Hasta la próxima

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 39 - Hồ Quân, Chu Vận

13 vistas· 05/29/25
duongvu88
duongvu88
3 Suscriptores
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Mostrar más

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có sự trùng hợp, đó hoàn toàn là ngẫu nhiên.

[00:02:24] Ông sao thế?

[00:02:26] Tôi... Nhà vệ sinh ở đâu?

[00:02:28] Kia kia kia, đối diện có nhà vệ sinh công cộng.

[00:02:30] Không được, không được.

[00:02:33] Ông đúng là đồ lười biếng lắm chuyện. Đi đi.

[00:02:50] Tôi bảo này... Nhanh thế à?

[00:02:54] Không được, bên trong toàn là hố xí xổm, chịu không nổi.

[00:02:55] Về nhà, về nhà, mau về nhà.

[00:02:57] Ai là giai cấp tư sản?

[00:02:58] Ông dùng giọng Bắc Kinh thì bày vẽ quá rồi.

[00:03:00] Khó tính, khó chiều

[00:03:01] Ít nói nhảm đi, ít nói nhảm đi.

[00:03:03] Bố nó;

[00:03:06] Sách của tôi xuất bản rồi, ông xem này.

[00:03:09] Thôi, đừng quan tâm đến sách của bà nữa.

[00:03:13] Đầu tiên lo cái bụng của tôi đã, nhanh lên.

[00:03:15] Tôi... tôi mua mấy quyển mang về nhà.

[00:03:17] Nhanh nhanh nhanh, tôi bắt taxi đi.

[00:03:19] Được rồi, được rồi, lấy chỗ này.

[00:03:24] Sữa đậu nành sáng nay chắc chắn có vấn đề.

[00:03:29] Giờ ông thừa nhận rồi chứ?

[00:03:31] Rốt cuộc ai mới là giai cấp tư sản hả?

[00:03:34] Xem sách này in này.

[00:03:39] Bà xem, người biên soạn Thư Mạn.

[00:03:41] Đại văn hào ký tên đi.

[00:03:44] Ông nói xem biểu hiện hôm nay của ông.

[00:03:46] Có phải là hành vi của giai cấp vô sản không?

[00:03:49] Sao không nói gì thế?

[00:03:50] Ông không phải là giỏi ngụy biện nhất sao?

[00:03:52] Chỗ này có một chữ in sai rồi!

[00:03:53] Đâu, đâu?

[00:03:56] Chỗ nào sai chứ? Mắt già nhìn gà hóa cuốc.

[00:04:02] Alô?

[00:04:03] Alô, Thư Mạn.

[00:04:06] Người biên đạo của đài truyền hình giới thiệu cho Lão Sở ấy,

[00:04:08] sao em vẫn chưa trả lời người ta?

[00:04:11] Ông ấy rốt cuộc nghĩ thế nào?

[00:04:13] Cho người ta một câu trả lời chắc chắn.

[00:04:15] Cứ kéo dài thế này không được đâu.

[00:04:16] Vậy à? Thế là sao? Thật không ra thể thống gì.

[00:04:20] Để em hỏi xem. Tạm biệt.

[00:04:25] Hỏi ông một chuyện. Sao thế?

[00:04:28] Vừa rồi chị tôi gọi điện.

[00:04:29] Lần trước chị ấy giới thiệu cho Lão Sở.

[00:04:31] Người biên đạo đài truyền hình đó mới hơn bốn mươi tuổi.

[00:04:35] Người ta cũng không có con.

[00:04:36] Cũng không chê Lão Sở lớn tuổi.

[00:04:38] Nhưng Lão Sở đến giờ.

[00:04:39] Cũng không trả lời người ta một câu chắc chắn.

[00:04:41] Cứ kéo dài mãi, người ta cũng không vui, phải không?

[00:04:44] Ông xem tôi giới thiệu cho Lão Sở gần mười người rồi chứ?

[00:04:47] Toàn là bên nữ đồng ý, ông ấy không chịu.

[00:04:49] Ông ấy rốt cuộc muốn làm gì?

[00:04:51] Có nhiều đến mười người không?

[00:04:53] Ông đếm thử xem.

[00:04:56] Lão Lý, Tiểu Tôn, Tiểu Nhan, Lão Triệu, đúng thế rồi.

[00:05:02] Đúng vậy, lão già này.

[00:05:04] Càng già càng đa tình.

[00:05:06] Ông hỏi ông ấy xem, ông ấy rốt cuộc muốn làm gì?

[00:05:08] Cứ thế này nữa, tôi không giới thiệu cho ông ấy nữa.

[00:05:11] Lão già này còn kén chọn nữa.

[00:05:17] Phong phú quá nhỉ, đủ các loại.

[00:05:20] Nhà này cũng đẹp hơn rồi.

[00:05:22] Tôi thấy còn đẹp hơn lúc Tiểu Kiều còn ở.

[00:05:26] Thuê người giúp việc rồi à? Giúp việc theo giờ.

[00:05:31] Phải nói cái tủ lạnh ông tặng này.

[00:05:33] Thật sự không tồi.

[00:05:34] Tiết kiệm điện, chạy êm, giữ tươi được lâu.

[00:05:39] Đó là con trai tôi, giám đốc nhà máy Tân Phi đấy.

[00:05:42] Tủ lạnh Tân Phi là thương hiệu nổi tiếng trong nước.

[00:05:50] Uống nước đi.

[00:05:53] Cái này... Hôm nay tôi đến.

[00:05:54] Chỉ muốn nói chuyện với ông một chút.

[00:05:55] Ông nói xem Thư Mạn, với đám bạn bè thân thích của bà ấy.

[00:05:58] Cả một đám đàn bà.

[00:06:00] Giới thiệu cho ông cả đống đàn bà.

[00:06:02] Sao ông chẳng ưng ai cả thế?

[00:06:03] Hôm nay nói thật với tôi.

[00:06:05] Ông có phải có vấn đề gì không?

[00:06:07] Ông mới có vấn đề đấy.

[00:06:09] Thế tại sao chứ?

[00:06:11] Tôi nói cho ông biết.

[00:06:12] Vợ tôi vì chuyện này.

[00:06:13] Đã lo lắng rất nhiều.

[00:06:15] Ông không thể đối xử như vậy... không phải.

[00:06:18] Đối xử với vợ tôi như thế được.

[00:06:19] Ông không thể đặt mình vào vị trí của người khác.

[00:06:26] Đứng trên lập trường của tôi mà nhìn vấn đề.

[00:06:30] Những người phụ nữ ông giới thiệu.

[00:06:33] Đều không tệ, nếu trẻ hơn hai mươi tuổi.

[00:06:38] Thì gọi là phong hoa chính mậu.

[00:06:41] Đừng nói tôi, ngay cả ông cũng không xứng.

[00:06:44] Ông nói lại lần nữa, trẻ hơn hai mươi tuổi?

[00:06:48] Những người phụ nữ này, người lớn nhất cũng chỉ năm mươi.

[00:06:50] Người trẻ nhất cũng chỉ hơn bốn mươi.

[00:06:52] Ông còn chê người ta già?

[00:06:55] Không... không, nói thật với ông, bạn già ạ.

[00:06:59] Tôi... tôi không muốn tìm một người.

[00:07:03] Văn hóa cao, tuổi lại lớn.

[00:07:07] Cuối cùng tôi cũng biết ông là cái thá gì rồi.

[00:07:11] Ông chê người ta văn hóa cao là giả.

[00:07:13] Chê người ta tuổi lớn mới là thật.

[00:07:15] Tôi nói này, lão già.

[00:07:18] Ông bao nhiêu tuổi rồi?

[00:07:20] Sáu mươi bảy tuổi tròn rồi.

[00:07:23] Người phụ nữ nào.

[00:07:24] Không nhỏ hơn ông mười mấy tuổi chứ?

[00:07:25] Ông còn muốn tìm người bao nhiêu tuổi?

[00:07:27] Tìm một cô gái hai mươi mấy tuổi à?

[00:07:29] Không... không, sao ông không hiểu?

[00:07:32] Sao tôi không hiểu ông chứ?

[00:07:33] Ông không phải là muốn trâu già gặm cỏ non sao?

[00:07:38] Tôi thật không ngờ.

[00:07:39] Một đồng chí già, một nhà cách mạng già.

[00:07:41] Già rồi lại tha hóa thành cái bộ dạng này.

[00:07:44] Đây gọi là gì? Vô liêm sỉ.

[00:07:47] Sao nói đi là đi thế? Chưa nói xong mà.

[00:07:50] Ông còn muốn nói gì nữa?

[00:07:51] Tôi nói cho ông biết.

[00:07:52] Nếu ông thật sự tìm một cô gái trẻ.

[00:07:54] Hai chúng ta... hai chúng ta tuyệt giao.

[00:07:58] Tôi... ông...

[00:08:04] Sau này tôi không bao giờ thèm để ý đến lão già này nữa.

[00:08:06] Đúng là một kẻ biến thái.

[00:08:08] Trước đây Thư Lộ đã phân tích rồi.

[00:08:10] Nói Lão Sở này, cái này không được, cái kia cũng không xong.

[00:08:12] Kén chọn quá.

[00:08:13]

[00:08:15] Chúng ta không nghĩ tới.

[00:08:17] Thư Lộ còn nói.

[00:08:18] Đa số đàn ông đều háo sắc.

[00:08:20] Thường thích tìm người trẻ tuổi, tôi còn cười chị ấy.

[00:08:23] Tôi nói Lão Sở đã bao nhiêu tuổi rồi.

[00:08:25] Còn muốn tìm người trẻ tuổi chơi trò lãng mạn, không thể nào.

[00:08:28] Không ngờ, thật sự bị chị ấy đoán trúng.

[00:08:31] Bà nói cái gì thế?

[00:08:33] Cái gì mà "Đa số đàn ông đều thích người trẻ tuổi"?

[00:08:36] Tôi còn nói cho bà biết.

[00:08:37] Hôm nay, tôi đã dạy dỗ nghiêm khắc.

[00:08:39] Lão già này.

[00:08:40] Tôi nói với ông ta, con trai ông ta sắp bốn mươi rồi.

[00:08:42] Ông ta còn muốn tìm một cô gái trẻ.

[00:08:44] Thật là già rồi mà không đứng đắn.

[00:08:46] Nếu ông ta dám làm như vậy.

[00:08:47] Tôi sẽ cắt đứt quan hệ với ông ta.

[00:08:48] Tôi nói rất nghiêm túc đấy.

[00:08:50] Tôi nói là đa số,

[00:08:52] Chứ không nói ông, ông kích động làm gì?

[00:08:54] Tôi kích động gì chứ?

[00:08:55] Tôi chỉ là nghe không thoải mái.

[00:08:57] Cái gì mà đa số.

[00:08:59] Ai đó phạm lỗi thì là chuyện của người đó.

[00:09:01] Đừng có vơ đũa cả nắm.

[00:09:03] Cái gì mà đàn ông, đàn ông.

[00:09:04] Ngủ đi, ngủ đi.

[00:09:10] Một ngày nào đó nếu tôi đi trước.

[00:09:13] Ông định tìm một người bao nhiêu tuổi?

[00:09:15] Bà già hỗn xược này, bà nói.

[00:09:17] Nói năng không suy nghĩ.

[00:09:18] Loại chuyện này có thể nói bừa được sao?

[00:09:20] Ông không phải là người theo chủ nghĩa duy vật triệt để sao?

[00:09:22] Thì ông cứ duy vật một chút đi, nói đi.

[00:09:25] Nói nữa tôi tát bà đấy. Giả tạo.

[00:09:31] Tôi nói cho bà biết.

[00:09:33] Từ ngày tôi cưới bà.

[00:09:36] Tôi đã quyết định rồi.

[00:09:37] Tôi nhất định sẽ đi trước bà.

[00:09:39] Để bà đến chết vẫn là vợ tôi. Ích kỷ.

[00:09:45] Ích kỷ thì sao chứ?

[00:09:48] Dù sao bà già này cũng giữ được.

[00:09:50] Sẽ không tìm ông già khác.

[00:09:55] Bà sẽ không thật sự... ông già nào khác chứ?

[00:09:58] Nói cho bà biết, lão Quý cũng không được.

[00:10:00] Tôi cảnh cáo ông, nếu thật sự có ngày đó.

[00:10:03] Cũng không được tìm người nhỏ hơn Ngưu Ngưu.

[00:10:05] Tôi... bà...

[00:10:09] Bà nói xem, đồ máu lạnh này.

[00:10:12] Đây... sống với bà cả đời rồi.

[00:10:13] Ngay cả một trái tim chân thành cũng không đổi được.

[00:10:19] Bị chị đoán trúng rồi nhé.

[00:10:20] Lão Sở này đã gần bảy mươi rồi.

[00:10:23] Vậy mà vẫn có cô gái trẻ theo ông ta, thật là có vấn đề.

[00:10:27] Cảnh Trực cũng không nói có phải là cô gái trẻ không.

[00:10:30] Nhưng Lão Sở.

[00:10:31] Thật sự chê những người phụ nữ chúng ta giới thiệu cho ông ấy.

[00:10:33] Tuổi đều hơi lớn.

[00:10:35] Chị thấy lạ thật.

[00:10:36] Đàn ông và đàn bà.

[00:10:38] Ở các giai đoạn tuổi khác nhau.

[00:10:40] Nhu cầu về người khác giới không giống nhau.

[00:10:43] Em xem phụ nữ chúng ta.

[00:10:44] Cùng với sự thay đổi của tuổi tác.

[00:10:46] Luôn hy vọng đối phương.

[00:10:48] Có thể cùng tuổi với mình.

[00:10:49] Còn đàn ông thì không giống vậy.

[00:10:52] Dù tuổi của mình có lớn bao nhiêu.

[00:10:54] Vẫn luôn hy vọng phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp.

[00:10:57] Dáng lại đẹp.

[00:10:59] Em nói xem sao họ có thể ngây thơ như vậy.

[00:11:02] Cũng không phải tất cả đàn ông đều như vậy.

[00:11:05] Cảnh Trực nhà em là một ngoại lệ.

[00:11:08] Quý Thành cũng không háo sắc mà.

[00:11:10] Phải phải, những người đàn ông thích em đều không háo sắc.

[00:11:13] Vì em là mỹ nhân đệ nhất thiên hạ mà.

[00:11:16] Từng trải qua biển rộng khó làm nên sông ngòi. Chua lòm.

[00:11:20] Trước đây, em thường nghe người ta nói.

[00:11:22] Mấy ông già đều thích tìm gái trẻ.

[00:11:24] Nhưng Lão Sở cũng làm vậy, em thật không hiểu nổi.

[00:11:26] Chị nói xem hai người tuổi tác chênh lệch lớn như vậy.

[00:11:29] Sao có thể có tình cảm được chứ?

[00:11:31] Sự kết hợp của họ còn nói gì đến tình cảm.

[00:11:34] Chỉ là quan hệ lợi ích thôi, mỗi người lấy thứ mình cần.

[00:11:37] Thôi, sau này đừng nhắc đến người này nữa.

[00:11:39] Thật ngại quá, làm phiền chị cả buổi.

[00:11:41] Chị đi giải thích với mấy chị em của chị đi.

[00:11:44] Mấy chị em của tôi.

[00:11:45] Chuyện gì mà chưa trải qua.

[00:11:46] Hoàn toàn không cần giải thích.

[00:11:48] Chị nói cho em nghe.

[00:11:49] Những lão già đa tình như Lão Sở.

[00:11:51] Sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu.

[00:11:53] Kết cục sẽ giống như Tiểu Đỗ vậy.

[00:11:55] Đừng nguyền rủa ông ấy nữa.

[00:11:59] Tiểu Mỹ về rồi.

[00:12:01] Dì cả đến rồi.

[00:12:03] Tiểu Mỹ.

[00:12:04] Mẹ, bây giờ mẹ là người nổi tiếng rồi đấy.

[00:12:06] Mấy người bạn, đồng nghiệp của con.

[00:12:08] Đều xin con ảnh có chữ ký của mẹ đấy. Được không? Nào.

[00:12:13] Ảnh có chữ ký gì chứ, nói khoa trương thế.

[00:12:15]

[00:12:16] Con mua nhiều sách thế.

[00:12:18]

[00:12:20] Mẹ có văn hóa, lại là người nổi tiếng.

[00:12:22]

[00:12:25] Ngay cả ở những nước phát triển.

[00:12:27] Nhà văn, đặc biệt là nhà văn có sách bán chạy.

[00:12:29] Rất được người ta tôn trọng.

[00:12:31] Đãi ngộ không kém gì ngôi sao.

[00:12:33] Chứ sao nữa.

[00:12:35] Mẹ, mẹ chính là đại minh tinh của nhà ta.

[00:12:38] Mẹ, chúc mừng mẹ. Mẹ đọc báo chưa?

[00:12:41] Sách mới của mẹ đã lên bảng xếp hạng rồi đấy.

[00:12:42] Thật à?

[00:12:43] Mau xem, mau xem.

[00:12:48] Có gì mà ghê gớm đâu.

[00:12:51] Con đã nghĩ kỹ rồi.

[00:12:52] Sau này, những bài báo liên quan đến mẹ.

[00:12:54] Con sẽ cắt hết ra.

[00:12:55] Làm một tập báo cắt dán gì đó.

[00:12:56] Đó sẽ là bảo vật gia truyền của nhà ta.

[00:12:58] Con đừng trêu mẹ nữa.

[00:13:00] Con có phải thấy mẹ già rồi.

[00:13:01] Không nên viết sách kiếm tiền phải không?

[00:13:03] Chị thấy không?

[00:13:04] Một khi người ta nổi tiếng rồi.

[00:13:05] Lòng dạ trở nên rất nhỏ nhen.

[00:13:07] Ai nói mẹ già chứ?

[00:13:08] Nếu mẹ không nói.

[00:13:10] Mẹ đi ra đường với con.

[00:13:10] Người ta đều hỏi đây có phải chị cả của cậu không.

[00:13:13] Chứ sao nữa, mẹ.

[00:13:14] Hổ Tử nói không sai chút nào.

[00:13:16] Mấy hôm trước mẹ nhớ không, hai mẹ con mình ra ngoài.

[00:13:18] Gặp một đồng nghiệp của con.

[00:13:19] Mẹ ơi, về đến nhà.

[00:13:20] Đồng nghiệp đó cứ lẽo đẽo theo sau con hỏi.

[00:13:23] Nói, chị cả đi cùng cậu.

[00:13:24] Khí chất rất tốt.

[00:13:26] Nhìn là biết không giống người nhà các cậu.

[00:13:28] Hai đứa đừng trêu mẹ nữa.

[00:13:32] Mẹ, ký tên đi.

[00:13:34] Đúng đúng, ký ký vào đây.

[00:13:35] Nhiều thế này.

[00:13:36] Để mẹ đi lấy kính lão.

[00:13:37] Được, được.

[00:13:41] Lão Cảnh, tôi nói này.

[00:13:43] Lúc nào đó có thể bảo.

[00:13:46] Bà chủ nhiệm Thư nhà ông cũng tặng chúng tôi một quyển sách được không?

[00:13:49] Có chữ ký, đến nhà cứ lấy thoải mái.

[00:13:52] Bây giờ phòng khách nhà chúng tôi toàn là sách của bà ấy.

[00:13:54] Người xin chữ ký của bà ấy cũng không ít.

[00:13:57] Tôi thấy số tiền nhuận bút ít ỏi đó của bà ấy.

[00:13:58] Toàn dùng để tặng sách cho người khác rồi.

[00:14:01] Sao có thể như vậy được?

[00:14:03] Ông nói với Thư Mạn đi.

[00:14:04] Đừng có ai cũng tặng sách.

[00:14:06] Muốn đọc sách thì bảo họ ra hiệu sách mua.

[00:14:08] Không thể chiều hư họ được.

[00:14:10] Một quyển sách thì đáng bao nhiêu tiền chứ, phải không?

[00:14:12] Đúng thế! Ông đấy.

[00:14:14] Không phải tác phẩm của ông nên ông dĩ nhiên không quan tâm.

[00:14:16] Tôi thì biết.

[00:14:17] Thư Mạn đã bỏ ra bao nhiêu công sức cho quyển sách này.

[00:14:19] Nói không chừng còn xảy ra vấn đề gì nữa.

[00:14:22] Chỉ có ông là biết nhiều, tôi về nhà nấu cơm đây.

[00:14:30] Có thể xảy ra vấn đề gì chứ?

[00:14:32] Chẳng phải là vì.

[00:14:34] Người hợp tác mà Thư Mạn tìm.

[00:14:35] Chuyện của Tiểu Tiền chứ sao.

[00:14:37] Ông đừng nói với Thư Mạn.

[00:14:39] Nhà xuất bản đang phối hợp giải quyết chuyện này đấy.

[00:14:42] Đúng rồi, Thư Mạn vừa mới làm xong thủ tục nghỉ hưu.

[00:14:46] Bà ấy... tâm trạng vẫn ổn chứ?

[00:14:47] Ổn, tôi thật sự phải cảm ơn ông.

[00:14:51] Bà ấy bây giờ là bác sĩ lớn.

[00:14:52] Giấc mơ chuyên gia lớn đã kết thúc.

[00:14:54] Bà ấy bây giờ bắt đầu mơ giấc mơ nhà văn lớn rồi.

[00:14:57] Tôi nhất định mời ông uống rượu.

[00:14:59] Ông đừng có nói giọng âm dương quái khí.

[00:15:02] Ông có gì không phục à?

[00:15:04] Thư Mạn vốn dĩ là người có tài năng.

[00:15:07] Bị ông kìm hãm gần nửa thế kỷ rồi.

[00:15:10] Giống như Tôn Ngộ Không dưới Ngũ Hành Sơn.

[00:15:12] Khó khăn lắm mới thoát ra được.

[00:15:14] Nhiệt tình một chút, đầu tư một chút.

[00:15:16] Là đáng để hiểu mà.

[00:15:18] Tôi nói cho ông biết, vào thời điểm này.

[00:15:21] Ông nhất định phải ủng hộ bà ấy.

[00:15:23] Sự nghiệp đối với phụ nữ trí thức như Thư Mạn.

[00:15:26] Rốt cuộc có ý nghĩa gì?

[00:15:27] Có ý nghĩa gì chứ?

[00:15:28] Cái gọi là sự nghiệp của ông.

[00:15:30] Có thể quan trọng hơn con cái bà ấy, hơn cả tôi sao?

[00:15:33] Đó không phải là cãi cùn sao?

[00:15:34] Đây hoàn toàn không phải là một chuyện.

[00:15:36] Thế ông nói cái gì là một chuyện?

[00:15:38] Sao lại không phải là một chuyện chứ?

[00:15:39] Thôi được rồi, tôi không nói với ông nữa.

[00:15:41] Ông mau về nhà xem vợ ông đi.

[00:15:42] Thư Mạn bây giờ tâm trạng chắc chắn không tốt.

[00:15:44] Dựa vào đâu mà ông nói.

[00:15:45] Thư Mạn tâm trạng không tốt?

[00:15:46] Bà ấy đang vui vẻ lắm.

[00:15:47] Tịnh Tịnh hôm nay gọi điện cho tôi.

[00:15:50] Tôi còn chưa nói với mẹ nó.

[00:15:53] Lại... lại có chuyện rồi.

[00:16:02] Mẹ, đây là dầu cơ quan con phát.

[00:16:04] Con mang về cho mẹ.

[00:16:06] Mẹ bình thường nấu ăn không phải chỉ dùng loại này sao?

[00:16:07] Kim Long Ngư 1:1:1 mà.

[00:16:09] Con một mình cũng không nấu ăn, để ở chỗ mẹ.

[00:16:12] Được, để đây đi.

[00:16:13] Con chẳng biết làm gì, ra ngoài đi.

[00:16:15] Con giúp mẹ làm chút việc.

[00:16:16] Để mẹ khỏi phải suốt ngày nói con không hiếu thuận.

[00:16:18] Hay là con giúp mẹ nấu cơm.

[00:16:20] Người ta đều nói dầu Kim Long Ngư.

[00:16:21] 1:1:1 rất tốt mà.

[00:16:22] Con thử xem.

[00:16:23] Con lớn từng này.

[00:16:24] Chủ động yêu cầu làm việc, đếm trên đầu ngón tay.

[00:16:27] Mỗi lần đều có ẩn tình, nói đi, chuyện gì?

[00:16:30] Thật ra... cũng không có chuyện gì.

[00:16:34] Chỉ là... chỉ là Quý Tịnh gửi thư.

[00:16:38] Viết gì thế?

[00:16:39] Mẹ, thật ra chuyện này cũng không có gì mới.

[00:16:42] Nếu xảy ra với con.

[00:16:43] Con thấy chẳng có gì đáng kích động.

[00:16:45] Đây đều là chuyện đã dự liệu trước.

[00:16:47] Nói thẳng đi, đừng nói nhiều lời vô ích.

[00:16:49] Chỉ là Quý Tịnh đã ủy thác luật sư, xin ly hôn.

[00:16:55] Con đã đồng ý, thủ tục đã làm xong rồi, mẹ.

[00:16:57] Lạc Lạc thì sao? Vẫn như cũ.

[00:16:58] Ở nhà chúng ta và nhà họ.

[00:17:00] Sao lại gọi là làm xong rồi?

[00:17:02] Chuyện lớn như vậy.

[00:17:04] Chuyện lớn gì chứ, mẹ?

[00:17:06] Tiểu thư Quý.

[00:17:07] Không phải vẫn luôn muốn ly hôn sao?

[00:17:08] Chỉ là mấy người già các vị không đồng ý.

[00:17:10] Mẹ, cô ấy cũng không còn nhỏ nữa, ba mươi hai rồi.

[00:17:13] Nếu bây giờ không ly hôn.

[00:17:14] Thì sau này cũng không ai thèm lấy cô ấy nữa.

[00:17:17] Mẹ.

[00:17:19] Đây là trời muốn mưa, con gái muốn lấy chồng.

[00:17:21] Đây là quy luật tự nhiên.

[00:17:23] Không ai có thể làm gì được.

[00:17:24] Mẹ xem bây giờ mẹ lại viết sách, lại làm nhà văn.

[00:17:25] Không phải rất tốt sao?

[00:17:27] Mẹ đừng vì chuyện của chúng con.

[00:17:28] Mà tự làm khổ mình.

[00:17:30] Con trai, con nói câu này.

[00:17:33] Chính là biểu hiện không trưởng thành.

[00:17:35] Thành tựu nào có thể sánh bằng hạnh phúc của con cái?

[00:17:39] Mẹ, nếu mẹ nói vậy.

[00:17:40] Thì con phải hỏi mẹ một câu, hạnh phúc là gì?

[00:17:44] Chúng con ngày nào cũng dây dưa như vậy, đó gọi là hạnh phúc sao?

[00:17:49] Hay là chúng con không ly hôn.

[00:17:50] Mẹ và bố không có gánh nặng trong lòng, gọi là hạnh phúc?

[00:17:53] Đó là hạnh phúc của bố mẹ, không phải của chúng con.

[00:17:57] Khổ sở hay không, chỉ có chúng con tự biết.

[00:17:59] Người không có trách nhiệm như con.

[00:18:01] Không có tư cách nói những lời này.

[00:18:05] Bố, con khó khăn lắm.

[00:18:07] Suýt nữa đã làm thông suốt tư tưởng cho mẹ rồi.

[00:18:09] Bố lại đến gây rối.

[00:18:10] Con với bố... không có lý lẽ gì để nói.

[00:18:13] Con nói thật lòng đi.

[00:18:14] Cuộc hôn nhân của con với Tịnh Tịnh.

[00:18:16] Con đã chịu bao nhiêu trách nhiệm?

[00:18:20] Hai đứa bây giờ có chuyện.

[00:18:21] Con đổ hết trách nhiệm.

[00:18:23] Lên người khác.

[00:18:24] Bố coi thường nhất loại người như con.

[00:18:27] Đây có phải là hành vi của đàn ông không?

[00:18:30] Đi đâu đấy? Đi đâu đấy?

[00:18:31] Có lý thì nói lý đi.

[00:18:32] Bố, con và Quý Tịnh đã làm xong thủ tục ly hôn rồi.

[00:18:40] Về mặt pháp luật, chúng con không còn là vợ chồng nữa.

[00:18:43] Nếu bố thật sự quan tâm đến chúng con.

[00:18:45] Thì hãy chúc cho cuộc sống sau này của chúng con.

[00:18:47] Từ nay thuận buồm xuôi gió.

[00:18:48] Không còn phiền não gì nữa.

[00:19:04] Tôi thật là quá ích kỷ.

[00:19:09] Ông nói xem, tôi cả ngày vì viết cuốn sách vớ vẩn này.

[00:19:11] Hưng phấn như một kẻ ngốc.

[00:19:15] Con cái có bao nhiêu rắc rối tôi đều không quan tâm, không hỏi han.

[00:19:19] Tôi thật sự là một người mẹ không đủ tư cách.

[00:19:22] Mẹ thì sao chứ?

[00:19:24] Mẹ không nên có cuộc sống riêng của mình sao?

[00:19:27] Còn nữa, cái gì gọi là sách vớ vẩn?

[00:19:30] Hôm nay tôi còn gặp mặt Quý Thành.

[00:19:33] Cảm ơn ông ấy rối rít.

[00:19:36] Nói rằng, đã cho bà cuộc sống thứ hai.

[00:19:39] Nếu không như vậy.

[00:19:40] Bà nói xem, bà gặp phải chuyện như thế này.

[00:19:42] Bà làm sao sống nổi?

[00:19:43] Đi chết đi.

[00:19:45] Tôi đâu có hẹp hòi như vậy.

[00:19:47] Còn nói không, bà nói xem.

[00:19:50] Bà bây giờ đã trở thành một nhà văn lớn rồi.

[00:19:54] Sao lại không hiểu lòng người như vậy chứ?

[00:19:57] Ngay cả lão Quý cứng đầu như vậy.

[00:19:59] Ông ấy cũng đã hiểu ra rồi.

[00:20:00] Bà còn cứ cố chấp như vậy.

[00:20:04] Lời của Hổ Tử.

[00:20:05] Nói quả thật có chút chói tai.

[00:20:07] Nhưng người ta nói cũng có lý.

[00:20:10] Chúng ta không thể mãi đứng ở.

[00:20:12] Góc độ của mình để suy nghĩ vấn đề.

[00:20:14] Không thể để con cái sống vì chúng ta, đúng không?

[00:20:18] Nói thì nhẹ nhàng.

[00:20:22] Bà có nghe câu đó chưa?

[00:20:26] Trước ba mươi tuổi nếu có vấn đề gì.

[00:20:30] Có thể oán trách cha mẹ.

[00:20:32] Sau ba mươi tuổi.

[00:20:34] Dù trời có sập xuống cũng phải tự mình gánh vác.

[00:20:38] Cho nên, nên buông tay thì cứ buông tay.

[00:20:41] Viết sách, nổi tiếng, nên vui thì cứ vui.

[00:20:45] Nên tự hào thì cứ tự hào.

[00:20:47] Đừng để chuyện của con cái.

[00:20:48] Làm mình không vui nữa.

[00:20:51] Sao ông lại nói giống hệt con trai vậy?

[00:20:53] Nó là con trai tôi mà, phải không?

[00:21:03] Mời vào. Mọi người đến cả rồi.

[00:21:09] Bác sĩ Thư, cô đến đúng lúc lắm.

[00:21:12] Tôi xin giới thiệu với mọi người.

[00:21:13] Tổng biên tập Hách của nhà xuất bản thì không cần giới thiệu nữa.

[00:21:17] Vị này là chồng của bác sĩ Tiền, anh Nghiêm.

[00:21:20] Chuyện mà bác sĩ Tiền và anh Nghiêm nói.

[00:21:22] Cũng có liên quan nhất định đến bác sĩ Thư.

[00:21:25] Cùng nghe xem sao.

[00:21:26] Tôi thấy bác sĩ Thư với chuyện này.

[00:21:28] Không có quan hệ gì, nên tránh mặt.

[00:21:31] Cuốn sách này.

[00:21:32] Bác sĩ Thư từ đầu đến cuối một mình làm.

[00:21:34] Sao có thể nói không liên quan?

[00:21:36] Bác sĩ Thư, mời cô.

[00:21:37] Bác sĩ Thư, mời cô ngồi.

[00:21:43] Tôi không đồng ý với cách nói của cậu.

[00:21:45] Cái gì gọi là từ đầu đến cuối.

[00:21:47] Đều là bác sĩ Thư một mình làm?

[00:21:49] Điều này cho thấy trong ý thức của cậu.

[00:21:51] Tất cả những gì bác sĩ Tiền đã làm.

[00:21:53]

[00:21:57] Cuốn sách này.

[00:21:58] Phía nhà xuất bản các vị giải thích thế nào?

[00:22:07] Chắc chắn là sách lậu.

[00:22:08] Sách chúng tôi xuất bản có bản gốc, cô có thể kiểm tra.

[00:22:11] Không đúng, không đúng. Cậu xem, đây là tôi vừa mua.

[00:22:14] Chỗ này có ghi tên bác sĩ Tiền.

[00:22:16] Cái gì gọi là sách lậu? Sách lậu, sách lậu.

[00:22:19] Chính là sao chép y hệt.

[00:22:22] Nhân bản mới gọi là sách lậu.

[00:22:24] Sự khác biệt giữa sách lậu và sách chính gốc ở đâu?

[00:22:29] Tôi có chút không hiểu.

[00:22:31] Ý của ông là gì?

[00:22:32] Ý của tôi đã rất rõ ràng rồi.

[00:22:32] Thì gọi người ta đến.

[00:22:35] Tôi là chủ biên của bộ sách này.

[00:22:37] Tình hình cụ thể thì.

[00:22:38] Tôi vẫn tương đối nắm rõ.

[00:22:40] Thế ông có biết

[00:22:41] Tôi đã bị từ chối bản thảo đột ngột như thế nào không?

[00:22:42] Tôi đã giải thích với cô rồi.

[00:22:44] Phong cách viết của bác sĩ Tiền.

[00:22:45] Và yêu cầu của chúng tôi không giống nhau.

[00:22:48] Phong cách viết có thể thay đổi.

[00:22:51] Các người không thể lúc cần.

[00:22:52] Thì gọi người ta đến.

[00:22:53] Không cần nữa thì đá người ta đi.

[00:22:56] Như vậy quá thực dụng, quá bắt nạt người khác rồi.

[00:22:58] Bác sĩ Tiền.

[00:22:59] Tiểu Tiền, bình tĩnh, bình tĩnh.

[00:23:03] Chúng ta đến đây không phải để cãi nhau, hờn dỗi.

[00:23:07] Mà là để trình bày sự thật, nói lý lẽ.

[00:23:09] Sự việc không phải như vậy.

[00:23:11] Vấn đề là chất lượng viết của bác sĩ Tiền.

[00:23:13] Hoàn toàn không đạt yêu cầu của chúng tôi.

[00:23:16] Vậy à? Cô vừa nói.

[00:23:18] Phong cách viết của bác sĩ Tiền.

[00:23:20] Không phù hợp với yêu cầu của các vị.

[00:23:21] Bây giờ lại nói.

[00:23:22] Chất lượng viết của bác sĩ Tiền lại không được.

[00:23:25] Vậy chúng tôi rốt cuộc nên nghe.

[00:23:28] Giải thích nào của các vị đây?

[00:23:29] Nếu các người đã thấy tôi viết rất tệ.

[00:23:32] Viết những thứ rất dở.

[00:23:34] Tại sao các người còn đồng ý ghi tên tôi?

[00:23:37] Cậu không phải tự mâu thuẫn sao?

[00:23:39] Ghi tên cô là do bác sĩ Thư kiên quyết.

[00:23:42] Cô ấy nói cô là bạn tốt, đồng đội tốt của cô ấy.

[00:23:45] Cô ấy không muốn làm tổn thương lòng tự trọng của cô.

[00:23:48] Đây lại là một cách nói khác của các người sao?

[00:23:50] Thôi được rồi, mọi người đừng nóng giận nữa.

[00:23:55] Nói chuyện theo logic đi.

[00:23:59] Nếu các vị đã đồng ý quyền đứng tên.

[00:24:02] Thì có nghĩa là cuốn sách này do hai tác giả viết.

[00:24:05] Luật bản quyền quy định, một khi tác phẩm bị từ chối.

[00:24:08] Nếu không có sự đồng ý của tác giả thì không được trích dẫn.

[00:24:12] Nhưng trong cuốn sách này.

[00:24:14] Chúng tôi phát hiện không dưới mười chỗ.

[00:24:16] Trích dẫn bản thảo của bác sĩ Tiền.

[00:24:19] Nhưng chúng tôi có ghi tên bác sĩ Tiền.

[00:24:20] Còn trả tiền nhuận bút cho cô ấy mà.

[00:24:22] Tổng biên tập Hách.

[00:24:24] Mời cô xem kỹ lại Luật Bản quyền Tác giả.

[00:24:29] Dù có ghi tên hay không.

[00:24:30] Chỉ cần đã từ chối bản thảo thì không được trích dẫn.

[00:24:34] Nếu không chính là xâm phạm bản quyền, là đạo văn.

[00:24:39] Tóm lại, những ví dụ chúng tôi đã nêu ở trên.

[00:24:42] Đã gây tổn hại lớn đến.

[00:24:43] Tình cảm và quyền lợi của bác sĩ Tiền chúng tôi.

[00:24:46] Cậu là người của nhà xuất bản.

[00:24:48] Tôi nghĩ cậu nên hiểu được.

[00:24:50] Tâm trạng của một tác giả.

[00:24:51] Tác phẩm chính là đứa con của tác giả.

[00:24:54] Đứa con của tôi.

[00:24:55] Bây giờ bị người khác chiếm đoạt mà không báo trước.

[00:24:57] Làm mẹ thì đau khổ thế nào.

[00:24:59] Cậu nên hiểu được.

[00:25:02] Thế này đi.

[00:25:03] Các vị tổng hợp lại yêu cầu của mình.

[00:25:06] Rồi nói cho chúng tôi biết.

[00:25:07] Chúng tôi sẽ bàn bạc rồi trả lời các vị, được không?

[00:25:14] Đây là chúng tôi.

[00:25:17] Đã thu thập bằng chứng về hành vi xâm phạm bản quyền của bên A.

[00:25:20] Và một số yêu cầu cụ thể của chúng tôi.

[00:25:22] Mời ông và Tổng biên tập Hách xem qua.

[00:25:41] Chúng tôi đều là người thật thà, không phải dân kinh doanh.

[00:25:44] Không khôn lanh như vậy.

[00:25:45] Chỉ là trình bày sự thật, nói lý lẽ thôi.

[00:25:47] Ông mà không khôn lanh à?

[00:25:50] Ông đã đòi giá một triệu rồi đấy.

[00:25:52] Gì? Một triệu?

[00:26:00] Thư Mạn, bác sĩ Thư, bác sĩ Thư.

[00:26:03] Thư Mạn, Thư Mạn.

[00:26:05] Hôm nay bà đọc báo chưa?

[00:26:06] Chuyện gì?

[00:26:07] Ông xem, Thư Mạn lên báo rồi.

[00:26:09] Người cộng sự gì đó của bà ấy, Tiểu Tiền phải không?

[00:26:13] Đã đăng chuyện của bà lên báo rồi.

[00:26:16] Bà nói xem vợ chồng này sao mà vô đạo đức thế chứ.

[00:26:18] Chuyện này còn chưa làm rõ.

[00:26:19] Đã đăng lên báo rồi.

[00:26:21] Đây không phải là làm lớn chuyện sao? Đây không phải là.

[00:26:26] Bà sao thế?

[00:26:27] Bà nói xem sao tôi lại ngốc như vậy.

[00:26:29] Sao lại tin một người như thế.

[00:26:32] Thôi, thôi được rồi.

[00:26:33] Cũng thật là, bà nói xem Tiểu Tiền này.

[00:26:35] Sao lại là người như vậy.

[00:26:37] Trước đây ở trường cán bộ.

[00:26:38] Thật thà biết bao.

[00:26:40] Chẳng nói chẳng rằng.

[00:26:42] Đúng là một người phụ nữ gia đình kiểu mẫu.

[00:26:44] Bây giờ thì hay rồi, nhảy cao thế.

[00:26:46] Đúng là biết người biết mặt không biết lòng.

[00:26:49] Thôi được rồi, đi đi đi.

[00:26:50] Về nhà, về nhà. Chúng tôi đi trước.

[00:26:51] Đi từ từ. Được rồi, được rồi.

[00:26:55] Sao lại có loại đàn bà như vậy.

[00:26:57] Bây giờ nói cái này cũng muộn rồi.

[00:26:58] Đây không phải là bắt nạt người ta sao?

[00:26:59] Đúng là quá đáng.

[00:27:00] Tôi cũng muốn đi tìm cô ta.

[00:27:02] Mọi người đến cả rồi.

[00:27:04] Về rồi, về rồi.

[00:27:06] Phải, không phải đọc báo rồi đến ủng hộ mẹ sao?

[00:27:07] Biểu hiện tốt, biểu hiện tốt.

[00:27:09] An ủi mẹ con cho tốt vào.

[00:27:10] Mẹ con bị chuyện này làm cho tức.

[00:27:12] Đến nỗi tự nhận mình là nông dân rồi.

[00:27:13] Bố đi vệ sinh một chút.

[00:27:17] Không sao chứ?

[00:27:18] Mẹ, cô ta trước khi tìm nhà xuất bản.

[00:27:20] Đã liên hệ với truyền thông rồi.

[00:27:21] Điều này chứng tỏ một điều.

[00:27:22] Cô ta muốn nổi tiếng.

[00:27:24] Thế nổi tiếng để làm gì?

[00:27:26] Chẳng phải là để trục lợi sao?

[00:27:29] Cũng không thể hoàn toàn nói như vậy.

[00:27:30] Mẹ, điều này cho thấy sách của mẹ bán rất chạy.

[00:27:33] Nếu là loại sách vỉa hè năm, mười nghìn.

[00:27:35] Cô ta muốn tạo scandal cũng chẳng ai thèm để ý, đúng không?

[00:27:37] Cô ta rốt cuộc muốn bao nhiêu tiền?

[00:27:40] Thế nào... cũng phải mười mấy vạn chứ?

[00:27:43] Mười mấy vạn chắc không đủ đâu.

[00:27:45] Các con đoán xem.

[00:27:47] Các con đoán xem, cô ta muốn bao nhiêu tiền.

[00:27:49] Bao nhiêu tiền? Năm mươi?

[00:27:51] Một triệu. Một triệu.

[00:27:52] - Một triệu. Một triệu.

[00:27:55] Người này... người này...

[00:27:56] Mẹ viết cuốn sách này.

[00:27:58] Trừ đi tiền bản quyền cũng chưa đến mười vạn.

[00:28:01] Cô ta lại muốn một triệu.

[00:28:03] Thật là dám nghĩ dám đòi.

[00:28:06] Chị đã nói với em từ đầu là đừng tìm người hợp tác.

[00:28:09] Nếu có tìm cũng đừng tìm loại người có tham vọng.

[00:28:12] Em xem người đàn bà này.

[00:28:13] Vừa có tham vọng, lại giỏi tính toán.

[00:28:16] Lòng dạ lại độc ác như rắn rết.

[00:28:18] Loại người này sao có thể hợp tác được.

[00:28:20] Cô ta trước đây không phải như vậy.

[00:28:22] Ai biết được sao lại biến thành như thế này.

[00:28:26] Em nhìn người có bao giờ mà chuẩn.

[00:28:28] Bây giờ thái độ của nhà xuất bản thế nào?

[00:28:30] Mẹ cũng không biết nữa.

[00:28:32] Chắc chắn là tức điên lên rồi.

[00:28:34] Họ chắc chắn nghĩ.

[00:28:35] Sao mình lại tìm một con sói đội lốt cừu như vậy.

[00:28:37] Gây cho họ bao nhiêu phiền phức.

[00:28:40] Nhà xuất bản này cũng lạ.

[00:28:41] Sao lại đồng ý ghi tên cô ta.

[00:28:43] Không phải đã từ chối bản thảo rồi sao?

[00:28:45] Là em, tất cả là do em yêu cầu nhà xuất bản.

[00:28:49] Ghi tên cho cô ta.

[00:28:51] Em sao thế?

[00:28:53] Vẫn như hồi còn bé.

[00:28:55] Ngốc.

[00:28:56] Hổ Tử, đi lấy hộp thuốc của mẹ.

[00:28:59] Lấy viên Phục Phương Đan Sâm Tích Hoàn ra đây.

[00:29:01] Vâng, vâng.

[00:29:05] Là hộp màu xanh lá của Thiên Sĩ Lực phải không?

[00:29:09] Nào, nào, nhanh lên.

[00:29:10] Mẹ, mẹ, uống chút nước đi mẹ.

[00:29:12] Mẹ uống mười viên.

[00:29:13] Thuốc này không phải bố uống sao?

[00:29:14] Mẹ bình thường giỏi dưỡng sinh nhất.

[00:29:15] Sao mẹ cũng uống cái này?

[00:29:16] Bố nói cho các con biết.

[00:29:17] Bây giờ không phải là lúc hối hận, oán trách.

[00:29:20] Bây giờ quan trọng nhất là để mẹ các con.

[00:29:22] Thoát khỏi toàn bộ sự việc này.

[00:29:24] Đúng, bố nói có lý.

[00:29:26] Cái cô Tiền Lệ Minh đó.

[00:29:28] Người ta tìm nhà xuất bản mà.

[00:29:29] Chứ có tìm mẹ đâu.

[00:29:31] Mẹ nói xem mẹ lo lắng làm gì.

[00:29:32] Có một điều cô ta viết về tôi.

[00:29:35] Nói tôi dùng bản thảo của cô ta, xâm phạm bản quyền, đạo văn.

[00:29:40] Đây là phỉ báng mà.

[00:29:42] Đúng, quá đáng thật.

[00:29:43] Ở Mỹ, cô ta có thể bị kết án tù đấy.

[00:29:44] Quá đáng sao?

[00:29:45] Tất cả im lặng, nghe tôi nói.

[00:29:46]

[00:29:52] Chúng ta ăn một bữa thật ngon.

[00:29:54] Quên hết chuyện của Tiền Lệ Minh đi.

[00:29:57] Coi như nó chưa từng xảy ra.

[00:29:58] Chuyện này còn chưa bắt đầu.

[00:30:00] Sao lại gọi là chưa xảy ra?

[00:30:02] Trong đầu toàn là cơm, cơm, cơm.

[00:30:07] Em thật không hiểu nổi.

[00:30:10] Sao Tiền Lệ Minh lại thay đổi lớn như vậy.

[00:30:13] Ông còn nhớ hồi ở trường cán bộ không?

[00:30:16] Cô ấy là người thật thà, chất phác biết bao.

[00:30:19] Phải, phải, tôi ở chung phòng với cô ấy.

[00:30:21] Hồi đó hai đứa mình hẹn hò.

[00:30:22] Tôi đều nhờ cô ấy che giấu giúp bọn tạo phản.

[00:30:25] Lúc đó tôi thật sự rất biết ơn cô ấy.

[00:30:29] Người tốt biết bao.

[00:30:31] Tại sao tôi lại tìm cô ấy viết sách?

[00:30:32] Chính là vì tôi tin tưởng cô ấy.

[00:30:35] Thật không ngờ, cô ấy lại coi tiền hơn người.

[00:30:39] Ông nói xem, tôi tìm cô ấy viết sách.

[00:30:40] Cô ấy vừa được tiền, lại được ghi tên.

[00:30:42] Nói thế nào đi nữa.

[00:30:44] Cô ấy cũng phải nể mặt tôi một chút.

[00:30:45] Thôi, đừng kích động.

[00:30:47] Đừng quá kích động.

[00:30:50]

[00:30:54] Thời đại khác rồi mà, bây giờ là xã hội hàng hóa.

[00:30:57] Chút tình cảm của hai người.

[00:30:59] Lại không trải qua thử thách của lợi ích kinh tế.

[00:31:01] Dĩ nhiên là không đáng tin cậy.

[00:31:05] Dĩ nhiên chúng ta cũng không thể trách cứ thời đại này.

[00:31:08] Tôi cho rằng Tiền Lệ Minh.

[00:31:11] Cô ấy trước giờ vẫn là người như vậy.

[00:31:14] Chỉ là lúc đó không có cám dỗ về lợi ích.

[00:31:16] Nên đã che giấu bản tính của mình.

[00:31:19] Hơn nữa, bà cũng không hiểu rõ về cô ấy.

[00:31:22] Còn chồng của cô ấy nữa.

[00:31:23] Chắc chắn không đóng vai trò tốt đẹp gì.

[00:31:27] Bà biết tại sao họ lại gây chuyện như vậy không?

[00:31:32] Hai vợ chồng này hợp lại.

[00:31:34] Là để vắt óc tranh giành danh lợi.

[00:31:38] Bà xuất bản một cuốn sách, ảnh hưởng lớn như vậy.

[00:31:42] Họ nhìn thấy sự nghiệp của bà.

[00:31:43] Mùa xuân thứ hai đã bắt đầu.

[00:31:45] Họ dĩ nhiên là ghen tị rồi.

[00:31:48] Dĩ nhiên.

[00:31:49]

[00:31:52] Nhưng họ thì sao?

[00:31:53] Một là không có năng lực, hai là không có tài hoa.

[00:31:56] Vậy họ phải làm sao? Gây chuyện chứ sao.

[00:31:59] Mà càng gây chuyện lớn càng tốt.

[00:32:02] Có lợi cho họ.

[00:32:03] Nhưng có một điều bà phải nhìn rõ.

[00:32:06] Nếu thật sự muốn nổi tiếng.

[00:32:09] Chỉ dựa vào tạo scandal, kiện tụng.

[00:32:12] Thì không thể nổi tiếng thực sự được.

[00:32:14] Vẫn phải xem bác sĩ Thư nhà chúng ta.

[00:32:17] Phải có tài năng thực sự mới được, đúng không?

[00:32:21] Ông thật biết nịnh hót.

[00:32:26] Mẹ. Hôm nay mẹ một mình đến tòa.

[00:32:29] Mọi người đừng ai đi cả.

[00:32:30] Nếu đã cho phép dự khán, mọi người đều phải đi.

[00:32:32] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:32:33] Mẹ, thật ra cuộc đời mẹ khá suôn sẻ.

[00:32:36] Việc bị đồng đội cũ kiện ra tòa.

[00:32:37] Cũng coi như là một trải nghiệm cuộc đời, mẹ nói có phải không?

[00:32:39] Đúng vậy mẹ.

[00:32:40] Đem cái gì đó Tiền Lệ Minh.

[00:32:41] Vợ chồng hám tiền đó viết vào sách của mẹ đi.

[00:32:44] Mẹ đâu phải viết tiểu thuyết. Đi thôi mẹ.

[00:32:48] Mẹ, bố, anh, con về rồi.

[00:32:51] Con gái.

[00:32:54] Sao con về thế? Nhớ mọi người chết mất.

[00:32:56] Sao con không báo trước một tiếng mà về vậy?

[00:32:58] Mẹ, mẹ biết tại sao con về không?

[00:33:00] Dì cả gọi điện cho con.

[00:33:01] Nói mẹ sắp phải ra tòa, còn làm bị cáo.

[00:33:03] Con nghe xong, thế này sao được.

[00:33:05] Vội vàng ra sân bay mua vé máy bay trong ngày.

[00:33:06] Bay về.

[00:33:07] Ít nhất thì trong đội cổ vũ của nhà ta.

[00:33:09] Có thể thêm một thành viên mạnh mẽ.

[00:33:12] Con hiếu thảo chứ?

[00:33:13] Hiếu thảo, hiếu thảo. Con thế nào rồi?

[00:33:15] Mẹ, đừng nói con nữa.

[00:33:16] Lần này con về là để giúp mẹ.

[00:33:18] Con nghe bố nói.

[00:33:19] Con không dám mang thằng nhóc người Mỹ đó về chứ?

[00:33:22] Đúng đúng, cái thằng Gia Cát Minh, Gia Cát Minh đâu?

[00:33:24] Gia Cát sao không về cùng con?

[00:33:27] Ly hôn rồi, ly hôn rồi, ly hôn rồi.

[00:33:30] Con gái, bố nói cho con biết, bố không phải...

[00:33:31] Bố, bố.

[00:33:32] Chuyện con ly hôn không liên quan gì đến bố cả.

[00:33:35] Nói thật với mọi người.

[00:33:36] Đây mới là mục đích chính con về.

[00:33:38] Hoàn toàn chuyển hướng sự chú ý của mẹ.

[00:33:40] Mẹ, mẹ đừng nghĩ đến vụ kiện vớ vẩn đó nữa nhé.

[00:33:43] Con bé chết tiệt này.

[00:33:44] Nói cho mẹ biết rốt cuộc là thế nào?

[00:33:46] Ông nói xem năm nay là năm gì.

[00:33:49] Đều ly hôn trong năm nay.

[00:33:51] Tôi nói cho bà biết, cái này...

[00:33:55] Không cần nói, ông nói là lại giảng đạo lý.

[00:33:59] Đạo lý này còn cần phải giảng sao?

[00:34:01] Đó đều là chuyện rõ như ban ngày.

[00:34:02] Bà nói xem Hổ Tử nhà ta với Tịnh Tịnh.

[00:34:05] Cũng không phải là một hai ngày, đúng không?

[00:34:07] Còn nữa, Cảnh Cảnh nhà ta với thằng nhóc người Mỹ đó.

[00:34:12] Sớm muộn gì cũng ly hôn thôi, ly hôn sớm còn hơn ly hôn muộn.

[00:34:16] Bà nên mừng.

[00:34:17] Con gái bà đó gọi là "lạc đường biết quay đầu".

[00:34:19] Mừng cái gì chứ?

[00:34:21] Hai mươi lăm tuổi đã là phụ nữ ly hôn.

[00:34:23] Sau này phải làm sao đây?

[00:34:25] Thôi được rồi, con gái chúng ta tên gì? Tên là Cảnh Cảnh.

[00:34:29] Cuộc đời của nó.

[00:34:31] Chúng ta... đừng lo lắng cho nó nữa.

[00:34:34] Vậy tôi lo cho ai? Cho tôi.

[00:34:37] Già rồi mà không đứng đắn.

[00:34:38] Cục trưởng Cảnh, bác sĩ Thư.

[00:34:39] Cô là...

[00:34:40] Tôi là Tiểu Hàn, trước đây chăm sóc chị Kiều.

[00:34:42] Chúng ta đã gặp nhau rồi, ông bà còn nhớ chứ?

[00:34:45] Tiểu Hàn, Tiểu Hàn, có chuyện gì?

[00:34:49] Bộ trưởng Sở bảo tôi đến mời ông bà, ông ấy muốn gặp ông bà.

[00:34:53] Bảo ông ấy đến gặp tôi.

[00:34:56] Ông ấy bệnh mấy ngày rồi. Thật à?

[00:35:11] Lão già.

[00:35:14] Bệnh gì thế?

[00:35:19] Bệnh vặt, cảm cúm.

[00:35:24] Ông nói xem, tôi phải nói ông thế nào mới được.

[00:35:26] Ông rốt cuộc là vì cái gì chứ?

[00:35:28] Ông nói xem ông tìm một người bạn đời.

[00:35:29] Thì không phải là xong hết rồi sao?

[00:35:30] Bạn đời, bạn đời, tuổi già có bạn.

[00:35:33] Bây giờ ông thì hay rồi, cô đơn một mình.

[00:35:36] Ông bị cái gì đó cảm cúm, sốt.

[00:35:39] Loại bệnh vặt này có thể ở nhà chịu đựng được.

[00:35:41] Lỡ như một ngày nào đó ông bị bệnh nặng.

[00:35:43] Bên cạnh không có ai thì ông làm sao?

[00:35:46] Thật không biết trong đầu ông nghĩ gì nữa.

[00:35:48] Ông thật là...

[00:35:50] Cục trưởng Cảnh, uống nước.

[00:35:51] Lão Sở, ông có muốn uống nước không?

[00:35:54] Cô đi làm việc đi.

[00:35:58] Ông đừng nói cái này.

[00:36:00] Cô Hàn này cũng khá đảm đang.

[00:36:03] Không thua kém gì Tiểu Kiều.

[00:36:06] Ông cũng thấy vậy à? Dù sao đi nữa.

[00:36:10] Người giúp việc theo giờ với người giúp việc nhà.

[00:36:12] Không thể giải quyết vấn đề căn bản.

[00:36:14] Theo ý ông, tôi ở tuổi này.

[00:36:18] Nên tìm một bà lão.

[00:36:21] Nếu thật sự có chuyện gì.

[00:36:25] Ai chăm sóc ai đây?

[00:36:27] Vậy theo ý ông.

[00:36:29] Còn muốn tìm một cô gái trẻ nữa à?

[00:36:31] Hơn nữa, cô gái trẻ đó.

[00:36:34] Ai lại muốn ở với ông già khọm này.

[00:36:36] Cho dù có muốn ở với ông.

[00:36:38] Thì cũng có mục đích.

[00:36:39] Ông dám không? Ông điên rồi.

[00:36:41] Tại sao tôi phải tìm một cô gái trẻ?

[00:36:45] Tôi đâu phải kẻ ngốc.

[00:36:47] Ông nghĩ ông không phải sao? Tôi...

[00:36:53] Sao rồi? Để tôi.

[00:37:08] Đỡ hơn chưa? Không phải đã nói với ông đừng kích động sao?

[00:37:11] Đỡ hơn chưa?

[00:37:16] Tiểu Hàn, cô ra ngoài đóng cửa lại.

[00:37:23] Tôi nói vài lời với lão Cảnh.

[00:37:33] Ông... tôi không ngờ ông lại...

[00:37:37] Lại gì? Lại gì chứ?

[00:37:39] Ông chỉ là coi thường Tiểu Hàn là người giúp việc theo giờ.

[00:37:42] Không có văn hóa.

[00:37:43] Ông nói bậy.

[00:37:44] Ông nói ông với một cô gái trẻ như vậy.

[00:37:46] Về mặt đạo đức... Cô ấy không phải là cô gái trẻ.

[00:37:47] Cô ấy đã ba mươi tám tuổi rồi.

[00:37:49] Thế ông sáu mươi bảy rồi.

[00:37:50] Cô ấy đã ly hôn, có kinh nghiệm sống, có trải nghiệm.

[00:37:54] Cô ấy theo tôi không phải là mù quáng.

[00:37:57] Tôi không muốn nghe những điều này của ông.

[00:37:58] Tôi quá hiểu ông nghĩ gì rồi.

[00:38:00] Ông chỉ muốn một người chăm sóc ông mãi mãi.

[00:38:02] Một người giúp việc 24/24, đúng không?

[00:38:06] Ông cả đời thực dụng, ông có thừa nhận không?

[00:38:08] Tay ông khô rồi, đừng không thừa nhận.

[00:38:10] Ông ngồi xuống, ông ngồi xuống.

[00:38:17] Tôi làm thì sao chứ?

[00:38:19] Tôi đã ở tuổi này rồi, tôi còn làm gì được nữa?

[00:38:26] Tôi là người thực dụng, thì sao?

[00:38:30] Tôi chỉ không muốn tìm một người lớn tuổi.

[00:38:33] Để tôi lại phải hầu hạ bà ấy.

[00:38:35] Tôi ở tuổi này rồi.

[00:38:36] Tôi lại tìm một người văn hóa cao.

[00:38:38] Ngày nào cũng phải nhìn sắc mặt bà ấy.

[00:38:40] Phải hiểu bà ấy, giao tiếp, hòa hợp.

[00:38:42] Nếu như vậy tôi chết mất.

[00:38:44] Ông sẽ phải đến Bát Bảo Sơn lạy tôi rồi.

[00:38:52] Bạn già ơi.

[00:38:54] Người như vợ ông ấy.

[00:38:57] Tôi hầu không nổi.

[00:38:59] Tôi không dám hầu.

[00:39:02] Ông... ông quá giả tạo.

[00:39:07] Thư Mạn nhà chúng tôi.

[00:39:08] Tưởng ông muốn tìm một người trí thức.

[00:39:11] Bà ấy bận rộn chạy đôn chạy đáo.

[00:39:15] Bà ngốc này.

[00:39:17] Tôi nói thẳng cho ông biết.

[00:39:20] Tôi đã ở tuổi này rồi.

[00:39:22] Tôi chỉ muốn sống thoải mái một chút.

[00:39:25] Tự do một chút. Con bé Tiểu Hàn này.

[00:39:29] Con bé Tiểu Hàn này còn nhỏ hơn cả con trai ông đấy.

[00:39:31] Ông có thể để tôi nói một câu được không, đồng đội cũ?

[00:39:35] Mời ông ngồi xuống, được không?

[00:39:39] Đồng đội cũ.

[00:39:42] Tiểu Hàn chăm sóc Tiểu Kiều bao nhiêu năm.

[00:39:46] Tiểu Kiều rất hài lòng.

[00:39:50] Trước khi đi, cô ấy đã cố gắng ám chỉ tôi.

[00:39:55] Tôi hoàn toàn không dám có ý nghĩ đó.

[00:40:00] Ông đã thấy rồi.

[00:40:02] Sau khi Tiểu Hàn đến, hoàn toàn thay đổi.

[00:40:06] Lại giống như một gia đình rồi.

[00:40:09] Nếu không có Tiểu Hàn.

[00:40:12] Tôi thật sự đã đi theo Tiểu Kiều rồi.

[00:40:20] Tiểu Hàn... là một đứa trẻ tốt.

[00:40:24] Cô ấy thật sự coi tôi như.

[00:40:28] Người thân nhất của mình. Tôi cũng vậy.

[00:40:34] Giữa tôi và cô ấy.

[00:40:36] Không có quan hệ lợi ích gì cả.

[00:40:41] Là tình cảm, hiểu không?

[00:40:48] Không hiểu, tôi cũng không muốn hiểu.

[00:40:56] Cục trưởng Cảnh.

[00:41:10] Tiểu Hàn à, rất cảm ơn cô đã chăm sóc Lão Sở.

[00:41:17] Có cô ở đây, tôi yên tâm rồi.

[00:41:23] Vô liêm sỉ, thật là quá vô liêm sỉ.

[00:41:27] Nói ra thật là mất mặt chết đi được.

[00:41:30] Không nghiêm trọng đến thế chứ?

[00:41:32] Tôi thấy cô Tiểu Hàn này, người cũng không tệ.

[00:41:36] Chất phác, đảm đang, có chút giống Tiểu Kiều ngày xưa.

[00:41:40] Điểm mấu chốt chính là ở đây.

[00:41:42] Tiểu Hàn ba mươi tám tuổi, Lão Sở sáu mươi bảy tuổi.

[00:41:45] Hai người chênh nhau gần ba mươi tuổi.

[00:41:49] Ông có thấy rất bình thường không?

[00:41:51] Rất đáng ngưỡng mộ sao?

[00:41:52] Bà nói bậy, Bà không thấy.

[00:41:54] Lúc nãy tôi đã mắng lão già này thế nào sao?

[00:41:56] Không, ý của tôi là.

[00:41:58] Tiểu Hàn này dù sao.

[00:42:00] Vẫn có thể chăm sóc Lão Sở.

[00:42:02] Suy nghĩ của Lão Sở rất thực tế.

[00:42:04] Ông ấy cả đời là người thực dụng.

[00:42:06] Con người ông ấy bà còn không biết sao?

[00:42:08] Tại sao tôi phải biết ông ta chứ?

[00:42:10] Tôi nghĩ thôi cũng thấy ghê tởm.

[00:42:12] Sau này, đừng nhắc đến tên ông ta với tôi nữa.

[00:42:14] Người này tôi không quen.


 0 Comentarios sort   Ordenar por


Hasta la próxima