اگلا

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 33 - Hồ Quân, Chu Vận

18 مناظر· 05/27/25
duongvu88
duongvu88
3 سبسکرائبرز
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

مزید دکھائیں

[00:02:18] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu. Nếu có sự trùng hợp, đó hoàn toàn là ngẫu nhiên.

[00:02:28] Anh mặc ít quần áo thế.

[00:02:29] Trời lạnh thế này, mau khoác áo vào.

[00:02:35] Anh... em lại đây.

[00:02:37] Anh có thể nhấc bổng em lên đấy.

[00:02:39] Được rồi, được rồi, anh đừng có làm khổ cái lưng già của anh nữa.

[00:02:42] Nếu anh thực sự muốn chứng minh mình chưa đến tuổi nghỉ hưu,

[00:02:44] thì anh lên thành phố đi, cho thị trưởng,

[00:02:46]

[00:02:47] Anh cứ ở nhà làm trò thì ra cái gì.

[00:02:49] Đúng là dở hơi.

[00:02:51] Đại hội thể thao toàn thành phố, anh đã đăng ký rồi.

[00:02:54] Chạy 5000 mét.

[00:02:55] Anh đúng là dở hơi.

[00:02:59] Anh có biết mình bao nhiêu tuổi rồi không?

[00:03:00] Theo lời bà nội thì năm nay anh đã sáu mươi hai tuổi rồi.

[00:03:04] Em thấy anh đúng là ham danh lợi,

[00:03:06] muốn chức quan chứ không cần mạng sống nữa rồi. Mau lên, mau lên.

[00:03:09] Mau lên, mau lên. Ban ngày ban mặt thế này không hay đâu.

[00:03:11] Ông già không đứng đắn, ghê chết đi được.

[00:03:14] Em nói nghiêm túc với anh đấy.

[00:03:16] Không được chạy đường dài, không được tham gia đại hội thể thao.

[00:03:18] Huyết áp, tim mạch của anh không chịu nổi đâu.

[00:03:21] Nếu anh muốn vận động, thì tham gia thi đấu môn bóng cửa ấy.

[00:03:24] Rất hợp với người già.

[00:03:25] Bóng cửa à?

[00:03:26] Đó là trò của mấy ông bà già rảnh rỗi.

[00:03:28] Sân thì nhỏ, cửa thì bé.

[00:03:30] Có khác gì chơi bắn bi đâu.

[00:03:32] Nếu anh chơi bóng, thì phải chơi bóng lớn. Bóng tạ, bóng rổ.

[00:03:37] Anh có biết mình bao nhiêu tuổi rồi không?

[00:03:38] Anh không biết. Em nói cho anh biết năm nay tôi bao nhiêu tuổi?

[00:03:41] Ông già, đầu óc ông có vấn đề rồi phải không?

[00:03:45] Nói với em cũng vô ích. Đi tiểu đây.

[00:03:48] Em mới có vấn đề ấy.

[00:03:51] Thấy chưa?

[00:03:52] Ngày sinh, có vấn đề.

[00:03:54] Này Lão Cảnh,

[00:03:55] ông gọi tôi về gấp thế này chỉ vì chuyện này thôi à?

[00:03:57] Đương nhiên rồi. Chị là người quản lý nhân sự mà.

[00:04:00] Chị đi phản ánh với các cơ quan hữu quan,

[00:04:02] sửa lại cho tôi. Sửa cái gì chứ?

[00:04:04] Chẳng phải ông sinh năm 1930 sao?

[00:04:06] Cũng là, mà cũng không phải, phải không?

[00:04:10] Năm tôi nhập ngũ, tôi nhớ ra rồi.

[00:04:12] Ngày tôi điền là ngày âm lịch.

[00:04:16] Chị xem này, trên này ghi rõ,

[00:04:17] ngày 13 tháng 11 âm lịch năm 1930,

[00:04:24] chính là ngày 1 tháng 1 dương lịch năm 1931.

[00:04:27] Tết Dương lịch. Tôi là người sinh năm ba mốt.

[00:04:33] Lão Cảnh, chỉ chênh lệch có một tháng rưỡi thôi.

[00:04:35] Ông tính toán chuyện này làm gì chứ?

[00:04:37] Đây gọi là tính toán sao?

[00:04:38] Đây gọi là thực sự cầu thị.

[00:04:39] Chị nói xem, năm ba mốt có thể giống năm ba mươi được không?

[00:04:43] Lão Cảnh, tâm trạng của ông tôi đều hiểu cả.

[00:04:48] Anh xem, sang năm tôi cũng là người phải làm thủ tục rồi.

[00:04:50] Đồng chí nữ so với đồng chí nam, lại càng không công bằng.

[00:04:54] Tôi là phó cục trưởng, năm mươi lăm tuổi đã phải nghỉ.

[00:04:57] Anh nói xem tôi có giống năm mươi lăm tuổi không? Tôi giống sao?

[00:05:00] Cho dù bề ngoài tôi giống, tinh thần tôi có giống không?

[00:05:03] Ông sáu mươi rồi, cũng nên nghỉ ngơi đi.

[00:05:07] Hơn nữa, ông là nghỉ hưu theo chế độ, đãi ngộ không thấp đâu.

[00:05:10] Chị nói bậy bạ gì thế?

[00:05:11] Tôi là vì tranh giành đãi ngộ sao? Tôi là loại người đó sao?

[00:05:14] Đi đi, mau sửa lại cho tôi.

[00:05:16] Được, tôi sẽ sửa cho anh.

[00:05:19] Vậy ông phải đưa cho tôi giấy tờ chứng minh gì đó chứ.

[00:05:21] Không thể ông nói ông sinh lúc nào

[00:05:22] thì là ông sinh lúc đó được, đúng không?

[00:05:24] Ông phải đưa cho tôi giấy khai sinh.

[00:05:26] Chị cố tình làm khó tôi phải không?

[00:05:27] Thời đó sinh con, làm gì có giấy tờ gì.

[00:05:29] Anh thế này... Vậy thì xin lỗi.

[00:05:30] Ông cứ đúng thời gian mà nghỉ hưu vinh quang đi. Cô...

[00:05:51] Lão già, này!

[00:05:53] Cậu phải mau nghĩ cách giúp tôi chứ, phải không?

[00:05:56] Cậu xem, cậu làm quan lớn rồi,

[00:05:58] còn làm được mấy năm nữa. Còn tôi thì sao?

[00:06:01] Bây giờ tôi đang nhiệt huyết như lửa, phải không?

[00:06:03] Cậu mà bắt tôi nghỉ hưu thật, ngọn lửa này của tôi

[00:06:05] chắc chắn sẽ đốt cháy nhà tôi mất.

[00:06:07] Đừng có đứng đó mà cười ngây ngô nữa.

[00:06:10] Tìm việc cho tôi đi, tôi muốn làm việc.

[00:06:17] Anh xong chưa?

[00:06:20] Chưa xong.

[00:06:21] Cậu nói xem, Quý Thành này,

[00:06:22] nếu làm cục trưởng rồi, còn kiêm viện trưởng được không?

[00:06:25] Chắc chắn là không được rồi.

[00:06:26] Không thể nào suốt ngày chạy đi chạy lại hai nơi được.

[00:06:28] Đúng vậy, chạy hai nơi chắc chắn cả hai đều làm không tốt.

[00:06:31] Nhưng mà mất đi vị trí viện trưởng thì cũng tiếc thật.

[00:06:35] Trí thức mà, vẫn mong muốn có thể

[00:06:38] đạt được chút thành tựu trong chuyên môn.

[00:06:43] Tôi đi rửa bát trước đây.

[00:06:44] Tôi còn chưa nói chuyện chính với cậu mà.

[00:06:46] Tôi còn chưa làm thủ tục nghỉ hưu mà.

[00:06:48] Sao thế, muốn cướp ngôi đoạt vị à?

[00:06:51] Tôi cũng đang muốn nói với anh chuyện này đây.

[00:06:53] Chức cục trưởng này tôi không thể đảm nhận.

[00:06:55] Anh nghe tôi giải thích lý do. Thứ nhất...

[00:06:57] Được rồi, được rồi.

[00:06:58] Mấy cái lý do vớ vẩn của ông tôi biết thừa rồi.

[00:07:00] Lúc đầu ông nói ông không làm được phó cục trưởng này,

[00:07:02] sau đó chẳng phải cũng làm rất đạt yêu cầu sao?

[00:07:06] Lão Quý, ông có biết tại sao tôi

[00:07:08] lại muốn ông làm người kế nhiệm tôi không?

[00:07:10] Chẳng qua ông chỉ muốn mãi mãi đè đầu cưỡi cổ tôi thôi.

[00:07:13] Tôi dù có làm cục trưởng này

[00:07:14] cũng là người kế nhiệm của ông.

[00:07:16] Cái trò tính toán nhỏ nhen này,

[00:07:18] ông không thấy buồn cười sao?

[00:07:19] Không buồn cười chút nào.

[00:07:21] Quyết định này của tôi là vô cùng sáng suốt và đúng đắn.

[00:07:24] Cũng không xem lại mình đi, ông cũng sắp sáu mươi tuổi rồi còn gì.

[00:07:28] Cái gì mà sắp sáu mươi tuổi.

[00:07:30] Tôi nhỏ hơn ông mấy tuổi đấy.

[00:07:32] Ông sắp làm ông nội rồi còn gì, đúng không?

[00:07:34] Cho nên đừng suốt ngày nghĩ đến chuyện

[00:07:36] thành danh, thành gia gì đó, những thứ hư vinh ấy,

[00:07:39] để cho đám trẻ nó hoàn thành đi.

[00:07:42] Tôi nói với ông này, ông nói xem hai chúng ta bao nhiêu năm nay

[00:07:47] đã bàn bạc bao nhiêu chuyện lớn.

[00:07:49] Bây giờ cuối cùng cũng có chút manh mối rồi.

[00:07:51] Nhưng nếu tôi đi rồi, tôi thật sự không yên tâm

[00:07:54] giao những việc này cho người khác.

[00:07:56] Ông ấy à, không có ưu điểm gì khác.

[00:07:59] Nhưng ông kiên trì, việc gì ông đã nhận lời,

[00:08:01] chắc chắn sẽ làm được.

[00:08:03] Thôi đi, ông đừng có mà tâng bốc với ý đồ xấu.

[00:08:06] Đừng nói nhiều nữa. Quyết định bổ nhiệm đã xuống rồi,

[00:08:08] không thể thay đổi được. Ông rõ ràng biết là không thể thay đổi,

[00:08:14] còn chạy đến chỗ tôi lải nhải, xem trò cười của tôi phải không?

[00:08:18] Ông đúng là bụng dạ tiểu nhân.

[00:08:22] Hai đứa ở riêng cũng tốt mà.

[00:08:24] Không cần phải nhìn sắc mặt của tôi và cậu.

[00:08:25] Muốn làm gì thì làm, tự do biết bao.

[00:08:29] Bà là con trai nên không sao cả.

[00:08:31] Còn tôi thì xót con gái tôi chứ.

[00:08:34] Bà còn chưa qua xem lần nào.

[00:08:36] Hai đứa nó sống thế nào gọi là sống?

[00:08:38] Cả năm trời không nổi lửa một lần.

[00:08:41] Hai đứa nó ngày nào cũng ăn ngoài à?

[00:08:42] Tiền lương một tháng

[00:08:43] đều dùng hết vào việc ăn uống.

[00:08:45] Thôi, đừng nói xa xôi nữa.

[00:08:46] Bà vừa nói

[00:08:48] để Tĩnh Tĩnh về nhà ở là ý gì? Về nhà nào?

[00:08:51] Bà nói thế là sao? Tôi mà để nó về nhà chúng tôi,

[00:08:54] cái tính hẹp hòi của bà

[00:08:55] chẳng phải sẽ đánh nhau với tôi sao?

[00:08:57] Ông Quý nhà chúng tôi

[00:08:58] cũng không phải là đối thủ của ông Cảnh nhà bà.

[00:09:01] Vẫn như trước đây, mỗi người một nửa, luân phiên ở.

[00:09:05] Chúng nó có đồng ý không?

[00:09:06] Không đồng ý cũng phải bắt chúng nó đồng ý.

[00:09:09] Tĩnh Tĩnh đã hai mươi sáu tuổi rồi.

[00:09:11] Hổ Tử nhà bà cũng sắp ba mươi rồi phải không?

[00:09:13] Nên có con rồi.

[00:09:15] Bà nghĩ cũng xa xôi thật đấy. Chúng nó có muốn không?

[00:09:17] Tôi chỉ sợ bà không muốn thôi.

[00:09:21] Tôi biết bà không vội làm bà nội.

[00:09:23] Làm gì có bà nội nào trẻ trung xinh đẹp như vậy.

[00:09:26] Nhưng nói đi cũng phải nói lại,

[00:09:27] bà là mẹ chồng, lại là bác sĩ,

[00:09:30] bà không thể không biết

[00:09:32] độ tuổi sinh đẻ tốt nhất của phụ nữ

[00:09:33] là bao nhiêu tuổi, phải không?

[00:09:35] Tĩnh Tĩnh có thai rồi à? Không.

[00:09:37] Cho nên tôi mới vội vàng để chúng nó về nhà ở đấy chứ.

[00:09:40] Ngày nào cũng ăn ngoài, tốn tiền không nói làm gì,

[00:09:42] quan trọng là không có dinh dưỡng.

[00:09:44] Con Tĩnh Tĩnh, Tĩnh Tĩnh đến kinh nguyệt cũng rối loạn rồi.

[00:09:47] Thế làm sao mà có thai được?

[00:09:49] Chuyện lớn như vậy sao bà không nói sớm?

[00:09:51] Tôi cứ tưởng Tĩnh Tĩnh không muốn có con.

[00:09:54] Thế này không được, phải mau để chúng nó về nhà ở.

[00:09:57] Tôi ghét nhất cái tính này của bà, nghe gió tưởng mưa.

[00:10:03] Nhưng mà bà Thư này,

[00:10:05] còn một chuyện nữa tôi phải nói với bà.

[00:10:08] Cái con bé Tĩnh Tĩnh ấy, nó từ nhỏ đã theo tôi,

[00:10:12] cũng chịu không ít tủi thân, thần kinh có chút nhạy cảm.

[00:10:16] Nếu lại ở chung với bà,

[00:10:18] bà đừng có quá căng thẳng, khoan dung một chút.

[00:10:22] Đừng tạo thêm nhiều áp lực cho nó nữa, được không?

[00:10:26] Xem bà nói kìa.

[00:10:29] Bác sĩ Thư, có bệnh nhân đến.

[00:10:31] Mời họ vào đi.

[00:10:33] Vậy... vậy bà cứ bận việc đi, tôi cũng đi đây.

[00:10:36] Chuyện này cứ quyết định như vậy nhé, luân phiên ở.

[00:10:39] Được rồi.

[00:11:21] Lão Cảnh, hôm nay ông đến rồi à? Đến rồi.

[00:11:24] Sao không thấy cô Thiết Mai nhỉ?

[00:11:27] Cô Thiết Mai lâu lắm rồi không đến.

[00:11:30] Nghe nói nhà có chút chuyện.

[00:11:32] Thiết Mai không ở đây, thấy vắng vẻ hơn nhiều.

[00:11:37] Cô gái đó, vui vẻ.

[00:11:40] Đúng, vui vẻ. Đi nhé, vui vẻ.

[00:11:51] Đang nghĩ ngợi chuyện gì thế? Trông tâm trạng nặng nề quá.

[00:11:55] Tôi có thể nghĩ ngợi chuyện gì chứ?

[00:11:57] Vừa rồi chúng tôi còn nhắc đến cô đấy. Thật mà.

[00:11:59] Nghe nói nhà cô có chút chuyện.

[00:12:02] Ông nhà tôi bệnh rồi. Bảy mươi mấy tuổi, bệnh tật đầy người.

[00:12:05] Nằm viện là chuyện thường tình.

[00:12:07] Không sao chứ?

[00:12:08] Không sao đâu, sống được hơn trăm tuổi đấy.

[00:12:11] Cô xem, lúc nào cô cũng vui vẻ như vậy.

[00:12:13] Thật tốt.

[00:12:14] Nếu tôi mà hay lo lắng, thì đã lo chết từ lâu rồi. Đi thôi.

[00:12:23] Anh có tâm sự.

[00:12:26] Tôi là đàn ông con trai, có tâm sự gì chứ. Không có.

[00:12:29] Vừa rồi nhìn dáng vẻ anh ngồi đó,

[00:12:31] tôi đã biết là có tâm sự rồi.

[00:12:32] Chắc chắn là gặp phải khó khăn lớn rồi.

[00:12:35] Nói thế là sao.

[00:12:36] Cô là phụ nữ, khó khăn đến mấy cũng vui vẻ như vậy.

[00:12:38] Tôi có thể có chuyện gì chứ. Không có gì.

[00:12:41] Anh không muốn nói thì thôi. Tôi cũng không phải vợ ông.

[00:12:44] Nhưng mà bí ẩn trong đó,

[00:12:46] tôi cũng có thể biết được vài phần.

[00:12:52] Chuyện nghỉ hưu chứ gì? Tôi đã từng nói với cô về chuyện này.

[00:12:55] Làm sao có thể. Anh đâu phải là kiểu người

[00:12:57] thích than khổ với phụ nữ.

[00:13:00] Nhưng mà,

[00:13:01] từ khi thấy anh thất vọng như vậy vào năm ngoái,

[00:13:03] tôi đã biết là chuyện gì rồi.

[00:13:05] Anh xem tinh thần, khí chất, sức khỏe của anh này,

[00:13:07] đâu có giống người sắp nghỉ hưu.

[00:13:09] Điều này cũng giống như một đoàn tàu đang chạy về phía trước,

[00:13:13] mà lại bắt anh phanh gấp, thế thì sẽ bị lật tàu mất.

[00:13:16] Cô nói đúng chỗ rồi đấy.

[00:13:19] Lật tàu thì không đến nỗi, chỉ là

[00:13:21] nó bị kẹt trong một vũng bùn lớn.

[00:13:24] Cô nói xem, trong lòng tôi nó bức bối khó chịu.

[00:13:26] Cô nói xem, tại sao cấp trên lại có chính sách như vậy?

[00:13:30] Cứ thế mà cắt xoẹt một nhát.

[00:13:31] Cô nói xem, có những đồng chí, ví dụ như tôi chẳng hạn,

[00:13:34] làm việc cả đời, phải không?

[00:13:36] Tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm làm việc phong phú.

[00:13:38] Những kinh nghiệm đó không thể học được trên sách vở, trên lớp học.

[00:13:41] Có thể nói là ngàn vàng khó mua.

[00:13:47] Cô xem, tôi nói với cô những chuyện này làm gì.

[00:13:49] Nhà cô còn có người bệnh, cô mau về nhà đi.

[00:13:51] Rau này héo cả rồi.

[00:13:53] Anh nói với tôi những chuyện này thì có sao đâu.

[00:13:56] Tôi lại không ở trong cơ quan, anh không cần lo lắng.

[00:13:58] Tôi sẽ không đi nói lung tung đâu.

[00:14:00] Tôi không có ý đó, không có ý đó.

[00:14:03] Thực ra, phàn nàn một chút cũng là chuyện bình thường.

[00:14:05] Cứ nói như ông nhà tôi đi,

[00:14:06] thời gian cách mạng của ông ấy còn dài hơn anh,

[00:14:08] chức vụ cũng cao hơn anh.

[00:14:10] Chẳng phải vẫn phàn nàn như thường sao.

[00:14:12] Tôi biết, anh cả đời làm anh hùng,

[00:14:15] khổ sở gì cũng giấu trong lòng.

[00:14:17] Như vậy không tốt, sẽ sinh bệnh đấy.

[00:14:21] Thôi được rồi, đừng chỉ nói về tôi nữa. Cô bây giờ còn đi làm không?

[00:14:26] Có chứ. Không đi làm, suốt ngày ở nhà làm bà chủ,

[00:14:28] thế thì càng không có ý nghĩa gì, mau già lắm.

[00:14:31] Ông ấy điều tôi đến nhà văn hóa quần chúng rồi,

[00:14:33] chuyên phụ trách văn hóa quần chúng.

[00:14:35] Mỗi ngày đều ở cùng với những người yêu thích kịch cũ.

[00:14:38] Cũng rất thú vị.

[00:14:40] Cô xem cô kìa,

[00:14:42] lúc nào cũng vui vẻ, rạng rỡ thế này.

[00:14:46] Vừa rồi còn có một đồng chí lớn tuổi nhắc đến cô với tôi.

[00:14:48] Nói rằng ở đây chúng tôi,

[00:14:50] thiếu cô Thiết Mai này thì thật là vắng vẻ.

[00:14:54] Có lẽ là do từ nhỏ nhà đông con,

[00:14:56] hoàn cảnh gia đình lại không được tốt lắm,

[00:14:58] dỗ dành cả nhà vui vẻ, quen rồi thôi.

[00:15:01] Cô xem, một ưu điểm tốt như vậy,

[00:15:03] lại bị cô nói thành chuyện buồn.

[00:15:05] Điều này không phù hợp với tính cách của cô đâu.

[00:15:09] Cục trưởng Cảnh.

[00:15:14] Thực ra tôi có một chuyện vẫn luôn muốn làm rõ.

[00:15:20] Chuyện gì?

[00:15:24] Cô Lưu, đến ngay đây.

[00:15:29] Vậy cô có việc thì đi làm đi.

[00:15:31] Chúng ta hôm khác lại nói chuyện. Được.

[00:15:33] Không có việc gì gấp chứ.

[00:15:36] Không có việc gấp. Vậy thì tốt. Tạm biệt, tạm biệt.

[00:15:46] Trung ương muốn phát triển Thượng Hải rồi.

[00:15:47] Quyết sách này của đồng chí Đặng Tiểu Bình thật quá sáng suốt.

[00:15:51] Trụ sở chính của công ty bọn con cũng sẽ chuyển đến Thượng Hải. Thật sao?

[00:15:54] Vậy thì lãnh đạo công ty các con rất có trình độ,

[00:15:57] tầm nhìn rất tốt.

[00:15:58] Bố nói cho con biết,

[00:16:00] vị thế kinh tế của Thượng Hải không chỉ ở Trung Quốc đâu,

[00:16:02] vị thế kinh tế của nó ở khu vực châu Á - Thái Bình Dương

[00:16:04] cũng vô cùng quan trọng.

[00:16:07] Khá lắm, con trai. Bố ủng hộ con đi.

[00:16:09] Bố ủng hộ con làm gì?

[00:16:11] Trụ sở công ty chuyển đi, chứ con chưa chắc đã đi.

[00:16:14] Tại sao con không đi?

[00:16:16] Khu phát triển kinh tế, cơ hội thực hành tốt biết bao.

[00:16:20] Con phát hiện ra mỗi khi nói đến những chuyện này,

[00:16:21] bố còn hào hứng hơn cả con.

[00:16:23] Con có ý gì?

[00:16:24] Bố thấy con bây giờ

[00:16:26] chưa già đã suy, uể oải, trì trệ.

[00:16:29] Có phải là không nỡ rời xa nhà không?

[00:16:31] Bố, không nhất thiết phải xa quê hương

[00:16:33] mới gọi là chí khí ngút trời chứ ạ.

[00:16:35] Ở đâu mà chẳng phải gây dựng sự nghiệp.

[00:16:37] Hơn nữa, Bắc Kinh cũng trăm bề cần xây dựng lại,

[00:16:40] cũng cần nhân tài mà.

[00:16:41] Ý của bố... Con có ý gì?

[00:16:44] Con thì sao cũng được. Tĩnh Tĩnh nói cũng không sai.

[00:16:48] Con ở đâu cũng như nhau cả.

[00:16:49] Thằng nhóc, còn trẻ mà đã muốn sống qua ngày rồi.

[00:16:51] Thật là vô dụng.

[00:16:52] Lời này của bố có chút không đúng rồi.

[00:16:54] Sao chứ? Làm việc ở Bắc Kinh là sống qua ngày sao?

[00:16:58] Bắc Kinh là thủ đô vĩ đại của tổ quốc đấy.

[00:17:01] Cô bé này, lại bắt bẻ lời của bố rồi.

[00:17:04] Ý của bố là,

[00:17:05] làm việc ở đâu cũng phải làm cho tốt, không được sống qua ngày.

[00:17:09] Quan điểm của con hoàn toàn giống với bố.

[00:17:18] Con có thể nói đi là đi sao?

[00:17:19] Con đâu phải độc thân. Bố thì có thể à?

[00:17:22] Bố... Bố nói cho con biết,

[00:17:25] con phải nhân lúc còn trẻ,

[00:17:27] muốn làm gì thì cứ làm đi,

[00:17:28] đừng để đến già rồi hối hận.

[00:17:30] Nói thế cứ như cả đời bố

[00:17:32] có tâm nguyện gì chưa hoàn thành vậy.

[00:17:34] Cái gì mà đời này đời nọ.

[00:17:35] Đời này của bố còn chưa... mới qua đến đâu chứ.

[00:17:38] Con không được nói tuổi tác của bố con gì đó.

[00:17:40] Bố con năm nay ba mươi chín, ba mươi chín còn nhiều.

[00:17:43] Hai mươi chín.

[00:17:44] Bố, sao bố lại yếu đuối thế?

[00:17:46] Con cứ tưởng chỉ có những người như mẹ con,

[00:17:47] phụ nữ xinh đẹp mới sợ mình già đi.

[00:17:49] Bố được rồi.

[00:17:50] Cả đời bố sống cũng đủ huy hoàng rồi, biết đủ đi.

[00:17:54] Sao thế? Chê bố già rồi phải không?

[00:17:57] Lại đây, đấu thử xem.

[00:18:00] Thằng nhóc con chưa chắc đã là đối thủ đâu.

[00:18:02] Đến đây. Con nói cho bố biết,

[00:18:04] con lâu lắm rồi không luyện. Bố nhường con một nửa nhé. Đến đây.

[00:18:07] Tay trái hay tay phải? Bố chọn đi, bố chọn. Đến đây.

[00:18:10] Tay trái của bố. Tay trái là được rồi.

[00:18:12] Tay trái là hạ gục con rồi.

[00:18:13] Con nhường bố một nửa. Đến đây, xem này.

[00:18:23] Em nói xem thằng nhóc Hổ Tử này,

[00:18:25] cũng có chút sức trâu bò thật.

[00:18:27] Vừa rồi vật tay với nó,

[00:18:28] cổ tay anh vẫn còn thấy ê ẩm đây.

[00:18:30] Tĩnh Tĩnh nói, anh xúi Hổ Tử đi Thượng Hải làm việc.

[00:18:34] Nói thế là sao chứ?

[00:18:37] Trung ương chẳng phải đã nói rồi sao,

[00:18:39] muốn phát triển khu Phố Đông của Thượng Hải.

[00:18:41] Công ty của thằng Hổ Tử này,

[00:18:43] vừa hay cũng muốn đến Thượng Hải phát triển.

[00:18:45] Anh liền khuyến khích nó,

[00:18:47] anh nói người trẻ nên ra ngoài bươn chải.

[00:18:49] Anh đây không phải là xúi giục, mà là khuyến khích, ủng hộ.

[00:18:53] Hổ Tử nói, chuyện này anh còn hào hứng hơn cả nó.

[00:18:56] Tại sao chứ?

[00:18:58] Ý chí cách mạng của nó bây giờ

[00:18:59] thực sự là quá sa sút, uể oải, trì trệ.

[00:19:02] Cái gì mà anh hào hứng hơn nó? Nói bậy bạ.

[00:19:04] Cái tâm tư nhỏ nhen của anh ai mà không biết.

[00:19:07] Em biết cái gì?

[00:19:08] Cả đời này của anh, chính là hối hận vì đã cởi bỏ quân phục.

[00:19:11] Anh muốn cùng những người lính cũ kia

[00:19:12] đi Tân Cương, đi Tây Tạng, phóng khoáng biết bao.

[00:19:16] Thấy chưa, vẫn là vợ anh hiểu anh nhất.

[00:19:20] Thật sao? Đương nhiên rồi.

[00:19:23] Anh có gì mà không hiểu được chứ?

[00:19:26] Chẳng phải anh chỉ sợ nghỉ hưu thôi sao?

[00:19:28] Anh muốn cả đời làm quan, được coi trọng.

[00:19:30] Suốt ngày điện thoại không ngớt, xe đưa xe đón.

[00:19:35] Họp lớn họp nhỏ, bận tối mắt tối mũi.

[00:19:38] Trước mặt sau lưng, cục trưởng này cục trưởng nọ,

[00:19:41] ra vẻ oai phong.

[00:19:43] Cái tâm tư nhỏ nhen này của anh, đâu chỉ có em mới hiểu thôi.

[00:19:45] Ai mà chẳng biết

[00:19:47] Xem em nói kìa, anh có nông cạn đến thế không?

[00:19:49] Đừng sờ lung tung, đây là sáp vuốt tóc.

[00:19:56] Có phải trong mơ anh

[00:19:58] đã nói những lời không nên nói rồi không?

[00:20:01] Sao mà cái tâm tư nhỏ nhen của anh,

[00:20:02] em đều biết cả, như gương soi vậy.

[00:20:05] Thế này thì nguy hiểm quá rồi.

[00:20:07] Anh thấy sau này chúng ta nên ngủ riêng phòng.

[00:20:09] Nếu không anh nói gì đó không nên nói,

[00:20:11] em lại nắm được thóp,

[00:20:12] thì sau này cuộc sống còn sao mà sống nổi, phải không?

[00:20:16] Anh tùy ý. Anh tùy ý. Đến đây.

[00:20:21] Cái này cũng ôm đi.

[00:20:24] Thật là tàn nhẫn quá đi.

[00:20:30] Cô... cô chẳng phải đã học được rồi sao?

[00:20:32] Sao lại không gõ cửa nữa rồi?

[00:20:34] Cô ở Ủy ban thành phố cũng thế này à?

[00:20:36] Tôi cũng thấy lạ.

[00:20:37] Tôi đến chỗ người khác đều gõ cửa,

[00:20:39] sao cứ đến chỗ anh là tôi lại quên mất nhỉ?

[00:20:42] Nói đi, quý khách đến nhà lại có chuyện gì đây?

[00:20:45] Đúng rồi, hôm nay tôi ở trên thành phố gặp Thiết Mai.

[00:20:50] Thiết Mai nói với tôi,

[00:20:51]

[00:20:53] cũng khá hay.

[00:20:54] Bảo các đồng chí lão thành của Cục Y tế đến cổ vũ.

[00:20:56] Thế nào, cùng đi nhé?

[00:20:57] Cô không nói tôi cũng quên mất.

[00:20:59] Thiết Mai có nhắc với tôi chuyện này.

[00:21:00] Chúng ta nên ủng hộ. Cô đứng ra tổ chức đi.

[00:21:03] Được rồi. Nghe nói Thiết Mai trước đây thầm yêu anh phải không?

[00:21:08] Đừng nghe người ta nói bậy bạ.

[00:21:09] Chúng tôi chỉ là nói chuyện hợp nhau thôi.

[00:21:13] Vậy sao cô ấy không nói chuyện hợp với phụ nữ?

[00:21:15] Đàn bà với đàn bà thì nói chuyện gì.

[00:21:17] Đàn bà thì nên nói chuyện với đàn ông chứ.

[00:21:19] Nói chuyện gì?

[00:21:21] Nói chuyện về con trai, cháu trai.

[00:21:27] Cười gì mà cười. Cười, đồ đàn bà.

[00:21:31] Đồ đàn ông nhà ngươi.

[00:21:34] Vậy hôm nay chúng ta đến đây thôi.

[00:21:35] Mọi người thu dọn đồ đạc đi, ngày mai tiếp tục luyện tập.

[00:21:37] Được rồi, được rồi. Hát hay lắm.

[00:21:42]

[00:21:44] tôi đã dặn dò kỹ lưỡng với chủ nhiệm Mã rồi.

[00:21:46] Cô ấy đã sắp xếp cả rồi.

[00:21:48] Tôi biết ngay là anh sẽ giúp tôi mà.

[00:21:51] Nói thế là sao.

[00:21:52] Lão Cảnh, Lão Thạch, sao bà cũng đến đây?

[00:21:56] Này, sao tôi lại không thể đến chứ?

[00:21:57] Công viên này, ai cũng có thể đến mà. Không, tôi...

[00:22:00] Mua rau, đi đường tắt về nhà.

[00:22:02] Đây là... đây là đồng nghiệp cũ của tôi, Lưu Thiết Mai.

[00:22:09] Chào cô. Chào cô.

[00:22:10] Gặp rồi, người biết múa ba lê đó phải không?

[00:22:14] Đúng đúng đúng.

[00:22:15] Còn biết hát kịch mẫu nữa.

[00:22:16] Tôi nghe Thư Mạn nhắc đến rồi.

[00:22:18] Phu nhân thủ trưởng có khác.

[00:22:21] Bảo dưỡng thật trẻ trung, đâu có giống người bốn mươi mấy tuổi.

[00:22:31] Vậy thì, các vị cứ nói chuyện, tôi đi trước.

[00:22:33] Được được. Đi nhé.

[00:22:41] Nếu anh có việc gấp thì cứ đi trước đi.

[00:22:43] Dù sao tôi cũng còn phải hướng dẫn mấy học viên nữa.

[00:22:45] Vậy thì tôi về trước đây.

[00:22:47]

[00:22:49] Dù tôi không đi, Lão Mã cũng sẽ giám sát.

[00:22:53] Sao thế? Anh không đi à?

[00:22:56] Tôi... tôi chỉ sợ lúc đó có việc không đi được.

[00:22:59] Vậy thì thật đáng tiếc quá~

[00:23:05] Cô Lưu! a đến đây.

[00:23:09] Tôi thật sự hy vọng anh có thể đi.

[00:23:21] Thư Mạn. Chào buổi sáng, Phi Phi.

[00:23:24] Tôi nói cho cậu nghe một chuyện.

[00:23:26] Hôm qua ở công viên,

[00:23:27] tôi thấy ông Cảnh nhà cậu

[00:23:28] đang nói chuyện với cô Lưu Thiết Mai kia.

[00:23:30] Chuyện này tôi phải nói với cậu.

[00:23:32] Cô gái đó không phải dạng vừa đâu.

[00:23:33]

[00:23:36] Trông cũng trẻ trung.

[00:23:38] Trẻ trung gì chứ, cũng gần bốn mươi mấy tuổi rồi phải không?

[00:23:41] Trông rất giống

[00:23:43] Lưu Trường Du hát trong vở "Hồng Đăng Ký", phải không?

[00:23:45] Thật sao? Không thấy vậy.

[00:23:49] Tôi phát hiện ra,

[00:23:50] cậu hình như chưa bao giờ ghen với Cảnh Trực cả.

[00:23:52] Tôi thì không được. Cậu làm sao mà luyện được vậy?

[00:23:56] Nếu như Quý Thành nhà tôi mà cùng với một người

[00:23:58] phụ nữ trẻ trung xinh đẹp như vậy mà tình tứ,

[00:24:00] tôi chịu không nổi đâu.

[00:24:02] Tình tứ gì chứ.

[00:24:04] Chỉ là nói chuyện vài câu thôi mà.

[00:24:06] Làm gì mà phải làm ầm lên.

[00:24:08] Chẳng lẽ tôi nói chuyện với Quý Thành nhà cậu,

[00:24:10] cậu cũng sẽ tức giận sao?

[00:24:12] Lúc đó thì

[00:24:13] đâu chỉ là tức giận, mà là nổi trận lôi đình.

[00:24:20] Nói cho cùng, cậu vẫn hiểu rõ, nói chuyện chỉ là nói chuyện.

[00:24:25] Dù sao đi nữa,

[00:24:26] tôi vẫn rất phục cậu. Giỏi hơn tôi.

[00:24:29] Cậu thật là, bụng dạ tể tướng có thể chứa cả thuyền lớn.

[00:24:32] Đâu có nghiêm trọng đến thế.

[00:24:34] Cậu ấy à, cậu sợ thiên hạ không loạn.

[00:24:37] Xem xem, mấy giờ rồi. Đi làm đi.

[00:24:41] Lòng tốt của tôi lại bị xem như lòng lang dạ sói.

[00:24:51] Cổ họng không thoải mái à? Nói chuyện nhiều quá phải không?

[00:24:55] Anh nói chuyện nhiều với ai chứ?

[00:24:58] Em nghe nói, anh với cô Lưu kia nói chuyện rất hợp nhau phải không?

[00:25:07] Tình hình là thế này,

[00:25:11] anh và đồng chí Lưu Thiết Mai,

[00:25:12] đã... đã lâu lắm rồi không gặp.

[00:25:15] Chuyện này em cũng biết.

[00:25:17] Hôm đó không biết thế nào,

[00:25:19] bọn anh ở công viên lại... lại gặp nhau.

[00:25:22] Tình cờ gặp.

[00:25:28] Anh đang nói chuyện với em đấy.

[00:25:30] Anh còn gì để nói nữa? Không phải... cái này...

[00:25:37] Em nói xem, chồng em cùng một phụ nữ trẻ tuổi

[00:25:40] gặp nhau trong công viên,

[00:25:42] Trẻ sao? Không trẻ nữa đâu, cũng bốn mươi rồi phải không?

[00:25:48] Như vậy mới đúng chứ.

[00:25:49] Đồng chí Thư Mạn, em như vậy mới giống em chứ.

[00:25:52] Lúc ghen thì cứ ghen đi.

[00:25:55] Em đang sửa lỗi nói sai của anh.

[00:25:58] Tại sao em phải ghen?

[00:26:00] Anh và cô ấy thế nào rồi?

[00:26:01] Không có gì cả. Vậy thì thôi.

[00:26:05] Nhưng mà phụ nữ bình thường nghe thấy...

[00:26:09] Được rồi, đồng chí Tiểu Thư, đừng giả vờ nữa.

[00:26:13] Em nói xem, chúng ta kết hôn bao nhiêu năm rồi,

[00:26:15] anh còn không biết tính cách của em sao?

[00:26:16] Em không phải là người lạnh lùng.

[00:26:18] Em nói em biết chồng mình

[00:26:20] đang nói chuyện với một phụ nữ xinh đẹp trong công viên,

[00:26:23] em có thể thờ ơ, vô cảm,

[00:26:25] không hề lo lắng chút nào sao?

[00:26:26] Anh và cô ấy ở bên nhau,

[00:26:28] có gì đáng để em lo lắng chứ?

[00:26:30] Không có. Vậy em lo lắng cái gì?

[00:26:33] Nhưng... nhưng cái gì chứ?

[00:26:37] Không... không có gì. Không có gì.

[00:26:40] Không có gì. Không có gì.

[00:26:53]

[00:26:55] Mau đi đi, người ta đang đợi đấy.

[00:26:58] Lời này của em là nói thật hay nói ngược vậy?

[00:27:00] Sao anh lại không nghe ra được nhỉ?

[00:27:02] Nếu người ta ngay thẳng,

[00:27:03] thì lời nói thế nào nghe cũng ngay thẳng.

[00:27:05] Nếu người ta cong queo, thì cũng vậy thôi.

[00:27:09] Thôi được rồi, anh không đi nữa.

[00:27:12] Anh làm gì mà không đi? Có gì mà không dám gặp người ta à?

[00:27:15] Anh... hóa ra anh làm thế nào cũng không đúng à?

[00:27:18] Hoạt động văn hóa quần chúng của người ta,

[00:27:20] khó khăn vất vả lắm mới

[00:27:22]

[00:27:23] Anh đã huy động tất cả mọi người trong cơ quan anh đi rồi,

[00:27:25] anh là lãnh đạo mà không đi thì cũng không hợp lý lắm đâu.

[00:27:28] Đúng, đúng. Anh cũng nghĩ như vậy.

[00:27:31] Cho nên, anh...

[00:27:35] Hay là em... em đi cùng anh đi.

[00:27:37] Chẳng phải em cũng thích nghe "Hồng Lâu Mộng" sao?

[00:27:40] Nào, thay bộ đồ này trước đi.

[00:27:42] Bộ đồ này của anh là gì vậy?

[00:27:43] Lưu Thiết Mai hát là Việt kịch không?

[00:27:47] Nếu là Việt kịch thì em đi. Nếu là Kinh kịch thì thôi.

[00:27:50] Em ở nhà nghe cũng được.

[00:27:52] Xem anh to con thế này,

[00:27:54] ở nhà chiếm diện tích lắm. Mau đi đi.

[00:27:56] Vậy... vậy thì anh đi đây. Nghe vui vẻ nhé.

[00:28:02] Cô Lưu, tạm biệt. Cô Lưu, tạm biệt.

[00:28:04] Tạm biệt. Vất vả rồi.

[00:28:05] Cô Lưu, tạm biệt. Vất vả rồi.

[00:28:06] Tạm biệt, tạm biệt.

[00:28:09]

[00:28:11] Thật không ngờ hôm nay không khí lại tốt như vậy.

[00:28:15] Tôi còn lo không có khán giả xem. May mà có anh giúp.

[00:28:18]

[00:28:21] Thật không ngờ. Cô...

[00:28:24]

[00:28:27] Tôi thấy còn chuyên nghiệp hơn cả chuyên nghiệp nữa.

[00:28:29] Thật không tồi. Cô đã có năng lượng lớn như vậy,

[00:28:31] tôi nghĩ nên

[00:28:32]

[00:28:34]

[00:28:36] Tôi cũng đang muốn làm như vậy.

[00:28:37] Tôi muốn làm cho nó lớn hơn một chút,

[00:28:39] lâu dài hơn một chút,

[00:28:40] sau đó để nhiều quần chúng hơn tham gia vào.

[00:28:42] Cục trưởng Cảnh, tôi còn muốn anh giúp nhiều hơn nữa.

[00:28:46] Tôi là người ngoài nghề, tôi nhiều nhất cũng chỉ là khán giả thôi.

[00:28:50] Anh quá khiêm tốn rồi.

[00:28:52] Thực ra tôi nhớ năm đó,

[00:28:53] anh đã đối xử rất tốt với tôi, thật đấy.

[00:28:55] Mỗi lần gặp anh, tôi đều cảm thấy trong lòng rất vững vàng.

[00:29:05] Anh Cảnh, có một chuyện,

[00:29:09] thực ra tôi vẫn luôn muốn hỏi anh.

[00:29:15] Nếu...

[00:29:22] ban đầu...

[00:29:29] giả sử...

[00:29:36] anh thấy chúng ta có thể ở bên nhau không?

[00:29:44] Ban đầu...

[00:29:46] nếu cô được phân công vào đơn vị phù hợp với chuyên môn,

[00:29:49] cô sẽ làm tốt hơn bây giờ rất nhiều.

[00:29:55] Trời cũng không còn sớm nữa, tôi về trước đây.

[00:29:59]

[00:30:03] Tôi là khán giả trung thành của cô đấy.

[00:30:04] Hơn nữa tôi còn có thể giúp cô kéo khán giả.

[00:30:06] Đừng khách sáo. Tôi đi trước đây.

[00:30:35] Chị xem chuyện con trai tôi,

[00:30:36] chị nhất định phải nhắc với Cục trưởng Quý một chút.

[00:30:38] Không cần công việc gì tốt đẹp,

[00:30:40] để nó tự nuôi sống bản thân là được rồi.

[00:30:43] Y tá trưởng Thạch, còn căn nhà của chúng tôi nữa,

[00:30:45] chị nhất định phải phản ánh với Cục trưởng Quý.

[00:30:47] Ông Quý nhà chúng tôi

[00:30:49] mới đến cục chủ trì công việc,

[00:30:51] một mớ hỗn độn, việc gì cũng phải bắt đầu từ đầu.

[00:30:54] Mà những việc này của các chị lại đều là việc riêng,

[00:30:56] đợi ông ấy giải quyết xong việc lớn rồi,

[00:30:58] mới có tinh thần lo đến những việc này.

[00:31:02] Những chuyện này của các chị,

[00:31:03] trước đây sao không nói với bác sĩ Thư?

[00:31:05]

[00:31:08] Chúng tôi nào dám tìm bác sĩ Thư.

[00:31:10] Người ta mắt nhìn lên trời, không có chúng tôi đâu.

[00:31:14]

[00:31:15] chưa bao giờ ra vẻ bà chủ.

[00:31:17] Đúng thế mà. Bà chủ gì chứ.

[00:31:19] Tôi cũng giống như các chị thôi,

[00:31:20] chỉ là nhân viên y tế bình thường.

[00:31:26] Đây này, đây này, đây đây đây.

[00:31:28] Đến đây, đến đây, mau đến đây.

[00:31:30] Thế nào? Mời tôi ăn cơm à?

[00:31:36] Có chuyện gì thì cứ nói đi.

[00:31:41] Không có gì, chỉ là ăn một bữa cơm bình thường thôi.

[00:31:44] Tiện thể, cũng nói chút chuyện.

[00:31:48] Chính là... sau khi tôi nghỉ hưu,

[00:31:51] cái việc sắp xếp công việc ấy,

[00:31:53] tôi có một ý này, tôi không làm phiền các ông đâu.

[00:31:57] Tôi đến văn phòng chính sách làm việc, thế nào?

[00:32:00] Tôi biết ngay bữa cơm này là Hồng Môn Yến mà.

[00:32:03] Ông ấy à, vẫn nên sớm về nhà an hưởng tuổi già đi.

[00:32:09] Ông có ý gì?

[00:32:11] Ông còn muốn buông rèm nhiếp chính, làm thái thượng hoàng à?

[00:32:15] Tôi sẽ không đồng ý đâu.

[00:32:16] Tôi nói tôi muốn buông rèm nhiếp chính lúc nào?

[00:32:19] Nói bậy bạ.

[00:32:20] Đề phòng bất trắc mà.

[00:32:21] Con người ông tôi quá hiểu rồi.

[00:32:24] Thế nào? Hối hận vì đã đề cử tôi kế nhiệm ông rồi à?

[00:32:29] Ông... ông muốn chọc tức tôi bỏ đi phải không?

[00:32:36] Không có cửa đâu, tôi nói cho ông biết.

[00:32:38] Người khác thì thôi, nhưng chính là ông, ông Quý,

[00:32:40] ông bắt buộc phải sắp xếp công việc tốt cho tôi.

[00:32:42] Nếu ông không sắp xếp công việc cho tôi,

[00:32:43] tôi sẽ ngày ngày đến văn phòng ông làm việc.

[00:32:47] Ông ở đây dây dưa với tôi,

[00:32:50] còn không bằng về nhà quan tâm đến

[00:32:51] vấn đề chức danh của vợ ông đi.

[00:32:53] Thôi được rồi. Thư Mạn sang năm là năm mươi lăm tuổi rồi.

[00:32:57] Lần xét duyệt chức danh này,

[00:32:59] là cơ hội cuối cùng của Thư Mạn rồi.

[00:33:01] Tôi nói cho ông biết nhé,

[00:33:03] ông dù dùng thủ đoạn gì đi nữa,

[00:33:05] lần này nhất định phải để Thư Mạn được xét duyệt làm chủ nhiệm y sư.

[00:33:08] Nếu không, nửa đời sau của cô ấy sẽ buồn bực chết mất.

[00:33:09] Tôi cũng nói cho ông biết, chuyện vợ tôi ông đừng có xía vào.

[00:33:15] Nếu không... nếu không tôi...

[00:33:18] Tôi không cho phép ông can thiệp.

[00:33:22] Đã can thiệp rồi.

[00:33:24] Mặc dù Thư Mạn ngày nào cũng ở nhà làm việc nhà cho ông,

[00:33:27] mặc dù luận văn của cô ấy chuẩn bị không đầy đủ,

[00:33:30] mặc dù thi ngoại ngữ không đạt,

[00:33:32] nhưng kinh nghiệm làm việc thực tế của cô ấy

[00:33:34] giỏi hơn nhiều so với những thạc sĩ, tiến sĩ kia.

[00:33:37] Cô ấy sớm đã đủ tư cách rồi.

[00:33:39] Tôi đã xin cho cô ấy được xét duyệt đặc cách rồi.

[00:33:42] Vậy tại sao ông không báo cho tôi sớm hơn?

[00:33:45] Chuyện vợ ông mà còn cần người khác báo cho ông à?

[00:33:52] Rót rượu đi. Được, được. Đến đây, đến đây.

[00:33:55] Thế nào? Cái đó... Lần này cô ấy có hy vọng không?

[00:34:00] Y tá trưởng Thạch,

[00:34:01] Đơn này là của bác sĩ Thư kê,

[00:34:02] chắc chắn sẽ không sai đâu.

[00:34:05] Cô mới làm việc được mấy năm?

[00:34:06] Sao lại có nhận thức vô trách nhiệm như vậy?

[00:34:10] Chúng ta chỉ nhận đơn, không nhận tên người.

[00:34:13] Dù cô ấy là bác sĩ gì,

[00:34:14] dù là chuyên gia, là tiến sĩ, kê sai cũng phải sửa.

[00:34:17] Chúng ta phải chịu trách nhiệm với bệnh nhân.

[00:34:19] Cô có biết không?

[00:34:19] Chuyện gì vậy? Bác sĩ Thư.

[00:34:21] Con bé này nói đơn này là do cô kê.

[00:34:23] Trên này cũng đúng là có tên cô.

[00:34:26] Nhưng có mấy chỗ viết sai rồi.

[00:34:28] Có phải cô nhầm lẫn gì không?

[00:34:32] Chỗ nào sai?

[00:34:34] Cô không nhìn thấy à? Cô xem cái này.

[00:34:38] Cái này đáng lẽ phải là P, cô lại viết thành F.

[00:34:42] Cô vẫn nên đeo kính lão vào đi.

[00:34:44] Tuy không đẹp, nhưng sẽ không bị sai.

[00:34:48] Tôi thấy cô mới nên sắm một cặp kính

[00:34:50] kính lão dày hơn một chút,

[00:34:51] rồi đeo kính vào mà nhìn cho kỹ,

[00:34:54] chữ tôi viết là F hay là P.

[00:34:59] Oai phong gì chứ. Chẳng qua chỉ biết mấy chữ Tây thôi mà.

[00:35:05] Y tá trưởng, đơn này có xuống hay không?

[00:35:07] Sao cô lại ngốc thế nhỉ? Tôi...

[00:35:12] Không ngờ quyền lực

[00:35:13] lại có thể khiến một người thay đổi lớn đến vậy.

[00:35:16] Nói là quen biết mấy chục năm rồi,

[00:35:18] mà lại còn chơi trò này.

[00:35:20] Đúng là giống như phường hề nhảy nhót thời Văn Cách, ghê tởm.

[00:35:23] Ai lại làm em ghê tởm rồi? Anh nói xem còn ai nữa?

[00:35:26] Anh làm gì mà cứ phải để Quý Thành làm cục trưởng?

[00:35:29] Cậu ấy muốn làm chuyên môn thì cứ để cậu ấy làm đi.

[00:35:31] Cứ phải bắt cậu ấy làm quan.

[00:35:33] Bây giờ ngoài Thạch Phi Phi ra chẳng ai vui cả.

[00:35:35] Bây giờ vẫn là cục trưởng đấy,

[00:35:37] nếu mà là bộ trưởng thì còn vênh váo đến mức nào nữa.

[00:35:40] Anh cũng đã nói với em bao nhiêu lần rồi,

[00:35:42] Quý Thành làm cục trưởng, không liên quan nhiều đến anh.

[00:35:45] Em nói xem, có mấy ứng cử viên đó,

[00:35:47] chỉ có một mình cậu ấy là được toàn bộ phiếu thông qua.

[00:35:51] Hôm nay tâm trạng anh không tốt à? Có chuyện gì xảy ra sao?

[00:35:56] Anh... anh là người nghỉ hưu rồi, có thể có chuyện gì chứ.

[00:36:01] Nhưng mà em lại có một tin vui.

[00:36:03] Chức danh của em, về cơ bản đã được quyết định rồi.

[00:36:07] Thật sao? Đó cũng là điều nên làm.

[00:36:10] Nếu không cho em chức danh,

[00:36:11] sang năm em đã đến tuổi nghỉ hưu rồi.

[00:36:13] Anh nói xem, nếu em không phải là vợ anh,

[00:36:15] có phải đã sớm được làm chủ nhiệm rồi không?

[00:36:18] Em nói gì vậy chứ? Em...

[00:36:20] Để giữ gìn hình ảnh liêm khiết, chính trực,

[00:36:22] công bộc của nhân dân của anh,

[00:36:23] bao nhiêu năm nay,

[00:36:25] dù trong lòng em có chịu bao nhiêu tủi thân,

[00:36:27] em cũng chưa từng cầu xin anh, phải không?

[00:36:29] Cho nên, hình ảnh này của anh,

[00:36:31] em đã lập nên công lao to lớn.

[00:36:33] Đúng, đúng.

[00:36:34] Em không muốn hỏi xem... em... cái này...

[00:36:37] lần này xét duyệt chức danh sao lại thuận lợi như vậy,

[00:36:39] tại sao chứ?

[00:36:41] Anh cuối đời không giữ được tiết tháo, đã nói giúp em rồi à?

[00:36:45] Quý Thành nói giúp em đó?

[00:36:47] Anh nói xem, chuyện như thế này, sao lại còn...

[00:36:52] Thạch Phi Phi mà biết được,

[00:36:54] cô ta chắc chắn sẽ kiêu ngạo lắm.

[00:36:56] Em nói... em nói mấy người phụ nữ bọn em,

[00:36:59] sao không dùng đầu óc mà suy nghĩ vấn đề.

[00:37:01] Thạch Phi Phi bây giờ thì làm được gì chứ?

[00:37:03] Bây giờ em đã được lên làm chủ nhiệm lớn rồi.

[00:37:06] Thạch Phi Phi cũng sắp nghỉ hưu rồi.

[00:37:08] Đến cuối cùng, em xem ai hơn ai.

[00:37:12] Đây chẳng phải là Cục trưởng Cảnh và Đại Chủ nhiệm Thư sao?

[00:37:17] Tin tức cũng nhanh nhạy thật đấy.

[00:37:19] Tôi nói này, có phải cậu nên mời chúng tôi ăn một bữa không?

[00:37:23] Cậu nói xem, nếu không phải ông Quý nhà tôi hết lòng tiến cử cậu,

[00:37:25] cậu dù có nghỉ hưu rồi,

[00:37:26] cũng không làm được chủ nhiệm này, phải không?

[00:37:29] Làm gì vậy?

[00:37:31] Cô nên về nhà nấu cơm đi.

[00:37:33] Dì giúp việc đã nấu cơm xong từ sớm rồi.

[00:37:36] Vậy thì chúng tôi đi trước đây. Đi trước đây.

[00:37:41] Thư Mạn, tính cách của Phi Phi cậu cũng biết rồi đấy,

[00:37:44] đừng chấp nhặt với cô ấy.

[00:37:47] Cô ấy nói đúng. Nếu không phải cậu giúp tôi việc này,

[00:37:49] làm sao tôi có thể được xét duyệt chức danh này.

[00:37:53] Bỏ lỡ năm nay, sang năm sẽ không còn cơ hội nữa.

[00:37:56] Đúng là nên mời cơm.

[00:37:59] Cậu đừng nói những lời như vậy.

[00:38:01] Vậy thì thế này nhé, tôi về trước đây.

[00:38:08] Anh nói xem, cả đời này của em, sự nghiệp luôn không thuận lợi.

[00:38:11] Đến lúc về già, được xét duyệt chức danh cao cấp,

[00:38:14] lại là nhờ đi cửa sau.

[00:38:15] Lời này mà truyền ra ngoài,

[00:38:16] anh còn để em làm người thế nào nữa.

[00:38:19] Em đang nói chuyện với anh đấy, sao anh không trả lời em?

[00:38:24] Đi thôi, đi thôi.

[00:38:27] Tĩnh Tĩnh, đây là món rau giảm cân của Cảnh Cảnh.

[00:38:29] Rau chân vịt luộc, con gái chắc chắn thích ăn.

[00:38:32] Cảm ơn mẹ, con tự lấy được.

[00:38:36] Cảnh Cảnh, em còn giảm cân à?

[00:38:38] Không cần đâu, em đây là béo trẻ con,

[00:38:40] sau này tự nhiên sẽ gầy đi thôi.

[00:38:42] Chị dâu, em ngưỡng mộ chị lắm đấy.

[00:38:44] Ăn thế nào cũng không béo.

[00:38:45] Tốt biết bao. Em còn ngưỡng mộ chị à?

[00:38:49] Con người ta ấy mà, tâm trạng tốt thì ăn gì cũng bổ dưỡng.

[00:38:53] Tâm trạng không tốt thì ăn gì cũng thấy khó chịu.

[00:39:00] Mẹ, mẹ là bác sĩ,

[00:39:02] mẹ nói xem lời con nói có lý không?

[00:39:04] Đúng, đúng, có lý.

[00:39:05] Con người ta, chuyện gì cũng phải nghĩ thoáng ra một chút.

[00:39:07] Giống như bố con vậy,

[00:39:08] vạn sự không để trong lòng, ăn gì cũng ngon.

[00:39:11] Trông khỏe mạnh biết bao.

[00:39:12] Phải không? Phải, phải, phải.

[00:39:14] Cảnh Cảnh, thực ra em không cần giảm cân đâu.

[00:39:16] Đợi sau này em yêu đương, kết hôn,

[00:39:18] chuyện phiền lòng nhiều lắm,

[00:39:20] muốn béo cũng không béo nổi đâu.

[00:39:22] Nghe lời này của chị có vẻ nhiều cảm xúc nhỉ.

[00:39:23] Sao thế? Gả cho anh hai của chị không hạnh phúc à?

[00:39:27] Cái gì gọi là hạnh phúc? Cảm nhận của mỗi người khác nhau.

[00:39:30] Có những người,

[00:39:31] người khác không vui, đau khổ, thì họ lại hạnh phúc.

[00:39:35] Hổ Tử, mau ăn nhiều vào.

[00:39:37] Đúng, ăn nhiều vào. Không thích ăn à?

[00:39:39] Mai mẹ đưa con đi ăn nhà hàng.

[00:39:41] Hôm nay ăn tạm vậy.

[00:39:42] Có chuyện gì?

[00:39:48] Tĩnh Tĩnh, bố nghe bố mẹ con nói

[00:39:51] con muốn đi du học nước ngoài, đi nước nào vậy?

[00:39:53] Chuyện này vẫn chưa quyết định đâu, bố.

[00:39:55] Sao lại chưa quyết định?

[00:39:56] Em đã đăng ký thi TOEFL rồi, hồ sơ cũng đã nộp rồi.

[00:39:59] Là anh chưa quyết định.

[00:40:00] Nhắc đến chuyện này làm gì.

[00:40:02] Chỉ là một ý nghĩ thôi mà.

[00:40:04]

[00:40:06] Suốt ngày nghe gió tưởng mưa.

[00:40:07] Bản thân bao nhiêu tuổi rồi còn không biết.

[00:40:08] Tưởng mình là Cảnh Cảnh à?

[00:40:10] Lời này của con bố không đồng ý đâu.

[00:40:11] Con bé Tĩnh Tĩnh kia mới bao nhiêu tuổi chứ.

[00:40:13] Bố thấy đây chính là lúc nên đi học tập, nâng cao kiến thức.

[00:40:18] Con không biết đâu,

[00:40:19] mẹ con lúc sinh con, hồi còn trẻ,

[00:40:21] còn muốn đi du học Liên Xô nữa đấy.

[00:40:24] Đừng nghe bố con nói bậy. Mẹ có đi đâu.

[00:40:26] Đi nước ngoài là chuyện tốt.

[00:40:28] Nhưng phải xem điều kiện và cơ hội nữa.

[00:40:30] Mẹ nghe ông ngoại của Cảnh Cảnh nói,

[00:40:32] bây giờ đi du học Mỹ

[00:40:33]

[00:40:38] Mẹ, bố, bà nội, con đã quyết tâm rồi.

[00:40:43] Con phải đi. Năm nay con đã hai mươi sáu tuổi rồi.

[00:40:46] Con không muốn sống lay lắt như thế này nữa.

[00:40:48] Con phải có sự nghiệp của riêng mình.

[00:40:50] Bố mẹ con đều ủng hộ con.

[00:40:52] Con không hy vọng mọi người phản đối con.

[00:40:55] Tĩnh Tĩnh, thật sự muốn đi sao?

[00:40:58] Quý Tĩnh, cô đừng quá ích kỷ.

[00:40:59] Anh thái độ gì vậy?

[00:41:01] Ai ích kỷ? Dựa vào đâu mà tôi phải ngày ngày ở nhà

[00:41:03] giặt giũ, nấu cơm, làm bà nội trợ cho anh?

[00:41:05] Hóa ra anh công việc thuận buồm xuôi gió,

[00:41:07] còn tôi thì không thuận lợi. Tôi muốn học lên,

[00:41:09] tôi muốn học thêm, tôi muốn có cơ hội tốt hơn.

[00:41:13] Ai ích kỷ? Rốt cuộc là ai ích kỷ?

[00:41:15] Tĩnh Tĩnh, bình tĩnh đi. Hổ Tử không có ý đó.

[00:41:18] Từ ngày kết hôn cô đã bắt đầu quậy phá rồi.

[00:41:20] Bây giờ cô lại la hét đòi đi nước ngoài. Cô có ý gì?

[00:41:22] Cô không muốn sống nữa thì cứ nói thẳng ra, được không?

[00:41:24] Mày nói gì ở đây vậy? Mày...

[00:41:25] Ăn cơm, ăn cơm đi.

[00:41:27] Mọi người đừng như vậy nữa. Cô ấy bây giờ như thế này,

[00:41:29] toàn là do mọi người chiều hư đấy.

[00:41:31] Em bao nhiêu tuổi rồi?

[00:41:32] Em sắp làm mẹ rồi đấy.

[00:41:33] Bây giờ em làm gì vậy?

[00:41:34] Tôi biết ngay anh muốn tôi làm mẹ của con anh.

[00:41:36] Tôi nói cho anh biết, tôi không làm.

[00:41:37] Cô thích làm thì làm, không làm thì thôi. Tôi cầu xin cô à? Cô...

[00:41:39] Cảnh Cảnh, chị dâu, chị đừng đi, chị đừng đi.

[00:41:43] Chị không sao. Chị muốn về nhà mình.

[00:41:44] Mẹ, con đi trước đây. Chị dâu.

[00:41:47] Hổ Tử, Hổ Tử, mau đuổi theo, mau đuổi theo.

[00:41:48] Chiều hư cả người rồi. Con có đuổi theo không?

[00:41:49] Nhanh lên, thằng nhóc này.

[00:41:53] Chuyện của bọn trẻ đừng có xía vào lung tung nữa.

[00:41:57] Anh nói xem con bé Tĩnh Tĩnh này cũng thật là,

[00:41:58] sắp làm mẹ rồi,

[00:42:00] sao còn nghĩ đến chuyện đi nước ngoài chứ. Thật là...

[00:42:03] Trí nhớ của em cũng kém quá rồi đấy.

[00:42:05] Em nói xem, hồi đó em không đi được Liên Xô,

[00:42:07] anh sống không bằng chết.

[00:42:08] Nếu Tĩnh Tĩnh mà như vậy,

[00:42:09] thì... thì Hổ Tử... những ngày tháng sau này

[00:42:11] càng khó khăn hơn nữa.

[00:42:13] Chẳng phải đang nói chuyện của con cái sao?

[00:42:14] Anh lôi em vào làm gì? Đúng là dở hơi.


 0 تبصرے sort   ترتیب دیں


اگلا