تا بعدی

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 45 - Hồ Quân, Chu Vận

16 بازدیدها· 05/30/25
duongvu88
duongvu88
3 مشترکین
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

بیشتر نشان بده، اطلاعات بیشتر

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên.

[00:02:18] Con không ăn, Con không ăn!

[00:02:22] Trời ơi là trời!

[00:02:24] Cháu trai cưng của bà đây, cho nó ăn chút cơm đi.

[00:02:26] Còn khó hơn làm bất cứ việc gì.

[00:02:27] Tức chết tôi rồi! Sơn hào hải vị đều nếm thử cả rồi.

[00:02:30] Vẫn không chịu ăn, chỉ thích ăn kẹo.

[00:02:32] Ăn gì mà kem.

[00:02:33] Thế này sao được chứ, thật là!

[00:02:36] Cảnh Cảnh, nhanh lên con.

[00:02:37] Đến đây, đến đây. Sủi cảo luộc xong rồi.

[00:02:39] Hiệu Bến Tàu Loan Tể, nhân tam tiên.

[00:02:42] Khánh Khánh, sủi cảo này là nhân đường đấy.

[00:02:46] Ngọt lắm, con nếm thử một cái đi.

[00:02:47] Bà nội ơi, thật không ạ?

[00:02:49] Thật mà, bà nội lừa con bà là cún con.

[00:02:52] Bà nội cháu đúng là một con cún con.

[00:02:54] Còn là bác sĩ nhi khoa nữa chứ.

[00:02:55] Nói lừa trẻ con là lừa trẻ con.

[00:02:57] Đây là phương pháp, thủ đoạn. Không thì anh làm đi.

[00:02:59] Bà nội ơi, con muốn ăn nữa. Ngoan quá!

[00:03:02] Thằng nhóc này.

[00:03:03] Ăn sủi cảo cũng chọn loại đắt nhất.

[00:03:06] Nó thích ăn là được rồi.

[00:03:07] Cái hiệu Bến Tàu Loan Tể này.

[00:03:08] Dinh dưỡng rất đầy đủ, rất hợp cho trẻ con ăn.

[00:03:13] Ba, cái tên cuỗm tiền bỏ trốn đó bắt được chưa?

[00:03:17] Tiểu Mỹ, Tiểu Mỹ.

[00:03:18] Rồi sẽ có ngày bắt được thôi.

[00:03:19] Tối qua ba còn mơ.

[00:03:20] Còn mơ bắt được hắn rồi nữa đấy.

[00:03:23] Con về rồi.

[00:03:24] về rồi à.

[00:03:25] Hổ Tử, Lạc Lạc đâu?

[00:03:28] Không phải con nói ngày mai mới về sao?

[00:03:30] Sao lại thế này, bây giờ cuối tuần.

[00:03:32] Cũng không về nhà ông bà nội nữa.

[00:03:33] Mẹ nói xem, mẹ có phải người cổ hủ gì đâu.

[00:03:35] Ở đâu ra lắm kiểu cách thế.

[00:03:36] Anh hai, sao anh về nhà mà còn mặc đồ công tác vậy?

[00:03:39] Lại tăng ca phải không?

[00:03:40] Còn gì nữa.

[00:03:41] Chẳng phải công ty bọn anh sắp tiến vào thị trường quốc tế sao.

[00:03:43] Bây giờ lại nghiên cứu ra một cái.

[00:03:44] Tủ lạnh tiêu thụ điện năng thấp nhất trong nước.

[00:03:47] Công ty cả năm nay không có lúc nào rảnh rỗi.

[00:03:51] Ba nói này Hổ Tử.

[00:03:52] Bộ đồ công tác của con thiết kế đẹp thật đấy.

[00:03:54] Rất có phong cách.

[00:03:55] Mặc đi, mặc đi, đừng cởi ra.

[00:03:57] Ba, ba đúng là dân quân đội xuất thân.

[00:03:59] Nghiện đồng phục này.

[00:04:01] Nhưng mà.

[00:04:02] Bộ đồ công tác của anh hai con, ba mặc vào.

[00:04:04] Chắc chắn rất đẹp trai, thật đấy.

[00:04:06] Ba thử xem, đứng dậy, đứng dậy.

[00:04:08] Đi đi đi, ba thử xem.

[00:04:10] Ba mau mặc vào con xem, mặc vào, mặc vào.

[00:04:15] Thế nào, các đồng chí?

[00:04:17] Có giống giám đốc lớn của doanh nghiệp lớn không?

[00:04:19] Giống, giống, giống. Tốt!

[00:04:22] Được rồi, được rồi.

[00:04:23] Ông xem ông đã bảy mươi tuổi rồi.

[00:04:25] Còn tranh quần áo với con trai, mau cởi ra.

[00:04:27] Tôi không, ba!

[00:04:32] Ba, Cẩu Đản xảy ra chuyện rồi.

[00:04:35] Xảy ra chuyện gì?

[00:04:36] Kính của tôi đâu?

[00:04:38] Ba đừng tìm nữa, con đọc cho ba nghe.

[00:04:41] Gần đây, dự án gây sốt trong giới bất động sản thủ đô.

[00:04:44] Vườn Tự Lực giai đoạn ba đột nhiên gặp khủng hoảng trả nhà.

[00:04:47] Do chủ nhà phản ánh hệ thống cấp nước có mùi lạ nồng nặc.

[00:04:50] Chín mươi sáu phần trăm chủ nhà yêu cầu trả nhà.

[00:04:54] Con nói xem, Cẩu Đản xảy ra chuyện lớn như vậy.

[00:04:55] Sao không báo cho ba một tiếng.

[00:04:56] Không được, ba phải đến xem nó thế nào.

[00:04:58] Ba phải đến xem nó thế nào.

[00:04:59] Được rồi, được rồi, đừng làm loạn nữa. Ngoài trời lạnh lắm.

[00:05:02] Ba, ba cứ yên tâm.

[00:05:04] Người như Cẩu Đản sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.

[00:05:05] Hoàn toàn là thuộc loài gián, khả năng sinh tồn siêu mạnh.

[00:05:08] Ba lo lắng cho anh ta đúng là thừa thãi.

[00:05:10] Đúng vậy, Tiểu Cường mà.

[00:05:12] Đúng rồi, siêu Tiểu Cường.

[00:05:15] Tiểu Cường? Nghĩa là gì?

[00:05:17] Cẩu Đản đổi tên à?

[00:05:18] Tiểu Cường chính là vua của loài gián. Đúng rồi!

[00:05:22] So sánh này ba thấy rất xác đáng. Cẩu Đản à.

[00:05:26] Ba thấy, các con các cháu này.

[00:05:28] Nên học hỏi Cẩu Đản.

[00:05:29] Tinh thần gián trên người nó.

[00:05:32] Ghê quá! Còn tinh thần gián nữa chứ.

[00:05:34] Đừng có làm hư trẻ con.

[00:05:35] Khánh Khánh, gián là loài côn trùng mất vệ sinh nhất.

[00:05:39] Hơn nữa rất khó tiêu diệt, là kẻ thù lớn của sức khỏe con người.

[00:05:42] Vì vậy, sau này thấy gián là phải...

[00:05:44] Con sẽ dùng chân đạp.

[00:05:47] Chân không đạp chết được đâu.

[00:05:48] Phải dùng lửa, tiêu diệt nó.

[00:05:50] Bà mới là làm hư trẻ con đấy.

[00:05:52] Từ nhỏ đã bồi dưỡng cái này.

[00:05:54] Xu hướng bạo lực của Khánh Khánh.

[00:05:57] Bà còn là nhà văn, bác sĩ nữa đấy.

[00:05:59] Đây là khoa học, đừng có chụp mũ cho tôi.

[00:06:02] Bây giờ con sẽ dùng lửa đốt gián.

[00:06:04] Khánh Khánh, Khánh Khánh, ăn sủi cảo trước đã.

[00:06:06] Thấy chưa, thấy chưa.

[00:06:07] Đây chính là hậu quả xấu của việc bà làm hư trẻ con.

[00:06:13] Cục trưởng Cảnh đến xem nhà ạ?

[00:06:15] Tổng giám đốc Trần của các người đâu?

[00:06:17] Tổng giám đốc Trần, Tổng giám đốc Trần, Tổng giám đốc Trần.

[00:06:21] Cảm ơn. Chú đến rồi.

[00:06:23] Chú, Cẩu Đản, nghe nói gần đây cháu gặp chút chuyện.

[00:06:27] Không sao, không sao, qua rồi.

[00:06:29] Qua rồi thì tốt.

[00:06:30] Tổng giám đốc Trần, tôi thấy chiêu này của anh độc đáo thật đấy.

[00:06:36] Ngồi xuống nói chuyện, ngồi xuống nói chuyện.

[00:06:39] Rót hai ly nước.

[00:06:41] Anh để đám chủ nhà này mua nhà của anh.

[00:06:42]

[00:06:44]

[00:06:46] Thời hạn không quá hai tháng.

[00:06:48] Anh làm thế này, mọi người đều rơi vào thế khó xử.

[00:06:50] Đây quả thực là đang thử thách nhân tính, thật nham hiểm.

[00:06:53] Không, tôi thấy, tôi thấy Cẩu Đản...

[00:06:55] Người ta làm đúng đấy.

[00:06:56] Mọi việc đều phải có quy củ.

[00:06:58] Có quy củ mới có khuôn phép, đúng không?

[00:07:01] Nhưng nếu chuỗi vốn của anh bị đứt thì sao?

[00:07:03] Anh có bao nhiêu tiền chứ?

[00:07:05] Nếu những đối thủ cạnh tranh của anh đều đến mua nhà của anh.

[00:07:08] Gây áp lực vốn cho anh thì sao?

[00:07:09] Em gái Cảnh Cảnh, em không cần lo cho anh đâu.

[00:07:12] Yên tâm, anh có thể vượt qua được.

[00:07:14] Trước mặt chúng tôi, anh đừng có tỏ ra cao thượng nữa.

[00:07:17] Chú tôi hiểu tôi mà, tôi không tỏ ra cao thượng.

[00:07:20] Tôi đã tính toán kỹ lưỡng mọi tình huống xấu nhất rồi.

[00:07:23] Tôi đã thế chấp tất cả vốn.

[00:07:24] Động sản, bất động sản đều đã thế chấp rồi.

[00:07:28] Tôi cược rằng một phần ba chủ nhà sẽ trả nhà.

[00:07:31] Và một phần năm người sẽ tiếp tục mua nhà.

[00:07:35] Tôi tính rồi.

[00:07:36] Nửa năm nữa, thị trường nhà đất Bắc Kinh chắc chắn sẽ tăng.

[00:07:39] Lúc đó những người không mua nhà sẽ hối hận.

[00:07:42] Tôi sẽ không lỗ đâu.

[00:07:43] Nhưng anh đang đánh cược.

[00:07:45] Đúng vậy, chính là đang đánh cược.

[00:07:47] Chàng trai tốt! Nếu cháu ở thời chiến tranh.

[00:07:50] Cháu chắc chắn sẽ là một tay cầm quân đánh trận giỏi.

[00:07:53] Có dũng khí, có bản lĩnh, lại còn biết động não.

[00:07:58] Nếu chú là cấp trên của cháu.

[00:07:59] Chắc chắn sẽ đề bạt cháu làm đại đội trưởng.

[00:08:02] Mới là đại đội trưởng thôi à? Ít nhất cũng phải là trung đoàn trưởng chứ.

[00:08:05] Chú nói là đề bạt từ binh nhì lên đấy.

[00:08:08]

[00:08:12] Tìm người dẫn tôi đi xem nhà của các anh.

[00:08:14] Được thôi, được thôi. Tiểu Lưu, đến dẫn chú tôi đi xem nhà.

[00:08:19] Ông Cảnh, tôi dẫn ông đi xem nhà.

[00:08:20] Ông đi cẩn thận. Hai người cứ nói chuyện.

[00:08:25] Em gái, em uống nước đi.

[00:08:31] Nghe nói anh tìm được một cô người mẫu.

[00:08:33] Kết hôn chưa? Nhà mới ở đâu?

[00:08:35] Cũng không dẫn chúng tôi đi xem.

[00:08:37] Chia tay rồi. Tại sao vậy?

[00:08:40] Không hợp.

[00:08:42] Em tìm được đối tượng kết hôn chưa?

[00:08:45] Anh quản được sao?

[00:08:46] Nói vậy là chưa có à?

[00:08:49] Năm nay em đã ba mươi tuổi rồi phải không?

[00:08:50] Cả ngày ở cùng bố mẹ, không thoải mái à?

[00:08:54] Hay là em chuyển đến ở cùng anh đi.

[00:08:58] Lưu manh!

[00:09:02] Anh cả ngày giữ mình trong sạch, chờ em làm vợ anh.

[00:09:05] Sao lại thành lưu manh rồi?

[00:09:06] Lưu manh có cầu hôn em được không?

[00:09:08] Anh lấy đâu ra tự tin vậy?

[00:09:12] Anh dựa vào đâu mà nghĩ tôi sẽ đồng ý lấy anh?

[00:09:15] Đầu óc anh có vấn đề à?

[00:09:17] Em gái Cảnh Cảnh.

[00:09:19] Từ lúc em còn bé tí, cởi truồng.

[00:09:21] Tè dầm trên giường đất nhà anh.

[00:09:23] Anh đã hạ quyết tâm.

[00:09:25] Cả đời này không lấy ai ngoài em.

[00:09:27] Anh vô liêm sỉ, vô lại, hạ lưu, ghê tởm!

[00:09:34] Thật đấy! Anh không biết xấu hổ, đồ lưu manh!

[00:09:38] Nói nhỏ thôi.

[00:09:43] Đến rồi, đến rồi. Ai vậy?

[00:09:47] Tôi đây, cô Trương ạ.

[00:09:49] Chào dì. Chào cô, chào cô.

[00:09:52] Gần đây sức khỏe dì vẫn tốt chứ ạ?

[00:09:53] Tốt lắm, cảm ơn cô.

[00:09:54] Lại vất vả cho cô rồi, trời lạnh thế này.

[00:09:56] Dì xem dì nói gì vậy.

[00:09:58] Đây là công việc của tôi, nên làm ạ.

[00:09:59] Mời cô ngồi, mời cô ngồi.

[00:10:01] Cảnh Cảnh.

[00:10:03] Cô Trương bên Bảo hiểm Bình An đến rồi.

[00:10:04] Đây là chú phải không ạ? Chào chú ạ.

[00:10:07] Chào cô, chào cô. Đây là con gái tôi, Cảnh Cảnh.

[00:10:10] Đây là cô Trương. Chào cô.

[00:10:11] Chào cô Cảnh. Xinh quá.

[00:10:13] Cảm ơn. Ngồi đi, ngồi đi.

[00:10:14] Tôi chỉ muốn biết một chút.

[00:10:15] Về sản phẩm quản lý tài chính của công ty cô.

[00:10:17] Dạ. Cô xem, đầu tư quản lý tài chính là nên làm.

[00:10:23] Nhưng nhất định phải chọn phương thức an toàn, chính đáng.

[00:10:25] Đây là sản phẩm của công ty chúng tôi.

[00:10:26] Dì có thể xem qua. Dì ơi.

[00:10:28] Từ khi nào con lại giống mẹ con.

[00:10:29] Chơi cái trò quản lý tài chính này rồi.

[00:10:31] Ba thấy con đổi nghề đi.

[00:10:33] Cùng cô Trương đây đi bán bảo hiểm đi.

[00:10:35] Vậy thì chúng tôi mừng quá còn gì.

[00:10:37] Quê mùa! Được rồi, được rồi.

[00:10:39] Đi rót nước cho cô Trương đi.

[00:10:41] Dạ, cảm ơn chú. Đừng, đừng.

[00:10:44] Công ty chúng tôi ngoài bảo hiểm ra.

[00:10:46] Còn có các dịch vụ tài chính khác như chứng khoán.

[00:10:48] Khách hàng có thể yên tâm giao tiền.

[00:10:50] Cho các chuyên gia tài chính sinh lời.

[00:10:52] Cái này gọi là tài chính tổng hợp.

[00:10:54] Tài chính tổng hợp. Đúng, ở đây.

[00:10:57] Để tôi xem trước đã.

[00:10:58] Mẹ tôi đã nói với tôi rồi.

[00:10:59] Nói công ty các cô uy tín, làm ăn đàng hoàng.

[00:11:02] Đây, cô có thể xem cái này.

[00:11:05] Cảnh Cảnh, đi mở cửa. Con mở cửa.

[00:11:07] Dì ơi, dì xem cái này.

[00:11:12] Cảnh Cảnh, là em phải không?

[00:11:15] Sao anh tìm được đến đây?

[00:11:17] Anh... hỏi thăm bạn học, thầy cô là biết.

[00:11:21] Chỗ này không khó tìm.

[00:11:23] Quả nhiên em vẫn ở cùng bố mẹ.

[00:11:26] Cậu ta nghĩ gì, chúng ta đều biết rõ.

[00:11:29] Quan trọng là con nhìn nhận cậu ta thế nào.

[00:11:33] Mọi người đều nghĩ con ba mươi tuổi mà chẳng lớn khôn chút nào à?

[00:11:36] Nói cho mọi người biết.

[00:11:37] Trong mắt Cảnh Cảnh ba mươi tuổi.

[00:11:40] Gã người Mỹ đó đã không còn liên quan gì đến con nữa.

[00:11:43] Đừng nhắc đến anh ta nữa, được không?

[00:11:45] Thấy chưa, tôi nói không sai mà.

[00:11:47] Cái gì mà ông nói không sai?

[00:11:48] Mẹ, mẹ đừng lo chuyện của con nữa.

[00:11:51] Không phải Cảnh Cảnh...

[00:11:53] Được rồi, được rồi.

[00:11:54] Đến đây thôi, đừng quan tâm đến chuyện của con nữa.

[00:11:58] Cảnh Cảnh!

[00:11:59] Sao con lại không nghe lời thế này?

[00:12:03] Hổ Tử, sao con lại hút thuốc nữa rồi?

[00:12:06] Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi.

[00:12:07] Con không được hút thuốc.

[00:12:08] Con là người từng bị thương nặng.

[00:12:09] Con có hiểu không hả?

[00:12:10] Mẹ, con chỉ hút một điếu thôi, một điếu.

[00:12:12] Ai mà tin, mùi thuốc lá nồng nặc thế này.

[00:12:15] Mẹ... Mẹ nói xem, con đã gần bốn mươi tuổi rồi.

[00:12:17] Con không phải mười bốn, cũng không phải hai mươi bốn.

[00:12:19] Mẹ ngày nào cũng để ý con như vậy, mẹ có mệt không?

[00:12:21] Dù mẹ không mệt, con cũng thấy mệt.

[00:12:24] Ít nói nhảm đi! Dù con có tám mươi tuổi.

[00:12:26] Bà ấy vẫn là mẹ của con.

[00:12:27] Bà ấy vẫn là mẹ của con.

[00:12:28] Con nói xem, con khó khăn lắm mới về nhà một chuyến.

[00:12:30] Về nhà mà thái độ của con như vậy à?

[00:12:32] Cuộc sống của chính mình thì lộn xộn.

[00:12:34]

[00:12:36] Được rồi, được rồi... Hổ Tử, con đi đâu vậy?

[00:12:39] Con về nhà, về nhà của mình.

[00:12:42] Con nói xem, cuối tuần thế này.

[00:12:43] Nhà con cũng chẳng có ai chờ.

[00:12:45] Tối nay ở lại đây được không?

[00:12:47] Mẹ, nhà con không có ai chờ con.

[00:12:48] Nhưng cũng không ai quản con hút thuốc.

[00:12:50] Cũng không ai cằn nhằn con.

[00:12:52] Cút! Để nó cút! Về nhà hút thuốc đi, hút chết cho rồi!

[00:12:55] Ông nói gì vậy hả?

[00:12:57] Ông xem ông kìa, Hổ Tử lại đi rồi.

[00:13:01] Ông nói Cảnh Cảnh không nghe lời như vậy.

[00:13:03] Cũng chưa thấy ông giận đến thế.

[00:13:05] Hổ Tử còn lớn hơn Cảnh Cảnh mười tuổi.

[00:13:07] Nó là lãnh đạo công ty của nó.

[00:13:09] Nó có gì không hiểu chứ, thật không có chừng mực nào cả.

[00:13:12] Không chừng mực? Phụ nữ sống đến một trăm tuổi.

[00:13:17] Phạm chút hồ đồ, phạm chút sai lầm.

[00:13:19] Đó là có thể tha thứ.

[00:13:20] Ví dụ như bà chẳng hạn. Nói ai đấy?

[00:13:23] Tôi không thể chịu được khi thấy đàn ông trở nên như thế này.

[00:13:28] Thật là vô dụng.

[00:13:30] Bà nói xem, cái thằng Hổ Tử này.

[00:13:32] Cả ngày cứ cái vẻ muốn sống không muốn chết.

[00:13:34] Tôi thật muốn tát cho nó một cái.

[00:13:35] Thế này đâu giống con của Cảnh Trực tôi.

[00:13:37] Chỉ giống con trai bà.

[00:13:39] Nó vốn dĩ là con trai tôi.

[00:13:41] Ông nói Hổ Tử có gì không tốt.

[00:13:42] Ngoài việc ly hôn, nó có điểm nào kém người khác.

[00:13:45] Nhưng ly hôn cũng không phải lỗi của một mình nó.

[00:13:47] Thế nào gọi là đàn ông?

[00:13:49] Đàn ông là phải thế này.

[00:13:51] Tề gia, trị quốc, bình thiên hạ, đúng không?

[00:13:54] Đến hậu phương của mình cũng không lo liệu nổi.

[00:13:56] Thì gọi gì là đàn ông?

[00:13:57] Tôi nói cho ông biết, tình hình của Hổ Tử đặc biệt.

[00:14:01] Trong lòng nó không thể quên được Quý Tịnh.

[00:14:03] Nếu không thì đã sớm có người khác rồi.

[00:14:05] Tôi chính là coi thường nó ở điểm này.

[00:14:07] Lằng nhằng, không có chút dứt khoát nào.

[00:14:09] Ý gì đây?

[00:14:10] Ông còn mong nó tái hôn à?

[00:14:12] Tìm cho Lạc Lạc một bà mẹ kế phải không?

[00:14:13] Không phải, ý tôi là thế sao?

[00:14:15] Mối quan hệ của Hổ Tử và Quý Tịnh phức tạp.

[00:14:17] Ông là đồ thô lỗ.

[00:14:18] Hoàn toàn không hiểu tâm lý của giới trẻ bây giờ.

[00:14:21] Có gì mà không hiểu.

[00:14:23] Không ai chịu trách nhiệm, chỉ có hai chữ: ích kỷ.

[00:14:26] So với các đồng chí già chúng ta thì thật không thể bì được.

[00:14:29] Ông còn dám nói.

[00:14:31] Ông làm cha thế này, cơ bản là thất trách.

[00:14:33] Ông nên tự kiểm điểm lại mình đi.

[00:14:35] Ông nói xem, ông đối với Ngưu Ngưu, đối với Cảnh Cảnh.

[00:14:37] Còn có chút dáng vẻ làm cha.

[00:14:39] Nhưng riêng đối với Hổ Tử, ông nghĩ kỹ lại xem.

[00:14:41] Ông và Hổ Tử đã bao giờ ngồi lại tâm sự chưa?

[00:14:45] Được rồi, còn tâm sự nữa, sến súa chết đi được.

[00:14:48] Tôi nói nghiêm túc với ông.

[00:14:49] Ông nhất định phải dành thời gian nói chuyện nghiêm túc với Hổ Tử.

[00:14:52] Tại sao tôi phải nói chuyện với nó? Sao bà không nói?

[00:14:54] Nuôi không dạy là lỗi của cha.

[00:14:56] Đạo lý này ông có hiểu không?

[00:14:57] Ông có phải là cha không hả?

[00:15:12] Làm gì đấy?

[00:15:14] Nửa đêm nửa hôm ngồi đây, mộng du à?

[00:15:17] Khoác thêm áo vào, cảm lạnh thì làm sao?

[00:15:21] Ông ấy à, tốt nhất là đi nhà trẻ đi.

[00:15:24] Ngày nào cũng phải có người trông chừng.

[00:15:26] Không phải, tôi đang nghĩ.

[00:15:28] Làm sao để nói chuyện với Hổ Tử đây.

[00:15:31] Bà nói xem, thằng nhóc đó bây giờ cũng bốn mươi tuổi rồi.

[00:15:34] Lớn nhỏ gì cũng là giám đốc, tôi nói với nó thế nào đây.

[00:15:39] Là đi thẳng vào vấn đề, hay dùng chiến thuật vòng vo?

[00:15:42] Thật là mệt hơn cả đánh trận.

[00:15:46] Tôi thấy ông ấy à, là trong lòng áy náy rồi.

[00:15:49] Ông nghĩ xem, ông nói xem.

[00:15:52] Hổ Tử từ nhỏ đến lớn, ông đã nói chuyện với nó mấy lần?

[00:15:55] Đúng là đếm trên đầu ngón tay.

[00:15:57] Đừng có đếm trên đầu ngón tay nữa.

[00:16:00] Không phải, tôi đang tâm sự với bà.

[00:16:01] Muốn bà giúp tôi nghĩ cách.

[00:16:03] Bà thì hay rồi, hả hê.

[00:16:07] Tại sao tôi lại không thể tâm sự với con trai mình chứ?

[00:16:12] Đó là vì bà luôn nuông chiều nó.

[00:16:13] Nó có hậu thuẫn vững chắc.

[00:16:15] Ông ấy à, cứ đổ lỗi đi.

[00:16:19] Tôi thấy, ông với con trai ông thật sự không có gì để nói.

[00:16:23] Ngủ đi, ngủ đi.

[00:16:25] Đừng, tôi luôn cảm thấy.

[00:16:26] Tôi như thiếu thiếu cái gì đó.

[00:16:30] Đói bụng, muốn đi tiểu.

[00:16:35] Đúng rồi, tôi mắc tiểu quá rồi

[00:16:40] Nào, bà nó, mau.

[00:16:41] Dìu tôi đi vệ sinh, mau lên.

[00:16:43] Đừng làm nũng nữa, muốn tiểu thì tiểu ra quần luôn đi.

[00:16:47] Nói bậy! Đi tiểu sao lại thành làm nũng rồi?

[00:16:56] Dow Jones bây giờ thế nào?

[00:17:01] Nasdaq thì sao? Còn Hang Seng nữa.

[00:17:05] Anh theo dõi Nasdaq giúp tôi.

[00:17:08] Chẳng phải thế kỷ 21 rồi sao.

[00:17:10] Tôi phải quan tâm đến mảng công nghệ cao.

[00:17:13] Được, cứ vậy đi. Tạm biệt.

[00:17:19] Xe này của con chạy được bao nhiêu cây số một giờ?

[00:17:22] Lý thuyết thì... hơn hai trăm.

[00:17:26] Không thể nào.

[00:17:28] Bây giờ giao thông trong thành phố tắc nghẽn như vậy.

[00:17:30] Trên đường xe cộ san sát.

[00:17:32] Ba thấy nhiều nhất cũng chỉ chạy được năm, sáu mươi cây số một giờ thôi.

[00:17:37] Hồi ba lái xe jeep.

[00:17:39] Trên đường lớn gần như không có xe.

[00:17:41] Con biết mà, từ nhỏ đến lớn.

[00:17:43] Mẹ con cứ nhắc đi nhắc lại chuyện này với con.

[00:17:45] Nói ba ngày xưa, một thân quân phục kiểu Liên Xô.

[00:17:48] Trước ngực đeo một hàng huy chương vàng óng.

[00:17:50] Còn lái xe jeep quân đội đến bệnh viện đón mẹ con.

[00:17:54] Đúng là anh tuấn tiêu sái.

[00:17:56] Làm cả bệnh viện đều kinh ngạc.

[00:17:58] Mỗi lần mẹ con nhắc đến chuyện này.

[00:18:00] Vẻ mặt bà ấy thật là hạnh phúc, thật là rạng rỡ.

[00:18:04] Con liền hỏi bà ấy.

[00:18:05] Con nói, "Mẹ ơi, có phải bao nhiêu năm nay."

[00:18:09] "Ba chỉ làm được mỗi một việc này."

[00:18:11] "Khiến mẹ nở mày nở mặt."

[00:18:12] Dừng xe, dừng xe, dừng xe! Dừng xe!

[00:18:29] Con sưng mặt lên cho ai xem đấy?

[00:18:32] Bây giờ con có phải

[00:18:33] Cảm thấy mình rất giỏi giang à?

[00:18:35] Là nhân vật rồi, giám đốc lớn, ghê gớm lắm rồi.

[00:18:38] Vớ vẩn! Ba nhìn vào mắt con là biết.

[00:18:42] Bây giờ con sống chẳng có chút ý nghĩa nào.

[00:18:46] Con không có tình cảm, không có nhiệt huyết, con lạnh lùng.

[00:18:52] Con không biết quan tâm đến bất kỳ ai.

[00:18:55] Con cứ sống như vậy đi.

[00:18:57] Dù sau này con có quyền, có tiền, có phụ nữ.

[00:19:01] Có cái này, có cái kia.

[00:19:04] Nhưng con không có tình người. Con nói xem, con sống như vậy.

[00:19:10] Có khác gì súc sinh.

[00:19:39] Ai vậy? Phi Phi à?

[00:19:46] Nào, mau vào đi, ngoài trời lạnh lắm.

[00:19:49] Cái đó... Tịnh Tịnh và Lạc Lạc.

[00:19:52] Tối nay muốn ăn cơm với Hổ Tử.

[00:19:54] Hổ Tử nói với bà chưa?

[00:19:55] Chưa, nó lớn thế rồi.

[00:19:57] Không cần chuyện gì cũng phải nói với tôi.

[00:20:00] Vậy chuyện góp vốn, bà vẫn còn giận tôi à?

[00:20:03] Chuyện từ bao giờ rồi, quên lâu rồi.

[00:20:06] Tôi thì không quên được.

[00:20:08] Lão Quý nhà tôi vì chuyện này.

[00:20:09] Đã nói tôi bao nhiêu lần rồi.

[00:20:12] Uống ly nước. Thôi, thôi, đừng bận nữa.

[00:20:14] Tôi không đến để uống nước.

[00:20:15] Vậy bà đến có chuyện gì?

[00:20:19] Cái đó... bạn gái của Hổ Tử...

[00:20:24] Hổ Tử? Bạn gái nào?

[00:20:27] Nghe giọng bà, Hổ Tử có vẻ nhiều bạn gái nhỉ.

[00:20:31] Bà nói xem, chúng nó ly hôn đã tám năm rồi.

[00:20:34] Bà có phải quản quá rộng rồi không?

[00:20:37] Đúng là kết hôn chưa đến bảy năm.

[00:20:41] Ly hôn thì đã tám năm rồi.

[00:20:44] Nếu cộng lại thì đã bao nhiêu năm rồi đây.

[00:20:49] Thư Mạn, tôi nói với bà chuyện này.

[00:20:54] Tịnh Tịnh dạo này hay mất ngủ.

[00:20:56] Còn rụng tóc nữa, từng nắm một.

[00:20:59] Tôi hỏi nó làm sao, nó cũng không nói.

[00:21:02] Thật ra tôi làm mẹ, chuyện gì cũng biết.

[00:21:05] Bà nói xem, nó đã gần ba mươi tám rồi, sắp bốn mươi rồi.

[00:21:09] Thời kỳ đẹp nhất của phụ nữ, chẳng phải đã qua rồi sao.

[00:21:12]

[00:21:15] Đã bốn mươi tuổi rồi còn độc thân.

[00:21:18] Cuối tuần thế này, cũng không biết đi đâu cho tốt.

[00:21:21] Động một chút là bị ba nó mắng.

[00:21:23] Bà nói xem, cuộc sống của nó có thể tốt đẹp được không?

[00:21:25] Chắc chắn cũng không tốt đẹp.

[00:21:27] Chuyện của hai đứa nó.

[00:21:28] Thật ra chỉ là một lớp giấy, chọc thủng là không sao nữa.

[00:21:32] Nhưng bà nói xem, người bây giờ.

[00:21:34] Cũng không biết làm sao nữa.

[00:21:35] Sao mà suy nghĩ nhiều quá.

[00:21:39] Bà nói xem, không ai chịu chủ động mở lời.

[00:21:42] Tuổi càng lớn, suy nghĩ càng nhiều.

[00:21:46] Cứ thế này mãi.

[00:21:48] E rằng chúng nó mãi mãi chỉ là hai đường thẳng song song.

[00:21:51] Không xa nhau, nhưng cũng không thể đến được với nhau.

[00:21:55] Bà nói hay thế.

[00:21:56] Sao bà không nói với Hổ Tử?

[00:21:58] Chúng nó cũng đã đến tuổi trung niên rồi.

[00:22:00] Chúng ta, bà nói xem, có thể nói gì được.

[00:22:03] Vậy bà cũng phải thử xem.

[00:22:05] Nếu không thì... nếu không thì Hổ Tử có người khác rồi.

[00:22:08] Hổ Tử giống ba nó, một mực cố chấp.

[00:22:12] Tịnh Tịnh cũng giống ba nó, một mực cố chấp.

[00:22:14] Bà nói xem, hai đứa này hợp lại.

[00:22:16] Đây... đây chẳng phải là một đôi oan gia sao.

[00:22:20] Vậy bà nói xem có thể nghĩ ra cách gì không?

[00:22:27] Thầy ơi, thầy ơi! Thầy không nhận ra em à?

[00:22:31] Tôi... Tôi xin lỗi, tôi chưa từng làm thầy giáo.

[00:22:34] Không phải tôi... Cô có phải là...

[00:22:37] Học sinh trường Y của Cục tôi.

[00:22:40] Tôi đến trường Y đúng là có giảng bài.

[00:22:42] Đúng rồi, đúng rồi!

[00:22:43] Thầy giảng bài trên bục, em còn rót nước cho thầy nữa.

[00:22:46] Thầy giảng bài hay lắm.

[00:22:47] Các bạn nữ lớp em rất thích thầy.

[00:22:49] Cô là khóa nào vậy?

[00:22:52] Tôi nhớ là năm 97 hay 95 gì đó tôi có dạy các cô.

[00:22:56] Thoáng cái đã gần mười năm rồi.

[00:22:58] Em chính là lớp 95.

[00:23:01] Thật sao? Vậy cô tên gì?

[00:23:03] Tiểu Viên. Thầy quên rồi à? Thầy nói tên này rất hợp với em.

[00:23:06] Tiểu Viên, cô tốt nghiệp xong làm gì?

[00:23:10] Em bây giờ... bán thiết bị y tế.

[00:23:12] Tốt nghiệp xong còn làm y tá hai năm nữa.

[00:23:13] Thiết bị y tế? Thiết bị y tế gì?

[00:23:16] Thiết bị y tế của chúng em.

[00:23:17] Chuyên trị các bệnh về thần kinh, xương khớp của người già.

[00:23:19] Hay là cửa hàng ở đằng kia.

[00:23:21] Thầy đến xem đi. Đằng kia.

[00:23:23]

[00:23:26]

[00:23:27] Dùng tốt rồi, thầy quảng cáo giúp chúng em.

[00:23:28] Được. Phía trước chính là nó.

[00:23:31] Chỗ này của các cô mở trong hẻm.

[00:23:34] Không ảnh hưởng đến doanh số à?

[00:23:36] Không sao đâu ạ. Rượu ngon không sợ hẻm sâu mà.

[00:23:39] Hơn nữa chúng em có nhân viên kinh doanh.

[00:23:40] Thầy thấy rồi đấy.

[00:23:44] Tiểu Thái.

[00:23:47] Chị Viên, chị về rồi.

[00:23:48] Mau dìu thầy tôi vào.

[00:23:50] Thầy, mời vào. Cẩn thận ạ.

[00:23:52] Nào thầy, mời vào trong.

[00:23:56] Nào, ngồi đây. Thầy ngồi, ngồi.

[00:23:59] Thầy nằm xuống.

[00:24:03] Em giãn gân cốt cho thầy.

[00:24:05] Đúng, đúng, đúng. Giãn, giãn.

[00:24:06] Giãn chỗ nào? Giãn gân cốt?

[00:24:07] Là mát-xa cho thầy, giúp thầy giải tỏa mệt mỏi.

[00:24:09] Cái này... cái này... ngại quá.

[00:24:11] Nào, không sao thầy.

[00:24:13] Cửa hàng chúng em chẳng phải chuyên làm cái này sao, làm chăm sóc sức khỏe.

[00:24:16] Nào thầy, cởi áo ra đi ạ.

[00:24:19] Cái này... còn phải cởi cúc à?

[00:24:20] Cởi ra mới giãn tốt hơn chứ ạ.

[00:24:22] Được, vậy làm phiền cô.

[00:24:24] Không sao ạ, nên làm mà.

[00:24:25] Bên trong này cũng cởi ra đi ạ.

[00:24:26] Cái này... bên trong cũng cởi à?

[00:24:28] Cái đó cởi hay không tùy thầy ạ.

[00:24:29] Cái đó...

[00:24:33] Tiểu Viên. Nào thầy.

[00:24:36] Cảm ơn, cảm ơn. Thầy, uống nước ạ.

[00:24:38] Cảm ơn. Cô nói xem, lớp 95 của các cô.

[00:24:42] Tôi thật sự không nhớ rõ lắm.

[00:24:45] Tôi nhớ lớp các cô có một cô bé họ Ngô.

[00:24:48] Tóc dài, học rất chăm chỉ.

[00:24:51] Sau khi tốt nghiệp được phân về bệnh viện quận.

[00:24:54] Hồi đó thường xuyên viết thư cho tôi.

[00:24:57] Nhưng tôi bận quá, chưa bao giờ trả lời cô ấy.

[00:25:01] Thầy thích con gái tóc dài à?

[00:25:03] Thầy, để em cởi quần cho thầy nhé.

[00:25:06] Cái này... cái này không được động vào. Không sao đâu thầy.

[00:25:09] Không, cô xem, muộn rồi.

[00:25:11] Tôi... tôi... tôi phải đi rồi.

[00:25:12] Thầy, thầy sao lại đi?

[00:25:14] Thầy còn chưa lấy cái này.

[00:25:16] Cái này? Đây là sản phẩm mới của cửa hàng chúng em.

[00:25:18] Uống vào cường thân kiện thể, tốt lắm.

[00:25:20] Không đắt, chỉ hơn ba nghìn thôi.

[00:25:22] Là có thể dùng được mười lần đấy ạ. Là...

[00:25:24] Ba nghìn? Tôi đây...

[00:25:26] Hôm nay không mang nhiều tiền ra ngoài.

[00:25:27] Thầy xem, để em xem, để em xem.

[00:25:29] Thầy cứ cầm đi ạ. Được, được, được.

[00:25:35] Không thể nào!

[00:25:36] Thầy ra ngoài.

[00:25:37] Chỉ mang có từng này tiền.

[00:25:39] Thôi được rồi.

[00:25:42] Ai bảo thầy là thầy của em chứ.

[00:25:43] Vậy thuốc này giảm giá, tặng thầy.

[00:25:45] Số tiền này, em cầm.

[00:25:47] Cái này... cái này ngại quá.

[00:25:49] Chỉ cần thầy vui là được.

[00:25:52] Được rồi, đi đi thầy.

[00:25:53] Đi cẩn thận. Được, được, được.

[00:25:58] Hổ Tử, ba con xuống xe ở đâu vậy?

[00:26:01] Sao đến giờ vẫn chưa về nhà?

[00:26:03] Con đi tìm, con đi tìm.

[00:26:04] Hai người có phải cãi nhau không?

[00:26:05] Bây giờ con đâu dám cãi nhau với ông cụ.

[00:26:07] Cái tim máy của ông ấy, đừng nói là cãi nhau.

[00:26:09] Nói nặng một chút con cũng không dám.

[00:26:11] Bây giờ trong từ điển của con với ông ấy chỉ có mấy chữ.

[00:26:13] Là "Đúng", "Tốt", "Không sai".

[00:26:16] Mẹ không tin, con với ba con tính tình y hệt.

[00:26:19] Hai người gặp nhau mà không cãi nhau, không tức giận.

[00:26:21] Thì không phải là cha con rồi.

[00:26:22] Cẩn thận! Ông nhìn đường đi chứ!

[00:26:27] Ông nói xem... ông nói xem hai cô gái đó, có phải là nữ sinh không?

[00:26:32] Ông ấy à, không xem tivi, không đọc báo.

[00:26:36] Mơ mơ hồ hồ, rơi vào bẫy.

[00:26:39] Hôm qua trên tivi vừa mới chiếu mà.

[00:26:42] Bây giờ ấy à, chuyên có mấy cô gái trẻ.

[00:26:46] Lừa mấy ông già lẩm cẩm như ông.

[00:26:48] Không thể nào.

[00:26:50] May mà Thư Mạn không đưa tiền cho ông.

[00:26:53] Nếu không thì mấy con...

[00:26:57] ...yêu tinh nhỏ độc ác đó, có để ông toàn thây ra được không?

[00:27:01] Không thể nào, người ta nói là học sinh của tôi.

[00:27:06] Còn nói là lớp 95 trường y tá nữa.

[00:27:08] Nữ sinh đó ông còn không nhận ra à?

[00:27:12] Nói thật, bây giờ tôi thật sự không nhận ra.

[00:27:15] Ông xem tôi bao lâu rồi không tiếp xúc với phụ nữ trẻ.

[00:27:17] Cho nên tôi ở ngoài đường.

[00:27:19]

[00:27:20] Đều cảm thấy họ giống nữ sinh này.

[00:27:25] Đúng, đúng, đúng. Ông xem người ta kìa, hai nữ sinh...

[00:27:32] Hai cô gái đó nể mặt tôi.

[00:27:35] Bán rẻ cho tôi.

[00:27:37] Thuốc bổ eo khỏe thận này, tặng ông đấy.

[00:27:41] Ông chắc chắn dùng được.

[00:27:51] Một trăm rưỡi đấy.

[00:27:53] Ông mà ăn vào thì thành hai trăm rưỡi (đồ ngốc).

[00:28:02] Còn không về, tôi báo cảnh sát đấy.

[00:28:05] Như trẻ con ham chơi, đi đâu vậy hả?

[00:28:08] Ai như trẻ con, nửa ngày không thấy người lớn.

[00:28:10] Có phải trong lòng lo lắng rồi không?

[00:28:12] Mau uống thuốc đi, quá giờ rồi.

[00:28:14] Tôi phát hiện ra bà bây giờ.

[00:28:18] Thật là... càng ngày càng trẻ ra.

[00:28:22] Đừng nói nhảm nữa, mau uống thuốc đi.

[00:28:25] Để tôi, tôi tự làm.

[00:28:29] Ông có phải cãi nhau với Hổ Tử không?

[00:28:31] Ai cãi nhau với nó chứ? Nó nói à?

[00:28:34] Thằng khốn này, ác nhân cáo trạng trước.

[00:28:38] Ông nói xem, ông chỉ biết cãi nhau.

[00:28:40] Ông không thể nghĩ ra một biện pháp giải quyết triệt để sao?

[00:28:43] Tôi chính là từ căn bản.

[00:28:45] Muốn thằng khốn này thay đổi tư tưởng của nó.

[00:28:47] Tôi muốn nó hiểu.

[00:28:48] Bây giờ nó sống rất không hạnh phúc.

[00:28:51] Trong lòng nó không có tình yêu.

[00:28:52] Bên cạnh lại không có người yêu, phải không?

[00:28:54] Đừng nói, thằng nhóc này cũng thật sự nghe lọt tai chút ít.

[00:28:57] Thật sao? Vậy nó có khả năng tái hôn không?

[00:29:02] Tái hôn là chuyện lớn như vậy.

[00:29:04] Chúng nó cũng không phải trẻ con nữa.

[00:29:06] Chúng ta không tiện quyết định thay người ta.

[00:29:08] Nghĩ cách đi chứ.

[00:29:09] Ông muốn con trai ông cô đơn một mình sao?

[00:29:12] Còn Quý Tịnh nữa, đáng thương biết bao.

[00:29:14] Đúng, chúng ta nghĩ... nghĩ cách.

[00:29:17] Nghĩ cách... Tôi...

[00:29:27] Tôi muốn nói với bà một chuyện.

[00:29:29] Ông nói Hổ Tử.

[00:29:30] Có thể làm theo phương châm đã định của chúng ta không?

[00:29:34] Lỡ như nó sắt đá.

[00:29:36] Hoặc là trong lòng nó có cô gái khác.

[00:29:40] Vậy thì phải làm sao?

[00:29:42] Tôi vẫn luôn nghĩ.

[00:29:44] Bà nói xem... bà... bà nghĩ cách này có hiệu quả không?

[00:29:50] Sao tôi cứ cảm thấy nó hơi sến, hơi quê mùa.

[00:29:53] Dù hai đứa nó đều thấy.

[00:29:55] Nhưng chúng nó sống nửa đời còn lại thế nào.

[00:29:59] Chúng ta cũng không ảnh hưởng được chúng nó phải không?

[00:30:03] Được rồi, bà đã làm tròn trách nhiệm rồi.

[00:30:05] Tôi làm tròn trách nhiệm gì chứ?

[00:30:08] Cả đời này, tôi làm gì cũng chỉ đến thế.

[00:30:11] Ông nói xem, đến con cái cũng không dạy dỗ tốt.

[00:30:14] Ông xem những người bạn xung quanh tôi.

[00:30:16] Con cái nhà nào giống con cái nhà chúng ta thế này.

[00:30:19] Đúng, con hư tại cha.

[00:30:23] Người cần kiểm điểm cũng nên là tôi.

[00:30:24] Bà đừng tự trách mình như vậy.

[00:30:27] Được, Hổ Tử coi như của ông.

[00:30:29] Nhưng Cảnh Cảnh, phải tính là của tôi chứ.

[00:30:32] Ông có phát hiện ra không?

[00:30:34] Con bé này mấy hôm nay hơi khác thường.

[00:30:38] Ông nói nó có phải với thằng Tiểu Cường đó...

[00:30:43] Sao tôi cũng nói bậy theo ông thế này.

[00:30:45] Thằng Cẩu Đản... Cẩu Đản thế nào rồi?

[00:30:48] Không phải, bà lo lắng cho nó làm gì?

[00:30:50] Bà nên lo lắng cho thằng nhóc người Mỹ đó chứ.

[00:30:53] Thằng nhóc người Mỹ đó, sớm đã thành quá khứ rồi.

[00:30:56] Đến người mù cũng nhìn ra được.

[00:30:59] Nhưng từ khi thằng nhóc người Mỹ đó xuất hiện.

[00:31:01] Con bé Cảnh Cảnh ngược lại càng quan tâm đến Cẩu Đản hơn.

[00:31:06] Ngày nào cũng đọc báo.

[00:31:08] Ý bà là.

[00:31:10] Trước đây nó sính ngoại.

[00:31:11] Bây giờ đổi sang ủng hộ hàng nội địa rồi à?

[00:31:14] Nghiêm túc đi.

[00:31:16] Không, tôi nói với bà, không sao đâu.

[00:31:18] Bây giờ Cẩu Đản.

[00:31:19] Đã cược hết cả gia tài tính mạng của mình vào rồi.

[00:31:22] Bây giờ nghèo đến mức chỉ còn lại một mình nó.

[00:31:24] Cảnh Cảnh ích kỷ như vậy.

[00:31:25] Sao có thể thích nó được.

[00:31:28] Nói cũng đúng.

[00:31:29] Ông nói Cảnh Cảnh ích kỷ giống ai vậy?

[00:31:33] Dù sao cũng không giống tôi.

[00:31:35] Tôi... tôi ích kỷ sao?

[00:31:38] Không, bà so với tôi thì tất nhiên là kém hơn một chút.

[00:31:41] Không, trong số các đồng chí nữ.

[00:31:42] Bà được coi là người công bằng vô tư.

[00:31:45] Ghét thật! Vậy ông nói nó rốt cuộc giống ai?

[00:31:51] Tôi thấy ấy à, nó chẳng giống ai cả.

[00:31:53] Nó chính là bị cái giai cấp tư sản đó.

[00:31:55]

[00:31:57] Tôi thấy nó chính là quá thông minh.

[00:31:59]

[00:32:04] Nếu giống ông thì tốt rồi.

[00:32:05] Là ý gì?

[00:32:08] Tôi ngốc. Vừa đúng.

[00:32:13] Đúng rồi, lúc nãy ông không phải muốn nói với tôi một chuyện sao?

[00:32:16] Sao không nói nữa? Mai nói.

[00:32:20] Có phải mất tiền không?

[00:32:22] Bà... bà sao biết được?

[00:32:25] Ông bây giờ ngoài mất tiền ra.

[00:32:28] Còn có bí mật gì không thể nói người khác biết nữa.

[00:32:30] Đúng, bà chính là con giun trong bụng tôi.

[00:32:34] Cứ nói tôi không cho ông tiền.

[00:32:35] Ông chính là không thể giữ tiền trong người.

[00:32:38] Đúng, từ nay về sau.

[00:32:39] Tốt nhất đừng để một xu nào trong người tôi. Ngủ!

[00:32:47] Nhanh lên một chút!

[00:32:48] Nhanh lên!

[00:32:51] Cẩn thận đấy. Ông nó!

[00:32:53] Tin tức trên tivi lúc nãy nói, ông nhớ kỹ đấy.

[00:32:58] Bây giờ trên xã hội xuất hiện một nhóm.

[00:33:00] Lừa đảo chuyên nhắm vào người già.

[00:33:03] Chỉ cần ông ra ngoài ăn mặc lịch sự một chút.

[00:33:05] Nó sẽ gọi ông là thầy

[00:33:07] Sau này ông ra ngoài gặp.

[00:33:08] Phụ nữ trẻ lạ mặt khoảng hai, ba mươi tuổi.

[00:33:11] Chỉ cần gọi ông là thầy.

[00:33:12] Thì ông tuyệt đối đừng để ý đến họ.

[00:33:14] Tôi ăn mặc thế này đâu giống trí thức.

[00:33:17] Không ai gọi tôi là thầy đâu, bà lo hão.

[00:33:20] Tôi nghe ông nói.

[00:33:21] Hình như người khác gọi bà là thầy, ông còn rất vui à?

[00:33:23] Nói bậy! Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!

[00:33:26] Vội gì chứ?

[00:33:27] Ông có vẻ hơi có tật giật mình đấy.

[00:33:29] Tôi có tật? Được, được, được, nói chuyện chính.

[00:33:33] Đúng rồi, bà đã cất cái đó cẩn thận chưa?

[00:33:36] Cất hết rồi.

[00:33:37] Tôi làm việc ông còn không yên tâm à?

[00:33:39]

[00:33:40] Để rồi, để rồi. Mau đi, mau đi.

[00:33:42] Không phải, lỡ như chúng đến mà không tìm thấy.

[00:33:44] Chẳng phải là công cốc sao.

[00:33:45] Bà lo hão gì chứ, tôi làm việc mà.

[00:33:47] Được, đi thôi.

[00:33:49] Hổ Tử lát nữa về rồi.

[00:33:50] Đến rồi, đừng gõ nữa.

[00:33:56] Nào, nào, nào.

[00:34:02] Thế nào, sắp xếp cả rồi chứ?

[00:34:03] Sắp xếp rồi, sắp xếp rồi.

[00:34:05] Yên tâm đi, yên tâm.

[00:34:07] Lão Quý đâu? Đang luyện công?

[00:34:10] Luyện công gì? Khí công?

[00:34:12] Phì! Không ai dám làm phiền ông ấy. Tôi đi xem ông ấy.

[00:34:19] Đã nói với bà bao nhiêu lần rồi.

[00:34:21] Lúc này đừng đánh tôi.

[00:34:21] Lúc này đừng làm phiền tôi.

[00:34:27] Trời ơi!

[00:34:27] Trời ơi!

[00:34:29] Tôi... cả đời này.

[00:34:31] Lần đầu tiên thấy đàn ông thêu thùa.

[00:34:35] Thêu... thêu cũng đẹp đấy.

[00:34:37] Nào, để tôi xem.

[00:34:39] Tôi nói này, lão Quý.

[00:34:42] Ông... ông định chuyển giới à?

[00:34:48] Ông nói xem, sau này tôi gặp ông.

[00:34:49] Là gọi ông sui gia hay bà sui gia?

[00:34:54] Tôi với loại người thô bỉ như ông, thật không có gì để nói.

[00:34:59] Ông mắng tôi cả đời thô bỉ rồi.

[00:35:02] Tôi hỏi ông.

[00:35:03] Tôi thô ở đâu? Bỉ ở chỗ nào?

[00:35:10] Làm gì đấy?

[00:35:11] Tâm lý của ông thật sự quá kém.

[00:35:14] Có người nhìn ông, tay ông đã run thành thế này.

[00:35:17] Nói cho ông biết nhé, nếu tôi làm bác sĩ.

[00:35:21] Thì hơn ông, tôi là một trăm.

[00:35:24] Ông chỉ là số không.

[00:35:26] Tại sao ư? Tôi đã trải qua sinh tử.

[00:35:30] Trên chiến trường.

[00:35:31] Lửa đã cháy đến sau lưng tôi.

[00:35:35] Tôi vẫn không hé một lời.

[00:35:37] Nằm im ở đó, không một chút động đậy.

[00:35:39] Khâu Thiếu Vân thứ hai.

[00:35:42] Thạch Phi Phi, bảo lão già này cút ra ngoài!

[00:35:46] Tức giận hóa xấu hổ phải không?

[00:35:48] Ông còn là bác sĩ, còn là chuyên gia lớn nữa.

[00:35:51] Không có chút khả năng chịu đựng tâm lý nào.

[00:35:53] Ông nói xem, bệnh nhân trong tay ông.

[00:35:55] Nguy hiểm biết bao nhiêu, phải không?

[00:35:59] Cút ra ngoài! Không cút!

[00:36:02] Mẹ, con về rồi.

[00:36:09] Mẹ, Ba, Dì.

[00:36:17] Dì đâu? Không có ở nhà.

[00:36:22] Sao em lại đến đây?

[00:36:24] Mẹ anh gọi điện nói.

[00:36:25] Bảo em nhất định phải đến, nói có chút chuyện.

[00:36:47] Nào, ngồi đi.

[00:36:49] Ngồi xuống đợi một lát là về ngay.

[00:36:51] Cái đó... uống chút nước không? Không cần đâu.

[00:36:57] Vậy ăn chút trái cây? Không cần đâu.

[00:37:11] Mẹ anh cả đời này, chỉ có sến súa.

[00:37:15] Em thì không thấy vậy. Đưa em xem.

[00:37:48] Sao không gọi điện thoại gì cả nhỉ.

[00:37:51] Không biết thế nào rồi.

[00:37:53] Tịnh Tịnh, cũng là người có học.

[00:37:56] Đã lạnh nhạt mười mấy năm rồi.

[00:37:58] Tôi chỉ sợ... làm thế này.

[00:38:00] Nó có không quen không.

[00:38:02] Tôi thì lại sợ Hổ Tử nhà chúng ta.

[00:38:03] Chê cái chiêu này của tôi quá cũ kỹ, quá sến súa.

[00:38:07] Hay là chúng ta đi xem thử đi.

[00:38:10] Tôi không đi, bà đi thì đi.

[00:38:12] Một mình tôi sao dám đi chứ.

[00:38:14] Hai chúng ta cùng đi.

[00:38:15] Bà nói đi làm gì chứ? Lỡ như hai đứa nó hòa thuận.

[00:38:19] Chúng ta đến chẳng phải thành kỳ đà cản mũi sao.

[00:38:21] Lỡ như hai đứa nó không hòa thuận, vậy chúng ta...

[00:38:24] Đi nói gì chứ? Sao có thể không hòa thuận được.

[00:38:28] Đúng, đúng, phỉ phui, phỉ phui.

[00:38:35] Hổ Tử, mẹ biết.

[00:38:36] Con sẽ chê những thứ mẹ bày vẽ này quê mùa, sến súa.

[00:38:41] Nhưng tấm lòng của mẹ đã gửi gắm vào đó.

[00:38:43] Con người, dù có hiện đại, có tân thời đến đâu.

[00:38:46] Tình cảm là không thay đổi.

[00:38:49] Mẹ biết, con cần tình yêu, cần gia đình.

[00:38:53] Nào nào, nói chưa trúng trọng điểm.

[00:39:00] Thằng nhóc thối, ba biết.

[00:39:04] Con từ lúc biết chuyện đã luôn so sánh với ba.

[00:39:08] Nhưng tại sao con mãi mãi không thể so bì được với ba?

[00:39:10] Tại sao? Con tự mình nghĩ kỹ đi.

[00:39:15] Con từng đi lính, là một quân nhân.

[00:39:19] Quân nhân mà không lo liệu ổn thỏa hậu phương của mình.

[00:39:22] Dù con là Napoléon, cũng sẽ bại trận.

[00:39:25] Thằng nhóc thối nhà con, con nhớ kỹ cho ba!

[00:39:34] Nào nào nào, quay, quay bà rồi. Quay tôi rồi.

[00:39:39] Tịnh Tịnh à, đừng bướng bỉnh nữa.

[00:39:44] Mẹ biết trong lòng con đang nghĩ gì.

[00:39:47] Con cứ nói hết với Hổ Tử đi.

[00:39:50] Con nói xem, con cứ giữ trong lòng.

[00:39:51] Không phải một mình con khổ đâu.

[00:39:54] Cả nhà đều khổ theo.

[00:39:56] Con không tin thì hỏi ba con xem.

[00:39:57] Lão Quý, ông đừng quay nữa, ông mau... mau qua đây.

[00:40:02] Để tôi, để tôi. Ông nói của ông đi.

[00:40:06] Tịnh Tịnh à, ba xin lỗi con.

[00:40:13] Ba không dạy con cách sống.

[00:40:17] Cách đối mặt với tình cảm.

[00:40:20] Ba đã thất trách.

[00:40:23] Con... cho ba một cơ hội nhé.

[00:40:29] Tịnh Tịnh, Hổ Tử, bao nhiêu năm nay rồi.

[00:40:33] Ba mẹ đều thấy rất rõ.

[00:40:36] Mặc dù ngoài miệng các con không nói gì.

[00:40:38] Trong lòng vẫn luôn nhớ thương đối phương.

[00:40:42] Hôm nay chúng ta bảo con đến tiệm vàng Thúy Hoa.

[00:40:45] Lấy chiếc nhẫn về.

[00:40:47] Chính là món quà ba mẹ tặng các con.

[00:40:50] Mong hai con.

[00:40:51] Có thể như cửa tiệm trăm năm, gắn bó trăm năm.

[00:40:55] Lạc Lạc lớn rồi.

[00:40:58] Nó cần các con cho nó một mái nhà.

[00:41:01] Ba mẹ đều đã già rồi.

[00:41:03] Cũng cần các con có một mái nhà.

[00:41:25] Tịnh Tịnh...


 0 نظرات sort   مرتب سازی بر اساس


تا بعدی