Susunod

Người Bố Xa Lạ tập 48 vietsub - Lee Joon, Jung So Min

0 Mga view· 08/20/25
duongvu88
duongvu88
3 Mga subscriber
3

Bạn đang tìm một bộ phim gia đình Hàn Quốc vừa hài hước vừa cảm động để "chữa lành" tâm hồn? "Người Bố Xa Lạ" chính là lựa chọn không thể tuyệt vời hơn!
Cuộc sống của một gia đình bình thường bỗng đảo lộn khi ngôi sao Ahn Joong Hee (Lee Joon) xuất hiện và tự nhận là con trai của ông bố Byun Han Soo. Từ đây, bí mật động trời được chôn giấu suốt 35 năm dần hé lộ, kéo theo vô số tình huống dở khóc dở cười.
Cùng theo dõi hành trình đầy tiếng cười, nước mắt và những bài học sâu sắc về tình thân. Đừng bỏ lỡ phản ứng hóa học bùng nổ của cặp đôi "oan gia" Lee Joon - Jung So Min và câu chuyện tình yêu "cười ra nước mắt" của Lee Yoo Ri!

Magpakita ng higit pa

[00:00:03] Lee Yun Seok còn sống sao?

[00:00:06] Vâng.

[00:00:16] Chú đã đọc bài báo này chưa ạ?

[00:00:19] Đây là Byun Han Soo. Người đã dùng danh tính của người khác

[00:00:22] để che giấu tiền án,

[00:00:25] là bố cháu, Lee Yun Seok.

[00:00:30] Cái gì?

[00:00:31] Vâng.

[00:00:33] Chính là Byun Han Soo mà chú biết.

[00:00:37] Ba người đã cùng học judo hồi cấp hai.

[00:00:41] Sao lại thế này?

[00:00:44] Bố cháu đã phạm tội trộm cắp danh tính,

[00:00:48] nhưng cháu muốn giúp ông ấy rửa oan

[00:00:50] cho một tội trước đây ông ấy không phạm.

[00:00:53] Cháu chắc chắn ông ấy không giết học sinh đó,

[00:00:57] nên cháu đến đây để nghe câu chuyện

[00:00:59] của nhân chứng, là chú.

[00:01:03] Tôi không biết gì cả.

[00:01:05] Chú khai đã thấy ba học sinh

[00:01:07] tấn công người học sinh sau đó đã tử vong.

[00:01:11] Tôi nói với họ là không thấy gì cả rồi.

[00:01:13] Vậy sao lúc đầu chú lại nói thế?

[00:01:17] Tôi chỉ cố giúp Yun Seok.

[00:01:22] Tôi đã cố giúp đỡ Yun Seok bằng cách đứng về phía cậu ta,

[00:01:25] nhưng họ bảo nói dối là phạm tội, nên tôi bảo họ tôi không thấy gì cả.

[00:01:30] Chú còn nói họ là học sinh Trường Cấp ba Geumsung.

[00:01:34] Cậu học sinh đã chết học Trường Cấp ba Geumsung.

[00:01:36] Thế nên tôi nói thế, chứ tôi không thấy gì cả.

[00:01:40] Sao tôi phải giải thích với cô chứ?

[00:01:43] Đi đi. Tôi không còn gì để nói nữa.

[00:01:47] Đã hết thời hạn khởi tố vụ án rồi.

[00:01:50] Dù chú có nói gì,

[00:01:52] chú cũng sẽ không bị buộc tội khai man.

[00:01:56] Khai man?

[00:01:58] Tôi đã nói là không thấy gì hết rồi mà.

[00:02:03] Đi đi.

[00:02:04] Nếu cô không đi, tôi sẽ gọi cảnh sát.

[00:02:07] Cô muốn bị tố cáo tội xâm nhập trái phép à?

[00:02:33] Cảm ơn ạ.

[00:02:34] Chị ba.

[00:02:36] Cảm ơn ạ.

[00:02:38] Chúng ta có thư à?

[00:02:40] Vâng. Gửi cho bố, từ tòa án.

[00:02:42] Từ tòa án?

[00:02:45] Đây là thông báo ngày xét xử à?

[00:02:47] Cái gì thế?

[00:02:49] THÔNG BÁO NGÀY XÉT XỬ

[00:02:52] Đây là giấy thông báo ngày xét xử.

[00:02:56] Có lịch hầu tòa rồi ạ.

[00:02:58] Là thứ Hai tuần sau.

[00:03:01] Bố sẽ phải ra tòa à?

[00:03:04] Thời gian qua bố đã bị điều tra ở đồn cảnh sát.

[00:03:09] Nhưng con không biết bố sẽ phải ra tòa.

[00:03:13] Con cũng vậy.

[00:03:15] Thứ Hai tuần sau

[00:03:18] là sớm hơn ta dự kiến nhiều.

[00:03:30] Bố sẽ ra sao đây?

[00:03:34] Còn tùy vào kết quả.

[00:03:37] Nếu bị kết án, bố sẽ vào tù.

[00:03:41] Nếu chịu án tù treo, bố sẽ không vào tù.

[00:03:44] Ý chị là bố sẽ vào tù sao?

[00:03:47] Em tưởng bố sẽ phải đóng phạt hay sao đó thôi chứ.

[00:03:50] Em tưởng chỉ thế là xong.

[00:03:52] Xác suất bố phải vào tù là bao nhiêu?

[00:03:55] Khó nói lắm.

[00:03:58] Giấy đăng ký kết hôn, hộ khẩu, hay giấy tờ của ta

[00:04:00] mà bố làm trong quá khứ đã hết hạn,

[00:04:03] nhưng bố sẽ bị buộc tội dùng danh tính giả suốt bảy năm qua.

[00:04:08] Vì truyền thông đang tập trung vào bố,

[00:04:11] họ có thể sẽ nặng tay với ông ấy để làm gương.

[00:04:13] Xác suất là 50-50.

[00:04:15] Vậy là bố có thể sẽ bị tuyên án thật sao?

[00:04:20] Vâng. Có thể thế lắm.

[00:04:24] Ta có thể nhờ anh An nộp đơn kháng cáo

[00:04:26]

[00:04:31] Sao ta nhờ anh An làm việc đó được chứ.

[00:04:34] Bố không muốn thế đâu.

[00:04:36] Bố không chịu cho chị làm luật sư còn gì.

[00:04:38] Tại sao? Lỡ bố vào tù thật thì sao?

[00:04:41] Hye Yeong à, hay ta cùng thuyết phục

[00:04:45] để bố cho em bào chữa nhé?

[00:04:47] - Phải đó. - Ý hay đấy.

[00:04:50] Byun Ra Yeong.

[00:04:51] Đừng khóc. Em phải mạnh mẽ lên.

[00:04:54] Nếu khóc, bố sẽ thấy có lỗi đấy. Hiểu chưa?

[00:04:58] Em hiểu rồi.

[00:05:00] Nào.

[00:05:04] Vào đi.

[00:05:11] Có chuyện gì vậy?

[00:05:14] Sao muộn rồi mấy đứa còn vào đây?

[00:05:17] Bố.

[00:05:19] Hãy để con bào chữa cho bố trong phiên tòa tới.

[00:05:22] Lần trước bố đã nói

[00:05:24] không được rồi mà.

[00:05:26] Bố.

[00:05:27] Sao bố lại từ chối khi em con là luật sư?

[00:05:29] Anh nói đúng đấy bố.

[00:05:31] Con có nói là bố không có tội đâu.

[00:05:35] Một tên sát nhân thật còn có luật sư.

[00:05:38] Nếu không có luật sư,

[00:05:39] chính quyền sẽ chọn cho bố một luật sư tòa chỉ định.

[00:05:43] Thế không có nghĩa là vô liêm sỉ đâu.

[00:05:45] Là quyền của bố mà.

[00:05:46] Bố có thể bị bỏ tù đấy.

[00:05:48] Để chị bào chữa đi bố.

[00:05:49] Cho chị ấy cơ hội để bào chữa cho bố đi ạ.

[00:05:57] Bố không muốn

[00:05:59] làm vậy.

[00:06:04] Bố biết các con thấy thế nào,

[00:06:08] nhưng bố không muốn làm vậy.

[00:06:11] Chưa gì bố đã thấy có lỗi và không thoải mái

[00:06:14] khi bắt nó ngồi cạnh trong phiên tòa.

[00:06:17] Bố không muốn con bé bào chữa cho bố.

[00:06:21] Bố chưa từng tự hào về bản thân

[00:06:25] dù chỉ một giây trong suốt 35 năm qua.

[00:06:29] Bố luôn cảm thấy trong tim

[00:06:31] có một gánh nặng, và thấy hổ thẹn nữa.

[00:06:35] Bố chỉ nghĩ rằng

[00:06:37] mình sẽ lấy lại tên trước khi chết,

[00:06:42] nhưng lại không hiểu đủ để nói ra sự thật.

[00:06:46] Bố đã ngu ngốc

[00:06:48] như thế đấy.

[00:06:51] Nên bố không muốn làm thế trong phiên tòa.

[00:06:54] Bố muốn trả giá cho việc mình đã làm

[00:06:57] và bỏ lại quá khứ đáng xấu hổ đó.

[00:07:02] Bố không nên

[00:07:04] là một người bố tệ hại nữa.

[00:07:17] Vâng. Con hiểu.

[00:07:21] Con sẽ tôn trọng quyết định của bố.

[00:07:28] Bố, mẹ. Ra ăn đi ạ.

[00:07:34] Ta nên làm gì đây?

[00:07:37] Này, đây là hôn nhân lừa đảo đấy.

[00:07:44] Nó không hề nói dối về trình độ học vấn.

[00:07:49] Ông ấy dùng danh tính giả,

[00:07:51] và còn từng ở tù, là kẻ sát nhân.

[00:07:55] Chúng ta còn chẳng đòi hỏi gì nhiều khi Jeong Hwan kết hôn.

[00:07:59] Chúng ta từ bỏ mong muốn có thông gia giàu có.

[00:08:01] Chúng ta hài lòng

[00:08:03] với việc nhà thông gia tốt bụng và trung thực.

[00:08:07] Trời ơi.

[00:08:08] Thật không tin nổi ông ta là cựu tù nhân.

[00:08:15] Sao ông lại cản khi tôi cố ngăn cuộc hôn nhân này?

[00:08:19] Nếu ông không cản thì đã không có chuyện này.

[00:08:23] Đáng lẽ bà phải cố chia rẽ chúng hơn chứ.

[00:08:27]

[00:08:29] Cái gì? Ông đang đổ lỗi cho tôi đấy à?

[00:08:32] Ôi trời.

[00:08:33] Tôi sẽ kiện ông ta tội lừa đảo nếu có thể.

[00:08:37] Trời ơi.

[00:08:39] Không tin được ông ấy từng ở tù

[00:08:41] và thậm chí còn dùng danh tính giả.

[00:08:44] Bố, mẹ.

[00:08:47] Bố vợ thật sự vô tội mà.

[00:08:49] Con biết rất khó để tin điều này, nhưng ông ấy thực sự bị buộc tội oan.

[00:08:53] - Thằng nhóc này. - Con lại còn thế à?

[00:08:55] Không phải con đang cố bênh Hye Yeong.

[00:08:57] Con đã xem qua hồ sơ vụ án

[00:08:59] và có rất nhiều điểm kỳ lạ.

[00:09:03] Hye Yeong đang chuẩn bị cho phiên tòa tái thẩm.

[00:09:05] Còn tìm ra cả nhân chứng.

[00:09:07] Ngay khi có bằng chứng mới,

[00:09:10] bọn con sẽ xin tái thẩm,

[00:09:12] và sẽ có thể chứng minh bố vợ vô tội.

[00:09:14] Đợi đã.

[00:09:16] Thật sao?

[00:09:17] Ông ấy làm giả danh tính

[00:09:19] chỉ vì bị buộc tội oan.

[00:09:22] Ông ấy chỉ không muốn con cái chịu khổ.

[00:09:26] Con biết ông ấy không nên làm thế,

[00:09:28] nhưng con hiểu lý do của ông ấy.

[00:09:31] Nhưng ai mà tin được chứ?

[00:09:34] Và việc ông ấy sống với danh tính của người khác

[00:09:36] suốt 35 năm vẫn là việc rất kinh khủng.

[00:09:38] Không người bình thường nào có thể làm được.

[00:09:43] Hye Yeong còn nói là nó sẽ thông cảm

[00:09:47] dù ta có đòi gia đình nó bồi thường mà.

[00:09:50]

[00:09:57] Ôi trời.

[00:10:00] Bố mẹ thế nào rồi?

[00:10:02] Họ vẫn còn giận lắm à?

[00:10:05] Cứ để anh lo. Anh sẽ giải quyết chuyện của họ.

[00:10:08] Chắc bố mẹ cậu cũng biết chuyện rồi nhỉ.

[00:10:13] Đây. Mới nướng đấy.

[00:10:17] Trông ngon quá. Cảm ơn anh nhiều.

[00:10:21] Em nghỉ việc rồi.

[00:10:24] - Cái gì? - Tại sao?

[00:10:27] Em đã phân vân nên nghỉ phép một thời gian

[00:10:29] hay nên nghỉ việc để lo cho vụ tái thẩm.

[00:10:32] Nhưng đột nhiên em nghe người ta

[00:10:34] bàn tán về vụ của bố.

[00:10:35] Nên em nghỉ việc luôn không chần chừ.

[00:10:39] Em ổn.

[00:10:40] Nhưng bố mẹ có thể sẽ buồn,

[00:10:42] nên đừng để lộ cho đến khi xong phiên tái thẩm.

[00:10:46] Trong hoàn cảnh đó thì nghỉ là đúng rồi.

[00:10:49] Làm tốt lắm.

[00:10:51] Cậu ấy nói đúng.

[00:10:53] Làm tốt lắm.

[00:10:57] Họ sẽ không thuê được luật sư nào khác

[00:10:59] vừa thông minh, tốt bụng

[00:11:02] và lại còn xinh đẹp nữa.

[00:11:04] - Đúng không? - Anh ấy nói đúng.

[00:11:08] Em chuẩn bị cho phiên tòa tái thẩm tới đâu rồi?

[00:11:10] Tìm thấy nhân chứng chưa?

[00:11:12] Vậy nên em mới hẹn gặp anh. Tìm thấy rồi.

[00:11:16] - Tìm thấy rồi à? - Nhưng ông ấy từ chối làm chứng.

[00:11:19] Thế nên em mới cần anh giúp.

[00:11:21] Em cần anh làm gì?

[00:11:22] Xin hãy tìm toàn bộ hồ sơ

[00:11:24] về bố và nhân chứng.

[00:11:26] Ông ta từng chơi judo,

[00:11:27] nên sẽ phải có bài báo.

[00:11:29] Và ngày mai, hãy đến Yangyang

[00:11:31] tìm hiểu nhiều nhất có thể về bố và nhân chứng.

[00:11:35] Anh cũng có thể ghé trường cấp ba của bố,

[00:11:37] hay đi gặp những người chơi judo từng tập với ông ấy.

[00:11:41] Được rồi.

[00:11:44] Em sẽ đến thẳng tiệm sửa xe.

[00:11:46] Em phải thuyết phục ông ta bằng mọi giá.

[00:11:50] Anh cũng muốn đi cùng em, nhưng anh có buổi quay.

[00:11:54] Em có thể lái xe anh đến đó.

[00:11:57] Chìa khóa đây.

[00:12:05] TIỆM SỬA XE K

[00:13:01] Ôi trời, giật cả mình!

[00:13:04] Anh… Anh đang làm gì vậy?

[00:13:06] Đáng lẽ nên chào hỏi hay gì chứ.

[00:13:08] Anh làm gì vậy?

[00:13:10] Sao lại cười hạnh phúc thế?

[00:13:12] Anh… Anh đang nói gì vậy?

[00:13:15] Đây, nhìn này.

[00:13:17] Đây là kịch bản cuối cùng của tập 30.

[00:13:20] Phải chăm chỉ lên mới được.

[00:13:28] Chúng ta xem đến đâu rồi?

[00:13:31] - Hẹn mai gặp lại. - Tạm biệt.

[00:13:33] - Luyện tập đi đấy. - Được rồi.

[00:13:37] Xong rồi ạ? Có cà phê này.

[00:13:39] Đến rồi à.

[00:13:41] Anh ơi.

[00:13:42] Thật tuyệt khi được ra ngoài thế này

[00:13:44] sau khi bị nhốt trong studio của anh lâu như vậy.

[00:13:48] Không biết có phải may không,

[00:13:49] nhưng việc cặp đôi nổi tiếng đó kết hôn

[00:13:51] đã khiến mọi người quên chuyện của anh.

[00:13:53] Mãi mới được ra ngoài.

[00:13:54] Cuối cùng cũng có thể thở.

[00:13:57] Cảm ơn rất nhiều, Tae Bu.

[00:13:58] Cảm ơn vì những gì cậu định nói.

[00:14:02] - Để tôi đưa anh về. - Tôi sẽ tự đi.

[00:14:04] - Anh đi đâu vậy? - Đừng để ý. Tôi sẽ gọi cho cậu.

[00:14:09] Dần dà anh ấy lại bắt đầu cho mình ra rìa nữa rồi.

[00:14:34] Em đến sớm thế.

[00:14:35] Chào anh.

[00:14:41] Sao?

[00:14:43] Chỉ là em thấy hơi ngượng.

[00:14:46] Lên xe đi.

[00:14:47] Vâng.

[00:15:07] Tối qua em ngủ ngon không?

[00:15:10] Không, không ngon lắm.

[00:15:12] Còn anh thì sao?

[00:15:13] Không, anh cũng không ngủ được.

[00:15:17] Vậy anh muốn về nhà nghỉ ngơi không?

[00:15:19] Không. Anh không cần nghỉ.

[00:15:21] Anh không mệt. Em có mệt không?

[00:15:22] Không, em cũng không mệt.

[00:15:28] Em có muốn làm gì không? Hay đi đâu đó?

[00:15:35] Muốn đi xem phim không?

[00:15:37] Thế có được không? Sẽ có rất nhiều người.

[00:15:40] Ừ nhỉ. Vậy đi công viên giải trí thì sao? Không. Chỗ đó cũng sẽ đông.

[00:15:46] Vậy chúng ta lái xe đi dạo nhé?

[00:15:49] Hôm nay em phải về nhà sớm một chút.

[00:15:54] Anh hiểu rồi.

[00:15:58] Vậy cùng đến nhà hàng anh biết đi.

[00:16:00] Anh sẽ đặt bàn.

[00:16:05] Alô? Vâng.

[00:16:07] Tôi muốn đặt bàn cho hai người.

[00:16:11] Tôi hiểu rồi. Được rồi.

[00:16:15] Hết bàn rồi.

[00:16:20] Chắc đây là lý do người nổi tiếng toàn hẹn hò ở nhà.

[00:16:26] Em có muốn đến chỗ anh không? Anh sẽ nấu mì Ý cho em.

[00:16:30] Không, ý em không phải vậy.

[00:16:32] Ý em là sao?

[00:16:35] À, em…

[00:16:37] Em không thích mì Ý à?

[00:16:39] Không, em thích chứ.

[00:16:42] Em thích mà nhỉ?

[00:16:44] Đến chỗ anh đi.

[00:16:47] Thắt dây an toàn vào.

[00:17:13] Al.

[00:17:15] Chào Al. Lâu rồi không gặp. Mày thế nào rồi?

[00:17:21] Em có thể ở đây với Al.

[00:17:23] Anh sẽ nấu mì Ý cho em.

[00:17:33] CÁCH LÀM MÌ Ý SỐT NGHÊU

[00:17:45] CÔNG THỨC MÌ Ý SỐT NGHÊU

[00:17:49] Sẽ ổn thôi. Cứ làm theo công thức.

[00:17:51] Người ta nói người thông minh

[00:17:53] cũng là đầu bếp giỏi.

[00:18:03] Dầu ô liu, mì Ý,

[00:18:07] và nghêu.

[00:18:14] Em giúp được gì không?

[00:18:16] Không. Đừng lại gần.

[00:18:18] À, chỉ là

[00:18:19]

[00:18:22] Cứ tự nhiên như ở nhà. Anh mở nhạc nhé?

[00:18:24] Không, không sao ạ.

[00:18:26] Vậy nếu cần giúp thì nói em nhé.

[00:18:29] Được rồi. Nghỉ ngơi đi.

[00:18:36] RAMYEON

[00:19:00] Điên mất thôi.

[00:19:25] Đáng lẽ mình nên đi chợ trước.

[00:19:50] JUDO

[00:20:02] JUDO

[00:20:05] Này. À…

[00:20:08] Không biết em

[00:20:12] có thích ramyeon không?

[00:20:15] Hiện tại anh không có mì Ý.

[00:20:20] Em thích ramyeon mà.

[00:20:22] Em thích nó

[00:20:24] gấp mười lần mì Ý.

[00:20:26] Thật sao?

[00:20:28] À, nhưng đừng bỏ trứng.

[00:20:30] Ramyeon không thôi là ngon nhất.

[00:20:34] Anh An.

[00:20:39] JUDO

[00:20:40] Cái gì đây?

[00:20:43] Nó chìa ra khỏi hộp.

[00:20:49] Ăn mì xong anh sẽ kể em nghe.

[00:20:58] Trông ngon quá.

[00:21:00] Cảm ơn anh vì bữa ăn.

[00:21:02] Lần tới anh sẽ nấu mì Ý cho em.

[00:21:04] Em rất thích ramyeon.

[00:21:18] Trời, cứ như tác phẩm nghệ thuật vậy.

[00:21:21] Nói quá rồi đấy.

[00:21:23] Dù sao cũng cảm ơn em. Ăn đi.

[00:21:28] Mà này,

[00:21:31] anh không định nói hả?

[00:21:38] Được rồi. Đợi anh chút.

[00:21:51] Anh từng kể

[00:21:52] rằng anh đã đi khám bác sĩ tâm thần vì em. Nhớ không?

[00:21:55] Bác sĩ bảo anh làm thế này.

[00:21:58] Anh phải viết ra các suy nghĩ

[00:22:00] mà anh muốn quên đi

[00:22:04] rồi bỏ vào hộp này.

[00:22:10] Trời ạ, lẽ ra

[00:22:12] anh nên để dành chuyện này cho thời khắc quan trọng.

[00:22:18] Giờ em biết hết rồi.

[00:22:20] Từ giờ em cũng không được giữ bí mật với anh đâu, biết chưa?

[00:22:27] Vậy anh hỏi em nhé.

[00:22:29] Hôm nay em có vẻ buồn. Có chuyện gì vậy?

[00:22:35] Anh nhận ra rồi sao?

[00:22:36] Phải, anh thấy hết rồi.

[00:22:43] Em là thế này đấy.

[00:22:45] Em thật sự không muốn để lộ ra.

[00:22:50] Hãy hứa với em một điều.

[00:22:53] Anh đừng thấy có lỗi

[00:22:54] ngay cả khi em nói ra chuyện này.

[00:22:57] Chuyện bố em phải không?

[00:23:01] Được, anh hứa.

[00:23:06] Phiên tòa của bố

[00:23:08] đã được ấn định.

[00:23:11] Là vào thứ Hai tới.

[00:23:18] Thế nên em mới phải về nhà sớm à.

[00:23:24] Anh phải giữ lời hứa đấy nhé?

[00:23:27] Được, anh sẽ giữ lời.

[00:23:32] Ăn trước đã. Lát nữa anh sẽ đưa em về.

[00:23:34] Vâng.

[00:23:58] Mẹ, mẹ đi chưa ạ?

[00:24:00] Con chuẩn bị đi rồi. Hẹn gặp mẹ ở bệnh viện.

[00:24:46] - Mẹ ơi, con xin lỗi. - Này.

[00:24:47]

[00:24:50] Con đã chạy à.

[00:24:53] Nếu bận thì không cần phải đến đâu.

[00:24:56] Giờ con hết bận rồi. Con nghỉ phép rồi mẹ à.

[00:24:59]

[00:25:01] và con muốn ở bên mẹ sau khi mẹ phẫu thuật xong.

[00:25:06] Có vẻ như con đã chạy mệt lắm.

[00:25:09] Con nên ra ngồi trước điều hòa đi.

[00:25:12] Nó sẽ giúp con hạ nhiệt.

[00:25:14] Bà Na Yeong Sil.

[00:25:24] Hay là đặt lịch phẫu thuật

[00:25:26] vào thứ Tư tuần sau nhé?

[00:25:28] Bà sẽ phải nhập viện trước một ngày.

[00:25:31] Thứ Tư tuần sau à?

[00:25:34] Có lịch hầu tòa rồi ạ.

[00:25:37] Là thứ Hai tuần sau.

[00:25:40] Vậy…

[00:25:42] Bác sĩ.

[00:25:44] Ta hoãn phẫu thuật được không?

[00:25:46] Nhà tôi đang có chuyện.

[00:25:49] Vậy sẽ phải đợi lâu đấy.

[00:25:52] Tôi khuyên bà đừng làm thế

[00:25:54] khi khối u đang trong tình trạng này.

[00:25:56] Bà cần được phẫu thuật gấp.

[00:25:59] Bác sĩ nói đúng đấy mẹ.

[00:26:00] Ta phẫu thuật vào ngày đó đi.

[00:26:02] Xin hãy hoãn lại giúp tôi, bác sĩ.

[00:26:05] Tôi nghĩ thứ Tư tuần sau không được đâu.

[00:26:08] Mẹ.

[00:26:11] Tôi xin lỗi, bác sĩ.

[00:26:13] Mẹ à, chúng ta nói chuyện một chút đi.

[00:26:24] Mẹ, mẹ nên phẫu thuật vào thứ Tư tuần sau.

[00:26:28] Bác sĩ bảo mẹ nên lấy khối u càng sớm càng tốt.

[00:26:32] Nhưng sao mẹ có thể nhập viện

[00:26:34] một ngày sau phiên tòa của bố con?

[00:26:36] Ta còn không biết tòa sẽ tuyên án thế nào.

[00:26:40] Và nếu bố phải ngồi tù,

[00:26:43] ông ấy sẽ bị bắt giam ngay.

[00:26:46] Mẹ nên ở nhà để an ủi mọi người.

[00:26:49] Mẹ cũng nên đến thăm bố

[00:26:51] để ông ấy không thấy lo lắng.

[00:26:53] Mẹ vẫn phải phẫu thuật đã.

[00:26:56] Sẽ không có gì đâu, nhưng nếu như…

[00:27:00] Mẹ sẽ làm sao nếu là khối u gây ung thư?

[00:27:02] Và sao mẹ lại không nói với cả nhà?

[00:27:05] Lúc này sao mẹ nói được?

[00:27:10] Hãy chờ đến khi phiên tòa kết thúc, được chứ?

[00:27:14] Không thể được, mẹ à.

[00:27:15] Tuần sau mẹ phải phẫu thuật.

[00:27:18] Nếu không, con sẽ phải nói với cả nhà ạ.

[00:27:21] Mẹ không sao, Yu Ju à.

[00:27:23] Ngay cả khi là ung thư,

[00:27:26] tế bào cũng sẽ không lan nhanh ở người lớn tuổi.

[00:27:29] - Phẫu thuật chậm một chút cũng không… - Mẹ.

[00:27:31] Vậy con sẽ nói với bố đấy.

[00:27:38] Mẹ biết rồi.

[00:27:40] Được rồi.

[00:27:42] Thứ Tư tuần sau mẹ sẽ làm phẫu thuật.

[00:27:46] Nhưng…

[00:27:49] Khoan hãy nói với cả nhà.

[00:27:53] Mẹ đã làm việc điều có lỗi với bố con.

[00:27:57] Không thể nói chuyện này ra

[00:28:00] khi ông ấy sắp phải ra tòa.

[00:28:05] Mẹ xin con đấy.

[00:28:07] Còn nữa,

[00:28:10] mẹ không sao thật mà.

[00:28:29] Vào đi.

[00:28:33] Ờ. Ngồi đi.

[00:28:39] Sao thế? Con chưa từng chủ động gặp bố mà.

[00:28:44] Con sẽ bàn giao lại công việc.

[00:28:46] Ý con là sao?

[00:28:50] Con xin từ chức ạ.

[00:28:53] Con đang làm gì vậy?

[00:28:54] Con đã biết kế hoạch của bố khi bố đưa ra đề nghị

[00:28:58] về đội bóng đá,

[00:29:01] nhưng con vẫn chấp nhận vì yêu bóng đá và rất muốn huấn luyện.

[00:29:05] Nhưng

[00:29:07] chắc con quá tham vọng rồi.

[00:29:11] Con sẽ tự mình bắt đầu lại.

[00:29:14] Con bị sao vậy? Sao lại làm thế?

[00:29:22] Bố đã xúc phạm gia đình Ra Yeong

[00:29:26] và bảo cô ấy đi.

[00:29:27] Đúng, bố đã làm vậy,

[00:29:30] nhưng con không thể từ chức.

[00:29:32] Con nghĩ đây là trò đùa à?

[00:29:35] Bố nghĩ mình là ai mà dám xúc phạm Ra Yeong?

[00:29:42] Từ giờ con sẽ tự lo mọi chuyện.

[00:29:45] Nếu làm thế,

[00:29:48] con nghĩ cô ta còn hẹn hò với con không?

[00:29:51] Cô ta quen con vì gia cảnh, xuất thân

[00:29:54] và tiền của con thôi.

[00:29:55] Cô ấy đã quen con ngay cả lúc con không có tiền, sống ở phòng trực đêm.

[00:29:59] Khi mới hẹn hò, cô ấy chẳng biết gì về con.

[00:30:05] Đừng sỉ nhục cô ấy trước mặt con nữa.

[00:30:09] Đó là tiền của bố.

[00:30:10] Con chưa từng xem là của con.

[00:30:13] Con biết ơn những gì mình có,

[00:30:16] nhưng con không bao giờ muốn phụ thuộc vào bố.

[00:30:24] Gọi cho con khi có người thay thế ạ.

[00:30:28] Cái thằng…

[00:30:33] Chắc chắn nó sẽ làm vậy.

[00:30:37] Mình nên làm gì đây?

[00:30:39] Gặp nhân chứng chưa?

[00:30:42] Em không gặp được. Tiệm sửa xe đóng cửa rồi.

[00:30:46] Ngày mai em sẽ thử lại.

[00:30:47] Anh có tìm thấy gì không?

[00:30:49] Có.

[00:30:51] Anh nghĩ ta chẳng biết gì về bố cả.

[00:30:55] Bố lẽ ra đã có tương lai làm vận động viên judo.

[00:30:57] Ông ấy còn đại diện cho tỉnh.

[00:31:00] Chuyện xảy ra ngay trước giải đấu quốc gia

[00:31:04] và đó là lúc sự nghiệp judo của bố chấm dứt.

[00:31:11] Em cũng chưa thấy bức ảnh này, đúng không?

[00:31:14] LEE YUN SEOK ĐẠI DIỆN CHO TỈNH

[00:31:15] "Ước mơ của mẹ em là

[00:31:17] được xem em thi đấu cho đội tuyển quốc gia".

[00:31:22] Ông ấy là một vận động viên tuyệt vời.

[00:31:29] Xem đi.

[00:31:31] Họ đã chơi judo cùng nhau.

[00:31:34] Họ cùng thi đấu một hạng cân nặng, nhưng nhân chứng luôn xếp sau bố.

[00:31:39] Rồi sau khi bố vào tù vì tội ngộ sát,

[00:31:43] ông ấy thay bố tham gia cuộc thi đó.

[00:31:49] Chắc anh tìm kiếm vất vả lắm.

[00:31:51] Không có gì. Em mới là đang vất vả.

[00:31:54] Em muốn anh cùng tới tiệm sửa xe không?

[00:31:57] Nếu cùng đi, có thể ta sẽ làm ông ấy bực

[00:32:01] và khiến chuyện tệ hơn. Trước mắt em sẽ đi một mình.

[00:32:04] Được.

[00:32:05] Mau đi ngủ thôi.

[00:32:07] Sáng mai em cũng phải đi sớm mà.

[00:32:32] Ông ấy sẽ xuất hiện thôi.

[00:32:34] Ông ta sẽ xuất hiện ít nhất một lần để treo biển hay gì đó.

[00:32:49] Ông đi đâu vậy?

[00:32:51] Bà dậy rồi à?

[00:32:53] Chắc tôi đã đánh thức bà. Ngủ tiếp đi.

[00:32:56] Không. Tôi nghe tiếng có người đi rồi.

[00:33:01] Tôi nghĩ Hye Yeong đã ra ngoài sớm.

[00:33:05] Tôi đi chợ đây.

[00:33:07] Cùng đi đi.

[00:33:09] Bên ngoài nóng quá. Ta lái xe đến đó đi.

[00:33:17] - Xin chào. - Xin chào.

[00:33:18] Anh chị muốn mua gì ạ?

[00:33:26] Để lại đi. Cái này.

[00:33:28] Được rồi. Tốt.

[00:33:31] Tôi nên mua hành lá.

[00:33:33] Cái này được không?

[00:33:35] - Không. - Cái gì?

[00:33:36] - Thôi. - Cái gì?

[00:33:39] Nhìn cái này đi. Cái này ngon đấy.

[00:33:41] Ừ. Cái đó được đấy.

[00:33:44] Cái này bao nhiêu?

[00:33:45] - Cái này hai bó 4.000 won. - Thế à.

[00:33:58] Không sao. Mẹ làm được.

[00:34:00] Bố mẹ mua nhiều đồ ăn thế.

[00:34:02] Chờ đã.

[00:34:06] Đưa cho con.

[00:34:07] Ôi trời.

[00:34:10] Trời ạ.

[00:34:11] Bố con muốn muối kim chi và rau củ.

[00:34:15] Một mình bố thì làm thế nào chứ?

[00:34:18] Bố có cả ngày để làm mà.

[00:34:20] Thật ra cũng không nhiều lắm đâu.

[00:34:22] Ôi trời.

[00:34:25] Mấy thứ này là sao?

[00:34:28] Vì ngày mai là phiên tòa xét xử ư?

[00:34:30] Cho tụi con ăn khi bố không có nhà à?

[00:34:32] Không. Bố làm để nhà ăn trong năm thôi.

[00:34:41] Đừng làm. Bọn con không ăn đâu.

[00:34:45] Bố đừng có làm.

[00:34:47] Bố vắng nhà thì ai sẽ ăn chứ?

[00:34:50] Thật sự không phải vì vậy mà bố làm đâu, con út à.

[00:34:54] Bố thật là, bị sao vậy chứ?

[00:34:56] Bố còn chưa bị tuyên án mà.

[00:35:02] Đừng khóc.

[00:35:05] Chị ba đã bảo em phải mạnh mẽ mà.

[00:35:08] Đó là điều bố muốn nhất. Được chứ?

[00:35:13] Đừng khóc.

[00:35:16] Em nói đúng. Vẫn chưa có phán quyết mà.

[00:35:26] Nhưng mà nhiều thật đấy.

[00:35:28] Ừ. Chúng ta nên nhanh lên.

[00:35:30] Để mẹ giúp nữa.

[00:35:33] Ôi trời ơi.

[00:35:36] Cứ như mấy đứa mua cả cái chợ về vậy.

[00:35:39] Mẹ.

[00:35:42] Nhanh lên.

[00:35:44] Phải nhanh lên mới xong trong hôm nay được.

[00:36:03] Nóng quá,

[00:36:05] cứ như phòng tắm hơi ấy.

[00:36:13] Ôi trời. Xong rồi.

[00:36:18] Vất vả rồi.

[00:36:20] Mẹ đã vất vả nhiều.

[00:36:22] Cuối cùng cũng xong.

[00:36:26] Mẹ.

[00:36:28] Con xin lỗi.

[00:36:32] Con thật sự xin lỗi

[00:36:34] vì con thậm chí còn không thể xin lỗi mẹ.

[00:36:38] Không sao. Không cần làm thế với mẹ.

[00:36:42] Cứ thoải mái và đừng quá lo về phiên tòa.

[00:36:47] Bấy lâu nay con đã chịu khổ nhiều rồi.

[00:36:52] Mẹ hiểu cảm giác của con.

[00:36:57] Đừng lo về phiên tòa.

[00:37:01] Từ giờ con và Yeong Sil

[00:37:04] cuối cùng cũng đã có thể sống thanh thản.

[00:37:36] Em đang ở đâu?

[00:37:39] Ở tiệm sửa xe.

[00:37:45] Vẫn còn ở đó à?

[00:37:46] Đã tám tiếng rồi mà?

[00:37:48] Em không sao chứ?

[00:37:49] Em không sao. Rồi ông ta cũng sẽ xuất hiện thôi.

[00:37:52] Đừng lo cho em, tập trung làm việc đi.

[00:38:34] Chú ơi.

[00:38:42] Đang là mùa hè, nên cho thức ăn vào tủ lạnh ngay đi.

[00:38:45] Vâng.

[00:38:50] Nghe nói mai là phiên tòa ạ.

[00:38:53] Sao cháu biết thế?

[00:38:56] Chú không muốn cháu biết mà.

[00:38:58] Sao cháu lại không biết được chứ?

[00:38:59] Phóng viên sẽ đến đầy tòa.

[00:39:01] Giờ chú đang nổi tiếng lắm.

[00:39:03] Ra vậy.

[00:39:05] Sao chú lại làm phỏng vấn như thế?

[00:39:09] Cháu cũng đã bảo đừng ra đầu thú mà.

[00:39:12] Jung Hui à.

[00:39:14] Chú…

[00:39:16] chưa từng thấy thoải mái thế này.

[00:39:21] Lần đầu tiên trong 35 năm qua,

[00:39:23] chú có thể vô tư đi ra ngoài

[00:39:26] và đi bộ dọc các con đường.

[00:39:29] Chú cũng không còn gặp ác mộng nữa.

[00:39:33] Chú có thể ngủ ngon rồi.

[00:39:36] Chú biết điều này nghe có vẻ kỳ lạ,

[00:39:42] nhưng căn phòng cháu từng dùng

[00:39:44] sẽ luôn được để trống,

[00:39:46] để cháu có thể về bất cứ khi nào cháu muốn.

[00:39:49] Cứ ghé qua nếu thèm đồ ăn nhà nấu nhé.

[00:39:55] Còn cái này nữa.

[00:39:57] Đây là chỗ Han Soo…

[00:40:00] Ý chú là, đây là chỗ bố cháu đang ở.

[00:40:03] Chú đã luôn muốn cùng cháu đến đó.

[00:40:06] Chú đã vẽ bản đồ để cháu có thể tự đi.

[00:40:10] Han Soo sẽ rất vui khi gặp cháu.

[00:40:15] Còn địa chỉ bên dưới

[00:40:17] là viện dưỡng lão cô của Han Soo đang ở.

[00:40:20] Có nghĩa đó là bà cô của cháu.

[00:40:23] Bà ấy đang ở đây.

[00:40:25] Bà ấy mắc chứng Alzheimer,

[00:40:27] nhưng cũng có lúc tỉnh táo.

[00:40:32] Nói cháu là con trai Han Soo.

[00:40:33] Bà ấy sẽ rất vui khi gặp cháu.

[00:40:45] Giữ gìn sức khỏe

[00:40:47] và bảo trọng nhé.

[00:40:50] Cháu đã ở đỉnh cao sự nghiệp

[00:40:53] và cháu đang làm rất tốt,

[00:40:56] nhưng chú hy vọng cháu có thể là

[00:40:58]

[00:41:02] công nhận và yêu mến hơn nữa.

[00:41:06] Chú muốn cảm ơn cháu

[00:41:08] vì tất cả.

[00:41:12] Và chú vô cùng xin lỗi, Jung Hui à.

[00:41:18] Hẹn gặp lại cháu

[00:41:20] sau khi chú trả giá cho việc đã làm.

[00:41:26] Chú à.

[00:41:32] Vậy

[00:41:33] hãy quay lại sau khi chú hết thấy áy náy.

[00:41:39] Và cháu cũng muốn cảm ơn chú.

[00:41:45] Cảm ơn cháu.

[00:42:02] - Ở giữa đúng không ạ? - Ừ.

[00:42:06] Ôi trời.

[00:42:08] - Trời ạ. - Bố về rồi ạ.

[00:42:10] Ừ, bố về rồi đây.

[00:42:11] Con lại tới đây.

[00:42:13] Bố về rồi ạ.

[00:42:15] - Bố ngồi đi ạ. - Ôi trời.

[00:42:17] Mọi người đã chuẩn bị bữa tối rồi à?

[00:42:19] Bố còn đang định nấu bữa tối.

[00:42:20] Không sao. Bố cứ ngồi yên ở đây, đừng động tay.

[00:42:23] - Bố ngồi đi ạ. - Chúng không để tôi giúp.

[00:42:26] - Tôi khó khăn lắm mới lấy được muỗng đũa. - Vậy được rồi.

[00:42:30] - Mọi người về sớm thế. - Vâng.

[00:42:32] - Nhưng bố không thấy Hye Yeong nhỉ. - Vâng. Luật sư Byun bảo sẽ về hơi muộn.

[00:42:37] Chắc là con bé bận lắm.

[00:42:39] Nó còn đi từ sáng sớm mà.

[00:42:41] Có cả con bé ở đây thì tốt quá.

[00:42:43] - Chào cả nhà. - Chào cả nhà.

[00:42:45] - Trời ạ. - Mọi người đây rồi.

[00:42:46] - Mời vào. - Con mời mẹ vào.

[00:42:52] Hôm nay nhà ta tổ chức tiệc.

[00:42:55] Mọi người thưởng thức đi.

[00:42:56] Mẹ ăn đi ạ.

[00:42:58] - Mời cả nhà. - Mời cả nhà.

[00:43:00] Ồ, tôi còn chưa có cơ hội chúc mừng cô.

[00:43:03] Cô có song thai nhỉ.

[00:43:05] Vâng, thì là thế thôi.

[00:43:07] Chúc mừng mợ.

[00:43:09] - Cảm ơn. - Chúc mừng mợ.

[00:43:10] - Chúc mừng mợ. - Chúc mừng.

[00:43:12] Ôi trời, cậu à. Cậu vẫn còn phong độ lắm.

[00:43:15] Hai người có cả con sinh đôi.

[00:43:16] Dĩ nhiên rồi. Một mũi tên trúng hai con nhạn.

[00:43:20] Min Ha à, chắc em háo hức lắm.

[00:43:21] Vâng, em rất háo hức.

[00:43:23] Min Ha à, có gì đâu mà vui.

[00:43:25] Em sẽ có hai đứa em phiền phức thôi mà.

[00:43:29] Ý anh là sao thế?

[00:43:30] Em nói xem. Em nghĩ ý anh là gì?

[00:43:36] Đây.

[00:43:50] Thử cái này đi. Ngon lắm.

[00:43:52] Cho vợ em nhiều thịt vào.

[00:43:55] Cô ấy ăn cho ba người đấy.

[00:43:58] Đúng vậy. Ăn nhiều vào mợ.

[00:44:00] Đây là ba phần.

[00:44:02] Cảm ơn.

[00:44:03] Ra Yeong à, quên chuyện giảm cân đi. Hôm nay ăn nhiều vào.

[00:44:06] Cái gì? Được rồi.

[00:44:14] Trời ạ.

[00:44:16] Đừng cho bọn em nhiều quá chị ơi.

[00:44:18] Không, bọn em phải lấy nhiều vào.

[00:44:21] Bọn chị làm nhiều quá.

[00:44:23] Chị à, chị không sao chứ?

[00:44:29] Chắc là mấy đứa bàng hoàng lắm.

[00:44:32] Chị xấu hổ quá, không dám nhìn mặt bọn em

[00:44:35] với cả Min Ha nữa.

[00:44:37] Xin đừng nói vậy mà, chị chồng.

[00:44:40] Bọn em còn không biết rõ chị và anh chồng ư.

[00:44:43] Bọn em chỉ buồn thôi.

[00:44:44] Chỉ thế thôi.

[00:44:46] Lúc đầu, em rất giận vì những gì anh ấy làm,

[00:44:49] nhưng như Bo Mi nói, em hiểu rất rõ hai người mà.

[00:44:54] Phải có lý do chính đáng

[00:44:56] chị mới quyết định như thế.

[00:45:01] Chị hẳn đã

[00:45:04] rất đau buồn suốt bao năm qua.

[00:45:08] Cảm ơn em, Yeong Sik à.

[00:45:11] Cảm ơn em dâu.

[00:45:13] À mà,

[00:45:16] chị muốn nhờ bọn em một việc.

[00:45:19] Đừng đến phiên tòa ngày mai.

[00:45:22] Nhất là mẹ.

[00:45:24] Đừng để bà ấy đến dự.

[00:45:26] Chị không muốn bà ấy thấy con rể của mình như vậy.

[00:45:30]

[00:45:32] ta còn chẳng biết bản án sẽ là gì.

[00:45:36] Được, bọn em sẽ làm vậy.

[00:45:39] Chị Yeong Sil cũng đừng lo lắng quá.

[00:45:42] Mọi chuyện sẽ ổn thôi.

[00:45:48] Được rồi.

[00:46:01]

[00:46:04] Em cũng đoán là vậy.

[00:46:08] Cả nhà đã cùng ăn tối.

[00:46:11] Em có vẻ ổn hơn anh tưởng.

[00:46:20] Em đang cố mạnh mẽ,

[00:46:25] nhưng em không thể không sợ.

[00:46:27] Nghe nói nếu phải ngồi tù,

[00:46:30] bố em sẽ bị bắt giam ngay.

[00:46:37] Lẽ ra anh nên viết đơn kháng cáo.

[00:46:39] Sao lại không nghĩ ra chứ?

[00:46:40] Không cần đâu.

[00:46:43] Dù anh có viết đơn,

[00:46:45] bố cũng sẽ không chấp nhận đâu.

[00:46:48] Bố còn không cho chị Hye Yeong bào chữa.

[00:46:50] Ra là thế.

[00:46:52] Nhưng

[00:46:55] cảm ơn anh rất nhiều.

[00:46:57] - Vì đã nói thế. - Không, đừng cảm ơn anh.

[00:47:00] Anh đã viết gì đâu.

[00:47:07] Mi Yeong à.

[00:47:09] Ngày mai anh không đến đó được.

[00:47:11] Ở đó sẽ có đầy phóng viên. Nếu anh ở đó,

[00:47:13] mọi chuyện sẽ tệ hơn cho chú.

[00:47:16] Vâng, em biết mà.

[00:47:24] Mọi thứ sẽ ổn thôi.

[00:47:28] Được chứ?

[00:47:30] Vâng.

[00:47:48] TIỆM SỬA XE K

[00:48:16] TẠM NGHỈ

[00:48:22] Chào chú ạ.

[00:48:24] Cô muốn gì?

[00:48:27] Biết mấy giờ rồi không?

[00:48:29] Cháu biết đã muộn rồi.

[00:48:31] Cháu đã đợi nhiều ngày để gặp chú.

[00:48:33] Cái gì?

[00:48:36] Tôi đã nói tôi không có gì để nói rồi mà.

[00:48:41] Vậy xin hãy nghe cháu nói thôi.

[00:48:44] Không, tôi chẳng có gì để nói hay nghe cả.

[00:48:46] - Ra ngoài. - Không lâu đâu ạ.

[00:48:49] Yun Seok cử cô tới à?

[00:48:51] Cậu ta bảo cô đến quấy rầy tôi à?

[00:48:54] Bố cháu không biết cháu đến đây gặp chú.

[00:48:59] Ông ấy còn không để ai nói chuyện phiên tòa.

[00:49:03] Ông ấy vẫn rất đau khổ khi nhắc lại quá khứ.

[00:49:08] Ông ấy chịu tội cho việc mình không làm,

[00:49:11] và vì tiền án đó,

[00:49:13] ông ấy đã phạm một tội khác và ăn cắp danh tính.

[00:49:17] Là con gái ông ấy, cháu vô cùng buồn bực,

[00:49:20] và cảm thấy rất bất công.

[00:49:22] Bố cháu nói bố không cảm thấy bất công.

[00:49:26] Ông ấy bảo cháu mình chưa từng có cảm giác đó.

[00:49:31] Ông ấy tin rằng mình sẽ không trụ nổi nếu có suy nghĩ đó,

[00:49:35] nên đã không hề nghĩ xem bản thân đã bị đối xử bất công thế nào.

[00:49:43] Thưa chú.

[00:49:45] Bố cháu sẽ sớm ra tòa.

[00:49:49] Ông ấy không để cháu bào chữa

[00:49:51] hay làm bất cứ điều gì cho ông ấy

[00:49:55] dù cháu là luật sư.

[00:49:57] Ông ấy thấy rất tội lỗi và hổ thẹn

[00:50:00] vì đã sống 35 năm với thân phận một người khác,

[00:50:03] đến nỗi ông ấy không muốn biện minh

[00:50:05] và muốn trả giá.

[00:50:08] Thế nên cháu muốn minh oan cho bố.

[00:50:13] Cháu muốn ông ấy được sống nốt phần đời còn lại

[00:50:16] một cách tự hào với thân phận thật sự của mình.

[00:50:21] Thưa chú.

[00:50:23] Cháu thật lòng cầu xin chú.

[00:50:28] Xin hãy kể lại những gì chú đã chứng kiến hôm đó.

[00:50:33] Chỉ một lời khai ngắn của chú

[00:50:37] sẽ giúp bố cháu vơi bớt bao nỗi hổ thẹn và sự áy náy

[00:50:42] mà ông ấy đã sống cùng trong 35 năm qua, cũng như an ủi ông ấy.

[00:50:50] Tôi không có gì để nói.

[00:50:53] Ngày mai…

[00:50:55] Ngày mai, bố cháu sẽ ra tòa.

[00:50:59] Ít nhất cũng xin chú đến xem.

[00:51:05] Làm ơn hãy đến

[00:51:06] xem bố cháu

[00:51:10] đã sống thế nào đi ạ.

[00:51:23] Xin chú đấy ạ.

[00:51:35] TÒA ÁN QUẬN SUWON NGÀY 14 THÁNG 8 LÚC 13:00

[00:52:26] Vất vả lắm rồi phải không?

[00:52:28] Không gặp được à?

[00:52:30] Không, em gặp rồi.

[00:52:34] Nhưng em không biết phải thuyết phục thế nào.

[00:52:39]

[00:52:42] Hạt Dẻ nhà ta đã đuối sức rồi sao?

[00:52:45] Phải không nào?

[00:52:48] Không, không thể nào.

[00:52:51] Không, đúng không?

[00:52:54] Sẵn sàng cho phiên tòa của bố chưa?

[00:52:57] Chưa.

[00:53:01] Không có gì để chuẩn bị cả.

[00:53:05] Không có gì để nói

[00:53:08] ngoài việc ta chấp nhận mọi cáo buộc.

[00:53:14] Em chưa từng gặp vụ án nào

[00:53:16] chẳng thể làm được gì mấy thế này

[00:53:22] và nó khiến em rất buồn bực.

[00:53:41] Thật là, em bị sao thế này?

[00:53:47] Sẽ ổn thôi, Hạt Dẻ à.

[00:53:50] Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Không sao đâu.

[00:53:54] Không sao đâu. Sẽ ổn thôi.

[00:54:05] ĐỒ ĂN VẶT CỦA BỐ TIỆM TÓC LÀM ĐẸP

[00:54:11] Mặc cái này à?

[00:54:22] Có cần cà vạt không?

[00:54:27] Tất nhiên rồi.

[00:54:29] Ông phải trông tươm tất mới được.

[00:54:33] Được rồi.

[00:54:35] Nên thế chứ.

[00:54:57] Bố

[00:55:00] đi đây.

[00:55:02] Gặp lại bố sau ạ.

[00:55:05] Bố à, không sao đâu ạ.

[00:55:09] Vâng, thưa bố.

[00:55:18] Con út à, bố phải đi đây.

[00:55:29] Jeong Hwan sẽ chở bọn em đi.

[00:55:31] Hẹn gặp lại. Gặp sau nhé.

[00:55:40] Bố ơi.

[00:56:23] Không, không thể cứ ngồi đây được.

[00:56:26] Mẹ phải có mặt ở đó.

[00:56:27] Yeong Sil bảo mẹ đừng đến,

[00:56:29] nhưng không thể cứ ngồi đây.

[00:56:31] Không, mẹ à.

[00:56:33] Mẹ ơi, hãy ở nhà vì chị con đi.

[00:56:36] Chị ấy không muốn mẹ thấy chồng chị ấy bị xét xử.

[00:56:40] Vậy mẹ nên làm gì đây? Mẹ có thể làm gì?

[00:56:44] Ôi. Mẹ thấy khó chịu quá.

[00:56:52] Điên mất thôi.

[00:56:58] Có nên tới đó không?

[00:57:21] Mẹ.

[00:57:24] Con đến rồi.

[00:57:53] Không trì hoãn nữa,

[00:57:54] tôi tuyên bố khai mạc phiên tòa xét xử vụ án số 2017-K6266.

[00:58:04] Ngày 6 tháng 10 năm 1982, một vụ cháy đã xảy ra ở Mỹ.

[00:58:08] Bị cáo đã bị nhầm lẫn

[00:58:10] với Byun Han Soo, người đã chết tại hiện trường.

[00:58:12] Bị cáo đã không đính chính,

[00:58:14] và trong 35 năm sau đó đã sử dụng danh tính của Byun.

[00:58:18] Bị cáo cũng đã đăng ký căn cước mới,

[00:58:21] và đã vi phạm Luật Đăng ký Cư trú.

[00:58:23] Bị cáo còn dùng căn cước của Byun Han Soo

[00:58:25] để xin giấy phép kinh doanh vào ngày 27 tháng 8 năm 2011.

[00:58:29] Bị cáo đã dùng thông tin giả

[00:58:30] trong các giấy tờ chính thức và sử dụng không trung thực.

[00:58:33] Đồng thời, vào ngày 4 tháng 3 năm 2014,

[00:58:36] bị cáo đã dùng căn cước giả để đăng ký

[00:58:39] mua điện thoại mới.

[00:58:40] Đây là hành vi sử dụng trái phép giấy tờ chính thức và làm giả giấy tờ cá nhân.

[00:58:44] Bị cáo nói gì về các cáo buộc

[00:58:47] và các bằng chứng được đưa ra?

[00:58:54] Bị cáo thừa nhận mọi cáo buộc,

[00:58:57] và cũng đồng ý với việc công tố viên sử dụng mọi bằng chứng.

[00:59:01] Bị cáo có đồng ý với luật sư của mình không?

[00:59:05] Có ạ.

[00:59:07] Có bên nào còn gì muốn nói hay giao nộp không?

[00:59:11] Không có ạ.

[00:59:14] Không có ạ.

[00:59:16] Phía công tố, hãy tuyên án.

[00:59:21] Bị cáo đã phạm nhiều tội

[00:59:23] khi sống với danh tính giả.

[00:59:26] Dù đã bỏ qua tội danh

[00:59:29] do quá thời hạn khởi tố,

[00:59:31] là vào năm 1983,

[00:59:33] bị cáo đã đăng ký kết hôn

[00:59:35] và khai sinh cho con với họ Byun.

[00:59:37] Do đặc tính nghiêm trọng của các tội,

[00:59:39] tôi tin rằng bị cáo cần phải bị trừng phạt nghiêm khắc.

[00:59:44] Xin hãy tuyên án một năm tù giam.

[00:59:58] Bị cáo.

[01:00:00] Bị cáo có muốn phát biểu lời cuối không?

[01:00:08] Không ạ.

[01:00:10] Tôi sẽ tuyên án sau khi nghỉ giải lao.

[01:00:29] Dựa trên các chứng cứ,

[01:00:31] bị cáo đã vi phạm Luật Đăng ký Cư trú,

[01:00:34] cung cấp thông tin giả,

[01:00:37] sử dụng giấy tờ chính thức một cách không trung thực,

[01:00:39] và còn

[01:00:41] làm giả và lưu hành giấy tờ cá nhân.

[01:00:44] Bị cáo đã thú tội và thừa nhận

[01:00:48] tất cả các cáo buộc vừa nêu,

[01:00:51] tôi tuyên bố bị cáo có tội với mọi cáo buộc

[01:00:54] được đưa ra.

[01:00:58] Tôi đã cân nhắc việc

[01:01:01] sau vụ cháy ở Mỹ,

[01:01:03] bị cáo vô tình bị nhầm lẫn danh tính.

[01:01:06] Bị cáo không dùng danh tính đó để phạm những tội nghiêm trọng,

[01:01:09] cũng không được lợi về tài chính,

[01:01:13] và cũng không ai bị hại

[01:01:15] vì việc sử dụng danh tính người đã khuất của bị cáo.

[01:01:18] Bị cáo đã thú tội và thừa nhận

[01:01:20] mọi việc làm sai trái của mình,

[01:01:22] và thể hiện sự ân hận sâu sắc.

[01:01:25] Những việc đó nên được xem xét để giảm tội cho bị cáo.

[01:01:33] Tuy nhiên,

[01:01:34] bị cáo trước đó đã có nhiều cơ hội

[01:01:38] để sửa sai

[01:01:39] và nhận tội.

[01:01:42] Nhưng để che giấu tiền án,

[01:01:45] suốt 35 năm,

[01:01:47] bị cáo đã giả danh người khác.

[01:01:50] Bị cáo đã gây ảnh hưởng xấu

[01:01:52] đến hệ thống xã hội và trật tự công cộng.

[01:01:55] Vì những lý do đó mà bị cáo

[01:01:58] cần bị trừng trị nghiêm khắc.

[01:02:00] Sau khi cân nhắc toàn bộ sự việc,

[01:02:03] tòa tuyên án như sau.

[01:02:12] Bị cáo

[01:02:14] bị kết án sáu tháng tù.

[01:02:19] Nhưng trong hai năm từ khi bản án được đưa ra,

[01:02:24] việc thi hành án sẽ bị hoãn.

[01:02:39] Tại sao?

[01:02:41] Sao lại không trừng phạt tôi?

[01:02:47] Trừng phạt tôi đi, quý tòa.

[01:02:54] Các người phạt tôi

[01:02:56] vì một việc tôi không làm.

[01:03:01] Và giờ

[01:03:03] lại thả tôi đi

[01:03:05] khi tôi thật sự đã phạm tội sao?

[01:03:10] Làm ơn…

[01:03:12] Trừng phạt tôi đi, quý tòa.

[01:03:17] Tôi đã nói rõ là tôi không giết cậu ta

[01:03:21] nhưng các người không chịu tin tôi.

[01:03:25] Sao giờ lại không phạt tôi đi

[01:03:28] khi tôi đã thừa nhận mọi thứ?

[01:04:10] Bố.

[01:05:13] Jong Hwa à.

[01:05:20] Là Jong Hwa

[01:05:22] phải không?


 0 Mga komento sort   Pagbukud-bukurin Ayon


Susunod