Kim Hôn Phong Vũ Tình -

39/51 ভিডিও

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 38 - Hồ Quân, Chu Vận

12 ভিউ· 05/29/25
duongvu88
duongvu88
3 সাবস্ক্রাইবার
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

আরো দেখুন

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có trùng hợp, chỉ là ngẫu nhiên.

[00:02:21] Tấm ảnh này vẫn là tôi chụp cho hai người đấy.

[00:02:26] Cô gái thanh tú biết bao.

[00:02:38] Theo tôi chẳng được hưởng phúc mấy ngày.

[00:02:44] Mãi mới có ngày khá hơn.

[00:02:48] Bà ấy lại đổ bệnh. Bệnh thì bệnh đi.

[00:02:54] Người còn đó thì vẫn là một gia đình.

[00:03:02] Nhưng bà ấy lại đi mất...

[00:03:07] Tôi nói này ông bạn già, nghĩ thoáng ra đi.

[00:03:12] Tiểu Kiều đời này sống cũng khá tốt mà.

[00:03:16] Ông nghĩ mà xem, bà ấy với ông...

[00:03:18] còn tốt hơn nhiều so với ở với tôi.

[00:03:37] Đêm qua còn báo mộng, nói bà ấy lạnh.

[00:03:44] Ông bạn già, chúng ta đều là những người theo chủ nghĩa duy vật mà.

[00:03:48] Tiểu Kiều mới đi có mấy ngày.

[00:03:50] Ông đã thành ra thế này rồi.

[00:03:52] Bà ấy mà biết.

[00:03:53] Ở bên kia bà ấy sẽ đau lòng biết mấy.

[00:04:01] Bộ trưởng Sở, tôi là Tiểu Hàn.

[00:04:07] Cục trưởng Cảnh, Bộ trưởng Sở, ông tìm tôi ạ?

[00:04:13] Tiểu Hàn.

[00:04:15] Chị Kiều của cô lúc lâm chung có đặc biệt dặn dò.

[00:04:22] Có một số thứ, phải tặng cho cô.

[00:04:25] Ông khách sáo làm gì ạ.

[00:04:27] Cháu đã không chăm sóc tốt cho chị ấy.

[00:04:29] Trong lòng cháu vẫn luôn áy náy.

[00:04:32] Không dám gặp ông nữa rồi.

[00:04:34] Không thể nói vậy được.

[00:04:37] Mấy năm nay đều nhờ cô chăm sóc cho chị Kiều của cô cả.

[00:04:44] Đúng đúng, Tiểu Hàn này là cô gái tốt.

[00:04:48] Cẩn thận, nhân phẩm tốt, hiểu chuyện. Giỏi lắm.

[00:04:55] Mấy thứ đó, tôi để trong cái túi nilon ở phòng trong ấy.

[00:05:01] Cô tự lấy đi. Không vội.

[00:05:10] Không vội dọn dẹp, Tiểu Hàn. Để tôi tự làm.

[00:05:15] Ông là đàn ông sao làm được mấy việc này.

[00:05:17] Tôi làm quen rồi, không mệt.

[00:05:21] Hai ông ăn cơm chưa ạ?

[00:05:22] Để tôi nấu cơm cho hai ông nhé.

[00:05:24] Cục trưởng Cảnh, ông ăn gì?

[00:05:26] Bộ trưởng Sở rất thích ăn đồ làm từ bột mì.

[00:05:28] Tôi không ăn ở đây, tôi phải về gấp.

[00:05:31] Hôm nay, hôm nay chị vợ đến nhà ăn cơm.

[00:05:33] Thư Mạn bảo tôi ra siêu thị mua dầu về nấu cơm.

[00:05:35] Lão Sở, từ nay về sau.

[00:05:37] Nhà tôi chính là bếp ăn của ông.

[00:05:38] Tan làm thì đến nhà tôi ăn cơm.

[00:05:42] Thế thì vợ ông không phát phiền chết à.

[00:05:45] Bà ấy dám à.

[00:05:47] Vậy cô cứ bận đi, tôi đi đây. Ông đi cẩn thận.

[00:06:02] Lão Cảnh. Lão Bạch bên Phòng hành chính...

[00:06:05] Nghe nói ông cũng nghỉ hưu rồi à?

[00:06:06] Nghỉ rồi, nghỉ rồi, nghỉ rồi.

[00:06:08] Ông xem này, râu tóc bạc phơ cả rồi, không nghỉ sao được.

[00:06:11] Gần đây sức khỏe thế nào?

[00:06:12] Cũng ổn, cũng ổn.

[00:06:13] sành điệu ghê

[00:06:14] Vẫn mua loại dầu Kim Long Ngư này.

[00:06:17] Nhà tôi ăn loại này nhiều năm rồi.

[00:06:20] Phải, tôi cũng đến mua ít dầu.

[00:06:22] Để tôi, để tôi lấy cho ông.

[00:06:24] Lão Cảnh à, ông ở trong cục chính là người đứng đầu.

[00:06:26] Không ngờ nghỉ hưu về nhà vẫn là người đứng đầu.

[00:06:30] Gần đây có một thuật ngữ mới, ông biết không?

[00:06:32] Gì thế?

[00:06:33] Người đàn ông nội trợ.

[00:06:37] Tạm biệt.

[00:06:38] Được, tạm biệt, tạm biệt.

[00:06:40] Hôm nào đến chỗ tôi uống rượu nhé, Lão Cảnh.

[00:06:42] Em xem thế nào?

[00:06:44] Trẻ ra rồi chứ? Đẹp chứ?

[00:06:48] Cho nên em thấy đó, bộ đồ này hợp với em nhất.

[00:06:50] Em mặc vào cho chị xem đi.

[00:06:51] Chị đặc biệt mua tặng em đấy.

[00:06:53] Chị ơi, em bao nhiêu tuổi rồi.

[00:06:54] Em mặc kiểu này, không hợp với em đâu.

[00:06:57] Em không muốn, không muốn.

[00:06:59] Nói em quê mùa, em đúng là quê mùa thật.

[00:07:01] Uổng công em còn là trí thức.

[00:07:03] Chị nói cho em biết, theo quan niệm phương Tây.

[00:07:05] Phụ nữ không có khái niệm tuổi tác.

[00:07:08] Phụ nữ chính là phụ nữ, mãi mãi là phụ nữ.

[00:07:11] Thanh lịch, gợi cảm, xinh đẹp.

[00:07:14] Mạnh dạn mặc vào đi.

[00:07:16] Chị nói em nghe.

[00:07:17] Chị đi New York có liên lạc được với Cảnh Cảnh không?

[00:07:20] Chị ở New York cũng chỉ có một tuần.

[00:07:22] Chị gọi cho nó mấy lần mà không ai nghe máy.

[00:07:26] Con bé chết tiệt này thì tháng nào cũng gọi điện về.

[00:07:29] Nhưng trong điện thoại suốt ngày chỉ nói là,

[00:07:30] học tốt lắm, nhận được học bổng rồi.

[00:07:32] Hôm nay xem một bộ phim.

[00:07:34] Mai xem một vở nhạc kịch, rất tốt.

[00:07:36] Chuyện tình cảm thì một câu cũng không nói.

[00:07:39] Không sao đâu, Cảnh Cảnh mới bao nhiêu tuổi chứ.

[00:07:42] Tuổi mụ cũng mới 22 thôi nhỉ? 24 rồi.

[00:07:44] Như vậy cũng không muộn.

[00:07:46] Cho dù có chuyện gì xảy ra.

[00:07:47] Bắt đầu lại cũng vẫn kịp mà.

[00:07:49] Chị nói linh tinh gì đấy.

[00:07:50] Được rồi, được rồi.

[00:07:51] Không nói về con gái cưng của em nữa, được chưa.

[00:07:53] Thế còn, Hổ Tử và Quý Tĩnh, thế nào rồi?

[00:07:57] Quý Tĩnh có viết thư về không?

[00:07:59] Đi nửa năm, cũng có gửi về hai lá thư.

[00:08:01] Viết toàn mấy lời khách sáo.

[00:08:03] Em hỏi Hổ Tử, Hổ Tử một câu cũng không nói.

[00:08:05] Tâm sự của Quý Tĩnh sao có thể nói với em được chứ.

[00:08:10] Chuyện vợ chồng xa cách hai nước này.

[00:08:12] Thời gian không thể kéo dài được đâu.

[00:08:14] Thời gian ngắn một chút, ngược lại còn có thể vun đắp tình cảm.

[00:08:17] Em xem, chị ở Mỹ.

[00:08:19] Thấy rất nhiều cặp trước đây tình cảm không tốt lắm.

[00:08:21] Vừa đến Mỹ, xa quê hương.

[00:08:24] Vợ chồng trẻ đồng lòng gắng sức, quan hệ ngược lại còn tốt hơn.

[00:08:28] Nhưng mà chia tay cũng nhiều.

[00:08:32] Em đó, mau bảo Quý Tĩnh về sớm đi.

[00:08:35] Em đang lo đây này.

[00:08:36] "Người Bắc Kinh ở New York".

[00:08:38] Bộ phim truyền hình này chị xem chưa?

[00:08:39] Chị xem rồi, hay lắm mà.

[00:08:40] Em không dám xem.

[00:08:42] Em xem là em lại thấy.

[00:08:43] Hổ Tử sắp phải ly tán vợ con rồi.

[00:08:47] Con trai thì em lo gì chứ.

[00:08:49] Hổ Tử năm nay bao nhiêu tuổi? 33 rồi nhỉ.

[00:08:52] Độ tuổi hoàng kim đó, công việc lại tốt.

[00:08:55] Đúng là một người đàn ông độc thân hoàng kim mà.

[00:08:58] Cho dù bên Quý Tĩnh có suy nghĩ gì khác.

[00:09:00] Thì tìm lại người khác quá đơn giản.

[00:09:03] Nói thì nói vậy.

[00:09:04] Nhưng con người đều là động vật có tình cảm.

[00:09:07] Hổ Tử lớn từng này tuổi, thật là gian truân.

[00:09:10] Chị xem, lúc đi bộ đội suýt nữa thì mất mạng.

[00:09:13] Chuyện tình cảm thì mãi không thuận lợi.

[00:09:15] Em nói cho chị biết.

[00:09:16] Nó bây giờ ít nói hẳn đi rồi.

[00:09:18] Suốt ngày chỉ có công việc, công tác.

[00:09:20] Cả ngày không thấy ở nhà.

[00:09:23] Em thực sự lo lắng cho tinh thần của nó.

[00:09:26] Vậy thì ngược lại càng không tốt.

[00:09:28] Thế thì chi bằng sớm, để chúng nó ly hôn đi.

[00:09:31] Nhân lúc Hổ Tử còn trẻ, tìm một người hiền thục.

[00:09:34] Không nói chuyện con cái nữa, không nói nữa.

[00:09:37] Nói về chị đi. Mấy năm nay chị thế nào?

[00:09:40] Chị à, chị rất tốt. Em xem chị này.

[00:09:42] Phụ nữ phải sống vì bản thân mình.

[00:09:45] Lão Đỗ em biết chứ?

[00:09:48] Nói thừa, Lão Đỗ sao em lại không biết.

[00:09:50] Ông ta ấy à, muốn ăn lại cỏ cũ.

[00:09:54] Nhờ mấy người bạn gọi điện cho chị.

[00:09:57] Thật à?

[00:09:58] Ông ta bây giờ mới nhận ra sức hấp dẫn của cô Lộ rồi chứ.

[00:10:03] Nhưng chị đã nói rõ với ông ta rồi.

[00:10:04] Muộn rồi.

[00:10:07] Chị có muốn tìm một người bạn đời nữa không?

[00:10:11] Đối tác làm ăn thì vẫn luôn có rồi.

[00:10:13] Bạn đời sống cùng, quá không an toàn.

[00:10:18] Em nói xem chị đến tuổi này rồi.

[00:10:19] Đàn ông không phải nhòm ngó tài sản của em.

[00:10:21] Thì cũng nhòm ngó nhan sắc của em.

[00:10:26] Em tưởng chị nói đùa à, họ đều ham mê nhan sắc đó

[00:10:29] Cho nên ấy à, mười người đàn ông thì cả mười người tiếp cận em.

[00:10:34] Đều là nhòm ngó tài sản của em.

[00:10:35] Chị đây, cô Lộ đây.

[00:10:37] Sao có thể ngu ngốc đến thế được chứ.

[00:10:42] Tiểu Mạn.

[00:10:43] Chị sống đến tuổi này rồi chị mới hiểu.

[00:10:46] Phụ nữ nhất định phải tự lập.

[00:10:50] Nhất định phải có sự nghiệp của riêng mình.

[00:10:53] Nhất định phải có tiền.

[00:10:55] Em xem chị suốt ngày cứ tiền tiền tiền.

[00:10:59] Chắc chắn là cô bé em hẹn bên

[00:11:01] Bảo hiểm Bình An đến rồi.

[00:11:04] Nước ngoài bây giờ đều bán bảo hiểm.

[00:11:05] Cuối cùng em cũng hiện đại hóa một lần rồi.

[00:11:08] Chào dì ạ.

[00:11:09] Chào cháu, chào cháu, Trương Oánh phải không?

[00:11:11] Vâng, vâng ạ. Dì vẫn nhớ cháu.

[00:11:13] Mời vào, mời vào.

[00:11:13] Chào dì ạ. Chào cháu gái.

[00:11:17] Nào, mời ngồi, mời ngồi.

[00:11:18] Dì xem này.

[00:11:21] Hai loại giấy tờ bảo hiểm sức khỏe lần trước dì hỏi.

[00:11:24] Cháu đều mang đến cho dì rồi ạ. Dì có thể xem qua.

[00:11:26] Một là bảo hiểm bệnh hiểm nghèo.

[00:11:27] Tức là nếu lỡ mắc bệnh hiểm nghèo nào đó.

[00:11:29] Thì sẽ bồi thường cho dì theo mức bảo hiểm dì đã mua.

[00:11:32] Số tiền bồi thường.

[00:11:33] Có thể còn nhiều hơn cả chi phí y tế dì đã trả nữa đấy ạ.

[00:11:37] Loại bảo hiểm này có hai người thụ hưởng.

[00:11:39] Ngoài bản thân dì ra.

[00:11:40] Còn có một người thụ hưởng khi qua đời.

[00:11:42] Ý cháu là, dì mua bảo hiểm này.

[00:11:43] Người thụ hưởng khi qua đời.

[00:11:45] Có thể viết tên ông nhà dì vào được à?

[00:11:46] Đương nhiên là được ạ.

[00:11:48] Cái này hay đấy.

[00:11:49] Còn một loại là bảo hiểm y tế.

[00:11:51] Tức là có thể thanh toán chi phí nằm viện cho dì.

[00:11:54] Hai loại bảo hiểm này, dì đều mua.

[00:11:57] Tốt quá, tốt quá. Cảm ơn dì ạ.

[00:12:01] Thế này, tôi nói cho các người nghe.

[00:12:04] Mấy ngày Tiểu Kiều vừa mới mất.

[00:12:07] Tôi đến nhà lão Sở một chuyến.

[00:12:10] Đúng là thảm không nỡ nhìn.

[00:12:13] Trên ghế sofa, trên lưng ghế.

[00:12:14] Vứt đầy quần áo bẩn, tất thối.

[00:12:18] Trong bồn rửa bát ở bếp ấy à.

[00:12:19] Ngâm toàn nồi niêu xoong chảo cộng thêm đũa

[00:12:22] ngâm đến nỗi mốc meo lên được.

[00:12:25] Chưa kể đến bộ dạng nữa.

[00:12:26] Đúng là giống như người vừa ngồi tù ba năm vậy.

[00:12:29] Đây đâu giống một cán bộ cấp Thứ trưởng chứ.

[00:12:32] Thật là...

[00:12:33] Giờ thì cậu biết rồi chứ.

[00:12:34] Đàn ông căn bản không thể rời xa phụ nữ.

[00:12:38] Đây tuyệt đối là chân lý.

[00:12:39] Vợ chồng già, nếu ông chồng mất đi.

[00:12:41] Thì bà vợ chắc chắn sẽ sống rất bình thường.

[00:12:43] Thậm chí còn tốt hơn.

[00:12:45] Nếu bà vợ mất đi.

[00:12:47] Thì ông chồng chắc chắn sẽ suy sụp.

[00:12:49] Đừng nói lão Sở đã hơn sáu mươi tuổi rồi.

[00:12:51] Chị đã thấy đàn ông bốn năm mươi tuổi.

[00:12:53] Không có phụ nữ chăm sóc cũng không ra hình người.

[00:12:57] Điều này cho thấy đàn ông nặng tình hơn phụ nữ.

[00:13:01] Thôi đi, đừng tự dát vàng lên mặt mình nữa.

[00:13:04] Điều này cho thấy đàn ông có tính ỷ lại mạnh, tính lười biếng còn mạnh hơn.

[00:13:08] Lúc vợ còn sống ấy à.

[00:13:10] Cơm bưng nước rót, há miệng chờ sung.

[00:13:12] Vợ đột ngột mất đi, liền không biết phải làm sao.

[00:13:15] Biểu hiện điển hình của sự không trưởng thành. Đúng.

[00:13:17] Được rồi, được rồi, được rồi. Tôi chịu thua các người rồi.

[00:13:20] Người không biết chuyện.

[00:13:21] Còn tưởng hai người chịu bao nhiêu ấm ức ấy chứ.

[00:13:25] Tôi biết, tôi biết.

[00:13:26] Chị chịu ấm ức lớn bằng trời.

[00:13:29] Nhưng em gái chị có ấm ức gì mà kể khổ chứ.

[00:13:31] Cùng chị hùa theo gây rối. Thật là.

[00:13:34] Chúng tôi là nói chuyện sự việc chứ không nói người.

[00:13:36] Chúng tôi nói về quy luật phổ biến.

[00:13:38] Chính là chân lý, ông nên tuân theo chứ.

[00:13:41] Bà xem kìa, về vấn đề này.

[00:13:42] Hai chị em các người lại nhất trí đồng lòng.

[00:13:44] Vấn đề quan trọng nhất bây giờ.

[00:13:47] Là phải tìm cho lão Sở một người bạn đời.

[00:13:49] Nhiệm vụ gian khổ này.

[00:13:50] Giao cho hai chị em các người đấy.

[00:13:53] Lão Sở tìm cậu phải không? Ông ta có phải rất sốt ruột không?

[00:13:57] Tôi nói cho các người biết, đây lại là một quy luật tuyệt đối nữa.

[00:14:00] Vợ chồng già, nếu ông chồng mất đi.

[00:14:03] Thì bà vợ chắc chắn sẽ ở vậy một mình đến cuối đời.

[00:14:06] Nhưng ông chồng thì chắc chắn sẽ tìm người khác, và rất nhanh.

[00:14:09] Đàn ông, trong xương tủy đã là háo sắc.

[00:14:13] Một ngày cũng không thể thiếu phụ nữ.

[00:14:14] Được rồi, được rồi. Được, được, được. Thôi đi.

[00:14:16]

[00:14:17] Xem các người mặt mày hớn hở chưa kìa.

[00:14:19] Lão Sở không có ý đó.

[00:14:22] Là tôi thấy, tôi là đồng đội cũ của ông ấy.

[00:14:24] Bạn bè cũ nên quan tâm một chút.

[00:14:26] Ông ấy muốn tìm một người phụ nữ như thế nào?

[00:14:28] Điều kiện chắc cũng tương đương nhỉ?

[00:14:30] Ít nhất cũng phải giống như Tiểu Kiều chứ.

[00:14:34] Lão Sở là cấp Thứ trưởng đấy.

[00:14:35] Nhà cửa lại rộng, tiền tiết kiệm cũng không ít chứ nhỉ.

[00:14:38] Lẽ nào ông ấy không muốn tìm một người trẻ đẹp à?

[00:14:41] Hoàn toàn là vu khống.

[00:14:42] Con người lão Sở, tôi rất rõ.

[00:14:45] Ông ấy là người rất thực tế.

[00:14:48] Tôi nghĩ chỉ cần tìm một người giống như Tiểu Kiều.

[00:14:50] Đảm đang, chất phác là được rồi.

[00:14:53] Ông ấy muốn tìm người bao nhiêu tuổi?

[00:14:55] Tuổi tác thì, chắc là, chắc là tương đương thôi.

[00:14:57] Đừng chênh lệch quá lớn mà.

[00:14:58] Chị bây giờ vẫn còn nhớ rất rõ.

[00:15:01] Năm 58 đó, Tiểu Mạn đến trường quân đội của các cậu.

[00:15:03] Người đầu tiên gặp chính là lão Sở phải không?

[00:15:05] Đúng đúng đúng.

[00:15:06] Lão Sở rất có ý với Tiểu Mạn.

[00:15:08] Đúng đúng đúng.

[00:15:09] Sau đó Tiểu Mạn nhất quyết không lấy ai ngoài cậu.

[00:15:11] Ông ta mới đành chọn người thứ hai, cưới Tiểu Kiều.

[00:15:14] Cả đời này, lẽ nào ông ta không muốn một lần được viên mãn.

[00:15:16] Ước mơ cưới được một người vợ trí thức sao.

[00:15:18] Nói linh tinh gì vậy. Ăn cơm đi.

[00:15:20] Đừng nói nữa.

[00:15:21] Không khéo lão già này lại thực sự có ý đó đấy.

[00:15:23] Hôm nào tôi dò hỏi ông ta xem.

[00:15:25] Căn bản không cần dò hỏi.

[00:15:26] Tâm tư đàn ông chị quá rõ rồi.

[00:15:28] Em cứ tìm cho ông ta là được.

[00:15:29] Để họ gặp mặt là được rồi.

[00:15:30] Được rồi.

[00:15:32] Dì về rồi à. Hổ Tử.

[00:15:35] Hổ Tử, lại đây ăn cơm, ăn cơm.

[00:15:36] Mọi người ăn đi, con lấy ít đồ rồi đi ngay.

[00:15:38] Đừng có mơ. Mẹ có nhiều chuyện muốn hỏi con đây này.

[00:15:40] Lại đây, lại đây. Ngồi xuống ăn cơm.

[00:15:41] Vậy thì con thà nói chuyện với bố còn hơn.

[00:15:43] Không được, không được. Chuyện này, chuyện như thế này.

[00:15:46] Là bố, tôi không nói ra được.

[00:15:48] Hay là bà nói với nó đi.

[00:15:51] Con trai lần này đích danh muốn tìm ông.

[00:15:53] Chứng tỏ nó tin tưởng ông.

[00:15:55] Đừng phụ lòng tin cao cả như vậy.

[00:15:57] Được rồi mà.

[00:15:58] Nó nói chuyện với hai người, sợ hai người lắm lời.

[00:16:02] Tôi nói chuyện với nó, chưa bao giờ quá năm phút.

[00:16:05] Lần này ông nhất định phải tìm hiểu rõ tình hình.

[00:16:07] Nó với Tĩnh Tĩnh rốt cuộc thế nào.

[00:16:09] Không muốn sống với nhau nữa thì mau chóng...

[00:16:11] Mau chóng cái gì?

[00:16:13] Lời này tôi thực sự không hỏi ra được.

[00:16:15] Hay là bà đi đi.

[00:16:17] Tôi đi thì tôi đi.

[00:16:18] Tôi biết ông vào lúc quan trọng này.

[00:16:19] Nhất định sẽ làm kẻ đào ngũ.

[00:16:27] Hay là cùng đi đi.

[00:16:29] Dù sao chúng ta cũng nên thành lập mặt trận thống nhất chứ.

[00:16:32] Dì ơi, mẹ con sao có thể so sánh với dì được chứ.

[00:16:35] Mẹ con là một trí thức thuần túy.

[00:16:37] Người ta theo đuổi cái gọi là đời sống tinh thần.

[00:16:39] Bà ấy có sách để đọc, có cơm để ăn, có bố con bầu bạn.

[00:16:43] Cả đời này là đủ rồi.

[00:16:44] Đủ rồi. Phải không mẹ?

[00:16:46] Mẹ xem con tổng kết có súc tích không?

[00:16:48] Con trai em, thật biết nịnh em đấy.

[00:16:50] Hổ Tử, bố con có lời muốn nói với con.

[00:16:55] Tôi không... không có lời gì cả.

[00:17:01] Được rồi, được rồi. Mọi người cũng đừng vòng vo nữa.

[00:17:04] Con biết mọi người chỉ muốn hỏi.

[00:17:07] Con và Quý Tĩnh bây giờ ra sao rồi chứ gì.

[00:17:09] Ra sao rồi?

[00:17:13] Lúc ở Hồng Kông chúng con có gọi điện thoại.

[00:17:16] Nói gì rồi?

[00:17:17] Con hỏi cô ấy.

[00:17:18] Con nói cô ấy định khi nào về?

[00:17:20] Người ta nói, lấy được bằng cấp là về.

[00:17:23] Con lại hỏi.

[00:17:24] Thế cô khi nào lấy được bằng cấp?

[00:17:27] Người ta lại nói.

[00:17:28] Tôi phải qua được cửa ải ngôn ngữ đã.

[00:17:30] Con nghe câu đó xong, con chẳng buồn đáp lời cô ấy nữa.

[00:17:32] Sao con lại không đáp lời cô ấy?

[00:17:33] Con thế này chẳng phải là chưa hỏi được gì sao.

[00:17:35] Bố, con còn hỏi gì nữa ạ?

[00:17:37] Đại tiểu thư Quý Tĩnh đến Mỹ đã hơn nửa năm rồi.

[00:17:39] Cửa ải ngôn ngữ vẫn chưa qua được.

[00:17:40] Đợi cô ấy qua được cửa ải ngôn ngữ.

[00:17:41] Cũng phải hai ba năm chứ nhỉ.

[00:17:43] Rồi lại lấy bằng cấp, phải đợi đến bao giờ chứ.

[00:17:46] Con còn nói gì nữa.

[00:17:47] Con có thể sang Mỹ thăm nom, đi cùng.

[00:17:50] Con hỏi rồi, người ta nói, trường hợp như con.

[00:17:53] Xin visa cơ bản là không có hy vọng.

[00:17:55] Người ta sợ chúng ta có xu hướng nhập cư, không cấp visa.

[00:17:58]

[00:18:00] Vé máy bay chúng ta trả. Đúng đúng.

[00:18:02] Bố, bố đúng là người ngoại quốc thật.

[00:18:04] Người ta, Quý Tĩnh lấy visa sinh viên.

[00:18:07] Chỉ có thể đi chứ không thể về.

[00:18:08] Nếu cô ấy về.

[00:18:10] Thì có khả năng sẽ không bao giờ quay lại được nữa.

[00:18:12] Không phải, làm cái trò gì vậy chứ.

[00:18:15] Con lại không đi được, Tĩnh Tĩnh lại không về được.

[00:18:17] Đây chẳng phải hoàn toàn là Ngưu Lang Chức Nữ sao.

[00:18:19] Không phải, không phải.

[00:18:20] Ý của Hổ Tử tôi hiểu rồi.

[00:18:22] Cậu xem này, Quý Tĩnh này.

[00:18:24] Phải lấy được thẻ xanh thì mới về được.

[00:18:27] Mà thân phận của Hổ Tử bây giờ lại khó ra nước ngoài.

[00:18:29] Cho nên thực sự rất phiền phức. Cậu hiểu chưa.

[00:18:32] Không hiểu. Tôi không tin cái tà ma này.

[00:18:36] Muốn đi Mỹ, thế nào cũng có thể đi được.

[00:18:39] Hổ Tử, con đừng quên.

[00:18:40] Ông ngoại con, em gái con.

[00:18:42] Còn cả thằng em rể của con nữa.

[00:18:43] Chúng nó đều ở Mỹ mà.

[00:18:44] Lúc này mới nhớ đến con rể à.

[00:18:46] Thằng người Mỹ họ Gia đó.

[00:18:48] Tận dụng phế vật một chút chứ.

[00:18:50] Bảo nó làm bảo lãnh cho Hổ Tử.

[00:18:51] Con đi đường vòng một chút, chẳng phải là đến Mỹ rồi sao.

[00:18:53] Đúng vậy, cái này không phải là không được.

[00:18:55] Hoặc là, làm cái giấy mời thương mại gì đó.

[00:18:58] Hổ Tử, dì giúp con hỏi xem nhé.

[00:19:00] Thôi thôi thôi dì ơi.

[00:19:01] Mọi người thực sự cứ nghĩ rằng.

[00:19:03] Con đi là có thể giải quyết vấn đề à?

[00:19:05] Ý con là gì? Ý con là gì?

[00:19:07] Quý Tĩnh ra nước ngoài.

[00:19:08] Chính là biểu hiện của việc cô ấy không có trách nhiệm.

[00:19:11] Cô ấy đi vào lúc này, chứng tỏ trong lòng cô ấy.

[00:19:13] Căn bản không có cái nhà này của chúng ta.

[00:19:14] Càng không có con.

[00:19:16] Tại sao con phải chạy xa xôi sang Mỹ tìm cô ấy chứ?

[00:19:18] Con mặt nóng dán mông lạnh người ta.

[00:19:20] Con dán bảy tám năm rồi, con ngán lắm rồi.

[00:19:25] Thôi thôi thôi thôi. Không nói nữa, không nói nữa.

[00:19:26] Con đi đây.

[00:19:28] Thằng nhóc này ý gì đây? Thật sự không muốn sống cùng nữa à?

[00:19:39] Hổ Tử tức giận cũng có lý.

[00:19:43] Ông nói xem, nó và Tĩnh Tĩnh cách xa như vậy.

[00:19:45] Chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề thôi.

[00:19:47] Ông nói làm sao bây giờ, làm sao bây giờ đây?

[00:19:50] Chúng nó đều là người trưởng thành rồi.

[00:19:52] Hơn nữa chúng nó muốn đưa ra quyết định gì.

[00:19:54] Chúng ta cũng không ngăn được.

[00:19:56] Thế hai đứa nó lỡ như - thế nào đó thì...

[00:20:00] Lạc Lạc thì làm sao?

[00:20:07] Nói thật lòng.

[00:20:08] Chúng nó đi đến bước đường ngày hôm nay.

[00:20:10] Trách nhiệm cũng không hoàn toàn thuộc về Hổ Tử nhà ta.

[00:20:15] Thế hệ của chúng nó.

[00:20:16] Có thái độ sống của riêng chúng nó.

[00:20:19] Hơn nữa.

[00:20:20] Hai đứa nó cũng không phải người tùy tiện.

[00:20:22] Cứ để bọn trẻ tự quyết định đi.

[00:20:24] Bà cứ đứng giữa lo lắng suông, bà nói xem có ích gì không.

[00:20:33] Nhanh gì mà nhanh, ông đi nhanh lên.

[00:20:35] Khám sức khỏe, khám sức khỏe. Không khám thì không sao.

[00:20:37] Khám một cái là toàn thân đều có bệnh.

[00:20:39] Năm nào khám sức khỏe cũng nói câu này.

[00:20:40] Không nói nhảm với ông nữa, bắt buộc phải khám.

[00:20:43] Xem kìa, lão Quý đầu bạc.

[00:20:45] Ông ta đi đường còn gọi điện thoại, xem ông ta vênh váo kìa.

[00:20:47] Để ông ta vào trước, sao thế?

[00:20:51] Chúng ta làm chuyện gì mờ ám à?

[00:20:52] Được, vậy chúng ta gặp nhau ở New York nhé.

[00:20:54] Nói không rõ với ông được.

[00:20:55] Cũng đúng, bà nói xem lão Quý đầu bạc này.

[00:20:57] Cả đời đối với bà đều khinh khỉnh.

[00:20:59] Đến lúc vì con gái ông ta.

[00:21:01] Không niệm tình xưa nghĩa cũ, lão già này.

[00:21:03] Nói bậy bạ gì đấy ông. Không liên quan đến chuyện này.

[00:21:05] Tôi nói cho bà biết nhé.

[00:21:06] Tôi ấy à, phải nói chuyện tử tế với ông ta.

[00:21:08] Mấy hôm nay ở cơ quan không gặp ông ta rồi.

[00:21:10] Với lại Tĩnh Tĩnh khi nào về?

[00:21:11] Cháu nội chúng ta nhớ mẹ nó rồi đấy.

[00:21:13] Đi khám sức khỏe với tôi trước đã.

[00:21:29] Siêu âm B Là của Cảnh Trực.

[00:21:32] Tôi đến lấy kết quả siêu âm B của Cảnh Trực.

[00:21:36] vẫn tốt ha. Ông xem này, đều rất tốt.

[00:21:42] Rất tốt, rất tốt.

[00:21:45] Bà nói xem, sao bây giờ lại thành ra thế này.

[00:21:48] Chúng ta quen biết cả đời rồi.

[00:21:50] Cứ như là nợ ông cái gì đó vậy.

[00:21:53] Già rồi, già rồi mà còn khổ sở thế này.

[00:21:56] Không dám gặp ông nữa.

[00:21:58] Gặp nhau, cũng không biết nói gì cho phải.

[00:22:02] Phải, tôi cũng không biết nên nói gì.

[00:22:07] Tĩnh Tĩnh vẫn khỏe chứ?

[00:22:10] Vẫn khỏe, chỉ là mới đi nên hơi nhớ nhà thôi mà.

[00:22:13] Đều giống nhau cả.

[00:22:14] Cảnh Cảnh hồi đó đi cũng khóc, nhớ nhà.

[00:22:17] Nhưng vẫn không nỡ về.

[00:22:19] Phải, Tĩnh Tĩnh cũng vậy.

[00:22:22] Đừng quá lo lắng.

[00:22:23] Cảnh Cảnh nhỏ như vậy mà còn thích nghi tốt.

[00:22:25] Tĩnh Tĩnh nhất định không có vấn đề gì đâu.

[00:22:29] Thực ra, Tĩnh Tĩnh đi Mỹ học.

[00:22:33] Tôi cũng không tán thành lắm.

[00:22:35] Nhưng con cái có chí tiến thủ.

[00:22:39] Thì chúng ta làm cha mẹ phải ủng hộ, phải không?

[00:22:42] Nếu là bà, bà cũng sẽ làm như vậy chứ.

[00:22:45] Đó là đương nhiên.

[00:22:47] Tôi chắc chắn sẽ đồng ý cho nó đi.

[00:22:50] Tôi biết bà có ý kiến với tôi.

[00:22:53] Lúc đó tôi, thật sự là quá bốc đồng rồi.

[00:22:57] Bà biết tôi chỉ có một đứa con gái này thôi, tôi...

[00:23:02] Nó mà chịu ấm ức gì, tôi...

[00:23:05] Lúc đó tôi thực sự quá không bình tĩnh.

[00:23:07] Tôi không nên đối với bà...

[00:23:09] Bà biết tôi không có ý đó.

[00:23:11] Tôi... tôi... bà biết ý tôi mà.

[00:23:13] Tôi biết, tôi biết.

[00:23:15] Ông nói chúng ta...

[00:23:16] Làm sao giúp được hai đứa trẻ này đây?

[00:23:18] Tôi thực sự lo lắng một ngày nào đó hai đứa nó.

[00:23:21] Sẽ thực sự chia tay.

[00:23:23] Tôi cũng nghĩ thoáng rồi.

[00:23:25] Ở nhà tôi cũng khuyên mẹ nó.

[00:23:27] Chuyện của con cái, chỉ có thể để chúng nó tự quyết định.

[00:23:31] Chúng nó cũng không còn nhỏ nữa.

[00:23:33] Bà đừng lo lắng nữa.

[00:23:37] Đúng rồi, có một chuyện.

[00:23:39] Vừa hay bà ở đây, tôi nói cho bà biết.

[00:23:42] Bộ Y tế ủy thác cho Sở Y tế và bệnh viện chúng ta.

[00:23:44] Cùng biên soạn một bộ sách phổ cập y học cho đại chúng.

[00:23:48] Phần nhi khoa bà biên soạn nhé.

[00:23:50] Đề tài là gì vậy?

[00:23:51] Đề tài, bà tự quyết định.

[00:23:53] Chỉ cần là về phương pháp nuôi dạy con khoa học là được.

[00:23:56] Thế cần bao nhiêu chữ?

[00:23:57] Cái này khi nào nộp bản thảo?

[00:23:59] Gấp quá thì tôi không có thời gian đâu.

[00:24:01] Nộp bản thảo bà không cần vội đâu.

[00:24:03] Khi nào viết xong thì tính khi đó.

[00:24:05] Ba mươi vạn chữ.

[00:24:06] Ông thấy tôi làm được không?

[00:24:07] Bà không được thì ai được.

[00:24:09] Nói thật, tôi nhận được dự án này.

[00:24:11] Người đầu tiên nghĩ đến chính là bà đấy.

[00:24:13] Bà viết văn rất hay.

[00:24:14] Ông chưa từng xem tôi viết cái gì cả.

[00:24:16] Sao ông biết tôi viết văn hay?

[00:24:19] Các luận văn trước đây của bà tôi đều xem rồi.

[00:24:21] Hơn nữa, bà không phải còn biết làm thơ sao.

[00:24:25] Đừng đùa tôi nữa. Đó đều là nói linh tinh thôi.

[00:24:34] Làm gì thế này?

[00:24:36] Muốn đánh trận à?

[00:24:38] Thế này là vào thẳng bộ chỉ huy tiền phương rồi đây này.

[00:24:41] Đừng có châm chọc đả kích tôi.

[00:24:43] Tôi rất yếu đuối đấy.

[00:24:45] Bà nói xem.

[00:24:48] Sức mạnh của danh lợi đúng là không thể xem thường.

[00:24:52] Xem kìa, bây giờ cũng không còn phàn nàn nữa.

[00:24:57] Mặt mày tươi rói, thanh xuân phơi phới.

[00:25:00] Xinh đẹp động lòng người. Bà bây giờ.

[00:25:02] Hơi giống nữ sinh viên mới tốt nghiệp.

[00:25:06] Phụ nữ à, động vật phù phiếm.

[00:25:09] Ông mới là ham danh lợi đấy.

[00:25:11] Tôi nói cho ông biết.

[00:25:12] Cuốn sách này cho dù không bán được một cuốn nào.

[00:25:15] Không kiếm được một xu tôi cũng làm vui vẻ.

[00:25:18] Nói với ông cũng vô ích, ông cũng không hiểu.

[00:25:21] Bà nghĩ tôi không hiểu à.

[00:25:24] Đừng đặt lên mấy cuốn sách tài liệu này của tôi.

[00:25:27] Bà chẳng phải là muốn lấp đầy một chút.

[00:25:29] Cái linh hồn tư sản trống rỗng, trắng bệch của bà sao.

[00:25:32] Thực ra bà muốn làm phong phú bản thân.

[00:25:34] Không nhất thiết phải làm nhà văn.

[00:25:37] Nấu cơm ngon, cũng có thể làm phong phú bản thân mà.

[00:25:39] Cố tình phải không?

[00:25:40] Tôi đương nhiên là cố tình rồi.

[00:25:42] Bà xem này.

[00:25:43] Tôi bây giờ ngày nào cũng phải đi chợ nấu cơm.

[00:25:45] Để ủng hộ bà làm nhà văn lớn này.

[00:25:47] Cái mặt già này của tôi cũng không cần nữa rồi.

[00:25:49] Ở ngoài thường xuyên gặp người ta nói với tôi.

[00:25:51] Lão Cảnh.

[00:25:53] Tác phẩm lớn của vợ ông ra chưa?

[00:25:56] Mau về nhà cho bà.

[00:25:57] Nhà văn lớn đó nấu cơm đi.

[00:25:59] Đáng ghét, toàn ông đi nói lung tung.

[00:26:01] ông nói xem cuốn sách này của tôi lỡ như không viết ra được.

[00:26:03] Chẳng phải thành trò cười sao.

[00:26:04] Không, không, không thể nào.

[00:26:06] Tôi nói cho bà biết nhé.

[00:26:07] Bà cứ lấy ra cái tài hoa năm xưa viết thư tình cho tôi.

[00:26:09] Một nửa thôi là đủ rồi.

[00:26:12] Chắc chắn bán chạy.

[00:26:14] Ai viết thư tình cho ông chứ.

[00:26:16] Vợ ơi, nói thật đi.

[00:26:18] Chuyện không danh không lợi này bà thật sự làm à?

[00:26:21] Đương nhiên rồi.

[00:26:23] Tệ nhất cũng có thể làm một cuốn sách tài liệu chứ.

[00:26:26] Thì tôi cũng làm vui vẻ mà.

[00:26:29] Bà nói xem đây gọi là tinh thần gì vậy?

[00:26:32] Tinh thần chủ nghĩa quốc tế chứ sao.

[00:26:34] Vợ ơi, tôi bây giờ ngày càng tôn trọng bà rồi.

[00:26:36] Vậy ông mau đi nấu cơm đi.

[00:26:37] Chính là sự tôn trọng lớn nhất đối với tôi.

[00:26:39] Vâng, thưa thủ trưởng.

[00:26:46] Xem xem, thế nào?

[00:26:49] Cái mũi này sao lại to thế.

[00:26:56] Dáng vẻ này trông cũng được.

[00:26:58] Có chút khí chất của bác sĩ, giống bà hơn.

[00:27:01] Lão Sở sẽ thích chứ?

[00:27:03] Ông ta không phải vẫn luôn muốn tìm một người trí thức sao.

[00:27:06] Bà nói xem, lông mày mắt này trông, rất thanh tú.

[00:27:09] Hơi giống bà năm xưa.

[00:27:12] Ông cũng thích rồi à? Không có.

[00:27:16] Thế còn nói giống tôi.

[00:27:18] Đừng làm bộ làm tịch nữa. Bà nói đi.

[00:27:20] Sắp xếp họ khi nào gặp mặt?

[00:27:22] Tiểu Nhan đã đồng ý rồi.

[00:27:23] Chỉ chờ gặp mặt vị Bộ trưởng lớn thôi.

[00:27:27] Cái này... tâm tư của lão già này.

[00:27:28] Tôi hiểu, yên tâm đi.

[00:27:30] Tôi nghĩ ông ta chắc chắn có thể đồng ý.

[00:27:32] Thế này đi.

[00:27:33] Cuối tuần này sắp xếp hai người họ gặp mặt.

[00:27:36] Tôi dám đảm bảo, không quá hai tháng.

[00:27:38] Rượu mừng của chúng ta coi như được uống rồi.

[00:27:44] Vào đi. Sao bà lại đến đây?

[00:27:49] Xem chỗ này của tôi không tệ chứ.

[00:27:52] Tôi đến tìm Quý Thành bàn chuyện xuất bản sách.

[00:27:54] Tiện thể hỏi xem cái ông kia.

[00:27:56] Sở Kiến bây giờ có ở Bắc Kinh không?

[00:27:58] Sao thế? Tiểu Nhan nói.

[00:28:01] Sau khi hai người họ gặp mặt lần trước.

[00:28:03] Lão Sở không liên lạc lại với cô ấy nữa.

[00:28:06] Đây... ý gì đây?

[00:28:08] Tôi cũng không rõ ý gì mới hỏi ông đây này.

[00:28:10] Bà nói xem điều kiện của Tiểu Nhan này thực sự không tệ.

[00:28:14] Tại sao người ta lại độc thân?

[00:28:16] Chính là cao không tới, thấp không thông.

[00:28:18] Nhưng lần này thực sự động lòng với lão Sở rồi.

[00:28:22] Cô ấy cảm thấy lão Sở là cán bộ lão thành.

[00:28:24] Trình độ cao, tính tình lại tốt.

[00:28:26] Mặc dù tuổi tác có hơi lớn một chút.

[00:28:28] Nhưng thường ngày thích tập thể dục, trông rất trẻ trung.

[00:28:32] Hai người họ..., còn chưa nói xong chuyện mà.

[00:28:35] Sau khi hai người gặp mặt.

[00:28:36] Cô ấy chờ điện thoại của ông ta mãi.

[00:28:37] Nhưng lão Sở này lại... lại biến mất tăm rồi.

[00:28:40] Ông nói xem chuyện này là sao?

[00:28:47] Gọi điện thoại cho lão Sở.

[00:28:51] Alô, alô? Ông già này, ông ở nhà à?

[00:28:56] Nghe nói gần đây ông đang chơi trò mất tích.

[00:28:58] Cái người... Thư Mạn giới thiệu cho ông đối tượng kia.

[00:29:01] Chính là bác sĩ Tiểu Nhan đó.

[00:29:03] Người ta có ấn tượng tốt với ông đấy.

[00:29:05] Vẫn đang đợi ông liên lạc kìa.

[00:29:06] Ông rốt cuộc là ý gì?

[00:29:08] Cái cô bác sĩ Nhan này, phải không, trình độ cao quá.

[00:29:11] Tôi chẳng có văn hóa gì, tuổi tác cũng lớn rồi.

[00:29:14] Hơi với cao không tới.

[00:29:16] Không phải thế.

[00:29:17] Bác sĩ Nhan người ta, không có ý đó.

[00:29:22] Người ta khen ông, có trình độ.

[00:29:25] Tính tình tốt, sức khỏe tốt, thích tập thể dục.

[00:29:29] Còn rất hài hước, phải không?

[00:29:32] Tôi nói ông già này thôi đi.

[00:29:33] Cũng không xem lại tuổi tác của mình.

[00:29:35] Kén cá chọn canh.

[00:29:36] Tối nay, gọi điện thoại cho bác sĩ Nhan.

[00:29:40] Hẹn người ta cùng đi ăn cơm. Cứ quyết định vậy đi.

[00:29:44] Sao ông lại cúp máy thế?

[00:29:45] Phải hỏi ông ấy thời gian, địa điểm chứ.

[00:29:47] Tôi còn phải báo lại cho Tiểu Nhan.

[00:29:49] Thừa thãi.

[00:29:51] Việc báo lại nên để lão Sở gọi điện cho Tiểu Nhan.

[00:29:55] Hai người họ có phải không quen biết đâu.

[00:29:56] Bà ngốc à bà.

[00:30:01] Ông nói xem lão Sở này ý gì vậy?

[00:30:04] Lão Sở này ấy à, tôi rất hiểu.

[00:30:07] Ông ta thấy Tiểu Nhan này là trí thức.

[00:30:09] Chắc chắn sẽ rất khó chiều.

[00:30:11] Bà đó, bà cũng nói với Tiểu Nhan một tiếng.

[00:30:14] Hai người ở bên nhau, nói nhiều chuyện thực tế một chút.

[00:30:16] Đừng giống như bà.

[00:30:17] Động một tí là nói về múa ba lê.

[00:30:21] Buổi hòa nhạc này, kịch này, vân vân và vân vân.

[00:30:24] Nói chuyện ba lê với ông.

[00:30:26] Chính là sự báng bổ đối với nghệ thuật ba lê.

[00:30:28] Ông chỉ hợp xem cái gì.

[00:30:29] Đi cà kheo, múa ương ca gì đó thôi.

[00:30:31] Phải phải phải, bà cao nhã.

[00:30:34] Thế cuốn sách của bà, đề cương được thông qua chưa?

[00:30:37] Khỏi phải nói.

[00:30:38] Quý Thành nói nhà xuất bản như nhặt được của quý.

[00:30:44] Còn định sách của tôi là trọng điểm của nhà xuất bản năm nay.

[00:30:48] Muốn kịp hội chợ sách mùa thu này.

[00:30:50] Còn thúc tôi cuối tháng nộp bản thảo nữa chứ.

[00:30:52] Thế thì làm sao kịp được.

[00:30:53] Chính là không kịp mà.

[00:30:55] Nhà xuất bản nói sẽ cử trợ lý cho tôi.

[00:30:57] Tôi nghĩ, trợ lý này phải tự mình tìm chứ.

[00:31:00] Ông nói xem bên cạnh tôi có ai thích hợp?

[00:31:04] Ai kia, ai kia chứ? Tôi đó?

[00:31:06] Thôi đi, cái văn tám vế của ông, ai đọc chứ.

[00:31:09] Tôi viết là sách chuyên ngành, ông không được đâu.

[00:31:13] Được rồi, tôi không được. Bà tự nghĩ đi.

[00:31:17] Ông nói xem còn ai thích hợp nữa?

[00:31:26] Tiền Lệ Minh.

[00:31:29] Có phải là Tiểu Tiền ở trường cán bộ không?

[00:31:32] Đúng là cô ấy thật.

[00:31:33] Phía sau có ghi tên bệnh viện của họ kìa.

[00:31:35] Ông xem. Tiền nào?

[00:31:37] Tiểu Tiền ở trường cán bộ đấy.

[00:31:38] Trường cán bộ à? Đâu? Đây.

[00:31:42] Không tệ nhỉ, còn đăng lên tạp chí nữa.

[00:31:45] Chỉ là bài viết hơi ngắn.

[00:31:48] Ông thấy cô ấy thế nào?

[00:31:50] Không có ấn tượng.

[00:31:51] Tôi không hỏi ông cô ấy trông thế nào.

[00:31:54] Mà là có ấn tượng gì về người này không?

[00:31:55] Tôi chính là nói về con người cô ấy.

[00:31:57] Ấn tượng để lại chính là không có ấn tượng gì.

[00:32:01] Tôi thấy cô ấy rất tốt, rất yên tĩnh.

[00:32:04] Thật không ngờ.

[00:32:05] Cô ấy bây giờ lại vẫn đang viết lách.

[00:32:07] Tôi sẽ tìm cô ấy cùng viết sách với tôi.

[00:32:10] Ông thấy thế nào?

[00:32:12] Vậy bà phải suy nghĩ kỹ nhé.

[00:32:14] Tôi thấy những người trí thức như các bà.

[00:32:16] Lòng dạ có chút... có chút hẹp hòi.

[00:32:19] Đừng để đến cuối cùng, đối tác này không làm được.

[00:32:21] Mà còn mất luôn cả cái gọi là tình bạn của bà nữa.

[00:32:24] Ông nghĩ phức tạp quá rồi nhỉ.

[00:32:26] Dù sao hai chúng tôi.

[00:32:27] Cũng là những chiến hữu từng chung hoạn nạn.

[00:32:29] Tôi thấy cô ấy rất tốt, chính là cô ấy rồi.

[00:32:33] Ngủ thôi. Cảm ơn. Ngủ thôi.

[00:32:38] Đề cương của chị em đọc một mạch hết luôn.

[00:32:40] Viết hay thật sự.

[00:32:42] Hồi ở trường cán bộ, em đã thấy chị là người tài hoa nhất rồi.

[00:32:45] Chị nói xem, đề cương hoàn chỉnh như vậy của chị.

[00:32:47] Bảo em cùng viết với chị, chị không thiệt à?

[00:32:50] Nói thật, nếu thời gian không gấp như vậy.

[00:32:52] Tôi cũng sẽ không tìm người khác cùng viết đâu.

[00:32:55] Tôi nghĩ đi nghĩ lại, thấy cô là hợp nhất.

[00:32:57] Cô không phải vẫn luôn viết lách sao?

[00:32:59] Chúng ta lại là chiến hữu, cùng làm thôi.

[00:33:02] Chuyện tốt như vậy.

[00:33:03] Chị có thể nghĩ đến em, em thật không ngờ.

[00:33:05] Cảm ơn chị.

[00:33:06] Đừng cảm ơn vội, đợi sách xuất bản rồi.

[00:33:08] Có thành quả rồi hãy nói.

[00:33:11] Bất kể sau này thế nào.

[00:33:12] Tóm lại bây giờ chị có thể nghĩ đến em.

[00:33:13] Cả đời này em đều cảm ơn chị.

[00:33:15] Lời này nói nặng nề quá rồi.

[00:33:17] Em nói đều là lời thật lòng.

[00:33:20] Con người em chị cũng biết là người thật thà.

[00:33:22] Còn chị, bề ngoài thanh cao.

[00:33:25] Thực ra nội tâm rất chân thành. Hai chúng ta rất hợp nhau.

[00:33:28] Đúng vậy, không thì sao tôi lại nghĩ đến cô chứ.

[00:33:31] Chị yên tâm đi, em nhất định sẽ trân trọng cơ hội này.

[00:33:33] Chúng ta sẽ viết cuốn sách này thật đẹp.

[00:33:36] Để nó trở thành một cuốn sách gì đó, sách bán chạy.

[00:33:39] Không để chị thất vọng.

[00:33:41] Đã nói với con bao nhiêu lần rồi.

[00:33:43] Cước điện thoại đường dài đắt lắm.

[00:33:45] Sao con lại gọi điện thoại nữa rồi?

[00:33:47] Nhớ mẹ chứ sao.

[00:33:48] Trong thư mẹ nói viết sách còn dùng tay viết, mệt biết bao.

[00:33:51] Con ở bên này mua cho mẹ một cái máy tính gửi về nhé.

[00:33:53] Không cần, không cần, anh hai con mua cho mẹ rồi.

[00:33:55] Mẹ để đó cũng không dùng.

[00:33:57] Cái việc dùng máy tính viết lách này, không có cảm hứng.

[00:34:00] Hơn nữa suốt ngày chỉ nghĩ đến gõ bàn phím.

[00:34:03] Thực sự là quá không quen.

[00:34:04] Vậy mẹ phải giữ gìn sức khỏe đấy.

[00:34:06] Đừng vì danh lợi.

[00:34:07] Mà bị viêm quanh khớp vai, bệnh đốt sống cổ gì đó.

[00:34:09] Nghe bố con nói bậy.

[00:34:10] Ai nói mẹ vì danh lợi chứ.

[00:34:12] Đừng nói về mẹ nữa.

[00:34:13] Con thế nào?

[00:34:15] Gia Cát ở công ty đó làm thế nào rồi?

[00:34:17] Con đương nhiên là tốt rồi. Gia Cát là đàn ông con trai.

[00:34:19] Ở đất nước của anh ấy thì càng không có vấn đề gì.

[00:34:22] Con lấy được bằng thạc sĩ là về thăm mẹ ngay.

[00:34:24] Đừng chỉ nghĩ đến mẹ, con cứ lo học hành là chính.

[00:34:28] Bên mẹ mọi thứ đều tốt.

[00:34:30] Con nghe ra rồi đấy.

[00:34:31] Mẹ bây giờ là tràn đầy sức sống, tinh thần phấn chấn.

[00:34:34] Tuổi xuân vẫn còn.

[00:34:35] Bố con chắc chắn rất ghen tị với mẹ phải không?

[00:34:36] Bố con bây giờ là lính hậu cần.

[00:34:39] Suốt ngày đi chợ nấu cơm, phàn nàn đầy bụng.

[00:34:42] Nhưng ông ấy không làm cũng không được.

[00:34:44] Mẹ đã viết xong đề cương rồi.

[00:34:46] Người ta đã trả tiền đặt cọc cho mẹ, nhiều lắm đấy.

[00:34:49] Còn nhiều hơn nửa năm lương của bố con nữa.

[00:34:51] Mẹ, mẹ đáng yêu quá.

[00:34:52] Con yêu mẹ quá.

[00:34:53] Bố con về rồi.

[00:34:54] Nói chuyện với bố con vài câu đi.

[00:34:56] Ai? Điện thoại của Cảnh Cảnh à? Đến đây, đến đây, đến đây.

[00:35:00] Cước điện thoại đường dài đắt.

[00:35:01] Biết rồi, biết rồi.

[00:35:03] Con bé kia, vẫn chưa chia tay với thằng họ Gia đó à?

[00:35:06] Mau rời xa nó đi. Rời xa nó rồi mau về đây.

[00:35:08] Lúc về.

[00:35:09] Đừng có dắt thêm một thằng Tây về nữa đấy.

[00:35:10] Chẳng có câu nào đứng đắn cả.

[00:35:13] Thế câu đứng đắn không phải bà nói hết rồi sao.

[00:35:15] Cảnh Cảnh, bố con uống nhiều rượu rồi nói bậy đấy.

[00:35:19] Con cứ bận việc của con đi. Bố mẹ đều khỏe.

[00:35:22] Con tự chăm sóc bản thân cho tốt nhé.

[00:35:25] Tạm biệt.

[00:35:28] Tiền còn lại...

[00:35:29] Tôi đã nói với ông bao nhiêu lần rồi.

[00:35:30] Hai đứa đã kết hôn rồi, ông nói cái này làm gì?

[00:35:32] Bà không nói tôi say rượu sao.

[00:35:33] Say rượu rồi, thì chính là rượu vào lời ra.

[00:35:36] Tôi nói ra toàn là lời thật lòng.

[00:35:37] Ông mau thay đổi suy nghĩ đi.

[00:35:39] Cảnh Cảnh nói rồi, lấy xong bằng cấp là về.

[00:35:42] Thái độ này của ông.

[00:35:43] Làm sao mà sống chung với Gia Cát được.

[00:35:45] Để chúng nó nghĩ kỹ xem làm sao sống chung với tôi đi.

[00:35:48] Tôi còn phải nghĩ cho chúng nó à. Bà ngoại à. Thật là.

[00:35:53] Hỏng rồi, quên mua giấm rồi.

[00:36:09] Nói mê sảng à?

[00:36:12] Chó ngoan không cản đường.

[00:36:14] Ít nói nhảm đi.

[00:36:15] Tôi đang tìm ông đây.

[00:36:17] Đến đây, đến đây, đến đây. Cho ông xem. Chuyện gì?

[00:36:24] Xem cái này. Em họ của bạn học Thư Mạn.

[00:36:28] Dạy nhạc đấy. Có khí chất, có tu dưỡng.

[00:36:31] Người rất tốt, trông cũng không tệ.

[00:36:35] Cầm lấy, cầm lấy, cầm lấy.

[00:36:37] Cái này, cái này.

[00:36:38] Cái này là em họ của bạn học chị gái Thư Mạn.

[00:36:42] Là một doanh nhân.

[00:36:44] Nhưng đừng chỉ nhìn cô ấy là doanh nhân.

[00:36:45] Cô ấy cũng tốt nghiệp đại học.

[00:36:47] Có văn hóa.

[00:36:47] Có công ty riêng.

[00:36:48] Có xe riêng, gọi là gì nhỉ? BMW.

[00:36:51] Oai chưa? Cầm lấy.

[00:36:53] Còn cái này nữa.

[00:36:56] Cái này là Thạch Phi Phi giới thiệu.

[00:36:58] Đó là y tá trưởng có kinh nghiệm bên khoa ngoại của họ.

[00:37:01] Cái bệnh đau lưng đau chân này của ông.

[00:37:03] Sau này có thể.

[00:37:04] Ở nhà cô ấy sẽ giúp ông giải quyết.

[00:37:06] Không cần đến bệnh viện nữa. Còn mấy người này nữa.

[00:37:11] Đều là người trông không tệ, tuổi tác cũng tương đương.

[00:37:15] Tôi nghĩ chắc chắn có một người hợp với ông chứ nhỉ.

[00:37:17] Xem cái này, cái này, cái này.

[00:37:21] Kích thước khuôn mặt này hơi lớn một chút.

[00:37:27] Nhưng rất hợp với ông đấy, ông xem đi.

[00:37:30] Thể diện rất lớn.

[00:37:32] Cái này... ông... ông không cần phải phiền phức đâu.

[00:37:36] Thật ngại quá.

[00:37:38] Ông già này, có gì mà ngại chứ.

[00:37:40] Tôi nói cho ông biết.

[00:37:42] Vấn đề độc thân của ông ngày nào chưa giải quyết.

[00:37:44] Trong lòng tôi ngày đó chưa yên ổn.

[00:37:46] Tôi cứ cảm thấy Tiểu Kiều.

[00:37:47] Bà ấy trách tôi không quan tâm đến ông mãi đấy.

[00:37:50] Tiểu Kiều.

[00:37:54] Tiểu Kiều mà biết tôi thế này.

[00:37:56] Bà ấy liệu có...

[00:37:59] Bà ấy là một hũ giấm đấy.

[00:38:01] Cái này ông yên tâm.

[00:38:02] Tôi nghĩ Tiểu Kiều, bà ấy là người thực tế.

[00:38:05] Ông ở bên này sống hạnh phúc.

[00:38:07] Bà ấy ở bên kia cũng được yên lòng mà.

[00:38:10] Được rồi, được rồi. Ít nói nhảm đi.

[00:38:13] Cái này đưa cho ông.

[00:38:16] Nếu ông thấy ảnh không nói lên vấn đề.

[00:38:17] Chúng ta có thể hẹn gặp mặt.

[00:38:20] Đợi điện thoại của ông. Đừng chọn đến hoa mắt nhé.

[00:38:24] Tôi đây...

[00:38:30] Thế nào? Đều gặp cả rồi à?

[00:38:35] Thích người nào rồi?

[00:38:39] Đừng chọn đến hoa mắt nhé.

[00:38:41] Thực ra đều rất tốt.

[00:38:44] Chỉ là... chỉ là...

[00:38:45] Chỉ là gì?

[00:38:49] Một hai câu cũng không nói rõ được với ông.

[00:38:51] Gặp mặt rồi nói sau.

[00:38:53] Không phải, ông phải nói cho tôi biết.

[00:38:54] Ông rốt cuộc thích ai rồi?

[00:38:55] Để tôi còn có lời giải thích với người giới thiệu chứ.

[00:38:59] Đều rất tốt. Cái gì gọi là đều rất tốt?

[00:39:02] Ông muốn lập hậu cung à?

[00:39:03] Tôi nói cho ông biết, ông chỉ có thể chọn một trong số đó thôi.

[00:39:06] Vậy thì thế này đi.

[00:39:10] Đến lúc đó tôi đợi thư trả lời của ông.

[00:39:14] Lại làm mất lòng người rồi. Sao thế?

[00:39:19] Quý Thành nói phần bản thảo sách Tiểu Tiền viết.

[00:39:22] Bị nhà xuất bản trả lại rồi.

[00:39:25] Nhất định bắt tôi viết một mình.

[00:39:27] Ông nói xem tôi biết đối mặt với Tiểu Tiền thế nào đây?

[00:39:29] Cô ấy không hận chết tôi sao.

[00:39:31] Đó là quyết định của nhà xuất bản mà.

[00:39:33] Cô ấy hận bà làm gì?

[00:39:34] Ông cố tình phải không? Ông nghĩ xem.

[00:39:37] Người ta đang yên ổn, bị tôi cứng rắn kéo vào.

[00:39:39] Kết quả bị người ta trả lại bản thảo.

[00:39:41] Tổn thương lòng tự trọng của cô ấy biết bao.

[00:39:43] Không phải, vậy bà thế này đi.

[00:39:44] Bà bảo cô ấy sửa lại xem.

[00:39:45] Nhà xuất bản đã nghĩ đến từ lâu rồi.

[00:39:47] Đã bảo cô ấy sửa bốn năm bản thảo rồi.

[00:39:49] Nhưng người ta nói, càng sửa càng tệ.

[00:39:52] Nhà xuất bản nói, trình độ văn chương này.

[00:39:54] Cũng không phải sửa một cái là sửa được.

[00:39:57] Đến cuối cùng nhất định bắt tôi viết một mình.

[00:40:00] Ông nói làm sao bây giờ?

[00:40:01] Vậy thời gian có kịp không?

[00:40:03] Thời gian chắc chắn phải nới lỏng ra rồi.

[00:40:05] Tôi phát hiện trong lòng bà.

[00:40:07] Có một chút ý tự đắc.

[00:40:10] Tôi đắc ý cái gì chứ? Ông có bệnh à.

[00:40:13] Tôi sắp lo chết rồi đây này.

[00:40:15] Nhà xuất bản không đồng ý.

[00:40:16] Ghi tên hai chúng tôi.

[00:40:18] Nói cô ấy viết quá tệ.

[00:40:20] Tôi nói hết nước hết cái.

[00:40:22] Nói cô ấy là chiến hữu cũ của tôi, cũng đã bỏ công sức rồi.

[00:40:26] Bây giờ thì đồng ý rồi.

[00:40:28] Tôi nói này, đồng chí Thư Mạn.

[00:40:31] Bà vì cuốn sách này đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết.

[00:40:33] Bà ghi tên cô ấy, bà không cảm thấy thiệt thòi à?

[00:40:36] Tôi cũng không biết nữa.

[00:40:38] Có lúc tôi nghĩ, thật sự cảm thấy thiệt thòi.

[00:40:42] Nhưng có lúc lại nghĩ.

[00:40:43] Cảm thấy rất có lỗi với Tiểu Tiền.

[00:40:45] Các người trí thức thật là phiền phức quá đi.

[00:40:48] Tôi nghĩ ấy à, trước tiên cứ viết xong sách đã.

[00:40:52] Bây giờ chưa có gì cả.

[00:40:53] Nghĩ nhiều như vậy làm gì chứ.

[00:40:55] Đây là gì vậy?

[00:40:57] Viên nhỏ giọt Đan Sâm phức hợp của Tasly.

[00:41:00] Chuyên trị tức ngực khó thở này, rất hiệu quả.

[00:41:03] Bà nên ăn nhiều một chút.

[00:41:04] Cuốn sách này làm bà thật sự, quá mệt mỏi rồi đây này.

[00:41:09] Có phải là Tiểu Tiền không?

[00:41:11] Bà ăn thuốc của bà đi, để tôi nghe máy.

[00:41:12] Để tôi, để tôi, để tôi.

[00:41:17] Là tôi đây.

[00:41:18] Nhà xuất bản hôm nay thông báo em bị trả lại bản thảo, khá đột ngột.

[00:41:21] Trước đó lúc nào cũng nói viết tốt, viết tốt.

[00:41:23] Sao lại đột ngột như vậy?

[00:41:25] Có phải bên trong có khuất tất gì không?

[00:41:29] Vậy phải làm sao đây?

[00:41:30] Có cần chị hỏi giúp em không?

[00:41:32] Dù sao em cũng làm theo hợp đồng.

[00:41:34] Rốt cuộc là chuyện gì phải cho em một lời giải thích chứ.

[00:41:36] Không thể bắt nạt người ta như vậy được, chị nói xem?

[00:41:39] Phải, phải.

[00:41:41] Phần của chị thế nào?

[00:41:42] Cũng được thôi.

[00:41:44] Chị cũng cẩn thận một chút.

[00:41:45] Mấy tay nhà buôn sách này đều là tư bản.

[00:41:47] Lòng dạ đen tối lắm.

[00:41:52] Cúp máy rồi.

[00:41:54] Chuyện gì vậy?

[00:41:58] Ông nói xem Tiểu Tiền này sao lại hoàn toàn biến thành người khác vậy.

[00:42:01] Ghê gớm như vậy, tính toán như vậy.

[00:42:03] Còn khá tàn nhẫn nữa.

[00:42:06] Bản thảo sách còn chưa viết xong.

[00:42:07] Bà nói xem cái này...

[00:42:08] Bộ mặt thật sự đã lộ ra hết rồi.

[00:42:12] Đồng chí Thư Mạn, cẩn thận là trên hết.


 0 মন্তব্য sort   ক্রমানুসার