Thần Tài đến 1999 -

22/28 動画

Thần Tài đến 1999 - Truyền Kỳ Thần Tài tập 22 - Diễn viên chính: Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng

1 ビュー· 05/07/25
duongvu88
duongvu88
3 加入者
3

⁣⁣"Truyền kỳ Thần Tài" là một bộ phim truyền hình Trung Quốc mang đậm màu sắc dân gian và hài hước, kể về hành trình "giáng trần" của Thần Tài để giúp người dân hiểu rõ đạo lý về tiền bạc, nhân quả và lòng thiện lương. Trong mỗi tập, Thần Tài không chỉ giải quyết những mâu thuẫn trong cuộc sống đời thường mà còn truyền tải thông điệp sâu sắc về cách đối nhân xử thế và quản lý tài chính. Phim có sự tham gia của dàn diễn viên nổi tiếng như Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng, Lưu Vi và Từ Tĩnh Lôi, mang đến nhiều tình tiết dí dỏm, cảm động và gần gũi với đời sống thực tế.
Phim gồm 4 phần nhỏ:

Phần 1: Thần Tài không phải người; tập 1-8

Phần 2: Thần Tài thương người tốt: tập 9-15

Phần 3: Thần Tài cũng là người: tập 16-22

Phần 4: Hổ không ăn thịt người: tập 23-28

もっと見せる

[00:00:18] Kính Thần Tài, mời Thần Tài

[00:00:22] Chiêu tài tiến bảo, bái Thần Tài

[00:00:26] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:31] Tài nguyên cuồn cuộn tới.

[00:00:32] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:35] Tài nguyên cuồn cuộn, hương hỏa vượng

[00:00:38] Thần Tài cũng là người

[00:00:42] Cũng có lòng nhân ái

[00:00:45] Trách Thần Tài, mắng Thần Tài

[00:00:48] Không giúp người nghèo, giúp người giàu

[00:00:52] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:00:53] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:55] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:01:00] Tài nguyên cuồn cuộn chỉ là một giấc mộng

[00:01:04] Thần Tài không phải người

[00:01:08] Ta là thần

[00:01:10] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:01:22] Người người đều mơ phát tài

[00:01:25] Kiếm tiền không thể mất lương tâm

[00:01:30] Tiền bạc không phân thiện ác

[00:01:34] Thần tiên biết thương người tốt

[00:01:40] Có tiền nó có thể khiến người biến xấu

[00:01:44] Không tiền, xấu biến thành tốt

[00:01:48] Thiên thời địa lợi nhân hòa, tài nguyên rộng mở

[00:01:52] Chiêu tài tiến bảo, xem Thần Tài

[00:01:56] Phát tài, đúng lúc!

[00:01:59] Kiếm tiền phải có đạo lý!

[00:02:14] «Thần Tài Đến» Thần Tài cũng là người.

[00:02:18] Tập 7

[00:02:44] Tiểu Ngọc!

[00:02:45] Xem ra Cửu Vương Gia đã báo cho cả thành rồi.

[00:02:49] Không có quán trọ nào chịu chứa chúng ta.

[00:02:54] Đây chính là nhà của chúng ta.

[00:02:59] Nhưng nàng là thiên kim tiểu thư,

[00:03:01] sao chịu nổi cái khổ màn trời chiếu đất này?

[00:03:05] Chàng là Thần Tài đường đường lại cam làm người thường,

[00:03:08] Tiểu Ngọc đâu cần quan tâm cái danh thiên kim chứ.

[00:03:13] Tiểu Ngọc...

[00:03:14] Chỉ cần ở bên nhau là tốt rồi.

[00:03:19] nàng xem,

[00:03:23] trăng hôm nay đẹp quá.

[00:04:18] Lão gia!

[00:04:20] Lão gia!

[00:04:26] Tiểu Ngọc!

[00:04:28] Tiểu Ngọc!

[00:04:31] Nàng... sao nàng dậy sớm thế?

[00:04:34] Lão gia, là Bảo Muội.

[00:04:38] Xin lỗi, ta mới dậy, không nhìn rõ.

[00:04:43] Lão gia, ngài không thể sống thế này mãi được.

[00:04:48] Ta thế này không phải rất tốt sao?

[00:04:51] Lão gia, Ngọc Đế nói ngài có thể làm lại Thần Tài,

[00:04:54] chỉ cần ngài... chỉ cần Tiểu Ngọc chết.

[00:05:02] Bọn họ lại bắt ta làm chuyện mất hết tính người này!

[00:05:07] Các người coi Triệu Công Minh ta là hạng người gì?

[00:05:10] Lão gia...

[00:05:12] Chúng tôi... chúng tôi đều là vì tốt cho ngài.

[00:05:21] Các người đi đi, rời khỏi đây.

[00:05:24] Ta không muốn gặp lại các người nữa.

[00:05:26] Lão gia!

[00:05:35] Hai vị thần tiên,

[00:05:37] các vị nên làm gì thì làm đi,

[00:05:39] đừng quấy rầy cuộc sống của ta và Tiểu Ngọc nữa.

[00:05:41] Lão gia! Lão gia!

[00:05:42] Lão gia, ngài đến bản thân còn nuôi không nổi,

[00:05:44] sao nuôi nổi Tiểu Ngọc?

[00:05:48] Ta nuôi không nổi Tiểu Ngọc?

[00:05:50] Nực cười! Thư họa của ta độc bộ thiên hạ.

[00:05:52] Ta có thể học Tô Đông Pha, ta có thể học Lý Công Lân.

[00:05:55] Ta có thể bán chữ kiếm sống.

[00:05:58] Lão gia, tôi không rời xa ngài.

[00:05:59] Đúng vậy, Lão gia. Chúng tôi tiếp tục làm người hầu của ngài.

[00:06:02] Chẳng lẽ không tốt sao?

[00:06:05] Hai vị thần...

[00:06:08] Tôi cầu xin ngài! Lão gia! Lão gia!

[00:06:11] Ngài đừng như vậy.

[00:06:12] Chúng tôi đi.

[00:06:14] Lão gia!

[00:06:27] Tướng công, sao chàng quỳ ở đây?

[00:06:30] Ta... ta đang bái Khổng Thánh Nhân đó mà.

[00:06:32] Chàng xem,

[00:06:34] bút, mực, giấy, nghiên, thiếp đã mua đủ cho chàng rồi.

[00:06:38] Tiểu Ngọc,

[00:06:39] nàng sắp được sống sung sướng rồi.

[00:06:43] Nghiên mực.

[00:06:44] Tuân lệnh.

[00:07:03] Nương tử, viết gì đây?

[00:07:07] Viết "Thần Tài đến".

[00:07:08] Được, viết "Thần Tài đến".

[00:07:25] Công tử, đây là đồ gia truyền thật hả?

[00:07:28] Không phải, là ta viết.

[00:07:32] Công tử có phong thái người xưa,

[00:07:36] phong cách Thịnh Đường.

[00:07:38] Người thường không học được đâu.

[00:07:40] Là ta viết.

[00:07:43] Ta từng cùng Vương Hi Chi du ngoạn Lan Đình,

[00:07:45] cùng Cố Khải Chi vẽ chung một bức tranh,

[00:07:48] cùng Nhan Chân Khanh phẩm trà, cùng Hoài Tố bàn Phật,

[00:07:51] thấm nhuần tinh túy của họ.

[00:07:52] Công tử đùa rồi, đùa rồi.

[00:07:55] Ông chủ, ta không đùa.

[00:07:57] Thật sự là ta...

[00:07:58] Công tử!

[00:07:59] Đùa rồi, ông chủ, anh ấy đùa đó mà.

[00:08:02] Đúng, đùa thôi.

[00:08:05] Đúng đúng đúng đúng, đùa thôi.

[00:08:07] Ông chủ, ngài thật có mắt nhìn.

[00:08:09] Không phải tôi viết.

[00:08:10] Đây là đồ gia truyền.

[00:08:12] Đúng, đúng vậy

[00:08:13] Vậy được

[00:08:17] Vậy thì, nhà công tử nếu có vật tương tự cứ mang đến,

[00:08:21] tiệm nhỏ xin nhận hết.

[00:08:37] Ông chủ! Chúng tôi có! Chúng tôi còn!

[00:08:41] Tốt, tốt, tốt. Đi thong thả.

[00:09:11] Tướng công, chàng nghỉ một lát đi.

[00:09:15] Đùa à? Có thể kiếm tiền là phải cố mà làm!

[00:09:33] Ông chủ!

[00:09:35] Ông chủ! Ông chủ! Chúng tôi...

[00:09:36] Chúng tôi mang bảo bối đến cho ngài đây!

[00:09:37] Công tử...

[00:09:42] Ông chủ,

[00:09:44] đây đều là bảo bối.

[00:09:45] Đưa bạc đây.

[00:09:47] Xin lỗi công tử,

[00:09:49] tiệm nhỏ một món cũng không thể nhận.

[00:09:53] Ông chủ, những thứ này đều do một tay người viết.

[00:09:56] Tôi không lừa ngài.

[00:09:56] Đúng vậy,

[00:09:58] những chữ họa này, món nào cũng là trân phẩm nhân gian.

[00:10:01] Tiếc là tôi một món cũng không thể nhận.

[00:10:10] Vì sao vậy?

[00:10:25] Không tệ.

[00:10:27] Là cô vương đã ra lệnh cho tất cả các tiệm đồ cổ trong thành,

[00:10:30] phàm là đồ vật Triệu Công Minh bán ra, nhất loạt không nhận.

[00:10:39] Ngươi thật quá bỉ ổi!

[00:10:43] Thần Tài đường đường nay thành người phàm,

[00:10:46] cũng biết tầm quan trọng của tiền rồi.

[00:10:52] Cô vương muốn xem ngươi nuôi Tiểu Ngọc thế nào.

[00:10:57] Tiểu Ngọc vốn nên sống cuộc sống như hoàng hậu.

[00:11:01] Nay nàng theo ngươi,

[00:11:04] chỉ đành dựa vào bán tranh chữ kiếm sống.

[00:11:09] Tiểu Ngọc vui trong cảnh này,

[00:11:10] đâu phiền Vương Gia bận tâm.

[00:11:12] Ta có thể không bận tâm sao?

[00:11:17] Triệu Công Minh!

[00:11:22] Ngươi và ta đấu đá qua lại cũng coi như có quen biết.

[00:11:25] Có cần cô vương giúp đỡ một hai không?

[00:11:33] Triệu mỗ

[00:11:34] Tự có vật báu vô giá.

[00:11:39] Cô vương chỉ riêng cái đai lưng này,

[00:11:43] đã bằng cả gia tài của ngươi.

[00:11:50] Ông chủ,

[00:11:52] có nhận ra món hàng này không?

[00:11:57] Đây là đai lưng da hổ do nước Đông Di tiến cống.

[00:12:08] Ông chủ,

[00:12:10] xem cái đai lưng này.

[00:12:13] Đây là đai lưng vải thô.

[00:12:17] Triệu công tử nghe rõ chưa?

[00:12:19] Ta nghe rõ rồi.

[00:12:20] Nhưng đồ của Vương Gia,

[00:12:22] không bằng của tại hạ.

[00:12:28] Tai công tử không tốt rồi.

[00:12:31] Đai này của cô vương là cống phẩm Đông Di.

[00:12:34] Đồ của ngươi chỉ là sản vật Trung Nguyên.

[00:12:36] Đúng vậy, là sản vật Trung Nguyên.

[00:12:38] Vải dệt Trung Hoa,

[00:12:40] từng sợi từng tơ đều chứa tinh hoa nhật nguyệt của dân tộc Trung Hoa.

[00:12:48] Nước ngoài giáo hóa nhỏ bé, đất man di cỏn con,

[00:12:52] sao có thể so sánh?

[00:12:56] Đây là đai lưng da hổ của cô vương,

[00:12:58] quý giá biết bao!

[00:12:59] Của ngươi chỉ là vải bông thường.

[00:13:04] Thời xưa người ăn lông ở lỗ,

[00:13:06] mặc da thú.

[00:13:08] Sao nào?

[00:13:09] Ngu muội!

[00:13:10] Chỉ dân tộc Trung Hoa nông nghiệp phát đạt,

[00:13:12] mới biết trồng bông,

[00:13:14] phát minh máy dệt, mới có đời sau

[00:13:17] áo quần che thân.

[00:13:23] Da hổ,

[00:13:25] là vật nguyên thủy,

[00:13:27] tượng trưng cho dã man.

[00:13:29] Còn vải bông ẩn chứa trí tuệ, tượng trưng cho văn minh.

[00:13:33] Văn minh tự nhiên có giá trị hơn dã man.

[00:13:36] Đúng không? Đúng, đúng, đúng, đúng.

[00:13:47] Ông chủ, ngài xem lại mũ này của cô vương.

[00:13:53] Mũ này của Vương Gia là vàng ròng chế tạo,

[00:13:57] rất quý, rất quý.

[00:14:02] Ông chủ, lại đây, lại đây.

[00:14:06] Xem cái mũ này của tôi.

[00:14:07] Đây chỉ là mũ thư sinh bình thường,

[00:14:11] chẳng đáng mấy đồng.

[00:14:12] NOTOY

[00:14:13] Triệu công tử nghe rõ chưa?

[00:14:17] Ta nghe rõ rồi.

[00:14:19] Mũ này của Vương Gia vẫn không bằng mũ của Triệu mỗ.

[00:14:25] Ta đây cũng là vật Trung Nguyên, vương miện vàng ròng,

[00:14:28] do thợ giỏi chạm khắc tinh xảo mà thành.

[00:14:31] Vô cùng tôn quý!

[00:14:38] Mũ này của Vương Gia tuy quý,

[00:14:40] nhưng chỉ là tượng trưng thân phận mà thôi.

[00:14:42] Thân phận Vương Gia lẽ nào không bằng một thư sinh?

[00:14:46] Mũ thư sinh là do thánh nhân truyền lại.

[00:14:49] Đúng!

[00:14:50] Khổng Lão Phu Tử, vạn thế sư biểu, Chí Thánh Tiên Sư.

[00:14:53] Vương gia trong thiên hạ đâu đâu cũng có,

[00:14:54] mà ngàn năm qua thánh nhân chỉ có một.

[00:15:01] Vương Gia, đây là vàng ròng đấy!

[00:15:05] Công tử nhà tôi đây là thuần văn.

[00:15:08] Đội mũ vàng thì chí cao vô thượng, đội mũ của ta thì vì văn chương thư hương.

[00:15:14] Văn hóa tự nhiên có giá trị hơn hoàng kim.

[00:15:16] Vương Gia, ngài nói đúng không?

[00:15:18] Vậy ý ngươi là cô vương không có văn hóa? Nào dám, nào dám.

[00:15:22] Vương Gia... Vương Gia xuất thân học võ, chắc là trọng võ khinh văn rồi.

[00:15:28] Phải không, Vương Gia?

[00:15:29] Vương Gia!

[00:15:35] Có truyền thư bằng bồ câu!

[00:15:43] Kẻ nào thu mua đồ vật của Triệu Công Minh, chém!

[00:15:46] Vương Gia đi thong thả! Vương... Vương Gia đi thong thả!

[00:15:54] Tôi nói hai vị, các vị đều thấy cả rồi.

[00:15:56] Tôi cầu xin hai vị mau đi đi!

[00:16:00] Cầu xin các vị mau đi đi!

[00:16:04] Mang đồ đi!

[00:16:07] Hai vị, xem này...

[00:16:09] Chuyện này thật có lỗi quá. Có lỗi, có lỗi.

[00:16:12] Đi thong thả.

[00:16:15] Vương gia, Vương công công nói sao?

[00:16:20] Hoàng Thượng mất tích rồi!

[00:16:22] Cái gì? Hoàng Thượng mất tích rồi?

[00:16:25] Ngay cả Vương công công

[00:16:26] cũng không biết Hoàng Thượng đi đâu rồi.

[00:16:32] Không thể nào!

[00:16:33] Hoàng Thượng không phải bệnh nặng liệt giường sao?

[00:16:37] Điều này chỉ có thể giải thích một việc: Hoàng Thượng căn bản không bệnh.

[00:16:41] Cái gì!

[00:16:42] Hoàng Thượng không bệnh?

[00:16:46] Hoàng Thượng giả bệnh,

[00:16:48] ắt có ẩn ý.

[00:16:56] Chỉ sợ ẩn ý này,

[00:16:59] là nhằm vào ta.

[00:17:03] Tướng công, chàng định làm gì vậy?

[00:17:05] Tiểu Ngọc,

[00:17:07] nàng đợi đấy.

[00:17:09] Nữu Nữu! Lên!

[00:17:17] Chàng làm gì vậy?

[00:17:18] Gói bánh bao, gói bánh bao.

[00:17:21] Đúng.

[00:17:22] Lão gia, phu nhân,

[00:17:26] bây giờ tôi dạy hai vị làm bánh bao.

[00:17:29] Bắt tay vào làm thôi.

[00:17:30] Được, gói bánh bao.

[00:17:32] Vậy bắt đầu đi.

[00:17:33] Bắt đầu đi.

[00:17:47] Tiểu Ngọc, mũi nàng trắng rồi kìa.

[00:17:52] Trắng hơn rồi.

[00:17:55] Vẫn trắng này.

[00:18:00] Lão gia

[00:18:03] Đây là ngài gói à?

[00:18:04] Đúng.

[00:18:05] Là ta gói.

[00:18:07] Ngài xem,

[00:18:09] còn cái này.

[00:18:09] Đúng, đúng, đúng.

[00:18:11] Không đạt chuẩn, gói lại.

[00:18:12] A!

[00:18:15] Nữu Nữu,

[00:18:16] xem tay ta mỏi muốn gãy rồi, không gói nữa được không?

[00:18:21] Phu nhân, người nói sao?

[00:18:24] Thiếp thấy,

[00:18:26] gói bánh bao chúng ta đều phải nghe Nữu Nữu.

[00:18:32] Tuân lệnh, Nữu lão bản.

[00:18:38] Bánh bao nóng mới ra lò đây!

[00:18:40] Tôi lấy hai cái, hai cái!

[00:18:44] Bánh bao, bánh bao nóng đây, lại đây lại đây!

[00:18:47] Bán bánh bao đây!

[00:18:48] Bánh bao vừa to vừa thơm!

[00:18:50] Bán bánh bao đây! Bán bánh bao, vừa to vừa thơm!

[00:18:54] Tôi lấy bốn cái!

[00:18:55] Bánh bao!

[00:18:57] Lấy bốn cái đây.

[00:18:58] Một văn tiền một cái bánh bao.

[00:19:01] Đây, đây.

[00:19:02] Đây, đây, cầm lấy.

[00:19:03] Một mình ta bán là được rồi.

[00:19:04] Ba cái bánh bao của ngài.

[00:19:05] Con gái sư phụ của tôi...

[00:19:07] Nhà họ bán bánh bao cũng phải phân thân phận.

[00:19:08] Đây của ngài, cùng tướng công bán bánh bao.

[00:19:10] Đều có thân phận cả.

[00:19:11] Lại đây bán bánh bao!

[00:19:13] Bánh bao vừa to vừa thơm!

[00:19:14] Bán bánh bao!

[00:19:17] Ây, bánh bao!

[00:19:18] Đi, xem thử bánh bao này.

[00:19:20] Lại đây, lại đây, bánh bao.

[00:19:23] Đều có, đều có, không vội.

[00:19:27] Ây, được.

[00:19:31] Như vậy

[00:19:32] Thế nào, bánh bao một văn một cái.

[00:19:35] Ngươi bán bánh bao gì thế?

[00:19:37] Thối à? Đúng! Nói bậy!

[00:19:38] Bánh bao của chúng tôi đều là gói đâu bán đó.

[00:19:40] Thịt mỗi ngày đều tươi.

[00:19:41] Thối, thối lắm, ngươi ngửi xem! Thối! Ngươi ngửi xem!

[00:19:44] Thối! Bánh bao thối! Ngươi!

[00:19:47] Hóa ra là đến gây sự.

[00:19:49] Các ngươi bán bánh bao thối!

[00:19:53] Ta đau bụng! Ta đau bụng quá!

[00:19:59] Ngươi bán bánh bao thối, ngươi muốn hại chết người à!

[00:20:01] Hại chết người! Hại chết người!

[00:20:03] Các người không phải bán bánh bao thối sao?

[00:20:05] Tướng công!

[00:20:06] Các ngươi phải đền tiền!

[00:20:08] Chạy đến đây tống tiền à? Thật vô lý!

[00:20:10] Thật vô lý!

[00:20:11] Các ngươi độc chết người rồi!

[00:20:14] Đập nát nó!

[00:20:17] Ây, đập, đập nát nó, đập!

[00:20:24] Chiêu Ca! Là lão gia!

[00:20:28] Chiêu Ca! Giúp lão gia!

[00:20:31] Ây ây ây!

[00:20:38] Lão gia! Chiêu Ca mau giúp!

[00:20:41] Ái chà, ái chà! Đánh hay lắm! Đánh hay lắm!

[00:20:48] Ái chà! Ây!

[00:20:50] Tiểu Ngọc, nàng xem võ công ta lợi hại không.

[00:20:52] Xem lão gia còn tưởng võ công mình giỏi lắm kìa.

[00:20:57] Chiêu Ca giúp lão gia!

[00:21:00] Hai tiểu tiên to gan!

[00:21:05] Chiêu ca!

[00:21:05] Làm sao đây?

[00:21:08] Ây!

[00:21:13] Bảo Muội!

[00:21:14] Ta không cử động được! Chiêu Tài đồng tử!

[00:21:17] Tiến Bảo Tiên nữ vi phạm thiên quy, trợ giúp Triệu Công Minh!

[00:21:20] Lập tức bắt về thiên đình chịu thẩm vấn!

[00:21:23] Mau! Mau!

[00:21:26] Ái chà!

[00:21:28] Chiêu Ca!

[00:21:29] Làm sao đây? Không biết!

[00:21:31] Không cử động được!

[00:21:32] Chiêu Ca!

[00:21:35] Đứng dậy! Phóng ngựa lại đây!

[00:21:37] Xem ta một mình đánh ba người các ngươi! Đánh!

[00:21:44] Đừng đánh nữa!

[00:21:45] Đừng đánh nữa!

[00:21:59] Bắt lấy cho ta!

[00:22:02] Tướng... tướng công!

[00:22:07] Tướng công! Tướng công! Tướng công!

[00:22:10] Tướng công! Tiểu Ngọc

[00:22:15] Đứng lại

[00:22:17] Giữa ban ngày ban mặt dám cướp người!

[00:22:19] Nữu Nữu! Nữu Nữu!

[00:22:22] Ngươi là ai? Ngươi!

[00:22:27] Ta nói ngươi bớt lo chuyện bao đồng đi!

[00:22:29] Ngươi không biết ta là đồ tể sao?

[00:22:31] Hôm nay ta cho ngươi một dao trắng vào,

[00:22:34] dao xanh ra... Không đúng!

[00:22:36] Phải gọi là dao trắng vào, dao đỏ ra!

[00:22:38] Ta đâm vào đũng quần ngươi!

[00:22:39] Ta!

[00:22:50] Mau chạy!

[00:22:53] Mau dậy! Đuổi theo

[00:22:57] Đứng lại! Đứng lại!

[00:22:59] Lợi hại thật! Lợi hại thật!

[00:23:20] Đàn đứt dây ắt có điềm dữ.

[00:23:25] Lý Bưu.

[00:23:26] Nói đi, Vương Gia.

[00:23:28] Phía Bắc, Tây, Nam của Yên Châu xuất hiện ba đạo đại quân.

[00:23:34] Ai lĩnh quân? Hoàng Thượng.

[00:23:39] Phía Đông Nam Yên Châu không có quân đội sao?

[00:23:42] Đông Nam... Đông Nam là biển cả mà.

[00:23:50] Ta cứ tưởng Hoàng Thượng chỉ giỏi văn tài,

[00:23:54] hôm nay mới biết ngài ấy còn tinh thông võ lược.

[00:23:59] Tiên Đế lập ngài ấy kế vị,

[00:24:02] quả thật có mắt nhìn độc đáo.

[00:24:05] Vương Gia, chúng ta phải sớm quyết đoán thôi.

[00:24:17] Vương Gia!

[00:24:30] Này, nghĩ gì thế?

[00:24:32] Tiểu thư.

[00:24:33] Chiêu Ca.

[00:24:35] Chiêu Tài đồng tử à?

[00:24:37] Ngồi cũng nhớ,

[00:24:39] đi cũng nhớ,

[00:24:41] ngủ cũng nhớ.

[00:24:42] Sao có thể không nhớ chứ?

[00:24:44] Vậy huynh ấy có biết không?

[00:24:48] Một trái tim của huynh ấy

[00:24:50] đều đặt cả vào Bảo Muội.

[00:24:52] Tiến Bảo tiên nữ?

[00:24:53] Đúng vậy, hai người họ thật xứng đôi.

[00:24:56] Tôi cũng mong họ tốt đẹp.

[00:24:58] Tiếc là hai người họ cũng khó thành.

[00:25:01] Tại sao? Cô không biết sao?

[00:25:03] Bảo Muội đem cả trái tim đặt vào Thần Tài gia.

[00:25:05] Hai người họ phiền phức quá.

[00:25:09] Cái gì? Bảo Muội... cô ấy thích Tướng công?

[00:25:12] Cô ấy đối với Thần Tài gia si tình lắm.

[00:25:14] Cái gì? Cô nói Bảo Muội đối với Tướng công một lòng si tình?

[00:25:17] Đúng vậy. Cô nghĩ xem, họ đều là thần tiên,

[00:25:20] có tình cảm mấy nghìn năm.

[00:25:22] Người phàm không thể so sánh được.

[00:25:24] Thật khiến người ta ngưỡng mộ chết đi được.

[00:25:27] Vậy nếu tôi và Chiêu Ca cũng có thể thiên trường địa cửu thì tốt rồi.

[00:25:41] Tiểu thư! Tiểu thư!

[00:25:42] Bây giờ Thần Tài gia bị giáng làm người phàm,

[00:25:45] hai người sau này có thể sớm tối bên nhau rồi.

[00:25:53] Nhưng mà... Bảo Muội một mình ở trên trời,

[00:25:57] cô đơn lẻ loi.

[00:26:13] Lão gia,

[00:26:16] Tiểu Ngọc!

[00:26:18] Không sao rồi. Nữu Nữu, cảm ơn cô.

[00:26:21] Không cần, không cần.

[00:26:21] Chiêu Ca nói rồi,

[00:26:22] Thần Tài gia bị giáng làm người phàm, tôi phải chăm sóc hai vị nhiều hơn.

[00:26:26] Vừa rồi nếu không có cô...

[00:26:27] Bọn lưu manh đó đông hơn nữa ta cũng không sợ.

[00:26:30] Mau dọn hàng thôi.

[00:26:32] Được, dọn hàng.

[00:26:35] Bắt lấy hắn! Bắt lấy hắn!

[00:26:40] Hắn! Bắt lấy hắn!

[00:26:41] Tiểu Ngọc cô nương!

[00:26:42] Lần này tôi không cản nổi rồi, ta đi mau thôi!

[00:26:45] Bắt lấy hắn! Bắt lấy hắn!

[00:26:47] Không ổn! Ta xem bộ dạng họ...

[00:26:48] Sao có thể mất uy phong trước mặt bọn lưu manh này?

[00:26:50] Mau chạy thôi! Mau chạy thôi!

[00:26:54] Mẹ kiếp, dám động thổ trên đầu lão tử!

[00:26:59] Các ngươi đừng hoảng!

[00:27:00] Có ta đây, đừng sợ!

[00:27:01] Anh em! Có!

[00:27:03] Đánh cho ta! Đánh!

[00:27:05] Cửu vương gia giá đáo

[00:27:16] Cửu vương gia

[00:27:17] Vương Gia!

[00:27:19] Vương Gia!

[00:27:21] Tiểu Ngọc à,

[00:27:22] nàng sợ hãi rồi.

[00:27:35] Chém hết bọn chúng cho ta!

[00:27:36] Vâng! Vương Gia tha mạng! Vương Gia tha mạng!

[00:27:41] Vương Gia tha mạng!

[00:27:41] Kẻ mạo phạm Tiểu Ngọc, giết không tha!

[00:27:43] Vương Gia, chém hết sao?

[00:27:48] Đao hạ lưu tình!

[00:27:50] Bọn chúng mạo phạm Tiểu Ngọc, ngươi còn thay chúng cầu xin?

[00:27:53] Vương Gia!

[00:27:54] Ngài đại nhân đại lượng, hà tất phải chấp bọn chúng.

[00:27:57] Là chúng tôi khốn nạn!

[00:27:59] Tha cho chúng tôi, Vương Gia!

[00:28:00] Thật sự muốn cô vương tha người?

[00:28:03] Ngài cũng nên tích chút âm đức đi.

[00:28:07] Tiểu Ngọc,

[00:28:08] nàng quyết định sống hay chết.

[00:28:11] Tiểu Ngọc!

[00:28:13] Tiểu Ngọc... Phải không?

[00:28:15] Trời cao có đức hiếu sinh.

[00:28:17] Tiểu Ngọc lấy tướng công làm trọng.

[00:28:18] Ngươi... ta...

[00:28:20] Xin Vương Gia thành toàn cho Tiểu Ngọc.

[00:28:21] Vâng!

[00:28:22] Cầu xin đại Vương Gia! Cầu xin ngài!

[00:28:24] Đại Vương Gia tha mạng! Tha mạng!

[00:28:27] Được! Lời của Tiểu Ngọc chính là thánh chỉ!

[00:28:31] Đi!

[00:28:40] Đa tạ Vương Gia!

[00:28:41] Tướng công!

[00:28:42] Đa tạ Vương Gia!

[00:28:44] Đa tạ Vương Gia!

[00:28:46] Vương Gia, đa tạ!

[00:28:48] Đa tạ! Chúng ta không chết! Chúng ta không chết!

[00:28:51] Ta không chết!

[00:28:52] Ta không chết!

[00:28:54] Lão gia! Lão gia! Lão gia!

[00:28:56] Đại cứu tinh!

[00:28:57] Đại ân nhân!

[00:28:58] Đa tạ đại ân nhân!

[00:28:59] Đa tạ ân nhân!

[00:29:02] Đa tạ, đa tạ, đa tạ, đa tạ!

[00:29:04] Cả đời này không quên ngài!

[00:29:08] Lại đây, lại đây, uống rượu thả cửa!

[00:29:11] Được, được!

[00:29:14] Triệu lão gia, sau này hoàn toàn nghe ngài!

[00:29:17] Phí bảo kê thu được ở con phố này đều thuộc về ngài!

[00:29:19] Được!

[00:29:22] Phí bảo kê?

[00:29:23] Đám nhóc ngốc này còn muốn đi một con đường đến cùng à?

[00:29:27] Ta bảo các ngươi,

[00:29:28] ngày mai tất cả đi bán bánh bao cho ta!

[00:29:31] Bán bánh bao?

[00:29:32] Đúng, bán, bán!

[00:29:34] Chúng ta mỗi người mỗi ngày bán 300 cái.

[00:29:36] Một cái bán một văn.

[00:29:37] Ai mà không mua, chúng ta đánh hắn!

[00:29:41] Ngươi xem đám người này đi.

[00:29:43] Làm người xấu quen rồi, làm người tốt cũng không biết làm.

[00:29:45] Được!

[00:29:46] Được!

[00:29:46] Để Nữu đại muội tử ta dạy các ngươi, đúng!

[00:29:50] Bây giờ ta tuyên bố!

[00:29:52] Nghe cho rõ đây, bán bánh bao là một văn tiền một cái.

[00:29:55] Lúc bán bánh bao,

[00:29:58] không được đánh người, đúng!

[00:29:59] Không được mắng người!

[00:30:01] Phải tươi cười đón khách!

[00:30:05] Đúng, đúng, đúng.

[00:30:07] Các ngươi mau cười một cái

[00:30:07] cho ta xem.

[00:30:09] Cười đi, cười đi.

[00:30:11] Cười sao? Cười đi!

[00:30:17] Còn khó coi hơn cả khóc nữa!

[00:30:18] Được! Nể ơn cứu mạng của lão gia,

[00:30:21] mười năm hắc đạo này lão tử không làm nữa!

[00:30:23] Cạn! Cạn!

[00:30:24] Thế mới có khí phách chứ!

[00:30:26] Ta kính ngươi, uống!

[00:30:28] Nào, cạn! Cạn! Cạn!

[00:30:31] Cạn! Rót rượu, rót rượu, rót rượu!

[00:30:34] Nào, nào!

[00:30:35] Ngươi uống một chén!

[00:30:41] Vương Gia! Vương Gia! Tả Đô Đốc, Binh Bộ Thượng Thư, Thiểm Tây Án Sát Sứ,

[00:30:48] toàn bộ đã bị Cẩm Y Vệ bắt giam vào ngục!

[00:30:54] Một nước đi sai,

[00:30:57] cả bàn cờ đều thua.

[00:30:59] Ba người đó,

[00:31:01] đều là người đã điểm chỉ trên huyết minh của Vương Gia.

[00:31:05] E rằng... e rằng họ đều đã khai hết rồi.

[00:31:10] Những khẩu Hồng Di đại pháo đó thì sao?

[00:31:12] Mạt tướng đã cho nhấn chìm chúng xuống biển rồi.

[00:31:17] Vương Gia xin yên tâm.

[00:31:38] Thuyền lớn đã chuẩn bị xong.

[00:31:39] Chúng ta có thể ra biển bất cứ lúc nào.

[00:31:46] Cứ thế này mà từ bỏ sao?

[00:31:48] Vương Gia, lúc cần bỏ thì nên bỏ

[00:31:56] Ta không nỡ bỏ không phải là giang sơn,

[00:32:00] mà là Tiểu Ngọc.

[00:32:03] Tiểu Ngọc!

[00:32:06] Cô vương không thể không có Tiểu Ngọc!

[00:32:09] Mạt tướng lập tức đi bắt cô ấy đến!

[00:32:14] Có một người hữu dụng hơn ngươi... Vương Gia! Vương Gia!

[00:32:20] Vương Gia!

[00:32:24] Vương Gia!

[00:32:26] Hoàng Thượng đến rồi!

[00:32:27] Hoàng Thượng... Hoàng Thượng đến rồi!

[00:32:31] Yên Châu đã bị Ngự Lâm Quân bao vây rồi!

[00:32:34] Vương Gia! Vậy... vậy tôi phải làm sao đây??

[00:32:40] Hoàng Thượng một khi công vào Yên Châu,

[00:32:42] chắc chắn sẽ phát hiện ra bản huyết minh đó.

[00:32:46] Trên đó có dấu tay của ngài đó!

[00:32:49] Vương Gia, vậy tôi phải làm sao đây?

[00:32:53] Hoàng Thượng nếu thấy bản minh ước đó,

[00:32:57] ngài ấy sẽ xử trí ngài thế nào, Hà đại nhân?

[00:33:00] Vương Gia!

[00:33:02] Xin hãy trả lại bản minh ước đó

[00:33:04] cho tôi!

[00:33:10] Vương Gia!

[00:33:13] Vương Gia khai ân!

[00:33:16] Vương Gia khai ân!

[00:33:18] Vương Gia khai ân... Ta sẽ chỉ trả minh ước lại cho một người.

[00:33:23] Ai?

[00:33:25] Tiểu Ngọc.

[00:34:13] Tiểu Ngọc.

[00:34:17] Tướng công, chàng sao rồi?

[00:34:19] Tiểu Ngọc, ta không say.

[00:34:21] Ta chuốc say hết bọn họ rồi.

[00:34:29] Tướng công, chàng còn nhớ Bảo Muội không?

[00:34:37] Nhớ.

[00:34:40] Vậy chàng còn muốn làm thần tiên không?

[00:34:44] Không muốn.

[00:34:45] Tại sao?

[00:34:48] Bởi vì Ngọc Hoàng Đại Đế nói,

[00:34:52] chỉ có Tiểu Ngọc chết đi,

[00:34:54] mới có thể khôi phục thần vị cho ta.

[00:34:59] Ta không thể không có nàng.

[00:36:14] Tướng công, Tiểu Ngọc dù chết cũng không thể để chàng chịu khổ ở nhân gian.

[00:36:24] Cũng không thể để trên trời thiếu một vị thần tiên tốt như chàng.

[00:36:36] Tiểu thư!

[00:36:38] Tiểu thư, nhà xảy ra chuyện rồi!

[00:36:42] Sao vậy?

[00:36:42] Lão gia... người mau về xem đi!

[00:36:46] Chuyện lúc nào?

[00:36:47] Tối hôm qua.

[00:36:48] Mời đại phu chưa?

[00:36:48] Mời rồi, đại phu nói lão gia sắp không qua khỏi.

[00:36:51] Ái chà!

[00:37:06] Tiểu Ngọc, con về rồi!

[00:37:09] Cha lừa con!

[00:37:11] Tiểu Ngọc! Tiểu Ngọc!

[00:37:15] Cha thật sự sắp chết rồi!

[00:37:19] Cha đứng đây khỏe mạnh,

[00:37:20] sao lại chết được?

[00:37:22] Chẳng phải cha còn muốn cùng Cửu Vương Gia kia

[00:37:23] đến kinh thành làm khai quốc công thần của cha sao?

[00:37:25] Đừng nhắc tới Cửu Vương Gia đó nữa!

[00:37:27] Hắn hại cha thảm rồi!

[00:37:30] Sao... Cha?

[00:37:33] Hoàng Thượng giả bệnh,

[00:37:34] Vương Gia tưởng thời cơ đã đến.

[00:37:36] Hắn ngầm cấu kết một số quan viên,

[00:37:38] chuẩn bị soán vị.

[00:37:39] Cha đã điểm chỉ trên đó.

[00:37:41] Không ngờ Hoàng Thượng lại đánh một đòn hồi mã thương.

[00:37:44] Các lộ đại quân bây giờ đã bao vây toàn bộ Yên Châu.

[00:37:50] Bản huyết minh có dấu tay của cha đó,

[00:37:53] vẫn còn trong tay Cửu Vương Gia.

[00:37:55] Lần này cái đầu của cha không giữ được rồi!

[00:38:03] Tiểu Ngọc!

[00:38:05] Bây giờ chỉ có con mới cứu được cha!

[00:38:08] Con... con cứu thế nào?

[00:38:11] Con đi tìm Cửu Vương Gia,

[00:38:13] đòi lại bản huyết minh đó.

[00:38:21] Tiểu Ngọc

[00:38:23] Vương Gia sẽ từ chối tất cả mọi người,

[00:38:25] nhưng hắn sẽ không từ chối con.

[00:38:27] Tiểu Ngọc, con đi đi!

[00:38:29] Không... con không thể...

[00:38:31] Tiểu Ngọc! Tiểu Ngọc!

[00:38:33] Cha cầu xin con!

[00:38:38] Cha!

[00:39:29] Được, ta đã đợi nàng rất lâu rồi.

[00:39:35] Tôi chỉ cần lấy lại minh ước.

[00:39:37] Được.

[00:39:39] Minh ước ở đây.

[00:40:24] Đa tạ Vương Gia.

[00:40:28] Nàng nếu thật sự muốn cảm ơn ta,

[00:40:29] thì hãy cùng ta uống vài chén rượu.

[00:40:40] Tiểu Ngọc chỉ uống rượu mình mang theo.

[00:41:00] Tiểu Ngọc... Nàng ấy chạy đến nha phủ rồi!

[00:41:09] Mở cửa! Mở cửa!

[00:41:12] Mở cửa!

[00:41:17] Ta muốn vào! Nương tử của ta!

[00:41:18] Hà đại nhân có lệnh, nghiêm cấm Triệu Công Minh đi vào!

[00:41:21] Tại sao? Tại sao không cho ta vào?

[00:41:23] Cứu nương tử của ta!

[00:41:25] Đáng ghét! Nói lý lẽ với loại người này vô dụng!

[00:41:27] Xem đây! Tiểu ca!

[00:41:39] Đi mau

[00:42:00] Ta ngồi! Ta ngồi chết ngươi!

[00:42:14] Ây!

[00:42:22] Lão gia, ngài đi đâu vậy?

[00:42:23] Tiểu Ngọc... Tiểu Ngọc đến hành quán rồi!

[00:42:25] Ái chà!

[00:42:36] Cô vương nếm hết mỹ tửu thiên hạ,

[00:42:38] hôm nay mới biết rượu này ngon nhất.

[00:42:44] Nhưng ngài có biết

[00:42:46] đây là rượu gì không?

[00:42:48] Rượu độc.

[00:42:49] Biết mà ngài vẫn uống?

[00:42:55] Mời

[00:42:57] Cô vương mưu phản,

[00:42:59] tội chết khó thoát.

[00:43:01] Hoàng huynh niệm tình huynh đệ,

[00:43:05] ban cho ta bình rượu độc này,

[00:43:07] để cho ta được toàn thây.

[00:43:16] Tiểu Ngọc cô nương đã đến chỗ ta,

[00:43:19] là không có ý định quay về.

[00:43:23] Cùng là rượu độc,

[00:43:28] ta đương nhiên phải uống rượu của Tiểu Ngọc rồi.

[00:43:38] Đứng lại!

[00:43:41] Đứng lại! Đứng lại!

[00:43:42] Mau đứng lại! Thả ta ra! Mau thả ta ra!

[00:43:45] Thả ta ra! Tướng công!

[00:43:49] Tiểu Ngọc!

[00:44:11] Tiểu Ngọc!

[00:44:15] Tướng công!

[00:44:44] Tiểu Ngọc!

[00:44:46] Tiểu Ngọc! Tiểu Ngọc!

[00:44:49] Hành động hy sinh cứu cha của Hà Tiểu Ngọc làm cảm động kinh thành.

[00:44:54] Ngọc Đế đặc chỉ Triệu Công Minh phục chức, vẫn làm Thần Tài.


 0 コメント sort   並び替え