?

[00:16:04] Mau đưa con chị đi khám bệnh đi.

[00:16:05]

[00:16:06] Tôi chính là muốn đợi bác sĩ Thư Mạn.

[00:16:08] Tôi chính là muốn cô ấy khám bệnh cho con tôi.

[00:16:11] Bác sĩ Thư đi phòng bệnh rồi, không ở đây.

[00:16:13] Chị xem con chị bệnh thành thế này rồi.

[00:16:14] Lỡ xảy ra chuyện gì, thì tính sao?

[00:16:16] Cô có ý gì?

[00:16:18] Cô tự dưng lại trù ẻo con tôi làm gì?

[00:16:20] Cô mới xảy ra chuyện ấy.

[00:16:22] Bác sĩ Thư đến rồi. Có chuyện gì vậy?

[00:16:24] Bác sĩ Thư, người này không biết nói lý lẽ gì cả.

[00:16:26] Chúng tôi tốt bụng lo lắng cho con chị ấy.

[00:16:28] Chị dâu, em cuối cùng cũng đợi được chị rồi.

[00:16:32] Cô là...

[00:16:33] Em là Tú Thanh đây.

[00:16:36] Già đến nỗi không nhận ra rồi sao?

[00:16:38] Tú Thanh, con em sao rồi?

[00:16:42] Đây là họ hàng nhà tôi. Giải tán đi.

[00:16:44] Nào, đến văn phòng tôi.

[00:16:47] Chị dâu, em cuối cùng cũng đợi được chị rồi.

[00:16:51] Trung tâm phẫu thuật này xây dựng xong,

[00:16:54] bệnh viện chúng tôi có thể tiếp nhận thêm một nghìn bệnh nhân.

[00:16:58] Đến lúc đó, hiện tượng xếp hàng chờ giường bệnh

[00:17:00] sẽ được giải quyết tận gốc.

[00:17:04] Nhưng vấn đề là... Đúng rồi,

[00:17:07] hồ sơ của chúng tôi đã nộp lên nửa năm trước rồi.

[00:17:10] Tại sao đến giờ vẫn chưa xuống?

[00:17:12] Các vị quan liêu quá rồi đấy.

[00:17:14] Cái gì mà các vị, chúng tôi?

[00:17:15] Chẳng lẽ cậu không phải là phó cục trưởng sao?

[00:17:17] Anh không nói tôi còn quên mất.

[00:17:19] Phó cục trưởng này của tôi có tác dụng gì chứ?

[00:17:21] Thảo luận đi thảo luận lại,

[00:17:22] riêng hội thảo thẩm định đã mở mười mấy lần.

[00:17:24] Cậu phải biết,

[00:17:25] dự án này của chúng ta nếu được phê duyệt,

[00:17:27] mấy chục triệu cũng không đủ đâu, biết không?

[00:17:30] Nhà nước bây giờ trăm việc còn ngổn ngang,

[00:17:32] chỗ nào cũng đang cần tiền gấp.

[00:17:34] Muốn xây trung tâm này ấy à,

[00:17:36] chúng ta phải đợi, hơn nữa còn phải kiên nhẫn đợi.

[00:17:39] Nếu cậu thật sự không đợi được,

[00:17:40] chỉ có cách cậu tự đi tìm tiền thôi.

[00:17:44] Vậy tôi làm phó cục trưởng này có tác dụng gì?

[00:17:47] Vậy tôi không làm nữa.

[00:17:48] Cậu nói xem, cậu làm quan để làm gì?

[00:17:51] Cậu chỉ vì mưu lợi cá nhân.

[00:17:52] Tôi mà gọi là mưu lợi cá nhân à? Bệnh viện này là nhà tôi mở à?

[00:17:56] Anh nói vậy, tôi thật sự không muốn làm nữa đâu.

[00:17:58] Bây giờ tôi từ chức với anh.

[00:18:01] Suốt ngày lấy từ chức ra dọa người, cậu có thấy thú vị không?

[00:18:04] Cậu có thời gian rảnh đó,

[00:18:05] tôi đề nghị cậu trực tiếp tìm lãnh đạo thành phố đi.

[00:18:07] Cậu là chuyên gia mà, có lúc cậu nói còn có tác dụng hơn tôi.

[00:18:11] Biết đâu ngân sách này, có thể xuống sớm hơn thì sao.

[00:18:23] Tú Thanh, qua đây ngồi đi.

[00:18:35] Tú Thanh, bệnh của con em...

[00:18:41] Con trai em bị bệnh gì ạ?

[00:18:47] Không qua khỏi sao?

[00:18:48] Không, không.

[00:18:55] Em vừa nhìn thấy chị nắm tay em,

[00:18:58] tim em đã chùng xuống rồi.

[00:19:02] Trước khi đến đây, ở bệnh viện huyện,

[00:19:04] bác sĩ cũng nắm tay em,

[00:19:07] nói bệnh của thằng bé... không chữa được nữa rồi.

[00:19:14] Tú Thanh, chưa đến mức đó đâu.

[00:19:16] Con bé bị bệnh tim bẩm sinh.

[00:19:19] Chắc chắn phải phẫu thuật.

[00:19:25] Chị dâu, em biết, thằng bé bị bệnh nặng rồi.

[00:19:31] Nếu không em cũng không đến cầu xin chị dâu.

[00:19:34] Chị dâu, em chỉ có một đứa con trai này thôi.

[00:19:39] Em xin chị cứu nó với.

[00:19:45] Mau dậy ngồi xuống. Chị chắc chắn sẽ tìm cách.

[00:19:50] Chị sẽ coi con em như con mình để chữa trị.

[00:19:55] Chị đi mời Viện trưởng Quý qua đây.

[00:19:57] Ông ấy là chuyên gia tim mạch, ông ấy chắc chắn có cách.

[00:20:11] Anh cả, Tú Thanh.

[00:20:15] Anh cả, Tú Thanh.

[00:20:17] Anh cả.

[00:20:21] Em nhớ anh chết đi được.

[00:20:24] Anh cả cũng nhớ em.

[00:20:25] Tú Thanh, nghe lời anh cả.

[00:20:28] Có anh cả ở đây, con em sẽ không sao đâu.

[00:20:32] Đây là bác sĩ Quý, Viện trưởng Quý.

[00:20:35] Có ông ấy ở đây, em yên tâm.

[00:20:36] Bệnh của con em nhất định có thể chữa khỏi.

[00:20:39] Phải không, bác sĩ Quý?

[00:20:43] Trước tiên làm một kiểm tra toàn diện cho đứa trẻ rồi nói sau.

[00:20:50] Mấy bệnh viện em đi trước đây,

[00:20:54] mấy chuyên gia, chủ nhiệm đó đều nói như vậy.

[00:21:00] Em biết ý của Viện trưởng Quý rồi.

[00:21:02] Chính là nói,

[00:21:05] bệnh của con em... không chữa được nữa rồi.

[00:21:08] Không.

[00:21:11] Anh cả, em vì bệnh của con,

[00:21:13] đã chạy vạy hơn nửa năm rồi. Thực sự là đường cùng rồi.

[00:21:19] Không còn cách nào, mới đến cầu xin anh cả.

[00:21:23] Anh cả, trước đây anh đã cứu mạng em gái.

[00:21:27] Lần này dù thế nào,

[00:21:29] cũng phải cứu mạng con em.

[00:21:32] Anh cả biết, anh cả biết. Em gái xin anh đó.

[00:21:35] Em, Tú Thanh, em đừng để ý đến ông ấy.

[00:21:37] Ông ấy ấy à, nói chuyện cứ vòng vo như vậy.

[00:21:40] Thích vòng vo tam quốc.

[00:21:41] Anh cả dám đảm bảo với em.

[00:21:44] Nếu ông ấy không được,

[00:21:45] thì cả Trung Quốc này không có con dao thứ hai đâu.

[00:21:50] Vẫn phải dựa vào thực tế để nói chuyện chứ.

[00:21:52] Tú Thanh, em đợi một lát nhé.

[00:21:55] Ra ngoài, ra ngoài, ra ngoài. Đợi nhé, Tú Thanh.

[00:22:00] Quý ngốc, tôi nói cho ông biết.

[00:22:02] Cô ấy là em gái tôi, như em gái ruột vậy.

[00:22:04] Ông biết không? Con bé này số khổ lắm.

[00:22:07] Đứa trẻ này chính là mạng sống của nó.

[00:22:08] Ông nhất định phải tìm mọi cách chữa khỏi cho nó.

[00:22:11] Tôi không quan tâm anh có quan hệ gì với cô ấy.

[00:22:12] Đến bệnh viện thì là bệnh nhân.

[00:22:14] Chúng ta đều phải đối xử nghiêm túc.

[00:22:16] Ông chưa tìm hiểu rõ tình hình gì cả,

[00:22:17] đã dám đảm bảo rồi. Đây là không khoa học.

[00:22:20] Lỡ như... Lỡ như cái gì?

[00:22:22] Trong chuyện này, không thể có lỡ như.

[00:22:25] Nhất định phải chữa khỏi cho nó.

[00:22:28] Cái gì gọi là nhất định? Cũng phải tôn trọng khoa học chứ.

[00:22:41] Vốn dĩ định đến nhà anh cả xem sao.

[00:22:45] Xem bác gái thế nào, làm chút việc nhà cho nhà anh.

[00:22:51] Tấm lòng của em, chúng tôi nhận rồi.

[00:22:53] Trước tiên cứ yên tâm ở lại đây.

[00:22:54] Chữa khỏi bệnh cho thằng bé quan trọng hơn bất cứ điều gì.

[00:22:58] Vậy đợi thằng bé khỏe hơn chút nhé.

[00:23:02] Em từ nhà đến, còn cố ý gửi theo bông.

[00:23:05] Muốn may cho anh cả, chị dâu mấy cái chăn dày.

[00:23:09] Mùa đông ở phương Bắc lạnh lắm.

[00:23:12] Tú Thanh, em cứ nghe lời chị dâu đi.

[00:23:14] Yên tâm ở lại đây.

[00:23:15] Có chuyện gì thì cứ nói với chúng tôi.

[00:23:17] Tuyệt đối đừng khách sáo.

[00:23:19] Em biết rồi.

[00:23:20] Em đến tìm anh chị chính là không khách sáo.

[00:23:25] Em cũng không dám khách sáo.

[00:23:28] Tú Thanh, em và con nghỉ ngơi trước đi.

[00:23:30] Anh với chị dâu em và Viện trưởng Quý,

[00:23:31] bàn bạc chuyện phẫu thuật. Được không?

[00:23:34] Đi, đi, đi.

[00:23:42] Thế nào rồi?

[00:23:46] Tình trạng bệnh của bệnh nhi khá điển hình.

[00:23:48] Là khuyết tật vách ngăn tim bẩm sinh,

[00:23:51] hở van ba lá không hoàn toàn.

[00:23:53] Loại trường hợp này thường khi trẻ sơ sinh vừa chào đời,

[00:23:56] đã nên phát hiện ra.

[00:23:58] Hơn nữa, ngay cả khi phẫu thuật,

[00:23:59] cũng nên thực hiện trong vòng một tuổi.

[00:24:02] Bây giờ đứa trẻ đã bốn tuổi rồi,

[00:24:04] đã gây ra dị tật tim,

[00:24:06] hệ tuần hoàn máu rối loạn,

[00:24:08] chức năng mô tim phổi

[00:24:09] đã bị ảnh hưởng khá nghiêm trọng.

[00:24:11] Đừng nói nhiều thế nữa. Có chữa được không?

[00:24:13] Bây giờ không phải đang nói về phương án điều trị này sao?

[00:24:17] Anh cũng làm việc trong hệ thống bệnh viện nhiều năm rồi,

[00:24:19] anh nên hiểu,

[00:24:20] tình cảm không thể thay thế khoa học được.

[00:24:23] Tình trạng bệnh của con trai Tú Thanh quả thực rất nghiêm trọng.

[00:24:25] Chúng ta không thể đảm bảo với cô ấy.

[00:24:27] Lỡ xảy ra chuyện gì, anh biết ăn nói với cô ấy thế nào?

[00:24:32] Vậy nếu phẫu thuật, tỷ lệ thành công là bao nhiêu?

[00:24:38] Thật lòng mà nói, chỉ có bốn phần mười.

[00:24:42] Hơn nữa, cho dù dị tật tim

[00:24:45] thông qua phẫu thuật có thể được điều chỉnh,

[00:24:46] thì chức năng mô tim phổi bị tổn thương

[00:24:48] lại khó mà hồi phục.

[00:24:50] Phẫu thuật thành công cũng khó đạt được mục đích chữa khỏi.

[00:24:52] Tôi cũng thấy vậy.

[00:24:57] Tôi lại không tin đấy.

[00:25:02] Anh ấy là người như vậy đó.

[00:25:03] Bất cứ ai có ơn với anh ấy, anh ấy đều muốn báo đáp.

[00:25:06] Huống hồ Tú Thanh là em gái ông ấy nhận.

[00:25:08] Việc của tôi cậu còn muốn làm nữa à? Tôi hiểu mà.

[00:25:14] Bây giờ tôi phải tìm mấy chuyên gia,

[00:25:17] tiến hành một cuộc hội chẩn cho đứa trẻ.

[00:25:19] Cố gắng hết sức thôi.

[00:25:23] Cảm ơn cậu.

[00:25:45] Xem gì thế? Anh thật sự định tìm Đông y

[00:25:49] khám bệnh cho con trai Tú Thanh à?

[00:25:51] Vậy còn hơn là nhảy lò cò bằng một chân chứ.

[00:25:54] Em đừng nói.

[00:25:55] Y học của tổ quốc chúng ta,

[00:25:58] trong việc điều trị bệnh tim cũng rất có biện pháp đó.

[00:26:01] Đừng tưởng cái ông Quý Thành đó có gì ghê gớm lắm.

[00:26:03] Cứ như trái đất thiếu ông ta thì không quay được nữa vậy.

[00:26:05] Sao lại nói vậy chứ?

[00:26:07] Quý Thành ngày mai mời các bệnh viện lớn,

[00:26:09] chuyên gia tim mạch giỏi nhất đến hội chẩn.

[00:26:13] Thật sao? Vậy anh cũng tham gia.

[00:26:14] Anh lại không phải chuyên gia, anh tham gia làm gì?

[00:26:17] Anh nói cho em biết nhé,

[00:26:18] anh đã chào hỏi mấy ông thầy Đông y rồi.

[00:26:20] Ngày mai ấy à, anh dẫn họ cùng đi hội chẩn.

[00:26:23] Anh cứ thấy bệnh của con Tú Thanh ấy,

[00:26:26] nên kết hợp Đông Tây y.

[00:26:28] Còn tưởng mình là chuyên gia thật đấy.

[00:26:32] Anh lại cứ tưởng thật đấy.

[00:26:42] Đừng sợ, mẹ ở đây với con.

[00:26:45] Là chú phẫu thuật cho con, không đau chút nào đâu.

[00:26:47] Em à, đừng quá căng thẳng. Em lại làm con bé sợ đấy.

[00:26:50] Với lại có Viện trưởng Quý phẫu thuật cho nó mà.

[00:26:52] Yên tâm đi. Phương án phẫu thuật này,

[00:26:54] đã nghiên cứu cả tuần rồi, không sai được đâu.

[00:26:57] Em nghe lời anh.

[00:27:01] Đến rồi. Gọi Viện trưởng Quý ra đây.

[00:27:04] Tôi nói với ông ấy một câu.

[00:27:05] Viện trưởng Quý hôm nay không mổ chính, Chủ nhiệm Giang mổ chính.

[00:27:07] Cái gì? Anh.

[00:27:10] Anh không phải nói Viện trưởng Quý đích thân làm phẫu thuật sao?

[00:27:13] Tú Thanh, đừng vội.

[00:27:14] Viện trưởng Quý có thể có việc đột xuất.

[00:27:16] Chủ nhiệm Giang cũng là chuyên gia cấp quốc gia.

[00:27:19] Thế này, mọi người chuẩn bị trước đi.

[00:27:20] Không được phẫu thuật. Đợi tôi về. Được.

[00:27:35] Tại sao?

[00:27:38] Anh thật sự yên tâm để tôi làm à?

[00:27:42] Đây chính là bộ mặt thật nhất của cậu.

[00:27:44] Bình thường cậu kênh kiệu biết bao.

[00:27:46] Nào là chuyên gia lớn, nào là quyền uy lớn.

[00:27:48] Cậu coi thường ai chứ?

[00:27:50] Đến lúc quan trọng như thế này,

[00:27:53] bảo cậu gánh áp lực, phải không?

[00:27:56] Bảo cậu gánh trách nhiệm, cậu liền chạy.

[00:27:58] Cậu nói xem bây giờ cậu còn là đàn ông không?

[00:28:02] Anh dựa vào đâu mà gây áp lực lớn như vậy cho tôi?

[00:28:04] Bệnh viện này là nhà anh mở riêng à?

[00:28:08] Ai có thể đảm bảo,

[00:28:10] phẫu thuật cho đứa trẻ này nhất định thành công?

[00:28:12] Vậy một khi không thành công, anh làm thế nào?

[00:28:14] Đừng tìm cớ cho mình.

[00:28:16] Cậu là lần đầu tiên lên bàn mổ sao?

[00:28:20] Tôi nói với anh, tôi mang cái gông nặng nề thế này,

[00:28:24] tôi không thể lên bàn mổ được.

[00:28:27] Vậy ý cậu là sao?

[00:28:28] Cậu có phải muốn tôi viết cho cậu một bản cam kết không?

[00:28:31] Viết rằng đồng chí Quý Thành làm phẫu thuật này,

[00:28:34] lỡ như thất bại,

[00:28:36] hoàn toàn không liên quan gì đến đồng chí Quý Thành, phải không?

[00:28:40] Không đúng. Các người không phải đã để người nhà bệnh nhân

[00:28:42] ký cái gì giấy cam kết trách nhiệm trước mổ rồi sao?

[00:28:44] Các người còn muốn gì? Còn muốn gì nữa?

[00:28:49] Có phải vì là người thân của tôi,

[00:28:51] cậu trong lòng có áp lực không?

[00:28:53] Anh nói nhảm. Cậu nói xem lão Quý này cậu...

[00:28:55] Tôi lúc nào nghi ngờ cậu sao?

[00:28:59] Anh lúc lý trí thì là như vậy.

[00:29:02] Nhưng anh lúc cảm tính thì khó nói lắm.

[00:29:04] Cậu... cậu còn không cho phép

[00:29:07] người ta có lúc tình cảm bốc đồng à?

[00:29:13] Lão Quý, tôi biết.

[00:29:16] Chính là chuyện của bố tôi ấy,

[00:29:19] vẫn luôn là một khúc mắc trong lòng cậu không gỡ được.

[00:29:22]

[00:29:23] cậu đều có trở ngại này.

[00:29:26] Nhưng bây giờ tôi thật sự rất cần cậu.

[00:29:29] Tôi từng cầm quân đánh trận,

[00:29:31] tôi hiểu, làm một ca phẫu thuật ấy,

[00:29:33] cũng giống như đánh một trận vậy.

[00:29:36] Sự tự tin của cậu, tâm trạng của cậu,

[00:29:38] ảnh hưởng trực tiếp đến

[00:29:39] những nhân viên tham gia phẫu thuật.

[00:29:41] Cũng ảnh hưởng trực tiếp đến tâm trạng của bệnh nhân. Cậu biết không?

[00:29:44] Kết quả là khác nhau đó.

[00:29:49] Tôi đợi cậu ở cửa phòng mổ.

[00:30:04] Viện trưởng Quý không đến nữa.

[00:30:10] Xem ra con trai tôi thật sự không qua khỏi rồi.

[00:30:22] Anh, chị dâu, em cũng không làm khó anh chị nữa.

[00:30:27] Em đưa con về. Em sẽ từ từ nuôi nó.

[00:30:32] Tú Thanh, em nói gì vậy?

[00:30:35] Dậy trước đã, dậy trước đã.

[00:30:35] Em yên tâm, Viện trưởng Quý nhất định sẽ đến.

[00:30:37] Ngồi xuống, ngồi xuống. Đúng, nhất định sẽ đến.

[00:30:39] Em vội cái gì chứ?

[00:30:43] Em xem, Lão Quý.

[00:30:49] Gây mê ngay lập tức. Viện trưởng Quý.

[00:30:52] Tú Thanh, em yên tâm.

[00:30:54] Có ông ấy phẫu thuật cho con bé, ông ấy sẽ cố gắng hết sức.

[00:30:57] Phải, chỉ cần Quý Thành đồng ý làm,

[00:30:58] ông ấy chắc chắn sẽ làm tốt nhất. Yên tâm.

[00:31:04] Viện trưởng.

[00:31:05] Phẫu thuật này ông không cần đích thân mổ chính.

[00:31:08] Đương nhiên tôi làm. Phải tôi làm. Chuẩn bị đi, chuẩn bị.

[00:31:13] Tú Thanh, đợi con bé phẫu thuật xong,

[00:31:16] ở bệnh viện thêm mấy ngày.

[00:31:18] Hết viêm rồi thì chuyển đến nhà ở. Đúng.

[00:31:23] Tiền phẫu thuật anh chị giúp em ứng trước rồi.

[00:31:28] Đã là ân tình rất lớn rồi.

[00:31:31] Em làm sao có thể làm phiền anh chị nữa?

[00:31:33] Em tính toán với anh kiểu này anh giận đấy.

[00:31:35] Tú Thanh, nghe lời anh em đi.

[00:31:38] Hai mẹ con em,

[00:31:39] là khách mà chúng tôi mời cũng không mời được đâu.

[00:31:41] Với lại,

[00:31:42] phòng ở nhà đã dọn dẹp cho hai mẹ con rồi.

[00:31:52] Thế nào? Thế nào?

[00:31:57] Phẫu thuật thành công.

[00:32:01] Tốt quá rồi, tốt quá rồi.

[00:32:04] Tú Thanh, yên tâm đi. Thằng bé lát nữa sẽ ra ngay.

[00:32:07] Phẫu thuật thành công. Thành công rồi.

[00:32:17] Cảm ơn nhé, cảm ơn.

[00:32:19] Anh có ý gì? Cảm ơn em làm gì?

[00:32:24] Vào đi, vào đi.

[00:32:27] Cảnh Cảnh, đây là cô Tú Thanh của con.

[00:32:29] Mau lại đây, lại đây. Qua đây, qua đây. Nhanh.

[00:32:33] Tú Thanh, đây chính là Cảnh Cảnh.

[00:32:38] Cháu gái tôi đã cao thế này rồi.

[00:32:42] Lúc tôi ở trường cán bộ, chắc chưa có cô đâu nhỉ?

[00:32:45] Ai là cháu gái của bà? Từ đâu đến vậy?

[00:32:48] Cảnh Cảnh.

[00:32:49]

[00:32:50] Thật ngại quá, nó học lớp 12 áp lực học tập lớn,

[00:32:53] tính khí không tốt. Thật xin lỗi nhé.

[00:32:56] Chị dâu em bình thường dạy dỗ cũng không nghiêm.

[00:32:57] Đợi có cơ hội, anh phải dạy dỗ lại nó.

[00:32:59] Không có gì, không có gì.

[00:33:02] Thằng cả, đây chính là em gái Tú Thanh mà con nói đó à?

[00:33:05] Phải, phải.

[00:33:07] Mẹ, cuối cùng con cũng gặp được mẹ thật rồi.

[00:33:15] Con nghe xem, con nghe xem.

[00:33:16] Cái miệng này ngọt biết bao.

[00:33:18] Mẹ xem Tú Thanh kìa. -Mẹ anh vừa gặp cô đã thích rồi.

[00:33:22] Con xem xem, trông xinh đẹp biết bao.

[00:33:25] Thật giống em gái ruột của tôi.

[00:33:28] Mẹ, vai vế này mẹ tính thế nào vậy?

[00:33:30] Cô ấy là em gái ai? Mẹ đây là...

[00:33:31] Mẹ nói giống, mẹ cũng đâu có nói là. phải không?

[00:33:35] Mẹ thật là. Ngồi đi.

[00:33:37] Con xem, con xem.

[00:33:39] Nào nào, ngồi đi, ngồi đi.

[00:33:42] Bác dẫn cháu đi xem phòng của cháu nhé.

[00:33:44] Ngồi đi, ngồi đi. Để họ nấu cơm.

[00:33:45] Ngồi đi, ngồi đi mẹ, ngồi đi. Cầm cái này.

[00:33:49] Con cứ ngồi đây nói chuyện với mẹ.

[00:33:51] Con nói xem mấy người trong nhà này,

[00:33:53] ra ra vào vào, vào vào ra ra.

[00:33:55] Chẳng có ai ngồi nói chuyện với mẹ một lúc.

[00:34:01] Chị dâu, em đến giúp chị nấu cơm.

[00:34:04] Không cần, không cần đâu Tú Thanh.

[00:34:05] Em ra ngoài ngồi nói chuyện với bà một lát đi.

[00:34:07] Bà chỉ thiếu người nói chuyện thôi.

[00:34:09] Chị dâu, nào, để em làm, để em làm.

[00:34:12] Lát nữa nói chuyện sau. Nào nào nào.

[00:34:18] Chị dâu, chị dâu. Chị ra ngoài đi, chị ra ngoài đi mà.

[00:34:21] Đừng để dầu bắn vào chị.

[00:34:24] Tú Thanh, cho ít dầu thôi, cho ít dầu thôi.

[00:34:27] Chị dâu, chị sợ em dùng nhiều dầu à?

[00:34:30] Không đâu. Chị xem, chỉ dùng chút xíu này thôi.

[00:34:35] Không phải, đừng hiểu lầm. Nhà có người già.

[00:34:37]

[00:34:39] Lúc nấu ăn không thể cho nhiều dầu được.

[00:34:42] Biết rồi ạ.

[00:34:49] Chị dâu, có gì cần giặt không ạ?

[00:34:51] Không có, không cần, không cần.

[00:35:01] Tú Thanh, sao em biết

[00:35:03] tất của anh cả em ở dưới gầm giường vậy?

[00:35:05] Anh cả em hơi giống ông chồng đầu heo ôn dịch nhà em.

[00:35:09] Quần áo bẩn, cứ thích giấu vào trong tủ.

[00:35:11] Chị nói xem ông ấy có ngốc không chứ?

[00:35:14] Giấu đi tìm không thấy không phải làm người ta tức sao?

[00:35:16] Cuối cùng vẫn phải giặt.

[00:35:22] Em không nói anh cả em ngốc đâu.

[00:35:24] Em nói là cái ông đầu heo ôn dịch nhà em ấy.

[00:35:27] Tú Thanh, cái này không cần em giặt đâu.

[00:35:29] Chị tự giặt.

[00:35:31] Người một nhà khách sáo làm gì chứ.

[00:35:42] Con gái, lại đây, lại đây.

[00:35:44] Sao vậy bố?

[00:35:45] Đỡ bố dậy.

[00:35:48] Mẹ ơi, lưng bố lại hỏng rồi.

[00:35:51] Mẹ!

[00:35:53] Mẹ, sao vậy?

[00:35:55] Lưng bố lại hỏng rồi.

[00:35:56] Anh cả, anh cả sao vậy?

[00:35:58] Nào nào nào, mau tránh ra, tránh ra! Để tôi, để tôi.

[00:36:01] Anh cả, anh đừng động.

[00:36:02] Chị dâu, chị đừng động. Để em, để em.

[00:36:04] Nào nào, một hai ba.

[00:36:09] Tú Thanh, được không đó?

[00:36:10] Anh cả, anh thả lỏng ra. Em được, em được.

[00:36:34] Chính lực này, chính lực này.

[00:36:37] Anh cả, lực này có lớn không? Chịu được không?

[00:36:41] Chịu được. Sang trái.

[00:36:44] Sang trái.

[00:36:46] Tú Thanh, em đây là...

[00:36:47] Chị dâu, chị yên tâm.

[00:36:49] Anh cả em trước đây bị bệnh, em đã chữa khỏi cho anh ấy rồi.

[00:36:52] Em học mát-xa từ ông nội.

[00:36:55] Em có kinh nghiệm, sẽ không xảy ra sai sót đâu.

[00:36:58] Anh cả, anh thả lỏng nhé.

[00:36:59] Thả lỏng, thả lỏng. Thoải mái, thoải mái.

[00:37:01] Thoải mái. Sang trái một chút. Được được được.

[00:37:15] Có một vấn đề em vẫn luôn muốn hỏi anh.

[00:37:19] Luôn muốn hỏi mà chưa hỏi được.

[00:37:21] Vậy chắc là dài dòng lắm. Để hôm khác đi.

[00:37:22] Hôm nay anh thực sự buồn ngủ lắm rồi.

[00:37:25] Nếu anh không trả lời em câu hỏi này,

[00:37:27] đời này anh đừng hòng ngủ.

[00:37:28] Nghiêm trọng thế à? Còn không cho ngủ nữa.

[00:37:32] Hỏi đi, hỏi đi. Vấn đề gì?

[00:37:34] Tú Thanh vung bàn tay to đấm anh,

[00:37:36] đấm như đấm heo vậy, anh lại thấy thoải mái thế à?

[00:37:41] Nếu anh là heo,

[00:37:43] vậy em chắc là heo nái rồi.

[00:37:48] Cái này... độc ác quá.

[00:37:57] Cái này... có phải là bà làm không?

[00:37:59] Tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi,

[00:38:01] đừng động lung tung vào đồ của tôi.

[00:38:01] Cô không hiểu tiếng Trung Quốc à?

[00:38:09] Cô không biết cái khăn đó bị phai màu.

[00:38:12] Hay là để cô giặt lại giúp con?

[00:38:13] Tránh xa ra. Sau này không được động vào đồ của tôi nữa.

[00:38:16] Con bé chết tiệt này! Mày nói chuyện với cô mày thế nào đấy hả?

[00:38:19] Bà nội!

[00:38:20] Cô ấy làm cái quần con thích nhất bị nhuộm thành thế này rồi.

[00:38:22] Con mặc thế nào được?

[00:38:24] Đều tại con, đều tại con.

[00:38:26] Hay là... cô đền?

[00:38:28] Đây là ông ngoại con gửi từ Mỹ về.

[00:38:29] Cô đền nổi không?

[00:38:30] Sao thế? Sao thế?

[00:38:32] Ồn ào cái gì vậy?

[00:38:34] Cô đền nổi. Con nói xem đền thế nào?

[00:38:38] Tú Thanh, con đừng để bụng.

[00:38:40] Cháu nói xem cháu...

[00:38:41] Cô ấy làm cái quần con thích nhất bị nhuộm thành thế này rồi.

[00:38:43] Con nói một câu cũng không được à?

[00:38:44] Con chỉ vì một cái quần rách, dám đối xử với cô con như vậy?

[00:38:46] Thật quá đáng rồi đấy.

[00:38:48] Anh cả, đều là lỗi của em. Em đền, em đền.

[00:38:52] Con còn là con gái của bố không?

[00:38:53] Trở nên thực dụng như vậy.

[00:38:59] Đây là chuyện gì vậy? Đây là...

[00:39:03] Anh cả, hay là... em vẫn nên về đi.

[00:39:08] Em làm gì vậy?

[00:39:10] Bệnh của thằng bé vẫn chưa khỏi hẳn mà.

[00:39:11] Không phải đã nói xong là bệnh khỏi rồi mới đi sao?

[00:39:15] Thằng bé về nhà uống thuốc là được rồi.

[00:39:19] Ở nhiều ngày như vậy, đã đủ phiền phức rồi.

[00:39:23] Anh cả, chị dâu, nhà em còn chút việc.

[00:39:29] Hôm nay có điện báo gửi đến.

[00:39:31] Vốn dĩ là định đi rồi.

[00:39:32] Được rồi Tú Thanh, anh biết.

[00:39:33] Cảnh Cảnh ấy à, đã làm em tổn thương rồi.

[00:39:35] Anh sẽ bảo nó xin lỗi em. Cảnh Cảnh!

[00:39:38] Đi rồi, ra ngoài rồi, ra ngoài rồi.

[00:39:42] Anh cả, em... em vẫn nên đi đi.

[00:39:45] Em ở đây cứ gây thêm phiền phức. Em thật sự vẫn nên đi đi.

[00:39:49] Tú Thanh, nói gì vậy chứ?

[00:39:52] Em đến đây nhiều ngày như vậy, giúp chị bao nhiêu việc?

[00:39:54] Hàng xóm láng giềng ai mà không nói,

[00:39:56] cô em gái này của chị thật đảm đang.

[00:39:57] Phải đó, em mà đi như vậy,

[00:39:59]

[00:40:06] Trong lòng anh, em gái Tú Thanh của anh quan trọng,

[00:40:10] hay là vợ con gái anh quan trọng?

[00:40:16] Lời nói không có trình độ như vậy,

[00:40:18] em cũng hỏi ra được. Thật là...

[00:40:22] Tôi phát hiện bà lão Cảnh này về sau càng ngày càng lạc hậu.

[00:40:25] Với cái gì Thư Lộ à, Thạch Phi Phi đó,

[00:40:29] không có gì khác biệt cả.

[00:40:30] Anh mới lão Cảnh ấy.

[00:40:32] Anh tưởng đàn ông không có thời kỳ mãn kinh à?

[00:40:34] Anh sau này... tim khó chịu, huyết áp không ổn định,

[00:40:40] liệt nửa người...

[00:40:42] Trù ẻo à? Tiếp tục trù ẻo đi.

[00:40:45] Đến cuối cùng, có lợi gì cho em chứ?

[00:40:48] Liệt nửa người phải không? Chẳng phải vẫn là em hầu hạ sao?

[00:40:52] Nghĩ hay nhỉ. Sao anh không tìm em gái Tú Thanh của anh

[00:40:55] đến hầu hạ anh đi?

[00:40:57] Em gái là em gái.

[00:40:58] Nếu không thì đàn ông lấy vợ để làm gì?

[00:41:01] Ghê tởm quá.

[00:41:10] Tú Thanh.

[00:41:12] Cầm lấy cái này.

[00:41:14] Không cần, không cần, không cần.

[00:41:16] Thằng bé lại được sống lại một lần nữa.

[00:41:19] Đại ân đại đức, em gái đời này không thể báo đáp được.

[00:41:25] Kiếp sau, Tú Thanh làm trâu làm ngựa,

[00:41:30] đến báo đáp đại ân đại đức của anh cả chị dâu.

[00:41:40] Đợi thằng bé lớn lên, em có cháu rồi,

[00:41:45] em có cháu rồi lại đến thăm anh chị.

[00:41:49] Tú Thanh, cầm lấy, cầm lấy.

[00:41:50] Đây là tấm lòng của chị và anh cả em.

[00:41:52] Chị dâu... Cầm lấy, cầm lấy. Nghe lời chị dâu em đi.

[00:41:54] Mẹ, đi nhanh. Đừng đợi có cháu rồi mới đến.

[00:41:55] Lúc nào muốn đến thì đến.

[00:41:57] Mẹ, mẹ đi nhanh.

[00:42:00] Vậy em đi đây.

[00:42:01] Mẹ, mẹ đi nhanh.

[00:42:06] Những lời em vừa nói đều là thật lòng à?

[00:42:08] Người ta muốn đến thì đến.

[00:42:09]

[00:42:10]

[00:42:13]

[00:42:13] Đi nhanh đi, đi nhanh đi.


 0 注释 sort   排序方式