Hasta la próxima

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 44 - Hồ Quân, Chu Vận

16 vistas· 05/30/25
duongvu88
duongvu88
3 Suscriptores
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Mostrar más

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu. Nếu có sự trùng hợp, đó hoàn toàn là ngẫu nhiên.

[00:02:18] Bà nói xem, thứ Bảy tuần này.

[00:02:20] Chẳng phải bà nói sẽ mua thịt sao?

[00:02:21] Lại chỉ mua rau xanh.

[00:02:23] Thế này thì ăn làm sao?

[00:02:28] Lão Cảnh, đi dạo đấy à?

[00:02:31] Sức khỏe thế nào?

[00:02:34] Khỏe lắm, khỏe lắm.

[00:02:37] Dạo này bận gì thế?

[00:02:38] Tôi thì bận gì được, bận linh tinh thôi.

[00:02:47] Alo, tổng giám đốc Tào, chào ngài, chào ngài.

[00:02:54] Ngài nói đi, được được được.

[00:02:57] Tôi biết rồi, tôi biết rồi.

[00:02:58] Ông nói xem, bà ấy lớn hơn tôi ba tuổi.

[00:03:01] Cũng coi như là bà già rồi nhỉ?

[00:03:03] Người ta lớn hơn bà ba tuổi đã là bà già rồi à?

[00:03:05] Tôi thấy bà bây giờ vẫn như cô gái trẻ ấy.

[00:03:08] Nói chuyện nghiêm túc với ông đấy.

[00:03:10] Ông nói xem bà ấy có việc gì quan trọng lắm sao?

[00:03:13] Mà suốt ngày gọi điện thoại.

[00:03:15] Cố ý phải không, giọng còn to thế.

[00:03:17] Sợ người khác không biết.

[00:03:20] Sao thế? Ghen tị à?

[00:03:22] Tôi ghen tị với bà ấy làm gì?

[00:03:25] Thế này, ngày mai tôi cũng mua cho bà một cái điện thoại.

[00:03:27] Cái to ấy, to thế này này.

[00:03:29] Ăng-ten dài thế này.

[00:03:31] Nói chuyện thế này, alo alo, thế nào?

[00:03:33] Tôi không cần, ông tưởng cầm điện thoại là thời thượng à?

[00:03:37] Có bức xạ, không tốt cho não.

[00:03:43] Cười gì? Tiếng cười của ông thật khó nghe.

[00:03:46] Không phải, tôi vừa nghĩ đến.

[00:03:48] Bà mỗi ngày cầm điện thoại mà chẳng có ai gọi cho bà.

[00:03:51] Rồi suốt ngày giơ ở đây, buồn cười quá.

[00:03:55] Ghét thật, tôi không cần điện thoại đâu.

[00:03:57] Được, tôi biết, tôi biết.

[00:03:59] Tôi lại tìm hai người bạn, được rồi.

[00:04:03] Tôi gọi các người đấy.

[00:04:04] Các người? Ai cơ?

[00:04:06] Tôi gọi hai người lâu lắm rồi.

[00:04:08] Sao hai người không trả lời một tiếng, thật là.

[00:04:10] Bà gọi chúng tôi à?

[00:04:11] Tôi tưởng bà gọi một người họ Ngải nào đó.

[00:04:14] Được rồi, đừng bắt bẻ nữa.

[00:04:16] Tôi nói với hai người một chuyện.

[00:04:19] Hai người có mua sản phẩm quản lý tài chính nào không?

[00:04:23] Quản lý tài chính?

[00:04:25] Chính là, trên báo nói.

[00:04:27] Câu đó nói thế nào nhỉ?

[00:04:29] Bạn không quản lý tài chính, tài chính không quản lý bạn. Đúng không?

[00:04:31] Bà xem Lão Cảnh kìa.

[00:04:33] Tuy là cán bộ già rồi.

[00:04:34] Nhưng vẫn rất theo kịp tình hình.

[00:04:36] Bà phải học hỏi người ta.

[00:04:38] Cái đó.

[00:04:39] Tôi, tôi gần đây.

[00:04:41] Tôi có làm một cái quỹ này.

[00:04:44] Quỹ?

[00:04:46] Quỹ, cũng gần giống cổ phiếu.

[00:04:49] Nhưng bà không đầu tư.

[00:04:50] Bà để một nhóm người thay bà đầu tư cổ phiếu kiếm tiền.

[00:04:53] Đúng không, thông gia cũ?

[00:04:54] Lão Cảnh.

[00:04:58] Tôi nói với ông cái này.

[00:05:02] Ông có thể gọi tôi là Tiểu Thạch, đúng không?

[00:05:04] Gọi hai ba mươi năm rồi.

[00:05:05] Bây giờ ông gọi tôi là bà Thạch cũng được.

[00:05:07] Gọi là bà lão Thạch cũng được.

[00:05:10] Nhưng cái từ "thông gia cũ" này.

[00:05:11] Tôi nghe thấy rất chói tai, rất chói tai.

[00:05:14] Sao lại trở nên nhạy cảm thế này?

[00:05:16] Được, được.

[00:05:17] Tôi không nói với ông nữa, tôi nói với bà.

[00:05:20] Cái đó, ông ấy nói ý là như vậy.

[00:05:25] Chính là tìm một số người chuyên nghiệp đến.

[00:05:27] Cái đó của ông không chuyên nghiệp.

[00:05:30] Thiếu hai chữ, thiếu hai chữ "chuyên nghiệp".

[00:05:31] Ông không chuyên nghiệp, đúng, đúng, đúng.

[00:05:33] Thực ra là có một nhóm chuyên nghiệp.

[00:05:34] Chuyên gia này thay bà đầu tư cổ phiếu.

[00:05:36] Nhưng quỹ này.

[00:05:37] So với đầu tư cổ phiếu, rủi ro nhỏ hơn.

[00:05:40] Chủ yếu là rủi ro nhỏ, rủi ro nhỏ.

[00:05:42] Phải không?

[00:05:43] Bà rốt cuộc muốn nói gì, nói thẳng đi.

[00:05:44] Bà nói chúng tôi cũng không đầu tư cổ phiếu.

[00:05:46] Nói nó làm gì?

[00:05:49] Bà Tiểu Thạch.

[00:05:50] Bà rốt cuộc có ý gì, nói thẳng đi.

[00:05:52] Tôi bị điên à?

[00:05:53] Trời đông giá rét thế này.

[00:05:54] Tôi đứng ngoài đường nói với hai người.

[00:05:56] Đợi tôi làm xong việc, tôi đến nhà hai người.

[00:05:57] Tôi sẽ giảng giải cho hai người.

[00:05:59] Tôi sẽ phân tích kỹ lưỡng chuyện này với hai người.

[00:06:01] Được, được, được, bà cứ dành thời gian.

[00:06:03] Đến nhà chúng tôi giáo dục chúng tôi.

[00:06:06] Sao nhiều điện thoại thế này. Đúng thế.

[00:06:09] Đi, đi thôi.

[00:06:14] Bà ấy thật sự càng già sống càng đặc sắc.

[00:06:18] Gì chứ, bà ấy gọi là khoe mẽ.

[00:06:20] Làm sao đặc sắc bằng bà được.

[00:06:21] Đừng nịnh tôi.

[00:06:23] Tôi nịnh bà làm gì.

[00:06:24] Bà thật sự ghen tị rồi. Ghét thật.

[00:06:31] Nói thật ra rất đơn giản.

[00:06:33] Chính là mỗi người nhận vài mẫu.

[00:06:36] Mười mấy mẫu hoặc mấy chục mẫu.

[00:06:38] Đều là những loại gỗ quý, thượng hạng.

[00:06:41] Bà nói xem, bây giờ nhà nước đang xây dựng cơ sở hạ tầng.

[00:06:44] Làm rầm rộ như thế.

[00:06:46] Những loại gỗ này, thép này.

[00:06:48] Đây đều là những mặt hàng khan hiếm.

[00:06:50] Bà làm cái này rất ổn định.

[00:06:52] Hơn nữa còn có thể đóng góp cho đất nước.

[00:06:54] Đây là chuyện một công đôi việc.

[00:06:58] Trên này người ta còn có ví dụ cụ thể nữa.

[00:06:59] Có rất nhiều người của các vị, cái gì đó.

[00:07:00] Lãnh đạo cũ, đều đang làm, còn có người nổi tiếng.

[00:07:03] Ở đây, đây, đây.

[00:07:04] Còn có người nổi tiếng làm đại diện.

[00:07:06] Đây đều là làm quảng cáo.

[00:07:08] Phi Phi, công ty này có bối cảnh gì?

[00:07:11] Mà còn tìm được cả lãnh đạo cũ, cả người nổi tiếng.

[00:07:14] Cái này còn phải hỏi à?

[00:07:16] Tổng giám đốc của người ta chắc chắn là loại người có thần thông quảng đại.

[00:07:21] Cái này, chuyện này.

[00:07:23] Chúng ta phải nghiên cứu kỹ lưỡng.

[00:07:26] Hỏi Ngưu Ngưu.

[00:07:28] Ngưu Ngưu làm việc ở ngân hàng, nó hiểu những chuyện này.

[00:07:32] Không phải, hóa ra tôi nói nãy giờ.

[00:07:34] Hai người chẳng hiểu một câu nào.

[00:07:37] Được, được, hai người nghiên cứu đi.

[00:07:40] Cũng chỉ tối nay thôi.

[00:07:41] Sáng mai cho tôi câu trả lời.

[00:07:43] Chỉ tiêu của tôi chỉ có bấy nhiêu.

[00:07:45] Các vị muốn thì lấy.

[00:07:47] Không muốn.

[00:07:47] Thì tôi nhanh chóng cho lão Hoàng ở khoa tôi.

[00:07:49] Tôi đi đây.

[00:07:53] Ba, ăn cơm. Khánh Khánh, ăn cơm thôi.

[00:07:56] Khánh Khánh, ăn cơm thôi.

[00:08:00] Đến rồi, cuối cùng cũng được ăn cơm.

[00:08:01] Cuối cùng cũng được ăn cơm.

[00:08:03] Xem hôm nay ăn gì nào.

[00:08:07] Đậu phụ.

[00:08:14] Khánh Khánh.

[00:08:16] Sao chẳng có tí dầu mỡ nào thế này.

[00:08:18] Chính là không có tí dầu mỡ nào.

[00:08:20] Khánh Khánh không thích ăn.

[00:08:24] Sao lại không có dầu mỡ?

[00:08:26] Mẹ con cho nhiều dầu lắm đấy.

[00:08:29] Bắt nạt người ta à, thế này ăn làm sao được.

[00:08:33] Dinh dưỡng đủ rồi. Bố xem, đây là cá hấp.

[00:08:35] Còn có trứng luộc.

[00:08:37] Nhưng mẹ con nói, bố chỉ được ăn lòng trắng.

[00:08:38] Lòng đỏ con với Khánh Khánh ăn.

[00:08:42] Cái này, sao không cho muối?

[00:08:44] Không biết "mặn ba phần vị" à?

[00:08:47] Mẹ con nói, muối bố ăn càng ít càng tốt.

[00:08:50] Nói với ông bao nhiêu lần rồi.

[00:08:52] Bệnh tim không được ăn nhiều muối.

[00:08:55] Không nghe người phương Tây người ta đều chủ trương.

[00:08:57] Trong bếp không có lọ muối à?

[00:08:59] Lại người phương Tây, người phương Tây.

[00:09:01] Bà nói xem, bà Thư.

[00:09:03] Tôi thật sự quá thất bại.

[00:09:05] Cả đời này.

[00:09:06] Tôi vẫn chưa cải tạo được bà.

[00:09:08] Cả đời sùng ngoại.

[00:09:10] Ông là bảo thủ, lạc hậu, ngoan cố.

[00:09:14] Thôi, không ăn nữa. Tôi, tôi muốn ăn thịt.

[00:09:20] Tôi muốn ăn sườn, ăn thịt kho tàu.

[00:09:22] Cá, cá tôi muốn kho khô.

[00:09:24] Không được, bây giờ ông chỉ được ăn rau luộc, rau hấp.

[00:09:30] Nhà mình đâu đến nỗi nghèo thế này.

[00:09:32] Đây không phải là nghèo hay không, đây gọi là ăn uống lành mạnh.

[00:09:36] Đây gọi là ăn cơm à? Đây gọi là ngược đãi.

[00:09:41] Hay là, tôi ăn một miếng dưa muối được không?

[00:09:44] Không được, đặc biệt là không được ăn dưa muối.

[00:09:48] Chao? Không được.

[00:09:50] Tỏi ngâm đường? Không được.

[00:09:53] Lạc luộc? Không cho muối thì được.

[00:09:56] Một ngày chỉ được ăn mười hạt.

[00:09:58] Bà, Cảnh Cảnh, con với Tiểu Bàng kia.

[00:10:03] Con phải suy nghĩ kỹ.

[00:10:06] Tìm chồng tìm vợ mà tìm bác sĩ.

[00:10:08] Thật sự rất phiền phức.

[00:10:10] Con xem mẹ con.

[00:10:12] Còn nghiêm khắc hơn cả cai ngục trong tù nữa.

[00:10:15] Ba, chuyện của con ba đừng lo.

[00:10:28] Muộn thế này rồi còn chưa ngủ.

[00:10:32] Tính toán mà còn phải đếm ngón tay, có đủ không?

[00:10:35] Thêm cả ngón chân vào nữa đi.

[00:10:36] Khánh Khánh còn giỏi hơn bà.

[00:10:38] Có thể đừng chen ngang được không?

[00:10:39] Tôi vừa tính đến ba chữ số.

[00:10:41] Ông làm gián đoạn tôi lại quên mất.

[00:10:45] Không phải, bà đang yên đang lành.

[00:10:47] Bà tính tiền làm gì thế này?

[00:10:50] Ông thật là đáng ghét.

[00:10:52] Bảo ông đừng làm gián đoạn mà ông cứ làm gián đoạn.

[00:10:58] Chuyện Thạch Phi Phi nói.

[00:11:00] Ông thấy có đáng tin không?

[00:11:04] Bà, bà quả nhiên cũng là một kẻ ham tiền.

[00:11:06] Ham tiền gì chứ.

[00:11:08] Tôi vừa rồi.

[00:11:09] Tính sơ qua.

[00:11:10] Chúng ta thật sự không có nhiều tiền.

[00:11:13] Bây giờ thuốc tự chi trả hàng tháng của ông.

[00:11:15] Cũng phải đến cả nghìn tệ.

[00:11:16] Từ ngày mai, thuốc tự chi trả này.

[00:11:17] Tôi không uống nữa.

[00:11:19] Nói chuyện nghiêm túc đi.

[00:11:20] Ông làm nũng gì thế?

[00:11:21] Bây giờ ông phải suy nghĩ là quản lý tài chính.

[00:11:24] Bà ham tiền, ông không ham tiền à?

[00:11:27] Vậy nếu ông không có tiền thì làm sao?

[00:11:28] Ngửa tay xin con cái à?

[00:11:31] Tất nhiên là không. Vậy tôi thà.

[00:11:33] Thà làm gì?

[00:11:36] Vậy ông nghĩ cách đi.

[00:11:39] Tôi biết rồi.

[00:11:41] Cái ý tưởng của Thạch Phi Phi này.

[00:11:44] Bà coi như là động lòng rồi.

[00:11:46] Hơn nữa bà còn ghen tị với Thạch Phi Phi.

[00:11:48] Oai phong thế nào, phải không?

[00:11:51] Được rồi, được rồi.

[00:11:52] Những thứ này chúng ta đều không hiểu.

[00:11:56] Bà có con trai lớn mà không hỏi.

[00:11:58] Nó làm việc ở ngân hàng đấy.

[00:12:00] Ngưu Ngưu chẳng phải đi Hồng Kông tu nghiệp rồi sao? Ông quên rồi à?

[00:12:03] Vậy thì hỏi Hổ Tử.

[00:12:05] Tôi đã gọi điện thoại hỏi nó lâu rồi.

[00:12:07] Thằng nhóc đó, đầu óc toàn là bán hàng.

[00:12:09] Quản lý tài chính gì chứ, hoàn toàn không hiểu. Thật là lạc hậu.

[00:12:14] Thấy chưa, xuất thân quân nhân.

[00:12:17] Trong đầu óc hoàn toàn không có khái niệm về tiền bạc.

[00:12:20] Xem bà còn tự mãn.

[00:12:22] ông lạc hậu còn kéo theo con trai cùng lạc hậu.

[00:12:25] Ông nên tự kiểm điểm, nên tự trách.

[00:12:27] Tôi chết cũng không hối cải.

[00:12:29] Ông dám?

[00:12:33] Cảnh Trực.

[00:12:34] Ông chẳng phải có vài người bạn chiến đấu cũ làm trong ngành tài chính sao?

[00:12:37] Ông có thể đi hỏi chuyện này.

[00:12:39] Được, được, được. Ngày mai tôi giúp bà hỏi.

[00:12:42] Đừng ngày mai.

[00:12:43] Hôm nay có thể gọi điện thoại hỏi ngay.

[00:12:46] Hôm nay.

[00:12:48] Tôi, bà nói cái bụng khốn khổ của tôi.

[00:12:53] Suốt ngày ăn cám nuốt rau.

[00:12:55] Mà cứ muốn chạy vào nhà vệ sinh.

[00:12:57] Chạy thì chạy, cũng chẳng ra được thứ gì.

[00:12:59] Toàn đánh rắm suông.

[00:13:01] Thật ghê tởm.

[00:13:02] Tôi biết trong lòng ông đang nghĩ gì.

[00:13:04] Ông chính là sĩ diện hão.

[00:13:06] Nói thật.

[00:13:07] Cả đời này tôi chưa từng nói chuyện tiền bạc với ai.

[00:13:10] Tôi thật sự không mở miệng được.

[00:13:13] Ngược lại, bà càng già càng lộ rõ bản chất.

[00:13:15] Những thứ của nhà tư bản.

[00:13:17] Trên người bà càng ngày càng rõ rệt.

[00:13:19] Mở miệng ra là tiền.

[00:13:21] Rồi cái gì, cái này, lại xuất hiện quản lý tài chính nữa.

[00:13:24] Ông rốt cuộc có hỏi hay không?

[00:13:25] Hỏi, hỏi, hỏi. Hỏi, hỏi, hỏi.

[00:13:28] Tôi nói cho ông biết, điện thoại ở phòng khách.

[00:13:30] Vâng, tôi đi vệ sinh trước đã.

[00:13:36] Nhanh lên đi.

[00:13:37] Như đàn bà ấy, lề mề.

[00:13:42] Thư Mạn à, muốn tôi hỏi cậu một câu.

[00:13:46] Cái gì đó, cái này cái kia.

[00:13:48] Bà ấy lại bày trò gì rồi.

[00:13:51] Vợ cậu mới bày trò ấy.

[00:13:53] Đúng rồi.

[00:13:55] Nói là sau khi Trung Quốc gia nhập WTO.

[00:13:58]

[00:14:01] Thằng nhóc già.

[00:14:02] Tôi biết cậu tuy nghỉ hưu rồi.

[00:14:04] Nhưng tâm chưa nghỉ.

[00:14:06] Cái WTO này, tôi cũng xem hàng ngày.

[00:14:09] Ảnh hưởng đến sự phát triển kinh tế Trung Quốc lớn lắm đấy.

[00:14:13] Có thay đổi gì căn bản không?

[00:14:16] Cái WTO này, nó là một danh dự.

[00:14:18] Mẹ, ba.

[00:14:20] Ba nói gì với chú Sở mà hưng phấn thế?

[00:14:22] Ông già này.

[00:14:24] Mẹ bảo ba đi tìm bạn chiến đấu cũ.

[00:14:26] Quan hệ cũ, để hỏi về chuyện quản lý tài chính.

[00:14:29] Ông ấy tìm đủ mọi lý do, trì hoãn cả tuần rồi.

[00:14:32] Mẹ đoán cuối cùng.

[00:14:33] Chắc chắn là không gọi một cuộc điện thoại nào.

[00:14:36] Bây giờ người dám mở miệng nói.

[00:14:37] Cũng chỉ còn lại chú Sở thôi.

[00:14:40] Con nói ba con.

[00:14:41] Cả đời này làm người thế nào.

[00:14:43] Đây chẳng phải là sức hút cá nhân độc đáo của ba con sao?

[00:14:46] Mẹ cũng vậy, chẳng phải không biết ba con là người thế nào.

[00:14:48] Chuyện này dù có đánh chết ba con.

[00:14:50] Ba cũng không mở miệng được.

[00:14:51] Con dám cá.

[00:14:52] Ba nói với chú Sở.

[00:14:54] Tuyệt đối không phải chuyện quản lý tài chính.

[00:14:56] Nếu không ba sẽ không hưng phấn như vậy.

[00:14:58] Hay là, con giúp mẹ hỏi thăm.

[00:15:00] Được, con đi hỏi đi.

[00:15:02] Chính là chuyện dì Thạch nói.

[00:15:04] Về việc mua rừng ấy.

[00:15:06] Nghe có vẻ khá lãng mạn.

[00:15:09] Mẹ trở thành chủ sở hữu rừng.

[00:15:11] Giống như quý tộc Nga vậy.

[00:15:12] Đến mùa thu chúng ta có thể cả nhà.

[00:15:15] Đến khu rừng của mẹ hái quả.

[00:15:17] Mẹ cũng nghĩ giống con.

[00:15:19] Bảo mẹ mua cái gì khác.

[00:15:21] Mẹ thật sự không hứng thú.

[00:15:22] Mẹ vừa nghe nói mua khu rừng này.

[00:15:24] Mẹ cảm thấy rất tuyệt.

[00:15:28] Khánh Khánh, lại đây bà lau mồ hôi cho.

[00:15:30] Khánh Khánh lại đây, lại đây, cẩn thận.

[00:15:33] Công viên trẻ em Mengniu Arla này.

[00:15:34] Thật sự là một nơi rất tốt.

[00:15:36] Vừa vui, vừa sạch sẽ, lại có thể học hỏi.

[00:15:39] Tôi thấy đưa trẻ con đến đây rất yên tâm.

[00:15:40] Tôi phải thường xuyên đưa trẻ con đến đây chơi.

[00:15:42] Vâng, để sau.

[00:15:43] Tôi sẽ nói với ba mẹ của Khánh Khánh.

[00:15:45] Nhất định phải tham gia cái này.

[00:15:46] Lớp học phụ huynh-con cái Mengniu.

[00:15:48] Trẻ con này.

[00:15:49] Không chỉ phải nuôi, mà còn phải dạy.

[00:15:50] Đúng, đúng.

[00:15:51] Không sao, không sao.

[00:15:52] Tôi có thừa sức, đi thôi.

[00:15:53] Sắp đến nơi rồi phải không? Vâng, vâng, vâng.

[00:15:55] Được, được, được. Mẹ của Hoan Hoan.

[00:15:57] Cháu trông Khánh Khánh giúp tôi.

[00:15:58] Được, không vấn đề gì.

[00:16:01] Ở đâu? Ở đây à? Được rồi, được.

[00:16:05] Cảm ơn ông.

[00:16:06] Được rồi, ông mau đặt xuống đi.

[00:16:07] Ông gây rối gì thế?

[00:16:08] Cảm ơn ông.

[00:16:09] Không sao, không sao. Cảm ơn cụ.

[00:16:10] Tạm biệt, tạm biệt, tạm biệt.

[00:16:12] Gây rối gì thế?

[00:16:13] Làm người ta không yên tâm.

[00:16:14] Đồ nặng thế này sao ông bê được?

[00:16:16] Không sao.

[00:16:16] Bà nói xem, bây giờ ai cũng đóng góp cho Olympic.

[00:16:18] Bà để tôi một mình ở nhà ngồi không.

[00:16:20] Tôi...

[00:16:25] Cảnh Trực, sao thế?

[00:16:28] Đứng yên, đừng động.

[00:16:28] Lưng tôi, lưng tôi đau.

[00:16:35] Hệ thống dẫn truyền tim của lão Cảnh có bệnh biến.

[00:16:37] Nhịp tim của ông ấy quá chậm.

[00:16:39] Thấp nhất mỗi phút là mười lần.

[00:16:40] Cao nhất mới có năm mươi mốt lần, nhịp tim trung bình chỉ có bốn mươi hai.

[00:16:44] Lúc nào cũng có nguy cơ ngừng tim.

[00:16:47] Ông già này quá bướng bỉnh.

[00:16:50] Đặt máy tạo nhịp tim có giải quyết được vấn đề không?

[00:16:53] Hiện tại xem ra là biện pháp hiệu quả nhất.

[00:16:55] Nhưng bất kỳ máy móc nào cũng không phải là vạn năng.

[00:16:58] Sau khi đặt máy tạo nhịp tim.

[00:17:00] Yêu cầu hàng ngày càng nghiêm ngặt hơn.

[00:17:02] Càng không thể tùy tiện nữa.

[00:17:04] Bà phải quản giáo ông già này thật tốt.

[00:17:06] Tôi bây giờ, giống như cô giáo mầm non.

[00:17:09] Phải chăm sóc ba đứa trẻ.

[00:17:11] Hai đứa cháu, một đứa trẻ già.

[00:17:16] Máy tạo nhịp tim này bao nhiêu tiền?

[00:17:18] Giá có nhiều loại lắm.

[00:17:19] Tôi muốn loại tốt nhất.

[00:17:21] Có loại hai mươi mấy vạn.

[00:17:23] Đắt thế.

[00:17:25] Sổ tiết kiệm của tôi cộng với tiền bản thảo của tôi.

[00:17:28] Chắc là không có vấn đề gì.

[00:17:30] Tôi còn một ít tiền tiết kiệm.

[00:17:32] Đừng, đừng, đừng.

[00:17:33] Tôi và Lão Cảnh, có một thỏa thuận ngầm.

[00:17:35] Cả đời này, không nợ gì cả.

[00:17:37] Càng đừng nói là tiền bạc.

[00:17:38] Tôi tự giải quyết được.

[00:17:41] Bà với Cảnh Trực.

[00:17:42] Về bản chất thật sự giống nhau.

[00:17:44] Chẳng trách cả đời hai người hòa hợp như vậy.

[00:17:47] Tôi với ông ấy mà hòa hợp à? Ông bị điên à?

[00:17:50] Bệnh án của ba tôi.

[00:17:52] Anh trước đây có tiếp xúc nhiều không?

[00:17:54] Nhiều hay không, phải xem so với ai.

[00:17:56] So với viện trưởng Quý, thì không tính nhiều.

[00:17:58] Chàng trai trẻ, cậu cũng biết so sánh đấy.

[00:18:01] Chú phải chú ý ăn uống.

[00:18:03] Chú trọng cân bằng dinh dưỡng.

[00:18:04] Ít ăn đồ dầu mỡ.

[00:18:06] Ăn dầu, phải ăn dầu thực vật.

[00:18:08] Cái này không cần anh nói.

[00:18:09] Mẹ tôi ở nhà ngày nào cũng nhắc.

[00:18:11] Nhà chúng tôi ăn là.

[00:18:12] Dầu Kim Long Ngư 1:1:1.

[00:18:13] Được không? Được.

[00:18:15] Vậy, cục trưởng Cảnh, tôi đi trước đây.

[00:18:18] Có chuyện gì, chú cứ gọi tôi là được.

[00:18:20] Cảnh Cảnh có số điện thoại của tôi. Vâng, vâng.

[00:18:31] Ba, ba thấy Tiểu Bàng này.

[00:18:36] Anh ấy từng yêu đương chưa?

[00:18:39] Ba gật đầu rồi lại lắc đầu là ý gì?

[00:18:44] Không, ba thấy Tiểu Bàng này.

[00:18:47] Cậu ấy trời sinh ra để làm bác sĩ ngoại khoa.

[00:18:49] Đầu óc rất tỉnh táo.

[00:18:51] Lên bàn mổ cũng không hề căng thẳng.

[00:18:54] Tâm lý rất tốt.

[00:18:56] Nói hay thì là tâm lý tốt.

[00:18:58] Nói thẳng ra là lạnh lùng.

[00:19:00] Con lại chưa sống chung với người ta.

[00:19:01] Sao con biết người ta lạnh lùng?

[00:19:03] Chưa ăn thịt lợn, chẳng lẽ chưa thấy lợn chạy à?

[00:19:06] Con ví von không đúng lắm.

[00:19:08] Con nên nói thế này.

[00:19:10] Chưa ăn thịt con lợn này.

[00:19:12] Chẳng lẽ thịt lợn khác cũng chưa ăn à?

[00:19:15] Ba, ba nói chuyện thật khó nghe.

[00:19:19] Con với cậu ấy rốt cuộc, phát triển đến mức nào rồi?

[00:19:22] Đi chơi vài lần đều rất khách sáo.

[00:19:25] Ba nói anh ấy không có ý đó à?

[00:19:27] Nhưng anh ấy cứ gọi điện thoại rủ con.

[00:19:29] Ba nói nếu anh ấy có ý đó.

[00:19:30] Thì một câu, cái gì đó sến súa cũng không có.

[00:19:36] Nói chuyện với con thì kiệm lời như vàng.

[00:19:39] Toàn con phải tìm chủ đề.

[00:19:41] Không biết anh ấy đang nghĩ gì.

[00:19:43] Ba thấy thằng bé Tiểu Bàng này.

[00:19:46] Người ta muốn sống một cuộc sống ổn định.

[00:19:49] Chỉ xem bây giờ trong lòng con nghĩ thế nào.

[00:19:52] Ba thấy con với anh ấy, có hợp không?

[00:19:55] Hợp hay không người khác nói không tính.

[00:19:57] Con nói mới tính.

[00:19:59] Ba, con thật sự mệt rồi, muốn lập gia đình, sống cuộc sống bình thường.

[00:20:04] Nếu không cũng không đồng ý qua lại với một con kiến như vậy.

[00:20:10] Con gái, ba hiểu trong lòng.

[00:20:14] Nhưng mà con.

[00:20:15] Được rồi, ba, ba đừng nói nữa.

[00:20:18] Con hiểu, con chấp nhận số phận.

[00:20:21] Ba chính là không muốn con chấp nhận số phận này.

[00:20:27] Ba đừng lo cho con nữa.

[00:20:28] Lát nữa con còn hẹn với Tiểu Bàng đi xem phim.

[00:20:31] Ba nghỉ ngơi cho khỏe, con đi trước đây.

[00:20:41] Trường y của các anh.

[00:20:42] Nam sinh nhiều hay nữ sinh nhiều?

[00:20:44] Cơ bản là cân bằng.

[00:20:49] Vậy trong thời gian học.

[00:20:52] Có cho phép các anh yêu đương không?

[00:20:54] Không khuyến khích cũng không trừng phạt.

[00:20:57] Vậy lúc đi học anh có yêu đương không?

[00:20:59] Không.

[00:21:01] Sau khi tốt nghiệp thì sao?

[00:21:02] Nói một cách nghiêm túc thì cũng không thể coi là có.

[00:21:06] Vậy thế nào là.

[00:21:07] Có và không một cách nghiêm túc?

[00:21:10] Theo tôi thấy.

[00:21:11] Mối quan hệ yêu đương một cách nghiêm túc.

[00:21:14] Là khi cả hai bên nam nữ đều đã bước vào.

[00:21:16] Giai đoạn bàn chuyện cưới hỏi.

[00:21:18] Nói một cách không nghiêm túc.

[00:21:20] Chính là chưa đến giai đoạn này.

[00:21:21] Thì đã không đi đến đâu rồi.

[00:21:23] Vậy tại sao? Tại sao cái gì?

[00:21:29] Nghe tôi.

[00:21:31] Chúng ta mua thì mua loại rẻ nhất.

[00:21:33] Không có nhiều tiền dư.

[00:21:36] Tiền dư gì chứ?

[00:21:37] Đến lúc sinh tử lại trở thành kẻ keo kiệt.

[00:21:41] Ông già cao gầy, lão keo kiệt như Grandet.

[00:21:45] Đừng tâng bốc tôi.

[00:21:47] Bà nói xem, bà mắt đã mờ.

[00:21:50] Lưng còng kiếm được chút tiền bản thảo.

[00:21:53] Cuối cùng lại dùng hết vào người tôi.

[00:21:57] Tôi là đàn ông.

[00:21:58] Dùng tiền của một bà già để cứu mạng.

[00:22:00] Bà nói lòng tự trọng của tôi.

[00:22:02] Làm sao chịu nổi.

[00:22:03] Ai bảo ông cứ đấu khẩu với tôi.

[00:22:07] Ông nói xem, già rồi.

[00:22:08] Ông phải thừa nhận.

[00:22:10] Tôi đây, chính là giỏi hơn ông.

[00:22:13] Tôi kiên quyết không thừa nhận. Tôi mà thừa nhận.

[00:22:16] Chẳng phải là thừa nhận gà mái gáy.

[00:22:20] Gà trống đẻ trứng rồi sao?

[00:22:21] Ông phản động.

[00:22:22] Đảng Cộng sản luôn chủ trương nam nữ bình đẳng.

[00:22:26] Gà trống gà mái gì chứ.

[00:22:28] Dù sao tôi cũng không thể lấy tiền của bà.

[00:22:32] Lỡ như lấy của bà.

[00:22:34] Bà nói trái tim tôi, với lòng tự trọng đều không chịu nổi.

[00:22:37] Những lời vô nghĩa này của ông là ý gì?

[00:22:39] Lòng tự trọng của ông quan trọng.

[00:22:40] Hay tính mạng của ông quan trọng?

[00:22:42] Ông thật là ích kỷ hết chỗ nói.

[00:22:43] Càng già càng ích kỷ.

[00:22:45] Quý Thành nói đúng.

[00:22:46] Ông không hề quan tâm đến người nhà chúng ta.

[00:22:49] Ông là kẻ đạo đức giả số một thiên hạ.

[00:22:51] Bà đừng tức giận. Bà xem, bà xem, bà vừa tức giận.

[00:22:56] Tim tôi, tim lại không chịu nổi rồi.

[00:22:58] Được rồi, được rồi.

[00:23:01] Cả đời này tôi gả cho ông.

[00:23:04] Coi như Tôn Ngộ Không bị đeo vòng kim cô rồi.

[00:23:07] Lúc trẻ nói không lại ông.

[00:23:09] Khó khăn lắm mới già.

[00:23:10] Miệng lưỡi ông không còn lanh lợi nữa.

[00:23:12] Lại còn mắc cái bệnh õng ẹo này.

[00:23:14] Không thể tức giận, không thể chọc tức.

[00:23:16] Số tôi, thật là khổ.

[00:23:20]

[00:23:23] Làm sao thể hiện được địa vị quan trọng của bà.

[00:23:26] Bà nói một người phụ nữ.

[00:23:28] Trong lòng một người đàn ông có vị trí nổi bật.

[00:23:31] Thì tâm trạng của cô ấy sẽ tốt.

[00:23:34] Tâm trạng tốt thì da dẻ sẽ đẹp.

[00:23:38] Bà xem bà bây giờ.

[00:23:40] Da căng bóng, không rụng một sợi tóc.

[00:23:44] Đâu giống bà già bảy mươi tuổi.

[00:23:49] Ai bảy mươi tuổi?

[00:23:51] Sinh nhật sáu mươi lăm tuổi còn chưa qua.

[00:23:53] Đúng, tốt.

[00:23:59] Tôi quên hỏi.

[00:24:00] Lão Cảnh có mua bảo hiểm y tế không?

[00:24:02] Khoản này có thể được hoàn trả.

[00:24:04] Chúng tôi có mua bảo hiểm y tế không?

[00:24:05] Liên quan gì đến ông?

[00:24:07] Ông là người của công ty bảo hiểm cử đến à?

[00:24:10] Xem người này, thật không biết điều.

[00:24:16] Bà chẳng phải nói chúng ta đã mua cái gì đó.

[00:24:19] Bảo hiểm Bình An rồi sao?

[00:24:21] Mua thì mua rồi, chỉ là mua muộn.

[00:24:23] Nếu mua sớm hơn thì tốt.

[00:24:25] Tiền thuốc của chúng ta đều có thể được hoàn trả.

[00:24:29] Tiết kiệm được rất nhiều tiền.

[00:24:31] Bà bây giờ sao miệng toàn tiền tiền thế.

[00:24:34] Thuốc của ông không tốn tiền à?

[00:24:35] Bảo hiểm này, chính là tiền.

[00:24:38] Cả nhà chúng ta.

[00:24:39] Phải có ý thức về bảo hiểm này.

[00:24:41] Tôi hiểu rồi.

[00:24:43] Bà cũng là người của công ty bảo hiểm cử đến.

[00:24:50] Lão Ngưu, Lão Ngưu.

[00:24:58] Đi thăm ba à?

[00:24:59] Đúng vậy, đi cùng vào đi.

[00:25:01] Em không đi đâu, anh đợi chút.

[00:25:03] Đưa cái này cho ba.

[00:25:04] Công ty em có việc, không đi nữa.

[00:25:06] Vậy lái xe cẩn thận.

[00:25:13] Nào, tiểu thư của mẹ, ăn chút cam đi.

[00:25:16] Ăn cam của mẹ cũng có điều kiện phải không?

[00:25:19] Mẹ nói đi, muốn biết gì?

[00:25:21] Là Tiểu Bàng, hay Tiểu Trần?

[00:25:24] Hay là Tiểu Dương?

[00:25:25] Tiểu Trần, Tiểu Dương là ai?

[00:25:28] Tiểu Dương này.

[00:25:30] Là nghiên cứu sinh mới đến tòa soạn chúng tôi, hai lăm tuổi.

[00:25:33] Bây giờ chẳng phải rất thịnh hành tình yêu chị em sao?

[00:25:35] Con có nên thử không?

[00:25:37] Vậy Tiểu Trần thì sao? Trần Cẩu Đản à?

[00:25:40] Con bé này sao không đứng đắn gì cả.

[00:25:42] Tiểu Bàng thế nào rồi?

[00:25:46] Tiểu Bàng.

[00:25:48] Con thấy Tiểu Bàng này.

[00:25:50] Về mặt sinh lý có chút vấn đề.

[00:25:52] Hơi lạnh lùng, không có đam mê.

[00:25:54] Hoặc là xu hướng tính dục của anh ấy có vấn đề.

[00:25:57] Con làm sao biết được.

[00:25:58] Con với nó lại chẳng có gì.

[00:25:59] Mẹ, con cũng đã kết hôn rồi.

[00:26:02] Mẹ có phải lúc nào cũng lẫn không?

[00:26:03] Còn tưởng con là gái già chưa chồng.

[00:26:05] Con nói cho mẹ biết, chúng con đã thử rồi, không được.

[00:26:11] Cái gì không được? Thử cái gì?

[00:26:13] Mẹ.

[00:26:14] Quê mùa quá, uổng công mẹ còn là bác sĩ.

[00:26:18] Con quên mất mẹ là bác sĩ nhi khoa.

[00:26:20] Cả đời tiếp xúc với trẻ con.

[00:26:22] Đối với mẹ có phải.

[00:26:23] Đã không còn phân biệt giới tính nữa rồi.

[00:26:25] Đừng nói nhảm nữa, nói chuyện chính đi.

[00:26:26] Chuyện chính, chuyện chính là.

[00:26:30] Hôm qua Tiểu Bàng cầu hôn con.

[00:26:34] Nhưng con nghĩ mãi không ra.

[00:26:36] Con kết hôn với anh ấy làm gì?

[00:26:40] Mẹ nói xem, chúng con bây giờ.

[00:26:41] Đang ở trong giai đoạn gọi là yêu đương nồng cháy.

[00:26:44] Mà đã như vậy rồi.

[00:26:45] Vậy kết hôn rồi, con chẳng phải.

[00:26:48] Mẹ cứ nghĩ mà xem.

[00:26:49]

[00:26:50] Mẹ nói con có buồn bực đến cùng cực không?

[00:26:53] Nhất thời nghĩ quẩn, bước ra ban công nhảy xuống.

[00:26:57] Con bé chết tiệt này, đừng nói bậy bạ.

[00:26:59] Nếu vậy thì thôi.

[00:27:01] Hai người ở bên nhau.

[00:27:02] Quan trọng nhất vẫn là tình cảm.

[00:27:03] Nhưng Tiểu Bàng này.

[00:27:07] Điều kiện thật sự tốt.

[00:27:09] Chỉ có chiều cao hơi thấp một chút.

[00:27:10] Văn nhã, lịch sự, kỹ thuật lại tốt.

[00:27:13] Đều nói là người kế nhiệm của chú Quý đấy.

[00:27:15] Điều kiện của anh ấy tốt như vậy, nếu không có khuyết điểm.

[00:27:17] Cũng không đến nỗi đợi đến hôm nay.

[00:27:19] Vậy Tiểu Bàng này không được rồi, vậy thì.

[00:27:22] Vậy Tiểu Tiểu gì đó.

[00:27:23] Chính là nghiên cứu sinh ở tòa soạn của con.

[00:27:26] Mẹ nói Tiểu Dương à?

[00:27:27] Người ta nhỏ hơn con bốn, năm tuổi đấy.

[00:27:29] Mẹ không để ý à?

[00:27:32] Mẹ để ý gì chứ, con hài lòng là được.

[00:27:35] Con thì để ý.

[00:27:37] Mẹ có phải nghĩ.

[00:27:38] Con đã đến tuổi nhặt đồ bỏ đi rồi không?

[00:27:40] Là đàn ông thì đều phải cân nhắc.

[00:27:41] Mẹ có ý đó à?

[00:27:44] Lại nói những lời như vậy với mẹ.

[00:27:47] Con nói cho mẹ biết, Tiểu Dương.

[00:27:49] Tuy nhỏ hơn con bốn, năm tuổi.

[00:27:52] Nhưng người ta đã đính hôn rồi.

[00:27:54] Bây giờ giới trẻ yêu đương sớm lắm.

[00:27:59] Mẹ.

[00:28:00] Mẹ cũng đừng buồn rầu như vậy.

[00:28:04] Cùng lắm thì con ở nhà với mẹ cả đời.

[00:28:06] Mẹ chẳng phải không muốn thuê người giúp việc sao?

[00:28:08] Con làm người giúp việc cho mẹ cả đời.

[00:28:11] Cả đời này của mẹ, thất bại nhất chính là con.

[00:28:15] Con nói sao con lại ngang bướng như vậy.

[00:28:18] Hồi học đại học, khuyên con thế nào cũng không nghe.

[00:28:21] Mẹ, lẽ ra nên nghe lời ba con.

[00:28:23] Cho dù đánh gãy chân con.

[00:28:24] Cũng không thể để con qua lại với thằng nhóc Gia Cát đó.

[00:28:30] Mẹ, con muốn dọn ra ngoài ở.

[00:28:34] Ý con là gì?

[00:28:37] Còn không được nói một câu à?

[00:28:38] Không phải, con đã lớn thế này rồi.

[00:28:41] Cũng nên có không gian sống riêng.

[00:28:43] Có lúc muốn hẹn bạn bè.

[00:28:44] Cũng không thể đến nhà được.

[00:28:52] Con gái, nếu con muốn độc lập.

[00:28:54] Ba thấy con thuê nhà thì hợp lý hơn.

[00:28:57] Mua nhà đắt lắm.

[00:28:59] Ba xem, ba lại lạc hậu rồi.

[00:29:00] Bây giờ mua căn hộ nhỏ này, coi như là đầu tư.

[00:29:03] Sau này mình không ở nữa.

[00:29:04] Còn có thể cho thuê.

[00:29:07] Ba nói con cứ thế mà đi.

[00:29:08] Cũng không sợ mẹ con buồn à?

[00:29:10] Ba, mối quan hệ của con với mẹ.

[00:29:13] Ba vẫn chưa nhìn rõ sao?

[00:29:15] Hai mẹ con con, xa nhau thì nhớ.

[00:29:18] Ở gần nhau thì lại hành hạ nhau.

[00:29:21] Cho nên con với mẹ.

[00:29:22] Vẫn nên giữ khoảng cách một chút.

[00:29:24] Tốt cho cả hai.

[00:29:25] Xa mặt cách lòng, vài ngày không gặp như cách ba thu.

[00:29:28] Mẹ đối với con rất thân thiết.

[00:29:29] Ba xem bây giờ ngày nào cũng gặp.

[00:29:31] Trong đầu mẹ chỉ nghĩ đến một chuyện đó.

[00:29:33] Con sắp phát điên rồi.

[00:29:34] Các người phụ nữ, thật sự rất phiền phức.

[00:29:37] Nhưng sao con lại chọn khu vực này?

[00:29:40] Con có mấy người bạn đều mua nhà ở đây.

[00:29:42] Nói chất lượng nhà tốt, vị trí cũng tốt.

[00:29:46] Môi trường thật sự tốt.

[00:29:52] Tổng giám đốc Trần, chào anh. Tổng giám đốc Trần, chào anh. Tổng giám đốc Trần, chào anh.

[00:29:55] Ông chủ nào mà oai thế.

[00:30:00] Ba, tổng giám đốc Trần này, trông quen quen.

[00:30:09] Cẩu Đản mà.

[00:30:11] Cẩu... Ba

[00:30:14] Được, cứ làm theo lời cậu nói. Đợi tài liệu của cậu.

[00:30:19] Các người đi làm việc đi. Được.

[00:30:23] Chú Cảnh.

[00:30:24] Em gái Cảnh Cảnh.

[00:30:25] Cẩu... Tổng giám đốc Trần.

[00:30:28] Cậu nhóc này giỏi thật.

[00:30:30] Đã làm tổng giám đốc rồi.

[00:30:33] Chú, sức khỏe tốt rồi chứ ạ?

[00:30:35] Cháu nghe nói chú lắp máy tạo nhịp tim.

[00:30:38] Nhà có khó khăn gì cứ nói trực tiếp với cháu.

[00:30:40] Sao cậu biết tôi lắp máy tạo nhịp tim?

[00:30:42] Hỏi thăm ở bệnh viện.

[00:30:44] Chú là người thân duy nhất của cháu ở Bắc Kinh.

[00:30:47] Nửa năm nay không có tin tức gì của anh.

[00:30:49] Còn tưởng anh rời Bắc Kinh rồi.

[00:30:51] Bắc Kinh có công việc, không thể rời đi.

[00:30:54] Đây là khu nhà của anh à? Đúng vậy.

[00:30:56] Chủ nhật tuần này, giai đoạn hai mở bán.

[00:30:59] Hai người muốn mua nhà à?

[00:31:01] Đúng là muốn mua nhà, nhưng không mua nhà của anh.

[00:31:03] Khu nhà của anh không có gì đặc biệt.

[00:31:05] Vị trí không tốt, chất lượng nhà cũng bình thường.

[00:31:07] Ba, chúng ta đi thôi.

[00:31:08] Đừng đi mà, trời lạnh thế này đã đến đây rồi.

[00:31:11] Đến văn phòng cháu ngồi một lát.

[00:31:13] Cảm ơn.

[00:31:14] Chúng tôi còn phải đi xem khu nhà khác nữa.

[00:31:15] Đi thôi, ba đi.

[00:31:18] Cẩu Đản

[00:31:18] Lần trước cậu tặng tôi đồ.

[00:31:20] Tôi vẫn chưa cảm ơn cậu.

[00:31:21] Cảm ơn gì chứ, đừng khách sáo, nên làm mà.

[00:31:25] Thứ gì đâu?

[00:31:27] Có chút tiền lẻ mà vênh váo cái gì.

[00:31:30] Đồ nhà quê, trọc phú.

[00:31:32] Đồ khốn, cóc ghẻ.

[00:31:33] Mọi người nói có phải không? Phải, phải, phải.

[00:31:37] Con không hiểu.

[00:31:38] Tại sao loại người này lại có tiền được.

[00:31:41] Chắc chắn đã dùng thủ đoạn bỉ ổi, vô liêm sỉ nào đó.

[00:31:43] Lừa gạt, bịp bợm, không từ thủ đoạn nào.

[00:31:45] Ba, sau này ba ít qua lại với thằng khốn này.

[00:31:49] Kẻo bị liên lụy.

[00:31:50] Đừng nói người ta như vậy.

[00:31:51] Một đứa trẻ nông thôn.

[00:31:53]

[00:31:55] Mẹ.

[00:31:56] Mẹ xem ba con, trong những vấn đề lớn về đúng sai.

[00:31:57] Sao ba lúc nào cũng hồ đồ như vậy.

[00:32:00] Cái gì gọi là đại thị đại phi?

[00:32:03] Con nói.

[00:32:04] Từ khi con mắng Cẩu Đản thảm hại như vậy.

[00:32:06] Nó có còn xuất hiện không?

[00:32:08] Cũng không nói là theo đuổi con nữa.

[00:32:10] Con kích động làm gì?

[00:32:11] Con kích động à?

[00:32:13] Con tại sao phải kích động?

[00:32:15] Con vì cái đó.

[00:32:16] Vì cái thằng Cẩu Đản như cục phân đó.

[00:32:18] Con có đáng không?

[00:32:19] Này, con cũng là người có văn hóa.

[00:32:21] Nói chuyện phải chú ý tôn trọng người khác.

[00:32:24] Cảnh Cảnh đi đâu đấy con?

[00:32:28] Ông nói xem, ông vì một thằng Cẩu Đản.

[00:32:30] Mà đối đầu với con gái làm gì?

[00:32:31] Bị điên à? Ông thật vô lý.

[00:32:33] Bà có chút quan niệm đúng sai được không?

[00:32:35] Ông không thấy tâm trạng nó không tốt à?

[00:32:37] Tâm trạng không tốt thì sao chứ?

[00:32:38] Tôi lớn thế này rồi.

[00:32:39] Nói chuyện còn phải nhìn sắc mặt nó à?

[00:32:41] Toàn là do bà chiều hư nó.

[00:32:43] Bà già này, bà.

[00:33:00] Làm gì đấy, Cảnh Trực?

[00:33:01] Lấy giúp tôi viên thuốc Phục Phương Đan Sâm.

[00:33:05] Được, được, được.

[00:33:07] Sao thế, nửa đêm nửa hôm bà làm gì vậy?

[00:33:10] Mơ linh tinh làm tôi sợ tỉnh giấc.

[00:33:15] Gặp ác mộng à?

[00:33:18] Bà có phải lo lắng cho mười vạn tệ của bà không?

[00:33:22] Ông không lo lắng à?

[00:33:25] Đó là số tiền tiết kiệm cuối cùng của chúng ta đấy.

[00:33:27] Còn có hai vạn tệ của Hổ Tử nữa.

[00:33:29] Ông nói lỡ như có chuyện gì thì làm sao?

[00:33:32] Đừng suy nghĩ nhiều nữa, mau ngủ đi.

[00:33:41] Ông nói khu rừng chúng ta đầu tư.

[00:33:43] Không có vấn đề gì chứ?

[00:33:45] Sao lại thành rừng của bà rồi?

[00:33:47] Thật sự coi mình là địa chủ rồi.

[00:33:49] Được rồi, được rồi, không phải đã nói rồi sao.

[00:33:52] Cuối năm sẽ chia cổ tức.

[00:33:53] Chia cổ tức rồi, bà chẳng phải sẽ hiểu hết sao?

[00:33:56] Sau này.

[00:33:57] Tôi sẽ không bao giờ đầu tư quản lý tài chính nữa.

[00:34:00] Thật sự không chịu nổi.

[00:34:03] Người ta đều nói.

[00:34:04] Bác sĩ các bà tâm lý vững vàng.

[00:34:08] Tôi thấy.

[00:34:09] Chính là bà tâm lý kém nhất.

[00:34:11] Yếu đuối.

[00:34:12] Đừng nói những lời vô ích này.

[00:34:15] Ngưu Ngưu chẳng phải đã về rồi sao?

[00:34:17] Chúng ta đi hỏi Ngưu Ngưu đi.

[00:34:20] Ông mau gọi điện thoại cho Ngưu Ngưu hỏi đi.

[00:34:24] Sao bà không gọi điện thoại?

[00:34:25] Tôi sao dám hỏi chuyện này.

[00:34:28] Bà không dám thì tôi dám à?

[00:34:30] Ông là đàn ông mà.

[00:34:32] Tóm lại là ông hỏi là được rồi.

[00:34:37] Không đúng.

[00:34:39] Bà sợ người khác nói bà ham tiền, mê tiền.

[00:34:45] Bà quay mặt lại đổ cái chậu phân này.

[00:34:47] Lên đầu tôi.

[00:34:49] Bà cũng quá nham hiểm rồi.

[00:34:51] Được, ông không gọi, tôi gọi.

[00:34:53] Ông cứ ngồi đó hưởng thành quả đi.

[00:34:55] Ông nói ông cũng không biết kiếm tiền.

[00:34:57] Bảo ông gọi điện thoại cho con trai.

[00:34:58] Ông còn lắm chuyện.

[00:35:00] Ông đúng là một kẻ vô dụng.

[00:35:02] Ai vô dụng? Ông!

[00:35:05] Mẹ, con về rồi.

[00:35:06] Ngưu Ngưu, con về rồi.

[00:35:08] Mẹ, mẹ gọi điện thoại cho công ty đó.

[00:35:10] Gọi thế nào cũng không được.

[00:35:11] Sẽ không có chuyện gì chứ?

[00:35:17] Con đừng nhìn mẹ như vậy.

[00:35:19] Từ nhỏ đến lớn.

[00:35:20] Con cứ nhìn mẹ bằng ánh mắt này.

[00:35:22] Là mẹ biết sắp có chuyện xui xẻo xảy ra rồi.

[00:35:24] Ngưu Ngưu về rồi, ba.

[00:35:27] Ba nói mẹ làm chuyện này cũng không hỏi con.

[00:35:30] Sao, sao thế?

[00:35:31] Ba đừng lo lắng, mau ngồi xuống.

[00:35:33] Đừng vì chuyện này mà ảnh hưởng đến sức khỏe.

[00:35:34] Có gì cứ nói thẳng.

[00:35:36] Đừng ấp a ấp úng như vậy, mẹ không chịu nổi.

[00:35:39] Nói đi, nói đi, ba.

[00:35:42] Ông chủ công ty đó.

[00:35:43] Đã cuỗm tiền bỏ trốn ra nước ngoài rồi.

[00:35:44] Bây giờ Interpol đang điều tra toàn diện.

[00:35:49] Đừng lo lắng.

[00:35:50] Công an nói có thể bắt được người, thật đấy.

[00:35:52] Đây chẳng phải là đồ khốn sao?

[00:35:53] Chuyện này khác gì cướp bóc.

[00:35:56] Ba, ba cũng đừng tức giận.

[00:35:57] Ông nó, ông tuyệt đối đừng lo lắng.

[00:35:59] Tim của ông không tốt.

[00:36:01] Không sao, không sao.

[00:36:02] Yên tâm, tim của tôi là thép, là sắt.

[00:36:05] Quan trọng là bà.

[00:36:07] Đi, rót cho mẹ con cốc nước.

[00:36:10] Được rồi, bà nó, chẳng phải chỉ là chút tiền thôi sao.

[00:36:14] Bà nói chúng ta.

[00:36:15] Đều là những người đã trải qua thời kỳ khó khăn.

[00:36:17] Những ngày không có cơm ăn.

[00:36:18] Chẳng phải cũng đã qua rồi sao.

[00:36:20] Bà xem bây giờ đất nước phát triển tốt thế nào.

[00:36:22] Đã gia nhập WTO rồi.

[00:36:26] Hàng tháng có lương, có khó khăn gì.

[00:36:28] Chúng ta không vượt qua được, phải không?

[00:36:31] Ông đúng là làm chính trị.

[00:36:32] Cả đời ông chỉ biết nói suông.

[00:36:34] Tôi không phải nói suông.

[00:36:35] Tôi nói thật lòng.

[00:36:37] Không tin bà sờ xem, phải không?

[00:36:39] Sao tôi lại ngốc thế này.

[00:36:41] Được rồi bà nó.

[00:36:43] Bà là bác sĩ.

[00:36:45] Bác sĩ đều là người theo chủ nghĩa duy vật.

[00:36:48] Tiền bạc là vật ngoài thân.

[00:36:50] Từ bây giờ chúng ta không nghĩ đến nó nữa.

[00:36:53] Được không? Không nghĩ nữa.

[00:36:54] Sao có thể không nghĩ được? Làm sao bây giờ?

[00:36:58] Được rồi.

[00:37:07] Thế nào rồi?

[00:37:09] Mấy hôm nay tôi gọi điện thoại cho nhà hai người.

[00:37:11] Điện thoại cũng không nghe.

[00:37:12] Điện thoại của Phi Phi cũng không gọi được.

[00:37:13] Chuyện gì vậy?

[00:37:14] Rốt cuộc chuyện này thế nào rồi?

[00:37:16] Mấy hôm nay.

[00:37:21] Hai hôm nay.

[00:37:22] Ngày nào cũng có người đến nhà gây rối.

[00:37:24] Tôi sợ quá mà.

[00:37:26] Hơn nữa, tôi cũng không biết tình hình cụ thể.

[00:37:28] Tiền nhà chúng tôi.

[00:37:29] Đều do Phi Phi quản lý.

[00:37:31] Chuyện lớn chuyện nhỏ.

[00:37:32] Bà ấy cũng chẳng bao giờ bàn bạc với tôi.

[00:37:33] Tôi bàn bạc với ông thì có ích gì.

[00:37:35] Ông là tiên tri à? Toàn nói sau khi sự việc đã rồi.

[00:37:39] Hai người cũng đến đòi nợ à?

[00:37:42] Bà nói gì vậy?

[00:37:43] Hôm nay chúng tôi đến.

[00:37:44] Chủ yếu là muốn nhắc nhở hai người, chúng ta phải báo án.

[00:37:48] Đúng, biết không?

[00:37:49] Nếu không báo án.

[00:37:50] Lỡ như bắt được kẻ xấu đó.

[00:37:52] Người ta sẽ không trả lại tiền cho chúng ta đâu.

[00:37:54] Báo án thì có ích gì.

[00:37:56] Dù sao cũng chẳng còn gì nữa.

[00:37:58] Bà thái độ gì vậy?

[00:37:59] Chúng tôi chính là nghe bà dụ dỗ.

[00:38:01] Nói tốt thế này, tốt thế kia.

[00:38:02] Mới đem toàn bộ tiền tiết kiệm ra.

[00:38:04] Đầu tư vào khu rừng đó.

[00:38:05] Bây giờ tất cả đều đổ sông đổ biển.

[00:38:06] Nghèo đến nỗi thuốc nhập khẩu của ông Cảnh.

[00:38:08] Cũng không mua nổi, bà còn...

[00:38:09] Thư Mạn, cái gì gọi là tôi dụ dỗ bà?

[00:38:12] Nếu bà không ham tiền.

[00:38:14] Bà nói xem ai có thể lấy tiền từ túi bà.

[00:38:16] Mà dụ dỗ ra được.

[00:38:17] Bà lừa người mà còn có lý à?

[00:38:19] Tôi không có lý.

[00:38:20] Tôi cũng bị người ta lừa.

[00:38:22] Các vị đến mắng tôi, tôi đi mắng ai?

[00:38:24] Tôi nói cho các vị biết, tiền thì không có.

[00:38:26] Mạng thì tôi có một.

[00:38:27] Các vị xem mà làm.

[00:38:29] Thạch Phi Phi.

[00:38:31] Sao tôi lại quen biết loại người như bà.

[00:38:33] Tôi còn làm bạn với bà cả đời.

[00:38:35] Còn làm thông gia một lần.

[00:38:37] Tôi thật là mù mắt rồi.

[00:38:39] Tôi nói cho bà biết.

[00:38:40] Bà đừng nhắc đến chuyện thông gia với tôi.

[00:38:41] Nếu không phải vì bà và thằng con quý tử của bà.

[00:38:43] Thì nhà tôi, có thể trở nên thảm hại như vậy sao?

[00:38:46] Con gái tôi, có thể bệnh nặng như vậy sao?

[00:38:48] Phi Phi, những lời này lẽ ra nên nói rõ từ lâu.

[00:38:50] Phi gì Phi, Thạch Phi Phi.

[00:38:51] Từ nay về sau.

[00:38:52]

[00:38:53] Cảnh Trực, chúng ta đi.

[00:38:55] Bà làm gì vậy?

[00:38:57]

[00:38:59] Bà tưởng ai muốn qua lại với bà à?

[00:39:00] Tôi sắp phiền chết rồi, bà mau đi đi.

[00:39:02] Lạc Lạc, tuần này không được đến nhà các người.

[00:39:05] Lạc Lạc là cháu của chúng tôi.

[00:39:07] Bà có tư cách gì mà quyết định như vậy?

[00:39:08] Tôi là bà ngoại của nó.

[00:39:09] Nếu bà dám làm vậy, chúng tôi sẽ đi kiện bà.

[00:39:12] Bà, bà đi đi, mau đi đi.

[00:39:14] Bà nhất định đừng chỉ nói mà không làm.

[00:39:16] Ông, lão Quý, mặc áo vào.

[00:39:18] Ông ra ngoài gọi xe cho tôi, để bà ấy đi.

[00:39:19] Được rồi, được rồi, làm gì vậy?

[00:39:23] Nói chuyện góp vốn mà.

[00:39:25] Sao lại lôi cả Lạc Lạc vào?

[00:39:27] Đúng thế.

[00:39:28] Hai người.

[00:39:29] Đây mới gọi là lừa phỉnh thực sự này,

[00:39:30] Ông có chút lập trường nào không?

[00:39:32] Cái gì gọi là hai chúng tôi?

[00:39:33] Tôi với bà ấy có thể giống nhau sao?

[00:39:35] Sao lại lôi cả lập trường vào?

[00:39:36] Cũng không phải mâu thuẫn địch ta.

[00:39:38] Cũng không liên quan gì đến vấn đề nguyên tắc.

[00:39:40] Đúng không lão Quý? Đúng, chính là.

[00:39:41] Tiền không còn nữa.

[00:39:42] Còn nói gì đến nguyên tắc.

[00:39:43] Cái gì gọi là nguyên tắc, bà nói cho tôi biết.

[00:39:44] Tiền nhà bà mất rồi.

[00:39:45] Vậy nhà tôi kiếm được tiền à?

[00:39:47] Bà làm chuyện như vậy.

[00:39:48] Bà còn có lý à?

[00:39:49] Được rồi, nói ít đi.

[00:39:50] Bà nói ít đi được không?

[00:39:53] Tôi thay mặt Phi Phi, xin lỗi hai người.

[00:39:57] Ông làm gì vậy?

[00:40:00] Thực ra, mấy hôm xảy ra chuyện.

[00:40:02] Phi Phi, không ngủ được.

[00:40:04] Đầu óc sắp loạn thần rồi.

[00:40:07] Hai người đừng để ý đến thái độ của bà ấy.

[00:40:09] Thực ra, bà ấy còn buồn hơn ai hết.

[00:40:11] Bà ấy cảm thấy vô cùng, vô cùng có lỗi với hai người

[00:40:14] Hơn nữa, tiền nhà chúng tôi cũng đã mất hết rồi.

[00:40:18] Còn nhiều hơn các vị nữa.

[00:40:21] Ai mà ngờ được chuyện lại thành ra thế này.

[00:40:23] Rất nhiều người, ngôi sao, người nổi tiếng.

[00:40:26] Họ đều đầu tư.

[00:40:28] Tôi còn hỏi rất nhiều người có kinh nghiệm.

[00:40:30] Họ đều nói là không có vấn đề gì.

[00:40:32] Tôi thấy đây là chuyện tốt.

[00:40:34] Tôi mới, tôi mới rủ các vị cùng tham gia.

[00:40:38] Bà nói, nếu tôi chỉ cần cảm thấy.

[00:40:39] Có chút gì đó không ổn.

[00:40:41] Thì tôi có thể rủ các vị cùng nhảy xuống giếng sao?

[00:40:44] Các vị đều quen biết tôi cả đời rồi.

[00:40:45] Tôi là loại người đó sao?

[00:40:48] Bà chính là quá muốn kiếm tiền.

[00:40:50] Vậy ai không muốn kiếm tiền? Bà không muốn kiếm tiền à?

[00:40:54] Thôi đừng nói nữa.

[00:40:57] Hôm nay tôi nói rõ với hai người ở đây.

[00:40:59] Tôi dù có phải đập nồi bán sắt.

[00:41:01] Nửa đời sau tôi không sống nữa.

[00:41:02] Tôi cũng sẽ trả lại tiền cho hai người.

[00:41:04] Bà nói khó nghe thế làm gì.

[00:41:06] Chúng tôi có ý đó à?

[00:41:07] Chúng tôi đương nhiên không có ý đó.

[00:41:09] Hôm nay chúng tôi đến cũng muốn.

[00:41:11] An ủi bà.

[00:41:13] Bởi vì bà, công lao to lớn.

[00:41:14] Lão Cảnh, ông, ông còn nói mát à?

[00:41:19] Loạn hết rồi, loạn hết rồi.

[00:41:20] Được rồi, đừng nói nữa.

[00:41:22] Tất cả đều loạn hết rồi.

[00:41:23] Lão Quý, ông lại đây, lại đây.

[00:41:28] Nhìn rõ chưa?

[00:41:29] Mấy bà già đó, tầm mắt thật là nông cạn.

[00:41:33] Ham tiền như mạng mà.

[00:41:35] Chúng ta là đàn ông.

[00:41:36] Nên nắm lại quyền tài chính.

[00:41:38] Chỉ có nắm quyền tài chính.

[00:41:39] Trong tay mình.

[00:41:41] Thì những chuyện tương tự sau này.

[00:41:42] Mới không thể xảy ra nữa.

[00:41:44] Đúng không? Đúng không?

[00:41:46] Đúng, đúng. Ông đưa cho ông ấy.

[00:41:48] Ông hỏi ông ấy có dám nhận không? Ông có dám nhận không?

[00:41:53] Là ông ấy nói.

[00:41:55] Ông ấy, ông ấy hồ đồ nhất.

[00:41:58] Ông hỏi ông ấy một cộng một bằng mấy?

[00:41:59] Hai

[00:42:05] Không đúng.

[00:42:08] Bằng mấy?

[00:42:10] Giả thuyết Goldbach.

[00:42:13] Giả thuyết Goldbach.


 0 Comentarios sort   Ordenar por


Hasta la próxima