Người Bố Xa Lạ tập 20 vietsub - Lee Joon, Jung So Min
Bạn đang tìm một bộ phim gia đình Hàn Quốc vừa hài hước vừa cảm động để "chữa lành" tâm hồn? "Người Bố Xa Lạ" chính là lựa chọn không thể tuyệt vời hơn!
Cuộc sống của một gia đình bình thường bỗng đảo lộn khi ngôi sao Ahn Joong Hee (Lee Joon) xuất hiện và tự nhận là con trai của ông bố Byun Han Soo. Từ đây, bí mật động trời được chôn giấu suốt 35 năm dần hé lộ, kéo theo vô số tình huống dở khóc dở cười.
Cùng theo dõi hành trình đầy tiếng cười, nước mắt và những bài học sâu sắc về tình thân. Đừng bỏ lỡ phản ứng hóa học bùng nổ của cặp đôi "oan gia" Lee Joon - Jung So Min và câu chuyện tình yêu "cười ra nước mắt" của Lee Yoo Ri!
[00:00:11] Mẹ.
[00:00:13] Cha Jeong Hwan!
[00:00:15] Cô…
[00:00:18] Mẹ.
[00:00:46] - Con! - Mẹ.
[00:00:48] - Mẹ. - Mẹ? Mẹ sao!
[00:00:50] Lại đây!
[00:00:51] - Xin bác hãy bình tĩnh. - Cậu là ai?
[00:00:53] - Cháu xin lỗi. - Tránh ra! Tránh! Lại đây! Này!
[00:00:59] Chị đang làm gì nó vậy?
[00:01:02] - Này! Bỏ tôi ra! - Nghe này! Chị nhầm người rồi!
[00:01:07] Sao chị đánh con trai tôi?
[00:01:08] Ầm lên như thế… Sao lại là con trai tôi?
[00:01:12] Cần thì đánh con gái mình đi chứ!
[00:01:15] Con! Con đúng là…
[00:01:31] Áo ngực…
[00:01:34] Cả mỹ phẩm?
[00:01:38] Con sống ở đây với con nhỏ này à?
[00:01:49] Không thể tin được.
[00:01:51] Mẹ không hề biết là con ở với cô ta.
[00:01:54] Cha Jeong Hwan!
[00:02:08] Mặc vào.
[00:02:10] Mặc vào và theo mẹ ra ngoài.
[00:02:32] Cha Jeong Hwan, đồ xấu xa. Con đi đâu?
[00:02:34] - Con định đi theo ai? - Mẹ!
[00:02:37] Sao con dám lên giọng vào lúc này?
[00:02:39] Xấu xa! Cái thằng vô ơn, Cha Jeong Hwan!
[00:02:41] Sao con có thể giấu mẹ sống thử với cô ta?
[00:02:44] Đồ xấu xa! Vô ơn! Trời ơi là trời!
[00:02:57] Sao các con lại ở đây hết vậy?
[00:03:02] Gì vậy?
[00:03:05] Có chuyện gì sao?
[00:03:08] Vâng. Bố…
[00:03:11] ĐỒ ĂN VẶT CỦA BỐ
[00:03:24] Các con lên lầu đi.
[00:03:29] Lên lầu đi!
[00:03:33] Vâng.
[00:03:35] Đi thôi.
[00:04:03] Ông nghe tin chưa?
[00:04:05] Nghe rồi.
[00:04:16] Vào đi.
[00:04:17] Đi với mẹ.
[00:04:41] Mọi người đâu cả rồi?
[00:04:43] Mẹ làm gì mà lâu vậy?
[00:04:45] Mẹ không ngã bệnh đâu nhỉ?
[00:04:47] Cả chị Hye Yeong và mẹ đều không bắt máy.
[00:04:50] Em phát điên mất, thật là.
[00:04:52] Lẽ ra anh nên đi cùng mẹ.
[00:04:53] Anh nên lên taxi cùng mẹ.
[00:05:00] Mẹ.
[00:05:02] Chị.
[00:05:39] Con xin lỗi ạ.
[00:05:41] Xin lỗi? Con nói xin lỗi sao?
[00:05:46] Đây là lý do con không cho bố mẹ đến thăm, phải không?
[00:05:50] Con không để bố giúp con chuyển nhà
[00:05:52] hay cho bố mẹ biết tên tòa nhà và số phòng
[00:05:55] vì con vốn đã định sống thử với cậu ta, đúng chứ?
[00:05:59] Con xin lỗi ạ.
[00:06:01] Thế mà,
[00:06:02] con có thể nuốt trôi canh xương bò
[00:06:05] bố con bỏ ba ngày ra để nấu sao?
[00:06:08] Con ăn những món ăn kèm
[00:06:10] bố mẹ nấu mà không thấy áy náy à?
[00:06:12] Sao có thể lừa dối bố mẹ như vậy?
[00:06:15] Sao con có thể tỉnh bơ
[00:06:16] về nhà gặp bố mẹ mỗi tuần?
[00:06:20] Con xin lỗi ạ.
[00:06:24] Bạn ở câu lạc bộ của trường? Bạn đại học?
[00:06:28] Thế mà còn dám xưng là con gái mẹ à?
[00:06:31] Sao con có thể gọi bố mẹ là bố mẹ mà không thấy áy náy chứ?
[00:06:36] Làm sao có thể lừa dối bố mẹ mình như vậy?
[00:06:40] Con thật sự xin lỗi.
[00:06:43] Nhưng con không lừa bố mẹ.
[00:06:47] Anh ấy ở cùng câu lạc bộ và là bạn đại học của con.
[00:06:51] Con nói mình đang sống với bạn.
[00:06:54] Con chưa từng nói người bạn đó là nữ.
[00:06:57] Gì cơ? Con coi đó là lời biện minh à?
[00:07:02] Nếu đó không phải lừa dối thì là gì?
[00:07:05] Con giả vờ không quen cậu ta ở đồn cảnh sát
[00:07:07] và đưa cậu ta đến nhà để xin lỗi.
[00:07:11] Con coi thường bố mẹ vậy sao? Xem bố mẹ chẳng là gì cả?
[00:07:16] Không, không phải vậy. Chỉ là…
[00:07:18] Bố mẹ sẽ không cho nếu con nói thật.
[00:07:22] Con im đi được không?
[00:07:24] Ở tình thế này mà con còn dám cãi lại sao?
[00:07:27] Sao con có thể mở miệng nói sau những gì đã làm?
[00:07:32] Bố mẹ đã ủng hộ mọi việc con làm,
[00:07:34] vậy mà con lại nói lời biện minh vớ vẩn đó?
[00:07:37] Bố dạy con thế à?
[00:07:39] Mẹ con dạy con thế à?
[00:07:44] Sao con dám lừa bố mẹ sống thử với trai?
[00:07:48] Sao con gái lớn rồi mà lại dám đi ở với đàn ông?
[00:07:57] Sao nó còn dám cãi sau những gì đã làm?
[00:08:01] Nó sẽ không bao giờ nhận sai. Không bao giờ.
[00:08:05] Chị ơi, mau xin bố mẹ tha cho đi.
[00:08:09] Xin hãy cất thứ này trong phòng anh.
[00:08:11] - Cái gì đây? - À, là túi xách.
[00:08:14] Khi chị ba ra khỏi phòng bố mẹ, có thể chị ấy sẽ giết cả tôi và cái túi.
[00:08:17] Giữ hộ tôi đến sáng mai. Làm ơn.
[00:08:20] Được thôi. Nhưng sao thế?
[00:08:22] Đừng hỏi. Nhanh vào trong đi.
[00:08:24] - Được rồi. Tôi vào. Tôi sẽ giữ mà. - Mau.
[00:08:42] Vào đi!
[00:08:44] Đồ xấu xa! Đứa con bất hiếu!
[00:08:47] - Con đúng là đồ vô ơn! Vô ơn thật sự! - Mẹ…
[00:08:51] Sao con có thể nghĩ đến việc sống thử
[00:08:56] trong căn hộ mẹ mua cho con?
[00:08:59] Con còn xưng là con trai sao?
[00:09:00] Làm sao thế? Sao con có thể phản bội mẹ?
[00:09:04] Con xin lỗi.
[00:09:06] Vậy nên con không cho mẹ tới thăm và đổi mật khẩu đúng không?
[00:09:10] Hay thật. Mẹ đã nuôi con như thế mà sao con có thể chứ?
[00:09:15] Con xin lỗi mẹ. Nhưng chuyện này không đáng để giận dữ.
[00:09:19] Cái gì? Mẹ không nên giận vì chuyện này ư?
[00:09:22] Mẹ. Con 38 tuổi rồi.
[00:09:25] Đâu phải việc gì quá sai trái khi đứa con trai 38 tuổi của mẹ
[00:09:28] sống thử với người phụ nữ nó muốn cưới.
[00:09:32] Ôi trời.
[00:09:33] Sao ồn ào vậy?
[00:09:35] Có chuyện gì sao?
[00:09:39] Thằng nhãi này.
[00:09:41] Thằng nhãi này đã sống thử với gái
[00:09:44] trong căn hộ tôi mua cho nó.
[00:09:47] Sống thử sao?
[00:09:50] Nếu có người yêu,
[00:09:51] con nên giới thiệu với bố mẹ và kết hôn,
[00:09:55] chứ không phải sống thử làm xấu mặt bố mẹ.
[00:09:58] Con cũng tính vậy.
[00:09:59] Bọn con hẹn hò chưa đủ lâu để tính chuyện hôn nhân,
[00:10:02] nhưng con sẽ nghiêm túc.
[00:10:04] Đây không phải vui chơi qua đường đâu bố.
[00:10:06] Con tự hào về những gì đã làm sao?
[00:10:09] Con nên xin lỗi và cầu xin tha thứ đi.
[00:10:11] Con nghĩ mẹ mua căn hộ cho con để con có thể sống thử à?
[00:10:14] Vâng. Con xin lỗi ạ.
[00:10:18] Con không nói là mình tự hào về bản thân.
[00:10:21] Ý con là con đã ở với cô ấy
[00:10:23] vì đó là người mà con muốn cưới, mẹ à.
[00:10:25] Đừng có nói vớ vẩn.
[00:10:28] Cưới cái gì mà cưới.
[00:10:30] Sao con lại cưới người tầm thường như thế?
[00:10:33] Con không biết bố mẹ cô ta mở tiệm cơm cuộn à?
[00:10:36] Sao con dám lừa mẹ?
[00:10:39] Sống thử sao? Với phụ nữ à? Hả?
[00:10:49] Ta cần nói chuyện.
[00:11:39] Mẹ, con trải đệm cho mẹ nhé?
[00:12:17] Byun Hye Yeong, chuyện gì thế?
[00:12:20] Sao anh lại hỏi? Anh nghe hết rồi còn gì.
[00:12:23] Em bị bắt quả tang ở cùng trai.
[00:12:26] Nhưng sao em mặt dày vậy? Sao em có thể trông tự mãn thế?
[00:12:33] Và khi Ra Yeong phát hiện, lẽ ra em nên về nhà giải quyết ngay chứ.
[00:12:37] Nhưng em lại mua túi để nó giữ bí mật?
[00:12:39] Nếu em thú nhận hay nhanh chóng dọn về,
[00:12:43] chuyện đã không tệ đến thế này!
[00:12:44] Ừ, em biết. Thật đấy.
[00:12:48] Em hối hận vì đã tự khiến mình gặp rắc rối thế này.
[00:12:51] Nhưng em không biết anh cũng sẽ sỉ vả em thế này.
[00:12:55] Hai người ngoài 30 thích nhau và ở cùng nhau là việc tệ đến thế sao?
[00:13:01] Byun Hye Yeong!
[00:13:02] Nếu nghĩ mình đúng thì sao chị lại nói dối?
[00:13:04] Chị không nói dối vì chị nghĩ mình sai.
[00:13:07] Chị biết bố mẹ sẽ phản đối.
[00:13:09] Chị biết là sẽ tốn thời gian và công sức
[00:13:11] để khiến họ hiểu và nghĩ lại.
[00:13:13] Tóm lại là, chị nói dối bố mẹ rồi còn gì.
[00:13:16] - Mẹ đang khóc vì chị đấy! - Mẹ đang khóc sao?
[00:13:19] Em không tha thứ cho chị ba đâu.
[00:13:23] Này, Byun Ra Yeong!
[00:13:26] Em không thấy có lỗi khi cả nhà
[00:13:30]
[00:13:32] Em chỉ đến ở với một gã nào đó,
[00:13:35] vậy em không thấy có lỗi khi ăn canh xương bò
[00:13:37] bố mất ba ngày để nấu sao?
[00:13:39] Đúng là em thấy có lỗi.
[00:13:41] Anh nghĩ em không có chút lương tâm nào ư?
[00:13:43] Em đã nói đi nói lại là bố đừng bận tâm.
[00:13:46]
[00:13:48] Mà bố cứ đòi làm. Em phải làm sao?
[00:13:50] Anh nghĩ em muốn nhận sao?
[00:13:52] Chuyện thế mà sao em dám lên giọng chứ?
[00:13:54] Em vừa đâm cọc qua tim của bố mẹ đấy.
[00:13:57] Được thôi! Cứ cho là vậy đi!
[00:13:59] Nhưng anh hai có quyền nạt nộ em không?
[00:14:01] Được thôi!
[00:14:03] Anh biết mình không có tư cách chỉ trích em,
[00:14:07] nhưng em vẫn không nên làm vậy.
[00:14:09] Nếu anh làm hỏng chuyện, anh làm bố mẹ thất vọng.
[00:14:11] Nhưng nếu em làm hỏng chuyện, em phản bội bố mẹ.
[00:14:15] Em không biết mình có ý nghĩa thế nào với bố mẹ sao?
[00:14:19] Bố mẹ kỳ vọng ở em nhiều thế nào,
[00:14:21] trông cậy vào em thế nào,
[00:14:22] và tự hào về em thế nào.
[00:14:25] Em thật sự không biết à?
[00:14:26] Đúng vậy. Em biết.
[00:14:30] Nhưng sự quan tâm và kỳ vọng đó là gánh nặng cho em.
[00:14:35] Suốt 34 năm, em luôn phải làm con ngoan,
[00:14:39] không bao giờ làm bố mẹ thất vọng,
[00:14:41] luôn sống đúng kỳ vọng của bố mẹ.
[00:14:43] Phải! Em biết mình phải là niềm tự hào và hạnh phúc của bố mẹ.
[00:14:46] Anh biết việc đó khó khăn và nặng nề thế nào không?
[00:14:49] Sao lại là em?
[00:14:51] Tại sao em phải chết ngạt
[00:14:53] dưới sức nặng do kỳ vọng của bố mẹ?
[00:14:55] Vậy em nói là mình không làm gì sai à?
[00:14:59] Em có nói thế sao?
[00:15:00] Nhưng những gì chị nói là có ý đó.
[00:15:02] Sống cùng đàn ông không xấu.
[00:15:03] Nếu hai người ưng thuận thì có thể sống cùng nhau.
[00:15:06] Bọn em gắt gỏng và làm khó chị
[00:15:10] vì chị không kể cho mọi người.
[00:15:13] Chị ấy không bao giờ sai. Chị ấy luôn luôn đúng.
[00:15:20] Chị luôn rất mẫu mực và không bao giờ làm mọi người thất vọng,
[00:15:25] nhưng lần này chị sai thật rồi.
[00:15:28] Chị nhìn mặt bố mẹ đi.
[00:15:30] Nhìn xem chị đã làm gì.
[00:15:33] Em chưa bao giờ thấy bố buồn bực đến vậy
[00:15:36] hay thấy mẹ khóc thảm thiết như vậy.
[00:15:42] Lần này em thật sự rất thất vọng về chị.
[00:16:20] Al, cũng đã lâu rồi, mày hít chút khí trời
[00:16:23] khi anh tập thoại nhé, được chứ?
[00:16:34] Dường như có chuyện gì đó thật,
[00:16:41] nhưng không ai chịu nói cho mình.
[00:16:55] Mẹ, ngày mai có nên đến xem nhà mẫu ở gần
[00:16:58] trạm xăng trên đường chính không?
[00:17:00] Để làm gì?
[00:17:01] Họ tặng giấy vệ sinh cho khách tham quan.
[00:17:04] Họ còn bốc thăm trúng nồi cơm điện nữa.
[00:17:06] Thật sao? Vậy thì phải đi thôi.
[00:17:09] Bà ơi.
[00:17:12] Trời đất. Cháu làm gì mà ôm gối
[00:17:16] đến đây giữa đêm hôm vậy?
[00:17:19] Bà ơi, bà cho cháu ngủ nhờ được không?
[00:17:23] Sao lại không chứ?
[00:17:25] Nhưng đã có chuyện gì? Cháu cãi nhau với Mi Yeong à?
[00:17:29] Không, nghiêm trọng hơn rất nhiều.
[00:17:32] Sao? Có chuyện gì sao?
[00:17:35] Nhà cháu đã có một chuyện tày trời, cậu à.
[00:17:38] Lại nữa à?
[00:17:40] Lớn hơn việc anh rể đưa con trai về nhà ư?
[00:17:43] Nói mau đi, Ra Yeong. Chuyện gì vậy?
[00:17:46] Na Min Ha, về phòng em đi.
[00:17:49] Tại sao? Em không được phép nghe sao?
[00:17:51] Không. Em chưa đủ tuổi. Biến.
[00:17:53] Con trai, mẹ nghĩ con phải nhanh vào thôi.
[00:17:57] Làm con tò mò hơn đấy.
[00:18:04] Cái gì?
[00:18:07] Ôi trời. Trời đất quỷ thần ơi.
[00:18:10] Ôi trời đất ơi.
[00:18:11] Sao Hye Yeong có thể lừa chúng ta như vậy?
[00:18:16] Cháu biết. Ai mà ngờ được chứ.
[00:18:19] Làm sao Hye Yeong…
[00:18:22] Con thấy lo cho chị.
[00:18:24] Mới có chuyện của anh Han Soo mà.
[00:18:27] Trời đất… Hye Yeong, con nhóc này.
[00:18:28] Này, mẹ cháu sao rồi?
[00:18:31] Cháu không gặp được mẹ,
[00:18:32] nhưng chị tư đã gặp và nói mẹ đang khóc thảm thiết.
[00:18:35] Trời ạ. Tất nhiên rồi.
[00:18:37] Tim con bé hẳn đã vỡ vụn thành hàng triệu mảnh.
[00:18:41] Bà nên đi xem mẹ cháu thế nào. Đi thôi.
[00:18:44] Mẹ, ngồi xuống. Ngồi đi ạ. Khuya lắm rồi.
[00:18:47] Đúng vậy, mẹ. Mai hãy đi.
[00:18:49] Tối nay hẳn chị ấy muốn ở một mình.
[00:18:51] Sao Hye Yeong có thể đâm sau lưng mẹ nó như vậy?
[00:18:55] Mẹ nó luôn rất hãnh diện về nó.
[00:18:59] Trời ạ. Đúng là bị phản bội. Ôi trời.
[00:19:11] Bà xã nằm xuống nào.
[00:19:14] Bà phải ngủ một chút.
[00:19:18] Nằm xuống nào.
[00:19:21] Bà đang sốc quá nên không biết mệt,
[00:19:25] nhưng bà mà ngồi đó cả đêm thì sẽ ngã bệnh đấy.
[00:19:28] Nằm xuống nào.
[00:19:30] Ít nhất cũng nằm xuống và nhắm mắt lại đi.
[00:19:42] Em đã trải đệm rồi. Chị nằm đi.
[00:19:45] Ra Yeong ngủ lại ở nhà bà.
[00:19:54] Con nhỏ tồi tệ. Con nhỏ xấu xa này…
[00:19:59] Đau quá.
[00:20:04] Sao con có thể làm thế với mẹ? Hả?
[00:20:07] Mẹ quá nhục nhã nên không dám nói trước mặt bố con.
[00:20:12] Con mặc áo choàng tắm ra mở cửa hả?
[00:20:16] Sao con có thể làm vậy?
[00:20:18] Sao lại là con, sao con có thể
[00:20:20] làm thế này với mẹ chứ?
[00:20:28] Mẹ, đừng khóc mà.
[00:20:34] Sao mẹ lại khóc?
[00:20:37] Sao mẹ lại khóc chứ?
[00:20:40] Cứ đánh con đi, được không?
[00:20:44] Đừng khóc mà cứ đánh con tới khi mẹ thấy đỡ hơn đi.
[00:21:22] Canh xong rồi, một phút nữa tắt bếp đi.
[00:21:26] Mi Yeong và anh sẽ đi gọi bố mẹ.
[00:21:30] Đi thôi, Mi Yeong.
[00:21:43] Bố mẹ nên ăn đi.
[00:21:45] Mẹ, mẹ dậy đi để còn ăn nào.
[00:21:47] Bố, ta ăn thôi.
[00:21:51] Mẹ không đói.
[00:21:53] Bố cũng không đói.
[00:21:55] Các con cứ ăn đi.
[00:21:57] Bố mẹ không ăn thì sao bọn con ăn được?
[00:22:00] Dù không muốn bố mẹ cũng vẫn phải ăn một chút chứ.
[00:22:04] Bố,
[00:22:09] bố phải ăn để mấy em còn ăn và đi làm nữa. Làm ơn nhé?
[00:22:17] Mẹ, mẹ dậy ăn chút thôi cũng được.
[00:22:21] Hôm qua mẹ cũng không ăn gì. Mẹ sẽ ngất xỉu đó.
[00:22:25] Mẹ thực sự không đói.
[00:22:29] Bà xã, dậy đi. Ít ra cũng ăn một chút
[00:22:34] để bọn trẻ còn ăn nữa.
[00:22:36] Mẹ, làm ơn đi nhé?
[00:22:39] Mẹ…
[00:23:00] Ăn thôi.
[00:23:01] Mời cả nhà.
[00:23:17] Tối qua con về khi nào? Bố không biết gì.
[00:23:20] Con về lúc khoảng 7:00 tối.
[00:23:23] Có chuyện gì sao ạ?
[00:23:31] Có chút vấn đề, nhưng đừng lo.
[00:23:36] Vâng.
[00:23:39] Xin phép cả nhà.
[00:23:43] Ăn đi.
[00:23:45] Bố sẽ bắt mẹ ăn sau.
[00:24:22] Mình không cần hồ sơ của anh An nữa nhỉ?
[00:24:30] TRỰC TIẾP ÔI, SẾP TÔI
[00:24:33] Ồ, phải rồi.
[00:24:34] Buổi phỏng vấn trực tiếp của anh An là vào hôm nay.
[00:24:42] Không. Giờ mình không phải xem nữa.
[00:24:55]
[00:24:57] Lee Hye Rim, Jin Seong Jun, An Jung Hui.
[00:25:00] - Xin chào. - Xin chào.
[00:25:04] Tôi nghe nói Ôi, Sếp Tôi có liên quan đến người bố.
[00:25:08] Ồ? Tiết lộ nội dung mất rồi?
[00:25:09] Ồ? Thế sao?
[00:25:12] Phải thế không, anh An?
[00:25:13] Phải không? Phải rồi. Là tiết lộ nội dung mà?
[00:25:18] Vậy giờ ta không thể nói về bố của họ.
[00:25:21] Ba người có kỷ niệm đẹp nào với bố mình không?
[00:25:27] Bố và tôi chụp rất nhiều ảnh cùng nhau.
[00:25:30] Ông thích việc đó hơn tôi nghĩ nhiều.
[00:25:33] Ảnh à. Tuyệt quá.
[00:25:36] Anh Jin Seong Jun,
[00:25:37] anh nổi tiếng trong giới giải trí là rất thân thiết với bố.
[00:25:41] Chắc đã có người biết, nhưng bố tôi và tôi thường đi du lịch cùng nhau.
[00:25:44] Chúng tôi đi du lịch sau mỗi dự án của tôi.
[00:25:47] Tôi nghĩ số quốc gia chúng tôi đã đi nhiều hơn số chưa đi.
[00:25:50] Chà, thật ấn tượng.
[00:25:52] Còn anh thì sao, anh An Jung Hui?
[00:25:54] - Tôi à? - Vâng.
[00:25:58] Kỷ niệm với bố…
[00:26:04] Trả lời nhanh lên.
[00:26:06] Sao anh không trả lời được chứ?
[00:26:10] À…
[00:26:14] Không có gì cao siêu…
[00:26:18] Là khi bố đút tôi ăn đuôi cuộn cơm.
[00:26:19] Sao ạ? Bố anh đút anh ăn?
[00:26:22] Vâng. Bố đút tôi ăn phần đuôi cuộn cơm.
[00:26:26] Ồ…
[00:26:28] Đó là một kỷ niệm rất nhỏ bé.
[00:26:30] Thế sao?
[00:26:39] Muốn thử cái này không?
[00:26:41] Phần đuôi là phần ngon nhất.
[00:26:50] Ngon không?
[00:26:58] Đó là ký ức duy nhất về bố của anh ấy ư?
[00:27:05] Ồ, phải rồi. Đến giờ anh ấy mới gặp bố mà.
[00:27:12] Hóa ra là nhỏ bé à.
[00:27:30] Hôm nay anh có lớp yoga à?
[00:27:33] Ừ, tất nhiên rồi.
[00:27:34] Em muốn đi cùng không?
[00:27:36] Tập yoga mỗi ngày ư? Em còn có lớp.
[00:27:42] Tôi có thể ngồi ăn cùng chứ?
[00:27:44] Tất nhiên rồi.
[00:27:45] Chà. Bữa trưa hôm nay tuyệt thế.
[00:27:49] Cô không ăn cơm à? Tôi lấy cho cô một ít nhé?
[00:27:52] Tôi phải giảm cân.
[00:27:55] Ôi, thôi nào. Cô có gì đâu mà giảm.
[00:27:58] Phải không, Cheol Su?
[00:28:05] Hả? Ừ, chắc là thế.
[00:28:08] Thật sao? Tôi không béo ư?
[00:28:10] Ừ.
[00:28:15] Vậy cho tôi một miếng thôi nhé.
[00:28:34] Ăn cái này nữa.
[00:28:37] Vậy thì…
[00:28:40] Cảm ơn anh.
[00:28:50] Tôi ăn cái này nhé?
[00:28:53] Ăn đi.
[00:29:04] Tối qua tôi không ăn nhiều lắm.
[00:29:08] Chật quá. Tôi ăn nhiều quá rồi sao?
[00:29:16] Ăn từ từ thôi.
[00:29:25] Chắc với ai anh cũng thân thiện nhỉ.
[00:29:28] Tôi à?
[00:29:31] Không… Tôi rất có chọn lọc đấy.
[00:29:43] Em có lớp nên phải đi đây.
[00:30:00] Cái gì? Cô định cứ thế mà đi sao?
[00:30:02] Tôi cho cô hai cái bánh bao.
[00:30:06] Ít nhất cũng phải mời tôi cà phê chứ?
[00:30:09] Sao anh lại thế này với tôi?
[00:30:12] Tôi không biết. Cô đoán thử đi.
[00:30:16] Thế này không phải là sai sao?
[00:30:20] - Tại sao? - Tại sao?
[00:30:23] Được thôi. Tôi sẽ mua cà phê cho anh, đi theo tôi.
[00:30:39] HUẤN LUYỆN VIÊN BYUN RA YEONG
[00:30:45] - Alô? - Cheol Su, anh đang ở đâu?
[00:30:48] Sao thế? Có chuyện gì?
[00:30:49] Đến quán cà phê ở sảnh ngay đi. Tôi ở cùng Yeong Hui.
[00:30:52] Gấp lắm. Đến ngay đi.
[00:30:54] Gì cơ? Alô?
[00:31:12] Cà phê có vẻ ngon hơn vì là cô mua.
[00:31:19] Cheol Su à!
[00:31:23] Em nói em có lớp mà.
[00:31:25] - Tôi đã gọi anh ấy. - Chuyện gì vậy?
[00:31:29] Tôi không thể bỏ qua, nên phải ba mặt một lời.
[00:31:36] Chuyện là…
[00:31:39] Anh không thấy vậy là thiếu tôn trọng à? Cheol Su, tôi nói rồi mà, phải không?
[00:31:44] - Nói gì cơ? - Tôi đã nói là bạn trai anh thật kỳ lạ.
[00:31:49] Ý cô là sao?
[00:31:52] Ý của tôi à!
[00:31:54] Người yêu của anh…
[00:31:58] Tán tỉnh tôi.
[00:32:05] Vậy cô nghĩ chúng tôi…
[00:32:08] Ta đâu phải súc sinh. Không chấp nhận nổi.
[00:32:10] Cheol Su, tôi nói với anh với tư cách bạn bè.
[00:32:12] Chia tay với anh ta đi. Anh ta không tốt.
[00:32:15] - Chúng tôi là sinh đôi. - Sinh đôi thì sao?
[00:32:18] Sinh đôi?
[00:32:20] Sinh đôi ư?
[00:32:24] Hai người trông khác mà.
[00:32:25] Chúng tôi là sinh đôi khác trứng.
[00:32:28] Park Yeong Hui, Park Cheol Su.
[00:32:33] Vậy hai người là anh em sao?
[00:32:41] Chúng tôi đẹp đôi chứ?
[00:32:49] Chúc ngày tốt lành.
[00:33:05] Mày điên rồi, Byun Ra Yeong.
[00:33:07] Mày đã làm gì thế?
[00:33:09] Vậy nghĩa là họ không phải đang quen nhau.
[00:33:14] Phải làm gì đây?
[00:33:15] Mình đã làm gì? Mình đã nói gì nào?
[00:33:19] Xem nào.
[00:33:22] Chúc may mắn.
[00:33:23]
[00:33:28] Anh thấy bên nào đẹp hơn?
[00:33:31] Tôi có mùi hả?
[00:33:34] Bạn trai anh lạ lắm!
[00:33:42] Thôi xong đời rồi. Xong đời thật rồi.
[00:33:45] Byun Ra Yeong, chết đi.
[00:33:48] Chết đi.
[00:33:51] Xin lỗi.
[00:33:52] Nếu xong rồi thì cô ra được không?
[00:33:54] Tôi không thể đi.
[00:33:55] Tôi sẽ ở đây mãi mãi, nên tìm buồng khác đi!
[00:34:05] Cô ấy quên điện thoại nên không gọi được.
[00:34:09] Cô ấy có ổn không nhỉ.
[00:34:12] Sao có thể ổn được chứ?
[00:34:13] Ở đây tệ thế này thì ở chỗ cô ấy còn tệ hơn.
[00:34:20] - Ngồi đi. - Vâng.
[00:34:28] Con bé như thế nào?
[00:34:32] Cô ấy là luật sư.
[00:34:34] Bọn con ở cùng câu lạc bộ hồi đại học. Cô ấy 34 tuổi.
[00:34:39] Cô ấy xinh đẹp, thông minh, thành công và quyến rũ.
[00:34:46] Như con đã nói, bọn con chưa bàn chuyện cưới xin vì chưa quen lâu,
[00:34:50] nhưng con biết cô ấy là người phù hợp.
[00:34:53] Con biết sẽ không bao giờ gặp được ai như cô ấy nữa.
[00:34:57] Nếu con yêu nó say đắm đến thế,
[00:35:01] con nên tôn trọng con bé hơn.
[00:35:04] Sao con lại sống thử với nó được?
[00:35:07] Bố, người trẻ thời nay
[00:35:11] có tư tưởng và giá trị rất khác so với thế hệ của bố.
[00:35:15] Bọn con nghĩ hôn nhân không cần thiết,
[00:35:17] và tin rằng việc sống với nhau
[00:35:19] trước hôn nhân là ổn nếu yêu nhau.
[00:35:23] Con sống cùng Hye Yeong không phải vì con thiếu tôn trọng.
[00:35:27] Bọn con chỉ muốn dành thời gian cho nhau nhiều hơn,
[00:35:30] hiểu nhau rõ hơn, và đảm bảo cả hai hợp nhau.
[00:35:35] Đều nghe như mấy lý do vớ vẩn.
[00:35:38] Sao con chỉ biết nghĩ cho bản thân vậy?
[00:35:40] Sao con không nghĩ tới con bé và bố mẹ nó?
[00:35:44] Nếu bố có con gái và có thằng nào đó dụ dỗ
[00:35:47] nó sống thử trước khi cưới,
[00:35:51] bố sẽ không tha cho tên đó.
[00:35:56] Dù sao, con chẳng có gì đáng tự hào cả.
[00:35:59] Xin lỗi mẹ cho đàng hoàng đi. Rõ chưa?
[00:36:06] Vâng, thưa bố.
[00:36:09] Xuống nhà đi. Ăn thôi.
[00:36:26] Mẹ.
[00:36:30] Con xin lỗi.
[00:36:33] Con đã sai khi lừa mẹ và sống với Hye Yeong.
[00:36:37] Hôm qua mẹ quá choáng váng, nhưng con đã đang hẹn hò với nó
[00:36:42] hồi ta ở đồn cảnh sát nhỉ?
[00:36:47]
[00:36:51] Con xin lỗi.
[00:36:53] Rồi con lại mua thịt bò hảo hạng
[00:36:55] và tới gặp mẹ cô ta để xin lỗi?
[00:36:58] Sao có thể biến mẹ thành trò cười thế?
[00:36:59] Con không có ý đó, mẹ à.
[00:37:01] Cả đêm mẹ đã giận đến mức không chợp mắt nổi.
[00:37:06] Sao con có thể lừa gạt và phản bội mẹ như thế
[00:37:10] khi mẹ đã nuôi con vậy chứ?
[00:37:14] Con xin lỗi. Con sai rồi.
[00:37:17] Nó xin lỗi rồi.
[00:37:20] Khi ai đó hối hận và xin lỗi, ta nên tha thứ và khoan dung.
[00:37:25] Ăn trước đi đã.
[00:37:27] Này, con cũng ăn đi.
[00:37:32] Chia tay với cô ta đi.
[00:37:35] Và chuyển về nhà ngay hôm nay.
[00:37:38] Nói cho mà biết, mẹ sẽ nhờ người môi giới rao bán căn hộ.
[00:37:43] Mẹ, con không thể.
[00:37:47] Con định cưới cô ấy.
[00:37:51] Nó không được!
[00:37:52] Mẹ!
[00:37:54] Cô ta tuyệt đối không được.
[00:37:56] Sao con có thể nói thế sau khi thấy cách nó xử sự với mẹ?
[00:37:58] Nhưng mẹ đã quá đáng mà.
[00:38:01] Ai lại ngồi yên và để mẹ mình bị buộc tội ăn cắp oan chứ?
[00:38:04] Gì cơ? Sao con dám, đồ vô ơn?
[00:38:08] Và mẹ mới chỉ thấy một phần Hye Yeong.
[00:38:10] Một khi mẹ đã biết rõ cô ấy,
[00:38:13] cô ấy là một người tốt, một cô gái tuyệt vời.
[00:38:16] Nếu mẹ gặp cô ấy vài lần,
[00:38:18] mẹ sẽ thấy con trai mình đã tìm được một người tốt.
[00:38:21] Đừng có nói linh tinh như vậy.
[00:38:23] Người ta nói ấn tượng đầu tiên là tất cả.
[00:38:26] Sao con có thể nghĩ đến việc cưới một cô gái
[00:38:29] ngang ngược và hèn kém như vậy?
[00:38:31] Không đời nào, chia tay cô ta ngay đi.
[00:38:33] Con không muốn.
[00:38:36] Con không thể chia tay cô ấy.
[00:38:38] Tám năm trước, sau khi chia tay cả hai đã rất khổ sở.
[00:38:41] Lần này, dù có chuyện gì bọn con cũng sẽ không chia tay.
[00:38:45] Con nói tám năm trước là sao?
[00:38:47] Mẹ không nhớ à?
[00:38:50] Bạn gái con tám năm trước, bạn ở câu lạc bộ đại học, Byun Hye Yeong.
[00:38:54] Cái gì?
[00:38:55] Là… Cô ta…
[00:38:58] Vậy cô ta là cô gái khi đó?
[00:39:01] Vâng. Là cùng một người, Byun Hye Yeong.
[00:39:05] Bọn con đã chia tay tám năm trước, và gần đây mới liên lạc lại.
[00:39:09] Ôi trời.
[00:39:13] Biết ngay mình đã từng gặp cô ta mà.
[00:39:17] Mẹ nhớ con đã khổ sở thế nào sau khi con và Hye Yeong
[00:39:22] chia tay tám năm trước mà.
[00:39:24] Mẹ.
[00:39:27] Hãy chúc phúc cho chúng con.
[00:39:29] Lần này con không thể chia tay với Hye Yeong.
[00:39:36] Vậy càng có thêm lý do để mẹ phản đối.
[00:39:38] Cô ta không thể nào là con dâu mẹ được. Bước qua xác mẹ đi đã.
[00:39:42] Chia tay cô ta ngay lập tức.
[00:39:45] Nhưng mẹ…
[00:39:48] Con đang hẹn hò với bạn gái tám năm trước sao?
[00:39:54] Vâng.
[00:39:55] Nhưng sao mẹ con nghe xong lại giận hơn thế?
[00:40:00] Đúng không? Con cũng không biết sao mẹ lại kích động như vậy.
[00:40:12] Vậy là cô ta sao?
[00:40:15] Cô ta trở thành luật sư sao?
[00:40:22] Chính là cô ta.
[00:40:24] Nhưng con nhỏ đanh đá đó nhớ mình sao?
[00:40:29] Vậy nên mới nổi giận với mình như thế?
[00:40:33] Trời ạ. Thật hỗn xược…
[00:40:53] Ôi trời. Mới có một đêm mà em trông hốc hác quá.
[00:40:59] Trông tiền bối cũng không ổn lắm đâu.
[00:41:04] Bố mẹ em sao rồi? Họ vẫn còn rất giận, phải không?
[00:41:09] Anh có thể hình dung đấy…
[00:41:13] Anh xin lỗi.
[00:41:15] Thật là. Sao tiền bối lại xin lỗi?
[00:41:17] Em xin lỗi vì đã để bị phát hiện.
[00:41:20] Thật ra, anh cũng khiến ta bị phát hiện.
[00:41:23] Những tấm hình đó…
[00:41:26] Anh gửi nhầm cho mẹ anh.
[00:41:30] Ồ, hóa ra là vậy.
[00:41:33] Em cứ băn khoăn vì sao họ lại xông vào
[00:41:36] cùng lúc như vậy.
[00:41:39] Em còn đang mặc áo choàng tắm nữa.
[00:41:43] Anh xin lỗi.
[00:41:45] Vâng. Anh nên xin lỗi về việc đó.
[00:41:48] Em điên thật.
[00:41:50] Sao em có thể mở cửa khi mặc áo choàng tắm chứ?
[00:41:54] Hôm qua chắc mẹ em thật sự muốn chết đi cho rồi.
[00:41:57] Anh thật sự rất tiếc.
[00:42:06] Còn có thể làm gì đây? Chuyện đã qua rồi.
[00:42:09] Đừng nghĩ nữa.
[00:42:12] Nhưng có lẽ em sẽ không thể liên lạc trong một thời gian.
[00:42:16] Nếu không gọi được thì thỉnh thoảng nhắn tin cho anh cũng được.
[00:42:22] Vâng.
[00:42:25] Anh ổn chứ?
[00:42:28] Đừng lo cho anh.
[00:42:32] Anh không biết phải nói gì,
[00:42:36] ngoài câu cố lên nhé.
[00:42:46] Đã sạc pin. Một trăm phần trăm.
[00:42:54] Nếu có chuyện gì thì gọi anh nhé, lúc nào cũng được.
[00:42:58] Anh sẽ chạy đến ngay.
[00:43:02] Em phải quay lại rồi. Em còn có cuộc họp.
[00:43:06] Phải rồi. Quay lại đi.
[00:43:37] Anh đây rồi.
[00:43:39] Tôi có chuyện muốn nói.
[00:43:43] Nói đi.
[00:43:55] Đầu tiên, tôi xin lỗi.
[00:44:02] Tôi đã vô tâm
[00:44:04] và chỉ tập trung vào bản thân.
[00:44:07] Tôi chìm trong nỗi khổ của bản thân, mà không hề nghĩ về nỗi khổ của anh.
[00:44:13] Sao phải là bố chúng tôi chứ?
[00:44:15] Sao nhà chúng tôi phải chịu cú sốc đó?
[00:44:17] Sao gia đình chúng tôi lại phải bị lợi dụng vì bộ phim
[00:44:21] và phải chịu đựng đau đớn và khổ sở?
[00:44:24] Nên tôi đã căm ghét anh.
[00:44:28] Nhưng rồi sao?
[00:44:29] Nhưng…
[00:44:34] Tôi đã xem buổi phỏng vấn của anh…
[00:44:39] Khi được hỏi
[00:44:43] về ký ức đẹp nhất với bố,
[00:44:45] anh đã nói là khi được đút phần đuôi cuộn cơm.
[00:44:51] Điều đó khiến tôi đau lòng.
[00:44:55] Chúng tôi có cảm giác anh đột ngột xuất hiện
[00:44:59] và cướp bố của chúng tôi đi,
[00:45:02] nhưng có lẽ với anh,
[00:45:04] chúng tôi cũng cướp bố khỏi anh suốt 35 năm.
[00:45:12] Tôi nhận ra điều đó.
[00:45:18] Thật ra, tôi vẫn chưa chấp nhận một trăm phần trăm.
[00:45:22] Cũng như anh Jun Yeong và Ra Yeong,
[00:45:25] tôi vẫn thấy tình huống này rất lạ,
[00:45:30] rất căng thẳng và bối rối.
[00:45:32] Nhưng giờ có lẽ ít ra tôi có thể nhìn nhận
[00:45:37] rằng bố tôi cũng là bố anh.
[00:45:48] Anh có chấp nhận lời xin lỗi của tôi không?
[00:45:56] Được thôi, cô đã cất công xin lỗi rồi mà.
[00:46:03] Cảm ơn anh.
[00:46:16] Tôi tặng anh món này như là quà làm hòa.
[00:46:18] Vị việt quất, vị yêu thích của anh.
[00:46:21] Gì đây? Cái này để làm gì?
[00:46:25] Nếu anh cho phép, tôi muốn làm việc với anh.
[00:46:41] Được rồi. Làm thế đi.
[00:46:44] Cảm ơn anh.
[00:46:46] Ồ, và một lần nữa, tôi rất xin lỗi.
[00:46:50] Từ giờ tôi sẽ ngoan và làm việc chăm chỉ.
[00:46:54] Làm tốt nhé.
[00:46:55] Và đừng để việc tư xen vào việc công.
[00:46:57] Vâng.
[00:47:04] Còn về việc giữ cho công tư phân minh,
[00:47:07] hãy làm rõ vài điều.
[00:47:09] CÔNG TƯ PHÂN MINH TÊN GỌI
[00:47:15] Đầu tiên, tôi không nghĩ anh nên gọi tôi là thực tập sinh ở nhà.
[00:47:23] - Cả nhà không chịu đâu. - Vậy gọi là gì?
[00:47:27] Tôi không biết.
[00:47:28] Ai cũng gọi cô là L. Thế được không?
[00:47:31] Tuyệt đối không được.
[00:47:32] Mà này, L là gì? Lợn Con?
[00:47:34] Bỏ đi.
[00:47:36] Vậy gì đây? Em ba sao?
[00:47:39] Tên đó cũng không được…
[00:47:40] Vậy thì là gì?
[00:47:45] Judo à.
[00:47:48] Tạm thời gọi tôi như vậy đi.
[00:47:55] Vậy cô sẽ gọi tôi là gì? Ở nhà cũng là anh An luôn sao?
[00:47:58] Tại sao? Anh không thích à?
[00:48:00] Không. Cứ gọi tôi là anh An.
[00:48:02] Được rồi.
[00:48:09] Vậy ngoài bán kính một kilomet từ nhà sẽ gọi bằng tên trong công việc,
[00:48:12] và trong bán kính một kilomet sẽ gọi bằng tên ở nhà.
[00:48:16] - Anh nghĩ sao? - Đồng ý.
[00:48:18] Đồng ý.
[00:48:23] TÊN CHUẨN, KHOẢNG CÁCH TỪ NHÀ, BÁN KÍNH MỘT KILOMET
[00:48:26] Ồ. Tôi sẽ lo việc chở anh
[00:48:28] đi làm và về nhà nếu được.
[00:48:31] Nhưng tôi không nghĩ tôi có thể làm
[00:48:33] công việc quản lý sau giờ làm việc.
[00:48:35] Cô không làm việc ở nhà được à?
[00:48:37] Nhưng công việc của ta khá linh hoạt.
[00:48:42] Thế thì nhắn tin cho tôi nếu anh cần tôi làm việc ở nhà nhé?
[00:48:46] Làm vậy để ở nhà không hiểu nhầm là
[00:48:49] tôi bị bắt làm quá sức.
[00:48:50] Sao tôi nhắn hết mọi tiểu tiết được?
[00:48:55] Vậy ta họp
[00:48:57] trên gác mái nếu anh nhắn tin nhé?
[00:48:59] Phức tạp quá. Đồng ý.
[00:49:02] Đồng ý. Tôi mong chờ thỏa thuận mới này của ta.
[00:49:14] Vâng, vào đi.
[00:49:20] Thực tập sinh, sao cô lại ở đây?
[00:49:23] Giờ cô quản lý nhóm nhạc nam mà.
[00:49:25] - Tôi nghĩ họ đang tìm cô đấy. - Sao ạ?
[00:49:29] Đừng lo. Để tôi xử lý.
[00:49:34] Bình tĩnh nào.
[00:49:41] Giám đốc Kang.
[00:49:44] Vâng. Tất nhiên rồi.
[00:49:46] Lẽ ra tôi nên đích thân đến để cảm ơn.
[00:49:50] Đợi đã.
[00:49:53] Vâng. Tôi sẽ liên lạc lại.
[00:49:55] Được rồi. Chúc ngày tốt lành.
[00:49:59] - Gì đây? - Tôi muốn làm lại với thực tập sinh đó.
[00:50:04] - Cái gì? - Chuyển lại cho tôi đi.
[00:50:06] Này, mới mấy ngày trước
[00:50:09] cậu còn vào đây la hét, đòi quản lý mới.
[00:50:12] Vâng. Đúng thế,
[00:50:15] nhưng tôi sẽ tiếp tục với thực tập sinh đó.
[00:50:19] Giám đốc Kang, tôi nghĩ
[00:50:22] Tae Bu giỏi quản lý nhóm hơn.
[00:50:24] Và khi tôi cân nhắc mọi việc,
[00:50:27] tiếp tục với thực tập sinh đó là hợp lý nhất.
[00:50:31] Để thực tập sinh đó làm quản lý của cậu không khó.
[00:50:35] - Không khó, nhưng… - Vậy quyết định thế nhé.
[00:50:38] Này, cậu An Jung Hui!
[00:50:42] Tôi thật sự không nghĩ là có chuyện đó.
[00:50:45] - Nhưng tôi chỉ hỏi cho chắc thôi. - Được.
[00:50:49] Giữa cậu và cô ấy không có gì chứ?
[00:50:53] Anh điên rồi! Anh đang tưởng tượng gì vậy?
[00:50:56] - Cô ấy là em gái tôi! - Em gái cậu?
[00:50:58] - Cái gì? - Hả?
[00:51:00] - Cái gì? - Cậu nói cô ấy là em gái.
[00:51:02] Ý tôi là…
[00:51:05] Với tôi, cô ấy như em vậy.
[00:51:07] - Chà. Sao cậu… - Tôi đi đây.
[00:51:13] Chà. Đúng là kỳ lạ thật.
[00:51:29] Có lẽ mẹ vẫn chưa ăn gì.
[00:51:39] Con về rồi ạ.
[00:51:42] - Chị về rồi ạ. - Bố mẹ đâu?
[00:51:45] Trong phòng.
[00:51:46] Em đã nấu bữa tối, nhưng không biết bố mẹ có ăn không.
[00:51:49] Anh Jun Yeong nói cả ngày nay bố mẹ không ăn gì cả.
[00:51:51] Hâm lại đi. Chị mua lươn nướng đấy.
[00:51:55] Vâng.
[00:52:00] Con về rồi ạ.
[00:52:04] Mẹ, con mua cho mẹ lươn nướng.
[00:52:08] Mi Yeong đang hâm lại.
[00:52:10] Mẹ dậy ăn đi.
[00:52:16] Nghe nói cả ngày nay mẹ chưa ăn gì.
[00:52:19] Ít ra mẹ cũng ăn tối đi.
[00:52:22] Mẹ không đói.
[00:52:24] Mẹ cũng không muốn nhìn mặt con, đi ra đi.
[00:52:26] Mẹ ăn đi mà.
[00:52:29] Mẹ muốn nhịn tới lúc ngã bệnh à?
[00:52:32] Từ khi nào con lại quan tâm đến bố mẹ thế?
[00:52:35] Nếu quan tâm thì con có dọn vào ở cùng trai không?
[00:52:43] Mẹ.
[00:52:46] Mẹ có cần phải tức giận đến thế vì việc này không?
[00:52:50] Nói thật là con không hiểu nổi.
[00:52:57] Gì cơ?
[00:52:59] Con đã rất sai khi lừa dối mẹ
[00:53:03] và không nói với mẹ.
[00:53:05] Về việc đó, con không có gì để biện minh.
[00:53:07] Con sẵn sàng nghe mẹ mắng.
[00:53:11] Nhưng về việc sống thử với Jeong Hwan,
[00:53:16] con thật lòng không nghĩ
[00:53:19] đó là tội gì ghê gớm đến thế.
[00:53:21] Chị ba.
[00:53:24] Sống cùng nhau thì có gì xấu ạ?
[00:53:29] Con yêu tiền bối.
[00:53:32] Tiền bối cũng yêu con.
[00:53:35] Đâu có gì trái đạo đức khi hai người lớn yêu nhau
[00:53:37] sống chung vì muốn ở bên nhau.
[00:53:44] Cái gì?
[00:53:46] Bọn con đâu phải chưa đủ tuổi.
[00:53:50] Cả hai đều là người lớn ngoài 30.
[00:53:53] Vốn dĩ đó chỉ là nơi ở trong tuần, nhưng bọn con nghĩ
[00:53:58] dù có bị thấy là sống thử cũng không sao.
[00:54:01] Bọn con không nghĩ việc sống thử
[00:54:05] là một việc trái đạo đức và đáng trách.
[00:54:11] Thế giới đã thay đổi nhiều hơn bố mẹ nghĩ.
[00:54:15] Nhiều cặp đôi trẻ sống cùng nhau mà không cưới.
[00:54:20] Một số muốn xem cả hai có hợp nhau không,
[00:54:24] nhưng số còn lại làm vậy là vì tình yêu,
[00:54:27] lý do tài chính, và những lý do khác.
[00:54:32] Vậy sao con lại lừa dối bố mẹ?
[00:54:35] Sao con không thành thật nói hết ra?
[00:54:38] Vì bố mẹ sẽ làm thế này.
[00:54:40] Bố mẹ chắc chắn sẽ không đồng ý.
[00:54:43] Bố mẹ đối xử với con như kẻ đã phạm tội trái đạo lý.
[00:54:48] Ồ, vậy là con vô tội và tự hào.
[00:54:51] Con đúng và bố mẹ sai.
[00:54:53] Ý con không phải vậy.
[00:54:56] Sao mẹ không nhận ra những giá trị đã thay đổi chứ?
[00:54:58] Hệ giá trị ở thế hệ bố mẹ khác với hệ giá trị ở thế hệ bọn con.
[00:55:03] Sao bố mẹ cứ nói con sai và sỉ vả con
[00:55:06] thay vì nhận ra rằng thế giới đã thay đổi?
[00:55:12] Vậy ra bố mẹ là những người già cứng nhắc, cổ hủ
[00:55:16] không thể thấy thời đại đã thay đổi,
[00:55:19] không hề biết thế giới đã thay đổi ư?
[00:55:23] Bố mẹ chỉ biết sỉ vả con, một người vô tội đáng tự hào, một cách bất công sao?
[00:55:28] - Mẹ. - Tóm lại, bố mẹ đã sai.
[00:55:31] Vì lẽ ra phải thay đổi cùng thế giới nhưng bố mẹ lại không thể…
[00:55:38] Nếu con phớt lờ giá trị của bố mẹ và sống như con muốn thì đi ra.
[00:55:42] Đi ra!
[00:56:03] Hye Yeong à!
[00:56:05] Em định đổ thêm dầu vào lửa à?
[00:56:07] Sao lại tranh luận xem sống thử là đúng hay sai?
[00:56:10] Bây giờ, em nên cầu xin tha thứ
[00:56:13] để bố mẹ nguôi giận.
[00:56:15] Em thông minh mà, sao giờ lại ngốc vậy?
[00:56:18] Ai tranh cãi xem đúng hay sai chứ?
[00:56:20] Đây là về sự khác biệt, không phải là đúng hay sai.
[00:56:23] Ý của em là
[00:56:25] không phải em đúng và mẹ sai,
[00:56:27] mà là hệ giá trị của em và mẹ khác nhau.
[00:56:30] Sao mẹ lại cho rằng khác biệt là sai chứ?
[00:56:32] Em đúng và mẹ cũng đúng.
[00:56:33] Chỉ là nhìn nhận khác nhau thôi.
[00:56:55] Ngủ đi.
[00:56:57] Phải ép bản thân ngủ đi.
[00:56:59] Nếu không, bà sẽ ngã bệnh thật đấy.
[00:57:32] Con đi trước đây.
[00:57:58] Hôm nay bà nên ăn đi.
[00:58:01] Jun Yeong nói sẽ nấu ăn sau khi bọn trẻ đi, nên bà ăn với tôi đi.
[00:58:10] Bà nghĩ ta nên làm gì?
[00:58:14] Mà bà đã nghĩ chưa? Tôi chắc là bà vẫn còn kích động lắm.
[00:58:21] Tôi đã nghĩ rồi.
[00:58:24] Ta vẫn nên cho chúng cưới nhau.
[00:58:30] Ông muốn hai bên làm thông gia à?
[00:58:33] Đừng kích động thế.
[00:58:35] Sao tôi không kích động được chứ?
[00:58:36] Ông thừa biết người phụ nữ đó mà.
[00:58:39] Ta làm gì được đây? Đâu còn lựa chọn nào khác.
[00:58:42] Còn chứ.
[00:58:44] Cứ sống thử là sẽ phải kết hôn à?
[00:58:46] Bà xã.
[00:58:48] Nhưng Hye Yeong là một cô gái.
[00:58:51] Nếu được như ý tôi, tôi sẽ không nói điều này,
[00:58:55] nhưng phải cho chúng cưới thôi.
[00:58:57] Nhưng sao phải thế?
[00:59:01] Sao ông có thể không day dứt gả Hye Yeong vào cái nhà đó?
[00:59:05] Ông khác với mọi khi quá.
[00:59:07] Sao ông lại vội vã kết luận thế?
[00:59:10] Bà nghĩ tôi thích cách đó sao?
[00:59:14] Tôi có cảm giác giống hệt bà.
[00:59:17] Tôi cảm thấy đó là cuộc hôn nhân ta không thể nhưng vẫn phải chấp nhận.
[00:59:21] Hye Yeong là một cô gái.
[00:59:23] Và đây là Hàn Quốc mà.
[00:59:27] Vậy mà ta lại dửng dưng trước việc con gái sống thử sao?
[00:59:33] Nghĩ mà xem.
[00:59:35] Hôm nay tôi sẽ xuống quán.
[01:00:02] ĐÓNG CỬA
[01:00:14] Xin chào.
[01:00:17] Sao cứ mang xui xẻo đến cho tôi vậy?
[01:00:20] Đây chỉ là một mớ hỗn độn.
[01:00:23] Nhục nhã đến mức không thể đem ra nói.
[01:00:25] Tôi sợ người ta sẽ phát hiện ra.
[01:00:28] Không phải anh nên trông chừng con mình ư?
[01:00:31] Sao cô ta có thể làm thế
[01:00:34] nếu không phải muốn hủy hoại tương lai con trai tôi?
[01:00:39] Tôi xin lỗi.
[01:00:43] Tôi không có gì để nói vì anh đã xin lỗi,
[01:00:47] nhưng thật phẫn nộ và khủng khiếp.
[01:00:50] Lẽ ra tôi không nên mua tòa nhà này.
[01:00:54] Đúng là vận rủi mà.
[01:00:57] Dù sao thì,
[01:01:00] từ hôm nay quán cà phê sẽ đóng cửa luôn,
[01:01:03] và tôi đã rao bán tòa nhà.
[01:01:05] Tôi cũng đã đăng bán gấp
[01:01:07] nên tôi vô cùng hy vọng sẽ bán được ngay.
[01:01:11] Thật ra thì tôi muốn anh chuyển đi hơn,
[01:01:14] cả cửa tiệm và nhà ở,
[01:01:15] nhưng tôi nghĩ anh sẽ cáo buộc tôi là chủ nhà xấu,
[01:01:18] nên tôi sẽ chịu thiệt thòi và giải quyết.
[01:01:23] Chỉ cần anh làm ơn
[01:01:25] đừng để hai gia đình gặp lại nhau nữa.
[01:01:30] Tôi còn không muốn ta lướt qua nhau.
[01:01:44] Bố, sao bố không nói gì?
[01:01:47] Bà ta đổ hết tội lỗi lên đầu Hye Yeong.
[01:01:51] Không được nói gì với Hye Yeong hay mẹ con.
[01:01:58] Vâng.
[01:02:16] Yu Ju, là anh đây.
[01:02:18] Anh không đi mua đồ gia dụng với em được.
[01:02:21] Không được à? Vậy thì thôi.
[01:02:25] Thế em sẽ gửi danh sách cho anh.
[01:02:29] Lát nữa anh xem qua nhé.
[01:02:32] Vâng, em biết rồi.
[01:02:38] Anh biết tôi bận rộn mà.
[01:02:41] Cậu tới rồi, cậu An.
[01:02:45] Xe van nhé.
[01:02:46]
[01:02:50] Giám đốc Kang. Giám đốc Kang à!
[01:03:03] Ấn đi.
[01:03:08] Ôi. Xe van cho người nổi tiếng.
[01:03:11] Anh An, họ cho anh xe van à?
[01:03:15] Chà.
[01:03:17] - Cô có lái được không? - Tôi sẽ học lái.
[01:03:19] Tôi giỏi mọi công việc chân tay.
[01:03:24] Gì mà phấn khích dữ vậy.
[01:03:25] - Lần đầu đi? - Tất nhiên rồi.
[01:03:27] Sao tôi lại được đi xe van cho người nổi tiếng chứ?
[01:03:29] Tất cả đều là nhờ anh.
[01:03:32] Anh An, cảm ơn anh.
[01:03:35] Tập lái đi để còn chạy thử xem.
[01:03:38] Vâng.
[01:04:25] Là ai được nhỉ?
[01:04:30] Nhà sản xuất Cha?
[01:04:32] Anh làm gì ở đây thế?
[01:04:39] Đó là bạn trai chị Hye Yeong.
[01:04:41] Bạn trai à?
[01:04:52] Bạn trai chị Hye Yeong đến.
[01:04:57] Cái gì?
[01:05:00] Sao anh lại đến đây?
[01:05:03] Phải đến chứ.
[01:05:05] Làm em giật cả mình. Lẽ ra phải gọi điện trước chứ.
[01:05:26] Bác trai và bác gái, cháu xin lỗi.
[01:05:33] Lẽ ra cháu phải đến sớm hơn.
[01:05:37] Cháu sẽ chịu mọi chỉ trích và khiển trách.